1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast
  4. Tập 14 [Chương 66 đến 70]

Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast

Tập 14 [Chương 66 đến 70]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 66: Tần Thiếu Vũ tức giận

Sáu nghìn cân.

Bảy nghìn cân.

Tám nghìn cân.

Sáu mươi viên Long Hổ Đan, làm lực lượng thân thể của Lý Phù Trần từ năm ngàn cân tăng đến tám ngàn cân.

Hiện tại, dù không có Chân khí mà chỉ bằng lực lượng thân thể, Lý Phù Trần đủ nghiền ép ngoài năm trăm cường đệ tử của Ngoại Tông.

Về phần Võ giả Luyện Khí cảnh cửu trọng tầm thường, Lý Phù Trần có thể thuấn sát.

Đương nhiên, Lý Phù Trần tiến bộ đồng thời người khác cũng tiến bộ.

Thí Luyện Tháp, bài danh của Quan Tuyết rốt cục vượt qua Lý Phù Trần, đạt tới thứ hạng kinh người là mười sáu.

Không sai, Quan Tuyết thoáng cái đã từ hạng sáu mười vọt lên hạng thứ mười sáu.

Nàng đi tới Thương Lan Tông một năm rưỡi, các phương diện đều đứng đầu.

Tu vi Luyện Khí cảnh cửu trọng.

Bạch Lãng Quyết đạt tới tầng thứ chín cao nhất.

Tu luyện Thất Tinh Đoán Thể tới viên mãn, có lực lượng ba ngàn cân.

Ngoài ra nàng còn đổi một môn công pháp luyện thể Huyền cấp Đê giai, Càn Vân Chiến Thể.

Đến đây, mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông toàn bộ đều bài danh trước hai mươi của Thí Luyện Tháp, trong đó Quan Tuyết nhỏ nhất, chỉ có mười lăm tuổi.

Giữa các thiên kiêu của Ngoại Tông, lớn tuổi nhất đã mười bảy, đa phần là mười sáu tuổi.

Khi Ngoại Tông Đại Tái còn dư lại hai tháng.

Bài danh của Thí Luyện Tháp xuất hiện biến động.

Thứ nhất vẫn là Vũ Văn Thiên, nhưng mười lăm khắc độ biến thành mười khắc độ.

Thứ hai là Thượng Quan Hồng, mười lăm khắc độ.

Thứ năm Triệu Minh Nguyệt, mười tám khắc độ.

Thứ tám Cao Trường Thiên, hai mươi khắc độ.

Thứ chín Phương Liệt Hải, hai mươi khắc độ.

Thứ mười hai Ô Thanh Mai, hai mươi hai khắc độ.

Thứ mười sáu Quan Tuyết, hai mươi bốn khắc độ.

Thứ mười tám Tần Thiếu Vũ, hai mươi lăm khắc độ.

Về phần Lý Phù Trần, từ sáu mươi rớt xuống sáu mươi tám.

Từ khi thông qua Thí Luyện Tháp lần trước, hắn còn chưa tới lần nào.

Bản thân hắn không quan tâm bài danh trên Thí Luyện Tháp nhưng người khác thì không nghĩ vậy.

– Căn cốt phổ thông cuối cùng vẫn là căn cốt phổ thông, hậu kình vẫn không bằng mười đại thiên kiêu.

– Thiên kiêu có thể nhanh chóng trưởng thành, căn cốt phổ thông chỉ có thể dựa vào ngộ tính, mà như ngộ tính, quá mờ mịt, không phải chỗ dựa vững chắc.

– Cách Ngoại Tông Đại Tái còn hai tháng, theo ta thấy, qua một thời gian nữa, bài danh của Lý Phù Trần còn phải rớt xuống.

Khu vực đệ tử Ngoại Tông, tất cả mọi người đang thảo luận nhiệt tình.

Giữa sân viện.

Lý Phù Trần đối mặt với một khối đá lớn cỡ một người.

Tảng đá như trãi qua năm tháng rất dài, góc cạnh đã bị mài nhẵn, thỉnh thoảng có gió thổi qua cuốn theo bụi đá.

Cách đó mấy thước, ánh mắt của Chúc Hồng Tú không nháy mắt nhìn.

Nàng là người có căn cốt tam tinh Hỏa Diễm, mấy tháng trước, rốt cục cũng xông qua Thí Luyện Tháp tầng thứ nhất, trở thành đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng.

Vừa lúc bên cạnh Lý Phù Trần có một viện trống, nàng liền chuyển tới đây.

Lý Phù Trần đối diện tảng đá, cách không đánh một quyền vào nó, quyền phong lạnh lẽo như cương đao gọt xương, gọt từng lớp trên mặt tảng đá, gió thổi qua, khắp trời đều là bột phấn.

Chân khí phóng ra ngoài chuyện mà Võ giả Địa Sát cảnh mới có thể làm được.

Dưới Địa Sát cảnh tuy không làm được Chân khí phóng ra ngoài, nhưng tạo ra quyền phong là chuyện rất đơn giản.

Cho dù một người bình thường không luyện võ, đánh ra một quyền cũng có thể mang theo quyền phong.

Nhưng quyền phong của phần lớn người không mang theo lực sát thương, Võ giả Luyện Khí cảnh cũng như vậy.

Thế nhưng lực lượng thân thể của Lý Phù Trần quá mạnh, tu vi càng từ Luyện Khí cảnh bát trọng đột phá tới Luyện Khí cảnh cửu trọng.

Chân khí cùng lực lượng thân thể phối hợp lẫn nhau làm quyền phong ẩn chứa lực sát thương.

Đừng nói người không có điều kiện tu luyện, cho dù Võ giả Luyện Khí cảnh bậc thấp bị quyền phong quét qua, mười thành có thể chết ngay tại chỗ.

– Nếu bọn họ biết thực lực hiện tại của ngươi, phỏng chừng sẽ không bàn tán ngươi như vậy.

Chúc Hồng Tú thở dài nói.

Lý Phù Trần thu quyền đứng thẳng, giũ đi bụi bậm trên người, nói:

– Ta theo đuổi là Võ đạo đỉnh phong, không phải a dua ninh hót, thế giới này rất hiện thực, nắm đấm đủ cứng, nói gì cũng là chân lý, nắm đấm không cứng, hết thảy đều là hoa trong gương, trăng trong nước, tùy thời có thể tan biến. Thay vì đem thời gian lãng phí để tranh đoạt danh lợi, không bằng nỗ lực cường đại chính mình.

Phụ thân hắn là tộc trưởng Lý gia, nói bãi miễn là bãi miễn, còn bị giáng xuống làm chi thứ.

Vì sao?

Bởi vì đệ nhất cao thủ của Lý gia là lão tổ Lý gia, mà không phải phụ thân Lý Thiên Hàn của hắn.

Nếu phụ thân Lý Thiên Hàn của hắn là cao thủ đệ nhất Lý gia, thì ai mà dám không phục hắn, sợ hắn.

Cho nên dù nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, thực lực của bản thân mới là vịnh hằng.

Những cái khác đều sẽ thay đổi.

– Khó trách ngươi có thể đi tới tình trạng như hôm nay, bàn về tâm tính, ta chưa bao giờ thấy ai kiên định hơn ngươi.

Chúc Hồng Tú cũng phải thừa nhận, Lý Phù Trần cho nàng ấn tượng rất tốt, nàng không biết đây có phải là thích hay không.

Đương nhiên, ở giai đoạn hiện tại nàng không có khả năng suy nghĩ về tư tình nữ nhi, Chúc gia còn cần nàng gánh vác.

– Mấy tháng gần đây, Tần Thiếu Vũ còn dây dưa với ngươi không?

Lý Phù Trần hỏi.

Chúc Hồng Tú lắc đầu, nói:

– Cái này thì không có, nhưng ta có dự cảm, thời gian này, hắn có thể tìm ngươi gây phiền phức

Tần Thiếu Vũ cùng Quan Tuyết đều tiến vào bài danh trước hai mươi trên Thí Luyện Tháp, phong quang vô hạn, dưới tình huống này, lòng tin rất dễ bành trướng.

Huống chi Lý Phù Trần quá điệu thấp.

Khiêm tốn đến mọi người đều cho là hắn hết thời.

Lý Phù Trần cười nói:

– Nếu hắn dám đến, ta sẽ cho hắn một ký ức khó quên.

– Lý Phù Trần, lăn ra đây cho ta.

Lý Phù Trần vừa dứt lời, bên ngoài viện truyền vào một âm thanh như lôi đình.

Đó không phải Tần Thiếu Vũ thì là ai.

Bên ngoài viện, vẻ mặt của Tần Thiếu Vũ lãnh khốc, hung ác.

Tần Thiếu Vũ hắn có thể cho phép mình thất bại, nhưng không cho phép mình thất bại trước mặt nữ nhân.

Lần đó trước mặt Chúc Hồng Tú, Lý Phù Trần làm nhục hắn, thù này, hắn vẫn luốn nhớ trong lòng.

Hiện tại, hắn muốn Lý Phù Trần trả lại gấp mười lần.

– Tới thật đúng lúc.

Lý Phù Trần nhướng mày.

Chúc Hồng Tú cau mày nói:

– Lý Phù Trần, cẩn thận một chút.

Mặc dù biết thực lực của Lý Phù Trần rất mạnh, nhưng nàng không biết chút gì về Tần Thiếu Vũ, khó tránh khỏi có chút lo lắng.

– Không có việc gì.

Lý Phù Trần đi về phía trước, mở cửa ra sân.

Lý Phù Trần mở cửa ra, xuất hiện trước mặt Tần Thiếu Vũ, nhưng rất nhanh, Chúc Hồng Tú cũng xuất hiện theo, điều này làm cho hắn càng giận dữ hơn.

Hắn cho rằng, Chúc Hồng Tú cùng Lý Phù Trần đã tốt hơn, bằng không giữa ban ngày chạy tới viện của đối phương làm gì!

– Tốt, tốt, Chúc Hồng Tú, ngươi là một tiện nhân, ta còn tưởng rằng ngươi rất thanh thuần, không nghĩ tới ngươi cũng là một tiểu tiện nhân.

Tần Thiếu Vũ nghiến răng nghiến lợi nói.

Chúc Hồng Tú nghe vậy, khuôn mặt tái xanh, hai mắt bốc lửa.

Lý Phù Trần lạnh nhạt nói:

– Ngươi nói chuyện cẩn thận một chút đi.

– Lý Phù Trần, ngày hôm nay ta muốn ngươi liếm giày trước mặt ta.

Tần Thiếu Vũ càng nghĩ càng phẫn nộ, mình theo đuổi nữ nhân này lâu như vậy, kết quả lại âm thầm đi cùng một chỗ với người khác, hắn tự xưng là phong lưu, cũng hận không thể giết chết hai người ngay lập tức.

Âm thanh của Tần Thiếu Vũ quá lớn, bốn phía bất giác bị vây đầy đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng.

– Tên Lý Phù Trần này thật đúng là gây nhiều chuyện a, chọc một Phương Liệt Hải còn chưa đủ, hiện tại lại trêu chọc Tần Thiếu Vũ.

– Tần Thiếu Vũ bài danh thứ mười tám trên Thí Luyện Tháp, Lý Phù Trần phải xui xẻo rồi.

– Cái này cũng không phải xui xẻo, ngươi không nghe thấy sao? Tần Thiếu Vũ nhìn trúng nữ đệ tử Chúc Hồng Tú, hình như bị Lý Phù Trần đoạt mất.

– Kháo, đoạt nữ nhân của thiên kiêu, khó trách Tần Thiếu Vũ tức giận như vậy, đổi thành ta, ta sẽ chỉnh chết bọn họ.

– Chúc Hồng Tú cũng thật là, một căn cốt tam tinh siêu phàm, tại sao lại đi chung với Lý Phù Trần.

Chương 67: Một quyền

Người vây xem càng ngày càng nhiều, mọi người đều bảy miệng tám lưỡi nghị luận.

Nhưng phần lớn người đều hướng về Tần Thiếu Vũ.

Đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, cơ bản đều là căn cốt tam tinh thậm chí có căn cốt tứ tinh, luôn luôn khinh thường dưới căn cốt tam tinh.

Lý Phù Trần là căn cốt phổ thông, tất nhiên là đối tượng để bọn họ xem thường.

Thế nhưng tốc độ tiến bộ của Lý Phù Trần quá kinh khủng, bọn họ dù khinh thường cũng không dám khiêu khích trước mặt Lý Phù Trần.

Khi biết Lý Phù Trần đoạt nữ nhân của Tần Thiếu Vũ, trong lòng tức giận giống như bọn họ bị đoạt nữ nhân vậy.

Hơn nữa, Chúc Hồng Tú còn là một trong bốn đại mỹ nữ của Ngoại Tông, người ái mộ vô số kể, nếu đi cùng một chỗ với Tần Thiếu Vũ, bọn họ sẽ không nói cái gì.

Mỹ nữ xứng thiên kiêu, lẽ ra phải như vậy.

Bọn họ còn không hiểu nỗi, Chúc Hồng Tú tại sao lại chọn Lý Phù Trần, chỉ vì Lý Phù Trần dũng mãnh sao?

Lẽ nào nàng không coi trong tiềm lực?

Như vậy giống như, ngươi ở trên đường gặp một mỹ nữ đang ngã vào lòng một xấu quỷ.

Trong lòng rất chua xót a.

– Quan Tuyết sư muội, vị hôn phu này của ngươi thật biết gây sự a, nếu hắn là căn cốt tam tinh, không, cho dù là căn cốt nhị tinh thì tốt biết bao.

Tại đường nhỏ cách đó không xa, ba nữ đệ tử yểu điệu đang đứng chung một chỗ.

Nữ đệ tử thanh lệ tuyệt luân ở giữa rõ ràng là Quan Tuyết, bên trái nàng là nữ đệ tử mắt phượng, bên trái là nữ đệ tử có khuôn mặt đáng yêu.

Nữ đệ tử mắt phượng tên là Đồng Nguyện Mông, nàng lắc đầu nói với Quan Tuyết.

Quan Tuyết có chút không thích Đồng Nguyệt Mông đùa giỡn, nói:

– Đồng sư tỷ, ta đã nói qua, ta và hắn đã không còn quan hệ gì, cái này đùa không vui chút nào.

– Đồng sư tỷ, vì sao ngươi để ý Lý Phù Trần như vậy, lẽ nào?

Nữ đệ tử đáng yêu gọi là Quản Tiểu Nguyệt, cười hì hì nói.

Đồng Nguyệt Mông giận dữ, nói:

– Tiểu cô nương ngươi, dám đùa giỡn Đồng sư tỷ ta.

Ánh mắt sắc bén của Lý Phù Trần liếc nhìn Tần Thiếu Vũ, chậm rãi nói:

– Một quyền.

– Ngươi nói cái gì?

Tần Thiếu Vũ vận chuyển Tử Khí Quyết đến cực hạn, trên người hắn bộc phát khí thế bá đạo không gì sánh nổi, thậm chí đôi mắt mang chút ánh tím.

Hắn đã nhịn mất tháng, xưa đâu bằng nay.

Cho nên hắn không rọ “một quyền” của Lý Phù Trần là có ý gì?

Một quyền định thắng bại?

Hay một quyền đánh bại hắn?

Bất kể loại nào, hắn đều không nhịn được.

– Đối phó ngươi, chỉ cần một quyền.

Khi cách Tần Thiếu Vũ còn năm bước, Lý Phù Trần ngừng lại, nắm chặt quyền trái, Chân khí màu đỏ bạo phát, như hỏa diễm đang thiêu đốt.

– Cuồng vọng!

Không chỉ Tần Thiếu Vũ, tất cả mọi người đều nghĩ Lý Phù Trần quá cuồng vọng.

– Hắn cho hắn là ai, một quyền đánh bại Tần Thiếu Vũ, Phương Liệt Hải cùng Cao Trường Thiên cũng không làm được.

– Mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông, có thể làm được điều này, không vượt qua bốn người.

– Ta rốt cục biết vì sao hắn gây nhiều rắc rối như vậy, thật sự quá cuồng vọng, ngay cả thiên kiêu cũng không để vào mắt.

– Cứ chờ xem! Tần Thiếu Vũ sẽ làm nhục hắn.

Mọi người đều lòng đầy tức giận, hận không thể lập tức thấy Tần Thiếu Vũ đánh bại Lý Phù Trần.

– Không có thực lực tuyệt đối, lại dùng loại ngữ khí này nói chuyện, tiếp theo không có gì để xem, chúng ta đi thôi!

Quan Tuyết nhíu mày nói.

Đồng Nguyệt Mông nói:

– Gấp cái gì, nói không chừng sẽ có kỳ tích phát sinh, cũng không tốn nhiều thời gian mà.

– Đúng vậy, Quan Tuyết sư tỷ, chúng ta ở lại nhìn chút đi.

Quản Tiểu Nguyệt cũng rất hiếu kỳ.

– Kỳ tích làm sao dễ dàng phát sinh như vậy, hai người các ngươi quá ngây thơ rồi.

Quan Tuyết tuy rằng nói vậy nhưng cũng ở lại.

– Không thể bỏ qua, Lý Phù Trần, chỉ bằng lời này của ngươi, ta muốn bẻ gãy ba cây xương sườn của ngươi.

Bảy huyệt khiếu trong cơ thể sôi trào khí huyết, khí thế của Tần Thiếu Vũ lại tăng, giống như một ma thần.

Thân hình hắn nhoáng một cái, trong nháy mắt một đạo bóng mờ lướt tới Lý Phù Trần, một nắm đấm màu tím đột nhiên đánh ra.

Tử Khí Quyết tầng thứ chín.

Thất Tinh Đoán Thể viên mãn.

Quyền pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, Tử Khí Đông Lai.

Ba cái hợp nhất, tạo nên uy danh của Tần Thiếu Vũ bài danh thứ mười tám trên Thí Luyện Tháp.

Vù vù…

Tóc của Lý Phù Trần bay lất phát sau đầu, gió nổi lên.

Mắt thấy một quyền gần trúng ngực của Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần ra quyền.

Không cách nào hình dung tốc độ của một quyền này.

Một quyền được Chân khí màu đỏ bao bọc, đơn giản đánh ra ngoài.

Bởi vì tốc độ quá nhanh, hư không giống như bị lay động.

Kỳ thật là nắm đấm là không khí vặn vẹo tạo thành khúc xạ.

Khi nắm đấm của Tần Thiếu Vũ còn cách ngực Lý Phù Trần ba thốn, thì nắm đấm của Lý Phù Trần đã đến trước, đánh vào ngực của Tần Thiếu Vũ.

Phốc!

Tần Thiếu Vũ phun máu, hoảng sợ bay ra ngoài, trong lòng ngực truyền ra ba âm thanh giòn tan, rõ ràng là âm thanh của ba xương sường bị gãy.

Vô cùng châm chọc.

Hắn nói muốn đánh gãy ba cái xương sườn của Lý Phù Trần, ngược lại bị Lý Phù Trần bẻ gãy ba xương sườn.

Không có gì châm chọc hơn cái này.

Vô cùng tương phản, làm cho hắn hầu như muốn tan vỡ.

Trong lòng hắn điên cuồng hét lên, đây là vì sao?

Vì sao Lý Phù Trần lại mạnh như vậy?

Vì sao hắn luôn luôn mất mặt trước mặt Chúc Hồng Tú?

Vì sao hắn nỗ lực như lại có hậu quả như thế này?

– Làm sao có thể?

Mọi người vây xem đều trợn mắt há mồm, không thể tin được vào hai mắt của mình.

Thực sự là một quyền đánh bại Tần Thiếu Vũ, vô cùng dứt khoát.

– Lẽ nào đây là một giấc mơ, là ảo giác?

– Còn có đạo lý hay không, một quyền đánh bại thiên kiêu, hắn muốn đánh vỡ định nghĩa thiên tài sao?

– Ma quỷ, hắn nhất định là ma quỷ.

Mọi người đều giống như Tần Thiếu Vũ, không cách nào tiếp thu sự thật này, cảm thấy thế giới quan của mình đều sụp đổ.

Khi Lý Phù Trần ra một quyền kia, Quan Tuyết cũng chấn động một cái.

Cho tới bây giờ nàng không nghĩ chuyện này lại diễn biến như thế.

Một quyền đánh bại Tần Thiếu Vũ, chứng tỏ một quyền này cũng có thể đánh bại nàng.

Đây rốt cuộc là vì sao.

Thế giới quan của Quan Tuyết cũng đối mặt với sự sụp đổ.

Đồng Nguyệt Mông cùng Quản Tiểu Nguyệt cũng há cái miệng nhỏ nhắn, nửa ngày không nói ra lời.

– Ta nghĩ, ta bắt đầu thích hắn.

Sau nửa ngày, Đồng Nguyệt Mông lẩm bẩm nói.

Quá bá đạo.

Quá mạnh mẽ.

Đây mới là bạn tình lý tưởng của nàng.

Giờ khắc này, trong đầu nàng, hình ảnh của Lý Phù Trần cùng Vũ Văn Thiên trùng điệp nhau.

Bá đạo như nhau.

Kinh tài tuyệt diễm như nhau.

Khác nhau chính là, một là căn cốt ngũ tinh, một là căn cốt phổ thông.

Về phần Quản Tiểu Nguyệt, thì phát ra tiếng than nhẹ như con mèo nhỏ, nàng hoàn toàn không cách nào khống chế được âm thanh của mình.

Ánh mắt của Lý Phù Trần nhìn qua mọi người, giống như đây là một chuyện chẳng đáng, xoay người trở lại sân viện, đóng cửa lại.

Bên ngoài viện, mọi người nhìn nhau, trên mặt lộ vẻ cười khổ cùng hoảng sợ.

Trong lòng bọn họ có dự cảm, trên Ngoại Tông Đại Tái hai tháng sau, đoán chừng sẽ phát sinh một chuyện kinh thiên động địa.

Lý Phù Trần, có lẽ sẽ trở thành một tồn tại cấm kỵ như Vũ Văn Thiên.

Một tồn tại cấm kỵ không giống nhau.

Về phần Lý Phù Trần sau này ở trong tông, có tiếp tục kinh tài tuyệt diễm hay không, đó là chuyện tình về sau, hiện tại, Lý Phù Trần là tồn tại gần như khó giải, thiên kiêu gặp hắn cũng phải chịu áp lực.

Chương 68: Vũ Văn Thiên

Tin tức Lý Phù Trần đánh một quyền trọng thương Tần Thiếu Vũ giống như lửa cháy trên thảo nguyên, lan truyền ra một cách nhanh chóng.

Tin tức đến nơi nào, nơi đó liền có âm thanh hút một ngụm khí lạnh.

Còn tưởng rằng tốc độ tiến bộ của thiên kiêu quá nhanh, Lý Phù Trần đã hết thời rồi.

Không nghĩ tới Lý Phù Trần còn tiến bộ nhanh hơn.

Một quyền đánh trọng thương Tần Thiếu Vũ, thực lực ít nhất trước mười trong bài danh Thí Luyện Tháp.

Bên ngoài mưa gió, nhưng Lý Phù Trần vẫn không để ý, không có việc gì thì đi Thương Lan Hồ câu Bảo ngư.

Mấy tháng trước, sau khi hắn mua sáu mươi viên Long Hổ Đan, cống hiến của hắn chỉ còn lại hai vạn chín ngàn năm trăm điểm.

Trong quá trình tu luyện Tiệt Hình Đạo, hắn thỉnh thoảng đi tới Thương Lan Hồ, nên điểm cống hiến lần nữa đạt tới chín vạn.

Sau khi đổi nhóm sáu mươi viên Long Hổ Đan lần thứ hai, điểm cống hiến của Lý Phù Trần nháy mắt bằng không.

Cho nên hai tháng tiếp theo này, hắn dự định ở lại Thương Lan Hồ.

Một bên luyện công, một bên câu cá.

Tám ngàn năm trăm cân.

Chín nghìn cân.

Chín ngàn năm trăm cân.

Một vạn cân.

Khoảng cách Ngoại Tông Đại Tái còn lại một tuần, Lý Phù Trần cuối cùng cũng đem Tiệt Hình Đạo tu luyện đến tầng thứ hai viên mãn.

Lực lượng thân thể đạt tới một vạn cân.

Vốn chỉ bằng sáu mươi viên Long Hổ Đan, thì không cách nào đem Tiệt Hình Đạo tu luyện đến tầng thứ hai viên mãn.

Mà Lý Phù Trần cũng không có nhiều điểm cống hiến đi đổi Long Hổ Đan nữa.

Cũng may Thương Lan Hồ cái gì không có, chỉ có rất nhiều Bảo ngư.

Mấy ngày này, Lý Phù Trần thường thường ăn mấy con Bảo ngư cấp một cùng Bảo ngư cấp hai.

Bảo ngư cấp một giá một cân một trăm điểm cống hiến, mười cân chính là một ngàn điểm, ăn một con không kém Long Hổ Đan bao nhiêu.

Bảo ngư cấp hai giá một cân một nghìn điểm cống hiến, ăn một con bằng với vài viên Long Hổ Đan.

Khi lực lượng thân thể đạt tới một vạn cân, cân nặng của Lý Phù Trần lên đến một trăm sáu mươi cân, mỗi tấc huyết nhục trên cơ thể cứng cõi không cách nào tưởng tượng.

Nhưng hắn cao một thước bảy mươi lăm, cũng không có vẻ quá mức cường tráng, vẫn một cái hình dạng gầy gò, nhìn qua chỉ tối đa một trăm hai ba mươi cân mà thôi, chỉ làm người khác cảm giác dũng mãnh hơn một chút.

“Công pháp luyện thể không phải người nào cũng có thể tu luyện, tài nguyên tiêu hao vào một thân nếu đổi thành kim tệ không sai biệt lắm khoảng sáu mươi vạn kim tệ trờ lên.”

Lý Phù Trần cảm khái.

Lực lượng từ mấy trăm cân lên một vạn cân, Lý Phù Trần tiêu hao đủ năm trăm viên Thối Thể Đan, một trăm hai mươi viên Long Hổ Đan, một số Bảo ngư, đổi thành điểm cống hiến cũng có ba mươi mấy vạn, đổi thành kim tệ chính là trên sáu mươi vạn.

Sáu mươi vạn là giá cả thông thường, trên thực tế ở bên ngoài, Thối Thể Đan là đan dược quý hiếm, rất khó mua được.

Cho nên, không khoa trương mà nói, muốn bồi dưỡng một Võ giả vạn cân lực, đủ làm một gia tộc tán gia bại sản, cho dù Lý gia đều phải thương gân động cốt, nguyên khí tổn thương.

Đây là một vạn cân lực, nếu như hai vạn cân, năm vạn cân, mười vạn cân, không biết còn tốn hao bao nhiêu tài nguyên.

Quan trong nhất chính là theo lực lương ngày càng tăng, tài nguyên như vậy đã không còn tác dụng gì.

Hiện tại Lý Phù Trần đang dùng đan dược luyện thể Hoàng cấp Cao giai, Long Hổ Đan, chờ khi Tiệt Hình Đạo đến viên mãn, lúc đó phải cần đan dược luyện thể Hoàng cấp Đỉnh giai mới được.

Mà một viên đan dược luyện thể Hoàng cấp Đỉnh giai giá một vạn điểm cống hiến, đổi thành kim tệ cũng phải hai vạn.

Lý Phù Trần nghĩ đến là đau đầu.

“Không biết trong tông môn, đan dược cao cấp nhất có cấp bậc gì.”

Tuy rằng con đường luyện thể rất khó đi.

Trong một vạn người, chỉ có một người có thể kiên trì tới cùng, nhưng Lý Phù Trần sẽ không bỏ qua con đường này.

Hắn tin tưởng lấy năng lực của mình, nhất định thu được đầy đủ tài nguyên, mà chỉ cần đủ tài nguyên, con đường luyện thể có thể tiếp tục đi tới.

Bởi vì ăn quá nhiều Bảo ngư cấp một cùng Bảo ngư cấp hai, hai tháng này, Lý Phù Trần thu hoạch không lớn lắm, đến Nhiệm Vụ Đại Điện giao nộp, tất cả Bảo ngư cộng lại mới bốn ngàn điểm cống hiến, có ít còn hơn không.

Trưởng lão nhiệm vụ lần đầu tiên thấy Lý Phù Trần thu hoạch ít như vậy, trong lòng được an ủi rất nhiều, thầm nghĩ:

“Hóa ra tiểu tử này cũng có lúc thất bại.”

Khi Lý Phù Trần trên đường trở về, thấy được một màn làm hắn kinh ngạc.

Ô Thanh Mai đi với Thượng Quan Hồng tương đối gần gũi, dĩ nhiên đi cùng với một thiếu niên hổ bối (lưng) eo lang.

Nếu hắn đoán không sai, thiếu niên này chắc là đứng đầu mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông, bài danh thứ nhất của Thí Luyện Tháp, Vũ Văn Thiên.

Căn cốt ngũ tinh duy nhất của Ngoại Tông.

“Ô Thanh Mai này, không đơn giản a!”

Lý Phù Trần thầm nghĩ.

Chuyện của người khác, hắn lười quản, thu hồi tầm nhìn, đang định rời đi.

Không ngờ Vũ Văn Thiên cũng nhìn thấy Lý Phù Trần, gọi lại hắn nói:

– Lý Phù Trần, chờ một chút.

– Có chuyện gì sao?

Lý Phù Trần hỏi.

Vũ Văn Thiên nói:

– Ta là Vũ Văn Thiên, ngươi nên biết tên của ta, thế nào, có hứng thú làm người theo đuổi của ta hay không. Ngươi yên tâm, ta sẽ không yêu cầu ngươi chia sẽ tài nguyên, đơn giản chỉ là thưởng thức ngươi.

Lý Phù Trần hỏi ngược lại:

– Ta chỉ là căn cốt phổ thông, đối với ngươi hẳn là không có giá trị nào.

Vũ Văn Thiên cười nói:

– Tiềm lực mặc dù trọng yếu, hiện tại cũng trọng yếu, đem hy vọng ký thác vào tiềm lực, theo ta thấy, chỉ là hành vi của kẻ hèn yếu, ngươi bộc phát ra thực lực của thiên kiêu, chứng tỏ ngươi không phải người tầm thường.

– Ta rất vui khi ngươi đánh giá như vậy, nhưng mà ta không muốn làm người theo đuổi của bất kỳ ai.

Lý Phù Trần lắc đầu.

Ô Thanh Mai bên cạnh Vũ Văn Thiên khuyên nhủ:

– Lý Phù Trần, ngươi nên suy nghĩ một chút, Vũ Văn sư huynh nhưng là căn cốt ngũ tinh, hắn đổi tài nguyên trong tông đều là ba thành, nếu ngươi thành người theo đuổi của hắn, chỗ tốt sau này không ít.

Ở Thương Lan Tông, đẳng cấp vô cùng nghiêm ngặt, đệ tử Ngoại Tông chia là Tam đẳng, Nhị đẳng cùng với Nhất đẳng, mà trên Nhất đẳng còn có thiên kiêu.

Tuy rằng thiên kiêu cũng là đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, nhưng trong tông môn khi đổi tài nguyên được giảm nửa giá.

Vũ Văn Thiên làm thiên kiêu đứng đầu Ngoại Tông, căn cốt ngũ tinh duy nhất, đổi tài nguyên chỉ cần ba thành giá cả.

Lý Phù Trần tất nhiên rất hâm mộ, nhưng hắn không muốn trở thành người theo đuổi của bất kỳ ai, vẫn cự tuyệt Vũ Văn Thiên.

Nhìn bóng lưng Lý Phù Trần rời đi, Ô Thanh Mai nói:

– Đúng là không biết cân nhắc.

Vũ Văn Thiên không thèm để ý nói:

– Không sao cả, ta chỉ ngạc nhiên muốn biết một chút về hắn mà thôi.

Làm vương giả trong hàng đệ tử Ngoại Tông, hắn không đem bất cứ ai để vào trong mắt, cũng không vì vậy mà tức giận.

Phía xa, một bóng người vội vã chạy tới.

– Ô sư muội, bây giờ ngươi hồi chuyển tâm ý, ta sẽ tha thứ cho ngươi.

Người đến là Thượng Quan Hồng, vẻ mặt buồn bã.

Ô Thanh Mai lạnh nhạt nói:

Thượng Quan sư huynh, ta chưa bao giờ thích ngươi, như thế nào hồi chuyển tâm ý.

– Ô sư muội, ngươi không nên gạt ta, nếu như ngươi không thích ta, lúc trước vì sao đi với ta gần như vậy.

Thượng Quan Hồng lắc đầu, vẻ mặt đau lòng.

Ô Thanh Mai nói:

– Ta chỉ coi ngươi như một bằng hữu, ngươi đừng suy nghĩ nhiều.

– Ô sư muội, ngươi thật muốn tuyệt tình tuyệt nghĩa, ngươi vứt bỏ ta, không phải vì hắn mạnh hơn ta sao?

Thượng Quan Hồng chỉ vào Vũ Văn Thiên.

Vũ Văn Thiên lạnh nhạt nói:

– Thượng Quan Hồng, dây dưa mãi là hành vi vô cùng ngu xuẩn, nếu Ô sư muội nói không thích ngươi, ngươi hãy chết tâm đi.

– Vũ Văn Thiên, ngươi chờ đó, một ngày nào đó ta sẽ đánh bại ngươi.

Thượng Quan Hồng nhìn Vũ Văn Thiên cùng Ô Thanh Mai, giận dữ rời đi.

– Thế giới này, quá nhiều người vô vị.

Vũ Văn Thiên lắc đầu.

Chương 69: Bách Thú Lâm

Một tuần nhanh chóng qua đi, Ngoại Tông Đại Tái bắt đầu rồi.

Ngoại Tông Đại Tái chia làm hai bộ phận, bộ phận thứ nhất là thi đấu xông quan, bộ phận thứ hai là thi đấu bài danh.

Tất cả đệ tử Ngoại Tông từ Luyện Khí cảnh bát trọng trở lên, đi tới Bách Thú Lâm, hai mươi người đầu tiên xông qua Bách Thú Lâm, mới có thể tiến hành thi đấu bài danh của đệ tử Ngoại Tông.

Trên đất trống trước Bách Thú Lâm, hơn một vạn đệ tử Ngoại Tông tập trung một chỗ.

Phía trước bọn hắn, Đại trưởng lão của Ngoại Tông, Tiêu Trường Phong đưa lưng về phía Bách Thú Lâm, cao giọng nói:

– Trong Bách Thú Lâm, ngoại trừ không được giết người, không có bất kỳ quy cũ nào, hai mươi người đầu tiên xông qua Bách Thú Lâm, mới có tư cách tham gia thi đấu bài danh, những người còn lại đều loại toàn bộ. Mặt khác, ta phải nhắc nhở các ngươi là Bách Thú Lâm rất lớn, tông môn có nuôi hàng trăm Nhất cấp Yêu thú, thậm chí có Yêu thú biến dị, vô cùng cường đại, cho nên trong các ngươi, có lẽ sẽ có người không ra được Bách Thú Lâm, chôn xương trong rừng, hãy chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.

Hắn nói những lời này thật ra là hù dọa, vì để phòng ngừa ngoài ý muốn, ngoại trừ một vạn đệ tử Ngoại Tông này ra, còn có mười mấy tên Trưởng Lão Ngoại Tông cùng hơn một nghìn Chấp Sự Ngoại Tông cũng sẽ tiến vào trong đó.

Đương nhiên, mỗi một khóa đệ tử Ngoại Tông Đại Tái, xuất hiện tử vong là chuyện rất bình thường, dù sao sẽ luôn có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, tông môn chỉ có thể tận lực giảm bớt việc này.

Trong đám người, có năm người đến từ Vân Vụ Thành, theo thứ tự là Lý Phù Trần, Quan Tuyết, Chúc Hồng Tú, Dương Khai cùng với Thân Đồ Tuyệt.

Lý Phù Trần cùng Quan Tuyết có tu vi Luyện Khí cảnh cửu trọng.

Chúc Hồng Tú, Dương Khai cùng với Thân Đồ Tuyệt đều là Luyện Khí cảnh bát trọng.

Trong đó, Chúc Hồng Tú là Luyện Khí cảnh bát trọng trung kỳ, Dương Khai là Luyện Khí cảnh bát trọng đỉnh phong, Thân Đồ Tuyệt là Luyện Khí cảnh bát trọng sơ kỳ.

Ánh mắt của Dương Khai và Thân Đồ Tuyệt lén nhìn Lý Phù Trần, vẻ mặt vô cùng phức tạp.

Ở Vân Vụ Thành, bọn họ là thiên chi kiêu tử, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, người đứng đầu những thế lực nhỏ thấy họ cũng phải khách khí.

Nhưng sau khi đi tới Thương Lan Tông, bọn họ cái gì cũng không phải.

Lúc mới tới, bởi vì không quen với bầu không khí của tông môn, nên bọn họ đã bị đánh vài lần.

Nhưng so với bọn họ, Lý Phù Trần chỉ là một căn cốt phổ thông đã “phong sinh thủy khởi” ở Ngoại Tông rất tốt, không những không bị người khác đánh, ngược lại còn đánh người.

Trong đó còn có thiên kiêu.

Cái này làm bọn họ chấn động cùng đố kị.

– Được rồi, mọi người hãy tiến vào Bách Thú Lâm.

Đại Trưởng lão Ngoại Tông, Tiêu Trường Phong vung tay, quát lên.

Nghe vậy, hơn một vạn đệ tử Ngoại Tông giống như vô số cá nhỏ, nối đuôi nhau đi vào Bách Thú Lâm.

– Tiêu trưởng lão, đệ tử Ngoại Tông Đại Tái khóa này, có không ít hạt giống a.

Một Trưởng Lão Ngoại Tông bên cạnh thu hồi tầm nhìn, nghiêng đầu nói với Tiêu Trường Phong.

Tiêu Trường Phong gật đầu, nói:

– Theo kinh nghiệm nhiều năm của lão phu, đệ tử Ngoại Tông Đại Tái khóa này, đuổi thẳng khóa trước.

– Khóa tốt nhất kia, khóa có Kiếm Si?

Một gã Trưởng Lão Ngoại Tông hoảng sợ.

Một khóa có Kiếm Si kia, có thể nói là quần anh tập trung, không chỉ Kiếm Si, còn có Kiếm Hổ cùng Vô Tình Kiếm, ba người này hiện đã là đệ tử Chân Truyền, tu vi đạt tới Địa Sát cảnh.

Trong tông môn vẫn còn bàn luận, một khóa có Kiếm Si kia, có thể nói là Thương Lan Tông trăm năm mạnh nhất một khóa.

Tiêu trưởng lão nói:

– Đứng đầu mười đại thiên kiêu khóa này, Vũ Văn Thiên, đủ so với Kiếm Hổ, Thượng Quan Hồng so với Vô Tình Kiếm còn kém một chút, hơn nữa khóa này có mười đại thiên kiêu, khóa lần trước chỉ có tám thiên kiêu, cho nên so sánh qua có thể bằng nhau.

– Điều này cũng đúng.

Các Trưởng Lão Ngoại Tông gật đầu.

Giữa Bách Thú Lâm, rừng cây u ám, yêu khí tràn ngập.

Hơn một vạn đệ tử Ngoại Tông tiến vào trong đó, giống như con trâu xuống biển vậy, một chút động tĩnh cũng không truyền ra.

Mà trên ngọn cây, tán cây, hoặc trong bụi cây rậm rạp, có thể thấy không ít thân ảnh của Chấp Sự Ngoại Tông.

Đẳng cấp trong Thương Lan Tông nghiêm ngặt, chức vị từ thấp đến cao theo thứ tự là đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông, đệ tử Nội Tông Chấp Sự Nội Tông, Chấp Sự Ngoại Tông, Chấp Sự Nội Tông, Trưởng Lão Ngoại Tông, Trưởng Lão Nội Tông.

Đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông tất nhiên là Luyện Khí cảnh, đệ tử Chấp Sự Nội Tông cùng Chấp Sự Ngoại Tông là Quy Nguyên cảnh, Chấp Sự Nội Tông cùng Trưởng Lão Ngoại Tông là Địa Sát cảnh, Trưởng Lão Nội Tông đều là Thiên Cương cảnh.

Hơn một nghìn Chấp Sự Ngoại Tông chính là một ngàn Võ giả Quy Nguyên cảnh, chỉ cần không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, những đệ tử Ngoại Tông này muốn chết cũng khó.

Ngoài ra, tiến vào trong đó còn có mười mấy Trưởng Lão Ngoại Tông.

Trưởng Lão Ngoại Tông có tu vi Địa Sát cảnh, một khi bọn họ ẩn dấu, Võ giả Quy Nguyên cảnh cũng rất khó phát hiện.

Vèo vèo…

Trong rừng rậm u ám, từng đạo thân ảnh xuyên qua, có nhanh có chậm.

Lý Phù Trần có chút may mắn khi mình tu luyện Toàn Phong Thối, môn thối pháp này trong chiến đấu tuy không có bao nhiêu tác dụng, nhưng dùng để chạy vô cùng tốt.

Bàn chân giẫm lên một cành cây to, Lý Phù Trần nghiêng đầu nhìn phía sau, nếu như hắn cảm giác không sai, phía sai hắn có một Chấp Sự Ngoại Tông đi theo.

Chấp Sự Ngoại Tông có tu vi Quy Nguyên cảnh, mà tu vi Quy Nguyên cảnh liền có thể tu luyện khinh công.

Cấp bậc của công pháp luyện thể thấp nhất là Hoàng cấp Đỉnh giai.

Cấp bậc của khinh công thấp nhất cũng là Huyền cấp Đê giai.

Tu luyện khinh công, người nhẹ như yến, chạy gấp trên đường thì một chút động tĩnh cũng không truyền ra, nếu không phải Linh hồn của Lý Phù Trần mạnh mẽ, ý thức nhạy cảm, thì không có khả năng cảm giác được sự tồn tại của Chấp Sự Ngoại Tông.

– Chẳng lẽ tiểu tử này phát hiện ta.

Trên một cây to phía sau, một tên Chấp Sự Ngoại Tông khoảng chừng bốn mươi tuổi lộ ra kinh ngạc.

Hắn tu luyện khinh công Huyền cấp Đê giai Vân Nhạn Quyết, khi vận chuyển Chân khí, không sinh ra bất kỳ tiếng động nào, đương nhiên, dưới điều kiện là tốc độ không quá nhanh, nếu tốc độ quá nhanh cũng sẽ sinh ra tiếng gió.

Dù sao hắn chưa tu luyện Vân Nhạn Quyết đến cảnh giới Đại Thành.

Chỉ có Vân Nhạn Quyết cảnh giới Đại Thành, mới có khả năng dưới tốc độ cực hạn, vô thanh vô tức.

Lý Phù Trần đem Toàn Phong Thối tu luyện đến cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa, tốc độ nhanh như gió, như một ngôi sao vượt qua từng tên đệ tử Ngoại Tông.

Vù!

Đột nhiên, một con Lam Văn Mãng to bằng bắp đùi đánh tới Lý Phù Trần.

Yêu thú Nhất cấp Cao giai Lam Văn Mãng.

Một trong những Yêu thú có tốc độ công kích nhanh nhất trong Yêu thú Cao giai.

Trong tay Chấp Sự Ngoại Tông sau lưng Lý Phù Trần nhiều hơn một ám khí, tùy thời chuẩn bị xuất thủ cứu giúp.

Kỳ thực Lý Phù Trần đã thấy Lam Văn Mãng từ lâu, nhưng hắn cũng không đổi đường đi.

Lý Phù Trần vung lên quyền trái, nắm đấm phát ra sau mà đến trước, hung hăng đánh vào đầu Lam Văn Mãng.

Ầm!

Máu tươi bắn tung tóe, Lam Văn Mãng nháy mắt trở thành rắn không đầu.

“Tốc độ xuất thủ thật nhanh, lực đạo thật mạnh.”

Chấp Sự Ngoại Tông vô cùng kinh ngạc.

Tốc độ xuất thủ của Lý Phù Trần càng ngang bằng với Võ giả Quy Nguyên cảnh cấp thấp, lực đạo xuất ra cũng quá mạnh.

Phải biết rằng một quyền đánh bay Lam Văn Mãng thì dễ, nhưng một quyền đánh bể đầu Lam Văn Mãng, không phải một người bình thường có thể làm được.

Bất kể là nhân loại, hay Yêu thú, đầu luôn là nơi cứng rắn nhất.

“Người này vô cùng mạnh, theo hắn cũng không có tác dụng gì, hay là đi xem những đệ tử Ngoại Tông yếu khác đi!”

Chấp Sự Ngoại Tông có nghĩa vụ bảo vệ đệ tử Ngoại Tông an toàn, thế nhưng Lý Phù Trần quá mạnh mẽ, căn bản không cần hắn bảo hộ, dù sao trong Bách Thú Lâm, không có khả năng xuất hiện Yêu thú Nhị cấp.

“Đi rồi chưa?”

Lý Phù Trần nhíu mày, nói thật, bị người theo dõi, hắn vẫn không được tự nhiên.

Một quyền đánh bể đầu Lam Văn Mãng chủ yếu là thể hiện một chút.

Quả nhiên, Chấp Sự Ngoại Tông theo hắn đã rời đi.

Chương 70: Lấy một địch trăm

Bách Thú Lâm rất lớn, nằm giữa quần sơn và kéo dài vào sâu bên trong.

Muốn đi qua Bách Thú Lâm, ít nhất cũng mất ba ngày.

Buổi sáng xuất phát, lúc này đã vào buổi trưa.

Lý Phù Trần cũng không vội vàng chạy đi, mà nghỉ ngơi ăn một chút lương khô.

Ba ngày không ngủ nghỉ chạy đi, ai cũng ăn không tiêu, lúc cần nghỉ ngơi phải nghỉ ngơi, đảm bảo trạng thái của mình bảo trì tốt nhất.

Lý Phù Trần nghỉ ngơi nửa canh giờ lại tiếp tục chạy đi.

Nếu có cường giả tuyệt thế bay trên bầu trời Bách Thú Lâm, sử dụng ý chí cường đại quét qua, có thể phát hiện, hơn một vạn đệ tử Ngoại Tông cơ bản chia làm mười nhóm.

Nhóm đầu tiên là đám người Vũ Văn Thiên, bọn họ đem nhóm thứ hai bỏ lại rất xa.

Bởi vì Lý Phù Trần nghỉ ngơi nửa canh giờ nên còn ở nhóm thứ mười.

Về phần sau nhóm thứ mười, đều là một vài “lính tôm tướng cua”, tới là để góp đủ số, bọn họ ý thức được thực lực của bản thân mình thấp kém, nên không có toàn lực chạy đi.

Sau nửa canh giờ, Lý Phù Trần vượt qua nhóm người thứ chín.

Lại nửa canh giờ, Lý Phù Trần vượt qua nhóm thứ tám.

Khi gần đuổi theo nhóm thứ bảy thì hơn trăm người đem Lý Phù Trần vây lại.

Cầm đầu rõ ràng là bảy đại cao thủ dưới trướng Phương Liệt Hải.

Niếp Minh chậm rãi nói:

– Lý Phù Trần, ta biết thực lực của ngươi rất mạnh, không ai trong chúng ta có thể địch lại một chiêu của ngươi, nhưng lấy trăm người chúng ta, cho dù ngươi là thần tiên cũng không thông qua được.

Lý Phù Trần đứng trên nhánh cây cao mấy thước, ánh mắt nhìn xuống nói:

– Xem ra các ngươi đều bỏ thi đấu xông quan.

– Không sai, thi đấu xông quan chỉ có hai mươi người thông qua, dù sao đi nữa chúng ta cũng không có hy vọng.

Thôi Thiết nhàn nhạt nói.

Lý Phù Trần nói:

– Ta không hiểu, Phương Liệt Hải cho các ngươi chỗ tốt gì, làm các ngươi phải bán mạng như vậy.

Nếu như Lý Phù Trần không có thực lực, đắc tội hắn cũng không có gì, nhưng Lý Phù Trần đã biểu hiện ra thực lực khủng bố, những người này còn dám làm như thế, nhất định là có nguyên nhân nào đó.

Mai Nhược Long nói:

– Chuyện này ngươi không cần biết.

Kỳ thật bọn họ theo Phương Liệt Hải, bởi vì tương lai.

Phương Liệt Hải là một trong những thiên kiêu, thành tựu trong tương lai nhất định có thể đột phá tới Thiên Cương cảnh, theo một Thiên Cương cảnh, đối với gia tộc hay chính bản thân đều có chỗ tốt thật lớn.

Về phần Lý Phù Trần, bọn họ đắc tội thì có làm sao.

Lý Phù Trần chẳng qua là một căn cốt phổ thông, thành tựu tối đa chỉ là Địa Sát cảnh, không thể so sánh với thiên kiêu.

– Lý Phù Trần, ta khuyên người tốt nhất ở chỗ này, không nên ép chúng ta động thủ.

– Không sai, lấy thực lực của trăm người chúng ta, coi như ngươi bằng sắt, cũng phải thương gân động cốt, trọng thương ở chỗ này.

– Ngươi là một người sáng suốt, nên biết lựa chọn như thế nào.

Rất nhiều thủ hạ của Phương Liệt Hải kêu gào nói.

Lý Phù Trần cười ha ha:

– Một bầy sói dù có nhiều hơn nữa, có thể so sánh với thần long sao, các ngươi, không đủ tư cách.

Lý Phù Trần nói xong, nhảy từ trên cây xuống, thân hình lóe lên, chạy tới trước.

– Ngăn hắn lại, từng cái tiến đánh, phòng ngự thân thể của hắn rất mạnh, không cần lo lắng sẽ giết chết hắn.

Thôi Thiết quát lên.

Vèo vèo…

Hơn trăm tên đệ tử Ngoại Tông Luyện Khí cảnh bát, cửu trọng chặn đánh một người, thanh thế vô cùng to lớn, giống như thủy triều.

– Châu chấu đá xe.

Lý Phù Trần xem thường cười, hai chưởng mở ra, giống hùng ưng giương cánh, xông tới đám người.

Ầm ầm ầm ầm…

Một màn khiến người ta sợ hãi phát sinh, đám người như thủy triều, căn bản không chặn được thế tiến lên của Lý Phù Trần, tất cả đều bị đánh bay, máu tươi văng khắp nơi, tiếng gãy xương liên tục vang lên.

– Các ngươi đã quyết định đắc tội ta, vậy thì chuẩn bị tốt hậu quả đi.

Tốc độ của Lý Phù Trần quá nhanh, người chỗ nào nhiều, hắn liền hướng chỗ đó.

Đến mức một đám người ngã xuống phun máu cùng một chỗ.

– Lý Phù Trần, đừng càn rỡ.

Lấy Thôi Thiết cầm đầu bảy đại cao thủ cùng nhau tấn công Lý Phù Trần, kiếm ảnh như thiên la địa võng, kín không kẻ hở.

– Cút!

Lý Phù Trần xoay tròn, thi triển một chiêu trong Toàn Phong Thối, Phong Quyển Tàn Vân, cước ảnh chằng chịt hướng bốn phương tám hướng bắn ra.

Phốc phốc phốc phốc…

Bảy cao thủ đều phun máu lùi lại, vẻ mặt hoảng sợ.

Quá mạnh mẽ.

Thực lực của Lý Phù Trần đã không thể dùng Luyện Khí cảnh để hình dung, sợ rằng Võ giả Quy Nguyên cảnh cấp thấp cũng không biến thái như vậy.

Cũng không phải nói thực lực của Võ giả Quy Nguyên cảnh cấp thấp không đủ mạnh.

Chủ yếu là phòng ngự thân thể của Võ giả Quy Nguyên cảnh còn kém xa Lý Phù Trần.

Trong nháy mắt đó, Lý Phù Trần đá ra hơn mười cước, nhưng cũng trúng hơn mười kiếm

Nhưng hắn lại không bị thương chút nào, trái lại bọn họ phun máu rút lui.

– Phòng ngự của hắn mạnh hơn, hầu như gấp đôi.

Thôi Thiết cũng phải hít một ngụm khí lạnh.

– Ta không tin, hắn có thể kháng cự bao nhiêu lần công kích.

Người nói chuyện là Mai Nhược Long, lúc này hắn vừa sợ vừa giận.

Bất kỳ công pháp luyện thể nào, trúng nhiều công kích cũng phải khí huyệt sôi trào.

Giống như một khối nham thạch, một búa chém không bể, như nếu chém nhiều lần, cho dù nham thạch cứng rắn hơn cũng phải bể.

– Còn đứng đó làm gì, tất cả lên cho ta.

Mai Nhược Long rống giận.

Kình phong phần phật, bóng người chằng chịt tấn công Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần lạnh lùng nói:

– Các ngươi không biết tốt xấu, vậy đừng trách ta.

Một cổ khí thế nóng cháy bá đạo tản ra từ trên người Lý Phù Trần, thân hình của hắn lóe lên, cước ảnh như trút xuống như mưa, cước thế mãnh liệt như cuồng phong bão táp.

Đám người đều bị gãy xương, chết ngất tại chỗ.

Lúc trước Lý Phù Trần còn khống chế lực đạo, hiện tại hắn không dốc hết toàn lực, nhưng đã đem lực đạo tăng lên đến đủ làm một người trọng thương trong nháy mắt.

Không cẩn thận đánh chết người cũng là chuyện bình thường.

Nhưng cái này cũng không thể trách hắn, nếu đổi thành người khác, bị trăm người bao vây cũng phải tức giận.

Hắn tin tưởng, cho dù đánh chết người, tông môn cũng không trách hắn.

Trong hỗn chiến, ai có thể lưu thủ.

Ầm!

Một cước đá vào vai của Mai Nhược Long, vai của hắn liền lúng xuống, thân hình lóe lên, Lý Phù Trần lại một cước đạp vào hông của Niếp Minh, đem đối phương đá văng xuống đất, thất kiếu chảy máu.

– Được rồi, tất cả dừng tay.

Các Chấp Sự Ngoại Tông núp trong bóng tối đều nhịn không được, lần lượt đi ra.

Bọn họ lo lắng, nếu tiếp tục như thế, Lý Phù Trần sẽ đánh chết vài người.

Thôi Thiết thấy người của mình bị đánh thảm như vậy, cũng đỏ mắt, không để ý giết tới Lý Phù Trần.

– Muốn chết.

Một gã Chấp Sự Ngoại Tông lóe lên ánh sáng lạnh, một chưởng đem Thôi Thiết đánh phun máy bay ra ngoài, cuối cùng thân thể dán lên một cây đại thủ rồi tuột xuống.

– Ngươi đi đi! Ở đây giao cho chúng ta.

Chấp Sự Ngoại Tông cầm đầu nói với Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần hít sâu một hơn, nỗ lực kềm chế sát khí ngày càng mạnh, trầm giọng nói:

– Đa tạ.

Nói xong, xoay người nhanh chóng rời khỏi.

– Thật là một cái sát tinh.

Một thân ảnh đột nhiên lóe lên, một Trưởng Lão Ngoại Tông xuất hiện.

– Trưởng lão.

Các Chấp Sự Ngoại Tông cúi đầu hành lễ.

Trưởng Lão Ngoại Tông phất tay, nói:

– Người này thực lực xuất chúng, thủ đoạn độc ác, may mà nơi này là tông môn, nếu ở bên ngoài, hiện tại những tên này còn sống không vượt qua phân nữa.

– Lấy một địch trăm, trong Ngoại Tông, sợ rằng không có mấy người làm được.

Chấp Sự Ngoại Tông cầm đầu cảm khái.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 1 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 2 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo