Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast
Tập 17 [Chương 81 đến 85]
❮ sautiếp ❯Chương 81: Chân khí quy nguyên
– Trong Ngoại Tông hiện tại, chỉ còn lại nhân vật phong vân như Lý Phù Trần không đột phá, không biết lúc nào hắn lên Quy Nguyên cảnh.
– Mười sáu tuổi không được, chắc hẳn phải đến mười bảy tuổi thậm chí mười tám tuổi.
– Mười bảy mười tám tuổi là không thể, bình chướng này đối với căn cốt tam tinh hay trên tam ttinh không coi vào đâu, nhưng đối với căn cốt phổ thông thì là một lạch trời.
– So với Vũ Văn Thiên sư huynh, Lý Phù Trần cuối cùng chỉ là một đạo lưu tinh, các ngươi có nghe nói không, Vũ Văn Thiên sư huynh đã đột phá tới Quy Nguyên cảnh nhị trọng.
– Có nghe, từ Quy Nguyên cảnh nhất trọng đột phá đến nhị trọng trong năm tháng, tư chết bậc này, trong vạn không có một.
Theo thời gian trôi qua, mọi người đều không xem trọng Lý Phù Trần nữa.
Nhất là khi bọn họ biết, sau khi Vũ Văn Thiên trở thành đệ tử Nội Tông, đã đột phá đến Quy Nguyên cảnh nhị trọng, một đám giật mình và không còn đem Lý Phù Trần so sánh với Vũ Văn Thiên nữa.
Ngộ tính của Lý Phù Trần có thể vượt qua Vũ Văn Thiên, nhưng trên con đường Võ đạo không chỉ xem ngộ tính, còn phải xem tư chất tu luyện.
Chờ Lý Phù Trần đột phá Quy Nguyên cảnh, có thể Vũ Văn Thiên đã đột phá tới Quy Nguyên cảnh tứ ngũ trọng rồi, sao có thể so sánh được.
Lý Phù Trần trở lại Thương Lan Tông, đem Bảo ngư đổi thành điểm cống hiến, sau đó hắn đi Thí Luyện Tháp.
Nếu thân phận đệ tử đệ nhất Ngoại Tông cùng thành tích bảy khắc độ trong Thí Luyện Tháp cho hắn đừng tại đỉnh phong, không thể lui xuống được.
Vậy không bằng cho bản thân mình huy hoàng thêm một chút nữa.
Có một số việc không làm, nhưng nếu làm thì không thể để người phía sau vượt qua được.
Sáu khắc độ.
Một thành tích vô cùng kinh thế.
Ngoại trừ Lý Phù Trần, Kiếm Si với thành tích bảy khắc độ là đệ nhất mấy chục năm qua của Thương Lan Tông.
Lý Phù Trần với thành tích sáu khắc độ là đệ nhất trăm năm qua của Thương Lan Tông.
Ngộ tính của Kiếm Si tuy mạnh hơn Lý Phù Trần, nhưng ý chí của Kiếm Si không mạnh như Lý Phù Trần, có thể trong một thời gian ngắn, đem công pháp luyện thể Huyền cấp Trung giai Tiệt Hình Đạo đến cảnh giới viên mãn.
Công pháp luyện thể, không phải chỉ cần tài nguyên là có thể luyện thành.
Lực lượng thân thể mỗi khi đạt tới một giai đoạn nào đó, cần phải có ý chí mạnh mẽ khống chế.
Nếu ý chí không đủ mạnh, nhẹ thì khí huyết suy bại, nặng thì bạo huyết mà chết.
Đương nhiên, phần lớn sẽ không xuất hiện tình huống này, bởi vì rất ít người như Lý Phù Trần, tốc độ tiến bộ quá nhanh.
Nếu tu luyện chậm rãi, vẫn có thể đem lực lượng thân thể tới một tầng thứ rất cao.
Dưới điều kiện là ngộ tính và tài nguyên đầy đủ.
– Chưa từng có ai, tương lại cũng không có.
– Lý Phù Trần có lẽ đệ tử mạnh nhất của Ngoại Tông trong trăm năm qua.
Thành tích sáu khắc độ để mọi người chấn động đến chết lặng.
Cái này còn để cho người khác sống hay không, loại thành tích này, làm sao hậu nhân có thể vượt qua.
Lý Phù Trần đi ra Thí Luyện Tháp sau đó bắt đầu bế quan.
Quá trình đột phá Quy Nguyên cảnh là một quá trình tương đối dài.
Cấp độ Luyện Khí cảnh, Chân khí trong cơ thể của Võ giả chỉ tập trung tại đan điền.
Mà ở Quy Nguyên cảnh, Chân khí trong đan điền ngưng tụ thành một vòng xoáy khí.
Xoáy khí tồn tại, làm cho Võ giả dễ dàng hấp thu thiên địa nguyên khí hơn, cũng dễ dàng khống chế Chân khí.
Hô!
Hấp!
Hô!
Hấp!
Trong căn phòng tối đen, theo Lý Phù Trần hít thở, tại đan điền, một đoàn ánh sáng màu đỏ nhạt lúc sáng lúc tối.
Khi tu vi của Võ giả đạt tới Luyện Khí cảnh cửu trọng đỉnh phong, Chân khí trong cơ thể không thể tăng lên, cho dù sử dụng nhiều đan dược hơn cũng lãng phí, Chân khí dư thừa sẽ tự động chuyển thành Nguyên khí, tan rã trong hư không.
Nhưng người khác nhau thì lượng Chân khí trong cơ thể khác nhau.
Người có căn cốt tốt, lượng Chân khí tương đối nhiều.
Người có cảnh giới công pháp cao, lượng Chân khí cũng tương đối hùng hồn.
Lý Phù Trần đã tu luyện Xích Hỏa Huyền Công đến tầng thứ chín, lượng Chân khí trong cơ thể cũng không kém phần lớn người, hắn đoán, lượng Chân khí này tương đương với căn cốt tam tinh.
Mà Chân khí nhiều ít quyết định đột phá cần bao nhiêu thời gian.
Người có Chân khí nhiều, Chân khí trong cơ thể giống như Hoàng Hà, hình thành một vòng xoáy khí rất đơn giản.
Chân khí ít, Chân khí trong cơ thể giống như một dòng sông nhỏ thậm chí một con suối nhỏ, muốn hình thành xoáy khí thì có một độ khó nhất định.
Theo Lý Phù Trần vận chuyển Xích Hỏa Huyền Công tầng thứ chín, Chân khí cuộn trào mãnh liệt men theo từng cái kinh mạch, không ngừng tuần hoàn, cuối cùng chảy vào, nỗ lực tụ thành một chỗ, hình thành xoáy khí.
Một tuần hoàn.
Hai tuần hoàn.
…
Bất tri bất giác, một đêm trôi qua, Lý Phù Trần cả người đỏ sậm, y phục cũng đã hóa thành tro bụi, rơi xuống đất.
Hắn nhắm chặc hai mắt, ý thực tập trung vào kinh mạch cùng đan điền.
Trong đan điền, từng dòng khí màu đỏ nhạt tràn vào, quấn quýt tập hợp, giống như từng dòng sông khác nhau hội tụ.
Dần dần, một vòng xoáy khí hình thức ban đầu xuất hiện.
Xoáy khí này rất yếu, lúc nào cũng có thể tan vỡ.
Lý Phù Trần phải thận trọng lớn mạnh xoáy khí, không chút nào vội vàng lỗ mãng.
Một canh giờ trôi qua, trời đã sáng.
Xoáy khí trong đan điền của Lý Phù Trần càng lúc càng lớn, từ cỡ ngón cái biến thành cỡ quả trứng gà, từ quả trứng gà lớn đến cỡ quả đấm.
Rốt cục, xoáy khí đã định hình.
Vốn xoáy khí màu đỏ nhạt, lúc này biến thành đỏ sậm, giống như một đòn sương mù hỏa diễm, rực rỡ nóng cháy.
Cùng lúc đó, một lượng lớn thiên địa nguyên khí dũng mãnh tiến vào cơ thể của Lý Phù Trần.
Lý Phù Trần tiếp tục tu luyện.
Quy Nguyên cảnh nhất trọng, thành!
– Đây là Quy Nguyên cảnh nhất trọng sao?
Lý Phù Trần chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí, trong mắt tinh quang sáng lạn, nhìn qua không chút mệt mỏi nào.
Sau khi thành tựu Quy Nguyên cảnh, hắn liền cảm giác cơ thể trống rỗng, cần phải cấp bách bổ sung Chân khí.
Chuyện này chủ yếu là vì tất cả Chân khí đều ngưng tụ thành xoáy khí, những chỗ khác không còn chút Chân khí nào.
Bàn tay kẽ lật, một viên đan dược xuất hiện trên tay.
Đây là một viên đan dược Hoàng cấp Cao giai Chân Khí Đan, dùng để bổ sung Chân khí, giá trị một ngàn điểm cống hiến.
Lý Phù Trần nuốt vào Chân Khí Đan, vận chuyển Xích Hỏa Huyền Công, bắt đầu luyện hóa dược lực.
Rất nhanh, Chân khí trong cơ thể hắn như nước lên thuyền lên, một cổ cảm giác thoải mái vô cùng xông lên đầu.
Khi luyện hóa dược lực xong, cảm giác trống rỗng đã biến mất.
Lý Phù Trần đứng lên, thân thể rung động, Chân khí màu đỏ từ trong cơ thể phun ra, hóa thành một dòng khí dày đặc bọc lại Lý Phù Trần.
Trong nháy mắt, Lý Phù Trần giống như biến thành một hỏa nhân.
Chân khí ngoại hiển (hiện ra bên ngoài).
Hơn nữa còn là Chân khí ngoại hiển toàn thân.
Điều này chứng tỏ Lý Phù Trần có thể dùng Chân khí phòng ngự toàn thân, dù lực phòng ngự của thân thể không cao, cũng không càn nhìn công kích của Võ giả Luyện Khí cảnh.
Trên mặt lộ ra nụ cười tự tin, Lý Phù Trần phất tay một cái.
Cót két!
Cánh cửa cánh mấy thước đột nhiên mở ra, ánh mặt trời chói mắt tiến vào.
Lý Phù Trần đi ra khỏi phòng, tới trước một khối đá cao cỡ một người.
Ầm!
Tùy ý đánh một chưởng lên khối đá, lập tức, khối đá nổ tan tành, đá vụn văng khắp nơi. Lực đạo như thế này, so với khi Lý Phù Trần còn ở Luyện Khí cảnh thi triển chưởng pháp không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
– Không hổ là Quy Nguyên cảnh, Chân khí quá tập trung.
Lý Phù Trần cảm thán.
Cùng một lượng Chân khí, nhưng Võ giả Quy Nguyên cảnh đánh ra một chưởng, uy lực ít nhất gấp hai Luyện Khí cảnh.
Nếu như nói Chân khí của Luyện Khí cảnh là hạt cát, thì Chân khí của Võ giả Quy Nguyên cảnh chính là bùn đất, lực đạo tập trung hơn rất nhiều.
Chương 82: Tin tức kinh bạo
Sau khi đột phá Quy Nguyên cảnh, Lý Phù Trần trước tiên muốn đi Đệ Tử Đại Điện của Ngoại Tông báo cáo tình huống của mình.
Đệ Tử Đại Điện của Ngoại Tông là điện đứng đầu Ngoại Tông, do Đại trưởng lão Tiêu Trường Phong chủ trì, nhưng bình thường Tiêu Trường Phong rất ít ở đó.
Hôm nay chính là tam trưởng lão họ Tống chủ trì Đệ Tử Đại Điện.
– Tống trưởng lão.
Lý Phù Trần hướng đối phương thi lễ.
Tống trưởng lão chừng sáu mươi tuổi, trên cằm có râu ngắn, hắn ngẩng đầu lên muốn nói chuyện.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn sáng lên.
– Lý Phù Trần, ngươi đã đột phá Quy Nguyên cảnh?
Tống trưởng lão hỏi.
Lý Phù Trần nói:
– Tống trưởng lão, ta đến đây để xin trở thành đệ tử Nội Tông.
– Kỳ tích, thật là kỳ tích, tới bây giờ ta chưa thấy qua, củng chưa từng nghe qua, có căn cốt phổ thông nào đột phá nhanh như vậy.
Vẻ mặt của Tống trưởng lão có chút kích động nói, có thể nhanh chóng đột phá Quy Nguyên cảnh như vậy, đã nói rõ tiềm lực của Lý Phù Trần trong tưởng tượng còn mạnh hơn.
Hắn còn tưởng rằng, Lý Phù Trần ít nhất đến mười bảy mười tám tuổi mới đột phá Quy Nguyên cảnh, nếu đến lúc đó thì giá trị cũng đã nhỏ lại rồi, kém xa nhân vật thiên kiêu.
Dù sao cực hạn của căn cốt phổ thông chính là Địa Sát cảnh, mà Võ giả Địa Sát cảnh của Thương Lan Tông, không có một vạn cũng có tám ngàn.
Một Võ giả Địa Sát cảnh, thực lực mạnh cỡ nào cũng không đấu lại Võ giả Thiên Cương cảnh.
Mà thiên kiêu, chỉ không có chuyện gì ngoài ý muốn, cơ bản đều trở thành Võ giả Thiên Cương cảnh.
Giống như thiên kiêu đừng đầu như Vũ Văn Thiên, thậm chí có cơ hội đột phá Thoát Thai cảnh.
Tác dụng của một Võ giả Thoát Thai cảnh, bằng ngàn vạn Võ giả Địa Sát cảnh, có họ, Thương Lan Tông mới vững như Thái Sơn được.
Không có Thoát Thai cảnh, Thương Lan Tông sẽ bị các tông môn khác tiêu diệt bất cứ lúc nào.
– Lý Phù Trần, không tệ, mười sáu tuổi đột phá Quy Nguyên cảnh, nỗ lực tu luyện nhiều hơn, không phải không có hy vọng đột phá Thiên Cương cảnh.
Tống trưởng lão đối với Lý Phù Trần ký thác hy vọng rất lớn, ngoại trừ căn cốt, Lý Phù Trần biểu hiện vượt qua thiên kiêu như Vũ Văn Thiên không ít, tương đương với Kiếm Si thứ hai.
Không, từ thành tích của Thí Luyện Tháp mà xem, Kiếm Si cũng phải thua nửa trù.
– Đây là lệnh bài dự bị đệ tử Nội Tông, ngươi cầm nó đi đến Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông, đến lúc đó sẽ có người hướng dẫn ngươi.
Tống trưởng lão từ trong ngăn kéo lấy ra một lệnh bài bằng đồng đưa cho Lý Phù Trần.
– Tạ ơn Tống trưởng lão, Phù Trần sẽ không khiến ngày thất vọng.
Lý Phù Trần dùng hai tay tiếp nhận lệnh bài, xoay người rời đi Đệ Tử Đại Điện của Ngoại Tông.
– Nếu như hắn có căn cốt nhị tinh hay chỉ căn cốt nhất tinh thì tốt biết mấy.
Tống trưởng lão thở dài một hơi, trong mắt lóe lên một tia đáng tiếc.
…
Khu vực đệ tử Nội Tông nằm phía sau khu vực đệ tử Ngoại Tông, nơi đó tiếp cận hạch tâm của Thương Lan Tông, thiên địa nguyên khí nồng nặc hơn ngoại vi nhiều.
Ngoài ra, khu vực đệ tử Nội Tông có phong cảnh đẹp hơn khu vực Ngoại Tông rất nhiều.
Đường đi được lót bằng bạch ngọc, đình đài lầu các, quỳnh lâu điện ngọc, đại điện hùng vĩ, núi cao thanh tú, không chỗ nào không phải là mỹ cảnh nhân gian, kiến trúc bên ngoài so với ở đây, giống như một cái nhà lá vậy.
– Đây là địa phương tiếp theo ta ở sao?
Lý Phù Trần đi trên đường “cưỡi ngựa xem hoa”, cũng không vội vàng tới Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông.
– Tên Vũ Văn Thiên kia không hổ là thiên kiêu sánh ngang với Phách Kiếm sư huynh, Quy Nguyên cảnh nhị trọng đánh bại Trần Trùng sư huynh có tu vi Quy Nguyên cảnh tam trọng.
– Thiên phú của Vũ Văn Thiên thì ta thừa nhận, nhưng muốn nói đến chiến lực củng cảnh giới, hắn vẫn không bằng đệ tử đệ nhất Ngoại Tông, Lý Phù Trần.
– Lý Phù Trần quả thật có chút môn đạo, nhưng đáng tiếc, lấy căn cốt của hắn, ít nhất phải một hai năm sau mới đột phá Quy Nguyên cảnh. Đến lúc đó, Vũ Văn Thiên phòng chừng đã đạt tới Quy Nguyên cảnh tứ trọng thậm chí ngũ trọng, làm sao có thể so sánh?
– Không sai, các phương diện của Vũ Văn Thiên đều mạnh, Lý Phù Trần chỉ có ngộ tính cường đại, huống chi, Quy Nguyên cảnh cùng Luyện Khí cảnh là hai cảnh giới khác nhau, đến Quy Nguyên cảnh, chưa hẳn có thể tiếp tục tỏa sáng.
Mấy tên đệ tử Nội Tông đi tới, cũng không chú ý đến Lý Phù Trần, lớn tiếng nghị luận.
Ngay khi Lý Phù Trần cùng bọn họ gặp thoáng qua, một tên đệ tử Nội Tông liếc nhìn Lý Phù Trần một cái, liền giật mình.
– Này, sao đột nhiên ngươi không đi nữa.
Đồng bạn của hắn đi trước mấy bước, phát hiện hắn không đuổi kịp, quay đầu lại nói.
Hắn chỉ tay vào bóng lưng của Lý Phù Trần nói:
– Là Lý Phù Trần.
– Lý Phù Trần, không thể nào! Hắn tới khu vực đệ tử Nội Tông làm gì?
– Lẽ nào?
– Không thể nào! Làm sao đột phá Quy Nguyên cảnh nhanh như vậy?
– Đi, theo sau nhìn một cái.
Mấy người tò mò, đi theo sau lưng Lý Phù Trần.
Lý Phù Trần cảm thấy có người đang theo dõi hắn thì mỉm cười, không để ý tới họ.
Rất nhanh, Lý Phù Trần đi tới Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông.
Trơ mắt nhìn Lý Phù Trần tiến nhập Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông, mấy người này trợn mắt há miệng, hai mặt nhìn nhau.
– Thật sự đột phá tới Quy Nguyên cảnh.
Một người nuốt nước miếng nói.
– Đây là đại tin tức a, đi, nhanh đi truyền bá, tin tức nóng bỏng nhất năm nay chính là nó.
Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông.
Chủ trì trưởng lão tiếp nhận lệnh bài bằng đồng từ tay Lý Phù Trần, gật đầu nói:
– Thật sự là lệnh bài dự bị đệ tử Nội Tông, mấy ngày này ngươi ở lại khu vực đệ tử Ngoại Tông, ba ngày sau, tới Nội Tông tiến hành khảo hạch đệ tử Nội Tông, nếu khảo hạch qua, chính thức trở thành đệ tử Nội Tông, nếu khảo hạch không qua, hai tháng sau khảo hạch lại, ba lần không được, cách xuống làm đệ tử Chấp Sự Nội Tông.
Cũng không phải đột phá Quy Nguyên cảnh, là có thể trở thành đệ tử Nội Tông.
Thương Lan Tông lựa chọn đệ tử Nội Tông rất nghiêm ngặt.
Đương nhiên, nói nghiêm ngặt, kỳ thực tương đối mà thôi.
Thông thường, thông qua khảo hạch đệ tử Nội Tông có tỷ lệ rất cao, cơ bản đều trên năm thành.
Huống chi còn có cơ hội lần thứ hai và lần thứ ba.
Nếu cả ba lần không thông qua, nói rõ ngươi không phải thứ tông môn cần, cách chức làm đệ tử Chấp Sự Nội Tông, phục vụ cho tông môn là chuyện tất nhiên.
Lý Phù Trần rời khỏi Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông, trở lại tiểu viện của mình.
Hắn không biết là, tin tức hắn đột phá Quy Nguyên cảnh đang được truyền bá một cách điên cuồng.
Đến mức, một vài người không biết hắn cũng bắt đầu nghe ngóng.
– Đây chính là vẽ mặt mà! Mấy tháng trước chúng ta còn nói, Lý Phù Trần cần mấy năm mới có thể bước vào Quy Nguyên cảnh, không nghĩ lại nhanh như vậy.
– Chuyện này cũng không thể trách chúng ta, Lý Phù Trần đột phá, hoàn toàn không giống bình thường.
– Nào chỉ không giống, đây chính là đánh vỡ thường tình, ta thậm chí hoài nghi, hắn có phải căn cốt phổ thông hay không.
– Nhưng cho dù như thế nào, hắn đã có tu vi Quy Nguyên cảnh, đây là sự thật trăm phần trăm.
– Lần này Nội Tông náo nhiệt rồi, trước có Mai Kiếm Trần Phương Hoa sư tỷ, Phách Kiếm sư huynh, sau có Vũ Văn Thiên, Lý Phù Trần, thật không biết Nội Tông sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.
Cho dù là Nội Tông hay Ngoại Tông, nhiều ngày qua, tên của Lý Phù Trần đều vang dội.
Ngoại Tông, Quan Bằng cùng Thân Đồ Tuyệt trợn tròn mắt.
Dương Khai cũng trợn tròn mắt.
Khu vực đệ tử Tạp Dịch, Lý Vân Hải đang cố gắng tu luyện, sau khi nghe được tin tức này, vẻ mặt mờ mịt, giống như mất đi tất cả ý chí chiến đấu.
Hắn không biết mình tiếp tục phấn đấu có ý nghĩa gì nữa.
Hắn “thiên tân vạn khổ” mới được một thân phận đệ tử Tạp Dịch, sau khi tiến vào tông môn, vốn tưởng rất nhanh vượt qua Lý Phù Trần.
Nhưng không lâu lắm, hắn nghe được tin tức Lý Phù Trần bộc lộ tài năng tại Ngoại Tông.
Lại qua không bao lâu, Lý Phù Trần trở thành nhân vật phong vân của Ngoại Tông.
Sau đó, Lý Phù Trần trở thành đệ tử đệ nhất Ngoại Tông.
Chỉ là Lý Vân Hải vẫn không buông tha, hắn cho rằng, lấy căn cốt phổ thông của Lý Phù Trần, ít nhất mười tám mười chín tuổi mới tới Quy Nguyên cảnh, hắn còn cơ hội đuổi theo đối phương.
– Tại sao?
Lý Vân Hải lẩm bẩm nói.
Lý Phù Trần đã trở thành đệ tử Nội Tông, hắn còn dùng thân phân Tạp Dịch đau khổ giãy dụa, lý tưởng cùng hiện thực quá cách xa, làm hắn không cách nào thừa nhận được.
Chương 83: Khảo hạch đệ tử Nội Tông (thượng)
Nội Tông.
Phương Liệt Hải, Tần Thiếu Vũ nhận được tin tức này cũng sững sờ nửa ngày, bọn họ cùng Lý Phù Trần đều có thù hận.
Nếu vài năm sau Lý Phù Trần mới đột phá Quy Nguyên cảnh, bọn họ muốn giẫm lên Lý Phù Trần thế nào thì giẫm lên thế đó.
Ngộ tính nghịch thiên thì thế nào, tu vi theo không kịp, tất cả đều là hư vô.
Nhưng hiện tại Lý Phù Trần sớm bước vào Quy Nguyên cảnh, bọn họ muốn báo thù, muốn giẫm đạp lên Lý Phù Trần liền khó khăn rồi.
Đây là chuyện không mong muốn.
Những thiên kiêu còn lại nhận được tin tức này, vẻ mặt khác nhau. Vũ Văn Thiên âm trầm cùng tràn đầy chiến ý, Triệu Minh Nguyệt thì hiếu kỳ và hứng thú nhiều hơn một chút, trong mắt của Ô Thanh Mai thì sâu kín, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Về phần Quan Tuyết thì mím môi, thất thần trong nháy mắt.
Ba ngày sau.
Lý Phù Trần lại tới Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông.
Trong Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông, ngoại trừ Lý Phù Trần, còn có gần trăm người đệ tử dự bị Nội Tông, có nhiều người Lý Phù Trần nhận biết.
Thương Lan Tông có ba vạn đệ tử Ngoại Tông, hằng năm đều có trên một ngàn đệ tử Ngoại Tông đột phá Quy Nguyên cảnh, từng tháng cũng có chừng trăm người.
Vì tiết kiệm nhân lực cùng tài lực, khảo hạch đệ tử Nội Tông mỗi tháng tiến hành một lần, cũng không phải ngươi đột phá liền an bài cho ngươi, phải chờ.
– Tổng cộng có chín mươi bảy người, nếu đã đến đông đủ, hiện tại theo ta đến Thiên Bộc Hà.
Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào nhìn mọi người, nhàn nhạt nói.
Đội ngũ đi Thiên Bộc Hà tương đối nhiều, ngoại trừ chín mươi bảy đệ tử dự bị Nội Tông cùng một Trưởng Lão Nội Tông chủ trì khảo hạch.
Còn có mười tên Chấp Sự Nội Tông cùng chín mươi bảy tên đệ tử Chấp Sự Nội Tông.
Thiên Bộc Hà khá xa, nếu đi từng bước mà nói, khoảng chừng mấy ngày mới tới.
Bên ngoài Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông, một đoàn tiên hạc giương cánh vượt qua năm thước hạ xuống, nhất thời, mặt đất bị cuồng phong thổi quét, khiến mọi người không mở mắt được.
Khí lực của Lý Phù Trần kinh người, cuồng phong thổi tới, vẫn mở to mắt nhìn.
Hắn phát hiện, cả đám tiên hạc này đều là Linh thú Nhất cấp.
Linh khí trong cơ thể cùng Yêu thú Nhất cấp không khác nhau nhiều.
Mấy người một tổ, cùng nhau leo lên tiên hạc.
Hô!
Tiên hạc bay lên trời, mang theo mọi người lên cao.
– Thật nhanh!
Cuồng phong lạnh thấu xương đập vào mặt, giống như cương đao, rất mạnh.
Lúc này có thể thấy được thực lực của mỗi người.
Có đệ tử dự bị Nội Tông phải ngồi xếp bằng xuống, giảm đi cuồng phong đập vào, cũng có người mạnh mẽ chống lại, nhưng trên người toát ra khí lưu nhiều màu sắc, đem cuồng phong đẩy ra.
Chỉ có vài người, đứng đó như Thái Sơn, bàn chân như một cây trường thương cắm ở đó.
Nhất là Lý Phù Trần, hai tay chắp sau lưng, vẻ mặt thong dong, giống như đứng trên mặt đất.
– Không hổ là đệ tử đệ nhất Ngoại Tông, Lý Phù Trần.
Những tên đệ tử Nội Tông dự bị khác kính nể nói.
Chỉ một lúc sau, ngoại trừ Lý Phù Trần ra, những tên đệ tử Nội Tông dự bị đứng đó đều không chịu nổi.
Chống lại cuồng phong rất hao Chân khí, khi Chân khí kịch liệt giảm đi, bọn họ cũng phải ngồi xuống.
Thấy mọi người đều ngồi, Lý Phù Trần cũng không muốn cao điệu, nên cũng xếp bằng ngồi xuống.
Nhìn Trưởng Lão Nội Tông ngự không mà đi, tất cả mọi người lộ vẻ ước ao.
Võ đạo, mỗi cảnh giới đều có đặc điểm riêng.
Luyện Khí cảnh, dẫn khí nhập thể.
Quy Nguyên cảnh, Chân khí ngoại hiển.
Địa Sát cảnh, Chân khí ngoại phóng.
Thiên Cương cảnh, ngự khí mà đi.
Tất cả Trưởng Lão Nội Tông của Thương Lan Tông đều là Võ giả Thiên Cương cảnh.
Võ giả Thiên Cương cảnh, tên như ý nghĩa, có thể lên trời xuống đất, thần thông quảng đại, võ công cái thế.
Nếu một gia tộc sinh ra một Võ giả Thiên Cương cảnh, gia tộc này sẽ trở thành hào môn của Thương Lan Vực.
Phương gia của Phương Liệt Hảia, Vũ Văn gia của Vũ Văn Thiên, hẳn là hào môn của Thương Lan Vực.
Đương nhiên, gia tộc của Trưởng Lão Nội Tông, cũng là hào môn.
Mà phía trên hào môn, còn có thế gia.
Thế gia phải có lịch sử lâu dài, có nhiều Võ giả Thiên Cương cảnh, trong Thương Lan Vực cũng không có nhiều thế gia.
Mỗi một nhà đều nắm giữ quyền phát ngôn rất lớn trong Thương Lan Tông.
Tốc độ của tiên hạc rất nhanh, vào buổi trưa, mọi người đi tới một khu vực vô cùng đồ sộ.
Nhìn từ trên cao xuống, mấy trăm “dãy lụa” trắng xóa chảy xuống, giống như bạch long vào biển, ầm ầm vang dội.
Càng gần thì âm thanh càng vang dội hơn, “dãy lụa” dần dần hiện ra trước mặt mọi người.
Đây là mấy trăm thác nước, ngắn nhất cũng cao mười mấy trượng, cao hơn có năm sáu chục trượng, thác nước cao nhất khoảng chừng trăm trượng, giống như một ngọc long khổng lồ, tỏa ra khí tức mênh mông.
Mà dưới mấy trăm thác nước, là một con sông to lớn, sóng nước phập phồng, có vô số vòng xoáy, làm người khác cảm giác rất nguy hiểm.
Tiên hạc bay xuống, đáp xuống một mảnh đất trống cạnh Thiên Bộc Hà.
Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào vung tay lên, một màn kinh người phát sinh.
Trên Thiên Bộc Hà, một con đường bằng băng tỏa ra vô tận hàn khí xuất hiện, kéo dài đến thác nước.
– Đi theo ta.
Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào đi trước trên con đường bằng băng.
– Cần Băng Hàn Chân khí hùng hậu cỡ nào mới tạo thành băng lộ như thế này a!
Đám đệ tử Nội Tông dự bị hít một ngụm khí lạnh.
– Lên đi, còn đứng đó làm gì.
Có Chấp Sự Nội Tông quát lên.
Nghe vậy, mọi người đều đi tới.
Đi trên băng lộ, Lý Phù Trần phát hiện băng lộ không lắc lư chút nào, phải biết rằng đây chính là hơn hai trăm người a.
Lý Phù Trần tò mò, thôi động Chân khí, theo lòng bàn chân thẩm thấu vào băng lộ.
Hai thước.
Băng lộ dày tới hai thước, hèn chi có thể thừa nhận nhiều người đi như vậy.
Chỉ trong chốc lát, mọi người đi tới dưới thác nước.
Mấy trăm thác nước, phái dưới mỗi cái đều có hơn mười khối đá lớn, những khôi đá này dưới thác nước trùng kích, vô cùng trơn trượt, giống như từng cục sỏi lớn gấp trăm lần.
Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào xoay người lại nói:
– Dưới thác nước ba mươi trương kiên trì một khắc (15 phút), kiên trì được, thì bắt đầu hạng khảo hạch tiếp theo, nếu kiên trì không nổi, trực tiếp bị loại, hai tháng sau trở lại.
Nghe vậy, mọi người nuốt một ngụm nước miếng, thác nước ba mươi trượng hay trăm trượng, phần lớn dòng nước đều từ độ cao một trăm thước trùng kích xuống, lực lượng rất lớn.
Huống chi những khối đá này trơn trượt, khẳng định rất khó giữ vững, chuyện này tất nhiên sẽ tăng thêm độ khó.
– Được rồi, tiếp theo là các ngươi dựa vào bản thân đứng trên những khối đá này, nếu như sau một khắc không thể đi lên, vậy cũng không cần lên rồi, các ngươi mỗi người phụ trách một người, thay bọn họ tính thời gian, còn mười người các ngươi giám sát bọn họ.
Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào nói xong, lại nói với đám đệ tử Chấp Sự Nội Tông củng mười tên Chấp Sự Nội Tông.
– Vâng.
Chấp Sự Nội Tông cùng đệ tử Chấp Sự Nội Tông cúi đầu ôm quyền.
Dòng nước của thác nước ba mươi trượng rất nhanh, hơn nữa thác nước được cấu tạo đặc thù, dẫn đến dòng nước trùng kích xuống, lực đạo rất tập trung, cơ bản không có chỗ tránh.
Chín mươi bảy tên đệ tử Nội Tông dự bị bắt đầu thử nghiệm đứng trên tảng đá.
Chỉ là tình huống không lạc quan.
Muốn đứng trên những tảng đá này còn khó hơn trong tưởng tượng nhiều.
Người bên cạnh Lý Phù Trần, mới vừa tới gần tảng đá, đã bị dòng nước bàng bạc trùng kích văng ra ngoài, vô cùng chật vật.
– Ta khuyên các ngươi cẩn thận một chút, đứng lên đó không dễ hơn kiên trì một khắc dưới thác nước.
Một gã đệ tử Chấp Sự Nội Tông nhắc nhở.
Lý Phù Trần gật đầu, theo hắn thấy, đứng lên quả thực không dễ dàng, dù sao trong quá trình di chuyển, trọng tâm không thăng bằng.
Mặc dù mọi người đều dùng hết khí lực, nhưng người có thể đứng trên tảng đá rất ít.
Lý Phù Trần không nữa đợi, vận chuyển Xích Hỏa Huyền Công, Xích Hỏa Chân khí màu đỏ hiện ra ngoài, giống như một tầng hỏa diễm bao phủ hắn.
Trong lúc mọi người đang nhìn, bàn chân của Lý Phù Trần giẫm xuống băng lộ, thân hình nhảy lên một cái.
Chương 84: Khảo hạch đệ tử Nội Tông (trung)
Dòng nước bàng bạc gặp phải Xích Hỏa Chân khí, lập tức bốc thành hơi nước.
Lý Phù Trần giống như một thanh đao nhọn màu đỏ, mạnh mẽ phá vỡ thác nước, dễ dàng đứng trên cự thạch trơn trượt.
– Đệ nhất Ngoại Tông không hổ là đệ nhất Ngoại Tông, quá ung dung.
– Chúng ta phí hết sức cũng không lên được, hắn lại dễ dàng đứng lên, người so với người tức chết người a.
– Không hổ là một trong những đệ tử mạnh nhất Ngoại Tông từ trước tới nay, chúng ta không thể so được.
Mọi người vừa hâm mộ, vừa bất đắc dĩ.
Thác nước đổ xuống, nện trên người của Lý Phù Trần.
“Lực đạo ít nhất ngoài vạn cân.”
Lý Phù Trần cảm nhận lực đạo mà dòng nước nện vào người.
Đừng xem thường lực đạo này đánh xuống.
Dòng nước đánh xuống duy trì lực đạo này không ngừng, một người có thể đơn giản giơ lên một khối cự thạch vạn cân, nhưng không có nghĩa là hắn có thể giữ liên tục ở đó.
Đương nhiên, đối với Lý Phù Trần mà nói, lực đạo một vạn cân không coi vào đâu, dù không vận chuyển Chân khí, hắn đều có thể dễ dàng chịu đựng.
Thời gian từng phút trôi qua.
Dưới thác nước ba mươi trượng, quang mang lóe lên.
Mỗi một đạo quanh mạng đại biểu có một tên đệ tử Nội Tông dự bị đứng đó.
Ngoài ra, còn có bảy tám tên đệ tử Nội Tông dự bị khác vẫn không cách nào đứng trên cự thạch, gấp đến đỏ mặt tím tai.
Phốc!
Một tên đệ tử Nội Tông dự bị đứng dưới thác nước đột nhiên mặt trắng nhợt, phun một ngụm máu ra ngoài, đồng thời cả người ba ra thác nước.
Đúng lúc này, tên đệ tử Chấp Sự Nội Tông thay hắn tính thời gian nhảy tới, tiếp nhận hắn.
Cứ qua một thời gian, thì có một đệ tử Nội Tông dự bị kiên trì không nổi, bị thác nước đánh phun máu.
Một khắc trôi qua, chỉ có tám mươi người chịu đựng được.
Chín mươi bảy người, đào thải mười bảy người.
Hạng khảo hạch thứ hai cũng trên Thiên Bộc Hà, lần này là khảo nghiệm vận dụng Chân khí.
Mọi người cần dựa vào lực lượng của mình đi qua Thiên Bộc Hà.
Vòng xoáy trên Thiên Bộc Hà rất nhiều, muốn dựa vào Chân khí đứng phía trên đã cực kỳ khó rồi, đi qua Thiên Bộc Hà còn khó khăn thêm nữa.
– Tất cả mọi người có tại đây, bắt đầu.
Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào đang giơ tay lên đột nhiên vung xuống.
Ào ào ào ào…
Tám mươi tên đệ tử Nội Tông dự bị, chân đạp nước sông, một đường chạy nhanh tới.
A!
Một người kinh hãi hết lên, không cẩn thận rơi vào vòng xoáy, cả người bị cuốn vào
Lúc này, một Chấp Sự Nội Tông đem hắn kéo ra.
Xích Hỏa Chân khí bao trùm hai chân, Lý Phù Trần nhảy bật lên, mỗi bước vượt qua hơn mười thước, chỉ trong chốc lát đều đem mọi người bỏ lại phía sau.
Trưởng Lão Nội Tông âm thầm gật đầu, Thiên Bộc Hà có vô số vòng xoáy, người không tu luyện khinh công, ít người có thể qua sông, mà người dễ dáng qua sông đều là “nhân trung long phượng, trời sinh tuấn kiệt”.
Về phần căn cốt, hắn không quan tâm, hắn chỉ chú trọng trước mắt.
Hạng khảo hạch thứ hai kết thúc, trong tám mươi người chỉ có bảy mươi hai người thông qua.
Hạng khảo hạch thứ ba là khảo hạch thực lực.
Địa điểm khảo hạch là Yêu Thú Dưỡng Thực Tràng của Thương Lan Tông.
Ngồi tiên hạc, mọi người bắt đầu trở về.
Lúc tới Yêu Thú Dưỡng Thực Tràng thì đã gần tối.
Yêu Thú Dưỡng Thực Tràng là một thung lũng to lớn, bốn phía thung lũng là vách dđá, có rất nhiều động quật, động quật dùng thiết môn để giam giữ, bên trong truyền ra tiếng Yêu thú gầm thét làm người ta sợ hãi.
Mà trung ương của thung lũng, có một Giác Đấu Tràng, phía trên có vết máu loang lỗ, tràn đầy sát khí.
– Đối thủ của các ngươi là Yêu thú Nhị cấp Đê giai, trong vòng một nén nhang, tổn thương được Yêu thú là thông qua khảo hạch.
Trưởng Lão Nội Tông đứng chắp tay sau lưng, cao giọng nói.
– Đánh thương Yêu thú Nhị cấp Đê giai?
Tất cả mọi người đều biết nội ding khảo hạch, nhưng khi chân chính cảm nhận sát khí trong Yêu Thú Dưỡng Thực Tràng, vẫn nhịn không được mà nổi da gà, cảm thấy rét run.
– Người thứ nhất, Trần Tiểu Thiên.
Trần Tiểu Thiên năm nay hai mươi tuổi, tu luyện Tử Khí Quyết đến tầng thứ tám, tại Ngoại Tông không có danh tiếng gì, cho tới bây giờ cũng không phải là nhân vật phong vân.
Hắn khẩn trương đi tới Giác Đấu Tràng, ngẩng đầu đánh giá xung quanh.
Loảng xoảng keng!
Trên vách đá tầng thứ hai, một thiết môn mở ra, lộ rõ động quật sâu không thấy đáy.
Rất nhanh, một đầu chó cả người đều là lân phiến màu đen nhô ra.
Yêu thú Nhị cấp Đê giai, Hắc Lân Khuyển.
Uông uông…
Hắc Lân Khuyển kêu rít, tiếng kêu bén nhọn, giống như một đứa bé đang rống.
Trần Tiểu Thiên cầm Bảo kiếm Hoàng cấp Cao giai trong tay, cả người run rẫy, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Yêu thú Nhị cấp Đê giai, còn đáng sợ hơn hắn nghĩ.
– Ha ha, các ngươi xem vị sư đệ này chống đỡ được bao lâu?
– Ta đoán mười hô hấp đi.
– Ngươi đánh giá hắn quá cao, ta cho rằng trước năm hô hấp.
Trong Yêu Thú Dưỡng Thực Tràng ngoại trừ đám người Lý Phù Trần, còn có không ít đệ tử Nội Tông đến đây rèn luyện thực chiến.
Nhìn thấy bộ dáng của Trần Tiểu Thiên, một vài tên đệ tử Nội Tông mỉm cười.
Hắc Lân Khuyển dường như cảm thấy Trần Tiểu Thiên khẩn trương, từ trong động quật nhảy ra, trong nháy mắt rơi xuống đất, thân thể co lại, sau đó từ bên phải theo một vòng cung xông tới Trần Tiểu Thiên.
Trần Tiểu Thiên vốn rất khẩn trương, thấy Hắc Lân Khuyển không tiến công trực diện, mà đánh từ một bên, thì ngực siết chặc lại, cứng người đứng đó.
“Đương” một tiếng!
Bảo kiếm trong tay Trần Tiểu Thiên văng ra ngoài, mắt thấy Hắc Lân Khuyển sắp đánh chết, một gã Chấp Sự Nội Tông vung tay lên, một đạo Chân khí đẩy lui Hắc Lân Khuyển.
– Trần Tiểu Thiên, loại.
Chấp Sự Nội Tông tuyên bố kết quả cau mày.
Trưởng Lão Nội Tông cũng nhíu mày, tố chất tâm lý quá kém, người như vậy căn bản không có tiền đồ gì.
Từng tên đệ tử Nội Tông dự bị lên đài, trên cơ bản mỗi mười người sẽ có ba bốn người bị loại.
Hành động của Yêu thú Nhị cấp Đê giai nhanh nhẹn, đồng thời có Yêu khí hộ thể, muốn lưu lại vết thương trên người đối phương, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
– Tiếp theo, Lý Phù Trần.
Chấp Sự Nội Tông hít sâu một hơi, báo tên của Lý Phù Trần.
Nghe vậy, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Lý Phù Trần, bao gồm Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào.
– Hắn chính là đệ tử đệ nhất Ngoại Tông Lý Phù Trần đó sao?
– Vì hắn, Nhạc trưởng lão tự mình chủ trì khảo hạch đệ tử Nội Tông, lúc bình thường, Trưởng Lão Nội Tông cần gì phải quản những thứ này, đều do Chấp Sự Nội Tông phụ trách.
– Nhìn đi! Cùng Yêu thú Nhị cấp Đê giai chiến đấu, là có thể nhìn ra bản lĩnh thật sự của hắn chứ gì.
– Không sai, Yêu thứ chân chính không phải Nguyên Khí Yêu thú trong Thí Luyện Tháp có thể so sánh, Nguyên Khí Yêu thú làm gì có hung tính và sát khí của Yêu thú thật sự.
Những tên đệ tử Nội Tông này đều nghe nói nhiều về Lý Phù Trần, nhưng tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, chưa tận mắt thấy, bọn họ cũng không tin Lý Phù Trần có không tầm thường như trong lời đồn hay không.
Lý Phù Trần đứng trên Giác Đấu Tràng, ngẩng đầu lên.
Trên vách đá tầng hai, một cái thiết môn mở ra.
Vèo!
Một đạo hắc ảnh bay vút ra, xoay vòng trên không trung, vẫn không rơi xuống đất.
Đây là một con chim có sải cánh dài hơn ba thước, lông chim màu xám đậm, móng vuốt lớn như hung điểu.
– Cái này cũng quá khoa trương đi! Dĩ nhiên dùng Yêu thú phi hành khảo hạch hắn.
– Phỏng chừng là Nhạc trưởng lão cố ý.
– Lần này thật khó rồi, thực lực công kích của Yêu thú phi hành tuy không bằng Yêu thú dưới đất, nhưng tốc độ của Yêu thú quá nhanh.
– Nếu khảo hạch không thông qua, cái tên đệ tử đệ nhất Ngoại Tông nhất định trở thành trò cười.
Chương 85: Khảo hạch đệ tử Nội Tông (hạ)
Thiết Dực Điểu, Yêu thú Nhị cấp Đê giai loại phi hành.
Thiết Dực Điểu có một đôi cánh cực kỳ cứng rắn, trong quá trình bay nhanh có thể dùng cánh chém địch nhân, nên mới có tên là Thiết Dực Điểu.
Con Thiết Dực Điểu này cực kỳ giảo hoạt, cũng không tấn công Lý Phù Trần lập tức.
Mà muốn khoe khoang sức mạnh của mình, từ trên không đáp xuống, đôi cánh cắt trên mặt đất của Giác Đấu Tràng thành hai rãnh sâu.
– Thật mạnh!
Những đệ tử Nội Tông dự bị khác trợn mắt hốc mồm.
Yêu thú dưới mặt đất đều dùng cắn xé để công kích, Thiết Dực Điểu lại dùng cánh chém giết, cũng có thể dùng móng vuốt, dùng mỏ, làm người khác không biết nó dùng cách nào để chiến đấu.
“Lý Phù Trần, không biết ngươi dùng cách gì để giết nó.”
Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào Nhạc trưởng lão chú ý Lý Phù Trần.
Người khác chỉ cần tổn thương Yêu thú Nhị cấp Đê giai là được, nhưng Lý Phù Trần không giống, hắn là đệ tử đệ nhất Ngoại Tông, nếu không thể đánh chết Yêu thú Nhị cấp Đê giai, vậy thì quá thất vọng rồi.
Tuy nói độ khó đánh chết Thiết Dực Điểu vượt qua Yêu thú Nhị cấp Đê giai khác.
Rét!
Tiếng kêu của Thiết Dực Điểu rất bén nhọn, giống như âm thanh do hai khối sắt sượt qua nhau tạo thành.
Vèo!
Thiết Dực Điểu vỗ cánh một cái, cuồng phong gào thét, hóa thành một cái bóng mơ hồ, từ trên không lao thẳng tới Lý Phù Trần.
Tốc độ quá nhanh làm rất nhiều người chỉ nhìn thấy tàn ảnh của Thiết Dực Điểu mà thôi, loại tốc độ này, đã không phải Võ giả Quy Nguyên cảnh nhất trọng có thể sánh bằng, phỏng chừng tránh né đều khó khăn.
Thiết Dực Điểu giống như một đám mây đen, thân hình khổng lồ trong nháy mắt bao phủ Lý Phù Trần.
– Lẽ nào sợ choáng váng rồi.
Một tên đệ tử Nội Tông thấy Lý Phù Trần không có động tác nào, nhịn không được lên tiếng.
– Đệ nhất Ngoại Tông thì như thế nào, không trãi qua chém giết chân chính, cuối cùng cũng có khuyết điểm.
– Bại như thế thật thảm, Nhạc trưởng lão phỏng chừng rất thất vọng đi!
Vẻ mặt của Nhạc trưởng lão quả thực lộ ra thất vọng, Lý Phù Trần đã bỏ qua thời khắc tránh né tốt nhất.
Thông thường, tránh trước sau đó mới xuất kiếm, một kích trí mạng.
Đây mới là một kiếm khách thật sự.
Soạt!
Nhưng lúc này, một vòng quang mang hình bán nguyệt màu đỏ đột nhiên phát ra, từ sau lưng Thiết Dực Điểu thấu ra.
Tức khắc, thân hình khổng lồ của Thiết Dực Điểu bị xé rách, máu tươi phóng lên cao, hóa thành mưa máu.
Kiếm pháp Hoàng cấp Đê giai, Bán Nguyệt Kiếm Pháp.
Dưới mưa máu khắp trời, Lý Phù Trần giống như đang làm một chuyện không đáng, ưu nhã thu kiếm vào vỏ, giống như một cây thương thẳng tắp đứng đó.
Mưa máu tiếp cận gần hắn một thước, lập tức bốc hơi, hóa thành sương máu khuếch tán.
Tuy rằng uy lực của kiếm pháp Hoàng cấp Đê giai có khiếm khuyết, thế nhưng lúc phát động lại rất nhanh.
Huống chi lấy thực lực của Lý Phù Trần cho dù không dùng tới kiếm pháp, cũng có thể chém giết Thiết Dực Điểu dưới một kiếm.
– Thật ung dung, thật khí phách.
– Một kiếm thuấn sát Thiết Dực Điểu, ta không phải hoa mắt đi!
– Này, Lưu Uy, ngươi có thể dùng một kiếm thuấn sát Thiết Dực Điểu không?
– Đừng đùa, đương nhiên là không được, ta chỉ có tu vi Quy Nguyên cảnh nhị trọng mà thôi.
– Ở Thương Lan Tông, chín thành Võ giả Quy Nguyên cảnh nhị trọng hẳn không làm được chuyện này, coi như Võ giả Quy Nguyên cảnh tam trọng cũng chưa chắc làm được nhẹ nhàng như thế.
Các đệ tử Nội Tông cũng phải hít một ngụm khí lạnh.
– Đây còn là người sao?
Những đệ tử Nội Tông dự bị khác thân thể đang run rẩy, đây là gặp phải chuyện quá rung động, thân thể không khống chế được mà run lên.
– Tốt, tốt, đệ nhất Ngoại Tông, hoàn toàn xứng đáng.
Con ngươi của Nhạc trưởng lão co rụt lại, đột nhiên cười ha hả.
“Tiền đồ của người này không nhỏ, xem ra phải giao hảo tốt với hắn.”
Mười tên Chấp Sự Nội Tông đều là Võ giả Địa Sát cảnh, lấy tầm mắt của bọn họ tất nhiên nhìn ra, năng lực thực chiến của Lý Phù Trần quả thực kinh thiên động địa, không kém bất cứ người nào.
Bởi vì Lý Phù Trần biểu hiện, khảo hạch tiếp theo có vẻ vô vị.
Cuối cùng, còn lại bốn mươi lăm người thông qua khảo hạch, đào thải đủ năm mươi hai người.
Năm mươi hai người này, phải hai tháng sau mới có thể tham gia khảo hạch đệ tử Nội Tông, nếu cả ba lần không thông qua, cũng không còn cơ hội nữa, trực tiếp giáng xuống làm đệ tử Chấp Sự Nội Tông, vì tông môn phục vụ.
Bên trong thung lũng đèn đuốc sáng trưng, bên ngoài thung lũng đã tối đen, Nhạc trưởng lão để bốn mươi lăm người thông qua khảo hạch trở về trước, sáng mai tập hợp tại Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông.
Sáng sớm hôm sau, Lý Phù Trần lần nữa đi tới Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông.
Nhạc trưởng lão mặc thanh bào nói với bốn mươi lăm người:
– Đầu tiên là đệ tử Nội Tông Tam đẳng lên nhận lệnh bài Nội Tông, phục sức, bội kiếm cùng với chìa khóa nơi ở, bắt đầu nêu tên.
Đệ tử Nội Tông cũng chia làm ba đẳng cấp, đệ tử Nội Tông Tam đẳng là thấp nhất, đệ tử Nội Tông Nhất đẳng là cao nhất.
Mỗi cái tên vang lên, người nghe được, mặc dù có chút nhụt chí, nhưng không dám bài ra mặt, ngoan ngoãn lên nhận đồ.
Đệ tử Nội Tông Tam đẳng xong, chính là đệ tử Nội Tông Nhị đẳng.
Khi mọi người nhân đồ hết, chỉ còn lại một người là Lý Phù Trần.
– Lý Phù Trần, đệ tử Nội Tông Nhất đẳng.
Nhạc trưởng lão vui mừng nói.
Đệ tử Nội Tông Nhất đẳng so với đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng có nhiều phân lượng hơn. Tại Ngoại Tông, đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng trừ có tiểu viện độc lập ra, hàng tháng còn có thể đổi vật phẩm giá trị một ngàn kim tệ từ tông môn, ngoài ra cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào.
Thế nhưng đệ tử Nội Tông Nhất đẳng nhiều chỗ tốt hơn, ngoại trừ có tiểu viện độc lập, khi đổi vật phẩm của tông môn, chỉ lấy bảy thành giá trị, phải biết rằng tại Ngoại Tông, chỉ có thiên kiêu đổi vật phẩm mới nửa giá, thiên kiêu có căn cốt ngũ tinh là lấy ba thành.
– Kỳ thực, lấy biểu hiện của ngươi, thân phận thiên kiêu là dư dả, nhưng ngươi cũng biết, tông môn coi trọng căn cốt, ít nhất trước Địa Sát cảnh đều là như vậy.
Nhạc trưởng lão có chút đáng tiếc, vốn hắn chuẩn bị cho Lý Phù Trần trở thành thiêu kiêu Nội Tông, nhưng lại bị những người khác bác bỏ.
– Nhạc trưởng lão, Phù Trần đã hài lòng, đa tạ Nhạc trưởng lão ưu ái.
Lý Phù Trần đối với kết quả này rất hài lòng, đổi vật phẩm của tông môn chỉ lấy bảy thành, một vạn điểm cống hiến có thể tiết kiệm ba ngàn, mười vạn có thể tiết kiệm ba vạn, đây chính là lượng lớn điểm cống hiến a.
– Tốt, không kiêu không nóng, không kiêu ngạo không siểm nịnh, ngươi rất tốt.
Nhạc trưởng lão càng ngày càng thưởng thức Lý Phù Trần.
Phục sức của đệ tử Nội Tông Tu Thân Bào màu xanh nhạt, bội kiếm là Bảo kiếm Hoàng cấp Đỉnh giai Huyền Thiết Kiếm, chỉ một thanh kiếm này ở bên ngoài cũng có giá mấy ngàn kim tệ.
Cũng may tông môn có Chú Tạo Đường, hàng năm đều đúc ra nhiều binh khí, những binh khí này một phần giữ lại, một phần bán ra bên ngoài.
Nói cách khác, hàng năm chỉ mua bội kiếm cho đệ tử Nội Tông, thì tốn trăm vạn kim tệ.
Sau khi nhận vật phẩm của đệ tử Nội Tông, Lý Phù Trần đi theo một tên đệ tử Chấp Sự Nội Tông, tìm tới nơi ở của mình.
Vẫn là một tòa tiểu viện độc lập, nhưng tiểu viện này trong khu vực Nội Tông ở trên một ngọn núi thanh tú.
Lý Phù Trần nhìn sơ qua, ngọn núi này chỉ có mười mấy tiểu viện độc lập.
“Đãi ngộ quá chênh lệch, tông môn đúng là tông môn!”
Cho dù tính tình của Lý Phù Trần lạnh nhạt, lúc này cũng không khỏi hướng về.
Tiểu viện độc lập như thế này, không những hoàn cảnh yên tĩnh, địa phương luyện công cũng rất lớn, hoàn toàn có thể tu luyện võ công trong sân viện.
Cũng như mọi khi, Lý Phù Trần tìm mấy tên đệ tử Tạp Dịch quét dọn một chút, sau đó đi vào.