Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 254 [Chương 1266 đến 1270]
❮ sautiếp ❯Chương 1266: Cửu U khúc động, thiên địa kinh
– Lôi Hoàng, Viên Hoàng, giúp ta phá phong ấn!
Bằng Hoàng nhìn về hai bóng người trên hư không mà nói ra câu bá đạo, hiện thân của Bằng Hoàng là Đại Bằng Hoàng Kim Dực, hắn là cường giả của Man Hoang yêu vực nên những Vũ Hoàng khác cũng không dám tranh đấu cùng hắn.
– Bằng Hoàng, ngươi muốn ta làm cách nào đây? Lôi Hoàng cũng không dám trở mặt cùng Bằng Hoàng, tuy giờ bát Hoàng đều bị phong ấn nhưng uy phong thì vẫn còn, nếu như phong ấn này bị phá tan rồi bị Bằng Hoàng tìm đến tính sổ thì không ổn chút nào, vì vậy bây giờ lựa chọn như thế là tốt nhất.
– Tám người chung ta đã làm cho phong ấn có vết nứt, các ngươi cùng lúc công kích vào vết nứt đó đi, nhớ kĩ dùng sức công kích mạnh nhất để phá tan nó, đồ mà Phong Ma đại đế phong ấn hẳn có Đế khí!
Bằng Hoàng dụ dỗ, tuy hắn kiêu ngạo nhưng sao lại không biết được tâm tử của Lôi Hoàng chứ, lão gia hỏa này luôn ước cho mình bị phong ấn vĩnh viễn nơi này.
– Được, ta thử xem!
Thân hình Lôi Hoàng lóe lên liền xuất hiện trên khu vực trung tâm của vết nứt, toàn thân đều chứa lôi, hắn tích lũy một luồng lôi như bão táp, từng sợi xẹt qua chân trời như một thiên thần lôi chân chính.
– Ra tay đồng loạt!
Bằng Hoàng quát một tiếng khiến cho đám người nhanh chóng bỏ chạy ra xa.
– Hừ, lão gia tử mới đi phát lực ấy!
Viên Phi nhìn bóng người xa xa, Đại Viên Hoàng sao lại đi ra sức để cứu những Vũ Hoàng đó chứ, nhưng sau đó một thoáng đã nghĩ đến việc nếu chẳng may phong ấn được giải trừ thì khi đó bọn họ sẽ đến vấn tội hắn, như vậy không ổn a. Lâm Phong khẽ gật đầu, những vị Vũ Hoàng của Bát Hoang Cảnh này đều ta lừa ngươi rồi lại đến ngươi gạt ta, sao có thể được như hai vị Thạch Hoàng ở Thiên Trì dù chỉ là cấp bậc nhỏ vẫn nhận nhau là huynh đệ, mà bây giờ họ cùng đặt chân đến Bát Hoang và bước đến cấp bậc Vũ Hoàng, khi đó vẫn còn xem nhau là huynh đệ tốt.
– Lâm Phong!
Lúc này một âm thanh truyền đến tai Lâm Phong khiến hắn khẽ run trong lòng, ánh mắt đột nhiên nhìn tên khốn nạn Viêm Đế đang nghênh ngang đến, nhưng hiện tại hắn đã hóa thân thành Cùng Kì mang một thân thể khổng lồ bước đến, cả một điểm kiêng kị cũng không có.
– Ngươi còn dám xuất hiện? Lâm Phong truyền âm nói, gia hỏa này thật không biết từ khi nào gan hắn đã to bằng trời rồi, dám hãm hại tám vị Vũ Hoàng, nếu như để cho người của họ biết được thì đúng là chết không có chỗ chôn rồi.
– Trừ ngươi ra, làm gì còn ai biết được đó là bản Đế chứ.
Dù gì ta vẫn là đồng bọn của ngươi, thượng cổ hung thú Cùng Kì! Cùng Kì lắc lư đến bên người Lâm Phong, cười nói.
– Xem như ngươi lợi hại!
Trong lòng Lâm Phong âm thầm nguyền rủa, nếu như bị người khác phát hiện thì hắn có chín cái mạng cũng dùng không đủ, tên khốn này thật dám hãm hại cho bọn họ bị phong ấn mà bây giờ còn chạy đến nhìn, quá độc ác rồi. Lúc này Cùng Kì đã đến bên cạnh Lâm Phong, Viên Phi không khỏi tò mò:
– Lâm Phong, đây hẳn là vật cưỡi của ngươi a.
– Hống, hắn là vật cưỡi của bản Đế mới đúng!
Cùng Kì quay sang Viên Phi rống to một tiếng khiến cho đầu Viên Phi chảy đầy hắc tuyến, Cùng Kì này so với yên viên của bọn họ còn táo bạo hơn.
– Lão khốn nạn, dưới này rốt cuộc có cái gì, ngươi bị ai phong ấn, Tam Sinh Đại Đế và Phong Ma đại đế thật sự đã từng cùng nhau xuất hiện ở đây sao? Lâm Phong truyền âm hỏi Cùng Kì, gia hỏa này là người duy nhất biết được chân tướng.
– Ngươi đừng có hỏi nhiều vậy chứ, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết nơi này không chỉ có riêng Tam Sinh Đại Đế và Phong Ma đại đến mà nó còn là nơi chân chính xảy ra Đế chiến, Lâm Phong ngươi tu luyện ma công mạnh mẽ thì vừa vặn bản Đế sẽ cho ngươi một phần đại lễ kinh thiên động địa nên ngươi nhớ kĩ nhất định phải phối hợp với bản đế!
Ánh mắt Cùng Kì lấp lóe không yên, không biết đang có ý định gì, trong lòng Lâm Phong cũng không yên nổi sau câu nói kia, muốn đưa hắn một phần đại lễ kinh thiên động địa? Xem ra tên này chắc chắn biết bên trong phog ấn có cái gì rồi. “Ầm ầm ầm!” Mọi người lại bị run rẩy một lần nữa, bên kia chúng Hoàng muốn phá phong ấn thì có thêm mấy vị Vũ Hoàng khác đến. Trên bầu trời của khối phng ấn ngoại trừ Lôi Hoàng, Đại Viên Hoàng còn có mãng ngưu núi Ngưu Ma Hoàng của Man hoang yêu vực và tiên hoàng Thiên Lôi Âm Tự, phật đạo Vũ Hoàng cũng đến, bên cạnh hắn cách đó không xa có một vị đẹp đến mức tận cùng, nụ cười yếu ớt làm cho phật ma đều muốn trầm luân, người đó là Vũ Hoàng của Lục Dục Tiên Cung! Đế tích ở Tuyết Nguyệt xuất hiện làm cho chúng Hoàng đều đến! Phong ấn đã xuất hiện từng vết nứt lớn hơn, tám vị Vũ Hoàng bị Mát Môn Thiên Ma Tỏa Liên phong ấn đều có sắc mặt trắng xám, sức mạnh trên người họ không ngừng bị rút lấy, nó như muốn hút khô cả người bọn họ luôn vậy.
– Chư vị kính xin giúp chúng ta, hãy dùng lực phá tan phong ấn này, bên trong nó nhất định có bảo tàng.
Tề gia Vũ Hoàng ngẩng đầu nhìn các Vũ Hoàng khác vừa đến nhưng tất cả mọi người chỉ im lặng, những người vừa đến không hề để ý đến hắn, mới vừa rồi chỉ có Lôi Hoàng cùng Đại Viên Hoàng, ít nhiều cũng cố kị bọn họ nhưng bây giờ các Vũ Hoàng khác cũng đã đến thì cho dù tám vị kia có thể thoát ra khỏi trói buộc thì bọn họ có thể sợ sao! Bên trên phong ấn dường như có tám vị Ma tôn hiện thân cầm trong tay tám đóa Thiên Ma Tỏa Liên, nó hóa thành ma văn cường thịnh khóa tám Vũ Hoàng lại làm cho phong ấn đen hơn và trở nên đáng sợ hơn. “Oanh!” Nhưng đúng lúc này tại trung tâm phong ấn có sức mạnh kinh khủng đang tấn công phong ấn, dường như có một sức mạnh mạnh mẽ đang tấn công phong ấn từ bên trong nhằm phá tan nó.
– Đồ vật bên trong phong ấn cũng muốn phá nó!
Trong lòng mọi người bị rung động dữ dội, đồ vật bên trong Bát Môn Thiên Ma Tỏa Liên Phong Ấn Chi Thuật cũng giống như tám Vũ Hoàng cậy, nó muốn phá phong ấn! “Ầm!” Vết rách trên phong ấn càng lúc càng lớn, sự công kích của nguồn sức mạnh kia thật sự có thể phá tan phong ấn!
– Vũ Hoàng đều không cách nào phá tan được phong ấn nhưng hiện tại thì nó đã lỏng hơn rồi!
Lâm Phong khẽ run trong lòng, ánh mắt nhìn chằm chằm Viêm Đế bên cạnh. Ngay giây phút này có một đạo ma văn đen kịt thoát ra khỏi phong ấn xông thẳng lên trời, bầu trời nháy mắt hóa đen, những đám mây đã trở thành hắc ma vân.
– Ma!
Trong lòng Lâm Phong không ngừng run rẩy, Viêm Đế nói hắn tu luyện ma công mạnh mẽ nên muốn đưa một lế lớn, phần đại lễ này hiển nhiên có quan hệ với ma công, lẽ nào bên dưới phong ấn có một Ma Vương đáng sợ sao!
– Ma ý thật khủng khiếp!
Tâm Viên Phi run lên, mọi ngừi thấy hắc ma vân kia không ngừng mở rộng về bốn phía, toàn bộ bầu trời đột nhiên mờ đi, bị nhuộm một màu đen thui. “Ào ào ào…” Nhưng lúc này bên dưới phong ấn dường như có từng sợi âm thanh đi ra, khúc âm, có người đang tấu ma khúc! Lực lượng khủng bố theo khúc âm mà lan tràn, tám vị Vũ Hoàng đang bị phong ấn cả người đều đen kịt, dường như họ sắp hóa ma trở thành ma vật rồi.
– Cầu Hoàng, ngươi rành về âm luật, đây là ma khúc gì? Lúc này ánh mắt chư vị Vũ Hoàng đều nhìn về phía nữ tử kiều diễm của Lục Dục Thiên Cung, người đó rành về âm luật có thể sẽ biết được.
– Không biết, nếu như ma khúc này quay sang công kích chúng ta thì sẽ như thế nào đây? Trong lòng Cầu Hoàng dậy sóng, ma âm này xuyên cả mây xanh ẩn chứ ma lực cuối cùng mạnh mẽ khiến cho người ra lâm vào tâm cảnh đau thương rồi dần dần rơi vào ma đạo.
– Cỗ ma ý này thật khủng khiếp!
Tâm thần Lâm Phong run động, mọi người liền thấy từng sợi ma văn hướng về tứ phía mà khuếch tán, rất nhanh trên vòm trời đã hóa thành sắc đen của ma đạo, Lâm Phong muốn rời khỏi nơi này lại phát hiện bước chân không thể di chuyển, đây là sức mạnh của ma mà vừa vặn hắn cũng đang cần tìm hiểu nó. Tuy Lâm Phong có tu luyện ma công mạnh mẽ nhưng đến bây giờ hắn vẫn còn đang tìm hiểu sức mạnh hàm nghĩa; ma hàm nghĩa là loại sức mạnh như thế nào và làm sao để ngộ nó vẫn còn là một ẩn số với hắn! Bầu trời bên trên phong ấn, mây dường như đã bị phá tan, xuất hiện Cửu Tiêu nhưng Cửu Tiêu đã bị ma khí ăn mòn, từng đạo ma tuyền chiếu xuống biến nó thành Cửu U.
– Cửu U ma tuyền!
Tâm mọi người bị dọa cho run rẩy không ngừng, mặc dù Vũ Hoàng nhưng cũng không thể nhịn được sự run rẩy, loại sức mạnh khủng bố này đã làm cho Cửu U xuất hiện!
– Đây là Cửu U ma khúc, một trong chín khúc tấu cường đại của đại lục!
Cần Hoàng kinh hãi đế mức âm thanh cũng run theo, bên trong Cửu U ma tuyền kia là một thế giới hóa thành Cửu U, âm thanh lưu động của Cửu U ma tuyền hóa thành một khúc âm rung động lòng người, một ma khúc chân chính. Thời khắc này trong đầu mọi người đều vang vọng Cửu U ma khúc này, ma vân cũng không ngừng khuếch tán khắp hướng, rất nhanh nó đã bao vây toàn bộ khu vực Vân Hải sơn mạch. Người ở Tuyết Nguyệt quốc, Dương Châu thành đều ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, trên đó có một khối hắn ma vân bao lấy trời đất, không gian tối lại, bọn họ cũng nhìn thấy lơ lửng trên hư không là Cửu U ma tuyền đang phát ra ma khúc thê lương khiến bước chân bọn họ không tự chủ được mà dừng lại. Hoàng Thành ngày xưa ở Tuyết Nguyệt khi trước cũng phát sinh một màn như vậy. Bây giờ mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn Cửu U xuất hiện trên bầu trời, nó đang tấu Cửu U ma khúc!
– Có người!
Lúc này có hai bóng người xuất hiệnn bên cạnh Cửu U ma tuyền, một người cả người đen kịt, mái tóc đen dài tung bay không ngừng, tuy hắn yên tĩnh đứng nơi đó nhưng toàn thân đều toát ra một luồng ma ý ngập trời, hắn là Ma Vương, Ma Đế! Và trong lòng hắn đang ôm một nữ tử, người kia không nhúc nhích nên khiến Ma Đế đã đau lòng, Cửu U khúc ra làm thiên địa kinh động
Chương 1267: Đế nữ, mộ Hi Hoàng
Tại Vân Hải sơn mạch, thần sắc mọi người đều chấn động ngẩng đầu nhìn bầu trời.
– Phong ấn này là phong ấn một vị đại Đế, hắn là Ma Đạo đại Đế!
Từng người một đều không yên, một tiểu quốc như Tuyết Nguyệt vậy mà cư nhiên lại xuất hiện phong ấn của Phong Ma đại đế, hơn nữa người bị phong ấn cũng là một cường giả cấp đại Đế. Bát Môn Thiên Ma Tỏa Liên Phong Ấn Chi Thuật phong ấn được cả thần ma, quả nhiên trong phong ấn chính là ma, Ma Đế. Ma Đế mặc dù bình tĩnh đứng trong hư không nhưng lại tạo cho người ta một loại ảo giác đột nhất, trong thiên địa này không một ai dám so tài. Giây phút này chỉ còn lại một mảnh yên tĩnh, ma âm lượn lờ trong hư không, trong ma khúc dường như tỏa ra từng đợi ma đạo, thế nhân đều có ma tính! Cửu U ma khúc được xướng lên, đến phật cũng phải nhập ma! Ngoại trừ cỗ ma ý kinh khủng thì mọi người còn cảm nhận được một sự thương tâm đến chết đi sống lại, hồng nhan chết lệ anh hung rơi!
– Ma này vì tình!
Trong lòng Lâm Phong thất vọng, hắn bây giờ như muốn hãm sâu trong cỗ đau thương này, nhớ khi còn Hoàng Thành ngày xưa, Mộng Tình bị đánh về nguyên hình còn hắn thì tay cầm Ma Kiếm tiến dần vào con đường ma đạo, mặc dù có thể đứng trên cao mà quan sát muôn dân nhưng hồng nhan đã chết, trong tay còn gì đây? Trên người Lâm Phong có một luồng ma khí khủng bố trào ra, cả người hắn không tự chủ được mà dần bị bao bọc bởi màu đen. Đám người Tuyết Nguyệt quốc nghe thấy Cửu U ma khúc này liền xuất hiện triệu chứng của việc nhập ma.
– Hồng nhan chóng già, người thương khóc, không còn gặp nhau, người thương làm sao héo tàn như vậy!
Y Nhân Lệ đứng đằng xa nhìn về Ma Đế bên này, trong lòng thất vọng thốt ra lời cảm khái từ tận đáy lòng. “Oanh!” Phong ấn rung động, khí tức tám vị Vũ Hoàng thoát ra nhưng sức mạnh vẫn bị rút lấy như trước, bọn họ dường như đã bị nhập ma, dần dần nảy sinh tâm ma. Đặc biệt là bản thể của Đại Bằng Hoàng Kim Dực, khí tức trên người hắn thể hiện rõ điều này nhất, thân thể cao lớn điên cuồng giãy dụa, thân thể óng ánh sắc vàng giờ như hòa làm một với ánh đen rồi thân thể hắn trở nên đen kịt, bên trong đôi mắt đầy ma khí kiêu ngạo, dữ tợn và khủng bố khiến cho người khác không dám nhìn thẳng vào nó.
– Chỉ là chấp niệm của ma Đế mà cũng đòi vây nhốt ta lại à, phá cho ta!
Đại Bằng Hoàng Kim Dực ngửa mặt lên trời hét dài lập tức có tiếng vang truyền đến ầm ầm, phương hướng còn lại, ma đế khẽ giật mình rồi nhìn xuống Bằng Hoàng đang bên dưới một chút, sau đó dường như có một ma khúc đến từ cổ xưa xuyên trực tiếp qua đầu Bằng Hoàng, thần sắc hắn trong phút chốc cứng đờ lại, ma khí toàn thân ngày càng nhiều như muốn làm tâm hắn biến thành tâm ma triệt để, thiên địa không ngừng gào thét phát ra âm thanh ầm ầm.
– Thật chỉ là chấp niệm của Ma Đế sao? Trong lòng mọi người run rẩy không thôi, một tia chấp niệm đến từ xa xưa này thật quá mức dọa người rồi.
Hơn nữa chỉ là một ánh mắt của tia chấp niệm này thôi đã có thể làm Cưu U ma khúc tấu lên, hòa vào người Bằng Hoàng, khiến hắn ta bước vào ma đạo.
– Hắn là ai? Ma ý trên người Lâm Phong không ngừng lay động, hắn tựa hồ đã hiểu một chút, chỉ một ánh mắt của ma đạo, một ý niệm đã có thể xuyên thời không, trùng phá Thiên Khung.
– Cửu U ma Đế, một tia ý niệm mấy ngàn năm chưa tan!
Cùng Kì truyền âm với Lâm Phong một tiếng khiến cho hắn kinh hãi, quả nhiên là Ma Đế, chỉ một tia chấp niệm liền có thể lưu lại ngàn năm không mất. Đây chính là chấp niệm của Cửu U Ma Đế.
– Cửu U Ma Đế chỉ quan tâm đến tình, vậy thì Phong Ma đại đế sao lại phong ấn hắn, còn ngươi nữa, rốt cuộc ai phong ấn ngươi và có chuyện gì xảy ra? Lâm Phong quay sang hỏi Cùng Kì, một tia chấp niệm lại có thể tạo nên uy thế kinh khủng như thế, khiến người ta muốn nhập ma, thế nếu như Cửu U Ma Đế thật sự giáng lâm liệu ai có thể chống đỡ được, đến lúc đó toàn bộ đều sẽ rơi vào ma đạo.
– Ngươi muốn biết thì ta sẽ nói một chút để ngươi biết, Cửu Tiêu đại lục có chín loại cấm khúc thần ma, Cửu U Ma Đế điều khiển được một trong số đó, sở dĩ khúc này cũng vì nữ tử trong lồng ngực hắn bỏ mình nên hắn muốn chém Tam Sinh Đại Đế, sau đó nơi đây liền xảy ra Đế chiến, kì thật Bát Môn Thiên Ma Tỏa Liên Phong Ấn Chi Thuật này nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện nó không chỉ là một cái phong ấn mà còn là một phần mộ!
Viêm Đế truyền âm đáp lại Lâm Phong khiến hắn lại run rẩy lần nữa, hắn nhìn kĩ cái phong ấn to lớn bên kia, tám cửa là nơi phong ấn mạnh nhất nhưng trung tâm chỗ đó thì vùng đất hơi nhô cao lên, xác thực nó như một ngôi mộ!
– Nơi đó chính là bia mộ!
Ánh mắt Viêm Đế nhìn về ngọn núi cao nhất Vân Hải sơn mạch, bây giờ nó đã bị làm nổ tung từ lâu, xuất hiện một bia mộ to lớn.
– Ngươi có muốn nhìn chữ trên bia mộ hay không, nó có quan hệ với ngươi đấy!
– Liên quan đến ta? Thần sắc Lâm Phong run lên không kìm được, bia mộ nơi phong ấn của Cửu U Ma Đế có liên quan gì đến hắn chứ? – Đi!
Ma khí trên người không ngừng chấn động mạnh mẽ, Lâm Phong không chần chờ bước lên lưng Cùng Kì cùng hắn bay về hướng có bia mộ, Lâm Phong muốn nhìn một chút xem đến cùng có liên quan gì đến hắn.
– Lâm Phong!
Viên Phi nhìn thấy Lâm Phong lại đi về phía phong ấn, thần sắc không khỏi khó coi, quá nguy hiêm rồi, giờ phút này các chúng Hoàng đều ở đây, dù cho có cấp bậc Tôn chủ cũng chỉ có tư cách đứng từ xa mà nhìn, họ không dám đến gần phong ấn vậy mà tên kia lại dám.
– Ta đi xem xem!
Lâm Phong quay đầu lại nói với Viên Phi một tiếng.
– Ngươi tên khốn này thật sự gan bằng trời rồi, Viên gia gia ta cũng đi cùng ngươi!
Viên Phi buồn bực nói rồi lập tức chạy theo Lâm Phong làm cho hắn nở nụ cười cảm kích. Một nhóm người cũng động theo, không ngừng đến gần phong ấn, Cửu U ma khúc vẫn tiếp tục, cả trời đất đều không yên, còn Cửu U ma tuyền thì còn treo lơ lửng nơi cũ.
– Hỗn trướng, trở lại!Cái j là bá đạo,cái j bá khí,cái j khinh cuồng… [ duy Đế Đá Lý Thất Dạ mà thui ] ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Đại Viên Hoàng nhìn thấy Viên Phi chạy lại gần đây liền xuất hiện trước mặt hắn quát lớn.
– Lão gia tử, ta muốn đi cùng Lâm Phong!
Viên Phi nở nụ cười, nhìn thấy lão gia tử có hơi lúng túng nên cũng chỉ cười cười. Đại Viên Hoàng trừng mắt mạnh mẽ nhìn Viên Phi một cái, sau đó hắn cũng đi theo bọn họ và bố trí một tầng yêu quang mạnh mẽ xung quang, cuối cùng Lâm Phong cùng Cùng Kì đã đến nơi, họ nhìn thấy chữ trên đó:
– Đế nữ, Hi Hoàng mộ!
Chữ viết tràn ngập khí thế ngạo thiên, khí thế cao ngạo tận cùng nhưng cũng cảm nhận được sự bi thương tận cùng.
– Hi Hoàng mộ sao, nơi này cư nhiên là mộ của Hi Hoàng, nhưng thế thì có quan hệ gì với hắn? Lâm Phong khẽ run nhìn sang Cùng Kì, truyền âm nói: – Tại sao ngươi lại nói chúng ta có quan hệ chứ, còn có chữ này ai khắc lên hai chữ Đế nữ? – Đương nhiên có quan hệ với ngươi rồi, có dám cùng ta lên bầu trời kia nhìn nữ nhân trong lòng Cửu U Ma Đế không? Cùng Kì truyền âm lại khiến tâm Lâm Phong run rẩy kịch liệt, lão bất từ khốn nạn này lại muốn hắn lên trời nhìn người của Cửu U Ma Đế.
– Ngươi nói ta biết trước đã, ngươi đóng vai trò gì trong Đế chiến? Lâm Phong hỏi Cùng Kì, lão bất tử kia biết rất nhiều chuyện nên hắn không ngại mà moi một chút thông tin từ hắn.
– Trộm mộ!
Viêm Đế phun ra một câu khiến Lâm Phong cứng đơ cả người, khốn nạn thật, vậy mà lại đi trộm mộ!
– Ngươi thân là đại Đế mà cư nhiên lại đi trộm mộ? Lâm Phong cảm thán, cái chuyện này cũng quá âm hiểm rồi.
– Hừ, đâu chỉ có ta, Cửu U Ma Đế không phải cũng vì trộm mộ nên mới chết sao, chỉ khác là hắn trộm một bộ thi thể, tình thân lắm đấy, nhưng vậy thì sao chứ, cuối cùng lại làm lỡ chính mình, một đời Ma Đế tu ma khúc nhưng lại vì hồng nhan chết mà từ đó Cửu U bị thất truyền!
Viêm Đế hèn mọn nói, tựa hồ như hắn rất xem thường với hành vi của Cửu U Ma Đế.
– Cửu U Ma Đế lại có tính người, vì hồng nhan mà chết ư!
Âm thanh Lâm Phong tràn ngập thất vọng, đương nhiên những lời này cũng chỉ có Viêm Đế nghe được.
– Chỉ quan tâm đến tình cũng chỉ là người đáng thương, chỉ tương tư mà thôi nhưng khi người ấy ngã xuống hắn vẫn một mực không chịu buông tha cho hồng nhan!
Viêm Đế hơi xem thường, lời nói khiến Lâm Phong hơi ngây ra, tương tư sao? Cửu U Ma Đế tạo ra một khúc Cửu U ma khúc là do tương tư!
– Phá cho ta!
Khe nứt trên phong ấn bị các Vũ Hoàng điên cuồng công kích, hàng loạt sức mạnh cùng lúc phát ra làm cho trời đất như bị lay chuyển.
– Tin tưởng ta, cùng theo ta lên trời cao nhìn Ma Đế!
Cùng Kì truyền âm cho Lâm Phong nói, thần sắc của hắn căng thẳng khi nghĩ đến việc bây giờ lên trên cao kia để nhìn Ma Đế.
– Ngươi xác định sẽ không lừa ta chứ? Lâm Phong nói thầm một tiếng, gia hỏa này dám hãm hại tám vị Vũ Hoàng cơ mà, hiện tại Lâm Phong cũng có chút sợ hắn.
– Khốn nạn, ngươi cư nhiên lại không tin bản Đế, ngươi cũng không nên quên lời của tiên tri nói a, ta nói thật cho ngươi biết khi xưa ta chỉ là một linh hồn mà thôi, dù đã trưởng thành lẫn nữa nhưng cũng không thể coi là đại Đế được, nhất định phải mượn đến sức mạnh của ngươi nên đương nhiên ta sẽ dốc hết sức mình để biến ngươi thành đại Đế, hiện tại bản Đế đang cho ngươi cơ hội thay đổi số mệnh, nếu như ngươi từ bỏ lần này nhất định sẽ hối hận!
Viêm Đế nhìn Lâm Phong truyền âm, âm thanh của hắn đang rít gào bên tai Lâm Phong khiến hắn hơi ngây ngốc chốc lát rồi gật đầu lia lịa:
– Được, lên trên kia nhìn Cửu U Ma Đế xem sao!
Dứt lời hai thân thể bay lên trời hướng đến nơi Cửu U Ma Đế đang đứng, hình ảnh này, thời khắc này làm cho tất cả mọi người đều không thể nói thành lời. Lâm Phong cùng con hung thú Cùng Kì kia điên rồi sao, bọn họ muốn làm gì đây?
Chương 1268: Truyền nhân Cửu U
Thời khắc này mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía hư không, trên đó có hai bóng người đang tiến đến gần Ma Đế. Lâm Phong cưỡi Cùng Kì bay lên trời, hắn chưa từng đi lên độ cao như thế bao giờ nên hơi lo, hơn nữa trước mặt hắn còn có một vị Ma Đế, mà bên cạnh hắn có thêm cả Cửu U ma tuyền. “Ầm!” Ma khí khủng bố điên cuồng bay ra, từng sợi âm thanh hiu quạnh chạy vào trong tai làm cho toàn thân hắn đều có ma khí và dần dần bước vào ma đạo. Rốt cuộc bọn họ cũng đến bên cạnh Ma Đế, một bóng người tràn đầy kinh khủng,đây chỉ là một tia chấp niệm ngàn năm không tan mà lại có uy lực thế này, chỉ là một tia chấp niệm cũng có thể kêu ra Cửu U ma khúc vì người mình yêu, khí thế này có thể tiêu diệt cả Vũ Hoàng!
– Cửu U Ma Đế, người có còn nhớ Viêm Đế ta ngày xưa hay không? Cùng Kì giơ mắt nhìn Cửu U Ma Đế giao lưu thần niệm.
– Viêm Đế!
Trong đầu Lâm Phong và Viêm Đế cùng vang lên một thanh âm, chấp niệm của Cửu U Ma Đế hơi cúi đầu nhìn Lâm Phong và Viêm Đế một cái khiến cho Lâm Phong cảm thấy linh hồn mình bị rung động dữ dội, ma khí không ngừng điên cuồng bên trong không nghe theo sự sai khiến của hắn nữa, dường như nó đã bị chấp niệm của Cửu U Ma Đế khống chế mất rồi. Chỉ một ánh mắt của Cửu U Ma Đế liền có thể không chế được ma ý của hắn, điều này cho thấy đối phương mạnh đến cỡ nào a.
– Đúng, Viêm Đế đây!
Cùng Kì nhìn Viêm Đế rồi dùng thần niệm để nói chuyện:
– Ngày xưa ngươi vì Hi Hoàng mà không tiếc đạo vẫn chứ nếu không thì ai có thể phong ấn ngươi được, nhưng bây giờ Hi Hoàng đã phục sinh còn ngươi thì vẫn chỉ là một tia chấp niệm ngàn năm không tiêu tán mà thôi!
– Hi Hoàng phục sinh rồi!
Trong ánh mắt Cửu U Ma Đế đột nhiên lóe lên ma quang, bầu trời Tuyết Nguyệt vào lúc này đáng sợ khi có ma vân không ngừng lăn lộn.
– Đúng, ngươi có thể nhìn vào chi thần của hắn, khi đó sẽ biết được tất cả!
Viêm Đế quay sang Cửu U Ma Đế nói, ánh mắt đen kịt kia lập tức rơi xuống người Lâm Phong. “Ầm!” Một tia ma ý nhảy vào đầu Lâm Phong khiến cả người hắn run rẩy không ngừng, đến cả linh hồn cũng không ngoại lệ, nhưng thế thì thế nào, đối mặt với chấp niệm của Ma Đế hắn căn bản đã không có sức phản kháng rồi chứ nói chi như thế này.
– Tại sao? Cửu U Ma Đế lẩm bẩm rồi lại ngửa đầu thở dài một tiếng, một màn này Lâm Phong đều được chứng kiến.
– Hi Hoàng phục sinh, chấp niệm ngươi cũng nên tiêu tan rồi, nhưng không nên để Cửu U ma khúc bị thất truyền, ta đã tìm thấy truyền nhân cho ngươi, ngươi xem có được hay không? Ánh mắt Viêm Đế sắc bén, lại tiếp tục truyền âm nói chuyện.
– Ngươi không sợ ta sẽ giết các ngươi sao? Cửu U Ma Đế lãnh đạm nói, chỉ một câu thôi đã khiến Lâm Phong không khỏi run lên từng hồi, nếu như Ma Đế muốn động thủ thì hắn phải chết mà không nghi ngờ gì.
– Ngươi sẽ không làm thế, sao ngươi không đưa chấp niệm của mình vào bên trong cơ thể hắn để từ nay về sau ngươi có thể mượn cơ thể hắn mà làm bạn với Hi Hoàng một đời!
Cùng Kì lại nói tiếp khiến cho đôi mắt Cửu U Ma Đế liền trống rỗng, mượn cơ thể Lâm Phong để làm bạn cả đời với Hi Hoàng sao! Cúi đầu, Cửu U Ma Đế nhìn người trong lòng mà ưu thương sâu đậm. “Ầm!” Nhưng lúc này Lâm Phong chỉ thấy một bàn tay lớn trói thân thể hắn lại rồi lập tức vung một cái khiến cho hắn bị bay vào trong Cửu U ma tuyền!
– Thiên địa cửu khúc, Cửu U không dứt!
Một thanh âm phun ra từ miệng Cửu U Ma Đế, Lâm Phong thấy nước ào ào chảy quanh thân thể nhưng không hề hủy diệt hắn mà chỉ háo thành từng đạo âm phù tuyệt đẹp không ngừng chảy vào đầu hắn. Thân hình Lâm Phong run lên, điều này cho thấy Viêm Đế đã thành công nhưng hắn vẫn không ngừng thầm nguyền rủa tên đó, lão khốn nạn kia không hề có niềm tin tuyệt đối mà lại đánh cược vào hắn! Lâm Phong nhắm mắt lại, ngồi khoang chân trong Cửu U ma tuyền, từng dòng nước không ngừng dội xuống thân thể hắn, đồng thời cũng có các âm phù tràn vào trong đầu, tạo nên các bản nhạc giao hưởng bên trong đó. Đám người đứng bên dưới bây giờ đều bị dọa run, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà Lâm Phong lại ngồi khoanh chân trong Cửu U ma tuyền? Thần niệm giao lưu giữa Cùng Kì và Ma Đế chỉ có ba người bọn họ biết được nên những người khác cảm thấy kì lạ là điều bình thường, giây phút đó mọi người ở Tuyết Nguyệt quốc đều ngẩng đầu nhìn lên trời, bọn họ thấy Lâm Phong Quân Vương lại ngồi khoanh chân trong Cửu U ma tuyền! Người thân của hắn ở Hoàng cung cực kì lo lắng, sắc mặt bọn họ đều một màu xám, Lâm Phong tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì. Mà giờ khắc này trên người Cùng Kì đổ đầy mồ hôi, hắn đang đánh cược, dùng tình cảm giữa Cửu U Ma Đế đối với Hi Hoàng để đánh cược.
– Ngươi nói đúng, thiên địa cửu khúc không nên để thất truyền nhưng dù Hi Hoàng đã phục sinh nhưng cũng đã không còn là Hi Hoàng ngày xưa, ta bầu bạn thì có ý nghĩa gì nữa, đời này kiếp này ta tồn tại cũng chỉ vì nàng thôi.
! Cửu U Ma Đế cúi đầu nhìn người trong lòng, một đời Ma Đế thế nhưng lại nhu tình như nước, Cửu U ma khúc vẫn vang vọng trong đất trời mang theo nỗi bi thương vô tận.
– Hồng nhan đã mất, cần gì thủ mộ nữa!
Cửu U Ma Đế lại cúi đầu nhìn phong ấn to lớn bên dưới, trong thanh âm của hắn có một chút quyến luyến. Cuối cùng hắn nhìn về phía Lâm Phong:
– Cửu U ma khúc vang danh Cửu Tiêu đại lục, nếu có tâm, ngày khác thay ta giết Tam Sinh!
Âm thanh hạ xuống cũng là lúc một tia chấp niệm khủng bố của Cửu U Ma Đế nhập vào mi tâm Lâm Phong, bầu trời rung động mạnh mẽ, thân thể Cửu U Ma Đế di chuyển, hắn bước chân đi khiến cả thiên địa cũng theo đó mà động nhưng một khắc sau thân ảnh cũng đã biến mất!
– Tuy ngươi chết nhưng chấp niệm vẫn còn lại, tồn tại ngàn năm!
Trong ma khúc vang lên âm thanh thê lương khiến cho lòng người như bị tan nát, bóng người của Ma Đế triệt để biến mất, ma ý trong thiên địa đã không còn, Cửu U ma khúc đã ngưng còn Cửu U ma tuyền đã ngừng chảy nhưng trong đầu Lâm Phong vẫn còn cang vọng âm thanh của âm phù không ngừng nhảy múa. Trong mi tâm có một ma ý khủng bố, bên trong đôi mắt hắn dường như cũng có ma quang đáng sợ đang ẩn giấu những ý niệm ma đạo vô cùng đáng sợ. Cửu U Ma Đế rời đi nhưng vẫn phân ra để lại một phần chấp niệm trên người hắn.
– Cửu U ma khúc này để lại cho ngươi, ngày khác nếu có tâm, thay ta giết Tam Sinh!
Lâm Phong lẩm bẩm nói, đây chính là âm thanh mà Cửu U Ma Đế đã lưu lại trước khi ngài đi, Tam Sinh hẳn chỉ Tam Sinh Đại Đế; nhưng Tam Sinh Đại Đế, Phong Ma đại đế, Cửu U Ma Đế, Hi Hoàng, rốt cuộc giữa bọn họ có mối quan hệ gì, còn có bia mộ kia do ai làm, Phong Ma đại đế phong ấn Cửu U Ma Đế nhưng tại sao hắn lại muốn giết Tam Sinh Đại Đế chứ, hơn nữa dựa theo cuộc đối thoại giữa hắn với Viêm Đế thì tựa như Cửu U Ma Đế nhân cơ hội Hi Hoàng mất, muốn ở bên cạnh nàng nên cố ý để cho Phong Ma đại đế phong ấn mình?
– Dư âm chấp niệm, chỉ như thế mà đã có thể phá tan bầu trời, vậy bây giờ nó sẽ đi về đâu? Lâm Phong nhìn về phương hướng biến mất của người kia liền cảm thấy thất vọng cùng mất mát.
“Oanh,oanh, oanh…” Bên dưới không ngừng truyền đế từng đạo âm thanh khủng bố khiến cho Lâm Phong và cả mọi người đều thức tỉnh, bọn họ nhìn về nơi đó liền thấy có người đang công kích vết nứt trên phong ấn khiến nó ngày càng rộng hơn, tùy thời có thể bị phá.
– Phá cho ta!
Lúc này Bằng Hoàng dường như đã rơi vào ma đạo, cả người hắn tràn ngập khí thế kiêu ngạo mà xông đến, ánh sáng vàng kim bây giờ dường như đã bị hòa trọn với ma ý đen kịt không ngừng từ phía trên công kích xuống. Bảy vị Vũ Hoàng còn lại cũng điên cuồng mà công kích phong ấn, nó đã sắp vỡ ra rồi, một tia chấp niệm của Cửu U Ma Đế có thể lao ra từ trong đó cũng đủ để nói rõ phong ấn này đã không còn hoàn chỉnh nữa. “Ầm!” Rốt cuộc vô số ma văn bay lên thì phong ấn mới bị phá nát, một luồng khí mang theo khí thế chém giết mạnh mẽ lao lên trời, ma văn tan rã, khối đen như áo giáp sắc bọc thép vônfram đã hỏng, khí tức lập tức dâng trào!
– Ai có thể ngăn trở ta!
Thân thể Đại Bằng Hoàng Kim Dực hóa lớn hàng trăm mét, gió lốc không ngừng thôi, yêu khí cuồn cuộn không ngớt và cường thịnh vô cùng. Những Vũ Hoàng khác đều thoát ra rồi nhưng bọn họ đương nhiên không có được khí thế khủng bố như Đại Bằng Hoàng Kim Dực mà thay vào đó là sắc mặt hơi tái nhợt cùng khí thế mờ nhạt dần.
– Phong ấn chết tiệt, cuối cùng ta cũng thoát ra được rồi!
– Ha ha ha, phong ấn cũng đã phá!
– Hi Hoàng đã chết, Ma Đế cũng đã đi, xem ai có thể ngăn trở ta được nữa!
Từng đạo âm thanh truyền đến như làm chấn động cả đại lục, Cùng Kì cùng Lâm Phong nhanh chóng bỏ chạy ra xa. Thời khắc này mọi người đều cúi đầu nhìn phong ấn đã được phá tan mà trong lòng mạnh mẽ rung động, bị dọa đến chấn động không ngừng. Từng luồng linh khí hướng về bâu trời mà tỏa ra hóa thành từng trận ánh sáng tràn ngập từng ngõ ngách của Tuyết Nguyệt, một tòa cung điện mênh mông xuất hiện sau cơn gió lốc!
– Trộm mộ, chẳng trách tên khốn Cùng Kì kia muốn trộm mộ, đây rõ ràng là tiểu thế giới của Hi Hoàng và Cửu U Ma Đế!
Lâm Phong khẽ run lên, khu nghĩa địa này chân chính là một tiểu thế giới của hai người họ!
Chương 1269: Cường giả tuyệt đỉnh
– Lúc ngươi trộm mộ chắc Cửu U Ma Đế vẫn còn sống, nói như vậy ngươi trộm mộ của Hi Hoàng, ngươi thân là một cường giả đại Đế mà lại đi trộm mộ của một Vũ Hoàng sao? Lâm Phong truyền âm nói với Cùng Kì, gia hỏa này đến cùng là muốn có cái gì, còn về phần chữ đế nữ kia có ý gì đây.
– Ngươi không biết gì cả, tuy Hi Hoàng chỉ là Vũ Hoàng nhưng mà trên người nàng ta có mấy cuốn Đế kinh khủng bố lắm đấy.
Ánh mắt Cùng Kì lóe sáng nói với Lâm Phong:
– Ngươi không hỏi ta chuyện vừa nãy vì sao có liên quan đến ngươi sao? – Còn cần hỏi nữa à!
Lâm Phong lộ ra một nụ cười khổ, nghe Cùng Kì nói chuyện với Cửu U Ma Đế thì hắn đã hiểu rõ phần nào rồi.
– Thật không nghĩ tới ngươi không hề ngu xuẩn a, hiện tại có vẻ đã hiểu được sự dụng tâm lương khổ của bản Đế!
Khóe miệng Cùng Kì nở ra một nụ cười khiến Lâm Phong chỉ biết trợn tròn mắt, tên khốn này làm như sinh con không bằng vậy!
– Bên kia có náo nhiệt kìa!
Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm phong ấn đã bị phá, một cung điện từ từ xuất hiện trên mặt đất, nó không ngừng mở rộng ta, từ tòa rồi lại từng tòa xuất hiện từ hư không, không gian xung quanh như hóa thành chốn tiên cảnh, ánh sáng mang theo sức mạnh cường thịnh tràn ngập khắp mọi nơi, che kín toàn bộ Tuyết Nguyệt quốc.
– Mấy vị Vũ Hoàng cho rằng phá tan phong ấn đã tự do a, người Bát Hoang Cảnh khi nào cho bọn họ tự ý làm càn chứ, muốn chết à!
Cùng Kì nói một cách đầy khinh thường, chúng Hoàng Bát Hoang Cảnh giáng lâm, về số lượng đã nắm giữ thế chủ động tuyệt đối ở đây chứ đừng nói đến chất lượng, đương nhiên bọn họ không cho phép những Vũ Hoàng này ngang ngược tranh đoạt bảo.
– Tuyết Nguyệt quốc của ngươi xem ra từ đây về sau có phúc rồi.
Cùng Kì nói thầm một tiếng, bây giờ có hai tiểu thế giới tọa lạc ở đây rồi, từ bây giờ chuyện Tuyết Nguyệt quật khởi cũng là điều đương nhiên. Tiểu thế giới của Hi Hoàng vô cùng tú lệ, nó dường như tràn ngập tiên linh khí, bên trong sơn mạch nức chảy không ngừng, trong phạm vi xung quanh khuếch tán ra nguồn khí dồi dào, từ nay Vân Hải sơn mạch ngày xưa và một khu vực lớn của Hắc Phong Lĩnh đều bị Tiên cung ngày xưa của Hi Hoàng thay thế. Đồng thời tiểu thế giới của Cửu U Ma Đế cũng bên cạnh tiểu thế giới của Hi Hoàng, điều đó càng khiến những tòa cung điện trở nên bao la rộng lớn hơn, tiểu thế giới của Cửu U Ma Đế bao quanh cái của Hi Hoàng tạo thành hình vòng cung, dù cho có tiểu thế giới hắn tạo ra thì cũng phải luôn bảo vệ Hi Hoàng.
– Đây là tiểu thế giới của cường giả cấp bậc đại Đế sao, thật đồ sộ!
Tâm thần Lâm Phong bị chấn động nhìn chằm chằm vào những tòa cung điện mênh mông, cung điện của Cửu U Ma Đế giống như Vạn Lí Trường Thành ở kiếp trước hắn thấy, nó uốn lượn khúc chiết không biết kéo dài đến mấy chục triệu dặm nữa, đồng thời độ rộng cũng kéo ra không ngừng, chỉ sợ trên ngàn dặm vạn dặm.
– Tiểu thế giới này có khi nào muốn kéo từ đây đến Dương Châu thành luôn không!
Trong lòng Lâm Phong thầm than một tiếng, nếu như tiểu thế giới này kéo dài hơn vạn dặm đến cả Dương Châu thành, toàn bộ linh khí kinh khủng kia sẽ thật sự tắm rửa toàn bộ Tuyết Nguyệt quốc và kể từ đây Tuyết Nguyệt quốc sắp sửa có sự biến hóa long trời lở đất, khi đó sợ rằng cường giả khắp nơi sẽ tự tập ở đây mất.
– Lâm Phong, còn không xuống!
Lúc này Viên Phi rống một tiếng với Lâm Phong, cuộc đại chiến của các Vũ Hoàng đã muốn bắt đầu rồi nhưng để tránh việc phá hủy tiểu thế giới, bọn họ đã bay lên cao hơn, trận chiến khiến cho thiên địa lại cuồn cuộn không yên, còn người đang ở dưới thì không ngừng đi đến tiểu thế giới của Hi Hoàng và Cửu U Ma Đế, tùy tiện nhặt được một món đồ bên trong đó thôi cũng có thể xem như bảo bối có giá trị không nhỏ rồi.
– Tốc độ thật nhanh!
Lâm Phong nhìn thấy mọi người vốn đang trên hư không lại không ngừng hạ xuống lao đến tiểu thế giới thì hắn cũng ngay lập tức cùng Cùng Kì chạy nhanh về phía đó. Từng luồng nguyên khí nồng đậm đập vào mặt khi bọn họ bước vào, bên trong đó còn có các loại khí tức kì diệu khác, vào trong rồi Lâm Phong liền cảm thấy cả người khoan khoái hơn trước nhiều, máu chảy nhanh hơn bình thường, có thể nói như được đả thông vậy.
– Toàn bộ cút ra ngoài!
Nhưng lúc này lại có một tiếng hét như sấm truyền đến, một thân hình khổng lồ hơn trăm mét xuất hiện trên hư không trước mặt bọn họ, đó không ai khác chính là Bằng Hoàng. Âm thanh của hắn vô cùng bá đạo, cả người tràn ngập ánh vàng nhưng cũng có xen lẫn ma quang đen kịt, mặc dù đôi mắt tràn đầy kiêu ngạo nhưng nó đã bị hòa lẫn bởi tâm ma.
– Nhìn thấy không, đây là sức mạnh của Cửu U ma khúc đấy, chỉ một ánh mắt đã có thể đưa nó xuyên qua não tên đó khiến hắn sinh ra ma ý, hiện giờ hắn đã có xu hướng nhập ma rồi!
Cùng Kì truyền âm cho Lâm Phong biết, Lâm Phong cũng nhìn chằm chằm hắn không thôi, chỉ một ánh mắt của Cửu U Ma Đế đã khiến cho Cửu U ma khúc xuyên qua đầu làm cho Bằng Hoàng nhập ma, sức mạnh đáng sợ đến cỡ nào a.
– Đã có Vũ Hoàng chết!
Mọi người nhìn chằm chằm lên hư không mà tâm thần chấn động, các Vũ Hoàng xảy ra loạn chiến, nổ đến trời long đất lở, tất cả người ở Tuyết Nguyệt quốc đều bị dọa cho kinh sợ một phen.
– Không lăn liền giết!
Bằng Hoàng điên cuồng hét một tiếng gây ra chấn động đến nỗi thân thể của Lâm Phong cũng run rẩy, huyết mạch căng phồng như sắp nổ tung vậy, tên yêu tà Bằng Hoàng kia thật khủng bố, ai cũng không thể phản kháng lại hắn nếu không thì chết không nghi ngờ gì. “Vù…” Vào thời khắc này trên vòm trời mây không ngừng lăn lộn, bầu trời dần trở nên loạn hơn. Lúc này đây chúng Hoàng đều đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn bầu trời phía trên bọn họ, lại có cường giả tuyệt đỉnh xuất hiện nữa sao, hơi thở này thật đáng sợ. Trên hư không xuất hiện một khuôn mặt uy nghiêm nhưng bá đạo quét mắt nhìn xung quanh một chút, chỉ một cái quét mắt mà trời đất dường như đang ngừng thở. Cuối cùng ánh mắt kia nhìn về phía hai cái tiểu thế giới bên dưới liền thở dài một tiếng.
– Chúng Hoàng mau cút khỏi quốc gia này, vĩnh viễn đều không được đặt chân đến đây nữa!
Một âm thanh thô bạo phát ra từ miệng hắn, lạnh lẽo lại mang theo sự uy nghiêm như một mệnh lệnh khiến cho bất cứ người nào cũng không được cãi lời, hơn nữa hắn còn gọi trực tiếp Vũ Hoàng, ra lệnh họ phải cút khỏi quốc gia này và vĩnh viễn không được quay lại!
– Khẩu khí thật lớn, ngươi cho rằng chính mình là ai? Bằng Hoàng giơ đôi mắt sắc bén nhìn lên khuôn mặt của người trên trời với khí thế bá đạo.
Người đó nhìn Bằng Hoàng một cái, tên kia ngay lập tức cảm nhận được áp bức từ thiên địa giáng lên người mình, người bên ngoài chỉ thấy một bàn tay to bằng trời hạ xuống chèn ép, có vài người chịu không nổi mà kêu thảm một tiếng,nhắm chặt mắt lại không dám nhìn lên, cũng bởi vì bàn tay lớn đó chỉ trong nháy mắt liền ép xuống, tốc độ quá nhanh làm bọn họ không phản ứng kịp, chỉ có cảm giác như đến ngày tận thế vậy, chỉ sau một khắc nữa mình sẽ bị hủy diệt mà không thể làm gì nên bây giờ chỉ có thể nhắm hai mắt chờ chết mà thôi. “Ầm ầm!” Một luồng sức mạnh chấn động làm thiên địa thêm lần rung động, mọi người chỉ cảm thấy uy thế nghẹt thở nhưng lại không chết. Ngay lúc bọn họ mở mắt ra nhìn, sắc mặt nhất thời chuyển sang màu trắng, trong lòng như có hàng ngàn cơn bão nổi lên, trái tim như muốn nhảy ra ngoài. Đại Bằng Hoàng Kim Dực hay còn gọi là Bằng Hoàng của Yêu Hoàng điện mạnh mẽ, kiêu ngạo là thế nhưng bây giờ lại bị bàn tay lớn kia nắm lấy, hắn chỉ có thể gào thét một cách điên cuồng mà đầy giận dữ, tiếng thét làm chấn động cả đất trời nhưng bất luận hắn giãy thế nào cũng không thể tránh thoát được bàn tay kia.
– Đừng nói đến một con chim nho nhỏ như ngươi, ngay đến cả Long Hoàng của Chân Long nhất tộc hay Phượng Hoàng nhìn thấy lão phu cũng không dám nói như vậy!
Bóng người trên trời dùng ánh mắt bá đạo nhìn xuống như một vị chút tể, đường đường là Bằng Hoàng của Yêu Hoàng điện xưng bá toàn bộ Bát Hoang yêu vực mà chỉ là một con chim nho nhỏ trong mắt hắn, bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay mà không thể động được vào hắn, điều đó cho thấy thực lực của người này đáng sợ đến mức mọi người cũng không dám tưởng tượng. Không thể nghi ngờ nữa, đây hẳn là một vị đại Đế, hơn nữa còn là đại Đế khủng bố, Long Hoàng, Phượng Hoàng cũng không dám nói vậy với hắn, đây là lời nói vô cùng bá đạo làm cho những Vũ Hoàng còn lại bị chấn động mà run rẩy không ngừng.
– Niệm tình ngươi tu hành không dễ mà ta tha tội chết cho ngươi, mau cút!
Bàn tay lớn đột nhiên vung lên ném Bằng Hoàng đi, hắn ngay lập tức như xé không mà bị bắn ra ngoài, chỉ chốc lát không thấy bóng dáng đâu.
– Nếu như ngươi lại dám đến thì đừng trách!
Âm thanh cuồn cuộn hướng đến Bằng Hoàng, sau đó hắn quay lại quan sát chúng Hoàng còn lại, lạnh lùng nói:
– Các ngươi cũng mau cút ra khỏi quốc gia này, bất luận tên Vũ Hoàng nào dám to gan đặt chân đến đây đều sẽ chết!
Bất cứ vị Vũ Hoàng nào đến Tuyết Nguyệt cũng sẽ bị giết! Âm thanh bá đạ khiến cho bọn họ run rẩy, sau đó từng người một như cơn lốc mà biến mất, không dám ở lại thêm dù chỉ là một giây, thật đáng sợ, Bằng Hoàng khủng bố như thế mà trong mắt đối phương chỉ là một con chim nho nhỏ bị nắm trong tay không thể động đậy, thực lực bậc này bọn họ không dám đắc tội mà chỉ có thể ngước nhìn thôi!
Chương 1270: Vì Tam Sinh Kinh
– Chạy!
Thần sắc mọi người cứng đờ ra, các Vũ Hoàng đều biến mất không thấy tăm hơi, hiển nhiên đã bị cường giả trên bầu trời kia quát lui rồi.
– Hắn là ai? Lâm Phong cũng ngửa đầu nhìn vị cường giả khủng bố kia, thời khắc này lại xuất hiện thêm một vị đại Đế khủng bố nữa, hôm nay hắn đã được nhìn thấy chấp niệm của Ma Đế mà bây giờ lại gặp được thêm một đại Đế.
– Ngươi cho rằng thế nào!
Cùng Kì truyền âm nói với Lâm Phong khiến cho hắn chỉ biết trầm ngâm, sau khi phong ấn bị phá nát thì Cửu U Ma Đế cũng rời đi, tiếp theo đó thì hư ảnh của vị đại Đế khác xuất hiện, không thể nghi ngờ, người đó hẳn cảm nhận được phong ấn đã bị phá nát mới giáng lâm.
– Phong Ma đại đế sao!
Lâm Phong lẩm bẩm, Cùng Kì không trả lời thì Lâm Phong cũng không hỏi nhiều nữa, nhưng người này chắc chắn là Phong Ma đại đế hoặc người khắc chữ đế nữ trên mộ của Hi Hoàng, nguyên nhân vị cường giả này chỉ xúc động khi phong ấn hay bia mộ bị hỏng thôi, đương nhiên không thể nào khi không lại xuất hiện ở Tuyết Nguyệt, hẳn trên bia mộ có lưu lại dấu ấn. Chỉ có điều Lâm Phong vẫn chưa hiểu, Phong Ma đại Đế không phải người khắc chữ trên bia, còn Tam Sinh Đại Đế đến cùng đóng vai gì trong câu chuyện này mà khiến cho dù Cửu U Ma Đế có hóa thành chấp niệm ngàn năm không tan cũng vẫn không quên nhắc nhở hắn: “Nếu có tâm hãy giết Tam Sinh giúp ta!” Nhưng Tam Sinh Đại Đế là cường giả đáng sợ biết bao nhiêu, dù Cửu U ma khúc, một trong chín khúc có uy lực mạnh nhất đại lục nhưng đợi đến khi hắn tu luyện đến mức thành thạo thì không biết còn bao lâu nữa, Tam Sinh Đại Đế đã vang danh khắp Cửu Tiêu đại lục rồi, cái tên đó khủng bố đến nỗi làm người ta phải kinh hãi. Cường giả tuyệt đỉnh ẩn trong hư không lúc này đang quét mắt nhìn mọi người một cái khiến cho từng người một đều không nhịn được mà run rẩy, chỉ cần cường giả này khẽ giận dữ thôi là bọn họ liền chết không có chỗ chôn. Cuối cùng vị kia cũng hướng mắt về hai tiểu thế giới, không nhịn được mà buông một tiếng thở dài, đã đến nước này thì thôi để tùy duyên đi.
– Tiểu quốc yếu đuổi, mặc dù các ngươi tranh cướp báu vật nhưng cũng không được để căn cở của nó bị dao động, như vậy sẽ hư hỏng nhân đạo!
Bóng người không hư không phát ra một thanh âm, lời nói của hắn thể hiện rõ việc bảo vệ Tuyết Nguyệt, người bên dưới không ngừng cúi đầu, bọn họ không dám có nửa điểm ngỗ nghịch. Gió lốc cuồn cuộn nổi lên, mây trên bầu trời không ngừng chuyển động che hết khuôn mặt vị kia, nơi đó dường như xuất hiện một luồng xoáy khủng bố rồi biến mất, bầu trời Tuyết Nguyệt quốc cũng dần dần khôi phục lại yên tĩnh như trước kia, đại Đế đã đi, Vũ Hoàng cũng mất dạng, thời điểm bây giờ Tôn giả tùy ý hoành hành.
– Hắn tựa hồ như đang cố giúp Tuyết Nguyệt.
Lâm Phong nói nhỏ, hắn cảm thấy bản thân sinh ra một loại ảo giác nhưng cũng không biết nó có chính xác hay không, vị cường giả đại Đế kia đuổi Vũ Hoàng đi hết rồi lại bảo mọi người không được làm ảnh hưởng đến căn cơ của Tuyết Nguyệt, phải có nhân đạo. Đây là một cường giả cấp bậc đại Đế, chỉ một ý nghĩ đã có thể phá hủy một tiểu quốc nhỏ nhoi như Tuyết Nguyệt vậy mà người này lại đi bàn về nhân đạo, Lâm Phong không hề tin trong lòng những người này sẽ có cái gọi là nhân đạo đó, trên con đường leo lên vị trí đó thì ai mà không dẫm đạp qua vô số hài cốt, muốn tu thành thì không biết tay đã dính bao nhiêu máu tươi rồi.
– Đối với hắn àm nói thì chuyện này cũng chỉ dễ như ăn cháo mà thôi!
Cùng Kì thấp giọng nói, Lâm Phong khẽ gật đầu, hắn muốn giúp Tuyết Nguyệt nhưng không thể nào, vậy mà đối với vị đại Đế với khí tức kinh khủng đó thì chỉ cần một động tác, một câu nói cũng đã giúp được Tuyết Nguyệt rất lớn.
– Chúng ta cũng nên làm chính sự rồi!
Đôi mắt Cùng Kì sáng lấp lóe lộ ra một tia gian tà của những tên trộm khiến Lâm Phong âm thầm xem thường, tên khốn này từ ngàn năm trước đã có ý nghĩ trộm mộ bây giờ đã qua một thời gian dài như vậy vẫn không hề từ bỏ, nghĩ đến phong thái tuyệt vời của Cửu U Ma Đế, còn có vị đại đế bá đạo khi nãy rồi nhìn lại Viêm Đế….Thực tại này khiến người ta khó lòng chấp nhận nổi!
– Giữa đại Đế với đại Đế quả thật cũng có sự chênh lệch to lớn!
Lâm Phong chỉ có thể nghĩ như thế, cũng giống như trong Vũ Hoàng có sự phân chia đẳng cấp, cùng là Vũ Hoàng nhưng không cùng cấp thì thực lực chênh lệch không thể nói được.
– Lâm Phong, ngươi đi tìm tẩm cung của Hi Hoàng đi, trên người Hi Hoàng có vài bộ Đế kinh tuyệt phẩm lắm đấy.
Cùng Kì bay lên không thì tầm nhìn càng rộng hơn, đôi mắt to lớn của nó nhìn đảo toàn bộ nơi đây.
– Mấy bộ Đế kinh!
Lâm Phong khẽ đờ người, đại Đế cổ kinh lại có thể lấy được dễ dàng như vậy sao, Hi Hoàng lẽ nào đã đến đỉnh phong của Vũ Hoàng nên trên người có đến mấy bộ Đế kinh sao.
– Ngươi cho rằng thăng lên đại Đế dễ vậy sao, thiên phú Hi Hoàng rất trác tuyệt, đồng thời nàng còn phải tìm hiểu đế mấy bộ Đế kinh để giúp bản thân, nhưng cuối cùng cũng phải thân bỏ đại đạo, thân là nữ Hoàng, khí khái đến cỡ nào, từ xưa đến nay mấy ai được như thế, vậy mà cái chết có ai lại biết trước được!
Hai người đều truyền âm cho nhau nên những điều bọn họ nói người ngoài không thể nghe được nếu không thì đã gặp phiền toái lớn rồi, huống hồ Cùng Kì là tên dám hãm hại tám vị Vũ Hoàng nên mới khiến phong ấn nới lỏng và Cửu U Ma Đế thoát ra, món nợ này các vị kia nhất định nhớ kĩ, bọn họ mà biết được Cùng Kì là tên đạo sĩ thúi kia khẳng định sẽ lột da rút gân hắn, ngẫm lại Lâm Phong càng thấy kinh sợ hơn, chuyện này ngàn vạn lần không được để người khác biết, cái kết của việc đắc tội với tám vị Vũ Hoàng Lâm Phong không dám nghĩ đến, trên đời này cũng chỉ có tên khốn Cùng Kì đó mới dám làm chuyện như thế. “Ầm!” Một tiếng nổ truyền đến, mọi người liền thấy một nơi như đang xảy ra đại chiến, có vẻ như là đang tranh cướp món đồ gì đó.
– Đi xem xem!
Thân hình bọn họ chớp lóe rồi di chuyển rất nhanh đến nơi đang xảy ra tranh chấp, đoàn người đang tranh cướp bên trong một tòa cung ngọc bích, bên trên nó dừng như có mấy bức tranh có thể là do Hi Hoàng ngộ đạo mà khắc ra.
– Không có hứng thú!
Cùng Kì nhìn thấy liền đi ra không nhìn lại một lần, ngày xưa hắn là đại Đế, những đồ án mà Hi Hoàng ngộ đạo khắc ra hắn thật sự không thấy hứng thú, đối với hắn cũng không có tác dụng gì lớn, mục đích duy nhất lúc này của hắn chỉ có đế kinh. Nhưng trong phạm vi này không biết có tồn tại Đế kinh bọn họ muốn tìm hay không đây, nói nghe thì dễ rồi.
– Chia nhau ra tìm sẽ có nhiều cơ hội hơn một chút, nhớ kĩ, trong Hi Hoàng cung ngươi có thể tìm thấy được Tam Sinh Kinh hoàn chỉnh!
Ánh mắt Cùng Kì chứa đầy sự hi vọng nhìn Lâm Phong, Ta Sinh Kinh là Đế kinh mà Tam Sinh Đại Đế tu luyện, khó có thể tưởng tượng được nó cường đại đến mức nào, Lâm Phong rốt cuộc cũng biết tên khốn này muốn gì rồi! Trộm mộ Hi Hoàng là phụ, cái chính là hắn vì Tam Sinh Kinh!
– Trong mộ Hi Hoàng sao lại có Tam Sinh Kinh được!
Lâm Phong hỏi ngược lại Cùng Kì.
– Ngươi hỏi quá nhiều rồi!
Cùng Kì đáp lại hắn khiến cho Lâm Phong phải cắn răng, lão hỗn đã kia cư nhiên lại không nói cho hắn biết, lẽ nào đây là mấu chốt mà Tam Sinh Đại Đế tham dự vào việc này?
Ánh mắt Lâm Phong lóe lên các đạo phong mang, đế kinh loại này sao hắn lại không có mong muốn có nó chứ. Tam Sinh Đại Đế, một hóa thành ba, ba bộ thân thể tương đương với ba vị đại Đế, thực lực nó kinh khủng đến cỡ nào a! Nếu như hắn tu luyện Tam Sinh Kinh rồi biến ảo ra được ba bộ thân thể, vậy thì từ đó sức chiến đấu của hắn có thể tăng lên gấp ba lần. Thiên Cơ kiếm ra khỏi vỏ, Lâm Phong cầm nó trong lòng bàn tay, bên trong tiểu thế giới của Hi Hoàng có rất nhiều thế lực cường gải đang tìm bảo, nhất định phải cẩn thận một chút.
– Tẩm cung!
Ánh mắt Lâm Phong nhìn đến tiểu thế giới mà trong lòng suy nghĩ, tên Cùng Kì kia muốn thông qua tẩm cung để tìm kiếm Tam Sinh Kinh, nếu hắn là Hi Hoàng thid hắn sẽ để đồ vật quý giá nhất ở đâu đây?
– Nếu như ta đương nhiên sẽ để bảo vật đặt trong nhẫn trữ vật rồi, như vậy thì có thể lúc nào cũng mang theo bên người!
Lâm Phong tự mình lẩm bẩm, điều này không thể nghi ngờ, bất luận vị cường giả nào cũng sẽ làm như vậy thôi.
– Thân thể Hi Hoàng đã bị chấp niệm của Cửu U Ma Đế mang đi rồi!
Lâm Phong nói khẽ, Hi Hoàng thân võng đạo tiêu, vậy thì trước khi chết khẳng định sẽ ở bên trong tiểu thế giới của mình thi triển Thánh thuật chờ ngày tái sinh mà quay trở lại lấy đồ, nhưng chỉ sợ Hi Hoàng cũng không ngờ Cửu U Ma Đế vì yêu mê mà cướp đi thân thể của mình.
– Cửu U Ma Đế cũng đã chết, hắn muốn đồ của Hi Hoàng cũng vô dụng thôi, thế bây giờ chiếc nhẫn trữ vật của nàng có thể còn trên cơ thể hoặc đã bị vứt bỏ lại bên trong tiểu thế giới rồi!
Lâm Phong cười khổ, muốn đi tìm quả thật sẽ khó khan vô cùng, nhưng nếu như đã đến tẩm cung của Hi Hoàng thì dù không tìm thấy Tam Sinh Kinh cũng sẽ có phát hiện bảo vật gì đó. Nếu như phát hiện một cái Hoàng khí thì quá tuyệt rồi, một trân bảo dị thế cơ mà, với thực lực của Hi Hoàng đến Đế kinh còn có mấy bộ chứ đừng nói đến Hoàng khí, nàng nhất định sẽ không thiếu.
– Hân Diệp yêu thanh tịnh, an bình, yêu thích rừng trúc có nước chảy, vách núi bao quanh; Nguyệt Tâm tính tình lạnh nhạt, được gọi băng sương mỹ nhân, đương nhiên cũng thích sự thanh tịnh!
Lâm Phong miệng lẩm bẩm mắt nhìn về tiểu thế giới, rất nhanh hắn đã nhìn thấy ở nơi xa quả thật có một dãy núi nhỏ sống động vô cùng, nó dường như còn có cây cổ thụ xanh tốt được trồng sừng sững vững chãi. “Vù!” Lâm Phong lao đế đó với tốc độ xé gió, trong khi đó nhiều người đang đi tới lui lo tìm kiếm bảo bối, thậm chí đã có những cuộc chiến xảy ra. Rất nhanh Lâm Phong đã đến được khu vực này, cổ thụ che được cả bầu trời, đây dường như là một sơn mạch hoàn toàn yên tĩnh, xung quanh chỉ có âm thanh nức chảy mà thôi.
– Hả? Nhưng đúng lúc này bên cạnh Lâm Phong lại xuất hiện một bóng người phóng ra khí tức lạnh băng, luống khí tức này đang nhắm đến hắn.
Lâm Phong đưa mắt nhìn sang, chỉ cảm thấy một cặp mắt yêu tà đang nhìn mình chằm chằm như một yêu thú cuồng dã, hắn cảm giác được một luông khí thế khát máu chạy qua cơ thể.
– Cút!
Đôi mắt Lâm Phong đột nhiên trở nên hắc ám,ánh mắt lạnh lẽo dần, một tia ma ý đáng sợ tỏa ra, thời khắc này tên kia chỉ cảm thấy lạnh lẽo vô tận, dừong như hắn đang ở bên trong Cửu U luyện ngục, bị Cửu U ma tuyền không ngừng ăn mòn cơ thể. Trong ánh mắt tên đó xuất hiện một vết máu, trông càng dữ tợn hơn, bước chân cũng đã dừng lại, thân thể khẽ run rẩy, đây là một ma ý thật khủng khiếp, căn bản không hề thuộc về Lâm Phong!
– Cửu U Ma Đế!Nguồn truyện audio
Hắn khẽ run lên nhìn Lâm Phong với sắc mặt thay đổi hoàn toàn thành màu trắng xám, Cửu U Ma Đế tựa hồ đã lưu lại trên người Lâm Phong một tia ma ý khủng bố!