1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Vạn Cổ Ma Tôn
  4. Tập 9: Cường giả Toàn Đan cảnh (c81-c90)

Vạn Cổ Ma Tôn

Tập 9: Cường giả Toàn Đan cảnh (c81-c90)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 81: Cường giả Toàn Đan cảnh

Lục Minh Nguyệt và Kiều trưởng lão đã đợi ở đó từ lâu.

“Tên nhóc này cuối cùng cũng ra rồi, ta còn đang định xông vào xem ngươi có làm sao không đấy.” Kiều trưởng lão nói đùa.

Với tu vi Toàn Đan cảnh của ông, chỉ cần dùng linh trí là có thể biết người bên trong sống hay chết, căn bản không cần bước vào.

Cường giả Toàn Đan cảnh đều có bản lĩnh này.

“Khiến Kiều trưởng lão phải lo lắng rồi.” Lâm Tiêu khách khí nói.

“Lâm Tiêu sư đệ, có phải ngươi đã đột phá rồi không?” ánh mắt Lục Minh Nguyệt nhìn Lâm Tiêu mang theo sự tò mò.

Rõ ràng linh khí trên người Lâm Tiêu sư đệ không có gì thay đổi.

Nhưng nàng lại có một loại ảo giác như đối phương đã thay da đổi thịt vậy.

“Hở?” Kiều trưởng lão lúc này mới đem sự chú ý đặt lên người Lâm Tiêu.

Cảm giác này?

Sao mà quen thuộc vậy nhỉ.

Giống, giống như là cảm giác trên người lão Mục kia vậy.

Chờ chút….

Chắc không phải là!….

“Tên nhóc Lâm Tiêu này, ngươi đừng nói với ta là ngươi đang tu luyện Cửu U…khụ khụ….cái lão già họ Mục kia truyền công pháp cho ngươi à??”

Kiều trưởng lão nói được một nửa liền cảm thấy không ổn, vội vàng sửa miệng.

“Kiều trưởng lão ánh mắt thật tinh tường, vãn bối quả thực đang tu luyện công pháp đó.” Lâm Tiêu đáp.

Đối phương nếu đã không nói ra tên của công pháp, thiết nghĩ, có lẽ là có điều cố kị, vậy thì không cần nói ra nữa.

“Đáng chết!!! Lão quỷ họ Mục chết tiệt đó làm vậy chẳng phải là hại người hay sao! Thứ công pháp rác rưởi này, một mình lão ta chịu tội là được rồi, sao lại có thể kéo một thiên tài luyện đan như ngươi chịu tội cùng chứ, tức quá mà!!!”

“Tiểu tử Lâm Tiêu này, ta khuyên ngươi sớm từ bỏ đi.” Kiều trưởng lão lộ ra vẻ tức giận vô cùng.

Lục Minh Nguyệt đứng bên cạnh hoàn toàn không hiểu chuyện gì.

Sư tôn và Lâm Tiêu sư đệ đang nói gì vậy?

Ở đây chỉ có ba người bọn họ, sư tôn nói chuyện còn che che đậy đậy, xem ra có liên quan đến một vài bí mật gì đó.

Lục Minh Nguyệt nghĩ vậy, trong lòng cho dù có tò mò hơn nữa cũng ngậm chặt miệng lại.

Lúc này tốt nhất là giả câm giả điếc.

“Tạ ơn Kiều trưởng lão quan tâm, vãn bối hiểu rõ.” Lâm Tiêu đáp qua loa.

“Ngươi hiểu cái….thôi vậy, lần sau ta sẽ đi tìm lão Mục một chuyến!”

“Đi đi đi, chúng ta đi luyện đan trước, chuyện khác để sau rồi nói.”

Kiều trưởng lão trực tiếp lôi kéo Lâm Tiêu tới phòng luyện đan.

Lần trước, sau khi nhìn tên tiểu tử Lâm Tiêu luyện đan, trong lòng ông chợt cảm thấy có rất nhiều linh cảm đối với việc luyện đan.

Chương 82

Lần này, ông nhất định phải xem cho đủ.

Nếu có thể tìm ra điểm đột phá trong đó, vậy tên tiểu tử Lâm Tiêu chính là quý nhân của ông rồi.

Một già một trẻ, bừng bừng khí thế tiến vào phòng luyện đan.

Mà Lục Minh Nguyệt lại bị đuổi ra ngoài.

“Con nhóc thúi này, con vào làm gì. Cách luyện đan của tên nhóc Lâm Tiêu này, nha đầu như con không thích hợp để nhìn, nhìn nhiều dễ lầm đường lạc lối.

“Con đem Tịnh Hóa Đan tứ phẩm của con luyện chế thêm vài lần đi, đợi có kết quả ta sẽ tới kiểm tra!”

Kiều trưởng lão càm ràm với Lục Minh Nguyệt một phen, ném ra một nhiệm vụ rồi đóng cửa lại.

Lục Minh Nguyệt: “……”

Sao nàng lại có cảm giác mình bị vứt bỏ nhỉ, đây chính là có mới nới cũ sao?

Hai ngày trước còn gọi đồ đệ ngoan, đồ đệ ngoan, giờ lại biến thành nha đầu thúi rồi?

Huhuhu!

Buồn quá!!

Chẳng phải chỉ là luyện đan thôi sao!

Luyện thì luyện!

Lục Minh Nguyệt vùng vằng bỏ đi.

Cứ như vậy.

Một mạch hết nửa tháng.

Trong nửa tháng này, ngoại trừ Kiều trưởng lão ôm sắc mặt kỳ quái đi ra vài lần, lại lo lắng không yên mà trở lại.

Thì không hề thấy bóng dáng Lâm Tiêu.

Một bên khác.

Tàng Công các của Kiếm Ma tông, một ông lão tóc bạc, sắc mặt u ám.

Từng luồng khí tức đáng sợ tỏa ra từ người ông ta.

“Lão già chết tiệt, đã nói là đồ đệ mỗi người dạy nửa tháng, giờ đã sắp qua hai mươi ngày rồi, đồ đệ cưng của ta đâu!!! Người đâu rồi!!!”

“Ta biết ngay mà, lão già chết tiệt này nhất định là không giữ lời! Hừ!!”

Ông già tóc bạc hừ lạnh một tiếng.

Xoay người một cái, cả người biến mất khỏi cổng của Tàng Công các.

Tốc độ rất nhanh.

Căn bản không ai nhìn rõ được tốc độ của ông ấy ra sao.

Bên ngoài Phạm Thiên mộ kiếm, một bóng người bay từ xa tới với tốc độ cực kỳ nhanh. Lúc gần tới nơi người này đánh ra một pháp quyết, kết giới ở cửa tự động mở ra.

“Cảnh lão, ra đây!” người này khẽ quát một tiếng vang vọng khắp Kiếm Các.

Một lúc sau rất nhiều đồ đệ đều ngẩng đầu nhìn sang bên này. Đây là ai nhỉ, dám quát người trong Phạm Thiên mộ kiếm, không muốn sống nữa à.

Chương 83

Nhưng khi mọi người nhìn thấy người đang bay trên không kia là ai thì tất cả đều lập tức ngậm mồm, cúi thấp đầu.

Cường giả Toàn Đan cảnh!!! người này ai dây vào nổi.

Hơn nữa đối phương rất ngang nhiên tới đây, đại khái cũng phải là những trưởng lão ở trong nội môn. Lại còn dám quát gọi tên Cảnh lão nữa. Có vẻ là người quen của các chủ bọn họ.

Vừa chớp mắt một cái lại có thêm một bóng ngươi bay từ trong kiếm các ra. Chính là các chủ của họ!

Chỉ nhìn thấy khuôn mặt không cảm xúc của các chủ hôm nay lại có thêm một chút ủ rũ.

“Mục lão đầu, ta cũng đang định đi tìm ngươi đây, không ngờ ngươi lại đích thân tới đây.” Cảnh lão trừng mắt nói lại.

“Tìm ta? Tìm ta làm cái gì, được rồi, đồ đệ của ta đâu! Nói là nửa tháng đem ngươi tới, bây giờ đã là 20 ngày rồi, ngươi không giữ lời đúng không!!!” Mục lão phẫn nộ lạnh lùng nói.

Cảnh lão cũng phẫn nộ.

“Có cái rắm! ngươi còn mặt mũi tới cáo trạng! Tên tiểu tử Lâm Tiêu đã sang bên ngươi được 20 ngày rồi, ngươi định kiếm chuyện. Muốn đánh nhau đúng không!!” Cảnh lão gào lên.

Hoá ra tên tiểu tử Lâm Tiêu này từ đầu tới cuối chả tới đâu cả, tâm tình không tốt hai ngươi cũng không ai thêm dầu vào lửa nữa. Đúng là tức chết bọn họ rồi.

Khí tức của cả hai toả ra va chạm với nhau, làm cho những kẻ ở dưới cũng gặp hoạ. Bọn họ đều cảm thấy như bản thân đang ở trong một cơn bão, nếu không cẩn thận sẽ bị thương.

“Hả?”

“Gì?”

“Tên tiểu tử Lâm Tiêu không ở chỗ ngươi?”

“Lâm Tiêu không ở chỗ ngươi?”

Hai lão nhân gia đồng loạt thốt lên cùng một câu. Cả hai cùng ngỡ ngàng, lông mày nhíu lại, khí tức bạo phát lúc nãy cũng từ từ tiêu tan.

Hai người bọn họ đã ở với nhau hơn trăm năm, cả hai vô cùng hiểu tính khí của nhau. Chuyện gì có thể lôi ra đùa, chuyện gì cần nghiêm túc hai bọn họ đều rõ ràng. Cho nên khi cả hai cùng đồng thanh hét lên một câu, vậy sự việc chắc chắn có gì không đúng.

“Hôm đó sau khi truyền thụ công pháp, ta cứ tưởng tên tiểu tử Lâm Tiêu đó ở lại chỗ ngươi nửa tháng, sau đó sẽ sang bên ta. Kết quả là đã 20 ngày rồi vẫn chưa thấy hắn đâu, ta vội sang đây đòi người.” Mục lão rất thành thật giải thích.

“Này……tên tiểu tử Lâm Tiêu không có trong Phạm Thiên mộ kiếm, ta tưởng hắn đã qua bên đó rồi.” Cảnh lão cũng nói.

Mục lão: “……”

Cảnh lão: “……”

Vậy Lâm Tiêu đi đâu được?

Cả hai người đều ôm lòng nghi ngờ, kẻ khác bọn họ cũng lười quan tâm. Nhưng Lâm Tiêu này thì nhất định không được xảy ra chuyện di.

“Ngươi đợi ở đây ta đi hỏi.” Cảnh lão bay về phía Kiếm Các. Mười phút sau thì bay trở lại với sắc mặt u ám.

“Có người nói nửa tháng trước Lâm Tiêu đi Đan Thanh Phong, sau đó không thấy quay trở lại.” Cảnh lão nói không thiếu một chữ.

Chương 84

“Đan Thanh Phong??? Vậy tờ vay nợ của ta??? Mẹ kiếp!!!Tên tiểu tử này dám gạt lão già đây!” Mục lão trợn mắt.

Hình như ông ta hiểu ra cái gì. Khẳng định tên Lâm Tiêu này đã dùng tờ giấy nợ tới tìm Kiều lão quỷ để đổi đan. Thế tại sao Kiều lão lại giam Lâm Tiêu?

Chả nhẽ……

“Tên tiểu tử Lâm Tiêu này có thiên phú tu luyện khá cao, thiên phú luyện kiếm cũng cực cao, vậy thiên phú luyện đan cao cũng không phải chuyện gì kỳ lạ.” Cảnh lão trầm ngâm nói.

“Tức chết ta mất thôi, tên Kiều lão quỷ này muốn nhân cơ hội cướp người. Không được, ta bây giờ phải đi tìm hắn!” Mục lão quay người rời đi.

“Đi cùng nhau!” Cảnh lão cũng nói, sau đó hai người cùng nhau rời đi

……

Trong nửa tháng này trưởng lão Kiếm Ma tông phát hiện ra một số chuyện kỳ lạ, những viên đan cao cấp bình thường cực kỳ khó lấy được, hình như dạo gần đây không bao giờ thiếu. Chỉ cần có đủ đồ để giao dịch thì muốn bao nhiêu đổi bấy nhiêu cũng được.

Hơn nữa, bọn họ còn phát hiện ra những viên đan cao cấp lần này hình như còn tốt hơn vài phần so với trước. Chả nhẽ Kiều trưởng lão đã đột phá kỹ thuật luyện đan rồi???

Ngoài cái này ra còn có một chuyện kỳ quái nữa, trong đại điện nhận nhiệm vụ của tông môn, nhiệm vụ tìm kiếm linh thảo và nguyên liệu quý tự nhiên nhiều lên. Tiền thù lao cũng tăng lên gấp ba.

Những thay đổi này, làm cho cả đệ tử và các trưởng lão đều rất vui. Nếu như cứ thế này thì thật là tốt.

Còn một bên khác, Cảnh lão và Mục lão đã bay tới đỉnh Đan Thanh Phong. Bởi vì có chút hiểu nhầm nên bây giờ bọn họ không có tức giận nữa, họ mở linh thức bắt đầu tìm kiếm Lâm Tiêu.

Rất nhanh bọn họ phát hiện vị trí của Lâm Tiêu ở trong chủ các trên đỉnh.

Hay lắm tên này.

Một lúc sau hai người có mặt tại đó. Kiều lão quỷ xem ngươi giải thích thế nào.

Còn chưa đợi hai người phát điên đã nghe thấy tiếng than vãn từ trong chủ các truyền ra.

“Lâm Tiêu, ngươi đi đi, Đan Thanh Phong của ta không chứa nổi ngươi nữa rồi.”

“Đừng động, đừng động vào những nguyên liệu đó, đó là đồ bọn ta giữ lại để làm đan cho mấy cuộc thi cao cấp.”

“Cái đó cũng không được, Lâm Tiêu tiểu hữu, ngươi tha cho ta đi, những nguyên liệu cao cấp này khó khăn lắm mới lấy được, cần thời gian, thời gian!”

“Ta đáp ứng ngươi, chỉ cần tìm được nguyên liệu, ta sẽ ngay lập tức đưa tới cho ngươi, xin ngươi đừng hại đồ đệ ta nữa.”

Mục lão và Cảnh lão quay qua nhìn nhau, ánh mắt cực kỳ quái lạ. Chuyện gì đây?

Sau Kiều lão quỷ cứ như vội đuổi ngươi đi vậy? Có chuyện gì sao?

Sau một hồi do dự, hai ngươi từ từ bay tới các chủ.

Kiều trưởng lão cảnh giác nhìn bọn họ.

“Mục! lão! Quỷ! Mau đưa đồ đệ của ngươi đi đi! Hắn mà không đi, Đan Thanh Phong của ta coi như tiêu.”

Kiều trưởng lão đáng thương chạy vội tới, sau đó mới nhìn thấy Cảnh lão đang đứng bên cạnh thì cả ngươi sửng sốt.

“Cảnh lão ngươi xuống núi rồi à?” Kiều trưởng lão kinh ngạc hỏi.

Cảnh lão này suốt ngày ở trong Kiếm Các, một năm cũng chả gặp nổi tới một lần. Hôm nay lại được cơn gió nào thổi tới đây?

Chương 85

“Cảnh lão cũng coi như là sư phụ của Lâm Tiêu, ta gọi hắn tới luôn!” Mục Lão lạnh lùng hừ một tiếng.

Cái gì? Kiều trưởng lão giật mình.

Nhưng mà nhớ tới kiếm ý bậc hai của Lâm Tiêu thì ông cũng không ngạc nhiên lắm. Cũng đúng thôi. Một thiên kiêu như vậy nhất định thu hút được sự chú ý của Cảnh lão.

“Đồ đệ của ta đâu?” Cảnh lão nhíu mày hỏi.

“Bên trong, là ở bên trong, hai người tới đúng lúc lắm, mau đưa hắn đi, mau lên!” Kiều trưởng lão giục.

Ông ta thở phào một hơi cuối cùng cũng tìm được cứu binh rồi. Dù hai người có không tới ông cũng đang định đi gọi Mục lão tới.

“Đồ đệ nhà ta làm gì ở chỗ này? Mục lão nghi ngờ hỏi.

“Đương nhiên là luyện đan, ài, chắc các ngươi không biết, Lâm Tiêu tiểu hữu đây—”

Kiều trưởng lão đang định giải thích cho hai người thì đột nhiên cả toà chủ các rung chuyển.

Kiều trưởng lão hoảng hốt, sắc mặt tái mét.

“Nguy rồi! tên này sẽ không—” ông ta hét lên một tiếng.

Kiều trưởng lão không kịp giải thích, thi triển thân hình, xuyên trở về chủ phong.

Mục lão và Cảnh lão thấy vậy, cũng vội vàng đi theo.

Đợi khi ba người cùng tiến vào phòng luyện đan, lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc.

Nhiệt độ trong phòng luyện đan vô cùng cao, lửa và hơi nóng không ngừng phun ra từ cửa lò.

Lâm Tiêu đứng trước lò đang nỗ lực khống chế, từng giọt mồ hôi lớn thi nhau đổ ra rồi bốc hơi.

Mà trong lò luyện đan đang leng keng vang lên, không ngừng rung lắc. Dẫn tới cả căn phòng cũng bắt đầu rung chuyển.

“Kiều lão quỷ, đây là đang….luyện đan à???” Mục lão trợn trừng mắt.

Ông đã từng nhìn thấy luyện đan sư luyện đan không ít lần, nhưng động tĩnh luyện đan giống như tên tiểu tử Lâm Tiêu đây thì vẫn là lần đầu thấy.

Trong mắt Cảnh lão cũng toát lên vẻ nghi ngờ giống vậy.

Thật sự có thể luyện ra đan dược sao?

“Ông bớt diễn lại đi, đệ tử nhà ông mà ông còn không rõ hay sao….hả? Đợi chút, đống Dạ Linh Diệp kia của ông đâu? Còn có Hàn Tâm Quả đặt ở đây nữa? Ôi đệt, tên nhóc Lâm Tiêu, không phải nó lấy hết chúng đi luyện rồi chứ!!!”

Kiều trưởng lão rú lên, cả người như bị sét đánh.

“Đợi một chút, sắp thành đan rồi.” Lâm Tiêu dốc toàn lực khống chế lò luyện đan.

Tinh thần hết sức chăm chú.

Ngay cả Mục lão và Cảnh lão tới, hắn cũng không phát hiện ra.

Nghe Lâm Tiêu nói vậy, Kiều trưởng lão cho dù đau lòng cho đống nguyên liệu kia, lại chẳng thể làm gì được, đành nhìn chằm chằm vào lò luyện đan, ôm lòng chờ mong.

Tâm trạng vừa phức tạp, vừa mâu thuẫn, khiến ông ta vô cùng đau khổ.

Không phải ông không muốn thu nguyên liệu lại.

Mà là nhẫn trữ vật đã đầy rồi, nhưng vẫn còn rất nhiều thứ không nhét vừa.

Chương 86

“Thành đan? Kiều lão quỷ, ông nói đi xem nào, tiểu tử Lâm Tiêu đang luyện đan gì vậy? Động tĩnh lớn như thế?” Mục lão cực kỳ tò mò.

Kiều trưởng lão lườm Mục lão một cái, nghiến răng phát ra mấy chữ: “Phương đan thất phẩm!”

Nghe vậy, Cảnh lão và Mục lão đều sững sờ.

Phương đan thất phẩm?

Lâm Tiêu đang luyện đan dược thất phẩm???

Thế chả phải là chém gió hay sao!

“Kiều lão quỷ, ông lừa ai vậy, Phương đan thất phẩm cho dù là ông tự ra tay, tỉ lệ thành đan cũng chỉ có 50-50 thôi. Đệ tử này nhà tôi, căn bản chưa từng tiếp xúc với luyện đan, sao có thể chứ!” Mục lão bày ra vẻ mặt không tin.

Kiều trưởng lão nhìn chằm chằm lão Mục với vẻ kỳ quái.

Thấy đối phương thật sự không biết điều kỳ diệu của tiểu tử Lâm Tiêu, trong lòng lại càng bất ngờ hơn.

Tiểu tử Lâm Tiêu này rốt cuộc là từ đâu chui ra vậy.

Bản lĩnh này giấu kỹ thật đấy.

“Hai lần, tiểu tử Lâm Tiêu đã thất bại hai lần rồi đấy, lần này là lần thứ ba hắn thử luyện chế Phương đan thất phẩm rồi. Hơn nữa, ta nói cho ông biết, hắn sắp dùng hết dược liệu, linh thảo, thiên tài, địa bảo của Đan Thanh Phong ta rồi.” Kiều trưởng lão phẫn nộ nói.

Mục lão và Cảnh lão hoàn toàn ngơ luôn.

Bọn họ hoàn toàn không dám tin vào tai mình nữa.

“Lão Mục này, ông yên tĩnh chút đi, tới thời khắc mấu chốt rồi!” Kiều trưởng lão suỵt một cái, ánh mắt không rời khỏi lò luyện đan.

Bang bang——Xì!

Lò luyện đan lại một lần nữa chấn động kịch liệt, sau đó dần dần ổn định lại, rồi không có động tĩnh gì nữa.

Tiếp đó, toàn bộ lửa trong lò đều bị dập đi.

Lâm Tiêu thở dài một hơi, cảm giác toàn thân sắp vỡ vụn.

Phương đan thất phẩm, độ khó quả nhiên là hoàn toàn khác biệt.

Quá khó đi ấy chứ.

Với cảnh giới tu vi hiện tại của hắn, thật sự là quá miễn cưỡng.

Nếu có thể đạt tới tu vi Luân Hải cảnh, nhất định sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều, cũng sẽ không thể nào thất bại hai lần liên tục.

Tu vi à!

Đợi sau lần này, nhất định phải đi nâng cao tu vi cho thật tốt.

“Ủa? Mục lão? Cảnh lão? Các ngài sao lại tới đây?”

Lâm Tiêu lúc này mới kinh ngạc phát hiện ra, hai ông lão này đang đứng bên cạnh mình.

“Có thể không tới sao, nếu còn không tới, kỳ hạn mà ta và lão Cảnh đặt ra cũng sắp tới rồi!” Mục lão vẻ mặt bất mãn.

“Anh bạn nhỏ Lâm Tiêu, ngươi thật là lãng phí, mấy loại nguyên liệu này của ta đều là khó khăn lắm mới kiếm được. Ta đã nói rồi, Phương đan thất phẩm đối với ngươi mà nói thì vẫn còn sớm lắm, ngươi việc gì phải thế, đợi khi nào tu vi của ngươi tăng lên tới Luân Hải cảnh hậu kỳ, lại thử cũng không vội mà, bây giờ thật là…”

Chương 87

Kiều trưởng lão khóc không ra nước mắt.

Lại thất bại rồi.

Nguyên liệu của Phương đan thất phẩm, đó đều là thiên tài địa bảo vô cùng quý giá, giá trị liên thành, giá trị cực lớn, không dễ gì tìm được.

“Lão Kiều, lần này thành rồi.” Lâm Tiêu nở nụ cười.

“Haizzz, cái đống nguyên liệu này sau này bảo ta phải làm……hả?? Ngươi nói cái gì? Thành rồi? Thành cái gì??” Kiều trưởng lão nói được một nửa mới đột nhiên phản ứng lại.

Ông chỉ cảm giác như da đầu nổ tung, lông tơ trên người đều dựng đứng cả lên.

“Huyền Minh Phá Cảnh Đan, chắc là thành công rồi, chí ít là thành công được một viên.” Lâm Tiêu hân hoan nói.

Tuy rằng lò luyện đan vẫn chưa hề mở ra, nhưng nửa tháng nay hắn đã luyện hàng trăm hàng ngàn lần, điểm này vẫn là cảm nhận được.

Kiều trưởng lão đứng đực ra tại chỗ.

Cảm giác chênh lệch như từ Ma Vực tới Tiên Giới này, quá kích thích.

Mà Mục lão và Cảnh lão đứng bên cạnh, sau khi nghe tới tên của đan dược, trên mặt lộ ra vẻ chấn kinh không kém gì Kiều lão quỷ.

Đan dược thất phẩm, Huyền Minh Phá Cảnh Đan?

Không phải chứ, không phải chứ!!

Lâm tiểu tử này vừa rồi luyện chính là đan dược này sao?

Mà lại còn nói là luyện thành rồi?

Lâm Tiêu không nhìn dáng vẻ kinh ngạc của ba ông lão, mà hắn cẩn thận từng chút một, đi mở lò luyện đan ra.

Trong lòng cũng vô cùng mong đợi.

Bởi vì đã thất bại hai lần, nếu lần thứ ba vẫn làm theo các bước trong tư liệu, thì chắc hẳn vẫn sẽ thất bại.

Cho nên vào lần luyện chế thứ ba, hắn liền dựa vào cảm giác của chính mình, nhặt bừa cho thêm vào một đống dược liệu có dược lí tương đồng, chuẩn bị tinh thần nếu không thành công thì sẽ lấy mạng ra mà đền.

Không ngờ rằng thần may mắn vẫn đứng về phía hắn.

Cuối cùng cũng thành đan rồi.

Nhưng phẩm cấp thế nào, hiệu quả ra sao, hắn cũng không chắc lắm.

Vẫn là do tu vi chưa đủ.

Mở lò đan.

Một luồng ánh sáng màu tím nhạt tỏa ra.

Sau đó, một mùi hương nồng đậm của đan dược hấp dẫn, lan tỏa ra cả căn phòng.

Ba ông lão vội vàng ngó qua.

Bọn họ loáng thoáng thấy được hai viên đan dược sáng lóng lánh, nằm giữa lò đan.

“Hai viên!”

“Thật sự thành rồi, lại còn thành những hai viên.”

Chương 88

“Đây chính là Huyền Minh Phá Cảnh Đan đó!”

Ba người kinh ngạc thốt lên.

Đây chính là đan dược đỉnh cấp có thể giúp người ta đột phá lên Toàn Đan cảnh, khiến biết bao nhiêu người mơ ước đó.

Nhưng độ khó khi luyện chế loại đan dược này, ai dám đảm bảo một lò nhất định có thể luyện ra được một viên chứ.

Không ai dám.

Trên con đường tu luyện, mỗi bước đều có rào cản.

Mỗi lần đột phá một cảnh giới, cần phải đánh vỡ một tầng rào cản.

Mà một bước nhỏ từ Luân Hải cảnh viên mãn, tới Toàn Đan cảnh.

Chính là ác mộng của tất cả những người tu luyện.

Trở ngại cực lớn này.

Từ xưa đến nay, có vô số thiên kiêu, thiên tài, yêu nghiệt, đều bị kẹt lại ở bước này, sầu não không thôi, cho tới lúc chết cũng không phá vỡ được rào cản này.

Muốn đánh vỡ rào cản cực lớn này, cần có may mắn, ngộ tính, cơ duyên, …..

Mà Huyền Minh Phá Cảnh Đan, chính là đan dược tuyệt vời có thể tăng tỉ lệ đánh vỡ rào cản, khiến người tu luyện tấn giai lên Toàn Đan cảnh.

Huyền Minh Phá Cảnh Đan hạ phẩm, có thể tăng tỉ lệ thành công thêm 10%.

Trung phẩm, có thể tăng lên 20%.

Thượng phẩm, có thể tăng lên 30%.

Mà Huyền Minh Phá Cảnh Đan cực phẩm, thì không ai biết.

Bởi vì dường như chưa từng có ai nhìn thấy Huyền Minh Phá Cảnh Đan cực phẩm.

Loại đan dược cấp bậc này cũng sẽ không có ai lấy ra.

“Lão Kiều, ông mau đi xem xem, tiểu tử Lâm Tiêu luyện ra được phẩm cấp gì vậy.” Mục lão vội vàng hỏi.

“Phải tới lần thứ ba mới thành công, ông còn muốn luyện ra phẩm cấp gì nữa.” Cảnh lão lườm đối phương một cái.

Nhưng mà, Kiều trưởng lão lại không hề đáp lại.

Bởi vì tròng mắt ông sắp rơi ra rồi.

Đôi mắt trợn trừng, kinh hãi, không biết phải hình dung thế nào.

“Nhất, nhất, nhất khí sương đan!!!”

Ngay khi bốn từ nhất khí sương đan xuất hiện.

Mục lão và Cảnh lão cũng gia nhập hàng ngũ hồn bay phách lạc.

Huyền Minh Phá Cảnh Đan cấp phẩm, bọn họ còn chưa từng nhìn thấy thì cũng đã nghe nói tới. Nhưng cấp Huyền Minh Phá Cảnh Đan của nhất khí sương đan này thì chưa từng được nghe nói đến. Nó thuộc cấp trong truyền thuyết.

Tiểu tử Lâm Tiêu thực sự đã luyện ra thứ này. Đây còn là con người sao?

“Kiều, Kiều lão quỷ, một viên đan dược ở cấp này đáng giá bao nhiêu?” Mục lão nuốt nước miếng hỏi.

Kiều trưởng lão cũng nuốt nước miếng, kinh hãi nói: “Không thể nào ước tính được, nhưng cho dù là ba lò nguyên liệu này cộng lại, cũng không thể nào mua được một viên.”

Chương 89

“Nhảm nhí! Ta tìm cho ngươi ba lò nguyên liệu, ngươi có thể luyện cho ta một viên Huyền Minh Phá Cảnh Đan của nhất khí sương đan không?” Mục lão nói.

Kiều trưởng lão im lặng. Chuyện này thực sự là không thể.

Đừng nói ông ta luyện đan sư thất phẩm, cho dù là luyện đan sư bát phẩm cũng không thể làm được.

Khi ba ông lão đang thừ người ra, Lâm Tiêu đã phân chia xong Huyền Minh Phá Cảnh Đan vào hai bình ngọc.

“Kiều lão, bình này cho ngài.” Lâm Tiêu ném một cái bình ngọc qua đó.

“Ôi ôi, cẩn thận một chút, tiểu tổ tông, đây là bảo vật cấp nhất khi sương đan!” Kiều trưởng lão kêu lên một tiếng, đưa tay ra nhận lấy một cách rất cẩn thận.

Loại đan dược ở cấp này, chưa cần bàn đến tác dụng như thế nào nhưng chỉ cần lấy ra đã khiến người ta cực kỳ sợ hãi rồi.

Nếu dùng cho các luyện đan sư cao cấp nghiên cứu thì vô cùng có giá trị.

“Lâm Tiêu tiểu hữu, ngươi thật sự cho ta đan dược này ư?” Kiều trưởng lão cảm thấy không thể tin nổi.

Tuy rằng giữa bọn họ đã có thoả thuận hợp tác, nhưng đan dược này quá khác thường.

Những người khác không biết nhưng ông ta là trụ cột cấp cao của Kiếm Ma tông, đương nhiên biết trong toàn bộ Kiếm Ma tông chỉ có sáu cường giả Toàn Đan Cảnh. Có loại đan dược này, tương đương với việc có thêm một cường giả Toàn Đan cảnh rồi.

Điều này có ý nghĩa rất lớn đối với tông môn.

“Đương nhiên rồi, quy tắc đã nói rõ rồi, không thể phá!” Lâm Tiêu cười nói.

Hắn không hề cảm thấy tiếc. Đợi sau này tìm đủ nguyên liệu tiếp tục cố gắng luyện là được rồi. Hơn nữa, đây mới là viên dược nhất khí đan sương, trên nhất khí còn có nhị khí, tam khí, tứ khí …

So với đan dược này, hắn cảm thấy tạo quan hệ tốt với Kiều trưởng lão quan trọng hơn.

Lần này hắn gây rắc rối ở Đan Thanh Phong đủ rồi giờ tặng đan dược này cũng coi như bù đắp lại.

“Được, được, ta tiếp nhận tấm chân tình của Lâm Tiêu tiểu hữu. Ha ha ha, tiểu hữu, ngươi tốt hơn sư tôn keo kiệt đó nhiều.”

Sau khi Kiều trưởng lão liếc nhìn Mục lão, ông ta vội vàng thu viên đan dược vào trong chiếc nhẫn.

Chiếc nhẫn này cũng gần đầy rồi nhưng vẫn còn không gian cho một bình đan dược.

Trong nháy mắt, Kiều trưởng lão rạng rỡ hơn hẳn, tâm trạng cũng rất tốt.

Đâu còn bộ dạng gào thét thảm thiết khổ sở như vừa rồi.

Ở góc độ của ông ta, Huyền Minh Phá Cảnh Đan của nhất khí sương đan này có thể bù đắp cho sự hao tổn của Đan Thanh Phong trong nửa tháng qua.

Mục lão và Cảnh lão khá bất ngờ trước hành động của Lâm Tiêu.

Đổi lại họ, họ sẽ không nỡ giao nó ra. Nhưng phải nói rằng, giao đan dược này cho Kiều lão quỷ là thích hợp nhất.

Về điểm này, hai người không có ý kiến gì.

“Kiều lão, lần sau gom đủ nguyên liệu thì hãy nói cho ta biết, chúng ta tiếp tục hợp tác!” Lâm Tiêu cười nói.

“Tất nhiên rồi!! Quyết định như vậy nhé!” Kiều trưởng lão lập tức đồng ý.

Vốn cho rằng là cục diện thiệt thòi lại biến thành có lợi, vậy thì nhất định phải có lần hợp tác sau rồi.

Chương 90

Hơn nữa, sau khi tu vi của Lâm Tiêu tăng lên, trình độ luyện đan cũng sẽ tăng lên tương đối.

Đến lúc đó…he he he… Kiều trưởng lão tưởng tượng mà muốn cười thành tiếng.

Ông ta đã đã sớm từ bỏ chuyện thu nhận Lâm Tiêu làm đồ đệ rồi. Ông ta hiểu rằng mình không xứng!

“Lâm Tiêu tiểu hữu, chuyện luyện đan cũng không cần vội, thời gian giao ước của ta và Cảnh lão đầu còn mười ngày nữa, mấy ngày nay ngươi đều luyện đan rồi, khi nào thì mới bắt đầu tu luyện đây!” Mục lão thực sự lo lắng.

Ông ta biết rằng tiểu tử Lâm Tiêu này đã lĩnh ngộ được lưỡng thành kiếm ý, đến khi tu luyện công pháp kiếm tu của Cảnh lão đầu nhất định là làm chơi ăn thật.

Vậy thì mình nên làm gì? Đây là một luyện thể thiên tài, bảo bây giờ bỏ cuộc chắc chắn hắn sẽ không đồng ý.

Mục lão thấy Cảnh lão nóng lòng thì mỉm cười.

Đồ đệ này, chắc chắn thuộc về ông ta rồi.

“Mục lão, ai nói mấy ngày nay ta luyện đan, ta đang tăng cường tu luyện bộ công pháp luyện thể kia.”

“Nhưng ta còn chưa bắt đầu tu luyện bộ kiếm pháp của Cảnh lão, ta dự định trong mười ngày tới sẽ toàn lực tu luyện ở Phạm Thiêm mộ kiếm.”

Lâm Tiêu nói với nhị lão về tình hình hiện tại và kế hoạch trong mười ngày tới.

Cảnh lão gật đầu lia lịa, nở một nụ cười trên khuôn mặt héo úa.

Được, được, có thể dạy được tiểu tử này.

Cảnh lão đã vui rồi thì Mục lão lập tức trở nên lo lắng.

Ông ta nhảy cẫng lên, liên tục thuyết phục: “Tiểu tử Lâm Tiêu, ngươi thiên vị rồi, tại sao ngươi lại không dùng những thứ còn dư để tu luyện công pháp?”

Nếu dựa vào những gì Lâm Tiêu nói thì ông ta chắc chắn sẽ thua.

Chuyện này hoàn toàn không ổn.

“Mục lão, trên Đan Thanh Phong, ngài bảo tôi đi tìm kiếm khí tu luyện ở đâu chứ?” Lâm Tiêu bất lực nói.

Quả thật lúc đó trong cơ thể hắn ẩn chứa gần một ngàn kiếm khí nhưng hầu như đều dùng để luyện đan, không có nhiều kiếm khí dư thừa để tu luyện công pháp.

Mục lão có chút phiền muộn, muốn tìm lý do gì đó để phản bác nhưng Lâm Tiêu vẫn tiếp tục: “Mục lão có điều mấy ngày nay ta đã tu luyện Cửu U Trấn Ma Ấn, còn có chút thu hoạch, ngài có muốn kiểm tra thử không?”

Mục lão trừng mắt nhìn Lâm Tiêu.

Kiểm tra cái rắm!

Ông ta hiểu rõ hơn bất kỳ ai về độ khó của việc tu luyện Cửu U Trấn Ma Ấn. Tiểu tử ngươi vừa tu luyện vừa luyện đan, có thể nhập môn mới là lạ!

Haizzz!

Mục lão thở dài, nói: “Vậy ngươi vận chuyển công pháp để ta xem xem.”

“Được.”

Sau khi Lâm Tiêu trả lời, hắn đã vận chuyển Cửu U Trấn Ma Ấn.

Ngay sau đó, một ma ấn màu vàng cao ba mét dần dần xuất hiện sau lưng Lâm Tiêu. Một đạo thần quang tỏa ra từ đôi mắt hắn.

Một cảm giác áp bức sâu thẳm và lạnh lẽo ngay lập tức bao trùm bán kính mười trượng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Kevin 1 tuần trước
Sao thằng main giống hơi khùng vậy tác giả ? Khi không điên lên ! Có đại ca khùng có ngày chết bất đắt kỳ tử….
https://audiosite.net
Quang Luận 1 tuần trước
Cám ơn đạo hữu nhiều :)
https://audiosite.net
XRumer23Prown 2 tuần trước
Hey people!!!!! Good mood and good luck to everyone!!!!!
https://audiosite.net
Kevin 1 tháng trước
Sao có tiền mà bủn xỉn,không dám ăn xài, mà dám chi mua đồ cho gái lấy le….một đại gia bị chúng chửi ăn bám mà nhịn được cũng hay..
https://audiosite.net
HaHohong 2 tháng trước
ua viet nam minh sang tac day a... dua a ??
https://audiosite.net
phan anh 2 tháng trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:) Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..! -0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ ) 1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!! Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới. Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...! ^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
lưu tủ truyện :)
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
hay hay
https://audiosite.net
Chuong Trần 4 tháng trước
Cám ơn tác giả và Mc Truyện thật là hay