1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 429 [Chương 2141 đến 2145]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 429 [Chương 2141 đến 2145]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2141: Thua thảm

– Khẩu khí thật lớn.

Khi Vương Thánh nghe thấy Lâm Phong muốn hắn tự vả miệng mình trước mặt mọi người, cả người hắn tỏa ra sát ý.

– Thế ngươi định để ai xuất chiến?

Vương Thánh nhìn với Lâm Phong hỏi.

– Đây là cá cược giữa ta và ngươi, hai chúng ta hãy tự mình xuất chiến.

Nếu ngươi không chắc, cũng có thể để người khác lên hộ. Ngay khi Lâm Phong vừa dứt lời, trong mắt Vương Thánh lập tức lóe lên một đạo tinh quang, cười nói:

– Đao kiếm không có mắt, nên ngươi có bị thương hoặc bị giết trong lúc tỷ thí, cũng đừng có trách Đan Vương gia ta khi dễ người ngoại lai như ngươi.

– Một khi đã bước lên chiến đài, sinh tử do trời định, dù có chết cũng không hối tiếc.

Vậy ngươi có đáp ứng yêu cầu của ta không? Vương Thánh lập tức nhìn chằm chằm Lâm Phong, trầm mặc một lát, rồi nở một nụ cười lạnh lùng, đáp.

– Một khi ngươi đã có nhã hứng như vậy, ta sẽ phụng bồi tới cùng.

Bây giờ đánh luôn được không?

– Không vội.

Lâm Phong vừa mỉm cười vừa chuyển mắt nhìn về phía đỉnh của Đan Tháp. Nếu Như Vân đã tự tin như vậy, chắc chắn bọn họ đã nắm chắc phần thắng. Khi Vương Thánh thấy Lâm Phong nhìn về phía Đan Tháp, hắn cũng dời mắt về phía Đan Tháp. Vào lúc này, Như Phong và tên thanh niên kia của Đan Vương gia vẫn đang miệt mài luyện chế đan dược. Quá trình luyện chế một quả đế đan vô cùng phức tạp, trải qua rất nhiều bước. Đầu tiên dùng đạo hỏa chiết xuất tinh hoa của dược liệu. Sau đó lại phải dung hợp các dược liệu với nhau một cách hoàn mỹ, bước này yêu cầu trình độ khống hỏa của luyện đan sư rất cao, nếu không sẽ rất dễ dẫn đến thất bại. Cuối cùng là thủ pháp luyện đan không ngừng rèn luyện cho đan dược. Ngoài ra, một số Luyện Đan Sư lợi hại còn có vài thủ đoạn để đề thăng phẩm chất của đan dược. Vì quá trình luyện đan phức tạp như vậy, nên để luyện ra một viên đế đan cần phải tốn vài canh giờ. Nhưng sau khi luyện xong, đan dược còn có thể là phế đan.

– Thất bại rồi.truyện Linh Dị

Đây đã là lần nổ lò thứ hai. Xem ra Như Phong đã nắm chắc thắng lợi. Khi mọi người nghe thấy một tiếng nổ từ đỉnh đan tháp truyền xuống, họ biết tên thanh niên kia của Đan Vương gia lại thất bại một lần nữa. Vì đây đã là lần thất bại thứ hai, nên áp lực của hắn sẽ không nhỏ. Dù sao trình độ luyện đan của Như Phong cũng rất lợi hại.

– Được rồi!

Mau nhận thua đi! Lúc Vương Thánh nhìn thấy tên thanh niên kia của Đan Vương gia hắn có chút chần chờ, hắn biết có vấn đề rồi. Chắc chắn sau hai lần thất bại, tên kia đã tiêu hết dược liệu trên người, nên mới không luyện chế tiếp. Khi Vương Thánh nhìn thấy Như Phong xuất trận, hắn đã đoán trước kết quả, nhận thua, cũng không sao cả. Khi nghe thấy vậy, yên thanh niên của Đan Vương gai khẽ gật đầu, rồi lập tức nhận thua. Cùng lúc đó, Vương Thánh cũng bay lên một tòa Đan Tháp khác, nhìn về phía Như Vân, cười nói:

– Các ngươi định cử ai đến đấu với ta đây?

Như Phong lập tức nở một nụ cười sáng lạng, nhìn Vương Thánh nói:

– Các ngươi chắc chắn bại rồi, có cố cũng không qua được đâu.

Ngay khi nói xong, Như Phong bay xuống Đan Tháp, để lại Vương Thánh trong trạnh thái sửng sốt, không biết hắn có ý gì? Như Phong lập tức đi đến bên cạnh Lâm Phong, nở nụ cười với mọi người. Sau đó Dao Dao liền nhìn Lâm Phong, mỉm cười nói:

– Lâm Phong ca ca, Dao Dao nhất định sẽ giúp Lâm Phong ca ca chiến thắng.

Sau khi nói xong, Dao Dao bay lên một tòa Đan Tháp gần đó, khiến cho những khán giả phía dưới cảm thấy sửng sốt.

– Rốt cuộc có chuyện gì vậy?

Vì trận tỷ thí lần trước chỉ có ba người Như Phong, Như Vân và Tử Lăng xuất thủ, còn Dao Dao lại làm quần chúng. Nên khi Vương Thánh nhìn thấy Dao Dao bước lên, hắn cảm thấy có chút khác thường. Khi thấy vẻ nghi hoặc trong mắt Lâm Phong, Như Phong lên tiếng giải thích:

– Lâm Phong huynh.

Dao Dao là con gái của sư tôn ta, mà sư tôn ta chỉ có một trai và gái, mà Dao Dao lại là út, nên sư tôn đã dốc túi dạy cho Dao Dao, cộng thêm thiên phú của Dao Dao. Nên trình độ của muội ấy lợi hại hơn ta không ít.

– Thì ra là thế.

Lúc nghe xong, Lâm Phong liền nụ cười. Mặc dù Lâm Phong khá thân thiết với đám người Như Phong, nhưng hắn cũng chỉ biết họ là hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục, còn thân phận cụ thể của bọn họ là gì, thì Lâm Phong lại bó tay. Dù sao hắn chưa từng đi qua Đan Tiêu đại lục, nên cũng không biết tình hình bên đó. Nhưng có một điều Lâm Phong có thể khẳng định, Dao Dao chắc chắn là hậu duệ dòng chính Đan Vương. Vương Thánh không hề vì Dao Dao nhỏ tuổi mà bất cẩn, trái lại hắn còn thận trọng hơn, đặc biệt khi liên tưởng tới câu nói lúc nảy của Như Phong và vẻ tự tin của Dao Dao, tâm trí hắn bắt đầu rối loạn. Nhưng chỉ cần một lúc, Vương Thánh đã ổn định lại, chuẩn bị luyện chế đan dược.

– Hì hì, mặt mũi của Đan Vương gia các ngươi nhất định sẽ mất sạch.

Dao Dao nói một tiếng, đồng thời tế xuất lò luyện đan của nàng ra. Đạo hỏa đủ loại màu sắc rực rỡ của Dao Dao lập tức bao quanh tiểu đỉnh kia. Mà hai tay của nàng cũng không ngừng đánh ra từng pháp quyết, thủ pháp cực kỳ thuần thục và lão luyện. Lúc Vương Thánh nhìn thấy cảnh đó, sắc mặt hắn càng thêm ngưng trọng.

– Đây là Đan Vương Quyết độc môn chỉ truyền cho hậu duệ dòng chính của Đan Vương Đan Tiêu đại lục ta.

Xem tiêu cô nương kia rất có thể là hậu duệ của Đan Vương, chứ không phải hậu nhân bình thường. Có lẽ lần này Đan Vương gia tính sai rồi. Khi Luyện Đan Sư của Đan Tiêu đại lục nhìn thấy pháp quyết của Dao Dao, hắn lên tiếng giải thích.

– Không ngờ luyện đan cũng có thể biểu diễn như nghệ thuật.

Lúc Lâm Phong nhìn thấy thủ pháp luyện đan của Dao Dao, hắn không khỏi thầm than một tiếng. Giờ phút này, bòng người nhỏ nhắn của Dao Dao không ngừng di chuyển xung quanh đan lô, mỗi động tác của cô nàng đều như một điệu múa, khiến cho không ít người say mê.

– Tốc độ thật nhanh, mới đó mà đã bắt đầu kết đan.

Ngay khi mọi người nhìn thấy trong đan lô có hào quang cửu sắc lóe lên, trái tim tất cả mọi người lập tức nhảy lên một cái, kinh ngạc đến mức không thể nói lên lời. Vào lúc này, Vương Thánh đã không còn vẻ tiêu sài như lúc mới bắt đầu, sắc mặt hắn ngày càng ngưng trọng. Nhưng hắn vẫn cố hết sức ổn định tâm thần, để phát huy ra trình độ mạnh nhất.

– Ngu ngốc.

Pháp quyết của ngươi chỉ đơn thuần lấy thủ pháp để khống chế hỏa diễm, mà không phải dùng tâm niệm để tương dung, làm sao có thể một cách tùy tâm sở dục. Ngươi có biết luyện đan hay không vậy? Khi Dao Dao nói xong, Vương Thánh cảm thấy tức đến hộc máu. Hắn đường đường là thiên tài của Đan Vương gia, mà lại bị một cái tiểu cô nương nói không biết luyện đan. Mà khi chỉ có Vương Thánh cảm thấy tức giận, nhưng người khác của Đan Vương gia cũng cảm thấy như vậy. Bọn họ đều có cảm giác Vương Thánh sẽ bại. Mà một khi Vương Thánh bại, Đan Vương gia cũng bại luôn, tất cả mặt mũi cũng sẽ mất sạch.

– Còn đạo hỏa của ngươi nữa, nó chỉ được cái táo bạo, chứ không được cái gì cả.

Nếu như dùng nó để chiến đấu, thì không có gì. Nhưng ngươi lại dùng nó để luyện đan. Vương Thánh ca ca, hay huynh hãy theo ta đi Đan Tiêu đại lục nhé. Ta hứa sẽ dạy huynh luyện đan một cách tử tế. Mặc dù rất khó chịu trước những câu nói của Dao Dao, nhưng Vương Thánh lại không phản bác được, khiến cho sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi.

– Ta đã luyện xong rồi, ngươi cứ chậm rãi luyện tiếp đi nhé.

Ngay khi Dao Dao dứt lời, nàng lập tức đánh ra vài đạo pháp quyết về phía đan lô, làm cho đan lô từ từ mở ra. Ngay sau đó, một mùi thuốc thơm ngát và một luồng hào quang chói lóa lập tức thoát ra khỏi đan lô.

– Thật kỳ diệu, không ngờ còn có đan tức.

Khi một số Luyện Đan Sư ngửi thấy mùi thuốc thoát ra từ trong đan lô, họ cảm thán.

– Tam phẩm đế đan đỉnh phong, trình độ của tiểu nha đầu này thật khủng khiếp.

Dù luyện đan sư Đế cảnh cũng có rất ít người sánh được với nàng.

– Đặc biệt là quá trình nàng luyện chế tam phẩm Đến đan dường như rất nhẹ nhàng và nhanh chóng.

Lúc Lâm Phong nghe thấy bình luận của mọi người, hắn lập tức quay qua hỏi Như Phong:

– Trình độ của Dao Dao thật sự cao tới vậy sao?

– Lâm Phong, ngươi nghĩ cái danh hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục của bọn ta chỉ thanh danh bên ngoài thôi sao?

Nói về luyện đan, bọn ta không hề sợ bất cứ kẻ nào. Giọng nói nghiêm túc của Tử Lăng khiến cho Lâm Phong không thể không gật đầu. Trình độ luyện đan của Dao Dao thật rất khủng bố. Sau khi đan hương và hào quang dần biến mất, viên đan dược trong lò của Dao liền phá tan lò luyện đan, bay ra ngoài. Nhưng Dao Dao lập tức sử dụng đạo hỏa của nàng bắt nó trở về. Cùng lúc đó, lò luyện đan của Vương Thánh đột nhiên nổ tung, khiến cho sắc mặt Vương Thánh trở nên cực kỳ khó coi. Từ khi Dao Dao luyện xong, hắn đã biết hắn sẽ thua, nên muốn được ăn cả ngã về không. Nhưng kết cục đan lô lại nổ, luyện đan thất bại.

– Không ngờ Đan Vương gia của Thần Tiêu Thành lại liên tiếp thua hai lần tỷ thí luyện đan, mà lần sau lại thảm hơn lần trước.

Những lời cảm thán của mọi người khiến cho sắc mặt của đám thanh niên Đan Vương gia trở nên cực kỳ tái nhợt, nhưng cả đám vẫn không nói gì.

Chương 2142: Lại chiến bại

– Ngươi rồi thua.

Dao Dao nhìn Vương Thánh, cười nói.

– Mọi chuyện vẫn còn chưa chấm dứt đâu?

Ta vẫn còn hai cơ hội nữa. Vương Thánh không cam lòng nói.

– Đại ca ca, lấy trình độ luyện đan của ngươi, dù có luyện thêm trăm năm nữa, cũng không thể vừa qua ta đâu.

Sự kiên trì của huynh không có bất kỳ ý nghĩa gì cả! Câu nói của Dao Dao khiến cho Như Phong và Như Vân nở nụ cười, nói.

– Nha đầu kia lại còn muốn chọc giận Vương Thánh.

Lúc Vương Thánh nhìn thấy khuôn mặt hồn nhiên của Dao Dao, hắn hoàn toàn không biết phản bác thế nào? Trình độ luyện đan của hắn còn lại hại hơn Như Phong một bậc, nhưng khi chứng kiến Dao Dao luyện đan, hắn đã hiểu, dù cho hắn có phát huy toàn bộ thực lực, cũng không thể luyện ra tam phẩm Đế Đan đỉnh phong. Nên lần tỷ thí luyện đan này đã kết thúc, hắn không thể nào thay đổi kết cục.

– Thua chính là thua, chẳng lẽ Đan Vương giả của Thần Tiêu Thành lại thiếu một viên tam phẩm Đế đan.

Lời của Như Phong lập tức khiến cho sắc mặt Vương Thánh trở nên dữ tợn, nhưng hắn vẫn lấy một viên đan dược màu vàng kim ra.

– Cầm lấy đi.

Ngay khi dứt lời, Vương Thánh lập tức ném viên kim đan kia cho Dao Dao.

– Hì hì.

Khi thấy thế, Dao Dao chụp lấy viên kim đan kia, đồng thời sử dụng đạo hỏa của nàng bao phủ lấy nó. Sau đó, nàng nhảy xuống Đan Tháp, đi đến bên cạnh Lâm Phong, cười nói:

– Lâm Phong ca ca, viên tam phẩm đế đan này thật có thể chữa trị linh hồn.

Muội đã dùng đạo hỏa uẩn dưỡng, để tránh đan hiệu bị phát tán rồi. Sau khi nói xong, Dao Dao lập tức đưa viên kim đan kia cho Lâm Phong

– Tiểu nha đầu, muội vất vả rồi.

Lâm Phong nhìn Dao Dao, từ tốn nói. Một khi ba phẩm Đế đan đã đến tay, thương thế trong linh hồn của Mộc Trần đã không phải vấn đề quá lớn. Dù sao Mộc Trần mới chỉ có cảnh giới Thượng vị Vũ Hoàng. Đúng lúc này, đột nhiên có một hàn khí điên cuồng lao về phía Lâm Phong, khiến hắn không thể không quay lại nhìn. Lâm Phong lập tức nhìn thấy Vương Chiến đang tỏa ra từng luồng khí tức khủng bố. Mà Vương Thánh đang đứng phía sau Vương Chiến cũng đang nhìn chằm chằm Lâm Phong. Lâm Phong lập tức quay sang nhìn Vương Thánh, cười lạnh một tiếng. Chắc vì thua tỷ thí luyện đan một cách thảm hại, nên Vương Thánh định lấy hắn ra để xả giận đây mà!

– Ngươi còn nhớ ngươi đã đặt cược cái gì không?

Lâm Phong có thể rõ ràng cảm nhận được sát khí trong đôi mắt Vương Thánh, nên hắn cũng không cần khách khí làm gì.

– Ta đặt cược không quan trọng.

Vì tất cả mọi thứ của ngươi đều là của ta, Thương Long Đỉnh và hỏa diễm kia cũng là của ta. Sau khi dứt lời, Vương Thánh chuyển sang nhìn Vương Chiến, lạnh lùng nói:

– Vương Chiến, ngưới biết nên làm như thế nào rồi chứ?

– Ừm.

Vương Chiến gật đầu, rồi bước về hướng Lâm Phong, cả người tỏa ra chiến đấu khủng bố, tựa như một con hồng hoang mãnh thú lao về hướng Lâm Phong. Ý định của Vương Thánh chính là để Vương Chiến giết chết Lâm Phong. Một khi Lâm Phong chết, toàn bộ bảo vật của Lâm Phong đều thuộc về hắn.

– Lâm Phong ca ca, huynh phải cẩn thận đó.

Cái tên Vương Chiến kia rất lợi hại. Không nên cứng đối cứng với hắn. Dao Dao vô cùng lo lắng cho Lâm Phong, lập tức lên tiếng nhắc nhở một tiếng. Còn ba người Như Phong và Như Vân lại không lo lắng nhiều. Từ thái độ của đám người đến từ Thanh Tiêu Đại Lục, có thể thấy được thanh danh của Lâm Phong tại đó rất cao. Nên thực lực của hắn cũng sẽ rất mạnh. Từ khí thế khủng bố của Vương Chiến, có thể nhìn ra sức chiến đấu của hắn cũng thuộc loại phi thường đáng sợ. Ít nhất hắn cũng có tư cách thông qua vòng kiểm tra của Thánh tộc, tiến vào vòng của bốn thế lực lớn. Khi Lâm Phong đến trước mặt Vương Chiến, khí thế Vương Chiến phát ra càng thêm đáng sợ. Nhưng Lâm Phong vẫn vững vàng tựa như một ngọn núi. Trong mắt Lâm Phong, khí thế của Vương Chiến rất mạnh, nhưng còn chưa đến mức khiến hắn giao động.

– Vương Chiến thật đáng sợ.

Không biết hắn tu luyện loại công pháp nào, mà trở nên giống như một con mãnh thú đến từ viễn cổ vậy. Sợ rằng người thanh niên sẽ bị hắn giết chết.

– Ân, Vương Thánh cũng được tính là một nhân vật tiêu biểu của Đan Vương gia.

Nhưng hắn lại thảm bại trước Đan Vương của Đan Tiêu Đại Lục, khiến cho Đan Vương gia rất mất mặt. Nên hắn định lấy người thanh niên kia ra chuốc giận đây. Mọi người chậm rãi nói, giống như đã thấy được kết cục bị thảm của Lâm Phong.

– Ta thì lại nghĩ khác.

Đan Vương gia nhất định sẽ mất mặt một một lần nữa. Khi mọi người đan bàn luận sôi nổi, một người thanh niên đeo cổ kiếm sau đột nhiên lên tiếng, khiến cho không ít người phải nhìn phía hắn.

– Ngươi cho rằng Vương Chiến sẽ bại?

– Vương Chiến không những sẽ bại, mà còn bại một cách thêm thảm nữa kia.

Mạc Vũ bình tĩnh nói. Hắn tin Lâm Phong có thể dễ dàng đánh bại cái tên Vương Chiến kia, thậm chí giết luôn tên đó. Đến bây giờ, lời của Lâm Phong vẫn vang vọng trong đầu hắn, khiến hắn nhìn rõ chính mình. Có lẽ sau khi Cửu Tiêu Hội Ngộ kết thúc, hắn sẽ trở về Thanh Tiêu đại lục bế quan khổ tu kiếm đạo. Còn chuyện tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ đối với hắn lúc này đã không còn quan trọng nữa, dù sao lấy thực lực của hắn cũng chưa chắc đã lọt qua khảo hạch của Tứ đại thế lực.

– Vậy để ta xem người kia làm sao đánh bại Vương Chiến.

Có người cười nói. Người đó nói như vậy không phải vì tin lời của Mạc Vũ, mà đang châm chọc Mạc Vũ. Cùng lúc đó, khí thế của Vương Chiến càng ngày càng mạnh, nhưng hắn vẫn không có xuất thủ. Hắn dường như đang tích tụ sức mạnh, chỉ cần Lâm Phong sơ hở, hắn sẽ dùng một đòn đánh chết Lâm Phong. Khi thấy Vương Chiến mãi không động thủ, Lâm Phong đành tự mình ra tay trước. Hắn lập tức đưa tay về phía trước góc bốn mươi lăm độ, trên ngón tay của hắn lập tức xuất hiện từng đạo kiếm kiếm quang, ngưng tụ thành một thanh kiếm. Sau đó Lâm Phong nhắm mắt lại, bước vào trạng thái vong ngã. Hắn quên mất mình là ai? Mình đang ở đâu? Mình đang làm gì? Trong lòng hắn chỉ có kiếm.

– Giết!

Khi thấy Lâm Phong nhắm mắt lại, Vương Chiến lập tức quát một tiếng, chiến ý trên người hắn lập tức bạo phát ra. Cùng lúc đó, Lâm Phong cũng giơ tay lên, chém một kiếm về phía hư không. Đạo kiếm quang kia ẩn chứa vô tận tử khí, tựa như một vị tử thần lao về phía Vương Chiến. Trước một kiếm này, Vương Chiến dường như không thể phản kháng, tùy ý để cho một kiếm kia đi qua. Ngay sau đó, chiến ý vô cùng đáng sợ của hắn bắt đầu biến mất, cơ thể của hắn cũng dần dần biến thành màu xám.

– Đây là một kiếm toàn lực của huynh sao, Lâm Phong?

Mạc Vũ thì thào nói nhỏ một tiếng. Với trình độ của Mạc Vũ, hắn làm sao có thể không nhận ra sự đáng sợ của một kiếm kia. Lúc đám người của Đan Vương gia nhìn thấy thảm cảnh của Vương Chiến, sắc mặt họ càng thêm khó coi. Bọn họ không ngờ mình lại thua một lần nữa.

– Kiếm thuật của Lâm Phong ca ca thật lợi hại.

Khi Dao Dao nhìn thấy một kiếm kia, nàng cảm thán một tiếng. Từ trước tới giờ, nàng chưa bao giờ nhìn thấy ai có tu vi Vũ Hoàng cảnh có thể xuất ra một kiếm kinh thiên động địa như vậy. Trong lúc mọi người đang cảm thấy chấn động vì một kiếm kia cũng hắn, Lâm Phong lại cảm thấy rất bình thường. Giết một nhân vật như Vương Chiến đối với hắn không phải thành tựu lớn lao gì. Chỉ vì Vương Thánh liên tục gây sự với hắn, nên hắn mới giết Vương Chiến thôi. Lâm Phong đưa mắt nhìn về phía Vương Thánh, nhàn nhạt nói:

– Ngươi nên thực hiện lời hứa đi.

Sau khi nghe xong, sắc mặt của Vương Thánh lập tức trở nên xám ngắt, hắn lập tức lấy ra một viên tam phẩm Đế đan ném về phía Lâm Phong:

– Tam phẩm Đế đan của ngươi đó.

Ngau khi dứt lời, Vương Thánh xoay người rời đi.

– Đợi chút.

Nhưng Lâm Phong làm sao có thể để cho Vương Thánh dễ dàng rời đi như vậy, hắn lập tức lên tiếng chặn đầu Vương Thánh. Vương Thánh nhìn chằm chằm Lâm Phong, lạnh lùng nói:

– Ngươi cũng nên chừa lại một đường lui cho mình chứ?

Đây là Thần Tiêu Thành chứ không phải đại lục của ngươi. Khi Lâm Phong nghe thấy vậy, hắn nở nụ cười mỉa mai. Cái tên Vương Thánh này thật thú vị, đã không thực hiện đánh cuộc, mà còn uy hiếp hắn.

– Ba cái cái tát.

Giọng nói bình tĩnh của Lâm Phong lập tức làm cho Vương Thánh khẽ nhăn mày, trong mắt tràn đầy sát ý, nói:

– Ngươi suy nghĩ kỹ chưa?

Lâm Phong lập tức bước về phía Vương Thánh, trên người lại hội tụ một cổ kiếm ý vô hình nhắm thẳng vào Vương Thánh, bình tĩnh nói:

– Ba cái cái tát.

Sau khi nghe xong, Vương Thánh híp mắt lại, lạnh lùng nhìn Lâm Phong giống như một con độc xà đa chờ thời cơ cắn lấy con mồi. Mà đám cường giả Đan Vương gia quanh đó cũng bắt đầu phóng xuất ra sát khí. Khi thua Dao Dao, Vương Thánh đã mất sạch mặt mũi. Nên nếu để cho Vương Thánh tự mình vả miệng hắn trước mặt mọi người, Vương Thánh thật sự sẽ không còn mặt mũi nào để lăn lộn tại Thần Tiêu Thành nữa. Đệ Nhất Thiên Tài Của Đan Vương

Chương 2143: gia

Bầu không khí của hai bên lúc này vô cùng khẩn trương.Tuy nói Đan Vương gia không tuân thủ đánh cược, nhưng sự bá đạo của Lâm Phong đã làm cho Vương Thánh không thể không làm vài chuyện không nằm trong dự định. Ví dụ như chuyện vận dụng các cường giả của Đan Vương gia giết Lâm Phong.

Dù sao nơi này cũng là Thần Tiêu Thành, địa bàn của Đan Vương gia. Khi thấy Lâm Phong và Vương Thánh giằng co, đám người Như Phong lập tức đi đến bên cạnh Lâm Phong bên.

– Vương Thánh ca ca, huynh đã đồng ý đánh cuộc rồi, mà tại sao bây giờ lại muốn đổi ý?

Huynh còn định dùng Đan Vương gia đến ăn hiếp chúng ta nữa chứ. Nếu huynh làm như vậy, sẽ không chỉ có mình huynh mất mặt, mà Đan Vương gia đều phải hổ thẹn theo.

Mặc dù giọng nói của Dao Dao thanh có chút khờ dại, nhưng lại khiến cho đám cường giả của Đan Vương gia chấn động. Nếu bọn họ không những không thực hiện đánh cược, mà còn đi đối phó Lâm Phong, thể diện của Đan Vương gia sẽ bị bọn họ làm mất sạch. Những kẻ làm cho thể diện của Đan Vương gia bị hao tổn, thường sẽ không có kết cục tốt đẹp.

– Vương Thánh.

Đúng vào lúc hai phe đang không biết giải quyết như thế nào, lại có một giọng nói uy nghiêm truyền đến, làm cho tất cả mọi người chấn động. Khi mọi người nhìn về hướng chủ nhân của giọng nói, họ lập tức nhìn thấy một người thanh niên mặc một bộ luyện đan bào đang chậm rãi bay đến. Ngay lúc Vương Thánh nhìn thấy người đó, sắc mặt của hắn trở nên tái nhợt, run rẩy nói.

– Vương Thế !

Khi người thanh niên được gọi Vương Thế kia đến gần đám cường giả của Đan Vương gia, hắn lập tức nhìn về phía Vương Thánh, thản nhiên nói.

– Vương Thánh.

Nếu ngươi đã cá cược với người ta, hãy thực hiện cá cược đi. Mặc dù giọng nói đó vô cùng bình tĩnh, không hề có chút tức giận nào, nhưng khi Vương Thánh nghe thấy nó, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt hơn. Hắn lập tức mở miệng định nói cái gì đó, nhưng lại ngậm miệng, không dám nói.

– Người này chỉ có tu vi Vũ Hoàng đỉnh phong cảnh, nhưng tại sao địa vị của hắn lại lớn hơn Vương Thánh nhiều như vậy?

Ngất là cái ngữ khí lạnh nhạt của hắn, giống như đang ra lệnh cho Vương Thánh vậy. Theo cảm nhận của Lâm Phong, tên thanh niên Vương Thế kia rất cường đại, không phải người như Vương Thánh có thể đánh đồng. Nhưng hắn vẫn thắc mắc, tại sao hắn ta có thể ra lệnh cho Vương Thánh.

– Vâng.

Mặc dù mệnh lệnh của Vương Thế làm cho Vương Thánh cảm thấy rất nhục nhã, nhúng hắn lại không dám phản bác. Hắn chỉ nhìn về phía Lâm Phong, tỏa ra từng tia hàn ý.

– Bụp!

Ngay sau đó, Vương Thánh lập tức tự tát hắn một cái, làm cho gương mặt của hắn trở nên đỏ bừng như máu. Không biết là vì dùng sức tát quá mạnh hay bởi vì cảm thấy nhục nhã, nên gương mặt của hắn đỏ lên nữa. Sau khi liên tiếp tự tát mình thêm hai cái, đôi mắt tràn đầy hàn ý nhìn chằm chằm Lâm Phong nảy giờ của Vương Thánh lập tức chuyển về phía Vương Thế trên không trung. Dường như sâu trong đôi mắt đó có một chút oán hận.

– Ngươi hận ta ư?

Lúc giọng nói lãnh đạm của Vương Thế vang lên, Vương Thánh lập tức cúi đầu, đáp:

– Huynh là đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia ta, đệ làm sao dám oán hận huynh.

– Chuyện ngươi đánh cược với người khác ảnh hưởng rất lớn đến thể diện của Đan Vương gia ta.

Nên ngươi không thể không thực hiện ba cái cái tát đó. Vương Thế vừa nói vừa nở một nụ cười bình thản, nhưng khi nhìn thấy nụ cười đó, trái tim của Vương Thánh nhảy lên một cái.

Vào lúc này, Vương Thánh chỉ cảm thấy vô cùng hối hận, Vương Thế không phải người hắn có thể chọc nổi, nhưng không hiểu tại sao hắn lại dùng giọng điệu đó nói chuyện với Vương Thế.

Giờ khắc này, Vương Thánh giống như một phạm nhân đang chờ đợi tiếp nhận thẩm phán. Mặc dù người thanh niên đang trước mặt hắn tỏ ra rất bình thản, nhưng Vương Thánh biết hắn đáng sợ như thế nào, thậm chí có thể xưng lãnh huyết. Vương Thánh đã từng thấy hắn giết chết thúc thúc ruột của mình.

– Từ hôm nay lên, ngươi không còn là con cháu của Đan Vương gia ta nữa, ta sẽ xóa tên ngươi ra khỏi gia phả.

Đợi đến lúc thực lực hoặc trình độ luyện đan của ngươi vượt qua ta, ngươi mới có thể trở về, thậm chí thay thế vị trí của ta. Mặc dù giọng nói của Vương Thế rất bình tĩnh, nhưng nội dung trong đó lại khiến cho Vương Thánh ngã quỵ xuống đất.

– Ngươi còn có dị nghị gì không?

Khi nghe thấy vậy, Vương Thánh mặc dù đã có chút chết lặng, nhưng vẫn cố gắng ngẩng đầu nhìn Vương Thế, nói:

– Không có dị nghị gì.

– Ừm.

Vương Thế chỉ gật đầu một cái, giống nhú chuyện trục xuất Vương Thánh chỉ là một chuyện hết sức bình thường. Chỉ vài câu nói của Vương Thế, mà Vương Thánh, một trong những con cháu xuất sắc nhất của Đan Vương gia phải tự tát mình ba cái, rồi bị trục xuất khỏi Đan Vương gia.

Nhưng tất cả người của Đan Vương gia không ai cảm thấy không đúng, thậm chí Vương Thánh cũng không dám phản bác. Sau khi giải quyết xong chuyện của Vương Thánh. Vương Thế nhìn về phía Lâm Phong.

– Ngươi là người đã giết Vương Chiến?

Khi Lâm Phong nhìn thấy Vương Thế, hắn có thể nhìn ra ở trong đôi mắt bình tĩnh của đối phương, là một cổ ngạo khí không gì sánh kịp. Từ nghị luận của những người chung quanh, Lâm Phong biết người này chính là Đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia thế hệ này. Bất luận là luyện đan, hay là thực lực, hắn đều vượt xa tất cả những người khác trong Đa Vương gia.

– Đúng vậy!

Ngay khi Lâm Phong vừa dứt lời, hắn nhìn thấy Vương Thế đột nhiên hóa thành một đạo tàn ảnh bay về phía hắn. Khiến cho Lâm Phong cảm thấy một cổ áp lực kinh khủng.

Lâm Phong vội vàng gian đấm một quyền về phía trước, nhưng nhóm tay của Vương Thế vẫn xuyên thấu quyền mang của Lâm Phong, làm cho Lâm Phong không thể không lui lại. Lâm Phong lui lại không phải bởi vì sức mạnh cơ thể của hắn thua đối phương, mà vì trong một chỉ kia có một luồng đạo hỏa kinh khủng.

Ngay khi nắm đấm của Lâm Phong chạm vào một chỉ của Vương Thế, sức mạnh của đạo hỏa lập tức xâm nhập vào trong cánh tay của hắn, đốt cháy kinh mạch trong đó. Ngay sau đó, Lâm Phong lập tức điều động tử vong pháp tắc tiến vào trong cánh tay hắn, tiêu diệt sức mạnh của đạo hỏa. Đồng thời sử dụng sinh mệnh pháp tắc khôi phục kinh mạch trên cánh tay.

Không bao lâu sau, cánh tay Lâm Phong khôi phục lại như lúc ban đầu, nhưng hắn vẫn phải cảm thán về sự quỷ dị của đạo hỏa Vương Thế.

– Không ngờ hắn lại có thể bình yên vô sự sau một kích của Vương Thế.

Khi đám đông nhung thấy cánh tay của Lâm Phong khôi phục như ban đầu, cả đám láo tức cảm thấy kinh ngạc. Đan Vương gia là thế lực nhị lưu của Thần Tiêu Thành, mà Vương Thế là đệ nhất thiên tài của họ. Thực lực của hắn vô cùng kinh khủng, tuyệt đối có thể lọt vào top trên của Cửu Tiêu Hội Ngộ.

Nhưng một kích của Vương Thế chẳng những không giết chết Lâm Phong, mà còn không thể làm cho Lâm Phong bị thương, nên mọi người mới ngạc nhiên như vậy.

Sau khi đánh xong một chỉ kia, Vương Thế lui về chỗ cũ, nhưng vẫn cảm thấy kinh ngạc. Ngay khi một chỉ của hắn chạm vào quyền của Lâm Phong, hắn cảm thấy một cỗ sức mạnh cực kỳ cương mãnh, khiến cho hắn lui về phía sau, nhưng hắn vẫn kịp lưu lại một cỗ đạo hỏa trong cánh tay Lâm Phong. Điều làm hắn kinh ngạc chính là cỗ sức mạnh kia lại làm bị thương Lâm Phong.

– Thực lực không tệ.

Vương Thế bình tĩnh đánh giá một tiếng, rồi lại nhìn về phía Dao Dao ở bên cạnh Lâm Phong, nói:

– Ngươi là hậu duệ của Đan Vương Đan Tiêu đại lục sao?

– Đúng thì thế nào?

Dao Dao lập tức ngẩng đầu nhìn Vương Thế.

– Ta mới đúng là người thừa kế của Đan Vương gia, nên đối thủ của ngươi phải là ta mới đúng.

Chúng ta hãy tỷ thí lại đi, nếu người thua, ngươi phải giao hỏa diễm của người cho ta. Ngay khi Vương Thế vừa dứt lời, Lâm Phong lên tiếng:

– Vừa rồi ngươi đột nhiên đánh lén ta, rồi lại muốn khiêu chiến một tiểu cô nương.

Chẳng lẽ đám con cháu của Đan Vương gia đều là loại người vô sĩ như vậy? Lúc Vương Thế nghe Lâm Phong nói xong, hắn cười nói:

– Xem ra một kích vừa rồi của ta vẫn chưa cho ngươi bớt hỗn láo nhỉ?

– Xem ra, ngươi và Vương Thánh cũng cũng không cái gì khác nhau.

Câu trả lời mỉa mai của Lâm Phong lập tức khiến cho sắc mặt của Vương Thế thay đổi, nhưng hắn vẫn cười nói:

– Nếu ta giết ngươi, thì người khác lại nói Đan Vương gia ta ỷ lớn hiếp yếu, nên ngươi hãy liệu hồn mà ngậm miệng lại đi.

Sau đó Vương Thế lại nhìn về phía Dao Dao, nói:

– Vì ngươi nhỏ hơn ta, nên ta chỉ được dùng một nửa thời gian của ngươi.

Như vậy thì người khác cũng không thể nói Đan Vương gia ta ỷ lớn khi dễ hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục nữa. Sau khi nghe xong, Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, rồi chuẩn bị bước ra. Nhưng đúng lúc này, phía xa xa đột nhiên có một giọng nói bay tới:

– Hóa ra đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia chỉ là một kẻ ỷ lớn hiếp nhỏ, quả thật buồn cười.

– Kẻ nào?truyện kiếm tu audio

Đám cường giả của Đan Vương gia lập tức nhìn về phía phát ra giọng nói. Họ nhìn thấy một người thanh niên đang có mái tóc đen tuyền và đôi mắt tối đen như ban đêm đang bước tơi.

– Chuyện đó có gì buồn cười?

Khi Vương Thế nhìn thấy người thanh niên đó, hắn cảm nhận được khí tức của người đối phương có vài phần giống hắn. Người thanh niên kia bình tĩnh nhìn Vương Thế, nói:

– Buồn cười chứ, đường đường đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia, mà lại đi bắt nạt một tiểu cô nương, ngươi không thấy rất nực cười sao?

Nếu ngươi muốn tỷ thí, hãy tìm ta đây này. Ngay khi người kia cất giọng nói, tất cả những người ở đây đều cảm thấy chấn động, như đang đối mặt với một cường giả vô địch. Các cường giả của Thần Tiêu Thành không phủ nhận có người có thực lực mạnh hơn Vương Thế, ví dụ như Thần Tiêu đệ nhất quân.

Nhưng người dám nói bất luận là thực lực hay trình độ luyện đan đều có thể so với Vương Thế thì đúng là cuồng vọng. Khi Vương Thế nghe thấy vậy, hắn cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn, trong mắt hắn liền bắn ra một đạo hàn quang, nhìn chằm chằm đối phương

– Ngươi là ai?

– Chắc ngươi cũng đã đoán ra ta là ai rồi nhỉ?

Sau khi người thanh niên kia dứt lời, Vương Thế lập tức nở nụ cười, thấp giọng nói:

– Đan Tiêu Đệ Nhất Quân, Cửu Linh Hoàng!

Chương 2144: Anh Tài Hội Tụ

Vương Thế chính là đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia ở thế hệ này, nên trình độ luyện đan và thực lực của hắn đều rất lợi hại.

Người có thể sáng ngang hắn trên cả hai mặt này đều rất ít, nên kẻ đầu tiên Vương Thế nghĩ đến, chí là Đệ Nhất Quân của Đan Tiêu Đại Lục, Cửu Linh Hoàng! Chỉ có người đó mới có khả năng so sánh với hắn về cả hai mặt này.

– Cửu Linh Hoàng thật sao?

– Hắn chính là Đan Tiêu Đệ Nhất Quân đó sao?

Không hổ là một trong chín Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân, khí thế hắn phi phàm. Nếu chỉ nói về thanh danh, thanh danh của Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân quả thật nổi trội hơn Đệ Nhất Thiên Tài của Đan Vương gia không ít. Rất nhiều người bắt đầu so sánh Cửu Linh Hoàng và Vương Thế. Thần Tiêu đại lục chính là trung tâm của Cửu Tiêu, mà Thần Tiêu Thành lại là trung tâm của Thần Tiêu đại lục.

Nơi đây tụ tập vô số cường giả, nên cũng có rất nhiều thế lực khủng bố. Mặc dù Đan Vương gia chỉ là thế lực nhị lưu của Thần Tiêu Thành. Còn Đan Vương lại là thế lực nhất lưu của Đan Tiêu đại lục.

Nhưng không có nghĩa Đan Vương gia yếu hơn Đan Vương Đan Tiêu Đại Lục, chỉ vì Đan Vương gia ở Thần Tiêu đại lục có thực lực bình quân cao hơn Đan Tiêu Đại Lục, nên nó mới được xếp ở nhóm thế lực nhị lưu, thật ra thực lực của hai bên chỉ ngang nhau mà thôi. Bởi vậy nên chuyện Đan Tiêu Đệ Nhất Quân mạnh hơn hay đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia mạnh hơn vẫn là điều bí ẩn.

Chỉ có một điều chắc chắn, thanh danh của Cửu Linh Hoàng lớn hơn một chút. Vào lúc này, Lâm Phong cũng đang nhìn phía Cửu Linh Hoàng.

Hắn nghe nói Đan Tiêu Đệ Nhất Quân, Cửu Linh Hoàng tu Cửu Trọng Linh Quyết, chưởng khống cửu sắc hỏa diễm có uy lực vô cùng đáng sợ.

Trình độ luyện đan hay thực lực của Cửu Linh Hoàng đều không phải dạng thường. Lâm Phong có thể cảm nhận thấy khí chất của hắn và Vô Tình công tử có vài phần tương tự nhau, cả hai đều cao ngạo, nhưng Cửu Linh Hoàng lại không có vô tình như Vô Tình công tử. Khí chất Cửu Linh Hoàng chính là lãnh ngạo, lãnh ngạo về thân phân của hắn. Cùng lúc đó, Dao Dao bên cạnh Lâm Phong cũng đang nhìn về phía Cửu Linh Hoàng, hô.

– Ca ca.

Thanh âm của Dao Dao làm Lâm Phong sửng sốt, rồi tỏ vẻ hiểu ra được điều gì đó. Lấy thiên phú trác tuyệt của Dao Dao và thân phận hậu duệ của Đan Vương Đan Tiêu đại lục, chuyện nàng là muội muội của Đan Tiêu Đệ Nhất Quân, Cửu Linh Hoàng cũng không đáng ngạc nhiên gì. Chỉ vì Lâm Phong không hề biết gì về Đan Tiêu đại lục, nên mới cảm thấy ngạc nhiên như vậy thôi.

– Không phải ta đã bảo muội chờ ta xuất quan, rồi ta sẽ mang muội đi sao?

Nhưng sao muội lại ép Như Phong và Như Vân mang muội đi thế. Cửu Linh Hoàng trừng mắt nhìn Dao Dao, trách móc, nhưng ở sâu trong mắt hắn lại có vẻ rất cưng chiều, dường như không định trách phạt Dao Dao. Cùng lúc đó, ba người Như Phong, Như Vân và Tử Lăng đều nhìn phía Cửu Linh Hoàng, hô:

– Sư huynh.

– Các ngươi còn biết gọi ta là sư huynh à?

Giọng nói lạnh lùng của Cửu Linh Hoàng khiến cho mấy người Như Phong chỉ biết cười khổ, đáp:

– Thỉnh sư huynh trách phạt.

– Ca, do ta ép các sư huynh, sư tỷ mang ta đi,.

. Dao Dao lập tức mở miệng nói.

– Ta biết rồi, muội không cần nói nhiều.

Cửu Linh Hoàng lập tức cắt ngang lời của Dao Dao, rồi lại nhìn về phía đám Như Phong, nói:

– Cũng may lần này không có chuyện gì, nên ta tạm tha cho các đệ, nếu chuyện này còn tái diễn, ta sẽ không dễ dàng tha thứ đâu.

Không phải lần nào gặp mấy cái tên thích cậy thế thế ép người, cũng được ta đến cứu đâu. Khi Vương Thế nghe Cửu Linh Hoàng nói vậy, hắn lập tức nhướng mày, tỏa ra từng luồng hàn khí.

– Sư huynh giáo huấn rất đúng.

Ba người Như Phong Như Vân lập tức gật đầu. Bọn họ cũng biết Cửu Linh Hoàng không phải thật sự trách móc bọn họ, sư huynh chỉ nhắc nhở bọn họ cẩn thận hơn mà thôi. Dù sao lần này bọn họ mang theo Dao Dao đi đến Thần Tiêu Thành, quả thật có chút xúc động.

Nhưng vì Dao Dao không biết khi nào Cửu Linh Hoàng mới xuất quan, nên liên tục làm phiền bọn họ, khiến cho bọn họ không thể không dẫn nàng đi. Khi Cửu Linh Hoàng thấy ba người Như Phong hối lỗi, hắn cũng không có nói thêm cái gì. Ánh mắt của hắn lập tức nhìn về phía Vương Thế.

– Sao các ngươi có thể khiêu chiến một nha đầu để chứng minh trình độ luyện đan của Đan Vương gia các ngươi vậy.

Nếu có giỏi thì hãy khiêu chiến ta này, bất lực luyện đan hay tỷ võ, ta đều chơi với các ngươi. Cửu Linh Hoàng lạnh lùng nói.

Nếu như hắn không đến kịp, muội muội của hắn đã bị đối phương ép giao ra hỏa diễm rồi? Hậu quả của chuyện đó cực kỳ nghiêm trọng, thầm chí có thể khiến Dao Dao trọng thương.

Hỏa diễn của Luyện Đan Sư chính là bản mạng chi hỏa, nếu như bị lấy đi, thỉ không chỉ bị tổn thất một đóa hỏa diễm lợi hại, mà ngay cả tu vi cũng bị hao tổn, thực lực tụt lùi, làm cho công sức nhiều năm tu luyện bị hủy hoại trong chốc lát. Khi Vương Thế nghe Cửu Linh Hoàng nói thế trong mắt hắn hiện lên hàn mang. Khi hắn nghe thấy uy danh của Đan Tiêu Đệ Nhất Quân, Cửu Linh Hoàng.

Hắn đã từng muốn tỷ thí với Cửu Linh Hoàng một phen. Nhưng khi hai người gặp nhau, hắn lại có chút chần chờ, nếu hắn mà thua Cửu Linh Hoàng, hành trình của hắn tại Cửu Tiêu Hội Ngộ chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng. Trong lúc Vương Thế đang còn do dự không quyết, số người tụ tập đến đây càng ngày càng nhiều.

Ở trong đám người mới tới, có một người mặc một bộ hắc bào che cả cơ thể, chỉ để lộ đôi mắt tràn đầy ma quang, tựa như một vị ma tháng ngạo thị thương sinh nhìn Vương Thế, bình tĩnh nói:

– Trận chiến của Đan Tiêu Đệ Nhất Quân và đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia nhất định sẽ rất thú vị.

Đừng phụ sự kỳ vọng của ta nhé.

– Lôi Động Thiên, đệ nhất thiên tài của Thiên ma Lôi gia.

Trong đám đông lập tức có người nhận ra thân phận của người mặc áo bào đen đó. Sau đó, lại có một người khác mở miệng nói:

– Chắc vì mấy hôm trước, Vương Thánh từng khi nhục người của Thiên ma Lôi gia, nên Lôi Động Thiên mới đến đây.

Cùng lúc đó, Vương Thế cũng nhìn phía Lôi Động Thiên, trong mắt hiện lên một đạo hàn quang, hét.

– Lôi Động Thiên, ngươi không cần sốt ruột như vậy làm gì?

Sớm muộn gì ta và người sẽ gặp nhau trong Cửu Tiêu Hội Ngộ mà thôi.

– Phải không vậy.

Ta chỉ sợ ngươi không lọt vào Cửu Tiêu Hội Ngộ nổi, nên mới đến đây đó. Lôi Động Thiên trào phúng nói.

– Hừ.

Vương Thế hừ lạnh một tiếng, rồi chuyển mắt nhìn về một hướng khác. Lúc hắn nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc trong đám người đó, sắc mặt của hắn biến đổi, nhưng vẫn thản nhiên nói.

– Các vị thật có có nhã hứng.

– Khi biết đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia và Đan Tiêu Đệ Nhất Quân tỷ thí luyện đan, ta làm sao có thể không đến được.

Ta nghe nói, ngay khi Vương Thế huynh biết Đan Vương gia bị người ta đánh bại, Vương Thế huynh vội vàng đến đây, nên chúng ta làm sao có thể không tới cổ vũ Vương Thế huynh được. Khi người kia vừa dứt lời, cả đám đông tỏ ra hứng thú.

Từ trong câu nói của người nọ, có vẻ Đan Vương gia vẫn rất quan tâm đến tỷ thí của hai bên, nên ngay khi Vương Thánh bại, Vương Thế chạy đến để lấy lại mặt mũi. Mà không chỉ có Đan Vương gia chú ý đến chuyện này, cá gia tộc khác cũng rất chú ý đến chuyện này, nên đám thiên tài đó mới đến nhanh như vậy. Mặc dù biết người kia cố tình kích tướng mình, nhưng Vương Thế lại nhìn về phía một người khác. Người đó có một khí chất hờ hững đến khó tin, tựa như một người vô cảm.

– Không biết các hạ là người phương nào?

Vương Thế lập tức lên tiếng hỏi.

– Là Vô Tình công tử, không ngờ hắn cũng tới rồi.

Khi thấy Vương Thế nhìn về phía người thanh niên đó, mọi người mới chú ý đến người đó, họ lập tức nhận ra đó chính là Vô Tình công tử.

– Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân, Vô Tình công tử.

Khi Vương Thế nghe thấy câu trả lời, trong ánh mắt hắn hiện lên một đạo phong mang, mở miệng nói:

– Không ngờ hôm nay lại có thể gặp được vài vị đệ nhất quân, đúng không thể may.

..

– Sư huynh của ta còn đang bế quan, nên không thể đến đây.

Chỉ có Nhàn Nhân ta nhàn rỗi đến đây gặp các vị. Ngay khi Vương Thế định nói tiếp, lại có một giọng nói nhẹ nhàng cắt ngang lời của hắn. Mọi người lập tức nhìn về phía một nho sinh đanh chậm rãi bước đến chính là người đã lên tiếng.

– Nhàn Nhân.

Vương Thế lập tức nhìn chằm chằm người thư sinh mới tới, nói.

– Hôm nay thật sự náo nhiệt, ngay cả Thánh Sơn Nhàn Nhân cũng đến.

Người vừa mới xuất hiện chính là nho tu trên Thánh Sơn, đồng thời là sư đệ của Thần Tiêu Đệ Nhất Quân. Uy danh và thực lực của hắn tuyệt không kém Lôi Động Thiên và Vương Thế chút nào. Lúc nhìn thấy nhiều thiên tài lộ diện như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ, pha lẫn một chút hưng phấn. Có thể nói, đây là một Cửu Tiêu Hội Ngộ được thu nhỏ.

Chương 2145: Lại đánh cược một lần nữa

– Vương Thế huynh, mục đích của mọi người đến đây để cổ vũ huynh, huynh không được làm cho bọn ta thất vọng nha.

Chúng ta đang rất muốn biết, giữa hậu duệ của Đan Vương Đan Tiêu đại lục và hậu nhân Đan Vương gia, ai mạnh hơn, Lôi Động Thiên vẫn cố tình gây xích mích, giống như chỉ sợ hai người Vương Thế và Cửu Linh Hoàng không đánh nhau vậy.

Sự xuất hiện của các cường giả, không chỉ khiến cho Vương Thế đã gần như không còn đường lui. Mà còn làm cho trận tỷ thí giữa Vương Thánh và Cửu Linh Hoàng không còn là sự so tài giữa thế hệ trẻ của hai Đại Lục, mà đã diễn biến thành trận chiến của Đan Vương Thần Tiêu đại lục và Đan Vương Đan Tiêu đại lục.

Trong lúc Vương thế và các cường giải thi nhau lên tiếng, Cửu Linh Hoàng vẫn không nói lời nào, giống như chuyện này không liên quan hắn vận. Mà cũng đúng thôi, dù sao hắn cũng là Đan Tiêu Đệ Nhất Quân, làm sao phải sợ ai.

– Ta cũng đã ngưỡng mộ luyện đan thuật của Đan Vương từ lâu, nhưng vẫn chưa có cơ hội nhìn thấy.

Hôm nay có thể tận mắt thấy luyện đan thuật của hậu duệ Đan Vương, quả thực rất may mắn. Nhàn Nhân cười nói, giống như Vương Thế và Cửu Linh Hoàng đã đồng ý tiến hành tỷ thí vậy.

– Mấy gia hỏa này thật thú vị.

Xem ra Vương Thế và Cửu Linh Hoàng bắt buộc phải giao thủ rồi. Khi mọi người thấy tình cảnh lúc này, họ không khỏi cảm thán một tiếng. Ngay sau đó, mọi người lập tức nhìn thấy Vương Thế nhìn về Cửu Linh Hoàng, trong đôi mắt hiện lên sự không cam lòng. Mặc dù hắn rất muốn tỷ thí với Cửu Linh Hoàng, nhưng hắn đặt biệt chán ghét cảm giác bị người ta ép phải tỷ thí, cảm giác đó khiến cho hắn rất không vui. Mà một khi hắn đã không vui, không có người nào có thể bức bách hắn làm bất kỳ chuyện gì. Bởi vậy nên hắn mới nhìn Cửu Linh Hoàng, mở miệng nói:

– Cửu Linh Hoàng.

Dù ta rất muốn tỷ thí cùng ngươi một lần, nhưng ta lại không thích bị người bức bách tỷ thí. Nên chúng ta hãy tạm gác trận tỉ thí này lại đi, khi đến Cửu Tiêu Hội Ngộ, chúng ta lại tỷ thí được không?

– Hử?

Lúc mọi người nghe Vương Thế nói thế, cả đám tỏ ra bất ngờ. Họ không ngờ cái tên gia hoả Vương Thế kiêu ngạo kia lại lựa chọn rút lui. Lẽ nào Vương Thế không sợ bị mọi người nhạo báng?

– Không phải lúc nãy ngươi còn muốn tỷ thí với muội muội của ta sao?

Sao bây giờ lại như con rùa rụt cổ? Ta nói cho ngươi biết, hôm nay ta phải ép người tỷ thí cho bằng được, để cho ngươi biết cảm giác bị người ta áp bách như thế nào? Mặc dù Vương Thế đã muốn rút, nhưng Cửu Linh Hoàng sao có thể tha cho hắn. Chỉ cần nhớ lại lại cảnh Dao Dao bị Vương Thế ép tỷ thí, Cửu Linh Hoàng lại cảm thấy tức giận.

– Cửu Linh Hoàng, Ngươi có muội muội, mà Vương Thế ta cũng có đệ đệ.

Hay là chúng ta,… Khi Vương Thế nói đến đệ đệ của hắn, gần như tất cả mọi người đều nghĩ tới tiểu quái vật, Vương Giới, chẳng lẽ Vương Thế định để cho đệ đệ hắn tỷ thí luyện đan với muội muội Cửu Linh Hoàng. Nhưng mà mọi người đều biết, Vương Giới chính là một quái vật chỉ biết chiến đấu, không hề quan tâm đến luyện đan. Nên khi Vương Thế nói đến đệ đệ của hắn, mọi người không khỏi có chút nghi hoặc. Nếu như Vương Giới tỷ thí luyện đan với muội muội Dao Dao của Cửu Linh Hoàng, tên đó chắc chắn sẽ bại.

– Ngươi đang tính làm gì?

Cửu Linh Hoàng hỏi.

– Đệ đệ của ta thực không am hiểu luyện đan, nhưng nó lại là một tên chiến đấu cuồng nhân.

Vương Thế chậm rãi mở miệng nói tiếp. Chuyện đê đệ Vương Giới của hắn không biết luyện đan, cả Thần Tiêu Thành đều biết, nên hắn không cần phải giấu diếm. Khi Cửu Linh Hoàng nghe thấy vậy, hắn vẫn không nói gì, hắn biết Vương Thế sẽ tiếp tục nói .

– Trình độ luyện đan của đệ đệ ta luyện quả thật không bằng muội muội ngươi, nhưng thực lực của hắn lại hơn xa muội muội ngươi.

Bởi vậy nên cả hai không thể so sánh với nhau được. Nhưng hôm nay bắt buộc phải có một trận tỷ thí, mà ta lại không muốn tham gia, nên ta định để cho đệ đệ của ta lên thay.

Mà đệ đệ của ta cũng nhỏ hơn ta bốn tuổi, nên chắc cũng nhỏ hơn người của Đan Tiêu đại lục các ngươi một chút, có thể nói các ngươi đã chiếm tiện nghi. Đương nhiên Cửu Linh Hoàng ngươi không được ra tay.

Chỉ cần người của Đan Tiêu Đại Lục có tu vi Vũ Hoàng cảnh có thể tỷ thí cùng đệ đệ của ta. Nếu đệ đệ ta bại, đóa Tịnh Nghiệt Hỏa này thuộc về các ngươi. Ngay khi nói xong, Vươn Thế lấy ra một đóa hỏa diễm màu trắng. Cửu Linh Hoàng chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra sự phi phàm của đóa hỏa diễm này.

– Khí phách thật lớn, không ngờ Vương Thế lại nguyện ý xuất ra Tịnh Nghiệt Hỏa làm tiền đặt cược.

Nếu Vương Thế không phải kẻ điên, thì hắn rất tự tin về thực lực của Vương Giới. Mà cũng đúng thôi, ngoài trừ Đan Tiêu Đệ Nhất Quân, Cửu Linh Hoàng tự mình xuất thủ, không ai có thể đánh bại kẻ điên Vương Giới kia cả.

Khi thấy Vương Thế xuất ra Tịnh Nghiệt Hỏa, đám đông bắt đầu cảm thán. Đây vốn nên là một trận chiến nghiêng về phía Cửu Linh Hoàng, nhưng chỉ bằng mấy câu nói, Vương Thế đã đưa trận chiến về phía có lợi cho hắn. Nhất là hắn không phải hắn tự mình xuất thủ đối phó Cửu Linh Hoàng, mà vẫn chiến thắng.

Mặc dù Cửu Linh Hoàng chưa từng nghe qua đệ đệ của Vương Thế, càng không biết thực lực của đối phương, nhưng khi nhìn thấy vẻ tự tin của Vương Thế. Hắn biết thực lực của đệ đệ Vương Thế sẽ rất mạnh, nên Vương Thế mới dám lấy đóa hỏa diễm kia ta đặt cược.

Tất cả luyện đan sư lợi hại, đều có kỷ năng khống hỏa vô cùng lợi hại, ném một đóa hỏa diễm cường đại đối với Luyện Đan Sư chính là bảo vật vô giá, giúp tăng cường thực lực. Nhưng không chỉ đừng lại ở đó, một đóa hỏa diễm cường đại còn giúp ích rất nhiều cho việc luyện đan.

– Nếu như đệ đệ của ngươi thắng thì sao?

Lúc Vương Thế thấy Dao Dao lên tiếng hỏi, hắn khẽ mỉm cười, nói:

– Vì ta đã không chiến, nên ta không có yêu cầu gì nhiều.

Chỉ cần tính mạng của cái tên giết Vương Chiến là được. Ngay khi Vương Thế nói xong, ánh mắt mọi người nhìn phía Lâm Phong bên cạnh Dao Dao, mà Cửu Linh Hoàng cũng nhìn Lâm Phong. Lúc Dao Dao nhìn thấy hành động của Cửu Linh Hoàng, nàng nũng nịu hô lên một tiếng:

– Ca.

.. Giọng nói của Dao Dao lập tức khiến cho Cửu Linh Hoàng thu hồi ánh mắt đang nhìn về phía Lâm Phong, chuyển sang nhìn Vương Thế, nói.

– Hắn không phải người của ta.

Nên ta không thể lấy tính mạng của hắn ra làm tiền đặt cược được.

– Ta không cần ngươi làm gì cả, chỉ cần các ngươi không nhúng tay được rồi.

Còn những chuyện còn lại, bản thân ta sẽ tự giải quyết. Vương Thế cười nói.

– Thú vị.

Khi Vô Tình công tử nghe Vương thế nói vậy, hắn không khỏi cảm thân một tiếng. Hắn cũng không ngờ Lâm Phong đường đường là một nhân vật danh chấn Thanh Tiêu đại lục, có thực lực không kém hắn nhiều. Khi ở khối đại lục khác, lại bị người ra cho rằng một kẻ không đáng nhắc tới, thậm chí ngay một đóa hỏa diễm cũng không bằng.

– Đúng, rất thú vị.

Khi nghe Vô Tình công tử lên tiếng, Mạc Vũ cũng nở một nụ cười lạnh lùng, như đã nhìn thấy sắc mặt của Vương Thế sau khi bại trận.

– Thần Tiêu Thành là địa bàn của các ngươi, nên khi các ngươi thật sự muốn xuất thủ giết hắn, ta cũng không ngăn được.

Tại sao ngươi còn muốn đặt cược như vậy. Cửu Linh Hoàng nhìn Vương Thế, tò mò hỏi.

– Ta chỉ hy vọng, chính mình lấy mạng sống của hắn mà thôi.

Vương Thế cười đáp. Khi Dao Dao nghe thấy vậy. Nàng nhìn Cửu Linh Hoàng, nói.

– Ca ca, huynh không thể đáp ứng hắn.

Lúc Lâm Phong nghe Vương Thế muốn lấy mạng hắn, hắn cũng trở nên trầm mặc. Xem ra lực chấn nhiếp khi hắn đánh chết Vương Chiến vẫn còn có chút không đủ.

– Đáp ứng hắn đi.

Lâm Phong nhìn Cửu Linh Hoàng, mở miệng nói, khiến cho Cửu Linh Hoàng phải nhìn về phía Lâm Phong, đạp:

– Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa.

Chúng ta không có nắm chắc chiến thắng đâu.

– Ta làm sao có thể giao sinh mệnh của ta cho người được.

Ta sẽ tự mình xuất thủ. Câu trả lời của Lâm Phong khiến cho Cửu Linh Hoàng sửng sốt và trầm mặc trong chốc lát. Sau đó hắn lập tức gật đầu cười nói:

– Nếu ngươi đã muốn, ta sẽ không nói cái gì nữa.

– Nếu ta thắng, ngươi hãy đưa đóa hỏa diễn kia cho Dao Dao nhé.

Lâm Phong lại mở miệng nói.

– Hảo, nếu ngươi thắng, đóa hỏa diễm này nhất định sẽ của Dao Dao .

Lúc Vương Thế nghe thấy đoạn đối thoại của hai người Lâm Phong và Cửu Linh Hoàng, hắn nở một nụ cười mỉa mai. Đệ đệ Vương Giới của hắn có thực lực vô cùng cường đại, một khi nó điên lên, nó cũng rất khó giải quyết nó. Nếu hắn là người có thiên phú luyện đan tốt nhất của Đan Vương gia, đệ đệ Vương Giới của hắn chính là người có thiên phú luyện võ cao nhất. Chỉ cần tiếp chút thời gian nữa, danh hiệu đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia có lẽ phải chia làm hai, một cho hắn, một cho Đệ Đệ của hắn.

– Muốn ta giết ai?truyện Ma Tu audio

Trong lúc Vương Thánh còn đang cười mỉa mai, thì phía xa xa đột nhiên có một giọng nói thô lỗ cuồn cuộn truyền đến. Sau đó, mọi người lập tức nhìn thấy một gã thanh niên có vài nét giống Vương Thế xuất hiện, ngưng khí chất của hắn lại tương phản với Vương Thế, toàn thân đều là dã tính. Lúc Vương Giới bước vào trong quảng trường, từng luồng khí tức cuồng dã của hắn bắt đầu lan ra khắp nơi, làm cho mọi người cảm thấy khủng bố đến cực điểm. Lâm Phong lập tức đi ra, nhưng hắn không vội vã chiến đấu, mà lại nhìn về phía đám đông, mỉm cười nói:

– Nếu như ta giết hắn, thì sẽ như thế nào nhỉ?

Câu nói của Lâm Phong lập tức khiến cho tất cả mọi người trở nên ngưng trọng. Họ cũng không biết, nếu như Lâm Phong giết Vương Giới, thì mọi chuyện sẽ trở nên như thế nào?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 11 giờ trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 16 giờ trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 2 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^