1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast
  4. Tập 8 [Chương 36 đến 40]

Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast

Tập 8 [Chương 36 đến 40]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 36: Xích Hỏa Quyết

Lý Phù Trần không để ý, những người đó muốn làm ầm ỉ thì để bọn họ làm ầm ỉ đi, chỉ có người vô dụng mới làm ầm ỉ, cố tình làm người khác tức giận, chỉ biết dùng hành động để chứng minh mình.

Về phần Quan Bằng, nói thật, Lý Phù Trần cũng không đem loại tiểu nhân này để trong mắt, đối phương giống như Lý Vân Hải, đều là loại mắt cao hơn đầu, sau khi bị ngăn trở lại trở thành người hết sứ ti tiện.

Người như thế, trừ khi có kỳ ngộ trời cho, bằng không cũng không có tiền đồ gì.

Đôi khi, tính cách cũng quyết định thành tựu của một người.

– Chúc mừng.

Chúc Hồng Tú đi tới chúc mừng.

Lý Phù Trần cười nói:

– Lúc này đắc ý cũng không coi vào đâu, cả đời đắc ý mới là thật.

– Thật không biết ngươi rèn luyện ý chí như thế nào, không giống như của một thiếu niên.

Chúc Hồng Tú nhìn Lý Phù Trần, tuy nhận thức hắn không lâu, cũng chưa nói qua mấy câu, nhưng Lý Phù Trần cho nàng ấn tượng rất sâu sắc, đây là người rất nội liễm, rất tự tin, và có tính cách rất mâu thuẫn.

Lý Phù Trần không nói, có thể một năm không tu luyện được làm tính cách hắn cải biến rất nhiều.

Nhưng không sao, chỉ cần hắn là chính hắn là được.

Đệ tử tạp dịch được đưa đến khu vực tạp dịch, đệ tử Ngoại Tông được đưa đến khu vực đệ tử Ngoại Tông.

Khu vực đệ tử Ngoại Tông, cũng không ở trên núi, mà là ở khu đất trống giữa hơn mười ngọn núi, khu vực này có khoảng bảy tám dặm, kiến trúc liên miên như vảy cá, một mảnh lại một mảnh, kéo dài tới địa phương không thấy được.

Đại điện Ngoại Tông.

– Cái này là lệnh bài đệ tử Ngoại Tông, mỗi người một khối, phía trên có khắc tên của ngươi, còn có trang phục của đệ tử Ngoại Tông, mỗi người ba bộ, bội kiếm của đệ tử Ngoại Tông, mỗi người một thanh.

Dưới sự chỉ huy của các trưởng lão, rất nhiều Chấp Sự cùng đệ tử Chấp Sự bắt đầu đưa vật phẩm của đệ tử Ngoại Tông cho bọn hắn.

Lệnh bài là một khối thiết bài màu đen, phía trên có khắc ba chữ “Lý Phù Trần”, trang phục của đệ tử Ngoại Tông màu lam nhạt, sạch sẽ đơn giản, còn bội kiếm của đệ tử Ngoại Tông là một thanh kiếm gỗ đặc thù, có thể chịu được mấy ngàn cân lực lượng, chủ yếu dùng để so tài trong tông môn, lực sát thương không lớn.

Hắng giọng một cái, Đại trưởng lão Ngoại Tông Tiêu Trường Phong nói:

– Hiện tại sắp xếp nơi ở cho các ngươi, sáng mai, tập trung ở chỗ này, lúc đó sẽ đưa công pháp nhập môn cho các ngươi.

“Công pháp nhập môn?”

Trong lòng Lý Phù Trần khẽ động, công pháp nhập môn của Thương Lan Tông là một môn công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, được phát miễn phí, sau này muốn tu luyện công pháp cao hơn, cần dùng điểm cống hiến ra đổi, nhưng đối với Lý Phù Trần mà nói, giai đoạn hiện nay tu luyện công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai hoàn toàn đủ rồi.

Khu vực của đệ tử Ngoại Tông chia làm ba khu, Tam đẳng một khu, Nhị đẳng một khu, Nhất đẳng một khu.

Khu vực của đệ tử Nhất đẳng sâu ở trong nhất, hoàn cảnh rất đẹp, rất an tĩnh, một đám độc viên chi chít như sao trời, cách nhau một khoảng đất trống lớn.

Lý Phù Trần được sắp sếp trong một độc viện vắng vẻ trong góc, độc viện này hiển nhiên rất lâu chưa được sử dụng qua, khắp nới đều bụi bậm.

– Ngươi có thể cho đệ tử tạp dịch qua giúp ngươi quét dọn, đây là đặc quyền của đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng.

Đệ tử Chấp Sư mang Lý Phù Trần tới đây nhắc nhở.

Lý Phù Trần gật đầu, nói:

– Ta đã biết, đa tạ.

Sau khi được vài tên tạp dịch quét dọn, độc viện nhanh sạch sẽ hơn, điều này làm Lý Phù Trần cảm khái, đệ tử tạp dịch muốn ở trong tông môn nổi bật, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, mỗi ngày đều phải làm việc, thời gian tu luyện không nhiều.

Đương nhiên, đệ tử tạp dịch phải làm rất nhiều việc, nhưng so với bên ngoài tốt hơn nhiều, đệ tử tạp dịch mỗi tháng đều thu được điểm cống hiến, tích luỹ nhất định điểm cống hiến, thì có thể đổi được vật phẩm cùng bí tịch trong tông môn, người ngoài muốn làm tạp dịch cũng không làm được.

Gần tối, sau khi thay trang phục của đệ tử Ngoại Tông, Lý Phù Trần một mình đi vào khu vực nhà ăn của Ngoại Tông.

Nhà ăn ở trong khu vực của đệ tử Nhị đẳng, có ba tầng, đã kín hết chỗ ngồi.

Tầng một cung cấp món ăn bình thường thì miễn phí, tầng hai cung cấp món ăn có nhiều dinh dưỡng cần một kim tệ, tầng ba là món ăn cao cấp cần một kim tệ.

Món ăn bình thường, so với món ăn nhà bình thường tốt hơn, một mặn một chay, còn món ăn dinh dưỡng phong phú hơn nhiều, cùng gia đình của Lý Phù Trần không khác nhiều lắm, về phần những món ăn cao cấp, Lý Phù Trần cũng ăn rất ít, chỉ có lúc tiệc tùng mới ăn được.

Suy nghĩ một chút, Lý Phù Trần đi lên lầu hai.

Tuy rằng món ăn bình thường miễn phí, nhưng dinh dưỡng quá ít, chỉ thích hợp cho người bình thường.

Lấy một phần thức ăn, Lý Phù Trần tìm chỗ ngồi xuống.

– Nghe nói gì không, một trong mười thiên kiêu của Ngoại Tông, Quan Tuyết, đem Bạch Lãng Quyết tu luyện tới tầng thứ năm.

– Đừng có đùa! Nàng mới vào Thương Lan Tông có bốn tháng.

– Bốn tháng thì sao, Quan Tuyết có căn cốt tứ tinh Nhu Thuỷ, tu luyện công pháp âm như hệ thuỷ làm ít công to.

Bàn bên cạnh, mấy đệ tử Ngoại Tông đang thảo luận Quan Tuyết.

“Bạch Lãng Quyết tầng thứ năm sao?”

Lý Phù Trần cũng có chút kinh ngạc, hắn nhớ Quan Tuyết tu luyện Thủy Nguyệt Quyết tới tầng thứ năm, mới gần một năm, mà Thủy Nguyệt Quyết chỉ là công pháp Hoàng cấp Cao giai, Bạch Lãng Quyết là công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai.

“Có lẽ Thủy Nguyệt Quyết giống như Bạch Lãng Quyết, đều là công pháp âm nhu hệ thuỷ, có chỗ giống nhau.”

Thiên phú ngộ tính của Quan Tuyết đến cùng như thế nào, Lý Phù Trần cũng không rõ lắm, dù sao ai cũng có bí mật, cũng giống như hắn, nếu không phải vì thiên tài chiến, ai có thể biết cảnh giới công pháp và kiếm pháp của hắn.

Ăn xong bữa cơm, Lý Phù Trần trở về độc viện, nhân lúc trời còn chưa tối, tu luyện Hồng Ngọc Kiếm Pháp, rồi tu luyện Hồng Ngọc Công như thường ngày.

Sáng sớm hôm sau, Lý Phù Trần đi tới Đại điện đệ tử Ngoại Tông.

Đại trưởng lão Ngoại Tông Tiêu Trường Phong nhìn mọi người, tay chỉ lên bàn dài bên cạnh nói:

– Thương Lan Tông ta có tất cả mười loại công pháp nhập môn, các ngươi phải tránh dựa vào công pháp thuộc tính mà trước kia tu luyện để tuyển chọn công pháp. Khi tuyển chọn công pháp phải suy nghĩ cẩn thận, bằng không sẽ làm lỡ thời gian tu luyện của mình.

– Được rồi, mười người một tổ, lần lượt mỗi tổ chọn lựa, sau khi chọn xong, thì đi đại điện bên cạnh lấy bí tịch.

Tiêu Trường Phong đứng qua một bên.

Sau nửa giờ xếp hàng, đến lượt tổ của Lý Phù Trần.

– Tử Khí Quyết, công pháp tinh thuần bá đạo.

– Trường Thanh Công, công pháp công chính bình thản.

– Thiết Giáp Công, công pháp cương mãnh bá đạo.

– Bạch Lãng Quyết, công pháp âm nhu nhược thủy.

– Xích Hỏa Quyết, công pháp mãnh liệt nóng cháy.

. . .

Mười loại công pháp, mỗi loại đều có đặc sắc riêng, nếu đưa ra ngoài, đủ để dẫn phát vô số gia tộc tranh đoạt, mà ở Thương Lan Tông, chỉ là công pháp nhập môn mà thôi, ai cũng có thể tu luyện.

Lý Phù Trần nhìn qua hết mười loại công pháp, cuối cùng lựa chọn Xích Hỏa Quyết.

Hắn chọn Xích Hỏa Quyết có hai nguyên nhân, thứ nhất, hắn tu luyện Hồng Ngọc Công cũng là công pháp nóng cháy, sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Thứ hai, Thương Lan Tông có hai tuyệt học, một là Thương Lan Chân Công, hai là Phần Thiên Chân Công, nếu tuyển chọn công pháp khác, sau đó sẽ không tốt chọn Phần Thiên Chân Công, tuy rằng Phần Thiên Chân Công cách hắn còn rất xa.

Chương 37: Lập uy

– Viên Xích Hỏa Hoàn này, là đan dược đặc biệt của Thương Lan Tông ta, bên trong ẩn chứa chân ý của Xích Hỏa Quyết, nhớ kỹ, đừng dùng sớm, chờ khi nào ngươi cảm thấy công pháp mắc bình cảnh thì hãy dùng.

Trưởng lão cấp bí tịch cho Lý Phù Trần cùng một viên đan dược màu đỏ dặn dò.

– Đệ tử ghi nhớ.

Lý Phù Trần cúi người tiếp nhận bí tịch cùng đan dược.

Đây là lần đầu tiên Lý Phù Trần thấy đan dược công pháp, đan dược công pháp này, là dùng Chân khí luyện ra, Chân khí có rất nhiều chủng loại, luyện chế ra đan được cũng rất nhiều loại, lấy Xích Hoả Chân khí luyện chế ra đan dược, đương nhiên sẽ ẩn chứa Xích Hoả chân ý, nhưng loại chân ý này cũng rất nông cạn, tối đa chỉ có thể giúp người khác tăng lên một tầng.

Đi ra đại điện không lâu, Lý Phù Trần bị mấy tên thiếu niên cản lối.

– Lý Phù Trần, ngươi không xứng trở thành đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, nhưng Triệu Liệt Hổ ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi nguyện ý làm thủ hạ của ta, mỗi tháng dâng lên một viên đan dược Hoàng cấp Trung giai, ta có thể đảm bảo vị trí đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng của ngươi vững vàng.

Triệu Liệt Hổ là đệ tử Triệu gia của Cuồng Phong Thành, có căn cốt tam tinh Hoả Diễm, luôn cho mình là siêu phàm, tính cách bá đạo.

Lý Phù Trần quan sát đối phương, bằng vào cảm ứng khí tức, Lý Phù Trần đoán hắn có tu vi Luyện Khí cảnh thất trọng, thực lực không yếu hơn Dương Khai, có thể vượt qua Dương Khai.

– Ngươi nghĩ có khả năng sao?

Lý Phù Trần nói.

– Đã như vậy, đừng trách ta mạnh tay.

Triệu Liệt Hổ rút ra mộc kiếm, đâm tới.

Người trong nghề ra tay, nhìn là biết.

Chỉ dựa vào một kiếm này, Lý Phù Trần biết, thực lực của Triệu Liệt Hổ mạnh hơn Dương Khai.

Triệu Liệt Hổ nhìn như chỉ đâm tới một cái, nhưng giống như một đoàn hoả diễm bạo liệt, bao hàm rất nhiều biến hoá, giống như hoả diễm không có hình dạng, chỉ có chân ý nóng cháy.

Đối mặt với một kiếm này, Lý Phù Trần không có biện pháp ứng đối tốt hơn, chỉ có thể lấy thức thứ nhất của Hồng Ngọc Kiếm Pháp là Hồng Ngọc Chi Xúc ứng phó.

Mộc kiếm ra khỏi vỏ, Lý Phù Trần đâm một kiếm vào trong “hoả diễm”.

– Hả!

Triệu Liệt Hổ biến sắc, hoả diễm kiếm pháp của hắn, đột nhiên không bị khống chế nữa.

Mộc kiếm hút mộc kiếm của đối phương, Lý Phù Trần chuyển động tay phải, sau đó lực hút biến mất, kiếm đặt trên yết hầu của Triệu Liệt Hổ.

– Chỉ bằng ngươi, thì chưa đủ tư cách để ta theo.

– Kiếm ẩn chứa lực hút, thủ đoạn tốt, Trần Đại Hải ta đến.

Trần Đại Hải giống như Triệu Liệt Hổ, cũng có căn cốt tam tinh siêu phàm, nhưng hắn là căn cốt tam tinh Nhu Thủy, am hiểu Võ học âm nhu, lấy nhu thắng cương, cũng có thể lấy nhu chế nhu, kiếm pháp của Lý Phù Trần đối với hắn có tác dụng không lớn.

Trong khu vực hai thước xung quang, giống như có sóng nước dập dờn, một kiếm của Trần Đại Hải bao phủ tới Lý Phù Trần.

– Có thể đến Thương Lan Tông, quả nhiên đều những người bất phàm.

Hiện tại, Lý Phù Trần không có ưu thế tuyệt đối, một trận đánh bại Dương Khai, hắn đã sử dụng chín thành thực lực, mà ở Thương Lan Tông, mạnh hơn Dương Khai có rất nhiều người, trong Võ học, có tương sinh tương khắc, nếu gặp người không bị mình khắc chế, hoặc khắc chế mình, Lý Phù Trần không chắc có thể thắng dễ dàng.

Đương nhiên, ngộ tính hiện tại của hắn không cách nào phát huy hoàn toàn, bởi vì tu vi không đủ, hắn không cách nào hiểu rõ kiếm pháp Hoàng cấp Cao giai, chờ tu vi đột phá tới Luyện Khí cảnh thất trọng, ưu thế của hắn sẽ lớn hơn.

Ầm!

Hai kiếm chạm vào nhau, không khí dập dờn, kình khí vô cùng dính.

– Buông tay.

Trần Đại Hải nhận thấy, lực lượng của Lý Phù Trần chỉ khoảng hai ngàn cân, mà lực lượng của hắn đã hơn hai ngàn, mộc kiếm trong tay xoay tròn, trong hư không giống như có vô số dòng suối chảy, xoắn lấy mộc kiếm của Lý Phù Trần.

– Phá!

Lý Phù Trần chống đỡ, một cổ Chân khí mạnh mẽ từ huyệt Lao Cung trên bàn tay phóng ra, mộc kiếm đột nhiên xoay tròn.

Vù vù vù vù. . .

Mộc kiếm xoay tròn với tốc độ cực nhanh, tay cầm chuôi kiếm, Lý Phù Trần hung hăng ép tới.

Ba!

Một vòng kình khí trong suốt khuếch tán, một kiếm của Lý Phù Trần mạnh mẽ xuyên qua kiếm thế của Trần Đại Hải, trực tiếp đâm vào ngực đối phương.

– Không tốt.

Trần Đại Hải quá sợ hãi, tuy hắn có mặt bì giáp trong quần áo, nhưng nếu trúng một kiếm này, nhất định sẽ gãy mấy cái xương sườn.

Thời khắc mấu chốt, Trần Đại Hải dùng tay trái đánh vào thân mộc kiếm của Lý Phù Trần, làm mộc kiếm chếch hướng.

Ầm!

Lý Phù Trần sắc bén, một cước đá vào cổ tay cầm mộc kiếm của Trần Đại Hải, thân thể xoay tròn, lăng không đá trúng ngực của Trần Đại Hải, đem đối phương văng ra ngoài.

– Năng lực thực chiến thật đáng sợ.

Triệu Liệt Hổ lui sang một bên, con ngươi co rụt lại.

Ánh mắt quét qua mọi người đang xem chiến, Lý Phù Trần thản nhiên nói:

– Có người nào muốn khiêu chiến ta, cứ tới, nhưng ta không đảm bảo mỗi lần đều nhẹ nhàng như vậy.

Chuyện hắn lấy căn cốt phổ thông giành được Ngoại Tông Nhất đẳng đã truyền ra ngoài, ngày hôm nay nhân cơ hội này lập uy, Triệu Liệt Hổ cùng Trần Đại Hải coi như giúp hắn một chuyện.

– Thật là phách lối, chỉ một căn cốt phổ thông lai kêu ngạo như vậy.

– Chờ đi! Ở giai đoạn Luyện Khí cảnh, ưu thế của căn cốt không hiện ra, nhưng qua một năm nửa năm hắn sẽ từ từ xuống dốc.

– Không sai, căn cốt quyết định tốc độ tu luyện công pháp nhập môn, phải biết rằng, công pháp càng cao cấp, đối với căn cốt yêu cầu càng cao, căn cốt thấp, tu luyện khó khăn từng bước.

Có oán giận, có khinh thường, cũng có chế giễu.

Trở lại độc viện của mình, Lý Phù Trần lấy bí tịch Xích Hỏa Quyết ra nghiên cứu.

Xích Hỏa Quyết có tất cả chín tầng, ba tầng đầu là đặt nền móng, từ tầng thứ tư đến tầng thứ sau có thể phát huy một bô phận uy lực nóng cháy mãnh liệt của Xích Hỏa Quyết, tầng thứ bảy đến tầng thứ chín có hiệu quả đốt cháy, tổn thương phế phủ, vô cùng bá đạo.

Mặt khác, tu luyện Xích Hỏa Quyết tốt nhất là ban ngày, tu luyện dưới trời năng gắt có hiệu quả nhất, chính vì vậy, có không ít người tu luyện Xích Hỏa Quyết, toàn thân khô nóng, kinh mạch tổn thương, có người tu luyện tới tầng thứ chín, bỗng nhiên bị đốt cháy.

Có thể nói, Xích Hỏa Quyết là một môn công pháp vô cùng bá đạo, không chỉ đả thương người mà còn tổn thương mình.

“Không hổ là công pháp của tông môn?”

Lý Phù Trần thầm khen trong lòng, hắn khẳng định, môn Xích Hỏa Quyết này so với Thiếu Dương Cương Khí của Thân Đồ gia chỉ có hơn chứ không kém, nhưng trọng yếu nhất, Xích Hỏa Quyết chỉ là công pháp nhập môn, công pháp nhập môn dùng để đặt nền móng, phía trên còn có Xích Hỏa Huyền Công cùng với Phần Thiên Chân Công, cùng một dòng.

Nếu có thể đem Xích Hỏa Quyết tu luyện tới tầng thứ chín, ngày sau tu luyện Xích Hỏa Huyền Công, bỏ qua nhiều trắc trở, bằng không muốn tu luyện Xích Hỏa Huyền Công, càng thêm nguy hiểm, có thể tự đốt mình.

Mặt trời chậm rãi mọc lên, Lý Phù Trần ngồi xếp bằng trên núi giả trong độc viện, bắt đầu tu luyện Xích Hỏa Quyết.

Có kinh nghiệm tu luyện Hồng Ngọc Công, Lý Phù Trần tu luyện Xích Hỏa Quyết dễ hơn rất nhiều, lúc xế chiều, Lý Phù Trần cuối cùng cũng đem Xích Hỏa Quyết tu luyện đến tầng thứ nhất.

Mấy ngày kế tiếp, Lý Phù Trần tu luyện Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ hai.

Nửa tháng sau, Lý Phù Trần đem Xích Hỏa Quyết đạt tới tầng thứ ba.

Chương 38: Thối Thể Đan

– Pháp môn vận chuyển Chân khí thật cao minh.

Xích Hỏa Quyết tu luyện tới tầng thứ ba, uy lực so với Hồng Ngọc Công tầng thứ sáu thua rất nhiều, nhưng hiệu suất sử dụng Chân khí làm Lý Phù Trần khen không dứt, nếu nói Hồng Ngọc Công có thể phát huy năm thành hiệu suất, Xích Hỏa Quyết ít nhất phải phát huy ra bảy thành.

Không sai, sử dụng Chân khí cũng có hiệu suất.

Xích Hỏa Quyết giống như một hoả lò, thiêu đốt tương đối hoàn toàn, không có nhiều căn bã lưu lại, mà Hồng Ngọc Công lưu lại nhiều cặn hơn, dưới tình huống cùng uy lực, Xích Hỏa Quyết kéo dài hơn Hồng Ngọc Công, hơn nữa còn ổn định hơn.

– Không hổ là công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai.

Lý Phù Trần đối với công pháp tiến giai của Xích Hỏa Quyết, Xích Hỏa Huyền Công càng trông chờ hơn.

Ý thức tiến vào Thức Hải, Lý Phù Trần thấy được Linh hồn của mình đang bao phủ Kim Sắc Tiểu Phù, có thể thấy được Linh hồn màu xanh nhạt có sáu thành chuyển thành màu xanh, nhìn qua, trong quang cầu hai màu, bên trong là màu xanh biếc, bên ngoài là màu xanh nhạt, rực rỡ giống như một bảo vật hiếm có.

– Còn kém bốn thành, không biết Linh hồn màu xanh sẽ làm ngộ tính của ta đạt tới cấp độ nào.

Chỉ với Linh hồn màu xanh nhạt, khiến ngộ tính của Lý Phù Trần vượt qua căn cốt tam tinh, đủ ép tới căn cốt tứ tinh.

Đương nhiên, Lý Phù Trần cũng biết, Linh hồn chỉ đề thăng ngộ tính của hắn, những phương diện khác không được đề thăng, mà căn cốt tứ tinh ngoại trừ có ngộ tính siêu phàm ra, còn có tư chất siêu phàm, hiện tại còn không hiện ra, nhưng theo tu vi tăng lên, tầm quan trọng của căn cốt càng ngày càng lớn.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu, căn cốt phổ thông cùng căn cốt nhất tinh rất khó tu luyện đến Địa Sát cảnh, tư chất thân thể đã hạn chế bọn họ.

Có thể nói, con đường Võ đạo, mỗi cảnh giới là một bình chướng, Luyện Khí cảnh đến Quy Nguyên cảnh là bình chướng yếu nhất, trên cơ bản chỉ cần có đủ tài nguyên, là có thể tu luyện tới Quy Nguyên cảnh.

Quy Nguyên cảnh đến Địa Sát cảnh là cửa ải khó khăn thứ hai trên con đường Võ đạo, trên chín thành Võ giả đều kẹt ở bình chướng này, cả đời không thể đột phá.

Địa Sát cảnh đi lên nữa thì càng ngày càng khó khăn.

Giống như một con đường mới bắt đầu rất rộng rãi, càng về sau càng chật hẹp, cho đến khi chỉ có vài người có thể qua được.

– Tư chất của thân thể theo không kịp, nhưng ngộ tính của ta đủ mạnh mẽ, cho dù hạn chế của tư chất ta cũng không coi vào đâu, ngộ tính gấp đôi không được, thì ngộ tính gấp năm, gấp mười, gấp mấy chục lần là được.

Có khả năng đột phá tới Địa Sát cảnh, ai không phải là người có ngộ tính tốt, thông thường, căn cốt phổ thông đột phá tới Địa Sát cảnh, thực lực mạnh hơn Địa Sát cảnh bình thường không ít.

Đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng mỗi tháng có thể mua được vật phẩm trong tông môn giá trị một ngàn kim tệ, Lý Phù Trần không muốn lãng phí cơ hội tháng này, bớt chút thời gian đi Tư Nguyên Đại Điện của Ngoại Tông.

Tư Nguyên Đại Điện có rất nhiều người, nhốn nha nhốn nháo.

Đan dược, Nguyên khí thuỷ tinh, bì giáp, binh khí, …, Lý Phù Trần nhìn qua một lần, hai mắt đều sáng lên, vật phẩm trong Tư Nguyên Đại Điện, còn phong phú hơn trong tưởng tượng của hắn.

Đan được từ Hoàng cấp Đê giai đến Hoàng cấp Cao giai, giá từ mười kim tệ đến ngàn kim tệ.

Nguyên khí thuỷ tinh từ cấp thấp đến đỉnh cấp, giá từ mười mấy kim tệ đến một ngàn kim tệ.

Bì giáp chỉ có bì giáp cấp một cùng bì giáp cấp hai, bì giáp cấp một giá khoảng mười mấy kim tệ, bì giáp cấp hai thì tới mấy trăm kim tệ.

Về phần binh khí phần lớn là bảo kiếm cấp một, giá từ mười mấy kim tệ đến mấy trăm kim tệ, Lý Phù Trần quan sát một chút, trên cơ bản đều là Tinh Cương Kiếm.

– Đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, có thể mua vật phẩm giá trị một ngàn kim tệ, có vài thứ dùng kim tệ không mua được, đoán chừng phải dùng điểm cống hiến.

Lý Phù Trần ngay cả một điểm cống hiến cũng không có, có nhiều thứ tốt chỉ có thể giương mắt nhìn.

Cuối cùng, Lý Phù Trần lấy một ngàn kim tệ mua hai viên Hoàng cấp Trung giai Thối Thể Đan.

Thối Thể Đan có thể rèn luyện tạp chất của thân thể, tăng lên lực lượng, bên ngoài rất ít xuất hiện, thuộc về tài nguyên vô cùng trân quý.

Đan dược tới tay, Lý Phù Trần nhanh chóng rời khỏi Tư Nguyên Đại Điện.

. . .

Chín mươi cân.

Hai viên Thối Thể Đan, không chỉ rèn luyện thân thể của Lý Phù Trần, càng làm lực lượng của Lý Phù Trần tăng thêm chín mươi cân.

Viên thứ nhất tăng năm mươi cân, viên thứ hai tăng thêm bốn mươi cân.

Kể từ đó, lực lượng thân thể của Lý Phù Trần đạt tới bốn năm trăm cân.

– Lực lượng thân thể của mỗi người đều có cực hạn, đến cực hạn, cho dù dùng thêm nhiều tài nguyên luyện thể, cũng không tăng được bao nhiêu lực lượng, nhưng cực hạn của cơ thể ta còn chưa tới, không biết cuối cùng có bao nhiêu lực lượng.

Thối Thân Trì có thể làm lực lượng của một người tăng lên năm trăm cân trở lên, cụ thể nhiều hay ít, mỗi người mỗi khác, chủ yếu là cực hạn của mỗi người khác nhau.

Lý Phù Trần phỏng đoán lực lượng cực hạn của thân thể mình không thấp hơn bảy trăm cân.

Nhưng muốn lực lượng tăng đến bảy trăm cân, là một chuyện rất khó khăn, đừng xem hai viên Thối Thể Đan có thể gia tăng chín mươi cân lực, nhưng hiệu quả của Thối Thể Đan sẽ càng ngày càng yếu, lực lượng tăng thêm càng ngày càng ít.

Tiếp theo phải cần năm sáu viên mới tăng thêm chín mươi cân lực, càng về sau, để tăng thêm chín mươi cân cần nhiều Thối Thể Đan hơn, cho đến khi hiệu quả của Thối Thể Đan không còn mới thôi.

Trừ khi lực lượng thân thể cực hạn của Lý Phù Trần đạt tới một tầng thứ cao hơn.

Nhưng mà đột phá lực lượng thân thể cực hạn cũng không phải chuyện dễ dàng, Võ giả mỗi lần đề thăng một cảnh giới nhỏ, lực lượng thân thể cực hạn sẽ tăng thêm một chút.

Thông thường mà nói, Luyện Khí cảnh cửu trọng bình thường có cực hạn không vượt quá ngàn cân.

Một vài người trời sinh thần lực, có thể đạt tới một ngàn rưỡi, thậm chí hai nghìn cân, nhưng dù sao cũng rất ít.

Đến Quy Nguyên cảnh, lực lượng thân thể cực hạn của Võ giả sẽ tăng thêm rất lớn, Võ giả Quy Nguyên cảnh cửu trọng bình thường có cực hạn khoảng hai ngàn cân.

Đương nhiên, mọi sự không có tuyệt đối.

Nếu có một môn công pháp luyện thể, có thể dễ dàng đột phá cực hạn của thân thể.

Chỉ là công pháp luyện thể rất khó tìm, chỉ trong tông môn mới có, có người nói, công pháp luyện thể cấp thấp, ít nhất đều là công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, cần rất nhiều điểm cống hiến để đổi.

– Có cơ hội, phải đổi một môn công pháp luyện thể.

Lý Phù Trần muốn công pháp luyện thể, ngoại trừ đề thăng lực lượng cực hạn của bản thân, là vì tu luyện Xích Hỏa Quyết.

Xích Hỏa Quyết đối với tư chất thân thể yêu cầu rất cao, người có thân thể yếu đuối, không cách nào tu luyện công pháp tới cảnh giới cao nhất, mạnh mẽ tu luyện, nhẹ thì tổn thương kinh mạch, nặng thì tự thiêu.

Xích Hỏa Quyết còn khó tu luyện như vậy, chứ đừng nói phía sau còn có Xích Hỏa Huyền Công cùng với Phần Thiên Chân Công.

– Phải nghĩ biện pháp kiếm điểm cống hiến mới được.

Lý Phù Trần nghĩ tới nghĩ lui, tốt nhất vẫn là làm nhiệm vụ của tông môn.

Kỳ thật tu luyện công pháp nhập môn cũng có thể kiếm điểm cống hiến, trong vòng một năm đem Xích Hỏa Quyết tu luyện tới tầng thứ bảy, có thể được năm nghìn điểm cống hiến, trong vòng một năm đem Xích Hỏa Quyết tu luyện tới tầng thứ tám, có thể được ba vạn điểm cống hiến, trong vòng một năm đem Xích Hỏa Quyết tu luyện tới tầng thứ chín, có thể thu được mười vạn điểm cống hiến, ngoài ra, trong vòng hai năm tu luyện Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ chín, cũng có thể thu được ba vạn điểm cống hiến.

Cách thu điểm cống hiến trong tông môn có rất nhiều, nhưng hiện tại, Lý Phù Trần không có nhiều cách.

Chương 39: Nhiệm vụ câu cá

Nhiệm vụ của đệ tử Ngoại Tông tương đối đơn giản, Lý Phù Trần chọn một nhiệm vụ câu cá.

Địa điểm câu cá là Thương Lan Hồ sâu trong nhưng dãy núi của Thương Lan Tông.

Đây là một hồ nước rộng khoảng bảy tám dặm, sâu không thấy đáy, có người nói, dưới đáy Thương Lan Hồ, có một kiện tuyệt thế dị bảo, khí tức của đi bảo, làm cá trong Thương Lan Hồ xảy ra biến dị, từ loại cá phổ thông biến thành Bảo ngư.

Dựa theo mức độ trân quý của Bảo ngư, Thương Lan Tông chia Bảo ngư thành nhiều đẳng cấp.

Theo thứ tự là Bảo ngư phổ thông, Bảo ngư cấp một, Bảo ngư cấp hai, Bảo ngư cấp ba . . .

Bảo ngư có dinh dưỡng rất cao, nếu nói Đan dược và Dược thảo là thuốc bổ, thì Bảo ngư là món ăn bổ dưỡng.

Nhưng Bảo ngư rất khó câu.

Cho dù loại Bảo ngư phổ thông nhỏ, cũng có mười cân lực, loại Bảo ngư phổ thông lớn thậm chí có mấy trăm cân, mấy nghìn cân lực.

Dựa theo trọng lượng, Bảo ngư phổ thông có giá một cân mười điểm cống hiến, Bảo ngư cấp một có giá một cân một trăm điểm cống hiến, cứ thế mà suy ra.

Đầu tiên phải có một cần câu tốt cùng mồi câu quý.

Cần câu cũng chia làm cần câu phổ thông, cần câu cấp một, cấp hai, mồi câu cũng giống như vậy.

Hạ quyết tâm, Lý Phù Trần dùng ba ngàn kim tệ mua một cần câu cấp hai, sau đó tốn năm trăm kim tệ mua năm mươi hộp mồi câu cấp một.

Dọc theo đường núi, đi chừng ba ngày, Lý Phù Trần mới bờ hồ của Thương Lan Hồ.

Phóng đi tầm mắt, hồ nước trong suốt xanh biếc, trên mặt hồ có gợn sóng ánh lấp lánh, giống như được khảm nạm từng viên bảo thạch, lóng lánh chói mắt.

Ở Thương Lan Hồ, muốn câu Bảo ngư, chọn lựa vị trí Điếu Ngư Đài rất trọng yếu, nếu như tuỳ tiện trên bờ câu cá, thì câu không được gì, hiệu suất rất thấp.

Sau một lúc lâu, Lý Phù Trần tìm được một Điếu Ngư Đài hắn cho là tốt.

Điếu Ngư Đài giống như một cây cầu đá, kéo dài vào trong hồ nước, mặt trên có nhiều gian nhà, đệ tử đến câu cá, buổi tối có thể ở bên trong.

– Cuối cùng cũng có một gian nhà trống.

Lúc trước Lý Phù Trần cũng vừa ý một Điếu Ngư Đài, nhưng đáng tiếc bên trong đều có người ở.

Sau khi chào hỏi, Lý Phù Trần cầm cần câu cùng mồi câu, hướng đầu Điếu Ngư Đài đi đến.

Một tòa Điếu Ngư Đài, có thể chứa mười người cùng câu cá, lúc Lý Phù Trần, bình đài chừng trăm thước, cứ khoảng hai mươi thước có một người ngồi.

– La sư huynh, có người mới đến.

Những vị trí tốt nhất do mấy người thiếu nhiên hơi lớn tuổi chiếm lấy, một thiếu niên da ngâm đen cười hì hì nói.

Cách đó không xa là một thiếu niên khôi ngô khoảng mười bảy mười tám tuổi, hắn nhìn Lý Phù Trần, nhếch miệng nói:

– Hy vọng hắn có thể câu được mấy con Bảo ngư, đến lúc đó chúng ta có thể lấy nhiều một chút.

– Ôi, câu Bảo ngư quá khó, một tuần có thể câu được mấy con đã không tệ rồi.

Thiếu niên ngâm đen không hề quan tâm Lý Phù Trần, chuyên tâm câu cá.

Thời gian trôi qua từng chút, Lý Phù Trần kiên trì chờ đợi, tới gần tối, cần câu giật giật.

Lý Phù Trần nhướng mày, vội vàng giơ cần câu lên.

“Thật mạnh.”

Cảm thụ lực đạo truyền từ cần câu, Lý Phù Trần đoán con cá dưới nước có lực lượng hơn mười cân, người bình thường đừng nói câu, không chừng còn bị té xuống nước.

Ào!

Một con cá nhỏ màu trắng bạc nhảy khỏi mặt nước.

Con cá này chỉ to bằng bàn tay, vảy toàn thân đều trắng bạc, giống như do kim loại tạo thành.

Ngân Thiết Ngư, Bảo ngư phổ thông loại nhỏ, chỉ nặng một hai cân, như khí lực rất lớn, trong nước có thể phát huy ra hơn mười cân lực.

“Không hổ là Bảo ngư.”

Lý Phù Trần rất khó tưởng tượng, một con cá lớn chừng bàn tay, như thế nào lại phát huy ra được mười cân lực.

– Vận khí không tệ, ngày đầu tiên liền câu được một con Bảo ngư.

Thiếu niên khôi ngô cười lạnh.

Mấy ngày kế tiếp, Lý Phù Trần trung bình mỗi ngày đều câu được một con Bảo ngư phổ thông, con lớn nhất khoảng một cân tám lượng, nhỏ nhất khoảng một cân hai lượng, vận khí vô cùng tốt.

Câu cá có thể kiếm điểm cống hiến, nhưng Lý Phù Trần cũng không đem tất cả thời gian đi câu cá.

Hiện tại, hắn có nhiệm vị trọng yếu hơn, đầu tiên là tu luyện Hồng Ngọc Công tới tầng thứ bảy, thứ hai là nhanh chóng đề thăng cảnh giới của Xích Hỏa Quyết.

Theo Linh hồn mày xanh nhạt từ từ chuyển thành Linh hồn màu xanh, ngộ tính của Lý Phù Trần cũng tăng theo, mạnh hơn lúc đầu mấy thành, nếu không, hắn cũng không thể tu luyện Hồng Ngọc Công từ tầng thứ ba đến tầng thứ sáu nhanh như vậy, đuổi thẳng tới Quan Tuyết.

Đương nhiên, hắn nghe nói sau khi Quan Tuyết tiến vào Thương Lan Tông, thiên phú so với trước kia còn cao hơn, mới bốn tháng, tu vi đã đột phá đến Luyện Khí cảnh bát trọng, Bạch Lãng Quyết cũng tu luyện tới cảnh giới tầng thứ năm, có người nói, thực lực của nàng đã đạt tới cấp bậc trước năm trăm của đệ tử Ngoại Tông.

Phải biết rằng Thương Lan Tông có ba vạn đệ tử Ngoại Tông, tu vi đạt tới Luyện Khí cảnh cửu trọng, có ít nhất năm ngàn, Quan Tuyết bằng vào tu vi Luyện Khí cảnh bát trọng tiến vào hàng ngũ năm trăm đệ tử Ngoại Tông, thiên phú có thể tưởng tượng được.

Tu luyện Hồng Ngọc Công không giống với Xích Hỏa Quyết.

Hồng Ngọc Công tuy cũng là công pháp dương cương nóng cháy, nhưng chân ý nội liễm, không thể tu luyện ban ngày, bằng không rất dễ tán công, làm nhiều công ít.

Tu luyện Xích Hỏa Quyết thì ngược lại, nếu nói Hồng Ngọc Công là một đoàn hoả diễm bất động, Xích Hỏa Quyết lại là một đoàn hoả diễm đang thiêu đốt dữ dội, chân ý bá đạo rộng lớn, duy ngã độc tôn, ban ngày tu luyện, làm ít công to.

Lúc ánh trăng mọc lên, Lý Phù Trần tu luyện Hồng Ngọc Công.

Lúc mặt trời mọc, Lý Phù Trần tu luyện Xích Hỏa Quyết.

Tu luyện luân phiên hai công pháp, khiến Lý Phù Trần hiểu rõ không ít chân ý của thiên địa.

Ào ào ào . . .

Tiếng rẽ nước cuộn trào mãnh liệt, cách trăm thước đều nghe được.

– Thật đẹp, là Bảo ngư cấp một.

– Nhìn con này, chỉ sợ có bảy tám cân đi, đây chính là bảy tám trăm điểm cống hiến a.

Câu được Bảo ngư cấp một chính là Lý Phù Trần, lực lượng cùng Chân khí bạo phát, kéo cần câu lại, một con Bảo ngư ba màu dài một thước bị kéo ra khỏi mặt nước.

Tam Sắc Ngư, Bảo ngư cấp một loại nhỏ, lực lượng trong nước chừng mấy trăm cân.

Thiếu niên khôi ngô và thiếu nhiên ngâm đen đều ngẩn ra, mấy ngày này, bọn họ biết vận khí của Lý Phù Trần rất tốt, trung bình mỗi ngày đều câu được một con Bảo ngư phổ thông, không nghĩ lại tốt tới mức này, dĩ nhiên câu được một con Bảo ngư cấp một.

Đồng dạng là Bảo ngư, nhưng khí lực của Bảo ngư cấp một lớn hơn Bảo ngư phổ thông rất nhiều, cũng giảo hoạt hơn, đôi khi mồi câu tự nhiên biến mất, là do Bảo ngư cấp một làm chuyện tốt.

– La sư huynh, vị sư đệ mới tới này, vận khí có chút nghịch thiên a!

Thiếu niên ngâm đen không nhịn được nói.

Thiếu niên khôi ngô nheo mắt lại:

– Không có thực lực, vận khí có tốt cũng vô dụng, ta hy vọng vận khí của hắn tốt hơn một chút.

Hai người không biết, Lý Phù Trần cũng không dựa vào vận khí mà câu cá, mà dựa vào Linh hồn mạnh mẽ để câu cá.

Hắn phát hiện, ý thức của hắn, có thể bám vào Chân khí, theo cần câu kéo dài tới lưỡi câu, kể từ đó, hắn liền thấy rõ tình huống dưới đáy nước, nơi nào có Bảo ngư, lưỡi câu của hắn liền di chuyển tới đó.

Đương nhiên, ý thức bám vào Chân khí cũng rất tiêu hao, Lý Phù Trần cũng không dám dùng nhiều.

Chương 40: Nướng cá bằng tay

Ngày hôm sau, Lý Phù Trần lại câu được một con Bảo ngư phổ thông nặng hơn hai mười cân.

Ngày tiếp theo, câu được một con Bảo ngư cấp một nặng hơn mười cân.

Vận khí câu cá kinh người, làm đám người thiếu niên khôi ngô trợn mắt, đồng thời cũng nẩy lên lòng tham.

Chỉ cần đoạt Bảo ngư của Lý Phù Trần, bọn họ có thể ít phấn đấu mấy tháng thậm chí nhiều hơn.

“Câu đi, điên cuồng câu đi! Lúc trở về đều là của ta.”

Trong ánh mắt thiếu nhiên khôi ngô loé lên quang mang.

Hơn nửa tháng ngắn ngủi, Lý Phù Trần câu được bốn con Bảo ngư cấp một, mười con Bảo ngư phổ thông.

Mà lúc này, năm mươi hộp mồi câu đã dùng hết hai mươi hộp.

Nguyên nhân nhanh hết như vậy, bởi vì mồi câu đưa vào nước lâu, hiệu quả sẽ yếu bớt, cần phải đổi mồi câu mới.

Ngoài ra, một vài loại Bảo ngư giảo hoạt lặng lẽ ăn mồi câu, mà không gây ra chút động tĩnh nào.

Buổi tối.

Lý Phù Trần khoanh chân ngồi trong nhà.

Vận chuyển Hồng Ngọc Công tầng thứ sáu, dưới bụng của Lý Phù Trần từ từ hiện ra ánh sáng màu đỏ, cùng lúc đó, một cổ khí tức nóng cháy toả ra, cuối cùng vọt lên đỉnh đầu của Lý Phù Trần, hội tự thành một đám sương mù nóng bỏng.

Tu luyện nửa tháng, Lý Phù Trần đã đem chân ý của Hồng Ngọc Công tầng thứ sáu ngưng tụ thành công, chỉ thiếu chút nửa là đột phá tầng thứ bảy.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, sương trắng trên đỉnh đầu của Lý Phù Trần càng ngày càng nồng đậm, mơ hồ thấy được trong sương mù trắng có một tia ánh sáng đỏ, giống như một ngọn lửa đang cháy.

Màu đỏ từ từ nhiều lên, nhiệt độ trong phòng cũng tăng lên, giống như có một hoả lò trôi nổi trên đỉnh đầu của Lý Phù Trần.

Không biết qua bao lâu, toàn bộ sương mù trên đỉnh đầu của Lý Phù Trần chuyển thành màu đỏ, một cổ khí tức kinh người bành trướng, làm Lý Phù Trần giống như một Ma thần.

Hồng Ngọc Công tầng thứ bảy, thành.

Ầm!

Nắm chặc quyền, Lý Phù Trần đánh một quyền vào hư không.

Dùng mắt thường có thể thấy được, hư không trong nhà trở nên vặn vẹo, đây là một quyền quá nóng cháy, quá bá đạo, dẫn đến không khí bị áp súc vặn vẹo.

– Nhiều hơn chín đường kinh mạch, sau khi Chân khí đi qua, càng thêm nóng cháy.

Kinh mạch vận công càng nhiều, Chân khí vận chuyển sinh ra uy lực càng mạnh, trong truyền thuyết, công pháp Thiên cấp có thể đả thông tất cả kinh mạch cùng huyệt đạo, Chân khí sinh ra, đủ uy lực huỷ thiên diệt địa.

Nhưng điều đó cách Lý Phù Trần quá xa, đừng nói công pháp Thiên cấp, coi như công pháp Địa cấp, đã là tuyệt học trấn tông của các tông môn, không truyền thụ dễ dàng.

– Không biết nhiệt độ ra sao.

Lý Phù Trần từ trong hồ cá bắt một con Ngân Thiết Ngư nặng một cân, mổ bụng, rắc gia vị lên, Lý Phù Trần xoè tay ra, Hồng Ngọc Chân khí chạy đến lòng bày tay, nướng Ngân Thiết Ngư.

Xèo xèo xèo xèo …

Da của Ngân Thiết Ngư từ từ cháy đen, một mùi cá nướng truyền ra.

– Không hổ là Hồng Ngọc Công tầng thứ bảy.

Mắt Lý Phù Trần sáng lên.

Kỳ thực nhiệt độ của Hồng Ngọc Công tầng thứ sáu đã rất cao, có thể nướng cá bằng tay, thế nhưng Bảo ngư dù sao cũng là Bảo ngư, trong thịt cá ẩn chứa lực lượng kỳ dị, hơn nữa thịt cá rất chặc chẽ.

Theo thời gian qua đi, một tia khí tức màu đỏ từ lòng bàn tay của Lý Phù Trần bay lên, bao phủ Ngân Thiết Ngư.

Chân khí hiện ra bên ngoài.

Đây là chuyện mà Võ giả Quy Nguyên cảnh mới làm được.

Chân khí bám vào bàn tay, hoặc thân kiếm, có thể tăng lên lực sát thương rất lớn, Chân khí bám vào da, có thể lên lực phòng ngự.

Hồng Ngọc Công đột phá đến tầng thứ bảy, Lý Phù Trần dĩ nhiên có thể làm cho Chân khí hiện ra ngoài.

Phải biết rằng tu vi của Lý Phù Trần mới có Luyện Khí cảnh lục trọng, khoảng cách đến Quy Nguyên cảnh còn vài cảnh giới nhỏ cùng một cảnh giới lớn.

Đương nhiên, Chân khí hiện ra ngoài của Lý Phù Trần cùng Chân khí hiện ra ngoài của Quy Nguyên cảnh không giống nhau.

Võ giả Quy Nguyên cảnh lúc nào cũng có thể làm Chân khí hiện ra ngoài, Lý Phù Trần cần thời gian rất lâu mời làm cho Chân khí hiện ra ngoài.

Trong chiến đấu, không có chút tác dụng nào, dù sao địch nhân cũng không phải bia ngắm, đứng bất động chỗ đó chịu đòn.

– Không biết đem Xích Hỏa Quyết tu luyện tới tầng thứ chín, sẽ có cảnh tượng như thế nào.

Xích Hỏa Quyết còn nóng chảy bá đạo hơn Hồng Ngọc Công, tầng thứ sáu đủ vượt qua tầng thứ bảy của Hồng Ngọc Công, uy lực của tầng thứ tám, chín có thể tưởng tượng được.

Một thời gian uống cạn chung trà đi qua, Ngân Thiết Ngư đã nướng chín, Lý Phù Trần cắn một cái, mùi vị cũng không tệ lắm.

Cái này vẫn chưa xong, thịt cá vào trong dạ dày, Lý Phù Trần cảm giác được có một dòng nước ấm lan ra, rèn luyện thân thể.

Thịt Bảo ngư, tương tự Thối Thể Đan, có thể rèn luyện thân thể, gia tăng khí lực, nhưng hiệu quả kém hơn Thối Thể Đan nhiều, nhưng nói thế nào đi nữa, một viên Thối Thể Đan cũng có giá năm trăm kim tệ, một con Ngân Thiết Ngư, chỉ có giá trị mười mấy kim tệ, Lý Phù Trần từng thấy người khác thu mua Bảo ngư, nên biết được giá cả của nó.

Bởi vì Hồng Ngọc Công tu luyện tới tầng thứ bảy, ngày hôm sau, Lý Phù Trần cũng đem Xích Hỏa Quyết tu luyện tới tầng thứ tư.

Khi vận chuyển Chân khí, nhiệt lực hừng hực tản ra, Lý Phù Trần cảm giác, nếu đem Xích Hỏa Quyết tu luyện tới tầng thứ chín, cho dù bị dừng ở Luyện Khí cảnh lục trọng, cũng có thể tuỳ thời làm Chân khí hiện ra ngoài, tăng lực sát thương lên rất nhiều.

– Vị sư đệ này, chẳng biết ngươi tên họ là gì?

Ngay khi Lý Phù Trần đẩy cửa ra, đem theo công cụ chuẩn bị câu cá, thì một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi mỉm cười chặn đường Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần khẽ cau mày, lai giả bất thiện, không phải người lương thiện, nói thật, hiện tại hắn cũng không muốn trêu chọc đệ tử Ngoại Tông cũ, vì hắn không nắm chắc thắng được những người này.

– Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần thản nhiên nói.

– Lý sư đệ, tại hạ là Hoàng Thế Điền, lúc này muốn làm một cuộc mua bán với Lý sư đệ.

– Mua bán gì?

– Nửa tháng này, Lý sư đệ câu được không ít Bảo ngư, sư huynh nguyện ý lấy một kim tệ một cân mua tất cả Bảo ngư phổ thông của ngươi, mười kim tệ một cân, mua tất cả Bảo ngư cấp một, ý của Lý sư đệ như thế nào.

– Hoàng sư huynh, tuy Phù Trần ta là người mới, nhưng không phải không biết gì cả, theo ta biết, Bảo ngư phổ thông có giá ngoài hai mươi kim tệ một cân, Bảo ngư cấp một cũng hơn hai trăm kim tệ một cân.

Hoàng Thế Điền cười nói:

– Giá cả của sư huynh tuy thấp, nhưng ít ra sẽ không cho Lý sư đệ “sáng tỏ” một trận, Lý sư đệ nên biết ý của ta.

Lý Phù Trần ở đây có khoảng một trăm cân Bảo ngư phổ thông, hơn mười cân Bảo ngư cấp một.

Nếu theo một kim tệ một cân Bảo ngư phổ thông, Bảo ngư cấp một mười kim tệ một cân, gã chỉ lỗ mấy trăm kim tệ.

Nếu giá cả cao hơn hai mười lần, đó chính là gần một vạn kim tệ, gã không có nhiều kim tệ như vậy, đương nhiên, cho dù mua được, gã sẽ không đưa ra nhiều kim tệ như thế, điều này không đáng, cũng không cần thiết.

Lý Phù Trần ngẩng đầu lên nói:

– Hoàng sư huynh, nếu sư đệ không bán thì sao?

Hoàng Thế Điền nói:

– Ta hy vọng Lý sư đệ nghĩ rồi hãy làm, đừng để mất tình hữu nghị giữa sư huynh đệ ta, có lúc lời nói ra, phải trả giá thật lớn.

Một người mới, gã không tin không trị được.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !