1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 319 [Chương 1591 đến 1595]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 319 [Chương 1591 đến 1595]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1591: Cáo Mượn Oai Hùm

Nhóm thanh niên Dược Vương Tiên Cung nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ gặp tình huống như này, nếu như chỗ ở của Lâm Phong là gia tộc tông môn thì bọn hắn sẽ dựa theo cấp bậc lễ nghĩa bái phỏng, nhưng đây chỉ là một tiểu viện mà thôi nên bọn hắn không quá để ý cấp bậc lễ nghĩa đã đến trên không nơi Lâm Phong ở, bái kiến hắn.

Nhưng lúc này, Lâm Phong lại nói bọn hắn tự tiện xông vào. Nhìn ánh sáng thánh văn và lực lượng Phá Diệt phun ra nuốt vào liên tục lưu chuyển dưới chân, dường như chỉ cần Lâm Phong khởi động trận pháp, cỗ lực lượng hủy diệt kia có thể nuốt trọn bọn hắn. Con ngươi Lâm Phong rất lạnh, bước chân trên mặt đất có chút chuyển động, lập tức cảm giác uy lực phá diệt phun ra nuốt vào thay đổi càng cường liệt hơn, một tiếng vang nhỏ truyền tới khiến vài tên Dược Vương Tiên Cung quỳ trên mặt đất, hai tay nắm chặt, nổi đầy gân xanh, người này làm nhục bọn hắn như vậy, lẽ nào lại như thế.

– Cút đi, như nếu có lần sau nữa, sẽ trực tiếp giết!

Lâm Phong lạnh lùng nói, lập tức mấy người kia đứng dậy, một vị thanh niên cần khẽ khom người với Lâm Phong, nói:

– Quấy rầy các hạ rồi, lần sau ta nhất định sẽ nhớ bái phỏng.

Dứt lời, đám người Dược Vương Tiên Cung cuồn cuộn bay lên không, khuất nhục rời khỏi nơi đây, để lại một câu nói ý vị thâm trường.

– Đại sư trận đạo này thật cuồng vọng, mấy người Dược Vương Tiên Cung lần này chịu khuất nhục, khẳng định sẽ mang theo oán hận.

Đám người phía xa đã nghe được tất cả mọi chuyện xảy ra trong sân, không khỏi xì xào bàn tán, đại sư trận đạo này tính tình cổ quái, như vậy sợ đã đắc tội Dược Vương Tiên Cung rồi. Hắn ta là đại sư trận đạo ngay cả Vũ Hoàng cũng có thể giết, tính cách có chút điên cũng đương nhiên, nếu như song phương đổi thân phận một chút thì đại sư trận đạo kia chỉ là một hậu sinh vãn bối, lại xông đến trước mặt cường giả Dược Vương Tiên Cung sợ rằng người Dược Vương Tiên Cung cũng sẽ không cho thể diện, song phương đứng ở góc độ không giống nhau đều có các mục đích của bản thân, chỉ bởi vì Dược Vương Tiên Cung thân là một trong những thế lực của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo nên mọi người mới cảm thấy Lâm Phong cực kỳ cuồng vọng. Đám người đương nhiên sẽ không biết Lâm Phong làm nhục người Dược Vương Tiên Cung như thế chỉ bởi vì lúc trước sư tôn Vũ Hoàng dẫn hắn tới xin thuốc, sự khuất nhục nhận đươc còn lớn hơn với việc hắn làm với bọn họ nhiều, lần trước khi đại chiến tranh đoạt tiểu thế giới quyền chưởng khống Lâm Phong đã từng thề, một ngày nào đó chắc chắn hắn sẽ vào Dược Vương Tiên Cung để rửa sạch sự sỉ nhục mà sư tôn hắn phải chịu, còn lần này chỉ do Dược Vương Tiên Cung tự đưa tới cửa mà thôi. Say khi tin tức bên này được truyền đi, thanh danh đại sư trận pháp càng thêm phát sáng, có thể chế tạo trận phù cường đại hơn nữa còn bố trí trận đạo đáng sợ có thể giết Vũ Hoàng, tính cách quái dị, đã trở thành mọi ân tượng của người đối với Lâm Phong, hậu bối Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo cũng không dám mạo muội đến bái phóng, miễn cho giống người của Dược Vương Tiên Cung tự dưng bị vũ nhục. Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!

Nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo, Tề Vân Kiêu chạy đến bên cạnh Tề Thiên Bảo, lúc này hạ thủ Tề Vân Kiêu có một hàng người ngồi đó, ngày xưa tiểu thế giới Đông Hoàng và Tề Hoàng rõ ràng xuất hiện, hôm nay Bát Hoang Cửu U đã không còn có chuyện của bọn hắn, Vấn gia và Dược Vương Tiên Cung bắt đầu khống chế thủ chưởng, bọn hắn trở về Tề Thiên Bảo.

– Kim Thần Quân, ý của ngươi là, chúng ta yên lặng theo dõi diễn biến?

Tề Vân Kiêu hỏi Kim Thần Quân. .

– Đại nhân, lần trước ta tiếp xúc với hắn, người kia tính cách rất cổ quái, khó có thể dễ dàng tiếp xúc, hắn cho người khác có cảm giác tựa hồ chính là coi trời bằng vung, vô luận Tề Thiên Bảo ta hay Đại Chu Tiên Cung, hắn căn bản đều không để trong mắt, mà vài ngày trước đệ tử Dược Vương Tiên Cung bị khuất nhục, qua chuyện này có thể thấy được, đối phương không chỉ không quan tâm riêng Đại Chu Tiên Cung và Tề Thiên Bảo ta, chỉ sợ ngay cả người của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo hắn cũng không để vào mắt.

Kim Thần Quân chậm rãi phân tích, theo Tề Vân Kiêu đến nơi này cũng có thể nhìn ra Tề Thiên Bảo coi trọng vị đại sư trận đạo kia, mặc dù chỉ là đại sư trận đạo cảnh giới Tôn Vũ nhưng hắn dựa vào lực lượng trận pháp giết chết một vị Vũ Hoàng, nếu như có thể kéo về thế lực của mình thì giá trị của hắn tuyệt đối mấy vị cường giả Vũ Hoàng không thể so sánh, tương lai thành Hoàng nếu như hắn khắc một bộ đại trận, chẳng phải có thể giết được rất nhiều cường giả Vũ Hoàng một cách dễ dàng sao. Tề Vân Kiêu an tĩnh nghe Kim Thần Quân nói, lại thấy Kim Thần Quân tiếp tục nói:

– Đại nhân, một người cảnh giới Tôn Vũ có thể dựa vào trận pháp giết Vũ Hoàng, mà lại bỏ qua người Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, hắn tuyệt đối không phải một vị đại sư trận đạo đơn giản như vậy, trận đạo của hắn do người phương nào giúp đỡ?

Nếu nói dựa vào chính mình lĩnh ngộ, có thể sao!

– Ngươi nói không sai, điều này ta đương nhiên cũng đã nghĩ đến, sau lưng người này hơn phân nửa có người khác đáng sợ hơn nhiều giật dây, vậy theo như lời ngươi nói đi, yên lặng theo dõi diễn biến a, nếu như hắn đắc tội Đại Chu Tiên Cung, thậm chí ngay cả Đại Chu Tiên Cung Vũ Hoàng đều tru sát, chắc hẳn Đại Chu Tiên Cung sẽ không dừng tay, bọn hắn không chấp nhận nổi loại người này.

Trong ánh mắt Tề Vân Kiêu lộ ra một tia thần sắc thâm ý, thản nhiên nói.

– Đông Hoàng, Tề Hoàng, hai người các ngươi phụ trách tới bên kia theo dõi động tĩnh, nhất định Đại Chu Tiên Cung sẽ ra tay, xem hắn ứng đối như thế nào.

Tề Vân Kiêu nói với Đông Hoàng và Tề Hoàng, hai người này coi như dòng chính của Tề Thiên Bảo nhưng chính hắn cũng không biết tên bọn hắn, cũng không biết trưởng bối của hắn hay hậu bối, bị bắt tới quản lý người của tiểu thế giới, địa vị cũng không cao, bởi vì bọn họ dựa vào mệnh cách thành Hoàng đến, tiềm lực rất có hạn.

– Vâng.

Đông Hoàng khẽ gật đầu, chính thức tới đại thế giới, bọn hắn phát hiện trong tiểu thế giới vẫn tiêu dao hơn, bên trong kia bọn hắn tuyệt đối là vương giả, mà trên đại thế giới, chỉ tính ở Tề Thiên Bảo đã có rất nhiều người có địa vị trên hắn, có thể khoa tay múa chân với hắn, cho dù chỉ là một người hậu bối dòng chính có thiên phú mạnh mẽ cũng như vậy. Tề Vân Kiêu có thể phỏng đoán như vậy, ngoài thế lực của nó tự nhiên cũng giống vậy, bởi vậy đều là hành động thiếu suy nghĩ, Lâm Phong cũng được một chút thời gian an tĩnh. Cũng đúng như bọn hắn dự đoán, người của Đại Chu Tiên Cung cuối cùng không nhịn nổi, Vũ Hoàng bị người khác tru sát, hậu bối dòng chính Chu Thiên Mục bị chém đứt một chân, việc này làm sao họ có thể coi như không có gì, một ngày nọ, khí tức sôi sục mênh mông bao phủ chỗ ở Lâm Phong, huyễn trận phảng phất như lung lay sắp đổ. Chỉ thấy bên ngoài huyễn trận nơi hư không có hơn hai mươi người, tất cả đều người mặc trường bào hoàng kim, đôi mắt kim sắc dường như muốn xuyên thấu huyễn trận.

– Hủy diệt huyễn trận cho ta.

Người đứng giữa lạnh lùng phun ra một câu, lập tức một vị cường giả Vũ Hoàng bước lên phía trước, đứng trên huyễn trận, Thánh khí hoàng kim cuồn cuộn không ngừng nghỉ, trong lúc đó tại dưới hạ không, Thánh khí hoàng kim ngưng tụ thành màn sáng kim sắc đáng sợ, hơn nữa còn không ngừng mở rộng bao phủ toàn bộ hư không bên trong, màn sáng điên cuồng xoay tròn muốn triển áp tiêu diệt tất cả.

– Phá.

..! Cường giả Vũ Hoàng kia nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức màn sáng hoàng kim khủng bố được hội tụ mà thành đè xuống hạ không muốn san tất cả thành bình địa, triển thành phấn vụn.

– Uy lực Vũ Hoàng thật đáng sợ, pháp tắc ngưng tụ có thể hoàn toàn lấy lực phá trận.

Đám người tò mò xung quanh thầm than, Thánh khí hoàng kim ngưng tụ thành màn sáng mang theo huyễn ảnh sương mù không ngừng áp xuống dưới, hư không hóa thành thật thể màu vàng kim óng ánh, mặc dù sương mù hư ảo nhưng vẫn muốn triển áp, mà cường giả Vũ Hoàng Đại Chu Tiên Cung cứ như vậy giẫm đạp trên màn sáng Thánh khí hoàng kim ngưng tụ mà thành, chà đạp xuống dưới.

– Thật to gan!

Một giọng nói cuồn cuộn xuyên thấu hư không, chỉ nghe thấy một tiếng vang truyền ra, trong lòng đám người khẽ run, màn sáng kim sắc dường như bị lực lượng đáng sợ đánh trúng, trong lúc đó phá toái mất, huyễn cảnh bắn ngược lại đồng thời một đôi đại chưởng ấn kinh khủng từ trong huyễn cảnh sương mù truyền ra ngoài, tìm về phía cường giả đang giẫm đạp lên màn sáng. Sắc mặt cường giả Vũ Hoàng đại biến, Thánh khí hoàng kim làm lợi kiếm, nhưng mà đại chưởng ấn đáng sợ kia vẫn cứng rắn chế trụ thân thể hắn, lập tức sương mù bắn ngược lại che hết hư không, Đại Thủ Ấn và cường giả Vũ Hoàng của Đại Chu Tiên Cung biến mất không thấy đâu nữa.

– Không ổn rồi!

Sắc mặt mấy người Đại Chu Tiên Cung đại biến, nhất là cường giả cầm đầu kia, đạp mạnh bước chân, so với vừa rồi càng đáng sợ hơn, Thánh khí hoàng kim giống như thác nước kim sắc thác muốn phá vỡ hư không, triển áp hết thảy, tiếng vang ầm ầm truyền ra, chỉ thấy huyễn cảnh sương mù đã biến mất, pha loãng theo thời gian chầm chậm trôi qua, biến mất không thấy gì nữa. Khi tất cả thay đổi rõ ràng, trong lòng đám người Đại Chu Tiên Cung có chút run rẩy, chỉ thấy cường giả vừa rồi rơi vào trong trận pháp sương mù kia, thân thể bị xuyên thủng đang mềm nhũn nằm trên mặt đất, trên người hắn uy lực pháp tắc lan rộng, phân tán khắp nơi, chết rồi. Mà trước mặt hắn, có hai người trừ Lâm Phong ra còn có Mộc Dịch một mực không hiển sơn lộ thủy, thậm chí không có người chú ý tới Mộc Dịch, mà vị Vũ Hoàng kia lại nằm trước mặt hắn. Lực lượng trận đạo của Lâm Phong mạnh mẽ có thể tiêu diệt được Vũ Hoàng, nhưng thực lực của hắn lại là Tôn Vũ tầng tám, chủ nhân Đại Thủ Ấn kinh khủng vừa rồi hiển nhiên không thể nào là Lâm Phong, chỉ có thể là một người khác, khí tức mênh mông trên người vị cường giả như phong bạo tịch quyển thiên địa, người đã từng không có ai chú ý tới.

– Trung vị Hoàng!

Thần sắc cường giả Đại Chu Tiên Cung lộ ra vẻ đặc biệt khó coi, bên cạnh đại sư trận đạo kia còn có một cường giả trung vị Hoàng.

– Các hạ là người phương nào?

Cường giả trung vị hoàng Đại Chu Tiên Cung lạnh như băng hỏi, hắn phát hiện, mọi chuyện dường như phức tạp hơn so với những gì hắn tưởng tượng.

– Mộc Dịch, Vô Cực Cung.

Lời nói của Mộc Dịch rơi vào trong tai mọi người khiến cho trong lòng đám người có chút rung động, Vô Cực Cung, hai người này là cường giả Vô Cực Cung! Vô Cực Cung có bao nhiêu cường nhân mọi người không biết, nhưng để tiêu diệt một người Đại Chu Tiên Cung thì quá dễ dàng, trong nháy mắt thậm chí Thanh Đế Sơn, đều không thể trêu vào. Lâm Phong chậm rãi bay lên trời, trong đôi mắt đều có ý cười tà, nhìn chằm chằm vào đám người đối diện, lộ ra ý miệt thị nồng nặc:

– Đại Chu Tiên Cung sao, tư thế thật lớn nha, ta đứng ở đây này, tới giết ta đi!

Thần sắc đám cường giả Đại Chu Tiên Cung cứng ngắc, giết người của Vô Cực Cung? Hơn nữa còn là một người có thiên phú về trận đạo vô cùng cao, bọn hắn dám sao? Chỉ bằng tạo nghệ Lâm Phong trên trận đạo có thể thấy được hắn là một hậu bối vô cùng được coi trọng tại Vô Cực Cung a! Khó trách trận pháp của hắn lợi hại như vậy, khó trách hắn coi trời bằng vung bỏ qua cả Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, đám người âm thầm nghĩ, tất cả dường như nên như vậy mới đúng, rất phù hợp với tâm lý chờ mong của tất cả mọi người!

Chương 1592: Khắp nơi hỗ trợ

– Vô Cực Cung!

Sắc mặt cường giả Đại Chu Tiên Cung trở nên khó coi, Vô Cực Cung chính là một cỗ thế lực kinh khủng ở Tứ Tượng Vực, dù cho Vô Cực Thiên Đế đã bỏ mình nhưng Vô Cực Cung cũng không phải nơi mà Đại Chu Tiên Cung của hắn có thể trêu chọc, thanh niên này mặc dù có tướng mạo và khí chất rất đỗi bình thường nhưng lực lượng lại rất đáng sợ, hơn nữa hắn còn có Mộc Dịch – trung vị Hoàng bảo hộ, vậy thì có thể hắn chính là đệ tử của Vô Cực Cung đang ra ngoài rèn luyện. Bởi vì lâm Phong thi triển năng lực trận đạo quá mạnh khiến Mộc Dịch nói ra ba chữ Vô Cực Cung kia nhưng cũng không ai hoài nghi khi, người Đại Chu Tiên Cung im lặng giống như chuyện đương nhiên. Đôi mắt trung vị Hoàng không ngừng loé lên tia sáng khác lạ, trong đầu hắn lúc này không biết đã có bao nhiêu suy nghĩ rồi và cuối cùng hắn quyết định, buông bỏ ân oán, dù sao đây cũng là đệ tử ra ngoài lịch luyện mà có trung vị Hoàng đi theo bảo hộ thì có đánh chết hắn cũng không có dũng khí đánh lại, vậy thì chỉ còn một con đường biến chiến tranh thành hòa bình.

– Các hạ nói đùa, Thần sắc trung vị Hoàng kia biến ảo không lường, bây giờ hắn lại trưng ra khuôn mặt tươi cười ấm áp nói: – Không ngờ là anh tài của Vô Cực Cung, khó trách các hạ lại có lực lượng trận đạo lớn đến vậy, Đại Chu Tiên Cung ta đã bội phục, xem ra chuyện này là hiểu lầm, hiện tại ta đại diện Đại Chu Tiên Cung hướng các hạ xin lỗi.

Thần sắc Lâm Phong vẫn lạnh lùng không đổi, bây giờ trong đầu hắn có vô số suy nghĩ, đây chính là chỗ tốt của việc đệ tử của đại thế lực, chỉ với một danh hiệu đã khiến cả một thế lực lùi bước, chẳng những họ không dám động thủ đánh chết hắn mà còn nói xin lỗi, nếu như hắn không nói mình là người xủa Vô Cực Cung, dù lực lượng có mạnh mẽ đến đâu cũng chỉ một tên Tôn Vũ nhỏ bé, khi đó với thực lực trung vị Hoàng của đối phương thì hắn đã chết từ lâu.

– Nếu ta làm cho Thiên Đài có thể đứng sừng sững trên đại thế giới và vang danh khắp thiên hạ thì người mà Thiên Đài che chở cũng sẽ không ai dám động, sau này người của tiểu thế giới bước ra bên ngoài đều được che chở, Thiên Đài cũng sẽ thành thánh địa như Thanh Đế Sơn bao bọc khu vực của mình vậy.

Lâm Phong thầm nghĩ, trung vị Hoàng của Đại Chu Tiên Đế Cung thấy Lâm Phong trầm mặc không nói lập tức quát lớn:

– Chu Thiên Mục!

Chu Thiên Mục đứng sau lưng có chút run rẩy mà bước lên phía trước, ngay khi Mộc Dịch nói ra ba chữ Vô Cực Cung kia hắn đã biết đại sự không thành, hắn thế mà khi trước đã muốn đoạt lấy da thú của người Vô Cực Cung.

– Vật không thành khí.

Vị cường giả kia lập tức cho Chu Thiên Mục một bạt tai làm cho hắn bị đánh bay ra xa, máu tươi tuôn ào ào, trong nội tâm hắn rất bi phẫn, hôm nay chẳng những không báo được thù mà còn bị trưởng bối vũ nhục trước nhiều người như vậy, hắn hận nhưng bản thân hắn lại vô lực.

– Các hạ, việc này do Đại Chu Tiên Cung ta quản giáo đệ tử không nghiêm, mong chớ trách.

Vị kia mỉm cười nói với Lâm Phong khiến người chung quanh thầm than người này có khả năng diễn thật tốt, chỉ sợ trong lòng đang hận không thể giết chết Lâm Phong nhưng ngoài lại có thể treo nụ cười tươi khách khí như vậy. Lâm Phong cười lạnh nhìn đối phương, đạm mạc nói:

– Ta và Đại Chu Tiên Cung xưa nay không thù không oán nhưng hiện tại đệ tử các ngươi bắt nạt ta quá nhiều, trước muốn cướp bảo vật của ta nhưng lại bị ta giáo huấn, thế mà vẫn kéo đến vài lần nữa cới mục đích muốn lấy mạng ta, may mà trận đạo của ta cũng ổn lại có Mộc Dịch thúc bảo vệ chứ nếu không đã chết trên tay người của Đại Chu Tiên Cung các ngươi rồi.

Lời nói của Lâm Phong khiến cho trung vị Hoàng đó ngây ra, vội nói:

– Nếu như các hạ muốn xử trí thằng con bất hiếu Chu Thiên Mục này thì cứ việc làm gì cũng được.

– Mang toàn bộ mọi chuyện đẩy lên người Chu Thiên Mục, vừa rồi các ngươi không phải đến đây với khí thế chém giết mạnh mẽ đấy sao, quy luật của giới võ đạo mạnh được yếu thua chứ không phân đúng sai nên cách làm của các ngươi ta có thể hiểu được, nếu như ta là người Vô Cực Cung nhưng lại không có Mộc Dịch thúc bảo vệ thì cũng vẫn chết đúng không, nếu để ta gặp lại người của Đại Chu Tiên Cung các ngươi thì chỉ cần ta có thể, tuyệt đối không buông tha.

– Thật kiêu ngạo.

Đám người nghe vậy mà lòng cả kinh, tên Lâm Phong này có tính cách thật cổ quái, hắn vô cùng kiêu ngạo, đến Đại Chu Tiên Cung xin lỗi cũng cự tuyệt, hơn nữa còn nói sẽ lập tức giết người của bọn họ khi vô tình gặp được trước mặt người Đại Chu Tiên Cung, tên này ngoan độc thế nhưng chẳng may hắn lại là đệ tử của Vô Cực Cung với trận đạo mạnh mẽ, nên bị Đại Chu Tiên Cung mấy lần giết đến tận cửa cũng khiến hắn khó chịu mà muốn trả thù, chuyện này dễ hiểu thôi. Nội tâm vị cường giả kia lộp bộp một cái, khoé miệng tươi cười đã có chút gượng ép, trong lòng trở nên lạnh dàn, tên đệ tử này quá kiêu ngạo, một chút cũng không cho bọn họ.

– Các hạ, không cần phải thế.

Vũ Hoàng đứng đó nói.

– Cút.

Lâm Phong chỉ bật ra một chữ, thần sắc cường giả vũ hoàng của Đại Chu Tiên Cung lạnh lẽo, lậo tức phất ống tay áo, nói:

– Đại Chu Tiên Cung chúng ta đã xin lỗi rồi, nếu như các hạ vẫn cố ý như vậy thì ta cũng không tránh được, cáo từ.

Dứt lời hắn bước đi, đường đường là một cường giả trung vị Hoàng mà lại đi xin lỗi người khác một cách khép nép như vậy thế mà Lâm Phong lại bảo hắn cút, chuyện đã xảy ra rồi không lẽ bây giờ bắt hắn quỳ xuống xin lỗi mới vừa lòng. Đám người ở xa thấy một màn này đã có không ít người rời đi.

– Chúng ta trở về thôi.

Bên trong mắt Lâm Phong loé lên sự thâm ý, thấp giọng nói, sau đó đã bay xuống sân cùng Mộc Dịch. Trong lúc đợi huyễn trận mở, Mộc Dịch mang thần sắc khó hiểu nhìn Lâm Phong hỏi:

– Trước kia ngươi và Đại Chu Tiên Cung có cừu oán?

– Có chút đụng chạm nhưng cũng chưa đến nỗi hận sống hận chết.

Lâm Phong nằm ngửa mặt trên chiếc ghế sau khi đã trở về nhà, ánh mắt nhìn vào hư không, một vẻ mặt cười đầy ý vị thâm trường:

– Mộc Dịch tiền bối, mau dẹp huyễn trận đi a, có lẽ không bao lâu nữa sẽ có người đến thăm chúng ta đó.

– Ta thật không biết ngươi đang nghĩ gì.

Mộc Dịch khẽ lắc đầu nhưng vẫn làm theo lời hắn đứng dậy phá bỏ huyễn trận.

– Chúng ta nghiên cứu trận đạo chi thuật cần không ít tài liệu, nếu như có người tự động đưa không cho ta thì chẳng phải càng tiện hơn sao.

Lâm Phong trong lúc lơ đãng đã nói, Mộc Dịch cũng đã phá xong huyễn trận như lời Lâm Phong, không lâu sau đó thật có người đến sân nhỏ này thật.

– Tề Thiên Bảo, Tề Vân Kiêu, nghe nói vị anh tài của Vô Cực Cung đang ở đây nên đặc biệt đến tiếp kiến.

Sự thật đúng như Lâm Phong đã đoán trước, hiện nay Vấn Thiên Bảo và Dược Vương Tiên Cung đã phát triển vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa thiên phú của Vấn Thiên Bảo Vấn Ngạo Phong dường như cao hơn các đệ tử Tề Thiên Bảo, ba năm trước hắn đã bước vào cảnh giới vũ Hoàng trong khi Tề Vũ Thần vẫn còn ở Tôn chủ mà mãi không lên được, Nghịch Trần Vũ Hoàng cũng cực kì coi trọng Vấn ngạo Phong nên hắn được thế lực của Thanh Đế Sơn đặc biệt bồi dưỡng, dù bây giờ như thế nhưng ngày khác chắc chắn sẽ vang danh thiên hạ, hôm nay cường giả của Dược Vương Tiên Cung cũng không ít, còn có Lôi Phạt Tiên Cung đến nay chưa hề suy bại. Tề Thiên Bảo hiện tại ngay cả quyền khống chế tiểu thế giới cũng không còn nên đã bắt đầu có dấu hiệu suy yếu, nếu vẫn tiếp tục như vậy thì không biết mấy ngàn năm sau nó có còn hay không. Mà một đại sư trận đạo trẻ tuổi, hơn nữa còn là người của Vô Cực Cung nên có một điều không thể nghi ngờ là hắn đã trở thành mục tiêu, một đối tượng đáng để kết giao của người khác, một khi kết giao được thì chuyện này có lợi rất lớn cho Tề Thiên Bảo, vậy nên hôm nay Tề Vân Kiêu tự mình đến tiếp kiến.

– Chư vị mời vào.

Lâm Phong bình tĩnh nói, sau đó các thân ảnh ngoài sân đi vào, Lâm Phong lúc này đã đứng dậy khỏi ghế nhìn đám người vừa đến một cái, đôi mắt khẽ loé lên ánh sáng khác lạ nhưng rất nhanh đã bị sự lạnh lùng che mất. Đông Hoàng, Tề Hoàng đều ở đây, hơn nữa ngay cả Tề Thiên Hành còn sống sau trận vây công của bọn họ cũng ở đây, lúc ấy mọi người đều chú ý đến Vũ Hoàng nên Tề Thiên Hành không ai trông coi, cũng do Mộc Trần mang bọn họ rời khỏi mà mọi người lại xem thường tên Tề Thiên Hành này, thế mà hắn đã trốn được và bây giờ lại xuất hiện trước mặt Lâm Phong lần nữa. Nhưng có một điều, Lâm Phong hiện tại đã khổng còn như xưa nữa, dù tên đã từng khiến hắn bị vũ nhục, bị lưu đày có xuất hiện ở đây hắn cũng không cảm thấy nổi giận.

– Chư vị tới vì chuyện gì?

Lâm Phong hỏi Tề Vân Kiêu một tiếng.

– Nghe nói đại sư đến đây nên ta lập tức chạy đến muốn mời các hạ đến chơi phủ Tề Thiên Bảo, để chúng ta có thể làm tốt vai trò chủ nhà.

Tề Vân Kiêu vô cùng khách khí đối với Lâm Phong, trận đạo đại sư có giá trị rất lớn, hơn nữa lại còn kèm theo danh hiệu đệ tử Vô Cực Cung nên càng không tầm thường.

– Khu vực này không chỉ của riêng Tề Thiên Bảo các ngươi.

Lúc này bên ngoài lại có người nói:

– Lôi Phạt Tiên Cung đến đây diện kiến trận đạo đại sư.

– Vấn Thiên Bảo đến tiếp kiến.

Bên ngoài không ngừng truyền đến nhiều âm thanh khác nhau, trong mắt Lâm Phong loé lên ánh sáng rực rỡ, quả nhiên sau khi nghe ba chữ Vô Cực Cung, người của cửu Tiên Cung Thiên Bảo đã không ngồi yên được nữa!

Chương 1593: Lễ mọn

Sân dù không nhỏ nhưng bây giờ người đến phải đứng chen chúc với nhau, cửu đại Tiên Cung Thiên bảo đã đến được bảy, còn hai nhóm là Đại Chu Tiên Cung và Dược Cung Tiên Cung không đến, những thế lực còn lại thì đều đã dẫn người đến và tất cả đều tỏ lời mời, những điều này khiến Lâm Phong cảm thấy mình vẫn còn đánh giá trận đạo đại sư của Vô Cực Cung quá thấp.

Vô Cực Cung là một trong các thế lực mạnh mẽ trong Tứ Vượng Vực, khi Vô Cực Thiên Đế gặp chuyện ra đi nhưng trong thiên địa mênh mông này lại không có ai dám tranh phong với bọn họ, Thanh Đế sơn trước mặt Vô Cực Cung cũng vô cùng nhỏ bé. Người của chín đại Tiên Cung Thiên Bảo đều nghĩ nếu kết giao được một vị trận đạo đại sư thì bọn họ có thể có một tầng quan hệ với Vô Cực Cung rồi, khi đó dù Thanh Đế Sơn cũng phải coi trọng bọn họ. Tề Thiên Bảo cũng có một vị cường giả có trận đạo lực lượng gia nhập Vô Cực Cung nhưng dường như thiên phú của người kia so với các võ tu khác của Vô Cực Cung không bằng nên không hề nổi bật vì vậy địa vị trong đó cũng không được cao, không có quyền lên tiếng gì cả, nhưng Lâm Phong này thì khác, hắn có thể dùng thực lục Tôn Vũ của mình bày trận đạo diệt vũ hoàng lại có trung vị hoàng bảo vệ, địa vị của hắn rõ ràng rất cao, tương lai càng có thể thành Hoàng, lời nói càng được coi trọng.

– Lời mời của chư vị làm ta có chút khó xử rồi, không biết nên đi nhà nào mới tốt đây.

Lâm Phong lúc này đã suy nghĩ xong làm thế nào để có được lợi ích lớn nhất rồi.

– Tề Thiên Bảo chúng ta đến trước đã biểu đạt thành ý của mình, nếu đại sư không chê thì đến chỗ chúng ta, Tề Thiên Bảo sẽ tiếp đãi ngài tốt nhất có thể.

Tề Vân Kiêu nói một cách chậm rãi, trong giọng nói xác thực có thành ý vô cùng.

– Lôi Phạt Tiên Cung chúng ta tựa hồ không chậm hơn Tề Thiên Bảo đâu, đại sư am hiểu trận pháp mà Lôi Phạt Tiên Cung ta có một ít ngự lôi trận pháp, mong đại sư có thể đến chỉ giáo… Cường giả của Lôi Phạt Tiên Cung khách khí nói, lời này rõ ràng muốn Lâm Phong đến chỉ giáo, bọn họ có ngự lôi trận pháp càng dễ gây hứng thú hơn, nếu hắn đến thì sẽ được hộ tông Rất nhiều thế lực khác cũng không chịu yếu thế mà nhao nhao mời mọc, Lâm Phong cũng chỉ mỉm cười chậm rãi nói: – Chư vị đều nhiệt tình như thế thật không thể chối từ nhưng ta cũng không thể phân thân ra, vậy nên cuối cùng ta nghĩ ta sẽ ở lại tiểu viện này để tiếp tục nghiên cứu trận pháp và khắc hoạ trận phù, chẳng qua bây giờ ta lại thiếu một ít tài liệu khắc hoạ trận phù, không biết chư vị… Lâm Phong nói nửa chừng lại dừng, cười cười nheo mắt lại lộ ra ý vị thâm trường.

Mộc Dịch bên cạnh Lâm Phong trong cười nhưng ngoài không cười, tên Lâm Phong này cũng đủ ác, còn chưa tới nhà người ta làm khách đã giở trò lừa gạt. Trước mặt Lâm Phong là người nào chứ, sao họ có thể nghe không hiểu ý Lâm Phong đây, thậm chí nó còn không được coi là ám hiệu mà chỉ thẳng ra luôn rồi.

– Tề Thiên Bảo của ta có không ít tài liệu ngươi cần, không bằng đại sư theo chúng ta trở về rồi ta sẽ đưa toàn bộ ra cho người nghiên cứu.

– Không không… Lâm Phong khoác tay áo nói, cơ hội tốt như vậy sao hắn lại có thể tại một thân cây thắt cổ chết chứ, không thể ở một nhà được đâu, phải nhiều nhà mới tốt: – Tâm ý của Tề Thiên Bảo ta sẽ nhận nhưng ta vẫn nên tự mình thu thập tốt tài liệu rồi mới quyết định sẽ đi đâu làm khách a.

– Sao dám để đại sư tự làm chứ, ta bây giờ quay về Tiên Cung mang đến.

Thân hình người Lôi Phạt Tiên Cung loé lên rồi biến mất, hắn đương nhiên đi lấy tài liệu đến cho Lâm Phong.

– Ta cũng quay về lấy.

Tề Vân Kiêu nói rồi lập tức rời đi, sau khi người Lôi Phạt Tiên Cung đi thì mọi người cũng cáo từ vội vã, họ sợ mình sẽ chậm hơn người khác một bước nên rất nhanh, đám người trong sân Lâm Phong đã biến mất, trong sân trở nên vắng vẻ như trước. Mộc Dịch rốt cuộc đã không nhịn được nữa mà cười ra tiếng, khẽ lắc đầu nói nhỏ:

– Những người này vì tranh thủ tạo chút quan hệ với ngươi mà dốc hết sức lực nhưng lại không biết giữa hai bên đang có thù hận a.

Lâm Phong mai danh ẩn tích, lấy danh hiệu người Vô Cực Cung mà đến đây đắc tội với vài thế lực, Mộc Dịch nghĩ có lẽ hắn đã có thù hằn gì với bọn họ từ trước, vậy mà bâu giờ bọn họ lại vì Lâm Phong mà đi chuẩn bị các tài liệu của việc luyện chế trận phù để mang đến, Lâm Phong cũng khá gian, nơi này gây ra vài cái động tĩnh lớn đế dụ bọn họ tự động mắc câu, hắn không cần ra cửa đã có người mang đến tận nơi. Hơn nữa, bọn họ cũng không có khả năng để hoài nghi hắn và Lâm Phong, muốn đi từ đây đến Tứ Tượng Vực phải đi qua địa vực vô tận nên người của các Tiên Cung Thiên Bảo này cũng không có khả năng đến Vô Cực Cung để xác nhận sự thật, trừ phi người của Vô Cực Cung phát hiện ra điều này bọn họ mới bị lộ nhưng bình thường thì những người đó sẽ không xuất hiện nơi này. Khoé miệng Lâm Phong nhếch lên thành nụ cười, im lặng không nói, những người này tự đưa mình tới cửa thì sao hắn không dùng thật tốt chứ, hắn sẽ không khách khí đâu. Những người đó hành động rất nhanh, Lâm Phong không biết được vừa rồi trong khu vực giao dịch như có một cơn bão cuốn ngang, người của chín đại Tiên Cung đều đi tìm các loại tài liệu để luyện chế trận phù, bọn họ như cơn gió lốc đến nhanh đi nhanh khiến ai nấy cũng ngạc nhiên và tò mò không biết chuyện gì đã xảy ra mà khiến đường đường là cửu đại Tiên Cung lại vội vã như thế, có một số người nói ngọn nguồn của chuyện này chính là vị đại sư dùng trận pháp giết Vũ Hoàng. Lâm Phong nhìn xuống một chiếc nhẫn trữ vật, ánh mắt xuyên vào bên trong, mặt hắn không biểu cảm nhưng trong lòng đang vui đến nở hoa, xem ra thời gian sau này hắn không cần lo lắng đến vấn đề tài liệu nữa rồi, những người này ra tay cũng lớn quá a.

– Đại sư!

Lúc này một thế lực khác cũng đã về, là đám người Tề Thiên Bảo. Tề Vân Kiêu bước nhanh đến trước mặt Lâm Phong, nói:

– Đại sư, đây là chút lễ mọn Tề Thiên Bảo chúng ta chuẩn bị cho người để giúp đại sư luyện chế trận phù, đại sư hãy nhìn một chút vật bên trong.

– Được?

Lâm Phong thấy ánh mắt tự tin của Tề Vân Kiêu mà không khỏi hứng thú, chẳng lẽ tên này chuẩn bị lễ vật rất trân quý sao. Thần niệm Lâm Phong lập tức xâm nhập vào nhẫn trữ vật, quét qua đồ vật bên trong, trong nháy mắt hắn đã dừng trên một món đồ.

– Pháp tắc chấn động!

Ánh mắt Lâm Phong cả kinh, ngẩng đầu nhìn Tề Vân Kiêu một cái, lần này Tề Thiên Bảo coi như đã mang hết vốn liếng ra rồi.

– Đó là gì?

Lâm Phong hỏi, đương nhiên Tề Vân Kiểu hiểu hắn đang muốn hỏi gì.

– Đại sư, cái đó có chứa pháp tắc chi lực, đại sư có thể mượn pháp tắc lực lượng bên trong nó để khắc hoạ trận phù.

Tề Vân Kiêu tự tin nói, nghe vậy Lâm Phong cũng cười vui vẻ, nói thế thì hắn có thể lợi dụng phâp tắc lực lượng để luyện chế trận phù mà không quá tốn sức sao?

– Lòng nhiệt tình này nếu vãn bối không nhận thì quá bất kính rồi.

Lâm Phong cười nhẹ, đồ tốt như vậy đưa tới cửa sao lại cự tuyệt đây, đương nhiên phải thản nhiên thu vào rồi. Nghe Lâm Phong tự xưng một tiếng vãn bối, ánh mắt Tề Vân Kiêu ánh lên sự vui mừng, lấy những bảo vật này để đổi lấy tình bạn với một đại sư trận pháp của Vô Cực Cung thì tuyệt đối đáng giá. Sắc mặt của những người còn lại đã không còn tốt nữa, không nghĩ tới Tề Vân Kiêu lại tìm được thứ tốt như thế để đưa đến, Tề Thiên Bảo này xem ra còn mạnh tay hơn họ.

– Chỉ là một lễ vật nho nhỏ thôi, chỉ cần đại sư thích thì đều có thể, ta vốn không nên quấy rầy đại sư tu luyện nhưng nếu như không mời đại sư đến thì cảm thấy vô cùng tiếc nuối vậy nên Tề Vân Kiêu muốn một lần nữa ngỏ lời mời đại sư đến Tề Thiên Bảo chúng ta làm khách, Tề Thiên Bảo ta cũng có chuẩn bị không ít tài liệu để người có thể an tâm mà tu luyện.

Tề Vân Kiêu lại mời Lâm Phong, tình thế đã trở nên bắt buộc.

– Ha ha.

Lâm Phong vui vẻ nhìn mọi người nói:

– Các vị bằng hữu đã khách khí với Mộc Ân ta như vậy ta cũng không nên cự tuyệt, nhưng ta cũng không biết phân thân nên bây giờ đành phải nghỉ ngơi trước ở nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo mấy ngày vậy, về sau nếu như có cơ hội Mộc Ân sẽ đến nhà bái phỏng các vị.

Tề Vân Kiêu nghe thấy lời Lâm Phong thì vui vô cùng, nội tâm như nở hoa, một khi đã vào địa bàn của Tề Thiên Bảo hắn thì sao có thể để Lâm Phong đi chứ, nhất định phải giữ lại thật tốt.

– Đại sư, để ta đến nơi đóng quân nhìn một chút rồi kêu mọi người đến hộ tống đại sư đến nhà chính của chúng ta.

– Không cần, chỗ đóng quân của Tề Thiên Bảo nơi này cũng thuận tiện và đẹp rồi.

Lâm Phong cự tuyệt, nơi ở chính của Tề Thiên Bảo có vô số cường giả, nếu như có chuyện gì thì hắn khó mà chạy khỏi nơi đó, sao Lâm Phong có thể chui đầu vô lưới đây.

– Cũng tốt.

Tề Vân Kiêu cũng không nói thêm gì:

– Đại sư, mời.

– Mộc Ân đại sư, Vấn Thiên Bảo chúng ta lúc nào cũng chào đón ngài.

Người Vấn gia nói với Lâm Phong, những người khác cũng lần lượt lên tiếng nói lời khách khí, bị Tề Thiên Bảo đoạt trước nhưng bọn họ cũng sẽ tận lực làm điều có thể, ít nhất cũng không khiến hắn phản cảm. Lâm Phong đáp lại từng người một rồi cùng Mộc Dịch đến nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo, lần nữa nhìn thấy nơi xinh đẹp đó nhưng Lâm Phong vẫn chỉ để lộ một nụ cười nhàn nhạt, dường như tâm tình hắn lúc này rất tốt.

– Đại sư, nói này là Giả Vân Phong, cây cầu gỗ chính giữa nối với Yêu Vân Phong, đại sư ngài thích nơi nào?

Tề Vân Kiêu dẫn Lâm Phong đến bên trong nơi đóng quân, nơi đây lại có một cái cảnh khác, giả phong nhưng lại chân thật vô cùng.

– Ta thấy Yêu Vân Phong không tệ, vậy quyết định ở bên kia đi, tiền bối không cần để ý tới tại hạ, cứ để ta tự nhìn xem chút.

Lâm Phong cười nói.

– Cũng tốt, bên kia có vài đình các mát mẻ, để hôm sau ta kêu các vị mỹ nữ đến đây chiếu cố cuộc sống hằng ngày của đại sư, nếu đại sư thích cái gì thì có thể tự nhiên.

Tề Vân Kiêu nói.

– Tiền bối khách khí rồi.

Hàn huyên vài câu Lâm Phong đi đến Yêu Vân Phong, cây cối trùng trùng điệp điệp như yêu quái, bên trong có rất nhiều đình các làm cho khung cảnh nơi đây đặc biệt đẹp, thanh bình, nơi này dùng để tiếp khách quý mà Lâm Phong bây giờ lại đang ở nơi này, chắc chắn hắn đã được xem là khách quý của Tề Thiên Bảo rồi.

Chương 1594: Dẫn sói vào nhà

Bên trong một toà đình đài của Yêu Vân Phong, gió lượn bốn phía, mây mù giăng lối mang theo chút sự lạnh lẽo, Lâm Phong cũng không cho các thị nữ đến hầu hạ nên đã miễn được không ít phiền toái.

Lúc này hắn đặt nó trên bàn đá, Mộc Dịch chắc lưỡi kêu kì lạ, pháp tắc lực lượng của vật này dường như tụ lại trên mặt để cơ thể dùng nó một cách đơn giản, cái này dùng để chế phù văn rất thích hợp nhưng Lâm Phong lại dùng nó làm trận phù, hắn chỉ cần khắc văn lộ bên trên đã có trận pháp cường đại, uy lực này so với khi trước Lâm Phong phải gồng mình lên thì còn đáng sợ hơn.

– Tề Thiên Bảo này lại có vật quý vậy, hơn nữa vì kết giao với ngươi mới dâng lên nó.

Mộc Dịch cười khẽ, trong lòng hắn cũng hiểu được nếu Lâm Phong thật sự là trận đạo đại sư của Vô Cực Cung thì tuyệt đối đáng giá nhưng đáng tiếc, mục đích thật sự của Lâm Phong đến hắn cũng không hiểu nổi, nếu như Lâm Phong đã muốn thay đổi khuôn mặt để đến đây thì có nghĩa tên đó khong muốn kết giao thật sự với Tề Thiên Bảo.

– Ân, đã đủ tài liệu rồi, những việc sau này sẽ càng nhẹ.

Lâm Phong cười, thời điểm tạo trận pháp, hắn sẽ không phải dùng lực lượng bí truyền để vẽ và kích hoạt những trận phù, trên nữa chính là hư không pháp tắc, nhìn chúng vô hại nhưng khi hắn kết hợp với lực lượn bí truyền thì uy lực sẽ lợi hại vượt bậc.

– Mộc Dịch tiền bối, ta chuẩn bị bế quan mấy ngày, nếu có người của Tề Thiên Bảo đến mời thì ngươi thay ta từ chối, chủ cần nói thẳng ta đang bế quan là được.

Lâm Phong dặn Mộc Dịch, hôm nay lấy được nhiều tài liệu thượng đẳng như vậy thì phải lo luyện chế trận phù thât tốt, trên người càng nhiều trận phù thì khả năng bảo toàn tánh mạng càng cao.

– Ta biết rồi.

Mộc Dịch mỉm cười gật đầu, hắn vẫn không nên đi nghiên cứu trận phù mà tìm hiểu huyễn trận tốt hơn, cứ trực tiếp thử nghiệm lên mấy hòn đá lớn này là được. Lâm Phong bắt đầu bế quan một thời gian, những ngày này cũng có không ít cường giả của Tề Thiên Bảo đến để tăng hảo cảm với Lâm Phong, biết được Lâm Phong vẫn đang bế quan thì bọn họ cũng không quấy rầy gì mà chỉ để lại một ít đồ tốt cho Mộc Dịch nhờ giao cho lâm Phong, bọn họ rất khách khí, hơn một tháng sau đó Lâm Phong mới hoàn thành và bước ra khỏi phòng. Mỗi ngày Tề Thiên Bảo đều cử mỹ nữ đến đưa đồ, đương nhiên cũng để nhìn xem Lâm Phong đã kết thúc bế quan hay chưa, quả nhiên không bao lâu sau khi Lâm Phong và Mộc Dịch gồi nói chuyện ở đình đài, Kim Thần Quân đã xuất hiện, hai người họ cũng sẽ không đuổi khách.

– Mộc Ân đại sư, Tề Vân Kiêu có một số việc phải xử lí nên đã rời đi mấy ngày trước trong khi ngài đang bế quan, những ngày này nếu có cơ hội sẽ trở về sớm thôi.

Lâm Phong và Kim Thần Quân đang đi trên cầu gỗ nhìn bao quát toàn bộ nơi đóng quân nguy nga và rộng lớn của Tề Thiên Bảo.

– Kim Thần Quân khách khí rồi, ta không thể cứ khi rảnh rỗi lại têu cầu Tề Vân Kiêu đến đây được, những ngày này Kim Thần Quân đã chiếu cố ta nhiều, thật không biết phải làm sao để báo đáp.

Lâm Phong khách sáo, nghe được lời Lâm Phong mà Kim Thần Quân mừng thâm trong lòng, nếu Lâm Phong đã đến địa bàn của hắn thì nhất định phải ngày ngày tiếp đãi, dùng bảo vật cung phụng thì sao không kết giao được chứ, bọn họ chỉ sợ hắn không tới thôi còn nếu tới rồi thì đương nhiên phải tạo một mối quan hệ càng chặt chẽ càng tốt.

– Mộc Ân đại sư chỉ cần không coi chúng ta như người ngoài là được, nếu có gì cần đại sư chỉ việc mở miệng, chúng ta sẽ làm hết khả năng.

Kim Thần Quân cười cười.

– Tề Thiên Bảo khách khí như thế làm Mộc Ân ta hổ thẹn.

Lâm Phong chỉ vào nơi đóng quân rộng lớn này và nói:

– Kim Thần Quân, ta nguyện ở nơi đây tạo cho Tề Thiên Bảo một trận pháp huỷ diệt, dù cho cường giả Tề Thiên Bảo nhiều như mây nhưng cứ coi như đây là tâm ý của ta, Kim Thần Quân nghĩ như thế nào?

Lâm Phong cao giọng nói, bên trong ẩn chứa sự chân thành, Kim Thần Quân nghe vậy càng cao hứng hơn:

– Nếu như đại sư đã nói thế, Kim Thần Quân ta sao dám cự tuyệt, ta cam đoan, từ trên xuống dưới của Tề Thiên Bảo sẽ hợp sức giúp ngài.

Lâm Phong có thể khắc trận cho Tề Thiên Bảo biểu hiện mối quan hệ thay đổi, bọn họ đã cung cấp cho Lâm Phong nhiều bảo vật hơn nên trong mối quan hệ song phương này hắn nên trả lại, mối quan hệ giữa hai bên sẽ ngày càng vững chắc.

– Nếu vậy thì chọn ngày không bằng trùng ngày, hôm nay ta đây động thủ luôn, chỉ là…nếu muốn bố trí một trận pháp cường đại, ta cần mượn nhờ mệnh cách có ẩn chứa pháp tắc lực lượng.

Lâm Phong không chút khách khí nói, bên trong mệnh cách chứa một lực lượng pháp tắc kinh khủng, khi người Tôn Vũ đang ở tầng cao nhất và muốn đột phá thì có thể phóng thích lực lượng bên trong nó để dẫn dắt lực lượng thiên địa nhập vào người, đây cũng là công dụng lớn nhất của nó và đương nhiên mệnh cách cũng có thể dùng cho vũ Hoàng muốn lĩnh ngộ pháp tắc. Mặt khác, khắc trận đạo sử dụng mệnh cách thì chỉ cần phóng thích lực lượng thoả đáng sẽ có công hiệu vô cùng lớn.

– Được, Mộc Ân đại sư yêu cầu mệnh cách gì?

Kim Thần Quân khẽ gật đầu, tâm hơi nhói, một khối mệnh cách là một cơ hội cho cường giả Tôn Vũ bước vào Vũ Hoàng thế mà Lâm Phong hiện tại muốn dùng để khắc trận pháp.

– Thổ chi đại địa.

Lâm Phong thấy khoé miệng Kim Thần Quân run rẩy luền cười:

– Tốt nhất nên chuẩn bị nhiều một chút vì dù sao nơi đóng quân này của Tề Thiên Bảo quá rộng, ta cần phải bố trí một cái trận pháp lớn.

– Không vấn đề.

Đại sư cứ việc chuẩn bị, ta trở về mang đến ngay. Kim Thần Quân quay người lại nói với Đông Hoàng:

– Đông Hoàng huynh, cảnh giới của ngươi cao nên tốc độ cũng nhanh, ta đây để cho huynh quay về một chuyến.

Kim Thần Quân tuy là vũ Hoàng nhưng hắn cũng không thể ôm được môt lúc nhiều mệnh cách, số lượng mệnh cách trên người hắn chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, huống hồ nếu có hắn cũng sẽ không lấy ra.

– Được.

Đông Hoàng khẽ gật đầu rồi quay sang nói với Lâm Phong:

– Đại sư hãy chờ ta sẽ quay lại ngay – Làm phiền tiền bối rồi.

Lâm Phong cười tươi nhìn Đông Hoàng rất quen thuộc, nếu như hắn biết Mộc Ân là Lâm Phong mà hắn ngày đêm mong nhớ thì không biết sẽ có phản ứng thế nào. Nhìn Đông Hoàng rời đi, Lâm Phong lại nói:

– Tính cách của vị Đông Hoàng tiền bối này cũng không tệ, tu vi cao nhưng đối xử với người khác lại rất tôn trọng.

Phía sau Tề Hoàng và Tề Thiên Hành nghe nói vậy cũng không thích lắm, Đông Hoàng nguyện ở lại nơi này chỉ vì bọn họ đến từ tiểu thế giới nên không thuộc về bất kì phái nào, hơn nữa thiên phú cũng không phải dạng xuất sắc gì nên không hề có địa vị và quyền lên tiếng, thậm chí Đông Hoàng còn chưa bằng được Kim Thần Quân, dù sao Kim Thần Quân cũng đang ở rất gần vị trí trung vị Hoàng, có lẽ chỉ qua vài ngày nữa sẽ được và điều quan trong là Kim Thần Quân đi lên bằng chính khả năng cùng sức lực của mình. Bọn họ cũng chỉ là những nhan vật đến từ tiểu thế giới, những đệ tử thuộc chi thứ thôi.

– Tính cách của Đông Hoàng huynh quả thật không tệ, đây là hai hậu nhân của hắn, Tề Hoàng và Tề Thiên Hành, Tề Hoàng đã thành Hoàng từ lâu còn Tề Thiên Hành cũng chỉ mới bước được một chân đến vũ Hoàng.

Kim Thần Quân giới thiệu xong, Lâm Phong nhìn sang bọn Tề Thiên Hành, hai người lập tức khách khí nói:

– Mộc Ân đại sư chê cười rồi.Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

– Tu vi của các ngươi đều cao hơn ta nên ta phải hổ thẹn mới đúng chứ, sao lại chê cười được.

Lâm Phong cười cười nhưng trong lòng lạnh lẽo vô cùng, tin tưởng sẽ không bao lâu nữa hắn có thể bóp chết bọn họ trong lòng bàn tay mình để báo thù giùm những người bị họ hại, đương nhiên cũng vì bản thân hắn một phần, nhớ ngày đó một đám người Tề gia hung hăng ép người một nhà thảm thương, ân oán này đã bắt đầu từ chỗ Tề Thiên Thánh rồi. Một hàng người đợi để nói chuyện, Kim Thần Quân không khỏi mừng rỡ, quan hệ giữa họ với Lâm Phong lại càng khăng khít hơn, Tề Hoàng và Tề Thiên Hành cũng muốn lôi kéo tình bạn với Lâm Phong được nhưng chỉ sợ bọn họ vạn lần không ngờ được bây giờ Lâm Phong không lại đang nghĩ đến cách để đối phó với Tề Thiên Bảo.

– Kim Thần Quân, trong khi Đông Hoàng tiền bối đi lấy mệnh cách, chúng ta đi dạo chút đi.

Lâm Phong đề nghị, Kim Thần Quân đương nhiên gật đầu nghe theo mà không hề do dự.

– Đi.

Laam Phong quả quyết, nói đi là đi, thân hình bay lên không trung.

– Phiến khu cực này người ở rất nhiều, rất rốt.

Dù cho Tứ Vượng Vực rộng lớn cũng không nhiều người được vậy, nhưng ở đó lại có một thị trường giao dịch những món đồ quý hơn và hiếm hơn. Lâm Phong nhìn xuống bên dưới mà nói với Kim Thần Quân.

– Nơi nhỏ bé này sao có thể so sánh với Tứ Vượng Vực đây.

Kim Thần Quân lập tức phụ hoạ theo, hai người lúc này cũng đã bay được một đoạn thời gian, cách bọn họ không xa về phía trước có một toà thành từa tựa như nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo, cũng mênh mông rộng lớn vô cùng.

– Nơi kia rộng thật, đi qua nhìn một chút xem.

Lâm Phong nhìn về phía bên kia, cười nói.

– Mộc Ân đại sư, xin chờ một chút.

Sắc mặt Kim Thần Quân hơi thay đổi, Lâm Phong quay đầu lại hỏi:

– Như thế nào, có vấn đề gì à?

Kim Thần Quân thấy Lâm Phong nhíu mày lại thì trong lòng kêu lộp bộp, tình hữu nghị này phải vất vả lắm mới gầy dựng được, không thể phá hư nó:

– Mộc Ân đại sư, nơi đó…chính là chỗ của Dược Vương Tiên Cung.

– Dược Vương Tiên Cung, một trong chín đại Tiên Cung Thiên Bảo ư, khó trách lại xa hoa như vậy, ta lại càng muốn xem.

Lâm Phong mỉm cười đi về phía trước khiến Kim Thần Quân ngây ra, Mộc Ân này đang muốn làm gì, mà hắn cũng không thể ngăn cản Lâm Phong, chỉ có thể nhắc nhở hắn một tiếng thế mà đối phương cũng không để nó trong lòng. Kim Thần Quân đâu biết Lâm Phong khi trước cố ý đi về phía này, lần trước khi còn trong mộng cảnh, Vũ Hoàng đã dẫn hắn đi xin thuốc nhưng lại bị đánh ra, bây giờ hắn muốn đến đây thử xem trong bọn họ ai có khả năng đánh hắn ra nữa!

Chương 1595: Gây rối

Lâm Phong trực tiếp bước vào trong khu vực Dược Vương Tiên Cung quan sát bên dưới, một màn này làm cho Kim Thần Quân khó xử nhưng hắn vẫn kiên trì bước theo Lâm Phong với suy nghĩ người của Dược Vương Tiên Cung sẽ không dám đụng đến trận đạo đại sư của Vô Cực Cung đâu.

Đám người Dược Vương Tiên Cung đã phát hiện ra hai người lạ tiến vào khu vực của bọn họ, nhìn lên với ánh mắt lạnh lẽo, lại dám có người không thông báo gì mà tiến vào nơi đây, người này cũng quá can đảm rồi, chín đại Tiên Cung Thiên Bảo không xâm phạm lẫn nhau nên người của các thế lực khác sẽ không làm vậy, còn những người ngoài cũng không ai dám làm thế, vậy rốt cuộc là ai.

– Đứng lại!

Lúc này có nhiều thân ảnh bay lên không trung, ánh mắt rét lạnh, dù người đến có khí tức cường đại nhưng nơi này dù sao cũng là địa bàn của Dược Vương Tiên Cung. Lâm Phong vẫn cất bước về phía trước, khi nhìn thấy mấy người ngăn cản mình thì trong mắt loé lên tia lạnh lẽo, quát:

– Cút!

Thần sắc bọn họ cứng đơ, không thể tin có người gan lớn thế, đến nơi ở của Dược Vương Tiên Cung bọn họ lại la mắng quát tháo họ, chuyện này trước đây chưa từng có a.

– Đây là nơi của Dược Vương Tiên Cung, dừng lại.

Đối phương lại lần nữa quát lạnh, trên người đã bùng nổ luồng khia mạnh mẽ. Lâm Phong cười nhạt, tay chắp sau lưng đi về trước, hắn cũng khong phóng thích bất kì khí tức nào mà chỉ đơn giản bỏ qua những người đó.

– Trảm!

Một người phẫn nộ tung ra một chưởng nhưng Lâm Phong không né cũng không tránh, một bộ dáng tiêu sái chắp tay bước đi, mọi chuyện dường như không liên quan đến hắn.

– Ai dám động thủ!

Một ánh sáng vàng kim đánh tan chưởng kia, lực lượng kinh khủng khiến cho hư không run lên, nó trực tiếp khiến cho những người kia run rẩy lui về sau. Kim Thần Quân sao có thể để họ đụng Lâm Phong được nhưng hắn cũng không thể ra tay độc ác, dù sao nơi này cũng là Dược Vương Tiên Cung, mà hắn lại là người của Tề Thiên Bảo, nếu như ra tay ác quá sẽ tạo thành mâu thuẫn giữa hai thế lực.

– Kim Thần Quân!

Mấy vị kia đã nhận ra người này là Kim Thần Quân, thần sắc càng trầm hơn:

– Tề Thiên Bảo đang muốn xâm phạm vào Dược Vương Tiên Cung sao?

– Ồn ào, nếu bọn họ dám đứng ra ngăn cản thì giết hết bọn họ đi Kim Thần Quân.

Lâm Phong nói ra lời ngông cuồng, hắn vẫn chắp tay bước tiếp, trực tiếp bỏ qua đám người Dược Vương Tiên Cung. Mấy vị cường giả của Dược Vương Tiên Cung thấy hắn bước qua đầu bọn họ, sắc mặt đã thay đổi khó coi vô cùng, Tề Thiên Bảo sao, rất tốt, bọn họ đang muốn tuyên chiến với Dược Vương Tiên Cung mà! Bọn họ lại không biết giờ phút này Kim Thần Quân cảm thấy khó khăn vô cùng, Lâm Phong vẫn giống trước đây, không hề cố kị điều gì, nghe nói trước khi đến Tề Thiên Bảo hắn đã từng khiến người Dược Vương Tiên Cung quỳ xuống nên mới được người khác kính trọng, thế mà hôm nay đi dạo với Tề Thiên Bảo lại đến đây lần nữa, Kim Thần Quân thì không sao nhưng toàn bộ Tề Thiên bảo thì sẽ có sao. Chỗ đó có một dược viên trông cũng không tệ, chúng ta đi nhìn chút nào. Lâm Phong bay xuống dưới đất, lúc này người của Dược Vương Tiên Cung không ngừng xuất hiện tức tốc đến chỗ Lâm Phong. Lâm Phong giống như hồn nhiên không nhận ra tình hình, hắn bây giờ đang đứng bên trên Dược Viên nhìn xuống dưới, những dược thảo này đều tràn trề linh khí:

– Không nghĩ tới ở đây lại có nhiều thảo dược trân quý như vậy, không tệ, ta muốn toàn bộ.

Lời nói của Lâm Phong khiến Kim Thần Quân khẽ run, miệng há rồi lại thôi, không nói nên lời, lập tức có âm thanh ầm ầm vang lên, Lâm Phong đã đứng trên mặt đất, dùng đại địa bí truyền bứt toàn bộ ương thuốc lên, ánh mắt Kim Thần Quân lúc này muốn rớt ra ngoài.

– Không xong!

Kim Thần Quân thầm mắng người, lần này xong rồi quả nhiên Lâm Phong sau khi bứng cả khu vườn lên rồi thu toàn bộ thảo dược vào.

– Nghiệt súc, mau dừng tay cho ta.

Một tiếng quát giận dữ truyền đến, mọi người thấy một thân ảnh đang lao đến với tốc độ kinh hoàng, sau đó dừng lại nhìn vào Dược Viên rỗng tuếch với ánh mắt hằn cả tia máu, đây chính là tâm huyết mấy trăm năm qua của hắn a!

– Ngàn năm qua, ta thật vất vả để trồng chúng, rồi lại đợi ngàn năm để chúng nở hoa, hiện tại đã chín trăm chín mươi tám năm rồi, chỉ còn hai năm cuối cùng sẽ hoàn thành mà.

. Lão nhân kia như đang rỉ máu, đột nhiên quay sang nhìn Lâm Phong với ánh mắt tràn đầy sát ý.

– Tiểu tử, để mạng ngươi lại.

Lão nhân tung ra một thủ ấn lớn đánh đến Lâm Phong, đại thế kinh khủng chèn ép hắn, muốn băm vằm hắn ra.

– Các hạ bớt giận.

Sắc mặt Kim Thần Quân biến đổi liên tục, chuyện này khó mà nói rõ ràng, điều đáng ghét là tên Mộc Dịch kia thấy vậy vẫn không hề có ý định ra tay nên hắn chỉ có thể đứng chắn trước người Lâm Phong, kim sắc thủ chưởng lại xuất hiện đụng vào thủ ấn kia.

– Kim Thần Quân?

Tốt, rất tốt! Ông ta điên cuồng hét lên một tiếng, hai người lập tức lao vào đánh nhau, âm thanh va chạm rung cả bầu trời, không ngừng chấn động, Dược Viên này đã bị Lâm Phong thu vào nên bây giờ cũng không có gì cần cố kị cả.

– Thật to gan, muốn giết ta à.

Lâm Phong phát ra âm thanh lạnh lùng, quét mắt nhìn chung quanh rồi bước mạnh chân ra, những người khác của Dược Vương Tiên Cung vây Lâm Phong lại, trong mắt từng người đều lộ ra sát ý nồng nặc, những sợi dây leo từ người bọn họ vươn ra đánh về phía lâm Phong.

– Tề Hoàng, mau để bọn họ dừng tay.

Kim Thần Quân rống lên một tiếng Tề Hoàng đã tiến lên nhanh chóng, một cỗ khí thế kinh khủng hạ xuống đám người khiến bọn họ không dám động đậy.

– Người muốn giết cũng nên là ta.

Lâm Phong bước lên tung mấy cái trận phù ra ngoài:

– Trận phù.

Những người kia nghe vậy ngây dại cả người. Bọn họ sao lại không biết việc hôm nay Tề Thiên Bảo có một vị trận đạo đại sư đến làm khách, vị trận đạo đại sư am hiểu trận phù của Vô Cực Cung, mà người trước mắt này cũng biết làm thế.

– Thả chúng ta ra!

Mấy thanh niên hét lên với Tề Hoàng, lúc này trận phù của Lâm Phong cũng đã đến, trong chớp mắt nó bạo liệt xuất hiện vô số lửa đen như nuốt chửng bọn họ, chỉ trong vòng vài giây đã có bốn người bị nó giết chết. Những người còn lại nhìn thấy đồng bạn mình bị giết liền quay sang nhìn chằm chằm Lâm Phong, tên trận đạo đại sư này khinh người quá đáng.

– Xin các hạ dừng tay.

Xa xa có một vị Vũ Hoàng đạp mây đến, nơi đây dù sao cũng chỉ là nơi đóng quân của Dược Vương Tiên Cung thôi nên không có nhiều cường giả ở đây, giống như Tề Thiên Bảo cũng chỉ có mấy vị hạ vị Hoàng.

– Mộc Dịch thúc giúp ta cản bọn họ lại, nếu đã muốn giết ta thì đừng trách ta không khách khí.

Lâm Phong như một cơn gió đã bay đi, lần xuất hiện tiếp theo đã đứng trên một toà tháp cao, hắn hung hăng hướng xuống dưới, lực lượng hoả diễm trong chớp mắt đã đốt toà tháp đó. Thần sắc vị Vũ Hoàng kia cứng đờ, lúc này Mộc Dịch đã chặn trước mặt bọn họ, còn thân ảnh Lâm Phong thì không ngừng loé lên, mỗi một nơi hắn đến đều có hoả diễm, nếu có Dược Viên xuất hiện thì nhổ tận gốc rồi thu vào hoặc huỷ diệt nó. Không bao lâu sau nhiều chỗ trong Dược Vương Tiên Cung đã bị ngập trong khói lửa. Đám người phía xa thấy được cảnh này thì ngốc ra, bọn họ cảm thấy bị chán động a, ai lại to gan dám tấn công vào Dược Vương Tiên Cung như vậy, hơn nữa còn trực tiếp dùng lửa đối cả nhà người ta, sắp loạn hết rồi. Một vị Vũ Hoàng vừa bước ra cửa thấy lửa cháy không ngừng liền hét:

– Ai dám động đến Dược Vương Tiên Cung ta.

Đôi mắt sắc bén của Lâm Phong không ngừng nhìn thân ảnh mang khí tức mạnh mẽ đang lao như điên đến, sau đó thân ảnh hắn hoá thành một cơn gió bay đến bên Kim Thần Quân.

– Nơi này vậy mà có người lớn lối như thế, Kim Thần Quân ngươi sao không nói sớm cho ta biết, nếu biết ta đã không đến nơi này để tránh bị ức hiếp rồi.

Lâm Phong nhàn nhạt nói khiến cho rất nhiều người ở đây có cảm giác nghẹn họng, hắn bị ức hiếp ư? Hắn đã thiêu rụi nhiều nơi của Dược Vương Tiên Cung, huỷ diệt rồi cướp đoạt dược thảo, hai vị Vũ Hoànng của họ thì một người bị Kim Thần Quân kéo đi chiến đấu mà người còn lại bị trung vị Hoàng đi bên cạnh hắn kèm chặt, những người còn lại thì bị Tề Hoàng nắm, hắn dùng tốc độ nhanh như chớp của mình muốn làm gì thì làm, gặp người nào giết người đó, Dược Vương Tiên Cung bọn họ từ trước tới nay chưa từng bị loại khuất nhục nào như vậy cả. Kim Thần Quân lúc này không biết nói gì ngoài im lặng, sao mọi chuyện lại quay lên đầu hắn rồi? Lúc ấy rõ ràng hắn đã lên tiếng nhắc nhở đây là nơi đóng quân của Dược Vương Tiên Cung nhưng lại chọc cho Lâm Phong mất kiên nhẫn, tên này vẫn kiên quyết muốn vào rồi còn làm mọi việc một cách tuỳ ý, tàn sát điên cuồng.

– Kim Thần Quân, Tề Thiên Bảo, các ngươi giỏi lắm, Dược Vương Tiên Cung chúng ta sẽ nhớ kĩ chuyện hôm nay.

Thanh âm lạnh băng của một vị Vũ Hoàng truyền đến, thấy có trung vị Hoàng ở đây, bọn họ đã biết mình không thể làm gì được đối phương, huống hồ với thân phận của Lâm Phong thì bọn họ cũng có cố kị. Đáng hận là Tề Thiên Bảo lại ỷ vào thân phận của trận đạo đại sư Vô Cực Cung mà mang Lâm Phong đến nơi của bọn họ tàn sát bừa bãi, quá đáng, thù này bọn họ sẽ nhớ kĩ. Nghe được lời nói của người kia Kim Thần Quân vẫn im lặng, trên mặt đã nhăn nhó khó coi, chuyện này có liên quan đến Tề Thiên Bảo sao? Hắn chỉ theo chân Lâm Phong đến đây tản bộ, Kim Thần Quân hắn cũng hận, cùng Dược Vương Tiên Cung kết một cái thù lớn vậy, bên trên mà trách tội xuống thì hắn không cách nào đối phó được nhưng chuyện này rõ ràng do Lâm Phong đưa tới, nhưng hắn dám nói thế ư, nói ra bên trên cũng chỉ trách hắn làm việc ngu xuẩn.

– Mộc Dịch thúc, Kim Thần Quân, chúng ta đi thôi, lần sau Kim Thần Quân nhớ nhắc ta không nên xông vào.

Lâm Phong nói với đám người, lòng Kim Thần Quân lại co quắp dữ dội, một hàng người lập tức rời đi, buông mọi thứ ra, còn người Dược Vương Tiên Cung cũng không đánh lại mà chỉ nhìn chằm chằm đám người với ánh mắt đáng sợ tràn đầy sát ý. Những người này xem Dược Vương Tiên Cung bọn họ là chỗ nào, đến đảo lộn mọi thứ, điên cuồng tàn sát một phen rồi bây giờ lại tiêu sái rời đi, khoản thù này bọn họ sẽ khắc nó vào thật sâu trong tâm!

– Tề Thiên Bảo!Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Một âm thanh rét lạnh quanh quẩn trong không gian.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 1 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 2 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin