1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast
  4. Tập 11 [Chương 51 đến 55]

Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast

Tập 11 [Chương 51 đến 55]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 51: Nghiền ép

Ào ào!

Bọt sóng tung tóe, một con Bảo ngư nửa thước có màu sắc sặc sỡ rẽ nước nhảy lên, dưới ánh mặt trời, ngũ quang mười màu, giống như một con Bảo ngư được chạm bằng ngọc thạch.

– Bảo ngư cấp một thật lớn.

Những đệ tử Ngoại Tông cùng Điếu Ngư Đài với Lý Phù Trần kinh hô, bọn họ tới Thương Lan Tông nhiều năm, nhưng chưa từng nhìn thấy một con Bảo ngư cấp một dài nửa thước nào.

Phải biết rằng Bảo ngư cấp một mỗi cân một trăm điểm cống hiến, da thịt của Bảo ngư rắn chắc, dài nửa thước ít nhất cũng có hơn bốn năm mươi cân.

Cũng chính là bốn năm ngàn điểm cống hiến.

Lý Phù Trần đối với chuyện này cũng không cảm giác gì, lúc trước hắn câu được hai con Bảo ngư cấp hai.

Bảo ngư cấp hai mỗi cân một ngàn điểm, bốn năm cân thì bằng con Bảo ngư cấp một này rồi.

Trong nháy mắt, nửa tháng trôi qua.

Lý Phù Trần đi câu cá tại Thương Lan Hồ đã ba tháng.

Trong ba tháng, Lý Phù Trần câu được sáu mươi chín con Bảo ngư phổ thông, mười lăm con Bảo ngư cấp một, ba con Bảo ngư cấp hai.

“Đến lúc trở về.”

Lý Phù Trần đối với thu hoạch lần này hết sức hài lòng.

Tìm được Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch tại Khanh Thương Sơn là vận khí, nhưng câu cá ở Thương Lan Hồ là dựa vào bản lĩnh.

Không lợi dụng tốt bản lĩnh của mình, thì uổng công là đệ tử của Thương Lan Tông.

– Biểu ca, chính là hắn, theo ta biết, hắn ở Thương Lan Hồ cùng khu mỏ, tổng cộng được ít nhất mấy vạn điểm cống hiến.

Thiếu niên cao lớn chỉ vào Lý Phù Trần, nói với thiếu niên kiên nghị bên cạnh.

Lý Phù Trần liếc mắt liền nhận ra thiếu niên cao lớn. Ba tháng trước, trước khi hắn hành hung Chu Hoài Long cùng La Trung Thiên, còn đánh một đám đệ tử Ngoại Tông khác, trong đó người cầm đầu chính là thiếu niên cao lớn này, hình như gọi là Tôn Hữu Báo.

– Ngươi chính là Lý Phù Trần.

Thiếu niên kiên nghị quan sát Lý Phù Trần, nhíu mày.

Lý Phù Trần nhàn nhạt nói:

– Trước lúc ta phát giận, khuyên các ngươi nên cút đi.

Người nào cũng coi hắn là dê béo, hắn chịu đủ rồi.

Hắn không sợ phiền phức, nhưng không có nghĩa là hắn dùng nhiều thời gian để ứng phó phiền phức.

– Há, đây là lần đầu tiên có người nói với Vương Hổ ta như vậy.

Tuy Vương Hổ thấy Lý Phù Trần không dễ chọc, giống như mạnh hơn Tôn Hữu Báo tả lại.

Nhưng dù sao hắn cũng là năm trăm cường của đệ tử Ngoại Tông, cho dù bài danh chót nhất, cũng không phải người như Chu Hoài Long và La Trung Thiên có thể so sánh.

– Bớt nói nhảm, ra tay đi!

Lý Phù Trần lười nói nhiều với đối phương.

– Biểu ca, hãy giáo huấn hắn thật tốt.

Tôn Hữu Báo hung tợn trừng mắt Lý Phù Trần.

Vương Hổ mỉm cười, ánh mắt dần lăng liệt, cùng lúc đó, một cổ khí tức mạnh mẽ từ trên người hắn phát ra, dùng mắt thường có thể thấy được hai tay của Vương Hổ bị một tầng khí tức màu xanh bọc lại, làm người khác cảm thấy trầm trọng.

Trường Thanh Công, một trong những công pháp nhập môn của Thương Lan Tông.

Tu luyện công pháp này, không chỉ sức khôi phục kinh người, mà lực đạo còn trầm trọng.

Giao thủ với người tu luyện Trường Thanh Công, nếu không thể đánh bại đối phương trong thời gian ngắn, lúc sau liền nguy hiểm.

– Trọng Mộc Quyền!

Vương Hổ vừa lên đã xuất ra mười phần thực lực, một cái quyền pháp Hoàng cấp Cao giai Trọng Mộc Quyền đánh về phía Lý Phù Trần, kình khí gào thét.

Nhưng đáng tiếc.

Hết thảy đều phí công.

Khi tu luyện Xích Hỏa Quyết tới tầng thứ tám, thực lực của Lý Phù Trần hầu như tăng gấp đôi.

Tay phải nhẹ nhàng đưa tới, giống như bắt lấy nắm đấm của một đứa bé vậy, sau đó, quyền trái của Lý Phù Trần nện vào mặt của Vương Hổ.

Ầm!

Máu tươi rơi vãi.

Trước mắt Vương Hổ liền lờ mờ, kim tinh loạn mạo, cái gì cũng không thấy.

Lý Phù Trần không có dừng tay, lại đánh một quyền vào mặt của Vương Hổ, sau đó một cước đá hắn văng ra mười thước, ngất đi.

Từng bước đi tới trước người Tôn Hữu Báo, Lý Phù Trần nói:

– Lần sau lại trêu chọc ta, ta sẽ cho ngươi trả giá gấp mười lần.

Nói xong, một quyền đánh vào bụng đối phương, đem dịch trong dạ dày đều nôn ra.

– Tự giải quyết cho tốt.

Lý Phù Trần đeo giỏ cá rời đi.

Nhìn bóng lưng của Lý Phù Trần rời đi, Tôn Hữu Báo tràn đầy sợ hãi.

Quá kinh khủng!

Đây còn là người sao?

Biểu ca của hắn dù sao cũng là năm trăm cường của đệ tử Ngoại Tông, dĩ nhiên bị nghiền ép như vậy, một chút phản khán cũng không có.

Thương Lan Tông, Nhiệm Vụ Đại Điện.

Trưởng lão nhiệm vụ cảm giác hơn nửa năm qua giật mình rất nhiều, tất cả đều trên người Lý Phù Trần.

Thu hoạch lần này của Lý Phù Trần, đã đạt tới năm vạn năm ngàn điểm cống hiến.

Đây là một con số vô cùng khổng lồ, cho dù là Trưởng Lão Ngoại Tông, cũng phải mấy năm mới góp đủ, còn đối phương chỉ tốn mấy tháng.

Bình phục tâm tình của mình, Trưởng lão nhiệm vụ bắt đầu đố kị Lý Phù Trần, nếu hắn có nhiều điểm cống hiến như vậy, đủ làm cho thực lực nâng cao một bước.

Đáng tiếc không có “nếu” a.

Gộp với ba vạn sáu ngàn tám trăm điểm cống hiến lúc trước, điểm cống hiến của Lý Phù Trần đã tới chín vạn một ngàn tám trăm.

Sau khi đổi ba trăm viên Thối Thể Đan, còn dư lại một vạn sáu ngàn tám trăm điểm cống hiến.

“Công pháp luyện thể, không phải cho người luyện a, yêu cầu tài nguyên quá nhiều.”

Lý Phù Trần hoài nghi, nếu ở Lý gia, lấy tài phú của Lý gia, cung cấp hắn tu luyện Xích Cấp Chiến Thân đến viên mãn, đều phải thương gân động cốt.

Dù sao một viên Thối Thể Đan cũng có giá năm trăm kim tệ.

Cho tới bây giờ, hơn ba trăm viên Thối Thể Đan, hắn tổng cộng đổi hơn năm trăm viên Thối Thể Đan, chính là hai mươi lăm vạn kim tệ.

Hắn không vội về viện tu luyện Xích Cấp Chiến Thân, mà đi tới Võ Học Đại Điện lần nữa, chuẩn bị đổi một môn kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai.

– Tam Phân Kiếm Thuật.

– Loạn Phi Phong Kiếm Pháp!

– Xà Nhãn Kiếm Thuật!

– Cuồng Phong Khoái Kiếm!

– Huyết Ẩm Kiếm Pháp!

– Tích Thủy Kiếm Quyết!

– Kim Xà Kiếm Pháp!

– Truy Hồn Đoạt Mệnh Kiếm!

– Phi Long Kiếm Pháp!

– Phi Hoa Trục Điệp Kiếm Pháp!

– Ma Vân Kiếm Pháp!

– Xích Hỏa Kiếm Pháp!

– Kinh Đào Kiếm Pháp!

– Lưu Vân Kiếm Pháp!

Lý Phù Trần nhìn mỗi bản bí tịch kiếm pháp một lần, sau cùng lựa chọn Xích Hỏa Kiếm Pháp.

Xích Hỏa Kiếm Pháp là nguyên bộ kiếm pháp của Xích Hỏa Quyết, nếu dùng đơn độc chỉ là trung đẳng, nhưng khi phối hợp với Xích Hỏa Quyết, có thể phát ra mười hai thành uy lực.

Lý Phù Trần chỉ tốn một nghìn ba trăm điểm cống hiến để đổi Xích Hỏa Kiếm Pháp, còn dư lại một vạn năm ngàn năm trăm điểm cống hiến, Lý Phù Trần dự tính tạm thời để đó.

Trở lại sân viện, Lý Phù Trần bắt đầu bế quan.

Xích Cấp Chiến Thân tầng thứ nhất cần dùng côn đánh thân thể, tầng thứ hai cần ngâm trong nước sôi, tầng thứ ba thì không cần quá trình này, chỉ cần phối hợp với Thối Thể Đan tu luyện là được.

Nhìn qua thì dễ dàng như cũng không nhẹ nhàng.

Pháp môn vận hành khí huyết tầng thứ ba rất đặc biệt, mỗi lần vận hành khí huyết, huyết nhục, cốt cách giống như bị kim đâm, kiến cắn, loại đau nhức này, không thể diễn tả bằng ngôn từ.

Lý Phù Trần cắn chặt răng, kiên trì tu luyện.

Theo từng viên Thối Thể Đan tiêu hao, Lý Phù Trần cảm giác da thịt, cốt cách của mình càng ngày càng chặt chẽ, ngón tay búng một cái, kình phong nhọn như mũi tên, dễ dàng đánh nát chén trà cách xa vài thước.

Nhưng trạm kiểm soát của tầng thứ ba cũng không ít.

Có lúc đang tu luyện, bụng của Lý Phù Trần phồng lên, như mang thai sáu tháng.

Có lúc con mắt đột nhiên tối sầm như bị mù.

Có lúc bên tai ù ù giống như thiên lôi cuồn cuồn.

Lý Phù Trần biết, đây là vì mình tu luyện công pháp luyện thể quá nhanh.

Thân thể cần quá trình thích ứng, không có quá trình này, thân thể có lúc không khống chế được.

Giải quyết vấn đề này rất đơn giản.

Đó là thích ứng nhanh hơn.

Phương pháp để thích ứng nhanh hơn chính là thay đổi pháp môn vận hành khí huyết, làm cho pháp môn vận hành khí huyết thích hợp hơn với mình.

Chương 52: Đao thương bất nhập

Thay đổi pháp môn vận hành khí huyết không phải chuyện đùa, cần phải hiểu rõ thân thể của mình, đồng thời, phải có ngộ tính mãnh mẽ.

Không hiểu rõ thân thể của mình thì rất dễ xảy ra vấn đề nghiêm trọng.

Ngộ tính không đủ mạnh, pháp môn vận hành khí huyết cũng xảy ra vấn đề.

Nếu Lý Phù Trần thả chậm cước bộ, cũng không cần thay đổi pháp môn vận hành khí huyết, nhưng hắn không muốn chậm lại.

“Công pháp luyện thể, mỗi người mỗi khác, thay đổi một chút, chắc không xảy ra vấn đề gì.”

Ngày hôm đó, Lý Phù Trần ngồi xếp bằng trong sân, lấy ý thức cường đại của mình bắt đầu phân giải thân thể.

Có người nói chỉ có Võ giả Thiên Cương cảnh mới vận dụng được ý thức, dưới Thiên Cương cảnh cũng có ý thức nhưng không biết vận dụng.

Đương nhiên, chủ yếu vẫn là dưới Địa Sát cảnh, ý thức không đủ mạnh.

Lý Phù Trần mỗi lần phân giải cơ thể mình, thì có lý giải càng ngày càng tỉ mỉ.

Toàn thân của hắn, chỉ cần ý thức phát hiện ra kinh mạch hay huyệt đạo nào, Lý Phù Trần đều biết rõ ràng.

“Hóa ra bởi vì những huyệt đạo này mà mỗi người mỗi khác nhau, mỗi người có vị trí không giống nhau, khó trách khi ta vận hành khí huyết, thì sinh ra bế tắc, ảnh hưởng đến tu luyện.”

Lý Phù Trần nghiên cứu mấy ngày, thay đổi pháp môn vận hành khí huyết một chút.

Kỳ thực cũng không thể tính là thay đổi.

Chín thành chín là pháp môn cũ, những nơi còn lại là Lý Phù Trần kết hợp với thân thể mình mà điều chỉnh.

Khi điều chỉnh xong pháp môn vận hành khí huyết, Lý Phù Trần vận chuyển khí huyết rất thông suốt, thân thể không còn không khống chế được như trước nữa.

Bốn nghìn cân.

Bốn ngàn hai trăm cân.

Bốn ngàn năm trăm cân.

Lực lượng thân thể của Lý Phù Trần mỗi ngày mỗi biến hóa.

Da thịt càng ngày càng chặt chẽ.

Lúc trước Lý Phù Trần nặng khoảng một trăm ba mươi cân, hiện tại nặng một trăm bốn mươi cân.

Lý Phù Trần nặng một trăm bốn mươi cân nhưng thân cao hơn một thước bảy, cũng không quá cường tráng, nhìn qua chỉ khoảng một trăm hai mươi, ba mươi cân.

Bốn ngàn tám trăm cân.

Năm nghìn cân.

Khi Thối Thể Đan chỉ còn lại hai mươi viên, Xích Cấp Chiến Thân của Lý Phù Trần cũng đến viên mãn.

Xích Cấp Chiến Thân cảnh giới viên mãn vô cùng mạnh mẽ, không chỉ da thịt chặt chẽ hơn, mà độ dẽo dai cũng tăng lên rất nhiều.

Keng.

Lý Phù Trần rút ra Tinh Cương Kiếm, chém vào trên người mình.

Lý Phù Trần vận dụng khoảng ba ngàn cân lực trong một kiếm này, kiếm sắc bén vẫn không thể phá vỡ da thịt.

Lực đạo tăng lên đến bốn ngàn cân, vẫn không bị thương chút nào.

Đến năm nghìn cân, trên người của Lý Phù Trần rốt cục xuất hiện một vết thương nhàn nhạt

Vết thương mới cắt ra, rất nhanh liền lành lại.

Lý Phù Trần không chém nữa mà đâm vào, chỉ mới bốn ngàn cân lực đã đâm thủng da thịt.

Lý Phù Trần hít sâu một hơi, vận chuyển Xích Hỏa Quyết tầng thứ tám, Xích Hỏa Chân khí cuồn cuộn mãnh liệt phân bố toàn thân.

Cheng!

Lý Phù Trần hung hăng chém một kiếm trên người.

Một kiếm này có lực đạo khoảng sáu ngàn cân.

Nhưng chỉ để lại trên cơ thể một dấu vết màu trắng.

Bảy nghìn cân.

Tám nghìn cân.

Cho đến khi lực đạo đến tám ngàn cân, Lý Phù Trần mới chém ra da thịt, một tia máu tươi bắn ra.

“Không hổ là Xích Cấp Chiến Thân, tuy không phải chân chính đao thương bất nhập, nhưng ở cấp độ Luyện Khí cảnh nói là đau thương bất nhập cũng không quá đáng.”

Tám ngàn cân lực thuộc về đỉnh cấp của Luyện Khí cảnh.

Lực đạo của Chu Hoài Long cùng La Trung Thiên, chỉ khoảng sáu ngàn cân, của Vương Hổ khoảng bảy nghìn cân.

Lý Phù Trần phỏng đoán, mình có thể phát ra lực đạo ngoài vạn cân.

Cái gọi là lực đạo chính là lực lượng có thể phát ra ngoài.

Lực lượng của thân thể, tu vi, công pháp, Võ học, đều ảnh hưởng tới lực đạo.

Vạn cân lực đạo, có thể đem một vật năng vạn cân đánh ra xa.

– Nghe nói không, Lý Phù Trần đánh bại Vương Hổ.

– Thiệt hay giả, Vương Hổ ở trong năm trăm cường, mặc dù đứng chót, nhưng không phải thứ như Chu Hoài Long và La Trung Thiên có thể so sánh.

– Ta cũng nghi ngờ, nhưng có người chính mắt thấy, Lý Phù Trần dễ dàng nghiền ép Vương Hổ.

– Giả, nhất định là giả, sao một người có thể tiến bộ nhanh như vậy, dù thế nào ta cũng không tin.

Không quá nhiều ngày sau, chuyện tình Lý Phù Trần đánh bại Vương Hổ đã truyền khắp Ngoại Tông.

Nhưng phản ứng đầu tiên của mọi người là không tin.

Đương nhiên, cũng có một số người tin, dù sao không có lửa làm sao có khói, nếu đã truyền ra thì có một chút độ tin tưởng.

Khi Lý Phù Trần đem Xích Cấp Chiến Thân tu luyện đến viên mãn, đi ra viện thì tin tức đã truyền xa, dọc đường đi, người thấy hắn đều có ánh mắt khác thường.

– Lý Phù Trần, lúc ngươi ở Vân Vụ Thành, có phải đắc tội với Thân Đồ Lượng hay không.

Một thân ảnh chầm chậm đi tới, chính là Thân Đồ Tuyệt.

Thân Đồ Tuyệt hiện tại cũng có tu vi Luyện Khí cảnh thất trọng.

– Có chuyện gì sao?

Lông mày của Lý Phù Trần nhướng lên.

– Hiện tại ta cần lượng lớn Thối Thể Đan, ngươi chỉ cần cho ta năm mươi viên Thối Thể Đan, chuyện này coi như xóa bỏ.

Thân Đồ Tuyệt nói.

Tuy Lý Phù Trần tại Ngoại Tông “phong sinh thủy khởi”, nhưng đối với xuất thân từ Thân Đồ gia tộc như hắn, vẫn không đáng giá.

Lý Phù Trần cười:

– Ngươi cho rằng, ta sẽ cho người sao?

– Thế nào, ngươi dám chống lại Thân Đồ gia tộc?

Thân Đồ Tuyệt bất mãn nói.

– Ta bây giờ là đệ tử Ngoại Tông của Thương Lan Tông, hơn nữa còn là đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, ngươi có tư cách gì nói như vậy.

Nói xong, Lý Phù Trần đi thẳng.

– Lý Phù Trần, ngươi đừng đắc ý nhất thời, chờ đến Quy Nguyên cảnh, tầm quan trọng của căn cốt mới hiện ra, khi đó, lấy căn cốt phổ thông của người, chỉ ở tầng dưới chót mà thôi.

Thân Đồ Tuyệt mạnh mẽ kềm chế cơn giận.

Hắn cần Thối Thể Đan, bởi vì hắn vừa mới đổi bí tịch Thiết Bố Sam.

Thế nhưng muốn tu luyện Thiết Bố Sam, cần rất nhiều Thối Thể Đan, dựa vào chính mình tu luyện, không biết năm nào tháng nào mới thành công.

Lý Phù Trần hoàn toàn không để Thân Đồ Tuyệt ở trong lòng.

Người khác không rõ lắm, nhưng hắn biết rõ tình huống của mình.

Có thể căn cốt của hắn không tốt, thế nhưng, ngộ tính đạt tới trình độ nghịch thiên, thì không còn gì trở ngại.

Lý Phù Trần đi tới nhà ăn tầng ba, gọi một bữa ăn cao cấp.

Từ khi tu luyện Xích Cấp Chiến Thân, Lý Phù Trần không ăn bữa ăn một ngân tệ nữa, mà đổi thành bữa ăn cao cấp một kim tệ.

Bữa ăn cao cấp là thịt Yêu thú, sau khí tẩy đi yêu khí, thịt Yêu thú có thể ăn, sau khi ăn thì rất lâu đói, và có thể bổ sung dinh dưỡng cùng năng lượng, rau là thứ mà Thương Lan Tông chuyên môn trồng trọt, nói là rau nhưng cùng Dược thảo không khác mấy, bên trong ẩn chứa rất nhiều nguyên khí.

Lý Phù Trần tìm một chỗ ngồi xuống, nhã nhặn ăn từng món.

Tiếng bước chân đông đúc vang lên, một đám người từ tầng hai đi lên tầng ba.

Lý Phù Trần ngẩng đầu nhìn lại, con mắt không khỏi híp lại.

Là Quan Tuyết.

Trang phục bình thường của đệ tử Ngoại Tông khoác trên người nàng, lại toát ra phong thái tao nhã, con mắt hơi nhỏ, mang theo ngạo ý.

Bên cạnh nàng là hai thiếu nữ cũng không phải tầm thường.

Ba người đi chung một chỗ, hấp dẫn không ít ánh mắt.

Chương 53: Thập đại thiên kiêu

Hiển nhiên, Quan Tuyết cũng nhìn thấy Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần hôm nay, cùng Lý Phù Trần trong ấn tượng của Quan Tuyết không giống nhau.

Theo Linh hồn tiến hoá cùng tu luyện Xích Cấp Chiến Thân đến viên mãn, khí chất của Lý Phù Trần không dưới bất kỳ kẻ nào, có đặc sắc riêng.

Từ xa nhìn lại giống như tinh thần (ngôi sao), mặc dù không chói mắt như mặt trời như khí chất thâm thuý, nội liễm.

Thân thể cũng không quá cường tráng, nhưng lộ ra kiên cường mạnh mẽ, làm người khác không thể bỏ qua.

– Ngoại Tông lúc nào xuất hiện một đệ tử có mị lực như vậy.

Ánh mắt của nữ tử mắt phượng bên cạnh Quan Tuyết sáng lên.

Nam đệ tử Ngoại Tông có thể làm nàng chú ý, số lượng đếm trên đầu ngón tay, mấy người còn lại ai không phải là một trong mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông.

– Quan Tuyết sư tỷ, là Lý Phù Trần.

Nữ tử đáng yêu bên cạnh Quan Tuyết đã gặp qua Lý Phù Trần, không nhịn được mà nói.

Quan Tuyết gật đầu, đi bên cạnh Lý Phù Trần.

– Đã lâu không gặp.

Quan Tuyết đi tới trước bàn ăn của Lý Phù Trần vuốt vuốt tóc, nhàn nhạt nói.

– Đúng vậy.

Lý Phù Trần cũng không buông đũa xuống, hướng Quan Tuyết khẽ gật đầu.

Quan Tuyết nhướng mày, nếu là người khác thì đã sớm đứng dậy.

– Chuyện hôn ước, xin lỗi.

Quan Tuyết nói.

Lý Phù Trần cười nói:

– Giải trừ cũng tốt, ngươi thoải mái, ta thoải mái.

– Hy vọng ngươi nghĩ vậy.

Quan Tuyết đánh giá Lý Phù Trần, muốn từ ánh mắt của đối phương nhìn ra thứ gì.

Nhưng đáng tiếc.

Ánh mắt của đối phương đen nhánh thâm thuý, không có chút tâm tình nào.

Quan Tuyết mím môi một cái, nói:

– Cách ngươi thu thập điểm cống hiến, đã có người chú ý đến, nhất là những người bài danh trước năm trăm của Ngoại Tông, ngươi nên chú ý, nếu không giải quyết được, có thể tìm ta.

Chuyện giải trừ hôn ước dù sao Quan gia của nàng không chiếm lý, nàng hy vọng có thể đền bù một chút, khiến cho ý niệm của nàng thông suốt, ngày sau tu hành thuận lợi hơn.

– Cám ơn lòng tốt của ngươi, ta sẽ tự giải quyết chuyện này.

Lý Phù Trần cự tuyệt đối phương.

Nữ tử mắt phượng chen miệng nói:

– Lý Phù Trần đúng không! Ngươi không nên quật cường, tuy ta không biết người đánh bại Vương Hổ như thế nào, nhưng Vương Hổ bài danh thứ bốn trăm tám mươi lăm trong năm trăm cường. Sư tỷ bất tài, bài danh bốn trăm năm mươi hai, nhưng cùng Quan Tuyết sư muội còn kém xa, nàng bài danh thứ ba trăm sáu mươi sáu.

Nàng xem Lý Phù Trần rất thuận mắt, đương nhiên, chỉ thuận mắt mà thôi, tất cả phải nhìn tiềm lực.

– Đa tạ, ta ăn xong rồi, các ngươi cứ chậm rãi, ta cáo từ.

Lý Phù Trần không muốn dây dưa cùng mấy người này nữa, để đũa xuống, rời đi.

– Người này.

Nữ tử mắt phượng nhăn mày lại.

Quan Tuyết nói:

– Quên đi, hắn trước đây chính là cái dạng này.

– Xem ra ngươi rất hiểu hắn?

Nữ tử mắt phượng cười hì hì nói.

Quan Tuyết lạnh nhạt nói:

– Hiểu thì như thế nào, hắn đã định trước là người không cùng một thế giới với ta, căn cốt của hắn chỉ là phổ thông.

– Căn cốt phổ thông?

Nữ tử đáng yêu giật mình nói.

Ba người các nàng đều là căn cốt siêu phàm, trong đó căn cốt của Quan Tuyết là tốt nhất, căn cốt tứ tinh siêu phàm.

Cho nên, các nàng mới đi gần như vậy.

Vật họp theo loài, người tụ thành quần, những lời này bất kỳ chỗ nào cũng áp dụng.

– Không thể nào! Căn cốt phổ thông sao có thể tiến bộ nhanh như vậy được?

Nữ tử mắt phượng không tin nói.

Quan Tuyết nói:

– Trên người hắn hẳn xảy ra chuyện gì, khiến cho ngộ tính của hắn cực kỳ cao, nhưng trừ khi dùng Địa cấp Dược thảo, bằng không căn cốt không thể biến hoá.

Hoàng cấp Dược thảo dược thảo phổ thông, Huyền cấp Dược thảo đã ẩn chứa thiên địa huyền ảo, nhưng muốn cải biến căn cốt còn chưa đủ, phải là Địa cấp Dược thảo mới làm được.

Chỉ là Địa cấp Dược thảo quá khó tìm, cho dù tông môn muốn một gốc cũng khó khăn, ngoài ra, Địa cấp Dược thảo rất nhiều chủng loại, nhưng Dược thảo thay đổi căn cốt, trăm không có một.

– Ngộ tính cao, tối đa đạt tới Địa Sát cảnh, muốn đột phá đến Thiên Cương cảnh, ngộ tính còn chưa đủ.

Nữ tử mắt phượng nói.

Nữ tử đáng yêu gật đầu.

Trên đường về, Lý Phù Trần thấy Hạ Bình.

Nhưng Hạ Bình có một chút phiền toái, bị một nhóm người vây quanh.

– Hạ Bình sư đệ, đừng không biết xấu hổ, Phương sư huynh cho ngươi làm “người theo đuổi” của hắn, là vinh hạnh của ngươi.

Một thiếu niên dữ tợn khoát tay lên vai Hạ Bình, hung ác nói.

Hạ Bình chế giễu:

– “Người theo đuổi” chỉ là một hình thức, muốn ta cống hiến đan được mới là mục đích của hắn sao!

Đệ tử của Thương Lan Tông rất nhiều, phe phái cũng nhiều, đệ tử cường đại có nhiều “người theo đuổi”, nhưng người này phải từng tháng phải dâng tặng một lượng đan dược nhất định, dựa vào những đan dược này, người cường đại ngày càng mạnh, phe phái cũng ngày càng mạnh.

Nhưng không phải ai cũng có tư cách tạo ra phe phái của mình, phải biết rằng, phe phái một khi thành lập, sẽ gặp nhưng phái khác khiêu chiến.

Nếu thất bại, phe phái nhất định tan vỡ.

Muốn duy trì phe phái, thực lực của bản thân phải mạnh mẽ.

Thực lực không đủ mạnh, người khác không phục ngươi.

Ngoài ra, nếu có bối cảnh sau lưng thì càng tốt, giống như sau lưng là một vị đệ tử Nội Tông cường đại, người khác không dám động ngươi, ít nhất sẽ không tuỳ tiện động ngươi.

Trừ cái đó ra, người có tiềm lực kinh người cũng là một uy hiếp lớn.

Nếu ngươi là căn cốt tứ tinh, như vậy ngoại trừ người có căn cốt tứ tinh, còn lại sẽ không dám động ngươi.

– Thế nào, ngươi không đáp ứng, ta khuyên ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ, cự tuyệt Phương sư huynh, ngươi vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh.

Thiếu niên dữ tợn đe dọa.

Hạ Bình nói:

– Xin lỗi, ta không đáp ứng.

– Rượu mời không uống, thích uống rượu phạt, hôm nay trước tiên cho ngươi một trận nhớ đời.

Thiếu niên dữ tợn dùng sức, bàn tay mạnh mẽ bóp vai của Hạ Bình.

Ken két!

Tu vi của thiếu niên dữ tợn tới Luyện Khí cảnh bát trọng, mà Hạ Bình chỉ có Luyện Khí cảnh thất trọng, dưới bàn tay mạnh mẽ, Hạ Bình chảy ra mồ hôi lạnh, muốn tránh cũng không tránh được.

Lý Phù Trần lắc đầu đi tới.

– Này, mấy người các ngươi có chừng mực đi!

Âm thanh của Lý Phù Trần truyền vào trong tai của mấy người.

– Tiểu tử, ngươi là ai, muốn chết phải không?

Thiếu niên mặt dài bên cạnh thiếu niên dữ tợn hung ác nói.

– Là Lý Phù Trần.

Có một thiếu niên nhận ra Lý Phù Trần.

Nghe vậy, thiếu niên dữ tợn buông tay ra, xoay người nhìn Lý Phù Trần nói:

– Lý Phù Trần đúng không! Khuyên ngươi không nên nhùng tay vào việc này.

Hung danh của Lý Phù Trần, hắn không thể không biết.

Không có cao thủ bên cạnh, hắn không dám la hết với Lý Phù Trần.

– Cút đi! Ta không muốn nói lần thứ hai.

Lý Phù Trần lạnh lùng nói.

– Ngươi!

Thiếu niên mặt dài tức giận.

– Chúng ta đi, Lý Phù Trần, ngươi sẽ hối hận.

Thiếu niên dữ tợn tương đối bình tĩnh, mang mấy người rời đi.

Hạ Bình xoa xao vai, nói:

– Ngươi không nên ra mặt thay ta.

Lý Phù Trần cười nói:

– Vì sao không đáp ứng bọn họ.

Hạ Bình bất đắc dĩ nói:

– Trở thành “người theo đuổi” của Phương sư huynh kia, tuy ta có thể tránh nhiều phiền phức, nhưng tiến bộ cũng chậm.

– Như vậy hả, ta nghe nói Ngoại Tông có mấy phe phái bảo vệ người yếu, ngươi nên tham gia vào bọn họ.

Lý Phù Trần nói.

– Còn ngươi?

Hạ Bình vốn không có ý định gia nhập bất kỳ phe phái nào, nhưng hiện tại xem ra, không gia nhập cũng không được.

– Ta thích một mình.

Lý Phù Trần lắc đầu.

Hạ Bình cau mày nói:

– Phương sư huynh kia cũng không phải người bình thường, hắn là một trong thập đại thiên kiêu của Ngoại Tông, bài danh trước mười trong năm trăm cường của Ngoại Tông, tiềm lực rất lớn, hắn nhất định tìm ngươi gây phiền phức.

– Chờ hắn tìm tới rồi hãy nói!

Lý Phù Trần phất tay, cùng Hạ Bình tách ra.

Chương 54: Đạp nước chiến đấu

Xích Hỏa Quyết đạt tới tầng thứ tám, tốc độ tu luyện của Lý Phù Trần tăng lên không biết bao nhiêu lần.

Phải biết rằng Xích Hỏa Quyết tầng thứ sáu, đã tương đương với Hồng Ngọc Công tầng thứ bảy.

“Luyện Khí cảnh thất trọng đỉnh phong, tối đa một tháng có thể đột phá đến Luyện Khí cảnh bát trọng.”

Phơi mình dưới ánh mặt trời màu đông ấm áp, trên giả sơn giữa viện, Lý Phù Trần chậm rãi mở hai mắt ra.

Luyện Khí cảnh, một trọng so với một trọng càng khó đột phá, nhưng ngộ tính của Lý Phù Trần quá nghịch thiên, mạnh mẽ tu luyện Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ tám.

Với hắn mà nói, càng về sau, càng dễ đột phá, bởi vì hắn tu luyện công pháp đến cảnh giới cao hơn.

Rào! Rào! Rào!

Trong khu vực của đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, có một hồ nước không lớn, hồ này chia khu vực của đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng thành bốn khu vực nhỏ hơn.

Sóng gợn lăn tăn trên mặt hồ, một đạo thân ảnh chạy nhanh tới như giẫm trên đất bằng.

Hai chân của người đang chạy thon dài có lực, bàn chân được bọc bao bởi một tầng Chân khí màu lam nhạt, mỗi lần bước trên mặt hồ, Chân khí giống như vải bông, đè xuống sau đó bắn lên.

Vù!

Tới gần bên bờ hồ, người này nhảy lên, nhẹ nhàng giẫm trên mặt đất.

– Là khu vực này sao!

Chân của thiếu niên rất dài, hầu như chiếm sáu phần chiều cao, con mắt hẹp dài kiêu ngạo vô cùng.

Chỉ trong chốc lát, thiếu niên tìm được viện của Lý Phù Trần.

Bá!

Thân hình chợt lóe, thiếu niên đã đứng trên tường viện.

Trong viện, Lý Phù Trần đang luyện tập kiếm pháp, sau khi nhận thấy động tĩnh, ngẫng đầu nhìn lên.

Ánh mắt của hai người đối diện cùng một chỗ, trong hư không giống như có hoa lửa bắn ra.

“Nhãn thần thật mạnh.”

Thiếu niên kiêu ngạo híp mắt lại.

“Khí tức thật mạnh.”

Lý Phù Trần sợ phiền toái nhỏ, nhưng nếu thực lực của đối thủ mạnh, hắn vẫn hứng thú vui đùa với đối phương một chút.

Khí tức của thiếu niên này mạnh hơn Vương Hổ gấp đôi, chỉ sợ trong năm trăm cường, có thể xếp vào trước bốn trăm thậm chí trước ba trăm.

– Ngươi là Lý Phù Trần sao?

Thiếu niên hỏi.

– Không sai.

Lý Phù Trần thu hồi mộc kiếm.

– Ta là Niếp Minh, đánh với ta một trận!

– Vì sao?

– Không vì sao cả, bởi vì ngươi đắc tội Phương sư huynh.

– Thì ra là thế.

Xem ra tên Niếp Minh này là thủ hạ của Phương sư huynh kia, hơn nữa không phải thủ hạ bình thường, chắc là cao thủ trong những thủ hạ.

– Ở đây không phải nơi để chiến đấu, ra bên ngoài đi.

Lý Phù Trần đẩy ra cửa viện, đi tới khu đất trống ngoài viện.

Trên đất trống rộng rãi, hai người đứng cách nhau mười thước.

– Ngươi trong năm trăm cường bài danh bao nhiêu?

Lý Phù Trần đánh giá Niếp Minh, chân của đối phương dài hơn người bình thường, còn bắp đùi thì tráng kiện, cho cảm giác nhanh nhẹn giống như gió bão.

– Kẻ hèn chỉ xếp hai trăm bảy mươi hai.

Niếp Minh có chút tự hào nói.

Ngoại Tông có năm trăm cường, một tên so với một tên càng biền thái, có nhiều người dừng lại ở Luyện Khí cảnh cửu trọng một hai năm.

Những người này tích lũy vô cùng hùng hậu, công pháp cũng tu luyện đến tầng thứ tám thứ chín, hơn nữa còn nhiều ưu thế khác, đủ để nghiền ép chín thành đệ tử Ngoại Tông Luyện Khí cảnh cửu trọng.

“Hai trăm bảy mươi hai sao?”

Bài danh này so với Quan Tuyết cao hơn rất nhiều.

Đương nhiên, cũng loại trừ khả năng Quan Tuyết muốn ẩn dấu thực lực.

– Xuất chiêu đi!

Lý Phù Trần không có rút kiếm, nếu rút kiếm, cho dù nhường, đối phương cũng không đỡ được mấy kiếm, hắn rất muốn biết để tử Ngoại Tông bài danh trước ba trăm trong năm trăm cường mạnh như thế nào.

– Thú vị, cẩn thận.

Thân hình của Niếp Minh chợt lóe, hai chân giống như mưa sa gió giật tấn công Lý Phù Trần.

Thối pháp Hoàng cấp Cao giai, Bài Vân Thối.

Lý Phù Trần nhếch miệng cười, hai chân cũng giống cuồng phong nghênh đón.

Thối pháp Hoàng cấp Trung giai, Toàn Phong Thối.

Đùng đùng!

Qua mấy lượt hô hấp, hai người va chạm không biết bao nhiêu lần, chỉ thấy xung quanh mấy thước, không khí đều bạo tạc.

Tu vi của Niếp Minh đạt tới Luyện Khí cảnh cửu trọng, tu luyện công pháp nhập môn Bạch Lãng Quyết đến tầng thứ tám, hơn nữa còn thi triển Thối pháp Hoàng cấp Cao giai, lẽ ra, toàn bộ phương diện đều vượt qua Lý Phù Trần mới đúng.

Thế nhưng Lý Phù Trần cũng tu luyện công pháp nhập môn Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ tám.

Thối pháp Hoàng cấp Trung giai, Toàn Phong Thối tuy đẳng cấp không bằng Bài Vân Thối của đối phương.

Nhưng cảnh giới của Lý Phù Trần rất cao, đã tu luyện Toàn Phong Thối đến cảnh giới Xuất Thần Nhập Hoá.

Ngoài ra, lực lượng thân thể của Lý Phù Trần đã đạt tới trình độ kinh người năm ngàn cân, không chỉ có thể bù lại yếu điểm về tu vi, mà còn vượt qua rất nhiều.

“Quả nhiên, có lời đồn lực lượng thân thể của hắn cực kỳ kinh người, vừa chạm hắn một cước, cứng rắn thiếu chút nữa đánh tan Chân khí của ta.”

Vẻ mặt của Niếp Minh ngưng trọng, trước khi tới đây, hắn không để Lý Phù Trần ở trong lòng, cho rằng với thực lực của mình muốn đánh bại đối phương rất dễ dàng.

Nhưng hiện tại hắn không cho là vậy.

– Ngươi tu luyện rốt cục tu luyện công pháp luyện thể gì vậy?

Niếp Minh hỏi.

Hắn cũng tu luyện công pháp luyện thể, nhưng chỉ là công pháp luyện thể thông thường, Kim Chung Tráo, so với Thiết Bố Sam mạnh hơn một chút. Công pháp luyện thể lợi hại hơn, độ khó tu luyện quá cao, hắn không định dành nhiều thời gian cùng tài nguyên trên phương diện luyện thể..

– Xích Cấp Chiến Thân!

Lý Phù Trần không có ý định dấu giếm, nói ra.

– Cái gì, ngươi dĩ nhiên tu luyện Xích Cấp Chiến Thân, cái này.

Niếp Minh vô cùng kinh hãi.

Xích Cấp Chiến Thân nổi danh là rất khó luyện, trong hàng đệ tử Ngoại Tông hiện tại, chỉ có một người luyện thành Xích Cấp Chiến Thân, những người còn lại đều bỏ qua hoặc trong quá trình tu luyện.

Theo ghi chép, ở Ngoại Tông cách năm năm, mới có một người chân chính luyện thành Xích Cấp Chiến Thân.

– Lý Phù Trần, ta và ngươi lên nước đánh một trận.

Niếp Minh giẫm mạnh chân lên mật đất, giống như đại bàng giương cánh, nhảy vào trong hồ.

Ở trên đất bằng, hắn không nắm chắc đánh bại Lý Phù Trần, chỉ trên nước, hắn mới có cơ hội.

Từ trước đến giờ hắn đều không nghĩ tới.

– Ta phụng bồi.

Trên bàn chân của Lý Phù Trần được bao lại bởi Chân khí màu đỏ nhạt, hắn nhảy ra, lướt vào trong hồ.

Ào ào ào ào ào ào…

Hai người giống như nhện nước, lui tới tự nhiên trên mặt hồ.

“Ngộ tính của người này cũng quá cao đi! Dĩ nhiên có thể làm Chân khí hiện ra bên ngoài.”

Khoé miệng của Niếp Minh giật giật.

Chân khí hiện ra ngoài ở tay chân là dễ nhất, nhìn độ dày của Chân khí dưới chân Lý Phù Trần, đối phương tu luyện công pháp nhập môn ít nhất tới tầng thứ tám, cái này không thể dùng ngộ tính cao để hình dung.

Biến thái.

Đây là ý nghĩ duy nhất hiện giờ của Niếp Minh.

– Mau nhìn, trên hồ nước có người chiến đấu.

Khu vực đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng có mấy trăm đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, bởi hồ nước không lớn, nên có không ít người thấy được trên hồ nước có chiến đấu, một đám người nhịn không được mà hiếu kỳ nhảy vào trong hồ, dựa vào khả năng Chân khí hiện ra ngoài đứng trên mặt nước.

– Là Niếp Minh, người này là một trong bảy cao thủ thủ hạ của Phương Liệt Hải.

– Không sai, Niếp Minh ở trong bảy cao thủ bài danh thứ năm, nhưng thực lực cực mạnh.

– Không biết đối thủ của hắn là ai, ta chưa từng thấy qua.

– Ta biết hắn là ai, hắn gọi là Lý Phù Trần, người đang được kể xôn xao gần đây.

– Há ra là hắn, nghe nói hắn thu hoạch điểm cống hiến rất dễ, không biết là thật hay giả.

Có thể trở thành đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, không ai là người yếu, trong hàng đệ tử năm trăm cường của Ngoại Tông, hơn phân nửa là đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, lúc này Lý Phù Trần cũng chân chính nổi danh.

Chương 55: Bại Niếp Minh

– Bài Sơn Đảo Hải.

Bài Vân Thối, gặp nước thì mạnh.

Bạch Lãng Quyết, gặp nước mạnh hơn.

Trên hồ nước, Niếp Minh giẫm chân trên mặt hồ, dưới bọt sóng trong suốt, Niếp Minh quét một cước về phía Lý Phù Trần.

Một cước này vô cùng cuồng bạo, bọt sóng trong suốt đều bị kình khí cuốn đi, tăng thêm uy lực của một cước này.

– Niếp Minh thật thông minh, người nào mà không biết, ở nơi có nước, Bạch Lãng Quyết cùng Bài Vân Thối có thể phát huy ra uy lực lớn hơn.

Trong đám người xem chiến, một thiếu niên thân hình cao lớn, vẻ mặt chính khí lắc đầu cười nói.

Thiếu niên bên cạnh nói:

– Chỉ trách Lý Phù Trần quá ngu xuẩn, dĩ nhiên cùng Niếp Minh chiến đấu trên mặt hồ.

Bọn họ đều thừa nhận thực lực của Lý Phù Trần.

Ở Luyện Khí cảnh, căn cốt đối với một người ảnh hưởng không lớn, khi đến Quy Nguyên cảnh, mới chính thức hiện ra tầm quan trọng.

Tuy Lý Phù Trần có căn cốt không tốt, nhưng ngộ tính rất cao.

Điều này làm hắn ở Luyện Khí cảnh có khả năng oai phong, tốc độ tiến bộ có thể so với mười đại thiên kiêu.

– Tật Phong Khoái Thiểm.

Thân ảnh của Lý Phù Trần đột nhiên mơ hồ, trên hồ nước, giống như có một luồng gió mạnh ngang dọc càn quét, cước ảnh của Niếp Minh không cách nào chạm vào Lý Phù Trần.

Tật Phong Khoái Thiểm, là chiêu thứ nhất của Thối pháp Toàn Phong Thối, lấy thân pháp làm chủ, là nhập môn tinh yếu của Toàn Phong Thối, luyện thành chiêu này tốc độ nhanh như gió bão.

Bá bá bá bá…

Trên hồ nước, sóng nước nhấp nhô, Lý Phù Trần thoáng hiện rất nhanh xung quanh Niếp Minh, quỹ tích di động không thể nắm lấy.

Lý Phù Trần chợt hiện ra phía sau Niếp Minh, đánh ra một chưởng, Chưởng pháp là Toái Thạch Chưởng bình thường nhất.

Lý Phù Trần đã đem Toàn Phong Thối cùng Toái Thạch Chưởng tu luyện tới cảnh giới Xuất Thần Nhập Hoá, lúc hắn xuất chiêu, nhanh như thiểm điện, một chút sơ hở cũng không có.

Thời khắc mấu chốt, thân hình của Niếp Minh xoay tròn, hai chưởng như thép, ngăn chặn Toái Thạch Chưởng của Lý Phù Trần.

Oanh một tiếng, trên mặt hồ tung toé bọt sóng, Niếp Minh điên cuồng lui về phía sau, nước ngập đến cẳng chân.

Lý Phù Trần lui lại bảy tám bước, cử trọng nhược khinh.

Vù vù vù vù…

Ngay khi Niếp Minh đứng vững, hai tay của Lý Phù Trần bỗng nhiên hút một cái, một dòng nước bị hút vào lòng bàn tay, sau đó như ám khí phóng tới Niếp Minh.

Niếp Minh lúc này đã hết lực, bất đắc dĩ, phải rút ra mộc kiếm.

Đùng đùng đùng…

Một bóng nước lớn chừng quả trứng bị đánh nát, một giọt nước cũng không lọt.

– Phải thừa nhận rằng, thực lực của ngươi so với tưởng tượng của ta còn mạnh hơn nhiều, nhưng Niếp Minh ta không cho phép mình thua.

Hai chân của Niếp Minh mạnh mẽ bắn ra, thân hình hắn phóng lên cao, sau đó chém một kiếm về Lý Phù Trần.

Một kiếm này giống như sóng nước dập dờn, phạm vi kiếm thế bao phủ cực lớn, phối hợp với bọt nước bay giữa không trung, làm cho người ta cảm giác như mưa gió sắp tới, thế không thể đỡ.

– Ngưng lại cho ta!

Lý Phù Trần không có tự cao tự đại, rút ra mộc kiếm, thi triển một chiêu Hồng Ngọc Chi Xúc.

Mộc kiếm trong tay của Lý Phù Trần vẽ trên không trung thành vòng cung, bọt nước lả tả khắp trời giống như bị một lực lượng vô hình dẫn dắt, hội tụ quanh mộc kiếm của Lý Phù Trần. Theo sau đó là kiếm thế vô cùng nóng cháy của Lý Phù Trần làm chúng hoá thành hơi nước màu đỏ nhạt khắp trời, điên cuồng tấn công Niếp Minh.

Lấy của người trả lại cho người.

– Không tốt.

Niếp Minh kinh hãi, hơi nước màu đỏ che chắn tầm mắt của hắn, làm hắn không thấy gì cả. Hắn chỉ còn cách lui lại phía sau, liều mạng lui lại nếu không một khi hơi nước màu đỏ bao phủ hắn, hắn sẽ không có cơ hội trở mình.

– Quan Tuyết sư muội, xem ra chúng ta đều xem thường hắn, khó trách hắn lại tự tin như vậy.

Bên kia hồ nước, Quan Tuyết, nữ tử mắt phượng, nử tử đáng yêu không biết đến từ lúc nào.

Ba người đều lộ vẻ suy nghĩ, người nói chuyện là nữ tử mắt phượng.

Quan Tuyết nói:

– Đúng vậy, xem ra giữa ta và hắn đúng là vẫn còn chút gút mắc, hy vọng gút mắc này không quá sâu.

Tuy nàng khiếp sợ thực lực của Lý Phù Trần nhưng cũng không quá mức thất thố.

Bởi vì nàng cũng dấu diếm thực lực rất sau.

Sau khi nuốt công pháp đan dược Bạch Lãng Hoàn, Bạch Lãng Quyết của nàng đã đột phá đến tầng thứ tám, nhưng vì nàng tới Thương Lan Tông đầy một năm, không cách nào đột phá đến tầng thứ chín, cho nên chỉ có thể nhận ba vạn điểm cống hiến.

Nếu chỉ là Bạch Lãng Quyết đạt tới tầng thứ tám, nàng tại hàng đệ tử năm trăm cường của Ngoại Tông, cũng không đạt tới trước bốn trăm.

Nhưng căn cốt tứ tinh Nhu Thuỷ có tác dụng tăng phúc cho Bạch Lãng Quyết rất lớn, cho nên thực lực của nàng, cũng không phải đơn giản như biểu hiện ra bên ngoài.

Sau khi nhìn Niếp Minh chiến đấu, nàng có mười phần nắm chắc chiến thắng hắn.

Phải biết rằng tuy cùng thiên phú công pháp, nhưng thiên phú kiếm pháp của nàng xuất sắc hơn.

– Quan Tuyết sư tỷ, hắn trước đây thật giống như ngươi nói sao?

Nữ đệ tử đáng yêu nhịn không được mà hỏi.

Mấy ngày qua, Quan Tuyết đem một vài chuyện về Lý Phù Trần nói cho các nàng biết.

Lý Phù Trần trước kia, ngộ tính tốt một chút nhưng không có biến thái như vậy.

Mà Lý Phù Trần bây giờ, có thể so với mười đại thiên kiêu.

Thậm chí có thể vượt qua.

Các nàng không phải không biết, có vài căn cốt phổ thông, không nhìn căn cốt hạn chế, đột phá tới Địa Sát cảnh.

Những người này giống nhau đều có ngộ tính rất cao, ngộ tính lúc đầu có thể so với căn cốt tam tinh.

Liền có thể so với căn cốt tam tinh.

Ngộ tính của Lý Phù Trần có thể so với căn cốt tứ tinh.

Không, rất nhiều căn cốt tứ tinh có ngộ tính cũng không bằng Lý Phù Trần.

Nhưng ba người không biết, trước khi Linh hồn của hắn không biến thành màu xanh, ngộ tính của Lý Phù Trần đã có thể so với căn cốt tứ tinh.

Hiện tại hắn ít nhất cũng có ngộ tính của căn cốt ngũ tinh, thậm chí không chỉ như vậy.

Quan Tuyết không nói gì, hiện tại nàng cũng hoài nghi, đây là Lý Phù Trần sao?

“Tên Niếp Minh này, thực lực rất mạnh, nhưng đáng tiếc là ta mạnh hơn.”

Thực lực của Lý Phù Trần tăng lên quá nhanh, cho nên hắn cũng không biết hắn hiện tại ở cấp độ nào.

Đối phó Niếp Minh, hắn chỉ xuất ra năm thành thực lực.

Ngoại trừ tu vi và cảnh giới của công pháp, bất kỳ phương diện nào của hắn đều nghiền ép Niếp Minh.

– Hổ Nha Thập Tự Trảm!

Vô cùng đơn giản Hổ Nha Thập Tự Trảm, trên tay của Lý Phù Trần giống như thần.

Kiếm quang chữ thập màu đỏ nhạt, tách ra hơi nước màu đỏ.

Niếp Minh lại lui nữa, khí huyết sôi trào.

“Không được, nếu tiếp tục như vậy thì chắc chắn phải thua, chỉ có thể dùng chiêu này.”

Niếp Minh cắn răng, vận chuyển Bạch Lãng Quyết tới cực hạn, một cổ Chân khí màu lam nhạt vô cùng sệch tràn vào mộc kiếm.

Sau một lúc.

Trên mộc kiếm mơ hồ truyền ra âm thanh sóng nước nhấp nhô, bọt nước quanh mộc kiếm cũng bị hấp thu, tăng thêm uy thế.

– Kinh Đào Sậu Khởi!

Hít sâu một hơi, Niếp Minh dùng kiếm quét ngang, sóng nước cuồn cuộn, kiếm thế mênh mông.

Kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, Kinh Đào Kiếm Pháp!

Nhìn kiếm ảnh mênh mông cuồn cuộn xông tới trước mặt mình, sắc mặt của Lý Phù Trần hơi đổi.

Một kiếm này quả nhiên trùng trùng điệp điệp, giống như sóng thần, ầm ầm tới từ xa, nếu thực lực hai bên tương đương, có thể bị kiếm thế của đối phương khuất phục.

Lý Phù Trần liền thi triển chiêu thứ hai của Hồng Ngọc Kiếm Pháp, Hồng Ngọc Chi Sát, một kiếm cứng rắn ngăn chặn kiếm chiêu của đối phương.

Nếu như nói chiêu thứ nhất của Hồng Ngọc Kiếm Pháp, Hồng Ngọc Chi Xúc, trong kiếm ẩn chứa lực hút.

Thì chiêu thứ hai Hồng Ngọc Chi Sát, lại ẩn chứa lực đẩy.

Kiếm kính vừa ra, không khí lay động, kéo theo trạng thái chân không ngắn ngủi.

Ầm!

Một bóng nước to lớn giữa không trung phồng lên, đột nhiên nổ tung.

Niếp Minh như bị sét đánh, thân thể ngửa ra sau, bay ra ngoài.

So với hắn, Lý Phù Trần chỉ lui về sau hơn mười bước.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !