Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 425 [Chương 2121 đến 2125]
❮ sautiếp ❯Chương 2121: Tử Đế
Nghe được lời nói của Tử Đế, mọi người chuyển ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trận đạo.
Có thể khiến Tà Mâu thiếu chút nữa chết bên trong, người này quả thật rất mạnh. Cũng không biết người phương nào, tất cả mọi người đều vô cùng hiếu kỳ. Bất chợt, huyễn trận dần dần tán đi. Chẳng mấy chốc, đại trận giống như bị người cường ngạnh xé rách để lộ ra trong đó một bóng người, chính là Lâm Phong Ngay khoảnh khắc chứng kiến Lâm Phong xuất hiện, không ít người co rút đồng tử, trong khóe mắt lộ ra rung động thật lớn.
– Là hắn.
– Không ngờ là người này, hắn không chết?
Tuyết Lạc cùng Thiên Mạc sắc mặt nhất thời càng thêm tái nhợt. Bọn họ vốn còn muốn mời sư huynh Tà Mâu thay bọn họ ra mặt đối phó Lâm Phong. Chẳng qua sau này lại lầm tưởng Lâm Phong chết bên trongVạn Sát Đại Trận, việc này bọn họ cũng không nhắc tới nữa Nhưng mà Lâm Phong vốn dĩ không tử vong. Giờ phút này, hắn lại bình yên vô sự đứng trước mặt bọn họ. Hơn nữa, không chỉ có không có chết, trận đạo của hắn còn thiếu chút nữa giết Tà Mâu chết. Thiên Mạc cùng Tuyết Lạc trong lòng cảm thấy xấu hổ. Bọn họ nguyên bản còn muốn điều khiển Lâm Phong, để hắn vì bọn họ làm việc. Vốn tưởng rằng Lâm Phong chỉ là một tên mới chân ướt chân ráo bước vào Thiên Trận Kỳ Phủ. Thế nhưng bọn họ thật không ngờ bất kể thực lực hay trận đạo, Lâm Phong cũng đều siêu phàm thoát tục, lợi hại đến mức khiến bọn họ chỉ có thể ngưỡng mộ, ngay Tà Mâu cũng không đối phó được. Nguyệt Khinh Sa cũng tương tự sắc mặt rất khó coi. Người này thật lợi hại! Chỉ riêng trận đạo đã đến cấp bậc Tông Sư. Hơn nữa, hắn cũng không phải mới vừa tiến vào Tông Sư, nếu không đã khắc không được loại trận này.
– Hắn là ai?
Tà Mâu nhìn thấy rất nhiều người bật ra tiếng kinh hô, không khỏi đối với Thiên Mạc lạnh lùng hỏi một tiếng.
– Tên bốn canh giờ trước vừa tiến vào Thiên Trận Kỳ Phủ, ta còn tưởng rằng hắn đã chết bên trong Vạn Sát Đại Trận.
Thiên Mạc truyền âm nói, sắc mặt cứng ngắc khiến cho đồng tử Tà Mâu khẽ co rút lại. Hắn đi về phía trước một bước, dùng giọng điệu lạnh như băng nói với Lâm Phong:
– Ngươi không chết bên trong Vạn Sát Đại Trận?
– Ta vì sao phải chết bên trong đó?
Lâm Phong hỏi lại một tiếng. Cùng lúc đó, Tử Đế cũng nhàn nhạt mở miệng nói:
– Lấy trình độ trận đạo của người này, ngươi cho rằng Vạn Sát Đại Trận có thể giết được hắn sao?
Tà Mâu, bình tĩnh một chút! Tà Mâu thần sắc cứng lại lộ ra một chút hổ thẹn, lặng lẽ lui xuống. Quả thật lấy tạo nghệ trận đạo Lâm Phong biểu hiện ra, không có khả năng sẽ bị Vạn Sát Đại Trận giết chết. Thế nhưng hắn vẫn có nghi vấn.
– Ta từng vài lần đi qua Vạn Trận Họa Bích lại không có nhìn thấy ngươi.
Đoạn thời gian này ngươi ở đâu?
– Vạn Trận Họa Bích thích hợp đám thân truyền đệ tử của Chí Tôn Phủ các ngươi.
Ta vào không được bên trong tranh trên tường, bên ngoài ngây người một lát cũng không có ý nghĩa gì. Còn không bằng ta tiếp tục ở trong Vạn Sát Đại Trận cảm ngộ lực lượng sát trận. Ngươi nói có đúng không? Lâm Phong sớm nghĩ tốt câu trả lời, nói với Tà Mâu. Mọi người cũng không có hoài nghi lời nói của Lâm Phong trong. Quả thật như thế, nếu không phải thân truyền đệ tử, bên ngoài Vạn Trận Họa Bích cảm ngộ còn không bằng vào bên trong Vạn Sát Đại Trận cảm ngộ.
– Suy nghĩ của ngươi không sai.
Chẳng qua, lấy thiên phú của ngươi hoàn toàn có năng lực tiến vào trong Vạn Trận Họa Bích. Nếu ngươi nguyện ý, ta hiện tại có thể bẩm báo sư tôn, thỉnh lão nhân gia thu ngươi làm đệ tử.
– Khi đó, ngươi sẽ được ban thưởng thân phận ấn ký, tùy lúc đều có thể tiến vào Vạn Trận Họa Bích.
Như vậy tất nhiên đối với trận đạo của ngươi có cực trợ giúp lớn, ngươi nghĩ như thế nào? Tử Đế cười nói, khiến thần sắc đám người ngưng lại Tử Đế không hổ là Đế cảnh thiên tài Ly Phủ! Chứng kiến người có thiên phú, hắn lập tức muốn mời vào trong Ly Phủ. Đối với thiên phú trận đạo của Lâm Phong, một chút ghen tị cũng không có. Con ngươi Tà Mâu yêu dị lóe lên. Nếu thật sự giống như Tử Đế nói, Lâm Phong còn chưa vào Vạn Trận Họa Bích năng lực trận đạo đã lợi hại như vậy. Giả sử hắn mà tiến vào trong đó về sau tất nhiên sẽ càng mạnh, so với Tà Mâu hắn càng cường đại là chuyện vô cùng bình thường. Điều này không thể nghi ngờ sẽ uy hiếp địa vị của hắn tại Ly Phủ. Hắn cùng Tử Đế đứng ở vị trí không giống nhau. Trong Vũ Hoàng cảnh này, hắn là người mạnh nhất Ly Phủ, thiên phú ưu tú nhất. Hết thảy tài nguyên tốt nhất đều tập trung trên người hắn. Người được tôn trọng nhất cũng là hắn. Mà Lâm Phong một khi tiến vào tất sẽ uy hiếp đến hắn. Chẳng qua Tử Đế nói như vậy, hắn cũng không dám ngắt lời.
– Để xem đã!truyện tà tu audio
Lâm Phong thanh âm bình tĩnh khiến cho Tử Đế đồng tử ngưng trầm xuống. Hắn lập tức mỉm cười nói:
– Lời này xem như cự tuyệt sao?
Lâm Phong nhìn đối phương. Người này là Đế cảnh thiên tài, tâm cao khí ngạo. Hắn tự mình mời bản thân tiến vào Ly Phủ nhưng mà chính mình lại không nể tình, có lẽ đối phương trong lòng rất không vui. Giờ phút này, mặc dù Tử Đế không có phóng thích khí thế gì nhưng xung quanh cũng đã có một chút nhàn nhạt uy áp, giống như Đế vương giáng lâm.
– Xem như vậy đi!
Lâm Phong thân hình thẳng tắp, mở miệng nhàn nhạt nói. Nhất thời, xung quanh trở nên cực kỳ tĩnh lặng.
– Tên khốn này thiên phú tuy lợi hại nhưng mà lại quá mức tâm cao khí ngạo.
Tử Đế tự mình đưa ra lời mời, có thể không cần khảo hạch mà giúp hắn tiến cử lên Chí Tôn Phủ chủ. Thế nhưng hắn lại cự tuyệt, cũng khó trách Tử Đế tức giận. Có người nghĩ thầm. Tử Đế người này nhân phẩm không tệ. Hắn đối với người Ly Phủ phi thường chiếu cố, nhưng mà đối đãi địch nhân thủ đoạn cực kỳ đáng sợ. Người của Chí Tôn Phủ khác cũng phi thường kiêng kị cái tên Tử Đế này. Mọi người thầm nghĩ. Trong mắt Tử Đế hiện lên một chút nhàn nhạt ý cười, nhìn Lâm Phong nói:
– Hay ngươi nghĩ Ly Phủ chúng ta không xứng với thiên phú của ngươi?
– Không quen mà thôi!
Lâm Phong thản nhiên nói. Hắn cũng không muốn ở lại bên trong Thiên Trận Kỳ Phủ, lại càng không muốn bái nhập làm môn hạ của nơi này. Huống chi, trong võ hồn thế giới của hắn còn có vài cái Thiên Trận Kỳ Phủ cường giả đang từng bước bị hắn luyện chế trở thành ma khôi.
– Một khi đã như vậy, ta cũng không bắt buộc.
Chẳng qua, các hạ trận đạo kinh người. Để ta xem xem thành tựu trận đạocủa ngươi đến mức nào rồi, lại cự tuyệt lời mời của Ly Phủ. Tử Đế nhàn nhạt cười nói. Lập tức hắn bước ra phía trước một bước. Trong khoảnh khắc, quang văn thoáng hiện, đám người nhất thời cấp tốc lui về phía sau thật xa, chẳng mấy chốc đã không còn thấy bóng dáng, chỉ còn Tử Đế cùng Lâm Phong vẫn đứng nguyên chỗ cũ. Hiển nhiên, những người này đều biết thực lực Tử Đế cực kỳ đáng sợ. Giờ phút này, mặt đất quanh thân Tử Đế giống như bị thiêu rụi hiện ra từng cái khe nứt cháy đen vô cùng rõ ràng, khí tức nóng bỏng lan tràn bốn phía.Hỏa diễm còn chưa xuất hiện, xung quanh đã giống như biến thành một cái lò nung khổng lồ tràn ngập nhiệt lượng.
– Tử Đế hỏa diễm lực đáng sợ đến cực điểm.
Người này tuy trận đạo lợi hại, nhưng mà chỉ sợ cuối cùng vẫn sẽ bị Tử Đế giáo huấn. Mọi người trong lòng thầm nghĩ. Lâm Phong bước chân đồng dạng giẫm lên đại địa.Trong khoảnh khắc, từng đợt từng đợt đường văn thoáng hiện, lực lượng trầm trọng mà cường đại giống như không thể phá diệt. Tử Đế hừ lạnh một tiếng, hướng tới phía trước lại bước ra một bước,. Đột nhiên, hỏa diễm bay lên đầy trời, khắp thiên địa giống như cũng trong nháy mắt bị thiêu cháy. Hỏa diễm đáng sợ bao phủ hư không, mà Lâm Phong cũng bị vây quanh bởi hỏa diễm.
– Khí tức hỏa diễm thật mạnh!
Thần sắc Lâm Phong ngưng trọng, trận đạo Tử Đế rất lợi hại, pháp tắc lực lượng cũng vô cùng đáng sợ. Hiển nhiên, hắn là cường giả Đại Đế lĩnh ngộ đạo lực lượng. Nếu không, hắn bên trong Ly Phủ sẽ không có địa vị cao như vậy. Đế cảnh cường giả ngộ đạo cùng không có ngộ đạo, địa vị tuyệt đối chênh lệch rất lớn. Tâm niệm Lâm Phong vừa động.
Pháp tắc quấn quanh cơ thể hắn theo đường văn tràn ngập mà xuất hiện.Trong khoảnh khắc, pháp tắc cùng đại địa lực lượng kết hợp thành một cái áo choàng, bao phủ thân thể hắn vào trong. Tử Đế vung tay lên, ngập trời hỏa diễm lực lượng hóa thành chín con hỏa long lao về phía Lâm Phong cắn xé. Hỏa diễm đốt trời, tiếng gầm giống như thực chất, đáng sợ khủng bố đến cực điểm. Đông. Lâm Phong giẫm lên đại địa, bàn tay vũ động. Trong khoảnh khắc, quang văn thoáng hiện cùng thao thiên kiếm ý trên người dung hợp, đan vào nhau thành từng chuôi cự kiếm khủng bố, phá không chém tới chín con rồng lửa. Tử Đế cười lạnh một tiếng bước về phía trước.
Bão lửa trên bầu trời càng ngày càng đáng sợ. Bàn tay hắn khẽ huy động, thiên địa hỏa diễm trực tiếp giáng xuống Lâm Phong thiêu đốt mãnh liệt. Đây là một mảnh thế giới lửa. Trên trời dưới đất, toàn bộ đều có dấu vết hỏa diễm. Tử Đế quanh người lượn lờ hỏa diễm quang hoàn, lấp lóe tử quang giống như một vịhỏa thần. Áo choàng cùng áo giáp bao bọc thân thể, Lâm Phong nhanh chóng di chuyển ra sau vách núi, ý định rời khỏi phiến hỏa diễm lao tù này.
Tử Đế quát lạnh một tiếng, thân hình lóe lên hóa thành từng đạo ảo ảnh. Một chưởng ấn thật lớn nện lên phía trên áo giáp của Lâm Phong Nhìn thấy cảnh đó, trong lòng mọi người đứng xem đều hung hăng co rút lại. Một chưởng này của Tử Đế chỉ sợ mệnh Lâm Phong cũng khó mà giữ được.
Răng rắc Một tiếng vang truyền ra, Lâm Phong thân hình bay ngược ra ngoài. Áo giáp vỡ vụn, phía trên xuất hiện hỏa diễm đường văn đỏ chót, từng mảng từng mảng rớt ra khỏi người Lâm Phong. Lâm Phong cúi đầu. Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên thân hắn .Chịu một kích vừa rồi kia, chẳng biết Lâm Phong còn có thể hoạt động bình thường hay không. Lâm Phong đầu khẽ ngẩng đầu lên, đối với Tử Đế lộ ra một nụcười lạnh, nói:
– Đạo của các hạ do hỏa diễm diễn sinh mà ra.
Mọi người chứng kiến một màn này con mắt đồng loạt co rút lại. Người này thật lợi hại, đã trúng một kích của Tử Đế vậy mà lại giống như không có việc gì. Tử Đế cũng lộ thần sắc kinh ngạc, nhìn chằm chằm Lâm Phong, khoé miệng hiện lên một chút ý cười, nói:
– Có thể thừa nhận một kích của ta còn có thể nói chuyện bình thường … rất hiếm thấy.
Chỉ đáng tiếc, ngươi không muốn gia nhập Ly Phủ, ta cũng không làm khó dễ ngươi. Dứt lời, Tử Đế thân hình phiêu động hướng tới phương xa mà đi. Sau một lát, hắn buông xuống, phía trên một ngọn núi phía trước Ly Phủ. Hai bên trái phải hắn dường như có vài đạo bóng người, ánh mắt hướng tới phương xa nhìn giống như mang một màn vừa rồi thu hết vào trong mắt.
– Người này là thiên tài cường giả, lại là trận đạo, đáng tiếc hắn lại không muốn gia nhập Ly Phủ.
Nếu hắn ở lại Thiên Trận Kỳ Phủ thì không sao, nhưng mà nếu hắn rời khỏi Thiên Trận Kỳ Phủ, lại không gia nhập tám mươi mốt phủ thì lập tức giết hắn. Tử Đế bình tĩnh nói khiến đồng tử những người chung quanh khẽ co rút lại. Trong lòng bọn họ thầm nghĩ cá tính tên Tử Đế này vẫn như thế.
Chương 2122: Càn phủ động thiên
Lâm Phong nhìn Tử Đế rời đi, thân hình cũng lóe lên hướng tới xa xa bay đi.
Không bao lâu, Lâm Phong đáp xuống một tòa sơn mạch địa vực. Ho khan một tiếng, trên người hắn, một cổ nóng cháy đạo ý kinh khủng trào ra ngoài. Sắc mặt hắn nhất thời trở nên ửng đỏ lên.
– Tử Đế này tu vi tại Đế cảnh cũng tuyệt đối phi thường khủng bố, không phải Đế cảnh ngộ đạo bình thường có thể so sánh.
Trận đạo, còn có đạo do hỏa diễm diễn sinh ra kia đều phi thường đáng sợ. Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng. Hắn khoanh chân ngồi xuống, hỏa diễm vào thể dần dần bị ăn mòn rồi chậm rãi từ trong cơ thể hắn thoát ra ngoài Một chưởngvừa rồi kia, Tử Đế công kích đưa đạo lực vào bên trong thân thể hắn, khiến nơi đó tràn ngập một cỗ hỏa diễm lực lượng bạo ngược đáng sợ.
Hoàn hảo, thân thể hắn mạnh mẽ vô biên. Nếu như Vũ Hoàng đỉnh phong khác, một kích này có thể giết chết, thiêu rụi thân thể kẻ đó thành tro bụi rồi. Chẳng bao lâu sau, một đạo thân ảnh lóe lên dừng bên cạnh Lâm Phong. Người này cũng không nói chuyện, chỉ lẳng lặng đứng nơi đó mắt nhìn xa xăm chờ đợi. Lâm Phong xua tan toàn bộ thiêu đốt ý niệm, ánh mắt mở ra nhìn về phía người tới, bình tĩnh hỏi:
– Có việc gì thế?
– Ngươi cự tuyệt Tử Đế!
Người này xoay người, nhìn về phía Lâm Phong, im lặng mở miệng.
– Thì tính sao?
Lâm Phong đáp lại.
– Tử Đế người này ngươi có thể không biết rõ tính cách của hắn.
Tử Đế đối đãi Ly Phủ sư đệ phi thường tốt. Hơn nữa, hắn là loại người có cừu tất báo. Ngươi nhục nhã Ly Phủ Thiên Mạc cùng Tuyết Lạc, lại suýt nữa lấy trận đạo giết chết Ly Phủ thiên tài Tà Mâu. Nếu như ngươi đáp ứng Tử Đế gia vào Ly Phủ, hắn sẽ phi thường chiếu cố ngươi, nhưng mà ngươi lại cự tuyệt.
– Chẳng qua, ngươi chỉ cần trở thành Thiên Trận Kỳ Phủ đệ tử, Tử Đế người này còn không đến mức đối với ngươi như thế nào.
Thế nhưng nếu ngươi ra khỏi Thiên Trận Kỳ Phủ, chỉ sợ…
– Ý của ngươi là, ta phải gia vào Thiên Trận Kỳ Phủ?
– Ta không có ý này, chỉ nhắc nhở ngươi một tiếng.
Thiên Trận Kỳ Phủ không bắt buộc người khác tiến vào, cũng không thiếu khuyết cường giả thiên tài. Nhưng mà, thiên phú của ngươi quả thật rất tốt!
– Càn Phủ ta đứng đầu chín Chí Tôn phủ.
Ngươi gia vào Càn Phủ, Tử Đế tất nhiên sẽ xem như chuyện gì đều không có phát sinh. Thanh niên bình tĩnh nói, rốt cuộc vươn cành ô
-liu đối với Lâm Phong.
– Ngươi không lo lắng ta sau khi gia vào Càn Phủ, thu được tài nguyên tu luyện rồi lập tức rời đi?
Lâm Phong cười nói. Đối phương cũng bình tĩnh nở nụ cười:
– Đó là chuyện của ngươi.
– Ta sẽ cân nhắc đề nghị của ngươi.
Lâm Phong mỉm cười nói.
– Hy vọng như thế.
Người nọ bình tĩnh nói một tiếng, lập tức thân hình chớp động, chớp mắt đã ly khai nơi này. Lâm Phong nhắm mắt lại, lông mi khẽ chớp động. Vừa rồi người nọ có vẻ cũng không có lừa hắn. Giờ phút này, Lâm Phong đã cảm giác được có kẻ nào đó đang nhìn chằm chằm vào mình.
– Không biết người Tử Đế phái tới đối phó ta thực lực như thế nào?
Xem ra muốn rời khỏi Thiên Trận Kỳ Phủ, còn cần tốn một chút sức. Lâm Phong khẽ lẩm bẩm. Hắn lập tức lại lần nữa nhắm mắt lại, Thiên Diễn Thánh Kinh bên trong đầu bắt đầu diễn hóa trận đạo. Chỉ thấy có một bóng người xuất hiện giữa vô tận hư không. Từng đạo quang văn thoáng hiện, Lâm Phong lấy hư không pháp tắc cùng với phong pháp tắc lực lượng dung hợp cùng một chỗ, khắc ra trận đạo quỹ tích. Hơn nữa, trận đạo quỹ tích này lại còn đan vào nhau thành một hình thù kỳ lạ, nhìn kỹ là một đôi cánh chim.
– Dĩ Trận Hóa Dực.
Sau lưng Lâm Phong đột nhiên mở racánh chim màu vàng to lớn. Cuồng phong gào thét, hư không lực lượng tràn ngập, Lâm Phong không ngừng đối với trận đạo hóa cánh hoàn thành thôi diễn. Trận đạo lực lượng vô cùng tinh thâm, không có gì không thể diễn hóa.
Lâm Phong phát hiện, trước kia hắn tu ba nghìn đại trận đạo cùng với vô số tiểu trận đạo mặc dù phi thường lợi hại, nhưng lại khuyết thiếu tính linh hoạt. Mà trận đạo của Thiên Trận Kỳ Phủ tùy hứng mà làm, trận pháp có thể hóa thành bất kỳ loại lực lượng nào.
Đây là đối với trận đạo một loại cực hạn vận dụng, có thể tu được bao nhiêu thì phải xem thiên phú cùng kiên trì của ngươi. Lâm Phong bởi vì tu luyện trụ cột trận đạo rất vững chắc, do đó một khi tiếp xúc Thiên Trận Kỳ Phủ trận đạo lý giải, lập tức bắt đầu chân chính tại trên trận pháp có loại cảm giác tùy tâm sử dụng.
Lực lượng mạnh như vậy, hắn sở hữu vô hạn không gian phát huy cùng tưởng tượng, số mệnh tập trung tại trên chính mình khiến cho bản thân trở nên càng thêm cường đại. Người nhìn chằm chằm Lâm Phong cảm giác hắn có chút kỳ quái.
Lâm Phong thiên phú lợi hại, tiến vào trong Thiên Trận Kỳ Phủ nhưng không vội gia vào tám mươi mốt phủ, đối với chín đại Chí Tôn Phủ cũng giống như không có hứng thú, dường như thuần túy vì trận đạo mà đến. Cách làm của Tử Đế mặc dù có chút tàn nhẫn nhưng không thể không thừa nhận cũng có chút đạo lý.
Một kẻ trận đạo lợi hại cực kỳ như vậy lại không muốn gia vào Thiên Trận Kỳ Phủ bọn họ. Nếu bọn họ không thể sử dụng, vậy phải diệt trừ. Mặc dù như vậy có chút tàn nhẫn nhưng đây chính là quy luật của thế giới võ đạo. Bọn họ tự nhiên sẽ không cho rằng triệu tập vài tên Đế cảnh cường giả lại giết được Lâm Phong.
Đương nhiên, bọn họ vẫn hy vọng Lâm Phong tự mình thức thời một chút, gia vào Thiên Trận Kỳ Phủ, bất luận phủ nào cũng được. Ông! Bất chợt giờ phút này, vòm trời dường như xuất hiện một trận dao động khiến cho mọi người khẽ ngẩng đầu nhìn về phía hư không. Lập tức mọi người chứng kiến hư không thay đổi bất ngờ, hình như có một cỗ khí tức tràn ngập giáng xuống.
– Thiên Trận Kỳ Phủ chúng đệ tử, chuẩn bị bước vào Càn Phủ động thiên.
Một đạo thanh âm cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống, vang vọng toàn bộ Thiên Trận Kỳ Phủ. Giờ khắc này, mênh mông vô tận địa vực Thiên Trận Kỳ Phủ, tất cả mọi người đều nghe được thanh âm này.
– Càn Phủ động thiên, vậy mà lại mở ra cho mọi người ở Thiên Trận Kỳ Phủ.
– Hôm nay có chuyện gì thế, Càn Phủ chủ không ngờ nguyện ý mở Càn Phủ động thiên cho mọi người cùng vào.
– Xem ra vì Cửu Tiêu Hội Ngộ làm chuẩn bị.
Ngươi ngẫm lại mà xem, chúng ta những đệ tử bình thường này mặc dù tiến vào Càn Phủ động thiên. Nếu không có số mệnh nghịch thiên chỉ sợ kỳ ngộ tốt đều vô duyên cùng chúng ta, bị mấy cái thiên tài cường giả cướp đoạt hết.
– Đây đều vì bọn họ chuẩn bị, hy vọng có người có thể nhận được cơ duyên.
Sau đó đi đến Thần Tiêu Thành tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, hi vọng hắn có thể vì Thần Tiêu đại lục Thiên Trận Kỳ Phủ chúng ta nổi danh Cửu Tiêu.
– Ngươi phân tích không sai, rất có thể vì nguyên nhân này, vì những thiên tài cường giả kia dọn sẵn đường đến Cửu Tiêu Hội Ngộ.
Trong Thiên Trận Kỳ Phủ, sau khi đạo thanh âm vang lên, vô số người bắt đầu xì xào thảo luận. Nhưng mà đồng thời, bọn họ thân hình không quên hướng tới phương vị nào đó lướt đi. Càn Phủ chỉ là một phủ trong Thiên Trận Kỳ Phủ tám mươi mốt phủ đệ. Bọn họ sở hữu động thiên cổ lão nhất, một tiểu thế giới do tiền bối cường giả Thiên Trận Kỳ Phủ chế tạo.
Nghe nói,vùng đất này từng là trận tượng tu hành truyền lưu lại. Mặc dù Càn Phủ đệ tử, cũng rất ít có cơ hội tiến vào trong đó. Còn mở ra cho toàn bộThiên Trận Kỳ Phủ, đó là chuyện cực kỳ hiếm thấy, trăm năm khó được một lần. Lâm Phong chậm rãi mở mắt.
Sau khi tiến vào vũ hồn thế giới tìm được đáp án, biết được Càn Phủ động thiên, trong đối mắt hắn nhất thời hiện lên một đạo phong mang. Một khi tất cả mọi người tại Thiên Trận Kỳ Phủ đều có thể đi vào, như vậy, hắn không phải người Thiên Trận Kỳ Phủ, nên hay không đi vào? Nghĩ vậy, Lâm Phong đứng dậy thân hình lóe lên, giống như mọi người hướng tới vị trí Càn Phủ động thiên.
Thiên Trận Kỳ Phủ phát triển nhiều năm đã giống như một cái học viện, đệ tử chiếm phần lớn. Mặc dù đứng giữa đám đệ tử Thiên Trận Kỳ Phủ cũng mờ mịt vô tận, toàn bộ đều là bóng người. Lâm Phong trà trộn giữa đám người hoàn toàn không ai chú ý.
Người tám mươi mốt phủ làm sao có khả năng biết hết mọi người phủ khác. Thật nhiều người, ngay cả hạ vị Vũ Hoàng cảnh giới cũng không thiếu. Thiên Trận Kỳ Phủ thu đệ tử không nhìn thực lực, chỉ nhìn trận đạo. Chỉ cần kẻ có thể vượt qua 999 cửa trận sẽ có thể tiến vào.
Đương nhiên, ngoại trừ Vũ Hoàng cường giả còn có không ít Đế cảnh cường giả và Đại Đế cảnh, hầu hết đều là đệ tử các phủ. Mà ở sơn cốc phía trước đám người, có một tòa núi. Phía trên một vách núi có một cánh cửa trận. Nơi đây chính là vị trí của Càn Phủ động thiên. Giờ phút này, trận môn dao động, từng đợt từng đợt không gian lực lượng mơ hồ xuất hiện. Sau đó, mọi người lập tức nghe một đạo thanh âm truyền đến.
– Hiện tại có thể vào Càn Phủ động thiên.
Thanh âm này truyền xuống, nhất thời mọi người thân hình lóe lên, hướng tới phiến cánh cửa đạp gió mà đi. Lâm Phong đồng dạng xen lẫn bên trong đám người, có vẻ điệu thấp. Bởi vì không ít người từng gặp hắn, bởi vậy hắn phải vô cùng cẩn thận.
Mục tiêu của mọi người đều là trận cánh cửa bởi vậy cũng không ai chú ý tới hắn. Rất thuận lợi, hắn cũng bước vào trận môn của Càn Phủ động thiên. Đạp vào trận môn, Lâm Phong lập tức cảm giác được chính mình đi tới một phiến thế giới khác, vô cùng cổ lão. Không thể nghi ngờ, nơi này tất là tiểu thiên thế giới do một vị cổ cường giả chế tạo, giống như được khảm vào trong sơn mạch. Nếu không có trận môn kia thì chẳng ai có thể phát hiện được.
Sau khi bước vào nơi này, Lâm Phong chứng kiến mọi người lập tức hướng tới phương vị không giống nhau nhanh chóng bay đi. Hắn cũng tùy ý tìm một phương vị đi tới. Bất chợt, tiếng gió xẹt qua khiến cho Lâm Phong nhíu mày.
Quay đầu lại nhìn lại, hắn trông thấy một thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mặt hắn, rõ ràng đúng là thanh niên cường giả đã nhắc nhở hắn đề phòng sẽ bị Tử Đế đối phó. Người này cũng có cảnh giới Vũ Hoàng đỉnh phong, phi thường bình thường, thuộc loại đứng ở bất kỳ đâu cũng dễ dàng bị người xem nhẹ tồn tại. Nhưng Lâm Phong có thể cảm nhận được, người này phi thường bất phàm. Hơn nữa, hắn mời Lâm Phong tiến vào Càn Phủ. Điều này ý nghĩa chính là người của một trong tám mươi mốt phủ đệ
– Càn Phủ.
– Xem ra chúng ta hữu duyên!
Tại hạ Càn Phủ Dương Tiêu, chẳng biết các hạ xưng hô như thế nào? Người này đối với Lâm Phong cười nói.
– Hữu duyên sao?
Lâm Phong trong lòng lẩm bẩm, khẽ cười nói:
– Mộc Phong!
– Mộc Phong huynh!
Càn Phủ động thiên này ta đã tới một lần. Không bằng chúng kết bạn cùng đi, như thế nào? Dương Tiêu đối với Lâm Phong mở miệng nói. Lâm Phong trong lòng khẽ động. Càn Phủ động thiên tại Thiên Trận Kỳ Phủ có thể xếp địa vị hàng đầu trong các động thiên bí cảnh. Người này trước kia từng vào, không thể nghi ngờ đã chứng minh thân phận và địa vị của hắn. Mặc dù trong Càn Phủ, hắn chỉ sợ cũng là cường giả phi phàm. Lâm Phong trầm ngâm một lát, chỉ nghe Dương Tiêu tiếp tục nói:
– Tiến vào Càn Phủ động thiên còn có không ít Đế cảnh cường giả.
Ngươi nếu cùng bọn họ va chạm tất nhiên có hại không lợi. Cùng ta kết bạn mà đi, mấy vị Đế cảnh cường giả kia cũng sẽ thu liễm một chút.
Chương 2123: Trận có linh?
Lâm Phong liếc mắt nhìn Dương Tiêu, hôm nay hắn tự nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng lời nói đối phương.
Nhất là trong Thiên Trận Kỳ Phủ, hắn vốn là khách lạ ghé qua, càng phải đề phòng chút. Có người này bên cạnh, chỉ sợ hành động càng bất tiện. Bởi vậy, Lâm Phong rất gọn gàng dứt khoát cự tuyệt.
– Không cần, bản thân ta một người cũng tốt!
Dương Tiêu nghe Lâm Phong nói thế cũng không ngoài ý muốn, nở nụ cười đáp:
– Mặc dù ngươi cự tuyệt, ta vẫn sẽ đi theo ngươi.
Nếu ngươi phát sinh xung đột cùng nhân vật Đế cảnh Chí Tôn Phủ, ta sẽ cố gắng giúp đỡ ngươi một chút.
– Đa tạ ý tốt của ngươi, chẳng qua ta không cần!
Lâm Phong dứt lời, thân hình trong giây lát lóe lên, giống như bị một đạo cuồng phong bao vây bên trong, nhanh như chớp bay về phía trước. Nhưng mà phía sau hắn, khoé miệng Dương Tiêu toát ra một nụ cười nhạt.
– Mộc Phong này muốn bỏ mình lại sao?
Khẽ dẫm một bước, dưới chân súc tích trận pháp. Dương Tiêu chân đạp hư không, giống như lưu quang ảo ảnh bay nhanh trong không trung. Vũ Hoàng nhân vật, chỉ cần tu hành một chút thánh văn lực lượng đã có thể đạp văn phi hành, hoặc lấy pháp tắc đi tới, khiến tốc độ mình nhanh hơn một chút. Nhưng những người am hiểu đạo cực có thể cất bước hư không, mỗi một bước chân của bọn họ đều có một tiểu trận pháp hoàn chỉnh. Lâm Phong cảm giác được Dương Tiêu đi theo phía sau, không khỏi ngưng trọng thầm nghĩ gia hoả này tốc độ thật nhanh. Nhưng hắn cũng không dừng lại, một khi tên kia đã muốn đi theo, vậy cứ để hắn theo. Càn Phủ động thiên cực kỳ mênh mông, mà trong này có nhiều trận mỏ nhất. Nhưng tất cả trận mỏ này không thuộc về tư nhân. Tám mươi mốt phủ có mấy trăm động thiên, tương tự Vạn Trận Họa Bích đều là bảo vật của Thiên Trận Kỳ Phủ không thể dao động. Mặc dù một Phương phủ chủ cũng không thể loạn động. Chỉ có Thiên Trận Kỳ Phủ đệ tử mới có thể bước vào trong động thiên tìm kiếm kỳ ngộ. Thiên Trận Kỳ Phủ đã truyền thừa nhiều năm, dần dần trở thành một cổ thế lực cực kỳ khủng bố tự nhiên có đạo lý của bọn họ. Mấy trăm động thiên cùng với Vạn Trận Họa Bích đều là chí bảo cực kỳ trân quý. Vô số lương hỏa tương truyền, vĩnh hằng không dứt. Càn Phủ động thiên sở dĩ rất lâu mới mở một lần vi bảo trì tính kéo dài, không cho tài nguyên trong động thiên tổn hao quá lớn. Thời gian lắng đọng, để nó có thể tự mình phục hồi.
– Thật nhiều trận mỏ, chẳng qua đều loại nhỏ.
Lâm Phong thấp giọng nói, thân hình tiếp tục hướng phía trước. Cổ lão Càn Phủ động thiên, rốt cuộc có kỳ ngô gì mà trăm năm mới mở ra một lần.
– Yêu thú?
Tại giờ phút này, ánh mắt Lâm Phong hướng tới xa xa. Chỉ thấy nơi đó có một đầu yêu lang màu đen, một đôi con ngươi hắc ám lạnh lẽo tràn ngập lãnh khí. Sau khi nhìn thấy Lâm Phong, thân thể yêu lang khổng lồ trực tiếp nhằm phía hư không, lợi trảo đột nhiên cào tới Lâm Phong. Thân thể khổng lồ của nó giống như muốn xé rách cả thân hình Lâm Phong, trong hư không cũng có vài đạo hắc ám xẹt qua.
– Lực lượng thật mạnh!
Ánh mắt Lâm Phong ngưng trọng. Yêu lang lợi trảo móc xuống tựa như có một cổ gió lốc hủy diệt màu đen ập xuống dưới, xoắn giết hết thảy. Lâm Phong tự nhiên có thể cảm cảm nhận lực lượng mạnh yếu của đối phương. Chỉ thấy hắn vung quyền trực tiếp xuyên thủng yêu lang lợi trảo, phá nát thân thể yêu lang. Nhưng trong khoảnh khắc, thân thể yêu lang biến thành một tia hắc ám ma quang, tiêu tán trong hư không, không có huyết nhục. Một màn này khiến đồng tử Lâm Phong co rút lại nhìn chằm chằm phía trước. Hắc ám ma quang hội tụ, yêu lang lần nữa tái hiện, con ngươi lãnh liệt nhìn chằm chằm hắn khiến Lâm Phong cảm giác được hàn ý chạy dọc sống lưng.
– Đây là quái vật gì?
Lâm Phong lẩm bẩm một tiếng. Chỉ thấy yêu lang lại lần nữa giết tới, chẳng qua lúc này Lâm Phong không có lại đánh nổ nó mà duỗi tay thành chưởng, nháy mắt chộp tới yêu lang, tóm chặt lấy nó. Lập tức, một cổ cắn nuốt lực lượng kinh khủng từ trong cơ thể Lâm Phong xuất hiện, tựa như một cái đầu lâu hắc ám từ thân thể hắn chui ra, trong nháy mắt nuốt chửng yêu lang, rồi lại lần nữa chui vào trong cơ thể hắn, dung nhập vào trong huyết mạch.
– Không phải yêu thú thật sự.
Lâm Phong nuốt chửng yêu lang rồi vẻ mặt chợt hiểu ra. Yêu lang kia không hề có huyết nhục, không phải yêu thú chân chính.
– Đương nhiên không phải yêu thú thật sự, đây là trận yêu.
Lúc này, một đạo thân ảnh đạp không mà đến, rõ ràng là Dương Tiêu theo sau hắn nãy giờ. Lâm Phong nhìn về phía đối phương, chỉ nghe Dương Tiêu nói:
– Mộc Phong, động thiên này là tiểu thế giới của một vị tiền bối Thiên Trận Kỳ Phủ.
Tiên nhân này có được đại trí tuệ, cùng với thiên phú sáng tạo. Hắn bất mãn đối với trận đạo cực hạn hiện tại nên muốn vì trận khai linh. Bởi vậy, hắn lấy trận pháp dựng dục sinh linh, lấy trí tuệ siêu việt sáng tạo trận đạo thánh linh, cũng là trận yêu mà ngươi chứng kiến.
– Dã tâm thật lớn, người này tuyệt đối là kỳ tài ngút trời, tự mình mở ra một lĩnh vực.
Lâm Phong cả kinh, kỳ nhân Thiên Trận Kỳ Phủ xuất hiện lớp lớp. Càn Phủ động thiên tiền bối này nghe đồn chính là trận tượng có thể so với cổ Thánh, tràn ngập trí tuệ cùng sáng tạo, lại có thể vì trận khai linh.
– Chẳng qua đây chỉ là Hậu thiên sinh linh, chung quy không có lợi hại như Tiên thiên sinh linh.
Tổ tiên Thiên Trận Kỳ Phủ có di ngôn. Nếu trận pháp có thể tự dựng dục sinh linh, đó là trời sinh trận tượng, trăm vạn năm khó gặp, có thể ngộ không thể cầu. Tiền bối lưu lại nơi này nhiều trận mỏ như vậy, thậm chí có một chút trận mỏ cực kỳ đáng sợ, chính vì hy vọng có thể chứng kiến Tiên thiên trận linh.
– Bên trong trận đạo lại có nhiều học vấn như vậy.
Lâm Phong thầm nghĩ. Tiên thiên trận linh, Hậu thiên chú linh, tất cả đều là trận đạo kỳ sự. Nếu hắn không có đi vào Thiên Trận Kỳ Phủ, hắn tuyệt đối không thể nào biết được những tri thức trận đạo này. Chẳng qua hắn vẫn còn có chút hoài nghi, trận pháp thực sự có thể dựng dục ra sinh linh hay sao? Chẳng lẽ tiền bối Thiên Trận Kỳ Phủ lại muốn lừa gạt hậu nhân? Dù sao, chuyện này chỉ là đồn mà thôi.
– Đa tạ chỉ giáo.
Lâm Phong nở nụ cười. Cước bộ hắn lại lần nữa bước ra, hướng tới phương xa mà đi. Dương Tiêu nhìn chằm chằm bóng dáng Lâm Phong, trong ánh mắt hiện lên một đạo lãnh quang. Trong hư không, có yêu thú xoay quanh rõ ràng là một đầu trận ưng, trong giây lát giết tới Dương Tiêu. Dương Tiêu hừ lạnh một tiếng, bàn tay run lên. Nhất thời, khủng bố trận quang bay múa rồi đột nhiên hóa thành tơ máu đáng sợ bắn tới trận ưng. Đồng thời, mi tâm hắn bắn ra một chùm tia sáng cực kỳ đáng sợ, xuyên qua đầu trận ưng. Chỉ sau một lát, trận ưng kia hoàn toàn hóa thành hư vô, tan thành mây khói.
– Lợi hại.
Lúc này, chỉ nghe một đạo thanh âm truyền đến, ánh mắt Dương Tiêu liếc qua thấy Tử Đế đạp không đi đến chỗ này.
– Ngươi tới làm gì?
Dương Tiêu nhìn thấy Tử Đế, đạm mạc nói.
– Dương Tiêu, ngươi cố ý nói cho Lâm Phong ta sẽ đối phó hắn, mục đích khiến hắn ở lại bên cạnh ngươi.
Đáng tiếc, hắn tựa hồ cũng không cảm kích, đi cùng ngươi cũng không muốn, lại càng không để ngươi nắm rõ thực hư của hắn. Ngươi muốn tìm được hắn, chỉ sợ không có dễ dàng như trong tưởng tượng đâu. Dù sao người này sâu không lường được, một chưởng của ta vẫn không thể khiến hắn trọng thương. Tử Đế nhàn nhạt cười nói, khiến Dương Tiêu nhướng mày, lạnh nhạt đáp:
– Thì tính sao?
Hay ngươi muốn can thiệp chuyện của ta?
– Dương Tiêu, trong Thiên Trận Kỳ Phủ mỗi người đều kính ngươi sợ ngươi, ngay cả các trưởng bối cũng căn dặn đệ tử tránh ngươi thật xa, còn cố ý để ngươi lập lời thề không được sử dụng thiên phú của mình trong Thiên Trận Kỳ Phủ giết hại đồng môn.
Chẳng qua lần này tiến vào động thiên, xem ra bệnh cũ của ngươi lại muốn tái phát. Đương nhiên, chỉ cần ngươi không đối phó những người khác, chuyện của người nọ, ta sẽ không quản, thậm chí còn có thể giúp ngươi một tay. Tử Đế nhàn nhạt cười nói. Cảnh này khiến thần sắc Dương Tiêu ngưng trọng, Tử Đế tiếp tục nói:
– Ta biết bất luận ngươi làm cái gì, lấy thiên phú của ngươi, chư tiền bối Càn Phủ đều sẽ bao che.
Nhưng bọn họ không có khả năng ra tay giúp ngươi làm cái gì, đó là chuyện của riêng ngươi. Cho nên ngươi hợp tác với ta mới có lợi nhất.
– Ngươi muốn được cái gì?
Dương Tiêu nhìn thấy Tử Đế, lãnh đạm nói.
– Ta muốn ngươi cùng ta chia sẻ hết thảy mọi thứ tìm được trên người hắn.
Tử Đế nhàn nhạt nói khiến Dương Tiêu cười lạnh một tiếng:
– Buồn cười!
Tử Đế, ngươi tốt xấu là cường giả đại Đế, vậy mà còn mơ ước đồ của Vũ Hoàng?
– Ngươi sai rồi, sở học võ đạo không có giới hạn.
Người này thiên phú lợi hại, khắc trận mạnh mẽ, tất nhiên có chỗ kinh người. Huống hồ, ngươi cùng ta hợp tác, đối với ngươi không có gì tổn thất. Trước Cửu Tiêu Hội Ngộ, ngươi có thể lần nữa mạnh mẽ đề thăng thực lực lên một cấp bậc, chẳng phải càng tốt sao?
– Tử Đế, ngươi thực âm hiểm.
Dương Tiêu lạnh nhạt nói.
– Như nhau mà thôi.
Tử Đế cười nhạt đáp lại, hai người giống như đạt thành hiệp nghị nào đó. Những chuyện này Lâm Phong cũng không biết. Lúc này, thân hình hắn buông xuống tại một tòa mỏ quặng. Trước mặt hắn, chỉ thấy bên trong mỏ quặng có cái gì giống như đang mấp máy. Lập tức, chỉ thấy một khoáng thạch khổng lồ văng ra. Răng rắc một tiếng, trận khoáng thạch vỡ nát rơi xuống bên dưới. Trong khoáng thạch xuất hiện một con nhện màu vàng rất lớn, ánh mắt đều là màu vàng. Hơn nữa, toàn thân con nhện màu vàng này lại chứa từng đợt hắc ám ý chí.
– Lại là trận yêu.
Ánh mắt Lâm Phong ngưng trọng. Chỉ thấy con nhện hướng về phía trước, Lâm Phong cảm thấy hư không quanh người có quang văn chói sáng hóa thành một lưới lớn màu vàng quấn hắn trong đó. Mỗi một sợi tơ đều vô cùng chắc chắn, khiến người không thể đào thoát. Hơn nữa, trận này còn đang không ngừng diễn hóa, muốn hoàn toàn trói chết Lâm Phong bên trong.
– Trận yêu này còn có thể sử dụng trận pháp?
Trong lòng Lâm Phong có chút rung động. Trận… như thế nào trở thành trận linh… Lâm Phong quả thực rất muốn biết. Tuy nói hôm nay Lâm Phong gặp được trận đạo kỳ diệu, bản thân hắn cũng có thể lấy trận khắc yêu. Nhưng mà hắn lại cảm thấy thứ kia dù sao cũng là trận, không phải yêu thú chân chín. Nhưng mà những chuyện trước mắt tựa hồ muốn phá vỡ nhận thức của hắn.
– Muốn sinh ra sinh linh thì phải dựng hồn.
Trận này… có hồn sao? Thần sắc Lâm Phong hiện lên lãnh quang, lợi kiếm trên người khủng bố xé mở hết thảy, những sợi tơ quấn quanh hắn không ngừng bị kiếm kình xé rách.
Chương 2124: Thần thú bảo vệ
Lâm Phong từng cảm thụ qua Vô Thiên Kiếm kiếm linh, nhưng mà kiếm linh vẫn do kiếm hồn dựng dục mà sinh.
Kiếm hồn lại do linh hồn kiếm giả dưỡng dục. Còn trận nếu không có linh hồn võ tu nhân loại dẫn dắt, phải như thế nào hình thành sinh mệnh Linh Thể? Vì thế nên Lâm Phong mới hoài nghi. Lâm Phong xé mở mạng nhện lại sâu sắc cảm nhận được mạng nhện chắc chắn.
Chân hắn bước ra, lao thẳng đến chỗ con nhện. Nhưng mà chỉ thấy con nhện há mồm phun ra từng đạo ánh sáng chói lọi bao phủ khắp không gian, đồng thời còn cực kỳ sắc bén giống như mũi kiếm có thể giết người, xuyên thủng thân thể võ tu. Chẳng qua Lâm Phong tại Vũ Hoàng cảnh này cơ hồ đao thương bất nhập. Bàn tay xé mở hết thảy, tiến thẳng về phía trước. Tiếng gió gào thét, thân thể hắn dừng trên lưng con nhện, cước bộ hung hăng dẫm xuống một bước. Răng rắc! Tiếng vang đáng sợ truyền ra, thân thể con nhện giống như muốn vỡ nát.
Đồng thời, thần hồn lực lượng Lâm Phong mạnh mẽ nhảy vào giữa mi tâm nó. Quả nhiên, tại chỗ sâu trong não đối phương có một chút ánh sáng, chính là chu hồn.
– Quả nhiên, trận yêu này cũng có hồn!
Nhưng trận yêu chi hồn như thế nào dựng dục sinh ra, chẳng lẽ thực sự do trời sinh? Lâm Phong bắt đầu sinh ra một chút hoài nghi với lời nói của tổ tiên Thiên Trận Kỳ Phủ, Đương nhiên, hắn hoài nghi hoàn toàn do cảm giác chính mình, không có gì lý do cả. Thiên Trận Kỳ Phủ cường giả vô số, bọn họ tất nhiên cũng phát hiện chuyện này, nhưng vẫn tin tưởng rằng di ngôn tổ tiên.
Dù sao, hiện tượng kỳ dị không thể giải thích có rất nhiều, huống chi trận yêu trước mắt chính là ví dụ rõ ràng nhất. Trên người Lâm Phong, từng đợt từng đợt khí tức kỳ diệu tỏa ra, trong khoảnh khắc bao trùm kia con nhện lại. Lập tức, chu trận yêu biến mất không thấy. Nó đã có hồn, hẳn có thể khống chế được. Lâm Phong tiếp tục đi về phía trước, hướng đến chỗ sâu trong thế giới này. Trên đường, hắn lại gặp không ít trận yêu, thậm chí có một vài trận yêu phi thường lợi hại có thể khắc trận, giống như trời sinh.
Bọn chúng đều không ngoại lệ, toàn bộ đều bị Lâm Phong thu vào trong thế giới vũ hồn, để xem về sau có khi dùng tới. “Huyệt.” Giờ phút này, ánh mắt Lâm Phong nhìn xuống bên dưới. Chỉ thấy phía trước, có một ngôi mộ, phía trước có một tấm bia đứng sừng sững. Nếu chỉ vẻn vẹn như thế vẫn sẽ không khiến người chú ý, nhưng mà điều đặc biệt là phía trước mộ bia lại có trận yêu bảo vệ,
– Phương đông thanh long, phương tây Bạch Hổ, phương nam chu tước, phương bắc Huyền Vũ.
Nơi này là khu vực trung tâm của tòa trận mỏ. Tứ đại hộ vệ trận yêu lại là ngũ hành thần thú, duy chỉ thiếu trung ương hành thổ. Bởi vì nơi này có một mảnh hoàng thổ phía sau mộ bia, cũng không biết mộ huyệt của ai. Chẳng qua vào lúc này, bốn trận yêu tất cả đều mắt lộ hung quang nhìn chằm chằm từng đạo thân ảnh phía trước. Đó là võ tu bước vào phiến tiểu thế giới Thiên Trận Kỳ Phủ này.
Rất hiển nhiên, bọn họ đều muốn nhìn bên trong mộ huyệt cất giấu cái gì nên cùng bốn trận yêu giằng co. Rốt cục, có một người phiêu động, đạp không đi về phía mộ huyệt. Nhưng mà khoảnh khắc hắn vừa động, bảo vệ phương Tây Bạch Hổ cũng động theo. Bạch Hổ đứng ngạo nghễ trên hư không, con ngươi lạnh như băng nhìn chăm chú người trước mắt. Trên thân tỏa ra phong duệ chiến ý, tựa như một tôn chiến linh thần thú.
– Chúng ta là đệ tử Thiên Trận Kỳ Phủ đến đây chiêm ngưỡng mộ huyệt tiền bối, mong rằng chư yêu nhường đường!
Thiên Trận Kỳ Phủ cường giả kia mở miệng nói, nhưng mà Bạch Hổ chỉ lạnh lùng theo dõi hắn, chẳng hề để ý, người nọ hừ lạnh một tiếng, bàn tay vung ra phía trước khiến cho hư không phát ra một đạo tiếng vang, chưởng ấn vỗ tới vị trí Bạch Hổ.truyện Kiếm Hiệp
Bạch Hổ rít gào một tiếng, phun ra một đạo ánh sáng màu vàng kim. Một tiếng oanh long truyền ra, chưởng ấn lập tức vỡ vụn. Võ tu kìa hừ lạnh một tiếng, phá không oanh ra quyền mang. Trong khoảnh khắc nắm tay bạo ngược hóa thành nghìn vạn ập tới Bạch Hổ, xuyên thủng đạo uy tràn ngập, giống như muốn phá nát hư không.
Người công kích Bạch Hổ kia không ngờ là một Đại Đế chưởng khống đạo ý. Mà không chỉ có hắn, những người đang đứng chung quanh đều là Đế cảnh cường giả, thực lực đáng sợ.
Bạch Hổ gầm vang, kim sắc quang mang đại phóng, một mảnh thiên địa giống như biến thành kim quang đáng sợ, hóa thành kim sắc hổ vương hướng đến tám phương giết qua. Thiên địa rung chuyển, trong lòng tất cả mọi người đều run rẩy dữ dội. Bọn họ bước vào cảnh giới trận đạo tông sư, cũng không thể làm được nhất niệm hóa trận. Nhưng mà trận yêu Bạch Hổ hộ vệ này lại giống như có trời sinh năng lực, thực lực cực kỳ khủng bố.
– Đây là Đế cấp trận yêu.
Lâm Phong rung động trong lòng. Bạch Hổ nổi giận hướng về phía phía trước, kim sắc quang hoa hóa thành màn trời bao phủ khắp thiên địa bên trong. Đế cảnh cường giả sắc mặt khó coi, điên cuồng xuất ra thần quyền, xuyên thủng hết thảy áp bức. Bạch Hổ vẫn gào thét giận dữ không dứt, trận quang ngập trời, hư không tựa như có lốc xoáy hủy diệt màu vàng đè ép xuống, vô cùng vô tận lực lượng oanh giết người nọ.
– Thật đáng sợ, cường giả Đế cảnh không cường đại bằng Bạch Hổ a.
Lâm Phong rung động. Chỉ thấy cường giả Đế cảnh muốn khắc trận đạo, trận quang không ngừng đan vào nhau. Nhưng mà Bạch Hổ khắc trận quá nhanh, tiếng gầm liên tục, trận văn tung hoành trong thiên địa. Rất nhanh, phiến hư không kia trở thành một nhà giam vô hình. Những Đế cảnh cường giả khác đều lui về phía sau, sắc mặt cực kỳ khó coi. Bọn họ đã sớm nghe nói trong Càn Phủ động thiên có một ít trận yêu hộ vệ lợi hại khiến người ta sợ hãi, không nên trêu chọc, nhưng bọn họ lại không tin. Hôm nay chính mắt chứng kiến, trong lòng bọn họ thực sự vô cùng chấn động.
– Không giúp hắn sao?
Có người thần sắc cứng ngắc mở miệng hỏi. Ánh mắt nhìn về phía Đế cảnh cường giả kia đang bị nhốt trong trận.
– Ngươi không chứng kiến ba tôn trận yêu hộ vệ khác như hổ rình mồi à?
Mọi người nhìn chằm chằm Thanh Long Chu Tước cùng với Huyền Vũ, đôi mắt ba tôn trận yêu hộ vệ đều cực kỳ đáng sợ, tựa như muốn nuốt chừng bọn họ.
– Giúp ta!
Người bị nhốt vào trận hét lớn một tiếng nhưng không ai cứu hắn. Trận pháp điên cuồng chồng lên ngày càng đáng sợ, hy vọng chạy trốn của hắn càng ngày càng nhỏ. Cuối cùng, tên kia bị Bạch Hổ nuốt lấy, cắn vào trong miệng, máu tươi theo khoé miệng của nó rơi xuống nhìn thấy rợn người. Trái tim đám người vây xem cũng rung động, hàm răng Bạch Hổ còn đẫm máu đang nhìn chằm chằm bọn họ có vẻ càng thêm dọa người. “Vù…” Lâm Phong thở sâu một hơi, trong lòng thâm hô lợi hại. Hắn suy nghĩ nếu vừa rồi hắn cùng người bị giết kia đổi vị trí, liệu có thể thoát khỏi tử ngục đó không?
– Tứ đại thần thú bảo vệ mộ phần Thánh Đế, thân nhân huyết mạch của tổ tiên trận tượng.
Vậy mà các ngươi cũng dám tính toán. Dương Tiêu bước chân nhẹ nhàng, ánh mắt nhìn về phía mọi người, nhàn nhạt nói.
– Càn Phủ động thiên cũng không có quy định tiến vào động thiên không thể làm cái gì.
Chỉ cần có thể, chúng ta muốn làm gì thì làm! Có người đáp lại. Càn Phủ động thiên này ngoại trừ tìm không thấy mộ phần của tổ tiên trận tượng. Không ít phần mộ huyết mạch thân nhân cùng thế hệ của hắn cũng tồn tại. Chẳng qua những mộ phần này đều bị trận yêu đáng sợ bảo vệ, rất ít người có thể đắc thủ.
– Vấn đề là… các ngươi động được sao?
Dương Tiêu âm lãnh cười nói khiến đám người sắc mặt khó coi. Vừa rồi người nọ chết đã đủ chứng minh điều này.
– Ha hả… Dương Tiêu, ngươi cũng không cần phải nói những lời này!
Nếu ngươi có cơ hội, chỉ sợ sẽ so với chúng ta làm càng quyết tuyệt. Thiên Trận Kỳ Phủ, ai chẳng biết ngươi là ai. Có người cười khẩy nói khiến mọi người cũng âm thầm gật đầu. Dương Tiêu gia hoả này, từng làm nên một sự tình động trời trong tám mươi mốt phủ. Cuối cùng chín đại Chí Tôn Phủ phải tự mình hạ lệnh cấm hắn.
– Ha ha, các ngươi hình như rất hiểu biết ta nha!
Dương Tiêu nở nụ cười nói.
– Các ngươi nói đúng!
Chỉ cần có cơ hội, ta cũng sẽ liệp sát bảo vệ trận yêu. Hơn nữa, hiện tại đang có cơ hội như vậy.
– Hửm?
Mọi người nghe được lời Dương Tiêu, khóe mắt khẽ co rút lại lại. Lập tức có người nói:
– Dương Tiêu, ngươi nói thế có ý gì?
– Ta có biện pháp đối phó đám trận yêu bảo vệ này, đương nhiên cần chư vị phối hợp.
Dương Tiêu đáp lại.
– Sau đó thì sao?
Trong lòng mọi người khẽ nhúc nhích. Bọn họ đều muốn nhìn thử mộ huyệt do đại trận yêu hộ vệ bảo vệ này rốt cuộc có cái gì bên trong.
– Chẳng qua trước đó… các ngươi trước phải giúp ta làm một chuyện.
Dương Tiêu nói.
– Chuyện gì?
Mọi người cau mày, gia hoả này xem ra không có ý tốt.
– Giúp ta, bắt người này.
Dương Tiêu ngón tay chỉ hướng Lâm Phong. Nhất thời, ánh mắt mọi người đổ về phía hắn, thần sắc lộ ra nghi hoặc. Bắt một tên Vũ Hoàng cảnh không ngờ khoa trương như thế, còn cần bọn họ hỗ trợ xuất thủ? Mà ánh mắt Lâm Phong cũng khẽ co rút lại, con ngươi hiện lên một đạo hàn mang sắc bén. Dương Tiêu này quả nhiên không có ý tốt, không ngờ muốn bắt hắn. ” Dương Tiêu, Mộc Phong ta hình như cùng ngươi không thù không oán. Hơn nữa, ngươi mời ta tiến vào Càn Phủ, chính là mời như thế này sao?” Lâm Phong lạnh như băng nhìn chằm chằm Dương Tiêu, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một trận văn.
– Ta nghĩ các hạ sẽ không đáp ứng thỉnh cầu của mình, cho nên đành phải trước tiên bắt ngươi đã, sau đó lại từ từ thuyết phục.
Dương Tiêu cười. Thân thể Lâm Phong chợt động, giống như bị một cỗ gió lốc bao vây, bỏ chạy về phía xa. “Giết!” Tử Đế âm lãnh quát một tiếng, giẫm một bước trên hư không, khủng bố Phần Hỏa đạo uy tràn vào trong cơ thể Lâm Phong, khiến hắn cảm giác cả người tràn ngập khí tức hỏa diễm bạo ngược, trong mắt không khỏi phóng thích sát ý lạnh như băng.
– Hắn muốn đi vào bên trong đế huyệt, tranh thủ bắt hắn.
Dương Tiêu quát một tiếng, cước bộ đuổi theo Lâm Phong, con ngươi đám người co rút lại, thân hình cũng lóe lên, giống như cuồng phong đuổi giết Lâm Phong. Một khi Dương Tiêu đã nói như vậy, trước tiên cứ bắt giữ người này, để xem Dương Tiêu có tuân thủ hứa hẹn không. Trên người Lâm Phong, pháp tắc lực lượng khủng bố giống như toàn bộ hóa thành hư không cùng với cuồng phong pháp tắc lực lượng, tại phía sau hắn không ngừng diễn hóa. Đồng thời, vũ hồn thế giới pháp tắc cũng điên cuồng tràn ra, sau lưng hình thành một đôi cánh chim rất lớn Cánh chim chớp động, cuồng phong cùng hư không pháp tắc lực lượng đồng thời xẹt qua không trung, thân thể hắn nhanh đến nông nỗi không thể tin được, giống như Tề Thiên Đại Thánh nhảy lên cân đẩu, mỗi bước đều vượt qua khoảng cách khủng bố.
– Tốc độ thật nhanh!
Dương Tiêu này trời sanh tính cẩn thận, có ta và hắn liên thủ vẫn lo lắng, thừa dịp vừa rồi cơ hội mượn sức chư Đế. Nhưng không ngờ người này vẫn nhanh như vậy. Tử Đế chứng kiến một màn này trong lòng âm run rẩy. Dưới chân hắn cũng sinh ra trận văn, nhanh chóng đạp không mà đi.
Chương 2125: Sát thần
Dương Tiêu tăng tốc độ, chân đạp hư không trận quang, thân hình hắn cũng được bao bọc bên trong quang hoa trở nên mờ mờ ảo ảo, cực kỳ không chân thực.
Hắn rất nhanh đuổi theo Tử Đế, hơn nữa tiếp tục truy kích Lâm Phong. Cảm giác được chùm tia sáng bên cạnh gào thét, Tử Đế trong lòng thầm mắng:
– Càn Phủ đối với Dương Tiêu thật tốt a, biết hắn thủ đoạn tà ác, chuẩn bị sẵn cho hắn bảo bối chạy trốn.
Dương Tiêu tại trong Thiên Trận Kỳ Phủ có địa vị cực cao, so với Diệp Khuyết, Tà Mâu còn cao hơn một chút, tự nhiên thực lực cũng mạnh vài phần. Mà Dương Tiêu bản thân sở tu cực quang có thể nói cực kỳ tinh thâm, tinh thông vạn gia phương pháp.
Chẳng qua hắn cũng sẽ không tham lam, chỉ sử dụng loại lực lượng chính mình am hiểu nhất, bình tĩnh điệu thấp. Sở dĩ hắn tinh thông vạn gia phương pháp nguyên nhân do thiên phú của hắn, có thể tách lấy trí nhớ người khác mà dùng. Loại thủ đoạn này cực kỳ tàn nhẫn đáng sợ, bởi vì người bị hắn tách trí nhớ đều trở thành kẻ ngu ngốc.
Trước kia tại trong Thiên Trận Kỳ Phủ đã xuất hiện qua không ít chuyện như vậy, hơn nữa người bị tách trí nhớ người hầu hết đều là nhân vật lợi hại. Không phải như vậy Dương Tiêu chẳng muốn động tay. Mấy lần đầu tiên, Thiên Trận Kỳ Phủ thậm chí không biết là ai, mãi đến sau này mới điều tra ra Dương Tiêu làm.
Nhưng có Càn Phủ che chở khiến Dương Tiêu có đặc quyền không chết, không ai dám xử trí hắn. Về sau chuyện này lại phát sinh vài lần, những Chí Tôn Phủ khác rốt cục bạo nộ khởi binh vấn tội. Bọn họ định ra thiết luật nếu như Dương Tiêu còn dám xuống tay với thiên tài nhân vật trong phủ của bọn họ tất sẽ giết không tha, lúc này mới ngăn Dương Tiêu tiếp tục săn mồi.
Thời điểm Dương Tiêu chứng kiến Lâm Phong, bệnh cũ của hắn có vẻ lại tái phát. Hắn muốn tách lấy trí nhớ Lâm Phong để dung nhập vào trí nhớ của mình. Loại thủ đoạn này thực sự phi thường đáng sợ, Lâm Phong vốn là nhân vật thiên tài, một khi toàn bộ trí nhớ của hắn bị Dương Tiêu nắm trong tay, khó có thể nghĩ Dương Tiêu sẽ có tiến bộ khủng bố đến mức nào.
Bởi vì Dương Tiêu có loại thiên phú thủ đoạn đặc thù này mới khiến cho hắn dù không có thiên phú tu luyện cao mà lại khiến cho nhân vật cùng thế hệ không thể cùng hắn chống lại, chỉ ngoại trừ một người. Kẻ kia chính là trời sinh trận linh thể chất, tương tự với trận mỏ chi linh trong truyền thuyết .
Ngoài ra, hắn còn sở hữu thiên phú trận đạo tuyệt luân, có thể gọi kỳ tài ngút trời mà Thiên Trận Kỳ Phủ thật vất vả mới tìm được. Trận đạo năng lực của hắn tuyệt đối là Vũ Hoàng đệ nhất nhân trong Thiên Trận Kỳ Phủ, mặc dù rất nhiều Đế cảnh nhân vật cũng kém xa không bằng hắn. Lâm Phong tốc độ đã cực kỳ đáng sợ, nhưng mà Dương Tiêu vẫn truy kích được hắn. Chỉ thấy một huyết tuyến hướng tới Lâm Phong phun ra, khiến cho đồng tử hắn co rút lại.
Lâm Phong gian nan xoay người đánh ra một đạo Phù Thế Ấn về phía Dương Tiêu, càn khôn đều bị bao phủ, vô cùng uy áp đè ép xuống khiến Dương Tiêu không chỗ tránh né. “Ông.” Thân thể Dương Tiêu được trận quang bao phủ, trong khoảnh khắc biến mất không còn tung tích, rồi đột ngột xuất hiện không xa Lâm Phong, vô số huyết tuyến đánh về phía hắn.
Con ngươi Lâm Phong tối đen lạnh như băng tử ý mãnh liệt, từng cỗ nguyền rủa lực lượng thánh linh hiển hóa, trong nháy mắt cuồn cuộn giết tới phía trước. Cùng lúc đó, Lâm Phong giận dữ hét một tiếng, âm ba cùng nguyền rủa lực lượng đồng thời ăn mòn não hải Dương Tiêu. Bàn tay hắn đánh ra một đạo công kích đáng sợ, ngăn cản thế công của huyết tuyến Lâm Phong lại lần nữa bóp vỡ trận văn, thân ảnh hắn đột ngột xuất hiện trước người Dương Tiêu, vô thượng pháp tắc khủng bố gào thét đè ép tới Dương Tiêu, nhất kiếm hàn quang trảm hư không, tựa như muốn xé tan hết thảy.
“Độn.” Dương Tiêu đột ngột hóa thành hư vô, cuồng phong xoay chuyển, thân thể hắn xuất hiện tại trước người Lâm Phong. Mi tâm hắn phóng thích ra từng đạo ánh sáng đáng sợ bắn tới não hải Lâm Phong. Một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm xuất hiện, Lâm Phong cảm giác trí nhớ điên cuồng dao động, đầu đau như muốn nứt ra, thần hồn đảo điên thác loạn.
“Tử.” Đôi mắt Lâm Phong giống như muốn xuyên thấu não hải Dương Tiêu, tử vong lực lượng vô cùng khủng bố như muốn phá nát thần trí hắn. Hai người công kích đều cực kỳ nguy hiểm, cũng đều tinh thông trận đạo năng lực, thủ đoạn công kích đối phương vừa nhanh vừa tàn nhẫn. Nếu đổi lại kẻ khác chỉ sợ đã sớm bị bọn họ giết chết.
Lực lượng đáng sợ giết về phía đối phương, trên tay Lâm Phong xuất hiện một đạo chưởng ấn, Dương Tiêu chỉ cảm thấy như một tòanúi cao nặng nề đè xuống, thân thể đều trở nên hít thở không thôn. Chỉ thấy hắn xuất ra một đạo trận quang, thân thể mượn cổ lực lượng kia lui về phía sau, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên đoán không sai.
Thiên phú Lâm Phong đáng sợ như vậy, thiên tài trong Thiên Trận Kỳ Phủ chỉ sợ cũng chỉ có mỗi cái tên sở hữu Trận Linh Thể có thể sánh được, điều này càng làm cho hắn thêm kiên định quyết tâm cướp lấy trí nhớ đối phương. Lúc này, đám người Tử Đế cũng truy kích đến. Chỉ thấy Tử Đế duỗi tay hư không một trảo, hỏa diễm bao vây lấy thân thể Lâm Phong, một cỗ đạo uy đáng sợ bao phủ khiến cho cả thân hình Lâm Phong giống như cũng tùy thời đều có thể bị thiêu cháy.
– Chạy đi đâu!
Phía sau Lâm Phong có trận quang đan vào rồi đột ngột xuất hiện một tòa lao tù, nhốt lấy thân thể hắn bên trong. Nhất thời, mọi người xung quanh đều lộ ra nụ cười lạnh, người này không ngờ muốn ngay trước mặt bọn họ chạy thoát, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy? Nhưng mà bọn họ chứng kiến Lâm Phong hướng phía trước đạp từng bước, nắm tay tràn ngập lực lượng bạo tạc đánh nát lao tù. Sau đó hắn lại lần nữa dẫn động trận phù của chính mình, thân ảnh trong khoảnh khắc xuất hiện tại chỗ khác.
– Trận phù này sử dụng vật liệu gì khắc chế, không ngờ có thể lặp lại sử dụng?
Hay hắn khắc chế rất nhiều trận phù lưu trữ để dùng bảo mệnh? Thần sắc bọn người Dương Tiêu ngưng trọng, vô cùng khó coi. Bọn họ làm tới như vậy không ngờ vẫn bị đối phương chạy mất, có lý nào như thế?
– Truy Dương Tiêu âm lãnh quát một tiếng, tốc độ hắn nhanh nhất, trận quang bao phủ lên lại một lần nữa biến mất không thấy đâu.
Tốc độ Lâm Phong cực nhanh, hơn nữa chỉ trong thời gian ngắn ngủn lại tiếp tục dẫn động trận phù. Hắn tuy rằng sức chiến đấu mạnh mẽ, những vẫn chưa cho rằng mình có năng lực đối phó nhiều Đế cảnh cường giả như vậy. Huống hồ nơi này là Thiên Trận Kỳ Phủ, Dương Tiêu đuổi giết hắn là ý của chính hắn mà không phải của Thiên Trận Kỳ Phủ, nhưng nếu như hắn bại lộ mọi thứ, thái độThiên Trận Kỳ Phủ lại khó mà nói rồi. Chẳng qua, Lâm Phong hắn tiến vào Thiên Trận Kỳ Phủ vốn rất mạo hiểm, huống hồ giờ phút này còn tiến nhập Càn Phủ đệ nhất động thiên của Thiên Trận Kỳ Phủ. Đối với nguy cơ, hắn tự nhiên sớm có dự đoán, nhưng không ngờ nhanh như vậy mà thôi. Lâm Phong rất nhanh lại bị Dương Tiêu bám theo, chỉ thấy Dương Tiêu hét lớn một tiếng:
– Ai giúp ta ngăn lại người này, Dương Tiêu tất nhiên có trọng tạ.
Thanh âm giống như sấm sét nổ vang giữa thiên địa, khiến cho người dù ở xa cũng có thể nghe được. Lâm Phong đang chạy như điên đột nhiên nhìn thấy một đạo thân ảnh đánh tới, chém ra một kiếm. Đế kiếm ánh sáng vô cùng chói mắt, khiến cho mắt hắn vô cùng đau nhức.
Một kiếm chém xuống lại hóa thành trăm ngàn chùm sáng, mỗi tia sáng đều mang theo nguy hiểm trí mạng. Lâm Phong lại lần nữa dẫn động trận phù, biến mất ngay tại chỗ, nhưng mà sau đó vẫn liên tục có người ngăn cản đường đi hắn. Chỉ thấy một cổ ấn phiêu đãng tiến đến, đạo uy đáng sợ hoành hành trong cơ thể Lâm Phong, khiến hắn buồn bực hừ một tiếng, cơ thể có chút lảo đảo nghiêng ngả. Một đường chạy trốn, một đường chặn giết, con ngươi Lâm Phong lạnh thấu xương, sát khí ngập trời.
– Ai dám ngăn ta, giết!
Lâm Phong chợt quát một tiếng, cuồng ngạo thanh âm chấn động thiên địa. Trên người hắn cửu long rít gào, gió lốc nổi lên. Đồng thời, vô tận phong duệ khí tức từ trên người hắn phát ra, chính là khí tức binh vương đáng sợ đến cực điểm, vô kiên bất tồi. Cự đại trận dực vẫn điên cuồng vũ động khiến thân thể hắn không ngừng xẹt qua thiên địa hư không.
Phía trước, một người ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong rục rịch. đồng tử Lâm Phong lạnh như băng, Hư Vô Kiếm Kinh nở rộ, hư vô Tử Vong Chi Kiếm điên cuồng giết ra. Lâm Phong không chút do dự chém ra một kiếm, không gian như ngưng đọng, nhất kiếm kinh thiên. Một kiếm chém xuống, người nọ ngay lập tức bị trảm sát, thi cốt vô tồn.
Vũ Hoàng đỉnh phong bình thường trước mặt Lâm Phong hiện tại không chịu nổi một kích. Tốc độ Lâm Phong không đình chỉ, phía trước một người hướng tới hắn phóng thích ánh sáng lạnh. Tử vong chi đạo hóa thành sông dài cuốn tới, đồng thời nghìn vạn màu đen Tử Vong Chi Kiếm chém giết mà ra, Phù Thế Ấn yên diệt thiên địa.
Người hướng Lâm Phong phóng thích lãnh mang điên cuồng chạy trốn. Nhưng mà thân thể Lâm Phong xẹt qua bên cạnh hắn xẹt qua tựa như yêu long cuồng khiếu, lập tức nuốt trọn thân thể hắn. Xa xa mọi người chứng kiến một màn này cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
Chỉ trong giây lát, Lâm Phong đã giết chết năm sáu người, đều là những kẻ lộ ra lãnh ý đối với hắn. Bất cứ người nào có khả năng ngăn cản hắn toàn bộ đều giết không tha.
– Làm càn!
Một vị Đế cảnh đạp không tiến đến, trên người hắn xuất hiện ngập trời khí tức ập đến chỗ Lâm Phong. Mỗi một bước chân của hắn, hư không giống như có vô số cuồng phong hội tụ, khí tức khủng bố khiến thiên địa biến sắc. Đồng tử Lâm Phong chỉ có tử vong lạnh lùng. Hắn một đường bị đuổi giết, bị đạo uy ăn mòn nhiều lần. Nếu không phải hắn có thân thể mạnh mẽ cùng thần hồn cường đại, chỉ sợ đã trở thành một khối thi cốt hoặc bị người bắt giữ, còn nói hắn làm càn?
– Giết!
Cả thân hình Lâm Phong giống như hóa thân sát thần, phương hướng không chút thay đổi, bay thẳng đến chỗ Đế cảnh cường giả hội tụ ngập trời khí thế. Trên người hắn sát khí gió lốc nổi lên, xông vào đám mây, tựa như một thanh vô thượng sát phạt lợi kiếm, thần chắn sát thần.
– Lưu lại.truyện ma
Đối diện, Đế cảnh nhân vật từng bước giẫm ra, hư không chấn động, nộ phong càn quét thiên địa có thể dễ dàng xé rách mọi thứ. Nhưng thời điểm vô tận cuồng bạo khí tức điên cuồng phóng thích, cả thân hình Lâm Phong đột nhiên biến mất không thấy. Hư ảnh vũ hồn phóng thích, cả thân hình hắn biến thành một đạo hư ảnh mơ hồ xuyên thấu hư vô, không cách nào bắt giữ. Tiếng gió vẫn gào thét, đáng sợ khí tức tàn phát hiên địa, nhưng thân thể nhân vật Đế cảnh kia đã đình chỉ bước tới, cả thân hình cứng ngắc tại một chỗ. Lúc này, thân thể Dương Tiêu xẹt qua kéo theo một trận cuồng phong, chỉ thấy thân thể Đế cảnh kia đột nhiên bị xé rách, hóa thành huyết quang tung tóe trong hư không. Một màn này khiến Dương Tiêu càng thêm cẩn thận, nhưng mà ý niệm cướp đoạt trí nhớ của Lâm Phong của hắn lại càng thêm mãnh liệt. Lâm Phong càng nguy hiểm, càng cường đại, Dương Tiêu càng muốn chiếm lấy trí nhớ của hắn, thu được năng lực của hắn!