1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 421 [Chương 2101 đến 2105]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 421 [Chương 2101 đến 2105]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2101: Rơi vào tuyệt vọng

Địa điểm trận chiến thứ hai, vùng đất mạch khoáng của Ôn gia, giống với Phùng gia, Ôn gia dùng mạch khoáng làm đài chiến đấu, chế tạo tọa ỷ dành cho bốn nhà để tại bốn phương vị, quay chung quanh đài chiến đấu, mà những người khác tiến đến quan sát, chỉ có thể đứng xa xa xem cuộc chiến.

Lúc này, phía Kinh gia, thần sắc của bọn họ đã có chút ngưng trọng, trận chiến đầu tiên thất bại, bọn họ bảo lưu lại một chút lực lượng, trận chiến này, nhất định phải thắng.

– Trận chiến đầu tiên, có ai nắm chắc là mình sẽ thắng hay không?

Một vị cường giả Kinh gia quay người lại, hỏi mọi người phía sau.

– Đợi một chút nhìn xem người xuất trướng đầu tiên của Ôn gia, xem hắn là ai, rồi đưa ra phương pháp ứng đối.

Có người mở miệng nói.

– Ừm, vô luận như thế nào, mạch khoáng của Ôn gia, từ giờ về sau, nhất định phải là của Kinh gia chúng ta.

Người của Kinh gia đang thương thảo, giờ phút này người của Ôn gia cũng đồng dạng đang thương thảo, cuối cùng, bọn họ đã quyết định người xuất chiến đầu tiên, Ôn Nghị, một trong mấy người trẻ tuổi lợi hại nhất của Ôn gia, nhưng mà nhìn thấy hắn xuất chiến, Kinh gia cũng lộ ra ý cười, một khi đã là Ôn Nghị, trận chiến này liền đã nắm chắc rồi, xem ra Ôn gia xuất động người này cũng vì không chắc chắn, không dám đưa hai người mạnh nhất ra, chỉ đang thử Kinh gia bọn họ. Kinh gia, lại có một người khoác áo choàng đi ra, sải bước lên đài chiến đấu, khiến cho mọi người trong lòng khẽ run, cường giả áo choàng kia ẩn nấp trong đám người, lúc ở Phùng gia cũng không có ai để ý, nhưng mà hiện tại mọi người lại hiểu được, đó là cường giả mà Kinh gia mời đến.

– Là Lô công tử, ly câu hạ, đầu người rơi, Ôn Nghị hỏng rồi.

Đám người trong lòng run lên.

– Ôn Nghị, nếu như không được liền xuống khỏi đài chiến đấu.

Người của Ôn gia hô lên, Ôn Nghị khẽ gật đầu, thân thể Lô công tử đã lao tới, Ôn Nghị chân đạp mạch khoáng, lốc xoáy khủng bố điên cuồng xông về phía Lô công tử, nhưng mà đã thấy ly câu câu hồn, trực tiếp xuyên qua lốc xoáy, câu lấy đầu Ôn Nghị, đồng thời, bên trong đôi mắt bắn ra tà ý câu hồn khiến lòng người run sợ. Ôn Nghị thân hình bạo lui, đồng thời trận đạo giết tới, ngăn cản đối phương, nhắm mắt lại, bay xuống khỏi đài chiến đấu, nhanh như tia chớp, hắn thế nhưng không tiếp tục chiến đấu trực tiếp buông tha cho trận đấu này, dù sao cũng chắc chắn sẽ thua, giữ lại tính mạng quan trọng hơn, kết cục cuối cùng không có gì bất ngờ, Kinh gia chiếm một trận thắng.

– Trận tranh đoạt mạch khoáng lần này, Ôn gia có chút nguy hiểm.

Chư người thầm nghĩ trong lòng, Kinh gia chiếm được chiến thắng đầu tiên, quyền chủ động hoàn toàn bị bọn họ nắm trong lòng bàn tay, xem ra lần này Kinh gia sớm có chuẩn bị, trả giá bằng đại giới cực lớn, mời nhân vật lợi hại này tới, cứ như vậy, những người lợi hại nhất của chính Kinh gia bọn họ đều giữ lại để đối phó với người của Ngu gia, tất cả mọi người đều nhìn ra được, Ngu gia, mới là mục tiêu quan trọng nhất của Kinh gia, mạch khoáng kia, trừ mạch khoáng của Kinh gia thì chính là mạch khoáng lớn nhất. Trận thứ hai Kinh gia đưa ra một hậu bối kiệt xuất, trước sắp xếp của Kinh gia, Ôn gia không thể không xuất động một cường giả thứ hai, mới có thể thắng được trận này. Nhưng mà trận này dù thua thì Kinh gia cũng rất lơ đễnh, chỉ cần ba trận mà đối phương xuất trướng đều nắm chắt phần thắng liền sẽ có ba trận thắng, ba trận thắng lợi, đã đủ đoạt được mạch khoáng. Lúc này, liền đợi xem Ôn gia đưa ra người nào. Phía Ôn gia, chỉ thấy có một tăng nhân đi ra, tăng nhân này hình như có chút tục tằng, nhưng mà sắc mặt lại tĩnh lặng, yên bình, cực kỳ bình thường.

– Người này là ai?Trước khi vào cửa điện đều phải qua mình giám sát ! Tại sao mình biết vấn đề này ư .Ừm…mình được ăn chút lộc Quan Lớn Tuần Tranh …!

Ánh mắt của đám đông sững lại, Thanh Sơn Thành, không có nhân vật này, còn Ôn gia, đương nhiên cũng không có tăng nhân.

– Ôn gia chuẩn bị buông tha cho trận này, đặt lực lượng mạnh nhất vào hai trận cuối cùng?

– Không đúng, Kinh gia hiện tại vẫn chưa lật bài, nếu như Ôn gia thật sự lưu lại lực lượng mạnh nhất cho hai trận cuối cùng, chỉ sợ chắc chắn sẽ thua.

– Ôn gia có phải giống với Phùng gia xuất hiện tồn tại cường đại ngoài dự đoán hay không?

Đám người khe khẽ nói nhỏ, mà Kinh gia giờ phút này đã có chút khó xử, trận chiến đấu này, bọn họ phải để ai lên đây?

– Chúng ta Kinh gia tiếp theo chỉ có thể xuất động ba người Kinh Nam, Kinh Bắc và hắn, trước khi lấy được trận thắng thứ hai, hắn không thể xuất chiến , Kinh Nam và Kinh Bắc, ai trong các ngươi sẽ ra chiến đấu trận này?

Một vị trung niên của Kinh gia mở miệng hỏi. Ôn gia còn có một người mạnh nhất vẫn chưa xuất chiến, phải đề phòng, cho nên, con bài chưa lật của bọn họ không thể lấy ra ở trận này, nếu không, không có ai có thể đối phó với người kia của Ôn gia, nói cách khác, trận tiếp theo mặc dù Ôn gia xuất trướng trước, muốn người nó đi ra, bọn họ chắc chắn sẽ thua, hơn nữa, không biết Ôn gia còn che giấu cường giả nào khác cho trận cuối cùng hay không, cho nên, bọn họ phải lưu lại một lá bài tẩy.

– Ta lên đi.

Kinh Nam bình tĩnh nói:

– Trận chiến đấu này cũng rất quan trọng, để ta tới hạ hắn.

– Được, ngươi đi đi.

Cường giả Kinh gia khẽ gật đầu, để Kinh Nam xuất chiến.

– Là Kinh Nam, Bàn Nhược đại sư, có thể thắng hay không?

Cường giả Ôn gia thần sắc ngưng trọng, vô cùng khẩn trương, nếu như trận này lại thua, Ôn gia bọn họ, không xong. Hắn cũng không biết, bên cạnh hắn, có Thiên Si cùng với Kiếm Manh, đã đủ để đảm bảo cho mạch khoáng của Ôn gia hắn. Kinh Nam và Bàn Nhược chiến đấu, đại khai đại hợp, Kinh Nam thiên về lợi dụng trận đạo, lại có thêm thần thông công kích, sức chiến đấu cường thịnh đáng sợ, còn Bàn Nhược bất biến ứng vạn biến, phật quang chiếu rọi, chân đạp sư thân, giống như vạn phật hộ pháp, đồng thời cầm trong tay thanh liên, tinh lọc vạn vật, trảm tội chi kiếm bổ đôi thiên địa, mặc dù không cử động, lại có thể tiêu diệt ác niệm của chư thiên, chú ngôn diệt tội dẫn thiên địa cộng minh, Kinh Nam ác chiến với hắn một lúc đã không thể kiên trì được, miệng phun máu tươi, bị đánh khỏi vũ đại, bại thật thê thảm, từ đầu đến cuối đều bị áp chế gắt gao.

– Vù, thật mạnh!

Đám người thần sắc cứng lại, tăng nhân này vậy mà lại lợi hại như thế, trong cảnh giới Vũ Hoàng không ngộ đạo, chỉ sợ người có thể thắng hắn không nhiều lắm, Kinh gia, tuy là thế gia trận đạo cường đại, nhưng chỉ có vài người ngộ đạo mà thôi, dạng nhân vật như Bàn Nhược, có thể nói không có mấy người có thể thắng hắn .

– Tốt, Bàn Nhược đại sư lợi hại.

Chư cường giả của Ôn gia trên mặt đều lộ ra ý cười sáng lạn, trận chiến này của Bàn Nhược, cơ hồ đã đặt Ôn gia vào kết cục chiến thắng, hắn làm sao có thể không kích động. So với Ôn gia, người của Kinh gia sắc mặt đều không đẹp lắm, chẳng lẽ mạch khoáng của Ôn gia, cũng không thể đoạt tới tay sao.

– Trận chiến này để ta đến đi.

Chỉ thấy một đạo thân ảnh giống như cuồng phong bắn ra, đáp xuống phía trên vũ đài, khí tức mênh mông.

– Ta đi bắt hắn.

Phía Ôn gia, một đạo khí tức xông lên tận trời, nhìn thấy người nọ, đồng tử của mọi người đều khẽ co rút, đệ nhất Vũ Hoàng của Ôn gia, Ôn Đình.

– Ôn Đình, tốt.

Kinh gia nhìn thấy Ôn Đình không ngờ xuất chiến, trong mắt không khỏi hiện lên phong mang, căn bản bọn họ đã cho rằng chắc chắn sẽ thua, không nghĩ tới Ôn Đình lại xúc động như thế, xung phong xuất chiến, cứ như vậy, chỉ cần đánh bại Ôn Đình, tiếp tục chiến đấu, vẫn như cũ có hi vọng.

– Ôn Đình.

Người của Ôn gia sắc mặt cứng đờ, nhìn thấy trên mặt cường giả Kinh gia lộ vẻ kích động, bọn họ tựa hồ cảm thấy có gì không đúng, nhưng mà Ôn Đình lúc này đã bước lên đài chiến đấu, muốn sửa đổi cũng không thể. Khi người nó cởi áo choàng, thấy rõ khuôn mặt của đối phương, sắc mặt của Ôn gia lập tức trở nên cực kỳ khó coi, là Huyết Cừu, người này am hiểu huyết chi sát phạt, một nhân vật đã rời đi từ lâu, Ôn Đình, quá xúc động , hưng phấn vừa rồi của bọn họ nhất thời không còn sót lại chút gì, có chút không xong, nếu như bọn họ biết là Huyết Cừu, bọn họ chắc chắn sẽ không cho Ôn Đình lên, như vậy chắc chắn sẽ không xảy ra sơ sót. Nhưng hiện tại chỉ có thể hy vọng Ôn Đình có thể chiến thắng Huyết Cừu. Huyết Cừu và Ôn Đình đều là cường giả ngộ đạo, thanh danh của Huyết Cừu không kém gì Thanh Sơn Khoái Kiếm, mà Ôn Đình, là một thế hệ đệ nhất của Ôn gia, hai người va chạm phi thường kịch liệt, ai cũng không chịu thua, đại chiến thảm thiết khiến cho phiến mạch khoáng kia không ngừng vỡ nứt ra, nếu như chỉ luận thực lực, Huyết Cừu hiển nhiên thắng Ôn Đình, nhưng mà Ôn Đình còn thiện trận đạo, cứ như vậy, chiến đấu vào thế giằng co , nhưng theo thời gian trôi qua, tất cả mọi người đều nhìn ra, Ôn Đình sợ sẽ thua.

– Tự tìm đường chết.

Trên mặt người Kinh gia độ ra một nụ cười lạnh, bọn họ còn tưởng rằng sau trận này chiến cuộc đã phải thua, nhưng mà lại thật không ngờ, Ôn Đình lại cho bọn họ hy vọng. Quả nhiên, chiến đấu vẫn không có xuất hiện kỳ tích, Huyết Cừu đánh bại Ôn Đình, thời điểm khi Ôn Đình bị đánh bay đi, phun ra một ngụm máu lớn, một tiếng cười sang sảng cuồn cuộn truyền tới, chỉ thấy một cường giả của Kinh gia thản nhiên nói:

– Trận chiến đấu cuối cùng, đến phiên Ôn gia ra người trước.

Nghe thấy lời ấy, đám người Ôn gia sắc mặt khó coi, mà Ôn Đình, cũng lộ ra vẻ hổ thẹn, khoé miệng mang theo máu tươi, sắc mặt tái nhợt.

– Ngươi trở về dưỡng thương đi.

Cường giả Ôn gia nói Ôn Đình, trong lòng đối với Ôn Đình có chút thất vọng, đã tới cảnh giới này, lại vẫn làm việc xúc động như thế.

– Trận chiến này, chúng ta nên mời ai xuất thủ?

– Thiên Si đại sư, hết thảy, cũng chỉ có thể dựa vào ngươi.

Ánh mắt Ôn Đình nhìn về phía Thiên Si nói, Ôn Đình chiến bại, cần dựa vào trận chiến cuối cùng mới có thể quyết định cả chiến cuộc, hắn đã không còn nắm chắc, chuyện này liên quan đến mạch khoáng của Ôn gia bọn họ, cùng là mạch máu. Hắn đối với thực lực của Thiên Si cũng không phải rất hiểu biết, nhưng giờ phút này, hắn chỉ có thể ký hy vọng vào Thiên Si, bởi vì, Ôn gia hắn, ít nhất không có ai mạnh hơn so với Thiên Si.

– Yên tâm.

Thiên Si mở rộng cước bộ, xuất hiện phía trên vũ đại, nhìn thấy lại là một vị tăng nhân, đồng tử đám người khẽ co rút lại, Kinh gia cũng thu liễm lại một chút hưng phấn, lại một gã cường giả ngoại viện, trận chiến này, cũng không có nắm chắc sẽ chiến thắng.

– Kinh Bắc, Kinh gia chúng ta tiếp theo còn phải chuẩn bị chiến đấu với Ngu gia, trận chiến này, cũng chỉ có thể nhờ vào ngươi.

Ánh mắt mọi người của Kinh gia đều nhìn về phía Kinh Bắc, trận chiến này, trận chiến quyết định mạch khoáng sẽ thuộc sở hữu của ai, người thắng, sẽ có được mạch khoáng trong tay.

– Được.

Kinh Bắc hít sâu, đề khí tung hoành, cất bước bay thẳng về phía Thiên Si đi, mây phía chân trời cuồn cuộn chuyển động, gió đang rít gào, giống như chư thiên đều đang rung chuyển, vòm trời giống như đang rống giận.

– Phong vân động, song hệ pháp tắc, Phong Vân Tồi Thiên Chưởng.

Đám người nhìn thấy động tĩnh khủng bố này, trong lòng chấn động, lực lượng áp bách vô cùng cuồng bạo, điên cuồng chèn ép Thiên Si, Kinh gia lộ vẻ kích động, nếu như thắng trận này bọn họ sẽ đoạt được một mạch khoáng. Thiên Si hóa Kim Thân Pháp Tướng, giống như cổ phật, đứng sừng sững như ngọn núi, phía chân trời, vạn trượng kim quang xuất hiện, tiếp theo đó là từng cỗ cổ phật, hai tay tạo thành hình chữ thập, âm chấn ngàn dặm.

– Tốt.

Cường giả Ôn gia nhìn thấy cỗ khí thế này, trong mắt hiện lên phong mang, có hi vọng. Phong vân thủy động, pháp tắc rít gào, vô thượng chưởng ấn phá hủy tất cả đánh thẳng về phía Thiên Si, giờ khắc này, cả vòm trời đều bị bao phủ. Vạn phật hướng tông, pháp tướng phật thân, kim quang yên thiên, vạn phật giao hòa, chỉ thấy trên bầu trời có một bàn tay phật chèn ép tới, uy chấn Cửu Tiêu, vô thượng lực lượng va chạm, vân toái, phong chỉ, thân thể Kinh Bắc bị đánh bay xa vài dặm, một màn này, người của Kinh gia chỉ cảm thấy trong lòng giống như nghẹn một búng máu, như từ trên trời rơi xuống địa ngục, một chưởng, khiến bọn họ tuyệt vọng. Tranh đoạt mạch khoáng của Ôn gia, lại lần nữa thất bại!

Chương 2102: Nhận thua

– Vù.. . Cường giả Ôn gia thở phào, chỉ cảm thấy cả người có một loại cảm giác vui sướng không nói nên lời, bọn họ không dám tưởng tượng, nếu như Thiên Si chiến bại, sẽ có cục diện gì. Kinh gia, ngoại trừ lực lượng của bọn họ, còn mời tới vài vị nhân vật lợi hại, suýt nữa đã đẩy Ôn gia hắn vào tuyệt địa, nhưng mà bọn họ tựa hồ có khí vận hộ thân, có Thiên Si đại sư bọn họ đi tới Ôn gia hắn, hơn nữa còn nguyện ý trợ giúp Ôn gia vượt qua kiếp nạn này, thời điểm khi Thiên Si đi lên vũ đài, tim của bọn họ cũng treo lên theo, nhưng mà giờ phút này, cuối cùng đã có thể hoàn toàn thả lỏng. Thiên Si trở lại Ôn gia, chỉ thấy rất nhiều cường giả của Ôn gia đều đứng dậy, khẽ khom người đối với Thiên Si và Bàn Nhược bọn họ, chân thành cảm tạ nói:

– Trận chiến này, đa tạ chư vị , chư vị có điều kiện gì, Ôn gia ta cũng đều sẽ đáp ứng.

Mạch khoáng, đối với Ôn gia phi thường trọng yếu, hôm nay, cuối cùng cũng đã bảo vệ được. So với Ôn gia, người chủ sự của Kinh gia nét mặt vô cùng âm trầm, quyền chủ đạo trong cuộc tranh đấu với Ôn gia đã nắm được, nhưng mà lại vẫn thua, mạch khoáng của Phùng gia và Ôn gia, cùng Kinh gia vô duyên.

Chỉ thấy ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm bọn người Thiên Si cùng với Bàn Nhược, những người khách lạ lẫm này, là ai? Không chỉ có bọn họ, người chung quanh cũng chú ý đến Thiên Si Bàn Nhược, còn có Nhược Tà lúc nãy, những người này vì sao lại đột nhiên xuất hiện, Thanh Sơn Thành trước kia không xuất hiện qúa nhiều … nhân vật thanh niên lợi hại thế này, lấy thực lực của bọn họ, nếu như người của Thanh Sơn Thành, không thể nào yên lặng vô danh.

Tất cả, đều giống như một câu đố. Người của Ngu gia vừa cao hứng, lại vừa lo lắng, cao hứng chính là, ba nhà bọn họ là thế lực đồng minh, Phùng gia và Ôn gia đã bảo vệ được mạch khoáng của mình; lo lắng chính là, Kinh gia tiếp theo đây sẽ không tiếc tất cả để bắt lấy mạch khoáng của Ngu gia bọn họ, nếu như Ngu gia bại, mạch khoáng sẽ trở thành của Kinh gia, trận chiến đấu này Ngu gia hắn so với Phùng gia và Ôn gia càng thua không dậy nổi.

– Hẹn gặp lại tại mạch khoáng của Ngu gia.

Lúc này, người của Kinh gia đều đứng dậy, ống tay áo huy động, cuồn cuộn mà đi, nhất thời, ánh mắt mọi người toàn bộ đề dừng trên người chư cường giả Ngu gia, một cỗ áp lực mạnh mẽ lao thẳng tới Ngu gia, tiếp theo đây, Kinh gia, chắc chắn sẽ vận dụng toàn bộ lực lượng, đoạt lấy mạch khoáng của Ngu gia, trận chiến ác liệt nhất, chính là Ngu gia. Tất cả mọi người đều biết rõ, hai đại nhân vật thiên tài của Kinh gia, người của Thiên Trận Kỳ Phủ, Kinh Viêm, Kinh Nhiễm, vẫn còn chưa xuất hiện phía trên chiến trường, bọn họ giữ lại cho ai, tất cả mọi người đều biết rõ trong lòng.

– Đi.

Người của Ngu gia thần sắc ngưng trọng, đều rời đi, ngay lập tức, tất cả mọi người đều đứng dậy, trận chiến tiếp theo tại mạch khoáng của Ngu gia, quyết định mạch khoáng thuộc sở hữu của ai.

– Hầu huynh, Nhược Tà huynh, cùng đi nhìn xem nhé.

Người của Phùng gia khách khí nói với Hầu Thanh Lâm bọn họ, Hầu Thanh Lâm khẽ gật đầu, đương nhiên là muốn đi . Đồng dạng, Ôn gia cũng mời Thiên Si bọn họ tiến đến đánh giá, mọi người, đều đi tới vùng đất mạch khoáng của Ngu gia.

Trận chiến tiếp theo đây, chỉ sợ sẽ là một trận chiến tuyệt vời và kịch liệt nhất … Vùng đất mạch khoáng của Ngu gia, ở giữa mạch khoáng rộng lớn, các thế lực ngồi ngay ngắn trong hư không, phía Kinh gia, mọi người cuối cùng cũng thấy được bọn người Kinh Viêm, bọn họ đều ở đó, bao gồm cả Kinh Hiểu Nguyệt đã bên trong đám người.

Mọi người lại đem ánh mắt dời về phía Ngu gia, bọn họ nhìn thấy Ngu Lân đã từng đến Thiên Trận Kỳ Phủ tu hành, hắn cũng đã trở lại, còn có bọn người Ngu Diệp thiên phú không tồi, trừ bọn họ ra, Ngu gia cũng mời tới một vài nhân vật lợi hại phi thường ở Thanh Sơn Thánh.

– Không cần nhiều lời, Ngu gia, xuất chiến trước.

Kinh gia, cường giả chủ sự bình tĩnh nói, hai trận chiến đấu trước đều đã thua, khiến bọn họ không còn lời nào để nói, chỉ có thể đoạt lấy của Ngu gia . Bên trong đám người Kinh gia, Kinh Hiểu Nguyệt quét mắt nhìn về phía xa xa, không hề có thân ảnh của Mộc Trần, bên trong đôi mắt đẹp của nàng giống như có vài phần mất mát, cũng có vài phần suy tư, hắn thật sự sẽ không xuất hiện sao?

– Hiểu Nguyệt, không cần chờ hắn, nếu như ta ngày xưa có ở Thanh Sơn Thành, nhất định đã tự tay giết chết hắn, chậm trễ tương lai của ngươi.

Kinh Viêm đứng bên cạnh Kinh Hiểu Nguyệt thấp giọng khuyên giải an ủi một tiếng.

– Đúng vậy, Hiểu Nguyệt, Mộc Trần kia căn bản sẽ không xuất hiện, trận chiến với Ngu gia lần này, có thể nói là trận chiến sinh tử, nếu như hắn bước lên đài chiến đấu, Ngu gia làm sao có thể không lấy mạng hắn.

Lại có một người khuyên nhủ. Kinh Hiểu Nguyệt trầm mặc, mắt đẹp thế nhưng lại nhìn về phía Ngu gia, nhìn về phía Lâm Phong ở phía sau đám người Ngu gia, lời nói của hắn, có thâm ý gì sao? Lâm Phong giống như cảm giác được gì đó, đôi mắt xuyên thấu hư không, nhìn về phía Kinh Hiểu Nguyệt, hướng nàng khẽ vuốt cằm, khiến cho Kinh Hiểu Nguyệt lông mi chớp động, nàng hình như có một loại cảm giác, Lâm Phong hắn có lẽ quen biết Mộc Trần.

– Ngu Lân, trận chiến đầu tiên này, ngươi thấy như thế nào?

Lúc này, ánh mắt Ngu Khôn dừng trên người Ngu Lân, trận chiến đấu này quá mức trọng yếu, thế cho nên hắn cũng không dám tùy tiện làm việc, mạch khoáng của Ngu gia, toàn bộ đều đặt cược vào trận chiến này.

– Chúng ta phải xuất chiến trước ba trận, Kinh gia hai trận, mà hai trận này, ta và Tô Mục cơ hồ có thể xác định sẽ chiến thắng, cho nên chỉ cần thêm một người có thể chiến thắng được rồi.

Ngu Lân thấp giọng nói, sắc mặt ngưng trọng, ngoại trừ Kinh Viêm cùng Kinh Nhiễm ra, hắn còn nhìn thấy một người, đồng dạng là người của Thiên Trận Kỳ Phủ, Kinh gia, cũng mời tới cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ. Chuyện này cũng có ý nghĩa, Kinh gia bên kia, có ba vị cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ, mà bọn họ bên này, ngoại trừ hắn cùng Tô Mục ra, còn mời một vị cường giả ngộ đạo, cũng đồng dạng là ba người, nhưng bọn họ xuất chiến trước, Kinh gia, hoàn toàn chiếm thế chủ động.

– Ngu Diệp, ngươi đi trước thử xem.

Cuối cùng, Ngu gia quyết định, để Ngu Diệp đi lên đấu trận đầu tiên..

– Ngu Diệp, thiên phú cũng có chút lợi hại, nhưng mà, trận đầu tiên chắc chắn Kinh gia sẽ không buông tha, chỉ sợ Ngu Diệp chắc chắn phải thua rồi.

Đám người nghĩ trong lòng. Cuồng phong thổi qua, một vị cường giả hạ xuống phía trên đài chiến đấu, rõ ràng chính là Kinh Nhiễm, nhìn thấy hắn xuất hiện, tất cả mọi người hiểu được, kết cục đã định. Kinh Nhiễm dù sao cũng là người của Thiên Trận Kỳ Phủ, Ngu Diệp, không có khả năng thắng.

Sự thật, đích xác như thế, Ngu Diệp rất nhanh đã thua, Kinh Nhiễm chỉ dựa vào lực lượng trận đạo liền gắt gao áp chế nàng, bị thương không nhẹ, mục đích của Kinh gia rất rõ ràng, ba vị cường giả Thiên Trận Kỳ Phủ, đảm bảo chiến đấu thắng lợi ba trận. Trận thứ hai, Kinh gia đưa ra một vị cường giả ngoại viện được mời tới, còn Ngu gia, xuất động một nhân vật ngộ đạo duy nhất của Thanh Sơn Thành được bọn họ mời tới, cướp lấy một trận thắng lợi. Hai trận chiến, một thắng một bại, nhưng mà thế cục, lại có vẻ khẩn trương hơn. Trận chiến thứ ba, Ngu gia, lựa chọn như thế nào, ai tới xuất chiến?

– Nếu như thua trận này, hai trận chiến tiếp theo nhất định phải thắng, nhưng mà Ngu gia của ta vốn không có ai dám nói có thể áp chế được Kinh Viêm.

Cường giả Ngu gia phát hiện chân chính bước lên đài chiến đấu, đã không phải cần dũng khí cùng quyết tâm đơn giản như vậy, bọn họ, không có cường giả lợi dụng, không có quyền chủ động, bọn họ không thể nắm chắc được chiến cuộc. Ánh mắt của Lâm Phong hướng tới Ôn gia bên này, nhìn về phía Thiên Si, ngay sau đó, hai người khẽ gật đầu. Ong. Cuồng phong thổi qua, chỉ thấy một đạo thân ảnh cuồng bá cuồn cuộn bay về phía Ngu gia, đó là thân ảnh của Hình Chiến, trên người hắn tràn ngập Hoang khí khủng bố, giống như một tôn chiến thể.

– Nếu như Ngu gia tin tưởng ta, ta nguyện giúp đại biểu Ngu gia xuất chiến.

Hình Chiến nhàn nhạt nói, khiến cho đồng tử mọi người Ngu gia khẽ co rút lại . Ánh mắt Ngu Khôn nhìn về phía Ôn gia, sau đó chỉ nghe một vị cường giả của Ôn gia mở miệng nói:

– Ngu huynh, người này là sư đệ của Thiên Si đại sư, người vừa mới trợ giúp Ôn gia ta chiến thắng, tuyệt đối có thể tin tưởng.

Nghe thấy thế trong mắt Ngu Khôn nhất thời hiện lên một đạo phong mang, vừa rồi Thiên Si cường đại thế nào bọn họ cũng nhìn tại trong mắt.

– Được, một khi hiền chất đã nguyện ý xuất thủ, Ngu gia ta vô cùng cảm kích, nếu như chiến đấu thắng lợi, Ngu gia ta, nhất định trọng tạ.

– Trận chiến này, giao cho các hạ rồi.

Cường giả Ngu gia đều nói, Hình Chiến khẽ gật đầu, sau đó bước lên đài chiến đấu Mà bên kia, đám người Kinh gia sắc mặt lại có chút ngưng trọng, sư đệ của Thiên Si, đám người ngoại lại này, chẳng lẽ cố ý đối nghịch với Kinh gia hắn sao?

– Sư đệ vất vả.

Kinh gia, Kinh Viêm khẽ gật đầu với cường giả bên cạnh, đây là sư đệ của hắn, thực lực phi thường mạnh, lại có thêm trận đạo, mặc dù thực lực của đối phương rất lợi hại, nhưng đều có khả năng chiến thắng như nhau, chỉ cần thắng được trận này, trận cuối cùng để hắn lên, nhất định sẽ thắng không thể nghi ngờ. Phía Ôn gia, thấy người nọ xuất hiện, cường giả của Ôn gia liền nhắc nhở Thiên Si:

– Người này là người của Thiên Trận Kỳ Phủ, lĩnh ngộ đạo lực, lại mượn dùng trận đạo, thực lực chỉ sợ sẽ phi thường lợi hại.

– Ngoại trừ hắn ra, Kinh gia, cũng chỉ còn lại một mình Kinh Viêm là người của Thiên Trận Kỳ Phủ đúng không?

Thiên Si hỏi.

– Đúng vậy.

Ôn gia khẽ gật đầu, không hiểu Thiên Si có ý gì, nhưng vẫn hữu vấn tất đáp.

– Ta hiểu được.

Thiên Si khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn về hướng đài chiến đấu, dùng thần niệm truyền âm cho Hình Chiến.

– Các hạ, mời.

Phía trên đài chiến đấu, cường giả đối diện Hình Chiến mở miệng nói, nhưng chỉ thấy Hình Chiến lộ ra một chút ý cười, nói:

– Trận chiến này, ta nhận thua.

Dứt lời, chỉ thấy hắn nhảy lên một cái, quay trở lại phía Ôn gia, một màn này, khiến cho mọi người trực tiếp dại ra, Ôn gia ngây người, Ngu gia cũng ngây người, ngay cả người của Kinh gia cũng đều ngây dại. Cứ như vậy nhận thua? Ngay sau đó, sắc mặt đám người Ngu gia đều xanh lại, tức giận đến cực hạn.

– Ôn huynh, các ngươi đây có ý gì?

Chỉ thấy cường giả của Ngu gia ném từng đạo hàn mang giống như dao sắc về phía Ôn gia, còn người của Ôn gia thì nhìn về phía Thiên Si, sắc mặt không được tốt lắm, Thiên Si này, tại sao lại có thể như vậy? Chỉ thấy Thiên Si thần sắc vô cùng bình tĩnh, ánh mắt nhìn về phía chư cường giả Ngu gia, mở miệng nói:

– Còn hai trận chiến, chư vị cần gì phải tức giận như thế, Kinh gia cũng chỉ còn lại một người cuối cùng có thể chiến đấu, cho dù Kinh gia hắn có lấy được mạch khoáng của ngươi thì chúng ta lại giúp Ngu gia ngươi đoạt lấy mạch khoáng của họ là được.

Nghe Thiên Si nói thế, nụ cười trên mặt đám người Kinh gia khẽ đọng lại, đúng vậy, bọn họ đã không còn ai nữa, nếu như bọn họ đoạt lấy mạch khoáng của Ngu gia, mấy người phá rối này trợ giúp Ngu gia đoạt lấy mỏ quặng của họ thì phải làm sao? Khi đó, nên giải quyết thế nào đây?

Chương 2103: Tên tuổi của Mộc Trần

– Mấy tên này rốt cuộc là ai, trong lòng bọn họ đang nghĩ gì?

Rất nhiều người đều tự hỏi, lúc trước, tại Ôn gia, bọn họ trợ giúp Ôn gia bảo vệ mạch khoáng, nở rộ thực lực không thể nghi ngờ. Mà tiếp theo đó, bọn họ đi tới vùng đất mạch khoáng của Ngu gia, nhưng là, khi mọi người đều cho rằng họ muốn trợ giúp Ngu gia, không ngờ Hình Chiến lại trực tiếp nhận thua, chuyện này cơ hồ như đẩy Ngu gia về phía tuyệt cảnh, hiện tại đã đấu xong ba trận, Kinh gia cướp lấy hai trận thắng, chỉ cần họ lại thắng thêm một trận, mạch khoáng này của Ngu gia sẽ thuộc sở hữu của Kinh gia , hơn nữa, người mạnh nhất của Kinh gia, Kinh Viêm, vẫn còn chưa xuất chiến, ai có thể ngăn trở hắn? Vì vậy, mặc dù Thiên Si nói sẽ đoạt lấy mạch khoáng của Kinh gia mỏ, người của Ngu gia sắc mặt vẫn rất khó coi, ngay cả mạch khoáng nhà mình cũng bảo vệ không được, làm sao đoạt lấy mạch khoáng của Kinh gia, huống hồ, cho dù bọn họ thật sự đoạt được mạch khoáng của Kinh gia, có thể đến phiên Ngu gia hắn chia phần sao chứ? Ôn gia và Phùng gia đâu? Bọn họ nếu như chẳng muốn chia một chén canh, sao lại xuất lực, sao lại chế hành Kinh gia? Quan hệ lợi ích trong đó, người của Ngu gia rất rõ ràng, hôm nay bọn họ chỉ có thể suy nghĩ, làm sao để thắng được hai trận tiếp theo, tuy rằng, khả năng này thật sự quá thấp.

– Trận chiến thứ tư.

Lúc này, Kinh gia có cường giả đạm mạc nói, một đạo cường giả bước trên đài chiến đấu, trận chiến này, Kinh gia không để Kinh Viêm lên, bởi vì, bọn họ còn đang ôm có một tia hy vọng, hy vọng dưới tình huống Kinh Viêm không cần xuất chiến đoạt lấy mạch khoáng của Ngu gia ngay trận thứ tư, cứ như vậy, cho dù sau này ba nhà muốn liên thủ đoạt lấy mạch khoáng của Kinh gia bôn, bọn họ vẫn còn có lá bài chưa lật trên tay. Nhưng mà, Ngu gia sao có thể để Kinh gia có cơ hội này, trận chiến này, Tô Mục của Thiên Trận Kỳ Phủ xuất chiến, lấy tư thế chèn ép tuyệt đối, cướp lấy chiến thắng lần này, bốn trận chiến đấu, hai chiến thắng hai chiến bại, tiếp theo chính là thời khác sống còn, trận chiến cuối cùng. Không cần hoài nghi, hai người xuất chiến trận chiến này, Ngu gia, chính là Ngu Lân; mà Kinh gia, chính là Kinh Viêm, hai nhân vật yêu nghiệt nhất của trận đạo thế gia, bọn họ sẽ tiến hành va chạm để quyết định mạch khoáng thuộc quyền sở hữu của ai.

– Ngu Lân, hết thảy đều dựa vào ngươi.

Lúc này, ánh mắt mọi người Ngu gia toàn bộ đều dừng trên người Ngu Lân, Ngu Lân, mang trên người hi vọng của Ngu gia, trận chiến này quá khó khăn, chỉ sợ bọn họ sẽ bại không dậy nổi, sự thật là, thực lực của Kinh Viêm đích xác cường đại hơn so với Ngu Lân, Kinh Viêm, nếu thật sự bại không dậy nổi thì Ngu gia có lẽ không thể giữ được mạch khoáng này rồi. Nghĩ vậy, trong lòng bọn họ nhất thời đều lạnh lẽo, Ngu gia, hôm nay phải vứt bỏ mạch khoáng đã chiếm giữ mấy nghìn năm này hay sao.

– Vù.

. . Ngu Lân thở sâu, hôm nay, không muốn chiến cũng phải chiến, không có lựa chọn nào khác, phải dùng toàn lực để đánh nhau, đối diện, ánh mắt phong duệ của Kinh Viêm vẫn luôn dõi theo hắn.

– Đợi chút.

Thời điểm khi Ngu Lân muốn tiến lên đài chiến đấu, cách đó không xa, phía trận doanh của Ôn gia, Thiên Si lại lần nữa mở miệng . Ngu Lân khẽ nhíu mày, ánh mắt phát lạnh, gia hoả này lại có chuyện gì, vừa rồi, đúng là bởi vì bọn họ hồ đồ, Ngu gia mới chắp tay đưa cho Kinh gia một trận thắng. Thiên Si cũng không để ý tới ánh mắt của Ngu Lân, chỉ thấy chân hắn khẽ bước ra, cuồn cuộn đi về phía trước, nhìn về phía người của Kinh gia.

– Mộc Trần, có xuất hiện hay không?

Thiên Si hỏi đám người Kinh gia, nghe thấy lời nói của hắn, Kinh Hiểu Nguyệt mắt đẹp vi ngưng, nàng ẩn ẩn cảm giác, sự tình càng ngày càng không đơn giản, vì sao Lâm Phong hỏi Mộc Trần, người này cũng hỏi Mộc Trần? Bọn họ, chẳng lẽ đều quen biết Mộc Trần? Cường giả Kinh gia cũng đều nhíu chặt mày, Kinh gia nói với bên ngoài, Mộc Trần tự mình rời đi, không dám xuất hiện, mà trên thực tế hắn đang bị bọn họ nhốt giữa hắc tháp, bọn họ đương nhiên không có khả năng sẽ nói ra.

– Mộc Trần có thể xuất hiện hay không, chính là vấn đề của hắn, có liên quan gì tới Kinh gia chúng ta?

Cường giả Kinh gia lãnh miệt hỏi một tiếng.

– Hôm nay nếu Mộc Trần xuất hiện, chúng ta sẽ không nhúng tay vào trận tranh đấu đoạt mạch khoáng của các ngươi, nhưng nếu như ngươi xác định Mộc Trần sẽ không xuất hiện, vậy tiếp theo đây, chúng ta sẽ dùng toàn lực phụ trợ ba nhà Ngu, Ôn, Phùng, đoạt lấy mạch khoáng của Kinh gia.

Thiên Si mặc y phục mộc mạc, không vui không buồn, thanh âm bình tĩnh đến cực điểm, nghe thấy lời nói của hắn, đám người Kinh gia đều nhíu chặt mày, lộ ra thần sắc tức giận.

– Làm càn.

Một vị cường giả của Kinh gia lạnh lùng nói, mà Kinh Viêm thì lạnh như băng mở miệng:

– Vậy thì tiếp theo các ngươi ai muốn xuất chiến, ta phụng bồi.

Thiên Si trầm mặc gật gật đầu, ánh mắt chậm rãi chuyển qua, nhìn về phía Phùng gia, chỉ thấy bọn người Hầu Thanh Lâm, Nhược Tà lần lượt bước ra, thân thể buông xuống phía trước hư không, nói với đám người Phùng gia:

– Tiếp theo đây, chúng ta nguyện phụ tá Phùng gia, đoạt lấy mạch khoáng của Kinh gia, Phùng gia, nguyện ý không?

– Bọn họ cùng một phe.

Đám người chứng kiến một màn này đồng tử khẽ co rút lại, nguyên lai, những người khách lạ lẫm nàu, những người có thiên phú cùng sức chiến đấu đều vô cùng cường đại, đều cùng một phe. Giờ khắc này, ai nấy đều có thể thấy, sự kiện hôm nay không hề tầm thường. Trong mắt người của Phùng gia lộ ra phong mang, thậm chí rất nhiều người đều đứng dậy, ánh mắt nhìn Hầu Thanh Lâm, nói:

– Hầu huynh đệ, bọn họ, có quan hệ gì với ngươi?

– Nhược Tà, Thiên Si bọn họ, đều là sư đệ của ta.

Hầu Thanh Lâm bình tĩnh nói, khiến cho đám ngườu Phùng gia lóe ra phong mang, thực lực của Nhược Tà và Thiên Si hắn đã chính mắt nhìn thấy, bọn họ, đều là sư đệ của Hầu Thanh Lâm, hơn nữa bọn người Nhược Tà cũng phi thường tôn kính Hầu Thanh Lâm, này mang ý nghĩa, thực lực Hầu Thanh Lâm chỉ sợ còn đáng sợ hơn thế. Nghĩ vậy, trong lòng người của Phùng gia đều hừng hực lửa nóng, nếu như bọn họ xuất thủ, có lẽ, khả năng đoạt được mạch khoáng của Kinh gia là rất lớn.

– Được, lần này vốn bốn gia tộc của Thanh Sơn Thành ta tranh đoạt mạch khoáng, một khi Hầu huynh đệ đã nguyện ý xuất thủ tương trợ, chúng ta đương nhiên toàn lực phối hợp.

Phùng gia sảng khoái đáp ứng nói. Hầu Thanh Lâm khẽ gật đầu với Thiên Si, ánh mắt của Thiên Si cũng nhìn về phía người của Ôn gia.

– Sư huynh đệ bọn ta, nguyện trợ giúp Ôn gia đoạt mạch khoáng của Kinh gia, Ôn gia nghĩ như thế nào?

Thiên Si cũng mở miệng hỏi.

– Ta tự nhiên không có ý kiến.

Cường giả Ôn gia cười đáp lại, chuyện có lợi như thế, làm sao có thể cự tuyệt. Mà lúc này, người của Kinh gia, sắc mặt đã trở nên cực kỳ khó coi, đây là đang ép Kinh gia bọn họ.

– Kinh Viêm, trận chiến này, vô luận như thế nào cũng phải trước đoạt lấy mạch khoáng của Ngu gia.

Cường giả Kinh gia lạnh như băng nói, hắn ẩn ẩn cảm giác, mạch khoáng của Kinh gia, rất nguy hiểm, không nghĩ tới lại xuất hiện một đám người muốn giải quyết tận gốc Kinh ra bọn họ.

– Được!

Kinh Viêm khẽ gật đầu. Nhưng mà lúc này, chỉ nghe Thiên Si hướng Ngu gia nói:

– Chúng ta cũng nguyện trợ giúp Ngu gia đoạt lấy mạch khoáng của Kinh gia, hơn nữa, còn giúp Ngu gia bảo vệ mạch khoáng, Ngu gia, có nguyện ý tin tưởng ta một lần nữa không?

Cường giả của Ngu gia nhìn chằm chằm Thiên Si, muốn Ngu gia lại tin tưởng bọn họ một lần nữa ư?

– Ngươi định sẽ làm thế nào?

Cường giả Ngu gia mở miệng nói.

– Trận chiến cuối cùng này, giao cho người của ta Thiên Si bình tĩnh nói, khiến cho người của Ngu gia đồng tử mãnh liệt co rút, trận chiến quyết định vận mệnh của Ngu gia, giao cho bọn họ sao?

– Ta nghe nói thực lực của Ngu Lân không bằng Kinh Viêm, nếu như Ngu Lân xuất chiến, cơ hồ tất bại, hơn nữa, một khi Ngu Lân bại, sau này, Ngu gia sẽ không còn cường giả để xuất chiến, thời điểm chúng ta đoạt mạch khoáng của Kinh gia, Ngu gia dựa vào gì chia phần?

Trái lại, nếu như Ngu gia tin tưởng bọn ta, cho dù lần này chiến bại, Ngu gia, vẫn còn có một phần ba mạch khoáng của Kinh gia. Thiên Si tiếp tục mở miệng, khiến cho tất cả mọi người của Ngu gia lâm vàomột trận trầm mặc, giống như đang dùng thần niệm để truyền âm, thật lâu sau, chỉ nghe một người hỏi:

– Các ngươi tính toán trận chiến này để ai xuất thủ?

– Ta.

Chỉ thấy một đạo thanh âm truyền tới. Lập tức, ánh mắt mọi người chậm rãi chuyển qúa, nhìn về phía Ôn gia, nhìn thấy một kiếm khách mù chậm rãi đi ra, người này hai mắt vô thần, mắt không nhìn thấy, khí tức bình tĩnh, nhìn thế nào cũng thấy giống như một tồn tại cường đại. Ngu gia nhìn thấy Kiếm Manh, vẫn trầm mặc, đưa vận mệnh mạch khoáng của Ngu gia đặt vào tay một kiếm khách mù hay sao?

– Ta không đồng ý.

Ngu Lân lạnh lùng nói.

– Ngươi không đồng ý, đó là chuyện của Ngu gia ngươi, hôm nay, chúng ta đến trợ giúp Ngu gia , nếu như mạch khoáng của Ngu gia bị đoạt, lại không có lực lượng cùng chúng ta đoạt mạch khoáng chủa Kinh gia, như vậy về sau.

. . Thiên Si lạnh lùng nói một tiếng.

– Được, trận chiến này giao cho các ngươi.

Đúng lúc này, một vị cường giả của Ngu gia tỏ thái độ.

– Gia gia.

Ngu Lân thần sắc cứng lại.

– Bọn họ nói rất đúng, khả năng ngươi có thể chiến thắng không phải rất lớn, mặc dù bại, vẫn có thể đoạt lấy mạch khoáng của Kinh gia, để hay chiến đi.

Lão giả kia bình tĩnh nói, những người khác của Ngu gia cũng đều trầm mặc. Kiếm Manh chậm rãi bước ra, dừng ở phía trên mạch khoáng, từ đầu tới cưới đều bình thường như vậy, hơn nữa, hắn còn là một người mù. Đông. Kinh Viêm từng bước đạp tới, dừng phía trên mạch khoáng, trong nháy mắt, khắp mạch khoáng giống như cũng đang chuyển động, khả năng khống chế trận pháp của hắn tuyệt đối là siêu mạnh , trận chiến này, tựa hồ là một trận chiến không đối xứng.

– Cố mà giữ mạng.

Kinh Viêm lạnh như băng nói, sau đó chỉ thấy hắn cuồn cuộn tiến về phía trước, âm thanh nổ tung đáng sợ vang vọng khắp không gian, chỉ thấy từng cỗ nộ long rít gào xuất hiện sau đó nhảy vào vòm cuồn cuộn đánh về phía Kiếm Manh. Lúc này, Kiếm Manh cũng chuyển động, thân thể hắn trực tiếp đánh mạnh về phía Kinh Viêm, bất động, vô cùng bình tĩnh, chuyển động, như điện, như quang. Kiếm ra, quang hiện, trực tiếp cắt đứt hư không, cũng theo đó chặt đứt nộ long, nhanh đến mức ánh mắt của đám người cũng không thể đuổi kịp.

– Thật nhanh, giống như ánh sáng vậy.

Ngay cả ý nghĩ trong đầu đám người cũng có chút không theo kịp động tác của Kiếm Manh, Kinh Viêm cũng chấn động, trên người có hơi thở vô cùng mạnh mẽ giống như đang điên cuồng phóng thích, đồng thời trận đạo ngập trời, vô tận lực lượng cuốn lấy thân thể hắn, trực tiếp đánh giết tới, nhưng mà đúng lúc này, Ánh sáng bên trong đôi mắt kia của Kiếm Manh đột nhiên tăng lên, một đạo tia sáng sáng chói như muốn cắt đứt ánh sáng trong mắt hắn, muốn hắn cũng phải mù.

– Không!

Trong lòng Kinh Viêm hung hăng run lên, đây là lực lượng gì, toàn bộ giữa thần hồn của hắn đều xuất hiện chùm tia sáng, quang đạo, lực lượng của hắn, còn chưa kịp phóng thích. Giờ khắc này, cường giả Kinh gia trong lòng toàn bộ đều run lên, ngay lập tức đứng bật dậy, hô:

– Kinh Viêm.

Lúc này, không ai không khiếp sợ, người mà bọn họ lo lắng , chính là Kinh Viêm. Kiếm quang xẹt qua, tất cả trở ngại đều bị chém đứt, đó là quang kiếm, máu tươi nhiễm đỏ hư không, thời điểm khi kiếm quang hạ xuống, nửa người Kinh Viêm đều bị chém đứt, máu tươi điên cuồng chảy ra, chư cường giả của Kinh gia đã xông lên phía trước, tiếp được Kinh Viêm, sắc mặt xanh thẫm. Che lại huyết mạch, ngăn cản máu tươi xói mòn, trong lòng mọi người đều cực kỳ chấn động, thật mạnh, những người này, là ai?

– Các ngươi, là người phương nào?

Cường giả Kinh gia nhìn chằm chằm Kiếm Manh bọn họ, đám hỗn đản này, kế hoạch hôm nay của Kinh gia đã hoàn toàn bị phá phá hư, hơn nữa, đám thanh niên cường đại này còn muốn đoạt mạch khoáng của Kinh gia hắn. Chỉ thấy một đạo thân ảnh bước ra, Hầu Thanh Lâmđứng trên hư không, nhìn vào đám người Kinh gia.

– Tên của ta, Hầu Thanh Lâm, Mộc Trần, chính là sư phụ của ta.

– Tên của ta, Thiên Si, Mộc Trần hay gọi ta là si nhân , Mộc Trần, sư phụ của ta.

– Tên của ta, Nhược Tà, Mộc Trần, sư phụ của ta!

Từng đạo thân ảnh lần lượt bước ra đứng phía trên hư không, Mộc Trần, danh chấn Thanh Sơn!

Chương 2104: Kéo dài

Các thiên tài, dùng tên của Mộc Trần, để giới thiệu bản thân mình.Mộc Trần, sư phụ của ta. Thanh âm như vậy, làm cho người ta lãng quên bọn họ, đẩy Mộc Trần về phía ngọn sóng. Những nhân vật thiên tài chiến lực tuyệt luân này, đều là đệ tử của Mộc Trần, bọn họ, vì Mộc Trần mà đến. Mà Mộc Trần, từng bị Kinh gia miệt thị, bị Kinh gia cho rằng không có tư cách kết giao với Kinh Hiểu Nguyệt, nhưng hôm nay, chư đệ tử của Mộc Trần cường thế tiến đến, tại Thanh Sơn Thành, thay Mộc Trần trút giận. Giờ khắc này, tất cả mọi người đều hiểu được, bọn họ, vì Mộc Trần mà đến. Người của Kinh gia đương nhiên cũng hiểu được, những người này, vì Mộc Trần mà đến.

Lúc này, đám người Kinh gia từng người từng người sắc mặt xanh thẫm, khó trách, một đám cường giả lạ lẫm lại đánh cỡ toàn bộ kế hoạch của Kinh gia họ, liên tục khiến bọn họ bại trận ba lần, hơn nữa, còn muốn đoạt lấy mạch khoáng của Kinh gia, tất cả, đều vì Mộc Trần. Nhưng mà, thực lực của bản thân Mộc Trần vốn không mạnh, vì sao lại có một đám đệ tử cường đại như thế?

Lúc này, Kinh Hiểu Nguyệt cảm xúc mênh mông, nhìn thấy một đám thanh niên phong nhã hào hoa, nàng chỉ cảm thấy đôi mắt cũng có chút ướt át, thì ra là thế, bọn họ là đệ tử của Mộc Trần, vì Mộc Trần mà đến đây, nếu như Mộc Trần chứng kiến một màn này, nhất định sẽ thật cao hứng, Mộc Trần, hắn ở đâu?

Lúc này, đám người Ngu gia, Ôn gia, Phùng gia đều khẽ run rẩy trong lòng, nhìn thấy từng đạo thân ảnh đang đứng trong hư không kia, bọn họ lại có chút hâm mộ Mộc Trần, lại có một đám đệ tử xuất chúng như thế. Kiếm khách mù, một kiếm, như quang, chém đứt nửa người của nhân vật thiên tài đệ nhất Kinh gia Kinh Viêm, một kiếm hoa mỹ kia, không thể hủy diệt, trong những người này, còn có người so với kiếm khách mù còn mạnh hơn hay không?

Thanh niên họ Hầu kia, thực lực của hắn, mạnh như thế nào? Ngu Lân trái tim khẽ run rẩy, hắn là nhân vật thiên tài của Ngu gia, Vũ Hoàng cảnh đệ nhất nhân, hắn là nhân vật yêu nghiệt có thể bước vào Thiên Trận Kỳ Phủ, trong gia tộc nhận được vô vàn sự chú ý, Thanh Sơn Thành không ai không biết, Kinh Viêm, cùng hắn, thậm chí so với hắn càng có danh tiếng hơn, nhưng mà, chỉ một kiếm.

Nếu như, một kiếm kia chém trên người hắn, kết cục của hắn sẽ như thế nào? Ngu Lân không dám nghĩ, hắn thậm chí còn nhắm hai mắt lại, hít một hơi thật sâu, những người này từ đâu mà đến, vì sao lại lợi hại như thế. Một kiếm sáng chói kia, khiến Ngu Lân cũng phải run rẩy, trong Thanh Sơn Thành, hắn vốn rất tự phụ, ngoại trừ Kinh Viêm ra, không ai được hắn đặt vào trong mắt, nhưng mà một kiếm đã dập nát sự tự phụ của hắn, thiên ngoại hữu thiên, hắn cũng từng nghe nói qua tên Mộc Trần kia, nhưng mà, căn bản không có để ý lắm, nhưng hôm nay, hắn rất muốn biết, dạng người gì, có thể có dưỡng ra một đámsư đệ tử thế này

! Mộc Trần, sư phụ của ta! Bốn chữ đơn giản, lại quanh quẩn trong hư không, quanh quẩn trong trí óc của đám người, kéo dài không dứt. Phía sau đám người Ngu gia, mắt đẹp của Ngu Tâm liên tục hiện lên những tia sáng kỳ dị, sau đó trực tiếp nhìn chằm chằm Lâm Phong.

– Bọn họ đều là sư huynh đệ của ngươi?

Ngu Tâm dùng thần niệm truyền âm cho Lâm Phong, nhớ tới đối thoại ngày ấy của Lâm Phong và Kinh Hiểu Nguyệt, nàng làm sao có thể không hiểu, Lâm Phong, cũng là một thành viên của bọn họ. Lâm Phong khẽ gật đầu, ánh mắt lại nhìn Kinh gia, Kinh gia, sẽ thả người sao.

– Vù… Ngu Tâm vỗ vỗ ngực mình, cảm giác trái tim vẫn đang nhảy lên, mấy tên này, thật sự quá biến thái… Nhược Tà một kiếm chém chết Thanh Sơn Khoái Kiếm, kiếm khách mù này, một kiếm đánh bại Kinh Viêm. Nàng hiện tại đối với thực lực của Lâm Phong tràn ngập tò mò. Lúc này, trong hư không, đám người Hầu Thanh Lâm ngạo nghễ đứng đó, chỉ thấy ánh mắt bọn họ tất cả đều nhìn về phía đám người Kinh gia.

– Năm chiến, Ngu gia thắng ba, mạch khoáng thuộc quyền sở hữu của Ngu gia.

Một đạo thanh âm chậm rãi tràn ngập xuất hiện, trên mặt đám người Ngu gia lộ ra nụ cười sán lạn, trái tim đang treo lên rốt cục hoàn toàn hạ xuống, Ngu gia, trận chiến bảo vệ mạch khoáng, lúc này đây, bọn họ đã thành công, còn trái tim của đám người Kinh gia thì đã lạnh lẽo đến cực điểm, bọn họ, không chiếm được dù chỉ một mạch khoáng, trái lại, tiếp theo đây, những người này vẫn không dự định sẽ dừng tay.

– Dựa theo ước định của bốn nhà, tiếp theo đây, Ngu gia, Ôn gia, Phùng gia, có thể khiêu chiến Kinh gia, tranh đoạt quyền sở hữu mạch khoáng của Kinh gia.

Hầu Thanh Lâm chậm rãi nói, khiến cho đám người Kinh gia sắc mặt khó coi tới cực điểm, những người này có uy thế như thế, Kinh gia hắn căn bản không hề có lực chống cự. Nếu chiến, mạch khoáng tất mất. Vì vậy, Kinh gia lâm vào trầm mặc, chiến, bọn họ còn có thể chiến sao? Cho dù Kinh Viêm hay Kinh Nhiễm cũng đều thua rồi. Đám người nhìn chằm chằm bọn người Hầu Thanh Lâm đang đứng trong hư không, bọn họ đang trút giận thay Mộc Trần sao.

– Sư tôn của ta Mộc Trần, có tình cảm với Kinh Hiểu Nguyệt, các ngươi ngăn cản thì cũng chẳng sao, nhưng các ngươi lại lừa gạt Kinh Hiểu Nguyệt, ngụy trang ra ước định giả dối, lại nhốt sư tôn của ta vào bên trong hắc tháp, hành vi như thế, ti tiện đến cực điểm.

Lại một đạo thanh âm truyền tới, khiến cho đám người thần sắc cứng lại, Mộc Trần, bị Kinh gia nhốt ở bên tong hắc tháp?

– Cái gì?

! Kinh Hiểu Nguyệt thần sắc kinh hãi, sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch, ánh mắt nhìn về phía một vị trung niên, quát to:

– Ước định mà các ngươi nói với ta sao?

Cường giả Kinh gia sắc mặt khó coi, trầm mặc không nói gì.

– Khó trách, khó trách các ngươi lại khẳng định rằng Mộc Trần không sẽ xuất hiện, các ngươi thật tàn nhẫn.

Kinh Hiểu Nguyệt sắc mặt xanh thẫm, phẫn nộ, hối hận, nàng không nghĩ tới người thân của nàng lại lừa gạt nàng như thế.

– Hiểu Nguyệt, chúng ta cũng vì muốn tốt cho ngươi.

Phụ thân của Kinh Hiểu Nguyệt đi đến, thấp giọng nói.

– Tốt cho ta?

Kinh Hiểu Nguyệt lộ ra một nụ cười trào phúng:

– Quả thật tốt với ta, ha ha.Cầu Cơ mình gặp khá nhiều trong 5 năm làm kẻ gác cửa điện. Trong đó đa số là thanh thiếu thiên niên : Nhẹ có ,Nặng có :Vong theo có – Ma Ám có thâm chí Chết có…! Các Bạn nên đọc chuyện mục này để tránh tình huống xấu nhất sảy ra nhé ^^ …!

Lúc này, ánh mắt đám người Kinh gia đều nhìn về phía bọn người Hầu Thanh Lâm, lạnh lùng nói:

– Các ngươi muốn như thế nào?

– Thả sư tôn của ta ra, mặt khác, không được hạn chế đi lại của Kinh Hiểu Nguyệt, chúng ta sẽ lưu lại mỏ quặng cho Kinh gia.

Hầu Thanh Lâm lạnh như băng nói, khiến cho đám người Kinh gia rất không thoải mái, bọn họ thật không ngờ, hôm nay lại bị một thanh niên uy hiếp, tuy rằng thiên phú của bọn họ đều rất mạnh, nhưng mà so sánh với cả Kinh gia, bọn họ dù sao cũng chỉ là một đám hậu bối mà thôi.

Kinh gia tập thể trầm mặc , không đáp ứng, mạch khoáng của Kinh gia làm sao có thể giữ, nhưng nếu đáp ứng, Kinh gia hắn vốn trải qua ba trận chiến bại, lại bị một đám hậu bối uy hiếp, lại thêm hành động làm ra với Mộc Trần lúc trước, chắc chắn sẽ không còn một chút mặt mũi, bị người khác hung hăng làm mất thể diện, như vậy Kinh gia hắn làm sao có thể yên ổn sống ở Thanh Sơn Thành, bọn họ, dù sao cũng là trận đạo thế gia mạnh nhất của Thanh Sơn Thành. Hư không một mảnh trầm mặc, tất cả mọi người đều đang chờ đợi đáp án của Kinh gia, Kinh gia, trận đạo thế gia mạnh nhất Thanh Sơn Thành, sẽ thỏa hiệp chứ?

– Cho ta thời gian ba ngày để suy nghĩ.

Lúc này, chỉ nghe một vị cường giả của Kinh gia mở miệng nói. Hầu Thanh Lâm nhíu mày, lạnh nhạt nói:

– Thả người hay không thả người, một câu mà thôi, không cần thời gian ba ngày.

– Nếu như thế, Kinh gia ta đây quyết định, bởi vì cần chấn chỉnh, kéo dài trận chiến tranh đoạt mạch khoáng về ba ngày sau, nếu như ba nhà Ngu, Phùng, Ôn không muốn cho thời gian ba ngày này, kia cũng chỉ có thể xung đột vũ trang, đương nhiên, ta hy vọng tốt nhất không cần như thế, dù sao, Kinh gia ta cũng thỏa hiệp, ba người chiến đấu gia tăng lên thành năm người.

Cường giả Kinh gia không tiếp tục nhìn đám người Hầu Thanh Lâm, mà xuống tay từ tranh đoạt mạch khoáng, cứ như vậy, Hầu Thanh Lâm không có khả năng uy hiếp bọn họ, bọn họ chân chính để ý, vẫn là mạch khoáng. Kinh gia quả thật âm hiểm, tránh trực tiếp trả lời vấn đề của Hầu Thanh Lâm, mà muốn dùng thời gian ba ngày này để xem thế cục. Người của ba nhà ánh mắt đề nhìn về phía Hầu Thanh Lâm trong hư không, dù sao, ba nhà bọn họ kì thực cũng không còn khả năng tranh đoạt, hết thảy, đều phải dựa vào những thanh niên này.

– Được, cho các ngươi thời gian ba ngày, nếu như sư tôn của ta trong ba ngày này gặp phải bất trắc gì, từ nay về sau, chúng ta sẽ vận dụng hết thảy lực lượng có thể lợi dụng, trực tiếp tiêu diệt Kinh gia.

Hầu Thanh Lâm thanh âm rét lạnh, không dựa vào uy hiếp này, bọn họ lo lắng Kinh gia sẽ xuất thủ với Mộc Trần, bọn họ đến từ Thanh Tiêu đại lục, không ai biết bối cảnh của bọn họ, cứ như vậy, Kinh gia, liền không dám vọng động.

– Trong vòng 3 ngày, ta sẽ đưa ra một câu trả lời thuyết phục.

Kinh gia lạnh như băng nói, sau đó toàn bộ đều đứng dậy, âm trầm nghiêm mặt mà đi, rất nhanh đã biến mất khỏi đây, Kinh Hiểu Nguyệt cũng đi theo rời đi, nàng muốn đến hắc tháp. Đám người Thiên Đài thần sắc cũng không tốt chút nào, nhưng mà, cứ đợi ba ngày nữa, sau ba ngày, Kinh gia không tránh được.

– Hầu huynh đệ, thời gian ba ngày rất nhanh, ta tin tưởng sư tôn Mộc Trần của các ngươi nhất định có thể bình an trở về, cứ cùng Phùng gia ta quay về nghỉ ngơi trước đi.

– Thiên Si đại sư, chúng ta cũng quay về thôi, ba ngày này, Ôn gia ta cũng sẽ tận tình tiếp đại.

Phùng gia, Ôn gia, đều đưa ra lời mời, những nhân vật này, nếu như có thể hảo hảo trao đổi với các hậu bối của gia tộc bọn họ, nhất định có thể xúc tiến hậu bối trưởng thành, cho dù bọn họ cũng đều bị xúc động , huống chi những thanh niên đồng lứa. Cường giả Ngu gia cũng tiến lên, đi tới trước người Hầu Thanh Lâm bọn họ, chỉ nghe Ngu Khôn mở miệng nói:

– Chư vị nhân vật thiên tài tuấn kiệt đi vào Thanh Sơn Thành, lại không thể đến Ngu gia của, thật sự tiếc nuối, không biết khi rảnh rỗi có thể đi tới Ngu gia của ta ngồi một lát hay không, Ngu gia của ta sẽ hảo hảo chiêu đãi một phen, để cảm tạ ân tình ngày hôm nay.

Hầu Thanh Lâm bọn nghe thấy lời nói của Ngu gia thì lơ đãng nhìn thoáng qua Lâm Phong xa xa, một khi Lâm Phong đã không có ra mặt, hiển nhiên Ngu gia không cần phải chú trọng, bọn họ cũng không cần thiết đi tới Ngu gia. Có Lâm Phong ở đó, Ngu gia bên này cũng không cần có người, nguyên lai cũng giống nhau thôi.

– Không cần , chúng ta vẫn quay về Phùng gia cùng Ôn gia thôi, ba ngày sau, mong rằng Ngu gia sẽ hỗ trợ.

– Ừm, hôm nay chư vị giúp Ngu gia ta bảo vệ mạch khoáng, Ngu gia ta đương nhiên sẽ cố hết sức để cứu Mộc Trần huynh, các vị không đến ta Ngu gia làm khách, quả thật rất tiếc.

Ngu Khôn thở dài nói .

– Đợi khi cứu được sư tôn Mộc Trần của ta, nếu như có cơ hội sẽ đến làm khách.

Hầu Thanh Lâm khách khí nói, nói chuyện phiếm vài câu, sau đó đều tự quay về. Mọi người đều rời đi, Ngu gia cũng đều rời đi, phía sau đám người Ngu gia, Ngu Tâm vài lần muốn nói gì đó, rồi lại im miệng , nàng thật muốn nói cho người của Ngu gia, Lâm Phong cũng là một thành viên trong Hầu Thanh Lâm bọn họ, chẳng qua một khi bản thân Lâm Phong không muốn nói, nàng cũng nhịn xuống , hắn có lẽ có tính toán của riêng mình.

– Ba ngày.

Lúc này, Lâm Phong thì thào nói nhỏ trong lòng, chỉ có thể đợi ba ngày nữa, hy vọng lúc đó Kinh gia sẽ đưa ra sự lựa chọn chính xác. Đồng thời, người của Ngu gia lúc này cũng đang trò chuyện.

– Ngu Lân, thiên ngoại hữu thiên, những nhân vật thiên tài hôm này, đều là kinh tài tuyệt diễm, mấy ngày nay có cơ hội, ngươi có thể tiến đến Ôn gia và Phùng gia một lát, luận bàn một phen cũng tốt.

– Đúng vậy, những người đó, thật lợi hại.

Ngu Diệp sợ hãi than. Giống như nghĩ tới gì đó, ánh mắt Ngu Khôn nhìn về phía sau, sau đó ánh mắt dừng trên người Lâm Phong đang đi cùng Ngu Tâm, mỉm cười nói:

– Lâm Phong, hôm nay tới đây xem cuộc chiến, có cảm thấy thu hoạch được nhiều thứ hay không.

– Ừm.

Lâm Phong tùy ý gật gật đầu.

– Võ đạo vô cực, sư tôn của ngươi cũng là trận đạo tông sư, ngươi chắc chắn cũng sẽ tinh thông một chút trận đạo, nhưng mà võ đạo cũng không thể hạ xuống, hôm nay, coi như tiếp thu một chút kiến thức.

Ngu Khôn mỉm cười nói, Ngu Tâm bên cạnh mắt đẹp loé lên, giống như muốn mở miệng, nhưng chung quy gì cũng chưa nói!

Chương 2105: Tin tức

Ngu gia, thế giới võ hồn, Lâm Phong khoanh chân ngồi một chỗ, trước người hắn, có một thân ảnh đang cấp tốc chạy nhanh, giống như tia chớp xẹt qua đêm tối, giống như vĩnh viễn sẽ không dừng lại.

Đột nhiên, thân ảnh đang chạy nhanh bất ngờ đánh mạnh về phía trước, ầm ầm một tiếng, khí bạo khủng bố truyền ra, thiên địa hư không cũng khẽ run rẩy, phía trước nắm tay giống như đang ngưng tụ một lũ khí bạo, hóa thành lốc xoáy khủng bố, sau đó hoàn toàn nổ tung, cho dù nguyên tố pháp tắc cũng phải bạo liệt, có thể thấy được uy lực của một quyền kia khủng bố đến mức nào, hơn nữa, còn là lực lượng hoàn toàn thuần túy.

– Vũ phong vân.

Lúc này, bên cạnh Lâm Phong có một thân thể người khổng lồ, giữa thân thể khổng lộ kia bỗng nhiên phun ra một đạo thanh âm, nhất thời, động tác của thân ảnh kia lập tức xảy ra biến hóa, liên tục quay cuồng bên trong hư không, bàn tay xẹt qua một quỹ đạo hoa mỹ, cuối cùng xuất hiện từng mảnh tàn ảnh, phong vân xung quanh cũng đang cuồng mãnh gào thét, không ngừng hội tụ, cuồn cuộn rít gào, nhưng mà thời điểm còng chưa hoàn toàn ngưng tụ đã lại tan đi, khiến cho thân ảnh kia rơi trên mặt đất, thần sắc lộ ra một chút chán nản.

– Vẫn còn chưa đủ, chờ sau khi ngươi tu luyện Cửu Vũ Phong Vân Lực đến cực hắn, mới được có thể khống chế thân thể này, cách lúc có thể phát huy ra toàn bộ lực lượng của thân thể này, còn kém rất xa.

Người khổng lồ kia tiếp tục mở miệng, thân ảnh kia nhìn về phía người khổng lồ, khẽ gật đầu, thân thể hiện tại đương nhiên bị linh hồn của Lâm Phong chiếm cứ, Thánh thể này không có ý thức, có thể khống chế rất dễ dàng, nhưng khống chế cũng không phải khống chế, vô luận tốc độ hay lực lượng, hắn đều không thể phát huy ra tốc độ và lực lượng của Thánh thể, thần hồn của hắn không đủ mạnh, chỉ có thể dựa vào thuần thục, không ngừng khiến mình xuất ra càng nhiều lực lượng hơn, dù sao, Thánh thể tùy ý đánh ra một quyền cũng lợi hại hơn so với bản tôn của hắn nhiều

– Ta tiếp tục tu luyện.

Thân thể kia gật gật đầu, sau đó lại lần nữa chạy như điên đến, thân thể quen thuộc kia, một thần hồn khác của Lâm Phong tách ra từ cổ Thánh, trở lại trong bản tôn, ngay lập tức bản tôn mở mắt ra, trong mắt hiện lên một đạo quang mang. Lúc này, Kinh gia đang tiến hành một hồi đấu tranh tâm lý kịch liệt, thương thế của Kinh Viêm đã tốt hơn rất nhiều, tới loại cảnh giới như hắn, chỉ cần thân thể không bị nổ tung thì đều có cơ hội khôi phục, nhưng mà, chỉ sợ trong một đoạn thời gian dài về sau cũng không thể khôi phục được thực lực trước kia, dù sao một kiếm chém trên người hắn còn ẩn chứa cả diệt quang chi đạo.

– Tộc lão, ngươi nghĩ như thế nào?

Lúc này, ánh mắt rất nhiều người của Kinh gia đều đặt trên người một lão giả, một trong hai vị Thánh Đế của Kinh gia.

– Kinh Viêm, sư tôn của ngươi, muốn bao nhiêu tài nguyên?

Tộc lão của Kinh gia hỏi Kinh Viêm.

– Lão gia hỏa kia ăn uống khá lớn, hơn nữa hắn đang muốn khai sáng một trận đạo Cổ Tộc, sợ rằng chúng ta phải trả giá một phần ba mạch khoáng của Kinh gia cho hắn.

Kinh Viêm đáp lại nói. Nghe được lời nói của hắn ngay lập tức mọi người hít sau một hơi, thật tàn nhẫn, một phần ba mạch khoáng, muốn Kinh gia bọn họ ra nhiều máu.

– Đây không khỏi có chút quá độc ác sao, nếu như như vậy, còn không bằng giao Mộc Trần ra, mặc dù tổn thất một chút thể diện, nhưng cũng không đến mức mất một phần ba mạch khoáng.

Có người mở miệng nói, hiển nhiên cực kỳ không đồng ý với cách làm này, một phần ba mạch khoáng, giá này thực sự quá khủng bố.

– Thúc phụ, ngươi nói sai rồi, lão gia hỏa kia một khi đã muốn khai sáng một Cổ Tộc, hắn hiển nhiên sẽ không chỉ thỏa mãn với một phần ba mạch khoáng của Kinh gia ta.

Kinh Viêm chậm rãi mở miệng nói, khiến cho đối phương đồng tử khẽ co rút lại, nói:

– Ý của ngươi là, hắn còn có thể nuốt chửng hết ba nhà còn lại?

– Đương nhiên, đến lúc đó, chúng ta chia phần với hắn, như vậy, Kinh gia ta chỉ có lời chứ không lỗ.

Kinh Viêm lạnh lùng nói, lần này hắn thua thê thảm như vậy, đương nhiên không hy vọng Kinh gia lại nhận thua sau đó giao Mộc Trần ra.

– Có khống chế được hay không?

– Sư tôn của ta mặc dù tham lam, nhưng không đến mức quá phận, hơn nữa, hắn sẽ không khai sáng Cổ Tộc ngay tại Thanh Sơn Thành này, hắn chỉ cần tài nguyên của mạch khoáng mà thôi.

Kinh Viêm chậm rãi nói.

– Sư tôn của người nếu như đáp ứng xuất thủ, nhất định có thể thắng được đám người kia không, dù sao, sức chiến đấu của bọn thế nhưng phi thường lợi hại.

– Yên tâm đi, chỉ cần sư tôn đáp ứng xuất thủ, những sư huynh đệ của ta không ai không phải nhân vật yêu nghiệt, những người đó có cường thịnh cỡ nào cũng chưa chắc có thể làm gì, huống hồ, bọn họ đã có rất nhiều người từng xuất thủ, người có thực lực giống như kiếm khác mù kia quá lắm cũng chỉ có một hai người mà thôi, còn có Ngu Lân vẫn chưa xuất thủ, chư sư huynh của ta không có ai yếu hơn hắn, đây là trận một chọi một, nếu như có thể dùng một ván định đoạt, một vị sư huynh trong đó của ta cũng đang chuẩn bị cho Cửu Tiêu Hội Ngộ, một người cũng đủ để càn quét bọn họ.

Kinh Viêm bình tĩnh nói, hắn biết rõ thực lực của sư huynh có bao nhiêu khủng bố, mặc dù quan hệ với hắn không tồi, nhưng bởi vì Cửu Tiêu Hội Ngộ, hắn cũng không có biện pháp mời tới, trừ phi sư tôn xuất mã . Nghe thấy lời nói của Kinh Viêm đám người Kinh gia lâm vào trầm mặc , lúc này, một vị trung niên hỏi:

– Kinh Viêm, muội muội của ngươi làm sao bây giờ?

– Sau khi việc này chấm dứt, giết chết Mộc Trần, cấm túc nàng một khoảng thời gian, thời gian dài tự nhiên sẽ phai nhạt, về sau có cơ hội, ta sẽ giới thiệu mọt người càng vĩ đại hơn cho nàng quen biết.

Kinh Viêm mở miệng nói, nhất thời lại một trận trầm mặc, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía tộc lão của Kinh gia, tất cả đều chờ vào quyết định cuối cùng của hắn. Cuối cùng, trong mắt tộc lão Kinh gia hiện lên một đạo lợi mang, hướng Kinh Viêm nói:

– Ngươi đưa tin cho sư tôn của ngươi nhờ vả việc này, nếu như hắn đáp ứng không ở Thanh Sơn Thành khai sáng Cổ Tộc, hơn nữa đến lúc đó sẽ chia một nửa mạch khoáng của Thanh Sơn Thành cho Kinh gia ta, mời ngươi sư tôn tiến đến.

– Được.

Trong mắt Kinh Viêm cũng lộ ra phong mang, gật đầu nói:

– Việc này giao cho ta.. . . Quyết định mà Kinh gia đưa ra, ba nhà Ngu, Ôn, Phùng đương nhiên sẽ không biết được, Lâm Phong và Hầu Thanh Lâm bọn họ cũng đồng dạng sẽ không biết, lúc này bọn họ là đang im lặng chờ đợi thời gian ba ngày đến. Tại thời điểm cách ước định một ngày, Kinh gia có tin tức nhắn đến tam đại thế gia, bọn họ quyết định, tiếp nhận khiêu chiến của ba nhà, tranh đoạt mạch khoáng, hơn nữa, địa điểm chiến đấu thay đổi, ở một chiến trường trong nội thành Thanh Sơn Thành, mà không phải là vùng đất mạch khoáng của Kinh gia, giống như đang muốn truyền một tín hiệu, Kinh gia ta, không phải đang thủ mạch khoáng, người khác, căn bản không thể đụng vào mạch khoáng của Kinh gia ta.

Tin tức không chỉ truyền lại tới ba đại gia tộc, mà còn truyền khắp cả Thanh Sơn Thành, ngay lập tức, Thanh Sơn Thành rộ lên, trận chiến hai ngày trước vẫn là một đề tài khiến người ta phải đàm luận không ngớt, rất nhiều người đều biết ngày đó đã xảy ra chuyện gì, biết tên Mộc Trần, cũng biết các đệ tử thiên tài của Mộc Trần, nhưng mà lúc này, Kinh gia, không ngờ lựa chọn tiếp nhận chiến đấu, Kinh gia, có con bài gì chưa lật, để đối phó với những đệ tử này của Mộc Trần?

Mọi người đều đang mỏi mắt mong chờ, cùng đợi trận chiến đấu này, người lần trước có thể chứng kiến qua thực lực của bọn người Kiếm Manh, cực kỳ chờ mong, người lần trước không được chứng kiến cũng đồng dạng chờ mong, bọn họ vì bỏ qua cơ hội lần trước mà ảo não, lúc này đây, nhất định không thể lại bỏ qua, có lẽ, trận chiến đấu này, còn tuyệt vời hơn trận chiến đấu vào hai ngày trước Ngu gia, Ngu Tâm tìm được Lâm Phong, nói cho Lâm Phong tin tức gia tộc vừa nhận được, khiến cho Lâm Phong cau mày, hắn đương nhiên hy vọng có thể sử dụng phương pháp đơn giản nhất thuận lợi cứu Đại sư huynh ra, nhưng mà, Kinh gia, tựa hồ cũng không nguyện cho bọn họ cơ hội này.

– Kinh gia còn có con bài chưa lật hay sao?

Lâm Phong hỏi Ngu Tâm.

– Đã không còn, nhân vật mạnh nhất của Kinh gia chính là Kinh Viêm, hắn cũng đã bị bại thê thảm như vậy, hơn nữa cũng không có khả năng tái chiến, biện pháp cuối cùng của Kinh gia bây giờ đó chính là trả đại giới cực lớn để tìm giúp đỡ, nhưng mà, thực lực của những sư huynh đệ này của người, giúp đỡ bình thường căn bản không có tác dụng, cả Thanh Sơn Thành cũng tìm không ra vài nhân vật Vũ Hoàng như vậy, trừ phi.

. . Ngu Tâm giống như nghĩ tới gì đó, mày khẽ nhíu lại.

– Trừ phi gì?

Lâm Phong hỏi.

– Ngươi có biết Kinh Viêm và Ngu Lân giống nhau, đều là người của Thiên Trận Kỳ Phủ, đương nhiên có một chút nhân mạch, ta có thể nghĩ đến, cũng chỉ có Thiên Trận Kỳ Phủ, trừ phi bọn họ lợi dụng tầng quan hệ này của Kinh Viêm, có thể thỉnh động nhân vật lợi hại của Thiên Trận Kỳ Phủ xuất thủ.

Ngu Tâm phân tích nói, khiến cho Lâm Phong khẽ rùng mình, đích xác rất có loại khả năng này.

– Đám khốn nạn này.

Đạm Đài lạnh lùng nói:

– Sớm biết vậy ngày đó đã trực tiếp tiêu diệt bọn họ cướp mạch khoảng là xong.

– Nào có dễ dàng như ngươi muốn vậy, Kinh gia muốn kéo dài thời gian, chẳng lẽ ngươi cho là ba nhà thật sự dám trực tiếp khai chiến hay sao.

Ngu Tâm liếc Đạm Đài, tên to con này nói chuyện luôn không dùng đầu óc.

– Hừ, mặc dù hắn mời người của Thiên Trận Kỳ Phủ thì có thể thế nào, chờ một quyền của ta đánh bọn họ thành cặn bã đi.

Đạm Đài lần trước không có lên đài chiến đấu, tay sớm đã ngứa ngáy, giờ phút này đã bắt đầu rục rịch. Ngu Tâm mắt đẹp lóe lóe, nhìn Đạm Đài cười nói:

– To con, thực lực của ngươi thế nào?

– Hù, đánh bại Kinh Viêm kia, không phải vấn đề lớn.

Đạm Đài nhếch miệng cười nói, sờ sờ đầu, khiến cho Ngu Tâm sững lại, há miệng thở dốc, Kinh Viêm đã là người lợi hại nhất của Thanh Sơn Thành, gia hoả này, cũng dám nói đánh bại Kinh Viêm chắc không thành vấn đề.

– Còn hắn thì sao?

Ngu Tâm nháy nháy mắt, cười nhìn Đạm Đài, chỉ vào Lâm Phong nói, Đạm Đài tựa hồ rất nghe lời Lâm Phong, nếu như hắn cũng có thể đánh bại Kinh Viêm, kia Lâm Phong. . . Đạm Đài gãi gãi đầu, cười nói:

– Ngươi đừng có hỏi ta, nói thực ra, ta cũng không phải biết rất rõ.

– Ngu ngốc.

Ngu Tâm khinh bỉ liếc mắt nhìn Đạm Đài.

– Lâm Phong, Ngu Tâm.

Lúc này, có thanh âm truyền đến, chỉ thấy bên cạnh, Ngu Diệp cùng với Tô Mục đang đi qua bên này.

– Diệp tỷ.

Ngu Tâm hô một tiếng, trở nên có chút câu nệ, dù sao địa vị của nàng tại Ngu gia cũng không bằng Ngu Diệp, trước mặt nàng cũng sẽ không tùy ý như như trước mặt Lâm Phong và Đạm Đài. Ngu Diệp khẽ gật đầu, không tiếp tục nhìn nàng, mà hướng Lâm Phong nói:

– Lâm Phong, Kinh gia không có ý định rời khỏi cuộc chiến mạch khoáng, ngày mai chỉ sợ sẽ có một trận ác chiến, tuy nói không có liên quan tới người, nhưng mà đến lúc đó chỉ sợ sẽ có giao phong kịch liệt, có thể sẽ có chút trợ giúp đối với người, nếu như ngươi nguyện ý thì có thể đi theo chúng ta xem xem.

– Ừm, được.

Lâm Phong mỉm cười gật gật đầu, hắn đương nhiên muốn đi .

– Ta thật sự muốn nhìn xem Kinh gia sẽ phải hối hận như thế nào.

Đạm Đài lạnh lùng nói. Tô Mục nghe thấy lời nói của Đạm Đài, thần sắc lộ ra một chút khinh thường, nói với Đạm Đài:

– Ngươi cho rằng Kinh gia sẽ bại?

– Đương nhiên.Nguồn truyện audio

Đạm Đài nói. Tô Mục lắc lắc đầu, sau đó lôi kéo Ngu Diệp rời đi, thản nhiên nói:

– Lần này Kinh gia một khi đã dám tiếp nhận chiến đấu, chỉ sợ đã tiêu phí đại giới rất lớn để mời người từ Thiên Trận Kỳ Phủ, Thiên Trận Kỳ Phủ cường giả tề hàng, Kinh gia chưa chắc sẽ chiến bại.

Tô Mục hắn cũng là người của Thiên Trận Kỳ Phủ, nhìn thấu hơn, nếu như Kinh gia muốn mời người của Thiên Trận Kỳ Phủ, chỉ sợ sắp phải trả giá rất lớn, đây cũng là do Kinh gia bị ép vào đường cùng, lúc trước, Kinh gia còn tưởng rằng có thể dùng một nhà để bắt cả Thanh Sơn Thành, nếu như không có Hầu Thanh Lâm bọn họ nhúng tay, Kinh gia thực sự có thể đắc thủ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 15 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 22 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin