1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Vạn Cổ Ma Tôn
  4. Tập 8: Tinh Hoả Liệu Nguyên (c71-c80)

Vạn Cổ Ma Tôn

Tập 8: Tinh Hoả Liệu Nguyên (c71-c80)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 71: Tinh Hoả Liệu Nguyên

Theo như hắn hiểu, chả phải là cho tất cả nguyên liệu cần thiết vào, sau đó dung hợp chúng lại, tôi luyện cuối cùng kết thành đan. Cái này chắc cũng chả khác với làm thuốc ở thời hiện đại.

Nghĩ tới đây Lâm Tiêu cũng bắt đầu hành động. Linh kiếm sau lưng hắn cũng đã ra khỏi võ.

Xoẹt!

“Tinh Hoả Liệu Nguyên!”

Hơn trăm đạo kiếm khí đỏ chót từ thanh trường kiếm bay vào trong lò luyện.

Ngay lúc này, trong lò luyện lửa bốc lên rừng rực, độ nóng tăng nhanh.

Kiều trưởng lão sững sờ, Lục Minh Nguyệt phát ngốc.

“????”

Cái quái gì vậy?

Kiếm ý nổi lửa?

Vậy cũng được hả?

Ngọn lửa bùng lên mạnh mẽ như vậy căn bản sẽ khó kiểm soát. Lâm Tiêu làm xong bước một rồi lại tiếp tục làm bước hai.

Đương sự là Lâm Tiêu đây đang cực kỳ tập trung vào chuyên môn. Trong ánh mắt của hắn chỉ còn lại có lò luyện đan, căn bản không chú ý đến sự biến hoá cảm xúc của hai sư đồ kia.

Sau khi hoàn thành được khâu nổi lửa, Lâm Tiêu bắt đầu bước tiếp theo là bỏ nguyên liệu vào, nhưng hắn cho tất cả vào lò luyện cùng một lúc.

“Sư đệ Lâm Tiêu, ngươi!!!” Lục Minh Nguyệt hoảng hốt.

“Tên tiểu tử này, ngươi!!!” Kiều trưởng lão cũng hoảng hốt giống đồ đệ.

Quá đủ rồi đó, đống nguyên liệu này quý giá biết bao nhiêu. Hành vi lãng phí chính là thứ ông ấy ghét nhất. Ông giơ tay lên muốn ngăn hành vi hồ đồ của đối phương lại.

Nhưng đúng lúc này, Lâm Tiêu lại chém vào lò luyện đan. Một luồng sức mạnh bay thẳng vào lò.

Bàn tay đang giơ lên của Kiều trưởng lão cứng đờ đứng im trong không trung.

“Kiếm ý? Kiếm ý bậc 2! Nguy rồi!!” Kiều trưởng lão hét lên.

Tu vi Tụ Linh cảnh tầng bốn, lĩnh ngộ kiếm ý bậc 2. Kiếm Ma tông bọn họ từ bao giờ có một kiếm tu như vậy?

Trong phút lơ đãng Kiều trưởng lão phát hiện lò luyện đan có dị thường. Ông đưa mắt nhìn qua khe hở trên lò.

Vừa nhìn vào trong mắt như muốn trợn rơi ra ngoài.

Nguyên liệu đã dung hợp??? Mới qua được bao nhiêu phút chứ, sao lại dung hợp được. Thế các bước tinh chế và chiết xuất đâu rồi? Tạp chất trong nguyên liệu thì sao?

Kiều trưởng lão chả biết đã nhìn bao lâu.

“Tiểu tử, kỹ năng luyện đan của ngươi quá hấp tấp, ta đây là lần đầu nhìn thấy. Nhưng mà, muốn luyện thành đan dược, phải sợ là thử đến ngàn lần nữa mới ra….”

Kiều trưởng lão là đang cảm thán, ông không có ý phủ định đối phương. Thân là luyện đan sư cấp bảy, ông cũng hiểu phương pháp luyện đan của Lâm Tiêu, đúng là phương pháp này cũng có vài phần đúng.

Đây cũng có thể là một con đường đi, nhưng có đúng hay không thì còn cần phải thử thêm nhiều lần nữa.

Chương 72

Kiều trưởng lão định tiếp tục khuyên Lâm Tiêu thêm vài câu, nếu hắn có hứng thú với luyện đan thì bản thân sẽ chỉ dạy một chút.

Đúng lúc này lò luyện đan bắt đầu rung lên, sau đó thì dừng lại, lửa trong lò cũng từ từ tắt hẳn. Một làn khói toả ra từ trên nắp lò.

“Lần đầu luyện đan, thất bại là việc bình thường, cho nên……hả?”

Kiều trưởng lão nói được một nửa thì tự nhiên dừng lại. Bởi vì ông ngửi thấy mùi thơm của đan dược.

“Thành đan???” Ông kinh ngạc nhìn Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu cũng có chút hoang mang: “Không rõ lắm.”

Cái cần làm hắn đều đã làm đủ, dù gì cũng là lần đầu tiên, hắn cũng không có kinh nghiệm gì cả. Không biết là thành công hay thất bại.

“Vậy mở lò ra.”

“Được.”

Lâm Tiêu đi lên trước mở cửa lò ra.

Vào khoảnh khắc này, mùi thơm của đan tràn ra khắp căn phòng. Ba người vội vã nhìn vào trong lò. Chỉ thấy mười viên đan long lanh nằm ngay ngắn ở giữa lò, giống như mấy viên ngọc được ai đặt ở đó.

“Trời ạ! Sư tôn, đây, đây đều là Đằng Nguyên đan cực phẩm, cả mười viên!!!” Lục Minh Nguyệt che miệng lại.

Lục Minh Nguyệt nhéo mạnh lên bắp tay mình một cái.

Đau!

Thật sự đau!

Không phải là mơ.

Lâm Tiêu sư đệ vậy mà lại có thể từ một lò mà luyện ra được mười viên Đằng Nguyên Đan cực phẩm.

Chuyện này….chuyện này sao có thể!

Chuyện này sao ảo ma canada quá vậy!!!

“Sư tôn…sư tôn, chuyện này là sao vậy ạ???” Lục Minh Nguyệt đầy kinh ngạc và nghi ngờ, hỏi sư tôn của mình.

Nhưng chờ nửa ngày cũng không nghe được đáp án.

Nàng quay đầu lại nhìn.

Biểu cảm đầy hoài nghi của sư tôn còn lố hơn cả nàng nữa.

“Vậy mà lại có người có thể đạt tỉ lệ thành đan tới 100%, tại sao vậy, tại sao, con đường luyện đan của ông ta rõ ràng là con đường chính thống, sao lại như vậy chứ, rốt cuộc nguyên nhân là do đâu…”

Kiều trưởng lão đôi mắt ảm đạm, lẩm bẩm tự nói một mình.

Khí tức trên người cường giả Toàn Đan cảnh vô thức phát ra, khiến Lâm Tiêu và Lục Minh Nguyệt đều cảm thấy áp lực.

Lại nhìn Lâm Tiêu.

Hắn nhìn thấy dáng vẻ mất hồn của sư đồ hai người họ, mới ý thức được bản thân hình như đã khoe khoang quá mức rồi.

Ngộ tính cực cao + hiệu quả của việc chế thuốc hiện tại, còn tốt hơn so với tưởng tượng của hắn.

Vốn dĩ hắn cho rằng có thể luyện ra năm viên, đạt tỉ lệ thành công 50% là được rồi.

Không ngờ, lần này luyện ra được tỉ lệ thành đan 100%.

Chương 73

Điều khiến Lâm Tiêu thắc mắc là. Đây là lần đầu hắn luyện đan, thật ra vẫn còn rất nhiều chi tiết và thao tác có thể tiến hành tối ưu hóa hơn.

Nếu như đem những chi tiết vụn vặt này sửa lại thì sẽ như thế nào nhỉ.

“Nhóc con, ngươi, ngươi nói lại với ta một lần nữa, ngươi thật sự là lần đầu luyện đan sao???” Kiều trưởng lão nhìn chằm chằm Lâm Tiêu hỏi.

“Vâng, thưa Kiều trưởng lão, trước đó, ngay cả lò luyện đan vãn bối cũng chưa từng chạm vào.” Lâm Tiêu thành thật đáp.

Kiều trưởng lão nhìn Lâm Tiêu những một phút mới thu lại ánh mắt.

Dựa vào thực lực cường giả Toàn Đan cảnh của ông mà cảm nhận, có thể xác định đối phương không hề nói dối.

Lần đầu tiên luyện đan!

Trời ạ!

Lần đầu tiên luyện đan mà có thể bỏ xa một luyện đan sư thất phẩm như ông cả mười con phố.

Trên đời này còn có yêu nghiệt, à không, quái vật như vậy sao?

Nếu không phải tận mắt chứng kiến, cho dù có đánh chết ông, ông cũng tuyệt đối không tin đâu.

“Nhóc Lâm Tiêu này, ngươi có thể luyện thêm một lần nữa không!” Kiều trưởng lão lại đưa ra một đống nguyên liệu, nói với giọng điệu ôn hòa.

“Được!” Lâm Tiêu không từ chối.

Sau một lần thử, hắn đã tổng kết ra một vài khuyết điểm của bản thân.

Cho nên hắn cũng muốn luyện thêm một lần nữa.

Hơn nữa, bản thân hắn cũng không có những nguyên liệu quý báu như này, bây giờ có người cho không để luyện tay nghề, còn chần chờ gì nữa chứ.

Kiều trưởng lão gật đầu, một lần nữa nhường chỗ cho hắn.

Sau đó còn đặc biệt ra cửa dặn dò các đệ tử khác một câu, không cho phép bất cứ ai lại gần làm phiền.

Lâm Tiêu điều chỉnh lại trạng thái một chút.

Trường kiếm trong tay bắt đầu chuyển động.

Soạt!!

“Tinh hỏa liêu nguyên!”

Trăm luồng kiếm khí màu đỏ đồng loạt tiến vào lò luyện đan.

Bắt đầu một quá trình luyện đan mới.

Lâm Tiêu lại một lần nữa ném hết toàn bộ nguyên liệu vào trong lò luyện đan.

Linh trí của Kiều trưởng lão đã dõi theo sát sao.

Ông lại muốn nhìn xem, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.

Chỉ thấy những nguyên liệu đó sau khi vào lò luyện đan, bị hàng trăm kiếm khí màu đỏ bao phủ, cắt nhỏ, lại cắt nhỏ, rồi lại cắt nhỏ…..

Sau khi bị băm thành bụi phấn không rõ nhỏ cỡ nào, lại bị kiếm khí cắn nuốt vào trong.

Hử?

Đây chính là phương thức trích xuất và tinh luyện….

Chương 74

Kiều trưởng lão ngạc nhiên. Ông có thể cảm nhận được, những kiếm khí cắt nhỏ nguyên liệu này, không hề cắt bừa và không có mục đích.

Mà là một phương thức đặc biệt có quy luật.

Không hề làm tổn hại tới bản chất của nguyên liệu.

Sh——

Trong lòng Kiều trưởng lão kinh hãi không thôi.

Khống chế hàng trăm kiếm khí, thực hiện những thao tác tỉ mỉ mà chuẩn xác đến như vậy, chỉ với bước này thôi, ông ấy đã không thể làm được rồi.

Đừng nói là ông ấy, bất cứ luyện đan sư nào chỉ e cũng khó mà làm tới được bước này.

Bảo bọn họ khống chế lửa thì được, nhưng bảo bọn họ khống chế kiếm khí, còn phải đạt tới trình độ này, hiển nhiên là không thể nào làm được.

Đặc biệt là sau khi Lâm Tiêu thi triển ra kiếm khí. Kiều trưởng lão càng kinh ngạc hơn. Kiếm ý vừa xuất ra, những kiếm khí đang hoạt động liền trở nên ngoan ngoãn, nghe lời trong nháy mắt.

Mỗi một luồng kiếm khí đều bắt đầu phân công công việc, vô cùng tuần tự.

Dung hợp, ngưng đan, tụ đan, thành đan.

Chỉ sau một canh giờ.

Lô luyện đan mới của Lâm Tiêu đã cho ra lò rồi.

Mở lò luyện đan ra, một mùi hương của đan dược xông ra, còn nồng đậm hơn lô trước.

Kiều trưởng lão chấn động và sững sờ đứng tại chỗ.

Ông không cần tới nhìn, chỉ cần ngửi thôi cũng biết, lô này nhất định là tỉ lệ thành đan lại đạt 100% rồi.

Đáng sợ!

Tên nhóc này thực sự đáng sợ mà!!!

“Ủa? Đây là gì? Sư tôn, bên trong có một viên Đằng Nguyên Đan, bên trên hình như có cái gì đó.” Lục Minh Nguyệt sau khi trải qua cơn chấn động, phát hiện ra một điểm nghi vấn.

Kiều trưởng lão nghe vậy mới bước tới gần để nhìn.

Thấy một viên Đằng Nguyên Đan cực phẩm trong đó, trên bề mặt xuất hiện một tầng sương mù.

Chỉ nhìn lướt qua một lần. Kiều trưởng lão dường như nhìn thấy quỷ, khuôn mặt đầy vẻ kinh hãi, tròng mắt trợn trừng.

“Nhất khí sương đan!” Kiều trưởng lão lần nữa có biểu cảm mất kiểm soát.

Ông cảm thấy toàn bộ sự kinh ngạc của cả đời này đã dùng hết trong ngày hôm nay rồi.

“Nhất khí sương đan? Sư tôn, đó là gì vậy?” Lục Minh Nguyệt tò mò hỏi.

“Phẩm chất của đan dược có thể chia thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. Mà trên cực phẩm, có một cấp còn cao hơn.”

“Luyện ra nhất khí sương đan, có thể tăng hiệu quả ban đầu của đan dược lên hai phần, đồng thời loại bỏ toàn bộ tác dụng phụ.”

Kiều trưởng lão nhìn chằm chằm viên Đằng Nguyên Đan đang tỏa ra sương đan, lẩm bẩm giải thích.

“Sư tôn, vậy trên nhất khí sương đan thì sao? Có phải là nhị khí sương đan không ạ?”

Lục Minh Nguyệt đôi mắt sáng rỡ, vô cùng có hứng thú với tri thức mà mình chưa biết.

“Cái con bé này, hỏi nhiều như vậy làm gì. Nhất khí sương đan đó đều là chuyện mà chỉ có luyện đan sư bát phẩm mới có thể làm ra được.” Kiều trưởng lão không khách khí, lườm đồ đệ nhà mình một cái.

Chương 75

Luyện đan sư bát phẩm!!!

Lục Minh Nguyệt cảm thấy đầu óc mình trở nên mông lung.

Cả cái vương triều Đại Ngụy này đều không có luyện đan sư bát phẩm mà.

Sau đó, cô nhìn chằm chằm Lâm Tiêu.

Thế há chẳng phải, từ một góc độ nào đó mà nói, Lâm Tiêu sư đệ đã đạt tới luyện đan sư bát phẩm sao?

“Ngươi tên là Lâm Tiêu phải không?”

Kiều trưởng lão ánh mắt sáng rực, nhiệt tình, nhìn Lâm Tiêu mà hỏi.

“À, vâng, đúng vậy.” Lâm Tiêu bị nhìn với ánh mắt ấy, không nhịn được mà lui về sau một bước.

“Ta thu ngươi làm đệ tử chân truyền, được không!”

Lời Kiều trưởng lão nói ra khiến người ta kinh ngạc, ông không đợi Lâm Tiêu phản ứng, tiếp tục nói.

“Ngươi đừng vội cự tuyệt.”

Tuy thiên phú luyện đan của ngươi, ta lần đầu gặp trong đời, nhưng trên con đường luyện đan này, không có người trước dẫn dắt, thật sự rất khó, phải nói là mỗi bước đi đều khó khăn.”

“Luyện đan không giống tu kiếm, nó gần như đều là nhất mạch truyền thừa, chỉ giấu những kinh nghiệm quý báu cho bản thân, đây cũng là một điều đáng trách của luyện đan sư…”

“Dù gì thì lão Mục kia cũng không thu ngươi làm đồ đệ, chi bằng mấy ngày này ngươi cứ ở chỗ của ta. Nguyên liệu ở Đan Thanh Phong ta nhiều lắm, ngươi chỉ cần tập trung luyện đan, có thắc mắc gì cứ tới hỏi ta.”

“Đợi khi nào ngươi quyết định, lại tới nói cho ta biết là được, thế nào?”

Kiều trưởng lão tỏ vẻ đứng đắn nói, dưới đáy mắt lại lóe lên một tia giảo hoạt.

Lấy lùi làm tiến.

Chỉ cần có thể giữ người lại trước, nhất định sẽ có thời gian cướp được tên nhóc yêu nghiệt này.

Lâm Tiêu im lặng.

Hắn không thể không thừa nhận.

Lời này của Kiều trưởng lão đã khiến hắn lay động.

Quan trọng là, tu luyện của Mục lão, cần một lượng tài nguyên khổng lồ.

Nếu ở lại Đan Thanh Phong này, há chẳng phải….

Chỉ hi vọng tới lúc đó Kiều trưởng lão đừng đuổi hắn ra ngoài là được.

“Được, thưa Kiều trưởng lão, vãn bối cảm thấy lời người nói rất đúng! Vậy vãn bối xin phép ở lại đây.” Lâm Tiêu đồng ý, nói.

Hồ ly một lớn một bé nhìn nhau cười.

Tất cả ý đồ đều giấu trong im lặng.

“Nhóc Lâm Tiêu, mấy viên đan dược này ngươi cầm lấy đi, coi như trả sạch tờ giấy nợ kia.”

Kiều trưởng lão đưa bốn bình đan dược cho Lâm Tiêu.

Hai bình trong số đó là tổng cổng 13 viên Đằng Nguyên Đan cực phẩm mà hắn luyện chế được.

Hai bình còn lại, một bình có 9 viên Đằng Nguyên Đan cực phẩm Lâm Tiêu điều chế, một bình chứa một viên Đằng Nguyên Đan nhất khí sương đan riêng biệt.

Lâm Tiêu nhận đan dược, tâm trạng rất tốt.

Chương 76

Hôm nay không chỉ luyện đan thành công, còn thu hoạch được nhiều đan dược như vậy.

Chỉ là không biết chỗ đan dược này đủ cho hắn tu luyện trong bao lâu.

“Đúng rồi, Kiều trưởng lão, vãn bối muốn hỏi một vấn đề.” Lâm Tiêu chợt nghĩ tới điều gì đó, mở miệng hỏi.

“Ngươi nói đi.” Kiều trưởng lão đáp.

“Lô nguyên liệu vừa rồi của chúng ta, giá gốc là bao nhiêu, bao nhiêu viên thành đan thì được tính là hồi vốn?” Lâm Tiêu tò mò hỏi.

“Vấn đề này à, nếu là luyện chế Đằng Nguyên Đan cực phẩm, một lô nguyên liệu luyện ra ba viên thành đan là miễn cưỡng coi như hồi vốn, bốn viên thì tức là không lỗ.”

“Luyện chế các loại đan dược khác cũng thế, chỉ cần có thể luyện ra được bốn viên, về cơ bản thì sẽ không lỗ.”

“Giống như ngươi vừa rồi luyện chế ra viên Đằng Nguyên Đan nhất khí sương đan kia, thì một viên thôi là hồi vốn, không lỗ.”

Kiều trưởng lão giải thích.

Vừa nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi, tâm trạng ông lại rối rắm phức tạp.

Luyện đan mấy chục năm, còn không bằng thiên phú dị bẩm của người ta.

Quả nhiên là không thể so sánh với tên yêu nghiệt này.

Quá đau lòng.

“Ủa? Luyện đan dễ kiếm tiền như thế sao!!” Lâm Tiêu sững sờ.

Vậy chẳng phải, vừa rồi hắn luyện đan đã kiếm được chín viên Đằng Nguyên Đan cực phẩm rồi sao.

Nếu đem bán 3 viên đi mua nguyên liệu, vậy vẫn còn 6 viên làm vốn.

Lặp đi lặp lại, thành một vòng tuần hoàn.

Chẹp chẹp chẹp…..

Lâm Tiêu chẹp miệng, dường như nhìn thấy cảnh linh thạch rơi ào ào vào trong túi của mình vậy.

Kiều trưởng lão: “…”

Lục Minh Nguyệt: “…”

Hai người nghe thấy lời của Lâm Tiêu, không hẹn mà cùng trợn trắng mắt.

“Nhóc con, ngươi cho rằng ai cũng như ngươi, có thể đạt được tỉ lệ thành đan 100% sao? Luyện đan sư thông thường luyện chế đan dược cùng giai, có thể huề vốn đã là tốt lắm rồi.”

“Ngươi bảo ta luyện chế đơn thuốc thất phẩm, một lò ta có thể luyện ra hai viên đã là vô cùng may mắn rồi, huề vốn là chuyện mà ta căn bản không dám nghĩ tới.”

Kiều trưởng lão trừng mắt với Lâm Tiêu, không hề khách khí nói.

Luyện đan sư khi phẩm cấp còn thấp, hoàn toàn là bồi thường tiền, chịu lỗ vốn, chỉ tới khi đột phá luyện đan sư ngũ phẩm, mới coi như có chút khởi sắc.

Có thể gọi là một con đường mà giai đoạn đầu trả giá, giai đoạn sau mới dần đần thu hồi.

Tại Kiếm Ma Tông, ông là chủ phong của Đan Thanh phong, cũng là luyện đan sư thất phẩm duy nhất.

Đan Thanh Phong có ba ngàn đệ tử.

Nhưng người có thiên phú luyện đan, chỉ có chưa tới năm trăm.

Trong đó, dưới trướng ông, luyện đan sư lục phẩm có ba người, luyện đan sư ngũ phẩm có không tới ba mươi người.

Chương 77

Những kẻ khác đều là đám làm ăn lỗ vốn đang trong giai đoạn trưởng thành, khỏi nhắc tới cũng được.

Có thể thấy, con đường luyện đan này khó đi thế nào.

“Hề hề, ra là vậy.” Lâm Tiêu ngại ngùng cười trừ.

Luyện đan sư khó khăn hơn so với hắn nghĩ nhiều.

“Đúng rồi, Kiều trưởng lão, Đằng Nguyên Đan thuộc đơn thuốc mấy phẩm vậy ạ?” Lâm Tiêu hỏi.

“Ngũ phẩm, sao thế?” Kiều trưởng lão nói.

Ngũ phẩm?

Đơn thuốc ngũ phẩm bảo luyện đan sư thất phẩm như Kiều trưởng lão luyện chế, cũng chỉ có tỉ lệ thành đan là sáu, bảy phần.

Lâm Tiêu khẽ gật đầu.

“Vậy Kiều trưởng lão luyện chế đơn thuốc lục phẩm, thông thường có thể đảm bảo tỉ lệ thành đan là mấy phần ạ?” Lâm Tiêu lại đặt một câu hỏi.

“Đơn thuốc lục phẩm à, ba phần.” Kiều trưởng lão ở trước mặt Lâm Tiêu không dám chém gió.

Ngộ nhỡ tên nhóc này bảo ông ta luyện một lô ngay bây giờ, nếu không đạt được ba phần, há chẳng phải làm mất cái mặt già này hay sao.

“Kiều trưởng lão, vãn bối nghĩ ra một phương thức hợp tác, bên ngài đưa ra nguyên liệu và đơn thuốc lục phẩm, vãn bối sẽ tới luyện chế giúp, sau khi ra lò, vãn bối đưa cho bên ngài năm viên làm vốn, phần thừa sẽ thuộc về vãn bối.”

“Nếu may mắn, có thể luyện ra hai viên nhất khí sương đan, vậy thì mỗi người một viên.”

Lâm Tiêu nói ra dự tính nhỏ này của mình.

Lục Minh Nguyệt chớp chớp mắt, trong lòng kinh ngạc, Lâm Tiêu sư đệ thật là cái gì cũng dám nói.

Ngay khi nàng định vội vàng khuyên bảo, sư tôn đã mở lời rồi.

“Được!!! Quyết định như vậy nhé, ngươi chờ đó, bây giờ ta đi chuẩn bị một chút!”

Kiều trưởng lão nói xong, liền sốt ruột xông ra ngoài.

Hoàn toàn không cho hai người cơ hội mở miệng.

Bây giờ trong lòng Kiều trưởng lão đang rất tốt, tên nhóc này xem ra là high quá rồi.

Loại hứa hẹn này cũng dám nói ra.

Dù gì cũng là người mới. Căn bản không biết độ khó của đan dược lục phẩm, so với đan dược ngũ phẩm thì khó nhằn hơn nhiều.

Đợi đến lúc tên nhóc này thất bại vài lần, ghi nợ một lượng nguyên liệu và đan dược cực lớn, muốn hối hận cũng muộn rồi.

Cho dù lão Mục kia tới đòi người, với tài lực của tên đỗ nghèo khỉ đó, cũng không cách nào chuộc con hàng Lâm Tiêu kia ra được.

Hê hê!

Ta thật đúng là thông minh mà!

Sau khi Kiều trưởng lão đi, Lục Minh Nguyệt mới lo lắng nói: “Lâm Tiêu sư đệ, hình như đệ mắc bẫy của sư tôn rồi! Hay là, đệ mau chóng rời đi đi.”

Nói thế nào thì Lâm Tiêu cũng là ân nhân cứu mạng của nàng.

Chương 78

Nàng cứ cảm thấy ánh mắt sư tôn nhà mình nhìn người ta có gì đó không đúng.

“Không sao, trong lòng ta tự có tính toán. Đúng rồi sư tỷ, ở đây có tĩnh thất không, ta muốn tu luyện một lát.” Lâm Tiêu hỏi.

“Được…được rồi, có tĩnh thất, ta đưa đệ đi.” thấy Lâm Tiêu sư đệ không có ý muốn đi, Lục Minh Nguyệt cũng không khuyên nữa.

Rất nhanh sau đó, Lâm Tiêu đã được Lục Minh Nguyệt dẫn tới một gian tĩnh thất ở dưới lầu.

Đóng cửa lại, Lâm Tiêu lấy ra một bình hồi nguyên đan.

Đây là phần thưởng của cuộc kiểm tra ngoại môn.

Bây giờ đan dược trên người hắn đầy đủ, vậy thì tu luyện trước rồi nói.

Lâm Tiêu lấy ra một viên Hồi Nguyên Đan. Há miệng nuốt xuống.

Trong nháy mắt, Hồi Nguyên Đan hóa thành một luồng năng lượng tinh khiết, dưới sự khống chế của hắn, tập trung tại vị trí nơi lồng ngực.

Công pháp Cửu U Trấn Ma Ấn bắt đầu vận chuyển.

Luồng năng lượng tinh khiết này dựa theo một lộ tuyến nào đó, đi nuôi dưỡng khắp các kinh mạch.

Nhưng mới chỉ vận hành được một chu thiên, cũng chỉ mới qua vài phút, Lâm Tiêu liền dừng lại. Sắc mặt hắn vô cùng khác thường.

Hết rồi?

Hiệu quả của đan dược hết rồi?

Ôi đệt!!!!

CMN!!!!!!!!!!

Đây là Hồi Nguyên Đan thượng phẩm đó nha.

Chỉ đủ vận chuyển Cửu U Trấn Ma Ấn mỗi một chu thiên thôi sao???

Lâm Tiêu ngơ luôn rồi.

Cuối cùng hắn cũng hiểu Mục lão khi đó nói rằng, công pháp này không dễ tu luyện, càng luyện càng nghèo là ý gì rồi.

Thôi kệ đi.

Tu luyện trước rồi tính.

Lâm Tiêu ngẩng đầu, tống nốt chín viên Hồi Nguyên Đan thượng phẩm còn lại vào miệng.

Xẹt xẹt….

Chín viên đan dược hóa thành một luồng năng lượng tinh khiết, mạnh mẽ vô cùng, xông vào trong cơ thể của Lâm Tiêu.

Hắn cảm nhận được một cơn đau âm thầm truyền tới từ khắp các kinh mạch.

Nếu đổi lại là một tu sĩ bình thường, e là đã bị thủng vài lỗ trên người rồi.

Cũng may trước đó hắn đã tu luyện tới tầng thứ sáu rồi, căn cơ đã được củng cố vô cùng chắc chắn.

Mặc cho luồng sức mạnh khổng lồ này xông pha như nào, cùng lắm cũng chỉ mang tới chút đau đớn mà thôi.

Lâm Tiêu cắn răng tiếp tục tu luyện < Cửu U Trấn Ma Ấn>.

Hồi Nguyên Đan đã dùng hết rồi, liền sử dụng tới Đằng Nguyên Đan cực phẩm.

Không dùng hết chỗ đan dược này, thì Lâm Tiêu không định bước ra ngoài.

Chương 79

Cứ như vậy.

Liên tiếp ba ngày trôi qua.

Bên ngoài tĩnh thất, Kiều trưởng lão sắp chờ không nổi nữa rồi.

Ông ta đã tìm toàn bộ nguyên liệu và đơn thuốc lục phẩm của Kiếm Ma tông tới đây rồi.

Đã chơi thì chơi lớn.

Sau vụ này, ông nhất định phải khiến tên nhóc này cầu xin được bái ông làm sư phụ, khiến lão già họ Mục kia phải muối mặt mà nhận hết tất cả lỗi lầm trong mấy năm nay.

Trong tĩnh thất nào đó của Đan Thanh Phong.

Lâm Tiêu đã ngồi yên một chỗ sắp ba ngày rồi.

Cả quá trình, ngoại trừ động tác nhét thuốc vào miệng thì có thể nói là hoàn toàn bất động.

Lát sau.

Một đạo ma ấn mờ nhạt lơ lửng phía sau lưng Lâm Tiêu.

Đôi mắt hắn bất chợt mở ra, một tia sáng màu cam đậm lóe lên. Ngoài cơ thể cũng xuất hiện một tia sáng nhàn nhạt bao phủ.

“Thế này cũng quá vô lý rồi, mới chỉ tu luyện tới được tầng thứ hai thôi sao? Có nhầm không vậy trời!” khuôn mặt Lâm Tiêu tỏ vẻ đau khổ và cay đắng.

Trong ba ngày qua, hắn đã dùng hết toàn bộ đan dược rồi.

Một viên Hồi Nguyên Đan thượng phẩm chỉ có thể duy trì được vài phút.

Đằng Nguyên Đan cực phẩm có thể duy trì một tiếng.

Mà một viên Đằng Nguyên Đan nhất khí sương đan vẫn hiệu quả hơn, có thể duy trì được non nửa ngày.

Tốc độ tiêu hao khiến người ta phải kinh hãi này, khiến Lâm Tiêu vào ngày đầu tiên đã phải dùng hết tất cả đan dược.

Tới lúc này, mới tu luyện tới hậu kỳ của tầng thứ nhất.

Kết quả này khiến Lâm Tiêu chết lặng, không dám tin.

Đây là thứ công pháp ác độc gì vậy. Mới tầng thứ nhất thôi mà ‘khẩu vị’ đã lớn như vậy rồi.

Vậy tầng thứ hai, tầng thứ ba, và các tầng sau đó phải làm sao đây.

Dùng hết đan dược, Lâm Tiêu lại không cam tâm kết thúc tu luyện như thế.

Lúc này.

Trong đầu hắn chợt lóe lên, nghĩ ra một biện pháp hay.

Cắn răng, giậm chân một cái.

Lâm Tiêu trực tiếp hủy đi Bão Sơn Ấn mà hắn đã luyện tới tầng thứ sáu.

Lúc hủy đi công pháp, hắn dùng toàn lực vận chuyển Cửu U Trấn Ma Ấn.

Hắn muốn thử xem, Cửu U Trấn Ma Ấn liệu có thể hấp thu toàn bộ những tinh túy của Bão Sơn Ấn sau khi hủy hay không.

Đáp án là chắc chắn được.

Bão Sơn Ấn vốn dĩ xuất phát từ Cửu U Trấn Ma Ấn.

Hai loại công pháp như trăm sông đổ về một biển.

Chương 80

Sau khi bắt đầu vận chuyển Cửu U Trấn Ma Ấn, tất cả những tinh hoa của Bão Sơn Ấn không hề gặp chút cản trở nào mà bị hấp thu toàn bộ.

Không hề tổn thất đi đâu chút nào.

Hiệu quả hấp thu còn tốt hơn nhiều so với dự liệu của Lâm Tiêu.

Nhưng mà.

Lâm Tiêu vốn tưởng rằng sau khi Cửu U Trấn Ma Ấn hấp thu Bão Sơn Ấn, nhất định có thể liên tiếp đột phá cảnh giới.

Xông tới cảnh giới thứ ba, hoặc là cảnh giới thứ tư.

Ít nhiều gì thì hắn cũng đã tu luyện Bão Sơn Ấn trong nhiều tháng trời.

Cũng phải nể mặt điểm này chứ.

Nhưng sự thật đã vả vào mặt Lâm Tiêu một cách không thương tiếc.

Sau khi hấp thu và luyện hóa toàn bộ tinh hoa của Bão Sơn Ấn.

Cửu U Trấn Ma Ấn đúng thật là đã đột phá rồi.

Nhưng là từ tầng thứ nhất, đột phá lên trung kỳ của tầng thứ hai.

Sau đó, không có sau đó nữa.

Ôi đệt!!!

Đây là cái thứ lỗ vốn ở đâu ra vậy hả!!!

Trả Bão Sơn Ấn lại cho ta đây.

Lâm Tiêu ngay lập tức rống lên.

Chả trách mà Mục lão có dáng vẻ nghèo rớt mồng tơi, cái mõm lợn này, ai mà nuôi nổi.

Lâm Tiêu bất đắc dĩ lắc đầu, vứt bỏ những tạp niệm trong đầu.

Nếu đã bắt đầu tu luyện, thì hắn cũng không định bỏ cuộc.

Chẳng phải chỉ là hốc như lợn hay sao.

Vậy thì hắn tìm mọi cách để nuôi là được rồi.

Rắc rắc!

Lâm Tiêu đứng dậy, xương cốt trong người vang lên một trận răng rắc.

Khiến Lâm Tiêu ngạc nhiên.

Lố vậy má!

Chẳng phải chỉ là ngồi ba ngày không động đậy thôi hay sao. Cũng đâu phải là vỡ vụn, kêu to thế làm gì vậy.

Nhưng rất nhanh sau đó, Lâm Tiêu liền phát giác ra được, năng lượng trong cơ thể hình như đã tăng lên rất nhiều.

Có một cảm giác gân cốt chắc chắn, khí huyết sôi trào.

Nhìn bức tường của tĩnh thất phía trước mặt, hắn thậm chí có cảm giác chỉ cần đấm một cú thôi là thủng tường rồi.

Cảm giác này…

Thật đúng là kỳ lạ.

Dù gì thì lúc tu luyện Bão Sơn Ấn cũng chưa từng xuất hiện cảm giác này.

Đẩy cửa tĩnh thất ra.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Kevin 1 tuần trước
Sao thằng main giống hơi khùng vậy tác giả ? Khi không điên lên ! Có đại ca khùng có ngày chết bất đắt kỳ tử….
https://audiosite.net
Quang Luận 1 tuần trước
Cám ơn đạo hữu nhiều :)
https://audiosite.net
XRumer23Prown 2 tuần trước
Hey people!!!!! Good mood and good luck to everyone!!!!!
https://audiosite.net
Kevin 1 tháng trước
Sao có tiền mà bủn xỉn,không dám ăn xài, mà dám chi mua đồ cho gái lấy le….một đại gia bị chúng chửi ăn bám mà nhịn được cũng hay..
https://audiosite.net
HaHohong 2 tháng trước
ua viet nam minh sang tac day a... dua a ??
https://audiosite.net
phan anh 2 tháng trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:) Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..! -0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ ) 1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!! Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới. Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...! ^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
lưu tủ truyện :)
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
hay hay
https://audiosite.net
Chuong Trần 4 tháng trước
Cám ơn tác giả và Mc Truyện thật là hay