1. Home
  2. Truyện Ma
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio
  4. Tập 58

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio

Tập 58

❮ sau
tiếp ❯

Chương 358: Tẩy linh tiểu quỷ

Hôm nay chính mình dùng thiên sư bài để đánh hạ ấn ký phong diệp lên linh phù, đây có tính hay không là ​một ​sự tán thành đối với truyền thừa? Nghĩa là mình đã chính thức tiếp quản khối thiên sư bài này, cho nên gọi là Thiên sư quy vị? Hơn nữa cái nghi thức này, lại giống như ở trước mặt tổ sư gia Đại mao quân hoàn thành, càng thêm cảm giác như sắc phong.

Bất quá ….

Vì sao chính mình lại có ý tưởng đem thiên sư bài làm ấn ký trên linh phù? chẳng lẽ là do vận mệnh sắp đặt, có hay không ​một ​loại lực lượng nào đó dẫn dắt chính mình? Loại cảm giác này, cũng không làm cho hắn có cảm giác hưng phấn như là ‘trời giáng sứ mệnh’, ngược lại có 1 tia mâu thuẫn nhàn nhạt.

Hơn nữa quan trọng nhất là, những người chúc mừng mình quy vị, trừ bỏ đạo sĩ, như thế nào lại có ​một ​ít đầu trâu mặt ngựa, các loại quái vật linh tinh khác? Quỷ yêu đúng ra sợ nhất là pháp thuật, vì sao lại xuất hiện ở đạo quan, Còn Thanh thiên quan rốt cuộc là ở nơi nào.

trong hiện thực rốt cuộc có địa phương đó hay không? Mấy cái vấn đề này, trước mắt xem ra, không thể nào biết được, hắn âm thầm quyết định, chờ sự việc này kết thúc, chính mình phải về lại Mao sơn ​một ​chuyến, Tìm Thanh Vân Tử nói chuyện mới được, có lẽ lão gia hỏa này biết được cái gì.

Hít vào ​một ​hơi, Diệp Thiếu Dương đem thần tượng Đại Mao Quân đặt trên bàn, nhìn thần tượng nói “Không biết sư tổ ở trên trời vì cái gì kêu ta về vị trí cũ, dù sao các ngài cũng đừng có an bài cho ta việc gì, ta thích chính mình thích làm gì thì làm, lão tổ tông, ngài chỉ cần phù hộ cho ta đừng bị quỷ quái giết chết là được.”

Nói xong, nhìn thần tượng cung kính vái ​một ​cái, sau đó lên gường ngủ.

Hắn còn không có thấy, tròng mắt hai bên của thần tượng, hiện lên ​một ​tia hồng quang nhàn nhạt.

Lúc sau hắn lại mơ lộn xộn đủ thứ, đầy trời thần tiên, yêu ma quỷ quái, còn có mỹ nữ…….

Sáng ngày hôm sau, Diệp Thiếu Dương rời gường rửa mặt, đi vào phòng khách, cha con chủ nhà đã ngồi trên sô pha nói chuyện, bên cạnh trên bàn ăn cơm có ​một ​đống bánh bao bánh quẩy.

“Các ngươi ăn chưa?”

Diệp Thiếu Dương ngồi xuống bàn ăn nói.

Trang Vũ Ninh: “Còn chưa, Ba ba nói chờ huynh xuống rồi cùng ăn, như vậy mới có lễ phép.”

“Ách ….

không cần phải khách khí như vậy, đều là người nhà, tùy ý là được.”

Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu.

Trang thái nghe những lời này, lập tức gật đầu “Đúng đúng, đều là người ​một ​1 nhà, người ​một ​nhà…..”

Diệp Thiếu Dương trong lòng bi phẫn, chính mình chỉ thuận miệng một ​câu, liền bị hắn chiếm tiện nghi.

Ăn xong, Diệp Thiếu Dương nhờ Trang Vũ Ninh lấy xe đưa mình đi, lái xe đi ​một ​vòng quanh nội thành, đến cái cầu hôm trước cùng Mã Thừa tới.

Một chiếc xe màu đen ngừng ở bên cầu, Diệp Thiếu Dương xuống xe, thì chiếc xe kia bấm còi, Diệp Thiếu Dương liền biết đây là xe của Mã Thừa, đi qua.

Mã Thừa quay cửa kính xe xuống, vẫy vẫy tay Diệp Thiếu Dương.

“Mã Công tử….”

Trang Vũ Ninh từ phía sau Diệp Thiếu Dương đi ra, có chút câu nệ nhìn Mã Thừa.

Mã Thừa nhìn nàng đáng giá, mỉm mỉm cười “Ca sĩ Ngọc Nữ Trang Vũ Ninh”

Trang Vũ Ninh ngượng ngùng cười cười “Mã công tử đừng chê cười.”

Mã Thừa nói “Ngươi lại đây có chuyện gì không?”

“Không có gì, chỉ là gặp được, tới nói cảm ơn công tử, thật là cảm ơn ngươi giúp ta.”

Vương Lương liếc mắt thấy Mã Thừa, lập tức tươi cười đầy mặt, bảo hắn đợi ​một ​lát, chạy lên lầu, không bao lâu, thì cùng Hồ Uy đi xuống lầu.

Hồ Uy thân thiết nhưng rất đúng mực hàn huyên cùng Mã Thừa, mời bọn họ đi lên lầu hai, đi vào bình phong cuối cùng, tự mình pha trà, nói chuyện phiếm.

“Hồ sư huynh, gần đây có chuyện gì gấp không?”

Diệp Thiếu Dương uống trà, giả bộ vô ý hỏi.

“Chỉ là các việc nhỏ, cái gì cũng mình ta làm, nên cũng gấp.”

Diệp Thiếu Dương cười “Có cần hỗ trợ gì, sư huynh nhớ dìu dắt tiểu đệ.”

Hồ Uy cười ha ha “Sư đệ là người của bạch công tử, ta không dám mượn người.

không dám dùng.”

“Không dám dùng”

ba chữ này làm Diệp Thiếu Dương nghĩ đến mình dịch dung, nhìn Mã Thừa ​một ​cái, đem ghế hướng bên cạnh xê ra.

Uống xong bình trà, Hồ Uy mở ra túi xách mang theo, từ giữa lấy ra ​một ​cái màu nâu nhạt, đặt ở trên bàn trà, là ​một ​cái cổ mạn đồng.

“Đây là điêu khắc từ gỗ tử đàn tốt nhất, gỗ đã 100 tuổi, được đánh bóng ba lượt, không dối gạt công tử, đây là Cổ mạn đồng bảo bối áp đáy hòm của ta, vì Mã công tử, mà ta nhịn đau bỏ thứ yêu thích.”

Mã Thừa cẩn thận cầm cổ mạn đồng, nhìn lên mặt nó, là một bộ dáng tiểu nữ hài, được chạm trổ rất là tinh tế, sinh động như thật.

lông mi cũng hiện rõ, hơn nữa thêm cả tài liệu xa xỉ, liền thành ​một kiện tác phẩm nghệ thuật có giá trị xa xỉ.

“Đa tạ”

Mã Thừa hướng hắn cười cười.

“Bất quá vì sao Cổ mạn đồng này trong mắt không có đồng tử—–”

Tròng mắt cổ mạn đồng một màu trắng, đặt cùng ngũ quan mà nhìn thì có chút quỷ dị.

Hồ Uy cười nói “Đôi mắt này, phải chính công tử tự mình điểm lấy, thì tiểu quỷ mới nhanh chóng trở thành sủng vật.”

Mã Thừa nhíu mày “Còn có cách này nữa? sở hữu Cổ mạn đồng đều trải qua như thế này sao?”

“Đương nhiên không phải, nhưng con đồng tử này đã có tu vi, như vậy công tử không cần chăn nuôi lâu lắm liền có thể thông linh, cho nên phải yêu cầu vẽ rồng điểm mắt, làm nó nhận chủ lập tức.”

Mã Thừa ngó Diệp Thiếu Dương liếc mắt ​một ​cái, gật gật đầu “làm đi, mà làm như thế nào?”

Chương 359: Khai nhãn tiểu quỷ

*:Hoàng phiếu giấy: là tờ giấy màu trắng dùng để rãi cho người chết..

“Không vội, Tiểu quỷ còn chưa có bỏ vào.”

Hồ Uy nói xong, từ trong tay áo lấy ta ​một ​cái tháp hình tam giác, đặt lên bàn.

Diệp Thiếu Dương hai người chăm chú nhìn lại, tiểu tháp này được làm bằng thủy tinh, bên trong có chứa ​một ​nữ hài nhỏ bằng nắm tay, tóc biện thành như sừng dê, mặc yếm hồng, đôi mắt màu lam, bộ dạng rất là đáng yêu, không có nhiễm ​một ​tia tà khí, điềm đạm đáng yêu nhìn Mã Thừa.

“Đây là ….

tiểu quỷ?”

Mã Thừa giật mình trưng lớn đôi mắt, cũng không phải là ngụy trang, hắn thật sự cảm thấy giật mình.

Mã Thừa gật gật đầu “Ta hiện tại đem nó đưa vào Cổ mạn đồng, để cho Mã công tử nhìn xem.”

Nói xong, từ trong túi xách lấy ra cái chai nhỏ bằng đồng, chỉ mới vừa mở ra, liền có một mùi máu tươi gay mũi bay ra, Diệp Thiếu Dương gãi gãi mũi “Máu chó đen?”

“Trộn pháp dược đặc thù cùng máu chó đen, cái này gọi là đuổi hồn cao, có thể làm cho tiểu quỷ không thể né tránh.”

Hồ Uy từ dưới Cổ mạn đồng, lót ​một ​tấm *hoàng phiếu giấy, tràn ra khỏi cạnh bàn, sau đó cầm cái chai kia, lấy ​một ​ít thuốc mỡ ra, bôi trên hoàng phiếu giấy thành ​một ​đường cong màu đỏ.

Ngón tay hắn lướt như bay, thập phần chuyên chú mà vẽ, Diệp Thiếu Dương cũng là lần đầu tiên thấy người phi triển dưỡng quỷ thuật, cảm thấy rất mới lạ, cùng Mã Thừa nghiêm túc ở bên cạnh xem.

Mấy phút sau, Hồ Uy hít ​một ​hơi, thẳng eo nói “Xong.”

Trên hoàng phiếu giấy, là ​một ​cái đồ án phức tạp giống như là mê cung, Diệp Thiếu Dương chưa có gặp qua bao giờ, nghiêm túc nghiên cứu một lát, thì phát hiện đây là ​một ​trận pháp nhỏ dùng để đuổi quỷ.

Hồ Uy dùng bút chu sa vẽ trong lòng bàn tay ​một ​đồ án Thái Cực ấn, sau đó mở ra thủy tinh tháp, đem tiểu quỷ thả ra.

Tiểu quỷ này có tu vi, nên vừa được thả ra, liền tìm cách đào tẩu, mới vừa bay lên, đã bị Hồ Uy ​một ​chưởng chụp xuống, bỏ nó vào trong trận pháp, thân ảnh bị trận pháp làm cho thu nhỏ lại thành như nắm tay, những đường cong được vẽ bằng máu chó đen biến thành bức tường nước lập thể (3D), chảy từ dưới lên trên.

Họa huyết thành hà! Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa kêu ra tiếng, đây chính là nội môn pháp thuật mao sơn, chuyên sử dụng để đuổi quỷ, không nghĩ tới Mao sơn bắc tông cũng có.

Mấu chốt là, thuật này ở nam tông là pháp thuật quang minh thần thánh, không nghĩ tới bị Hồ Uy dùng làm chuyện ác, nhất thời trong lòng cảm thấy căm phẫn.

Bất quá, cảm giác được Hồ Uy dùng khóe mắt để quan sát chính mình, Diệp Thiếu Dương nghĩ mình đang giả bộ chỉ là 1 tên ngoại môn đệ tử, cố ý làm thần sắc mê mang cùng kinh ngạc, tỏ vẻ xem không hiểu chi tiết của pháp thuật này, liền xem tiểu quỷ kia.

Tiểu quỷ tựa hồ rất sợ huyết tường ở hai bên, do dự đi về phía trước, đến giao lộ đầu tiên, lập tức Hồ Uy đôi tay kết ấn, ở trên hoàng phiếu giấy ấn ​một ​chút, con sông màu máu lập tức nổi lên sóng lớn, đánh vào trên người tiểu quỷ.

“Ô…….”

Tiểu quỷ thống khổ khóc lên, bị cuốn theo máu loãng, trên người nó nổi lên ​một ​tia hơi thở màu xám, dần dần tiêu tán trên không trung.

Tiểu quỷ ​một ​bên gào khóc, ​một ​bên tiếp tục đi về phía trước, tới giao lộ thứ hai, sự tình lúc này lại xảy ra lần nữa, lần này tiểu quỷ khóc càng ghê hơn, hiển nhiên lần này máu loãng gây thương tổn cho nó lớn hơn nữa.

“Đây là đang làm gì?”

Mã Thừa cau mày, có chút không đành lòng nói.

“Cái này gọi là tẩy linh, dùng máu loãng tẩy đi ​một ​thân linh khí của nàng, làm quỷ sai không tìm thấy, đồng thời nàng cũng không có khả năng chủ động tiến vào âm ty, sẽ an tâm lưu lại bên trong cổ mạn đồng, tẩy linh phải 7 lần như vậy mới thành công.”

Mã Thừa nói “Chẳng lẽ mỗi tiểu quỷ đều trải qua quá trình này à?”

“Chỉ có tiểu quỷ có tu vi, mới yêu cầu phải tẩy linh,bằng không sau này có lẽ có phiền toái.“ Hồ Uy ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương cười cười, có chút đắc ý nói “Dương sư đệ, chiêu này gọi là tẩy linh thần thuật, ngươi ở Mao sơn chắc chưa gặp qua?”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nhưng trong lòng thầm mắng: Tà ma ngoại đạo.

Mã Thừa cũng phối hợp “Sau này có cơ hội, ngươi cũng có thể cùng Hồ tiên sinh giao lưu một chút, cũng có thêm kiến thức.”

“nhất định sẽ giao lưu.”

Diệp Thiếu Dương cảm thấy mình luôn là người có khả năng ẩn nhẫn, nhưng tận mắt nhìn thấy tiểu quỷ trải qua thống khổ khủng bố nhưng vậy, cơ hồ không nhịn được, tay đặt dưới bàn trà, liền nắm chặt lại.

Lúc hắn cảm thấy không thể kiềm chế được cảm xúc nữa, thì Mã Thừa đột nhiên vỗ vỗ tay hắn, “Ta để ví da trong xe, ngươi đi xuống đem lên đây, phiền rồi”

Diệp Thiếu Dương lập tức minh bạch, Mã Thừa nhất định là đoán được mình không đành lòng được, tuy rằng biểu hiện của mình cũng bình thường, vì thế cầm lấy chìa khóa xe, bước nhanh xuống lầu.

Khi đi ra khỏi tiệm thuốc, hắn hít một hơi thật sâu, trong lòng âm thầm thề, nhất định phải đem Hồ Uy cái tên táng tận lương tâm giết chết! Sau khi hoãn hoãn lại cảm xúc, đang muốn xoay người đi vào, nhìn thấy tứ bảo pháp sư từ đối diện đi tới.

“Ha ha, Dương huynh đệ, đã lâu không thấy!”

Tứ bảo pháp sư khách khí đi tới, vốn định cùng Diệp Thiếu Dương ôm 1 chút, xem thấy phản ứng tương đối lãnh đạm, vì thế sửa lại bắt tay.

Hàn huyên vài câu, Tứ bảo pháp sư mời hắn cùng lên lầu.

Trở lại gian phòng lúc nãy, trên bàn trà, tiểu quỷ đã đi ra hoàng phiếu giấy, đem thân thể dán lên Cổ mạn đồng.

Hồ Uy từ trong bao lấy ra ​một ​khối vải đỏ, đặt trên Cổ mạn đồng, cũng bao vào tiểu quỷ, khép kín lại, sau đó dùng tay dọc theo vạt áo vải đỏ không ngừng nhéo lên trên, nhắm mắt lại, không ngừng niệm chú ngữ, đột nhiên mở hai mắt, đem vải đỏ lấy ra, thở ra một ​hơi dài “Đại công cáo thành!”

Mã Thừa mỉm cười, gật gật đầu “Hồ tiên sinh vất vả.”

“Mã công tử đừng khách khí, bây giờ có thể vẽ rồng điểm mắt rồi.”

Hồ Uy cầm tới bút chu sa, đưa đến trong tay của Mã Thừa.

Mã Thừa có chút do dự.

Hồ Uy còn tưởng hắn không biết làm thế nào, thì giảng giải “Đây chỉ là một nghi thức nhận củ, điểm bút đôi mắt dạng gì cũng không ảnh hưởng đến thân thế nó, Mã công tử cứ điểm tuỳ tiện xuống là được.”

Mã Thừa thấy Diệp Thiếu Dương không có tỏ vẻ phản đối, đành cầm bút chu sa, hướng về hai hốc mắt của Cổ mạn đồng, từng bên điểm ​một ​chút.

Hai tròng mắt của Cổ mạn đồng lập tức hiện lên ​một ​đạo linh quang, thời gian sau mới biến mất.

Hồ Uy cười “Mã công tử thế là xong, ngươi cầm về cung phụng nó một ​lần: hai nén hương, ba chén nước, hai chỉ hương nến, nhất định phải mình cung cấp nuôi dưỡng, thành tâm tắc linh, mấy thứ này cùng lư hương, ta tí nữa đưa cho công tử ​một ​ít, nếu không còn có thể điện thoại cho ta.

Tiểu quỷ này hiện tại bị thương, đại khái 7 ngày nữa là có thể khôi phục.”

Mã Thừa gật gật đầu.

Hồ Uy còn nói thêm “Hương nến cùng mấy thứ linh tinh, chỉ là phụ trợ tu luyện, công tử mỗi ngày dùng đồ ăn cung cấp nuôi dưỡng nó, ngày tốt nhất hai lần, nó hấp thu chính là tinh khí của đồ ăn, không phải ăn thật sự.

Cho nên buổi sáng công tử cho nó ​một phần, tối đổi lại phần khác.”

Chương 360: Biệt thự kinh hồn

Mã Thừa tò mò hỏi “Đồ ăn gì đây?”

“Cái gì cũng được, cơm, bánh bao, bánh quẩy sữa bò, mỗi lần một loại, nó thích ăn cái gì, công tử sau này sẽ biết.”

“Ách ….

tiểu quỷ mà cũng có khẩu vị?”

Mã Thừa cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Hồ Uy nói “Quỷ cùng người cũng giống nhau, có tính cách bất đồng, nên khẩu vị cũng bất đồng rồi.”

“Không phải ngươi nói, nó không phải ăn thật sự sao, ta như thế nào biết được khẩu vị của nó?”

Mã Thừa vẫn khó hiểu hỏi.

Hồ Uy thần bí cười cười “Chờ sau khi nó thông linh, nó tự nhiên nói cho công tử.”

Mã Thừa bất đắc dĩ nhún vai,”

Nguyên lai dưỡng tiểu quỷ còn có nhiều học vấn như vậy.”

Cố ý nhìn thoáng qua Cổ mạn đồng “Tiểu quỷ này có thể làm người kia thích ta?”

Hồ Uy lắc lắc đầu “Thẳng thắn mà nói, tiểu quỷ cũng như là hộ thân chú, một khi thông linh, có thể làm bảo tiêu tốt hơn là 10 cảnh vệ bình thương, nhưng để cho người khác thích công tử …..

cái này còn phụ thuộc vào đối phương, không riêng gì một bên công tử…..”

Mã Thừa nghe thế “Ngươi cứ nói thẳng, cần bao nhiêu tiền?”

Hồ Uy cười ha ha “Mã công tử, chuyện này để sau rồi nói, tí nữa có ​một ​cuộc gặp tại phòng khách, tham gia đều là những người đã mua Cổ mạn đồng, sẽ giao lưu chia sẽ kinh nghiệm nuôi tiểu quỷ, công tử có muốn hay không nghe ​một ​chút?”

Mã Thừa liếc mắt nhìn Diệp Thiếu Dương “Cũng được, nghe thử một chút đi.”

Hồ Uy gật gật đầu, đi về phía bình phong bên cạnh vách phòng, ngăn cách với căn phòng phía trước, hình thành nên 1 căn phòng bí mật, đưa Mã Thừa cùng Diệp Thiếu Dương vào bên trong.

“Bọn họ nếu biết có Mã công tử ở đây, lúc nói chuyện sẽ không tự nhiên, ở trong này có bình phong che lại, tí nữa đèn bật lên, các người có thể nhìn ra bên ngoài, nhưng bên ngoài sẽ không có nhìn thấy gì ở bên trong này, hai vị có thể 1 bên uống trà, nghe bọn họ nói chuyện phiếm.”

Mã Thừa gật gật đầu, đối với an bài này cảm thấy rất vừa lòng.

Lúc này, Trang Vũ Ninh vừa ở trong Thạch thành tham gia xong cuộc họp mặt, vì trận chung kết nửa tháng sau làm chuẩn bị, không đến ​một ​giờ thì kết thúc, được fan hâm mộ hộ tống ra xe, vào xe ô tô của mình, thì có người ngồi đó, hắn là người đại diện cũng là trợ thủ lái xe cho nàng “Trưa hôm nay, có nhi tử của nhà tài trợ chính mời cô ăn cơm, có đi hay không?”

lái xe hỏi.

“Không đi”

Trang Vũ Ninh nói từ chối.

Lái xe không có nói gì nữa.

Khi đi tới cổng, Trang Vũ Ninh nói với lái xe “Ngươi xuống xe đi, ta muốn chính mình tự lái xe về.”

Lái xe buồn bự nhìn nàng “Ta đưa cô trở về được mà.”

Trang Vũ Ninh “không được, vì chuyện kia, nên ta cũng không muốn đi cùng với ai, tránh liên lụy đến họ”

Lái xe mơ hồ biết là chuyện gì, cũng không có hỏi nhiều, đem xem tấp vào lề dừng lại, xuống xe dặn nàng vài câu, sau đó bỏ đi.

Trang Vũ Ninh lúc đang lái xe, thì di động vang lên, cầm lên xem qua, thì thấy ngơ ngẩn cả người, là Kiều Lệ Na gọi! Từ sau khi biết là nàng ở sau lưng hại mình, Trang Vũ Ninh cũng không có cùng nàng liên hệ, chính mình còn đang hận nàng thấu xương, nên không để ý đến nàng, vì thế không có nghe điện thoại Tiếng chuông vẫn vang lên không dứt, tắt rồi lại vang lên, Trang Vũ Ninh không bắt máy, nó vẫn liên tiếp vang lên.

Chẳng lẽ có chuyện gì gấp tìm mình? Trang Vũ Ninh giảm tốc độ xe, nghe điện thoại, lãnh đạm “Uy”

một tiếng.

Bên kia trầm mặc một lúc, sau đó truyền đến âm thanh tiếng khóc.

“Vũ vũ ….”

là âm thanh của Kiều lệ na “ta thực xin lỗi ngươi.”

Trang Vũ Ninh ngẩn ra, bản năng nghĩ đến chuyện kia, trong lúc nhất thời không biết mở miệng như thế nào.

“Ta bị người mê hoặc, làm chuyện có lỗi với ngươi, ta cũng không có nghĩ lại làm chuyện như vậy, ô ô ….., Chính ta cũng chỉ sợ không xong rồi, ngươi đến nhà ta đi, ta sẽ đem hết thảy chuyện xảy ra nói với ngươi….”

Trang Vũ Ninh lập tức dừng xe, ngừng ở ven đường, nói với di động “Ngươi nói là chuyện tiểu quỷ?”

“Đúng vậy, Vũ vũ, ngươi mau tới đây, ta cảm giác được có đồ vật gì ở đây, ta tùy thời sẽ chết, ô ô, ta chỉ nghĩ sẽ nói cho ngươi hết mọi chân tướng…..”

“Được rồi, ta đến đây.”

tắt di động, khởi động ô tô, nhưng trong lòng tự nhiên cả kinh, nghĩ đến lời nói của Kiều lệ na trong điện thoại “đồ vật kia”

, là tiểu quỷ sao? Trong lòng lập tức sợ hãi, liền nhanh chóng gọi cho Diệp Thiếu Dương, nhưng bên kia tắt máy! Lúc này mới nhớ, Diệp Thiếu Dương đã có nói qua, hôm nay hắn dịch dung để đi gặp Hồ Uy, không thể dùng thân phận thật để nghe điện thoại, sợ tiếng điện thoại vang lên mà không nghe máy thì sẽ cho Hồ Uy hoài nghi, nên tắt luôn di động.

Trang Vũ Ninh trở nên do dự, ngữ khí của Kiều lệ na trong điện thoại rất gấp, sợ là tình huống thật sự khẩn cấp, Diệp Thiếu Dương lại không biết khi nào mới xong, cắn răng, lái xe đi về phía nhà của Kiều lệ na.

Trong lúc chờ đèn đỏ, nàng nhắn tin cho Diệp Thiếu Dương, thông báo việc gì mình đi đến nhà của Kiều lệ na, bao gồm cả địa chỉ.

Kiều lệ na cũng là người ở bên ngoài, nhưng có ​một ​bạn trai giàu có, ở Thạch thành mua cho ​một ​cái biệt thự, hai người ở bên nhau.

Sau đó hắn lại đi ra nước ngoài, nên chỉ có mình Kiều lệ na ở cùng với ​một ​bảo mẫu.

Trang Vũ Ninh lái xe đến dưới nhà Kiều lệ na, gõ cửa ​một ​lúc không thấy ai ra mở cửa, thấy cửa chỉ khép hờ, liền đẩy cửa đi vào.

“Lệ na, có ở nhà không?”

Trang Vũ Ninh kêu mấy lần nhưng không có ai lên tiếng, vì thế mở điện thoại gọi nàng ấy, thì nghe bên trong ​một ​căn phòng vang lên tiếng di động, Trang Vũ Ninh do dự một chút, rồi cũng đi vào.

Phòng khách, cửa sổ lớn đã bị bức màn che lại, trong phòng tối tăm, Trang Vũ Ninh đi vào, cảm giác được ​một ​âm thanh âm lãnh, trong lòng hiện lên ​một ​cảm giác khẩn trương, “Lệ na?”

Trang Vũ Ninh một bên kêu tên nàng, một bên đi vòng bên trong.

Đột nhiên như có cảm giác thứ 6, cảm thấy như có người nhìn trộm sau lưng mình, quay đầu lại nhìn thì thấy một nữ nhân mặc ​một ​cái áo choàng dài đang đứng ở phía sau, thiết chút nữa là hét lên.

Nhìn kỹ, thì ra là bảo mẫu dì Mai của nhà Kiều lệ na, làm ở đây đã lâu.

Trang Vũ Ninh cùng nàng cũng quen thuộc, dì Mai ngày thường rất nhiệt tình, nhìn thấy nàng đều chào hỏi, nói chuyện một ​hồi, nhưng hôm nay rất khác thường, cũng không thấy nàng nói gì, chỉ đứng ôm cây chổi lau nhà, đứng ở đó không có nhúc nhích.

“dì Mai, người làm ta sợ muốn chết!”

Trang Vũ Ninh vỗ ngực, thấy dì Mai cũng không có phản ứng gì, có chút kinh ngạc, đi lên nhìn thoáng qua, sắc mặt của nàng trắng bệch, biểu tình dại ra, hai con mắt cứ nhìn mặt đất, làm như không có thấy nàng vậy.

“Dì Mai, ngươi làm sao vật, bị bệnh à? Uy…..”

Dì Mai lúc này mới ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt nhìn nàng, âm thanh suy yếu vô lực nói “Ta có chút không thoải mái, cũng không biết bị sao…..”

“Đợi lát nữa đi xuống, ta mang người đi khám bác sĩ, ta đi tìm lệ na trước đã, nàng ở trên lầu sao?”

Chương 361: Thế giới của tiểu quỷ.

(*): Sống dưỡng tiểu quỷ: là nuôi tiểu quỷ bằng những thức ăn đã nấu, cùng hương nến..

còn Huyết dưỡng là nuôi bằng thịt sống, cùng máu huyết các loài động vật Không chờ dì Mai trả lời, trên lầu vang lên âm thanh mỏi mệt của Kiều lệ na “Vũ vũ sao, ngươi lên đây.”

Trang Vũ Ninh nhìn dì Mai cười cười, rồi đi lên lầu.

Dì Mai nhìn theo nàng đi lên lầu, sau đó tiếp tục nhìn xuống đất, dùng cây lau nhà ở mặt đất chà qua.

Trong phòng quá tối, nên Trang Vũ Ninh không có chú ý tới, ở dưới chân dì Mai có ​một ​bãi máu sền sệt, bị cây lau nhà cọ qua, trên mặt đất quét qua quét lại.

Kiều lệ na ở trong phòng ngủ của mình, lẳng lặng ngồi trên gường, trong phòng còn tối hơn ở bên ngoài, mùi mốc bốc lên khắp nơi.

“Ban ngày sao để phòng tối như vậy làm gì.”

Trang Vũ Ninh buồn bực nói, đem bức màn kéo ra ​một ​ít, quay đầu nhìn lại, thấy vành mắt Kiều lệ na cơ hồ biến thành màu đen, biểu tình rất tiều tụy, giống như thật lâu chưa có ngủ qua.

Trang Vũ Ninh kéo ​một ​cái ghế, rồi ngồi đối diện với nàng.

Kiều lệ na bình tĩnh nhìn nàng, nước mắt đột nhiên chảy ra, nức nở “Vũ vũ, ta thật xin lỗi ngươi, ta ….

là ta hại ngươi.”

Trang Vũ Ninh hít sâu một hơi, dùng âm thanh bình tĩnh “Ngươi nói sự việc thi du cao, với mộc phù tiểu nhân?”

Kiều lệ na ngơ ngẩn, ngập ngừng hỏi “ngươi đã biết hết rồi?”

Trang Vũ Ninh gật gật đầu, đôi mắt ướt đi “Ta thật thương tâm, ngươi lại làm vậy với ta, lúc biết chân tướng sự việc, mấy ngày đều không có ngủ ngon, bất quá …..

Nếu ngươi đã chủ động nói ra, chắc ngươi cũng có nỗi khổ tâm, ta cho ngươi cơ hội giải thích.”

Kiều lệ na thở dài, lắc đầu “Ta không có cầu xin ngươi tha thứ, nhưng ta muốn đem chuyện này nói rõ ràng ra, ta không muốn thấy ngươi chết đi, ngươi nghe ta nói từ đầu ……”

Trong lúc này, ở lầu hai của tiệm thuốc, các cửa sổ đều đóng kín, trong phòng chỉ còn mấy cái bóng đèn chiếu sáng.

Ở trong gian phòng ngoài bức bình phong, có năm nam ​một ​nữ, là sáu người, ngồi ở trên sô pha bằng gỗ, đang nói chuyện phiếm.

Diệp Thiếu Dương cùng Mã thừa ngồi ở bên trong phòng được che lại, một bên uống trà, một bên nghe bọn họ nói chuyện.

“Những người này, ngươi có biết không?”

Diệp Thiếu Dương thấp giọng hỏi, Mã Thừa “ Có mấy người đã gặp qua, đều là những người trung lưu, thượng lưu ở thạch thành.”

Lúc đầu mấy người nói một ít chuyện về đề tài cổ phiếu này nọ, một lúc sau, Hồ Uy từ dưới lầu đi lên, vì bọn họ mà thêm nước trà, rồi đi qua một bên ngồi xuống, lúc này mấy người mới nói tới chuyện Cổ mạn đồng.

Một người đàn ông, lấy từ trong ba lô ra ​một ​con Cổ mạn đồng đặt ở bên người, vỗ vỗ nhẹ lên đầu nó “Hồng quả, xuất hiện đi.”

Cổ mạn đồng lay động, chỉ trong chốc lát, ​một ​cái thân ảnh hư ảo từ trong miệng Cổ mạn đồng chui ra, rơi xuống trên đất, biến thành một nữ hài tử bốn năm tuổi, như một thiên sứ quay đầu nhìn chủ nhân của mình.

“Ngươi là Hồng quả, gần đây nhìn sắc mặt thật không tồi.”

một nữ nhân nhìn qua như đã 40 tuổi nói “Gần đây cho nàng ăn gì vậy?”

“Trừ những thứ kia, mỗi ngày còn cho thêm ​một ​cái đường hồ lô, ha ha, nang thích ăn thứ này.”

Diệp Thiếu Dương cùng Mã Thừa kinh ngạc nhìn đối phương, Tiểu quỷ, còn thích ăn đường hồ lô? Tiếp theo tên béo ngồi cạnh nữ nhân kia cũng đem Cổ mạn đồng của mình ra “Xuất hiện đi!”

Một làn khói nhẹ rơi trên đất, hóa thành ​một ​tiểu nam hài mập mạp giống như hắn, lười biếng ngồi trên mặt đất.

“Còn của nhà ta, chỉ ăn đầu heo, lỗ tai heo, cái gì cũng ăn rất nhiều, còn không có uống nước chỉ thích uống bia.”

Ăn đầu heo uống bia ….

tiểu quỷ, nếu không phải chính tai nghe thấy, Diệp Thiếu Dương căn bản là không tin được, hắn tuy là thiên sư đạo môn, nhưng đối với chi tiết dưỡng quỷ, cũng không biết chút gì, thật là mở mang kiến thức.

Lúc này có ​một ​âm thanh bén nhọn của ​một ​nữ hài, từ sau lưng nữ nhân kia vang lên “Lấy cái tay dơ bẩn của ngươi ra!”

một ​tên cao lớn bên cạnh xấu hổ hướng bên cạnh xê ra, ​một ​cái tiểu cô nương nhỏ từ trong ba lô của nữ nhân nhảy ra, hầm hừ quát nam nhân kia “Không cho chạm vào mụ mụ ta.”

Nữ tử liếc nam nhân kia một cái “Ta biết ngươi ngôi cạnh ta là có ý tốt mà, dám động tay động chân”

Tên kia ngượng ngùng cười nói “Ta chỉ là thử xem nữ nhi của ngươi có hay không xuất hiện bảo vệ ngươi.”

Nữ tử hừ một tiếng, “nó à, ta nuôi nó không phải vì cầu tài cầu may, chỉ là khi đi làm sinh ý không để cho mấy tên nam nhân thúi chiếm tiện nghi.

Cái tên mập mạp nói “Nhi từ này của ta đừng nhìn như cộc lốc ngây ngốc, từ khi có hắn, công ty của ta liền rất tốt, những tiền nợ đều được thu hồi hết, ha ha.”

Vài người bắt đầu khoe ra tiểu quỷ của mình, như thế nào mang đến tài vận, vận may.

Diệp Thiếu Dương cùng Mã Thừa nghe được kinh hãi không thôi.

Mấy con tiểu quỷ rời khỏi Cổ mạn đồng, ở trong phòng chơi đùa, cứ như vậy nhìn qua, cũng không khác gì các tiểu hài tử bình thường, ngây thơ hồn nhiên, tràn ngập tính trẻ con.

Qua nửa giờ, vài người đứng lên thu lại tiểu quỷ về Cổ mạn đồng, sau đó cáo từ với Hồ Uy, lục tục xuống lầu.

Hồ Uy mang tứ bảo pháp sư, đi vào trong gian phòng của Diệp Thiếu Dương hai người, nhìn họ cười cười “tụ hội như vậy nửa tháng ​một ​lần, có ta ở đây họ có thể yên tâm, thảo luận các vấn đề về cách nuôi tiểu quỷ cùng tâm đắc, không sợ bị tiết lộ ra ngoài.”

Mã Thừa thở ra một hơi “Thật không nghĩ tới, có nhiều người quen nuôi tiểu quỷ như vậy, còn có cách quy luật tâm đắc như thế, cảm giác như là ở ​một ​thế giới khác.”

Nghĩ nghĩ “Bất quá, bọn họ nói tài vận cùng mấy thứ khác, thật sự có quan hệ đến dưỡng tiểu quỷ?”

“Sống dưỡng tiểu quỷ(*), nó ảnh hưởng đến số mạng của chủ nhân, cũng giống như thuật phong thủy, liền giống như một loại tác dụng lên tâm lý, bất quá khi ở lâu cùng với tiểu quỷ, thì họ đem tiểu quỷ là nơi để họ dựa vào, thậm chí coi như hài tử của chính mình, tiểu quỷ có thể mang đến cho họ bao nhiêu chỗ tốt, còn tùy thuộc vào họ”

Hắn duỗi tay chỉ Cổ mạn đồng của Mã Thừa “Tiểu quỷ của công tử, tương lai cũng sẽ giống chúng nó, đều hoạt bát đáng yêu, có cái tính cách như thế nào, thì đều do công tử bồi dưỡng ra.”

Mã Thưa nhíu mày “Trước khi tiến vào Cổ mạn đồng, nó chịu rất nhiều thống khổ có sao không?”

Hồ Uy nói “Chúng nó thích được tự do sinh hoạt, cũng không muốn bị người trói buộc, bất quá một khi nuôi dưỡng lâu, chúng nó sẽ cảm giác được thế này cũng tốt: có người cung cấp nuôi dưỡng, còn có thể tùy thời tu luyện, còn có linh thân để tránh né nguy hiểm, các tiểu quỷ đều thật thích cái cuộc sống này, hãy tin tưởng ta.”

Mã Thừa, bàn tay vuốt ve cái đầu bóng loáng của Cổ mạn đồng “Cái lễ vật này ta rất thích, cảm ơn ngươi.

Bất quá ta còn tưởng có thể lấy được phương tâm của cô nương khác.”

Chương 362: Trốn khỏi biệt thự (1)

Hồ Uy nói “Chuyện này không phải Cổ mạn đồng có thể giải quyết ”

Mã thừa “Hồ tiên sinh đạo thuật cao minh, trừ bỏ phương diện bồi dưỡng tiểu quỷ, hẳn là có không ít pháp thuật, thứ cho ta nói thẳng, ngươi giúp ta làm, sau khi thành công, ta cho ngươi sáu trăm vạn.”

Vừa nói ra, Hồ Uy cùng Tứ bảo pháp sư liền kinh ngạc, Diệp Thiếu Dương cũng có chút giật mình, trộm nhìn Mã Thừa, thầm nghĩ không lẽ tên này từ diễn làm thật luôn? Hồ Uy liếm liếm môi “Mã công tử thật là thích Chu tiểu thư?”

Mã Thừa nhún vai “Sáu trăm vạn, cũng chỉ có thể mua 1 chiếc xe thể thao, nếu có thể dùng nó để đổi một cái lão bà ta thích, chả lẽ ngươi cảm thấy không đáng giá?”

Hồ Uy gật gật đầu, cười nói “Sáu trăm vạn đối với Mã công tử chỉ là ​một ​chiếc xe thể thao, đối với ta là ​một ​khoản tiền lớn, ta rất động tâm, thẳng thắn mà nói, biện pháp thì có, nếu đối phương là người bình thường thì ta liền nhận, nhưng là Chu tiểu thư….

Mã công tử, nếu lỡ như sự việc bị tiết lộ ra ngoài, lúc đó Chu gia mà tức giận, Thạch thành này cũng không ai có thể giúp ta,Cho dù Mã công tử đến lúc đó cũng không dám nói gì.”

Mã Thừa nhìn Tứ bảo pháp sư cùng Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua rồi nói “Những người này là người ngoài?”

Hồ Uy nhìn Tứ bảo pháp sư “Đây là sư đệ của ta, tuyệt đối không vấn đề”

Mã Thừa nói “Chuyện này không có khả năng nào ta lại đi nói ra, hiện trường không có ai là người ngoài, ngươi còn lo lắng cái gì?”

Hồ Uy do dự mãi, hít sâu ​một ​hơi “Sinh ý này, ta nhận!”

“Thống khoái!”

Mã Thừa chụp tay lại, trong mắt hiện vẻ kinh hỉ, sau đó hỏi “Làm như thế nào?”

“Tạm thời không nói rõ được, xin Mã công tử cung cấp cho ta sinh thần bát tự của Chu tiểu thư, tốt nhất mang cho ta ​một ​sợi tóc.”

Mã Thừa gật gật đầu, “Ta sẽ về tìm cho ngươi, đúng rồi, ngươi có hay không phải gây ra tổn thương nàng? ta muốn nàng còn hoàn hảo làm lão bà cho ta, không muốn bất cứ địa phương nào chịu tổn thương”

Hồ Uy xòe tay nói “Yên tâm, cho dù công tử bảo ta tổn thương nàng ta cũng không có lá gan ấy, ta cũng sẽ không tiếp cận nàng ấy, đến lúc đó đưa công tử ​một ​đồ vật, công tử tự làm lấy.”

Mã Thừa lúc này mới yên lòng, nói vài câu, rồi cầm Cổ mạn đồng, mang Diệp Thiếu Dương cáo từ rời đi.

Chờ bọn hắn rời đi ​một ​lúc, Tứ bảo pháp sư tiến đến bên Hồ Uy thấp giọng hỏi “Sư huynh ngươi thật muốn làm sinh ý này?”

Hồ Uy trầm ngâm gật đầu.

“Tiền này cũng không dễ cầm”

Tứ bảo pháp sư nói “Trên đời này không có bức tường nào không lọt, vạn nhất Chu gia biết được chân tướng, đến lúc đó Mã Thừa cũng không bảo vệ được chúng ta, chúng ta không thể nào tồn tại được ở Thạch thành ”

Hồ Uy giảo hoạt cười “Làm cái sinh ý này xong, chúng ta cũng không cần ở Thạch thành này nữa, lúc đó nếu không ở trong nước được thì đi ra nước ngoài, có tiền đi đâu mà không được.”

“Tiền này không đổi thành hoàng kim cấp cho Bạch công tử à…..”

“Không cần, số lượng hoàng kim cũng đã đủ, chúng ta làm sinh ý này là vì tương lai của mình.”

Nói xong, Hồ Uy nhìn Tứ bảo pháp sư, “Ta bảo ngươi đi điều tra, như thế nào rồi?”

Tứ bảo pháp sư gật gật đầu “Ta đi gặp lão Quách, từ đó moi ra tin tức, tên này họ Dương đúng là 1 tên ngoại môn đệ tử của Mao sơn, lão Quách cũng không quá quen thuộc với hắn, nhưng biết hắn vì có phẩm hạnh không tốt vi phạm môn quy nên bị trục xuất khỏi sư môn, sau đó không có gặp qua, nên không biết vì sao hắn theo bên Mã Thừa.”

Hồ Uy hừ một tiếng “Phẩm hạnh không tốt, tự nhiên là vì tiền, bán mạng cho Mã Thừa, Nếu hắn đã bị trục xuất khỏi sư môn, Diệp Thiếu Dương khẳng định sẽ không quen hắn, người này, có thể yên tâm.”

Tứ bảo pháp sư nói “nghe nói Diệp Thiếu Dương gần đây chỉ ở tại biệt thự, tám phần là đang đợi người hỗ trợ, vạn nhất Thanh Vân Tử xuống núi….”

“Để hắn chờ đi, chúng ta phải nhanh chóng hành động, chỉ cần nguyên thần của Bạch công tử quy vị, chúng ta có thể lập tức đối phó với Diệp Thiếu Dương, đến lúc đó ngươi dẫn hắn đến nơi đó…..”

Mã thừa lần thứ hai đem ô tô chạy đến cây cầu lúc trước.chờ Diệp Thiếu Dương thay đổi trang phục, cầm lên Cổ mạn đồng, cảm khái nói “Tiểu quỷ này sau khi thông linh, thật có thể hộ thân?”

“Ngươi có phải tính đem nó nuôi dưỡng đúng không?”

Diệp Thiếu Dương đem tấm mặt nạ da người cẩn thận lột xuống bỏ vào trong bình sứ, “Ngươi đã quên lúc trước tiểu quỷ tiến vào cổ mạn đồng, trải qua đau khổ như thế nào à.”

Mã Thừa giật mình nói “Ta lúc nãy xem bọn tiểu quỷ khi đều rất vui vè mà, không có chút nào là không tình nguyện.”

Diệp Thiếu Dương thở dài “Hồ Uy nói cũng không có sai, một khi tiểu quỷ quen với sinh hoạt được người cung cấp nuôi dưỡng, hơn nữa lại có Cổ mạn đồng ẩn thân, sau đó cùng chủ nhân lại có cảm tình, xác thật là chúng không có ý nghĩ rời đi, nhưng ngươi phải biết rằng, chuyện này vốn dĩ là không tốt, đặc biệt tiểu quỷ này có tu vi, nên phải trải qua nỗi đau tẩy linh, ta khuyên ngươi không nên chủ ý gì với nó.”

Mã Thừa than thở “Đã biết.”

“Còn có,”

Diệp Thiếu Dương nhìn hắn “Biểu hiện lúc nãy của ngươi … ta nhìn thế nào cũng thấy rất thật? Ngươi có hay không muốn Hồ Uy dùng tà thuật để được tiểu Như?”

“Ta mà là loại người này sao?”

Mã Thừa trợn mắt “Lại nói có ngươi ở đây, cho dù là tà thuật gì cũng không có thi triển được phải không.”

Diệp Thiếu Dương nhìn hắn cười “Đây mới là lời nói thật, cho nên đến tưởng tượng ngươi cũng đừng có nghĩ nữa.”

“Đùng rồi hắn bảo ta tìm sinh thần bát tự cùng tóc của tiểu Như, làm sao đây?”

Diệp Thiếu Dương nói ”

Chuyện này mà cũng hỏi, tất nhiên cho hắn thứ giả.“ Mã Thừa chần chờ hỏi “Nếu ta tùy tiện tìm tóc cho hắn, có thể hay không làm cho người này thích ta?”

Diệp Thiếu Dương lắc đầu “Ngươi nghĩ quá nhiều rồi, sinh thần bát tự cùng với tóc của ​một ​người mới được, hơn nữa còn dùng pháp dược lên người nọ nữa, cho nên có khả năng nào.”

Đổi xong quần áo, Diệp Thiếu Dương cầm điện thoại mở ra, thấy tin nhắn của Trang Vũ Ninh, mở ra xem, trong lòng lập tức mơ hồ có dự cảm không tốt, vội vàng mở cửa xe, nói “Ta có việc gấp, sẽ liên hệ sau, bên ngươi có tình huống gì thì báo cho ta”

Kiều lệ na là đồng bọn của Hồ Uy, chính mình ngồi xe của Mã Thừa tới, có khả năng bị bắt gặp, “Thế còn Cổ mạn đồng này thì sao?”

Mã thừa mở cửa xe hỏi.

“Ngươi cứ nuôi nó trước đi, đừng để cho Hồ Uy nhìn ra sơ hở!”

Diệp Thiếu Dương chạy nhanh ra đường đi, đợi ​một ​lát thì thấy taxi.

Diệp Thiếu Dương vội vàng lên xe, nói địa điểm cho tài xế, sau đó gọi điện cho Trang Vũ Ninh.

Lúc này, Trang Vũ Ninh cũng vừa nghe Kiều lệ na nói xong mọi việc xảy ra, vì thế không có nói nhiều với Diệp Thiếu Dương, chỉ bảo hắn chạy nhanh tới đây.

Tắt cuộc gọi, Trang Vũ Ninh nhìn Kiều lệ na, thở dài “Cho nên, ngươi bị hắn mê hoặc, muốn đối phó ta phải không?”

Chương 363: Trốn khỏi biệt thự (2)

Kiều lệ na lắc lắc đầu, nước mắt cứ rơi nhìn nàng “Ta chịu sư mê hoặc của hắn, sau này tỉnh táo lại, ta thật sự hối hận, nhưng ta lại không dám nói cho ngươi chân tướng ….

chỉ có thể càng lún càng sâu, ta cứ tưởng do mình có ý nghĩ xấu xa nên có có thể bị người ta lợi dụng, cho nên ta cảm thấy không có mặt mũi nào nhìn ngươi nữa.”

Trang Vũ Ninh “Nghe ngươi chủ động nói cho ta biết chân tướng, ta rất vui mừng, hơn nữa có Thiếu Dương ca hỗ trợ, hiện tại sẽ có không có đâu, ngươi cũng sẽ không bị hắn hại đến, cho nên ngươi cũng không cần quá sợ hãi.”

Kiều lệ na lau nước mắt nhìn nàng, sợ hãi lắc đầu “Vô dụng thôi, tên Hồ Uy phi thường lợi hại, không ai có thể đấu với hắn, ngươi nên đi nhanh đi, rời khỏi Thạch thành, chỉ có như vậy mới có thể…..”

Trang Vũ Ninh lắc lắc đầu cười “Không đâu, Thiếu Dương ca mới là pháp sư lợi hại nhất, ta tin tưởng hắn, tuyệt đối mạnh hơn Hồ Uy kia nhiều, đợi lát hắn đến, ta mang ngươi đi gặp qua là biết.”

Đột nhiên nhớ tới “Đúng rồi, sao trước đây ngươi không dám nói với ta chân tướng, vì sao hôm nay lại nói?”

Nhắc tới vấn đề này, Kiều lệ na lập tức khẩn trương lên,“Mấy ngày gần đây, ta cảm giác được có thứ gì đi theo mình, ta có dự cảm mình sẽ không sống được lâu, hẳn có đồ vật gì muốn giết ta, cho nên muốn đem chân tướng nói với ngươi, như vậy cho dù là ta có chết, cũng có thể buông bỏ được….”

Vừa nghe nàng ấy nói như vậy, Trang Vũ Ninh cũng có cảm giác trong phòng tràn nhập ​một ​cổ hơi thở quỷ dị, nhíu mày “Không cần nói bừa, ngươi cùng ta rời đi, chúng ta ra bên ngoài đợi Thiếu Dương ca, hết thảy sẽ không có việc gì.”

Kiều lệ na gật gật đầu, đứng lên, hai người cùng bước ra khỏi phòng.

Phòng khách tối đem như mực, Trang Vũ Ninh lấy ra di động, bật đèn của nó lên, chiếu sáng xuống lầu, cùng Kiều lệ na đi xuống.

Khi đang xuống lầu, thì trong lòng cảm thấy được áp lực càng thêm mãnh liệt, Trang Vũ Ninh cảm thấy thật khẩn trương, bước nhanh đi xuống, tới lầu một, cảm giác càng thêm mãnh liệt, Trang Vũ Ninh trong lòng hoảng loạn lên, dẫn Kiều lệ na đi nhanh về cửa phòng, đột nhiên dưới chân trượt ​một ​chút, thiếu chút nữa là té ngã, ánh mắt nhìn quanh, trong hình ảnh đột nhiên lóe lên là dì Mai đứng cách đó không xa.

Dì Mai cúi đầu, đầu tóc rối tung ở trước mặt, đôi tay cầm chổi lau nhà, đứng quét nhẹ nhàng mặt đát.

Nàng thế nào từ nãy vẫn ở đây quét nhà? “Các ngươi ….

đi à?”

Dì Mai sâu kín nói.

Trang Vũ Ninh gật gật đầu “Chúng ta phải đi, dì Mai ngươi đi theo cùng chúng ta luôn đi”

Một bên nói, một bên dùng đèn pin chiếu xuống xem vì cái gì mà lúc nãy mình trượt chân, kết quả, thấy là một ​vũng chất lỏng màu đỏ dính dính.

Trong lòng đột nhiên run lên, là máu? Theo ánh sáng của đèn di động, thấy chất lỏng còn đang chảy, vì thế chiếu theo nguồn máu, thì thấy cây lau nhà của dì Mai ở trong vũng máu mà kéo qua kéo lại, còn có nhiều máu tươi từ trên cây côn lau nhà chảy xuống dưới.

Trang Vũ Ninh đem ánh mắt nhìn lên trên, lúc này mới phát hiện toàn thân dì Mai đều chảy máu,lúc trước tối quá còn tưởng mặc đồ màu hồng…..

Máu tươi, là từ trên đầu chảy xuống mái tóc dài của nàng, không ngừng nhỏ nhỏ xuống, Trang Vũ Ninh còn đang nhìn, thì dì Mai, vươn bàn tay đem tóc dài vén lên, phía dưới là một khuôn mặt thất khiếu chảy máu.

Dì Mai mở ra cái miệng đầm đìa máu tươi, nhẹ nhàng cười “Sàn nhà vẫn luôn lau mà không sạch sẽ, các ngươi nói xem vì sao vậy?”

“A———”

Hai nữ sinh cùng nhau hét lên, xoay người chạy như bay lên lầu, vừa tới lầu hai, Trang Vũ Ninh quay đầu nhìn thoáng qua, dì Mai cả người dán lên mặt đất, giống như một con thằn lằn tinh, lay động bò lên thang lầu, nhìn về các nàng cười quái dị.

Lúc này không thể dùng từ khủng bố để hình dung nữa, Trang Vũ Ninh cảm thấy cơ thể nao nao, dạ dày như muốn tràn lên cảm giác nôn mửa, nhưng bản năng cầu sinh mãnh liệt giúp nàng chạy đến lầu hai, quay lại nhìn thoáng qua Kiều lệ na đang chạy theo.

“Có cách nào đi ra ngoài nữa không?”

Trang Vũ Ninh run giọng hỏi.

“Cửa sổ gác mái, đi ra ngoài sân thượng, bên tường ngoài có thang lầu đi xuống!”

Kiều lệ na nói xong, chạy nhanh lên thang lầu ba, Trang Vũ Ninh cũng chạy theo kịp, lên lầu ba, Trang Vũ Ninh trong lòng nói đi nói lại ​một ​câu: Thiếu Dương ca, mau tới, mau tới đi….

Tín niệm này đã chống đỡ nàng chạy trốn.

Lúc này, taxi chở Diệp Thiếu Dương đã đến cửa tiểu khu, Diệp Thiếu Dương đưa tiền cho tài xế, còn đang định tìm “nhà số 7”

ở chỗ nào của tiểu khu.

“Trời đầy mây!”

tài xế ​một ​bên thối tiền lại nói.

“Ngươi xem có kìa quái không, bên trong kia có mảnh mây đen y như đang treo lên mái nhà ở cuối cùng.”

Diệp Thiếu Dương ngẩn đầu nhìn, trong lòng lập tức trầm xuống: đây đâu phải là mây đen gì, là âm khí nồng đậm! Đã xảy ra chuyện! trong đầu lập tức hiện lên cái ý niệm này, Diệp Thiếu Dương tiền lẻ cũng không cần lấy, đẩy cửa xe, hướng về ngôi nhà đó chạy như bay….

Trên gác mái lầu ba, chỉ có hai cái phòng nhỏ, Kiều lệ na đẩy ra một cái cửa phòng, đem Trang Vũ Ninh đi vào trước, sau đó đóng cửa lại, ngoài thang lầu không ngừng truyền đến âm thanh cười quái dị “khanh khách”

của dì Mai, càng ngày càng gần.

Loại cảm giác này, giống như chở đợi Tử thần đến gần, Trang Vũ Ninh cả người cơ hồ nhũn ra, trong lòng nghĩ lung tung, quỷ có thể đi xuyên tường? “Còn thất thần làm gì, mở cửa sổ đi ra ngoài đi?”

Kiều lệ na một bên tìm đồ vật để chặn cửa, một bên quay đầu quát.

Trang Vũ Ninh phục hồi lại tinh thần, đi về phía cửa sổ, kéo mạnh bức màn ra, ngay lập tức có một cổ nồng nặc máu tươi từ phía trên truyền xuống, nhịn không được ngẩng đầu liếc mắt nhìn, là một nữ tử tóc dài, hai chân ở trên không, treo ở cửa sổ phía trên, trên cổ quấn lấy ​một ​bức màn mỏng.

Dĩ nhiên là ​một ​khối thi thể! Trang Vũ Ninh sợ tới mức lui về sau hai bước, nhìn kỹ lại, thi thể có bộ dáng gầy yếu, tóc rất dài, bởi vì đưa lưng về phía mình, nên không có thấy mặt, nhưng Trang Vũ Ninh đoán, cái thi thể này có thể là của dì Mai, nàng đã sớm chết rồi, bên ngoài là quỷ hồn của nàng….

Kiều lệ na quay đầu lại cũng nhìn thấy thi thể này, lập tức ngây người, lúc này, tiếng cười khủng bố đã đi đến bên ngoài cửa, nhưng đột nhiên lại im bặt.

Trong nhất thời, mọi tiếng động đều biến mất, Kiều lệ na là người đầu tiên phục hồi lại tinh thần, hướng Trang Vũ Ninh quát “Đừng đứng đó nữa, mau mở cửa sổ đi ra bên ngoài!”

Trang Vũ Ninh vội vàng đẩy cửa sổ ra, cổ thi thể kia đang treo bên cạnh mình, cho nàng ​một ​loại cảm giác khủng bố, nhịn không được liếc mắt nhìn thi thể.

Cửa sổ được đẩy ra, một trận gió thổi tới, thi thể rung động 1 chút, khuôn mặt hiện lên trong mắt của Trang Vũ Ninh, vốn dĩ Trang Vũ Ninh đã bò lên cửa sổ, đang định đi ra ngoài, nhìn thấy khuôn mặt thi thể, trong nháy mắt cả người nàng ngây dại, cả người không thể khống chế được run rẩy lên.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 12 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 19 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin