1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 178 [ chương 891 đến 895 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 178 [ chương 891 đến 895 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 891 : Phiền phức đến tận nơi

Phía trước Hồng Hoang Tháp có một vài người đang đứng, ánh mắt bọn họ đều nhìn về cánh cửa của ngọn tháp khổng lồ kia, đã một tháng sau khi Lâm Động vào đó rồi!

Trong một tháng này, Lâm Động không có bất cứ dấu hiệu nào sắp ra cả, điều này khiến mấy người Cổ Thạc rất kinh ngạc. Tuy bọn họ biết Hồng Hoang Khí trong đó có tác dụng thần kỳ tôi luyện nhục thể, nhưng nó cũng rất nặng nề, muốn ở trong đó một tháng không phải chuyện đơn giản.

– Không xảy ra chuyện gì chứ?

Cổ Mộng Kỳ lo lắng nói.

– Chắc không đâu, thực lực của Lâm Động hơn người, hơn nữa cũng cẩn thận, nếu hắn thấy mình không kiên trì được, chắc chắn sẽ chủ động rút lui. Có lẽ giờ hắn vẫn chưa muốn ra!

Cổ Thạc trầm ngâm nói.

– Hà hà, với thực lực của hắn, có thể ở trong Hồng Hoang Tháp một tháng trời, quả thật rất hiếm có. Dù là Thân Đồ Tuyệt cũng chỉ hai mươi ngày là chịu hết nổi!

– Hắn đúng là quái thai!

Khóe miệng Cổ Mộng Kỳ khẽ nhướng lên, một động tác nhỏ đó cũng khiến gương mặt nàng trở nên vô cùng quyến rũ.

– Đúng là quái thai thật! Nếu cho hắn thời gian để trưởng thành, chắc chắn hắn sẽ có vị trí không tệ ở Loạn Ma Hải này!

Cổ Thạc gật gù, sau đó tiếc nuối nói:truyện đao tu audio

– Đáng tiếc là không thể cống hiến cho Cổ gia!

– Có lẽ Cổ gia chúng ta quá nhỏ bé đối với hắn!

Cổ Mộng Kỳ khẽ nói.

– Nói ra có lẽ nhãn quang của tiểu tử này quá cao, ngay cả Đại tiểu thư Cổ gia chúng ta ra mặt mà cũng không giữ được hắn… Lẽ nào hắn không biết người thích Đại tiểu thư có thể xếp từ đầu này sang đầu kia của đảo sao?

Cổ Thạc cười nói.

Cổ Mộng Kỳ bị trêu, bất giác mặt đỏ ửng, sau đó làm ra vẻ bất lực, nói:

– Người ta không thích thì ta cũng chẳng có cách nào…

Cổ Thạc nghe vậy bật cười lớn, định nói gì đó nhưng tâm thần bỗng nhiên rung động, lập tức nhìn về phía cửa tháp.

– Hình như hắn sắp ra rồi!

Cổ Mộng Kỳ cũng lập tức nhìn sang.

Ầm ầm!

Đúng lúc đó, cánh cửa đá nặng nề cuối cùng cũng phát ra âm thanh trầm thấp, một luồng Hồng Hoang Khí lan tỏa ra, sau đó một thân ảnh gầy gò chầm chậm bước ra từ bóng tối mập mờ rồi xuất hiện trước ánh nắng chói lòa.

– Phù!

Lâm Động hít sâu một hơi không khí trong lành, sau đó nhìn sang mấy người Cổ Thạc, gương mặt hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.

Mấy người Cổ Thạc nhìn Lâm Động đi ra, ánh mắt bất giác nheo lại. Bọn họ có thể cảm nhận được Lâm Động lúc này rõ ràng có sự thay đổi không nhỏ so với một tháng trước.

Nhưng điều lạ là sự thay đổi đó không phải ở bề ngoài, chỉ là dựa vào cảm giác, bọn họ cảm nhận được bên dưới thân hình gầy gò kia hàm ẩn một sức mạnh cực kỳ đáng sợ!

– Hà hà, xem ra Lâm Động tiểu bằng hữu khổ tu một tháng có thu hoạch không nhỏ a!

Cổ Thạc thu lại ánh mắt kinh ngạc, cười nói.

– Phải đa tạ Cổ gia rồi!

Lâm Động cười cười, lần này ở trong Hồng Hoang Tháp, hắn không chỉ nâng cao thực lực bản thân mà còn củng cố được nguyên lực bất ổn, đương nhiên quan trọng nhất là hắn đã gọi được Linh hồn Tổ Thạch!

– Hai bên cùng có lợi thôi! Nếu không phải Lâm Động tiểu bằng hữu trợ giúp thì Cổ gia chúng ta chẳng thể vào được Hồng Hoang Tháp!

Cổ Thạc cười nói.

Lâm Động cũng cười, hắn cũng có chút thiện cảm với Cổ gia, tuy hắn đã bỏ ra khá nhiều công sức, nhưng Cổ gia không phải loại nhỏ nhen, cũng không qua cầu rút ván.

– Lâm Động, mấy ngày nay đang là thời gian có bão trên biển, không tiện ra khơi. Chi bằng cứ ở lại Võ Hội Đảo nghỉ ngơi vài ngày, ngươi thấy sao?

Cổ Mộng Kỳ cười, nói.

Lâm Động hơi do dự một chút rồi gật đầu. Hắn có được không ít lợi ích từ Cổ gia, nếu giờ lại phủi mông bỏ đi ngay thì đúng là không hay.

Cổ Mộng Kỳ thấy Lâm Động không từ chối, ánh mắt cũng hiện lên sự vui mừng.

– Vậy thì đi thôi, về Cổ gia nghỉ ngơi!

Cổ Thạc thấy Lâm Động đồng ý ở lại cũng hài lòng. Đương nhiên ông vui lòng để Lâm Động ở lại, hơn nữa ông biết sức hấp dẫn của Cổ Mộng Kỳ, nếu hai con người trẻ tuổi này tiếp xúc với nhau lâu ngày, chưa biết chừng sẽ lọt vào mắt xanh của nhau, như thế thì Cổ gia sẽ có được một cường giả tiềm lực rồi!

Lâm Động gật đầu, định bước đi thì bỗng ngẩng phắt đầu lên nhìn về bầu trời phía xa, ở đó có một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ.

Thậm chí nó còn mạnh hơn cả khí tức của Cổ Thạc!

– Hửm?

Cổ Thạc cũng nhận ra điều gì đó, lông mày nhíu lại nhìn về hướng đó, lẩm bẩm:

– Khí tức thật cường hãn, không biết cường giả phương nào?

– Hình như đang tiến tới Võ Hội Đảo!

Cổ Mộng Kỳ cũng ngạc nhiên nói.

– Có lẽ là khách quý của gia tộc nào đó!

Cổ Thạc ngẫm nghĩ một chút rồi nói. Võ Hội Đảo này được Ngũ Đại Gia Tộc cùng trấn thủ, với bản lĩnh của bọn họ, đương nhiên sẽ quen biết không ít cường giả trên Hải vực Thiên Phong này, vì thế ông cũng không cảm thấy quá kinh ngạc.

Lâm Động nghe vậy cũng gật đầu, định quay người đi thì trong người bỗng vang lên tiếng nói khàn khàn:

– Là nhằm vào ngươi đấy!

Lâm Động đột nhiên dừng bước, đồng tử co nhỏ lại. Tiếng nói ấy đương nhiên là từ Linh hồn Tổ Thạch trong cơ thể hắn, nhưng mà… là nhằm vào hắn mà tới sao? Hắn đắc tội với cường giả ở cấp bậc này từ lúc nào vậy?

– Là Tà Cốt lão nhân sao?

Ánh mắt hắn lóe lên linh quang, sau đó nói thầm trong lòng.

Tổ Thạch không đáp, rõ ràng là đã mặc nhận rồi. Lần này sắc mặt Lâm Động trở nên vô rất khó coi, hắn không thể ngờ Tà Cốt lão nhân lại nhanh như vậy!

– Sao vậy?

Cổ Mộng Kỳ cũng thấy sắc mặt của Lâm Động thay đổi, không khỏi lo lắng, hỏi.

– Đó là Tà Cốt lão nhân!

Ánh mắt Lâm Động tối lại, nói.

– Tà Cốt lão nhân?

Hai người Cổ Thạc nghe thế đều sững người, sắc mặt hơi biến đổi:

– Là tìm ngươi sao?

Xem ra bọn họ cũng được Cổ Yên cho biết Lâm Động đã giết một đệ tử của Tà Cốt lão nhân.

Lâm Động khẽ gật, ngẩng đầu lên nhìn về hướng có luồng khí tức đó, ánh mắt dần trở nên sắc lạnh, lần này phiền phức lớn rồi!

Vẻ mặt Cổ Thạc nặng nề, ông ta cũng biết Tà Cốt lão nhân vô cùng khó đối phó, quan trọng nhất, lão ta lại là Cung phụng của Tà Phong Động Thiên, động chạm vào nhân vật thế này, dù là thể diện của Cổ gia, lão quỷ quái ác đó chắc cũng không thèm nể mặt!

– Trưởng lão Cổ Thạc, làm sao đây?

Cổ Mộng Kỳ nhìn Cổ Thạc khẽ hỏi. Rõ ràng Tà Cốt lão nhân đến không có thiện ý gì, tuy thực lực Lâm Động rất nổi trội trong số các đệ tử trẻ tuổi, nhưng so với cường giả đã tung hoành nhiều năm ở Hải vực Thiên Phong như Tà Cốt lão nhân thì vẫn còn khoảng cách không nhỏ.

Cổ Thạc chau mày, sắc mặt sáng tối bất định, mãi lúc lâu sau mới nghiến răng:

– Dù thế nào, trên Võ Hội Đảo, Lâm Động chính là khách quý của Cổ gia chúng ta. Nếu Tà Cốt lão nhân muốn động vào hắn phải hỏi ý kiến Cổ gia đã!

Lâm Động nghe vậy, trong lòng cảm thấy ấm áp, hắn nói:

– Trưởng lão Cổ Thạc không cần phải vậy. Đây là chuyện riêng của ta, không tiện kéo Cổ gia vào!

– Lâm Động tiểu bằng hữu không cần nói nhiều, ở nơi khác có thể ta không quản, nhưng ngươi đã ở đây thì chính là khách quý của Cổ gia. Nếu người khác biết Cổ gia không bảo vệ nổi khách nhân thì còn đâu mặt mũi nữa?

Cổ Thạc phẩy tay, nói.

Khóe miệng Lâm Động khẽ động, thấy rất thiện cảm với sự ngoan cố đó của Cổ Thạc, dù sao không phải ai cũng can đảm vì một tiểu bối vô danh như hắn mà đối đầu với Tà Cốt lão nhân.

Nhưng hắn cũng có suy nghĩ riêng của mình, Tà Cốt lão nhân đã hung hăng đến đây như vậy hiển nhiên sẽ không cam tâm về tay không. Mà hắn cũng không thể rụt cổ cả đời trên Võ Hội Đảo, vì thế… hắn phải nghĩ cách thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm này.

– Đúng là lão quỷ phiền phức!

Lâm Động nheo mắt, nhìn về phía chân trời. Ở đó có tiếng gió rít bỗng vang lên, một luồng khí tức bá đạo không hề có chút che đậy nào lan ra khắp bầu trời của Võ Hội Đảo.

Soạt soạt!

Khí tức mạnh mẽ như vậy xuất hiện đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý của cường giả các phương. Nhất thời vô số âm thanh xé gió vang lên, rất nhiều thân ảnh bay lơ lửng trên không nhìn chăm chú về hướng của luồng khí tức kia.

Vút!

Từ phía xa, một luồng sáng màu xám cuối cùng xé ngang chân trời xuất hiện phía trên bầu trời của Võ Hội Đảo.

Ánh sáng tan đi, một lão giả mặc áo xám, mái tóc cũng màu xám, tay cầm bạch cốt trượng cùng với luồng năng lượng mạnh mẽ hiện ra.

– Tên tiểu tử giết đệ tử của ta ở đâu? Cút ra đây cho lão phu!

Lão giả áo xám hiện ra, ánh mắt lạnh lùng như rắn độc chầm chậm quét qua Võ Hội Đảo, tiếng quát như sấm rền vang vọng khắp hòn đảo.

Chương 892 : Tà Cốt lão nhân

Lão giả áo xám đó lơ lửng trên bầu trời, tiếng quát lạnh lùng được bao quanh bởi nguyên lực hùng hồn tựa tiếng sấm rền vang khắp Võ Hội Đảo.

Võ Hội Đảo cũng vì tiếng quát này mà xao động, vô vàn ánh mắt kinh ngạc nhìn về lão giả kia. Rõ ràng danh tiếng lão ta ở Hải vực Thiên Phong cũng không hề nhỏ, nên khi nhìn thấy lão, tất cả mọi người đều thốt lên đầy kinh ngạc.

– Đó là Tà Cốt lão nhân? Lão quỷ đó đến Võ Hội Đảo làm gì?

– Ai giết đệ tử của lão? Gan cũng không nhỏ nhỉ? Lẽ nào hắn không biết lão quỷ này bá đạo thế nào sao?

– Hắc hắc, xem ra Võ Hội Đảo hôm nay lại không được yên tĩnh rồi!

– …

Tà Cốt lão nhân đứng trên không trung, ánh mắt thâm sâu nhìn quanh Võ Hội Đảo, những tiếng bàn tán đó cũng khiến hàn khí trong mắt lão càng thêm đậm đặc.

– Sư phụ!

Lúc này, một vài thân ảnh từ xa bay tới, đứng đầu chính là Thần La. Nhìn thấy lão giả áo xám kia, vội vàng cung kính lên tiếng.

– Thần La, đến tên hung đồ giết chết sư đệ ngươi cũng không giải quyết được, lại còn truyền tin gọi lão phu đích thân đến?

Tà Cốt lão nhân nhìn Thần La, lạnh nhạt nói.

Nghe thế, trán Thần La lập tức túa mồ hôi, vội nói:

– Đệ tử cũng từng muốn bắt hắn về cho sư phụ xử trí, nhưng thực lực hắn thật sự rất cường hãn. Ngay cả Thân Đồ Tuyệt cũng không phải đối thủ của hắn, đệ tử…

– Ồ?

Tà Cốt lão nhân nghe thấy thế, ánh mắt hơi dao động. Lão cũng từng nghe đến danh tiếng Thiết Tu La của Thân Đồ gia. Tuy tuổi còn rất trẻ nhưng đã tu luyện đến Sinh Huyền Cảnh Đại thành, thiên phú như thế đủ khiến cho vô số kẻ ngưỡng mộ. Đệ tử trẻ tuổi có thể thắng hắn chắc chỉ có hai tên yêu nghiệt của Lưỡng Đại Động Thiên mà thôi. Không ngờ giờ lại thêm một người nữa!

– Hắn ở đâu?

Tà Cốt lão nhân lạnh lùng nói. Dù hắn có thiên phú thế nào thì hắn cũng không nên giết đệ tử của lão. Lần này không cho hắn phải trả giá thì sau này có lẽ mọi người sẽ nghĩ Tà Cốt lão nhân không thể bảo vệ được đệ tử của mình.

– Hiện giờ hắn là khách của Cổ gia!

Đôi mắt cụp xuống của Thần La ánh lên vẻ vui mừng, vội nói.

– Cổ gia?

Tà Cốt lão nhân hơi nheo mắt, nhìn ra xung quanh, giọng nói hùng hồn lại vang lên:

– Trưởng lão Cổ Thạc, ta không muốn gây chuyện với Cổ gia các ngươi, hãy giao tên tiểu tử đã giết đệ tử của ta ra đi!

Trên ngọn núi phía xa, sắc mặt Cổ Thạc hơi tối lại, ánh mắt ông lấp lánh mấy cái rồi bay lên bầu trời, ôm quyền cười với Tà Cốt lão nhân:

– Hà hà, Tà Cốt lão nhân, ngài vẫn khỏe chứ?

Tà Cốt lão nhân bình thản nhìn Cổ Thạc, chỉ nói:

– Trưởng lão Cổ Thạc, đệ tử của ta bị giết, giờ ta không có tâm trạng ôn lại chuyện cũ với ngươi! Trưởng lão Cổ Thạc, ngươi hãy giao Lâm Động ra đi!

Ánh mắt Cổ Thạc tối lại, chau mày nói:

– Tà Cốt lão nhân, Lâm Động là khách quý của Cổ gia ta, không cần biết hắn có ân oán gì với ngươi, nhưng ở trên Võ Hội Đảo này thì ta không cho phép ngươi động thủ với hắn!

– Ý ngươi là… vì một tên tiểu bối mà đối đầu với ta?

Ánh mắt Tà Cốt lão nhân lóe hàn ý.

Nói đến đây, Tà Cốt lão nhân bỗng nhiên nhìn về đỉnh núi phía xa, ánh mắt lạnh lùng như rắn độc khóa chặt lấy thân ảnh gầy gò kia.

– Tiểu tử, chính ngươi đã giết đệ tử của ta đúng không?

Tà Cốt lão nhân nhìn Lâm Động từ xa, đột nhiên lên tiếng, nguyên lực thiên địa lập tức rung động, tiếng quát như sấm vọng đến tai Lâm Động.

Làn sóng âm thanh cuồng bạo khiến thân thể Lâm Động chấn động, màng nhĩ cũng đau nhói, sau đó sắc mặt hắn dần tối lại.

– Cẩn thận! Nhiều năm trước đây Tà Cốt lão nhân đã bước vào Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn, thực lực không phải Thân Đồ Tuyệt có thể sánh được đâu!

Cổ Mộng Kỳ nhắc nhở.

Lâm Động gật đầu, hắn cảm nhận được mức độ nguy hiểm từ người Tà Cốt lão nhân, không giống của Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn, có lẽ lão quỷ này… đã chạm đến Tử Huyền Cảnh rồi!

Nghĩ đến đây, tim Lâm Động không khỏi cảm thấy nặng nề. Lão ta không phải loại tầm thường, xem ra lần này muốn thoát cũng phải cần chút công phu.

– Lão phu không cần biết ngươi đến từ đâu. Giết người đền mạng, cái mạng của ngươi hôm nay lão phu sẽ lấy thay cho đệ tử ta!

Tà Cốt lão nhân nhìn Lâm Động với ánh mắt tối tăm đầy sát ý, sau đó chân bước ra, lập tức xuất hiện trên bầu trời của ngọn núi kia. Bạch cốt trượng trong tay lão vung lên, một luồng nguyên lực mạnh mẽ ập tới Lâm Động.

– Tà Cốt lão nhân, đây là Võ Hội Đảo, không phải nơi cho ngươi ngông cuồng!

Cổ Thạc thấy thế, sắc mặt cũng có nộ khí. Ông ta quát lên, sau đó thân hình xuất hiện phía trước Lâm Động, tung một quyền đầy nguyên lực về phía luồng nguyên lực kia.

Nhưng khi nguyên lực tan biến thì thân thể Cổ Thạc cũng bị chấn động lùi mấy bước. Rõ ràng thực lực của ông còn kém Tà Cốt lão nhân.

– Cổ Thạc, ngươi tưởng mình là đối thủ của ta sao?

Tà Cốt lão nhân lạnh lùng nhìn Cổ Thạc, quát lên.

– Ta đã nói rồi, chỉ cần Lâm Động vẫn còn trên Võ Hội Đảo thì các ngươi không được đụng vào hắn!

Cổ Thạc không có chút nhường nhịn, sau đó bàn tay vung lên, một viên đạn tín hiệu bắn lên trên không rồi nổ tung.

Viu viu viu!

Rất nhiều cường giả của Cổ gia từ khắp nơi vội vàng bay đến, cuối cùng lơ lửng trên không trung, nhìn Tà Cốt lão nhân đầy cảnh giác.

– Tà Cốt lão nhân, ta hy vọng ngươi nể mặt Cổ gia, đừng gây tranh chấp trên Võ Hội Đảo, nếu không, Gia chủ biết được thì sẽ động nộ!

Phía trước đám cường giả của Cổ gia, một lão giả tóc trắng đứng trên không trung, đó cũng là một Trưởng lão của Cổ gia, thực lực không hề thua kém Cổ Thạc.

– Các ngươi muốn lấy cái tên Cổ Phấn ra uy hiếp lão phu?

Nghe đến Gia chủ của Cổ gia, ánh mắt của Tà Cốt lão nhân rõ ràng có thay đổi, sau đó lão cười nhạt một tiếng, nhưng mọi người đều có thể nhận thấy kẻ bá đạo như Tà Cốt lão nhân cũng phải dè chừng.

– Ha ha, không phải vậy! Chỉ là dù thế nào thì Lâm Động cũng là khách quý của Cổ gia. Hắn giúp Cổ gia giành được chức Quán quân Võ hội, nếu để ngươi tự tiện ra tay với hắn thì sau này còn ai dám trợ giúp Cổ gia ta nữa?

Lão giả tóc trắng cười nhạt.

– Vậy ý các ngươi là, chỉ cần Lâm Động rời khỏi Võ Hội Đảo là các ngươi sẽ không để tâm nữa?

Tà Cốt lão nhân đảo mắt, nói.

Lão giả tóc trắng nheo mắt, lông mày chau lại, nói:

– Về lý thuyết là vậy… Nhưng mà oan gia nên giải không nên kết, ta vẫn mong các ngươi có thể nể mặt Cổ gia…

– Chỉ cần tên tiểu tử đó tự phế tu vi thì lão phu sẽ tha mạng cho hắn!

Tà Cốt lão nhân lạnh lùng nhìn Lâm Động, nói:

– Xin lỗi, ta không nghĩ tự phế mình! Nếu ngươi thích làm việc đó như vậy thì tự ngươi phế đi!

Lâm Động nhìn Tà Cốt lão nhân mỉm cười, nói.

– Đúng là tên tiểu tử miệng lưỡi sắc xảo lắm!

Tà Cốt lão nhân cười nham hiểm:

– Có điều, có phế hay không thì không đến lượt ngươi quyết định. Đợi khi lão phu bắt được ngươi thì sẽ cho ngươi phải trả giá!

Lâm Động cười nhạt, sâu trong ánh mắt cũng tràn đầy sát ý.

– Hôm nay có Cổ gia bảo vệ ngươi, lão phu cũng tạm tha cho ngươi, có điều…

Gương mặt Tà Cốt lão nhân dần hiện nụ cười lạnh lẽo, sau đó một tia sáng xám bỗng bắn ra từ cơ thể lão, sau đó bắn thẳng về phía Lâm Động với tốc độ chóng mặt.

– Nếu cả đời này ngươi muốn làm rùa rụt cổ trên Võ Hội Đảo này thì lão phu đành chịu. Ngươi dám bước chân ra một bước thì lão phu sẽ cho ngươi hiểu thế nào là chó nhà có tang, sống không bằng chết!

Nghe Tà Cốt lão nhân nói vậy, hai nắm đấm Lâm Động cũng dần siết lại, gương mặt trở nên dữ dằn, lão cẩu này… quả nhiên phiền phức!

Chương 893 : Bày mưu tính kế

– Lão phu sẽ ở lại Võ Hội Đảo một thời gian. Tiểu tử, nếu có khí phách thì cứ rụt cổ cả đời này đi! Đừng có nghĩ cách lén trốn đi, ta đã trồng Cốt ấn lên người ngươi, nó đã thâm nhập vào xương tủy của ngươi, dù ngươi có chạy đi đâu cũng khó lòng thoát khỏi sự theo dõi của lão phu. Hừ, lão phu đã nói muốn cái mạng ngươi thì không ai có thể giữ được đâu!

Trên bầu trời, Tà Cốt lão nhân nhìn Lâm Động cười nhạt, lão vung tay áo rồi dẫn bọn Thần La về chỗ của Ngụy gia.

Lúc này không khí căng thẳng mới tạm được thả lỏng. Cường giả của Cổ gia nhìn nhau với vẻ mặt nặng nề, dù thế nào thì Tà Cốt lão nhân cũng là nhân vật vô cùng khó đối phó.

Cổ Thạc cũng đáp xuống, ông ta mím môi, nhìn Lâm Động, nói:

– Lâm Động tiểu bằng hữu, tạm thời ngươi cứ ở lại Võ Hội Đảo đi. Chỉ cần ở đây thì Tà Cốt lão nhân không dám động thủ với ngươi đâu. Tuy lão ta nói vậy nhưng cũng không thể cứ ở đây mãi được!

Lâm Động nheo mắt, Tà Cốt lão nhân không thể ở đây mãi, mà hắn cũng như vậy… Không những hắn phải tìm ra tấm Tổ Phù thứ hai mà còn phải tìm Tiểu điêu, Tiểu Viêm nữa. Vì thế hắn cũng không thể kéo dài thời gian được…

– Hơn nữa, quan trọng nhất là ngươi đã bị Tà Cốt lão nhân trồng Cốt ấn, nếu muốn thoát được sự cảm ứng của lão bắt buộc phải loại bỏ thứ này!

Cổ Mộng Kỳ lo lắng nhìn Lâm Động.

– Cốt ấn à?

Lâm Động siết tay lại, nguyên lực vận chuyển trong cơ thể, hắn có thể cảm nhận thấy sâu trong xương cốt của hắn có một luồng năng lượng bí ẩn, nó không có hại gì với thân thể hắn nhưng lại không ngừng truyền về cho Tà Cốt lão nhân biết vị trí của hắn.

– Mộng Kỳ nói đúng, Lâm Động tiểu bằng hữu, dù ngươi định làm gì thì cũng nên trừ bỏ Cốt ấn đã rồi hãy tìm cơ hội trốn đi!

Cổ Thạc nói.

– Nếu vậy… đa tạ Trưởng lão Cổ Thạc trước!

Lâm Động trầm ngâm một chút rồi gật đầu, hắn cũng không tỏ vẻ gì, đúng là Tà Cốt lão nhân vô cùng khó đối phó, với thực lực của hắn hiện giờ nếu đối đầu với lão nhất thiết phải chuẩn bị cẩn thận.

– Không sao, ngươi đã giúp Cổ gia ta, những điều này Cổ gia nên làm mà! Có điều… Tà Cốt lão nhân có quan hệ với Tà Phong Động Thiên, nếu ngươi rời khỏi Võ Hội Đảo thì Cổ gia cũng không có lý do gì để giúp ngươi được!

Cổ Thạc nói.

– Phiền phức của bản thân cuối cùng vẫn phải tự giải quyết!

Lâm Động cười nhạt, ngữ khí cũng chẳng có vẻ sợ hãi. Những gì Lâm Động đã từng trải qua, đến Cổ Thạc cũng không thể tưởng tượng nổi! Tuy Tà Cốt lão nhân lợi hại nhưng vẫn chưa đến mức khiến Lâm Động rơi vào con đường cùng.

Cổ Thạc thấy vậy cũng không nói nhiều, dặn dò vài câu rồi quay người đi trước, mấy người Lâm Động nhanh chóng theo sau.

Cường giả trên đảo thấy kiểu kết thúc đầu voi đuôi chuột thế này cũng cảm thấy tiếc nuối. Bọn họ cũng khá tò mò xem Lâm Động làm thế nào thoát khỏi tình cảnh này, lẽ nào hắn định làm rùa rụt cổ trên Võ Hội Đảo này cả đời?

Trong căn phòng yên tĩnh, Lâm Động khoanh chân ngồi trên giường, hai mắt nhắm chặt, thanh quang trên người không ngừng lấp lánh, nguyên lực trong cơ thể cũng cuồn cuộn theo, từng đợt lực thôn phệ từ từ xâm nhập vào cốt tủy để tìm Cốt ấn đang ẩn náu trong đó.

– Xem ngươi trốn đi đâu?

Nửa tiếng sau, tâm thần Lâm Động rung lên, khóa chặt một nơi nào đó trong cơ thể. Tại một nơi trong xương tủy tủy lan tràn thanh quang mơ hồ có một chút hắc quang xuất hiện. Thứ đó chính là Cốt ấn mà Tà Cốt lão nhân để lại trong người hắn!

Tìm được Cốt ấn, Lâm Động lập tức thúc đẩy nguyên lực xâm nhập, nhưng khi nguyên lực chạm vào Cốt ấn thì nhanh chóng biến thành khói trắng, bị Cốt ấn xâm thực hết.

– Cái này…

Biến cố đó khiến Lâm Động giật mình, Cốt ấn lại lợi hại đến vậy sao?

– Trong Cốt ấn có một chút Tử Khí, nguyên lực của ngươi tiến lại là bị xâm thực, muốn trừ bỏ nó chỉ có thể dùng lực thôn phệ!

Một giọng nói khàn khàn vang lên, là Tổ Thạch.

– Tử Khí… lão quỷ đó quả nhiên đã chạm tới Tử Huyền Cảnh!

Lâm Động trầm ngâm nói.

– Chỉ có thể miễn cưỡng coi là Bán Bộ Tử Huyền thôi. Nhưng với ngươi mà nói thì đúng là rất khó đối phó!

Tổ Thạch nói.

– Thực lực của ngươi và hắn cách nhau khá xa, dù có Thôn Phệ Tổ Phù thì cũng phải mất vài ngày mới trừ bỏ được Cốt ấn. Mà khi ngươi bắt đầu trừ bỏ Cốt ấn thì chắc chắn Tà Cốt lão nhân sẽ phát giác ra, lúc đó cũng phải tìm cách khác!

Lâm Động mở mắt ra, hàn quang lóe lên, cười nhạt:

– Nếu lão quỷ đó tưởng Lâm Động ta dễ ức hiếp thì e là lão tính nhầm rồi!

Bán Bộ Tử Huyền đúng là cường hãn, Lâm Động cũng phải thấy đau đầu, nhưng hắn cũng có không ít tuyệt chiêu, nếu hắn liều hết mình thì Tà Cốt lão nhân cũng chẳng dễ dàng gì đâu.

– Bán Bộ Tử Huyền, ngươi có thứ để đối phó nhưng lại không có tài liệu!

Tổ Thạch bỗng nói.

– Cái gì?

Lâm Động khựng người.

– Phần Thiên Đỉnh!

– Phần Thiên Đỉnh?

Lâm Động nhíu mày:

– Nó tuy đúng là Linh bảo Thuần Nguyên nhưng dù ta dùng Phần Thiên Trận thì cũng chỉ giữ chân hắn được một lúc…

– Phần Thiên Trận chỉ là một tầng trận pháp của Phần Thiên Đỉnh. Thủ đoạn thật sự của nó là Bát Cực Phần Thiên Môn!

Tổ Thạch nói.

– Bát Cực Phần Thiên Môn?

Lâm Động khựng người, sau đó ánh mắt lóe sáng, ngạc nhiên nói:

– Là tám cánh cửa dung nham mà Phần Thiên lão nhân dùng để trấn áp Ma Tướng?

– Đúng!

– Muốn khởi động Bát Cực Phần Thiên Môn, cần phải có Trận môn đúng không?truyện cõi âm

Lâm Động lưỡng lự, hắn nhớ lần đó khi Phần Thiên lão nhân khởi động Bát Cực Phần Thiên Môn đã dùng tám đạo quang bài luyện chế từ lâu. Mà hiện giờ bọn chúng đã biến thành những cánh cửa trấn áp Ma Tướng rồi!

– Đúng, vì thế ta mới nói ngươi thiếu tài liệu, nếu không, có Bát Cực Phần Thiên Môn, dù là cường giả Bán Bộ Tử Huyền, không chết cũng mất một lớp da!

Tổ Thạch nói.

– Luyện chế quang bài cần tài liệu gì?

Lâm Động nghĩ một chút rồi hỏi.

– Tám ngọn núi lửa còn hoạt động là được!

Tổ Thạch nói một cách tùy ý, nhưng dường như Lâm Động nhận ra có chút trêu chọc trong giọng nói của hắn. Sắc mặt hắn xanh lại, hắn đâu phải Phần Thiên lão nhân, có thực lực khủng bố để luyện chế tám ngọn núi lửa!

– Ha ha… nếu không có bản lĩnh đó thì lùi xuống một bậc vậy, tìm tám viên Hỏa Sơn Viêm Tinh Thạch, cũng có thể luyện được Trận môn!

– Hỏa Sơn Viêm Tinh Thạch?

Lâm Động lẩm bẩm, sau đó lắc đầu bất lực. Hắn từng nghe đến thứ này, nó là thứ ngưng tụ từ tinh hoa của năng lượng núi lửa. Năng lượng trong nó có ích cực lớn đối với người tu luyện vũ kỹ Hỏa thuộc tính đặc thù, cộng với sự hiếm có của nó, dù có gặp thì cũng vô cùng đắt, muốn có được tám viên đâu có dễ.

Cách này nói ra cũng như không nói!

– Còn cách nào khác không?

– Tạm thời không tìm được Hỏa Sơn Viêm Tinh Thạch thì đành dùng thứ khác vậy…

Tổ Thạch cười.

– Nói cái gì thực tế một chút đi!

Lâm Động nhắc nhở.

– Ngươi vẫn còn Viêm Thần Cổ Bài lấy từ Viêm Chủ mà?

Lâm Động hơi khựng người, rồi lấy ra một tấm cổ bài đỏ rực. Nắm nó trong tay hắn cảm nhận sự nóng bỏng của nó, tò mò hỏi:

– Đây là Viêm Thần Cổ Bài sao? Nó có tác dụng gì?

– Tác dụng rất lớn! Đợi sau này ngươi gặp người có Hỏa Diệm Tổ Phù thì sẽ biết. Vạn nhất hắn muốn động thủ với ngươi thì thứ này có thể bảo vệ tính mạng cho ngươi.

– Người có Hỏa Diệm Tổ Phù?

Lâm Động nheo mắt.

– Nghe nói hắn tên là Mộng La phải không… đó là bá chủ một phương ở Loạn Ma Hải đó!

– Đừng quản mấy điều đó vội, việc cần ngay bây giờ là giải quyết phiền phức trước mắt đã…

– Ngươi làm theo lời ta, chúng ta có thể bày ra một mưu kế cho lão quỷ ấy…

Lâm Động gãi mũi, hắn có thể nghe được sự phấn khích trong lời nói của Tổ Thạch, ánh mắt có phần cổ quái. Hắn ta ngủ vùi quá lâu vì thế mới không chịu yên bình thế sao?

Nhưng mà… như thế cũng tốt!

Trong căn phòng, Lâm Động lắng nghe những điều Tổ Thạch truyền đạt, ánh mắt lấp lánh, khóe miệng dần nhướng lên lạnh lẽo.

Chương 894 : Rời đi

– Ngày mai ngươi đi?

Khi Lâm Động nói, Cổ Mộng Kỳ vô cùng kinh ngạc, sau đó lông mày nhíu lại:

– Một khi rời khỏi Võ Hội Đảo thì Tà Cốt lão nhân sẽ ra tay với ngươi đấy!

Tuy trước đó Lâm Động đã chiến thắng Thân Đồ Tuyệt, mọi người cũng hiểu thực lực của hắn, nhưng dù gì Tà Cốt lão nhân đâu phải loại mà đám thanh niên trẻ tuổi như Thân Đồ Tuyệt có thể sánh bằng.

– Cứ ở mãi đây cũng không phải cách hay, về phần Tà Cốt lão nhân, ta sẽ nghĩ cách đối phó!

Lâm Động cười cười.

Sau khi bàn bạc với Tổ Thạch, hắn đã bớt e dè với Tà Cốt lão nhân hơn một chút, hơn nữa hắn cũng biết, muốn thuận lợi rời khỏi Võ Hội Đảo thì không thể tránh khỏi Tà Cốt lão nhân.

Cổ Mộng Kỳ nhăn mày, nhìn Lâm Động chăm chăm, nàng không thể hiểu nổi Lâm Động lấy đâu ra sự tự tin đến mức cảm thấy mình đối phó với cường giả như Tà Cốt lão nhân!

Lâm Động cũng chỉ cười nhìn lại nàng. Một lúc sau Cổ Mộng Kỳ cũng bất lực nhìn sang chỗ khác:

– Nếu ngươi đã quyết định thì ta cũng không miễn cưỡng nữa. Nhưng nếu sự việc sau này ngươi không thể khống chế được thì có thể quay lại Võ Hội Đảo bất cứ lúc nào, Cổ gia ta sẽ bảo vệ ngươi!

– Đa tạ!

Lâm Động chân thành nói, tuy ban đầu hắn và Cổ gia chỉ là quan hệ hợp tác, nhưng sự bảo vệ của Cổ gia cũng khiến hắn có thiện cảm.

– Ngoài ra, nếu ngươi muốn có một vài tấm hải đồ của những Hải vực chưa biết thì có thể đến Thiên Thương Vực. Đó là đại vực phồn hoa nhất Hải vực Thiên Phong và mấy Hải vực quanh đây. Mỗi nửa năm lại có Đấu giá hội Thiên Thương rất lớn. Ở đó chắc ngươi sẽ có được thứ mình cần.

Cổ Mộng Kỳ nói.

– Thiên Thương Vực? Đấu giá hội Thiên Thương…

Lâm Động hơi khựng người rồi ánh mắt lộ vẻ vui mừng. Việc hắn cần làm nhất bây giờ là tìm được hải đồ của những Hải vực chưa biết. Mà thứ hải đồ đó cũng chỉ xuất hiện ở những Đấu giá hội quy mô lớn như thế…

– Còn một tháng nữa là đến Đấu giá hội Thiên Thương. Còn đường đi, ta sẽ đánh dấu trên bản đồ Loạn Ma Hải cho ngươi!

Cổ Mộng Kỳ nói.

– Đa tạ!

Lâm Động cảm kích nói.

– Ta cũng chỉ là đầu tư thôi. Ta thấy sớm muộn gì ngươi cũng trở thành cường giả uy danh hiển hách Loạn Ma Hải. Giờ giúp đỡ ngươi chỉ là muốn sau này lôi kéo chút quan hệ mà thôi!

Cổ Mộng Kỳ cười nói.

Lâm Động cũng cười, sau đó gật đầu nói:

– Mộng Kỳ cô nương yên tâm, sau này nếu mọi người cần gì, chỉ cần làm được là Lâm Động ta nhất định sẽ dốc hết sức!

Cổ Mộng Kỳ khẽ cười, sau đó ngẩng đầu lên nhìn gương mặt trẻ tuổi kia, khẽ nói:

– Bảo trọng!

– Được!

Lâm Động gật đầu cười, sau đó nhìn về hướng khác của Võ Hội Đảo, ánh mắt dần hiện hàn ý.

– Lão quỷ, ngươi muốn cái mạng ta, vậy phải xem ngươi có tư cách không!

Ngày hôm sau, khi ánh nắng chiếu qua tầng mây dày đặc, một đạo quang ảnh bay ra từ Cổ gia rồi nhanh chóng tăng tốc nhanh nhất bay ra khỏi Võ Hội Đảo.

Chỗ Cổ gia, Cổ Thạc ngẩng đầu lên nhìn thân ảnh bay xa, khẽ vuốt chòm râu, mãi lâu sau mới thở dài:

– Lâm Động tiểu bằng hữu, ngươi quá nông nổi rồi!

– Từ trước tới giờ hắn luôn cẩn thận trong hành động, giờ hắn làm như vậy chắc có suy nghĩ riêng của mình.

Phía sau, Cổ Mộng Kỳ khẽ nói.

– Tà Cốt lão nhân là cường giả Bán Bộ Tử Huyền… Lâm Động dù có nhiều thủ đoạn đi nữa, lẽ nào có thể sánh được với lão ta sao?

Cổ Thạc lắc đầu.

Cổ Mộng Kỳ trầm mặc, một lát sau ngẩng đầu lên lẩm bẩm:

– Chuyện này… chẳng ai biết được!

– Ha ha, cuối cùng cũng không nhịn được nữa rồi!

Cùng với lúc Lâm Động động thân, trong đình viện của Ngụy gia, Tà Cốt lão nhân đang nói chuyện với một Trưởng lão của Ngụy gia bỗng ngẩng đầu lên, nhìn về hướng Lâm Động bay đi, cười lạnh lẽo.

– Sư phụ, tên tiểu tử đó muốn trốn sao?

Phía sau Tà Cốt lão nhân, Thần La cũng cười nhạt, hỏi.

– Ừm!

Tà Cốt lão nhân gật đầu, sau đó chống bạch cốt trượng đứng dậy:

– Ngươi cứ ở đây, lão phu đi giải quyết hắn trước!

– Ha ha, vậy bọn ta ở đây chờ tin vui!

Trưởng lão của Ngụy gia cười nói. Lâm Động khiến Ngụy gia mất mặt không ít, nay thấy hắn gặp nạn đương nhiên sẽ vui vẻ xem kịch hay.

– Một tên tiểu bối mà thôi!

Tà Cốt lão nhân tùy ý nói, sau đó cũng không muốn nói thêm gì, tay vung lên, thân hình biến thành tia sáng màu xám bay về chân trời, đuổi theo Lâm Động với tốc độ kinh người.

Thần La và Ngụy Chân nhìn thân ảnh dần xa của Tà Cốt lão nhân, không kìm được nhìn nhau cười đầy hứng thú. Nếu Lâm Động định rụt cổ cả đời ở Võ Hội Đảo thì còn có phiền phức, nhưng giờ hắn đã chủ động rời đi, hành động này theo bọn chúng không khác gì tự chui đầu vào chỗ chết.

Vút!

Trên mặt biển mênh mông, một đạo quang ảnh bay qua với tốc độ kinh người, khiến không chỉ không khí như bị rách toạc mà mặt biển phía dưới cũng lõm xuống.

Quang ảnh đó đương nhiên là Lâm Động vừa bay ra khỏi Võ Hội Đảo. Đôi cánh Thanh Long của hắn đã hiện ra, cũng đẩy tốc độ lên mức cao nhất.

Cơn gió biển đem theo vị mặn thổi tới khiến y phục Lâm Động bay phần phật, hắn ngẩng đầu lên nhìn mặt biển vô tận, hít sâu một hơi, hỏi thầm trong lòng:

– Chuẩn bị xong chưa?

Tổ Thạch đáp hờ hững, nhưng dường như vẫn có chút phấn khích.

– Tổ Thạch, ngươi có tên không?

Đột nhiên Lâm Động hỏi.

– Tên?

Rõ ràng Tổ Thạch bị câu hỏi bất ngờ này của Lâm Động làm cho ngạc nhiên, mãi lúc sau mới nói:

– Trước đây chủ nhân gọi ta là Nham!

– Nham…

Lâm Động khẽ nhắc lại, sau đó gật gù, nhìn về phía sau, trong lòng bỗng tràn dâng hào khí, Bán Bộ Tử Huyền thì sao? Hôm nay chỉ cần lão quỷ đó dám đuổi theo thì hắn sẽ khiến lão phải trả giá!

– Hướng Tây Bắc có một hòn đảo hoang, đến đó đi! Chúng ta đã cách xa Võ Hội Đảo rồi!

Nham lên tiếng nhắc nhở.

– Ừm!

Lâm Động gật đầu, Thanh Long dực đập mạnh, sau đó tiếng long ngâm vọng ra, thanh quang bùng phát toàn thân, nhất thời hắn biến thành một đạo thanh quang xuyên qua không khí bay về hướng Tây Bắc.

Hơn mười phút sau, trên mặt biển phía xa, xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Động một hòn đảo không hề có dấu hiệu của con người.

Lâm Động quét mắt nhìn hòn đảo đó, đáp xuống trên một đỉnh núi, sau đó ngồi xuống hít sâu một hơi, ánh mắt như tóe lửa. Hắn lật bàn tay một cái, Phần Thiên Đỉnh hiện ra, ánh hồng quang bùng phát.

– Tà Cốt lão quỷ… mạng của Lâm Động ta ngay cả ba gã Chưởng môn của Nguyên Môn cũng không lấy đi được. Bán Bộ Tử Huyền ngươi thì càng không có tư cách! Ngươi đã muốn đấu thì Lâm Động ta sẽ theo ngươi đến cùng!

Lâm Động ngẩng đầu lên nhìn về bầu trời phía xa, ánh mắt lóe lên sự hung hăng.

Hắn chờ đợi thêm chục phút nữa, từ phía xa có tiếng xé gió. Hắn ngẩng đầu lên thì một tia sáng xám hiện ra trong tầm mắt, cuối cùng xuất hiện trên bầu trời của hòn đảo. Ánh sán tan đi, Tà Cốt lão nhân tay cầm bạch cốt trượng hiện ra.

Tà Cốt lão nhân đứng trên không trung, nhìn Lâm Động với ánh mắt chế giễu, sau đó đảo mắt nhìn quanh, nói:

– Ngươi chọn nơi chôn thân cũng tốt đấy!

Lâm Động lại hít vào một hơi sâu, ánh lửa trong mắt bùng lên, nhếch mép cười:

– Tà Cốt lão nhân, ta chọn chỗ này cho ngươi!

Vừa dứt lời, Phần Thiên Đỉnh trong tay Lâm Động phình to biến thành chiếc cự đỉnh to hàng trăm trượng trên bầu trời, tỏa ra từng đợt năng lượng đáng sợ!

Chương 895 : Chiến đấu với Tà Cốt lão nhân

Chiếc đỉnh khổng lồ đỏ rực lơ lửng trên không trung, ánh sáng đỏ chói lòa như những ngọn lửa nóng bỏng khiến không khí xung quanh cũng trở nên biến dạng.

– Linh bảo Thuần Nguyên sao?

Tà Cốt lão nhân lạnh lùng nhìn Phần Thiên Đỉnh, cười nhạt:

– Ta đang nghĩ tại sao tiểu tử ngươi dám rời khỏi Võ Hội Đảo, thì ra có Linh bảo Thuần Nguyên hộ thân. Nhưng nếu ngươi tưởng dựa vào thứ này là có thể ngăn cản được lão phu thì quá ngây thơ rồi!

– Có ngây thơ hay không, đánh là biết thôi!

Lâm Động cũng cười nhạt.

– Tiểu tử không biết trời cao đất dày! Ngươi tưởng đánh bại được Thân Đồ Tuyệt là có tư cách ngông cuồng trước mặt lão phu à? Cũng được, hôm nay ta sẽ thay trưởng bối của ngươi dạy bảo ngươi. Ở Loạn Ma Hải này, trước khi có thực lực thì nên ngoan ngoãn một chút. Ngươi ngông nghênh như vậy, sớm muốn gì chết rồi cũng không biết tại sao!

Ánh mắt Tà Cốt lão nhân lóe hàn quang.

– Dạy bảo? Chỉ sợ ngươi không đủ tư cách, lão già bất tử!

Lâm Động nhếch mép cười.

– Tiểu súc sinh, muốn chết!

Mắt Tà Cốt lão nhân trào dâng nộ hỏa, sát ý lóe qua gương mặt. Lão bước chân ra, một luồng nguyên lực dồi dào dị thường cuộn trào khiến mặt biển nổi lên những con sóng hàng trăm trượng.

Ầm!

Thế nhưng Lâm Động chẳng hề tỏ ra sợ hãi, ngược lại còn ra tay trước, thủ ấn biến hóa, miệng Phần Thiên Đỉnh chúi xuống, bắn ra một chùm sáng đỏ rực bao phủ lấy Tà Cốt lão nhân, hấp lực bùng phát định hút lão vào trong.

– Muốn hút lão phu vào sao? Không dễ như vậy đâu!

Cảm nhận được luồng hấp lực đó, Tà Cốt lão nhân chỉ cười trào phúng, tuy lão không sợ bất cứ thủ đoạn nào của Lâm Động, nhưng lão cũng vô cùng giảo hoạt, lão biết rõ nếu bị hút vào trong nhất định sẽ có chuyện. Mà lão lại không muốn tự dưng gặp rắc rối không cần thiết, thế là vung tay áo, nguyên lực bùng phát quanh người chống lại hấp lực của Phần Thiên Đỉnh.

Lâm Động thấy vậy, sắc mặt không hề thay đổi, tâm thần khẽ động, chỉ thấy mặt biển bỗng bắn lên một cột nước, một đạo hắc ảnh quỷ mị bay về phía Tà Cốt lão nhân.

– Hử? Khôi lỗi? Yếu như vậy cũng lấy ra để mất mặt sao?

Sự thay đổi đó cũng khiến Tà Cốt lão nhân hơi khựng lại một chút, khi lão nhìn rõ đó là gì thì lập tức cười khinh thường.

Đạo hắc ảnh đó chính là cỗ Ma thi cuối cùng của Lâm Động, thực lực của nó miễn cưỡng đạt đến mức Sinh Huyền Cảnh. Rõ ràng thực lực đó chẳng gây được chút uy hiếp nào với Tà Cốt lão nhân, nhưng điều Lâm Động cần không phải vậy…

– Nổ!

Hắc ảnh lao thẳng về phía Tà Cốt lão nhân, ngay khi sắp đến gần, cỗ Ma thi lập tức bắn ra những luồng năng lượng cuồng bạo, sau đó nổ tung.

Uỳnh uỳnh!

Năng lượng cuồng bạo bùng phát khiến Tà Cốt lão nhân bị chấn động lùi một bước, luồng nguyên lực đang dùng để chống lại hấp lực của Phần Thiên Đỉnh cũng bị rung động.

Lâm Động vô cùng nhanh nhạy nắm bắt chút sơ hở nhỏ đó, Phần Thiên Đỉnh lập tức mở rộng miệng đỉnh, tựa con cự thú nuốt gọn Tà Cốt lão nhân vào trong!

Rầm rầm rầm!

Nhưng sau khi hút được Tà Cốt lão nhân vào trong, thân đỉnh rung lên dữ dội, hiển nhiên lão ta đang mạnh mẽ phá hoại trong đó.

Tâm thần Lâm Động rung lên, lập tức chui vào trong Phần Thiên Đỉnh. Trong vùng đất đỏ rực, hắn cũng không bất ngờ khi thấy Tà Cốt lão nhân mặt mày tối sầm đang đứng ở đó.

– Tiểu tử, không ngờ ngươi nỡ tự cho nổ Khôi lỗi!

Tà Cốt lão nhân nhìn Lâm Động với ánh mắt tối tăm, nói.

– Chỉ một cỗ Khôi lỗi mà giải quyết được một cường giả Bán Bộ Tử Huyền thì cũng đáng!

Lâm Động cười, nói.

– Ngươi tưởng hút lão phu vào Linh bảo Thuần Nguyên là có thể giữ chân được ta sao?

Ánh mắt Tà Cốt lão nhân lạnh băng, sau đó bước chân ra, một vài đạo tàn ảnh lướt qua bầu trời, còn thân hình lão thì xuất hiện trước mặt Lâm Động, sau đó chưởng phong kèm theo nguyên lực đáng sợ đánh thẳng về phía Lâm Động.

Không khí quanh người Lâm Động biến dạng, ánh sáng đỏ rực bắn ra giao nhau phía trước mặt hắn hình thành tấm lá chắn ánh sáng, tuy bị Tà Cốt lão nhân đánh tan nhưng chỉ trong chớp mắt Lâm Động cũng đã tránh được ra xa.

Bên trong Phần Thiên Đỉnh, Lâm Động sẽ nhận được sự bảo vệ lớn nhất của nó, cũng chỉ như vậy hắn mới có thể cầm cự được với Tà Cốt lão nhân lâu nhất có thể, đồng thời cũng để tranh thủ thời gian và thời cơ cho mục đích cuối cùng.

Một chưởng đánh hụt, cánh tay Tà Cốt lão nhân rung lên, bạch cốt trượng hóa thành một đạo bạch quang xuyên qua hư không, bắn thẳng về phía Lâm Động với tốc độ kinh người.

Lâm Động lùi nhanh về sau, tay nắm lại, gốc hắc thụ hiện ra, nguyên lực tràn vào trong, hắn vung lên một cái, gốc hắc thụ biến thành hắc quang lao thẳng về phía bạch quang.

Keng!

Âm thanh kim loại va chạm vang lên, hắc quang bị đánh bật ra rồi rơi xuống, bạch cốt trượng cũng bị lệch hướng cắm thẳng xuống mặt đất tạo nên một đường nứt khổng lồ hàng chục thước.

– Tiểu tử giảo hoạt!

Ánh mắt Tà Cốt lão nhân tối lại, Lâm Động từ đầu đến cuối đều không trực tiếp giao thủ với lão, hiển nhiên hắn biết rõ khoảng cách giữa hai bên, vì thế mới chọn cách đánh này.

– Có điều, tốc độ của ngươi có thể sánh được với lão phu sao?

Mặt Tà Cốt lão nhân lạnh tanh, sau đó vô số tia sáng xám tỏa ra, thân thể lão dần trở nên mơ hồ.

Lâm Động nhìn sự biến đổi đó, thầm cảm thấy sự nguy hiểm, sau đó không kịp suy nghĩ nhiều, vội lùi về sau.

Xoẹt!truyện ma

Nhưng ngay khi hắn động thân, Tà Cốt lão nhân đã bước ra, khí xám bùng phát xuyên qua không gian, xuất hiện trước mặt Lâm Động một cách quỷ dị. Trên gương mặt già nua của lão hiện lên nụ cười dữ dằn, năm ngón tay cong lại, đầu ngón tay được bao quanh bởi hắc khí rồi tóm về phía Lâm Động

Bùm bùm bùm!

Trước cú tóm của Tà Cốt lão nhân, không gian cũng như toác ra thành từng đường, nhìn vô cùng đáng sợ.

– Thanh Long Thiên Tọa Ấn!

Sắc mặt Lâm Động trở nên ngưng trọng. Đối mặt với công kích của Tà Cốt lão nhân, hắn không chút do dự, thanh quang bùng phát toàn thân, mười đạo Hoa văn Thanh Long gần như hiện lên cùng lúc, sau đó biến thành một đạo chưởng ấn Cự long đánh ra!

Uỳnh!

Hai đòn công kích va vào nhau, một luồng năng lượng đáng sợ cuồn cuộn trên bầu trời. Long ấn hình thành từ mười đạo hoa văn lập tức nổ tung, Lâm Động bắn ra sau rơi xuống đất khá thê thảm, hự lên một tiếng, hiển nhiên bị chấn động không nhẹ.

– Không ngờ ngươi chặn được một trảo của lão phu. Tiểu tử, hôm nay dù có chết ngươi cũng có thể tự hào được rồi!

Tà Cốt lão nhân thấy công kích của mình bị Lâm Động chặn được, ánh mắt có chút kinh ngạc. Thực lực của lão hơn Lâm Động đến mấy bậc, đòn vừa rồi chưa nói là cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, dù là Đại thành cũng chắc chắn trọng thương thậm chí là mất mạng.

– Tiểu tử này không giết không được!

Sát ý ngày một đậm đặc trong mắt Tà Cốt lão nhân, Lâm Động chỉ là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành mà đạt được đến mức này, nếu hắn là Sinh Huyền Cảnh Đại thành hay Đại viên mãn thì không phải đến lão cũng không đối phó được sao?

Thứ hiểm họa này, không thể giữ lại!

Trong đầu lóe lên suy nghĩ đó, Tà Cốt lão nhân không chần chừ nữa, thân thể xé tan bầu trời, xông thẳng xuống Lâm Động.

– Hãy thử nếm mùi sự lợi hại của Phần Thiên Đỉnh! Phần Thiên Tỏa Liên!

Lâm Động ngẩng đầu lên, gương mặt cũng thêm dữ dằn, sau đó hắn bỗng gập người, hai chưởng đánh mạnh xuống mặt đất.

Uỳnh uỳnh!

Cả đại địa đột nhiên rung chuyển dữ dội, sau đó nứt ra, hàng trăm cột sáng đỏ rực bắn lên biến thành vô số sợi xích đỏ rực quấn lấy Tà Cốt lão nhân.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 1 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 1 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 3 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^