1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast
  4. Tập 12 [Chương 56 đến 60]

Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast

Tập 12 [Chương 56 đến 60]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 56: Hai đại thiên kiêu

– Niếp Minh bại, không thể tin được.

– Lý Phù Trần này… ít nhất có thể bài danh trước hai trăm trong năm trăm cường của Ngoại Tông.

– Không sai, chiến đấu trên hồ nước, Niếp Minh tương đối chiếm tiện nghi, thực lực của Lý Phù Trần so với tưởng tượng còn cao hơn.

Mọi người xem chiến nghị luận ầm ỉ.

– Lý Phù Trần, ta đấu với ngươi.

Giữa đám người cách đó không xa, một thân ảnh đi ra, cách Lý Phù Trần chưa tới bốn năm thước, chợt nhảy lên, chém xuống một kiếm.

Một kiếm này giống như phi long, đường kiếm giao nhau, vô cùng khí phách, như thiên mã hoành không.

Kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, Phi Long Kiếm Pháp.

– Là một trong bảy cao thủ dưới trướng Phương Liệt Hải, bài danh thứ ba, Mai Nhược Long, trong năm trăm cường xếp hạng một trăm chín mươi tám.

Có người nhận ra người mới tới.

– Lui về!

Mộc kiếm vung lên, trong khoảnh khắc liền hút lấy mộc kiếm của đối phương, Lý Phù Trần vung lên tay phải, Mai Nhược Long phải lui trở về.

– Trong kiếm ẩn chứa lực hút, một kiếm thật tiêu sái.

Không ít người ủng hộ Lý Phù Trần.

– Muốn chết.

Sắc mặt của Mai Nhược Long đen lại, đối phương nắm bắt thời cơ quá chuẩn, không sớm cũng không muộn, vừa vặn nhắm vào tiết điểm công kích của hắn, nếu không, chỉ có lực hút như thế thì không làm gì được hắn.

Chân đạp trên nước văng tung toé, Mai Nhược Long lướt tới.

Khi tới gần Lý Phù Trần, mộc kiếm trong tay hắn rung lên, hoá thành ba đường kiếm ảnh linh động bao phủ Lý Phù Trần.

Chiêu này gọi là Vân Long Tam Hiện, chính là chiêu thứ hai của Phi Long Kiếm Pháp, vô cùng tinh diệu.

– Kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai gần Tiểu Thành, còn không làm gì được ta.

Lực lượng cánh tay của Lý Phù Trần bạo tăng, giơ mộc kiếm lên cao, sau đó hung hãn chém xuống.

Đùng đùng!

Một kiếm “thạch phá kinh thiên”, dễ dàng phá Vân Long Tam Hiện của Mai Nhược Long.

– Ngươi cũng tiếp ta một kiếm.

Lý Phù Trần bước về phía trước, lại chém một kiếm tới Mai Nhược Long.

Thiếu Thương Kiếm Pháp, đường kiếm đơn giản, kiếm kình hùng hồn bá đạo, dưới sự thi triển của Lý Phù Trần trong người có năm ngàn cân lực, như hổ thêm cánh, thế không thể đỡ.

Mai Nhược Long không ngờ kiếm pháp của Lý Phù Trần lại bá đạo và mạnh mẽ như vậy, căn bản không kịp tránh ra, nếu cứng rắn chống đỡ cũng không chịu được lực đạo như thế này.

– Cuồng ngạo, lui lại.

Đúng lúc này, một thân ảnh hoành không bay tới, che chắn trước Mai Nhược Long, tuỳ ý ra kiếm, ngăn Thiếu Thương Kiếm Pháp của Lý Phù Trần.

Hồ nước nổ tung, bọt nước cùng kình khí hỗn hợp, giống như lợi tiễn, văng khắp nơi.

Sóng nước phập phồng, khoảng cách giữa hai người kéo ra.

Lý Phù Trần tập trung nhìn tới, người ngăn một kiếm của hắn là một thiếu niên anh tuấn, cơ thể không cao không thấp, có một loại cảm giác bá đạo, bao quát chúng sinh.

– Hít, là Phương Liệt Hải!

Tất cả một người đều hút một ngụm khí lạnh.

Phương Liệt Hải, một trong mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông, trong năm trăm cường bài danh thứ mười hai, là căn cốt tứ tinh siêu phàm, đồng thời cũng là Thiếu thành chủ Sơn Hải Thành, một trong chủ thành của Thương Lan Vực, có thể nói là tụ tập vạn ngàn sủng ái, thân phận cao quý, không kém con của Trưởng Lão Nội Tông, thậm chí vượt qua.

– Thực lực của Lý Phù Trần đến cùng mạnh bao nhiêu, không chỉ đánh bại Niếp Minh, áp chế Mai Nhược Long, đối mặt với Phương Liệt Hải, cũng không rơi xuống hạ phong.

– Phương Liệt Hải khẳng định không toàn lực ứng phó, nói cách khác, Lý Phù Trần không phải đối thủ của hắn.

– Cũng phải, dù sao Phương Liệt Hải cũng bài danh thứ mười hai của Ngoại Tông, mười hai cùng hai trăm không cùng một tầng thứ, kém nhau mấy cấp bậc.

Đệ tử trước năm trăm của Ngoại Tông, một tên so với một tên càng biến thái, nhưng trên thực tế, sau một trăm, thực lực không sai biết lắm.

Hơn kém nhau trong vòng mười hạng, phải đánh nhau mới biết ai hơn ai.

Dù sao phân thắng bại, cũng không phải ai thực lực cao liền thắng, còn phải xem phát huy trong chiến đấu cùng năng lực thực chiến.

Thế nhưng trước một trăm thì không giống nhau.

Trước một trăm mới thật sự là đệ tử mạnh nhất của Ngoại Tông, người có thể đi vào danh sách này, không ai không phải Luyện Khí cảnh đỉnh phong.

Không kể thực lực cơ sở, cho dù năng lực thực chiến cũng đứng đầu.

Còn như hạng mười hai, là một tầng thứ cao hơn.

Đệ tử Ngoại Tông tầng thứ này, không thể nghi ngờ là bá chủ Luyện Khí cảnh, có thực lực thuấn sát người khác.

Phương Liệt Hải cho dù có toàn lực ứng phó hay không, trong lòng mọi người đều đánh giá cao Lý Phù Trần.

Nếu đổi thành người khác, Phương Liệt Hải tùy tiện một kiếm có thể đánh bại ngay lập tức.

Hai chân đứng vững trên mặt nước, Phương Liệt Hải nhướng mày:

– Thực lực không tệ, dĩ nhiên chặn được một kiếm chứa ba phần lực đạo của ta.

– Ngươi cũng không tệ.

Lý Phù Trần nói.

– Ha ha!

Phương Liệt Hải cười:

– Ta không biết nói ngươi không biết trời cao đất rộng, hay nói ngươi không có đầu óc, ngươi có tư cách đánh giá Phương Liệt Hải ta sao?

Lý Phù Trần cười nhạt:

– Tuy rằng ngươi mạnh, nhưng không mạnh tuyệt đối, xem ra ngươi rất tự tin.

– Phải không?

Phương Liệt Hải nhếch miệng, trong mắt loé lên tia nguy hiểm.

– Phương Liệt Hải, Ngoại Tông này cũng không phải ngươi độc bá, chuyện hôm nay cứ như vậy đi!

Mắt thấy Lý Phù Trần cùng Phương Liệt Hải sắp động thủ, một thiếu niên vẻ mặt chính khí đi tới.

Phương Liệt Hải nghiêng đầu nhìn qua, sắc mặt âm trầm nói:

– Cao Trường Thiên, ngươi muốn quản chuyện này hả?

Cao Trường Thiên, cũng là một trong mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông, làm người vô cùng chính khí, không cho pháp chuyện khi dễ người khác phát sinh, cho nên hắn thành lập phe phái, cũng bảo vệ người khác.

– Đương nhiên.

Cao Trường Thiên ngạnh nói.

Phương Liệt Hải nhịn tức nói:

– Cao Trường Thiên, ngươi không nên không biết xấu hổ, trước đây ta không tính toán với ngươi, nhưng hôm nay, nếu ngươi muốn cản ta, thì cứ chờ coi.

Cao Trường Thiên đứng chắp tay:

– Ta cũng muốn nhìn, ngươi làm gì được ta.

Mấy năm trước hai người cùng tiến vào Thương Lan Tông, liến nhìn nhau không vừa mắt

Chỉ là thực lực hai người tương đương, một bài danh mười hai, một bài danh thứ mười, có thể nói là sàn sàn, người này không làm gì được người kia.

– Muốn chết.

Phương Liệt Hải nổi giận, vận chuyện Thiết Giáp Công tầng thứ chín, một cổ khí tức cực kỳ kinh khủng hiện ra, cùng lúc đó, mộc kiếm trong tay hắn, đều được bao phủ bởi một cổ Chân khí màu đen nhạt, độ rộng và độ dày của Chân khí vượt xa Niếp Minh cùng Mai Nhược Long.

– Sợ ngươi sao.

Cao Trường Thiên cũng vận chuyển Côn Ngọc Quyết tầng thứ chín, một cổ khí tức cao lớn hiện ra, chống lại Phương Liệt Hải, mộc kiếm trong tay bị một tầng Chân khí màu trắng nhạt bao phủ.

Đùng!

Khí tức của hai người trùng kích nhau, trong không khí truyền ra âm thanh nổ tung.

– Thật đáng sợ, đây là thực lực của thiên kiêu sao!

– Hai đại thiên kiêu quyết đấu, có thể nói Ngoại Tông rầm rộ, thiên kiêu quyết đấu lần trước chính là hơn nửa năm trước.

Mọi người nghị luận ầm ỉ.

Lý Phù Trần nhìn khí tức của hai người, trong mắt hiện ra chiến ý.

Thực lực của hai người quả thực rất mạnh, công pháp nhập môn đều tu luyện đến tầng thứ chín.

Công pháp nhập môn của Thương Lan Tông mặc dù chỉ là công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, nhưng tốn chút thời gian vẫn có thể tu luyện đến cảnh giới cao nhất.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là căn cốt tứ tinh, dưới căn cốt tứ tinh, Luyện Khí cảnh có thể không làm được điểm này, dù có công pháp đan dược giúp đỡ.

Thông thường, tu luyện công pháp là một quá trình tiến hành theo chất lượng.

Mọi người từ đầu đều tu luyện công pháp cơ bản.

Sau đó đổi thành công pháp Hoàng cấp Cao giai gia truyền, sau đó là công pháp nhập môn của tông môn.

Mỗi một lần đổi công pháp, bởi vì kinh mạch được đả thông nhiều và kinh nghiệm tích luỹ lúc trước, tu luyện sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Nói cách khác, vừa mới bắt đầu cho ngươi công pháp cao cấp, ngươi cũng không tu luyện được.

Chương 57: Thí Luyện Tháp

Luận tu vi, Lý Phù Trần thua hai người.

Luận cảnh giới công pháp, Lý Phù Trần cũng không bằng hai người.

Nhưng luận lực lượng và phòng ngự của thân thể, Lý Phù Trần vượt qua hai người rất nhiều.

Toàn bộ Ngoại Tông, ngoại trừ Lý Phù Trần ra, cũng chỉ có một đệ tử Ngoại Tông tu luyện Xích Cấp Chiến Thân đến cảnh giới viên mãn.

Ầm!

Phương Liệt Hải cùng Cao Trường Thiên trong nháy mắt va chạm, kình khí cuồng bạo giống như sấm chớp, nổ vang trên mặt hồ.

– Kinh Đào Hãi Lãng!

Đồng dạng là Kinh Đào Kiếm Pháp, Phương Liệt Hải thi triển ra, so với Niếp Minh lợi hại gấp mấy lần.

Kiếm thế chỉ về, bọt nước lả tả trên mặt hồ bay theo, kém theo kiếm kình, hoá thành sóng nước cuồng bạo trùng kích Cao Trường Thiên.

– Vân Hải Bôn Đằng!

Lưu Vân Kiếm Pháp của Cao Trường Thiên cùng Kinh Đào Kiếm Pháp rất giống nhau, một là sóng nước cuồng bạo, một là biển mây lao nhanh.

Kiếm pháp của Cao Trường Thiên tinh diệu không thua gì Phương Liệt Hải.

Một kiếm chém ra, bọt nước cũng bị hấp dẫn tới, tăng phúc uy thế của kiếm pháp.

Ầm ầm ầm…

Hai đại thiên kiêu đánh nhau một trận, vô cùng kịch liệt, có thể so với Võ giả Quy Nguyên cảnh tầm thường cấp thấp.

– Hai người các ngươi có chừng mực đi! Coi tông quy của Thương Lan Tông là “thùng rỗng kêu to” sao?

Rốt cuộc, động tĩnh trên hồ nước đưa tới một vị Trưởng Lão Ngoại Tông.

Vị Trưởng Lão Ngoại Tông giống như lợi kiếm, phá không chạy tới, vung tay lên, kình khí mạnh mẽ tách ra hai người.

– Trưởng lão.

Phương Liệt Hải cùng Cao Trường Thiên cung kính nói.

– Tất cả giải tán đi! Tập trung một chỗ còn ra cái gì.

Trưởng Lão Ngoại Tông không có ý định nghiêm phạt hai người, ở Thương Lan Tông, cũng cổ vũ đệ tử chiến đấu với nhau, nhưng không quá mức là được.

Trận đại chiến oanh liệt cứ như vậy tạm dừng, nhưng mọi người biết, chuyện này còn chưa kết thúc, chỉ chờ một ngày nào đó mà phát sinh.

Trong nháy mắt, Lý Phù Trần đi tới Thương Lan Tông đã chín tháng.

Ngoại Tông của Thương Lan Tông có một tòa Thí Luyện Tháp ba tầng.

Theo tông quy, đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, sau khi tiến nhập Thương Lan Tông hết một năm, nếu không xông qua Thí Luyện Tháp tầng một, thì bị thủ tiêu thân phận đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, rơi xuống đệ tử Ngoại Tông Nhị đẳng.

Mà trong vòng một năm nếu xông qua Thí Luyện Tháp tầng một, mặc kệ trước kia có thân phận gì, đều thăng làm đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng.

Ngoại trừ tông quy, Thí Luyện Tháp cũng nơi quyết định bài danh của đệ tử Ngoại Tông.

Xông qua Thí Luyện Tháp tầng một, chứng tỏ ngươi đã có thực lực trước năm ngàn.

Xông qua Thí Luyện Tháp tầng hai, chứng tỏ ngươi có thực lực trước năm trăm.

Xông qua Thí Luyện Tháp tầng ba, chứng tỏ ngươi có thực lực trước một trăm.

Mà thời gian thông qua Thí Luyện Tháp, có thể xác định bài danh cụ thể.

Ví dụ như tất cả mọi người đều thông qua Thí Luyện Tháp tầng ba, ngươi so với người khác chậm thì bài danh của ngươi phải thấp hơn.

Đây là lý do, bài danh hơn kém mười tên, thực lực không kém nhau bao nhiêu.

Và cũng là nguyên nhân, thực lực giữa trước một trăm cùng ngoài một trăm chênh lệch nhau rất lớn.

Lý Phù Trần sợ mình quên xông Thí Luyện Tháp, nên sớm chuẩn bị xông qua, nhìn xem thực lực của mình bài danh bao nhiêu.

Thí Luyện Tháp được đặt sâu trong Ngoại Tông, có rất nhiều đệ tử Ngoại Tông xếp hàng ở đây.

– Từng người một, trước tiên gõ Thí Luyện Chung, nếu Thí Luyện Chung không vang, thì không cần xông Thí Luyện Tháp.

Bên ngoài Thí Luyện Tháp cao mấy chục trượng, mấy Chấp Sự Ngoại Tông cùng một nhóm đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông đang duy trì trật tự.

– Nhường đường, ta tới trước.

Một tên đệ tử Ngoại Tông đẩy mọi người ra, cướp lấy vị trí thứ nhất.

Đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông đang duy trì trật tự coi như không thấy chuyện này, loại chuyện này, bọn họ đã thấy nhiều.

Đang!

Tên đệ tử Ngoại Tông này có thực lực rất mạnh, tùy tiện một quyền gõ Thí Luyện Chung vang dội.

– Được rồi, ngươi có thể đi vào!

Chấp Sự Ngoại Tông phất tay nói.

Qua hơn mười hô hấp, ánh sáng của Thí Luyện Tháp tầng một tắt đi, chứng tỏ người này đã xông qua Thí Luyện Tháp tầng một.

Qua một khắc đồng hồ, ánh sáng Thí Luyện Tháp tầng hai cũng tắt.

– Ghi lại, thời gian là bốn mươi tám khắc độ.

Một tên Chấp Sự Ngoại Tông đối với một tên đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông đang đăng ký thời gian nói.

“Bốn mươi tám khắc độ sao?”

Trước khi tới đây, Lý Phù Trần biết, Thí Luyện Tháp dùng đồng hồ nước để tính thời gian, một canh giờ chia làm ba trăm sáu mươi khắc độ, bốn mươi lăm khắc độ là một khắc đồng hồ, bốn mươi tám khắc độ nhiều hơn một khắc đồng hồ một chút.

– Xui, lại không thông qua Thí Luyện Tháp tầng ba.

Rất nhanh, tên đệ tử Ngoại Tông này đi ra, vẻ mặt khó chịu.

– Lưu Đại Thành, thành tích của ngươi là Thí Luyện Tháp tầng hai, thời gian cùa ngươi là bốn mươi tám khắc độ, bài danh hai trăm mười.

Tên đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông vừa nói chuyện vừa đem một mộc bài khắc ba chữ Lưu Đại Thành treo lên vách đá.

Vách đá rất lớn, phía trên treo đầy mộc bài, tổng cộng năm trăm tấm.

Trên mỗi mộc bài đều có tên, mà trên một vài mộc bài phía sau còn có ghi thời gian.

– Tuy hai trăm nghe không tốt, nhưng so với lần trước cao hơn mười người.

Vẻ mặt của Lưu Đại Thành cuối cùng tốt hơn một chút.

– Được rồi, kế tiếp.

Chấp Sự Ngoại Tông phất tay một cái, để cho Lưu Đại Thành rời đi.

Từng đệ tử Ngoại Tông xông qua Thí Luyện Tháp, có vài người ngay cả Thí Luyện Chung đều không gõ vang được, phần lớn xông qua Thí Luyện Tháp tầng một, có thể xông qua tầng hai, không có mấy người.

Lý Phù Trần đi tới trước vách đá, ngẩng đầu nhìn một chút.

Bài danh đệ nhất tên là Vũ Văn Thiên, Thí Luyện Tháp tầng ba, thời gian là mười lăm khắc độ, tên thứ hai là Thượng Quan Hồng, Thí Luyện Tháp tầng ba, thời gian là hai mươi mốt khắc độ…

Thứ mười là Cao Trường Thiên, Thí Luyện Tháp tầng ba, thời gian là ba mươi khắc độ, thứ mười hai là Phương Liệt Hải, Thí Luyện Tháp tầng ba, thời gian là ba mươi khắc độ…

Bài danh ba trăm sáu mươi sáu, Quan Tuyết, Thí Luyện Tháp tầng hai, thời gian là sáu mươi khắc độ.

“Thú vị, nhưng bài danh ở Thí Luyện Tháp này, cũng không quá chính xác.”

Lý Phù Trần hứng thú rất nhiều.

Có người, am hiểu tốc chiến tốc thắng, có người lại am hiểu đánh ổn định.

Có người công kích mạnh, có người phòng ngự mạnh.

Có người sức bật mạnh, có người hậu kình mạnh.

Bài danh thực lực chân chính rất phức tạp, không một đấu một là không thể.

Bài danh của Thí Luyện Tháp chỉ là một tham khảo, hơn nữa cũng không phải tham khảo chính xác.

Độ không ổn định rất lớn.

Vù!

Ngay khi Lý Phù Trần đang quan sát vách đá, ánh sáng của Thí Luyện Tháp tầng ba đột nhiên tắt đi.

– Có người thông qua Thí Luyện Tháp tầng ba, thật lợi hại.

Đám người lập tức sôi sục.

Người đến nơi này, cơ bản đều có thực lực trước năm ngàn, đối với bọn họ mà nói, trước năm trăm đều là nhân vật làm mưa làm gió, trước một trăm đều là nhân vật làm mưa làm gió trong nhân vật làm mưa làm gió.

Tương lai của mỗi người đều có thành tựu không nhỏ.

– Thời gian là năm mươi bốn khắc độ, bài danh năm mươi chín, không tệ.

Chấp Sự Ngoại Tông cười híp mắt nói với người kia.

Sau nửa canh giờ, đến lượt Lý Phù Trần.

Đang!

Lý Phù Trần tuỳ tiện gõ vang Thí Luyện Chung.

Vì đây là lần đầu tiên Lý Phù Trần xông Thí Luyện Tháp, không có mộc bài thân phận, Chấp Sự Ngoại Tông thầm vận chuyển Chân khí, khắc tên của Lý Phù Trần trên một tấm mộc bài.

– Vào đi!

Chấp Sự Ngoại Tông không có bao nhiêu kỳ vọng vào Lý Phù Trần, loại lần đầu tiên xông Thí Luyện Tháp này, có thể xông qua tầng một đã là không tệ, rất ít người có thể xông qua tầng hai.

Lý Phù Trần nhẹ thở ra một hơi, tiến vào Thí Luyện Tháp tầng một.

Chương 58: Mười lăm khắc độ

Thí Luyện Tháp cao mấy chục thước, mỗi tầng cao hơn mười thước.

Khi vào Thí Luyện Tháp tầng một, đường văn trên mặt đất, vách tường, trần nhà đều sáng lên, ở giữa tầng một xuất hiện một đầu Yêu thú phát sáng.

Thí Luyện Tháp thật ra là một toà trận tháp.

Bên trong có vô số trận văn, trận văn thu nạp thiên địa nguyên khí, duy trì trận pháp vận chuyển.

Nguyên Khí Yêu thú do trận pháp ngưng tụ nhắm vào Lý Phù Trần chạy tới, nhìn tốc độ của nó, không thua gì tốc độ của Yêu thú Cao giai.

Phốc!

Lý Phù Trần rút mộc kiếm ra, thân hình xoay tròn, tránh đi công kích của Nguyên Khí Yêu thú, đồng thời mộc kiếm chém vào cổ của nó.

– A, thông qua Thí Luyện Tháp tầng một nhanh như vậy.

Bên ngoài Thí Luyện Tháp, mọi người hết sức kinh ngạc.

Tốc độ thông qua Thí Luyện Tháp tầng một càng nhanh, ở một mức độ nào đó mà nói thì chứng tỏ thực lực càng mạnh.

– Ta đã xem thường hắn.

Chấp Sự Ngoại Tông đứng đầu thầm gật đầu.

Đi tới Thí Luyện Tháp tầng hai, trận văn lại sáng lên, một đầu Nguyên Khí Yêu thú cường đại hơn nhằm vào Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần chém một kiếm vào Nguyên Khí Yêu thú, hắn phát hiện, một kiếm mạnh mẽ như vậy, dĩ nhiên chỉ làm thân thể của nó ảm đạm một chút.

Rất nhanh, dưới Trận Pháp duy trì, thân thể của Nguyên Khí Yêu thú lại sáng lên.

– Xem ra phải công kích yếu điểm của nó.

Vừa rồi Lý Phù Trần chỉ là thử nghiệm, một kiếm chém vào trán của nó, nơi cứng rắn nhất.

Đọ sức vài lần, Lý Phù Trần đâm một kiếm vào cổ của Nguyên Khí Yêu thú.

Ầm!

Nguyên Khí Yêu thú nổ tung, tan thành thiên địa nguyên khí không có hình dạng.

– Thông qua tầng hai chỉ tốn mười hai khắc độ, thông qua tầng ba chắc không có khó khăn gì.

Bên ngoài lại ồn ào lên lần thứ hai.

– Quan trọng nhất chính là hắn tốn bao lâu mới thông qua Thí Luyện Tháp tầng ba.

– Ta đoán trong vòng sáu mươi khắc độ.

– Cái này quá ít đi! Ta đoán là chín mươi khắc độ.

Mọi người nghị luận ầm ỉ, nói ra dự đoán của mình.

Thí Luyện Tháp tầng ba.

Lý Phù Trần có thể cảm giác được, trận văn nơi này cường đại nhất, nguyên khí cũng nồng nặc nhất.

Ngao!

Một đầu Nguyên Khí Cự Lang được ngưng tụ, hai con ngươi giống như hai bảo thạch đang phát sáng.

– Thật nhanh!

Tốc độ của Nguyên Khí Cự Lang quá nhanh, thân hình loé lên, năm móng vuốt giống như năm thanh đao sắc bén, chụp vào mặt của Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần vội vã tránh đi, cũng không kịp phản kích.

Đấu với nhau mấy hiếp, Lý Phù Trần chém một kiếm vào yếu điểm của Nguyên Khí Cự Lang.

Điều kiến cho Lý Phù Trần giật mình chính là một kiếm này vẫn chưa đánh tan Nguyên Khí Cự Lang, chỉ làm cho thân thể nó ảm đạm đi một chút, cũng dưới trận pháp gia trì, từ từ sáng lên.

– Thì ra là thế, Nguyên Khí Yêu thú ở tầng ba có phòng ngự rất mạnh, dù có đánh trúng yếu điểm cũng không thể đánh tan nó, trừ khi công kích của ta đạt tới trình độ cực cao.

– Nhưng yếu điểm bị đánh trúng, Nguyên Khí Yêu thú khôi phục chậm hơn rất nhiều, không khôi phục lập tức.

Bên ngoài.

Đồng hồ nước đã chảy xuống bốn mươi lăm khắc độ.

Bốn mươi sáu khắc độ.

Bốn mươi bảy khắc độ.

Năm mươi khắc độ.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trận văn của Thí Luyện Tháp tầng ba vẫn sáng như trước.

– Chết!

Nguyên Khí Yêu thú do trận pháp ngưng tụ ra, công kích cũng không quá ảo diệu, nhưng tốc độ lại cực nhanh, chỉ liên tục công kích yếu điểm mới có thể đánh tan nó.

Công kích những chỗ khác nhiều hơn cũng vô dụng.

Sau một thời gian, Lý Phù Trần cũng bắt được quy luật của Nguyên Khí Yêu thú, dự đoán được động tác của Nguyên Khí Yêu thú, bốn kiếm liên tiếp giải quyết nó.

Trận văn tắt đi, Lý Phù Trần đi ra Thí Luyện Tháp.

– Năm mươi bốn khắc độ, bài danh sáu mươi.

Chấp Sự Ngoại Tông đứng đầu cười híp mắt nói.

“Năm mươi bốn khắc độ sao?”

Lý Phù Trần cũng không bất ngờ.

Hiện tại, thực lực của hắn còn kém Phương Liệt Hải cùng Cao Trường Thiên một ít.

Cảnh giới công pháp của hai người hơn hắn một tầng, tu vi cũng cao hơn hắn, hơn nữa luyện thể không kém, thực lực cơ bản vượt qua Lý Phù Trần không ít.

Nhưng Lý Phù Trần cũng có ưu thế của mình, đó chính là lực phòng ngự rất mạnh.

Chân chính liều mạng, Lý Phù Trần chưa chắc bại dưới tay Phương Liệt Hải cùng Cao Trường Thiên.

Trên vách đá, mộc bài của Lý Phù Trần treo đến vị trí thứ sáu mươi, đây là một vị trí vô cùng vinh quang.

– Thì ra hắn là Lý Phù Trần, lại mạnh mẽ như vậy.

Mọi người ở đây, hơn phân nửa đều biết cái tên Lý Phù Trần.

– Đúng lá mãnh nhân a, tốc độ tiến bộ so với mười đại thiên kiêu.

– Nói đến, ta cũng thật tò mò, nếu tốc độ tiến bộ của hắn nhanh như vậy, sao không được chọn làm thiên kiêu.

– Chuyện này ngươi còn không biết! Lý Phù Trần là căn cốt phổ thông, một căn cốt phổ thông, cho dù ngộ tính cao tới đâu cũng không xứng với thân phận thiên kiêu.

– Chậc, trong lịch sử của Thương Lan Tông, còn chưa xuất hiện căn cốt phổ thông có ngộ tính cao như vậy.

Biết được Lý Phù Trần chỉ có căn cốt phổ thông, những người chưa biết vô cùng kinh ngạc.

Không qua mấy ngày, tin tức Lý Phù Trần đạt được bài danh thứ sáu mươi của Thí Luyện Tháp truyền khắp Ngoại Tông.

Bài danh Thí Luyện Tháp tuy không thể nói rõ cái gì, nhưng ít ra cũng chứng tỏ thực lực của Lý Phù Trần lọt vào trước một trăm.

Chuyện này không thể nào nghi ngờ.

“Tuy ta tạm thời không cần điểm cống hiến, nhưng sau này cần điểm cống hiến gấp hiện tại mười lần trăm lần, không tích luỹ điểm cống hiến, sau này phải khó khăn rất lâu.”

Trong tông môn, điểm cống hiến vĩnh viễn không ngại nhiều.

Đổi một môn Võ học bí tịch Hoàng cấp Đỉnh giai, cần hơn một nghìn điểm cống hiến, đổi một môn Huyền cấp Đê giai cần hơn một vạn điểm cống hiến, Huyền cấp Trung giai cần hơn ba vạn điểm cống hiến.

Mà một viên đan dược Hoàng cấp Trung giai có giá mấy trăm điểm cống hiến, một viên Hoàng cấp Cao giai giá trị hơn một nghìn điểm cống hiến, một viên Hoàng cấp Đỉnh giai có giá mấy nghìn điểm cống hiến, về phần Huyền cấp Đê giai, loại đan dược này cho dù cao tầng của tông môn đều quan tâm, giá trị mấy vạn điểm cống hiến.

Ngoài ra, bảo kiếm bì giáp cũng cần điểm cống hiến đi đổi.

Hiện tại chưa dùng không có nghĩa là tương lại không dùng tới.

Chờ đến lúc cần nhiều điểm cống hiến lại đi kiếm thì lãng phí quá nhiều thời gian.

Lý Phù Trần suy nghĩ một buổi tối, quyết định đi mỏ khoáng thử vận may.

So với đi mỏ khoáng tìm khoáng thạch, thì câu Bảo ngư ổn định hơn, lấy năng lực của Lý Phù Trần, thì mỗi tháng đều có thể kiếm được mấy vạn điểm cống hiến.

Tìm khoáng cần phải xem vận khí.

Vận khí tốt, nói không chừng một lần kiếm được mấy vạn điểm cống hiến, vận khí không tốt, một tháng kiếm được mấy chục mấy trăm điểm cống hiến là chuyện bình thường.

Lý Phù Trần nghĩ vận khí của mình khá tốt, nếu không cũng không gặp nhiều Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch như vậy.

Lý Phù Trần cũng không biết, khi hắn tiến vào mỏ kháng được vài ngày, Quan Tuyết đi xông Thí Luyện Tháp.

Bài danh một trăm chín mươi tám.

Bài danh này tuy kém Lý Phù Trần, nhưng bàn về tốc độ tiến bộ, trong mười đại thiên kiêu cũng là thượng đẳng.

Mà không biết lúc nào, tin tức Quan Tuyết cùng Lý Phù Trần đến từ một cái thành thị truyền ra.

Điều này làm cho mấy người chú ý và cảnh giác.

Nửa tháng trôi qua, Lý Phù Trần không thu hoạch được gì.

Hắn phải thừa nhận, lúc trước chỉ là vận may.

Muốn tìm một khối khoáng thạch Hoàng cấp Đê giai lớn trong mỏ khoáng đã là một chuyện khó khăn, chớ đừng nói tới khoáng thạch Hoàng cấp Trung giai cùng Hoàng cấp Cao giai.

Rơi vào đường cùng, Lý Phù Trần đành phải đi Thương Lan Hồ, bắt đầu sinh hoạt câu cá.

Cùng lúc đó, hắn đã đem Công ý của Xích Hỏa Quyết tầng thứ tám vững chắc, Lý Phù Trần quyết định công pháp đan dược Xích Hỏa Hoàn.

Dựa vào Xích Hoả Công ý trong Xích Hỏa Hoàn, Xích Hỏa Quyết đột phá đến tầng thứ chín cũng không khó lắm.

Phải biết rằng, trong vòng một năm, tu luyện Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ chín, được thưởng mười vạn điểm cống hiến, Lý Phù Trần vẫn chưa quên.

Chương 59: Phần thưởng công pháp

Bùng!

Trong một gian phòng có cửa sổ.

Dưới ánh mặt trời, Lý Phù Trần như hoá thân thành một hoả nhân, khí tức trên người hắn nóng cháy, hung mãnh vô cùng.

Dần dần, một đoá hoa màu đỏ nóng bỏng xuất hiện trên đỉnh đầu của Lý Phù Trần.

Hỏa Hoa Tụ Đỉnh!

Dị tượng Xích Hỏa Quyết tầng thứ chín.

Mà tu vi của Lý Phù Trần lúc này, dưới sự kích thích của Xích Hỏa Quyết tầng thứ chín, một lần đột phá đến Luyện Khí cảnh bát trọng.

Lúc này, Lý Phù Trần cảm giác thân thể như núi lửa sắp bộc phát, lực lượng cường đại không chỗ phát ra.

Lý Phù Trần hét lớn một tiếng, cách không đánh một quyền vào vách tường.

Két!

Vách tường rắn chắc xuất hiện mấy cái khe.

Cách mấy thước, chỉ dựa vào quyền kình có thể làm vách tường xuất hiện mấy cái khe, Chân khí của Lý Phù Trần mãnh mẽ đến trình độ có thể tưởng tượng được.

– Đây là Xích Hỏa Quyết tầng thứ chín sao?

Nếu nói Xích Hỏa Quyết tầng thứ tám là một hoả lò bình thường, thì Xích Hỏa Quyết tầng thứ chín chính là một hoả lò đang đốt cháy nhiên liệu, lúc nào cũng toả nhiệt, chỉ thoáng vận chuyển Chân khí, Xích Hoả Chân khí liền dâng lên thiêu đốt, thôn phệ mọi thứ.

Từ trong thùng bắt ra một con Bảo ngư cấp một, Lý Phù Trần mở bàn tay ra, Xích Hoả Chân khí dâng lên.

Chỉ trong chốc lát, một con Bảo ngư cấp một đã chín.

– Tu luyện công pháp nóng cháy, sau này khi đi bên ngoài, không cần phiền não vì thiếu lửa.

Lý Phù Trần cười cười, tâm trạng khá tốt.

Tuy rằng sinh hoạt câu cá an nhàn, nhưng Lý Phù Trần mới mười lăm tuổi, cũng rất hưởng thụ cái an tĩnh khó được này.

– Hả? Một con cá lớn!

Ý thức của Lý Phù Trần bám vào lưỡi câu, xuyên qua hồ nước, hắn thấy hơn mười thước phía ngoài, có một con Bảo ngư màu đỏ dài hơn hai thước đang bơi tới bơi lui.

– Là Bảo ngư phổ thông Thiên Hồng Ngư, nhìn hình dạng, chắc khoảng mấy trăm cân.

Lý Phù Trần có chút không nói gì.

Bảo ngư phổ thông một cân giá mười điểm cống hiến điểm, mấy trăm cân chính là mấy ngàn điểm cống hiến, là một khoảng tài phú lớn.

Nhưng nhìn hình thể, có chút phiền phức.

– Mặc kệ, trước câu được rồi nói.

Lý Phù Trần di động lưỡi câu đến bên mép của Thiên Hồng Ngư.

Thiên Hồng Ngư chỉ là Bảo ngư phổ thông, đối với mồi câu cấp một, vô cùng thích, hai ba cái liền nuốt xuống.

Nhưng nuốt vào rồi nhổ ra liền khó khăn.

Cánh tay của Lý Phù Trần phát lực, dây câu thẳng ra, lưỡi câu mạnh mẽ xiết vào miệng của Thiên Hồng Ngư.

Rào rào rào!

Hồ nước phập phồng gợn sóng, từng đợt sóng phóng lên cao.

– Một con Bảo ngư thật lớn,… ít nhất… có mấy trăm cân!

– Không hổ là vương giả câu cá Lý Phù Trần.

Không biết từ lúc nào, Lý Phù Trần có biệt hiệu vương giả câu cá, trên Điếu Ngư Đài, mọi người nghị luận ầm ỉ.

Lý Phù Trần không ngạnh kháng với Thiên Hồng Ngư.

Con Thiên Hồng Ngư này nặng mấy trăm cân, khí lực chừng nghìn cân, sức bật Chân khí cùng lực lượng thân thể của Lý Phù Trần bất quá vạn cân.

Mà câu cá không thể thi triển Võ học, chỉ có thể dùng sức bật ngạnh kháng.

Lúc chặt lúc lỏng.

Lý Phù Trần từ từ tiêu hao khí lực của Thiên Hồng Ngư.

Khi cảm giác được khí lực của Thiên Hồng Ngư còn hơn phân nửa, Lý Phù Trần lên tinh thần, đem Thiên Hồng Ngư kéo ra mặt nước.

– Lý sư huynh, vận khí của ngươi thật tốt.

Một tên đệ tử Ngoại Tông bên cạnh chúc mừng.

– Đừng ước ao, lúc ta đi, sẽ đưa ngươi mấy con Bảo ngư.

Ấn tượng của Lý Phù Trần đối với tên đệ tử Ngoại Tông tướng mạo thường thường này không tệ.

Tên này gọi Trương Đại Phú, trước kia là đệ tử tạp dịch, sau này bằng cố gắng của mình, thăng làm đệ tử Ngoại Tông Tam đẳng.

Từ đệ tử tạp dịch thăng làm đệ tử Ngoại Tông, trong trăm người không có một.

Những người như thế đều vô cùng nỗ lực, ý chí siêu việt người bình thường.

Nếu gặp, Lý Phù Trần không ngại giúp đỡ đối phương một chút.

Mấy con Bảo ngư đối với hắn bây giờ mà nói, không coi vào đâu.

– Thật sao?

Mắt của Trương Đại Phú sáng lên, Lý Phù Trần câu lên Bảo ngư, không phải là loại Bảo ngư phổ thông một hai cân.

Đều là Bảo ngư phổ thông hơn mười cân, hoặc là Bảo ngư cấp một bảy tám cân.

Thậm chí có Bảo ngư cấp hai.

Không nói Bảo ngư cấp một, Bảo ngư cấp hai, tuỳ tiện một con Bảo ngư phổ thông nặng hơn mười cân, cũng là một ngàn điểm cống hiến.

Không biết có phải vận khí ở mỏ khoáng chuyển sang câu cá hay không, ngày hôm sau, Lý Phù Trần phát hiện một con Bảo ngư cấp một nặng trăm cân, đem nó câu lên.

Kể từ đó, thu nhập của Lý Phù Trần lần này, có khoảng hai ba vạn điểm cống hiến, vượt qua dự tính gấp đôi.

Gọi Trương Đại Phú cùng với một đệ tử Ngoại Tông không tệ, Lý Phù Trần vận chuyển Bảo ngư phản hồi Thương Lan Tông.

Trước khi tiến nhập Nhiệm Vụ Đại Điện, Lý Phù Trần phân Bảo ngư cho hai người, mỗi người khoảng một ngàn điểm cống hiến, cũng không uổng phí công sức vận chuyển khổ cực.

– Hai vạn bốn ngàn điểm cống hiến, hơn nữa còn dư lại một vạn năm ngàn năm trăm điểm cống hiến trước kia, có thể đổi một môn Võ học bí tịch Huyền cấp Trung giai.

Lý Phù Trần hít sâu một hơi, đi tới Võ Học Đại Điện, chuẩn bị lĩnh phần thưởng công pháp.

Võ Học trưởng lão của Võ Học Đại Điện có chút ấn tượng với Lý Phù Trần, cho rằng Lý Phù Trần lại tới đổi Võ học bí tịch.

– Trưởng lão, ta tới lĩnh phần thưởng công pháp.

Lý Phù Trần nói.

– Hả? Tu luyện tới tầng thứ mấy, tầng thứ bảy, hay tầng thứ tám?

Võ Học trưởng lão cười nói.

Lý Phù Trần nói:

– Xích Hỏa Quyết, tầng thứ chín.

– Cái gì, ngươi xác định ngươi tu luyện Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ chín?

Võ Học trưởng lão đầu tiên sửng sốt, sau đó phản ứng kịp, biểu tình rất đặc sắc.

Tuy nói có công pháp đan dược trợ giúp, nhưng trong vòng một năm đem công pháp nhập môn tu luyện đến tầng thứ chín cao nhất, là một chuyện vô cùng khó khăn.

Trong ba vạn đệ tử Ngoại Tông, chỉ có một người làm được cái này, chính là đứng đầu mười đại thiên kiêu, Vũ Văn Thiên.

Võ Học trưởng lão kiềm chế tâm tình của mình, đưa tay nói:

– Ngươi hãy vận chuyển Xích Hỏa Quyết, ta muốn xác nhận một chút.

Nói thật, hắn vẫn không tin Lý Phù Trần tu luyện Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ chín, muốn thấy tận mắt mới tin tưởng.

Lý Phù Trần nghe vậy, vận chuyển Xích Hỏa Quyết tầng thứ chín, một cổ khí tức nóng cháy lấy Lý Phù Trần làm trung tâm, khuếch tán ra xung quanh, giống như hoả lò.

– Quả thật là Xích Hỏa Quyết tầng thứ chín!

Võ Học trưởng lão trợn mắt thật lớn.

– Trưởng lão, phần thưởng là mười vạn điểm cống hiến sao?

Lý Phù Trần xác nhận nói.

Võ Học trưởng lão buồn cười nói:

– Đương nhiên, một điểm cũng không thiếu ngươi.

Lúc này, Võ Học trưởng lão ghi vào tư liệu của Lý Phù Trần, ở cột điểm cống hiến, cấp cho Lý Phù Trần tăng thêm mười vạn điểm cống hiến.

– Đúng rồi, ngươi đã tu luyện Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ chín, ta sẽ cho ngươi một Vinh Diệu Lệnh Bài, bằng Vinh Diệu Lệnh Bài này, ngươi có thể đi Nội Tông đổi công pháp Huyền cấp.

Võ Học trưởng lão nhắc nhở Lý Phù Trần.

– Có thể đổi công pháp Huyền cấp?

Đây tuyệt đối là một niềm vui ngoài ý muốn, Lý Phù Trần luôn lạnh nhạt, lúc này cũng không khỏi vui mừng lộ ra mặt.

– Tất nhiên.

Võ Học trưởng lão rất xem trọng Lý Phù Trần, hắn thấy, căn cốt phổ thông tuy rằng hạn chế thành tựu của Lý Phù Trần.

Nhưng lấy ngộ tính của hắn, tương lai nhất định trở thành Võ giả Địa Sát cảnh mạnh nhất, nếu có cơ duyên nghịch thiên, nói không chừng có thể đột phá Thiên Cương cảnh.

Chương 60: Xích hỏa huyền công

Ngày thứ hai, Lý Phù Trần cầm Vinh Diệu Lệnh Bài, đây là lần đầu tiên hắn đi vào Nội Tông của Thương Lan Tông.

Bầu không khí của Nội Tông rất khác với Ngoại Tông.

Tuy ở Ngoại Tông cạnh tranh rất kịch liệt, nhưng tất cả đều là Võ giả Luyện Khí cảnh, cho dù kịch liệt cũng không tính là đâu.

Mà đệ tử Nội Tông đều là Võ giả Quy Nguyên cảnh, một khi vận chuyển Chân khí, toàn thân được bao phủ bởi Chân khi đủ mọi màu sắc, khí tức kinh khủng giống như Yêu Ma, cách rất xa vẫn cảm thấy được.

Nội Tông, Võ Học Đại Điện.

– Vinh Diệu Lệnh Bài, không tệ, ta thấy ngươi không cần chọn, công pháp thích hợp với ngươi chỉ có một loại, chính là công pháp Huyền cấp Trung giai, Xích Hỏa Huyền Công, năm vạn điểm cống hiến.

Thái độ cũa Nội Tông Võ Học trưởng lão đối với Lý Phù Trần rất tốt.

– Trưởng lão, ta còn muốn chọn một môn công pháp luyện thể.

Lý Phù Trần nói.

Mắt của Nội Tông Võ Học trưởng lão sáng lên:

– Ngươi ở Ngoại Tông tu luyện loại công pháp luyện thể gì, có viên mãn hay chưa?

– Xích Cấp Chiến Thân, đã viên mãn rồi.

– Tốt.

Nội Tông Võ Học trưởng lão tán dương nói:

– Tuy rằng ngươi chỉ là căn cốt phổ thông, nhưng không nên đánh giá thấp mình, căn cốt phổ thông không phải không tu luyện tới Thiên Cương cảnh, chỉ cần đủ cơ duyên, tất cả đều có thể.

Trưởng Lão Nội Tông đều là Võ giả Thiên Cương cảnh, mà Nội Tông Võ Học trưởng lão, chỉ là căn cốt nhất tinh, cho nên hắn đối với người có căn cốt thấp, ngộ tính cao, rất thưởng thức.

Lý Phù Trần tiến vào Võ Học Đại Điện, bắt đầu lựa chọn công pháp luyện thể.

Đầu tiên là công pháp luyện thể Huyền cấp Đê giai.

Võ học bí tịch Huyền cấp Đê giai, chỉ cần hơn vạn điểm cống hiến, nhưng công pháp luyện thể Huyền cấp Đê giai, trên cơ bản đều hơn hai vạn.

– Càn Vân Chiến Thể, tu luyện tới viên mãn, lực lượng thân thể có thể đạt bảy ngàn cân, giá hai vạn điểm cống hiến.

– Thiết Cương Thân, tu luyện tới viên mãn, lực lượng thân thể có thể nắm được đến bảy ngàn năm trăm cân, giá hai vạn hai ngàn điểm cống hiến.

– Tê Vương Cốt, tu luyện tới viên mãn, thân thể có thể đạt tới tám ngàn cân lực lượng, giá hai vạn năm ngàn điểm cống hiến.

Hơn mười bản bí tịch công pháp luyện thể Huyền cấp Đê giai, Lý Phù Trần cũng không hài lòng.

Hắn tu luyện Xích Cấp Chiến Thân đến viên mãn đã có năm nghìn cân lực lượng, không kém công pháp luyện thể Huyền cấp Đê giai bao nhiêu.

Suy nghĩ một chút, Lý Phù Trần đi tới kệ sách cất giữ công pháp luyện thể Huyền cấp Trung giai.

– Đồng Cương Thân, tu luyện tới viên mãn, lực lượng thân thể có thể đạt tới một van hai ngàn cân, giá sáu vạn hai ngàn điểm cống hiến.

– Hổ Hạc Phi Vân Kình, tu luyện tới viên mãn, thân thể có thể đạt tới một vạn ba ngàn cân lực lượng, giá sáu vạn năm ngàn điểm cống hiến.

– Phục Ba Quyền, tu luyện tới viên mãn, có thể đạt được một vạn ba ngàn năm trăm cân lực lượng, giá sáu vạn tám ngàn điểm cống hiến.

– Tiệt Hình Đạo, tu luyện tới viên mãn, có thể đạt được một vạn năm ngàn cân lực lượng, giá bảy vạn năm ngàn điểm cống hiến.

Thấy công pháp luyện thể Huyền cấp Trung giai, Lý Phù Trần sáng mắt lên.

Công pháp luyện thể Huyền cấp cùng công pháp luyện thể Hoàng cấp Đỉnh giai rất khác nhau, công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai đơn thuần là tu luyện da thịt, gân cốt, rèn luyện thân thể.

Còn công pháp luyện thể Huyền cấp, bên trong ẩn chứa ảo diệu của thân thể.

Giống như Hổ Hạc Phi Vân Kình, không chỉ làm lực lượng thân thể tăng nhiều, mà còn có thể cho người luyện lực đạo như mãnh hổ, nhẹ nhàng như tiên hạc.

Ví như Phục Ba Quyền, nghe như một môn Quyền pháp, trên thực tế là một môn công pháp luyện thể dùng Quyền pháp phát lực, vận động thân thể.

Tu luyện tới cảnh giới viên mãn, có thể giải lực đạo của đối thủ đánh tới.

Về phần Tiệt Hình Đạo, là thâm ảo nhất.

Đây là một môn tĩnh công.

Dùng ý niệm cải biến thân thể, bình thường không cần tôi luyện thân thể.

Đương nhiên, Thối Thể Đan vẫn phải dùng.

– Chọn nó.

Lý Phù Trần thích khiêu chiến độ khó, nếu không có lỗi với ngộ tính của mình.

Xích Hỏa Huyền Công năm vạn điểm cống hiến, Tiệt Hình Đạo bảy vạn năm ngàn điểm cống hiến.

Điểm cống hiến của Lý Phù Trần, thoáng cái đã mất mười hai vạn năm ngàn, chỉ còn lại một vạn bốn ngàn năm trăm.

Lý Phù Trần rời khỏi khu vực Nội Tông, phản hồi tiểu viện của mình.

– Không hổ là Xích Hỏa Huyền Công, rõ ràng là tiến giai công pháp của Xích Hỏa Quyết!

Xích Hỏa Huyền Công có tất cả mười lăm tầng, tu luyện Xích Hỏa Quyết đến cảnh giới cao nhất là tầng thứ chín, tương đương với tu luyện Xích Hỏa Huyền Công đến tầng thứ bảy.

Ở một mực độ nào đó, cũng giảm bớt thời gian tu luyện cho Lý Phù Trần rất nhiều, không cần hắn tu luyện lại từ đầu.

Tìm hiểu thoáng Công ý của Xích Hỏa Huyền Công.

Lý Phù Trần “thế như chẻ tre”, một ngày liền chuyển đổi Xích Hỏa Quyết thành Xích Hỏa Huyền Công.

Xích Hỏa Huyền Công tầng thứ bảy có uy lực tuy bằng với Xích Hỏa Quyết, nhưng hiệu suất sử dụng Chân khí vượt qua Xích Hỏa Quyết rất nhiều.

Cùng một lượng Chân khí, thời gian chiến đấu của Xích Hỏa Huyền Công dài hơn, tốc độ hồi phục nhanh hơn.

Về phần Tiệt Hình Đạo, giống như Xích Cấp Chiến Thân, cũng phân ba tầng cảnh giới.

Tầng thứ nhất viên mãn, thân thể có năm nghìn cân lực lượng.

Tầng thứ hai viên mãn, thân thể có một vạn cân lực lượng.

Tầng thứ ba viên mãn, thân thể có một vạn năm ngàn cân lực lượng.

Tuy rằng Lý Phù Trần có năm nghìn cân cự lực, nhưng không có nghĩa là hắn tu luyện Tiệt Hình Đạo đến tầng thứ nhất viên mãn.

Tiệt Hình Đạo trọng ý không trọng hình, thân thể lực lượng chỉ là một mặt, thân thể ý niệm là một mặt khác.

Tốt hơn so với Xích Cấp Chiến Thân, năm nghìn cân cự lực là một mặt, Xích Cấp Chiến Thân thay cho thân thể phòng ngự lại là một mặt.

Lý Phù Trần ngồi xếp bằng trên mặt đất, bắt đầu sử dung ý niệm tưởng tượng ra một đống động tác khác nhau, tưởng tượng ra khí huyết của mình vận chuyển rất kịch liệt.

Dần dần, trên ót cuả Lý Phù Trần chảy ra mồ hôi, da cũng từ từ đỏ lên, nổi gân xanh.

Đây là hiện tượng khi vận động kịch liệt.

– Thật thú vị.

Ý chí của Lý Phù Trần rất kiên định, ý niệm cô đọng vô cùng, cho nên Tiệt Hình Đạo tầng thứ nhất với hắn mà nói cũng không quá khó khăn.

Phù!

Lý Phù Trần đánh ra một quyền, phát hiện tốc độ ra quyền nhanh hơn, kình lực rất tập trung.

Rất nhiều công pháp luyện thể tu luyện ra lực lượng thân thể, cũng không phải “sức trâu”, mà là tốc độ.

Xích Cấp Chiến Thân viên mãn, tốc độ của Lý Phù Trần cũng rất nhanh.

Hiện tại tu luyện Tiệt Hình Đạo đến tầng thứ nhất, tốc độ lại nâng cao một bước.

Ngày hôm đó, Quan Tuyết tới Thí Luyện Tháp lần thứ hai.

Thành tích lần trước của nàng là một trăm chín mươi tám, thành tích lần này chính thức tiến vào trước một trăm, đạt tới chín mươi tám.

Lý Phù Trần xuất hiện, để cho Quan Tuyết sinh ra một chút cảm giác nguy cơ và không được tự nhiên.

Người nàng không thèm để ý trước đây, hiện tại tại Ngoại Tông phong quang vô hạn, thành tích Thí Luyện Tháp thậm chí vượt qua nàng rất nhiều, điều này làm nàng rất không cam lòng.

Tuy nói Lý Phù Trần chỉ là căn cốt phổ thông, tương lại không thể so với nàng, nhưng nàng thân là căn cốt tứ tinh, không cho phép người khác vượt qua nàng.

Nguy cơ và cảm giác không được tự nhiên, kích phát ý chí chiến đấu của Quan Tuyết.

Trong một tháng ngắn ngủi, Quan Tuyết rốt cục luyện thành Thất Tinh Đoán Thể, lực lượng thân thể đạt ba ngàn cân, ngoài ra, tu vi cũng từ Luyện Khí cảnh bát trọng đột phá đến Luyện Khí cảnh cửu trọng.

– Cho ta thời gian mấy tháng, ta nhất định vượt qua.

Quan Tuyết có căn cốt tứ tinh Nhu Thủy, tu luyện Bạch Lãng Quyết làm ít công to.

Trước đây nàng không vội vã, tu luyện đã rất nhanh, hiện tại nàng có áp lực, tốc độ tu luyện lại tăng lên lần nữa, Bạch Lãng Quyết đã đạt đến tầng thứ tám hậu kỳ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !