Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 186 [Chương 926 đến 930]
❮ sautiếp ❯Chương 926: Thái Cổ Ma Cấm
— Thanh niên ma đạo này đương nhiên là Lâm Phong.
Lúc trước, Lâm Phong được Tam Sinh Ma Đế truyền thụ Ma đạo chân kinh trong Tam Sinh Kinh, nhưng lại chưa bao giờ sử dụng qua, cho đến lúc này mới lấy một thân phận khác, ma đạo thanh niên ra dùng, chèn ép môn đồ Hoàng Vũ, cướp lấy Nghiệp Hư Chi Viêm.
Vô Thiên Đại Ma Ấn ẩn chứa khí tức ma đạo thông thiên triệt địa, cuồn cuộn rít gào. Ngày xưa, lúc Tam Sinh Ma Đế khống chế thân thể hắn, dựa vào Vô Thiên Đại Ma ấn này mà phá vỡ phong ấn, phá vỡ Tử Vong sơn cốc trấn áp Tam Sinh Ma Đế không biết bao nhiêu năm không rõ tung tích.
Hiện giờ, Lâm Phong tu ma, uy lực chưởng ân này đương nhiên không thể so với ngày trước, nhưng vẫn mênh mông tràn đầy, ma khí thông thiên. Lực lượng ma đạo mênh mông vô tận theo Đại Ma Ấn Pháp vô pháp vô thiên đánh tới phía bốn vị môn đồ Hoàng Vũ, làm bọn họ cảm giác được sự run rẩy đến từ linh hồn, họ có cảm giác nếu để chưởng ấn này đánh lên người, chắc chắn sẽ bị giết chết.
– Tiêu dao vô tận, say trong tiêu dao, giết!
Thân thể Thiên Lâm thiếu gia chớp nhoáng, không ngừng lắc lư trong hư không, dường như đang say, nhưng trong cơn say đó, y đột nhiên bổ ra một chưởng, trong một khắc này giống như sư tử ngủ say tỉnh giấc, lực lượng phong bạo đuổi giết ra, thiên địa chấn động, thanh niên cao ngạo cũng tản ra kim mang vạn trượng, hủy diệt tất cả, bốn vị môn đồ Hoàng Vũ đều sử dụng ra lực lượng thần thông đáng sợ của mình.
– Oanh, oanh.
.. ầm, ầm… Thiên địa tối tăm, đám người chỉ thấy nơi trung tâm trận chiến dường như muốn sụp đổ, ma khí ngập trời, giống như hàng nghìn hàng vạn yêu ma đang gào thét. Khó có thể tưởng tượng, một màn này do một Thiên Vũ tầng một đối chiến với những môn đồ Hoàng Vũ cảnh giới Thiên Vũ tầng ba, tầng bốn, những người này thật là đáng sợ.
Môn đồ Hoàng Vũ đã khiêu chiến vượt cấp rất dễ dàng, mà thanh niên ma đạo này, lại có thể khiêu chiến vượt cấp với môn đồ Hoàng Vũ, hơn nữa còn lấy một địch bốn, quả thực coi trời bằng vung, chấn động lòng người.
Những môn đồ Hoàng Vũ này đến Càn Vực thì coi như tuyệt thế thiên tài, vậy tên thanh niên ma đạo đột nhiên xuất hiện này sẽ được gọi là gì? Bốn vị môn đồ Hoàng Vũ, từng người từng người đều nhìn chằm chằm cỗ lực lượng hủy diệt, trong lòng chấn động ầm ầm, thanh niên này từ đâu mà đến, tại sao lại có chiến lực đáng sợ như vậy.
– Cuồng Ma Khiếu, rống!
Trong lòng còn đang chấn động, một tiếng rống giận rít gào cuồn cuồn từ trong miệng đối phương phun ra, khiến tai bọn họ mãnh liệt rung động, thân thể cũng run nhè nhẹ. Tiếng huýt gió kia cuồn cuộn, lại còn ảo hóa ra vô tận Ma Ảnh, cầm trong tay hoặc Tam Xoa kích, hoặc Tu La nhận, ảo ảnh cuồng ma như muốn giết chết bọn họ.
– Giết, giết, giết, giết.
.. Bọn vị môn đồ Hoàng Vũ đều vận dụng tất cả bộ phận lực lượng bản thân, thiên địa sôi trào, khí tức đáng sợ như muốn hủy diệt tất cả.
– Oanh, ầm, ầm.
– Rống.
… Cuồng ma hét giận dữ, thiên địa rộng lớn, tiếng nổ tung khủng bố vang lên không ngừng, bốn vị môn đồ Hoàng Vũ bị đánh giết không ngừng lui về sau, cuối cùng cũng chém hết vô tận cuồng ma, nhưng bọn họ cảm giác được cánh tay mình cũng có chút run lên, càng làm tâm bọn họ chết lặng chính là, Càn Vực nhỏ yếu này lại xuất hiện một thanh niên ma đạo, lực chiến còn ngang với bốn môn đồ Hoàng Vũ bọn họ, quả thực không thể tưởng tượng nổi a!!! Ánh mắt nhìn thoáng qua ngọn núi, Nghiệp Hư Chi Viêm vẫn đang không ngừng bị xâm chiếm, đã ngày càng yếu, ánh lửa kia thật có thể nuốt hết Nghiệp Hư Chi Viêm, nếu tiếp tục như vậy, Nghiệp Hư Chi Viêm thực sự rơi vào tay đối phương.
– Cùng nhau giết hắn.
Thiên Lâm thiếu gia nói với mấy người khác, bốn người cùng gật đầu, nhất định phải liên thủ đánh chết Lâm Phong, chỉ một thanh niên ma đạo Thiên Vũ tầng một, nhưng lại khiến cho bọn họ chật vật như thế.
– Vũ Hồn!
Thiên Lâm thiếu gia triệu hồi, Vũ Hồn Phong Bạo tái hiện, rít gào giận dữ, che khuất bầu trời, cắn nát không gian, lực lượng hủy diệt khủng bố vô cùng vô tận, điên cuồng đánh về phía Lâm Phong.
– Vũ Hồn!
Thanh niên cao ngạo triệu hồi đồ án vô cực, kim quang đáng sợ phóng thích ra hào mang vạn trượng, giết chết tất cả.
– Vũ Hồn!
Thanh niên họ Hoa thản nhiên hô một tiếng, một cỗ sóng khí vô hình bao phủ cả phiến không gian, Lâm Phong chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng đáng sợ tác dụng ở trên người hắn, như thể trường lực vô hình.
– Vũ Hồn!
Thanh niên băng hỏa lạnh lùng hô, giữa hư không lập tức xuất hiện một đoàn băng hỏa hủy diệt, băng hỏa giao hòa cùng một chỗ, điên cuồng lưu chuyển đan xen, lực lượng hủy diệt đáng sợ trong đó có thể dễ dàng cảm nhận được, chỉ cần va nhẹ vào nó, sẽ bị băng hỏa hòa tan, chết một cách thê thảm. Bốn vị môn đồ Hoàng Vũ đồng thời phóng thích ra Vũ Hồn của mình. Lúc này, không gian tràn đầy uy áp mênh mông, muốn chém chết thanh niên ma đạo.
– Không hổ là môn đồ Hoàng Vũ, Vũ Hồn được kế thừa của Tôn giả thật đáng sợ.
Đám người cảm nhận được lực lượng hủy diệt trong hư không, cùng với khí tức huyết mạch lưu chuyển trên người 4 người, trong lòng âm thầm run rẩy, không biết thanh niên ma đạo Thiên Vũ tầng một kia có thể ngăn cản được công kích đáng sợ này hay không.
– Giết!
– Giết!
– Giết, giết, giết!
Tiếng gào đáng sợ vang lên, sát phạt vô tận, Vũ Hồn Phong Bạo điên cuồng xoay tròn, Đồ Án Vô Cực kim mang vạn trượng, cỗ trường lực kia truyền ra một luồng hấp lực đáng sợ, hút trụ thân thể Lâm Phong tại chỗ, mà băng hỏa hủy diệt đánh tới phía Lâm Phong. Ánh mắt Lâm Phong lạnh như băng, nhìn những Vũ Hồn hủy diệt đáng sợ đang đuổi giết tới phía mình, hai tay khắc họa trong hư không, ma khí từ trong những nét vẽ của hắn mà lại bắt đầu điên cuồng khởi động, ẩn chứa trong đó, lắng đọng ma đạo chân chính, không gian xung quanh thân thể Lâm Phong cũng bắt đầu chuyển động, cuồn cuộn run rẩy.
– Thái Cổ Ma Cấm, cấm sát tất cả!
Lâm Phong hô lên một câu, thanh âm lạnh như băng, trong hư không, cỗ lực lượng vô hình đáng sợ hóa thành một cỗ lực lượng cấm kỵ, ma cấm.
– Răng rắc!
Thái Cổ Ma Cấm phát ra tiếng leng keng, treo trên không trước người Lâm Phong, một cỗ lực lượng cấm kỵ bao phủ cả mảnh không gian. Vũ Hồn Phong Bạo hủy diệt, che khuất bầu trời áp bức xuống, nhưng không cách nào ăn mòn lực lượng cấm kỵ này, chỉ có thể ngăn cản bên ngoài, kim quang hủy diệt cũng đến va chạm với lực lượng ma cấm này, nhưng cũng không cách nào xuyên thấu, bị ngăn cách bên ngoài. Thanh niên họ Hoa cảm giác trường lực vô hình biến mất, bị lực lượng ma cấm giết chết, băng hỏa cũng giáng lâm, điên cuồng rít gào giận dữ, nhưng cũng không thể vượt qua được một bước.
– Ngươi tu luyện ma công gì?!
Thiên Lâm thiếu gia giận quát lớn, Vũ Hồn của họ đều kế thừa trực tiếp từ lực lượng Tôn giả của các bậc cha chú, huyết mạch cực kỳ hùng mạnh. Nhưng mà bốn vị môn đồ Hoàng Vũ lại bị một thanh niên ma đạo lấy ma công áp chế, thậm chí trong ma công này còn có ma cấm thuật đáng sợ, thấy rợn cả người. Điều này đủ để chứng minh, người này tu luyện ma công, có thể nói đáng sợ, lực lượng Vũ Hồn huyết mạch trực hệ cũng có thể áp chế. Ba vị môn đồ Hoàng Vũ khác cũng có cùng nghi vấn, Lâm Phong rốt cuộc tu luyện ma công gì, có thể đáng sợ đến trình độ này, chẳng lẽ hắn tu luyện Hoàng Kinh vô thượng của Hoàng Vũ, hoặc Đế Kinh của Đại Đế hay sao. Xa xa, một ma ảnh mênh mông phóng lên cao, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong, người này là tông chủ Phong Đô Ma tông. Trong khoảnh khắc Lâm Phong xuất hiện, y cũng cảm giác được một cỗ ma ý đáng sợ, tuy không tính mênh mông hùng mạnh, nhưng lại rất thuần túy, ma khí rất đáng sợ. Bởi vậy y muốn tận mắt thấy toàn bộ cảnh chiến đấu giữa Lâm Phong và bốn người kia, Ma công trên người thanh niên này thật đáng sợ. Con ngươi Lâm Phong vẫn lạnh băng như trước, ánh mắt nhìn chằm chằm mấy người, rét lạnh vô cùng.
– Cấm Sát!
Một âm thanh lạnh như băng được phát ra, lực lượng ma cấm đáng sợ tách ra một cỗ sát khí, thúc đẩy đè ép lực lượng Vũ Hồn của đối phương, vậy mà có thể trục xuất Vũ Hồn của bốn người ra ngoài.
– Thật đáng sợ, Vũ Hồn cường đại như thế cũng không làm gì được hắn.
Trong lòng đám người cảm thán, không biết lúc này trong lòng Lâm Phong đang thầm kêu đáng tiếc, tiếc rằng lực lượng hắn không đủ mạnh, bằng không với thuật Thái Cổ Ma Cấm này có thể cấm giết đối phương ngay lập tức, sẽ không phải chiến đấu gian nan như thế. Lại nhìn về phía ngọn núi, Nghiệp Hư Chi Viêm đang ngày càng yếu, sắp bị xâm chiếm toàn bộ mà biến mất. Lúc này, bốn vị môn đồ Hoàng Vũ rốt cục không thể lạnh nhạt được nữa, bốn người bọn họ là môn đồ Hoàng Vũ chân chính, coi trọng thể diện, dĩ nhiên muốn đích thân đè ép Lâm Phong cướp lấy Nghiệp Hư Chi Viêm, nhưng hiện giờ, lại dường như không thể nào.
– Tiêu Dao môn chủ, hỗ trợ.
Thiên Lâm thiếu gia rống lớn, không cần y nói, những cường giả kia cũng biết đến thời khắc mấu chốt rồi, bọn họ nhất định phải xuất thủ. Có rất nhiều người để mắt tới Nghiệp Hư Chi Viêm, mà tông chủ Phong Đô Ma Tông lại gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Phong, hiện tại đối với y, Lâm Phong có sức hấp dẫn hơn Nghiệp Hư Chi Viêm!
Chương 927: Kinh sợ
— Lâm Phong nhìn những cường giả kia bắt đầu ra tay, ánh mắt hơi nheo lại, con ngươi lạnh như băng, trên bầu trời, bông tuyết lại lần nữa chậm rãi phiêu đãng rơi xuống, ma thân lại tản ra khí tức yêu tà.
– Lạnh quá!
Rất nhiều người trong thời điểm hàn ý nở rộ cảm nhận được lãnh ý thấu xương, tay chân lạnh lẽo, thân thể giống như muốn đông cứng lại.
– Nhanh lên.
Trong miệng của Lâm Phong lạnh lẽo lên tiếng, thanh âm này đương nhiên nói với Cùng Kỳ, đang hóa thành ánh lửa đang bao Nghiệp Hư Chi Viêm Cùng Kỳ, thời điểm vừa rồi, khi hắn đánh ra một chưởng chính là thả Cùng Kỳ từ Tuyết Yêu tháp ra.
Hắn cũng không muốn Cùng Kỳ hiển lộ thân thể, nếu không ai cũng sẽ biết, hắn là nam tử bệnh trạng, sắc mặt vàng như nến. Tiếng sét đánh vang lên không ngừng, Cùng Kỳ đương nhiên cũng biết phải nhanh lên một chút, nó giờ đã xuất ra toàn bộ thủ đoạn có thể sử dụng, lấy tốc độ nhanh nhất cắn nuốt Nghiệp Hư Chi Viêm. Nơi này, ngoại trừ Huyền yêu như nó, không có người thứ hai có thể làm được đến loại trình độ này, cho dù Thiên Vũ như Lâm Phong, chỉ sợ vừa đi lên đã bị Nghiệp Hư Chi Viêm đốt chết. Tuy nhiên, mấy vị môn đồ Hoàng Vũ cũng biết nơi này có ngọn lửa, có chuẩn bị mà đến, bọn họ hẳn mang theo bảo bối có thể thu lửa, nếu không, cho dù không có sự xuất hiện của Lâm Phong và Cùng Kỳ, bọn họ cũng không cách nào cướp lấy được hỏa diễm này.
– Hừ!
Tiêu Dao môn chủ hừ lạnh một tiếng, Tiêu Dao bộ pháp nhanh đến không thể tin nổi, ánh lửa kia không biết là vật gì lại muốn cướp Nghiệp Hư Chi Viêm, tự tìm đường chết. Bọn họ vừa rồi cũng không vội, lấy thực lực của họ, cho dù ra tay cuối cùng cũng có thể dễ dàng chặn giết đối phương.
– Răng rắc, răng rắc.
.. Hàn băng đáng sợ lan tràn, chỉ trong khoảnh khác, trước người Tiêu Dao môn chủ lại xuất hiện một mảnh hàn băng, phong kín cả phiến không gian, cảnh tượng này khiến hắn tức giận, quát lớn:
– Ai!
Cỗ lực lượng có thể đóng băng cả thiên địa này, tuyệt đối là võ tu băng tuyết đáng sợ. Những cường nhân còn lại cũng lập tức chạy tới, bị hàn băng phủ kín đường đi, hàn băng này còn đang không ngừng lan tràn, lan dần đến phía bọn hắn, dường như muốn bao phủ toàn bộ bọn họ.
– Phá cho ta!
Từng đạo chưởng lực đáng sợ được họ thi triển, tiếng vỡ răng rắc vang lên không ngừng, cỗ hàn băng đóng băng thiên địa kia cũng xuất hiện từng vết rạn đáng sợ.
– Ầm vang!
Những cường giả liên thủ một kích, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, hàn băng vỡ vụn, tan rã. Bước chân lại lần nữa lao tới, bọn họ nhanh chóng bay về phía Lâm Phong. Lực lượng hàn băng đáng sợ phiêu đãng trong trời đất, trong lúc đó, một giọng nói từ hư không vang lên:
– Ngưng!
Tiếng nói vừa dứt, bước chân những cường giả Tôn Vũ lần nữa ngừng lại, thân thể bọn họ bị đông cứng tại chỗ, ngưng kết thành một tượng băng, chỉ cảm thấy rét lạnh vô cùng.
– Ầm ầm!
Thân thể trong nháy mắt cứng lại, linh khí hàn băng thiên địa lần nữa xuất hiện, không gian trước mặt lần nữa bị đóng băng, một tòa băng sơn hiện lên ngăn cản bước tiến của họ.
– Khốn khiếp!
– Ầm ầm, răng rắc!
Cả đám nổi giận gầm lên một tiếng, phá vỡ tường băng, nhanh chóng bay về phía trước. Rốt cuộc ai đang âm thầm trợ giúp thanh niên kia, chẳng lẽ người đó giống như mấy vị môn đồ Hoàng Vũ, cũng không phải người Càn Vực? Nếu không, thanh niên đó sao có thể khủng bố như vậy, Thiên Vũ tầng một, độc chiến với bốn vị môn đồ Hoàng Vũ. Đồng thời, chỗ đám người Lâm Phong, bốn vị môn đồ Hoàng Vũ nhìn thấy những cường giả đang bị băng sơn ngăn cách, con ngươi lập tức co rút, có người tương trợ Lâm Phong. Ánh mắt gắt gao nhìn Lâm Phong chằm chằm, bọn họ cũng đang suy đoán, chẳng lẽ người này cũng giống như bọn họ, nhận được tin tức từ nơi xa xôi mà đến? Bằng không hắn sao lại có thể có được công pháp ma đạo lợi hại như thế, còn có cường giả đáng sợ âm thầm trợ giúp hắn đoạt Nghiệp Hư Chi Viêm. Mắt thấy Nghiệp hư chi viêm bị xâm chiếm ngày càng yếu dần, bất cứ lúc nào cũng có khả năng biến mất, sắc mặt cả đám đều trở nên khó coi, điên cuồng khống chế lực lượng Vũ Hồn, chèn ép thuật ma cấm của Lâm Phong.
– Giết, giết, giết.
.. Mấy vị môn đồ Hoàng Vũ không tiếc tất cả, lần nữa phát ra công kích cuồng bá, lực lượng hủy thiên diệt địa thổi quét tới, giống như thiên hà chảy ngược, mặt đất mở ra, uy thế đáng sợ đánh về phía Lâm Phong.
– Răng rắc!
Một tiếng vang nhỏ vang lên, thần sắc mấy vị môn đồ Hoàng Vũ lập tức run lên, nát, tu vi Lâm Phong dù sao vẫn là thua xa bọn họ, thuật ma cấm phải vỡ vụn mới có thể chèn ép tiếp.
– Cút!
Lúc này lại chỉ thấy thanh niên ma đạo quát lớn, lực lượng ma cấm mạnh mẽ đẩy Vũ Hồn của bọn họ ra, tiếng răng rắc cuối cùng vang lên, ma cấm vỡ vụn. Ánh mắt bốn vị môn đồ lạnh như băng, bước chân nhảy tới, muốn đồng thời giết Lâm Phong.
– Các ngươi còn nghĩ có cơ hội sao? Thanh âm Lâm Phong vẫn băng hàn như trước, tiếng nói dứt, bông tuyết phiêu đãng bay xuống càng nhiều hơn, những cường giả đang muốn phóng tới giết Lâm Phong, nhưng bọn họ lại phát hiện, khoảng cách giữa họ và Lâm Phong giống như vĩnh viễn xa như vậy, không thể tới gần, dường như có một cỗ lực lượng vô hình cản bước bọn họ.
– Lực lượng hư không.
Con ngươi bốn môn đồ Hoàng Vũ kinh sợ, lúc này lại thấy Lâm Phong xoay người, đi tới phía đỉnh núi trung tâm, Nghiệp Hư Chi Viêm cuối cùng đã biến mất không thấy.
– Chặn hắn lại!
Thiên Lâm thiếu gia nổi giận quát to, mà lúc này, đám cường giả Tôn Vũ cũng đã phá không đánh tới, không nói lời nào, trực tiếp đánh ra một quyền, đánh lên trên lực lượng hư không vô hình, tiếng răng rắc không ngừng vang lên, lực lượng hư không cũng bị đánh nứt, thân thể bọn họ cũng lao tới phía trước muốn giết Lâm Phong. Nhưng mà lúc này, lại thấy Lâm Phong đột nhiên xoay người, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm bọn họ, vậy mà lại làm cho bọn họ cảm nhận được một cỗ hàn ý đáng sợ. Con ngươi mang theo khí tức ma đạo yêu dị, quá lạnh.
– Các ngươi sợ mấy môn đồ Hoàng Vũ phế vật như bọn hắn, chẳng lẽ lại không sợ ta!
Lâm Phong lạnh lùng lên tiếng, nhưng lại khiến thân thể đám người cứng ngắc tại chỗ, nghi hoặc nhìn chằm chằm Lâm Phong. Chỉ thấy Lâm Phong đứng chắp hai tay sau lưng, áo bào đen phiêu động, trên người lộ ra một cỗ khí tức yêu dị tuấn mỹ, toàn thân đều mang theo một cỗ phong phạm tuyệt thế. Tuy chỉ có cảnh giới Thiên Vũ tầng một, nhưng hắn như thể người trong ma, yêu trong thánh, cuồng ngạo không kiềm chế được, lấy sức một người đối kháng với bốn vị môn đồ Hoàng Vũ, dưới con mắt của rất nhiều cường giả, muốn đoạt Nghiệp Hư Chi Viêm. Bốn người Thiên Lâm thiếu gia đều là môn đồ Hoàng Vũ, vậy thanh niên ma đạo cảnh giới Thiên Vũ tầng một này thì sao đây, hắn sẽ có thân phận như thế nào? Lâm Phong chỉ nói đơn giản một câu, đủ để khiến bọn họ suy nghĩ đến vô tận, bọn họ cũng không dám mạo hiệm ra tay.
– Không cần phải nghe lời của hắn, giết chết hắn, đoạt lấy Nghiệp Hư Chi Viêm.
Thiên Lâm thiếu gia lạnh lùng ra lệnh.
– Câm miệng.
Lâm Phong giận quát một tiếng, thanh âm vẫn rét lạnh như trước, nhìn chằm chằm Thiên Lâm thiếu gia nói:
– Một phế vật cũng có tư cách lên tiếng trước mặt ta, môn đồ Hoàng Vũ, quả thực mất hết thể diện Hoàng Vũ.
Trong những môn đồ Hoàng Vũ, tồn tại loại người như ngươi hẳn là loại phế vật, rác rưởi nhất, cũng chỉ có thể tại Càn Vực này diễu võ dương oai, hù dọa người khác. Thiên Lâm thiếu gia nghe được lời nói của Lâm Phong, sắc mặt lập tức trầm xuống, cực kỳ khó coi. Đối phương nhục nhã gã như thế, nhưng gã vẫn không có tư cách phản bác, Thiên Vũ cảnh tầng ba không đánh được đối phương, Thiên Vũ cảnh tầng một, thậm chí bốn vị môn đồ Hoàng Vũ liên thủ cũng không thể làm gì được Lâm Phong, Lâm Phong mắng gã là phế vật, gã cũng không có gì để nói. Một ngày này, gã bị hai người nhục nhã, một tên là thanh niên sắc mặt vàng như nến kia, tuy nhiên, tốt xấu gì gã cũng áp chế đối phương, nhục nhã đối phương là phế vật. Nhưng lúc này, thanh niên ma đạo cũng đang nhục mạ gã. Nếu Thiên Lâm thiếu gia biết rằng, hai người này căn bản chỉ là một người, không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào. Trong lòng đám người chấn động, Thiên Lâm thiếu gia có thiên phú đáng sợ như vậy, trong những môn đồ Hoàng Vũ chỉ loại xếp kế cuối? Môn đồ Hoàng Vũ quả nhiên đáng sợ, bọn họ trong lúc vô tình đều đã tin tưởng… tất cả… lời Lâm Phong nói, chỉ đơn giản vì Lâm Phong biểu hiện ra sức chiến đấu đáng sợ. Nếu đám người Thiên Lâm thiếu gia có thể là môn đồ Hoàng Vũ, Lâm Phong đương nhiên cũng có thể.
– Nghiệp Hư Chi Viêm.
Lúc này, ánh mắt đám người Thiên Lâm thiếu gia mở lớn, Nghiệp Hư Chi Viêm biến mất, bị cắn nuốt triệt để rồi.
– Tiêu Dao môn chủ, nếu người lại không ra tay, đừng trách ta không khách khí.
Thiên Lâm thiếu gia lạnh lùng uy hiếp, khiến ánh mắt Tiêu Dao môn chủ ánh lên sự tức giận, trong lòng cực kỳ không thoải mái. Tuy Thiên Lâm thiếu gia là người của tổng tông Tiêu Dao Thần Tông, nhưng gã nói chuyện với môn chủ này cũng quá bất kính rồi. Nhưng mà, y vẫn không thể không nghe theo lời của đối phương, khí tức mênh mông nở rộ, bao phủ lấy thân thể Lâm Phong.
– Ngươi dám ra tay với ta, ta cam đoan ngươi chết đến xương cũng không còn.
Lâm Phong cười lạnh một tiếng, lập tức chậm rãi xoay người, đi vào trong ngọn lửa kia, thân thể còn chưa đi vào trong ngọn lửa thì đã biến mất không thấy nữa. Môn chủ Tiêu Dao môn vẫn còn đang do dự, nhưng trong lúc đó, trong ngọn lửa kia truyền ra một cỗ dao động lực lượng đáng sợ.
– Ra tay!
Thiên Lâm thiếu gia rống lên một tiếng.
– Ầm!
Tiêu Dao môn chủ cuối cùng cũng xuất thủ, một chưởng kia bổ thẳng về phía ngọn lửa, nhưng mà gần như đồng thời, một cỗ khí tức đáng sợ nở rộ, tiếng vang ông ông mãnh liệt truyền ra, núi đá văng tung tóe, ngọn lửa nháy mắt biến mất biến thành một luồng hỏa quang, như sao chổi, chớp mắt biến mất tại chỗ, chỉ trong khoảnh khắc đã không thấy đâu nữa, nhanh đến mức ánh mắt những Tôn giả cường đại cũng không thể nhìn kịp.
Chương 928: Cùng Kỳ đột phá
— – Đi rồi? Ánh mắt mọi người đều kinh ngạc, ngọn lửa kia mang theo thanh niên ma đạo nháy mắt đã biến mất không thấy nữa, tốc độ ánh mắt không thể đuổi kịp, nhanh đến không thể tin nổi, thứ bọn họ có thể thấy cũng chỉ là một tia ánh sáng lưu lại trên hư không.
– Ầm vang!
Chưởng lực đánh lên trên ngọn núi phát ra tiếng nổ ầm vang thật lớn, núi đá văng tung tóe, nhưng ánh mắt Tiêu Dao môn chủ lại kinh hoảng, đứng sững tại đó, biến mất? Ngọn lửa kia thật sự cắn nuốt hết Nghiệp Hư Chi Viêm, hơn nữa còn ngay trước mặt bọn họ biến mất, không thấy nửa điểm bóng dáng, bọn họ còn tưởng rằng dựa vào sự cường đại của bản thân, có thể dễ dàng chặn giết người ta, nhưng lại tuyệt đối không ngờ, ngay thời điểm bọn hắn do dự, người đó đã chạy thoát.
– Đuổi theo!
Mạnh mẽ tỉnh táo lại, Tiêu Dao môn chủ thi triển Tiêu Dao bộ pháp, thân thể nhanh như tia chớp, đuổi theo ngọn lửa, nhưng làm sao có thể đuổi kịp, bóng dáng đối phương sớm đã không thấy nữa, tàn ảnh của ngọn lửa nửa đường bị một cỗ hàn khí cắt đứt, hoàn toàn mất tăm mất tích. Sắc mặt Thiên Lâm thiếu gia cùng đám người môn đồ Hoàng Vũ cực kỳ khó coi, đối phương một người chiến với bốn người họ, đáng lẽ chỉ một người đã đủ giữ quan ải, tu vi bản thân còn mạnh hơn đối phương, nhưng bốn người bọn họ lại không ai có thể đến gần người ta dù chỉ một chút, bị đối phương hung hăng nhục mạ một hồi. Thiên tài, thiên tài cái quái gì? Hơn nữa, đối phương cướp Nghiệp Hư Chi Viêm trước mặt tất cả cường giả, đường đường chính chính rời đi, biến mất tại nơi này, làm bọn họ có ý nghĩ kích động muốn điên. Rất nhanh, Tiêu Dao môn chủ đã trở về, Thiên Lâm thiếu gia nhìn hắn cùng đám cường giả kế bên, sắc mặt khó coi, tức giận nói:
– Tốt, tốt lắm.
.. Sắc mặt ai nấy đều cực kỳ khó coi, bọn họ sao không mất mặt, đối phương nói mấy câu đã hù dọa được bọn họ rồi chạy trốn.
– Là người nào!
Lúc này, Tiêu Dao môn chủ giận quát lớn, ánh mắt lạnh như băng quét về phía đám người, rốt cuộc là ai giữa đường nhảy ra phá hoại, lấy lực lượng áo nghĩa hùng mạnh đóng băng cả không gian, cắt đứt đường đi của họ. Không có người đáp trả, uy thế đáng sợ đóng băng thiên địa vừa rồi đã sớm không còn sót lại chút gì, không thể tìm ra người vừa ra tay.
– Hiện tại hỏi ai có ý nghĩa sao? Thiên Lâm thiếu gia lạnh lùng nói, gã giờ muốn trút tất cả tức giận lên đầu Tiêu Dao môn chủ, toàn thân gã đang nghẹn một cục tức to lớn, cực kỳ khó chịu.
Môn đồ Hoàng Vũ, đi vào Càn Vực, không ngờ lại bị nghẹn khuất, Nghiệp Hư Chi Viêm cũng bị người ta cướp đi.
– Chắc chắn do người Thiên Trì trà trộn vào chúng ta quấy rối, cường giả Thiên Trì am hiểu lực lượng băng phách nhất.
Tiêu Dao môn chủ lạnh lùng nói.
– Đúng vậy, rất có thể người Thiên Trì giữa đường gây khó dễ.
Cung chủ Diệt Tình gật đầu phụ họa, y căm giận Thiên Trì thấu xương, giờ có cơ hội tính khoản sổ sách này lên đầu Thiên Trì, đương nhiên sẽ không bỏ qua.
– Thiên Trì.
Ánh mắt Thiên Lâm thiếu gia rét lạnh, quét mắt qua đám người, lạnh lùng hỏi:
– Thiên Trì ở Càn Vực rất mạnh sao? – Thực lực phi thường mạnh, nếu không cũng sẽ không cần triệu tập Vạn Tông đại hội đến thảo phạt, Thần Cung ở Càn Vực cũng là một thế lực đáng sợ, nhưng bị người Thiên Trì đánh lén, tiêu diệt.
Môn chủ Tiêu Dao môn đáp.
– Được, Vạn Tông đại hội này bảy ngày sau triệu tập, ta sẽ mời sư huynh ta đến chủ trì nơi này, xóa sổ Thiên Trì khỏi Càn Vực.
Thần sắc Thiên Lâm thiếu gia lạnh lùng, hắn dường như muốn vớt vát lại chút mặt mũi, đồng thời hủy diệt Thiên Trì, xem xem có thể có cơ hội tìm được tên đã cướp đi Nghiệp Hư Chi Viêm hay không. Trong lòng đám người khẽ run khi nghe lời gã. Bảy ngày sau Vạn Tông đại hội lại triệu tập, gã còn muốn mời sư huynh mình đích thân đến đây? Thiên Lâm thiếu gia chính là môn đồ Hoàng Vũ, như vậy sư huynh gã phải chăng cũng là môn đồ Hoàng Vũ? Hơn nữa, là loại môn đồ có thực lực cực kỳ đáng sợ.
– Bảy ngày sau, cũng tại địa điểm này, triệu tập Vạn Tông đại hội.
Thiên Lâm thiếu gia vung ống tay áo, bước chân bước ra, biến mất không thấy nữa. Ánh mắt những môn đồ khác cũng lóe lên, tựa hồ như suy nghĩ gì đó, cũng nối đuôi nhau rời đi.
– Vậy, chư vị liền ở Vô Ưu sơn trang này đi, bảy ngày sau lại tập hợp, đến lúc đó Vạn Tông đại hội sẽ có môn đồ Hoàng Vũ cực kỳ lợi hại gia nhập, Thiên Trì chắc chắn bị diệt.
Tiêu Dao môn chủ lạnh lùng lên tiếng, nhưng trong lòng cười thầm, như vậy đối với y vừa hay, những môn đồ Hoàng Vũ đó khẳng định là người Tiêu Dao Thần Tông, diệt Thiên Trì, Tiêu Dao môn của y tự nhiên lấy được ưu đãi lớn nhất. Giữa đám người, sắc mặt Tuyết Tôn giả không được tốt cho lắm, những tên tiểu nhân khốn khiếp này, bản thân không được, liền muốn xuất động lực lượng môn đồ Hoàng Vũ, cứ như vậy, Thiên Trì lại nguy hiểm hơn rồi.
– Không biết Tiểu Phong đoạt được Nghiệp Hư Chi Viêm thế nào.
Tuyết Tôn giả thầm nghĩ trong lòng, vừa rồi lão ra tay trợ giúp Lâm Phong, Lâm Phong hóa thân thành thanh niên ma đạo ra mặt, chiến lực kinh người, ngạo tiếu đương không, lão cũng bị chấn động đến câm nín, lão cũng không ngờ đệ tử mình còn có con bài chưa lật đáng sợ đến thế, vẫn giấu kín, nếu không đối phó với Thiên Lâm thiếu gia dễ như chơi. Đám người cũng không biết, sau khi Lâm Phong biến mất rời đi, lại hóa thanh thanh niên bệnh trạng, lặng yên trở lại, dưới đài cao, lực lượng Thánh vân sát phạt còn chưa dẫn động, nếu Vạn Tông đại hội còn muốn tiếp tục, hắn cũng không ngại giết thêm lần nữa. Tuy nhiên, sau khi trở về hắn lại biết được Vạn Tông đại hội đổi đến bảy ngày sau mới tập hợp, vì thế lại lần nữa lặng yên đi tới dãy núi Hỏa Diệm sơn liên miên kia. Hiện giờ, mảnh dãy núi trong hư không đã trở thành dãy núi hiện thực, rất nhiều tu sĩ hỏa hệ đều tu luyện trong này. Lâm Phong tìm được một động phủ, phong ấn lại tất cả khí tức trong động phủ, rồi thả Cùng Kỳ ra ngoài. Lúc này, Cùng Kỳ vẫn không nhúc nhích, nằm gục ở đó, trên người một đám lửa đang điên cuồng lượn lờ, Lâm Phong cảm giác được một cỗ khí tức cực kỳ nóng cháy.
– Người này nhập vào thân Huyền yêu vậy mà còn có thể cắn nuốt Nghiệp Hư Chi Viêm đến Tôn giả cũng không dám động vào, quả nhiên thủ đoạn thông thiên, kiểu gì cũng kêu nó cho mình một chút ưu đãi mới được.
Trong lòng Lâm Phong âm thầm tính toán, nói thế nào, hắn đã giúp đối phương một đại ân. Khoanh chân ngồi xuống, Lâm Phong cũng nhắm mắt tu luyện, đám người đều sẽ không nghĩ tới, người cướp đi Nghiệp Hư Chi Viêm vẫn còn ở giữa dãy Hỏa Diệm sơn này, hơn nữa còn công khai tu luyện trong động phủ. Ánh lửa lượn lờ trên người Cùng Kỳ, từng chút từng chút trở nên yếu dần, dường như đang bị cắn nuốt, khí tức trên thân Cùng Kỳ đang không ngừng thay đổi, càng cường đại ơn. Không giống với võ tu như Lâm Phong, Cùng Kỳ thân thể yêu thú, có thần thức Đại Đế, bởi vậy khi lên cảnh giới, nó không tồn tại bất kỳ chướng ngại gì, tất cả thủ đoạn có thể dùng để đề thăng tu vi đều không vấn đề, có thể dùng thủ đoạn mau lẹ nhất nâng cao thực lực bản thân, tốc độ tu luyện của nó vô cùng đáng sợ. Ba ngày sau, trong động phủ, một cỗ khí tức nóng cháy đáng sợ khiến Lâm Phong bừng tỉnh, ánh mắt hắn nhìn Cùng Kỳ. Lúc này, ngọn lửa bao trùm trên người nó đã yếu đi rất nhiều, nhưng khí tức nó cũng trở nên vô cùng đáng sợ, tiếp cận tới Thiên Vũ.
– Người này muốn đột phá thành Thiên yêu? Ánh mắt Lâm Phong trợn trừng, khoảng cách này có chút quá lớn đi, khiến hắn vừa ngạc nhiên vui mừng, lại vừa buồn bực.
Hắn muốn nâng cao cảnh giới đều vất vả cực khổ, mỗi cảnh giới đều là một cái hào lớn, cần vững bước mới tiến lên, nhưng Cùng Kỳ chỉ cần cắn nuốt Nghiệp Hư Chi Viêm rồi bước thẳng lên vài cảnh giới lớn. Tuy nhiên, nghĩ tới thân phận Đại Đế của tên này cùng Nghiệp Hư Chi Viêm đáng sợ kia, Lâm Phong liền thoải mái. Nghiệp Hư Chi Viêm ngay cả Tôn giả cũng kiêng kỵ vạn phần, Cùng Kỳ nếu có thể nuốt nó rồi dần dần luyện hóa, đương nhiên sẽ có biện pháp khiến tu vi tăng vọt. Viêm Đế sao có thể không am hiểu lửa, có lẽ tên này ngày xưa là một tổ tông đùa lửa ý chứ.
– Muốn đột phá thật hả? Ánh mắt Lâm Phong mở lớn, cảm nhận được khí tức còn tiếp tục tăng lên, thân thể hắn hơi lui về sau, đưa không gian lại cho Cùng Kỳ.
Thân thể Cùng Kỳ giờ trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, một cỗ yêu khí đáng sợ cùng khí tức hỏa diễm đang điên cuồng tản ra, thân thể nó dần dần trở nên khổng lồ, yêu thú trưởng thành, thân thể cũng trưởng thành theo.
– Ầm!
Một ngọn lửa nóng bỏng ngút trời, cực kỳ đáng sợ, khiến Lâm Phong có loại cảm giác hít thở không thông, may mắn là hắn đã phong kín động phủ, nếu không sẽ bị đám cường giả ngoài kia cảm nhận được. Dương hỏa chân nguyên lưu chuyển quanh thân, Lâm Phong tự bao phủ bản thân mình, lúc này mới cảm giác dễ chịu hơn một chút.
– Ầm!
Lại thêm một ngọn lửa ngút trời nữa, một luồng hỏa quang được hình thành, tia sáng do hai ngọn lửa tạo thành trôi nổi trong hư không.
– Ầm ầm, ầm ầm.
.. Khí tức đáng sợ nở rộ, hỏa quang điên cuồng tản ra, trên người Cùng Kỳ xuất hiện chín tia hỏa quang, xông lên động phủ, tạo ra dấu ấn hình ngọn lửa khủng bố đáng sợ.
Chương 929: Thần Niệm Cung Khuyết
— Động phủ bị thiêu đốt vỡ tan, xuất hiện một hỏa diễm khổng lồ, hỏa quang thiêu đốt khủng bố.
Ánh mắt Lâm Phong cứng đờ, không nói thành lời, kinh ngạc nhìn ngọn lửa.
– Rống!
Một tiếng hô trầm thấp từ miệng Cùng Kỳ phun ra, chín luồng hỏa quang hội tụ, giữa hư không, huyễn hóa thành một cái bóng, cái bóng này cực kỳ mờ nhạt, khí tức rất yếu nhưng khí chất lại khiến người ta có cảm giác uy nghiêm bẩm sinh.
– Đây là Viêm Đế? Đôi mắt Lâm Phong cứng lại, nhìn hư ảnh hiện tại, chỉ thấy hư ảnh quấn quanh hỏa quang, do hỏa diễm hóa thành, từng điểm tiến vào trong thân thể Cùng Kỳ.
Một tiếng nổ ầm vang, hỏa quang xung thiên, lập tức hư ảnh cùng vô tận hỏa diễm đồng loạt tiến vào thân thể Cùng Kỳ. Đồng tử to lớn mở ra, cả người Cùng Kỳ đỏ bừng, thậm chí lộ ra màu đỏ sậm nhè nhẹ, khí thế hung ác trên người của nó đã trở nên mạnh hơn.
– Tu luyện công pháp hỏa diễm, dẫn động lực lượng hỏa diễm, Nghiệp Hư Chi Viêm còn không hoàn toàn tiêu hao hết.
Cùng Kỳ nói với Lâm Phong một tiếng, thanh âm có chút tục tằn. Ánh mắt Lâm Phong ngưng tụ, lập tức hiểu rõ, nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện Đại Nhật Phần Thiên Kinh. Trong khoảng khắc, một cỗ hỏa diễm đáng sợ quấn quanh người hắn, dương hỏa chân nguyên điên cuồng lưu chuyển. Cùng Kỳ hé miệng, phun ra một ngụm hỏa diễm, hư hỏa màu ám hồng như ẩn như hiện, giáng xuống người Lâm Phong, chỉ trong nháy mắt, Lâm Phong cảm nhận được khí tức nóng bỏng đáng sợ thiêu đốt thân thể.
– Ngươi tu luyện công pháp thái dương, ta giúp ngươi khống chế cường độ hỏa diễm, từ từ dẫn hỏa diễm tiến vào dương hỏa chân nguyên của ngươi, để nó dung hợp với hỏa diễm của ngươi.
Cùng Kỳ nói tiếp, hư hỏa không bá đạo như lúc cường thịnh, nếu không, mặc dù Nghiệp Hư Chi Viêm còn dư lại chút ít, nhưng Lâm Phong cũng không thể chịu đựng được, càng không phải nói đến việc cắn nuốt. Lâm Phong ngầm hiểu, dương hỏa chân nguyên điên cuồng lưu chuyển, Đại Nhật hỏa dường như muốn phá khai lực lượng phong ấn, dần dần dẫn dắt Nghiệp Hư Chi Viêm tiến vào dương hỏa chân nguyên, tiêu hao hết hỏa diễm, hóa thành lực lượng chân nguyên của bản thân. Thời gian từ từ trôi đi, dương hỏa chân nguyên trên người Lâm Phong dường như có thêm một tia ám hồng, càng thêm đáng sợ, khí tức hắn đang không ngừng tăng cường.
Cùng Kỳ vẫn khống chế cường độ hỏa diễm, bao phủ lấy thân thể Lâm Phong, hỏa diễm dung nhập trong cơ thể Lâm Phong, khí tức hắn càng trở nên mạnh mẽ. Một lúc sau, một đạo hỏa diễm xung thiên, dương hỏa chân nguyên trên người Lâm Phong dường như càng thêm đáng sợ, mang theo một cỗ khí tức hư hỏa, như ẩn như hiện, lộ ra màu ám hồng nhè nhẹ.
– Oanh!
Hỏa diễm xung thiên, liệt diễm khủng bố giống như thiêu đốt động khẩu, hai mắt Lâm Phong mở ra, hào quang bùng lên, hỏa diễm thiêu đốt thân thể phát ra tiếng vang “bùm bùm”.
– Đột phá!
Ánh mắt Lâm Phong cứng lại, lực lượng hỏa diễm Đại Nhật Phần Thiên Kinh dường như mạnh hơn.
– Đột phá, cảnh giới ngươi đã đủ chỉ thiếu lực lượng thôi, ngươi hiện giờ đã hoàn toàn khống chế được lực lượng Thiên Vũ tầng hai, nếu không ngươi cũng không thể thuận lợi đột phá.
Cùng Kỳ nói, Lâm Phong gật đầu, nếu cảnh giới không đủ, hắn cũng không thể đột phá được. Tâm niệm khẽ động, toàn bộ hỏa diễm đáng sợ chìm vào cơ thể, Lâm Phong nhìn Cùng Kỳ cười nói:
– Không ngờ Nghiệp hư chi viêm lại giúp ngươi đột phá thành Thiên yêu, ngươi có thể hóa hình rồi hả? – Đương nhiên.
Cùng Kỳ thản nhiên nói, tâm thần khẽ động, trước mặt Lâm Phong xuất hiện một thanh niên mái tóc màu đỏ, giống như hư ảnh vừa rồi.
– Thật bá đạo, không hổ là hung thú thượng cổ.
Lâm Phong cười nhẹ, thanh niên tóc dài trước mắt mang theo màu ám hồng nhè nhẹ, trên người khoác một kiện trường bào màu hồng, trên người lộ ra từng cỗ yêu khí đáng sợ, vừa thấy đã biết không phải người lương thiện, không chỉ hống hách, hơn nữa vô cùng đẹp trai, phong độ, yêu dị tuấn tú.
– Thối lắm, bản Đế chướng mắt.
Thanh niên yêu tuấn phun ra thanh âm có vẻ lếu láo, khiến Lâm Phong có chút không quen, hắn lại thấy Cùng Kỳ lại lần nữa hóa thành yêu thú. Lâm Phong hung hăng liếc đối phương một cái, tuy thân ảnh vừa rồi yêu tuấn nhưng so với hư ảnh vừa xuất hiện, vẻ uy nghiêm không bằng, Viêm Đế không quen cũng bình thường. Đối với Viêm Đế, phụ thân vào thân thể yêu thú khiến hắn quen thuộc hơn.
– Viêm Đế, ngươi xem chuyện ta thương lượng với ngươi thế nào? Lâm Phong cười nói.
– Chuyện gì? Mắt Cùng Kỳ hiện lên vẻ cẩn thận, tên này mỗi lần gọi hắn là Viêm Đế đều không có gì tốt lành.
– Ngươi xem, ta vì giúp ngươi đoạt hỏa diễm, mạo hiểm lớn như vậy, thiếu chút nữa vứt bỏ tính mạng, ngươi có nên… Lâm Phong cười nói, đôi mắt to lớn của Cùng Kỳ lộ ra thần sắc khinh bỉ: – Ta trợ giúp ngươi đột phá tu vi lên Thiên Vũ tầng hai, ngươi không thiệt đi.
– Ngươi trực tiếp vượt qua mấy cảnh giới biến thành Thiên yêu, ta mạo hiểm tính mạng mới thăng một cảnh giới, ngươi tốt xấu gì cũng là Đại Đế một phương, sao lại keo kiệt như thế.
Lâm Phong trừng mắt nói với Cùng Kỳ.
– Ngươi muốn gì, nói thẳng đi.
Cùng Kỳ khinh bỉ nhìn hắn.
– Tốt!
Lâm Phong gật đầu:
– Ta muốn học một thủ đoạn có thể khống chế người.
– Đoạt xá? Cùng Kỳ nói.
– Không, ta chỉ muốn khống chế đối phương, không đưa mình gộp vào đâu.
Lâm Phong trả lời, hắn đương nhiên không đi đoạt xá, không có thói quen dùng nhục thể người khác.
– Không đoạt xá, ngươi chỉ chiếm cứ thân thể đối phương nhưng không chiếm được lực lượng của đối phương, có ích gì? Cùng Kỳ thản nhiên nói, chỉ có đoạt xá mới chiếm cứ được mọi thứ của đối phương.
– Ý của ngươi, ngoài đoạt xá, ta chỉ có xóa thần niệm đối phương, sau đó khống chế thân thể đối phương? Lâm Phong hỏi.
– Đúng.
Quả nhiên không được, Lâm Phong có chút thất vọng, giống như Tà linh nói, nếu muốn khống chế thân thể, Tà linh có thể làm được.
– Kỳ thật có một loại thủ đoạn có thể làm được giống như ngươi nói.
Nhưng vào lúc này, Cùng Kỳ lại lần nữa lên tiếng, khiến đôi mắt Lâm Phong sáng ngời.
– Tuy nhiên thủ đoạn này, trừ khi lực lượng hồn phách ngươi cường thịnh hơn đối phương, còn bản Đế khinh thường tu luyện chút tài mọn này.
Cùng Kỳ ngạo nghễ nói.
– Ách!
Lâm Phong xấu hổ, rốt cuộc hiểu rõ lời nói đối phương. Hung hăng liếc nhìn Cùng Kỳ, Lâm Phong cười nói:
– Không biết thì thôi, đừng quanh co nữa, nói thẳng đi.
– Thối lắm, loại hồn thuật này chỉ là thủ đoạn nhỏ, bàng môn tả đạo, bản đế chẳng thèm quan tâm.
Cùng Kỳ căm tức, ngạo nghễ nói với Lâm Phong.
– Hồn thuật.
Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại.
– Ngươi khinh thường những ta rất cần, ngươi có thể dạy ta.
Cùng Kỳ nhìn ánh mắt hài hước của Lâm Phong, tức giận đến mức không thở nổi, khốn kiếp, tên này dám khinh bỉ hắn. Loại hồn thuật này cũng không phải thủ đoạn lợi hại gì, nhưng lúc trước hắn căn bản không dùng đến, cũng không tu luyện qua.
– Thủ đoạn bản Đế thiên biến vạn hóa, loại hồn thuật cùi bắp đó sao có thể sánh được.
Cùng Kỳ cao ngạo.
– Tốt, ta tin tưởng ngươi, ngươi truyền thụ cho ta một bộ thần niệm công kích lợi hại đi.
Lâm Phong thản nhiên nói.
– Tốt, ta truyền cho ngươi một bộ thần niệm công kích, cho ngươi mở rộng kiến thức.
Cùng Kỳ cả giận nói:
– Chuẩn bị xong chưa.
– Ừ!
Lâm Phong thản nhiên gật đầu, đôi mắt khép hờ, chỉ thấy mi tâm Cùng Kỳ, một đạo ánh sáng lóe lên, tiến vào giữa mi tâm Lâm Phong. Trong đầu Lâm Phong có thêm một luồng tin tức.
– Thủ đoạn thần niệm trước kia của ngươi quá nhỏ yếu, dễ bị người khác xóa đi, lĩnh ngộ tốt thứ bản Đế truyền thụ đi.
Cùng Kỳ ngẩng cao đầu nói. Trong lòng Lâm Phong cười trộm, tên này cũng thật khả ái. Ngày xưa Tam Sinh Ma Đế chỉ tùy tiện cho hắn một bộ thần niệm thuật, đã vô cùng tốt, nhưng Viêm Đế chướng mắt, không ngờ nói nó nhỏ bé.
– Thần Niệm Cung Khuyết!
Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, chỉ cái tên chắc không đơn giản. Bát Hoang Thập Vực, Cửu U Thập
Chương 930: Nhị Quốc
— Vạn Tông đại hội, môn đồ Hoàng Vũ hiện thân, hư hỏa Nghiệp Hư Chi Viêm xuất hiện, thanh niên ma đạo cướp đi hỏa diễm.
Tin tức này nhanh chóng truyền đi, khiến Càn Vực chấn động, vô số người đổ xô tới Vô Ưu cổ thành, nghe nói môn đồ Hoàng Vũ mời sư huynh gã, những cường giả lợi hại hơn xuất thủ, trở thành lãnh tụ Vạn Tông đại hội. Xem ra lần này, Thiên Trì không tránh được kiếp số rồi. Người Thiên Trì vậy mà lại dám trốn trong mọi người, âm thầm trợ giúp người cướp đi Nghiệp Hư Chi Viêm, môn đồ Hoàng Vũ sẽ không bỏ qua cho Thiên Trì.
Vô Ưu sơn trang, hội tụ vô số cường giả, mà Vô Ưu sơn trong sơn trang càng trở nên náo nhiệt. Rất nhiều người tới Hỏa Diệm sơn để tu luyện, nhất là tu sĩ hỏa hệ, nghe nói có không ít người chiếm được một ít hỏa diễm lợi hại, những hỏa diễm ký sinh Nghiệp Hư Chi Viêm mà ra đời, tuy không lợi hại bằng hư hỏa nhưng vẫn có tác dụng cực lớn đối với tu sĩ hỏa hệ.
Hôm nay, cách thời hạn bảy ngày sau tổ chức Vạn Tông đại hội còn lại một ngày. Bên trong Hỏa Diệm sơn trong Vô Ưu sơn trang, một đạo thân ảnh bước ra, người này sắc mặt vàng như nến, mang theo vẻ bệnh trạng, nhưng khí tức con yêu thú bên cạnh hắn khiến người ta mãnh liệt kinh sợ
Một hung thú thượng cổ Cùng Kỳ khổng lồ, khuôn mặt dữ tợn hung bạo, hỏa diễm quanh thân khiến người ta cảm giác có hàn ý nhè nhẹ, hơn nữa, cả người lẫn lông của nó đều hỏa diễm, mang theo màu hồng nhè nhẹ, khiến thị giác người nhìn bị tấn công.
– Kìa, là hắn, không ngờ hắn còn ở đây.
Có người nhận ra Lâm Phong, nam tử bệnh trạng này từng phóng ra hào quang tại lần Vạn Tông đại hội trước, khinh thường môn đồ Hoàng Vũ. Hắn và sư tôn của hắn còn muốn tranh đoạt vị trí lãnh tụ Vạn Tông đại hội.
– Hung thú này không ngờ là hung thú thượng cổ, khí tức cường đại, ngươi biết thanh niên này sao? Người tới sau không biết Lâm Phong, hỏi những người khác.
– Đương nhiên biết, người tham gia lần Vạn Tông đại hội trước, không ai không biết người này, ngươi đừng nhìn sắc mặt bệnh trạng của hắn, sức chiến đấu của hắn rất đáng sợ.
Tuy chỉ có cảnh giới Thiên Vũ tầng một, lại dám chiến đấu cùng môn đồ Hoàng Vũ cảnh giới Thiên Vũ tầng ba, môn đồ Hoàng Vũ cũng không làm gì được hắn, thậm chí hắn còn miệt thị môn đồ Hoàng Vũ. Không chỉ có hắn, sư tôn của người này cũng rất càn rỡ bá đạo, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, chiến đấu với Tiêu Dao môn chủ, thầy trò hai người muốn đoạt vị trí lãnh tụ Vạn Tông đại hội. Người nói thần sắc hào hứng, trong đầu nhớ lại tình cảnh hăng hái của Lâm Phong và sư tôn của hắn trên võ đài Vạn Tông đại hội lúc trước.
– Lợi hại như vậy? Sao ta lại thấy tu vi của hắn là Thiên Vũ cảnh tầng hai vậy.
– Hả? Nghe vậy, ánh mắt của người vừa nói chậm lại, lập tức nhìn kỹ một cái, trong lòng khẽ run: – Đúng là Thiên Vũ cảnh tầng hai, mới có sáu ngày đã đột phá, người này quả nhiên đáng sợ, chỉ sợ hiện tại chiến lực của hắn đủ để đánh với môn đồ Hoàng Vũ một trận, không biết Vạn Tông đại hội ngày mai, sư tôn hắn có xuất hiện không, thầy trò hai người tranh đoạt vị trí lãnh tụ Vạn Tông đại hội.
– Chắc không có khả năng.
Lần này, không biết Thiên Lâm thiếu gia sẽ mời loại cường giả gì tới hỗ trợ.
– Có lẽ vậy.
Rất nhiều người nhìn thấy Lâm Phong thảo luận, dù sao ngày đó Lâm Phong quả thực xuất chúng, không muốn bị người nhận ra cũng khó, chỉ cần người tham gia Vạn Tông đại hội lần trước đều nhận ra hắn. Lâm Phong phi thường thản nhiên, thân hình trong Hỏa Diệm sơn lóe lên, không hề để ý.
Ngày ấy hắn dùng thân phận thanh niên ma đạo đoạt Nghiệp Hư Chi Viêm, cũng không có người nhận ra, chỉ sợ ngoài Tuyết Tôn giả và Cùng Kỳ, không có ai biết. Đối với Tuyết Tôn giả, Lâm Phong tuyệt đối tín nhiệm, lão sư từng vì chuyện hắn ở trong Bí Cảnh, quyết liệt với Thiên Xu Tử, trước mặt phần đông nhân vật lãnh tụ Thiên Trì, chọn hắn làm truyền nhân Thiên Tuyền nhất mạch, giao thánh vật truyền thừa Thiên Tuyền nhất mạch, Thiên Tuyền thạch cho hắn, ân tình này, Lâm Phong sao có thể quên.
– Lâm huynh!
Lúc này, một giọng nói truyền vào tai Lâm Phong, ánh mắt Lâm Phong nhìn quanh, lập tức thấy huynh muội họ Hoa, khuôn mặt hắn mỉm cười.
– Hoa huynh.Nguồn truyện audio
– Lâm huynh không ngờ lại tu hành trong Hỏa Diệm sơn này mà không rời đi.
Thanh niên họ Hoa có chút kinh ngạc, Lâm Phong đã đắc tội Thiên Lâm thiếu gia, hơn nữa còn khiến vài vị môn đồ Hoàng Vũ khó chịu. Hiện giờ, Thiên Lâm thiếu gia mời nhân vật lợi hại tới, y còn cho rằng Lâm Phong sẽ yên lặng bỏ đi, không nghĩ Lâm Phong còn chủ động hiện thân.
– Lâm huynh, yêu thú Cùng Kỳ của ngươi dường như không chỉ thăng lên một cảnh giới.
Thanh niên họ Hoa cười nhìn Lâm Phong. Lần trước gặp, Cùng Kỳ chỉ một con Huyền yêu nhỏ bé, hiện giờ, trực tiếp trở thành Thiên yêu, biến hóa không khỏi quá lớn rồi.
– Nếu ngươi muốn nhìn, ta có thể bảo đồng bọn của ta lại biến thành Huyền yêu.
Lâm Phong cười nhạt một tiếng, khiến thanh niên họ Hoa hơi sững sờ, lập tức cười nói:
– Thì ra là thế, đồng bọn Lâm huynh tu luyện thủ đoạn ẩn nấp lợi hại như vậy.
Ngày trước tu vi Lâm huynh là Thiên Vũ cảnh tầng một, hiện giờ là Thiên Vũ cảnh tầng hai, xem ra cũng hợp tình hợp lý. Thanh niên họ Hoa không hoài nghi Lâm Phong, một con Huyền yêu cấp trung trong mấy ngày biến thành Thiên yêu là chuyện không thể xảy ra.
Y đương nhiên không nghĩ tới chuyện Huyền yêu có thể nuốt Nghiệp Hư Chi Viêm. Đồng thời y cũng cho rằng ngày đó Lâm Phong ẩn nấp tu vi. Như vậy, đối với chiến lực cường đại của Lâm Phong khiến trong lòng y bình tĩnh một chút. Ngày ấy thanh niên ma đạo khiến tâm linh y bị chấn động không nhỏ, Lâm Phong cũng từng miệt thị môn đồ Hoàng Vũ, nếu bọn họ đều biến thái như vậy, quả thực rất đả kích đám người bọn họ rồi.
Lâm Phong cười, từ chối cho ý kiến, nhưng cũng không phủ nhận. Hắn và đối phương không có giao tình gì, thậm chí không biết phẩm tính của vị môn đồ Hoàng Vũ này như thế nào, hắn không muốn giải thích nhiều với đối phương, mặc kệ đối phương nghĩ sao.
– Xem ra Vạn Tông đại hội ngày mai, Lâm huynh vẫn tham gia đúng không? Thanh niên họ Hoa hỏi dò.
– Nếu có người ngang ngược càn rỡ, ta tự nhiên không nhịn được sẽ động thủ.
Lâm Phong không phủ nhận nói.
– Lão sư Lâm huynh chắc cũng không rời đi, thứ cho ta nói thẳng, lần này Lâm huynh đừng nên tham gia, cường giả Thiên Lâm thiếu gia mời tới, có lẽ còn lợi hại hơn Tiêu Dao môn chủ, Vị trí lãnh tụ, Thiên Lâm thiếu gia bắt buộc phải có.
– Để xem đã.
Lâm Phong không trả lời, nếu không có quan hệ với Thiên Trì, hắn cũng lười tham gia, nhưng đối phương tổ chức và thành lập Vạn Tông đại hội để thảo phạt Thiên Trì, hắn không thể khoanh tay đứng nhìn. Hơn nữa, Lâm Phong biết rõ, mục đích cuối cùng của đối phương là hắn. Không ngờ cường giả Thiên Lâm thiếu gia mời tới còn lợi hại hơn Tiêu Dao môn chủ, xem ra lần này không dễ làm rồi.
– Trong lòng Lâm huynh có tính toán, không nhắc tới chuyện này nữa.
Lâm huynh, lần này chúng ta tới đây, có một số thanh niên tài tuấn đã tới, ngươi giống chúng ta, là thiên tài hiếm thấy, cùng đi với ta, kết giao với một ít tuấn kiệt chi sĩ, về sau thuận tiện cho việc Lâm huynh xông xáo bên ngoài. Thanh niên họ Hoa cười nói, thật ra y cố ý kết giao với Lâm Phong, thực lực của Lâm Phong khiến y coi trọng. Còn ân oán giữa Lâm Phong và Thiên Lâm thiếu gia, y không để ý, ù sao y và tên kia cũng không hài hòa.
– Được!truyện ma
Lâm Phong khẽ gật đầu, vừa lúc rảnh rỗi, đi xem một chút những thanh niên tài tuấn này là nhân vật lợi hại như thế nào. Huynh muội họ Hoa sóng vai đi cùng với Lâm Phong, Cùng Kỳ theo bên cạnh hắn, truyền âm nói.
– Tiểu tử, nhanh rời khỏi Càn Vực, bản đế dẫn ngươi ra bên ngoài, bát hoang thập vực ngoài Thánh thành Trung Châu, Cửu U thập nhị quốc, nơi nào không mạnh hơn Càn Vực vô số lần, ngươi theo bản đế tới địa bàn ngày xưa của ta, ta cam đoan không người nào dám ức hiếp ngươi.
– Đừng ồn ào, đến thời điểm ta tự nhiên sẽ đi.
Lâm Phong trả lời nó, gia hỏa này bắt đầu có chủ kiến mạnh mẽ, nhìn thực lực Cùng Kỳ tăng vọt sau khi nuốt Nghiệp Hư Chi Viêm, hắn có chút e dè, thủ đoạn tên này có ngàn vạn, không thể để hắn phá giải Phong linh thuật, đến lúc đó trời cao biển rộng, ai cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì, nhất định phải áp chế nó mới được.