Vũ Động Càn Khôn
Tập 177 [ chương 886 đến 890 ]
❮ sautiếp ❯Chương 886 : Tiến nhập Hồng Hoang Tháp
Sau khi Võ hội kết thúc, sự sôi sục trên Võ Hội Đảo cũng dần tan đi. Sau khi chứng kiến trận giao đấu vô cùng chất lượng và biết kết quả, cường giả các phương cũng khá hài lòng rời đi.
Đương nhiên, khi đi, bọn họ cũng đem theo sự chấn động mà gã thanh niên tên là Lâm Động gây ra. Gã thanh niên đã đánh bại Thiết Tu La của Thân Đồ gia, danh tiếng tự nhiên sẽ lan tỏa khắp Hải vực Thiên Phong!
Có điều bản thân Lâm Động chẳng mấy hứng thú với việc danh tiếng của mình có vang xa hay không. Nếu không phải vì muốn mượn cơ hội này để tìm Tiểu điêu, thì có lẽ Tiểu Viêm đã cố gắng tránh càng xa càng tốt việc thanh danh nổi bật này rồi.
Vì thế khi nghe Cổ Mộng Kỳ nói về danh khí của hắn ở Hải vực Thiên Phong hiện giờ, hắn cũng chẳng bày tỏ ý kiến gì. Điều hắn quan tâm hiện giờ là hiển nhiên là Hồng Hoang Tháp!
Được cái Cổ gia không làm mấy việc như qua cầu rút ván, ngay ngày hôm sau khi Võ hội kết thúc, Lâm Động đã được Cổ Thạc dẫn đến trước ngọn tháp đá xanh cổ xưa kia.
Lâm Động đứng bên dưới, ngẩng đầu lên nhìn ngọn thạch tháp. Thời gian đã để lại trên đó không ít dấu vết, nhưng dường như nó tồn tại vĩnh viễn không bao giờ đổ vậy.
– Hồng Hoang Tháp có tổng cộng tám tầng, bên trong có Hồng Hoang Khí vô cùng nồng đậm. Lâm Động tiểu bằng hữu, ngươi vào đó nhớ là đừng bao giờ lên quá tầng năm!
Cổ Thạc đứng ở bên cạnh, bỗng nhiên nói.
– Hửm, vì sao?
Lâm Động thoáng khựng người.
– Mỗi một tầng trong này, Hồng Hoang Khí lại càng đậm đặc hơn. Sức mạnh ấy tuy có thần hiệu đối với việc tôi luyện nhục thể, nhưng với thực lực của ngươi hiện giờ, có lẽ tầng năm đã là cực hạn rồi. Nếu lên cao hơn có thể bị Hồng Hoang Khí dồi dào xâm thực thân thể!
Cổ Thạc nói.
– Nếu như vậy có phải muốn lên đến tầng tám thì phải có thực lực Tử Huyền Cảnh?
Lâm Động có phần kinh ngạc, hỏi.
– Tầng thứ tám?
Sắc mặt Cổ Thạc cổ quái lắc đầu:
– Cho đến bây giờ, chưa từng có ai lên được đến tầng tám, dù là cường giả Tử Huyền Cảnh cũng không được!
– Cường giả Tử Huyền Cảnh cũng không được?
Nghe thế, Lâm Động không kềm được phải thốt lên. Hồng Hoang Khí trong Hồng Hoang Tháp lại lợi hại đến thế sao? Ngay cả cường giả Tử Huyền Cảnh cũng không thể kháng cự được?
– Gia chủ của Ngũ Đại Gia Tộc chúng ta đều đã từng thử lên tầng tám, nhưng chưa một ai thành công. Mà bọn họ đều là những cường giả siêu cấp Tử Huyền Cảnh Đại viên mãn!
Cổ Thạc nói.
Đồng tử Lâm Động co lại, Tử Huyền Cảnh Đại viên mãn, dù là ở trong Loạn Ma Hải thì chắc cũng là cường giả hàng đầu. Không ngờ nhân vật tầng thứ đó cũng không thể lên đến tầng tám. Xem ra ngọn thạch tháp này không đơn giản!
– Ngọn thạch tháp này tồn tại đã từ rất lâu đời rồi. Ngũ Đại Gia Tộc chúng ta phát hiện nó vào khoảng hơn trăm năm trước, sau đó cùng nhau bảo quản. Trước đây bọn ta từng nhiều lần thăm dò sự ảo diệu của nó, nhưng ngoài việc phát hiện một lượng lớn Hồng Hoang Khí ra thì chẳng biết thêm gì nữa!
Cổ Thạc tiếc nuối nói. Bọn họ đều đoán chắc hẳn Hồng Hoang Tháp có lai lịch bất phàm, nhưng đáng tiếc là không ai tìm hiểu được hoàn toàn nó cả!
Lâm Động khẽ gật đầu, Hồng Hoang Tháp đã được truyền thừa lại từ thời Viễn Cổ thì chắc chắn do vị cường giả lợi hại nào đó xây dựng. Gia chủ của Ngũ Đại Gia Tộc tuy là Tử Huyền Cảnh Đại viên mãn, nhưng có lẽ so với chủ nhân của Hồng Hoang Tháp thì vẫn còn khoảng cách không nhỏ.
– Ta sẽ cẩn thận!
Lâm Động mỉm cười với Cổ Thạc, trong lòng cũng chờ đợi. Hắn muốn xem xem rốt cuộc Hồng Hoang Tháp có điều gì kỳ diệu mà khiến Thạch phù thần bí phải xao động!
Cổ Thạc gật đầu, nói:
– Mỗi năm chỉ có ba người được tiến vào Hồng Hoang Tháp, ngươi là một người, Cổ gia ta còn hai người, nhưng đến giờ vẫn chưa chọn được ai, vì thế lần này ngươi vào một mình đi!
Lâm Động cũng không có ý kiến gì, một người lại càng thoải mái hơn, cũng không bị người khác biết về Thạch phù thần bí.
– Nếu chuẩn bị xong rồi thì giờ ngươi vào Hồng Hoang Tháp luôn chứ?
Cổ Thạc hỏi.
– Ừm!
Lâm Động gật đầu cười, ánh mắt đầy mong chờ và hiếu kỳ.
Cổ Thạc thấy vậy cũng không nói gì thêm, bàn tay vung lên, một tấm kim bài bay ra, sau đó vô số tia kim quang chiếu sáng cánh cửa của Hồng Hoang Tháp.
Ầm ầm!truyện kiếm tu audio
Bề mặt Hồng Hoang Tháp bỗng nhiên lấp lánh kim quang, dường như có một thứ trận pháp bao bọc quanh cả ngọn tháp chợt được khởi động.
Lâm Động nhìn trận pháp đó, rõ ràng nó không phải tự thân ngọn tháp có, chắc là do Ngũ Đại Gia Tộc bố trí. Hiển nhiên bọn họ dùng nó để xác lập với người khác rằng Hồng Hoang Tháp thuộc về Ngũ Đại Gia Tộc bọn họ!
Trận pháp kim quang bao quanh ngọn tháp, sau đó một cánh cửa hiện ra.
– Đi đi!
Cổ Thạc nói.
Lâm Động gật đầu, tiến lên phía trước. Hắn đi qua cánh cửa kim quang, sau đó bàn tay khẽ đặt lên cánh cửa đá lạnh lẽo.
Uỳnh uỳnh!
Hồng Hoang Tháp bỗng chốc rung chuyển, cánh cửa đá từ từ mở ra, một luồng khí cổ xưa đậm đặc dần lan tỏa, dường như cả không khí cũng nhuốm mùi Hồng Hoang.
– Phù!
Lâm Động hít sâu một hơi, sau đó không chút do dự bước vào trong ngọn tháp tối đen.
Ầm!
Sau khi Lâm Động bước vào, cánh cửa bằng đá chầm chậm đóng lại, cách biệt sự cổ xưa bên trong với bên ngoài.
Cộp cộp!
Lâm Động chầm chậm bước đi trong ngọn tháp tối tăm. Không gian bên trong rộng hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều. Trên tường có khảm một số viên ngọc phát sáng, ánh sáng dịu nhẹ phát ra khiến không gian thêm rộng rãi, tĩnh lặng.
Trống rỗng!
Đó chính là ấn tượng đầu tiên của Lâm Động về Hồng Hoang Tháp. Nhìn ra xa, không gian Hồng Hoang Tháp chẳng có bất cứ thứ gì ngoài Hồng Hoang Khí.
Lâm Động siết tay, một luồng lực thôn phệ tỏa ra, hấp thụ số Hồng Hoang Khí ở xung quanh. Thân thể hắn lập tức cảm thấy nóng bừng, cơ thịt xương cốt bên trong đều như nóng rực lên.
– Hồng Hoang Khí thật kỳ diệu!
Lâm Động siết chặt hai tay, thực lực dần tăng lên, ánh mắt đầy sự vui mừng, Thiên Long Khí mà Thanh Trĩ để lại cho hắn hồi đó đã dần dung nhập vào cơ thể hắn. Mất đi Thiên Long Khí, tiến độ của Thanh Thiên Hóa Long Quyết của Lâm Động trở nên chậm đi. Mà lúc này sự chậm chạp đó đã bị Hồng Hoang Khí phá vỡ!
Xem ra Hồng Hoang Tháp quả nhiên có thần hiệu tôi luyện nhục thể. Nếu tu luyện ở đây một thời gian thì Thanh Thiên Hóa Long Quyết chắc chắn được nâng cấp không ít.
– Nơi này rất tốt!
Lâm Động cười nói. Nhưng ngay sau đó hắn chợt nhìn thấy trong cơ thể hắn phát ra một tia sáng, mà ở trung tâm chính là Thạch phù thần bí.
Cuối cùng Thạch phù thần bí đã không chờ được mà chủ động hiện thân rồi!
Thạch phù thần bí hiện ra trước mặt Lâm Động, phát ra quầng sáng trắng, nó chuyển động quanh người Lâm Động một vòng rồi kêu u u, sau đó biến thành một tia bạch quang bay thẳng lên tầng trên của Hồng Hoang Tháp!
Lâm Động thấy thế, vội vàng vận khởi nguyên lực, biết thành một đạo quang ảnh nhanh chóng đi theo. Một phù một người cứ thế lao lên từng tầng một.
Chương 887 : Hải dương Hồng Hoang Khí
Vút! Vút!
Trong ngọn tháp rộng rãi, một đạo bạch quang bỗng bay qua, phía sau là một quang ảnh nhanh chóng theo sau. Hai tiếng gió rít đã phá vỡ sự tĩnh lặng trong tháp.
Hai đạo quang ảnh này đương nhiên là Thạch phù thần bí và Lâm Động!
Biến cố đột ngột của Thạch phù khiến Lâm Động cũng bất lực. Với thứ có lai lịch khủng bố này, hắn chẳng thể khống chế được, ngoài việc ngoan ngoãn đi theo thì hắn dường như chẳng còn cách nào khác.
– Đã là tầng năm rồi!
Sau khi lên một tầng nữa, Lâm Động bỗng cảm thấy thân thể liền trở nên nặng nề hơn, nhìn xung quanh thấy Hồng Hoang Khí sáng hơn, màu vàng tối tỏa ra một cảm giác nặng nề khó nói khiến Lâm Động cảm thấy như đang chìm trong bùn, động tác không thể linh hoạt như trước nữa.
Lâm Động cố gắng chống lại sự đè nặng từ xung quanh, ngẩng đầu lên nhìn Thạch phù vẫn không giảm tốc độ, đành nghiến răng một cái, Thôn Phệ Tổ Phù xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, lực thôn phệ nhanh chóng biến thành một màng ánh sáng bao quanh người hắn!
Lực thôn phệ lan tỏa, cuối cùng sự nặng nề cũng giảm đi, sau đó hắn nhìn thấy Thạch phù thần bí bắt đầu xông lên tầng sáu.
– Mẹ kiếp!
Lâm Động cười khổ chửi lớn một câu, sau đó nhanh chóng bay tới. Tuy trong ba thứ Thần vật là Thạch phù thần bí, Thôn Phệ Tổ Phù và Càn Khôn Cổ Trận, Thạch phù thần bí không có những tác dụng rõ ràng với hắn, nhưng hắn hiểu đó là vì linh hồn Thạch phù đang chìm trong giấc ngủ. Nếu sau này gọi được nó tỉnh dậy thì chắc chắn tác dụng của nó sẽ không thua kém Thôn Phệ Tổ Phù. Vì thế hắn không thể dễ dàng từ bỏ Thạch phù thần bí được!
Lâm Động nhất thời nghiến răng cố gắng chịu đựng sự nặng nề ngày một gia tăng của Hồng Hoang Khí để chạy theo Thạch phù thần bí lên đến tầng thứ bảy.
Đến tầng bảy, dù có Thôn Phệ Tổ Phù thì hắn vẫn cảm thấy một áp lực đáng sợ đang đè nặng lên người mình. Hồng Hoang Khí ở xung quanh gần như trở nên chói lòa, nhìn giống như đại dương màu hoàng kim vậy!
Lâm Động cẩn thận đứng trong hải dương đó, thân thể không dám có bất cứ di chuyển nào. Hắn biết, nếu không có Thôn Phệ Tổ Phù chống đỡ tám phần áp lực thì hắn đã thành đám thịt bầy nhầy rồi!
Dưới thứ áp lực này, đến Nguyên thần cũng không thể di chuyển nổi!
Nhưng điều khiến Lâm Động thở phào là Thạch phù thần bí đã dừng lại ở tầng bảy chứ không tiếp tục lao lên nữa!
U u…
Thạch phù lơ lửng trong không trung, đột nhiên phát ra một luồng bạch quang dịu nhẹ. Bạch quang vây quanh nó hình thành xoáy ốc, sau đó Lâm Động nhìn thấy Hồng Hoang Khí biến thành vô số luồng hồng lưu chảy vào Thạch phù!
Cùng với lượng Hồng Hoang Khí dồi dào tràn vào, bề mặt Thạch phù thần bí bắt đầu lấp lánh, dường như có sinh khí đang lưu động.
– Hình như Hồng Hoang Khí có công hiệu phục hồi cho Thạch phù?
Lâm Động thấy vậy không khỏi kinh ngạc, Hồng Hoang Khí thật kỳ diệu, không chỉ có tác dụng tôi luyện thân thể mà còn có tác dụng với Linh bảo!
– Nhưng mà… ta phải làm gì đây?
Lâm Động nhìn quanh, ánh mắt hắn xuyên qua lớp lực thôn phệ nhìn ra ngoài, sắc mặt tối lại, Hồng Hoang Khí ở đây quá đậm đặc, ở mức này thì Lâm Động không dám tùy tiện hấp thụ.
U u…
Thạch phù thần bí cách đó không xa dường như cảm nhận được điều lo lắng của hắn, lập tức bắn ra một đạo bạch quang, chiếu sáng phạm vi mười trượng quanh người Lâm Động. Hồng Hoang Khí như dịch thể màu hoàng kim kia nhanh chóng bốc hơi hóa thành từng tia Hồng Hoang Khí màu hoàng kim nhàn nhạt.
Không ngờ Thạch phù thần bí lại giúp Lâm Động làm loãng Hồng Hoang Khí! Tuy Hồng Hoang Khí tầng thứ bảy với thực lực Lâm Động hiện giờ là quá mức bổ dưỡng, nhưng nhờ Thôn Phệ Tổ Phù mà Lâm Động có thể chịu đựng được thứ Hồng Hoang Khí đã được làm loãng này.
– Cũng may là nó còn lương tâm!
Lâm Động nhìn Thạch phù thần bí đang chìm đắm trong việc hấp thụ Hồng Hoang Khí, sau đó cũng ngồi xuống, chậm rãi hấp thụ Hồng Hoang Khí.
Hồng Hoang Khí ở đây, dù là số lượng hay chất lượng thì đều hơn hẳn mấy tầng trước đó, chắc hẳn trong Ngũ Đại Gia Tộc cũng không có người nào lên được đến đây!
– Tiếp theo hãy hưởng thụ thù lao của thời gian chiến đấu khổ sở vừa qua thôi!
Lâm Động cười cười, Thôn Phệ Tổ Phù ở trên đỉnh đầu hắn biến thành một cái hắc động, lực thôn phệ tỏa ra hút lấy số Hồng Hoang Khí đã loãng ra kia.
Thân thể Lâm Động run lên, bề mặt da hắn như lấp lánh ánh kim quang, một luồng nhiệt lưu nóng bỏng lan tràn ra, những nơi nó đi qua đều phát ra tiếng phụt phụt.
– Phù! Phù!
Lâm Động hít sâu liên tiếp mấy hơi liền, gương mặt hắn lúc này phát ra kim quang. Hắn có thể cảm thấy rõ ràng, mọi tế bào, cơ thịt, xương cốt đang phát ra những âm thanh tham lam, Hồng Hoang Khí quả thật có sức hấp dẫn chí mạng!
Lâm Động nhanh chóng vẫn khởi Thanh Thiên Hóa Long Quyết, tiếng long ngâm vọng ra, thanh quang lan tỏa ra sâu trong cơ thể dung hòa vào kim quang, sau đó hấp thụ toàn bộ!
Nếu nhìn từ bề ngoài sẽ thấy thân thể Lâm Động được bao phủ bởi hai thứ thanh quang và kim quang. Làn da hắn cũng dần hiện lên một thứ màu sắc cổ xưa.
Hai cánh tay Lâm Động dần hiện lên đường vân thanh quang, dường như bọn chúng ngưng tụ lại thành năm đạo Hoa văn Thanh Long!
Sức mạnh của Thanh Thiên Hóa Long Quyết được quyết định bởi số lượng đường Hoa văn Thanh Long. Trước đây dù Lâm Động hấp thụ toàn lực Thiên Long Khí thì cũng chỉ luyện ra được bốn đạo, giờ trong Hồng Hoang Tháp, hắn đã ngưng tụ được năm đạo hoa văn. Mà tình hình xem ra không chỉ dừng lại đó!
Hiển nhiên Lâm Động cũng nhận ra sự ngưng tụ này, trong lòng mừng rỡ, hắn biết nếu có thể ngưng tụ được mười đạo hoa văn, cộng với Thanh Long Thiên Tọa Ấn thì chắc chắn có thể một chưởng kích bại Thân Đồ Tuyệt!
– Cố gắng ngưng tụ cho ta!
Lâm Động cười lớn, sau đó tinh thần tập trung hơn, thanh quang trong cơ thể như biến thành con Cự long hấp thụ toàn bộ số Hồng Hoang Khí ở xung quanh!
Nếu bỏ qua cơ duyên này thì đúng là quá ngu xuẩn!
Trên tầng thứ bảy, một người một phù như hai cái động không đáy, hấp lực bùng phát không ngừng hấp thụ Hồng Hoang Khí.
Vù vù!
Không khí trong tháp bỗng như nổi gió, Hồng Hoang Khí phát ra những âm thanh trầm đục như có sóng lớn.
Nhưng cũng may ở đây không có ai, nếu không thì chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý!
Lâm Động đang đắm chìm vào sự thoải mái khi trở nên mạnh hơn, hắn không nhận ra rằng đường thông đạo thông lên tầng tám, Hồng Hoang Khí hình như có dấu hiệu tách ra!
Trong cái khe đó như ẩn như hiện tỏa ra thứ Hồng Hoang Khí cổ xưa khó lòng hình dung nổi.
Chương 888 : Thu hoạch không ít
Ầm ầm!
Tiếng gió bão trầm đục không ngừng vang lên trên tầng thứ bảy của Hồng Hoang Tháp, vùng Hồng Hoang Khí kim sắc nổi những trận sóng khiến người ta phải kinh hãi.
Trong vùng hải dương kim sắc đó, có hai vùng trống rỗng, bên trong đó là một người một phù, bọn họ như biến thành hai cái động không đáy, tham lam hút Hồng Hoang Khí với tốc độ kinh người!
Cùng với sự hấp thụ này, thân thể Lâm Động trở nên sáng loáng, nhìn từ xa như pho tượng Kim Cương giận dữ lan tỏa sức mạnh đáng sợ khó lòng hình dung nổi.
Dưới ánh sáng đó còn có tiếng long ngâm phát ra, dưới lớp da hắn hiện lên những đường vân hình rồng màu xanh sẫm, mỗi khi đường vân đó chuyển động là không khí như phát nổ thành những tiếng trầm đục.
Rẹt!
Kim quang cuộn trào, y phục trên người Lâm Động rách tan, thân thể hắn lúc này như được làm từ thép luyện lấp lánh kim quang, tuy nhìn bề ngoài không có gì quá ghê gớm nhưng ai cũng biết đằng sau đó là một nguồn sức mạnh đáng sợ!
Đương nhiên, quan trọng nhất là trước ngực và sau lưng Lâm Động lúc này, mỗi bên đã có hai đường Hoa văn Thanh Long, như vậy là chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi mà Lâm Động đã ngưng tụ được tám đạo Hoa văn Thanh Long!
Sức mạnh này so với trước đây mạnh hơn gấp đôi! Xem ra Hồng Hoang Khí trong này quả nhiên có thần hiệu đối với việc tôi luyện thân thể!
Cùng lúc đó, nguyên lực trong cơ thể Lâm Động cũng được ngưng tụ dần, vấn đề nguyên lực không ổn định do thực lực tăng quá nhanh nhờ dùng Địa Tâm Sinh Linh Tương cũng được giải quyết hoàn hảo. Điều này giảm bớt được không ít phiền phức cho hắn.
Mấy năm nay hắn tu luyện cũng tiến bộ ổn định từng bước, nếu vì một lần thăng cấp quá nhanh mà khiến căn cơ không ổn định thì sợ là được không bằng mất!
Lần này vào Hồng Hoang Tháp, Lâm Động cũng thu hoạch được không ít, trận chiến ác liệt trước đó cũng xứng đáng…
Trong thời gian này, Thạch phù thần bí cách đó không xa cũng có thay đổi không ít, bề mặt thô ráp cổ xưa dần hiện lên những đường vân ánh sáng huyền ảo, màu sắc cũng không còn mờ ảo như trước mà đã ánh lên những tia sáng. Có thể thấy vết thương của nó đã dần được phục hồi!
Lâm Động cũng vô cùng tò mò và trông chờ để được biết năng lực của Thạch phù thần bí sau khi hồi phục.
Nửa tháng lại trôi qua trong sự trông chờ đó.
Trong nửa tháng này, Hoa văn Thanh Long trên người Lâm Động cũng ngưng tụ được mười đường, khi bọn chúng chuyển động tựa như mười con Cự long cựa mình, tỏa ra vô số luồng năng lượng đáng sợ khiến không khí cũng bị nổ tung!
Kim quang trên người Lâm Động bỗng nhiên tối dần, hắc động trên đỉnh đầu cũng tan đi, sau đó biến thành một tia hắc quang chui vào trong đỉnh đầu hắn.
Khi Thôn Phệ Tổ Phù trở về cơ thể, hai mắt Lâm Động dần mở ra, đúng lúc đó, hai đạo kim quang lập tức bắn ra khiến Hồng Hoang Khí mờ mịt ở phía trước bị nổ tung.
Kim quang từ trong mắt Lâm Động tan đi, sau đó mắt hắn lại trở về màu đen, thân thể hắn cũng dần trở lại bình thường.
– Grào!
Lâm Động dang rộng đôi cánh, thân thể khẽ động, sau đó hắn nghe thấy tiếng long ngâm trầm thấp phát ra từ trong cơ thể. Âm thanh đó phát ra là do cơ thịt và xương cốt ma sát với nhau, đồng thời cũng lan tỏa một luồng năng lượng.
– Sức mạnh thật cường hãn!
Lâm Động siết mạnh hai nắm tay để cảm nhận sức mạnh trong cơ thể. Hắn không khỏi mỉm cười, chỉ trong một tháng mà hiệu quả vô cùng kỳ diệu, không chỉ giải quyết được sự bất ổn trong nguyên lực mà còn khiến Thanh Thiên Hóa Long Quyết được thăng tiến không ít!
Với thực lực hiện nay, nếu giao đấu lại với Thân Đồ Tuyệt thì Lâm Động có lòng tin một quyền đánh chết hắn!
– Giờ mới thật sự là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành!
Lâm Động đứng dậy, nguyên lực trong cơ thể đã được ngưng kết, tâm thần khẽ động, nguyên lực lập tức dồn vào lòng bàn tay, một chưởng tung ra.
Bùm!
Không khí phía trước dường như bị ép lại với mức độ cao nhất, một đường cong không khí có thể nhìn thấy bằng mắt thường hình thành, Hồng Hoang Khí bị một chưởng đó đánh tan tành!
Lúc này Lâm Động mới hài lòng thu quyền lại, nhìn về phía Thạch phù thần bí. Thạch phù vẫn phát ra hấp lực không ngừng hút Hồng Hoang Khí, phù văn trên bề mặt nó cũng càng rõ ràng hơn.
– Đúng là tham lam!
Lâm Động cười thầm. Tuy Hồng Hoang Khí vô cùng có ích, nhưng mỗi giai đoạn đều có cực hạn của nó, như Lâm Động hiện giờ thì chỉ có thể ngưng tụ được mười đường Hoa văn Thanh Long mà thôi, muốn hấp thụ Hồng Hoang Khí thêm nữa cũng chẳng có tác dụng gì.
Không thấy Thạch phù thần bí có biểu hiện gì lạ thường, Lâm Động cũng thấy yên tâm hơn, chuyển ánh mắt nhìn tầng thứ bảy của tòa tháp này.
Ở đây vẫn trống rỗng như vậy, ngoài thứ Hồng Hoang Khí đậm đặc kia chẳng có thứ gì khác nổi bật. Vì vậy mà sau đó Lâm Động không tự chủ được mà nhìn sang thông đạo nối liền lên tầng tám.
Nói là thông đạo nhưng thực ra chỉ là một cái màn ánh sáng, phía sau chính là tầng thứ tám mà chưa ai từng vào được!
Lâm Động đứng ở bên dưới ngẩng đầu lên nhìn, hắn có thể cảm nhận được một thứ sức mạnh cổ xưa phát ra, sau đó bỗng thấy tinh thần mình như ngừng trệ lại…
– Rốt cuộc tầng thứ tám ẩn chứa thứ gì?
Lâm Động nhíu mày lẩm bẩm, thứ sức mạnh đó tuy vô cùng mờ ảo, nhưng lại rất đáng sợ…
– Ủa?
Lâm Động bỗng nhiên nhìn thấy ở viền tấm màn sáng kia có một khe nứt nhỏ.
Hắn nhìn khe nứt ấy một lúc lâu, nhưng rồi cũng không tiến lại gần. Với thứ thần bí chưa biết thì nên tránh xa thì hơn.
Thế nhưng khi Lâm Động chuẩn bị bỏ đi thì một tia sáng lóe lên, sau đó một chùm quang mang tử kim cỡ ngón tay cái bắn về phía hắn.
Lâm Động vẫn luôn rất cảnh giác đối với mọi phản ứng xung quanh, nên lập tức hắn cảm nhận ngay tia quang mang tử kim đó. Sắc mặt hắn kịch biến, cùng lúc khi lùi về phía sau hắn tung chưởng bắn ra kình khí mạnh mẽ.
Bùm!
Nhưng luồng kình khí có thể đả thương một cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành khi gặp quang mang tử kim lại nổ tung, sau đó tiếp tục lao tới trước mặt hắn. Cuối cùng đuôi sáng lóe lên, từ giữa trán chui tọt vào cơ thể hắn!
Vào khoảnh khắc quang mang tử kim chui vào, cơ thể Lâm Động bỗng nhiên đông cứng lại một cách quỷ dị.
Chương 889 : Mảnh da tử kim
Ầm!
Khi tia quang mang tử kim chui vào cơ thể, toàn thân Lâm Động bỗng nhiên đông cứng lại, sau đó sắc mặt hắn tím ngắt, đồng tử cũng trào lên vô số tia quang mang tử kim.
– Đáng chết!
Lâm Động khó khăn thốt lên, thân thể hắn khẽ run lên, trong cơ thể hắn lúc này vì sự xâm nhập của quang mang tử kim mà lộn tùng phèo lên một trận.
Đạo quang mang tử kim này tựa con Cự long từ thời Viễn Cổ xông pha trong cơ thể Lâm Động, dưới sự xung kích này, dù với cơ thể hiện nay vô cùng cường hãn, nhưng mà Lâm Động vẫn cảm thấy vô cùng đau đớn.
– Phù!
Lâm Động hít sâu hai hơi, cố gắng kìm nén cơn đau, sau đó nhanh chóng ngồi khoanh chân lại, tâm thần chìm sâu trong cơ thể, đem nguyên lực cuộn trào chặn luồng quang mang tử kim kia lại.
Bùm bùm bùm!
Nhưng nỗ lực của Lâm Động không có bao nhiêu tác dụng, quang mang tử kim phá vỡ mọi sự ngăn trở và dâng tràn trong kinh mạch hắn!
– Khốn kiếp!
Lâm Động chửi lớn một tiếng, Thôn Phệ Tổ Phù biến thành hắc quang dâng trào, đồng thời Càn Khôn Cổ Trận bên dưới đan điền cũng biến thành tia sáng bắn ra.
Hai đại Thần vật cùng nhau xuất động, quang mang tử kim kia dường như cũng cảm nhận được sự nguy hiểm, biết điều giảm bớt lại tốc độ xong pha, nhưng rõ ràng vẫn không chịu khuất phục, ánh sáng vẫn lấp lánh không ngừng di chuyển trong cơ thể Lâm Động.
– Xem ngươi chạy đi đâu?
Tâm thần của Lâm Động theo sát đạo quang mang tử kim, sau đó hắn cười nhạt một tiếng, Thôn Phệ Tổ Phù biến thành hắc động xuất hiện phía trước, Càn Khôn Cổ Trận ở phía sau đạo quang mang tử kim biến thành màn sáng bao trùm lấy nó.
Uỳnh uỳnh!
Quang mang tử kim đâm sầm lên màn sáng mà Càn Khôn Cổ Trận biến ra, nhưng lúc này không có hiệu quả như trước nữa mà bị đánh bật trở lại!
– Để xem ngươi là cái thứ gì mà dám ngông cuồng trong cơ thể ta?
Vẻ mặt Lâm Động hung hăng, nếu không phải hắn có Thôn Phệ Tổ Phù và Càn Khôn Cổ Trận thì có thể lúc này đã sống không bằng chết rồi!
Tâm thần Lâm Động khóa chặt lấy đạo quang mang tử kim, lúc này hắn phát hiện hình như tia quang mang tử kim kia giống như là một mảnh da màu tử kim to cỡ ngón tay cái!
Lâm Động khựng người, nhất thời chưa tỉnh thần lại. Thứ chui ra từ khe nứt kia không ngờ lại là một miếng da? Giờ sao lại chui vào cơ thể hắn rồi?
Kết quả này khiến Lâm Động dở khóc dở cười, nhưng sau đó hắn lập tức bình tĩnh lại, tuy miếng da đó chỉ bằng cái móng ngón tay cái, nhưng sức mạnh ẩn chứa trong nó vô cùng cổ xưa mà cường hãn!
Nó không có gì xa lạ, cũng chính là Hồng Hoang Khí, nhưng mà Hồng Hoang Khí của miếng da này lại có sự chênh lệch về chất rất lớn so với Hồng Hoang Khí ở tầng bảy!
– Luyện hóa nó thử xem!
Lâm Động chợt nghĩ. Nếu như hấp thụ được thứ Hồng Hoang Khí tinh thuần trong đó, Thanh Thiên Hóa Long Quyết của hắn sẽ có lợi rất lớn!
Nghĩ vậy, Lâm Động không kìm được cảm thấy nóng lòng, sau đó hắn không lưỡng lự nữa, Thôn Phệ Tổ Phù biến ra vô số tia lực thôn phệ bao quanh mảnh da tử kim!
Rõ ràng lai lịch của miếng da tử kim này không tầm thường, vì thế dù đối mặt với sự luyện hóa của Thôn Phệ Tổ Phù, ban đầu nó vẫn không có chút suy suyễn gì, nhưng Lâm Động cũng không nóng ruột. Bất luận nó có lai lịch thế nào, giờ đây đã rơi vào mấy vòng khống chế của hắn, chắc chắn nó cũng không thể làm được gì!
Lực thôn phệ mạnh dần lên, cuối cùng mảnh da tử kim cũng rung lên, vô số tia quang mang tử kim biến thành khí tức tử kim lan tỏa ra xung quanh.
Lâm Động thúc động nguyên lực, cẩn thận bọc lấy một tia khí tức tử kim kia, khi nguyên lực và quang mang tử kim tiếp xúc với nhau, một tia âm thanh như vọng về từ thời Viễn Cổ nhất thời bùng nổ trong cơ thể hắn.
Uỳnh!
Nguyên lực bao quanh tử kim khí gần như ngay lập tức nổ tung, tử kim khí bốc hơi, cuối cùng chui vào xương cốt, kinh mạch Lâm Động.
Rắc rắc!
Hắn lập tức chấn kinh nhận ra rằng cơ thể hắn đang nhu động, tử kim khí lan tỏa như những con cự trùng chui vào xương cốt, nhìn thấy mà sởn da gà.
– Hồng Hoang Khí thật cường hãn đến mức đáng sợ!
Lâm Động hít sâu một hơi, thầm cảm thấy sợ hãi, Hồng Hoang Khí bên trong những tia quang mang tử kim kia gần như tinh thuần đến mức đáng sợ!
Thứ này quá bổ dưỡng, bổ dưỡng đến mức Lâm Động hiện giờ cũng không thể chịu đựng nổi!
Lâm Động bỗng mở mắt ra, sau đó vội vàng cúi xuống. Chỉ thấy dưới bề mặt da hắn có một tia quang mang tử hắc đang dần dần di chuyển, thân thể hắn cũng đang dần phình ra.
Với thứ sức mạnh mới này, Lâm Động không chỉ không thấy mừng mà mặt còn biến sắc. Mảnh da tử kim mang theo một lượng Hồng Hoang Khí quá khủng bố, nếu cứ để nó dung nhập vào cơ thể thì chỉ sợ toàn thân Lâm Động sẽ nổ tung.
– Không được!
Lâm Động nghiến răng, dùng Thanh Thiên Hóa Long Quyết, sau đó dùng luồng khí tử kim kia để ngưng tụ thành Hoa văn Thanh Long.
Phụt phụt!
Thanh quang dâng lên, thứ tử kim khí kia dần ngừng lại, sau đó bắt đầu cuộn tròn lại tại các nơi trên cơ thể hắn, biến thành vô số đường hoa văn!
Mười hai… mười lăm… mười tám… hai mươi ba!
Hoa văn Thanh Long cứ liên tiếp hiện lên, đến khi dừng lại thì cơ thể Lâm Động đã có tổng cộng hai mươi ba đường hoa văn, số lượng này đã hơn gấp đôi lúc trước!
Khóe miệng Lâm Động thoáng co giật khi nhìn thấy cảnh đó. Hắn không thể ngờ được, miếng da tử kim to cỡ móng tay đó lại có lượng Hồng Hoang Khí giúp hắn ngưng tụ được hai mươi ba đường Hoa văn Thanh Long!
Nó còn hữu ích hơn cả hắn khổ tu một tháng vừa qua!
Nhưng mười ba đường hoa văn mới có khác với mười đường trước đây. Đó là mười đường hoa văn cũ dùng xong có thể ngưng tụ lại, còn mười ba đường này dùng xong là hết, trừ phi lại có miếng da tử kim khác!
Nguyên nhân chính của sự khác biệt này là vì Lâm Động đã đạt đến cực hạn của giai đoạn này rồi.
Nhưng dù vậy, Lâm Động vẫn thấy vô cùng vui mừng, mười ba đường hoa văn này sẽ là vũ khí tuyệt vời. Hắn tin rằng nếu thi triển cả hai mươi ba đường hoa văn thì uy lực có thể giết chết cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành, thậm chí Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn cũng không dám chống đỡ!
Lâm Động mỉm cười, sau đó lấy một bộ y phục từ trong túi Càn Khôn ra mặc, bàn tay nắm lại nhìn lên tấm màn sáng thông tới tầng thứ tám.
– Rốt cuộc trên đó ẩn giấu cái gì? Miếng da tử kim này đến tột cùng là cái gì mà có lượng Hồng Hoang Khí đáng sợ đến như vây?
Lâm Động lẩm bẩm.
– Đó là Hồng Hoang Bì của Hồng Hoang Chủ!
Lâm Động vừa dứt lời thì bỗng một giọng nói khàn khàn chợt vang lên phía sau lưng hắn.
Lâm Động cứng đờ toàn thân trong chốc lát, sau đó quay người lại, hắn như lồi mắt ra vì nhìn thấy trên Thạch phù thần bí là một đạo quang ảnh nhàn nhạt!
Chương 890 : Linh hồn Tổ Thạch
Một đạo quang ảnh dần dần xuất hiện từ trong Thạch phù thần bí, hình dạng của đạo quang ảnh đó rất mơ hồ, không nhìn rõ được ngũ quan, nhưng Sinh Khí phát ra từ trên đó khiến cho người ta biết rằng đạo quang ảnh đó dường như cũng có sinh mệnh!
– Ngươi!truyện Ma Tu audio
Lâm Động vô cùng kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó, sau đó khóe mắt co giật:
– Là Linh hồn Thạch phù?
– Nên nói là Linh hồn Tổ Thạch!
Quang ảnh đó phiêu phù lơ lửng phía trên Thạch phù, giọng nói khàn đặc mà bình thản vang lên.
Sự kinh ngạc hiện lên trên gương mặt Lâm Động một lúc lâu rồi mới biến dần đi, hắn tò mò nhìn quang ảnh, nói:
– Ngươi hồi phục lại rồi?
– Chỉ là linh trí được gọi tỉnh dậy thôi, còn sức mạnh vẫn chưa hồi phục được bao nhiêu!
Linh hồn Tổ Thạch lắc đầu, Lâm Động có thể nhận ra sự tiếc nuối trong lời nói ấy.
– Hồng Hoang Khí trong Hồng Hoang Tháp không ít, ngươi có thể dùng nó để phục hồi!
Lâm Động kiến nghị.
– Vô ích thôi, nếu muốn phục hồi chút sức mạnh thì phải hấp thụ Hồng Hoang Khí ở tầng tám.
Linh hồn Tổ Thạch bình thản nói.
– Tầng tám? Chắc ngươi vào được chứ phải không?
Tuy Lâm Động không thể lên được nhưng đối với năng lực của Tổ Thạch có lẽ không khó!
– Vào thì được, nhưng Hồng Hoang Khí ở đó dùng để trị thương cho Hồng Hoang Chủ, nếu ta hấp thụ hết thì hắn sẽ đi đời ngay!
Linh hồn Tổ Thạch nói.
– Hồng Hoang Chủ?
Lâm Động sững người.
Linh hồn Tổ Thạch nhìn Lâm Động một cái, bỗng bay tới phía dưới màn sáng kia, vung tay lên, tấm màn dần trở nên trong suốt. Lâm Động tò mò nhìn vào trong.
Đó là một vùng biển quang mang tử kim, thứ Hồng Hoang Khí trong đó giống hệt với thứ tia tử kim khí trên mảnh da tử kim mà Lâm Động đã hấp thụ. Hắn nhìn thấy mà da đầu tê dại, chỉ vài tia tử kim Hồng Hoang Khí đã suýt nữa khiến cơ thể hắn nổ tung, mà trong tầng thứ tám này lại là một biển đầy ắp, nếu vào đó chắc chỉ vài giây là thân thể sẽ bùng nổ nát như tương!
Lâm Động nhìn quanh vùng biển tử kim đó, ngay sau đó, một luồng hàn ý bỗng trào dâng từ lòng bàn chân lan đi khắp cơ thể.
Nơi hắn nhìn vào đó là khu vực trung tâm của vùng biển tử kim. Ở đó là cơ thể của một người khổng lồ cao to hàng nghìn trượng đang nằm. Bề mặt da của người đó có màu tử kim. Tuy lúc này dường như hắn đang chìm trong giấc ngủ, nhưng không khí xung quanh hắn cũng có dấu hiệu bị biến dạng. Lâm Động không hề nghi ngờ rằng người này mà đứng dậy thì cái không gian ở nơi này sẽ sụp đổ!
Người khổng lồ này đúng là hóa thân của sức mạnh thật sự!
– Ực!
Lâm Động không kìm được nuốt một ngụm nước bọt, cảnh tượng trước mắt có thể là cảnh chấn động nhất mà hắn từng nhìn thấy. Có lẽ người kia cũng là người có thực lực khủng bố nhất mà hắn từng gặp, thậm chí còn hơn cả Thanh Trĩ một bậc!
– Đó là Hồng Hoang Chủ sao?
Lâm Động lẩm bẩm, ánh mắt đầy chấn kinh. Không ai có thể ngờ trên tầng tám của Hồng Hoang Tháp này lại cất giấu một cường giả đáng sợ như vậy, chẳng trách mà Gia chủ của Ngũ Đại Gia Tộc đều không thể nào vào được!
– Mảnh da tử kim mà ngươi vừa hấp thụ là một chút da trên người Hồng Hoang Chủ!
Linh hồn Tổ Thạch nhàn nhạt nói.
Khóe miệng Lâm Động khẽ co giật, chỉ một mảnh da nhỏ bé mà đã có Hồng Hoang Khí tinh thuần đến như vậy, rốt cuộc thì Hồng Hoang Chủ khủng bố đến mức nào?
– Chủ nhân của ta, Phù Tổ đại nhân năm đó có tổng cộng bát đại đệ tử, bọn họ được gọi là Bát Đại Chủ. Người bạn tên Ứng Hoan Hoan của ngươi chính là Băng Chủ luân hồi chuyển thế. Tính ra thực lực của nàng ấy còn mạnh hơn Hồng Hoang Chủ một bậc.
Linh hồn Tổ Thạch nói, khi nhắc đến Băng Chủ, Lâm Động cảm nhận được sự tán thưởng rõ ràng trong ngữ khí của hắn.
– Khủng khiếp đến vậy sao?
Lâm Động xoa xoa mũi, sau khi biết khí thế của Hồng Hoang Chủ, hắn mới được biết chút ít về trình độ của những cường giả thời Viễn Cổ. Với thân phận Luân Hồi Giả của Ứng Hoan Hoan, hắn không khỏi cảm thấy phức tạp. Một khi nàng ta tỉnh dậy, có lẽ thiếu nữ với chiếc đuôi tóc đen nhánh đầy sức sống kia sẽ khiến hắn có cảm giác không thể với tới!
Dường như hắn không thích ngày đó cho lắm!
– Người bên trong quan tài đá ở trong không gian dung nham kia…
Lâm Động bỗng nhiên nhớ tới không gian thần bí ở sâu dưới Huyền Linh Đảo.
– Đó là Viêm Chủ!
Tổ Thạch khẽ thở dài:
– Kiếp nạn năm đó, chủ nhân thiêu đốt lực Luân Hồi tiến hành phong ấn khe hở Vị diện, nhưng vẫn có không ít Dị ma còn lưu lại ở vùng Vị diện này. Bát Đại Chủ ra tay thanh trừ, tuy cuối cùng cũng giải quyết được phiền phức, nhưng bọn họ cũng phải trả giá không nhỏ!
Lâm Động gật đầu, không gian thần bí đó rõ ràng đang trấn áp thứ gì đó, mà vị Viêm Chủ kia chắc cũng vì thế mà chìm vào giấc ngủ, cũng giống như Phần Thiên lão giả trong Dị ma Vực vậy.
– Bọn họ có cơ hội tỉnh lại không?
Lâm Động hỏi.
Tổ Thạch gật đầu:
– Bọn họ đều từng là cường giả đỉnh cấp trong thiên địa, vượt qua sinh tử, tham ngộ luân hồi, muốn tiêu diệt không phải dễ. Nhưng còn để tỉnh lại thì cần rất nhiều thời gian!
Lâm Động gật gù, từ sau khi biết sự tồn tại của Dị ma, hắn đã cảm nhận được một sự nguy hiểm mơ hồ. Mạnh như Phù Tổ đại nhân mà năm đó cũng đành phải thiêu đốt lực Luân Hồi, phong ấn khe hở Vị diện, nếu thứ sinh vật đó lại nổi dậy thì ở Vị diện này có ai chống lại được bọn chúng?
– Trong Hồng Hoang Tháp này không có năng lượng của Hồng Hoang Tổ Phù, chắc là đã mất rồi!
Tổ Thạch nhìn quanh, nói.
– Hồng Hoang Tổ Phù?
Nghe thấy cái tên này, ánh mắt Lâm Động lập tức sáng lên.
– Bát Đại Chủ từng là người có được Bát Đại Tổ Phù, mà Hồng Hoang Chủ là người có Hồng Hoang Tổ Phù!
Tổ Thạch nói.
– Thế có phải còn có Thôn Phệ Chủ không?
Lâm Động không kìm được, hỏi.
Tổ Thạch gật đầu, ánh mắt hắn như đang nhớ lại hồi xa xưa, sau đó thở dài:
– Cũng không biết ngài còn tồn tại không, Thôn Phệ Chủ năm đó một mình chống lại năm đầu Dị ma cấp Vương, số lượng Dị ma chết trong tay ngài phải đếm bằng trăm triệu!
Khóe mắt Lâm Động khẽ co giật. Hắn biết Đại Hoang Vu Bi đang trấn áp một đầu Dị ma cấp Vương, đương nhiên hắn biết mức độ lợi hại của Dị ma cấp bậc đó. Vậy mà Thôn Phệ Chủ lại có thể một mình chống lại năm đầu, đúng là nghịch thiên mà!
– Trong số Dị ma, cấp Vương là lợi hại nhất đúng không?
Tổ Thạch trầm mặc một chút rồi lắc đầu:
– Trên cấp Vương còn có cấp Hoàng… Dị ma ở tầng thứ đó chỉ có chủ nhân mới ứng phó được. Nhưng cũng may Dị ma cấp bậc đó cũng không dễ dàng sinh ra!
– Dị ma cấp Hoàng?
Lâm Động chép miệng, Dị ma cấp Hoàng sẽ hung tàn đến mức nào đây?
– Hiện giờ tuy ta đã tỉnh lại, nhưng sau này ngươi phải chú ý không được tùy tiện dùng đến sức mạnh của ta, nếu không, kết cuộc của bằng hữu Thiên Yêu Điêu của ngươi chính là tấm gương!
Tổ Thạch bỗng nhiên nhắc nhớ.
– Tiểu điêu?
Lâm Động thoáng khựng người, sau đó sắc mặt thay đổi. Tiểu điêu từng nói, sau khi hắn có được Tổ Thạch không lâu thì bị vây giết, cuối cùng tự nổ nhục thể, cho Yêu linh trốn vào trong Tổ Thạch thì mới giữ được một mạng.
– Những kẻ đó là ai?
Ánh mắt Lâm Động tối lại.
– Dị ma!
Tổ Thạch nhàn nhạt nói.
Đồng tử Lâm Động co rụt lại, vẻ mặt đầy kinh ngạc:
– Vẫn còn Dị ma ở phiến thiên địa này sao?
Tổ Thạch gật đầu:
– Năm đó quá nhiều Dị ma tràn vào đây, tuy đã bị thanh trừ phần lớn, nhưng vẫn có không ít kẻ đang ẩn nấp. Nhất định bọn chúng sẽ tập hợp lại để phá vỡ khe nứt Vị diện!
Vẻ mặt Lâm Động đầy vẻ ngưng trọng, hắn biết nếu khe nứt ấy được mở ra thì Vị diện này sẽ bị bọn Dị ma phá hoại, không một ai có thể chạy thoát!
– Hơn nữa trong Vị diện này có không ít Dị ma mạnh đang bị trấn áp nhưng vẫn chưa bị tiêu diệt hoàn toàn, chắc chắn những Dị ma khác sẽ nghĩ cách giải cứu bọn chúng!
Tổ Thạch nói.
Lâm Động gật gù, xem ra sau này nếu trở về Đông Huyền Vực, việc đầu tiên phải làm là trừ bỏ con Dị ma cấp Vương dưới Đại Hoang Vu Bi!
– Ta và Đại Hoang Vu Bi từng thuộc về chủ nhân, bọn Dị ma vô cùng mẫn cảm với sức mạnh của bọn ta, vì thế nếu ngươi dùng sức mạnh của ta, rất có khả năng sẽ bị phát hiện. Với năng lực hiện giờ của ngươi, đừng nói là Dị ma cấp Vương, chỉ là cấp Tướng thôi ngươi cũng không thể đánh lại nổi!
Tổ Thạch lạnh nhạt nói.
– Ta biết rồi!
Lâm Động gật đầu, xem ra trước khi thực lực đạt đến một mức độ nhất định thì phải cất giấu Tổ Thạch cho kỹ. Tuy Tổ Thạch không có sự trợ giúp nào rõ ràng, nhưng rõ ràng nó rất có kinh nghiệm và kiến thức, mà đó lại là những điều Lâm Động còn thiếu. Xem ra sau này hắn sẽ nhận được không ít thu hoạch từ Tổ Thạch rồi.
Nghĩ vậy Lâm Động cũng vươn vai một cái, sau đó quay người đi, giờ Linh hồn Tổ Thạch đã thức tỉnh, hắn cũng không cần phải ở lại đây nữa!
Lâm Động rời đi, Hồng Hoang Tháp lại rơi vào tĩnh lặng, người khổng lồ vẫn nằm yên trong tầng thứ tám.truyện tiên hiệp audio