1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 428 [Chương 2136 đến 2140]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 428 [Chương 2136 đến 2140]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2136: Diệp Gia

– Đạo hỏa thật lợi hại, không biết do loại hỏa diễm nào tế luyện thành nữa?

Lúc Lâm Phong nhìn thấy đạo hỏa của Như Phong và Như Vân đốt hai gã cường giả Đế cảnh thành tro bụi, hắn cảm thán. Mặc dù trận pháp của Lâm Phong góp công rất lớn, nhưng đạo hỏa của Như Phong và Như Vân mới là chủ lực. Nếu không có đạo hỏa của họ, Lâm Phong cũng phí một chút sức mới giết được đối phương. Khi hai vị cường giả Đế cảnh còn lại thấy đồng bạn bị đốt thành tro bụi, sắc mặt cả hai trở nên trắng bệch. Mặc dù hai vị Đại Đế kai chỉ là hộ vệ của Đan Vương gia, không phải tộc nhân dòng chính, nhưng dù sao cũng là Đại Đế ở Thần Tiêu Thành, nên thực lực tuyệt không phải dạng tầm thường. Nhưng không ngờ lại bị một đám Vũ Hoàng giết.

– Trở về chuyển lời cho Vương Thánh.

Nếu có thủ đoạn gì? Thì ba ngày sau cứ lấy ra! Mấy chuyện giết người đoạt bảo này thật sự rất bỉ ổi. Sau khi Như Phong nói xong, hai gã cường giả Đế nhìn nhau một cái, lập tức xoay người rời đi. Vì bọn họ đoán sai thực lực của đối phương, nên mới làm cho hai vị Đại Đế tử vong, nếu bọn họ tiếp tục động thủ, sẽ nối bước hai người kia. Lúc những người chung quanh nhìn thấy hai vị Đại Đế kia rút lui, trong lòng không khỏi cảm thán một tiếng.

– Mấy vị thiên tài của Đan Tiêu đại lục quả nhiên không phải tầm thường, họ không chỉ có trình độ luyện đan rất lợi hại, mà thực lực cũng phi thường đáng sợ.

Sau khi nhìn thấy hai người kia rời đi, Như Phong và Như Vân đi đến bên cạnh Lâm Phong, kinh ngạc nói:

– Lâm Phong, ta không ngờ trình độ trận đạo của huynh lại lợi hại như vậy đó!

Chỉ sợ trình độ của huynh đã đến cấp bậc tông sư rồi, nên mới thể điều động pháp tắc tạo thành trận pháp chỉ trong vài giây. Số người tu luyện trận đạo và luyện đan trên Cửu Tiêu Đại Lục vốn đã ít, mà số người có thể đạt đến cấp tông sư lại càng ít hơn. Tất cả những người đạt đến trình độ tông sư đề là cường giả uy trấn một phương hoặc thiên tài hiếm gặp. Nên sau khi nhìn thấy trình độ trận đạo của Lâm Phong, Như Phong và Như Vân càng thêm khách khí.

– Các huynh quá khen rồi.

Đạo hỏa của hai huynh cũng rất bá đạo mà. Lâm Phong cười đáp.

– Muội cũng không ngờ Lâm Phong ca ca lại lợi hại như vậy.

Dao Dao Cười nói:

– Xem ra lần này, chúng ta đã kiếm cho Diệp một cái danh ngạch nữa rồi.

– Ân.truyện huyền huyễn audio

Nếu Lâm Phong huynh đã có trình độ trận đạo cấp Tông Sư, thiên phú của huynh tất nhiên cũng rất lợi hại. Lấy thực lực và trình độ trận đạo của huynh, ít nhất cũng có thể bước vào vòng tuyển chọn của bốn thế lực lớn, còn chuyện có thể tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ được hay không, rất khó đoán. Cửu Tiêu Hội Ngộ trăm năm một lần là nơi thiên tài tụ hợp, nên mỗi lần diễn ra chỉ có rất ít người có tư cách tham gia. Lời của Như Vân không phải nói đùa. Mỗi lần Cửu Tiêu Hội Ngộ diễn ra, đều có rất nhiều thiên tài bị chặn ngoài cửa, ngay tư cách tham chiến cũng không có. Mặc dù chuyện này nghe rất khó tin, nhưng lại rất thường bình thường, Cửu Tiêu Hội Ngộ vốn là sân khấu của thiên tài trong các thiên tài. Mặc dù Vương Thánh và thanh niên của Thiên ma Lôi tộc đều được xem như thiên tài. Nhưng khi nhìn cả Thần Tiêu Thành, bọn họ chẳng là cái gì, có lẽ chỉ được xếp vào thiên tài hạng hai hoặc hạng ba gì đó. Mà đâu chỉ có mỗi người của Thần Tiêu đại lục tham gia đâu, những thiên tài hàng đầu của tám khối đại lục khác chắc chắn cũng tham dự Cửu Tiêu hội ngộ. Nên chuyện ai được tham gia vẫn rất khó đoán được. Ví dụ như đám người Như Vân, mặc dù bọn họ rất tự tin đối với thực lực và trình độ luyện đan của mình, nhưng bọn họ không tự phụ. Lấy thực lực của bọn họ cũng chỉ được xếp ở mức trung bình của Đan Tiêu đại lục. Nên so với những thiên tài đứng đầu Cửu Tiêu ở cao hơn một bậc, họ chẳng là gì cả . Sau đó, năm người Lâm Phong ly khai nơi này, bay về một tiểu khu khác của Phương Đông vực. Đích đến của họ chính là Diệp gia của Thần Tiêu Thành. Diệp gia chính một Thánh tộc đã định cư tại đây mấy ngàn năm, nhưng cũng chỉ thuộc về thế lực tam lưu. Vì để Cửu Tiêu Hội ngộ diễn ra một cách suông sẻ, Thần Điện đã chọn ra bốn thế lực lớn phụ giúp. Mà bốn thế lực được Vận Mệnh Thần Điện lựa chọn đều là thế lực có thực lực tổng hợp mạnh nhất ở Phương Đông vực, được mọi người gọi là thế lực nhất lưu. Vì bốn thế lực nhất lưu được Thần điện tuyển chọn sẽ phải giữ gìn trật tự và tuyển chọn thiên tài. Nên họ sẽ được cho một số lợi ích, ví dụ như một số danh ngạch tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ và quyền tiến vào nội thành của Thần Tiêu Thành, để quan sát Cửu Tiêu Hội Ngộ. Nhưng số lượng cường giả đến Thần Tiêu Thành quá đông, nên một mình bốn thế lực lớn không thể hoàn thành tất cả mọi việc. Nếu có làm được, cũng sẽ rất dễ xảy ra sai sót, nên bốn thế lực lớn đều cho những Thánh tộc phía dưới tiến hành chọn lựa người có tư cách để cho bốn thế lực lớn thẩm tra. Nên họ được gọi là thế lực tam lưu. Còn thế lực nhị lưu, chính là những thế lực lớn, không kém tứ đại thế lực là mấy, nhưng lại không được Thần Điện tán thành, nên làm sao có thể phục tứ đại thế lực, làm việc cho tứ đại thế lực. Vì vậy nên bọn họ được gọi là thế lực nhị lưu, họ cũng có danh ngạch tham gia Cửu Tiêu hội ngộ, nhưng lại có số lượng ít hơn thế lực nhất lưu. Thiên ma Lôi gia và Đan Vương gia đều là thế lực nhị lưu. …. Vì Diệp gia là một trong những thế lực tuyển chọn thiên tài cho tứ đại thế lực, nên có rất nhiều cường giả tụ tập. Chẳng qua đại đa số người ở đây đều có tu vi Thượng Vị Hoàng, Đại Đế hoặc Thiên Đế cảnh. Nhưng số lượng Thiên Đế cảnh rất út, đa phần là Thượng vị Hoàng và Đại Đế. Thần Điện tổ chức Cửu Tiêu Hội Ngộ chỉ cho phép ba cảnh giới đó tham gia. Vì những thiên tài có tu vi dưới Thượng Vị Vũ Hoàng đều có rất trẻ, nên vẫn có cơ hội tham dự Cửu Tiêu hội ngộ trăm năm sau. Còn cường giả Thánh Đế thì đa phần đã vượt quá độ tuổi quy định, nếu có thiên tài đạt tới Thánh Đế trong độ tuổi quy định, thì có thể trực tiếp đi tìm Vận Mệnh Thần Điện, khỏi cần tham gia Cửu Tiêu hội ngộ làm gì cho mệt.

– Thật náo nhiệt.

Lúc Lâm Phong đi vào Diệp gia, hắn nhìn thấy rất nhiều cường giả có khí chất bất phàm, nên mới cảm thán.

– Như Phong huynh, các huynh mới trở lại à?

Đúng lúc này, Lâm Phong nhìn thấy một vị thanh niên đi tới, mỉm cười với Như Phong.

– Diệp huynh.

Để ta giới thiệu cho huynh vị bằng hữu của ta, Lâm Phong. Huynh ấy cũng giống chúng ta, đều đi tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, nên ta dẫn huynh ấy đến Diệp gia. Như Phong lập tức mỉm cười với người thanh niên kia, rồi lại giới thiệu với Lâm Phong:

– Lâm huynh.

Đây là Diệp gia Diệp Ninh.

– Người Như Phong huynh đệ dẫn đến chắc là thiên tài rồi, nhưng ta vẫn cần phải giải thích với Lâm Phong huynh một tiếng.

Tất cả mọi người đi tới Diệp gia ta đều phải trải qua một lần sàng lọc, rồi chúng ta mới có thể đề cử cho bốn thế lực lớn, đây quy định bắt buộc của Cửu Tiêu Hội Ngộ. Nên ta mong Lâm huynh thông cảm cho.

– Chuyện này hiển nhiên, Diệp huynh cứ dựa theo quy củ làm việc.

Lâm Phong lập tức cười đáp. Đây là chuyện Lâm Phong đã đoán trước, nên hắn sẽ không phản đối. Diệp gia phụ trách đợt tuyển chọn thứ nhất, nên tất sẽ tiến hành một lần sàng chọn, rồi mới đề cử cho bốn thế lực lớn tiến hành khảo hạch. Sau khi vượt qua khảo hạch của bốn thế lực lớn, mọi người mới có tư cách tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ.

– Đa tạ Lâm huynh đã thông cảm.

Diệp Ninh chắp tay với Lâm Phong, cười nói:

– Mời huynh đi theo ta.

Số lượng thiên tài đến Diệp gia càng ngày càng nhiều, nên Diệp gia có tổ chức một buổi giao lưu nhỏ, để cho chư vị trao đổi tâm đắc. Các vị đều là thiên tài của Cửu Tiêu đại lục, nên cũng có không ít cảm ngộ đối võ đạo, khi trao đổi với người khác sẽ giúp ích rất lớn.

– Tốt, đi thôi.

Như Phong lập tức gật đầu nói. Rồi Diệp Ninh dẫn theo mọi người đi tới đến một quảng trường mênh mông. Ở đây đang có không ít người khoanh chân ngồi, chiếm cứ cả diễn võ đài. Khi thấy cảnh đó, Diệp Ninh lên tiếng giải thích:

– Đó là các thiên tài đang trao đổi với nhau.

Khi nghe xong, trong mắt Lâm Phong hiện lên một đạo phong mang, nhìn chằm chằm những người đang khoanh chân ngồi đó, trong bọn họ có không ít nhân vật phi thường lợi hại. Cũng chỉ có Cửu Tiêu Hội Ngộ mới có thể làm cho cả tất cả thiên tài đến từ khắp nơi tụ hội. Làm cho hơn trăm vị thiên tài cùng ngồi một chỗ để đàm luận về võ đạo. Nếu hai bên có mâu thuẫn, thì có thể lên võ đài gần đó để chứng đạo.

– Lâm Phong, Diệp gia cổ vũ chúng ta trao đổi với nhau để chúng ta không ngừng cạnh tranh, rồi tự đào thải.

Như Phong âm thầm truyền âm cho Lâm Phong. Lâm Phong tất nhiên cũng hiểu được đạo lý này. Một đám thiên tài tâm cao khí ngạo tập trung ở một chỗ sao không thể có chuyện cho được. Chắc sẽ có mâu thuẫn, ta không phục ngươi, ngươi không phục ta, rồi kéo nhau lên chiến đài.

– Lâm Phong huynh đệ mau ngồi xuống đi.

Ngay khi Diệp Ninh vừa dứt lời, Lâm Phong gật đầu một cái rồi ngồi xuống vị trí gần đó. Đám người Như Phong cũng lần lượt tới ngồi bên cạnh Lâm Phong. Còn Hỏa Diễn Sư Tử thì phủ phục phía sau Lâm Phong, im lặng quan sát mọi người.

– Đối với Võ giả, tinh khí thần mới là thứ quyết định.

Tinh khí thần càng cường đại, thì thiên phú càng tốt, tu luyện càng thêm thông suốt, ít gặp bình cảnh, đột phá cảnh giới cũng dễ dàng hơn. Tinh khí thân có thể khiến võ giả bộc phát ra toàn bộ thực lực, tăng phúc trong khi chiến đấu. Đột nhiên có một giọng nói vang lên, khiến cho tất cả mọi người đều chú ý đến hắn.

Chương 2137: Đệ nhất quân

Khi người nọ dứt lời, tất cả mọi người đều mỉm cười, không nói thêm gì.

Tất cả mọi người ở đây đều biết trên con đường võ đạo không có cái gì nặng, cái gì nhẹ cả. Nếu muốn đặt chân lên những cảnh giới cao hơn, không thể nhất bên trọng nhất bên khinh được. Tinh khí thần, huyết mạch, cơ thể và đạo đều là những yếu tố không thể thiếu. Nhưng vì thiên phú khác nhau, nên mọi người chỉ am hiểu yếu tố khác nhau mà thôi.

– Nếu ngươi bói thân thể không trọng yếu, làm sao có thể ngưng được Thánh thể, bước vào cảnh giới siêu phàm nhập Thánh.

Có người khinh thường nói. Khiến cho sắc mặt của người mới vừa lên tiếng trở nên rất khó coi, nhưng hắn ta vẫn không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm người đối diện hắn, chờ đối phương mở miệng.

– Võ đạo là tu đạo.

Ba nghìn đại đạo bao hàm tất cả chân lý trong thiên địa, chỉ có siêu thoát đại đạo, mới có thể siêu phàm nhập Thánh, bước lên đỉnh cao của võ đạo. Mỗi mỗi câu nói của người này đều ẩn chứa đạo ý, nhưng ngữ khí của hắn ta lại vô cùng lạnh nhạt, giống như hắn đang nói đến một chuyện cỏn con vậy. Cũng từ trong ngữ khí của hắn, mọi người đều có thể cảm thấy sự hờ hững. Đặc biệt là khi phối hợp với khuôn khuôn mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng của hắn.

– Nếu đúng theo ý tứ của ngươi, đạo của ngươi hẳn rất mạnh?

Một người đối diện người nọ lập tức lên tiếng trào phúng.

– Ít nhất cũng mạnh hơn ngươi.

Người nọ vẫn dùng ngữ khí hờ hững nói, giống như chẳng xem ngươi kia ra gì.

– Vậy phải thử qua mới biết được.

Người kia cười lạnh đáp. Hắn vô cùng ghét cái giọng điệu hờ hững của đối phương khi nói chuyện với hắn, hắn cũng muốn dạy cho đối phương một bào học.

– Vì đây là Diệp gia, mà ngươi lại là khách của Diệp gia, nên ta sẽ nể mặt Diệp gia không giết ngươi.

Ngươi hãy lui ra đi. Giọng điệu của người nọ vẫn hờ hững, giống như đang nói cho đối phương biết hắn nể mặt Diệp gia, nên mới không xuất thủ, một khi hắn đã xuất thủ, người kia chết không thể nghi ngờ. Nên sau khi nghe người nọ nói thế, người kia nhìn về phía Diệp Ninh, nói:

– Diệp Ninh huynh.

Hai chúng ta định quyết đấu sinh tử, nên xin huynh hãy chuẩn bị.

– Này.

. . Diệp Ninh lập tức tỏ vẻ khó xử, nhìn về phía người nọ. Khi thấy vẻ hờ hững của đối phương, hắn cười khổ một cái, gật đầu nói:

– Một khi hai vị đã cố chấp như thế, ta cũng không còn gì để nói.

Mong hai vị hãy dừng tay đúng lúc, tốt nhất không nên lấy mạng đối phương. Mặc dù không không nói ra, nhưng tất cả mọi người đều hiểu, câu sau cùng của Diệp Ninh chỉ là lời khách sáo. Diệp gia chỉ phụ trách sàng lọc, nên Diệp Ninh cũng sẽ không thật sự để ý đến sinh tử của mọi người. Kẻ thua có phải chết hay không, đều không có ảnh hưởng gì đến Diệp gia hắn. Nhưng để tránh cho mọi chuyện trở nên lộn xộn, Diệp gia vẫn phải đứng ra hòa giải. Nếu song phương đã không có ý kiến, Diệp Ninh cũng sẽ không ngăn cản. Sau khi Diệp Ninh vừa dứt lời, người kia đứng dậy. Chỉ trong khoảnh khắc, mọi người cảm thấy tinh khí thần của người kia đột nhiên bạo phát ra, khiến cho hắn ta trở nên giống một con hồng hoang mãnh thú.

– Đông!

Ngay sau đó, người kia bước lên một bước, tỏa ra khí thế vô cùng khủng bố về phía người nọ.

– Người này quả thật có chút lợi hại, chắc cũng ngang với vị thanh niên của Thiên ma Lôi gia.

Ngay khi Như Phong nói xong, Dao Dao bên cạnh hắn nở nụ cười:

– Nếu Như Phong sư ca xuất thủ, người kia làm sao có thể sánh được.

Sau khi nghe xong, Như Phong chỉ mỉm cười, không tỏ ý kiến gì. Lúc khí thế của người kia lên đến đỉnh điểm, người nọ cũng đứng dậy, tỏ ra vô cùng bình lặng, nhưng khi người nó vừa bước chân lên phía trước, cả thiên đại đột nhiên trở nên lạnh giá, tựa như đang có một luồng vô tình ý tràn ngập khắp nơi. Mặc dù cỗ vô tình ý đó khá yếu, nhưng nó vẫn làm cho người ta cảm thấy lạnh như băng.

– Vô tình đạo.

Lúc đám người Như Phong cảm nhận được cỗ vô tình ý kia, sắc mặt của họ đều trở nên ngưng trọng.

– Đại đạo chi lộ, vô tình tối thượng.

Mỗi khi người nọ mở miệng nói, cả thiên địa dường như cũng cộng minh với hắn. Khiến cho tất cả mọi người cảm thấy cả thiên địa dường như đang bị một cổ vô tình ý tàn phá, từng đạo vô tình ý đang muốn chui vào trong cơ thể bọn họ, làm cho bọn họ cũng trở nên vô tình. Mà sắc mặt của vị người kia vào lúc này cũng trở nên xám ngắt, tinh khí thần của hắn đều bị vô tình ý áp chế

– Đại đạo chi lộ, vô tình tối thượng.

Vào lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy lời nói của người nọ giống như chân lý của thiên địa, liên tục vang vọng trong hư không. Thậm chí một số người có ý chí không kiên định đã bắt đầu dao động.

– Giết.

Khi thấy tình cảnh càng lúc càng xấu, người kia đột nhiên quát lớn một tiếng, tinh khí thần của hắn cũng bắt đầu sôi trào, dường như muốn trấn áp vô tình ý. Nhưng khi người nọ bước lên một bước nữa, tất cả vô tình ý hóa thành từng con linh xà, chui vào trong cơ thể người kia, bắt đầu tàn phá cơ thể của hắn. Chỉ một lúc sau tất cả tinh khí thần hắn đã bị vô tình ý diệt sạch, chỉ để lại một bóng người lạnh như băng.

– Thật mạnh.

Lúc mọi người nhìn thấy cảnh đó, trái tim cả đám đều nhảy lên thình thịch, trong lòng cảm thấy vô cùng hoảng sợ. Trong mắt của mọi người lúc này, người nó đã trở nên cực kỳ đáng sợ. Dù cho bọn họ đều thiên tài đến từ khắp Cửu Tiêu đại lục, đồng thời có thực lực vô cùng mạnh mẽ. Nhưng khi đối mặt với người nọ, bọn họ lại có cảm giác sự cường đại của đối phương đã vượt xa bọn họ. Giờ khắc này, khi nhìn thấy uy lực của vô tình ý, Lâm Phong mới hiểu tại sao Hi Hoàng lại muốn Nguyệt Tâm tu luyện vô tình đạo. Nếu Nguyệt Tâm có thể tu luyện vô tình đạo đến mức như người nọ, thực lực của nàng sẽ trở nên vô cùng đáng sợ.

– Ba nghìn vô tình ý, ba nghìn vô tình ý.

Vô Tình công tử, ngươi là Vô Tình công tử. Đúng lúc này, bên trong đám đông đột nhiên có một người hét to một tiếng, khiến cho sắc mặt của một số người trở nên vô cùng nghiêm trọng. Lúc Lâm Phong nghe thấy tiếng hét đó, hắn cũng tỏ ra rất bất ngờ, lập tức nhìn chằm chằm người nọ. Hắn không ngờ lại có thể gặp Vô Tình công tử nổi tiếng Thanh Tiêu đại lục ở đây. Khi những người ở đại lục khác nghe thấy tiếng hét đó, họ lộ ra vẻ nghi hoặc.

– Vô Tình công tử là ai vậy?

Chẳng lẽ hắn rất nổi danh sao? Vì Cửu Tiêu đại lục được tạo thành từ chín khối đại lục khác nhau, lại rất ít khi trao đổi và giao lưu. Nên Vô Tình công tử có là thiên tài chói mắt nhất Thanh Tiêu đại lục, thì cũng có rất ít người của những đại lục khác biết hắn. Mặc dù tất cả mọi người đều đang nhìn hắn, nhưng Vô tình công tử chỉ liếc nhìn mọi người một cái, rồi lui về vị trí của mình, bình tĩnh ngồi xuống.

– Lâm Phong ca ca, huynh có biết Vô Tình công tử không?

Hình như hắn rất nổi danh? Dao Dao nhìn Lâm Phong hỏi:

– Vô Tình công tử chính là đệ nhất quân của Thanh Tiêu Đại Lục, tự nhiên sẽ rất nổi danh.

– Thì ra là Thanh Tiêu đệ nhất quân, khó trách thực lực của người này lợi hại như vậy.

Chỉ dùng đạo uy đã ép chết một vị thiên tài. Khi đám Như Phong nghe Lâm Phong nói xong, cả đám lộ ra vẻ giật mình.

– Lâm Phong ca ca, huynh cũng là người của Thanh Tiêu đại lục.

Vậy huynh và Vô Tình công tử, ai lợi hại hơn? Dao Dao mỉm cười hỏi.

– Dao Dao.

Khi Tử Lăng nghe thấy vậy, nàng liếc Dao Dao một cái. Vô Tình công tử chính là Thanh Tiêu đệ nhất quân, nên thực lực của hắn không cần phải bàn, e rằng thực lực của hắn đã ở trong nhóm thiên tài đỉnh cao của Cửu Tiêu Hội Ngộ.

– Không có giao thủ qua.

Nên ta cũng biết. Câu trả lời của Lâm Phong khiến cho Dao Dao vô cùng vui vẻ, nàng lập tức quay lại làm mặt quỷ với Tử Lăng. Bởi vì sự xuất hiện của Vô Tình công tử, nên bầu không khí cũng trở nên vô cùng trầm mặc. Sau một lúc lâu, vẫn không có người lên tiếng.

– Chư vị đừng rụt rè như thế.

Tiếp tục đàm võ luận đạo thôi. Nếu chư vị không muốn đàm luận tiếp, chúng ta có thể nói đệ nhất quân của các Đại Lục, để gia tăng một chút hiểu biết nhỉ. Cuối cùng vẫn là Diệp Ninh đánh vỡ trầm mặc.

– Diệp Ninh huynh nói về Thần Tiêu đệ nhất quân trước đi.

Ta đang rất tò mò về người đó. Ngay sau khi Diệp Ninh dứt lời, lập tức có người mở miệng hỏi.

– Đúng vậy, Thần Tiêu đại lục chính là trung tâm của Cửu Tiêu, vùng đất địa linh nhân kiệt, thiên tài vô số.

Ta cũng muốn biết, Thần Tiêu đệ nhất quân là người như thế nào Sau đó có người bắt đầu phụ họa. Đa phần người ở đây đến từ Đại Lục khác, nên họ cũng muốn nghe một chút về đệ nhất thiên tài Vũ Hoàng cảnh của Thần Tiêu đại lục.

– Thần Tiêu đệ nhất quân sao?

Diệp Ninh lập tức mỉm cười, rồi hướng về phương xa, cả người trở nên vô cùng trang nghiêm.

– Thần Tiêu đệ nhất quân, chính là thiên tài của nơi xuất hiện nhiều thiên tài nhất của Thần Tiêu đại lục, Thánh Sơn.

Khi giọng nói của Diệp Ninh vang lên, tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc, tập trung lắng nghe.

Chương 2138: Thiên Tài Cửu Tiêu

Địa vị của Thánh Sơn trong lòng các thiên tài của Thần Tiêu đại lục vô cùng to lớn.

Có thể nói nó là nơi tất cả thiên tài đều hướng đến. Tất cả những m thế lực dám dùng chữ “Thánh” đều thuộc loại không bình thường, một là quá cuồng vọng vô tri, hai là có Cổ Thánh tọa trấn. Mà Thánh Sơn chính là loại thứ hai, nơi đó là nơi bồi dưỡng Thánh Nhân. Thánh Sơn không chỉ nổi tiếng trong Thần Tiêu đại lục, mà còn nổi tiếng khắp tám khối đại lục còn lại.

– Trên Thánh sơn có ba đại trường phái tu luyện, gồm phật môn, Nho môn và kiếm tu.

Tất cả các trường phái đều cực kỳ nổi danh, uy chấn khắp Thần Tiêu đại lục, nơi tất cả thiên tài đều hướng tới. Nhưng quy định của Thánh Sơn vô cùng nhặt nghèo, nếu chưa tu luyện đến nơi đến chốn, thì không được xuống núi, dù có xuống núi cũng không được lấy danh nghĩa của Thánh Sơn.

Vì vậy nên những người có thể lấy danh nghĩa Thánh Sơn hành tẩu trên đại lục đều là người có thiên phú tuyệt luân. Điển hình như đệ nhất quân của Thần Tiêu Đại Lục, Hoa Thanh Dương.

Hắn không chỉ là nho tu, mà còn là kiếm tu. Mỗi câu nói của Diệp Ninh đều khiến cho sắc mặt của mọi người trở nên ngưng trọng. Nho tu vốn là một loại võ giả vô cùng hiếm thấy, sức mạnh của bọn họ cũng cực kỳ kỳ lạ, nhất là vũ hồn của bọn họ. Phần lớn Nho tu đều có thư vũ hồn, nên tất cả bọn họ đều tu luyện một loại sức mạnh gọi ngôn lực, từng chữ quý như vàng, Ngôn Xuất Pháp Tùy, một lời nói có thể khiến thiên địa biến sắc.

– Hoa Thanh Phong chính là nho kiếm song tu, đồng thời hắn cũng am hiểu hai loại đại đạo.

Đầu tiên là Thiên Âm đạo, nhất ngôn hóa vạn pháp, nhất tự trảm thiên nhân. Còn loại thứ hai chính là sát đạo, một khí sát khí xuất hiện, đều có người chết. Nên mới ví câu “thà dây vào diêm vương gia, chứ quyết không dây vào Thanh Phong Thánh”. Có thể nói Hoa Thanh Phong có tiềm năng trở thành Thánh Nhân. Lời của Diệp Ninh khiến cho một số người chưa từng nghe Hoa Thanh Phong cảm thấy khiếp sợ về thực lực của hắn. Thần Tiêu Đệ nhất quân không hổ là thiên tài đứng đầu Thần Tiêu, chỉ nghe thấy tên đã làm vô số người kinh sợ. Sau khi khôi phục từ trong khiếp sợ, một số người đều không tự chủ nhìn về phía Vô Tình công tử. Họ đang tò mò, không biết tình cảnh Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân, Vô tình công tử đấu với Thần Tiêu đệ nhất quân, Hoa Thanh Phong sẽ như thế. Tất cả bọn họ đều đang rất chờ mong.

– Xem ra Thần Tiêu đệ nhất quân cũng là một nhân vật cực kỳ đáng sợ.

Lâm Phong âm thầm nói nhỏ. Khi nghe thấy lời giới thiệu về Thần Tiêu Đệ nhất quân, Lâm Phong càng thêm mong chờ Cửu Tiêu Hội Ngộ. Những cường giả hắn sắp sửa đối mặt đều không phải dạng vừa, ngoài chín vị Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân, vẫn còn Cửu Tiêu đệ nhất khanh và một số lão quái vật trùng sinh, như Linh Thể và Thiên Hồn Cổ Thánh. Thực lực của hai người đó tuyệt đối đã đạt đến cảnh giới phi thường đáng sợ. Ngoài ra còn có Yêu Vực Thập tam thiếu, Sở Xuân Thu,… Chỉ cần nghĩ tới những trận chiến sắp diễn ra, Lâm Phong cảm thấy cả người dường như đang nóng lên, chiến ý cũng bắt đầu sôi trào.

– Mặc dù chín vị Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân rất lợi hại, nhưng Cửu Tiêu Hội Ngộ chính là nơi thiên tài tụ hợp, chắc chắn sẽ xuất hiện không ít thiên tài có thể so sánh với Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân.

Trong tất cả các lần Cửu Tiêu Hội Ngộ đã diễn ra, thành tích tốt nhất của chín vị Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân, cũng chỉ có 4 người lọt vào top 10, chiếm không đến một nửa, nên các vị đừng tự ti. Có lẽ người có thể chiến thắng Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân đang ở giữa chúng ta nữa đó. Khi Diệp Ninh thấy mọi người trầm mặc, hắn khích lệ mọi người. Khiến cho mọi người lấy lại chút khí thế. Mặc dù bọn họ rất vui vì câu nói sau cùng của Diệp ninh, nhưng bọn họ cũng chỉ cười trừ mà thôi. Lấy thực lực của Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân mà vẫn còn không chắc có thể lọt vào top 10, có thể thấy Cửu Tiêu hội ngộ khốc liệt như thế nào. Mặc dù họ rất tự phụ, nhưng họ vẫn biến thực lực của mình chẳng là gì so với Đệ Nhất Quân của Đại Lục mình.

– Như mọi người đã biết, Đan Tiêu Đại Lục của bọn ta rất nổi tiếng trong lĩnh vực luyện đan, có thể nói dẫn đầu Cửu Tiêu.

Nên Đệ Nhất Quân của Đan Tiêu Đại Lục ta, Cửu Linh Hoàng, tất nhiên cũng là thiên tài luyện đan. Huynh ấy không chỉ có thực lực đáng sợ, mà trình độ luyện đan cũng cực kỳ lợi hại. Cửu Linh Hoàng tu luyện Cửu Trọng Linh Quyết, chưởng khống Cửu Sắc Hỏa có uy lực Phần Thiên. Đặc biệt khi Cửu Sắc Hỏa dung hợp với Linh Quyết Cửu Biến, uy lực của nó có thể làm cho rất nhiều cường giả Đế cảnh phải tránh lui. Lúc mọi người mới khôi phục một chút khí thế, lời Như Vân đã khiến cho sắc mặt của không ít người trở nên ngưng trọng. Yêu cầu để trở thành luyện đan rất cao. Nếu nhưng không có thiên phú tốt, không thể trở thành một Luyện Đan Sư ưu tú. Vì lẽ đó nên tất cả các Luyện Đan Sư ưu tú đều có thực lực vô cùng lợi hại, đặt biệt là đạo hỏa dùng để luyện đan của họ vô cùng bá đạo. Từ đó có thể suy ra, Đan Tiêu Đệ Nhất Quân chắc chắn không phải người thường.

– Hì hì, luyện đan thuật của Cửu Linh Hoàng vô cùng cao siêu, thậm chí rất nhiều luyện đan sư có tu vi Đế cảnh cũng thỉnh giáo huynh ấy.

Khi Dao Dao nói xong, Lâm Phong liền nhìn nha đầu kia một cái. Nàng đến từ Đan Tiêu đại lục, lại là hậu nhân của Đan Vương, nên chắc chắn có quen biết với Đan Tiêu Đệ Nhất Quân. Có vẻ Dao Dao rất hâm mộ Cửu Linh Hoàng.

– Thái Tiêu Đệ Nhất Quân của Tiêu Thái đại lục ta là môn đồ của Đệ Nhất Thánh Quan.

Đùng lúc này, một người chậm rãi mở miệng, rồi nhìn về hướng Vô Tình công tử, tiếp tục chậm rãi nói:

– Thái Tiêu Đệ Nhất Quân, Vô Nhai Tử là một người cực kỳ tà dị, công pháp hắn tu luyện chính là Thái Thượng Diệt Tình Thuật.

Có thể diệt sạch thất tình lục dục của kẻ địch, làm cho người ta mất sạch nhân tính, trở thành khôi lỗi.

– Thái Thượng Diệt Tình Thuật ư?

Khi người kia vừa dứt lời, mọi người hô lên một tiếng. Kẻ có thể diệt sạch thất tình lục dục, làm cho người ta mất sạch nhân tính tuyệt đối là một nhân vật nguy hiểm. Mà Thái Thượng Diệt Tình Thuật đó có vẻ giống vô tình ý của Vô tình công tử, nên người kia mới liếc nhìn Vô tình công tử.

– Chư vị không cần nói tiếp, đến lúc Cửu Tiêu Hội Ngộ bắt đầu, Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân sẽ lộ diện thôi.

Trong lúc mọi người đang còn suy nghĩ về vị Đệ Nhất Quân của Thái Tiêu Đại Lục, Diệp Ninh đột nhiên mở miệng, khiến cho mọi người đều nhìn về phía hắn. Thấy vậy, Diệp Ninh liền mỉm cười, tiếp tục nói:

– Ta tin rằng, tất cả mọi người đều có thể thuận lợi thông qua khảo hạch.

Nên chắc chắn sẽ tận mắt nhìn thấy những người khác trong Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân thôi.

– Chín khối đại lục của Cửu Tiêu bao la vô tận, thiên tài nhiều không kể hết, không thể thống kê hết được, ví dụ như Thanh Tiêu đại lục của ta.

Trước khi ta đến Thần Tiêu đại lục, thì đã nghe nói ở Kỳ Thiên Thánh Đô xuất hiện Thập tam thiếu của Yêu Vực, khiêu chiến tất cả hoàng triều ở Kỳ Thiên Thánh Đô. Khiến cho Kỳ Thiên Thánh Đô trao đảo. Một người của Thanh Tiêu đại lục đột nhiên lên tiếng, khiến cho mấy người khác của Thanh Tiêu Đại Lục lập tức gật đầu. Nghe nói chỉ có ba người Vô Tuyệt có thể chống lại Yêu thiếu, còn tất cả những thiên tài khác của Kỳ Thiên Thánh Đô đều không chống nổi. Từ đó có thể thấy được thực lực của Yêu Vực Thập tam thiếu.

– Đừng quên Thánh Thành Trung Châu cũng xuất hiện hai thiên tài, là Sở Xuân Thu và Lâm Phong.

Nghe nói khi Yêu thiếu khiêu chiến xuất hiện, Lâm Phong đã đánh bại một vị Yêu thiếu.

– Ân, Lâm Phong rất đáng sợ.

Ta cón nghe nói hắn đã một mình đã bại tám vị thiên tài của Kỳ Thiên Cổ Đô. Khi nghe nhắc đến Thanh Tiêu đại lục, mấy người của Thanh Tiêu Đại Lục bắt đầu nghị luận mỗt cách sôi nổi. Khiến cho người của các Đại Lục khác cảm thấy khá khó chịu.

– Thiên tài trong miệng các ngươi cũng chỉ nổi danh thanh ở Thanh Tiêu đại lục mà thôi.

Nếu so với những thiên tài đứng đầu Cửu Tiêu đại lục, hắn chả là cái gì cả. Một người ở Đại Lục khác liền lên tiếng trào phúng. Cùng lúc đó, bốn người Như Phong đều nhìn chằm Lâm Phong, lúc nãy bọn họ cũng nghe đám người Thanh Tiêu Đại Lục nhắc đến cái tên Lâm Phong. Mà không chỉ có bọn họ, Diệp Ninh cũng đang nhìn về phía Lâm Phong, thử xem hắn có phải Lâm Phong vừa được nhắc tới hay không?

– Lâm Phong ca ca, ngươi bọn họ nhắc tới không phải là huynh chứ?

Dao Dao liên tục chớp mắt, cười hì hì nhìn Lâm Phong. Lúc đám người Thanh Tiêu đại lục nghe được giọng nói của Dao Dao, cả đám liền nhìn về hướng Lâm Phong.

– Lâm Phong, đúng là ngươi thật à?

Lập tức có người hô to. Vì gia tộc của hắn khá gần Kỳ Thiên Thánh Đô, nên hắn cũng từng nhìn thấy Lâm Phong. Hắn không ngờ trong Diệp gia, không chỉ có gặp Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân, Vô Tình công tử, mà còn gặp Lâm Phong.

– Ta chính là Lâm Phong.

Lâm Phong gật đầu xác nhận. Khi nghe thấy vậy, Vô Tình công tử lập tức nhìn về phía Lâm Phong. Vì cùng ở Thanh Tiêu đại lục, nên hắn cũng đã từng nghe qua Lâm Phong.

– Lâm Phong.

Sau một lúc, Vô Tình công tử đột nhiên mở miệng, khiến cho tất cả mọi người cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Họ cũng không ngờ một kẻ vô tình như hắn cũng sẽ chủ động mở miệng nói chuyện. Sau khi thấy Lâm Phong nhìn về phía mình, Vô Tình công tử liền thản nhiên nói:

– Lâm Phong.

Sau đại chiến ở Kỳ Thiên Thánh Đô, ta thường xuyên nghe thấy, có người xếp ngươi ngang Vô Tuyệt. Thậm chí bọn họ còn cho rằng, tiềm lực của ngươi vẫn còn chưa được khai thác hết, thậm chí sau này còn có thể thay thế danh hiệu Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân của ta. Vô Tình công tử vừa cười vừa nói. Nhưng khi gương mặt tuấn tú của hắn nở nụ cười, mọi người lại cảm thấy có chút không hợp. Có lẽ gương mặt của hắn càng thích hợp với biểu hiện lãnh khốc vô tình hơn. Lúc Lâm Phong nghe thấy vậy, hắn cũng chỉ có thể nở nụ cười, không nói gì, chờ Vô Tình công tử nói tiếp.

– Tuy rằng ta thấy suy nghĩ của bọn họ rất ngay thơ, nhưng trong lòng ta vẫn là ôm một tia hy vọng.

Hy vọng ngươi và Vô Tuyệt đừng cho ta thất vọng. Ít nhất cũng không để cho một mình ta đại diện cho Thanh Tiêu đại lục người đứng trên đỉnh cao của Cửu Tiêu Hội Ngộ. Sau khi Vô Tình công tử nói xong, hắn đứng dậy, đi về phía Diệp Ninh, bình tĩnh nói

– Diệp Ninh.

Nếu không có chuyện gì quan trọng, đừng quấy rầy ta.

Chương 2139: Cái nhìn về kiếm đạo

Sau khi Vô Tình công tử rời đi, tất cả mọi người cũng lục tục tan rã trong bầu không khí không vui.

Bởi vì quan hệ giữa Lâm Phong và đám người Như Phong và Như Vân, Diệp gia đã sắp xếp cho Lâm Phong tại một cái tiểu viện gần chỗ của bốn người. Kể từ đó, Lâm Phong chưa từng đi ra ngoài, chỉ trong tiểu viện tu luyện, đồng thời chờ tin tức của các sư huynh sư đệ.

Mấy ngày sau đó, đám người đi cùng Nhị sư huynh cũng đã đến Thần Tiêu Thành, nhưng lại ở những vực khác trong thập nhị vực. Sau khi thương lượng, bọn họ đã quyết định không hội hợp, chờ đến khi Cửu Tiêu Hội Ngộ diễn ra sẽ gặp lại.

Nếu như không thể thông qua khảo hạch, thì sẽ chờ trong Thần Tiêu Thành. Nhưng đến giờ Lâm Phong vẫn chưa có hành tung của Mộc Trần và Kinh Hiểu Nguyệt, hai người bọn họ chính là nhóm duy nhất còn chưa đếb Thần Tiêu Thành.

Có lẽ vì Mộc Trần không tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, nên hắn mới từ từ đi ngắm phong cảnh của Thần Tiêu đại lục, cùng Kinh Hiểu Nguyệt hưởng thụ thế giới riêng của hai người. …. Mấy ngày gần đây, Lâm Phong vẫn ngồi trên ghế đá, nhìn Như Phong Như và Vân đang luyện đan đứng giữa sân.

Trước kia Lâm Phong cũng từng học qua luyện đan, nhưng vì tập trung tu luyện võ đạo, nên không có tiếp tục luyện đan, rồi dần dần bỏ luôn. Khi nhìn hậu nhân của Đan Vương luyện đan, hắn cũng cảm thấy hoài niệm.

– Lâm Phong ca ca, huynh rất quan tâm đến luyện đan sao?

Đúng lúc này, Dao Dao đột nhiên đi đến bên cạnh Lâm Phong, cười nói.

– Không, ta càng quan tâm đến trình độ luyện đan của muội hơn.

Như Phong Như Vân và Tử Lăng ngày nào cũng luyện tập, còn muội thì lại lười biếng ngồi đây. Dao Dao lập tức thè lưỡi, cười nói:

– Sao huynh và sư huynh sư tỷ đều nói ta vậy?

Lâm Phong ca ca, có phải huynh rất nổi danh ở Thanh Tiêu đại lục? Huynh có thể đánh bại tên Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân Quân Vô Tình công tử kiêu ngạo kia không? Sau khi nghe xong, Lâm Phong tỏ ra trầm ngâm.

– Ta không biết thực lực của Vô Tình công tử đến mức nào, nên ta cũng không biết có thể đánh thắng hắn hay không?

Lâm Phong đáp.

– Cũng đúng.

Dao Dao khẽ gật đầu một cái, rồi lập tức nói tiếp:

– Muội tin ca ca của muội nhất định có thể đánh thắng hắn.

Khi Lâm Phong nhìn thấy vẻ tự tin của Dao Dao, hắn cũng không nở làm nàng thất vọng. Dù sao Vô Tình công tử cũng là Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân, thực lực của hắn mạnh đến mức không tưởng. Tuyệt đối là siêu cấp cường giả có thể hoàng hoành ở Vũ Hoàng cảnh.

– Ca ca của muội rất là lợi hại.

Khi thấy Lâm Phong có vẻ từ không tin, Dao Dao lên tiếng. Đúng vào lúc này, đột nhiên có một bóng người bước vào trong tiểu viện, khiến cho Lâm Phong ngẩn người. Rồi lạnh lùng nhìn về phía người kia. Dường như người nọ cũng cảm nhận được lãnh ý trong mắt Lâm Phong. Nên người nọ dừng, ôm quyền nói với Lâm Phong:

– Lâm Phong.

Tại hạ cũng là người của Thanh Tiêu đại lục. Say khi biết các hạ ở tại Diệp gia, thì đến đây bái phỏng.

– Có việc gì thế?

Lâm Phong nhàn nhạt hỏi.

– Tại hạ muốn muốn nhìn thử, chậc lệch giữa tại hạ và các hạ lớn mức nào.

Người nọ bình tĩnh nói. Trên người đeo một thanh cổ kiếm, Lâm Phong có thể nhìn ra gã là một kiếm tu. Lúc Dao Dao nghe thấy người nọ nói vậy, nàng lập tức cười nói:

– Đến khiêu chiến Lâm Phong ca ca sao?

Lâm Phong ca ca, huynh nhất định phải giáo huấn hắn. Sau khi Lâm Phong suy nghĩ một lúc, hắn mở miệng nói:

– Ngươi vào đi.

Ngay khi Lâm Phong vừa đồng ý, đối phương bước vào bên trong, khẽ chắp tay với Lâm Phong, nói:

– Tại hạ là Mạc Vũ của Vạn Kiếm Cốc tại Thiên Nguyên Cổ Đô, xin thỉnh giáo các hạ.

Ngay khi người nọ vừa dứt lời, trên người hắn tỏa ra một luồng kiếm ý khủng bố, tựa như nghìn vạn chuôi kiếm đồng thời gào thét. Mạc Vũ tiếp tục nói:

– Các hạ hãy cẩn thận.

Cùng lúc đó, Dao Dao cũng thối lui về sau, nhường lại không gian cho hai người.

– Xuy!

Mạc Vũ lập tức rút thanh cổ kiếm sau lưng ra khỏi vỏ, chỉ về hướng Lâm Phong. Mặc dù đó là một thanh kiếm bình thường, nhưng khi trong tay Mạc Vũ, thanh kiếm trở nên rất phi phàm. Tất cả kiếm khí trong thiên địa lập tức lấy thanh kiếm đó làm trung tâm, từ từ hội tụ thành một cơn lốc kinh khủng, xuyên thủng hư không, nhắm về hướng Lâm Phong. Mặc dù đối phương nói đến bái phỏng Lâm Phong, nhưng có lẽ mục đích thật sự của hắn là khiêu chiến Lâm Phong. Mặc dù kiếm khí kia rất mạnh, nhưng Lâm Phong vẫn không quá để ý. Hắn chỉ nở một nụ cười, rồi chỉ một ngọn tay về phía Mạc Vũ. Chỉ trong khoảnh khắc, trên đầu ngón tay của hắn bắt đầu hội tụ từng luồng kiếm khí.

– Đều là kiếm tu ư?truyện đao tu audio

Khi thấy cảnh đó, Như Phong và Như Vân liền đình chỉ luyện đan, kinh ngạc nhìn Lâm Phong.

– Giết.

Ngay lúc giọng nói của Mạc Vũ vang lên, ngang vạn kiếm khí liền hội tụ trước người hắn, tạo thành một đạo kiếm khí bay về phía Lâm Phong. Đạo kiến khi kia lập tức xuyên thấu hư không, chặt đứt thời không, chỉ trong vài khoảnh khắc đã đến sát người Lâm Phong. Cùng lúc đó, từng đạo kiếm khí đã hội tụ trên ngón tay Lâm Phong cũng bay ra ngoài. Nó lập tức tỏa ra một luồng hào quang chói mắt, làm thiên địa đều phải lu mờ Lúc hai đạo kiếm khi chạm vào nhau, cả hai chỉ tạo ra một quả cầu sáng nhỏ. Ngay sau đó, tất cả kiếm khí trong thiên địa đều biến mất, thiên địa cũng trở lại bình thường, giống như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng thanh kiếm của Mạc Vũ đã xuất hiện từng vết nứt, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể vỡ tan. Sau đó Lâm Phong xuất hiện trước người Mạc Vũ, điểm một chỉ lên cổ hắn.

– Sao ngươi có thể làm như thế được?

Mạc nhìn Lâm Phong hỏi. Lâm Phong lập tức nở nụ cười, rồi bắn ra một đạo kiếm khí. Chỉ trong chốc lát, đạo kiếm khí kia biến mất trong thiên đại.

– Ngươi hiểu chưa?

Lâm Phong nhìn thấy Mạc Vũ nói. Nhưng Mạc Vũ chỉ chau mày, không nói. Hắn đã tu luyện kiếm đạo nhiều năm, nhưng khi nhìn thấy động tác đơn giản vừa rồi của Lâm Phong, hắn dường như đã nhìn thấy một cảnh giới mới.

– Cái hiểu cái không!

Sau một lúc lâu, Mạc Vũ mới mở miệng nói, hắn thật đã hiểu một chút về kiếm đạo của Lâm Phong. Kiếm đạo của Lâm Phong không hề có kiếm chiêu, tất cả chỉ tùy tâm sở dục, nhưng vẫn có thứ hắn không hiểu.

– Ta tu kiếm đạo đã nhiều năm, cũng đã từng gặp bình cảnh, cũng đã từng mê mang, chẳng biết như thế nào mới được xem là kiếm thuật mạnh nhất.

Sau khi trầm tư suy nghĩ rất nhiều ngày, ta đột nhiên có điều cảm ngộ, kiếm không có áo nghĩa, kiếm không có pháp tắc, kiếm không có đạo. Có lẽ kiếm có một loại sức mạnh khác. Nó vô cùng hư vô và mờ ảo, chỉ có tùy tâm, tùy tính, tùy ý, kiếm mới có uy lực lớn nhất. Có lẽ kiếm là hư vô, vô chiêu, vô hình, giống như một ý nghĩ trong lòng. Lâm Phong thì thào nói nhỏ. Mặc dù hắn đang nói cho Mạc Vũ, nhưng lại giống như đang nói cho chính mình. Mỗi một câu của Lâm Phong đều khiến trái tim Mạc Vũ nhảy lên một cái, dường như hắn đã tìm ra một chân trời mới.

– Ý động, kiếm động.

Ý bất động, kiếm bất động. Mạc Vũ thì thào nói nhỏ. Khi thấy Mặc Vũ dường như đã lĩnh ngộ được điều gì đó, Lâm Phong nở nụ cười, nói:

– Đó chỉ là một chút cảm ngộ của ta, ta cũng không biết nó có đúng không nữa!

Sau khi nghe xong, Mạc Vũ trầm mặc trong giây lát, rồi lập tức nhìn về phía Lâm Phong, khom người hành lễ, mỉm cười nói:

– Nếu có một ngày ta lĩnh ngộ kiếm đạo chân lý, ta sẽ bái các hạ làm thầy.

Ngay khi vừa nói xong, Mạc Vũ khẽ khom người, chậm rãi lui lại. Cho đến khi lui ra khỏi tiểu viện, hắn mới xoay người rời đi.

– Lại thêm một gia hỏa thú vị.

Lâm Phong mỉm cười nói.

– Lâm Phong huynh, lời của huynh thật sự đã mở rộng lòng hắn, nên hắn mới làm như vậy.

Đúng lúc này, ba người Như Phong mới đi tới gàn Lâm Phong, nói.

– Ta cũng không biết nó có đúng hay không?

Dù sao nó chỉ là ý nghĩ trong lòng ta, bản thân ta cũng chưa kịp kiểm chứng. Nếu hắn thật có thể thành công, đó là cơ duyên của hắn. Nếu hắn có thể bước lên đỉnh phong của kiếm đạo, ta cũng vui mừng cho hắn.

– Quái nhân.

Dao Dao bĩu môi nói:

– Hắn đến đây để khiêu chiến ca ca, sao ca còn chỉ giáo hắn.

– Ha ha, còn phải xem ai khiêu chiến nữa.

Nếu người như Vương Thánh, ta sẽ không để cho hắn rời đi đâu.

– Thời gian cũng không còn sớm nữa, chính ta đến chỗ tỉ thí thôi!

Như Phong nhìn mọi người nói một tiếng, rồi cả đám bắt đầu đi ra ngoài. Tin tức thiên tài Đan Vương gia, Vương Thánh chuẩn bị khiêu chiến luyện đan sư của Đan Tiêu đại lục đã sớm truyền khác Phương Đông vực. Nên đã có rất nhiều người kéo đến địa điểm tỷ thí, trong đó không thiếu những vị thiên tài đến từ khắp Cửu Tiêu đại lục. Hậu nhân của Đan Vương Thần Tiêu đại lục và hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục lần này sẽ có kết cục như thế nào đây? Liệu hậu nhân của Đan Vương Thần Tiêu đại lục có thể vãn hồi lại mặt mũi không?

Chương 2140: Tiền đặt cược

Nơi tỷ thí luyện đan là một quảng trường lớn, được chín tòa Luyện Đan Tháp sừng sững vây quanh.

Trên đỉnh của chín tòa Luyện Đan Tháp đều có một khu đất trống, để cho mọi người tỷ thí. Nơi này là nơi hậu nhân của Đan Vương Thanh Tiêu đại lục dùng luyện đan thuật đánh bại truyền nhân của Đan Vương Thần Tiêu đại lục. Nên khi tin tức hậu nhân của Đan Vương hai Đại Lục chuẩn bị tái đấu, mọi người nườm nượp kéo đến quan chiến.

– Bọn họ đến rồi.

Một mấy người Lâm Phong vừa mới xuất hiện, lập tức có người hét lên, làm cho đám đông lập tức nhìn về phía họ.

– Sao lại có năm người, chẳng lẽ người mới tới kia cũng là hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục vừa mới đến Thần Tiêu thành.

Vì ở đây có không ít người đã từng nhìn thấy bốn người Nhưng Phong, nên khi nhìn thấy Lâm Phong xuất hiện, họ thắc mắc hỏi. Mặc dù được vạn chúng chú mục, nhưng Lâm Phong vẫn rất bình tĩnh, thản nhiên đi tiếp. Chỉ có Hỏa Diễm Sư Tử bình thường rất táo bạo, lại im lặng đi theo Lâm Phong.

– Đế yêu, đó là một vị Yêu Đế.

Có lẽ người kia cũng là hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục Đan Vương, nên mới có Yêu Đế làm tọa kỵ.

– Các ngươi sai rồi.

Người kia không phải hậu nhân của Đan Vương, hắn chỉ là bạn của hậu nhân Đan Vương mà thôi. Ta nghe nói Vương Thánh đã từng muốn đoạt Hỏa Diễm Sư Tử của hắn, nhưng nhờ có hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục, nên Vương Thánh đã thất bại. Khi những người đã từng nhìn thấy Lâm Phong mở miệng nói, cả đám mới vỡ lẽ ra. Cùng lúc đó, ở một hướng khác, Vương Thánh mang theo một số thanh niên của Đan Vương gia bay đến. Hắn lập tức cười nói:

– Hảo.

Không hổ là hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục Đan Vương, dám đến đâu tỷ thí.

– Ngươi là đồ không biết nhục.

Nếu kẻ chiến bại kiêu nào cũng ngạo như ngươi, thiên hạ sẽ đại loạn. Giọng nói lạnh lùng của Tử Lăng lập tức khiến sắc mặt Vương Thánh trở nên phi thường khó chịu.

– Ha ha, mỹ nhân có cá tính.

Nếu như các ngươi chiến bại, nàng hãy gả vào Đan Vương gia ta nhé! Đừng quay về Đan Tiêu đại lục làm gì? Thanh âm cuồn cuộn của Vương Thánh lập tức đáp trả.

– Ngươi không cần kích ta.

Dù ngươi có dùng cách nào, kẻ thất bại hôm nay vẫn là ngươi. Khi Tử Lăng vừa dứt lời, Vương Thánh khẽ nheo mày, cười lạnh đáp:

– Hảo.

Nếu các ngươi đã tự tin như thế, chúng ta hãy cá cược một chút đi.

– Nơi này là Thần Tiêu Thành, địa bàn của các ngươi, làm sao ta có thể tin tưởng các ngươi được.

Nên cứ tập trung vào tỷ thí luyện đan đi. Câu trả lời của Như Vân nhàn làm cho sắc mặt của đám thanh niên Đan Vương gia trở nên phẫn nộ. Bọn họ đường đường là Đan Vương gia, lại bị người ta hoài nghi trước mặt mọi người, làm sao bọn họ có thể không tức giận.

– Một khi đã như vậy, hãy chuẩn bị tỷ thí đi.

Quy tắc vẫn như cũ, tỷ thí ba trận, ai có thể luyện chế ra đan dược cấp cao hơn, người đó thắng. Vương Thánh cười lạnh một tiếng.

– Tốt.

Như Phong lập tức gật đầu đáp.

– Vì lần trước các ngươi đã bại, nên các ngươi phải chọn người trước đi.

Sau khi suy nghĩ một chút, Vương Thánh đáp lại:

– Tốt.

Ta nhường các ngươi.

– Đồ giảo biện.

Nếu như bọn ta không cho các ngươi cơ hội, các ngươi đừng hòng đứng ở đây. Đã không biết ơn thì thôi, lại còn dám nói nhường.

– Hừ.

Mặc dù Vương Thánh rất tức giận, nhưng hắn chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi điều động một tên thanh niên lên tỷ thí.

– Ông!

Cùng lúc đó, Như Phong cũng hóa thành một cơn cuồng phong, bay lên Đan Tháp, khiến cho Vương Thánh vô cùng bất ngờ, nhưng vẫn lạnh nhạt nói:

– Không ngờ ngươi lại lên trước!

– Ta lên trước không được sao?

– Không, tất nhiên có thể!

Dù một ván này chúng ta thua, nhưng ta muốn nhìn thử xem, các ngươi định dùng các nào chiến thắng hai ván sau. Vương Thánh lãnh đám nói.

Theo như lần tỷ thí, trước, Như Phong là người có trình độ luyện đan lợi hại nhất. Nên Vương Thánh vốn định tự mình đối phó Như Phong, nhưng hắn lại thật không ngờ, Như Phong lại lên trước. Một khi Như Phong đã ra trận, hai ván sau hắn nhất định sẽ thắng. Khi đã vào vị trí, Như Phong và tên thanh niên của Đan Vương gia liền triệu hồi đạo hỏa của bản thân.

Chỉ trong trong lát, đạo hỏa đã bao trùm đan lô, đánh dấu trận chiến bắt đầu. Vì để cho luyện đan sư phát huy thực lực cao nhất, nên luyện đan sư đều sử dụng dược liệu và đan lô tốt nhất để tỷ thí. Mỗi người đều có ba cơ hội luyện đan, nếu như ba lượt đều thất bại, sẽ trực tiếp xử thua, nên có rất ít có người dám lựa chọn đan dược mình không thể luyện.

– Năng lực khống chế hỏa diễm thật mạnh.

Khi Lâm Phong nhìn thấy những ngọn lửa không ngừng biến hóa theo suy nghĩ của Như Phong, hắn cảm thán một tiếng. Vào lúc này, đạo hỏa của Như Phong đã hóa thành chín chín tám mươi ngọn lửa nhỏ, trãi đều khắp các bộ phận của đan lô. Toàn bộ tinh thần và thần hồn của hắn cũng đã xâm nhập bào bên trong đan lô, theo dõi từng biến hóa nhỏ.

– Không ngờ ngươi đến đây.

Đúng lúc này, Vương Thánh đột nhiên nhìn về phía Lâm Phong, mỉm cười nói:

– Ngươi đã suy nghĩ kỹ chuyện bán Hỏa Diễm Sư Tử cho ta rồi chứ?

Sau khi nghe xong, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn Vương Thánh một cái, rồi lập tức chuyển mắt sang chỗ khác, không thèm để ý đến hắn. Mà khi Mọi người nhìn thấy tình cảnh giữa Vương Thánh và Lâm Phong, cảm đám lập tức nhìn chằm chằm hai người. Khi thấy Lâm Phong ngó lơ mình trước mặt mọi người, Vương Thánh cảm thấy vô cùng xấu hổ. Lạnh lùng nhìn Lâm Phong một cái, rồi liếc mắt ra hiệu cho một người bên cạnh. Thấy người kia lập tức hiểu ý bước lên trước, Vương Thánh tiếp tục nói:

– Tỷ thí luyện đan chỉ có ba ván, mà bên phía các hạ lại có tận năm người.

Hay chúng ta hãy bàn luận một chút trong khi chở hai người kia luyện đan đi.

– Nếu ngươi đã nhất quyết yêu cầu, chúng ta cũng không tiện từ chối.

Ngay khi vừa dứt lời, Như Vân bước lên trước, trên người tỏa ra khí tức cuồn cuộn, tựa như một ngọn lửa muốn thiêu cháy thiên địa.

– Ngươi là người tham gia tỷ thí luyện đan tiếp theo, ngươi không cần phải tham dự tỷ võ.

Nếu vì tỷ võ mà ảnh hưởng đến trình độ luyện đan, thì sẽ rất đáng tiếc.

– Không cần ngươi phải lo lắng cho ta.

– Nếu ngươi đã cố chất như vậy, ta sẽ không ngăn cản nữa.

Vương Chiến, ngươi đi đi. Ngay khi Vương Thánh vừa dứt lời, một người trong đám người Đan Vương gia tỏa ra chiến ý ngập trời, uy thế mạnh mẽ đến mức khủng bố.

– Nếu chỉ tỷ võ bình thường, thì rất vô vị, hay chúng ta cá cược một chút để tăng thêm phần kịch tính đi.

Nếu ta thắng, Hỏa Diễm Sư Tử thuộc về ta nhé. Vương Thánh vừa tham lam nhìn chằm chằm Hỏa Diễm Sư Tử sau lưng Lâm Phong, vừa nói. Mặc dù sức chiến đấu của Như Phong rất đáng sợ, có thể giết chết vị Đại Đế mà hắn cử đi cướp Hỏa Diễm Sư Tử. Nhưng sức chiến đấu của Vương Chiến cũng không phải dạng vừa. Hắn ta chính là kẻ cuồng chiến đấu, một khi đã nổi điên, Vương Thánh hắn cũng phải nể sợ ba phần.

– Nếu các ngươị thua, thì ngươi lấy cái gì ra đặt cược?

Lâm Phong nhìn Vương Thánh, bình tĩnh nói. Mặc dù hắn không thích gây chuyện, nhưng khi có người cố tình gây sự với hắn, thì hắn cũng không ngại giải quyết phiền phức.

– Một viên tam phẩm Đế đan được không.

Sau khi Vương Thánh nói xong, Lâm Phong nhìn về phía Như Phong, hỏi:

– Lần này tỷ thí này có chắc thắng hay không?

– Có.

Như Phong tự tin gật đầu.

– Lâm Phong ca ca yên tâm đi, chúng ta tất thắng.

Dao Dao cũng giơ nắm tay nhỏ của nàng lên, cười nói.

– Tốt lắm, ta sẽ lấy Hỏa Diễm Sư Tử ra đặt cược, nếu chúng ta thắng tỷ thí luyện đan, thì Vương Thánh phải đưa một viên tam phẩm Đế đan.

Mọi người thấy được không? Lâm Phong mở miệng hỏi ba người Như Vân.

– Không thành vấn đề, chúng ta chỉ sợ mấy tên gia hỏa kia quỵt nợ mà thôi.

– Nếu bọn họ không cần mặt mũi, thì cứ quỵt nợ.

Rồi cả Thần Tiêu Thành sẽ biết Đan Vương gia quỵt nợ. Lâm Phong mỉm cười nói, rồi nhìn về phía Vương Thánh, hỏi

– Chắc ngươi cũng đã nghe được rồi, nên ta không cần phải nói lại.

– Lấy một viên tam phẩm đế đan thuật đổi một con Hỏa Diễm Sư Tử cũng xem như công bằng.

Còn tỷ võ thì sao, các ngươi không dám cược à? Vương Thánh cười lạnh, hỏi.

– Đừng nóng vội, để ta nghĩ một chút đã.

Sau một lúc suy tính, Lâm Phong bình tĩnh nói:

– Ta cần một viên tam phẩm đế đan có công hiệu khôi phục linh hồn bị thương, ngươi có hay không?

Khi nghe xong, Vương Thánh khẽ nhíu mày. Một viên tam phẩm Đế đan có công hiệu khôi phục linh hồn bị thương đối với hắn mà nói cũng là bảo vật quý giá. Trên người hắn, chỉ có một viên đan dược này này, nên hắn có chút phân vân.

– Đánh cuộc hay không?

Lâm Phong hỏi lại.

– Được, ta đáp ứng ngươi.

Vương Thánh lạnh lùng nói tiếp:truyện Ma Tu audio

– Tám phẩm đến đan có công hiệu khôi phục linh hồn bị thương vô cùng quý hiếm, nên ngươi cũng phải xuất ra một bảo vật ngang cấp.

– Cái lò luyện đan này và hỏa diễm trong đó có được không?

Lâm Phong vừa nói vừa lấy ra một cái Đỉnh có hình cự long và một loại hỏa diễm kỳ dị, giống như kết quả dung hợp của vài loại hỏa diễm.

– Thương Long Đỉnh.

Khi Vương Thánh nhìn thấy Thương Long Đỉnh và hỏa diễm trong đó, trong đôi mắt hắn liền hiện lên vẻ tham lam.

– Không ngờ ngươi cũng có thứ tốt như vậy.

Nếu bọn ta thua, ta sẽ trả một viên tam phẩm Đế đan.

– Giá trị của Thương Long đỉnh và hỏa diễm đó vượt xa một viên tam phẩm Đế đan.

Như Vân lạnh lùng nói.

– Ngươi muốn thứ gì?

– Nếu ngươi có thể tự vả vào mình ba cái trước mặt mọi người, ta sẽ đồng ý.

Yêu cầu của Lâm Phong khiến cho Vương Thánh trở nên ngưng trọng, đôi mắt liên tục phát ra hàn quang.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!