Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập 17 [ chương 81 đến 85 ]
❮ sautiếp ❯Chương 81: Rung động, Đinh Hạo kiên trì
Mọi người bắt đầu lo lắng cho Đinh Hạo.
Đinh Hạo thì mặc cho máu chảy, không định lùi bước.
Đinh Hạo quay người, kiếm rỉ sét như điện, đẩy Truy Điện Trung Cung Kiếm lên đến cực độ chớp mắt xong sáu kiếm.
Kiếm ảnh như điện mang thành công để lại vệt máu cạn trên tay Lương Phi Tuyết phát cuồng.
Cùng lúc đó cánh tay Đinh Hạo lại phun máu, bị vuốt nhọn xé rách.
Lấy thương đổi thương.
Trên người Đinh Hạo có hai chỗ bị thương nhưng hắn không sợ, đầy đấu chí cười to.
Đinh Hạo không sử dụng Bế Môn Tạ Khách kiếm thức.
Đinh Hạo không muốn nuôi dưỡng ỷ lại Bế Môn Tạ Khách kiếm thức phòng ngự chắc chắn. Trong so tài đệ tử đồng môn thế này không phải liều mạng sinh tử, Đinh Hạo cần chiến đấu kịch liệt nhất tích lũy kinh nghiệm thực chiến, bù đắp điểm yếu của mình.
Lương Phi Tuyết biến thành cuồng thú bị lực lượng bí ẩn thúc đẩy thực lực lên cao đến tứ khiếu Võ Đồ cảnh, vượt qua trình độ trung bình đệ tử ký danh gấp mấy lần, hơn xa Đinh Hạo.
Nhưng lý trí, khả năng phán đoán của Lương Phi Tuyết bị lực lượng bí ẩn quấy nhiễu, chỉ còn lại bản năng chiến đấu ên mới dây dưa cùng Đinh Hạo một lúc.
Vù vù vù vù vù!
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Kiếm rỉ sét rạch không trung phát ra tiếng rít, thanh âm vuốt nhọn và mũi kiếm va nhau, tiếng sắt đâm vào thịt. Các loại thanh âm khiến người tim đập chân run liên miên truyền từ giữa lôi đài số một như khúc nhạc giao hưởng bão tố.
Kèm theo khúc nhạc dồn dập là hoa tuyết.
Đinh Hạo liên tục bị đối thủ đánh trúng để lại từng vệt máu trên người, thậm chí bị đẩy lùi ra.
Nhưng mỗi lần Đinh Hạo sẽ vọt trở về, cầm kiếm rỉ sét kết hợp khí lạnh đáng sợ để lại ấn ký trên người Lương Phi Tuyết mới cam lòng.
Điên cuồng!
Khổ chiến!
Triệt để điên cuồng!
Khổ chiến không dứt!
Đinh Hạo biết rõ thực lực không bằng Lương Phi Tuyết nhưng chìm trong điên cuồng, thân thể ngày càng nhiều vết thương bị hắn dùng huyền khí băng sương phong tuyết đóng băng. Đinh Hạo như chiến sĩ không biết mệt, không tiếc mình xung phong.
Tiếng kêu gào trợ uy đã ngừng từ lâu.
Mỗi người trợn tròn mắt nhìn trận đấu thảm liệt trên lôi đài số một.
Từ khi bắt đầu năm viện đại tái đến giờ Đinh Hạo tham gia mỗi trận chiến đều khiến người cảm động, trận chiến này hắn thể hiện ra thứ gọi là đấu chí và không khuất phục.
Hoa tuyết tán loạn như từng đốm lửa đốt cháy.
Chiến đấu cường độ mạnh thế này Lương Phi Tuyết bị lực lượng bí ẩn khống chế, mất hết lý trí dần thấy mệt mỏi, kiệt sức, ngực thở dồn dập.
Đinh Hạo bị trúng một vuốt vào ngực, miệng hộc máu.
Nhưng khi Đinh Hạo bay ra kiếm rỉ sét gần như cắt đứt một ngón tay của Lương Phi Tuyết.
Chiến đấu tạm ngừng.
Trong mắt Lương Phi Tuyết vẫn đỏ rực nhưng tăng thêm nghi hoặc, thân thể gã cảm giác thể lực xói mòn. Trước kia mỗi lần Lương Phi Tuyết ở trong trạng thái này sẽ không có cảm nhận kỳ dị như vậy.
Toàn thân Lương Phi Tuyết có hai mươi mấy vết thương lớn nhỏ, cơ bắp căng cứng như sắt khóa mạch máu nên không có máu chảy ra.
Đinh Hạo phía đối diện thân hình thon dài đứng sừng sững trên lôi đài số một như tiêu thương.
So sánh với Lương Phi Tuyết thì Đinh Hạo càng thảm, áo xanh rách bươm, khắp người đầy vết thương chảy máu nhưng bị hắn dùng huyền khí băng sương phong lại ránh cho mất máu quá nhiều mất đi sức chiến đấu. Nhìn từ xa trông như Đinh Hạo mặc chiến giáp đỏ lóe ánh bạc.
Lúc này mọi người mới phát hiện Đinh Hạo có rất nhiều vết thương, kiềm không được kinh kêu.
– Trời ạ, chắc cỡ một trăm vết thương…
– Vết thương ở phần eo suýt xé rách nội tạng rồi. Đáng sợ quá!
– Bị như vậy vẫn tiếp tục chiến đấu sao?
– Còn đánh nữa sẽ chết người.
– Tại sao trọng tài không ngăn cản tỷ võ như vậy? Máu me quá, dã man quá. Đây là tỷ võ không phải giác đấu!
– Tại sao? Tại sao Đinh Hạo sư huynh không thi triển thức kiếm thuật đó? Lương Phi Tuyết sẽ không đột phá được kiếm thuật kia, Đinh Hạo sư huynh sẽ không bị thương nặng như vậy.
Các nữ đệ tử ký danh hâm mộ Đinh Hạo mắt ngấn lệ, không dám nhìn hình dạng người tình trong mộng thê thảm đến nhường này. Các nữ đệ tử ký danh hét to khuyên Đinh Hạo từ bỏ.
Đinh Hạo dõng dạc tuyên bố như giải đáp các đệ tử ký danh dưới đài nghi vấn:
– Ta đến chiến đấu chứ không phải biểu diễn. Nếu chiến đấu sao có thể không chảy máu? Không qua bão táp làm sao thấy cầu vồng? Muốn trở thành cường giả nhất định phải trải qua máu và lửa tẩy lễ, là đệ tử Vấn Kiếm tông không nên sợ bị thương!
Khi Đinh Hạo quyết định không thi triển Bế Môn Tạ Khách kiếm thức thì đã dự đoán được sẽ có cục diện khó khăn như vậy.
Nhưng Đinh Hạo không hối hận.
Dù có rớt khỏi lôi đài số một cũng không hối hận.
Đinh Hạo phải thắng thật đẹp!
Lý Mục Vân kiêu ngạo kích thích lòng kiêu hãnh của Đinh Hạo.
Tóc đen của Đinh Hạo bay lên, phóng khoáng vô song, ha ha cười to, giơ tay xé vải áo xanh dính trên người, lỏa nửa thân trần.
Đường cong cơ bắp rắn chắc kích thích thị giác dưới ánh hoàng hôn cuối cùng, đẹp như pho tuợng. Các vếta sẹo lớn nhỏ ứa máu càng rung động thị giác.
* * *
Nam đệ tử ký danh ngây ngốc nhìn Đinh Hạo.
Đinh Hạo nói chuyện, xé áo hóa thành thứ gì đó đập mạnh vào ngực nam đệ tử ký danh, đốt cháy máu nóng.
Đúng vậy, chúng ta đến Vấn Kiếm tông là để biến thành cường giả chứ không phải chơi đùa.
Muốn trở thành cường giả nhất định phải trải qua máu và lửa tẩy lễ!
Không qua bão táp làm sao thấy cầu vồng?
Trước khi nhập tông, sau khi vào Vấn Kiếm tông, thậm chí trong mấy ngày này mỗi người lặp lại nhiều lần, thầm nhủ với mình bao nhiêu lần hai câu trên. Nhưng bây giờ, Đinh Hạo người đầy vết sẹo, tử chiến không lùi nói ra chấn động nam đệ tử ký danh, bọn họ xem xét lại bản thân.
Các đệ tử ký danh lúc trước được gia tộc của mình bảo vệ qua tốt, chưa từng trải qua tàn khốc. Các đệ tử ký danh nhận ra tiến vào Vấn Kiếm tông là bọn họ sẽ đối mặt đào thải, cơ chế chọn lựa càng tàn khốc.
Hình ảnh hôm nay cho các đệ tử ký danh bài học đầu tiên.
Trong đám người, Lý Lan ngơ ngẩn nhìn thân hình thon dài vạm vỡ đổ máu.
Lý Lan nhớ đến lúc mới chiến đấu Đinh Hạo từng nói:
– Ngươi có kiêu ngạo của ngươi, ta có lý do của ta. Ngươi chiến thắng Lý Lan sư huynh chẳng qua là may mắn.
Thiếu niên âm nhu đầy dã tâm đáy mắt lóe tia sáng chưa từng có.
Chương 82: Đến đây, lại chiến!
Trong đầu Lý Tàn Dương, Tiêu Thừa Tuyên, Phương Thiên Dực, Lâm Tín, Nhậm Tiêu Dao và các tuyển thủ hạt giống năm viện đông, tây, nam, bắc, trung thúa trong tay Đinh Hạo có cùng một ý nghĩ: Ta không bằng Đinh Hạo.
Hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược đứng ngây như phỗng.
Trong đầu Lý Y Nhược hiện ra hình ảnh hôm bên Tẩy Kiếm Trì tên khốn kiếp này không lưu tình quát mắng thẳng vào mặt nàng. Tuy Lý Y Nhược không muốn thừa nhận chút nào, so với tên khốn Đinh Hạo thì những người trước kia ve vãn, nịnh bợ nàng, cái gọi là thiếu niên thiên tài bày ra phong phạm nam tử hán gì đó không bằng một móng út.
Các huynh đệ Thất Nghĩa Minh Bạch Sam Trung Viện hơi lo Lương Phi Tuyết sẽ gặp rắc rối. Trong mắt Lý Mục Vân có tia sáng.
Phương xa, bóng dáng yêu kiều phong hoa tuyệt đại chỉ xuất hiện kh iĐinh Hạo chiến đấu, đôi mắt đẹp nhìn chăm chú Đinh Hạo lỏa nửa người. Ánh mắt dịu dàng, có vài lần nàng muốn lao ra giúp Đinh Hạo nhưng lý trí buộc nàng kiềm chế.
* * *
Đinh Hạo quấn áo xanh đẫm máu quanh eo.
Người Đinh Hạo có vô số vết thương làm thể lực nhanh chóng xói mòn.
May mắn đao kiếm song thánh thể là thể chất huyết mạch siêu mạnh, tuy chưa hoàn toàn mở ra nhưng độ mạnh cơ thể giúp Đinh Hạo miễn cưỡng sánh bằng tam khiếu Võ Đồ cảnh. Đinh Hạo ngạc nhiên phát hiện thân thể lành rất biến thái, vết thương nào cạn chỉ chốc lát chỉ còn dấu đỏ.
Trận chiến đấu này là trận chiến gian khổ nhất Đinh Hạo từng gặp.
Từ khi Đinh Hạo xuyên qua Vô Tận đại lục đến nay đây là lần đầu hắn bị thương nặng như vậy, rơi vào khổ chiến không thấy ánh sáng.
Chiến đấu với Lý Mục Vân rất thoải mái, cuộc chiến này thì tàn khốc.
Nhưng nhờ nó mà Đinh Hạo thu hoạch phong phú.
Mặc kệ Đinh Hạo có thiên phú kiếm thuật yêu nghiệt cỡ nào nhưng kiếm khách tuyệt thế thật sự là tích lũy, thăng hao từ chiến đấu. Sau khi Đinh Hạo chiến đấu với Lương Phi Tuyết đã cuồng hóa, hắn hiểu biết về kiếm, nắm chắc tiết tấu chiến đấu, trực giác chiến đấu tăng tiến như tên lửa.
Đinh Hạo khống chế, hiểu biết huyền khí băng sương trong người càng sâu hơn.
– Đến đây, lại chiến đi!
Đinh Hạo vận chuyển huyền khí, mái tóc đen bay rối trong gió đêm. Đinh Hạo sải bước chủ động xuất kích, phóng khoáng vô song.
Thân thể Lương Phi Tuyết cảm nhận uy hiếp, bản năng gầm lên, mắt càng đỏ rực lao lên.
So đấu càng tàn nhẫn hơn trước lại bắt đầu.
Máu tươi tung tóe, tiếng gầm không dứt.
Kiếm quang giống như cầu vồng xé gió.
Tứ chi móng vuốt như rìu chiến nặng nề đập vào.
Máu tươi phá mở khí lạnh phong tỏa tràn ra từ miệng vết thương, chảy dọc theo cánh tay, cổ tay, bàn tay Đinh Hạo đến trường kiếm loảng lổ rỉ sét. Máu từng chút một lan tràn tới khe hở kiếm rỉ sét làm trường kiếm giống cây củi biến đỏ thắm.
Kiếm rỉ sét đẫm máu.
Máu theo trường kiếm múa bay khắp không gian.
Đinh Hạo chìm trong chiến đấu điên cuồng.
Đinh Hạo không thể giải thích tại sao kiếp trước hắn chỉ là học sinh cấp ba bình thường vào lúc này điên cuồng chiến đấu như vậy. Linh hồn kiếp trước dung hợp với huyết mạch kiếp này, mầm móng mạo hiểm, hiếu chiến từ linh hồn và xương cốt bị kích thích.
Thế nên Đinh Hạo không nhận ra máu thẩm thấu vào kiếm rỉ sét như cây củi trong tay hắn đang lột xác kinh người.
Từng khối sét dường như tồn tại từ ngàn năm bị máu thẩm thấu, hòa tan rớt khỏi thân kiếm, bay trên không trung.
Người quanh lôi đài số một không chú ý thấy hình ảnh quái dị đó, bọn họ cho rằng là máu của Đinh Hạo văng ra.
Chiến đấu điên cuồng diễn ra.
Đinh Hạo đã hoàn toàn kích phát tiềm năng của mình.
Huyền khí băng sương tàn phá khiến sàn lôi đài số một đóng băng dày cỡ ngón tay, trơn trượt. Khí lạnh thấu xương lấy lôi đài số một làm trung tâm muốn đóng băng tất cả.
Huyền khí biến dị siêu thần đẳng phát huy ra uy lực định nghĩa phù hợp chữ “Siêu thần đẳng.
Dần dần, Lương Phi Tuyết bị lực lượng bí ẩn chi phối cuồng hóa không nhanh và mạnh như ban đầu.
Vì băng phủ lên mặt đất khiến Lương Phi Tuyết di chuyển khó khăn, mấy lần suýt té. Khí lạnh không chỗ không ở theo vết thương tăng nhiều trên người dọc theo khe nứt xâm nhập vào người, khiến cơ năng thân thể ẩn chứa lực lượng khủng bố biến chậm chạp.
Mắt Lương Phi Tuyết đã không có ly trí chất chứa nghi hoặc dày đặc.
Đó là thân thể bản năng nghi hoặc tại sao đối thủ thực lực thua mình rất xa vậy mà chiến đấu khó khăn như vậy, bản thân rơi vào nguy hiểm yếu thế.
Những người đứng xem nhạy cảm phát hiện điều này.
Lúc này, Lương Phi Tuyết luôn chiếm ưu thế bỗng nhiên lảo đảo. Làm sao Đinh Hạo chịu bỏ qua sơ hở rõ ràng như vậy? Đinh Hạo không chút do dự xông lên, kiếm rỉ sét rít gào giáng xuống đối thủ.
Keng keng keng!
Keng keng keng!
Một chuỗi tiếng va chạm vang lên. Thân hình Lương Phi Tuyết khổng lồ sau khi cuồng hóa văng ngược ra ngoài đập mạnh xuống đất, băng tuyết bắn tung. Nếu không phải Lương Phi Tuyết vội bấu vuốt vào mặt đất thì đã trượt khỏi lôi đài số một.
– Lương Phi Tuyết sắp thua…
– Khí lạnh, Đinh Hạo sư huynh kiên trì được đến hồi báo rồi. Đây chính là chỗ đáng sợ của huyền khí băng sương phong tuyết biến dị sao? Âm thầm hạ thấp cơ năng, tốc độ phản ứng của đối thủ?
– Lực lượng bí ẩn trong người Lương Phi Tuyết không thể chống cự huyền khí biến dị của Đinh sư huynh!
Đệ tử ký danh nhìn ra manh mối có người hưng phấn hét to.
Không hiểu sao so tài đến lúc này mọi người nghiêng hẳn về Đinh Hạo.
Lấy trình độ nhị khiếu Võ Đồ cảnh chiến đấu cùng đối thủ tứ khiếu Võ Đồ cảnh thời gian dài như vậy, toàn thân có mấy trăm vết thương vẫn tử chiến bất khuất, thiếu niên như thế mới xứng là số một năm viện đại tái lần này.
Tuyệt đối xứng đôi!
Các đệ tử ký danh Bạch Sam Trung Viện im lặng. Chỉ có trong mắt huynh đệ Thất Nghĩa Minh tràn ngập nóng nảy, tuy bọn họ kaham phục Đinh Hạo nhưng lại tuyệt đối không hy vọng người thua là nhị ca.
Trên lôi đài.
Lương Phi Tuyết cuồng hóa phát ra tiếng gầm giận dữ.
Trong tiếng gầm ẩn chứa đau đớn khó kiềm chế.
Ngọn lửa đỏ lượn lờ quanh thân Lương Phi Tuyết càng đậm đặc, đôi mắt như ngâm trong máu, thân thể vốn khổng lồ càng biến to hơn.
Chương 83: Đỉnh cao đệ nhất ngũ viện
Kèm theo là khí thế lực lượng tăng vọt.
Trong phút chốc Lương Phi Tuyết từ trung giai tứ khiếu Võ Đồ cảnh lên đỉnh, vẫn đang dâng lên, có xu thế vượt qua ngũ khiếu Võ Đồ cảnh.
Trong đám người, Lý Mục Vân luôn bình tĩnh bỗng biến sắc mặt nói:
– Lão nhị, đừng!
Dường như Lý Mục Vân nghĩ đến điều gì, lắc người, bất chấp tất cả xông lên lôi đài số một.
Cùng lúc đó, mọi người cảm thấy mắt hoa lên, một người khác đã xuất hiện trên lôi đài số một.
Là Lãnh Nhất Toàn, đệ tử hạch tâm chân truyền luôn ngồi trên đài xem lễ.
Lãnh Nhất Toàn mặc áo trắng, xuất hiện trên lôi đài số một như u linh, một tay đặt lên vai Lương Phi Tuyết.
Không thấy Lãnh Nhất Toàn làm gì, Lương Phi Tuyết vốn tăng lên sơ giai ngũ khiếu Võ Đồ cảnh không có sức giãy dụa chớp mắt từ trạng thái cuồng hóa, thân hình khổng lồ rút nhỏ lại. Màu đỏ trong mắt Lương Phi Tuyết tán đi, máu loãng rút hẳn, khí thế rớt xuống tam khiếu Võ Đồ cảnh.
Lương Phi Tuyết rút khỏi trạng thái cuồng hóa người mềm nhũn kiệt sức xỉu.
Lúc này Lý Mục Vân đã nhảy lên lôi đài số một dìu nhị đệ của mình. Rất nhanh, năm huynh đệ Thất Nghĩa Minh cũng nhảy lên lôi đài bao vây Lương Phi Tuyết vào giữa.
Đám người Lý Mục Vân, Tôn Cửu Thiên, Phùng Hành Quân, Võ si Trần Thắng cung kính hành lễ với Lãnh Nhất Toàn, nói:
– Đa tạ sư thúc cứu.
– Quá miễn cưỡng, trước khi tìm ra cách giải quyết cố gắng khiến hắn ít sử dụng lực lượng này nếu không thì sẽ không sống qua mười tám tuổi.
Lãnh Nhất Toàn thương tiếc nhìn Lương Phi Tuyết hôn mê, tiếp tục bảo:
– Trận tỷ võ này Bạch Sam Trung Viện thua, các ngươi lui xuống đi!
– Vâng!
Đám người Lý Mục Vân, Tôn Cửu Thiên, Phùng Hành Quân, Võ si Trần Thắng không thể không chấp nhận kết quả, mang theo Lương Phi Tuyết bị thương xuống lôi đài số một.
Không ngờ Đinh Hạo có thể buộc Lương Phi Tuyết đến mức này.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Bóng người chớp lóe, ba đệ tử chân truyền chủ trì năm viện đại tái đệ tử ký danh lần này xuất hiện trên lôi đài số một.
Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi biểu tình cực kỳ khó xem. Hai người thua ván cược, nghĩ đến sắp mất vài thứ là lòng lại đau nhói.
Trình Phi thì mặt mày hớn hở, không đợi trọng tài tuyên bố đã đến bên cạnh Đinh Hạo, kéo tay trái của hắn lên cao.
Trình Phi cướp lời hét to:
– Ta tuyên bố người đạt được vinh diệu đệ nhất nhân năm viện đại tái lần này là… Thanh Sam Đông Viện, Đinh Hạo!
Xung quanh lôi đài số một như có cơn lũ lại giống núi lửa bùng nổ vang tiếng vỗ tay rầm rầm như sấm.
Đặc biệt là đệ tử ký danh 8Thanh Sam Đông Viện, bọn họ hưng phấn ôm nhau, hoan hô nhảy nhót. Nếu không phải trên lôi đài số một đứng bốn vị sư thúc chắc các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện đã giống như mây lần trước nhào lên ném Đinh Hạo trên trời.
Trên lôi đài số một, Đinh Hạo thả lỏng thần kinh.
Rốt cuộc… Thắng.
* * *
Chuyện tiếp theo như mọi người đã đoán, Đinh Hạo được vinh diệu đệ nhất nhân năm viện đại tái, điều này khiến thứ hạng của hắn trong hơn hai ngàn đệ tử ký danh nhanh chóng tăng lên, từ lúc trước một trăm siêu tốc vọt lên thứ hai mươi mốt.
Trên Đinh Hạo chỉ có hai mươi thiên tài tuyệt thế, chiến sĩ huyết mạch bí ẩn.
Từ hôm nay trở đi, Đinh Hạo nhìn xuống năm viện đông, tây, nam, bắc, trung, trở thành đệ nhất nhân đệ tử ký danh đã lộ tên tuổi.
Trước năm viện đại tái không ai ngờ kết quả này.
Đám người Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Lữ Cuồng, Lý Lan siêu nổi bật cuối cùng đều gục ngã. Đây chính là con đường võ đạo tàn khốc, mặc cho ngươi có danh tiếng nổi cỡ nào, cường đại vô địch ra sao, người đứng cuối cùng mới là người thắng, xứng đôi hao tươi và tiếng vỗ tay.
Kẻ thất bại trừ được đồng tình ra không có gì khác.
Bởi vì Đinh Hạo biểu hiện ổi bật kinh diễm, Lý Lan cố gắng nên Thanh Sam Đông Viện trong năm viện đại tái này đánh bật danh xưng nhục nhã ‘Thanh Sam Đông Viện yếu nhất ngũ viện’, đứng sau Bạch Sam Trung Viện trên bảng điểm.
Tiếp theo là đôi Nhậm Tiêu Dao, Lâm Tín Hoàng Sam Bắc Viện.
Tiếp nữa là Tử Sam Nam Viện.
Cuối cùng mới là Hồng Sam Tây Viện rời rạc.
Xếp hạng đoàn thể cuối cùng này ý nghĩa bắt đầu từ ngày mai cho đến cuối tháng Bạch Sam Trung Viện được cung ứng các loại tài nguyên tu luyện lớn nhất giới hạn Vấn Kiếm tông, Thanh Sam Đông Viện thứ hai. Hồng Sam Tây Viện thảm nhất, bọn họ được cung ứng các loại tài nguyên chỉ miễn cưỡng đủ cho tu luyện thường ngày.
Đây là kế sách kích thích cạnh tranh của Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo là đệ nhất nhân năm viện đại tái được thưởng phong phú.
Trừ đã định trước một viên Tụ Huyền Đan, mười điểm cống hiến môn phái, một lần vào kho vũ khí Tàng Kiếm Đường của tông môn chọn vũ khí huyền công, Đinh Hạo còn được hai món quà bất ngờ.
– Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo, đây là ba chúng ta cá cược về người, một viên Hư Không Giới Thạch, một thanh bách luyện lợi nhẫn Long Văn Hỏa Diễm Đao, không có tác dụng gì lớn cho ta nên mượn hoa hiến phật tặng hết cho ngươi xem như chúc mừng.
Tâm tình Trình Phi vui sướng thuận tay ban thưởng cho Đinh Hạo mấy thứ thắng được của Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi là Hư Không Giới Thạch, trường đao đỏ.
– Đa tạ Trình sư thúc.
Đinh Hạo không biết Hư Không Giới Thạch là cái gì, không biết diệu dụng của Long Văn Hỏa Diễm Đao nhưng thứ được đệ tử tam đại chân truyền xem như báu vật làm tiền cược thì giá trị không nhỏ. Nếu đã đưa lên cửa thì Đinh Hạo không từ chối, hắn cung kính cảm ơn Trình Phi, nhận đồ.
Huống chi tu luyện tu luyện trung đan điền lục kỳ kinh, đi tuyến huyền khí đao pháp. Hình dạng Long Văn Hỏa Diễm Đao không tệ, có thể dùng.
Đinh Hạo không ra vẻ ta đây khiến Lãnh Nhất Toàn âm thầm quan sát gật gù.
Trình Phi vui vẻ, cảm thấy Đinh Hạo biết làm người, nể mặt gã, không uổng là người được lão quái vật Khí Thanh Sam xem trọng. Trình Phi càng chú ý đến Đinh Hạo hơn.
Trình Phi ở trước mặt nhiều người tặng quà quý giá cho Đinh Hạo là vì lôi kéo quan hệ, nói không chừng sau này sẽ có tác dụng lớn.
Sắc mặt Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi vô cùng khó xem, bọn họ hận Trình Phi bao gồm luôn Đinh Hạo.
Mắt Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi chớp lóe, không ai biểt trong lòng hai người tính kế cái gì.
* * *
Năm viện đại tái đã kết thúc đầu voi đuôi chuột như vậy.
Cuối cùng lúc trao giải làm Đinh Hạo hoảng hốt nhớ lại lúc ởtrái đất, mỗi lần thi giữa học kỳ xong trường cấp 3 sẽ tổ chức đại hội thưởng, người được thứ hạng đi lên lĩnh thưởng. Ai xếp mười hạng đầu cá nhân, ba hạng đầu đoàn thể đều được phần thưởng.
Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng Thanh Sam Đông Viện cười tươi như đóa hoa bị người giày xéo.
Chương 84: Tặng dược, kiếm rỉ sét thay đổi
Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng cười như không cười nói:
– A! Chắc chắn là ảo giác. Thanh Sam Đông Viện ra một người đẹ nhất đại tái? Đoàn thể thì xếp hạng hai trong năm viện? Hưm, chắc chắn là may mắn, lần sau đám nhóc các ngươi sẽ không ăn may như vậy!
Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bao gồm Đinh Hạo hận không thể xông lên đập bẹp Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng kéo thù hận này.
Bởi vì Đinh Hạo bị thương khá nặng trong chung kết nên buổi tối, các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện không tổ chức ăn uống chúc mừng rình rang. Vương Tiểu Thất, Trương Phàm dìu Đinh Hạo quay về sân số tám tu dưỡng.
Trên đường đi Đinh Hạo gặp nhiều người nói chúc mừng.
Trong đó có ‘lão bằng hữu’ gặp một bên bên Tẩy Kiếm Trì là đám người Lý Tàn Dương, Tiêu Thừa Tuyên.
Nhưng Đinh Hạo không ngờ là hạt tiêu nhỏ kiêu ngạo Lý Y Nhược đi theo biểu ca đến, dáng vẻ kênh kiệu lấn át người. Lý Y Nhược liếc mắt hĩnh mũi, không nói một lời. Đinh Hạo cảm thấy chắc nha đầu này tiếc là hắn không bị Lương Phi Tuyết đánh gần chết.
Trước cửa sân số tám, Đinh Hạo ngạc nhiên gặp Lý Lan chờ sẵn.
Thiếu niên âmn hu đầy dã tâm Lý Lan mặt không biểu tình nhét một bình ngọc tỏa mùi thơm vào tay Đinh Hạo.
Lý Lan nói:
– Thuốc trị thương, muốn tranh địa vị viện thủ với ta thì dưỡng thương lành đi, ta không muốn cùng nửa tàn phế tranh đoạt cái gì.
Lý Lan nói xong bay đi.
Đinh Hạo nhìn bình ngọc màu xanh trong tay, lắc đầu cười khẽ.
Lý Lan thật thú vị.
Đinh Hạo bỗng cảm thấy thiếu niên âm nhu lạnh lùng Lý Lan có nét đáng yêu người khác không chú ý thấy.
Vương Tiểu Thất nghi ngờ nhìn bình ngọc:
– Bên trong chứa cái gì? Chắc không phải là độc dược đi?
Vương Tiểu Thất nhắc nhở Đinh Hạo:
– Đinh sư huynh, tiểu tử này trong tối ngoài sáng luôn đấu với sư huynh, coi chừng hắn âm mưu gì đó.
Trương Phàm đồng ý gật đầu.
Đinh Hạo cười đấm Vương Tiểu Thất, Trương Phàm, nói:
– Hai ngươi đừng đoán mò.
Đinh Hạo, Trương Phàm Vương Tiểu Thất vào sân.
Vương Tiểu Thất cười tủm tỉm đưa một chồng kim phiếu cho Đinh Hạo, nói:
– Đinh sư huynh, cho ngươi.
– Cái gì? Kim phiếu chứng thực của Vấn Kiếm tông.
.. Bốn vạn lượng?
Đinh Hạo giật mình kêu lên:
– Cho ta nhiều như vậy làm gì?
Vương Tiểu Thất đá lông nheo nói:
– Hì hì, Trương Phàm, nói cho Đinh sư huynh biết đi.
Trương Phàm cẩn thận kể nguồn gốc kim phiếu, cuối cùng nói:
– Đinh sư huynh hãy nhận đi, tiểu Thất có lòng. Bây giờ sư huynh đã là đệ nhất năm viện đại tái, sau này thành trung tâm gió bão cần nhiều tài nguyên tu luyện, rất tốn tiền.
Đinh Hạo cầm kim phiếu, nhìn Vương Tiểu Thất lại ngó Trương Phàm, suy nghĩ giây lát, gật đầu cười nói:
– Được, ta nhận kim phiếu này.
– Oa, tốt quá!
Vương Tiểu Thất, Trương Phàm hưng phấn nhảy cẫng lên, trái tim treo cao đã thả xuống.
Bọn họ sợ Đinh Hạo từ chối, giờ thì tốt rồi, điều này nói lên Đinh sư huynh xem Vương Tiểu Thất, Trương Phàm như huynh đệ.
* * *
Đinh Hạo quay về phòng của mình, ánh trăng chiếu vào từ khung cửa sổ, tĩnh lặng.
Đinh Hạo cất phần thưởng Hư Không Giới Thạch, Long Văn Hỏa Diễm Đao vào buồng trong, không vội xem xét mà trở ra đại sảnh vận chuyển huyền khí chữa trị thân thể bị thương.
Qua trận chiến thảm liệt, người Đinh Hạo bị các vết thương lớn nhỏ hơn một trăm cái. Tuy rằng chỉ là bị thương ngoài da nhưng Đinh Hạo trừ khuôn mặt hoàn chỉnh ra chỗ khác giống bị lột da. Mặc dù đao kiếm song thánh thể tự động hồi phục thể chất nhưng Đinh Hạo cần tĩnh dưỡng.
Đinh Hạo cởi đồ ra, trần truồng ngồi trên bồ đoàn.
Giọng Kiếm Tổ đáng đánh vang trong đầu Đinh Hạo:
– Không ngờ lúc Tiểu Đinh Tử ngươi chiến đấu cũng khá nam nhân.
Đao Tổ cũng hùa theo sau đó:
– Đúng vậy. Hì hì, cơ ngực rắn chắc, sáu khối cơ bụng. Hì hì, lão nương nhìn tim rung rinh.
Đinh Hạo bị đùa giỡn, dở khóc dở cười, chịu hết nổi hai lão tổ tông quậy này. Đinh Hạo nhắm mắt lại mặc kệ Kiếm Tổ, Đao Tổ, chữa trị vết thương ngoài người.
Trước khi vạn công Đinh Hạo lấy bình ngọc màu xanh Lý Lan tặng cho, mở nắp bình ra. Mùi thơm nhàn nhạt tràn ngập trong phòng, Đinh Hạo hít vào cảm thấy phấn chấn tình thân.
Xem ra bình ‘thuốc trị thương’ này có giá trị không nhỏ.
Bình ngọc to cỡ nửa bàn tay, trơn bóng tỏa sáng dưới ánh trăng, chạm trổ tỉ mỉ, chất liệu thanh sương ngọc thượng đẳng bảo vệ dược lực không tiết ra ngoài trong hạn độ lớn nhất. Bên trong chứa chất lỏng màu ngọc trong suốt lóng lánh tựa quỳnh tương.
Đinh Hạo đổ chất lỏng ra một ít bôi lên người.
Cảm giác mát mẻ tê dại truyền lên não, Đinh Hạo thúc đẩy huyền khí băng sương phối hợp, vết thương nhanh chóng lành lại, cảm giác đau đớn mất ngay.
– Dược lực thật mạnh!
Giờ Đinh Hạo mới hiểu Lý Lan rộng rãi thế nào, gã cho hắn bình dược này tuyệt đối là linh dược trị thương hiếm thấy, ngàn kim khó mua.
Nghĩ đến đây Đinh Hạo tiếc không dùng tiếp chất lỏng cứu mạng. Bây giờ Đinh Hạo chỉ bị thương ngoài da, huyền khí và đao kiếm song thánh thể có năng lực tự lành rất nhanh sẽ chữa khỏi, không cần lãng phí linh dược quý giá như vậy, không chừng sau này sẽ có lúc cần dùng nó.
Đinh Hạo cất bình ngọc, vận chuyển huyền khí băng sương phong sương hạ đan điền chậm rãi tiến lên trong hai huyệt khiếu đường đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm đệ nhất kinh.
Chiến đấu liên tục ba ngày khiến cảnh giới của Đinh Hạo chưa đột phá về chất nhưng vận dụng huyền khí, nắm chắc, khống chế thì hơn trước gấp mấy lần, đến cảnh giới mới tinh.
Huyền khí băng sương chạy trong kinh mạch, mệnh tuyền huyệt khiếu, thần hải trơn mượt như ngọc, sâu thẳm bí ẩn như sao, ẩn chứa lực lượng kỳ dị, có tia sáng phát ra từ người Đinh Hạo.
Đây là dấu hiệu đỉnh nhị khiếu Võ Đồ cảnh.
Tiếp theo Đinh Hạo tu luyện trung đan điền lục kỳ kinh đao pháp huyền khí, thực hiện đao pháp huyền khí vào nhị khiếu Võ Đồ cảnh mới tiếp tục thúc đẩy đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm đệ nhất kinh vào tam khiếu Võ Đồ cảnh.
Chính lúc này, Đinh Hạo chú ý một hiện tượng kỳ lạ.
– A? Có chuyện gì? Kiếm sét biến đổi? Vết rỉ sét rớt xuống? Chuyện khi nào?
Một luồng sáng âm u đập vào mắt Đinh Hạo, hắn ngạc nhiên phát hiện kiếm rỉ sét loang lổ không biết từ khi nào tầng ngoài rớt xuống lộ ra mũi kiếm sáng ngời như thất luyện lạnh giá.
Chương 85: Kho vũ khí Tàng Kiếm Đường
Thân kiếm lộ ra sáng như gương phản chiếu ánh trăng khiến phòng khách gian nhà đá tràn ngập trong ánh sáng nước gợn, lấp lánh.
Kiếm rỉ sét biến đổi.
Đinh Hạo nhớ đến lời Quái Khách Áo Xanh nói, hắn hiểu ra điều gì. Đinh Hạo cầm kiếm rỉ sét, quan sát kỹ. Thân kiếm sáng ngời lộ ra, trơn bóng không thấy dấu hiệu năm tháng ăn mòn, giống như mới được chế tạo ra. Thân kiếm trơn bóng phản chiếu khuôn mặt Đinh Hạo.
Không lẽ kiếm rỉ sét ẩn giấu bí ậmt nào đó, nó là bảo bối?
Đinh Hạo thầm mừng trong lòng.
Điều đáng tiếc duy nhất là thân kiếm chưa rớt hết rỉ sét, có khoảng hai phần ba còn dính trên kiếm. Đinh Hạo muốn cạy rỉ sét xuống nhưng dùng hết cách vẫn không được.
Kiếm Tổ ở trong đầu Đinh Hạo đắc ý lên tiếng:
– Ha ha ha ha ha ha! Tiểu Đinh Tử, buông bỏ đi, vết sét trên thanh kiếm này không dễ cạy mở.
– Người sớm biết bí mật của thanh kiếm này?
Đinh Hạo hiểu ra, nói:
– Vậy ta phải làm sao?
– Ha ha ha ha ha ha! Ngươi tưởng biệt danh Kiếm Tổ của lão nhân gia ta đây là kêu chơi sao? Kiếm trong thiên hạ, kiếm thuật không cái nào chạy thoát háp nhãn của lão nhân gia ta. Tên điên bợm nhậu kia có thể nhìn ra thanh kiếm này thanh kiếm này không tầm thường chẳng lẽ lão nhân gia ta không thấy ra?
Đinh Hạo buồn bực hỏi:
– Vậy sao người không nói sớm?
Kiếm Tổ đắc ý khoe khoang:
– Nhưng thực lực của tiểu tử ngươi quá thấp, nói sớm cũng vô dụng. Kiếm rỉ sét của ngươi thú vị, đủ dùng trước khi ngươi thành tựu Võ Hoàng.
Kiếm Tổ tổng kết:
– Yên tâm, vết sét sớm muộn gì sẽ tự mình đi, ngươi không cần lo lắng. Hình dạng thanh kiếm như bây giờ không khiến người chú ý gây tai họa cho ngươi, rất tốt.
Đinh Hạo thừ người, ngẫm nghĩ thấy Kiếm Tổ nói đúng.
Nếu kiếm rỉ sét là báu vật thì thất phu vô tội hoài bích kỳ tội, không chừng sẽ bị nhiều người dòm ngó.
kiếm rỉ sét rách rưới như bây giờ sẽ không hấp dẫn hai.
Đinh Hạo trò chuyện với hai lão tổ tông Kiếm Tổ, Đao Tổ một lúc, hắn tập trung tinh thần vận chuyển huyền khí tiếp tục chữa thương.
Thời gian trôi nhanh.
* * *
* * *
Vù vù vù vù vù!
Đinh Hạo thu kiếm đứng, biểu tình vừa lòng.
Từ ngày năm viện đại tái kết thúc đã qua sáu ngày.
Trong sáu ngày này Đinh Hạo vừa tổng kết kinh nghiệm chiến đấu vừa vận chuyển huyền công trị liệu vết thương. Đến hôm nay Đinh Hạo đã lành hẳn, vết sẹo lớn nhỏ trên người biến mất chỉ để lại vệt đỏ nhạt, tin tưởng không lâu sau sẽ không còn, không cản trở Đinh Hạo phát huy thực lực.
Dư âm năm viện đại tái dần tán đi.
Đệ tử ký danh t hằng ngày tiến vào quỹ đạo.
Đinh Hạo không biết bốn viện khác tu luyện như thế nào nhưng các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bị Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng giống như đại tinh tinh động dục đốc thúc, mỗi sáng sớm mặt trời chưa mọc đã bị dựng đầu dậy, rèn luyện các kiểu cơ bắp đau khổ, hở chút là chạy dài, hạt cát, gánh đồ nặng.
Buổi chiều có hai tiết học lý thuyết.
Trừ Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng ra Thanh Sam Đông Viện có sáu giáo viên dạy môn khác. Bọn họ dạy đệ tử bao gồm chú kiếm, gieo trồng linh dược, khắc minh văn, các loại trận pháp, đủ mọi tri thức.
Bởi vì Thanh Sam Đông Viện xếp hạng hai trong năm viện đại tái nên được khá nhiều tài nguyên tu luyện.
Mỗi đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện mỗi ngày được một viên ngọc thạch huyền khí hạ phẩm để hấp thu, rèn luyện huyền khí bản thân, tốt hơn là tay không tu luyện nhiều. Thực lực mỗi đệ tử ký danh nhanh chóng thăng lên.
Đinh Hạo khao khát hấp thu các tri thức võ đạo của thế giới này.
Cánh cửa bí ẩn chậm rãi mở ra cho Đinh Hạo.
Hôm nay Đinh Hạo đã lành vếtthương.
Đinh Hạo quyết định đi lây phần thưởng đệ nhất năm viện đại tái, đi kho vũ khí Tàng Kiếm Đường chọn vũ khí huyền công thích hợp cho mình tu luyện để bù đắp khuyết điểm.
* * *
Vấn Kiếm tông có nhiều chi nhánh bộ môn chức năng quan trọng.
Ví dụ Chú Kiếm Đường chế tạo vũ khí cho môn phái sử dụng. Vấn Hình Đường phụ trách hình luật, hình pháp, phòng vệ trong môn phái. Linh Thảo Đường có luyện đan phức tạp, minh văn, nuôi dưỡng linh thảo. Diễn Võ Đường phụ trách truyền thụ huyền công, giám sát đệ tử. Kho vũ khí Tàng Kiếm Đường cất giữ bí tịch huyền công.
Lúc này Đinh Hạo đang trên đường đi tới kho vũ khí Tàng Kiếm Đường.
Đinh Hạo đoạt giải nhất trong năm viện đại tái trừ được một viên Tụ Huyền Đan, mười điểm cống hiến môn phái không rõ tác dụng ra còn được cơ hội vào kho vũ khí Tàng Kiếm Đường, lựa chọn một môn vũ khí bí tịch huyền công để tu luyện.
Đinh Hạo muốn đi kho vũ khí Tàng Kiếm Đường chọn lựa bí tịch.
Đây là cơ hội vô số đệ tử ký danh tha thiết ước mơ.
Trong kho vũ khí Tàng Kiếm Đường cất giữ phong phú huyền công vũ khí bí tịch, là kho báu lớn nhất Vấn Kiếm tông. Đối với người tập võ đó là nơi nằm mơ cũng muốn vào, lựa ra một bộ bí tịch huyền công thích hợp cho mình đủ để ngươi bay vọt lên trong cạnh tranh môn phái kịch liệt.
Nghĩ tới đây tâm tình Đinh Hạo sung sướng, ngâm nga hát.
Trên đường đi Đinh Hạo gặp nhiều đệ tử ký danh các viện.
Trừ đệ tử ký danh Bạch Sam Trung Viện đa số hoặc nhiều hoặc ít có địch ý với Đinh Hạo ra, đệ tử ký danh của các viện khác nhiệt tình chào hỏi hắn. Đinh Hạo mỉm cười chào lại.
Có một, hai nữ đệ tử ký danh to gan chạy đến thổ lộ tình cảm với Đinh Hạo.
Có thể thấy sau năm viện đại tái thì Đinh Hạo được uy vọng, nổi danh trong đệ tử ký danh cao đến người ta chỉ có thể ngước nhìn.
Đinh Hạo hơi bị mù đường.
May mắn dọc theo đường đá xanh rộng rãi đi có các bảng hướng dẫn rõ ràng.
Đinh Hạo thong dong rời khỏi khu bậc một sơn môn, bước trên thềm đá xanh chậm rãi đi khoảng một nén nhang đến tầng thứ ba, kho vũ khí Tàng Kiếm Đường số hai mươi tám.
– Kho vũ khí trong truyền thuyết chính là nơi này.
Đinh Hạo ngẩng đầu quan sát kỹ.
Đây là một tòa kiến trúc đá xanh cực kỳ rộng lớn, hình bát giác tháp cổ chia làm sáu tầng.
Càng lên cao cổ tháp càng nhỏ hẹp, nhìn từ xa như trường kiếm cổ kính cắm xéo trên mặt đất. Ánh nắng chiếu rọi cổ tháp tỏa ánh sáng xanh nhạt, hấp dẫn kỳ lạ.
Bề ngoài có vẻ nơi này canh gác lỏng lẻo, không có cả người canh cửa.