1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 430 [Chương 2146 đến 2150]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 430 [Chương 2146 đến 2150]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2146: Ai mới là kẻ điên?

Vương Giới chính là đệ đệ ruột của Vương Thế, đồng thời cũng là hậu duệ dòng chính của Đan Vương gia, cộng thêm thiên phú chiến đấu trác tuyệt của hắn, nên địa vị của hắn trong Đan Vương gia vô cùng lớn.

Nếu một người như vậy bị giết, Đan Vương gia sẽ phản ứng như thế nào đây? Không cần nghĩ cũng có thể đoán ra được. Nhưng chẳng lẽ chỉ vì nơi đây là Thần Tiêu Thành, địa bàn của Đan Vương gia, nên chỉ cho Vương Giới giết Lâm Phong, mà không cho Lâm Phong giết Vương Giới? Từ đây có thể nhìn ra trận chiến này vốn không công bằng như vẻ bề ngoài của nó. Nhưng chẳng ai ngoài Lâm Phong nghĩ đến chuyện Lâm Phong có thể giết Vương Giới, nên nếu Lâm Phong không nói đến hậu quả sau khi hắn giết Vương Giới, thì chẳng ai nghĩ tới chuyện này.

– Ha ha ha.

… Thật buồn cười. Sau khi Vương Thế nghe Lâm Phong nói xong, hắn lập tức cười phá lên, rồi tiếp tục nói:

– Nếu ngươi nếu có thể giết được Vương Giới, Đan Vương gia ta sẽ không truy cứu.

– Làm sao ta có thể tin lời của các ngươi được?

Lâm Phong lập tức lên tiếng hỏi lại, rồi cười lạnh nói:

– Chỉ sợ sau khi ta giết Vương Giới xong, lại có một lão gia hỏa chạy đến, nói “ đó chỉ là câu nói đùa của đám tiểu bối vô tri, không thể đại diện cho Đan Vương gia”, rồi quay qua giết ta thì sao?

– Vậy ngươi muốn như thế nào?

Khi Vương Thế nghe Lâm Phong mỉa mai hắn, trong đồng tử của hắn liền lóe lên một tia sáng lạnh lùng, hỏi lại.

– Đầu tiên, ngươi phải để cho tất cả cường giả Đế cảnh bên cạnh ngươi lui lại.

Ta không muốn trong lúc đang tập trung chiến đấu, lại bị một số kẻ sô sĩ quấy nhiễu. Ngay khi Lâm Phong vừa dứt lời, Vương Thế phất tay, nói:

– Tất cả cường giả Đế cảnh hãy mau lui lại.

– Hừ.truyện ma

Mặc dù đám cường giả Đế cảnh rất không vui, nhưng chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi lập tức lui ra xa.

– Ngươi còn có yêu cầu gì nữa không?

Vương Thế hỏi lại.

– Còn chứ!

Điều kiện lúc nãy chỉ là thứ yếu mà thôi. Quan trọng nhất, ta cần một thế lực của Thần Tiêu Thành đứng ra đảm bảo. Lâm Phong đảo mắt nhìn mọi người ở chung quanh, bình tĩnh nói. Hắn không muốn trước khi hắn tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, lại còn phải trốn tránh Đan Vương gia đuổi giết.

– Vương Thế.

Ngươi thật sự có thể đại biểu cho lập trường của Đan Vương gia không? Đôi mắt lạnh lùng Lôi Động Thiên nhìn về phía Vương Thế, hỏi.

– Đương nhiên.

Khi nghe Lôi Động Thiên hỏi, Vương Thế lập tức trả lời, nhưng sắc mặt của hắn lại trở nên rất khó coi. Ở trong mắt hắn, trận chiến này chỉ là chuyện nhỏ, nhưng bây giờ lại bị làm cho phức tạp lên, đúng là chuyện bé xé ra to.

– Tốt lắm, một khi đã Vương Thế đã nói như vậy.

Thì Thiên ma Lôi gia ta nguyện đứng ra làm đảm bảo. Nếu như ngươi có thể giết được Vương Giới, Thiên ma Lôi gia ta sẽ trực tiếp đưa ngươi vào thẳng vòng xét chọn của bốn thế lực lớn. Lôi Động Thiên dừng lại một chút, rồi chậm rãi mở miệng nói tiếp:

– Nếu ngươi đã vào đến vòng của bốn thế lực lớn, dù Đan Vương gia tộc có lá gan lớn tới mấy, cũng không dám động tới ngươi.

Nếu không sẽ xúc phạm quy định của Thần Điện. Vận Mệnh Thần Điện đã đặt ra quy định, những người được các Đại Thánh tộc tiến cử, đưa vào vòng tuyển chọn của bốn thế lực lớn, sẽ được Thần Điện bảo vệ. Bất cứ kẻ nào cũng không được động đến người đó, trừ phi do chính người đó đồng ý chiến đấu. Nếu có người cố tình vi phạm, sẽ bị coi chống lại Thần Điện. Quy định này được lập ra để bảo hộ những người tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, không cho các nhân tố bên ngoài ảnh hưởng đến Cửu Tiêu Hội Ngộ. Nếu không làm như vậy, một số thế lực cường đại ở Thần Tiêu Thành sẽ lợi dụng thế lực của mình để hạn chế các thiên tài đến từ bên ngoài tham gia. Khiến cho Cửu Tiêu Hội Ngộ trở thành sân khấu riêng của Thần Tiêu Thanh. Mặc dù thần điện đã quy định như vậy, nhưng để đề phòng có người xúc phạm quy định, nên chấp pháp giả của Thần Điện lúc nào cũng giám thị cả Thần Tiêu Thành. Theo những gì được lưu truyền, đã từng có một thế lực khủng bố, vì muốn giúp hậu bối nhà mình loại bỏ người cạnh tranh, mà đã ra tay ám sát thiên tài của các đại lục khác. Sau khi chuyện đó bị Thần Điện biết, thế lực đó lập tức biến mất trong vòng một đêm, làm cho cả Thần Tiêu Thành rúng động. Cũng từ đó về sau, ai cũng không dám vi phạm quy định của Thần Điện nữa.

– Nếu Thiên Ma Lôi gia đã đứng ra đảm bảo, tại hạ xin phiền chư vị lùi lại một chút, để có chỗ trống làm chiến đài và ngăn cách người của Đan Vương gia, đừng để cho người quấy nhiễu trận đấu.

Ngay khi Lâm Phong vừa dứt lời, sắc mặt Vương Thế càng trở nên lạnh lùng hơn, quát:

– Thật sự làm càn, ngươi cho Đan Vương gia ta là ai?

Mà dám làm như vậy.

– Chỉ một lúc sau, các ngươi sẽ tự biết mình là ai?

Không cần ta phải nói các ngươi là ai? Lâm Phong lạnh lùng đáp

– Thú vị.

Vô Tình công tử lập tức nở nụ cười, rồi bước đến trước mặt đám người Đan Vương gia, khoanh tay đứng đó.

– Ha ha ha… rất thú vị.

Nhàn Nhân lập tức cười to một tiếng, rồi cũng bay đến bên cạnh Vô Tình công tử, chắn trước mặt đám người Vương Thế. Khi thấy hai nhân vật đứng đầu hành động, mọi người cũng bắt đầu di chuyển, để lộ ra một khoảng trống lớn trên quảng trường. Đa số mọi người đến đây chỉ để xem náo nhiệt, bọn họ đều muốn nhìn trận tỷ thí của hậu nhân của hai vị Đan Vương. Nhưng đáng tiếc, Vương Thế lại không xuất chiến, mà lại để cho đệ đệ Vương Giới của hắn xuất thủ. Mục đích của hắn chính là muốn vãn hồi một chút mặt mũi, nên mới không tiếc lấy một đóa Tịnh Nghiệt Hỏa làm tiền đặt cược. Nhưng Lâm Phong lại khiến cho mọi chuyện trở nên càng lúc càng thú vị. Vào lúc này, trong khu vực trung tâm của cái quảng trường này chỉ còn lại Lâm Phong và Vương Giới. Vương Giới lúc này đang liên tục phóng ra khí thế cuồng dã, tựa như một con hồng hoanh cự thú, nói.

– Ngươi thật sự rất dong dài.

Mặc dù khuôn mặt của Vương Giới vẫn còn chưa thành thục, nhưng trên người hắn lại tràn ngập khí tức nguy hiểm, khiến người ta không thể không đề phòng. Ngay khi vừa dứt lời, khí thế trên người Vương Giới liền bộc phát ra, khiến cho sức chiến đấu của hắn điên cuồng gia tăng.

– Lợi hại.

Quả đúng như lời đồn, một khi kẻ điên nổi điên, thì thực lực của hắn sẽ gia tăng đến cấp độ biến thái, không ai có thể chống chọi. Một người trong đám đông thấp giọng nói. Cùng lúc đó, cơ thể của Vương Giới đột nhiên trở nên đỏ bừng, ở xung quanh hắn cũng xuất hiện vài đạo hỏa diễn, khiến cho bầu không khí trở nên vô cùng trầm trọng.

– Rống.

Một tiếng rống cuồng dã bạo lập tức phá vỡ bầu không khí trầm trọng, vô số hỏa diễm xung quanh Vương Giới lập tức lao về hướng Lâm Phong. Lúc Lâm Phong cảm giác vô số đạo hỏa diễm đang hướng về phía hắn, hắn lập tức thả ra vô số đạo kiếm khí đã được áp xúc ở ngón tay từ trước. Những đạo kiếm khí kia lập tức hóa thành từng đạo kiếm quang khủng bố, ngăn cản những đạo hảo diễn kia. Khi thấy vậy, Vương Giới đạp không bay về phía Lâm Phong. Cả người hắn lúc này đang được vô số hỏa diễn bao bọc, tựa như một vị hỏa thần, tỏa ra khí thế như chẻ tre, rung chuyển thiên địa. Cùng lúc đó, Lâm Phong cũng tụ hội một lượng lớn hỏa diễm pháp tắc vào nắm tay của hắn. Chờ khi Vương Giới đến gần, hắn sẽ lập tức tung ra một quyền tất sát.

– Không ngờ cái tên gia hoả này, còn muốn cứng đối cứng với kẻ điên Vương Giới.

Chẳng lẽ hắn không sợ dẫn hỏa thiêu thân sao? Sau đó, mọi người lập tức nhìn thấy Vương Giới tựa như một vị hỏa thần lao về phía Lâm Phong. Khi chỉ còn cách Lâm Phong mỗi đoạn ngắn, Vương Giới vừa đánh ra một quyền khủng bố, tràn đầy hỏa diễm khí tức về phía Lâm Phong vừa gào thét.

– Giết!

Ngay lúc Vương Giới đấm ra một quyền kia, Lâm Phong cũng đồng thời bước lên trước một bước, đấm ra một quyền ẩn chứa hắc ám pháp tắc, lôi pháp tắc và hỏa pháp tắc về hướng một quyền kia cũng Vương Giới. Lúc hai đạo quyền mang của hai người chạm vào nhau, một cổ khí tức hỏa diễm kinh khủng lập tức bao phủ cả thiên địa, làm cho mọi người cảm thấy không khí trở nên nóng rực hẳn lên. Sau khi khi dùng sức ngăn cản cổ khí tức hỏa diễm nóng rực kia, mọi người nhìn thấy cảnh không ai có thể ngờ tới. Đó là Vương Giới đã bị một quyền của Lâm Phong đánh lui về sau, còn Lâm Phong lại đang tiếp tục truy kích Vương Giới.

– Cái gì đang diễn ra vậy?

Lực lượng của cái tên Lâm Phong kia làm sao có thể mạnh hơn Vương Giới được?

– Sao chuyện này có thể diễn ra như thế?

Vào giờ phút này, sắc mặt của đám người của Thần Tiêu Thành đều trở nên ngơ ngác, nhất là sắc mặt của đám người Đan Vương gia. Tất cả họ đều không ngờ kẻ điên Vương Giới lại bị người ta đánh lui. Trong lúc mọi người còn đang ngơ ngác, thì trên người Lâm Phong đột nhiên xuất hiện chín con yêu long điên cuồng gào thét. Làm cho người ta cảm thấy hắn còn điên cuồng hơn cả kẻ được gọi là kẻ điên, Vương Giới.

– Giết!

Ngay khi giọng nói của Lâm Phong vang lên, hắn lập tức xuất hiện trước mặt Vương Giới. Vô số hoang cổ lực của Lâm Phong lập tức trấn áp Vương Giới, khiến cho Vương Giới phẫn nộ tê rống một tiếng, đồng thời đánh ra một quyền. Nhưng khi quyền của Vương Giới chạm đến Lâm Phong, cánh tay của hắn đột nhiên trở nên run rẩy, không ngừng phát ra những tiếng răng rắc, giống như xương cốt vỡ vụn.

– Rống.

Vương Giới lại rống một tiếng, toàn thân của hắn bắt đầu hóa thành từng khối nham thạch cứng rắn, có nhiều độ vô cùng cao.

– Đạo uy thật kỳ quái, không biết đây đạo uy do hỏa diễm đạo diễn sinh không nữa?

Lâm Phong âm thầm đánh giá. Nhưng trong mắt hắn, bất luận loại đạo uy nào cũng giống nhau thôi, chỉ cần quyền có thể phá vỡ. Một quyền của Lâm Phong tựa như cuồng phong sóng lớn, khiến cho thiên địa run rẩy, càn khôn rung chuyển. Dù toàn thân Vương Giới đã hóa thành nham thạch rắn chắc cũng bị đánh cho rạn nứt. Phong cách chiến đấu bá đạo và trực tiếp của Lâm Phong làm cho người ta cảm thấy hít thở không thông. Dù ai cũng phải trợn mắt há hốc mồm, trong lòng không ngừng rung động về sự bá đạo và điên cuồng của hắn.

– A.

. . Sau khi đổ gục xuống đất, Vương Giới lập tức rống lên một tiếng, khiến cho đám người của Đan Vương gia càn mg thêm ngơ ngác.

– Không!

Lúc Vương Thế nhìn thấy Lâm Phong đánh ngã Vương Giới, rồi liên tiếp đấm ra từng quyền về phía Vương Giới, làm cho thân thể của Vương Giới càng ngày càng xuất hiện nhiều vết rạn nứt, hắn liền thảm thiết hô lên.

– Dừng tay.

Vào lúc này, sắc mặt Vương Thế đã trở nên trắng bệch. Đến giờ hắn vẫn chưa tin mọi chuyện sẽ diễn ra như vậy, khiến cho hắn hoàn toàn không kịp trở tay.

– Ta nói rồi, các ngươi sẽ tự mình biết mình là ai.

Lâm Phong nhìn về phía Vương Thế, lạnh lùng nói một tiếng, rồi lại lần hung hăng đấm ra một quyền nữa. Dưới sức mạnh của một quyền này, máu Vương Giới lập tức chảy như điên, thân thể dường như sắp nổ tung.

Chương 2147: Thôn

– Làm càn.

Khi cương Thế chứng kiến thảm trạng của Vương Giới, sắc mặt của Vương thế trở nên khó coi đến cực điểm. Trên mặt đã không thể bảo trì vẻ ôn nhu, mà đã trở nên vặn vẹo, giống như một ngọn núi lửa sắp bạo phát. Vương Thế chưa bao giờ tưởng tượng ra cục diện sẽ thành ra thế này, thân đệ đệ Vương Giới của hắn, kẻ được mệnh danh là kẻ điên vì sức chiến đấu kinh người, lại bị Lâm Phong đánh tơi bời.

Mục đích hắn để cho Vương Giới xuất trận và đặt cược Tịnh Nghiệt Hỏa, chính vì vũ nhục đám Cửu Linh Hoàng, vãn hồi một chút mặt mũi và tiện tay lấy mạng kẻ vô danh tiểu tốt dám giết Vương Chiến. Nhưng kẻ vô danh tiểu tốt kia lại lấy lực lượng tuyệt đối, chèn ép đệ đệ Vương Giới của hắn, đánh cho đệ đệ hắn say sẩm mặt mày.

Không chỉ có Vương Thế cảm thấy ngờ, mà đại đa số người cũng không ngờ trận chiến ngắn ngủi này lại có kế cục như vậy, kẻ nổi tiếng với lực lượng cơ thể trứ danh, kẻ điên Vương Giới, lại bị Lâm Phong dùng lực lượng cơ thể vô tình trấn áp.

– Ta làm càn ư?

Sao ngươi lại quên cái vẻ cao ngạo, tự cao tự đại của ngươi lúc nảy nhanh như vậy? Lâm Phong nhàn nhạt đáp một tiếng, rồi lại đấm một quyền về phía Vương Giới, khiến cho cơ thể của Vương Thế phải run rẩy.

– Mau buông đệ đệ của ta ra, ta có thể tha chết cho ngươi.

Vương Thế lạnh lùng uy hiếp, nhưng Lâm Phong chỉ nở một nụ cười châm chọc, bình tĩnh mở miệng nói:

– Vương Thế, ngươi có biết tại sao đến giờ, ta vẫn chưa lấy mạng của đệ đệ ngươi không?

Chính là để cho ngươi nhìn thấy, biểu hiện của ngươi bây giờ và lúc nãy tương phản như nhì thấy vẻ vô sỉ của ngươi.

– Đông!

Ngay khi Lâm Phong dứt lời, cả người Vương Thế lập tức phát ra từng luồng khí tức cuồng bạo. Cùng lúc đó, Vô Tình công tử đột nhiên bước lén một bước, vô tình đại đạo trên người Vô Tình công tử bắt đầu điên cuồng phóng thích. Chỉ trong chớp mắt, ba nghìn vô tình ti đã bao phủ khắp hư, hóa thành từ đạo thần thông. Khiến cho Vương Thế chỉ có thể đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm Vô Tình công tử, sắc mặt trở nên khó coi đến cực điểm.

– Ngươi có thể không quên lời nói của ngươi, nhưng không nên xem chúng ta không tồn tại.

Vô Tình công tử lạnh lùng nói một tiếng. Cùng lúc đó, Lôi Động Thiên đang khoanh hai tay trước ngực, cũng nhìn chằm chằm đám người của Đan Vương gia, khoé miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng:

– Trận chiến này do ta đứng ra làm đảm bảo, nên nếu như Lâm Phong đã thắng, các ngươi không được đụng đến hắn.

Sau khi nghe xong, gương mặt của Vương Thế vặn vẹo trở nên khó coi đến cực điểm. Vào lúc này, hắn chỉ có thể nhìn về hướng Lâm Phong nhìn, mà không thể làm gì được cả. Khi nhìn gương mặt bình tĩnh kia, Vương Thế chỉ cảm thấy phẫn nộ. Bây giờ hắn mới hiểu được mục đích của Lâm Phong, khi ra điều kiện để cho cường giả Đế cảnh rời đi và cho người chặn trước mặt hắn. Hết thảy chỉ vị để giết đệ đệ Vương Giới của hắn. Nói một cách khác, ngay khi hắn mở miệng đánh cược, Lâm Phong đã tính đến chuyện giết đệ đệ hắn rồi.

– Vương Thế, ngươi phải nhớ lấy, kẻ hại chết đệ đệ của ngươi chính là ngươi.

Giọng nói lạnh lùng của Lâm Phong tựa như ma âm thẩm thấu vào trong đầu Vương Thế, khiến cho Vương thế bắt đầu nghĩ, chính vì hắn đưa ra trận tỷ thí này, mà đệ đệ của hắn mới chết. Hay nói một cách khác, hắn chính là người đã chôn vùi tính mạng của đệ đệ hắn. Nên khi nhìn thấy cửu long ngửa mặt lên trời, giận dữ gào thét, sắc mặt của Vương Thế lập tức tái nhợt, nổi giận gầm lên một tiếng:

– Không… Ngay sau đó, Vương Thế liền nhìn thấy một con yêu phía sau lưng Lâm Phong đột nhiên há miệng.

Chỉ trong giây lát, con yêu long đã thôn phệ đệ đệ Vương Giới của hắn. Khiến cho gương mặt của Vương Thế hắn hoàn toàn vặn vẹo, tựa như đang chịu một nỗi đau vô cùng to lớn. Chỉ vì một sự sơ xuất của Vương Thế hắn, mà đệ đệ của hắn, đồng thời là kẻ có thiên phú võ đạo tốt nhất của Đan Vương gia, kẻ điên Vương Giới đã mất mạng. Chính bởi vì khinh thường một người không hề thu hút, nên hắn mới để cho đệ đệ thiên tài của hắn uổng mạng trong tay đối phương. Nếu có người hỏi Vương Thế có hối hận không? Vương Thế sẽ trả lời có hối hận, nhưng thống hận nhiều hơn.

– Ngươi phải chết.

Vương Thế chợt quát một tiếng, rồi định động thủ, nhưng Vô Tình công tử lập nhìn chằm chằm hắn, cười nói:

– Ngươi đúng là kẻ đáng thương, nhưng cũng rất buồn cười.

Sau khi Vương Thế nghe xong, hắn lập tức nhìn chằm chằm Vô Tình công tử, giống như muốn phát tiết tất cả phẫn nộ lên người Vô Tình công tử.

– Cửu Tiêu Hội Ngộ chính là nơi rất nhiều yêu nghiệt, thiên tài từ khắp Cửu Tiêu tề tụ.

Ngoài trừ Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân, còn có rất nhiều thiên tài khác, không hề kém Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân. Còn Vương Thế ngươi là ai, mà dám không coi ai ra gì? Ngay cả đối thủ của mình là ai mà cũng không biết rõ, mà còn dám cuồng vọng như vậy. Hay là ngươi tự cho mình là Thần Tiêu Đệ Nhất Quân, nên mới khinh thường anh tài trong Thiên Hạ? Ngươi đừng quên, dù cho Thần Tiêu Đệ Nhất Quân thật sự cũng không dám kiêu ngạo như ngươi. Ngữ khí của Vô Tình công tử tràn đầy sự châm chọc và miệt thị. Sau đó Vô Tình công tử liền quay đầu lại, nhìn thoáng qua Lâm Phong, rồi tiếp tục nói:

– Ngươi có từng nghĩ tới chuyện, nếu như ngươi tới Thanh Tiêu đại lục, ngươi lấy cao ngạo tư thái nhìn xuống người, hắn trạm độ cao, so với ngươi còn cao hơn.

Giọng nói lạnh lùng vô tình của Vô Tình công tử giống như một thanh trọng chùy gõ vang Vương Thế. Vương Thế hắn là đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia, nên khi hắn nhìn thấy Cửu Linh Hoàng xuất hiện, hắn chỉ xem Cửu Linh Hoàng là đối thủ của mình. Còn Lâm Phong trong mắt hắn lúc đó chỉ là một tiểu nhân vật không đánh chú ý, nên hắn mới không thèm để ý. Lúc đó hắn không hề biết Lâm Phong là ai? Hắn cũng không biết mối quan hệ của Lâm Phong và Cửu Linh Hoàng như thế nào? Nói thẳng ra, hắn không hề biết gì, hắn chỉ tự mình suy diễn, dùng kiến thức hạn hẹp của mình để nhìn người khác. Nên mới tạo ra trận bi kịch này, chính hắn đã dùng tính mạng của thân đệ đệ Vương Giới của hắn đi kiểm nghiệm thực lực của đối phương. Bây giờ Vương Thế hắn mới thấy hắn đáng thương đến cỡ nào. Trong lúc Vương Thế còn đang chìm trong từng dòng suy nghĩ, thì Cửu Linh Hoàng đã đi đến trước người hắn, lạnh lùng nói:

– Hỏa diễm đâu?

Lúc giọng nói bình tĩnh của Cửu Linh Hoàng lọt vào trong tai Vương Thế, hắn cảm thấy vô cùng châm chọc và nhục nhã. Đệ đệ của hắn vừa mới bị người ta giết chết, mà đối phương đã tới đòi chiến lợi phẩm, sao hắn không thể đau lòng cho được. Nhưng đây là do chính miệng hắn đặt cược, nên hắn làm sao có thể từ chối. Chẳng lẽ lại bảo Cửu Linh Hoàng thông cảm cho hắn. Chuyện đó chắc chắn không được rồi, vừa nãy Vương Thế còn định ép muội muội của Cửu Linh Hoàng giao ra hỏa diễm. Nên Cửu Linh Hoàng làm sao có thể buông tha cho Tịnh Nghiệt Hỏa, chắc chắn là Cửu Linh Hoàng đang muốn xát muối vào vết thương của Vương Thế. Mặc dù Vương Thế và đám cường của Đan Vương gia vô cùng phẫn nộ và không cam lòng, nhưng tất cả mọi người đều không để ý đến bọn họ, dù bọn họ có phận nộ thêm nữa, đám đông cũng không thay đổi. Được làm vua thua làm giặc chính là quy luật của thế giới này, nếu như bọn họ thắng, thì mọi người cũng chẳng để ý tới tính mạng của Lâm Phong,như không để ý đến phận nộ của bọn họ.

– Một khi đã đánh cược, phải sẵn sàng chịu thua.

Đừng để mọi người có thêm chuyện để mỉa mai. Nhàn Nhân khuyên nhủ Vương Thế. Sau một lúc sau, Vương Thế mới lấy ra một đóa hảo diễn màu trắng diễm lệ, ném về phía Cửu Linh Hoàng. Cửu Linh Hoàng lập tức bắt lấy đóa hỏa diễm kia, rồi bay đến bên cạnh Dao Dao, vừa đưa nó cho Dao Dao, vừa nói:

– Nếu bằng hữu của muội đã nguyện ý tặng nó cho muội, muội hãy nhận lấy đi.

– Hì hì.

Dao Dao lập tức gật đầu, rồi nhìn thấy Lâm Phong nói:

– Cám ơn Lâm Phong ca ca.

– Không có gì!

Muội cứ coi nó như món quà ta đáp lễ vì muội đã giúp ta thắng một viên đan dược đi. Lâm Phong nở nụ đáp.

– Chúng ta cần phải đi thôi.

Cùng lúc đó, Lôi Động Thiên cũng xuất hiện bên cạnh Lâm Phong, nói. Lâm Phong lập tức gật đầu, cùng hắn rời đi. Tuy nói từ khi trận chiến giữa hắn và Vương Giới kết thúc, mới chỉ trôi qua một khoảng thời gian ngắn. Nhưng Đan Vương gia cũng không thiếu những nhân vật lợi hại, có thể đến đây trong thời gian ngắn. Nên tốt nhất rời khỏi đây càng sớm càng tốt. Lâm Phong đã bước vào thế giới võ đạo khá nhiều năm, nên hắn chưa bao giờ tin tưởng quy tắc được đặt ra trong sinh tử chiến. Cái gọi là quy tắc, chỉ dành cho những người có thực lực. Nếu không có thực lực, quy tắc chẳng thể bảo vệ ngươi. Bởi vậy nên Lâm Phong mới phải tìm người đảm bảo. Và người đó chính là Lôi Động Thiên, hắn đã đáp ứng rồi Lâm Phong. Nếu Lâm Phong có thể giết Vương Giới, Thiên Ma Lôi gia hắn nguyện ý đưa Lâm Phong vào vòng kiểm tra của bốn thế lực lớn. Đến khi đó, dù Đan Vương gia có muốn, cũng không thể làm gì được Lâm Phong.

– Truy.

Lúc Vương Thế thấy Lâm Phong và Lôi Động Thiên rời đi, trên khuôn mặt dữ tợn của Vương thế lập tức lộ ra sát ý mãnh liệt. Sau đó điều động cường giả của Đan Vương gia đuổi theo. Đúng như Lâm Phong nghĩ, một khi đã kết thù, quy tắc chỉ là thứ nói suông.

Chương 2148: Thiên ma Lôi gia

Mặc dù Lâm Phong và Lôi Động Thiên đã rời đi được một lúc, nhưng mọi người vẫn cảm thấy giống nhưng đan nằm mơ.

Họ lập tức hít một hơi thật sâu, rồi quay lại nhìn về phía qua Vô Tình công tử. Từ những gì Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân, Vô Tình công tử vừa mới nói, mọi người đều nghi ngờ Lâm Phong chính là một nhân vật nổi tiếng tại Thanh Tiêu đại lục.

Chỉ vì Thần Tiêu Thành có cực ít người biết hắn, nên tất cả đều không biết mà thôi. Đúng như lời của Vô Tình công tử, Cửu Tiêu Hội Ngộ chính là nơi thiên tài và yêu nghiệt từ khắp Cửu Tiêu đại lục tề tụ, nên không thể coi thường bất cứ người nào khi không biết rõ về hắn. Ngay cả đối thủ là ai mà cũng không biết, lấy cái gì mà cuồng vọng.

Khi nghĩ tới đây, tất cả mọi người đều thở dài một hơi, tự nhủ trong lòng. Sau này làm việc gì đều phải điệu thấp một chút, nếu chẳng may vì kiêu ngạo, mà đá trúng thiết bản, thì chỉ tổ hại thân. Ví dù như Vương Thế, nếu hắn không coi thường mọi người, thù đệ đệ Vương Giới của hắn đâu có chết.

– Không ngờ thực lực của Lâm Phong ca ca lại mạnh như vậy!

Chắc cũng có thể đánh với ca ca một trận nhĩ? Dao Dao cảm thán. Mặc dù nàng có biết Lâm Phong rất nổi tiếng ở Thanh Tiêu đại lục, nhưng vẫn không ngờ Lâm Phong lại lợi hại như thế.

– Quả thật rất mạnh.

Không biết khi hắn toàn lực ra tay sẽ đạt đến trình độ nào? Cửu Linh Hoàng vừa nhìn bóng người của Lâm Phong đang dần dần biến mất, bình tĩnh nói. Ngay sau khi nói xong câu đó, Cửu Linh Hoàng lại nhìn về một hướng nào đó. Ở hướng đó, cũng có một người đang nhìn hắn. Lúc ánh mắt của hai người chạm trán nhau trên hư không, bầu không khí xung quanh lập tức trở nên căng thẳng. Đan Tiêu Đệ Nhất Quân, Cửu Linh Hoàng và Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân, Vô Tình công tử cuối cùng cũng chính thức va chạm với nhau. Hai người nhất định sẽ tỏa sáng trên sân khấu của Cửu Tiêu Hội Ngộ. Thậm chí còn có khả năng sẽ trở thành đối thủ.

– Thú vị.

Nhàn Nhân khẽ nói một tiếng, đồng thời tỏa ra khí tức của mình, cạnh tranh với hai người kia, tạo thành thế chân vạc. Mặc dù lúc nãy, bọn họ đều ở cùng trận doanh, nhưng đó chỉ là liên kết tạm thời. Bọn họ vẫn là đối thủ cạnh tranh của nhau. À không… phải nói là tất cả những tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ đều là đối thủ của bọn họ.

– Cục diện hôm nay thật bất ngờ.

Đan Vương gia không những mất hết thể diện, mà còn mất thêm một thiên tài hàng đầu như Vương Giới. Có thể nói “trộm gà không được, còn mất luôn nắm gạo”. Rất nhiều người âm thầm thở dài một tiếng. Bọn họ cũng không ngờ một trận tỷ thí luyện đan nhỏ nhỏ giữa Vương Thánh và hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục, lại sẽ có diễn biến bất ngờ như thế. Chuyện này chắc chắn sẽ làm oanh động cả Phương Đông Vực, thầm chí cả Thần Tiêu Thành. ……. Cùng lúc đó, Lôi Động Thiên và Lâm Phong đã đáp xuống một tòa ma thành. Nói nó ma thành thì hơi quá, nhưng trên thực tế cũng không kém bao nhiêu. Nơi đây là phủ đệ của Thiên ma Lôi gia, nhưng lại giống như một tòa thành màu đen, vô cùng nguy nga đồ sộ.

– Thiên ma Lôi gia.

Phủ đệ của Thiên Ma Lôi gia là một tòa thành màu đen có thể trôi nổi trên không trung. Nhưng điều đáng chú ý nhất lại không phải tòa thành đó, mà Thiên ma khủng bố đang bao phủ bầu trời của ma thành.

– Kia là cái gì vậy?

Lâm Phong vừa nhìn về phía một bóng đen trung tâm của ma thành, vừa hỏi Lôi Động Thiên. Mặc dù không nhìn thấy bóng đen kia, nhưng Lâm Phong vẫn có thể cảm nhận cổ khí tức khủng khiếp của nó, có thể nói đáng sợ đến cực trí.

– Đó là Thánh Vương Binh bảo vệ Thiên ma Lôi gia ta, Thiên Ma Kiếp Châu.

Thiên Ma Kiếp Châu có thể phát ra Thiên Ma Lôi Kiếp bao phủ cả Thiên ma Lôi gia, tiêu diệt những người đột nhập vào trong. Lôi Động Thiên vừa cười đáp vừa thu hồi đôi hắc ám ma vũ phía sau lưng vào trong cơ thể hắn. Khi nhìn thấy cảnh đó, Lâm Phong cũng có chút tò mò về thực lực của Lôi Động Thiên. Với đôi Thiên ma dực đó, tốc độ của Lôi Động Thiên có thể nói cực nhanh. Cộng thêm Thiên ma Lôi gia nổi tiếng với lực công kích mạnh mẽ và thân thể khủng bố, Lôi Động Thiên có vẻ không có điểm yếu.

– Thánh Vương binh quả thật rất mạnh, không biết nhân vật có trình độ luyện khí nhú thế nào mới có thể chế tạo Thánh Vương binh.

Chắc ít nhất cũng đến trận tượng mới được. Bảo qua chuyện của Lôi Động Thiên, Lâm Phong bắt đầu suy đoán về Thánh Vương binh. Thánh Vương lực là loại sức mạnh siêu thoát ba nghìn đại đạo, không bị thiên địa pháp tắc ảnh hưởng, có năng lực hủy diệt lực lượng. Nên thứ được gọi Thánh Vương binh tất nhiên cũng sẽ uy lực tương tự, nếu không sẽ làm nhục gai chữ “Thánh Vương”.

– Thiên ma Lôi gia được lôi kiếp Thánh Vương binh bao phủ, nên khi tu luyện Thiên ma công cũng sẽ dễ dàng hơn nhỉ.

Lâm Phong thấp giọng hỏi, khiến Lôi Động Thiên lập tức gật đầu, cười nói:

– Tất nhiên rồi!

Lâm Phong huynh, chúng ta vào đi thôi. Mặc dù Thiên ma Lôi gia ta không quy tụ nhiều cường giả như các Thánh tộc, nhưng những người có thể tiến nhập Thiên ma Lôi gia ta đều là tinh anh chân chính tinh. Rất nhiều người trong Thần Tiêu Thành đều muốn tiến nhập Thiên ma Lôi gia ta, nhưng lại không có cơ hội đó.

– Không phải Thiên ma Lôi gia không tham dự đề cử sao?

– Đó chỉ là nói với bên ngoài mà thôi.

Bất lực Thiên ma Lôi gia ta hay Đan Vương gia hoặc những thế lực nhị lưu khác đều giống nhau. Mặc dù bọn ta không thể đạt được quyền lựa chọn lựa người được tham dự Cửu Tiêu Hội Ngộ như bốn thế lực nhất lưu, nhưng chúng ta vẫn có một số đặc quyền. Chỉ cần là nhân vật có chút danh tiếng ở Cửu Tiêu đại lục, và được chúng ta đề cử, có thể trực tiếp tiến vào vòng của bốn thế lực lớn. Lôi Động Thiên mỉm cười nói.

– Nếu nói như vậy, những thế lực nhị lưu vẫn tham dự chọn lựa thiên tài như các thế lực tam lưu à?

Lâm Phong cười hỏi.

– Không giống.

Chúng ta không cử hành tuyển chọn như các thế lực tam lưu, chỉ có những người được chúng ta tán thành mới có thể vào đi, chúng ta không bị hạn chế số người được đề cử cho bốn thế lực lớn, nên cũng không cần dùng khảo hạch để đào thải bớt người tham gia. Chúng ta có thể trực tiếp đưa người vào vòng trong. Chỉ cần huynh nguyện ý, Thiên ma Lôi gia ta có thể đưa huynh vào vòng của bốn thế lực lớn, giúp huynh đạt được một Thủ Hộ Lệnh. Đến khi đó, cả Thần Tiêu Thành sẽ không còn có người dám động vào huynh. Bởi vì huynh đã xuất hiện trong danh sách những người có thể tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ. Sau khi Lôi Động Thiên giải thích xong, Lâm Phong mới các thế lực nhị lưu sẽ không tuyển chọn như các thế lực tam lưu. Bởi vì làm như vậy sẽ làm mất giá trị con người bọn họ. Không phải ai cũng có thể được bọn họ lực chọn, nhưng một khi đã lọt vào mắt của bọn họ, người đó có thể trực tiếp tiến vào vòng của bốn thế lực lớn, miễn đi một tầng khảo hạch.

– Nghe thì có vẻ được miễn đi một lần khảo hạch có tác dụng rất lớn, nhưng đối với những nhân vật tinh anh mà nói, đây cũng chỉ là giảm bớt một chút phiền toái cho bọn họ thôi.

Nếu bọn họ đi theo quy trình bình thường, họ cũng có thể thuận lợi thông qua vòng đó. Trong khi Lôi Động Thiên đang cười nói, hai người đã tiến nhập vào bên trong Thiên ma Lôi gia. Cả cái phủ đệ to lớn đều bị từng đợt từng đợt ma uy bao phủ, chỉ cần ngẩng đầu lên sex có thể nhìn thấy từng đợt từng đợt Thiên ma kiếp.

– Không biết ta tu luyện Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công ở đây, có thể kinh động Thiên Ma Kiếp Châu không?

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng. Thiên ma Lôi gia là chủ nhân của Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công, nên công pháp bọn họ tu luyện vô cùng hoàn thiện. Nhưng Lâm Phong cũng hiểu được, những gia tộc cỗ lão như bọn họ cực kỳ nghiêm túc đối với chuyện truyền thừa công pháp. Thậm chí có một số gia tộc còn giết tất cả người tu luyện công pháp của bọn họ. Nên Lâm Phong sẽ không dại gì đi đề cập chuyện Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công. Vì có Lôi Động Thiên dẫn đường, nên trong suốt quá trình đi lại ở trong Thiên ma Lôi gia, Lâm Phong không hề bị ngăn trở. Chỉ một lúc sau, hai người đã đến một quảng trường to lớn.

– Lôi huynh đã trở về rồi à?

Lập tức có người lên tiếng hỏi thăm Lôi Động Thiên.

– Ân.

Lôi Động Thiên lập tức mỉm cười đáp lại hạ, rồi tiếp tục đi vào trong. Chỉ trong vài khoảnh khắc, đã có không ít người người nhìn Lâm Phong với vẻ bất thiện. Điều này không làm cho Lâm Phong bây ngờ mấy, vì đa số người tiến vào Thiên ma Lôi gia đều là ma tu. Nên bọn họ có chút bạo ngược và hiếu chiến.

– Lôi Động Thiên huynh, người này là ai vậy?

Hắn có tư cách bước vào Thiên ma Lôi gia, nên chắc cũng là nhân vật phi thường. Một người thanh niên khôi ngô nhìn chằm chằm Lâm Phong hỏi. Mặc dù đối phương chưa hề làm gì, nhưng ánh sáng từ cặp kia của hắn ta lại có thể nhiếp hồn. Nên Lâm Phong cũng có chút thất thần.

– Ma ý thật lợi hại.

Lâm Phong cảm thán một tiếng, rồi cũng bắt đẩu chuyển đồng tử hóa thành màu đen, nhìn vào mắt người nọ. Mặc dù chỉ lướt qua trong vài khoảnh khắc, nhưng nguyền rủa ma quang của hắn vẫn xâm nhập vào đôi mắt đối phương. Làm cho sắc mặt của người thanh niên khôi ngô trở nên ngưng trọng. Người thanh niên kia đột nhiên dậm mạnh xuống đất một cái, khiến chi mặt đất xuất hiện vài vết nứt, rồi hắn mới dời mắt khỏi Lâm Phong, đồng thời quát một tiếng:

– Có ý tứ.

Lôi huynh, có thể để cho ta so tài với vị huynh đài này một chút không? Ngay khi vừa dứt lời, người kia lập tức bước về phía Lâm Phong. Sau mỗi bước của hắn ta, mặt đất giống đang bị cả ngàn con cự tượng dẫm đạp, rung lên bần bật. Lúc nhìn bàn tay tràn đầy ma uy của người kia tỏa ra cổ khí tức khiến người ta hít thở không thông đánh về phía Lâm Phong, Lôi Động Thiên lập tức lui về sau, nở nụ cười nhàn nhạc.

Cái tên gia hoả kia chắc chắn ăn chút thiệt thòi. Lấy lực lượng cơ thể của Lâm Phong, hân ta làm sao có thể đánh bay Lâm Phong được. Cùng lúc đó, Lâm Phong cũng đấm ra vô số quyền mang về phía người kia, khiến cho bàn tay của người kia phải dừng lại giữa không trung, rồi liên tục lui lại phía sau.

Chương 2149: Người quen

Kia người thanh niên khôi ngô kia dừng lại, đôi mắt to lớn của hắn lập tức nhìn chằm chằm Lâm Phong, phát ra một âm thanh cuồn cuộn như sóng biển:

– Hảo.

Không ngờ lực lượng cơ thể của ngươi còn mạnh hơn ta. Khó trách Lôi huynh lại mang ngươi đến đây, quả nhiên có chỗ hơn người. Ngay sau khi nói xong, một luồng ma quang chói sáng lập tức bao phủ toàn thân người thanh niên kia. Chỉ một lát sau, thương thế do Lâm Phong gây ra đã biến mất hoàn toàn. Cùng lúc đó, khi thấy Lâm Phong có thể đánh lui người thanh niên khôi ngô kia, không ít người chung quanh đều nhìn chằm chằm Lâm Phong.

– Có thể dùng lực lượng của cơ thể khiến cho to con bị thương thật hiếm thấy.

– Ta càng ngày càng thấy Cửu Tiêu Hội Ngộ thật sự là một nơi thú vị.

Mấy ngày trước mới xuất hiện một vị trận sự lợi hại, mà hôm nay lại có một tiểu quái vật đến. Còn có kia cô gái kia nữa, nàng không chỉ rất lợi hại, mà còn làm cho người động tâm. Chỉ mỗi một mình Thiên Ma Lôi gia mà đã xuất hiện nhiều nhân vật lợi hại như vậy, không biết cả Thần Tiêu Thành đang cất dấu bao nhiêu thiên tài nữa đây? Một thanh niên có gương mặt trắng nõn đứng trong hư không chậm rãi nói xong, khiến cho mọi người cũng khẽ gật đầu. Đúng như lời của người thanh niên đó, khi Cửu Tiêu Hội Ngộ còn chưa bắt đầu, mà bầu không khí đã trở nên náo nhiệt hẳn lên, không biết khi Cửu Tiêu Hội Ngộ chính thức bắt đầu, sẽ có bao nhiêu anh tài lộ diện đây.

– Lôi huynh, có phải hôm nay huynh đi xem trận tỷ thí luyện đan nhàm chán của hậu nhân hai Đan Vương không?

Kết quả như thế nào? Chắc chỉ có vài nhân vật nhỏ xuất hiện thôi chứ gì? Ngay khi người kia nói xong, tất cả mọi người ở quanh đó liền nhìn về Lôi Động Thiên. Khi thấy mọi người đều đang nhìn mình, Lôi Động Thiên lập tức nở một nụ cười đắt ý, từ tốn nói.

– Nếu ta nói cho các huynh những chuyện đã diễn ra trong buổi tỷ thí luyện đan hôm nay, tất cả các huynh nhất định sẽ hối hận, vì không đi xem?

– A?

Nói nghe một chút đi.

– Kết quả của tỷ thí luyện đan, hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục thắng.

Các huynh có biết người đánh bại Vương Thánh là ai không, là một cái tiểu cô nương. Nhưng mọi chuyện bây giờ mới chỉ bắt đầu, khi thấy Vương Thánh bại, Vương Thế đã xuất hiện.

– A, cái tên giả hỏa Vương Thế thật không biết xấu hổ?

Thân là đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia của Thần Tiêu Thành, mà lại đi khi dễ một tiểu cô nương. Sau đó thì sao, có phải hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục bị Vương Thế sĩ nhục không? Sau khi nghe xong, Lôi Động Thiên lập tức nở nụ cười, nói:

– Khi tiểu cô nương kia sắp bị Vương Thế ăn hiếp, ca ca của nàng lại xuất hiện.

Các huynh đoán thử xem, ca ca của tiểu cô nương đó là ai? Khi mọi người nghe Lôi Động Thiên cố lộng huyền hư, thì sắc mặt của cả đam đều lộ ra vẻ to mò. Có người trực tiếp hỏi:

– Là ai vậy?

– Cửu Linh Hoàng.

– Đan Tiêu Đệ Nhất Quân, Cửu Linh Hoàng?

Lúc mọi người nghe thấy cái tên đó, cả đám đều cảm thấy bất ngờ. Một người có đôi mắt sắc bén chậm rãi nói:

– Đan Tiêu Đệ Nhất Quân và đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia chạm trán nhau quả thực rất thú vị.

Đánh tiếc không được tận mắt chứng kiến.

– Không chỉ có như thế đâu, Vô Tình công tử và Thánh Sơn Nhàn Nhân cũng đến đó.

Câu nói này của Lôi Động Thiên lập tức khiến cho mọi người cảm thấy càng thêm sốt ruột. Có người nói.

– Lôi Động Thiên, huynh đừng thừa nước đục thả câu nữa.

Mau nói thẳng vào vấn đề chính đi.

– Ha hả.

Lôi Động Thiên sản khoái cười to một tiếng, rồi mới tiếp tục nói:

– Mặc dù ai bên đều không ưa gì nhau, nhưng Vương Thế cự tuyệt lời khiêu chiến của Cửu Linh Hoàng.

Hắn để cho Vương Giới xuất chiến đấu với một người bên phía Cửu Linh Hoàng. Kết quả người kia đánh chết Vương Giới.

– Cái gì?

Vương Giới bị người ta giết rồi? Lúc những người có xuất thân từ Thần Tiêu Thành, nghe Vương Giới bị giết, bọn họ lập tức hét to. Vì ở Thần Tiêu Thành, nên bọn họ tất nhiên biết Vương Giới là người phương nào. Nên khi bọn họ nghe tin Vương Giới bị giết, cả đám mới tỏ ra ngạc nhiên như vậy.

– Người đó cũng có lá gan thật lớn, hắn không sợ Đan Vương gia báo thù sao?

– Đương nhiên là sợ, cho nên chúng ta mới tức tốc về đây.

Ngay khi Lôi Động Thiên dứt lời, tất cả mọi người đều trở nên ngỡ ngàng. Lập tức có người nhìn về phía Lâm Phong.

– Chẳng lẽ hắn giết Vương Giới?

– Ha ha, khó trách thân thể của huynh đệ lại khủng bố như vậy.

Huynh đệ có thể giết chết Vương Giới, chuyện đánh lui ta cũng rất bình thường. Lá gan của huynh đệ rất lớn nha. Người thanh niên khôi ngô nhìn Lâm Phong, cảm thán. Mặc dù những người đến từ đại lục khác không biết Vương Giới là ai. Nhưng từ biểu cảm của đám Thần Tiêu Thành, họ có thể nhận ra những người đó rất kính sợ Vương Giới. Nên người có thể giết Vương Giới, chắc chắn là một người vô cùng lợi hại.

– Chư vị đang chuyện gì?

Mà vui vẻ như vậy? Đúng vào lúc này, một đạo thanh âm đột nhiên truyền đến, khiến cho mọi người chú ý đến chủ nhân của thanh âm đó. Họ lập tức nhìn thấy một đạo bóng người đang chậm rãi bước tới, nhưng khi sắp tới nơi, người đó lại đột nhiên dừng lại, trừng mắt nhìn mọi người.

– Dương Tiêu, ngươi mau đến đây đi.

Để ta giới thiệu cho ngươi một người cực kỳ lợi hại. Không biết khi các ngươi chạm trán nhau sẽ như thế nào? Người thanh niên khôi ngô nhìn bóng người ở trong hư không, cười nói. Lúc Lâm Phong nhìn thấy người được gọi Dương Tiêu đó, ánh mắt của hắn đột nhiên nheo lại, bắn ra từng đạo hàn quang về phía người đó.

– Hảm?

Lôi Động Thiên lập tức nhận ra dị tượng của Dương Tiêu và Lâm Phong. Dường như hai người này có quen biết nhau.

– Dương Tiêu.

Lâm Phong lập tức thu hồi hàn khí, nở một nụ cười sáng lạn với Dương Tiêu. Hắn và Dương Tiêu đều xuất phát từ Thiên Trận Kỳ Phủ để đến Thần Tiêu Thành, nên chuyện cả hai cùng vào Phương Đông Vực cũng bình thường và chuyện cả hai chạm mặt nhau cũng tất nhiên. Lâm Phong chỉ hơn bất ngờ vì lại gặp Dương Tiêu sớm như vậy mà thôi. Khi Dương Tiêu nghe Lâm Phong gọi tên mình, hắn cũng lập tức nở nụ cười đáp lại, nhưng nụ cười của hắn có chút không được tự nhiên.

– Thì ra là Mộc Phong huynh.

Sau khi chúng ta chia tay ở Càn Phủ động thiên, ta còn lo Mộc Phong huynh gặp phải bất trắc. Không ngờ hôm bày lại gặp được huynh ở đây. Dương Tiêu cười nói.

– Mộc Phong là sao Lâm Phong huynh?

Lôi Động Thiên nhìn Lâm Phong, hỏi.

– Lúc ta quen Dương Tiêu ở Thiên Trận Kỳ Phủ, ta đã dùng cái tên đó.

Lâm Phong cười đáp.

– Thì ra là thế.

Không ngờ hai huynh đã quen biết từ lâu.

– Ân, quen biết đã lâu.

Lúc trước Dương Tiêu huynh đã liên hợp với mấy vị cường giả Đế cảnh đuổi giết ta ở Thiên Trận Kỳ Phủ. Nhưng may Lâm Phong ta có mạng lớn, nên may mắn trốn thoát. Nếu không đã không có ngày hôm nay. Câu nói của Lâm Phong lập tức khiến cho sắc mặt của Dương Tiêu trở nên vô cùng khó coi..

– Đúng rồi, lần trước ở Thiên Trận Kỳ Phủ, ta đã phát hiện ra Dương Tiêu huynh có một thiên phú phi thường lợi hại.

Huynh ấy có thể biến trí nhớ của người khác thành trí nhớ của mình. Mọi người có thấy loại năng lúc cướp lấy trí trớ này có đáng sợ không? Có lẽ Dương Tiêu huynh cũng muốn cướp trí nhớ của ta, nên mới đối phó ta. Ngay khi Lâm Phong dứt lời, sắc mặt Dương Tiêu lập tức trở nên trắng bệch. Ánh mắt của mọi người nhìn Dương Tiêu lúc này có vài phần lạnh lùng và kiêng kị.

– Dương Tiêu.truyện cõi âm

Người kia trở nên ngớ ngẩn là do ngươi làm. Mọi người vẫn chưa quên, cách đây mấy ngày, đột nhiên có một người biến thành ngu ngốc, khiến cho mọi người vô cùng nghi hoặc. Nhưng đến giờ phút này, mọi người đã biết do Dương Tiêu làm.

– Lấy thiên phú trên phương diện trận đạo để che dấu ngươi khả năng ăn cắp trí nhớ, cộng thêm lúc bình thường vô cùng khiêm tốn, nên tất cả mọi người đều không ngờ là huynh.

Đúng không Dương Tiêu. Mỗi một câu nói của Lâm Phong lúc này đều làm cho mọi người cảm thấy từng đợt từng đợt hàn ý chạy dọc sóng lưng. Bây giờ họ mới hiểu tại sao một người như Dương Tiêu lại luôn điệu thấp như vậy. Thì ra mục đích của hắn là để lấy lòng mọi người, chờ khi mọi người lơ là, hắn sẽ lấy cắp trí nhớ của đối phương. Khi nghĩ đến đây, tất cả mọi người đều cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ra, đồng thời thầm kêu may mắn. Nếu thực lực của bọn họ không khá lợi hại, khiến cho Dương Tiêu không dám xuất thủ, kết cục của bọn sẽ vô cùng thê thảm.

– Dương Tiêu huynh quả nhiên lợi hại.

Ta không ngờ huynh lại xuống tay nhanh như vậy đó. Chắc huynh đã lấy cắp trí nhớ của rất nhiều cường giả rồi, nên mới thông thảo như vậy. Khi thấy sau mỗi câu nói của Lâm Phong, ánh mắt của mọi người nhìn mình càng thêm lạnh lùng. Dương Tiêu lập tức nở nụ cười, nhìn mọi người nói:

– Dương Tiêu ta là người dám làm dám nhận.

Nếu không phải hắn ta ép ta, ta cũng sẽ không xuống tay với hắn. Dương Tiêu ta cũng không có thực lực đối phó mọi người. Vì để bù lại việc này, ta nguyện ý đưa trí nhớ của người kia chia cho chư vị cộng hưởng.

– Tên giảo hoạt.

Lúc Lâm Phong nghe Dương Tiêu nói vậy, hắn không khỏi thầm nghĩ một tiếng. Quả nhiên đúng như dự đoán, khi mọi người nghe Dương Tiêu nói vậy, trong mắt họ lộ ra hào quang tham lam. Mặc dù bọn họ biết Dương Tiêu rất nguy hiểm, nhưng bọn họ cũng chỉ cẩn thận đề phòng, chứ không hề muốn truy cứu trách nhiệm của Dương Tiêu. Dù sao người nọ cũng không có quan hệ với bọn họ, nên bọn họ cũng không muốn xuất đấu cho hắn. Đặc biệt là khi nghe Dương Tiêu nói sẽ chia sẻ trí nhớ của người đó, thì bọn họ lập tức quên luôn chuyện đối phó Dương Tiêu.

– Ta không ý kiến.

Một người bình tĩnh nói.

– Một khi Dương Tiêu huynh đã nói như vậy, thì chúng ta sẽ tha thứ cho huynh một lần.

Nếu chúng ta còn phát hiện huynh sử dụng thủ đoạn bỉ ổi này với bất kỳ người nào trong chúng ta, mọi người sẽ cùng nhau tiêu diệt.

– Yên tâm đi.

Một khi Dương Tiêu ta đã hứa với mọi người, thì ta sẽ không vi phạm. Sau khi Dương Tiêu hiên ngang lẫm liệt nói xong, tất cả mọi người liền nhìn về phía Lôi Động Thiên. Lôi Động Thiên thân là chủ nhà, nên hắn có quyền quyết định chuyện này. Dù sao người bị cướp trí nhớ cũng là người do hắn mời đến, nên hắn có muốn trừng phạt Dương Tiêu cũng là chuyện bình thường. Lúc thấy mọi người đang nhìn mình, Lôi Động Thiên lập tức cười lạnh trong lòng một tiếng, nhưng trên mặt lại không hề để lộ ra bất kỳ gợn sóng nào, từ tốn nói:

– Một khi mọi người đã thống nhất như vậy, thì ta cũng sẽ theo ý mọi người.

Dương Tiêu, lần sau huynh không được tái phạm nữa, nếu không Thiên ma Lôi gia ta sẽ không bỏ qua.

– Nhất định.

Ngay khi Dương Tiêu đang vui mừng vì vừa qua một kiếp này, thì hắn đột nhiên cảm thấy một luồng lãnh ý xâm nhập. Mà không chỉ có hắn cảm thấy như vậy, tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy như vậy, nên họ lập tức nhìn về phía lối vào quảng trường. Ở nơi đó đang có một băng sơn mỹ nhân từ từ bước đến, ánh mắt của nành tựa như một thanh lợi kiếm lạnh như băng đâm vào trái tim mọi người. Khi Lâm Phong nhìn thấy bóng người xinh đẹp kia, hắn lập tức nói nhỏ.

– Tại sao nàng ta lại ở đây?

Chương 2150: Theo sát

– Thì ra là cô ta.

Lúc mọi người nhìn thấy cô gái kia, tất cả đều ngẩng đầu nhìn chằm chằm nàng, trong ẩn hiện một chút thèm muốn. Mặc dù bị mọi người nhìn chằm chằm, nhưng nàng vẫn tỏ ra lạnh lùng, tựa như một vị công chúa cao quý. Khiến rất nhiều cường giả ở đây đều muốn chinh phục nàng.

– Một cô gái thú vị.

Khi Lâm Phong thấy dáng vẻ của cô nàng lúc này, khoé miệng của hắn lập tức xuất hiện một nụ cười. Cô gái chính là cô gái Lâm Phong đã gặp lúc hắn hóa thành đỉnh. Lúc đó nàng ta đáng yêu biết bao nhiêu, bây giờ lại lạnh lùng bấy nhiêu.

Tựa như một tòa băng sơn, lạnh đến mức run người. Trong lúc Lâm Phong đang âm thầm đánh giá nàng, nàng dường như cũng cảm nhận được ánh mắt của hắn, nên ánh mắt của nàng lập tức hướng về phía Lâm Phong. Đôi mắt lạnh như băng của nàng lập tức hóa thành một tia sáng lao về phía Lâm Phong, làm cho Lâm Phong hơi bất ngờ, thầm nhủ. “ Nữ nhân điên, bao nhiều người đang nhìn chằm chằm cô, tại sao cô lại không cho ta nhìn.” Nghĩ vậy, nên nụ cười của Lâm Phong càng thêm sáng lạng, bình tĩnh nhìn chằm chằm bóng người xinh đẹp trong hư không.

– Hừ!

Khi thấy nụ cường sáng lạng của Lâm Phong, cô gái hừ lạnh một tiếng, rồi chuyển mắt về phía Dương Tiêu, lạnh lùng nói:

– Chuyện kia do ngươi làm.

Lý do ngươi muốn tiếp cận ta, chắc cũng vì trí nhớ của ta. Về sau, không được đến gần ta nữa! Lúc cô gái vừa dứt lời, Dương Tiêu thầm mắng Lâm Phong một tiếng. Mục đích của tên đó khi vạch trần hắn, chính vì để cho hắn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Nếu cứ như vậy, hắn sẽ dần dần trở thành kẻ thù của tất cả mọi người. Ngay sau khi cô gái nói xong, mọi người nhìn thấy nàng hóa thành một đạo lưu quang màu trắng lao đi, biến mất trước mặt mọi người. Sau khi nàng hoàn toàn biến mất, Lôi Động Thiên chuyển mắt sang nhìn mọi người, nói:

– Nếu chư vị muốn luận bàn, ta sẽ không ngăn cản, nhưng tuyệt đối không thể xuất hiện thương vọng.

Lôi Đông Thiên dừng lại một chút, rồi tiếp tục nói:

– Tất cả cái vị đều là khách của Thiên ma Lôi gia ta, ta không hi vọng có bất cứ người nào mất mạng.

Ta sẽ bỏ qua chuyện lần trước, nhưng khi chuyện như vậy diễn ra lần nữa, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

– Đã rõ.

Dương Tiêu xấu hổ cười một tiếng, rồi nhanh chóng cáo từ. Lúc Lâm Phong nhìn thấy Dương Tiêu rời đi, trong mắt hắn xuất hiện lên một đạo lãnh ý.

– Lâm Phong, nơi này có rất nhiều tiểu viện còn trống, huynh cứ tự nhiên lựa chọn.

Ngay lúc đó, Lôi Động Thiên đột nhiên lên tiếng.

– Huynh không cần phải lo.

Ta đi tham quan chung quanh một chút đây. Xin cáo từ. Ngay khi dứt lời, Lâm Phong bay lên không, hóa thành một đạo hư ảnh rời đi. …. Cùng lúc đó, bên ngoài phủ đệ của Thiên ma Lôi gia đột nhiên xuất hiện một đám người đằng đằng sát khí, nhìn chằm chằm đại môn Thiên Ma Lôi Gia. Người cầm đầu đám người đó chính là Vương Thế. Khi nhìn thấy đám mây đen và tòa thành đen kịt của Thiên ma Lôi gia, sắc mặt của Vương Thế trở nên rất khó coi. Hắn đã cố hết sức đuổi theo Lâm Phong, nhưng vẫn chậm một bước. Cuối cùng vẫn để cho Lâm Phong bước vào hắc ám ma bảo của Thiên Ma Lôi gia. Trong lúc Vương Thế đang không biết làm sao, trong hư không bổng nhiên xuất hiện một bóng người. Lúc thấy người đó, Vương Thế lập tức tỏ ra sững sốt, hô to:

– Gia gia.

– Giới nhi đâu?

Người kia lạnh lùng hỏi.

– Đệ đệ đã bị người ta giết rồi.

Vương Thế cúi đầu phẫn nộ nói.

– Giới nhi còn chưa chết mà.

Như để chứng minh lời của mình, gia gia của Vương Thế liền lấy ra một viên Hồn Ngọc khắc hai chữ “Vương Giới”. Mặc dù viên Hồn Ngọc đó có chút vết rách, nhưng vẫn còn chưa vỡ vụn. Khi thấy cảnh đó, Vương Thế lập tức tỏ vẻ bất ngờ, nghi hoặc nói:

– Sao lại thế được.

Chính mắt con đã chứng kiến đệ đệ bị vũ hồn của đối phương nuốt rồi mà?

– Hồn còn ngọc còn, hồn mất ngọc tan.

Có lẽ Giới nhi vẫn chưa chết.

– Vù.

. . Khi Vương Thế nghe thấy vậy, hắn thở dài một hơi, trong lóe lên một chút hy vọng. Nếu Vương Giới không chết, hắn vẫn còn cơ hội cứu đệ đệ. Nhưng khi Vương Thế hướng mắt nhìn về phía Thiên ma Lôi gia, hắn lại cảm thấy có chút đau đầu. Mối quan hệ giữa Thiên ma Lôi gia và Đan Vương gia của hắn vốn đã không hòa thuận. Cộng thêm Lâm Phong chính là người Lôi Động Thiên tự mình mang về, nên Thiên ma Lôi gia sẽ phụ trách an nguy của hắn ta. Nếu giao Lâm Phong cho Đan Vương gia hắn, uy nghiêm của Thiên ma Lôi gia sẽ mất sạch, bị người người nhạo báng.

– Gia gia.

Tuy đệ đệ vẫn còn sống, nhưng Thiên Ma Lôi Gia sẽ không giao tên kia ra đâu. Chúng ta làm cách nào bây giờ? Vương Thế mở miệng hỏi.

– Đàm phán.

Chỉ có cách đàm phán. Gia gia của Vương Thế mở miệng nói. Vì Vương Giới, Đan Vương gia nguyện ý trả giá, cho dù một cái giá rất lớn. Lúc Vương Thế nghe thấy vậy, sắc mặt của hắn khẽ cứng đờ, Vương Thế cũng hiểu tâm tư của gia gia hắn. Để cho Thiên Ma Lôi gia thả Vương Giới, Đan Vương gia hắn sẵn sàng trả giá.

Dù sao Thiên ma Lôi gia cũng là một trong những thế lực sanh ngang với Đan Vương gia, nên những thứ bình thường làm sao có thể đã động được họ. Sau đó không lâu, đám người Đan Vương gia liền đi vào tòa thành đen kịt của Thiên Ma Lôi gia. ….. Khi đám người Đan Vương gia đuổi đến Thiên ma Lôi gia, Lâm Phong vẫn còn không biết gì? Thậm chí khi Đan Vương tiến vào trong Thiên ma Lôi gia, Lâm Phong vẫn không hề cảnh giác.

Lúc này hắn đang trong thế giới vũ hồn tĩnh tâm tu luyện. Đặc biệt ở trước mặt hắn cũng đang có một người khoanh chân ngồi tu luyện giống hắn, Vương Giới. Đúng như dự đoán của gia gia Vương Thế, Vương Giới thật sự vẫn chưa chết.

Lúc đó, Yêu Long vũ hồn của Lâm Phong vẫn chưa thôn phệ Vương Giới, mà chỉ ngậm hắn trong miệng, rồi bí mất đưa vào vũ hồn thế giới. Mặc dù Vương Giới bị hắn đánh bại, nhưng thiên phú chiến đấu của hắn ta quả thật rất đáng sợ. Nếu không luyện chế người này thành ma khôi, thì rất đáng tiếc. Nếu như để cho Vương Giới tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh hoặc Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công cùng với Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp, lực lượng cơ thể của hắn nhất định sẽ cường đại đến mức khó có thể tưởng tượng. …… Trong lúc Lâm Phong đang tu luyện, Dương Tiêu cũng đang khoanh chân tu luyện trong tiểu viện của hắn, chậm rãi tiêu hóa những trí nhớ hắn vừa mới thôn phệ.

Nhưng khi nghĩ đến cảnh phải đưa những trí nhớ này chia sẽ cho người khác, hắn cảm thấy buồn bực. Tất cả đều do Lâm Phong, nếu hắn ta không xuất hiện ở Thiên ma Lôi gia, quấy rầy chuyện tốt của hắn. Thì hắn đã cướp được thêm ký ức của mấy người nữa rồi, nhất là ký ức của cô gái kia.

– Đát, đát.. . Ngay lúc đó, đột nhiên có những tiếng bước chân rất nhỏ vang lên, đánh thức Dương Tiêu. Khi Dương Tiêu nhìn thấy người đang đi tới, hắn lập tức nở nụ cười, hỏi:

– Lâm huynh, nơi này là chổ ở riêng của ta.

Huynh chưa được ta cho phép, mà đã bước vào đây rất vô lễ đó.

– Chuyện này có gì vô lễ.

Nếu như Dương huynh muốn quyết đấu sinh tử với ta, thì mọi chuyện chỉ là chuyện nhỏ. Câu nói và nụ cười bình thản của Lâm Phong làm cho sắc mặt của Dương Tiêu biến đổi, một sự khiêu khích trần trụi, Lâm Phong rõ ràng tự ý xâm nhập chỗ của hắn, mà hắn ta lại còn làm như vậy, khinh người quá đáng.

Mặc dù bị Lâm Phong chọc giận, nhưng Dương Tiêu vẫn rất bình tinh, thầm nghi trong lòng: “ Không biết tên gia hoả này lấy đâu ra tự tin khiêu khích hắn. Chẳng lẽ hắn ta thật sự cho rằng có thể chiến thắng Dương Tiêu ta?” Dương Tiêu đã cướp đoạt trí nhớ của rất nhiều cường giả, nên hắn nắm trong tay rất nhiều môn thần thông lợi hại và công pháp bá đạo.

Có thể nói, rất hiếm người có thể là đối thủ của hắn khi cùng một cảnh giới. Nhưng hắn vẫn rất kiên kị Lâm Phong. Lúc hắn liên thủ với các cường giả Đế cảnh truy sát Lâm Phong trong Thiên Trận Kỳ Phủ, hắn cũng đã từng giao thủ với Lâm Phong. Lực lượng cơ thể của Lâm Phong rất đáng sợ rất, cộng thêm đống thần thông cuồng bạo kia nữa, nên rất khó giải quyết.

– Ta rất tò mò, Lâm Phong huynh sao có thể còn sống.

Lúc đó thần hồn và cơ thể của huynh đều đã bị Bảo đỉnh thôn phệ rồi mà. Dương Tiêu nhìn Lâm Phong hỏi.

– Ngươi muốn biết không?

Lâm Phong vừa cười vừa hỏi lại, đồng thời lấy Vạn Hóa Bảo Đỉnh ra.

– Đông.. . Ngay khi Tử vong đỉnh thanh vang lên, sắc mặt của Dương Tiêu lập tức hóa thành màu xám ngắt, thân thể cũng khẽ run rẩy. Sau đó đột nhiên lui về phía sau, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Bảo đỉnh trong hư không.

– Dương Tiêu hãy từ từ cảm thụ uy lực của đỉnh nhé.

Sau khi Lâm Phong dứt lời, Vạn Hóa Bảo đỉnh lập tức pháp ra từng tiếng vang. Khiến cho Dương Tiêu không ngừng cảm thấy từng luồn tử khí.

– Oanh long.

Khi Dương Tiêu thấy tiểu viện phía sau hắn bị Vạn Hóa Bảo đỉnh đánh sụp hóa thành bụi bậm. Ánh mắt hắn trở nên lạnh như băng, nhìn chằm chằm Lâm Phong, nói:

– Lâm Phong, ngươi đã quên lời của Lôi huynh rồi sao?

Sao ngươi dám động thủ trong Thiên ma Lôi gia.

– Ta chỉ mời Vương Tiêu huynh cảm thụ uy lực của bảo đỉnh thôi.

Huynh đừng hiểu lầm. Lâm Phong mỉm cười đáp, rồi điều khiển Bảo đỉnh phát ra một cổ khí tức khủng bố. Làm cho Dương Tiêu cảm thấy thần hồn của hắn đang bị kéo ra, dường như muốn ly thể, hắn lập tức giận quát một tiếng:

– Ngươi được lắm!

Ngay khi vừa dứt lời, trên người hắn xuất hiện trận quang, làm cho hắn đột nhiên gian biến mất. ….. Sau một lát, Dương Tiêu mới xuất hiện ở một nơi cách chỗ cũ không xa. Nhưng sắc mặt của hắn lại trở nên rất khó coi.

– Dương huynh, sao huynh lại vội vã rời đi như vậy?

Một giọng nói cuồn cuộn đột ngột truyền đến, khiến cho sắc mặt Dương Tiêu càng thêm khó coi. Lúc này, Lâm Phong đang chậm rãi bước đến, giống như một người bạn của Dương Tiêu. Nhưng sau lưng hắn là từng đợt tử khí, muốn cướp lấy tính mạng của Dương Tiêu.

– Ngươi.

. . Dương Tiêu lập tức chuyển sang nhìn chằm chằm Lâm Phong, tỏa ra từng luồng sát ý. Nhưnh Lâm Phong vẫn bình tĩnh đứng đó, giống như đang chờ Dương Tiêu xuất thủ vậy.

– Hừ.truyện Linh Dị

Nhưng Dương Tiêu chỉ nở một nụ cười lạnh lùng, chứ không có ý định xuất thủ. Sau đó hắn lại chọn một hướng khác lao đi, nhưng Lâm Phong vẫn đi theo hắn như hình với bóng. Khiến cho không ít người chứng kiến cảnh đó phải lộ vẻ suy tư. Hình như Dương Tiêu rất sợ Lâm Phong?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 12 giờ trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)