1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 347 [Chương 1731 đến 1735]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 347 [Chương 1731 đến 1735]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1731: Thanh Danh

– Sở Xuân Thu tu luyện Thôn Thiên Thánh Kinh, nuốt ý chí của Hoàng giả, theo lý thì hắn phải đi đến Thái Cổ học viện mới đúng, nhưng người này rất khó đoán, có lẽ hắn đã đi đến học viện khác rồi cũng không chừng.

Quân Mạc Tích mở miệng nói ra, Lâm Phong khẽ gật đầu, Sở Xuân Thu thâm bất khả trắc, chỉ trong vòng một năm rưỡi từ hạ vị Hoàng bước vào trung vị Hoàng, người này tuyệt đối là một nhân vật rất kinh khủng.

– Mạc Tích, ngươi biết tin tức Sở Xuân Thu bước vào trung vị Hoàng chưa?

Lâm Phong nói. Quân Mạc Tích khẽ gật đầu:

– Mặc dù ta trở về Thánh thành Trung Châu, nhưng vẫn lưu ý chuyện trong Vọng Thiên Cổ Đô, ta biết rõ Sở Xuân Thu không đến hai năm bước vào trung vị Hoàng, biết ngươi đánh chết Thương Khiếu sau đó biến mất không thấy tung tích, khi đó ta phỏng đoán ngươi sẽ đi đến Thánh thành Trung Châu, nhưng không nghĩ tới ngươi lại tới nhanh như vậy.

– Không đến hai năm?

Đại Hại Trùng và Đạm Đài lộ ra thần sắc kinh hãi, cùng suy nghĩ ai mà lại lợi hại như vậy.

– Chính xác thì chỉ có một năm rưỡi.

Lâm Phong trả lời hai người kia sau đó nhìn về phía Quân Mạc Tích nói tiếp:

– Ngươi thấy Sở Xuân Thu như thế nào?

– Rất thần bí, không biết do Sở gia làm ra hay hắn dựa vào bản thân làm được, nếu như vế sau thì người này càng thêm đáng sợ.

Quân Mạc Tích đáp lại, cái tốc độ tu luyện này, thật sự có chút đáng sợ. Lâm Phong nhẹ gật đầu, cười nói:

– Không nói hắn nữa, tiếp tục uống rượu.

Dứt lời, mấy người liền thoải mái chè chén một phen.

– Sảng khoái, người trong võ đạo nên uống loại rượu mạnh như này, rượu mạnh đốt tâm, đốt lên nhiệt huyết.

Đạm Đài cởi mở cười nói, hiếm có khi bốn người gặp nhau cùng một chỗ, nên bọn họ muốn thoải mái uống một phen. Sau khi uống khá lâu thần sắc bốn người có hơi chút đỏ thẫm, Quân Mạc Tích đứng dậy, cười nói:

– Rất lâu rồi không có vui vẻ như vậy, uống rượu xong, chúng ta ra ngoài đi dạo một chút, thuận tiện cho các ngươi nhìn một số nhân vật của Thánh thành, có lẽ bọn hắn sẽ thành đối thủ cạnh tranh của các ngươi khi các ngươi muốn gia nhập vào một trong các học viện kia.

– Tốt, đi vào Thánh thành Trung Châu trong truyền thuyết, nhưng ta vẫn chưa có lãnh hội phong thái của Trung Châu.

Lâm Phong mỉm cười nói ra, mấy người lần lượt đứng lên.

– Có lẽ Đại Hại Trùng có thể gặp được giai nhân cũng không chừng.

Quân Mạc Tích cười một tiếng, mấy người thấy vậy đều thoải mái cười lên. Thân hình lóe lên, một hàng người bắt đầu hướng về phía bên ngoài Minh Vương cung bay đi, Quân Mạc Tích là Minh Tử nên không có người nào dám can thiệp hành động của hắn. Thánh thành Trung Châu có một địa phương gọi Ly Cung, tám mặt đều có bậc thang thông suốt lên đỉnh Ly Cung, bên trên có địa vực bao la, cổ đình, rượu ngon món ngon, thậm chí nơi đó còn có nữ tử trẻ tuổi đẹp như tiên tử nhảy múa nữa, nhưng mà không phải ai cũng đến được Ly Cung. Lúc này, đám người Quân Mạc Tích cũng đi tới phía dưới Ly Cung, nhưng mà bọn họ lại bị một nữ tử xinh đẹp ngăn lại, một người trong đó nhẹ nhàng bước lên mỉm cười nói với Quân Mạc Tích:

– Minh Tử giá lâm, thật vinh hạnh cho cho kẻ hèn này.

– Mấy người kia đều là bằng hữu của ta, chuẩn bị lên Ly Cung xem một chút.

Quân Mạc Tích mỉm cười nói ra, nhưng mà nữ tử xinh đẹp kia vẫn không nhường bước, mà mỉm cười nói:

– Minh Tử, quy củ của Ly Cung ngươi cũng biết rồi, không biết mấy vị công tử này là ai?

– Chẳng lẽ ta mang mấy vị bằng hữu tiến nhập Ly Cung cũng có vấn đề sao?

Quân Mạc Tích không vui nói.Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!

– Bằng hữu của Minh Tử tự nhiên tài tuấn yêu nghiệt, chỉ có điều quy củ của Ly Cung là người trên bốn mươi tuổi không thể tiến nhập Ly Cung, người dưới Vũ Hoàng cũng không thể tiến nhập Ly Cung, kính xin Minh Tử thứ tội.

Nữ tử kia mang theo nụ cười áy náy nói ra, khiến cho nội tâm Lâm Phong thất kinh, cánh cửa Ly Cung này cũng thật cao, muốn tiến nhập Ly Cung, phải dưới bốn mươi tuổi, tu vi phải trên Vũ Hoàng, thỏa mãn hai điều kiện này thì thiên phú của người đó coi như không tệ, nếu không phải ở Thánh thành Trung Châu, người có thiên phú bực này có thể gọi thiên tài rồi.

– Ly Cung còn có quy tắc, người có thiên tư dị bẩm sẽ được phá lệ, người có thân phận hiển hách cũng được phá lệ, đúng không?

Quân Mạc Tích nhàn nhạt nói ra.

– Nếu như Minh Tử biết rõ, có lẽ Minh Tử cũng hiểu rõ chỗ khó xử của tiểu nữ.

Lâm Phong mỉm cười đi lên trước, đứng bên cạnh nữ tử, cùng lúc đó từng đạo hào quang như ẩn như hiện, phun ra nuốt vào, trên người Lâm Phong lượn lờ đủ loại quang mang, lộ ra vẻ cực kỳ lộng lẫy.

– Pháp tắc, nhiều lực lượng pháp tắc như vậy.

Cô gái kia thấy một màn như vậy thì trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia dị sắc, lập tức mỉm cười nói:

– Công tử quả là kỳ nhân, cùng lúc nắm giữ nhiều lực lượng pháp tắc như vậy, mặc dù tu vi không tới Vũ Hoàng nhưng ngày khác thành Hoàng, sẽ trở thành một vị Vũ Hoàng đa hệ pháp tắc, thiên phú tuyệt luân, Ly Cung có thể phá lệ.

Dứt lời, nữ tử liền tránh ra nhường đường, Lâm Phong khẽ gật đầu với nàng, sau đó hàng người lại tiếp tục đi lên Ly Cung.

– Điêu lan ngọc thế, nhìn thật sống động.

Đạm Đài nhìn cột đá điêu khắc nên trên Ly Cung, cảm thán nói ra:

– Quả nhiên quy của Ly Vương Cung này rất sâm nghiêm, đây là lần đầu tiên ta đến đây.

– Ừm, Ly Cung thuộc Ly Vương Cung, tuy rằng nó có nhiều quy củ, nhưng người tới nơi này đều là người rất phi phàm, có thể nhìn thấy hoặc kết bạn với không ít nhân vật thiên tài cùng thế hệ, có thể biết được một ít tin tức không cách nào biết được.

Quân Mạc Tích cười nói ra, bốn người theo bậc thang hướng lên trên đỉnh, bên trong cổ đình to lớn, bóng người như ẩn như hiện. Một lát sau, mấy người Lâm Phong cũng lên đến đỉnh Ly Cung, bên trên là một vùng đất mênh mông, không ít bóng người ngồi trên mặt đất nói chuyện, giống như đang nghiên cứu thảo luận cái gì đó, hình như không có ai nhìn về phía bên này. Một vị nữ tử xinh đẹp tiến lên dẫn đường, chỉ dẫn bốn người Quân Mạc Tích ngồi xuống một cái bàn đá, bốn người cũng tuỳ ý ngồi trên mặt đất.

– Từ trước đến nay yêu nghiệt ở Thánh thành Trung Châu xuất hiện lớp lớp, nơi đây là một toà thiên chủ thành tối quan trọng của Thanh Tiêu, là địa điểm để các thiên tài tranh đấu, ai có thể chiến bại anh kiệt thiên hạ, có thể phong vương, vạn pháp lấy chiến làm đầu, tất cả đều là chiến, bốn đại học viện, tự nhiên lấy Chiến Vương học viện cầm đầu.

Lúc này, có một vị thanh niên tràn ngập chiến ý trên người chậm rãi nói ra, hình như bọn họ đang thảo luận về sự tình của bốn đại học viện.

– Chiến Vương học viện lấy chiến vi danh, chẳng lẽ chiến lực của họ rất mạnh mẽ?

Đã như vậy, tại sao người xưng vương thế hệ này lại là Doanh Thành, đệ tử Thiên Thần học viện. Một người phản bác nói ra:

– Vạn đạo đều là pháp, ai có thể buông bỏ công pháp thần thông, pháp là căn bản của võ tu, vạn pháp cường thịnh, chiến lực dĩ nhiên sẽ mạnh mẽ.

– Bốn đại học viện đứng sừng sững ở Thánh thành Trung Châu vô số năm, mọi người đều tranh luận đâu mới là phương pháp tu luyện mạnh nhất, bốn đại học viện cũng tranh phong không ngừng, nhưng bất cứ con đường võ đạo nào cũng có mạnh có yếu, nên không thể phân ra mạnh yếu, mặc dù Doanh Thành là người của Thiên Thần học viện, thần thông pháp tắc cực kỳ đáng sợ, nhưng người nào có thể phủ nhận chiến ý cùng với tinh thần ý chí của Doanh Thành.

Lại có mở miệng nói ra, trong mắt của hắn, loại tranh luận này không còn bất cứ ý nghĩa gì.

– Nếu ngươi nói như vậy, không phải tất cả mọi người phải đi Xuân Thu học viện hay sao, Xuân Thu học viện cân đối các con đường tu luyện, nhưng ngươi đừng quên Xuân Thu học viện cũng là một trong bốn đại học viện, những nhân vật uy danh hiển hách bên ngoài đều xuất thân trong bốn đại học viện đấy.

Người kia vừa nói ra đã có người phản bác.

– Tất cả do sở trưởng mà thôi, người trong võ đạo đều có con đường thích hợp với mình.

Mọi người nhao nhao phát biểu ý kiến của mình, mà lúc này Lâm Phong lại lâm vào trong suy tư, người trong võ đạo tu luyện các loại thủ đoạn, muốn tìm ra một con đường thích hợp nhất, để phán đoán suy luận, cũng giống như hắn, đối với các con đường đều xem qua một lượt, có vẻ khá hỗn tạp một chút, khiến tốc độ tu luyện của hắn cũng không nhanh như trong tưởng tượng, nhưng mà chiến lực của hắn lại đạt mức siêu cấp cường hoành, bởi vì thủ đoạn quá nhiều. Hình như vấn đề này không có giá trị thảo luận, ai cũng có cách nhìn của riêng mình, phương pháp của ai cũng có chút thâm ảo, làm cho người ta suy nghĩ sâu xa, Lâm Phong cũng đã từng nghĩ qua, nhưng đến nay vẫn không có suy nghĩ cẩn thận, bởi vậy từ trước đến nay hắn đều đi từng bước một, loại thủ đoạn nào cũng tốn tinh lực đi tu luyện một phen.

– Minh Tử đến, không biết có cao kiến gì?

Lúc này, có một người chuyển ánh mắt qua cười nói với Quân Mạc Tích.

– Ta đối với võ đạo kiến thức nông cạn, chỉ cần có thể tăng lên thực lực ta liền tu luyện, vô luận tu nhục thể, chiến ý, thần thông pháp thuật hay ý chí hồn phách đều được.

Quân Mạc Tích mỉm cười nói ra, lời hắn nói một câu cũng không thừa, không có người nào cười cợt cả, không ít người tinh tế ngẫm nghĩ hấp thu, người vừa đặt ra câu hỏi cười nói:

– Nói rất hay, chỉ cần có thể tăng thực lực là được, ai đi quản nó là thủ đoạn khỉ gió gì, hà tất cố ý tuyển chọn, cứ dựa vào sở trưởng của mình, thuận theo tự nhiên.

– Không nói về chuyện này nữa, tin tưởng chư vị ở đây đều có con đường của mình, nếu như không có nhập học viện, tự chính mình suy nghĩ thật kỹ là được.

Người kia tiếp tục cười nói:

– Mấy vị bên cạnh Minh Tử, không biết là người phương nào?

– Đều là huynh đệ của ta.

Quân Mạc Tích tùy ý nói ra:

– Đây là Lâm Phong, Hoàng Phủ Long, huynh đệ quen biết nhiều năm, còn đây là Đạm Đài, cũng là bằng hữu của ta.

– Đạm Đài, lần trước ta đã nhìn thấy ở Thiên Thần học viện, vậy mà ngấp nghé mỹ nữ của Tuyết tộc, bị người đuổi đi, không nghĩ tới ngươi lại là bằng hữu của Minh Tử.

Lúc này, có một người yên bình cười nói, khiến Đạm Đài và Đại Hại Trùng quay lại nhìn người kia, sắc mặt trở nên lạnh lùng.

– Nghe nói một năm Thương huynh tham gia bốn lần khảo hạch của các đại học viện, nhưng lần nào cũng thất bại, mà ở đây đều là các vị đã tiến nhập học viện, rất nhiều người có năng lực một lần bước vào học viện, Thương huynh ở chỗ này, thật khiến ta không nghĩ tới?

Quân Mạc Tích cười lạnh nói.

– Tu vi không đủ, mượn khảo hạch của học viện tôi luyện bản thân, có gì không thể.

Người kia lộ ra vẻ không vui vì Quân Mạc Tích vạch trần hắn.

– Cái tên Lâm Phong này tại sao lại quen như vậy nhỉ.

Lúc này, lại có một người thấp giọng nói ra, khiến cho mọi người đưa ánh mắt về phía hắn. Chỉ thấy người này nhìn Lâm Phong, cười nói:

– Các hạ từ Vọng Thiên Cổ Đô mà đến?

– Đúng vậy.

Lâm Phong mỉm cười đáp lại.

– Thì ra như vậy, nghe nói Lâm huynh lấy Thiên Diễn bàn cờ cùng với bát bảo Thái Dương luân của Thái Dương Thánh tộc tru sát hơn mười vị cường giả Vũ Hoàng của Thương tộc trong Vọng Thiên Cổ Đô cổ, trong đó cũng có không ít trung vị Hoàng, ngay cả huyết mạch dòng chính của Thương tộc, Thương Khiếu cũng bị ngươi đánh chết, chiến tích thật hiển hách.

Người kia mỉm cười nhìn Lâm Phong, ánh mắt lộ ra vẻ thâm ý, không nghĩ tới tại Thánh thành Trung Châu lại có thể nhìn thấy người bị thiên vứt bỏ, quả thật hắn không phải Vũ Hoàng.

– Các hạ chê cười rồi.

Lâm Phong yên bình đáp lại, nhưng hắn lại khiến cho Đại Hại Trùng và Đạm Đài kinh ngạc nhìn hắn, gia hỏa này vậy mà tru sát nhiều Vũ Hoàng như thế, thậm chí trong đó còn có cả trung vị Hoàng.

– Người bị thiên vứt bỏ bên Hàn Nguyệt hồ, Lâm Phong.

Không ít người nhao nhao nhớ tới danh tự này, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, đại đa số mọi người ở đây đều là tộc nhân của đại tộc, bọn hắn đối với chuyện của mười tám Thiên Chi Chủ Thành cái gì cũng biết, nếu có động tĩnh lớn, bọn hắn cũng sẽ biết được, Vọng Thiên Cổ Đô có vài chuyện đã dẫn phát chấn động không nhỏ. Thứ nhất, Sở gia xuất hiện một vị yêu nghiệt, Sở Xuân Thu; mặt khác, hai vị Vương thể, Thần Ấn Vương Thể cùng với Giới Vương thể ra ngoài lịch lãm.

Thứ hai, Lâm Phong gặp Hoàng kiếp bị thiên vứt bỏ, nhưng lại khống chế bảy hệ pháp tắc, chiếm được Thiên Diễn bàn cờ, tru sát rất nhiều cường giả của Thái Dương Thánh tộc và Thương tộc. Thứ ba, Quảng Hàn cung tái hiện ở Vọng Thiên Cổ Đô, Hi Hoàng trọng sinh, Cửu U Ma Đế hiện, bên trong Quảng Hàn cung có vô số cường giả, tiên nữ tuyệt diễm. Những thứ này, đều là chuyện lớn, bởi vậy cái tên Lâm Phong chiếm một cái vị trí nho nhỏ trong lòng mọi người.

Chương 1732: Phong Vương

– Các hạ là Lâm Phong sao, nghe nói bên bờ hồ Hàn Nguyệt có một người chiến tích kinh hoàng, còn muốn nghịch loạn thương thiên thành Hoàng, đáng tiếc thất bại trong gang tấc, nhưng vẫn thành tựu bảy hệ pháp tắc hiếm có.

Một thanh niên khoác áo lông trắng thì thào nói nhỏ, trong thanh âm lộ ra cảm giác đáng tiếc.

– Đáng tiếc chỉ gặp Hoàng kiếp, mà không cách nào thành Hoàng.

Người còn lại mở miệng nói ra, khiến cho Lâm Phong có chút kinh ngạc, những người này đối tin tức ở Vọng Thiên Cổ Đô biết rõ như vậy, xem ra trận chiến ngày xưa bên Hàn Nguyệt hồ, cũng đưa tới một ít chú ý.

– Minh Tử, bằng hữu này của ngươi thật đặc biệt, giết Dương Diễm của Thái Dương Thánh tộc, đến Thánh thành Trung Châu, chỉ sợ sẽ gặp một ít người của Thái Dương Thánh tộc cùng Thương tộc muốn tìm hắn tính sổ, Lâm Phong huynh vẫn nên cẩn thận.

– Không cần tốn sức quan tâm, ở Vọng Thiên Cổ Đô cũng không có chuyện gì thi đi vào Thánh thành Trung Châu lại có thể xảy ra chuyện gì.

Lâm Phong yên bình nói ra.

– Ta nghe nói ngày đó Lâm Phong, đánh chết chúng Hoàng đều dựa vào lực lượng của Thiên Diễn Bàn Cờ, nếu không có Thiên Diễn Bàn Cờ, chỉ sợ hắn cũng không may mắn như thế, không biết chúng ta có thể kiến thức bảo vật cường đại này một phen hay không?

Thanh niên vừa có ngôn từ bất thiện với Đạm Đài lãnh đạm nói ra, khiến cho thần sắc mọi người lóe lên, phụ họa nói ra:

– Không sai, Thiên Diễn bàn cờ là trọng bảo của Thiên Diễn Thánh tộc, chúng ta chưa bao giờ thấy qua, mong Lâm Phong huynh thành toàn.

Ánh mắt nhìn Lâm Phong về phía mấy người đang nói chuyện, khóe miệng mang theo một nụ cười nhàn nhạt, nói:

– Chư vị cũng không phải những người thường, chắc hẳn trên người đều mang theo bảo vật, không bằng cũng lấy ra nhìn một chút được không!

– Đúng đấy, mọi người đều lấy bảo vật ra tham quan một chút đi.

Đạm Đài cả giận nói, trong đám người này, có mấy người cực kỳ quá phận, Thiên Diễn Bàn Cờ là chí bảo của Lâm Phong, há có thể lấy ra tham quan, thật buồn cười, có phải sau khi tham quan xong bọn hắn sẽ muốn Lâm Phong để cho bọn hắn sử dụng. Thần sắc mấy người vừa nói chuyện trở nên cứng ngắc, thanh niên họ Thương lập tức cười lạnh nói:

– Hai vị tính khí thật lớn, chúng ta ngưỡng mộ bảo vật của Thiên Diễn Thánh tộc, muốn nhìn một chút Thiên Diễn Bàn Cờ cũng có vấn đề sao, hình như các hạ có chút không biết tốt xấu thì phải.

– Chúng ta không biết tốt xấu?

Vậy tại sao ngươi không xuất bảo vật trên người của ngươi ra cho mọi người nhìn. Đạm Đài trừng mắt, cả giận nói.

– Làm càn.

Thanh niên kia quát lạnh một tiếng, nói:

– Các ngươi biết đây là địa phương nào không, để các ngươi đi vào, đều vì nhìn trên mặt mũi của Minh Tử đó.

Đạm Đài đứng dậy, nộ khí cuồn cuộn, nhưng mà Quân Mạc Tích lại lôi kéo hắn ngồi xuống, sắc mặt yên bình, thản nhiên nói:

– Thương Ngu, Ly Cung là địa phương các thanh niên tuấn kiệt nói chuyện luận đạo, ngươi có thể đến thì tại sao mấy vị bằng hữu của ta lại không thể, lại còn phải dựa trên mặt mũi của ta?

– Minh Tử nói như thế, không khỏi có chút cất nhắc mấy vị bằng hữu của ngươi đi, hai vị Vũ Hoàng này tạm thời không nói đến, nhưng Lâm Phong còn chưa bước chân vào Vũ Hoàng, đã không đủ điều kiện tiến nhập Ly Cung, nếu không phải dựa vào mặt mũi của Minh Tử ngươi, hắn có thể đi tới nơi này hay sao.

Thương Ngu đạm mạc mở miệng nói ra.

– Bằng hữu Lâm Phong của ta bên trong cố đô tru sát không ít Vũ Hoàng, Thương Ngu huynh có loại chiến tích này sao?

Quân Mạc Tích hỏi lại một tiếng.

– Vọng Thiên Cổ Đô là Vọng Thiên Cổ Đô, còn nơi này là Thánh thành Trung Châu, huống hồ ngày xưa Lâm Phong chiến đấu dựa vào bảo vật Thiên Diễn Bàn Cờ, làm sao có thể đại biểu thực lực chân thật của hắn, nếu không có bất luận bảo vật gì phụ trợ, chỉ sợ chiến lực của hắn, .

. . Thương Ngu uống một ly rượu, không nói thêm gì nữa nhưng trong lòng tất cả mọi người đều rõ.

– Trong tất cả mọi người ở đây thực lực của Thương Ngu ngươi mới chính yếu nhất, không chịu nổi một kích của mọi người.

Quân Mạc Tích bình tĩnh nói một tiếng, khiến cho ánh mắt Thương Ngu trở nên lạnh lẽo, trong con ngươi hiện lên từng đạo hàn mang, lời nói của Quân Mạc Tích đã không che giấu vũ nhục hắn, nói hắn yếu ớt không chịu nổi một kích? Mọi người nhao nhao bàn luận, vui vẻ nhìn trò hay đang diễn ra, Lâm Phong đến từ Vọng Thiên Cổ Đô, thanh danh không nhỏ, nhưng không biết thực lực chân thật như thế nào.

– Thật náo nhiệt.

Lúc này, có mấy người bên dưới Ly Cung cũng đạp bộ đi đến đỉnh Ly Cung, ngồi một bên cổ đình, mấy người đều có khí tức uy vũ hiên ngang, trên người ẩn chứa một cỗ chiến ý lăng lệ ác liệt, cho người khác một loại cảm giác cường hoành.

– Vũ Văn Hầu, cường giả Chiến Vương học viện, một thân chiến ý vô cùng kinh khủng.

Đám người thấy thanh niên kia đến thì hơi kinh hãi, Vũ Văn Hầu trong Chiến Vương học viện cũng khá nổi danh, bước vào Chiến Vương học viện hai năm, hôm nay đã có một chút thành tựu, thực lực mạnh mẽ, nghe nói lần khảo hạch này của Chiến Vương học viện do hắn đến quyết định.

– Không cần nhìn ta như vậy, ta chỉ tới ngồi một chút mà thôi.

Vũ Văn Hầu yên bình nói ra, cùng mấy người ngồi trên một cái bàn đá, mỹ nữ lập tức bày tiệc rượu.

– Những người này cũng không tệ lắm, không biết có mấy người có thể đi vào Chiến Vương học viện.

Một người trong đó cười vang nói.

– Đơn Mông, thời điểm khảo hạch ngươi cần phải hạ thủ lưu tình đối với những tiểu tử này.

Người còn lại cười nói với một tráng hán mặc áo đen, khiến cho tất cả mọi người đều nhìn cái người tên Đơn Mông kia, xem ra khảo hạch lần này của Chiến Vương học viện sẽ xuất hiện người tên Đơn Mông, người này khí tức sôi sục giống như một đầu mãnh thú, chỉ sợ đối phó hắn sẽ không dễ chút nào.

– Thương Ngu, một năm nay ngươi chưa thông qua được khảo hạch lần nào, lần này cố gắng lên, ca ca của ngươi bảo ta chiếu cố cho ngươi một chút đó.

Đơn Mông nhìn Thương Ngu cười nói, khiến cho Thương Ngưu lộ ra thần sắc phiền muộn, nói:

– Ngươi chiếu cố ta, ta sợ phải mất thêm một năm nữa mới có thể tiến nhập Chiến Vương học viện.

– Ha ha, yên tâm đi, lần này ngươi tới Chiến Vương học viện khảo hạch, sẽ không giống mấy lần trước đâu.

Đơn Mông phá lên cười. Mọi người nghe được lời hắn nói thì lập tức hiểu rõ ra, hoá ra Thương Ngu vẫn muốn tham gia khảo hạch Chiến Vương học viện, tham gia khảo hạch các học viện khác chẳng qua tôi luyện một chút mà thôi.

– Ngươi là chủ khảo sao?

Lúc này, Đạm Đài cũng hướng ánh mắt về phía Đơn Mông, hỏi hắn. Khảo hạch của bốn đại học viện do chủ khảo dẫn đầu một đám môn sinh của học viện, ngăn chặn thí sinh muốn bước vào học viện, chỉ cần một đường đánh bại bọn họ, thí sinh có thể tiến vào bên trong học viện, không biết Đơn Mông có phải chủ khảo hay không.

– Hạ vị Hoàng là một trong tứ đại chủ khảo.

Đơn Mông nhìn Đạm Đài, cười nói.

– Ân, lần này bốn vị chủ khảo đều giống như lời người nói, tiến nhập Chiến Vương học viện hẳn không có vấn đề rồi.

Đạm Đài nhếch miệng mỉm cười, tiếng nói của hắn rơi xuống khiến cho ánh mắt mọi người lập tức cứng đờ lại, tất cả mọi người đều im lặng nhìn Đạm Đài. Lâm Phong uống một ngụm rượu, tiếp tục im lặng, Đạm Đài nói chuyện cũng không khỏi quá trực tiếp đi. Quả nhiên, khóe miệng Đơn Mông có chút co quắp xuống, hung hăng quét mắt nhìn Đạm Đài bằng nhất nhãn, nói:

– Ta đây mỏi mắt mong chờ rồi.

– Đợi ta.

Đạm Đài cười nói.

– Quả nhiên bằng hữu của Minh Tử, một người so với một người càng thú vị hơn, đều thích xuất khẩu cuồng ngôn nha.

Thương Ngu liên tục cười lạnh, hắn đã lĩnh giáo qua thực lực của Đơn Mông, người này phi thường lợi hại, nếu độc chiến, đánh bại hắn không có bao nhiêu vấn đề, mà cái tên gia hoả thô bạo kia lại dám nói tứ đại chủ khảo đều giống như Đơn Mông, hắn có thể tiến nhập Chiến Vương học viện, khẩu khí thật lớn.

– Quân Mạc Tích, chúng ta đi thôi, nơi này ai cũng mắt cao hơn đầu, hình như chỉ nhận thân phận địa vị, ở đây cũng không có nhiều ý nghĩa lắm.

Đạm Đài nói thẳng với Quân Mạc Tích.

– Ta có mấy vị bằng hữu tuyệt vời ưa thích đến nơi đây, nhưng hôm nay không nhìn thấy, ngày khác ta lại mời bọn hắn tụ họp lại.

Quân Mạc Tích cười nói, lập tức đứng dậy.

– Mấy người các ngươi cũng muốn tham gia khảo hạch Chiến Vương học viện sao?

Đơn Mông hỏi đám người Đạm Đài.

– Ba người chúng ta đều tham gia khảo hạch Chiến Vương học viện, chờ chúng ta đấy.

Đạm Đài đáp lại.

– Tốt, ta mỏi mắt mong chờ.

Đơn Mông cười lạnh, còn Thương Ngu thì mở miệng nói:

– Thuận tiện nhắc nhở các ngươi một tiếng, học viện khảo hạch chỉ nói chuyện bằng thực lực, không thể dùng bảo vật.

– Đừng để ta gặp được ngươi.

Đạm Đài trừng mắt với Thương Ngu nói:

– Bằng không, lần này ngươi vẫn chỉ đi chơi như cũ.

– Những lời này ta cũng tặng lại cho các ngươi.

Thương Ngu lạnh như băng nói ra. Đám người Quân Mạc Tích rời khỏi Ly Cung liền trở lại trong Minh Vương Cung chờ đợi mấy ngày, trước khi diễn ra khảo hạch của bốn đại học viện ba ngày, Doanh Thành phong vương trong Thiên Thần học viện. Bốn đại học viện tồn tại ở Thánh thành Trung Châu vô số năm, trong dòng sông lịch sử dài đằng đẵng này, xuất hiện vô số nhân vật yêu nghiệt, uy chấn một phương, thậm chí họ đã từng chấn động Thanh Tiêu đại lục.

Tất cả các nhân vật thiên tài tự phong vương được học viện tán thành, sẽ có thể tới Phong Vương Tháp của học viện phong Vương, đối với học viện chuyện này cũng là một tràng vinh quang, đương nhiên những người phong Vương đều phải thông qua khảo nghiệm cực kỳ tàn khốc của học viện, bằng không sau khi ngươi phong Vương mà không có thực lực thì đó chính là sự sỉ nhục của học viện.

Hôm nay Thiên Thần học viện thông báo với ngoại giới, Doanh Thành bên trong Thiên Thần học viện phong hào Doanh vương trên Phong Vương Tháp của Thiên Thần học viện. Trên Phong Vương Tháp của Thiên Thần học viện lúc này có rất nhiều người, cường giả vô số, Lâm Phong đứng trong đám người, giống như muối bỏ biển.

– Rất nhiều cường giả kinh khủng, nhân vật cấp bậc Đại Đế cũng có.

Ánh mắt Đạm Đài tròn xoe, nhìn chằm chằm vào mấy người trên Phong Vương Tháp, bọn họ đều là những nhân vật cực kỳ khủng bố. Bốn phía Phong Vương Tháp đều có pho tượng, những pho tượng này là những nhân vật kiệt cuất của Thiên Thần học viện, đã từng phong vân một cõi, bọn hắn chính là nhân chứng cho sự hưng suy của học viện.

– Thánh thành Trung Châu có vô số cường giả, thiên tài bối xuất, bốn đại học viện càng là nơi hội tụ vô số tinh anh cường giả, nhưng mà người dám phong Vương của bốn đại học viện cũng rất ít, mấy trăm năm mới ngẫu nhiên xuất hiện một vị, tất cả những lần phong Vương này đều là một tràng thịnh thế, cực kỳ long trọng.

Quân Mạc Tích giải thích, còn Đạm Đài thì vẫn giữ bộ mặt âm trầm như trước, bởi vì người phong Vương hôm nay là người hắn rất ghét.

– Mấy trăm năm mới xuất một vị cường giả dám phong Vương, loại xác suất này quá nhỏ, từ đó có thể thấy được người dám phong Vương có thiên phú khủng bố như nào.

Lâm Phong thì thào nói nhỏ.

– Nhưng thời thế hiện nay lại khác, trừ Doanh Thành sắp phong vương ra, Chiến Vương học viện cũng có một vị cường giả trẻ tuổi cực kỳ khủng bố, có tiềm lực để phong Vương.

Quân Mạc Tích nói với Lâm Phong.

– Chiến Vương học viện?

– Đúng, người kia ở trong Chiến Vương học viện, tên Cơ Thương, được mọi người gọi chiến Vương Cơ Thương.

Quân Mạc Tích gật đầu nói, ánh mắt Lâm Phong lóe lên, thiên tài ở Thánh thành Trung Châu xuất hiện lớp lớp, phải chăng ngày sau Lâm Phong hắn cũng sẽ cắm dùi một chỗ nào đó!

Chương 1733: Cơ Vương Thương

Bên trên Phong Vương Tháp, hào quang lóng lánh, từng đạo thân ảnh lần lượt xuất hiện, mọi người chỉ thấy một đạo lưu quang từ dưới bay lên, bên trên xuất hiện thêm một đạo thân ảnh, những người kia yên bình đứng ở vị trí của mình, giống như một bức tượng điêu khắc một mực đứng đó, mà không phải vừa rồi mới đến.

– Thanh thế càng lúc càng lớn rồi, bất kỳ học viện nào cũng đều coi trọng lễ phong Vương này.

Lâm Phong thấp giọng nói ra, Quân Mạc Tích gật đầu:

– Tất cả những người phong Vương sẽ trở thành cường giả không ai bì nổi, đối với học viện mà nói đây cũng là một loại vinh quang, bọn hắn đã trải qua học viện khảo nghiệm mới có thể phong Vương, họ thật sự có thực lực, mà không phải hư danh.

– Đông!

Thượng cổ chuông trên Phong Vương tháp rung động, một đạo thân ảnh chậm rãi hướng về Phong Vương Tháp, người này ăn mặc rất bình thường, nhưng phong thái chậm rãi đó lại cho người ta một loại cảm giác thâm bất khả trắc, thân người có khí chất Vương giả tự nhiên sinh ra, mỗi một bước hắn bước ra đều khiến trái tim mọi người rung động theo bước chân của hắn, hình như bước chân của hắn và thiên địa sinh ra sự cộng minh thì phải. Vừa xuất hiện đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người, loại người này đi đến đâu cũng sẽ trở thành nhân vật chính, nhân vật chói mắt nhất.

– Doanh Thành!

Mặc dù chưa bao giờ thấy Doanh Thành nhưng mọi người cũng có thể cảm nhận được người này là ai, hắn chính là người sẽ phong Vương hôm nay.

– Thân hình người này giống như Man Hoang mãnh thú, tinh khí lộ ra ngoài giống như giao hoà cùng thiên địa, như long như hổ, khẽ động một cái có thể làm cho thiên địa băng liệt, tuyệt đối là một nhân vật đáng sợ.

Lâm Phong nhìn tinh khí thần của Doanh Thành, cảm thấy chỉ sợ mình hôm nay có chênh lệch không nhỏ so với Doanh Thành, Thánh thành Trung Châu là địa phương yêu nghiệt xuất hiện lớp lớp, mấy trăm năm mới ngẫu nhiên xuất hiện một vị cường giả phong Vương, từ đó có thể thấy được sự lợi hại của người này, người này so với Vương thể còn thưa thớt hơn rất nhiều, dù sao thì Vương thể cũng không nhất định phong Vương được. Doanh Thành bước lên thềm đá, bước từng bước một lên trên Phong Vương Tháp, rất có khí khái bễ nghễ thiên hạ, ánh mắt quét nhìn đám người, không lộ ra khí tức nhưng uy áp toả ra lại rất cường hoành.

– Quân Mạc Tích, tu vi của Doanh Thành như thế nào?

Lâm Phong hỏi Quân Mạc Tích.

– Chiến lực cực hạn của hắn ta không biết, nhưng nhường như hắn đã có thể hoành tảo hết thảy Vũ Hoàng.

Quân Mạc Tích yên bình nói ra, khiến cho Lâm Phong âm thầm gật đầu, quả nhiên cường hoành vô cùng, không ngờ có thể hoành tảo hết thảy cường giả Vũ Hoàng.

– Hôm nay là đại lễ Doanh Thành phong Vương, đa tạ chư vị anh kiệt đã đến đây xem lễ.

Lúc này, có một vị lão giả bên cạnh Doanh Thành khẽ gật đầu cười nói với mọi người, Lâm Phong quét mắt nhìn chung quanh thì thấy nơi đây có một ít cường giả tu vi thâm bất khả trắc, hẳn là nhân vật của ba đại học viện khác.

– Chúc mừng Thiên Thần học viện lại xuất hiện một nhân vật phong Vương, Xuân Thu học viện chúng ta chúc Doanh Thành có thể đại triển phong thái.

Một vị lão giả chậm rãi nói ra, người này chính là một nhân vật cực kỳ lợi hại của Xuân Thu học viện.

– Tuyên Cổ học viện, cũng chúc mừng Doanh Thành phong Vương.

Một lão giả khác chậm rãi nói ra, người này chính là cường giả Tuyên Cổ học viện. Nhưng mà hai người sau đó, không người tiếp tục mở miệng, khiến cho mọi người lộ ra một vòng dị sắc, hình như Chiến Vương học viện không có ai đến đây chúc mừng.

Nhưng nghĩ đến một ít ân oán của Thiên Thần học viện và Chiến Vương học viện thì mọi người hiểu ngay, ngày xưa Chiến Vương học viện có một nhân vật thiên phú không kém gì Doanh Thành, thậm chí hắn còn chiến thắng Doanh Thành, nhưng không hiểu vì sao lại chết trong tay Doanh Thành, nếu như hắn không chết chỉ sợ hôm nay hắn mới là người phong Vương, đáng tiếc hắn lại chết sớm, trời cao đố kỵ anh tài, rất nhiều người đều suy đoán, chỉ sợ cái chết của hắn không có đơn giản chút nào.

Bây giờ Chiến Vương học viện vẫn còn một nhân vật phi thường lợi hại tên Cơ Thương, đã có người gọi hắn là chiến Vương, hoặc Cơ Vương Thương, người cũng có tố chất để phong Vương, hắn là người duy nhất trong Chiến Vương học viện có năng lực cùng Doanh Thành của Thiên Thần học viện tranh phong.

– Chiến Vương học viện, không có ai đến sao?

Lúc này, Doanh Thành chậm rãi mở miệng nói ra, giọng nói tên bình nhưng lại cho người ta cảm giác không giận mà uy. Không có ai đáp lại lời nói của Doanh Thành, Chiến Vương học viện, không có người đến chúc mừng đại lễ phong Vương của hắn. Không gian trở nên yên tĩnh, Doanh Thành tiếp tục mở miệng nói:

– Từ trước đến nay bốn đại học viện có đệ tử phong Vương, ba đại học viện khác sẽ cùng chúc mừng, tham dự đại lễ phong Vương, nhưng hôm nay Chiến Vương học viện lại vắng mặt trong lễ phong Vương của ta, chuyện này thật vô lễ, ngày sau có cơ hội, ta nhất định phải đi đến Chiến Vương học viện bái phỏng.

Giọng nói của Doanh Thành vang vọng trong hư không, khiến cho mọi người run lên, tên Doanh Thành này không hổ là nhân vật phong Vương, vậy mà hắn cũng dám quở trách Chiến Vương học viện, rồi còn nói ngày khác sẽ tới bái phỏng Chiến Vương học viện, hai chữ bái phỏng này có chút lạ.

– Chiến Vương học viện, đến chúc mừng.

Trên hư không, mây mù cuồn cuộn, chỉ thấy một đạo chiến ý ngập trời ập đến, khuấy động phong vân thiên địa, cỗ chiến ý kinh khủng kia chính là một tôn hư ảnh, cái hư ảnh này trên người mặc kim sắc trường bào, toả ra chiến ý ngập trời, như muốn khai phá thiên địa, lao thẳng tới chỗ Doanh Thành.

– Cơ Vương Thương!

Mọi người nhìn thấy hư ảnh trong vòm trời, đồng tử co rút lại, Chiến Vương học viện đến chúc mừng rồi, nhưng người tới lại là Cơ Vương Thương mang theo chiến ý gào thét đi đến.

– Ý chí chiến đấu thật khủng khiếp, trong lớp trẻ của bốn đại học viện cũng chỉ có Cơ Vương Thương mới dám khiêu khích Doanh Thành như thế, mặc dù Xuân Thu học viện và Tuyên Cổ học viện cũng có thiên tài yêu nghiệt, nhưng còn không có đạt tới tình trạng như Doanh Thành cùng Cơ Thương.

Mọi người cảm thấy run sợ trong lòng, chỉ thấy đôi mắt của Doanh Thành nâng lên, trong con mắt bắn ra hai đạo ánh sáng ngạo thị thiên địa. Một tiếng gào rú vang lên, ý chí chiến đấu ngập trời khiến cho trường bào của hắn bay phần phật, một đạo hư ảnh phóng lên trời, hư ảnh này chính là lực lượng ý chí khủng bố của Doanh Thành, hóa thành vô số quyền mang ép về phía Cơ Thương.

– Oanh!

Hai cổ ý chí kinh khủng va chạm vào nhau, trong hư không xuất hiện hai đạo hư ảnh, hai đạo hư ảnh này của Doanh Thành và Cơ Thương, nhìn cả hai đều rất sống động, giống như hai người bọn họ đích thân chiến đấu vậy.

– Doanh Thành, chờ ta.

Thanh âm của Cơ Vương Thương lăng lệ ác liệt có khí khái của Vương giả, hôm nay là ngày phong Vương của Doanh Thành, ngày khác Cơ Thương cũng sẽ đứng trên Phong Vương tháp của Chiến Vương học viện khiến bát phương đến chúc mừng, vạn người chú ý.

– Đợi ngươi phong Vương rồi lại đến chiến.

Âm thanh của Doanh Thành vẫn rất bình tĩnh, hai đạo hư ảnh đồng thời bạo liệt, tiêu tán trong hư vô, nhưng mà ý chí khủng bố vẫn tràn lan, khiến mọi người có chút không bình tĩnh trong lòng, lần va chạm vừa rồi, hẳn là lần va chạm mạnh nhất của hai người đứng đầu trong thế hệ này, nhân tài mới xuất hiện, muốn vượt qua bọn hắn, chỉ sợ khó hơn việc lên trời. Doanh Thành, cùng Cơ Thương phong Vương.

– Không hổ là Cơ Vương Thương, niềm kiêu ngạo của Chiến Vương học viện ta, ngày khác nhất định hắn sẽ phong Vương.

Lúc này có một đạo thanh âm bên cạnh người Lâm Phong vang lên, ánh mắt đám người Lâm Phong lập tức chuyển qua, bọn hắn lại thấy mấy người quen đã gặp ở Ly Cung, cường giả Chiến Vương học viện Vũ Văn Hầu cùng với Đơn Mông.

– Điều này tự nhiên, chỉ sợ lần này Cơ Vương muốn đi xa một lần, không biết lúc trở về có thể phong Vương hay chưa.

Đơn Mông yên bình mở miệng ra, giống như rất hiểu Cơ Thương vậy.

– Cơ Thương trong Chiến Vương học viện sáng lập Cơ Môn, được phong Cơ Vương Thương, người thống lĩnh Cơ Môn, có không ít cường giả yêu nghiệt nguyện ý đi theo hắn, dã tâm của Cơ Thương không nhỏ chút nào, hình như hắn muốn khai sáng một thế lực Vương giả thì phải.

Quân Mạc Tích thấp giọng nói với Lâm Phong. Lâm Phong có chút run lên, Cơ Thương sáng lập Cơ Môn, muốn khai sáng một thế lực Vương giả! Bất kể đó cổ Thánh tộc hay những thế lực mạnh hơn cổ Thánh tộc, như Minh Vương cung, đều do người khác tạo nên, người tạo nên những thế lực này đều là hạng người thiên tư tuyệt đỉnh, Cơ Thương cũng có dã tâm như thế, chuyện này khiến Lâm Phong có di động, có thể tiến nhập Chiến Vương học viện, đều là những nhân vật yêu nghiệt, bên trong Chiến Vương học viện triệu tập môn nhân, đợi một thời gian sau có thể thành tựu một cái bá nghiệp, nếu hắn muốn khai sáng Thiên Đài, có lẽ nên bắt đầu từ Chiến Vương học viện? Nhưng Lâm Phong biết rõ chuyện này rất khó khăn, người trong Chiến Vương học viện đều là nhân vật yêu nghiệt một phương, Đạm Đài cũng là người phi thường lợi hại, nhưng lần trước khảo hạch vẫn thất bại, có thể thấy được những người tiến nhập vào trong đó tuyệt không phải hạng người hời hợt, loại người này tâm cao khí ngạo, muốn thống lĩnh bọn hắn, tất nhiên phải có uy vọng giống như Cơ Thương, nắm giữ tiềm chất phong Vương, lại vừa làm cho người ta nguyện ý phục tùng, gia nhập cơ môn của hắn.

– Có lẽ, ta cũng có thể đi con đường phong Vương.

Nội tâm Lâm Phong âm thầm nói ra, nếu có thể phong Vương, bát phương triều bái, hắn cũng khiến Trung Châu chấn động, khả năng hấp dẫn rất nhiều người cùng hắn khai sáng một môn phái.

– Phong Vương đại điển, trao Vương miện.

Người ta chỉ thấy bên trên Phong Vương Tháp có một vị lão giả của Thiên Thần học viện tự tay trao Vương miện cho Doanh Thành, hào quang lập tức toả ra bốn phía, khí khái Vương giả di tản khắp nơi, làm chói mắt bát phương, tâm trí tất cả thanh niên đồng lứa đều nhìn về phía đó, giống như một ngày kia, bọn hắn cũng có thể phong Vương.

– Khắc bia đá phong Vương .

Lại có một đạo thanh âm vang lên, chỉ thấy một pho tượng xuất hiện, pho tượng này chính là Doanh Thành, qua ngày phong Vương, pho tượng của hắn có thể đứng sừng sững trên Phong Vương Tháp. Trên pho tượng kia có một cái bia đá, để khắc chữ nhưng giờ phút này vẫn còn trống không.

– Doanh Thành, những người có thành tựu lớn như ngươi, sẽ được khắc lên pho tượng kia lưu lại cho đời sau chiêm ngưỡng, nhưng trăm năm sau ngươi vẫn yên lặng vô danh, không có đại sự gì, thì pho tượng của ngươi cũng bị xóa đi.

Một đạo thanh âm chậm rãi vang lên, Doanh Thành khẽ gật đầu, nói:

– Doanh Thành sẽ khiến bia đá này khắc đầy chữ viết.

– Tốt, Chiến Vương học viện, chờ đấy.

Lão giả kia yên bình nói ra, trong thanh âm lại có mấy phần mong đợi, năm trăm năm qua Thiên Thần học viện lại xuất một vị cường giả phong Vương, hy vọng có thể uy chấn Thánh thành.

Chương 1734: Khảo Hạch Bắt Đầu

Sau khi Doanh Thành phong vương chấm dứt, mọi người đều giải tán, đám người Lâm Phong và Quân Mạc Tích tạm thời tách ra, đi về phía Chiến Vương học viện, Đạm Đài muốn đi vào Chiến Vương học viện, nhưng Quân Mạc Tích vẫn chưa có ý định tiến vào học viện, hắn muốn tiếp tục ở lại Minh Vương cung lịch lãm rèn luyện một đoạn thời gian, say đó mới nhìn xem học viện nào phù hợp với mình.

Bốn đại học viện của Thánh thành Trung Châu có một cái quy củ, phàm người bước vào học viện, trong học viện phải dứt bỏ thân phận trước kia, theo quy định này thì người nào là học viên sẽ bị bỏ hết thân phận, cho dù ngươi thuộc thế gia hiển hách, hay tán tu vô danh, đã vào học viện thì đều có thân phận giống nhau, học viện không hỏi người đến từ đâu, chỉ luận thiên phú thực lực của ngươi, hơn nữa mặc kệ ngươi là ai, đã vào học viện thì sinh tử tuỳ mệnh, gia tộc không thể can thiệp vào, nếu không có can đảm cùng quyết đoán, không nên tiến vào học viện. Lúc này bên ngoài Chiến Vương học viện, bóng người nhốn nháo, họ đều là thanh niên đồng lứa, những người này vì Chiến Vương học viện mà đến.

– Xem ra lần này người đến tiếp nhận khảo hạch vượt qua số lượng năm trăm người, không biết có bao nhiêu người có thể thông qua khảo hạch trở thành môn sinh Chiến Vương học viện.

Có người quét mắt nhìn đám người chung quanh, chậm rãi nói ra, ba tháng khảo hạch một lần, nhưng lần nào cũng có rất đông người đến tiếp nhận khảo hạch, có thể thấy được danh vọng bốn đại học viện cao bao nhiêu, cái gọi sóng sau đè sóng trước chính là đây, mỗi một ngày bên ngoài Thánh thành Trung Châu đều có rất nhiều nhân vật thiên tài từ các nơi của Thanh Tiêu tiến đến, rất nhiều trong số đó vì bốn đại học viện mà đến.

Chỉ cần họ có thể tiến nhập một trong bốn đại học viện của thánh thành Trung Châu, thành tựu trong tương lai tuyệt đối không kém, chỉ cần không chết bước vào cảnh giới đại Đế cơ hồ không có lo lắng.

– Xác suất thông qua khảo hạch của bốn đại học viện phi thường thấp, mặc dù mỗi lần đều có rất nhiều người tham gia khảo hạch, nhưng số người có thể thông qua tuyệt đối không nhiều lắm, thậm chí, có một số người nếu không cẩn thận sẽ bị táng thân trong khảo hạch, phi thường tàn khốc.

Đạm Đài chậm rãi nói ra, khiến cho Lâm Phong có chút kinh ngạc:

– Nếu như nguy hiểm như vậy, tại sao người trước ngã xuống, người sau lại tiến lên, sao không đợi đến lúc thực lực cường đại một chút rồi mới trở lại.

– Người tới tham gia khảo hạch thực lực đều không kém, cho dù thật sự gặp phải nguy hiểm không có năng lực tự vệ, cùng lắm thì buông tha khảo hạch lui về phía sau là được, nhưng mỗi lần vẫn có không ít người không may, chết cũng chết rồi, chỉ có thể trách chính mình vô năng mà thôi.

Đạm Đài giải thích.

– Huống hồ, hạ vị Hoàng có lối đi hạ vị Hoàng, trung vị Hoàng có lối đi của trung vị Hoàng, trong lối đi này thực lực mọi người đều giống nhau, làm gì có ai cho mình vô dụng bị người đánh chết đâu chứ.

Lâm Phong khẽ gật đầu, cười nói:

– Vậy người không đạt tới cảnh giới Vũ Hoàng thì sao?

– Cũng đi vào lối đi của hạ vị Hoàng Đạm Đài hồi đáp.

– Nếu lần này gặp phải chủ khảo giống như lời người kia nói ở Ly Cung, có lẽ ta sẽ ứng phó được khảo hạch của môn sinh học viện, nhưng chúng ta vẫn phải cẩn thận những người cùng chúng ta tham gia khảo hạch.

– Nói như vậy, người khảo hạch chúng ta sẽ không quá mạnh mẽ?

Lâm Phong hỏi.

– Tự nhiên, tuyệt đại đa số người khảo hạch chúng ta cũng là môn sinh mới tiến vào học viện mấy lần trước, chủ khảo có khả năng là một số trưởng lão, nếu không thì bọn họ đều là những người mới tiến vào học viện mấy năm trước tới kiểm tra chúng ta, vậy thì cơ hội tiến vào học viện càng thêm mong manh.

– Ta hiểu rồi.

Lâm Phong nhẹ gật đầu, môn sinh cũ khảo hạch nhân vật mới, ngược lại có chút thú vị.

– Không biết tự lượng sức mình, vậy mà vẫn tới tham gia khảo hạch Chiến Vương học viện.

Lúc này, một đạo thanh âm truyền đến, đọn người Lâm Phong quay đầu lại, liền thấy Thương Ngu cùng mấy người đạp bộ đi tới, hiển nhiên bọn hắn cũng tới tham gia khảo hạch Chiến Vương học viện, tất cả bọn hắn đều muốn khảo hạch tiến vào Chiến Vương học viện.

– Đừng để cho ta ở trên đường khảo hạch gặp được ngươi, nếu không ta chắc chắn đập nát miệng ngươi.

Đạm Đài không chút khách khí nói ra một câu lạnh như băng đối với Thương Ngu, khiến cho thần sắc Thương Ngu trầm xuống, đồng tử lạnh như băng nói:

– Tốt, ta ngược lại muốn xem ngươi đập nát miệng của ta như thế nào.

– Ngươi sẽ thấy.

Đạm Đài lạnh nhạt nói.

– Ta mỏi mắt mong chờ.

Sát ý trên người Thương Ngu ẩn ẩn lộ ra ngoài. Đạm Đài quay sang nhìn đối Lâm Phong nói:

– Lâm Phong, Đại Hại Trùng, hai ngươi cùng ta đi chung một chỗ tham gia khảo hạch đi, ta biết rõ nên phối hợp như thế nào, đợi đến lúc chúng ta bước vào chỗ khảo hạch truyền tống trận sẽ phân tán chúng ta ra, địa phương khảo hạch sẽ ngăn cách tất cả ngoại lực nên không thể nhờ vào cái gì được, đến lúc đó ta sẽ phát ra một tiếng thét dài, dừng tại chỗ chờ các ngươi tới, hai ngươi nghe được tiếng thét dài của ta thì lập tức chạy đến cùng hội họp với ta.

– Tốt, ta nghe được tín hiệu của ngươi sẽ lập tức đi đến tụ hợp cùng ngươi, nếu như các ngươi không thấy ta đến thì ta sẽ trực tiếp động thủ, không cần đợi lâu, ta sẽ không có vấn đề gì đâu.

Lâm Phong dặn dò Đạm Đài, dù sao hôm nay hắn vẫn chưa biết phạm vi khảo hạch rộng lớn bao nhiêu.

– Một mình ngươi có thể tự chiếu cố sao?Chàng thanh niên Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc sinh ra trong gia đình mang dòng máu truyền thừa của Thanh Long tộc trong Tứ đại thần thú gia tộc. Với thiên phú tu luyện kinh người vươn lên, tới đỉnh cao tại Ngọc Lan đại lục sau đó phi thăng đến Chí cao vị diện tranh đấu với các vị chúa tể… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Đạm Đài hỏi Lâm Phong.

– Yên tâm đi, thời điểm ta ở Vọng Thiên Cổ Đô, kẻ muốn giết ta rất nhiều, nhưng ta vẫn còn sống đó thôi.

Lâm Phong không thèm để ý cười nói, hắn không tin lối đi hạ vị Hoàng có người có thể giết được hắn.

– Tốt, ngươi đã nói như vậy, ta tin ngươi.

Đạm Đài gật đầu đáp.

– Nữ nhân thật xinh đẹp.

Nhưng vào lúc này, một tiếng kinh hô truyền ra, rất nhiều người quay lại nhìn phía sau, chỉ thấy nơi đó có một bóng hình xinh đẹp chậm rãi đi đến, dung mạo người này kiều diễm, thân thể thướt tha, lộ ra vẻ khuynh thành.

– Vũ Văn Tịnh, công chúa Vũ Văn gia tộc, vậy mà nàng cũng đến Chiến Vương học viện.

Ánh mắt mọi người nhìn nữ tử xinh đẹp kia, trong nội tâm chấn kinh, Vũ Văn Tịnhm công chúa Vũ Văn gia, huyết mạch dòng chính, thiên phú dị bẩm, trong Chiến Vương học viện có không ít người là người của Vũ Văn gia, ví dụ như Vũ Văn Hầu, nghe nói khảo hạch lần này của Chiến Vương học viện do Vũ Văn Hầu phụ trách. Vũ Văn Hầu là một nhân vật phi thường lợi hại, một người trong Cơ Môn, có địa vị hiển hách, thực lực mạnh mẽ. Cơ môn này chính là thế lực Cơ Vương Thương tạo thành, rất có thể tương lai sẽ trở thành một cỗ thế lực kinh khủng, có lẽ nó sẽ có cấp bậc cổ Thánh tộc.

– Công chúa cũng tới tham gia khảo hạch lần này của Chiến Vương học viện sao?

Lúc này, bên trong Chiến Vương học viện xuất hiện một hàng thân ảnh, người cầm đầu chính là Vũ Văn Hầu, bước chân của hắn trực tiếp đi về phía Vũ Văn Tịnh, đi đến bên người Vũ Văn Tịnh thì dừng lại.

– Ngươi làm tốt chuyện của mình là được, ta tham gia khảo hạch Chiến Vương học viện, không hi vọng có người ở hậu đài khống chế.

Vũ Văn Tịnh yên bình nói ra.

– Ta tự nhiên tin tưởng thực lực của công chúa muội muội, khảo hạch của Chiến Vương học viện tuyệt đối công bình, làm sao có chuyện khống chế hậu đài, điểm ấy công chúa cứ yên tâm.

Vũ Văn Hầu cười nhạt nói ra.

– Như vậy tốt nhất, ngươi đi chuẩn bị chiến trường cho tốt đi, khảo hạch cũng sắp bắt đầu rồi, đừng để những người bên ngoài đánh cho luống cuống tay chân.

Vũ Văn Tịnh bình tĩnh nói.

– Nếu có thể như vậy, chẳng phải nói rõ lần này thực lực môn sinh rất cường đại hay sao, không phải như vậy càng hay à.

Vũ Văn Hầu cười nói:

– Tốt rồi, công chúa muội muội, ta đi chuẩn bị chiến trường đây, cùng công chúa muội muội mở ra phong thái, bước vào Chiến Vương học viện.

– Ngươi đi đi.

Vũ Văn Tịnh nhẹ gật đầu, đám người Vũ Văn Hầu lập tức bước về phía Chiến Vương học viện, rất nhanh đã biến mất trong tầm mắt mọi người.

– Không nghĩ tới hôm nay Vũ Văn công chúa lại tới tham gia khảo hạch Chiến Vương học viện, sau này Chiến Vương học viện lại nhiều thêm một vị nữ chiến vương rồi.

Một người mỉm cười nói với Vũ Văn Tịnh, Vũ Văn Tịnh nhìn người kia bằng nhất nhãn, bình tĩnh nói:

– Bớt nịnh hót đi, chuẩn bị khảo hạch mới là chuyện nên làm, tỉ lệ đào thải của Chiến Vương học viện cực cao, muốn thông qua nào có dễ dàng như vậy.

– Đây là tự nhiên.

Người kia cười cười lui về phía sau, một hàng người xoa tay, nhao nhao chuẩn bị ứng phó khảo hạch. Đúng lúc này bên trong Chiến Vương học viện, có rất nhiều cường giả lăng không mà đứng, trên người những cường giả này lộ ra một cỗ khí thế mạnh mẽ, giống như đang vận sức chờ phát động vậy, ánh mắt của bọn họ đang nhìn chằm chằm vào đám người phía dưới, dưới chân của bọn hắn là một bức địa đồ bao vô cùng rộng lớn, bên trong bức bản đồ này có giới lực tràn ra, tự hình thành thế giới. Vũ Văn Hầu đứng chính giữa đám người nói:

– Trước tiên nhìn thế giới một lượt đi, sau đó cùng bọn họ bước vào trong đó, ta sẽ chỉ huy các ngươi tiến hành chặn toàn bộ phương vị của những người tham gia khảo hạch, phân tán bọn hắn, từng người chặn đứng công kích của bọn họ, mục đích của các ngươi, là ngăn cản bọn hắn bước vào bên trong Chiến Vương học viện, hiểu chưa?

– Yên tâm đi Vũ Văn, nơi đây giao cho bốn người chúng ta được rồi, mấy tên gia hỏa này muốn thông qua khảo hạch trở thành môn sinh Chiến Vương học viện, cũng không có đơn giản như vậy, lúc trước chúng ta tiến đến cũng phải tốn rất nhiều sức lực mà.

Đơn Mông cởi mở cười nói, người phía ngoài xoa tay, giờ khắc này những lão nhân này cũng rất kích động, ngày xưa bị sư huynh hành hạ, hôm nay đến lượt bọn hắn hành hạ người khác, trước kia bọn hắn cũng không biết địa điểm khảo hạch vậy mà là một phương thế giới trong bức tranh, từ bên ngoài có thể trực tiếp tiến vào trong đó, khó trách bọn hắn không ngừng gặp phải các loại ngăn chặn.

– Chớ khinh thường, mỗi lần khảo hạch đều có không nhân vật ít phi thường yêu nghiệt xuất hiện, ai bị ai đánh còn chưa chắc chắn đâu, hơn nữa lần này nhân số tham gia khảo hạch cũng không ít, ta không biết chúng ta có đủ người hay không nữa.

Vũ Văn Hầu có chút cẩn thận, không dám khinh thường người tham gia khảo hạch bên ngoài.

– Vậy đủ rồi, nhiều người như vậy người, có thể một với một rồi.

Đơn Mông cười nói, lần này đội hình lão sinh rất cường đại.

– Ân, chúng ta hết sức ngăn chặn, làm tốt chuyện của mình, còn bọn hắn có thể thông qua hay không, phải nhìn vào thực lực của bọn hắn, tất cả làm tốt chuẩn bị, thời điểm săn bắn bắt đầu.

Bên trong con ngươi Vũ Văn Hầu hiện lên một đạo phong mang, những cánh cửa khép kín bên ngoài Chiến Vương học viện, lóe ra từng đạo lực lượng hư không, một đạo thanh âm chậm rãi truyền ra:

– Chiến trường khảo hạch hạ vị Hoàng.

– Khảo hạch bắt đầu.

Trong mắt mọi người đều bắn ra một đạo phong mang, thân hình lóe lên, hướng về không gian phía trước mà đi.

– Nhớ kỹ, nếu như không có cách nào tụ hợp liền đi thẳng về phía trước, đánh thẳng một đường tới cuối cùng.

Đạm Đài sải bước bước ra, ba người Lâm Phong cùng tiến vào một lối đi.

– Hừ.

Thương Ngu hừ lạnh một tiếng, bên trong con ngươi lộ ra lãnh quang, cũng đồng dạng đi vào thông đạo khảo hạch, lối đi này chính là chiến trường, có thể một đường đánh đi vào, sẽ trở thành môn sinh Chiến Vương học viện!

Chương 1735: Chiến Đấu Bộc Phát

Lâm Phong bước vào Cánh Cổng Không Gian, cảnh sắc trước mắt lập tức đại biến, đây là một phiến thiên địa mênh mông, có núi sông hồ nước, xa xa còn có một toà thành hùng vĩ đứng sừng sững, nguy nga đồ sộ không thể tả.

Trước người Lâm Phong,có một ngọc giản, lóe ra quang mang nhàn nhạt.

– Bởi vì lần khảo hạch này nhân số rất đông, nên chúng ta sẽ tiến hành đào thải một phần người tham gia khảo hạch, có lẽ chư vi đều nhìn thấy toà thành trước mặt này, chỉ có tập hợp đủ năm ngọc giản, mới có thể tiến nhập vào trong tòa thành, mặt khác tất cả những người tham giả khảo hạch đều không thể mượn nhờ bất kỳ một cái bảo vật gì, nếu không tự gánh lấy hậu quả.

Đạo thanh âm này bay vào trong đầu mọi người, tất cả mọi người đều minh bạch, chỉ sợ người chặn giết bọn hắn không có nhiều, nên những người kia muốn bọn hắn tự đào thải nhau, trong năm người chỉ có một người tiến vào.

Bốn đại học viện khảo hạch, thà thiếu chứ không lấy người không có năng lực, có đôi khi một lần khảo hạch chỉ có một hai người có thể thông qua, tất cả chuyện này đều nhìn người phụ trách khảo hạch người an bài như thế nào, nếu hắn đủ tàn nhẫn, không hạ thủ lưu tình thì hắn có thể khiến những người tham gia khảo hạch toàn quân bị diệt. Sau khi Lâm Phong nghe thấy đạo thanh âm kia liền trực tiếp nắm ngọc giản vào trong lòng bàn tay, sải bước đi về phía trước.

– Rống.

. . Tiếng sư rống chấn động thiên địa, giống như là tiếng Sư Tử Vương đang gầm thét vậy, Lâm Phong lập tức hiểu rõ tiếng hống này của ai, Đạm Đài tu luyện lực lượng Sư Tử Vương, tiếng thét dài này hẳn là hắn đang kêu gọi Lâm Phong.

– Tiếng nói của người trong học viện có thể trực tiếp nhập vào tai mọi người, rất có thể chúng ta đang ở trong một phiến không gian phong bế, chúng ta đang làm cái gì, có lẽ bọn hắn đều biết.

Đôi mắt Lâm Phong lóe lên, trên người cuốn ra một đạo cuồng phong, hướng về phía âm thanh sư rống lao đi.

– Ầm ầm!

Đúng lúc đó, có một cơn sóng kinh khủng cuồn cuộn ập đến, khiến cho bước chân của Lâm Phong trì trệ lại, hắn lập tức thấy một người đạp sóng mà đến, song quyền trực tiếp đánh về phía Lâm Phong, lực lượng khủng bố giống như một con mãnh thú lập tức tràn ra.

– Biến hóa.

Lâm Phong phun ra một đạo hàn âm, lực lượng phong pháp tắc trên người lập tức hóa thành từng đạo lợn nhận, cắt đứt hồng thủy, bổ ra đại hà, đánh về phía đối phương.

– Nhục thể thật cường đại, ngươi che giấu tu vi?

Thần sắc người kia ngưng lại, thân thể không tiến lên mà thụt lùi về sau, Lâm Phong lấy pháp tắc cùng nhục thể thừa nhận công kích của hắn, có lẽ tu vu của tên này đã đến hạ vị Hoàng hậu kỳ, nhưng giả bộ thành Tôn Vũ, rất nguy hiểm, hắn nên đi trước thì tốt hơn.

– Để lại ngọc giản rồi đi.

Thân hình Lâm Phong như gió, chân đạp hư không, lực lượng không gian pháp tắc lập tức hóa thành từng đạo văn lộ kỳ diệu, khiến cho thân thể của hắn giống như có thể nhảy lên phía trước vậy, một bước một khoảng không, trong nháy mắt liền kéo gần khoảng cách với đối phương. Sắc mặt người kia cứng đờ, tốc độ người này thật đáng sợ.

– Thiên Hà đại khí.

Tốc độ người kia cũng không có ngừng lại, hắn đột nhiên gia tốc quay về phía Lâm Phong, vô số con sóng hóa thành lợi nhận cứng rắn, khiến cho thiên địa rung chuyển, giống như sắp bị lật tung vậy.

– Công kích thật bén nhọn.

Lâm Phong nhìn Thiên Hà đại khí cuồn cuộn mà đến thì trên người cũng hiện lên kiếm quang ngập trời, gầm lên một tiếng:

– Kiếp kiếm, giết!

Tiếng nói vừa ra, hư không lập tức xuất hiện từng đạo Thiên Ma kiếp kiếm, tiếng xèo xèo vang lên, Thiên Hà đại khí bị đâm thủng lỗ chỗ, kiếp kiếm khủng bố sát phạt mãnh mẽ, đâm về phía đối phương.

– Ngọc giản đây, cầm lấy đi.

Người kia cũng rất quyết đoán, không muốn tiếp tục dây dưa cùng Lâm Phong nữa, ném ngọc giản cho Lâm Phong, mà thân ảnh của hắn thì tức tốc lóe lên rời đi, mất đi một cái ngọc giản không quan hệ, hắn có thể lấy của người khác, bảo trụ tính mạng mới trọng yếu nhất. Lâm Phong thấy người kia lưu lại ngọc giản cũng không tiếp tục truy kích, thân ảnh như gió, tiếp tục lao về phía có âm thanh sư tử rống. Lúc này Đạm Đài cũng đang tiến hành chiến đấu, hơn nữa trận chiến này còn là hỗn chiến, hắn vừa bước vào không gian khảo hạch đã rống lên một tiếng, hấp dẫn mấy người chung quanh đến đây chặn giết hắn, Đạm Đài bên thì đánh nhau, bên thì rút lui, một quyền oanh ra lập tức có vô số Sư Tử Vương đánh về phía đối phương, lực lượng vô cùng kinh khủng, bá đạo cương mãnh.

– Ngươi vẫn nên lấy ra ngọc giản đi.

Lúc này, sau lưng Đạm Đài có một đạo chưởng ấn vô cùng cứng rắn oanh đến, Đạm Đài bỗng nhiên quay người lại, đạp mạnh bước chân, nổi giận gầm lên một tiếng, sư âm chấn động ý chí đối phương.

– Cút cho ta.

Đạm Đài bước ra một bước, giống như một tôn Hùng Sư, đánh ra một đấm mang theo vô số yêu sư gào thét, một tiếng nổ ầm ầm vang lên, thiên địa rung chuyển, đối phương bị hắn dùng lực lượng vô cùng kinh khủng chấn lui về phía sau, kim thân khải giáp lỗ ra vẻ hỗn loạn, nhưng mà Đạm Đài lại cảm giác sau lưng trở nên lạnh lẽo, một chuôi trường mâu đen kịt nhân lúc này đâm về phía trái tim của hắn, tốc độ nhanh như chớp, lộ ra pháp tắc ma đạo khủng bố.

– Rống!

Đạm Đài lại rống lên một tiếng, quay người lại dùng hai tay đón lấy trường mâu giết về phía đối phương, nhưng mà trường mâu đen kị lộ ra một vòng lực lượng quỷ dị, trực tiếp xuyên thấu cánh tay của Đạm Đài, đâm về phía trái tim của hắn.

– Cắn nuốt.

Đồng tử Đạm Đài co rút lại, cánh tay mãnh liệt hất lên, đẩy thân thể của đối phương chếch đi một chút, nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó bẻ gãy pháp tắc trường mâu của đối phương, bước chân liên tục lui về sau, chấn cho đại địa rung động.

– Công kích thật độc.

Bên cạnh có một thanh niên nhìn thấy người mặc áo đen dùng trường mâu ám sát Đàm Đài, trong lòng sinh ra cảm giác lạnh lẽo, vì hắn muốn đưa người vào chỗ chết.

– Ông!

Chỉ thấy người mặc quần áo màu vàng công kích Đạm Đài từ phía sau, cước bộ của hắn mãnh liệt đạp ra ngoài, trong tay ngưng tụ ra lực lượng khủng bố.

– Bất diệt sát phạt.

Thủ chưởng rung động, lực lượng sát phát lập tức hóa thành lực lượng bất diệt lực lượng, xoắn giết về phía đối phương, thân thể người nọ lui về phía sau, nhưng mà khí tức sát giống như thiên hà chảy mãi không ngừng, mang kim sắc thủ chưởng của hắn đánh vỡ ra.

– Giao ngọc giản ra.

Thanh niên tu lực lượng bất diệt lại lao lên, thần sắc lạnh buốt, khiến cho người kia hừ lạnh một tiếng, mang ngọc giản ném ra, sau đó trực tiếp lóe lên ly khai, người này cũng cực kỳ quyết đoán, bọn họ đều biết không thể trì hoãn thời gian, nếu không địch lại mà lại chạy không thoát thì không cần phải liều mạng hết toàn lực cùng đối phương, nếu thắng thì chính mình cũng tiêu hao quá lớn, bại thì càng thảm rồi, nói chun kết cục đều không tốt. Sau khi đoạt được một ngọc giản, thanh niên bất diệt cũng không có rời đi, mà tiếp tục chú ý đến trận chiến của Đạm Đài và thanh niên cay độc kia, hắn tỏ vẻ thờ ơ lạnh nhạt.

– Hừ.

Thanh niên cay độc quét mắt nhìn thanh niên bất diệt, người này muốn trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi ư, không có đơn giản như vậy đâu, giờ khắc này khảo hạch mới bắt đầu mà thôi, không đáng để dốc sức toàn lực chiến đấu, vô số trường mâu rung động, giết về phía Đạm Đài, mà thân thể của hắn cũng điên cuồng triệt thoái về phía sau, rời khỏi nơi đây. Thanh niên bất diệt không có truy kích đối phương, mà nhìn Đạm Đài nói:

– Ngươi cho ta ngọc giản của ngươi đi.

– Mẹ nó, không nghĩ tới lần này khảo hạch sẽ là như vậy, vừa rồi ngươi đã giúp ta một, ngọc giản này cho ngươi, cầm lấy đi.

Đạm Đài mang ngọc giản ném cho thanh niên bất diệt.

– Nhanh rời khỏi nơi này đi, tiếng thét dài của ngươi đã dụ không ít người đến chặn ngươi đó, ngươi có thể đối phó lại một tên, nhưng năm tên sáu tên thì sao.

Thanh niên bất diệt lưu lại một đạo thanh âm, sau đó lập tức rời đi, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa. Đạm Đài minh bạch lời của đối phương, bước chân mãnh liệt bước ra, hướng về phía tòa thành tiến lên, đối phương nói không sai, bởi vì số lượng người than gia khảo hạch tương đối nhiều, hiện tại mới bắt đầu để bọn hắn tự đào thải, nên rất nguy hiểm, vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn, Lâm Phong nói không cần phải lo lắng cho hắn.

Không ít người xẹt qua nơi này, thấy không có người thì tiếp tục truy kích về phía trước, tất cả những người đi tới vô luận chiến thắng hay thất bại thì bọn hắn đều đi về một phương hướng, phương hướng tòa thành, nếu không có ngọc giản thì đến đó đoạt lại. Thời điểm Lâm Phong đi đến chỗ Đạm Đài thì hắn đã rời đi, đôi mắt lóe lên, Lâm Phong quét mắt nhìn chung quanh, tiếng kêu gào thét hẳn ở chỗ này, phía dưới vẫn còn có vài giọt huyết, chân mày hắn cau lại, Đạm Đài bị thương? Thân ảnh Lâm Phong hướng về phía trước, nhanh như tia chớp, xẹt qua núi sông.

– Đạm Đài.

Lúc này thân ảnh Lâm Phong chậm rãi bay lên không, điên cuồng gào thét một tiếng, sóng âm cuồn cuộn vang vọng khắp vòm trời, chấn cho phiến thiên địa này run lên, khiến cho không ít người giương mắt lên nhìn vào hư không, lá gan người này thật lớn, dám ở trong hư không phi hành.

– Ông, ông!

Sau khi Lâm Phong phi hành trong hư không, một vùng đất xa xôi khác cũng có hai đạo thân ảnh cuồn cuộn bay lên trời, đi bộ trong hư không, khiến cho nội tâm mọi người run lên, thật can đảm, xem ra mấy người kia đều rất tự tin vào thực lực của bản thân, nếu không phải như vậy họ sẽ không dám gióng trống khua chiêng như thế.

– Vũ Văn công chúa, nàng cũng ngự không rồi.

Đám người nhìn chằm chằm vào một bóng hình xinh đẹp, đó chính là Vũ Văn công chúa Vũ Văn Tịnh.

– Lâm Phong.

Lúc này, phía xa xa cũng có một tiếng gọi vang lên, tốc độ của Lâm Phong càng nhanh hơn, hắn lập tức nhìn thấy thân ảnh của Đạm Đài, lúc này khí tức của Đạm Đài có một chút rối loạn, Lâm Phong hạ xuống bên cạnh hắn, nói:

– Ngươi bị thương?

– Có một gia hỏa tu luyện pháp tắc ma đạo cùng lực lượng ăn mòn pháp tắc đánh lén ta, ta dùng nhục thể chặn trường mâu của hắn lại, nhưng vẫn bị lực lượng ăn mòn xuyên thấu.

Đạm Đài phiền muộn nói ra, hiện tại cánh tay kia của hắn vẫn rất không thoải mái, vì pháp tắc ăn mòn vẫn ở lại trong đó.

– Ta xem một chút.

Cánh tay Lâm Phong đặt lên bàn tay Đạm Đài, sinh mệnh pháp tắc lập tức tràn ra, khí tức sinh mệnh giống như là nước suối xoa dịu gân cốt nhục thể đã khô cạn của Đạm Đài, khiến cho ánh mắt Đạm Đài lộ ra một vòng dị sắc, gia hỏa Lâm Phong này quả nhiên bất phàm, chỉ sợ cái cảnh giới Tôn Vũ này chỉ là nguỵ trang.

– Tuy ta không có dược vật chữa trị như bộ lạc của ngươi, nhưng ít ra ta có thể xua đuổi lực lượng pháp tắc ăn mòn trong đó.

Lâm Phong mỉm cười nói, sinh mệnh pháp tắc khôi phục từng tế bào bị ăn mòn.

– Lâm Phong, lá gan của ngươi còn lớn hơn cả ta, ta không dám ngự không phi hành còn ngươi thì dám.

Đạm Đài nhếch miệng cười nói:

– Đi, chúng ta rời khỏi nơi này trước.

– Ân, tiếp tục chạy đi, chúng ta trực tiếp đi vào trong tòa thành kia, chỗ đó thì sẽ có ngọc giản để cướp đoạt.

Lâm Phong mở miệng nói ra, ngay tại lúc này trước người bọn họ xuất hiện một đạo thân ảnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Phong cùng Đạm Đài, thấy đối phương có hai người thì hắn có chút do dự.

– Đi.

Lâm Phong cùng Đạm Đài đi về phía trước, không chút nào để ý tới người kia, thậm chí tốc độ của Lâm Phong còn tăng lên, phong pháp tắc bọc lấy thân thể, khiến cho hắn giống như một đạo cuồng phong xé rách hết thảy bay về phía đối phương.

– Một gia hỏa kiêu ngạo.

Cốt cách toàn thân người kia rung động, bộc phát ra năng lượng khủng bố, thân thể hắn run lên mãnh liệt, lao thẳng đến chỗ Lâm Phong.

– Oanh! 1 kẻ đơn giản sắp chết sống 1 cuộc đời trong bệnh tật giành tất cả tất sản tâm nguyện để giúp người khác giống mình….rùi hắn đổi lại được xuyên không viết ra truyền kỳ của riêng mình… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Nhục thể khủng bố cứng rắn vô đối, khi song quyền va chạm, Lâm Phong cảm giác cốt cách muốn bạo liệt, khiến cho thần sắc của hắn lộ ra dị sắc, cùng lúc đó bên trong con ngươi lộ ra một cỗ khí tức sát phạt đáng sợ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ