Vũ Động Càn Khôn
Tập 5 [ chương 21 đến 25 ]
❮ prevnext ❯Chương 21 : Lâm Vẫn
Dưới vô số ánh mắt chăm chú, Lâm Chấn Thiên đứng dậy, hướng về bàn khách quý chắp tay, cười rạng rỡ:
“Hôm nay chính là Tộc Bỉ của Lâm gia chúng ta! Đa tạ chư vị đã đến đây cổ vũ, những người ngồi ở đây đều là người quen biết cả, cho nên lão phu cũng không nhiều lời vô nghĩa, xin đi thẳng vào chủ đề chính”.
Dứt lời, Lâm Chấn Thiên đưa mắt nhìn Lâm Khẳng, Lâm Khẳng gật đầu mỉm cười, tiến vào bãi đất rộng rãi trong Thí Luyện Quán rồi rút ra một cái ống trúc. Trong ống trúc có rất nhiều thẻ trúc.
“Quy củ vẫn như trước, rút thăm chọn đối thủ! Những tiểu tử nào tham gia Tộc Bỉ, mau tới đây rút thăm”!
Nghe Lâm Khẳng nói xong, trong Thí Luyện Quán có hơn 10 bóng người lục tục bước ra, mỗi người lấy một cây thẻ trúc trong ống trúc của Lâm Khẳng.
“Ở đây có năm trường đấu, ai bốc được thẻ có 5 số đầu thì bước ra.
Thấy mọi người đã rút thăm xong, Lâm Khẳng mới chỉ vào năm cái thạch đài cười nói.
Lâm Động nhìn thoáng qua cái thẻ trúc trong tay, chỉ thấy trên đó có viết số 4 bằng phấn trắng, hắn không chậm trễ tiến đến thạch đài số bốn. Sau khi hắn lên đài, lập tức nhìn thấy một tên mập mạp bắt đầu đi lên, nhất thời trợn mắt há mồm…
“Lâm Trường Thương, sao lại là ngươi?
Lâm Động đầy bất đắc dĩ Lâm Trường Thương béo tròn đứng trước mặt, buột miệng nói.
“Ta đâu có muốn…”
Lâm Trường Thương buồn như đưa đám, than thở. Từ sau khi Lâm Động đánh bại Lâm Sơn, gã đã hiểu rõ một điều, Lâm Động bây giờ không phải là Lâm Động ngày xưa, nếu mà đánh nhau, thì quá nửa gã không phải là đối thủ. Có điều rút thăm là chuyện ngẫu nhiên, gã lại không thể bỏ cuộc, nếu không lúc trở về, phụ thân hắn sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn!
Lâm Động cũng tỏ vẻ đồng tình, khẽ lắc đầu:
“Yên tâm đi, ta sẽ hạ thủ nhẹ một chút…”
“…”
Lâm Trường Thương cũng không biết nói gì, ánh mắt có chút u oán.
Hai người đang bất đắc dĩ đứng nhìn nhau, Lâm Khẳng nhìn thấy nhóm đầu tiên đều đã lên đài, mới vung tay hô lớn:
“Tộc Bỉ bắt đầu!
Tiếng hô của Lâm Khẳng vừa dứt, bầu không khí bên trong Thí Luyện Quán lập tức sôi động hẳn lên. Trên thạch đài, mấy bóng người chớp động, bắt đầu triển khai công kích, vô cùng kịch liệt.
“Hắc hắc, hai tháng trước ta cũng đã tiến vào tầng 4 Thối Thể, Lâm Động, ngươi cũng phải cẩn thận một chút!
Nghe hiệu lệnh tỉ thí bắt đầu, Lâm Trường Thương chợt cười hắc hắc, thân thể khẽ rung lên, thân hình mập mạp của gã bất ngờ trở nên săn chắc hơn rất nhiều, chỉ thấy gã di động, thân hình giống như một viên đạn thịt, lao thẳng về phía Lâm Động.
Nhìn cái bộ dạng hoạt kê của gã, Lâm Động không khỏi bật cười. mà khi hắn còn đang cười thì Lâm Trường Thương cũng đã áp sát, thân hình gã thoáng chững lại, cái chân phải thô to dùng tốc độ cực nhanh đá thẳng vào Lâm Động.
“Võ Học Nhất Phẩm, Liệt Thạch Thối?
Nhận thấy cước phong đầy thanh thế của Lâm Trường Thương, Lâm Động khá là kinh ngạc, hắn không ngờ gã này cũng có thể tu luyện võ học, tuy nhiên đối với hắn mà nói, điều này chẳng mang lại uy hiếp gì cả.
Cánh tay Lâm Động linh hoạt, linh hoạt luồn qua chân của Lâm Trường Thương, vỗ một cái lên bắp đùi của gã.
“Á!”
Bị dính một chưởng, Lâm Trường Thương hét thảm một tiếng, thân hình mất thăng bằng, nện mông đánh phịch một cái xuống đất.
Một chiêu đánh ngã Lâm Trường Thương, Lâm Động lần thứ hai giơ chưởng, giả bộ vỗ xuống, Lâm Trường Thương thấy vậy thì vội vã ôm đầu, hét toáng lên:
“Ta chịu thua..!”
“Lâm Động thắng!”Chuyện ma dân gian – những mẫu chuyện ngắn do chính người kể chuyện trải qua ..!- Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Dưới thạch đài, Lâm Khẳng lắc lắc đầu cười cười, ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn Lâm Động. Lâm Trường Thương ở Lâm gia mặc dù không nổi danh gì, nhưng dù sao cũng đã đạt đến tầng 4 Thối Thể, hơn nữa, một chưởng kia của Lâm Động, trông thì như tùy ý, nhưng lại trực tiếp vỗ trúng chỗ lực đạo yếu nhất của Lâm Trường Thương. Nếu chỉ như là trùng hợp, thì chẳng có gì, nhưng nếu như chủ động, thì nhãn lực này cực kỳ lợi hại so với tuổi tác của Lâm Động.
Sau khi nghe Lâm Khẳng tuyên bố, trong Thí Luyện Quán cũng có một số ánh mắt nhìn về phía Lâm Động, tuy có kinh ngạc, nhưng cũng không quá mức lưu ý, dù sao, thực lực của Lâm Trường Thương ở Lâm gia cũng chỉ ở hạng trung đẳng (tầm trung) mà thôi. Lâm Động có thể thắng gã, cũng không phải là chuyện không thể!
Đối với những ánh mắt này, Lâm Động cũng không quá mức để ý, hắn đưa mắt nhìn sang những thạch đài khác, đúng lúc nhìn thấy Lâm Hoành với vẻ mặt thờ ơ vỗ một chưởng làm đối thủ bay xuống thạch đài.
Đánh bại đối thủ một cách dễ dàng, Lâm Hoành cũng nhận nhận ra ánh mắt của Lâm Động, khóe miệng của hắn nở nụ cười nhạt.
Lâm Động liếc mắt nhìn hắn, sau đó thu hồi ánh mắt, kéo Lâm Trường Thương đi xuống thạch đài.
…
Vòng đầu tiên không gặp phải đối thủ nào quá khó chơi, nên sau khi thắng Lâm Trường Thương, Lâm Động lại thắng tiếp một trận nữa, nhẹ nhàng tiến vào trong TOP 10. Bởi hai trận tỷ thí đều kết thúc quá nhanh và dễ dàng, nên không ít người cho rằng Lâm Động gặp may, chứ thực lực cũng chẳng có gì kinh người.
Trong khi Lâm Động tỷ thí hai trận nhạt nhẽo, Lâm Hoành và Lâm Hà đã trở thành tiêu điểm trong Thí Luyện Quán, điều này chẳng có gì bất ngờ, bởi vì từ đầu chí cuối, hai người này khi tỷ đấu, chỉ dùng vỏn vẹn một chiêu đã đánh bại đối thủ. Thắng lợi áp đảo như vậy đã làm cho người xem hiểu được, thực lực của bọn họ đã vượt xa đám tiểu bối còn lại của Lâm gia.
“E rằng Lâm Hoành đã đạt tới tầng 7 Thối Thể rồi…”
Ở chỗ ngồi, Lâm Khiếu sau khi xem xong hai trận đấu của Lâm Hoành, cũng gật đầu nói.
Nghe vậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Đàn hiện lên vẻ lo lắng. Nàng còn nhớ như in mấy lời Lâm Hoành nói lúc trước, nếu hôm nay hắn đạt thành tích tốt, sẽ nhân đó mà thỉnh ông nội chủ trì chuyện hôn nhân, nếu như phụ thân không chịu, vậy thì sẽ khiến ông nội một lần nữa không vui.
“Yên tâm, không có việc gì đâu!”
Nhìn thấy Thanh Đàn lo lắng, Lâm Động cười cười, vỗ nhẹ lên cánh tay nàng an ủi.
“Dạ!”
Thanh Đàn khẽ gật đầu, bất chợt nói:
“Không biết đối thủ tiếp theo của Lâm Động ca sẽ là ai? Nếu như thắng tiếp trận này, sẽ tiến nhập vào TOP 5 đó!”
Lâm Động nhếch miệng cười, nhưng mà hắn không nói gì, với thực lực của hắn bây giờ, nếu gặp bất kể kẻ nào trong đám tiểu bối Lâm gia, cũng đủ sức đánh một trận!
“Đợt tỷ đấu thứ hai bắt đầu! Lâm Động!”
Trong sân, Lâm Khảng đưa mắt nhìn về phía Lâm Động, rồi chỉ tay vào thạch đài lớn nhất ở trung tâm. Bởi vì đã chọn ra mười người, cho nên bất kể ra sao, những trận tỷ thí trong vòng này sẽ đặc sắc hơn so với vòng một, chính vì vậy mà không diễn ra đồng thời 5 trận, mà tiến hành tỷ thí từng trận một, cho mọi người được quan sát kỹ hơn.
Nghe thấy thanh âm của Lâm Khẳng, Lâm Động khẽ thở ra một hơi, bước nhanh về phía thạch đài.
“Lâm Động ca, cố lên!”
Sau lưng hắn, Thanh Đàn vung quả đấm nhỏ, hò hét trợ uy.
Trong Thí Luyện Quán, đã có không ít ánh mắt nhìn về phía Lâm Động, bên trong ánh lên một chút gì đó hiếu kỳ và chờ đợi. Tuy nói danh khí và địa vị của Lâm Động ở Lâm gia đích xác thua xa hai đệ tử ưu tú Lâm Hà và Lâm Hoành, nhưng dù sao hắn cũng có một người cha từng là thiên tài đệ nhất của Lâm gia. Ai nấy còn nhớ kỹ, Tộc Bỉ năm đó, Lâm Khiếu dễ dàng đoạt được vị trí đệ nhất, cho nên đều tự hỏi, không biết đứa con này, có được vài phần năng lực như hắn trước kia không?
Tại bàn khách quý, đám người Lâm Chấn Thiên cũng nhìn về phía Lâm Động, trong lòng bọn họ, cũng có sự hiếu kỳ như vậy.
Dưới đông đảo ánh mắt soi mói tò mò kia, Lâm Động đi lên thạch đài. Bên dưới, Lâm Khẳng nhìn vào bảng danh sách, lông mày khẽ cau, lão hơi ngần ngừ một chút nhưng rồi vẫn đọc tên:
“Lâm Vẫn!
Nghe được cái tên này, cả Thí Luyện Quán nhất thời ồ lên, một số đứa nhỏ đồng bối với Lâm Động, lại một lần nữa liếc mắt nhìn hắn.
Lâm Động cũng giật mình khi nghe cái tên này, hiển nhiên là kinh ngạc, bởi đối thủ lần này thật sự rất khó giải quyết.
Lâm Vẫn, cũng là một kẻ cực kỳ ưu tú trong hàng tiểu bối của Lâm gia, phụ mẫu của hắn đều là người của Lâm gia, có điều đã chết cả trong tay đạo phỉ. Cho nên từ nhỏ hắn đã trầm mặc ít nói, nhưng lại có thiên phú cực tốt, nghe đâu hai tháng trước, trong cơ thể hắn đã ngưng tụ ra mầm mống của Nguyên Lực, trở thành người thứ ba trong hàng tiểu bối sau Lâm Hà và Lâm Hoành, đạt đến tầng 6 Thối Thể!
Đối thủ như vậy, quả thật có chút khó chơi!
Lâm Động liếm liếm môi, ánh mắt nóng lên như có lửa, hắn đang cần một đối thủ như thế này!
Chương 22 : Nghệ kinh toàn trường
“Hắc hắc, tên gia hỏa này thật đúng là xui xẻo. . .”
Lâm Sơn nhìn Lâm Động trên thạch đài, không nhịn được mà cười hả hê, tên Lâm Vẫn kia, căn cứ vào trình độ mà nói, so với Lâm Hoành còn không thua kém bao nhiêu. Nếu như cho hắn sự đãi ngộ giống như Lâm Hoành, thì thành tựu ngày sau của hai người ai cao hơn ai cũng là chuyện không thể biết trước được. Hôm nay Lâm Động lại ở vòng này gặp phải Lâm Vẫn, xem ra bước tiến của hắn cũng chỉ dừng lại ở đây mà thôi.
“Đáng tiếc thật! Mình muốn xuất thủ dạy dỗ hắn một chút, bây giờ xem ra, dường như không cần nữa rồi!”
Lâm Hoành khẽ mỉm cười, có chút lười biếng dương dương tự đắc nói.
“Lại là Lâm Vẫn!!”
Lâm Khiếu nghe tên đối thủ lần này của Lâm Động, cũng nhịn không được mà nhíu mày, hiển nhiên là hắn chẳng xa lạ gì với cái tên này.
Ở bên cạnh Lâm Khiếu, Thanh Đàn nắm chặt bàn tay, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ lo lắng.
“Không cần quá lo lắng, dù không thắng được Lâm Vẫn cũng coi như quá quan, dù sao thời gian tu luyện của nó vẫn còn tương đối ngắn”
Lâm Khiếu nói, sau khi thương thế của hắn khôi phục, yêu cầu tu luyện nghiêm khắc đối với Lâm Động cũng nhẹ hơn rất nhiều.
Nghe vậy, Thanh Đàn cũng cũng không nói gì, đôi mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh trên thạch đài kia, chẳng biết tại sao, trong lòng nàng có một chút chờ mong khác thường . . .
“Lâm Động ca sẽ không dễ dàng thua đâu. . .!”
…
Sau khi Lâm Khẳng tuyên bố tên người xuất chiến, ở dưới đài, có một thiếu niên mặc áo xám bước ra, sau đó thong thả đi lên thạch đài.
Thiếu niên có chút gầy gò, song ánh mắt lại sắc bén như chim ưng, có thể nhận ra, người này cũng là người có tâm trí kiên định.
Tận mắt nhìn cha mẹ chết thảm ở trong tay đạo phỉ, tóm lại, thiếu niên này có sự trưởng thành hơn đám bạn bè đồng lứa.
“Lâm Vẫn.”
Thiếu niên áo xám đứng đối diện với Lâm Động, chậm rãi nói.
“Lâm Động”
Lâm Động cũng không chậm trễ, trịnh trọng ôm quyền hành lễ, giọng nói trầm ổn, tuy nói trước kia hắn không tiếp xúc với Lâm Vẫn, nhưng đối với người này, đúng là hắn có chút bội phục.
“Ta sẽ không nương tay đâu!”
Lâm Vẫn nhìn Lâm Động một cái nói.
“Đa tạ”
Lâm Động cười!
Nghe vậy, Lâm Vẫn giật mình một chút, chăm chú nhìn Lâm Động thật sâu, sau đó mới chậm rãi thở ra một hơi, trên song chưởng có quang mang chớp động, đó là dấu hiệu vận dụng Nguyên Lực.
“Nếu hai bên đều đã chuẩn bị xong, vậy thì trận đấu…. bắt đầu!”
Lâm Khẳng có chút lo lắng nhìn Lâm Động một cái, sau đó cũng không nhiều lời, vung bàn tay, sau đó quát lớn.
“Ầm!”
Lâm Khẳng vừa dứt lời, hai mắt Lâm Vẫn đã trở nên sắc bén, chỉ thấy hắn đạp chân một cái xuống đất, thân hình mượn lực phóng về phía Lâm Động, năm ngón tay nắm chặt thành quyền, không hoa mỹ chút nào trực tiếp hướng về phía lồng ngực Lâm Động mà oanh kích.
Đối mặt với quyền phong của Lâm Vẫn, Lâm Động vẫn không lùi bước, mà trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn trực tiếp tiến lên phía trước một bước, hữu chưởng nhanh chóng đưa ra, đỡ quyền phong của Lâm Vẫn, lòng bàn tay chợt vỗ, đánh bay quyền vừa rồi của Lâm Vẫn.
Quyền đầu mới bị đẩy ra, thân hình Lâm Vẫn đột nhiên biển đổi, thuận thế né tránh chưởng phong của Lâm Động, song quyền nắm chặt, đột nhiên hướng về phía Lâm Động ập tới, quyền ảnh nặng nề trông lại giống như loạn đả, vậy mà thanh thế lại khiến người khác khiếp sợ.
“Lạc Thạch Quyền sao?”
Quyền pháp quen thuộc như vậy, làm cho chân mày Lâm Động chau lại, bởi hắn đã từng thấy Lâm Sơn thi triển qua bộ quyền pháp này, nhưng mà so với Lâm Vẫn, bộ quyền pháp này do Lâm Sơn thi triển còn có quá nhiều sơ hở.
“Hô. . . ”
Một luồng hơi theo cổ họng phun ra, Lâm Động trong lòng hiểu ra, Lạc Thạch Quyền này càng đánh càng lợi hại, càng đợi lực đạo càng càng lớn, lúc đó sẽ không dễ ứng phó, cho nên khi đối mặt với bộ quyền pháp này, không được phép lui về phía sau.
Nếu không thể lui, vậy thì chỉ còn cách ngạnh kháng một phen thôi!
“Ba ba ba ba ba. . .”
Sắc mặt Lâm Động trở nên nghiêm túc, song chưởng nắm chặt thành quyền, trong nháy mắt, đột nhiên ở trên thạch đài vang lên những thanh âm ba ba thanh thúy, nếu lắng nghe kỹ, trên đài vang lên 8 thanh âm!
Thông Bối Quyền 8 âm!
Ánh mắt của không ít người vào lúc này hiện lên sự kinh ngạc, bọn họ đúng là không ngờ rằng, ở vào độ tuổi Lâm Động, lại có thể tu luyện Thông Bối Quyền tới loại cảnh giới này.
“Cái tên tiểu tử này, lại… lại có tiến bộ nữa sao. . .?”
Lâm Khiếu cũng bị biểu hiện của Lâm Động làm cho kinh ngạc một chút, nhưng trên mặt lại lộ vẻ vui mừng nói.
“Chà! Không tệ. . .”
Trên bàn khách quý, Lâm Chấn Thiên cũng vuốt vuốt chòm râu, chậm rãi gật đầu, với tuổi như vậy mà có thể đem Thông Bối Quyền tu luyện tới 8 âm, đã là tương đối khá rồi.
“Nhưng mà Lạc Thạch Quyền của Lâm Vẫn, hỏa hầu cũng không cạn, hơn nữa có Nguyên Lực tương trợ, Thông Bối Quyền 8 âm mặc dù uy lực không nhỏ, nhưng muốn chiến thắng sợ rằng vẫn còn có chút khó khăn!”
Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng ánh mắt của Lâm Chấn Thiên vẫn nhận rõ tình thế, lập tức lẩm bẩm nói.
“Ba!”
Song, khi Lâm Chấn Thiên vừa dứt lời, trên thạch đài lại truyền ra một thanh âm thanh thúy, lập tức cả Thí Luyện Quán đều trở nên yên tĩnh, không ai chớp mắt lấy một cái.
9 âm!
Là cực hạn của Thông Bối Quyền!
”Bịch!”
Tất cả ánh mắt của mọi người đều dừng lại ở trên thân thể Lâm Động, hơn nữa bọn họ còn nhận ra, trên quyền đầu của Lâm Động, còn có quang mang chớp động.
Nguyên Lực! Tầng 6 Thối Thể!
“Răng rắc!”
Chén trà trong tay Lâm Khiếu nứt ra vài cái khe, hai mắt hắn sững sờ nhìn thiếu niên trên thạch đài, Thông Bối Quyền 9 âm? Tầng 6 Thối Thể?
Lâm Động. . . trở nên mạnh như vậy từ lúc nào?
“Tốt!”
Trên vị trí thủ tọa, Lâm Chấn Thiên sau một hồi trầm mặc, chậm rãi bật ra một chữ, rõ ràng lấy tính tình của hắn mọi người hiểu, thực lực của Lâm Động đã làm cho hắn cực kỳ hài lòng.
Ở một bên, sắc mặt Lâm Mãng có chút trầm xuống, ngậm chặt miệng lại, không nói một lời, Lâm Hoành ở phía sau, chân mày cũng hơi cau lại.
“Tiểu tử này, cũng có chút bản lãnh. . .!!”
“Phanh!”
Dưới đông đảo ánh mắt soi mói của mọi người, quyền đầu của Lâm Động trực tiếp va chạm với song chưởng của Lâm Vẫn, lực đạo cường hãn vào thời khắc này bộc phát ra, thân thể Lâm Vẫn giống như diều bị đứt dây bay ngược ra phía sau, rơi ra khỏi thạch đài.
“Xôn xao. . .!!”
Nhìn thấy Lâm Động một quyền đánh bay Lâm Vẫn, những người ngồi xem bất ngờ ồ lên, những người vốn từng quen biết với Lâm Động, miệng lại càng há to hơn, hiển nhiên là không thể tin tưởng nổi, mới nửa năm không gặp, Lâm Động đã mạnh tới mức này rồi.
Lâm Khẳng cũng bị thực lực của Lâm Động làm cho chấn động, một lát sau, hắn mới vội vã mở miệng tuyên bố.
“Lâm Động thắng!”
Thanh âm của Lâm Khẳng vừa dứt, trong Thí Luyện Quán nhất thời vang lên một tràng vỗ tay thật to, cùng với những thanh âm trầm trồ khen ngợi. Tới bây giờ bọn họ mới hiểu được, thì ra Lâm Động không hề mạo hiểm đi tới vòng này, mà cũng chẳng phải do vận khí, mà chính là thực lực chân chánh của bản thân hắn!
Đứng ở trên thạch đài, Lâm Động nhìn thấy Thí Luyện Quán sôi trào, khẽ mỉm cười, nhảy xuống thạch đài, hướng về phía Lâm Vẫn vươn tay ra, nói:
“Không có sao chứ?”
“Thông Bối Quyền 9 âm, Tầng 6 Thối Thể, ta thua không oan”
Lâm Vẫn nhìn Lâm Động, trên khuôn mặt nở một nụ cười, nói:
“Chờ có cơ hội, ta sẽ tiếp tục xin ngươi chỉ giáo”
Nói xong, Lâm Vẫn dường như không suy nghĩ nhiều, trực tiếp xoay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng Lâm Vẫn, Lâm Động cũng cười cười, đối với người này, hắn có hảo cảm không nhỏ, ngày sau nếu có cơ hội, có lẽ nên giao tiếp nhiều một chút.
Nhưng mà trước đó, hắn phải thu thập Lâm Động đã, để sau này hắn không còn quấn quýt lấy Thanh Đàn được nữa . . .
Lâm Động quay đầu, ánh mắt nhìn về phía vị trí của Lâm Hoành, chỉ thấy hắn cũng đang nhìn sang mình, cười cười, thái độ thản nhiên, xem thường
Chương 23 : Top 3
“Lâm Động ca giỏi quá!”
Nhìn Lâm Động trở về chỗ ngồi, Thanh Đàn nũng nịu cười nói, dựng ngón cái nho nhỏ về phía hắn!
“Cái tên tiểu tử này, con giấu diếm thực quá tốt đấy!”
Lâm Khiếu tủm tỉm cười, tuy nói vậy nhưng trong ngôn ngữ không hề có chút ý tứ nào trách mắng hắn cả! Trình độ Lâm Động như vậy, thực sự đã vượt xa dự đoán của hắn.
Hơn nữa, biểu hiện ngày hôm nay của Lâm Động thật sự đã làm cho Lâm Khiếu cảm thấy hi vọng, sự hưng phấn trong lòng còn nhiều hơn so với khi hắn khỏi bệnh!
“Hắc hắc…”
Lâm Động lắc lắc đầu cười hì hì, thấy Lâm Khiếu không có ý định gặng hỏi gì thêm, bất giác trong lòng thầm thở nhẹ một hơi.
Trong sân, sau khi trận tỷ đấu của Lâm Động kết thúc, những cặp đấu khác cũng lục tục bắt đầu, có thể tiến vào top 10, hầu như đều là những kẻ có danh khí trong hàng tiểu bối của Lâm gia, trên cơ bản đều đã đạt đến tầng 5, thậm chí cao hơn, cho nên những trận đấu này thật sự đặc sắc, khiến cho trong sân không ngừng vang lên những âm thanh cổ vũ, ủng hộ.
Năm trận tỷ thí rất nhanh đã có kết quả! Không nằm ngoài dự đoán của mọi người, Lâm Hà và Lâm Hoành dùng thực lực ngạo nhân, trổ hết tài nghệ, cùng với Lâm Động và hai gã thiếu niên tinh anh khác của Lâm gia bước vào nhóm người mạnh nhất. 5 vị trí đầu, đã có kết quả.
Sau khi những cái tên này được đọc ra, bầu không khí hơi yên tĩnh trong Thí Luyện Quán có chút náo nhiệt, ai nấy đều biết, những trận đấu kế tiếp mới chân chính là trọng điểm của Tộc Bỉ lần này!
Rút thăm hoàn tất, chỉ một người may mắn bốc phải thẻ trống thì không phải thi đấu, đối thủ của Lâm Động vòng này là Lâm Đình, có người nói hắn đã đạt tới tầng 6 Thối Thể, nhưng với Lâm Động mà nói, đây cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.
Sau khi rút thăm ngẫu nhiên, trận đấu giữa hai người lập tức bắt đầu, kết quả không ngoài dự đoán của mọi người! Dưới uy lực của Thông Bối Quyền đã đạt đến trình độ 9 âm, cho dù Lâm Đình đã dốc toàn lực thi triển, nhưng vẫn bị một quyền đánh bay khỏi thạch đài.
Bởi vậy, trong trận đấu lựa chọn người tiến vào 3 vị trí đầu, Lâm Động tiếp tục có một chiến thắng đơn giản.
Trận tỷ thí của bọn họ không có gì ngoài ý muốn, cho nên ngay khi nó vừa kết thúc, thì ai nấy đều dồn mắt vào trận thi đấu tiếp theo.
Trận đấu này, ngay cả Lâm Động cũng cảm thấy hứng thú, bởi vì hai người chuẩn bị so tài, chính là Lâm Hà và Lâm Hoành!
Hai người bọn họ trong đám tiểu bối Lâm gia đều là những kẻ nổi tiếng nhất, không ít người đều có cùng suy đoán, đoạt ngôi vị số một trong Tộc Bỉ lần này, không ai khác sẽ là một trong hai người đó.
Nhưng mà, làm cho bọn họ ngoài ý muốn chính là, hai người bọn họ lại gặp nhau khi còn chưa tới vòng cuối cùng, bởi vậy trận đấu này càng thêm gay cấn và náo nhiệt…
“Lâm Hà!”
Lâm Khẳng sau khi nhận lấy thẻ trúc của hai người bọn họ, cũng ngẩn người ra một lúc, chợt mở miệng hô lên.
Nghe tiếng gọi của Lâm Khẳng, Lâm Hà dịu dàng đáp lại, chỉ thấy lưng ong khẽ uốn, thân hình như Hồ Điệp bay lên thạch đài, vừa yêu kiều duyên dáng, lại vừa anh thư hiên ngang, đúng là đã khiến cho không ít cặp mắt của thiếu niên tỏa sáng.
Sau khi Lâm Hà lên đài, Lâm Hoàng cũng phong độ đường hoàng hiên ngang nhảy lên, hắn mặc bạch y, trông khá là tuấn tú, không ít người xem tấm tắc gật đầu.
“Lâm Hà tỷ, kính xin hạ thủ lưu tình!”
Nhìn Lâm Hà, Lâm Hoành chắp tay cười cười.
“Kẻ nói lưu tình, e là ta mới đúng!”
Lâm Hà bĩu môi, đôi mắt ngưng trọng, với thực lực của Lâm Hoành, sợ rằng nàng sẽ phải dốc toàn bộ thực lực ứng phó!
Lâm Hoành mỉm cười, trong mắt hiện chiến ý! Lâm Hà trong lứa tiểu bối của Lâm gia cũng được xem là người xuất sắc nhất, nếu như hôm nay hắn có thể đánh bại nàng, thì vị trí đệ nhất kia, không dành cho hắn thì còn cho ai nữa!?
“Trận đấu bắt đầu..!”
Dưới thạch đài, Lâm Khẳng nhìn thấy hai bên đã chuẩn bị xong, vung tay, trầm giọng hô to!
Tiếng hô của Lâm Khẳng vừa dứt, thì quanh thân thể của hai người trên đài lập tức hiện lên quang mang nhàn nhạt! Đó chính là Nguyên Lực.
“Tầng 7 Thối Thể…”
Nhìn quầng sáng khá dày trên người bọn họ, trong Thí Luyện Quán không ít kẻ sợ hãi than thở, tuy tất cả khi xem những trận tỷ đấu lúc trước của hai người đều lờ mờ đoán ra rồi, nhưng đến lúc tận mắt nhìn thấy vẫn không khỏi giật mình than thầm.
Ở độ tuổi này mà đạt tới tầng 7 Thối Thể, điều này đã chứng minh được tiềm lực bản thân của hai người, nếu được bồi dưỡng cẩn thận, tiền đồ sau này chắn chắn sẽ không thấp!
Ở chỗ ngồi của mình, Lâm Chấn Thiên nhìn thấy vậy, cũng khẽ gật đầu mỉm cười, đám tiểu bối càng xuất chúng, thì trong lòng lão càng vui mừng…
“Lâm Hà tỷ, cẩn thận nhé!”
Quầng sáng trên thân thể Lâm Hoành chớp động, ánh mắt hắn cũng sắc bén hẳn lên, thân hình đột ngột lao vụt tới, trên song chưởng, kình phong lạnh thấu xương tỏa ra, vỗ một chưởng vào người của Lâm Hà.
Đối mặt với chưởng phong lạnh thấu xương của Lâm Hoành, Lâm Hà chỉ khẽ lùi một bước, hai ngón tay thon dài tinh tế khép lại, cong cong như miệng ưng, trùng trùng điệp điệp điểm vào lòng bàn tay của Lâm Hoành, trực tiếp đẩy chưởng phong dạt xuống.
“Bát Hoang Chưởng..!”
Thấy chưởng phong bị phá, Lâm Hoành quát nhẹ một tiếng, chưởng phong lại trở nên mạnh mẽ, liên miên không dứt, phủ xuống đầu Lâm Hà, phát ra những âm thanh xé gió vù vù, quả thật có chút bất phàm.
Bị chưởng phong cương mãnh kia bao phủ, đôi lông mày liễu của Lâm Hà hơi hơi nhíu lại, song chỉ hợp lại thành kiếm, linh xảo xuyên qua chưởng phong của Lâm Hoành, đâm thẳng vào thân thể hắn, khiến cho Lâm Hoành không thể không rút tay phòng ngự.
Trên đài, bóng người giao thoa, chưởng chỉ lui tới, có vẻ cực kỳ kịch liệt, hơn nữa, dưới sự hỗ trợ của Nguyên Lực, âm thanh xé gió không ngớt vang lên, làm người xem nhìn không chớp mắt.
“Lâm Động ca, ai trong bọn họ sẽ thắng vậy?
Thanh Đàn cũng bị sự kịch liệt của trận chiến trên đài ảnh hưởng, bàn tay nhỏ bé nắm chặt, khẩn trương hỏi.
“Cũng khó nói…!”
Lâm Động ngần ngừ một lúc rồi lắc đầu, Bát Hoang Chưởng của Lâm Hoành hiển nhiên đã tu luyện tới trình độ vô cùng thuần thục, chưởng phong cương mãnh như hổ, uy lực không nhỏ. Mà Lâm Hà cũng không kém, môn võ nàng ta đang thi triển, chính là Võ học Nhị phẩm của Lâm gia, Linh Kiếm Chỉ.
Loại võ học này nhìn thì uy lực không có gì mạnh mẽ, thế nhưng nếu tu luyện đến hỏa hầu, ngón tay cũng giống như mũi kiếm vậy, cho nên, kể cả Lâm Hoành cũng không sơ ý để nàng đâm trúng.
Chính vì thế, muốn phân định kẻ thắng người thua vào lúc này thật sự khó khăn, tuy trong lòng Lâm Động vẫn mong Lâm Hà có thể chiến thắng…
Trong khi hai người đang nói chuyện, thì trận chiến trên thạch đài càng lúc càng gay cấn và quyết liệt, quyền chưởng giao nhau chan chát, hàng loạt những âm thanh trầm thấp không ngừng vang lên.
Giao thủ như vậy chừng mười phút, thân hình hai người lúc này đã trở nên sáng rực rỡ, hiển nhiên bọn họ đã thi triển Nguyên Lực tới cực hạn rồi.
Ngay lúc quầng sáng lên tới cực hạn, thì hai người đồng loạt lùi ra sau, rồi song chưởng đồng thời đẩy ra, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, song chưởng nặng nề đụng vào nhau.
”Ầm!”
Một tiếng nổ rất to, hai đạo thân ảnh bị chấn bay ngược về phía sau, cho dù đã đạp mấy bước trên thạch đài, nhưng vẫn đồng thời rơi xuống.
Nhìn thấy cả hai đều rơi đài, trong Thí Luyện Quán đồng loạt ồ lên, hiển nhiên không ai ngờ tới kết quả trận đấu lại như vậy!
“Ha hả! Không tệ… không tệ..”
Ở chỗ ngồi của mình, Lâm Chấn Thiên thấy Lâm Hoành và Lâm Hà thực lực ngang bằng nhau, nhịn không được vui mừng gật đầu. Lâm Mãng ở bên cạnh nghe vậy cũng rạng rỡ, đắc ý liếc nhìn Lâm Khiếu cách đó không xa.
“Trận đấu này kết quả là hòa! Tới bây giờ, chỉ còn 4 người trụ lại, nếu như không có vấn đề gì nữa, thì Lâm Hà và Lâm Hoành đồng thời đứng vị trí số 1, Lâm Động và Lâm Thần đứng thứ 2 và thứ 3. Đương nhiên, nếu như có ai vẫn muốn so tài tỷ thí, thì cũng có thể nói ra…
Lâm Chấn Thiên đứng dậy mỉm cười nói, tới lúc này, Tộc Bỉ đã cơ bản định thứ hạng, theo hắn thì sẽ không có biến hóa gì thêm…
Đối với lời tuyên bố của Lâm Chấn Thiên, mọi người đều gật đầu, hiển nhiên không có điều dị nghị!
“Tên kia đạt vị trí số 1 sao…?”
Lâm Động cau mày, nhìn Thanh Đàn, chỉ thấy nàng đang nắm chặt bàn tay nhỏ bé, trên khuôn mặt thanh tú tràn đầy vẻ lo lắng.
Lâm Hoành đứng giữa sân nghe Lâm Chấn Thiên thông báo kết quả như vậy, khuôn mặt trở nên rặng rỡ hơn, hắn quay đầu nhìn về phía Thanh Đàn, nhếch miệng cười nhạt, bất chợt bước ra, định rèn sắt khi còn nóng, nói ra lời thỉnh cầu của mình!
Có điều, Lâm Hoành còn chưa kịp thốt ra lời nào, vốn đang chú ý quan sát hành động của hắn, Lâm Động thấy vậy, ánh mắt trầm xuống, đứng phắt dậy, một âm thanh lập tức vang vọng khắp Thí Luyện Quán.
“Lâm Hoành biểu ca! Lâm Động bất tài, không biết có xứng được chỉ giáo một phen hay không?”
Chương 24 : Toàn thắng
Thanh âm đột nhiên vang lên khiến cho cả Thí Luyện Quán bỗng trở nên yên tĩnh, vô số ánh mắt kinh ngạc đều dừng lại trên người Lâm Động.
“Động nhi, con làm cái gì vậy?”
Lâm Khiếu ngồi một bên cũng bị hành động của Lâm Động làm cho ngẩn người, vội vàng quát to.
Tuy rằng hôm nay biểu hiện của Lâm Động đã nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng chỉ với thực lực như vậy, Lâm Động vẫn còn kém Lâm Hoành một chút, nếu chỉ dựa vào tầng 6 Thối Thể và Thông Bối Quyền 9 âm, thì không có cách nào đánh bại Lâm Hoành vốn đạt tới tầng 7 Thối Thể.
“Lâm Động ca, không nên làm thế!”
Thanh Đàn sau khi phục hồi lại tinh thần, trên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng ngập tràn vẻ lo lắng, nàng biết rằng, hành động này của Lâm Động có liên quan tới mình.
“Yên tâm đi! Phụ thân, con chỉ muốn cùng Lâm Hoành biểu ca luận bàn một chút thôi mà, nếu như thua cũng không có gì là mất mặt…”
Lâm Động cười nói.
Nghe vậy, Lâm Khiếu thoáng ngẩn người, hắn chần chờ một chút rồi đành gật đầu nói:
“Vậy phải cẩn thận một chút.”
Lâm Động gật đầu, xoa xoa đầu Thanh Đàn, sau đó dưới ánh mắt soi mói của đông đảo mọi người, xoay người tiến vào trong sân. Khi hắn xoay người, trong đôi mắt ánh lên một tia cười lạnh, nếu Lâm Hoành chỉ an an ổn ổn mà ôm ngôi vị thứ nhất thì hắn cũng chẳng muốn bại lộ thực lực làm gì. Đáng tiếc, người này đã đoạt ngôi đầu lại còn muốn được voi đòi tiên!
“Đã như vậy, chỉ còn cách đánh cho ngươi không còn mặt mũi nào mà mở miệng nữa…”
Sau khi lên thạch đài, Lâm Động dừng chân, sau đó nhìn về phía Lâm Chấn Thiên, cười nói:
“Gia gia, không biết cháu có thể đề đưa ra lời khiêu chiến hay không?”
Lâm Chấn Thiên lúc này đã phục hồi lại tinh thần, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Lâm Động, đã chứng kiến thực lực của Lâm Hoành mà vẫn còn dám khiêu chiến, nếu không phải là dạng đầu đất tự mình chuốc lấy nhục, thì chắc Lâm Động đã có điều gì đó nắm chắc một chút.
“Xem ra mình đã bỏ sót điều gì đó…”
Sâu trong đôi mắt Lâm Chấn Thiên đột nhiên hiện lên sự hi vọng, Tộc Bỉ lần trước, Lâm Khiếu trổ hết tài năng, thắp lên được ngọn lửa hi vọng của gia tộc… chỉ không biết là, Lâm Động có được như Lâm Khiếu năm đó, mang lại cho hắn niềm vui lớn lao hay không?
“Điều này rất bình thường, tự nhiên là có thể!”
Thấy Lâm Chấn Thiên gật đầu, Lâm Động lúc này mới nở một nụ cười.
“Đệ thực là, không có chuyện gì lại tự dẫn xác tới ăn đòn, với thực lực của Lâm Hoành hiện tại, ngay cả ta cũng khó mà thu thập được hắn”
Lâm Hà bước nhanh về phía thạch đài, tức giận nói với Lâm Động:
“Hiện tại không phải là thời điểm để ra vẻ ta đây”
Nhìn thấy vẻ mặt oán trách của Lâm Hà, Lâm Động cũng chỉ cười cười, không nói thêm câu gì. Hắn nhún mình nhảy lên thạch đài, ở đó, Lâm Hoành đang đứng khoanh tay trước ngực, cười nhạt nhìn hắn.
“Lâm Động, xem ra sau khi lọt vào 3 vị trí đầu, lòng tự tin đã bành trướng tới cực điểm?”
“Cho nên mới nhờ Lâm Hoành biểu ca làm cho ta tỉnh táo lại một chút.”
Làm như không nhận ra ý tứ giễu cợt trong lời nói của Lâm Hoành, Lâm Động tủm tỉm cười trả lời.
“Dễ thôi!”
Lâm Hoành dương dương tự đắc nói.
“Đại bá, bắt đầu đi?”
Lâm Động liếc xéo về phía sau hắn, sau đó nói với Lâm Khẳng ở dưới đài.
“Ngươi…”
Lâm Khẳng há miệng định nói, nhưng cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó vung tay lên:
“Tỷ thí bắt đầu!”
Thanh âm của Lâm Khẳng vừa dứt, vẻ mặt vốn đang dương dương tự đắc của Lâm Hoành lập tức trở nên băng lạnh, một tầng quang mang nhàn nhạt lập tức bao phủ lấy toàn thân hắn, trông bộ dạng này, hắn dường như không có ý định nương tay.
“Lâm Động, bây giờ ta sẽ cho ngươi biết, giữa chúng ta có sự chênh lệch lớn tới mức độ nào!”
Nguyên Lực trong kinh mạch lưu chuyển, truyền khắp cơ thể Lâm Hoành. Hắn buông tiếng cười lạnh, chỉ sau hai lần lắc mình đã hiện ra trước mặt Lâm Động, chưởng phong bén nhọn nặng nề đánh thẳng về phía trước.
Đối mặt với chưởng phong bá đạo của Lâm Hoành, trái ngược với dự đoán của mọi người, Lâm Động không hề có ý định tránh né, chứng kiến cảnh tượng này, không ít người đã âm thầm lắc đầu, xem ra cuộc tỉ thí này sẽ rất nhanh chóng phân thắng bại…
“Hắc hắc, tự mình chuốc lấy đau khổ, lại dám chủ động khiêu chiến.”
Phía dưới thạch đài, Lâm Sơn có chút hả hê cười nói, Lâm Mãng bên cạnh cũng cười nhạt, nhàn nhã dựa lưng vào ghế, thưởng thức từng ngụm trà thơm.
“Ầm!”
Chưởng phong bén nhọn trong nháy mắt đã đánh tới trước ngực Lâm Động, nhưng mà ngay khi chưởng phong hạ xuống, Lâm Động rốt cuộc mới có động tác, chỉ thấy hắn vươn hữu chưởng ra, trực tiếp cứng đối cứng với chưởng của Lâm Hoành.
Song chưởng đụng nhau, cái cảnh Lâm Động tan tác không xuất hiện như dự đoán của mọi người, trong sự kinh ngạc, mọi người thận ra, thân hình Lâm Động như một thiết tháp, không hề di động, mà Lâm Động cũng vậy.
“Tại sao lại có thể như vậy?”
Cảnh tượng này làm cho không ít người cảm thấy không biết nói gì, lấy thực lực tầng 7 Thối Thể của Lâm Hoành lại không cách nào lay chuyển nổi Lâm Động chỉ có thực lực tầng 6 Thối Thể?
Không chỉ những người xung quanh cảm thấy kinh ngạc, mà ngay cả Lâm Hoành cũng phải biến sắc mặt, hắn cảm giác được, chưởng phong của Lâm Động như có vô số bức tường, khiến cho hắn không cách nào đột phá nổi.
Giờ khắc này, hắn mới nhận thấy được sự bất ổn.
“Không phải chỉ có ngươi mới đạt tới tầng 7 Thối Thể!”
Lâm Động hả hê nhìn Lâm Hoành đang biến sắc, gằn giọng nói từng chữ, cùng với tiếng nói của hắn, trên thân thể hắn cũng đã ngập tràn quang mang sáng bóng, đó chính là ba động của Nguyên Lực, hơn nữa loại ba động này, chẳng kém Lâm Hoành chút nào.
Tầng 7 Thối Thể!
“Hả…”
Nhìn Nguyên Lực sáng chói chớp động trên thân thể Lâm Động, trong Thí Luyện Quán đột nhiên vang lên từng tràng âm thanh kinh ngạc, thì ra thực lực chân chính của Lâm Động không phải là tầng 6, mà lại là tầng 7!
Thảo nào hắn dám khiêu chiến Lâm Hoành, hóa ra, hắn có đủ năng lực khiêu chiến!
“Tên tiểu tử thối này…”
Lâm Khiếu ngơ ngác nhìn thân ảnh trên thạch đài, vẻ mặt ngập tràn sự phấn khích. Sự kinh ngạc lúc trước mà Lâm Động đem đến cho hắn còn chưa hoàn toàn tiêu hóa xong, giờ đây lại giáng cho hắn một kích nặng nề nữa…
Lâm Hà đứng dưới thạch đài, ngọc thủ lúc này đã không tự chủ được mà đưa lên bịt kín cái miệng nhỏ nhắn, trong đôi mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
“Tầng 7, sao có thể chứ?”
Lâm Hoành biển ảo liên tục, cuối cùng vẫn buông tiếng cười lạnh, cánh tay hắn run, song chưởng đẩy ra, chưởng phong cương mãnh sắc bén như đao quét tới.
“Bát Hoang Chưởng sao?”
Nhìn chưởng phong của Lâm Hoành đang đập thẳng vào mặt, Lâm Động cũng cười, song chưởng huy động, tạo thành một đường vòng cung điêu luyện, vỗ vào hai tay Lâm Hoành. Cái vỗ của hắn trông thì hời hợt, nhưng lực đạo cương mãnh của Bát Hoang chưởng do Lâm Hoành thi triển lập tức phân tán, trở nên yếu đi rất nhiều.
“Bát Hoang Chưởng, cũng không phải chỉ có mình ngươi mới biết sử dụng!”
Đánh tan chưởng phong của Lâm Hoành, Lâm Động khẽ mỉm cười, chỉ thấy chưởng phong của hắn tuôn ra vô số phong nhận, tạo thành những âm thanh xé gió. Lực đạo cương mãnh so với Bát Hoang Chưởng do Lâm Hoành thi triển, không biết còn cường hãn hơn bao nhiêu lần.
“Ngươi cũng biết Bát Hoang Chưởng?”
Nhìn thấy chưởng pháp quen thuộc do Lâm Động thi triển, Lâm Hoành kêu lên thất thanh, thanh âm còn chưa đứt, hắn đã nhận ra sự bất đồng trong chưởng pháp, uy lực Bát Hoang Chưởng của Lâm Động so với hắn tựa hồ mạnh mẽ hơn rất nhiều.
“Làm sao có thể?”
Phát hiện này làm cho sắc mặt Lâm Hoành trở nên trắng bệch, hắn tu luyện Bát Hoang Chưởng đã hơn nửa năm, làm sao có thể kém hơn Lâm Động được chứ?
“Ta không tin!”
Sắc mặt tái nhợt, trong mắt Lâm Hoành hiện lên vẻ độc ác, Bát Hoang Chưởng được hắn thi triển đến mức tận cùng, Nguyên Lực trong cơ thể điên cuồng truyền tới hai bàn tay, một chưởng dốc toàn lực đập vào Lâm Động.
Chưởng phong bén nhọn đó còn mang theo thanh âm ô ô vang dội, vừa nghe đã đủ biến sắc mặt.
Đối mặt với một chưởng toàn lực đang ập đến, Lâm Động vẫn ung dung như cũ, chưởng phong cương mãnh như đao chợt biến ảo, trở nên nhu nhuyễn mềm mại, dính chặt vào thủ chưởng đang vung tới của Lâm Hoành.
Song chưởng vừa tiếp xúc, cánh tay Lâm Động có chút quỷ dị, lực đạo cực kỳ cương mãnh như thủy triều ồ ạt tuôn vào cơ thể Lâm Hoành.
“Ầm!”
Lực đạo cương mãnh vừa tuôn ra, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, thân hình Lâm Hoành liền như diều đứt dây bị chấn bay lên không, thân hình lảo đảo, sau đó ngã xuống thạch đài, gục luôn.
Lâm Hoành vừa rớt xuống thạch đài, bầu không khí trong Thí Luyện Quán bỗng trở nên yên lặng như tờ, không ai có thể tưởng tượng nổi việc người được coi là đệ nhất trong Tộc Bỉ lần này lại bại dưới tay Lâm Động một cách nhẹ nhàng như vậy…
“Tốt. . . rất tốt. . .”Đây thế giới lấy kiếm là chủ,Lăng Tiêu xuyên không chuyển giới mà sinh khuất động lăng vân khuấy động bát hoang: Ngạo Kiếm Lăng Vân … chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
Lâm Chấn Thiên kinh ngạc nhìn thiếu niên trên thạch đài, một hồi lâu sau hắn mới chậm rãi ngồi xuống, trong miệng lẩm bẩm, dưỡng như không cách nào ngăn chặn sự kích động điên loạn trong lòng.
Chương 25 : Tiếp quản sự vụ
Trong Thí Luyện Quán, yên tĩnh không một tiếng động, từng đạo ánh mắt kinh ngạc nhìn vào thiếu niên ở trên thạch đài, trong lòng khiếp sợ, làm cho bọn họ không nói nên lời.
“Vậy mà lại thắng… “
Lâm Khiếu cũng bởi vì loại kết quả này mà giật mình, một lát sau, thân thể hắn đột nhiên kịch liệt run rẩy lên, trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ như điên.
Hôm nay, niềm vui mừng mà Lâm Động mang đến cho hắn, quả thực quá mức chấn động rồi.
Dưới thạch đài, Lâm Hà nhẹ nhàng vỗ vỗ bộ ngực, mượn hành động này để giải tỏa sự chấn động trong lòng, mà đôi mắt thì chăm chú nhìn chằm chằm vào Lâm Động.
Lúc trước nàng cùng Lâm Hoành giao thủ, cho dù liều mạng cũng chỉ ngang tay mà thôi, nhưng Lâm Động, lại có thể đánh bại Lâm Hoành, đây cũng là gián tiếp nói rõ, cho dù là nàng, cũng không phải đối thủ của Lâm Động.
Từ một phương diện nào đó mà nói, vị trí đệ nhất chân chính lần này, chính là con ngựa ô Lâm Động!
“Không hổ là nhi tử của Tam đệ… “
Ở bên cạnh Lâm Hà, Lâm Khẳng cũng chậm rãi nói.
Trên mặt đất ngoài thạch đài, Lâm Hoành sắc mặt tái nhợt, ánh mắt có chút ngỡ ngàng, hiển nhiên là hắn chưa phục hồi tinh thần được sự màn nghịch chuyển cục diện, hắn không bao giờ nghĩ tới, hắn lại thua ở trong tay Lâm Động, người mà hắn chưa từng coi trọng bao giờ.
Cái kết quả này làm cho hắn khó mà đón nhận.
“Không có khả năng!”
Những ánh mắt xung quanh, khiến cho Lâm Hoành tựa như bị kim đâm vào lưng, sắc mặt hắn biến chuyển, đột nhiên gầm lên một tiếng, bàn chân đạp lên mặt đất, lần thứ hai xông lên thạch đài, điên cuồng công kích Lâm Động.
Tỷ thí đã kết thúc, Lâm Hoành lại còn ở nổi điên, chân mày Lâm Động nhíu lại, cước bộ bước dài một bước, song chưởng giống như một chiếc kìm, kẹp Lâm Hoành lại, trong khi hắn đang định đẩy Lâm Hoành xuống đài, thì bất chợp có một tiếng quát vang lên.
“Cút ngay!”
Tiếng quát chợt vang lên, một đạo nhân ảnh trực tiếp từ trên trời giáng xuống, bàn tay to giống như ưng trảo, chụp tới Lâm Động, Lâm Động cả kinh, vội vàng buông tay ra, song đối phương vẫn bám theo như cũ, tiếp tục chụp vào bả vai của hắn.
“Lâm Mãng!”
Đột nhiên xuất hiện biến cố, làm cho mọi người kinh hãi, đợi đến lúc mọi người nhận ra người xuất thủ, Lâm Khẳng ở dưới đài nhất thời phẫn nộ quát lên.
“Ngươi cũng cút đi, đừng hòng đụng tới con trai của ta!”
Tiếng quát Lâm Khẳng mới vừa dứt, lại có một đạo thân ảnh chớp nhoáng bay lên, chớp mắt liền hiện trước người Lâm Động, đó chính là Lâm Khiếu
“Lâm Khiếu, ngươi thật sự cho rằng bây giờ ngươi là đối thủ của ta sao?”
Nhìn thấy Lâm Khiếu xuất thủ, Lâm Mãng không khỏi cười lạnh một tiếng, Nguyên Lực bắt đầu khởi động, mang theo kình phong kinh người, hướng về phía Lâm Khiếu phẫn nộ phách tới.
“Cút!”
Đối mặt với thế công của Lâm Mãng, Lâm Khiếu sắc mặt hơi trầm xuống, không tránh né, tung quyền đấm thẳng vào quyền của Lâm Mãng.
”Ầm!”
Cương khí mạnh mẽ của hai người tạo thành một vòng tròn khuếch tán ra xung quanh, quét sạch toàn bộ tro bụi trên thạch đài, rồi sau đó, mọi người lại một lần nữa có dịp nhìn thấy việc không thể tin tưởng, Lâm Mãng, trực tiếp bị đẩy lùi mấy bước!
Thiên Nguyên Cảnh Lâm Mãng bị đẩy lùi!
Vốn Lâm Khẳng định xuất thủ, nhưng hai chân của hắn chợt dừng lại, thân hình cứng ngắc, ngồi ở vị trí thủ tọa, Lâm Chấn Thiên đang giận tím mặt, nhưng đột nhiên, sắc mặt cũng cứng lại!
“Thực lực của ngươi?!”
Lâm Mãng lảo đảo ổn định thân hình, vào thời khắc này trong lòng hắn sóng nổi cuồn cuộn, hắn kinh hãi nhìn Lâm Khiếu, thất thanh nói.
“Thương thế đã khỏi, thực lực đương nhiên là khôi phục lại, trong lúc tiểu bối luận bàn tỷ thí, ngươi ra tay làm gì? Chẳng lẽ ngươi cho rằng cha con ta dễ bị bắt nạt phải không?”
Lâm Khiếu thản nhiên nói.
“Tam đệ, thực lực của ngươi đã khôi phục?”
Ở dưới đài, Lâm Khẳng nghe được lời này, nhất thời trên mặt lộ vẻ mừng rỡ như điên, một cao thủ Thiên Nguyên Cảnh, đối với một gia tộc mà nói, thật sự là có tác dụng cực kỳ trọng yếu.
Hiện nay trong Lâm Gia, bao gồm cả hắn, chẳng qua cũng chỉ mới có ba vị Thiên Nguyên Cảnh, song cho dù như thế, Lâm Gia ở Thanh Dương Trấn cũng có chút địa vị, hiện giờ thương thế Lâm Khiếu đã khỏi hẳn, thực lực cũng khôi phục như xưa, vậy là, Lâm gia lại có thêm một vị Thiên Nguyên Cảnh!
Trong Thí Luyện Quán, những khách nhân được mời đến, trên mặt cũng lộ vẻ chấn động, bọn họ hiểu, từ nay về sau, thực lực của Lâm Gia lại tăng lên rồi.
Trên ghế thủ tọa, Lâm Chấn Thiên phục hồi tinh thần lại, cũng vội vàng nhảy lên thạch đài, tóm lấy cánh tay Lâm Khiếu, cảm nhận được Nguyên Lực cuồn cuộn trong cơ thể đối phương, mới mừng rỡ cười phá lên.
“Tốt, cuối cùng cũng không làm cho ta thất vọng!”
Lâm Chấn Thiên nặng nề vỗ bả vai Lâm Khiếu, ở bên cạnh, Lâm Động có thể nhìn thấy, ánh mắt của lão nhân gia bây giờ như có lửa, hắn có thể nhìn ra được, trong lòng của người cũng vô cùng kích động.
“Lâm Mãng, giữa chốn đông người, ngươi lại dám tự mình xuất thủ, có phải ngươi định làm mất mặt Lâm gia đúng không?”
Lâm Chấn Thiên ánh mắt đỏ bừng, sau đó liền đột nhiên xoay người, nghiêm nghị nhìn Lâm Mãng, phẫn nộ quát.
Nghe thấy Lâm Chấn Thiên gầm lên, sắc mặt Lâm Mãng cũng khẽ biến, ở bên trong Lâm Gia, Lâm Chấn Thiên uy nghiêm vô cùng, từ trước đến giờ nói một là một. Cho dù hôm nay hắn đã tiến vào Thiên Nguyên Cảnh, nhưng vẫn không dám làm trái ý, lập tức cúi đầu, không dám mở miệng.
“Phụ thân, chuyện này để sau đi, bây giờ ở đây có không ít khách nhân”
Lâm Khẳng tiến đến gần, thấp giọng nói.
Lâm Chấn Thiên hít sâu một hơi, đè nén lửa giận trong lòng xuống, sau đó phất tay áo, nói:
“Trước tiên hãy giải quyết tình hình ở đây đã, sau đó các ngươi đều tới hậu viện gặp ta!”
Sau khi nói xong, lão liền mang sự tức giận xoay người rời đi.
Thấy thế, Lâm Khẳng cười khổ gật đầu, nhìn thoáng qua Lâm Khiếu cùng với Lâm Mãng, hai người này, đã nhiều năm như vậy, mà vẫn còn đối chọi gay gắt, thậm chí còn khiến cho đám tiểu bối của mình cũng đối chọi với nhau…
***
Hậu viện Lâm Gia, là một nơi tương đối trọng yếu của Lâm Gia, người bình thường cũng không cách nào tiến vào.
Trong một gian đại sảnh ở hậu viện, có một vài nhân ảnh đang ngồi ngay ngắn, vị trí thủ tọa đương nhiên là Lâm Chấn Thiên, hắn vẫn còn tức giận. Ngồi tiếp phía bên dưới chính là Lâm Khẳng, Lâm Khiếu, Lâm Mãng và con cháu trực hệ Lâm Gia.
Lâm Động cùng Thanh Đàn cũng ngồi ở bên cạnh Lâm Khiếu, nhưng mà hai người cũng nhận ra, bầu không khí ở đây không tốt, cho nên biết điều ngậm miệng.
“Lâm Mãng, hôm nay ngươi đã nổi danh rồi đó, một trưởng bối xuất thủ với một tiểu bối, ngươi muốn Lâm gia chúng ta không ngẩng đầu lên được ở Thanh Dương trấn này, đúng không?”
Ánh mắt Lâm Chấn Thiên nhìn lướt qua khuôn mặt của mọi người, chợt vỗ mạnh xuống bàn, lạnh lùng nói.
“Phụ thân, là do con vọng động”
Lâm Mãng hít sâu một hơi, thấp giọng nói, lúc trước nhìn thấy Lâm Hoành thua trong tay Lâm Động, đã làm cho hắn khó mà chấp hận, từ nhỏ đến lớn, hắn vẫn luôn ganh đua cùng với Lâm Khiếu, loại ganh đua này đã truyền sang cả thế hệ con cháu.
“Phụ thân, Nhị đệ đích thực là có chút vọng động, người không nên tức giận quá mức.”
Lâm Khẳng thở dài một hơi, thân là đại ca, hắn không mở miệng không được.
“Thương thế của Tam đệ đã khỏi hẳn, hơn nữa cũng đã khôi phục lại thực lực Thiên Nguyên Cảnh, đây là chuyện vui của Lâm Gia ta, không nên tức giận”
Nghe thấy câu nói này, sắc mặt Lâm Chấn Thiên mới dễ chịu hơn một chút, hắn nhìn về phía Lâm Khiếu, đột nhiên bất mãn, hừ nói:
“Thương thế vốn đã có thể sớm khôi phục, vậy mà lại bướng bỉnh không chịu để cho gia tộc trị thương.”
Lâm Khiếu cười khổ gật đầu.
“Nhưng mà dù thế nào đi nữa, tỉnh táo lại là tốt rồi, bây giờ sản nghiệp của Lâm Gia không ít, vừa lúc đang thiếu nhân thủ, sau này, ngươi cũng phải quản lí quản lý một số việc, đừng có làm một người nhàn hạ.”
Lâm Chấn Thiên nói.
“ Dạ!”Vấn chi tối dạ – Hạ chi nguyên giản – Các bạn làm sao Vấn chi : ngư kiếm biết chi đáp chi ^^ …!
Lâm Khiếu chần chờ một chút, rốt cục vẫn gật đầu, thực lực hiện giờ đã khôi phục, cũng nên vì Lâm Gia làm một chút chuyện.
Nhìn thấy Lâm Khiếu không cự tuyệt, Lâm Chấn Thiên mới hài lòng gật đầu, chợt trầm ngâm một chút, nói:
“Hỏa Viêm Trang gần đây có nhiều chuyện, hay là ngươi tới đó quản lý đi, tình hình cụ thể thế nào, Lâm Khẳng sẽ thông báo cho ngươi”
Lâm Chấn Thiên vừa dứt lời, vẻ mặt Lâm Mãng lại trầm xuống, ở vùng phụ cận Thanh Dương trấn, Lâm gia có một chút sản nghiệp, mà Hỏa Viêm Trang lại là nơi trọng yếu nhất, lợi nhuận hàng năm quả thực chiếm năm sáu phần của cả Lâm Gia, hơn nữa, Hỏa Viêm Trang này, trước kia vẫn luôn do hắn quản lý…
Trong lòng mặc dù cực kỳ không thoải mái, nhưng Lâm Mãng cũng không dám phản đối quyết định của Lâm Chấn Thiên, dù sao cũng vừa mới chọc giận Lâm Chấn Thiên xong.
Nghe thấy Lâm Chấn Thiên bảo mình trông coi Hỏa Viêm Trang, Lâm Khiếu cũng giật mình, hiển nhiên hắn biết tầm quan trọng của cái thôn trang này đối với Lâm Gia như thế nào, sau khi hơi chần chờ một chút, cũng gật đầu.
Phân phó xong mọi việc, ánh mắt Lâm Chấn Thiên hiền hoà nhìn về Lâm Động, Lâm Hà cùng trong khi nhìn Lâm Hoành lại với sắc mặt tương đối khó coi, xong rồi cười nói:
“Hôm nay Lâm Động cũng biểu hiện rất tốt, đoạt vị trí đệ nhất trong Tộc Bỉ lần này, phần thưởng lát nữa ta sẽ sai người mang tới, Võ Học Quán của gia tộc, ba các ngươi có thể tùy ý vào xem, nếu cần cái gì cứ việc nói với gia gia, tranh thủ đột phá trước cuộc săn bắn của Thanh Dương trấn, đó cũng là thời điểm, trùng thế thanh danh của Lâm gia ở nơi này.”
Nghe thấy Lâm Chấn Thiên nói có thể tùy ý đến Võ Học Quán của gia tộc, Lâm Động vốn đang ngồi im, ánh mắt lập tức sáng lên…