1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 15 [ chương 71 đến 75 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 15 [ chương 71 đến 75 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 71 : Đột phá!

Thôn trang vốn hỗn loạn giờ khắc này trở nên yên tĩnh một cách thần kỳ, nhưng ánh mắt mang theo nỗi khiếp sợ vô cùng, không ngừng đảo qua đảo lại hai thân ảnh ở giữa sân.

Ô Sát thất bại, hơn nữa lại bại bởi một thiếu niên chỉ mới 15, 16 tuổi!

Nhìn Ô Sát nằm trên mặt đất đang phun máu điên cuồng, sau một lúc lâu, khi lý trí khôi phục, tất cả mọi người mới bắt đầu tin tưởng cái sự thực khó tiếp nhận này.

“Lâm Động thiếu gia. . . Thực là con mẹ nó mạnh.”

Tần Ưng và Lâm gia hộ vệ vào thời khắc này mới hít một hơi lạnh, nhịn không được chửi thề một câu. Bọn họ chẳng bao giờ nghĩ tới cái kết cục này cả, hung danh của Ô Sát bọn họ đã sớm nghe thấy trong vòng mấy năm nay, cao thủ chết trong tay hắn không biết bao nhiêu, vậy mà con người độc ác này hôm nay đã thua trong tay Lâm Động!

“Ực!”

Cách đó không xa đám người Lâm Hà cũng đồng thời nuốt nước miếng một cái, nếu như nói lần trước Lâm Động đánh bại Lôi Lực đã nhận được sự tôn kính của bọn họ, thì lúc này Lâm Động đã trở thành thần tượng để họ cuồng nhiệt.

16 tuổi đánh bại một cao thủ Thiên Nguyên cảnh hung danh hiển hách, đây là cái khái niệm gì?

Việc này nếu như truyền ra ngoài, thì thanh danh của Lâm Động đừng nói là ở Thanh Dương trấn, mà cho dù ở Viêm Thành cũng phải kinh ngạc thán phục.

“Ha ha, tốt! Tốt!”

Trên tường viện, Lâm Khẳng ngẩn ngơ sửng sốt một hồi, sau đó đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả, trên khuôn mặt hiện lên vẻ mừng rỡ như điên, không cách nào che giấu, cảnh tượng này khiến hắn khiếp sợ tới nỗi chẳng thốt ra được một lời nào.

Trong khi Lâm Khẳng mừng như điên, thì sắc mặt Nghiêm Khoát lại vô cùng khó coi, hắn chẳng bao giờ nghĩ tới Ô Sát lại thua trong tay một tiểu bối như Lâm Động!

Đứng ở nơi mà toàn trường dõi ánh mắt nhìn, Lâm Động vẫn duy trì động tác của chưởng ấn đang chém ra, cứ như vậy một hồi khá lâu, trên mặt hắn đỏ bừng, phun ra một ngụm máu tươi.

Nhìn thấy Lâm Động phun máu, đám hộ vệ Lâm gia mới kinh hãi, vội vàng tiến lên, nhưng đột nhiên lại phát hiện một cỗ hấp lực mạnh mẽ từ trong cơ thể Lâm Động tràn ra ngoài!

“Vù vù!”

Hấp lực đột nhiên nổi lên làm cho Nguyên Lực trong thiên địa xung quanh Lâm Động ngưng tụ một cách nhanh chóng, sau đó Nguyên Lực hùng hậu tạo thành những con suối Nguyên Lực mà mắt thường có thể nhìn thấy được, quấn lấy thân hình Lâm Động, cuối cùng chui vào những đường kinh mạch đã được đả không, không ngừng nhập vào cơ thể hắn.

Cảnh tượng này lại làm cho không ít người kinh ngạc, Lâm Khẳng đang đứng trên tường viện cũng vì vậy mà ngẩn người, nhưng mà khi hắn cảm nhận được Nguyên Lực quanh Lâm Động hình thành những con suối thì nhận ra, trong Nguyên Lực ẩn chứa Dương Cương Khí!

Nhận thấy được loại tình huống này, khuôn mặt Lâm Khẳng đỏ như mặt trời ban trưa, kích động tới cực hạn!

“Dương Cương Khí nhập thể! Đây là dấu hiệu đột phá tiến vào Thiên Nguyên cảnh!”

Trái tim trong ngực hắn đang đập một cách điên cuồng, đầu óc hắn bị những nỗi khiếp sợ làm cho mê muội, hắn không bao giờ ngờ rằng, Lâm Động không chỉ có đánh bại Ô Sát, mà còn mượn trận đấu hung hiểm này tiến hành đột phá!

Nếu như Lâm Động có thể thuận lợi hấp thu Dương Cương Khí, vậy thì hắn sẽ chính thức tiến vào Thiên Nguyên cảnh, mà đến lúc đó, Lâm gia bọn họ sẽ có một cao thủ Thiên Nguyên cảnh trẻ tuổi nhất từ trước tới nay!

“Tần Ưng, mang mọi người bảo hộ Lâm Động!”truyện tà tu audio

Sắc mặt đỏ như cà chua, Lâm Khẳng bỗng nhiên lớn tiếng quát, Lâm Động hiện giờ đang đột phá, không thể nào bị làm phiền, nếu như hắn xuất hiện việc gì ngoài ý muốn, Lâm Khẳng dám khẳng định khi Lâm Chấn Thiên trở về lão sẽ tức giận lồng lên như một con hổ.

Nghe thấy tiếng quát gấp gáp và nghiêm khắc của Lâm Khẳng, đám người Tần Ưng mới phục hồi tinh thần lại, liếc mắt nhìn nhau, dường như cùng nghĩ tới một điều, thân hình họ run lên, ánh mắt nhìn Lâm Động hiện lên sự kinh hãi nể trọng.

“Bảo hộ Lâm Động thiếu gia!”

Đông đảo hộ vệ Lâm gia nhanh chóng thu hẹp phòng tuyến phòng ngự, bao quanh Lâm Động chặt như nêm cối.

“Ai giết được tên tiểu tử kia, ta sẽ phong hắn làm Tam đương gia của Hắc Long trại!”

Lúc này, Nghiêm Khoát cũng đã bình tĩnh lại, trong mắt hắn hiện lên sự kinh hoảng, rồi chợt nghĩ tới thiên phú của Lâm Động, thiên phú này khiến cho một hung nhân dính máu không ít người như hắn cũng phải cảm thấy sợ hãi, nếu như ngươi này có thêm thời gian tu luyện, vậy thì đây chính là một ác mộng với bọn họ.

Nghe được tiếng quát của Nghiêm Khoát, đám nhân mã của Hắc Long trại cũng sững sờ, ánh mắt đỏ ngầu, trọng thưởng tất có kẻ liều mạng, huống chi những người này ngày nào mà chẳng liều mạng!

“Giết!”

Không biết là ai quát một tiếng chói tai, sau đó tất cả nhân mã của Hắc Long trại trực tiếp lao vào đám hộ vệ của Lâm gia đang vây quanh Lâm Động.

“Ngăn bọn họ lại!”

Tần Ưng và mấy đầu lĩnh hộ vệ Lâm gia khuôn mặt đanh lại, sau đó làm gương cho binh sĩ, ngăn cản đám người hung hãn như thủy triều đang tràn lên kia.

“Nghiêm Khoát, tương lai, Lâm gia ta nhất định sẽ huyết tẩy Hắc Long trại của các ngươi!”

Lâm Khẳng thân hình lóe lên, ngăn cản tên Nghiêm Khoát đang muốn tự mình động thủ, dùng giọng nói lạnh lùng quát lớn.

Nghe vậy, khuôn mặt Nghiêm Khoát co lại như người bị lột da, giờ này khắc này, trong lòng hắn cũng có chút hối hận, nếu như sớm biết Lâm gia khó giải quyết tới mức này, hắn sẽ không bao giờ xuất thủ.

“Hừ, muốn huyết tẩy Hắc Long trại ta, vậy phải xem các ngươi có bản lĩnh đó không.”

Mặc kệ trong lòng hối hận như thế nào, bởi vì sự việc đã xảy ra, Nghiêm Khoát lại là nhân vật số 1 của Hắc Long trại, hắn không để ý tới điều hối hận vô vị này, cười lạnh một tiếng, tiếp tục giao thủ với Lâm Khiếu.

“Keng!”

Hỗn chiến tiếp tục xảy ra trong thôn trang, mùi máu tanh xộc tới khắp nơi, nhân mã đôi bên đều lửa giận bừng bừng, đao kiếm nhập thể có thể vô cùng chói tai.

. . .

“Ầm!”

Hai gã đầu mục Hắc Long trại có thực lực Địa Nguyên cảnh liên thủ đánh một quyền làm cho Tần Ưng thổ huyết, sau đó nhe răng cười nhìn vào chỗ thiếu niên không chút nhúc nhích kia.

“Cản bằng được bọn họ lại!”

Tần Ưng lau vết máu trên miệng, nhìn thấy hai người kia lao tới chỗ Lâm Động thì vội vàng kêu lên, nhưng lúc này, nhân mã đôi bên đang giằng co với nhau, lấy đâu ra cao thủ mà ngăn đây?

“Ha ha, xem ra vị trí Tam đương gia Hắc Long trại là của chúng ta rồi!”

Hai đầu mục Hắc Long trại nhanh chóng nhảy tới, xuất hiện trước mặt Lâm Động, một quyền, một chủy thủ sắc bén như độc xà đâm thẳng vào ngực hắn.

Nhưng mà, khi chủy thủ và quyền của hai người này cách Lâm Động một chút, thì hai mắt vốn đang nhắm chặt kia đột nhiên mở ra, cùng lúc đó, dòng suối Nguyên Lực vốn đang lượn quanh thân hình như một cơn lốc, bạo phát ra xung quanh, nặng nề đánh thẳng vào hai thân hình trước mặt.

“Phụt!”

Hai đạo thân ảnh bay ngược ra ngoài, ngửa mặt lên trời phun ra vô số ngụm máu tươi, lọt thỏm vào trong đám người đang tranh đấu.

Trong sân đột nhiên bạo phát ba động Nguyên Lực cường hãn, làm cho tình hình chiến đấu lặng đi một chút, ngay sau đó, đôi bên đều tập trung nhìn vào Lâm Động, khi cảm nhận được Nguyên Lực ba động kia chính là do hắn phát ra, sắc mặt nhân mã đôi bên đều có biến hóa.

“Đây chính là Thiên Nguyên Cảnh sao. . .”

Không quan tâm tới những ánh mắt như vậy, Lâm Động thở ra một hơi thật sâu, cảm nhận Nguyên Lực trong đan điền đã mạnh hơn trước mấy lần, trên miệng hắn đã có một nụ cười mừng rỡ khó kiềm chế được, thời khắc chờ mong này cuối cùng cũng đã tới!

Chương 72 : Lui địch

“Thành công. . .”

Trên tường viện, Lâm Khẳng nhìn Lâm Động có khí thế mạnh mẽ hơn trước mấy lần, trên khuôn mặt cũng hiện lên vẻ mừng rỡ như điên.

Trong khi Lâm Khẳng mừng rỡ thì sắc mặt Nghiêm Khoát lại cực kỳ khó coi, không ai ngờ rằng, cục diện hắn vốn đang chiếm thượng phong, bây giờ lại tan tác tới mức này!

Mà tất cả biến hóa đều bắt nguồn từ thiếu niên Lâm gia kia!

. . .

“Cũng nên thử một chút lực lượng của Thiên Nguyên cảnh. . .”

Trong khi sắc mặt Nghiêm Khoát khó coi, Lâm Động vốn đã đạt tới Thiên Nguyên cảnh lại vặn mình một chút, sau đó nhìn đám nhân mã của Hắc Long trại một cách không tốt lành gì.

Thấy Lâm Động nhìn mình, đám hung thần ác sát Hắc Long trại kinh hoảng lui về phía sau mấy bước, Thiên Nguyên cảnh cường giả bọn chúng không cách nào ngăn cản được.

“Ầm!”

Nhưng mà Lâm Động cũng không cho bọn kia nhiều thời gian, hắn tóm một cây trường côn màu đen ở trên mặt đất, Nguyên Lực cường hãn theo đó mà tuôn ra, thân hình hắn như sói nhập bầy dê, lao vào đám nhân mã của Hắc Long trại. Côn ảnh vũ động, tiếng xé gió ô ô vang lên, phàm là những ai bị côn nện trúng đều phun máu mà bắn ngược ra sau.

Nhìn thấy Lâm Động đại phát thần uy, những hộ vệ của Lâm gia sĩ khí đại chấn, khua vũ khí trong tay, giống như sói đói lao tới.

Có Lâm Động tiên phong, đám nhân mã Hắc Long trại trước kia chiếm thượng phong, thì bây giờ tan tác, đối mặt với sự phản công của Lâm gia, bọn chúng liên tiếp bại lui, không còn thấy sự hung hãn như trước nữa.

Nhìn thấy nhân mã phe mình không ngừng tan tác, sắc mặt Nghiêm Khoát xám trắng, lúc này hắn đã hiểu, chuyện hôm nay đã hoàn toàn thất bại rồi.

“Ô!”

Trong lúc tâm trạng của Nghiêm Khoát đang chán nản, đột nhiên một âm thanh từ xa truyền tới, âm thanh này là của một trạm gác cho hắn lưu lại, sắc mặt Nghiêm Khoát lại một lần nữa biến đổi, thân hình không dám chậm trễ, điểm chân lên tường viện bắn ra phía sau.

“Rút lui!”

Nghe được tiếng quát của Nghiêm Khoát, đám nhân mã Hắc Long trại vốn đã không còn chiến ý như thủy triều rút lui, bỏ lại một đám thi thể trên mặt đất, hoảng sợ chạy ra khỏi Thiết Mộc Trang, chật vật trốn vào trong thâm sơn.

Nhìn thấy nhân mã Hắc Long trại tan tác, sĩ khí bên phía Lâm gia tăng vọt, nhưng mà khi bọn chúng định đuổi tận giết tuyệt thì Lâm Khẳng lại phất phất tay, ngăn bọn chúng lại.

Trong lúc nhân mã Hắc Long trại chật vật chạy trốn, Thiết Mộc Trang vốn hỗn loạn cũng bình thường trở lại, cảnh tượng trong trang vô cùng bừa bãi, máu tươi điểm mặt đất đỏ hồng, màu tanh tưởi bay khắp không gian.

Hắc Long trại mang tới đây không ít nhân mã, tuy nói đã bị đánh đuổi chạy mất, nhưng hiển nhiên Lâm gia cũng bị thương vong không ít.

Tuy nói có không ít thương vong, nhưng đó là chuyện không cách nào tránh khỏi, đám nhân mã của Hắc Long trại rút đi, trong thôn trang vang lên tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.

“Lâm Động thiếu gia, tuyệt vời!”

Nhìn thấy những ánh mắt nóng bỏng của những người trong Lâm gia, Lâm Động cười cười, tinh thần vốn đang căng thẳng từ từ bình thường trở lại, lúc này hắn mới phát hiện ra trong cơ thể truyền tới một cảm giác cực kỳ đau đớn.

Hóa ra lúc trước liều lĩnh đỡ một chưởng của Ô Sát, tuy rằng đã dùng lực lượng cường hãn của Kỳ Môn Ấn tầng 3 đánh bại hắn, nhưng bản thân Lâm Động cũng bị dính đòn không nhẹ, nếu như không phải hắn đột nhiên cảm nhận được cơ hội đột phá, thì tình hình chắc cũng chẳng khá hơn Ô Sát là bao.

“Lâm Động, không sao chứ?”

Trong vòng vây của đám người Lâm Hà, Lâm Động nhìn thấy họ đang dùng ánh mắt đầy cuồng nhiệt nhìn mình, ngay cả Lâm Hoành từ trước tới nay luôn có ngạo khí, thì trong ánh mắt bây giờ cũng mang theo sự kính nể. Lúc trước Lâm Động một mình ngăn cơn sóng dữ, nghịch chuyển bại cục quả thực đã làm cho nhiệt huyết của họ sôi trào.

“Ha ha, được rồi được rồi, để cho Lâm Động nghỉ ngơi một chút.”

Khi Lâm Động bị đám người vây chặt như nêm cối, tiếng cười to của Lâm Khẳng vang lên, hắn đến gần đám người nhìn Lâm Động, vung tay lên vỗ vỗ vào người hắn, than thở:

“Hảo tiểu tử!”

Nói xong câu này, Lâm Khẳng chẳng biết nói gì nữa cho phải, việc hôm nay đúng là Thiết Mộc Trang đã gặp phải một kiếp nạn tồn vong, chỉ cần sơ sẩy sẽ khiến cho nguyên khí của Lâm gia đại thương, thể diện của Lâm gia cũng theo đó mà mất sạch.

Nhưng mà, cũng may mắn, trong lúc sinh tử tồn vong, Lâm Động lại xuất hiện ngăn cản Ô Sát, đồng thời còn tận dụng cơ hội đột phá tới Thiên Nguyên cảnh, đánh tan hoàn toàn sĩ khí của Hắc Long trại, cứu Thiết Mộc Trang khỏi một trường kiếp nạn.

“Lần này, nhờ có ngươi. . .”

Nghe được câu nói của Lâm Khẳng, Lâm Động chỉ biết lắc đầu cười cười, nói:

“Đại bá nói câu đó làm gì vậy, Lâm gia gặp nạn, lẽ nào cháu lại khoanh tay đứng nhìn? Làm như vậy khi phụ thân cháu trở về, chẳng phải sẽ đánh cháu chết hay sao.”

“Ha ha.”

Lâm Khẳng cười lắc đầu, sau đó xoay người phân công mọi người bắt đầu dọn dẹp thôn trang sau cuộc đại chiến.

“Rầm rầm!”

Trong khi Lâm gia đang dọn dẹp đống đổ nát, thì đột nhiên lại có tiếng vó ngựa rầm rầm truyền tới, sắc mặt những người trong thôn trang lập tức thay đổi, trải qua một trận chiến vừa rồi, tâm trạng họ đã như chim sợ cành cong.

“Không cần khẩn trương, là viện binh của Cuồng Đao Võ Quán!”

Lâm Khẳng quát nhẹ một tiếng, giải tỏa bầu không khí căng thẳng, sau đó mang theo đám người Lâm Động đi ra cửa trang, quả nhiên nhìn thấy ở trong đám nhân mã phía trước có những thân ảnh quen thuộc.

Khi đám nhân mã kia tới gần, Lâm Động cũng nhận ra đầu lĩnh của đám người chính là quán chủ Cuồng Đao Võ Quán – La Thành.

“Lâm Khẳng huynh, quý trang thế nào? Chúng ta vừa nhận được tin đã cấp tốc chạy tới.”

La Thành khi nhìn thấy đám người Lâm Khẳng bình an, cũng thở dài một hơi, chợt nói.

“Ha hả, đa tạ La quán chủ, lần này Hắc Long trại trắng trợn xâm phạm, nhưng cũng may, họ đã bị đánh bại rồi.”

Lâm Khẳng cười chắp tay, nói.

“A? Quả nhiên là nhân mã của Hắc Long trại.”

Nghe vậy, hai lông mày của La Thành nhíu lại, chợt nói:

“Lần này là Nghiêm Khoát dẫn đội hay là Ô Sát?”

“Hắc, cả hai vị đương gia đều tới.”

Lâm Khẳng hắc hắc cười lạnh nói.

Nghe được câu nói này, La Thành mới chính thức có chút kinh ngạc, hắn biết hiện giờ Thiết Mộc Trang chỉ có một vị cao thủ Thiên Nguyên cảnh, lẽ nào với lực lượng của một mình người này lại có thể ngăn được hai cao thủ Thiên Nguyên cảnh?

Nhìn thấy La Thành kinh ngạc, Lâm Khẳng cũng biết hắn đang suy nghĩ cái gì, cười cười, nói:

“Ta không có bản lĩnh như vậy đâu, chỉ ngăn được Nghiêm Khoát mà thôi, về phần Ô Sát, hắn thua trong tay Lâm Động.”

Chuyện Lâm Động đánh bại Ô Sát, hiển nhiên là không cách nào giữ bí mật được, lấy năng lực của Cuồng Đao Võ Quán có giấu họ cũng sẽ phát hiện ra.

“Lâm Động?”

Nghe vậy, không chỉ có La Thành sửng sốt mà ngay cả mấy vị Chấp sự của Cuồng Đao Võ Quán cũng kinh ngạc, cho là mình nghe lầm, Ô Sát là cao thủ Thiên Nguyên cảnh cơ mà!

La Thành giật mình, đưa mắt nhìn vào Lâm Động, ánh mắt hắn sắc bén, chỉ cần một mắt đã có thể nhận ra tình hình, há miệng hít một hơi lạnh.

“Thiên Nguyên cảnh?”

Bàn tay La Thành vốn nắm dây cương giờ đây run lên bần bật, trầm mặc trong chốc lát, hắn mới chậm rãi nói:

“Lâm gia có phúc.”

La Thành vô cùng hiểu rõ, một Thiên Nguyên cảnh 16 tuổi sẽ có tiềm lực đáng sợ như thế nào, chắc là không tới vài năm nữa, Lâm gia sẽ có một vị cường giả Nguyên Đan cảnh, đến lúc đó, trong Thanh Dương trấn này ai có thể chống lại được bọn họ?

Tới lúc này, cho dù với một người có tâm tính lạnh lùng như La Thành cũng âm thầm mang tâm lý may mắn, may mà quan hệ của Cuồng Đao Võ Quán với Lâm gia không tệ, nếu không thì họ sẽ giống như hai nhà Lôi Tạ, ngày ngày lo cuộc sống không được yên ổn!

Chương 73 : Lâm Chấn Thiên nổi giận

Tuy nói phiền phức do Hắc Long trại mang tới đã được giải quyết, nhưng Lâm Khẳng vẫn nhiệt tình mời Cuồng Đao Võ Quán vào trong trang khoản đãi, trong Thiết Mộc Trang bây giờ mùi máu tanh nồng nặc, không phải là lúc để ở lại, cho nên đám người La Thành không ngồi lại bao nhiêu lâu đã chủ động cáo từ.

Đối với việc đám người La Thành rời đi, Lâm Chấn Thiên cũng không cố ý giữ lại, hắn nói hôm sau sẽ tới nhà cám ơn, rồi tự mình tiễn đám người Cuồng Đao Võ Quán rời đi.

. . .

Trải qua hơn nửa ngày dọn dẹp, đống hỗn độn trong Thiết Mộc Trang đã được dọn dẹp gần hết, nhưng mà mùi máu tanh vẫn quanh quẩn, trong trận giao tranh vừa rồi, Lâm gia cũng có không ít người thương vong, việc giải quyết hậu quả thực không thoải mái chút nào.

Khi trời chiều từ từ hạ xuống, một đoàn xe khác xuất hiện ở đầu con đường tới Thiết Mộc Trang, những hộ vệ trên tường khi nhìn thấy đoàn xe này thì vui mừng kêu lên.

“Ha hả, thật không ngờ chuyến đi này lại thuận lợi như vậy, xem ra đám người Hắc Long trại không dám xuất thủ rồi.”

Đi đầu đoàn xe, Lâm Chấn Thiên đưa mắt nhìn thôn trang trước mặt, nhịn không được thở dài một hơi, cười nói.

Ở bên cạnh Lâm Khiếu cũng cười cười, đang định nói thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, hắn ngửi thấy mùi máu tươi ở trong không khí.

“Đã xảy ra chuyện!”

Khi hắn ngửi được mùi máu tươi này, Lâm Chấn Thiên cũng đồng thời phát hiện, nét mặt già nua của lão xầm xuống, xám xịt như bão ngày mưa, dùng sức ra roi, ngựa tung bốn vó lao về phía Thiết Mộc Trang.

. . .

“Hắc Long trại! Lão phu nếu không huyết tẩy Hắc Long trại, vậy thì còn mặt mũi nào đặt chân ở Thanh Dương trấn này nữa!”

Trong Thiết Mộc Trang, một số hộ vệ nghe thấy Lâm Chấn Thiên nổi giận gầm gữ, không khỏi rụt cái cổ lại, hiện giờ lão đã động sát ý rồi.

Trong đại sảnh, cái bàn đã biến thành những mảnh gỗ vụn bay toán loạn, sắc mặt đám người Lâm Khiếu, Lâm Mãng cũng lạnh lùng, trong mắt sát ý điên cuồng hiện lên, khó trách chuyến đi này của bọn họ lại thuận lợi như vậy, hóa ra mục đích chân chính của Hắc Long trại là tập kích thôn trang!

“Phụ thân, việc này chúng ta không thể bỏ qua được, nhưng mong người bớt giận, cũng may mắn là đại ca đã bảo vệ tốt thôn trang, không để cho Hắc Long trại cướp bóc.”

Lâm Khiếu hít sâu một hơi, trầm giọng nói.

Bộ ngực Lâm Chấn Thiên phập phồng, cố nén giận ngồi xuống, tâm tình hắn bình tĩnh trở lại không ít, đây đúng là cái vạn hạnh trong cái bất hạnh.

“Lâm Khẳng, ngươi lần này làm rất tốt.”

Thấy Lâm Chấn Thiên tán dương mình, Lâm Khẳng cười khổ một tiếng, đột nhiên chỉ vào Lâm Động đang ngồi trong góc, nói:

“Phụ thân, đây không phải công lao của con, nếu như lần này Lâm Động không đánh bại Ô Sát, thì Thiết Mộc Trang sợ rằng khó mà thoát khỏi kiếp nạn.”

“Đánh bại Ô Sát?”

Nghe thấy Lâm Khẳng nói như vậy, đám người Lâm Chấn Thiên, Lâm Khiếu đều giật mình, dường như họ không dám tin tưởng.

“Phụ thân, chúc mừng, từ hôm nay trở đi, Lâm gia chúng ta lại có thêm một vị cao thủ Thiên Nguyên cảnh.”

Lâm Khẳng mỉm cười, nói.

Im lặng, trầm tĩnh.

Lúc nãy bầu không khí có vẻ áp lực vì Lâm Chấn Thiên nổi giận, bây giờ lại đột nhiên im ắng lạ thường, toàn bộ đại sảnh lặng ngắt như tờ.

“Ngươi. . . nói lại một lần nữa?”

Khuôn mặt Lâm Chấn Thiên lúc này trông cực kỳ buồn cười, hắn nhìn Lâm Khiếu, che miệng, cái môi giật giật nói.

“Lâm Động đã tiến vào Thiên Nguyên cảnh.”

Thấy ba khuôn mặt đờ ra vì dại, Lâm Khẳng chỉ đành lắc đầu, một lần nữa lập lại câu nói vừa rồi.

“Tê!”

Ba người trong đại sảnh không hẹn mà đồng thời hít một hơi lạnh, sau đó lại đồng thời tập trung trên cơ thể Lâm Động. Lâm Chấn Thiên đứng dậy như một cái máy, thân hình lóe lên một cái rồi xuất hiện trước mặt Lâm Động, hai bàn tay khô như một cái kìm sắt, chộp vào tay Lâm Động.

Nắm cổ tay Lâm Động, Lâm Chấn Thiên đã cảm nhận được, Nguyên Lực trong kinh mạch của Lâm Động quả nhiên là có ẩn chứa Dương Cương Khí, đây chính là tiêu chí của cao thủ Thiên Nguyên cảnh!

“Ha ha ha ha, tốt! Tốt lắm!”

Trên khuôn mặt già nua của Lâm Chấn Thiên lúc này hiện lên vẻ mừng rỡ như điên, sau đó hắn ngửa mặt lên trời cười lớn, lúc nãy bị chuyện Hắc Long trại làm cho tâm tình không vui, bây giờ lại mừng như được bảo bối.

“Phụ thân, là thật?”

Nhìn thấy Lâm Chấn Thiên có phản ứng như vậy, Lâm Khiếu cùng Lâm Mãng cũng chấn động, hỏi.

“Chính xác là Thiên Nguyên cảnh!”

Lâm Chấn Thiên cố gắng đè nén nỗi vui mừng như điên, nặng nề gật đầu.

Nhìn thấy phản ứng của đám người Lâm Chấn Thiên, Lâm Động chỉ còn cách cười khổ lắc đầu, chuyện này có cần phản ứng quá mức như vậy không?

Lâm Khẳng vừa cười vừa thuật lại chuyện xảy ra ngày hôm nay, khi khi tới đoạn Lâm Động dùng thực lực Địa Nguyên cảnh hậu kỳ đánh bại Ô Sát có thực lực Thiên Nguyên cảnh sơ kỳ, đồng thời tận dụng cơ hội đột phá đến Thiên Nguyên cảnh, ba người Lâm Chấn Thiên rùng mình, tuy không tận mắt chứng kiến cuộc chiến hôm nay, nhưng nghe kể lại mà cũng kinh tâm động phách.

“Lâm Lang Thiên của dòng họ Lâm thị, 15 tuổi tiến vào Thiên Nguyên cảnh, hắc, Động nhi cũng chỉ có 16, xem ra Lâm gia chúng ta đã có một vị tuyệt đỉnh thiên tài rồi!”

Nghe thấy Lâm Chấn Thiên nói tới vị tuyệt đỉnh thiên tài thanh danh hiển hách trong dòng họ Lâm thị, hai mắt Lâm Động chớp chớp, hai bàn tay hắn nắm chặt lại, từ khi hắn hiểu chuyện cho tới nay, đây là người đầu tiên hắn ôm hận, mà cái hận ban đầu bao giờ cũng khó quên.

“Cháu vừa tiến vào Thiên Nguyên cảnh, căn cơ còn chưa vững chắc, trong khoảng thời gian này không nên ra ngoài, ở lại trong trang tu luyện cho tốt.”

Lâm Chấn Thiên vỗ vỗ vai Lâm Động, nói.

“Dạ.”

Nghe vậy, Lâm Động gật đầu.

“Ngày mai, chiêu tập nhân thủ, người của Lâm gia ta không thể chết một cách vô ích!”

Lâm Chấn Thiên nhìn về phía Lâm Động cười ôn hòa, sau đó quay đầu, trên khuôn mặt già nua của lão lập tức thay bằng biểu tình lạnh lùng.

“Phụ thân, thỏ khôn thường có ba hang, hôm nay Hắc Long trại bại trận chạy trốn, chắc chắn chúng đã tìm nơi ẩn nấp rồi.”

Lâm Khiếu cau mày nói.

“Hôm nay lúc bọn chúng đào tẩu, ta đã phải nhân thủ theo dõi rồi.”

Lâm Khẳng cười nhạt, hắn đã sớm đoán được Lâm Chấn Thiên tuyệt đối sẽ không bao giờ chịu nhịn, cho nên đã chuẩn bị trước.

“Phụ thân, chuyện Hắc Long trại tập kích Thiết Mộc Trang chắc chắn phải có bàn tay phía sau chỉ đạo.”

Lâm Khiếu nói.

Với thực lực hiện giờ của Lâm gia, nếu không có chỗ dựa thì Hắc Long trại có cho thêm một lá gan cũng không dám xuất thủ với Lâm gia.

Lâm Chấn Thiên gật đầu, trở lại ghế ngồi, trên khuôn mặt của hắn hiện lên sự tàn nhẫn, ở Thanh Dương trấn này, có thể làm chỗ dựa cho Hắc Long trại, ngoại trừ hai nhà Lôi Tạ, thì còn ai nữa đây?

“Ngày mai, huyết tẩy Hắc Long trại, nhẫn nhịn nhiều năm như vậy rồi, cũng nên để người khác biết, Lâm gia chúng ta không phải là trái hồng muốn nắn thế nào thì nắn!”

“Người nào đã đưa tay tới nắn, thì phải chuẩn bị tâm lý dính máu!”

Chương 74 : Huyết tẩy Hắc Long trại

Sáng sớm hôm sau, khi sắc trời còn chưa sáng rõ, trong Thiết Mộc Trang đã có không ít nhân mã tập trung, những nhân mã này đều mặc hắc y, thậm chí cả móng ngựa cũng đã được quấn vải, ai nấy đều trầm mặc không nói, trong lúc mơ hồ có một cỗ sát khí âm lãnh lan tỏa khắp không gian.

Nhìn những nhân mã trang bị hoàn chỉnh của mình, trong hai mắt Lâm Chấn Thiên cũng hiện lên vẻ lạnh lùng, hắn không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp vung tay lên, cùng với Lâm Khiếu và Lâm Mãng lao ra ngoài Thiết Mộc Trang, ở phía sau có rất nhiều nhân mã như một dòng nước lũ tràn ra.

Đứng ở trên tường viện, Lâm Động nhìn đám nhân mã của Lâm gia nhanh chóng biến mất trong bóng tối, hắn khẽ thở dài một hơi, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lâm gia hưng sư động chúng để ra ngoài chém giết. Có thể tưởng tượng, sau khi tin tức Hắc Long trại bị diệt truyền ra ngoài, thì trong vòng trăm dặm xung quanh Thanh Dương trấn sẽ rung động tới mức nào.

Xem ra, đám người Lâm Chấn Thiên đã không còn nhẫn nhịn được như trước nữa rồi. . .

. . .

Sắc trời dần dần sáng rõ, mặt trời đột phá vòng vây chiếu những tia nắng ban mai tới vùng đất bình yên xinh đẹp này.

Trên tường viện, có không ít người trong đám tiểu bối của Lâm gia ngồi xung quanh Lâm Động, bên cạnh hắn Thanh Đàn và Lâm Hà đang cười đùa.

Trong lúc nói chuyện, Lâm Động phát hiện, ánh mắt của đám người Lâm Hà luôn nhìn ra xa, trong mắt hiện lên sự lo lắng.

“Ha hả, yên tâm đi, Hắc Long trại tuy mạnh, nhưng lần này Lâm gia chúng ta đã dốc toàn bộ lực lượng, hơn nữa còn có gia gia tự mình xuất thủ, Hắc Long trại không còn số phận nào khác đâu.”

Lâm Động cười an ủi.

Nghe thấy Lâm Động an ủi, sắc mặt đám người Lâm Hà cũng dễ nhìn hơn một chút.

“Trong vòng 2 tháng tới, ta với Lâm Hoành sẽ đột phá đến Địa Nguyên cảnh, tuy rằng không thể bằng được đệ, nhưng có thể giúp mọi người được một số chuyện.”

Lâm Hà đưa tay vuốt những sợi tóc đen vướng trên mặt, đột nhiên nhẹ giọng nói.

Nghe thấy vậy, Lâm Động cũng mỉm cười, bởi vì có mỏ Dương Nguyên Thạch cho nên đám người Lâm Hà được hưởng đãi ngộ hơn xa trước kia, thậm chí ngay cả Dương Nguyên Đan, thỉnh thoảng họ cũng được sử dụng. Nếu như trước đây thì không có chuyện này, với sự đãi ngộ bây giờ, tốc độ tu luyện của bọn họ nhanh hơn trước không ít.

“Trở về rồi. . .”

Lâm Động từ trên tảng đá nhảy xuống, đang định bảo mọi người đi nghỉ ngơi, thì trong lòng đột nhiên có cảm giác, hắn ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy nơi tận cùng có tiếng vó ngựa truyền đến.

Nghe thấy Lâm Động nói thế, đám người Lâm Hà vui mừng, vội vàng đứng dậy, quả nhiên là nhìn thấy rất nhiều nhân mã xuất hiện ở trong tầm nhìn, tiếng vó ngựa như một dòng nước lũ vọt vào trong cửa trang.

Khi đám người này vọt vào trong Thiết Mộc Trang, mùi máu tươi trên cơ thể họ cũng theo đó mà lan tỏa ra xung quanh, hiển nhiên, trước đó bọn họ đã trải qua một trường đại chiến.

Thấy đám nhân mã của mình chiến thắng trở về, trong thôn trang vang lên những tiến hoan hô đinh tai nhức óc.

“Phụ thân, đã xong rồi à?”

Lâm Động từ trên tường viện nhảy xuống, nhìn Lâm Khiếu thấp giọng nói, hắn có thể nhận ra trên quần áo của Lâm Khiếu có dính một số vệt máu.

“Ừ, từ nay về sau, ở đây, Hắc Long trại đã không còn tồn tại.”

Thần sắc Lâm Khiếu cực kỳ hưng phấn, hắn cười tủm tỉm vỗ vỗ vai Lâm Động, sau đó nâng hai túi vải màu đen từ trên lưng ngựa xuống, ở trong đó có vô số vàng bạc và những vật phẩm khác.

“Những thứ này đều do Hắc Long trại cướp bóc mà có, chúng tích lũy cũng được khá nhiều, con nhìn một lượt xem có cảm… thấy hứng thú với cái gì không, cần thì cứ lấy.”

Lâm Khiếu nói.

Ánh mắt của Lâm Động ngạc nhiên nhìn qua đống bảo vật, bàn tay của hắn khẽ lướt qua một lượt, đối với vàng bạc châu báu hắn không có hứng thú, cho nên ánh mắt của hắn hầu như chỉ tập trung vào những đồ vật kỳ lạ cổ quái.

Dò xét nửa ngày nhưng Lâm Động chẳng tìm được thứ gì, trong lúc hắn định thôi thì đột nhiên phát hiện một miếng kim loại nhỏ màu đen.

Khối kim loại đen này dính đầy bụi, vốn không có gì hấp dẫn người khác, nhưng mà khi Lâm Động nhìn thấy nó đã cảm thấy Tinh thần lực trong đầu mình ba động, nên hơi giật mình.

“Ha hả, ánh mắt cảu con không tệ, đây là một khối Toái Nguyên Huyền Cương, có hiệu quả rất tốt với việc bài trừ tác dụng của Nguyên Lực, nếu như trộn Toái Nguyên Huyền Cương vào trong vũ khí, thì cao thủ Thiên Nguyên cảnh bình thường không dám ngạng kháng, nếu không sẽ bị nó xuyên thủng thành một cái lỗ máu.”

Nhìn thấy ánh mắt Lâm Động dừng lại trên khối kim loại đen, Lâm Khiếu cũng cười nói.

“Đương nhiên, Toái Nguyên Huyền Cương có một tác dụng kỳ lạ khác, đó là có thể dùng Tinh thần lực điều khiển.”

“Thì ra là thế. . .”

Nghe được câu nói của Lâm Khiếu, Lâm Động mới điều khiển một tia Tinh thần lực lướt qua, quấn vào khối kim loại đen, sau đó thấy nó hơi động đậy một chút.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong đầu Lâm Động lóe sáng, không chút chần chừ tóm lấy khối kim loại đen này, cười nói:

“Vậy thứ này thuộc về con rồi. . .”

. . .truyện Kiếm Hiệp

Sau khi đám người Lâm Chấn Thiên trở về không lâu, tin tức Hắc Long trại bị diệt được truyền đi bằng nhiều hình thức, tới tai hầu như toàn bộ các thế lực trong Thanh Dương trấn.

Mà việc này cũng không ngoài dự liệu của Lâm Động, nó dẫn tới một chấn động không nhỏ, Hắc Long trại tuy chỉ là một thế lực đạo phỉ, mà trong đạo phỉ cũng không phải là thế lực đứng đầu, nhưng dù sao nó cũng có hai vị cao thủ Thiên Nguyên cảnh, vậy mà vẫn bị Lâm gia đơn giản tiêu diệt. Điều này khiến cho không ít thế lực đã thu hồi cái tâm lý khinh thị Lâm gia như trước kia.

Thanh Dương trấn, Lôi gia.

“Hắc, Lâm gia khá lắm, đây chẳng phải là chúng đang cố ý hiển uy cho Lôi gia chúng ta xem hay sao?”

Trong một căn phòng xa hoa, Lôi Báo ngồi ở ghế thái sư, bưng chén trà, cười lạnh nói.

“Phụ thân, xem ra Lâm Chấn Thiên đã đoán được Lôi gia chúng ta sai Hắc Long trại tập kích Thiết Mộc Trang.”

Lôi Phích cau mày nói.

“Biết thì sao? Hắn có thể làm được gì?”

Lôi Báo lắc đầu, ánh mắt chợt lóe lên, nói:

“Lần này Lâm gia tới Viêm Thành, có phải là vì Dương Nguyên Thạch hay không?”

“Dạ đúng, trong Thiết Mộc Trang chắc chắn có một cái mỏ Dương Nguyên Thạch! Nếu không thì Lâm gia không thể nào trong vòng mấy tháng ngắn ngủi lại kiếm ra một số lượng lớn Dương Nguyên Thạch như vậy.”

Lôi Phích trầm giọng nói.

Lôi Báo chậm rãi gật đầu, trong mắt hắn hiện lên sự tham lam và âm trầm.

“Phụ thân, lần này Hắc Long trại tập kích Thiết Mộc Trang thất bại, theo như con được biết, hình như là tên tiểu tử Lâm Động của Lâm gia đã tiến vào Thiên Nguyên cảnh!”

Lôi Phích chần chờ một chút, đột nhiên nói.

“Lâm Động? Có phải là cái thằng nhóc mới 16 tuổi của Lâm gia kia không? Không thể nào!”

Nghe thấy Lôi Phích nói thế, Lôi Báo đầu tiên là sững sờ một chút, sau đó thất thanh nói, trong thanh âm của lão ẩn chứa sự khiếp sợ.

Thấy thế, Lôi Phích cũng cười khổ một tiếng, hắn cũng không thể nào tin, nhưng đây lại là sự thực.

Khuôn mặt già nua của Lôi Báo co lại như bị lột, sau đó trở nên dữ tợn, điềm nhiên nói:

“Lôi Phích, tìm cơ hội diệt từ tên tiểu tử kia đi, về phần Lâm gia, hắc, bọn họ kiêu ngạo không được bao lâu nữa đâu. . .”

“Phụ thân sắp có đột phá? !”

Nghe thấy Lôi Báo nói vậy, Lôi Phích đầu tiên là ngẩn ra, sau đó trên mặt hiện lên sự vui mừng như điên.

“Chờ sau khi ta đột phá, Thanh Dương trấn này sẽ hoàn toàn trở thành địa bàn của Lôi gia chúng ta!”

Trong mắt Lôi Báo càng hiện lên sự âm trầm, hắn nhìn về phương hướng của Thiết Mộc Trang, nghiến răng nghiến lợi thì thào nói:

“Lâm Chấn Thiên, ta muốn Lâm gia của ngươi khốn khổ như chó nhà có tang!”

Chương 75 : Toái Nguyên Toa

Trong một căn phòng gỗ, Lâm Động an tĩnh ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm nghiền, không khí quanh thân hình hắn hình thành từng đợt ba động, từng đạo Nguyên Lực vốn đang phân tán trong tự nhiên, nay bao vây lấy thân hình của hắn, thông qua những lỗ chân lông, không ngừng bị hấp thu vào trong thân thể.

Lúc này tinh thần của Lâm Động đang tập trung vào đan điền, hôm nay đột phá bước vào Thiên Nguyên cảnh, đan điền của hắn lại có một chút biến hóa.

Vốn những luồng khí Nguyên Lực do hấp thu Âm Sát khí trong cơ thể Thanh Đàn có màu lam xanh đậm, hơn nữa còn ẩn chứa khí tức âm hàn vô cùng, nhưng bây giờ, Lâm Động đã có thể hấp thu Dương Cương Khí trong thiên địa, Dương Cương Khí này khác hoàn toàn so với Âm Sát khí, một cái thuần dương cương liệt, một cái âm hàn như băng, hai thứ này ở chung một chỗ, như nước với lửa, không cách nào dung hợp.

Trong đan điền của Lâm Động bây giờ, đa phần Nguyên Lực vẫn có màu xanh đậm như cũ, nhưng có một bộ phận rất nhỏ có một màu đỏ, chỉ là khi so với Nguyên Lực màu xanh đậm nó quá mức nhỏ bé.

Hai màu đỏ xanh cùng ở trong đan điền, nhưng lại vô cùng khác nhau.

Lâm Động tập trung nhìn vào cảnh tượng trong đan điền, hắn chỉ còn cách bất đắc dĩ lắc đầu, Âm Sát Khí trong đan điền của hắn vốn âm hàn dị thường, bây giờ hắn lại hấp thu Dương Cương Khí, nhưng Dương Cương Khí này lại là thứ bình thường nhất, cho nên không cách nào quân bình được với Âm Sát khí.

“Muốn đạt tới Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ, nhất định phải làm cho âm dương nhị khí trong cơ thể bảo trì cân đối, chỉ có như vậy, mới có khả năng tiến tới bước dung hợp, sau đó là âm dương giao hòa, ngưng tụ thành đan.”

Trong đầu Lâm Động hiện lên một suy nghĩ, hai mắt nhắm chặt của hắn cũng mở ra cười khổ, hóa ra hấp thu Âm Sát Khí có phẩm chất quá cao cũng không tốt, dù sao Âm Sát Khí có thể hấp thu từ trong cơ thể Thanh Đàn, nhưng Dương Cương Khí thì ở đâu ra? Hắn đi đâu tìm được loại Dương Cương Khí có thể cân bằng được với Âm Sát khí trong cơ thể Thanh Đàn?

Phải biết rằng, Âm Sát khí trong cơ thể Thanh Đàn có thể ngưng tụ ra Âm Châu, Âm Sát khí trong đó có phẩm chất ngũ đẳng, hơn nữa Lâm Động còn ở bên cạnh Thanh Đàn tu luyện, làm cho Âm Sát khí trong cơ thể hắn càng lúc càng đậm đặc.

Chuyện này cũng là nguyên nhân khiến hắn ở Địa Nguyên cảnh dám cùng với cao thủ Thiên Nguyên cảnh sơ kỳ Ô Sát giao thủ, nhưng nó cũng làm tăng độ khó khi bước vào Thiên Nguyên cảnh. . .

“Phải nghĩ cách hấp thu Dương Cương Khí có phẩm chất đặc thù thôi, còn hấp thu Dương Cương Khí phổ thông trong thiên địa thì không biết tới năm nào tháng nào mới cân bằng nữa?”

Lâm Động thở dài một hơi, đứng dậy, trong nửa tháng tiếp theo hắn liên tục nghĩ cách, nhưng mà Dương Cương Khí đặc thù đâu có dễ có tới như vậy? Ngay cả đám người Lâm Chấn Thiên cung chỉ có thể hấp thu Dương Cương Khí phổ thông trong thiên địa mà thôi, bởi vậy mà cho dù Lâm Động có cực khổ suy nghĩ tới đâu cũng chẳng có thu hoạch gì cả.

Nghĩ đến đây, Lâm Động cũng không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, hắn đành bỏ cái ý niệm này ra chỗ khác, nhấc tay lên, hơn 10 đạo hàn mang từ trong tay áo bay vút ra ngoài, phiêu phù bay lượn quanh thân hình của hắn.

Nếu như nhìn kỹ những hắc mang này có thể nhận ra nó là những đoản toa (hình thoi ngắn) nhỏ và ngắn, Đoản Toa chỉ dài chừng 1 tấc, có hình nón, cái mũi nhọn của nó sắc bén vô cùng và có hình răng cưa, chỉ nhìn là biết, đồ vật nhỏ này là một loại hung khí.

Hắc sắc đoản toa gào thét bay lượn xung quanh thân hình Lâm Động, nếu như có Phù sư tinh thông Tinh thần lực ở đây nhất định có thể cảm ứng được, trên Đoản Toa có ẩn chứa một luồng Tinh thần lực vô hình, đây cũng chính là nguyên nhân mà Đoản Toa có thể bay lượn trong không trung.

Lâm Động nhìn những hắc mang ở bên cạnh, trên miệng hắn hiện lên một nụ cười, từ khi vị Nham đại sư kia cho hắn “Thần Động Thiên”, hắn đã một mực tu luyện, Tinh thần lực của hắn càng lúc càng ngưng tụ, hơn nữa trong vòng nửa tháng trước khi Lâm gia đoạt được Toái Nguyên Huyền Cương của Hắc Long trại, Lâm Động đã có thể khống chế được nó.

Những Đoản Toa này được Lâm Động gọi là “Toái Nguyên Toa”, thứ này có hiệu quả vô cùng tốt là có thể xuyên thấu Nguyên Lực, dùng nó làm vũ khí phòng thân đánh lén thì vô cùng thích hợp, hơn nữa nó có thể dùng Tinh thần lực khống chế, không thể nghi ngờ, đây chính là một đòn sát thủ tốt nhất của Lâm Động.

“Veo!”

Toái Nguyên Toa đang bay xung quanh Lâm Động, đột nhiên khi Lâm Động vung tay, 10 đạo hắc mang bay đập vào nhau nổ tung, cuối cùng những thanh âm phầm phập vang lên, chúng đã cắm sâu chừng nửa tấc vào cái cột nhà!

Nếu như lực đạo này mà bắn vào cơ thể người, thì kiểu gì người đó máu cũng phun như suối.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lâm Động hơi cảm thỏa mãn gật đầu, cánh tay vung lên, những Toái Nguyên Toa này bay ngược trở về, biến mất trong ống tay áo của hắn.

Làm xong điều này, Lâm Động mới đẩy cửa ra ngoài, khi cửa phòng bị đẩy ra, những thanh âm ồn ã mới truyền vào bên trong, những bóng người bận rộn đang ra ra vào vào mỏ Dương Nguyên Thạch, vận chuyển những viên Dương Nguyên Thạch mới khai thác được.

“Lâm Động thiếu gia.”

Khi nhìn thấy Lâm Động xuất hiện, bất luận là hộ vệ hay công nhân đều dừng bước, cực kỳ cung kính, trong khoảng thời gian này, chuyện Lâm Động đánh bại Ô Sát đã được truyền tới tai tất cả mọi người, ai nấy đều hiểu rõ, thiếu niên vốn không thích thể hiện này mới là người có tiềm lực khinh khủng nhất trong Lâm gia.

Đối với những tiếng chào cung kính của những người này, Lâm Động mỉm cười gật đầu, khi bước chân vào cảnh giới Thiên Nguyên cảnh, hắn đã phải chia sẻ gánh nặng công việc với gia tộc, cho nên, Lâm Chấn Thiên đã trực tiếp giao cho hắn canh giữ mỏ Dương Nguyên Thạch.

Đương nhiên, nói là trông giữ, nhưng Lâm Động chẳng phải làm gì cả, chỉ thỉnh thoảng kiểm tra số lượng khai thác một chút mà thôi, dù sao những chuyện khác đã có những quản sự kinh nghiệm đầy mình đi làm.

Lâm Động đứng ở trên một mỏm đá, nhìn vào cái hang đã được đào sâu vào trong lòng núi, khẽ gật đầu, hiện giờ sản lượng khai thác tháng sau cao hơn tháng trước, lợi nhuận so với trước đây cũng khác xa một trời một vực.

Thoáng kiểm tra một chút, Lâm Động định cất bước về trang, nhưng mà khi hắn vừa mới nghĩ như vậy, thì ở lối ra của cái mỏ đột nhiên trở nên hỗn loạn, hắn nhướng mày, nhìn Tần Ưng đứng cách đó không xa, nói:

“Tần Ưng thúc, đi xem có chuyện gì xảy ra vậy?”

“Dạ.”

Nghe thấy Lâm Động nói vậy, Tần Ưng gật đầu, sau đó nhanh chóng chạy tới cửa ra của cái mỏ kia, một lát sau hắn đã trở về.

“Lâm Động thiếu gia, một gã công nhân đang đào Dương Nguyên Thạch thì dường như phát hiện được một thứ gì đó. . .”

Tần Ưng đi trở về bên cạnh Lâm Động, thấp giọng nói.

“A? Đi xem thế nào.”

Lâm Động ngẩn ra, hắn huýt sáo một tiếng, Tiểu Viêm đang nằm phơi nắng bên cạnh lập tức vọt xuống.

Nhìn thấy Lâm Động đích thân xuống dưới mỏ, Tần Ưng cũng vội vàng ngoắc tay, dẫn theo hơn 10 hộ vệ theo sau Lâm Động vọt vào bên trong.

Trải qua hơn nửa năm khai thác, cái mỏ đã rộng hơn trước, với lại do trước đây nơi này là một ngọn núi lửa, cho nên trong lòng núi có rất nhiều khe, nếu không phải như vậy thì cho dù công nhân có kinh nghiệm tới đâu cũng khó lòng mà đào sâu vào trong lòng núi được.

Dưới sự hướng dẫn của đốc công, đoàn người nhanh chóng tiến vào trong lòng mỏ, dọc theo những con đường quanh co khúc khuỷu, hơn 10 phút sau bọn họ mới dừng chân, đường đi trong mỏ bây giờ chỉ có thể đi từng người một, nhìn những dấu vết đào bới xung quanh, Lâm Động nhận ra, nó cũng chỉ mới được đào cách đây không lâu.

“Người công nhân kia không cẩn thận đã đào được một cái lối đi ở đây, hắn hiếu kỳ đi vào bên trong, kết quả là bị trọng thương, trong đó hình như toàn là hơi nóng.”

Tên đốc công cẩn thận từng li từng tí nói

Lâm Động khẽ gật đầu, tiến lên hai bước, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cái khe, đột nhiên xòe bàn tay ra, chậm rãi thò vào bên trong dò xét.

Khi Lâm Động thò vào trong cái khe, hắn nhận ra, những đầu ngón tay của mình trở nên nóng rực, những luồng khí cực kỳ nóng bỏng theo lỗ chân lông tiến nhập vào thân thể, dung nhập vào đan điền, một cảm giác nóng bỏng từ trong đan điền bốc lên.

Cảm nhận được biến hóa trong đan điền, Lâm Động nhanh chóng rụt tay lại, nhưng sau đó, trong hai mắt hắn hiện lên sự kinh ngạc vô cùng.

Bởi vì hắn phát hiện trong đám khí nóng kia có ẩn chứa một loại Dương Cương Khí đặc thù, nóng chảy như nham thạch!truyện ma

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)