Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio
Tập 59
❮ sautiếp ❯Chương 364: Sự hy sinh cuối cùng.
Kiều lệ na chạy tới, “Làm sao vậy, mau đi ra!”
Trang Vũ Ninh phản xạ như có điều kiện nhảy ra bên ngoài sân thượng, lúc này mới phát hiện bầu trời vì cái gì mà tối như vậy, đi về phía trước vài bước, quay đầu dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Kiều lệ na, đôi tay che mặt, ngồi trên sân thượng khóc lên.
“Vũ vũ, ngươi….”
Kiều lệ na giật mình đi tới, ý đem nàng nâng dậy, nhưng đôi tay từ trong thân thể nàng ấy đi qua, cái này càng thêm xác minh được chân tướng sự tình.
Trang Vũ Ninh lảo đảo lui về sau, khóc lóc nói “Xin ngươi, đừng có chạm vào ta!”
Kiều lệ na ngơ ngẩn nhìn nang “Rốt cuộc là sao vậy?”
Trang Vũ Ninh vươn ngón tay run rẩy, chỉ về phía thi thể treo trên cửa sổ.
Kiều lệ na quay đầu nhìn theo, thi thể bị gió lay động, khuôn mặt chậm rãi hướng về phía này, trong nháy mắt nhìn thấy khuôn mặt đó, Kiều lệ na như hóa đá, đó là…mặt của mình? Trong vài giây ngắn ngủi, ký ức tử vong lập tức hiện lên trong óc.
Nàng vô cùng ưu thương thở dài một hơi.
“Nguyên lai ta …..
đã chết.”
Kiều lệ na cười thảm, ngẩn đầu nhìn Trang Vũ Ninh “Thực xin lỗi, ta đã quên, mình đã bị dì Mai giết chết, nàng là một con quỷ thi, bị con quỷ anh kia giết chết….”
Thiên định hồn phách, một khắc khi nàng biết chính mình tử vong, thì mọi chân tướng đều xuất hiện trong đầu nàng.
Trang Vũ Ninh ngẩn ra, mở to hai mắt, đột nhiên nhớ tới Diệp Thiếu Dương có nói qua với nàng cùng sự tình này, nhìn Kiều lệ na lẩm bẩm nói: “Ngươi thật sự mới biết chính mình đã chết?”
“Mặc kệ như thế nào, có thể gặp mặt nói cho ngươi chân tướng, ta rất thỏa mãn, vũ vũ, thang lầu ở phía trước, đi đi.”
“Còn ngươi….?”
“Ta là quỷ, ta cũng không biết … ta nên địa phương nào?”
Kiều lệ na buồn bã mất mát nói.
Trang Vũ Ninh trong lòng một trận chua xót, “Ngươi hãy cùng ta đi, ta mang ngươi đi tìm Thiếu Dương ca, hắn sẽ siêu độ cho ngươi!”
“Hắn là pháp sư?”
trong mắt Kiều lệ na hiện ra một tia hy vọng “Tốt quá, ta cùng đi với ngươi.”
Đúng lúc này, từ bên cửa sổ truyền đến một trận tiếng động, hai người quay đầu lại nhìn, một người mang đầy máu trên người đang từ cửa sổ bò ra đây, là dì Mai! “Khanh khách, khanh khách….”
Tốc độ của nàng cực nhanh, nhảy xuống cửa sổ, đột nhiên nhào tới hướng của Trang Vũ Ninh.
Trang Vũ Ninh xoay người chạy vài bước, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng gầm lên giận dữ, quay đầu nhìn, thấy Kiều lệ na đang dùng đôi tay ôm eo của dì Mai, ôm nó lăn trên sân thượng, nàng tuy là quỷ không có tu vi gì, nhưng có quỷ lực bản năng, cũng xem như nửa đồng loại của quỷ thi, cho nên thân thể có thể tiếp xúc đến đối phương.
“Đi mau, Vũ vũ! A———–”
Dì Mai cong lưng, cắn một ngụm lên cổ Kiều lệ na, tiếng hét thảm phát ra, một luồng chất lỏng xanh biếc theo miệng vết thương chảy ra.
Quỷ thi ghé vào trên cổ nàng mà gặm.
Nó dĩ nhiên…..
có thể ăn quỷ! “Không nên!”
Trang Vũ Ninh khóc kêu lên, quỳ rạp xuống trên sân thượng.
“Vũ vũ đi mau, ta … đã thành như vậy, có thể cứu ngươi một lần, xem như chuộc tội….”
Kiều lệ na một nửa thân hình đã bị dì Mai gặp rớt, chỉ còn lại cái đầu cùng hai tay, trở nên trong suốt hơn, cánh tay vẫn luôn bám trụ thân thể dì Mai, không cho nàng rời đi, khóe miệng mang theo nụ cười tuyệt vọng.
Trang Vũ Ninh run rẩy kéo hai chân, đi về phía chân tường sân thượng, thấy được cái cầu thang, bước xuống, quay đầu nhìn thoáng qua.
Dì Mai đang bắt đầu gặm cái đầu của Kiều lệ na, chỉ còn lại nửa khuôn mặt, đổ đầy máu quỷ màu xanh biếc, huyết tinh mà thê thảm.
Kiều lệ na đôi môi lúc đóng lúc mở, phát ra âm thanh mỏng manh “Ta vẫn luôn nghĩ sẽ vượt qua ngươi, một lần đoạt quán quân, xin ngươi, lần này nhất định phải đoạt quán quân, cũng như vì ta…..”
Lời nói còn chưa dứt, cái miệng của bị quỷ thi nuốt đi, hết thảy không còn gì.
Quỷ thi há mồm gầm lên, một chuỗi tinh phách đủ loại màu sắc bay ra từ cái miệng đầu máu của nó, bay khắp bầu trời.
Nước mắt trào ra không dứt, Trang Vũ Ninh cắn răng, chạy như bay xuống lầu, trong lòng bốc cháy lên một ý chí cầu sinh mãnh liệt, ta, nhất định phải sống sót, không thể làm để sự hy sinh của Kiều lệ na thành vô ích! Một hơi chạy xuống lầu, bổng nhiên phía trước tối sầm, một đạo bóng người màu đỏ hạ xuống, là quỷ thi dì Mai.
Tứ chi của nàng quỳ rạp trên mặt đất, nhếch môi cười khanh khách, đột nhiên chân sau vừa giẫm, nhảy dựng lên, tốc độ cực nhanh, Trang Vũ Ninh căn bản không có cơ hội tránh né, theo bản năng đưa hai tay lên chắn, trong lòng hiện lên tuyệt vọng.
thực xin lỗi Kiều lệ na, ngươi đã cứu ta một lần, nhưng ta cũng phải chết tại đây….
Trong tai nghe thấy tiếng quỷ thi đắc ý mà cười, càng ngày càng gần, sau đó lại biến thành một tiếng hét thảm.
Trang Vũ Ninh trong lòng giật mình, quỷ thi chật vật ngã xuống cách đó không xa, trong mắt lập lòe một tia hoảng loạn, nhìn về phía đối diện.
Đứng đối diện nó, cũng là ở giữa mình với nó, là thân ảnh của một người cao lớn, trong tay đang cầm một chuỗi xiềng xích sáng lên màu đen.
Diệp Thiếu Dương! Trang Vũ Ninh đang run rẩy lập tức an tĩnh lại, thở dài một cái.
Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn nàng nói “Thành thật mà đứng một bên”
Trang Vũ Ninh nghe lời gật gật đầu.
Diệp Thiếu Dương cầm câu hồn tác, đi về phía quỷ thi.
Quỷ thi từ trên mặt đất bò dậy, chậm rãi lui về phía sau.
Nói chỉ là khối quỷ thi mời hình thành không lâu, người trước mặt tản mát ra hơi thở pháp thuật cường đại, làm nàng không thể xuất ra một chút kháng cự, đột nhiên nhảy lên, bỏ chạy về phía sau.
“Hiện tại muốn chạy, chậm rồi.”
Diệp Thiếu Dương tùy tay ném ra một phen Ngũ Đế tiền, lăng không bắn ra, bốn cái đồng tiên rơi xuống đất, hình thành một cái nửa vòng tròn, ngăn cản đường lui của nó.
Quỷ thi vôi vàng xoay người lại, mới lui được một bước, lại có bốn đồng tiền ở phía sau rớt xuống, đem nó vây lại chính giữa.
“Thiên địa vô cực, càn khôn mượn pháp!”
Theo tiếng niệm chú ngữ của Diệp Thiếu Dương, tám cái đồng tiền liền bắn lên kim quang, hình thành một vòng tròn giống như hàng rào.
“A….”
Quỷ thi phát ra một tiếng kêu tuyệt vọng thảm thiết, liều mạng va chạm vào kim quang.
nhưng chỉ có quỷ lực mỏng manh, ở trong trận pháp của Diệp Thiếu Dương, giống như một con kiến đang đẩy cây mà thôi, không có tác dụng gì.
Diệp Thiếu Dương cũng không nhàn rỗi, bước nhanh đến, cầm câu hồn tác huy động lên, giống như một con linh xà, quấn quanh cổ nó, trường xuống thân trên quét qua gối, đem quỷ thi đẩy ngã, một chân đạp lên mặt nó, dùng sức kéo câu hồn tác,.
Màu đen trên xiềng xích đâm vào trên da thịt quỷ thi, chảy ra một cổ thi huyết màu đỏ sậm, dính lên câu hồn tác, lập tức bị bốc hơi đi.
Đem nó khóa chặt xong, Diệp Thiếu Dương một tay bắt xiềng xích một tay tạo thành mắt phượng, dùng sức đánh lên đỉnh đầu của quỷ thi, cả người nó run rẩy chốc lát, rồi xụi lơ.
Diệp Thiếu Dương cong lên hai ngón tay, cắm vào quỷ môn của quỷ thi, trong miệng thì thầm “Ba hồn bảy phách lập tức hiện!”
Chương 365: Nứt đầu quỷ tử
Thủ kéo trở về, đem một cái hư ảnh kéo ra ngoài, té ở một bên, trên mặt đất cổn vài vòng, ngồi xuống, lạnh rung lui trên mặt đất.
Trang Vũ nịnh từ nơi không xa liếc mắt một cái, cả kinh kêu lên: “Là Mai di! Chính là nàng hại chết Lệ Na, Thiếu Dương Ca, đừng buông tha nàng!”
Diệp Thiếu Dương cả kinh: Kiều Lệ Na chết?
Mai di Quỷ Hồn thấy diệp Thiếu Dương còn kháp thi thể của nó, cũng không có đuổi theo, bắt đầu sinh chạy trốn ý niệm trong đầu.
Diệp Thiếu Dương tà khiết nàng liếc mắt, thản nhiên nói: “Ngươi có tin hay không, ta dùng Mao Sơn Diệt Hồn thuật, khóa lại ngươi tinh phách, để cho ngươi năm kia không được Tụ Hồn, muôn đời không được siêu sinh!”
Mai di cả người run lên, quỳ trên mặt đất, ríu rít khóc lên, “Ta không dám đi, toàn bộ nghe ** sư xử lý…”
Diệp Thiếu Dương phun một ngụm khí, nói: “Vì sao hại chết kiều Lệ Na, ta đợi Sưu Hồn, một câu lời nói dối, chính là ta mới vừa CcFw kết quả.”
Mai di quỳ xuống đất không ngừng dập đầu, “Ta ta, ta là Hồ Uy phái đến Lệ Na trong nhà giả mạo bảo mẫu, sau đó đem một ít tà thuật luyện chế Pháp Khí bỏ vào, đầu độc nàng, để cho nàng nghe lệnh của Hồ Uy, đi hại vị này tỷ… Ô ô, cuối cùng khiến ta giết chết Lệ Na…”
Diệp Thiếu Dương vừa nghe, trong lòng càng là giật mình, “Tại sao phải nhường ngươi động thủ?”
Quỷ Thi không dám giấu diếm, như thực chất đáp: “Phải từ người đến đem đặc thù Pháp Khí giết chết Lệ Na, mới có thể làm cho nàng Hồn thi lưỡng không biết, không biết mình chết, lại lợi dụng nàng đối với vị này tỷ hổ thẹn, đem nàng đưa tới… Hồ Uy sợ lưu lại chứng cứ bản thân không muốn động thủ, quỷ nứt thủ lĩnh là quỷ, làm không được cái này một, chỉ có thể ta tới ra tay.”
Đến đây, cao giọng khóc lên, “** sư tha ta a, ta cũng là bị bọn họ làm cho cùng đường, mới làm ra loại sự tình này, ta oan uổng a, ** sư, Hồ Uy mới là đầu sỏ gây nên, sau khi chuyện thành công, hắn khiến quỷ đem ta cũng cho sát, luyện thành Quỷ Thi… Ô ô…”
Diệp Thiếu Dương thủ lĩnh nói: “Ngươi không sai, Hồ Uy là đầu sỏ gây nên, ta chắc chắn sẽ không tha cho hắn, thế nhưng ngươi là lợi ích cho người khi Tay Sai, thẳng đến cuối cùng còn khăng khăng một mực sát nhân, chết cũng không oan uổng.”
Đến câu nói sau cùng lúc, sát cơ tất hiện.
Quỷ Thi liên tục dập đầu cầu xin tha thứ, “** sư, ta sẽ đi Âm Ti lãnh phạt, cầu ngươi đừng giết ta, ngươi cũng không có thể giết ta a…”
“Sát quyền lực của ngươi, ta vẫn phải có.” Xong, diệp Thiếu Dương nhúng tay từ trong dây lưng lấy ra một bả số kiếm gỗ đào, Phi bắn ra, ở giữa Mai di Quỷ Môn, thật sâu đinh đi vào, Mai di thân ảnh một hư hóa thành yên, khói tan đi sau đó, chỉ để lại một ít tinh phách, Tùy Phong bay đi.
Trang Vũ nịnh từ từ phục hồi tinh thần lại, đỡ thang lầu đứng lên, muốn đi tới diệp Thiếu Dương bên người đi cầu thoải mái.
“Không nên cử động!” Diệp Thiếu Dương 1 tiếng quát lớn, “Sự tình vẫn chưa xong!”
Trang Vũ nịnh chấn động trong lòng, “Làm sao?”
Diệp Thiếu Dương rút ra Mao Sơn diệt linh đinh, hướng về phía dưới thân bộ kia bị ngoại trừ hồn phách mềm oặt thân thể nói: “Ta biết ngươi ở bên trong, còn không ra?”
Xong, giơ lên diệt linh đinh, hướng về phía Quỷ Thi đầu đâm xuống.
Quỷ Thi hai tay của đột nhiên giơ lên, nâng diệp Thiếu Dương hai tay của, sau đó gương mặt đột nhiên hở ra, đến một cái cực hạn phía sau, da thịt giống chín muồi tây qua nổ tung, một con trắng nõn đầu, từ một đống thịt nát trung chui ra ngoài, là một đứa con nít: Huyết màu đỏ con mắt, nứt ra bị hắc tuyến vá lại da đầu, dường như lỗ đen một dạng miệng.
“Là nó!” Trang Vũ nịnh hai tay che miệng, nghẹn ngào gào lên.
Nứt thủ lĩnh quỷ! Hơn nữa vừa xuất hiện phát hiện ra chân thân.
“Gào…” Nứt tóc ra 1 tiếng nghe vào giống khóc vừa giống như cười quái khiếu, trong biệt thự trống không Hắc Vân đột nhiên hạ lạc, hình thành một cái vòng xoáy màu đen, đưa bọn họ một người một quỷ bao vây vào giữa.
Nứt đầu hai mắt bỗng nhiên bắn ra hai bó huyết quang, đi tới diệp Thiếu Dương trước mặt, bỗng nhiên sụp đổ trở thành vô số xúc tua một dạng đông tây, mái chèo Thiếu Dương toàn thân bao lấy, mũi nhọn nỗ lực đâm vào miệng hắn tai mũi trung.
Diệp Thiếu Dương chà xát động hai tay, kết khởi một cái Kim Thân Pháp Ấn, chống lại ở chạm tay công kích, năm ngón tay trái khép lại, biến hóa Pháp Ấn, tay trái trong móng tay bắn ra Chu Sa, trên không trung hình thành một cái to lớn “Sắc” chữ, đem huyết sắc xúc tua chặt đứt bộ phận, không đợi lộ ra thân đi, nứt thủ lĩnh đem đôi tay vươn vào đến, bắt lại diệp Thiếu Dương vai, phóng xuất ra từng cổ một cường đại Quỷ Lực, hướng về phía diệp Thiếu Dương Thần Thức cuốn tới.
Hung Minh quỷ khí!
Diệp Thiếu Dương nhúng tay thăm dò vào đai lưng, thật nhanh mò lấy một cái bình sứ, không có thời gian mở ra, trực tiếp lấy tay bóp nát, một bồi lạnh như băng dịch thể, rơi vào trong tay, đây là gần nhất từ lão Quách nơi đó làm cho dùng ba vị Trọng Thủy, sảm tạp chắc chắn pháp thuốc phối trí thành đạo gia Khu Ma pháp thủy, vừa lúc có thể khắc chế cục diện dưới mắt.
Hai tay hợp cầm, cúc ở pháp thủy, trong miệng thì thầm: “Nước trong tìm người chiếu quang minh, Nhật Nguyệt Tinh quang tùy củng chiếu, chiếu mỗi ngày rõ ràng, chiếu địa địa linh, chiếu Thần Thần ứng với, chiếu nhân người hiển linh, thần binh nhanh như Pháp Lệnh!”
Niệm tất hai tay vỗ, đem pháp thủy dẫn tới mười ngón tay thượng, bỗng nhiên mở, bắn ra đi, giọt nước mưa đến mức, Ngân Quang bắn ra bốn phía, trạc sạch hắc khí, nứt thủ lĩnh hú lên quái dị, rút hai tay về, thân thể bắn ra, muốn rời đi.
“Lúc này muốn đi, biết ta vì sao vẫn không có ra tiền tài quay vòng? Thất tiền Truy Hồn, Quỷ Môn lấy mạng!” Diệp Thiếu Dương tay trái biến hóa Pháp Ấn, hướng địa vỗ một cái, nguyên bản làm thành một vòng tám cái đồng tiền đột nhiên bắn lên, kim quang hiện ra trung, bắn trúng nứt trên đầu người bảy đại Quỷ Huyệt cùng Quỷ Môn trung ương.
Thử 1 tiếng, bị đánh trúng mấy cái địa phương, da thịt nổ tung, phun ra một cổ quỷ huyết. Nứt thủ lĩnh rơi ầm ầm trên mặt đất thượng, mới vừa đứng lên, diệp Thiếu Dương nhào tới, trong tay Mao Sơn diệt linh đinh hàn quang lóe lên, đâm vào nó Quỷ Môn trong.
“Gào…” Từng cổ một bạch khí, từ nứt trên đầu người toát ra, thân thể mềm nhũn xuống phía dưới, cuối cùng hóa thành một bãi màu xanh biếc quỷ huyết.
Diệp Thiếu Dương thở ra một hơi dài, nhặt lên trong vũng máu tiền Ngũ đế, lấy tay giấy xoa một chút, cất xong. Sau đó vẽ ra hiện Địa Hỏa Phù, ném vào trong vũng máu, ngọn lửa màu xanh lam, đem quỷ huyết thiêu đốt sạch sẽ.
“Nó… Chết sao?” Phía sau truyền đến trang Vũ nịnh nột nột thanh âm.
“Chỉ là bị diệt giống nhau hồn phách, cái này nứt thủ lĩnh là thập Hồn may, chỉ cần linh thân bất diệt, hồn phách có thể vô hạn tái sinh, bất quá nó phải có một trận không thể tác quái.” Diệp Thiếu Dương đứng lên, Triều trang Vũ nịnh đi tới, cười cười nói, “Không có việc gì, chí ít ngày hôm nay an toàn.”
Hắn vốn muốn đi qua đở nàng dậy, kết quả trang Vũ nịnh đột nhiên đã chạy tới, một đầu đâm vào trong ngực hắn, ô ô khóc lớn lên.
“Ây… Ngươi đây là?” Diệp Thiếu Dương giang hai cánh tay, không biết để đâu cho phải.
Trang Vũ nịnh không nói gì, chỉ là khóc, đem lúc trước đoạn đáng sợ từng trải tích lũy sợ hãi, cùng đối với kiều Lệ Na hiến thân cứu mình bi thương, nhất tịnh thả ra ngoài, khóc không ngừng.
“Ta… Thật là khổ sở, có thể hay không ôm ta một cái?”
Chuyện này… Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ lắc đầu, đem hai cái tay đặt ở bả vai nàng thượng, ôm đầu vai.
Chương 366: Sự hiểu lầm của Tạ Vũ Tình
Lúc này, có một chiếc xe cảnh sát, chạy nhanh đến đây, ngừng ở cách đó không xa Diệp Thiếu Dương không cần xem cũng biết là Tạ Vũ Tình đã tới, lúc mình vừa xuống xe nhìn thấy đoàn quỷ khí, liền biết nơi đây sẽ xảy ra chuyện, vì thế gọi điện cho Tạ Vũ Tình, bảo nàng đến đây, sợ xảy ra vấn đề có người chết, nếu có cảnh sát khác ở đây, thì chính mình cũng khó giải thích được, từ chuyện Kiều lệ na cùng dì Mai chết đi, xem ra quyết định của mình rất chính xác.
Không phải? bộ dạng của mình và Trang Vũ Ninh đang ôm nhau, bị Tạ Vũ Tình nhìn thấy khẳng định là bị hiểu lầm! Định vẫy tay với nàng ấy, nghĩ lại cũng không có làm gì mà, sao lại vẫy tay với nàng nhỉ, càng làm cho nàng hiểu lầm thêm, không chút suy nghĩ, tính bắt tay nhưng là hạ xuống.
Lập tức xúc động như muốn chết đi —
– chính mình vừa giơ tay lên rồi hạ xuống, hiểu lầm càng không giải thích được, ai, dù sao cũng kệ nó đi, đơn giản an ủi Trang Vũ Ninh một chút, vì thế không có động tác gì, ánh mắt nhìn về tấm kính chắn xe cảnh sát, nhìn người bên trong, nhưng có phản quang nên không biết có phải là Tạ Vũ Tình hay không, nội tâm thầm mong không phải nàng.
Bỗng nhiên nghĩ đến, mình cùng nàng có quan hệ gì nào, nàng nhìn thấy thì đã sao? Trang Vũ Ninh đã không còn khóc, an tĩnh lại, bên tai hắn nhẹ nhành nói “Cảm ơn huynh, là thần bảo hộ của ta.”
Diệp Thiếu Dương cảm thấy người có cảm giác buồn nôn, nhưng lại không dám lên tiếng.
Trang Vũ Ninh hít sâu một hơi, dừng sức ôm hắn một cái nữa, sau đó lui lui về phía sau, mở to đôi mắt nhìn hắn.
Xem đôi mắt nàng còn dính một ít nước mắt bộ dạng thật trìu mến, Diệp Thiếu Dương trong lòng nảy lên.
“Việc này ….
có thể hay không buông ra? có người tới.”
Trang Vũ Ninh quay đầu lại nhìn, thấy bên kia có xe cảnh sát đang đậu, nhanh buông tay ra “Đây ….”
“Hẳn là Vũ Tình tỷ đến, nàng chờ ở đây.”
Diệp Thiếu Dương bước nhanh đi qua, nhìn qua cửa sổ xe, quả nhiên là Tạ Vũ Tình ….
đang cúi đầu nhìn di động.
Diệp Thiếu Dương duỗi tay kéo cửa xe ra, gãi gãi đầu “Ngươi đã đến rồi.”
“Quấy rầy.”
Tạ Vũ Tình vẫn cúi đầu nhìn di dộng, cũng không có ngẩng đầu lên.
“Ách, ngươi hiểu lầm rồi, cũng không phải như ngươi nghĩ đâu.”
“Sợ cái gì, ta cũng không phải là đội paparazzi, sẽ không đem chuyện này phao ra ngoài đâu, ngươi không cần vì nàng mà lo lắng.”
Diệp Thiếu Dương một đầu hắc tuyến, hóa ra nàng cho rằng mình vì bảo vệ thanh danh của Trang Vũ Ninh mà nói dối? không được phải giải thích cho rõ ràng mới được! Diệp Thiếu Dương vặn bả vai của nàng, làm nàng đối mặt với mình nói “Tuy là cũng không cần thiết phải giải thích với ngươi, nhưng vì chứng minh sự trong sạch của ta, ta cùng với nàng ấy không có làm chuyện gì, nàng vì có bạn thân chết nên mới khổ sở, bên cạnh không có ai, muốn ôm ta tìm an ủi, ngươi nói ta phải làm gì?”
“Biết rồi, ngươi buông tay ra.”
“Biết rồi là tốt”
Diệp Thiếu Dương cười hắc hắc “Ủa, sao đôi mắt ngươi hồng hồng vậy?”
“Chỉ là hạt bụi bay vào mắt, không có chuyện gì.”
Tạ Vũ Tình đẩy hắn ra “Đi xuống đi.”
Ở trong phòng khách của Kiều lệ na, Trang Vũ Ninh nói lại chuyện lúc nãy mình trải qua, lo lắng hỏi Diệp Thiếu Dương “Nứt đầu tiểu quỷ kia vì cái gì nó ở trong bụng quỷ thi?”
“Đây là một âm mưu”
Diệp Thiếu Dương nói “Quỷ hồn của nó không thể tiếp xúc ánh mặt trời, cho nên nó núp trong bụng của quỷ thi để ngăn cách ánh sáng, lúc nó chiến đấu sẽ phóng ra quỷ khí để ngăn trở mặt trời, nó ở chỗ này chắc chắn là an bài của Hồ Uy, Bọn họ không đợi lâu được nữa, nên muốn giết chết nàng.
Nhưng vì Hồ Uy không thể tự mình động thủ, nếu không cảnh sát điều tra ra sẽ không có lợi cho hắn, hắn cũng không tính mạo hiểm như vậy, cho nên cho quỷ thi tới, lợi dụng Kiều lệ na vì sự áy náy của mình dụ ngươi tới đây.
”
Trang Vũ Ninh nghĩ nghĩ, buồn bực nói “Nứt đầu nó luôn ở trong bụng quỷ thi, vì cái gì trước đó không xuất hiện sớm để giết ta.”
“không biết.”
Diệp Thiếu Dương “Rất nhiều chi tiết căn bản không thể cân nhắc được, chỉ đoán đến đây thôi.”
Trang Vũ Ninh gật gật đầu, vẻ mặt đau thương nhìn Diệp Thiếu Dương “Thật sự ….
không có cách nào cứu lại hồn phách của Kiều lệ na phải không?”
Diệp Thiếu Dương thở dài “Nàng ấy đã hồn phi phách tán, chính Thôi phủ quân đến đây cũng không làm được gì, đây là thiên địa đại đạo”
“Vậy ….
huynh cũng không được”
Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai “Ta đương nhiên là không được rồi, luôn có những sự tình, không có cách nào vãn hồi được”
Nghĩ rồi an ủi nàng “Bất quá trước khi chết đã chuộc lại tội lỗi, cứu nàng một mạng, mấy trăm năm sau hồn phách nàng tụ lại, đầu thai cũng có kết cục tốt.”
Trang Vũ Ninh thở dài, nhẹ nhàng gật gật đầu.
Tạ Vũ Tình nói “Đừng có đứng đây nói nữa, ta hiện tại bảo người đến thăm dò hiện trường, bên này ta cũng không cần ghi lời khai của mọi người, nhưng người nhà của Kiều lệ na ….
có khả năng không tiếp thu được chân tướng, người đều đã chết, lại hồn phi phách tán….”
Diệp Thiếu Dương “nói cho người nhà Kiều lệ na, nàng ấy bị dì Mai giết chết, khoa học cũng không tìm ra được chứng cứ, động cơ nào, dì Mai cũng đã chết, liền nói là nàng đã tự sát, kết quả chân tướng bảo chờ điều tra xong rồi thông báo, không phải các ngươi thường làm như vậy à.”
Tạ Vũ Tình trừng hắn một cái, lấy ra di động, kêu đồng sự lại đây, sau đó tìm được di động của Kiều lệ na, thông báo cho cha mẹ nàng.
“Cha mẹ nàng ở khá xa, ngày mai mới có thể tới”
Tạ Vũ Tình tắt cuộc gọi, nói với Trang Vũ Ninh “thi thể là do ngươi phát hiện, chờ cha mẹ nàng ấy tới, ngươi nên gặp một lần, cùng chúng ta nói chuyện với họ, giải thích cho họ một chút.”
Tạ Vũ Ninh gật gật đầu “Ta sẽ an ủi họ,”
Trong lúc đợi đồng sự đến, Tạ Vũ Tình nói kết quả hai ngày điều tra nói ra.
“Có hai việc, thứ nhất, ở bệnh viện tâm thần Thanh sơn, ta tra ra được một ít sự việc kỳ quái, là phát sinh trên người một nữ bệnh nhân, lúc đầu vào bị cách ly một mình, nhưng có người thường xuyên nghe trong phòng nàng có âm thanh của tiểu hài tử…”
“Tiểu hài tử”
Diệp Thiếu Dương cả kinh “Chuyện là sao?”
“Ta cũng là vừa mới tra ra, vốn định hôm nay đi điều tra sâu hơn, kết quả là bị ngươi gọi tới đây, xong việc này rồi tiếp tục tra, sau đó sẽ tìm ngươi.”
Dừng lại một chút rồi nói “Còn có, số di động kia, tra ra là một số điện thoại không có đăng ký, nên không thể tìm ra ai là chủ số.”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu ”
Ta tám phần cũng đoán ra là ai.”
Tạ Vũ Tình sửng sốt nói “ngươi nói là …..”
Diệp Thiếu Dương làm một cái thủ thế im lặng “Nơi đây cũng không phải tuyệt đối an toàn, đừng có nói chuyện này, ta cũng không có chứng cứ gì, chỉ là suy đoán mà thôi, hiện tại là chờ hắn chủ động liên hệ tìm ta.”
Lúc sau đồng sự của Tạ Vũ Tình tới, là nhân chứng hiện trường nên Diệp Thiếu Dương cùng Tạ Vũ Tình dựa theo thương lượng lúc trước mà ghi lại khẩu cung, rồi cùng Tạ Vũ Tình nói vài câu, sau đó đi ra ngoài.
Trang Vũ Ninh vì cơ thể mệt mỏi, không thể tự lái xe, nên kêu xe chở về nhà.
Chương 367: Kỹ năng đặc biệt của Qua qua
Trang thái không có ở nhà.
Trang Vũ Ninh phát ngốc ngồi xuống sô pha.
Diệp Thiếu Dương lấy cho nàng ly nước “Hiện giờ Hồ Uy đã bắt đầu hành động, nàng gần đây tốt nhất là cũng đừng đi đâu, cũng nói với ba của nàng không có việc gì cần thiết, tốt nhất là đừng có ra ngoài.”
Trang Vũ Ninh gật gật đầu “Muộn cũng muốn chuẩn bị cho trận chung kết, ở nhà luyện tập, không có đi đâu, muội nhất định giành giải nhất, cũng là vì lệ na!”
“Khi nào trận chung kết bắt đầu.”
“Còn hơn nửa tháng nữa, Thiếu Dương ca, chuyện này có thể kết thúc trong vòng nửa tháng không?”
Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ “Cũng không sai biệt lắm, Hồ Uy bây giờ đã muốn động thủ rồi, ta sẽ không bỏ qua cơ hội nào.”
“Muội tin tưởng huynh, Thiếu Dương ca”
Trang Vũ Ninh ngẩng đầu nhìn hắn “Đúng rồi có chuyện muội không hiểu, thời điểm lệ na gọi cho muội thì nàng ấy đã chết rồi, quỷ hồn sao có thể gọi điện thoại được, còn có thể ngồi trên gường, đi đứng qua lại, nàng không phải là hư ảo sao, Vì sao muội lại không phát hiện được?”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu “Nếu nàng ấy không phát hiện ra mình đã chết, quỷ lực trên người, sẽ xây dựng ra 1 loại biểu hiện giả dối, nói thẳng ra là bắt chước, đừng nói hiện tại không có vật gì, chỉ cần trong phạm vi của quỷ lực cũng có thể tạo ra, đều là vì nàng ấy cho mình vẫn còn sống.”
Trang Vũ Ninh nhíu nhíu mày “Muội nghe cũng không hiểu lắm.”
“Biết kết quả là được, những chuyện này có giải thích nữa ngày cũng không rõ ràng, nàng không cần phải suy nghĩ nhiều.”
Trang Vũ Ninh gật gật đầu “Muội đi nghỉ ngơi đây, Thiếu Dương ca còn có cùng muội nói chuyện một chút?”
“À ….
ta cũng mệt, nên đi nằm một tí, gặp lại sau.”
Diệp Thiếu Dương chạy nhanh về phòng của mình, đóng cửa lại, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nghĩ lúc nãy ôm nàng một chút, hiện tại lại vào khuê phòng nàng, lỡ như nàng có phát sinh chuyện gì, đến lúc đó làm ta phải phụ trách thì làm sao? Bất quá nghĩ một lúc thì thấy chính mình tự suy nghĩ quá nhiều.
Diệp Thiếu Dương ném ba lô lên gường, nằm lên, tự hỏi những chuyện phát sinh ngày hôm nay.
Ba lô giật giật, một cái đầu nhỏ chui ra, là Qua Qua, nhíu mày nói “Buồn chết rồi! Lão đại ngươi sao lại nhốt ta ở trong ba lô.”
Diệp Thiếu Dương liếc mắt nhìn nó một cái “Thế cũng hỏi, nếu ngươi ở trong đai lưng của ta, lúc ta đi WC, ngươi cũng thấy thì sao?”
Qua qua ủy khuất nói “Ta là một nam hài tử, ai mà thèm xem ngươi đi vệ sinh, ta cũng không có biến thái như vậy!”
“Kệ ngươi, dù sao ta cũng không quen.”
Qua qua tức giận hừ một tiếng, bò lên chân hắn ngồi “Lão đại, ta cùng ngươi nói chính sự, ta có một bản lĩnh đặc thù, là đối với hết thảy khí tức của tà linh rất là mẫn cảm, chỉ cần ta ngửi qua một lần quỷ yêu nào, thì chỉ cần nó xuất hiện quanh ta vài dặm, ta đều có thể biết được.”
Diệp Thiếu Dương chăm chú nhìn nó “Thì sao?”
“Ngươi không phải luôn tìm không thấy tên nứt đầu kia sao, hôm nay ta đã nhớ kỹ quỷ khí trên người nó, lần sau ngươi chỉ cần tiếp cận phạm vi của nó, thì ta có thể tìm ra vị trí của nó.”
Diệp Thiếu Dương hừ một tiếng “Vậy thì làm gì, ta có để đến gần phạm vi của nó, còn phải nhờ ngươi tìm?”
Qua qua không phục nói “Chuyện này không nhất định, nếu là một địa phương rất lớn, nó lại trốn đi, ta cũng có thể tìm ra.”
Diệp Thiếu Dương trong lòng vừa động, bản lĩnh như vậy cũng không tệ, gật gật đầu, đột nhiên nghĩ đến, hé mắt nhìn nó “Ngươi không nói thì ta đã quên, hôm nay thời điểm ta chiến đấu với nứt đầu, sao ngươi không ra giúp ta?”
Qua qua gãi đầu, ngây thơ cười “Lão đại anh minh thần võ.
đánh nó dễ như trở bàn tay, ta cũng không dám lấy sự nổi bật của người.”
“Hừ, chỉ nói không làm, lần sau nhìn thấy mà không ra tay, ngươi cút xéo cho ta!”
Qua qua làm cái mặt quỷ “Người ta đáng yêu như vậy, lão đại sao nỡ bỏ được?”
“Ngươi không phải nhi tử của ta, luyến tiếc gì!”
“hắc hắc, ta đương nhiên không phải là nhi tử của lão đại, nhưng thất bảo thì phải, qua mấy ngày nữa ta đi xuống tìm nó, kiếm mấy người quen che chở cho nó một chút.”
“Còn dám nói bậy!”
Diệp Thiếu Dương cầm lấy câu hồn tác ở bên người tùy ý quất qua.
Qua qua lộn ngược về sau né tránh, cười hắc hắc, lăn long lóc xuống gường, bỏ chạy ra phía ngoài, “Trong phòng đến chết, ta đi dạo đây.”
Diệp Thiếu Dương phỏng chừng nó lại đi ăn trộm hương nến rồi, mặc kệ nó, nhìn nó đi ra ngoài, sau đó nằm xuống gường, trong lòng nghĩ đến một sự tình buồn bực: Chính mình luôn kinh thường tên Hồ Uy dưỡng tiểu quỷ này, muốn cùng hắn chiến đấu, hiện tại mình lại thu Qua qua, cũng tương đương như dưỡng tiểu quỷ sao? lập tức lắc lắc đầu.
Đến hơn giữa trưa, Trang thái mới từ bệnh viện trở về, vốn dĩ muốn mang hai người ra ngoài ăn cơm, kết quả Trang Vũ Ninh kể lại chuyện phát sinh lúc sáng, làm hắn cả kinh không nói ra lời, đành phải mua cơm hộp, ăn xong từng người đi nghỉ trưa.
Diệp Thiếu Dương nhận được điện thoại của Trang Vũ Ninh, nói cha mẹ Kiều lệ na đã đến, muốn Trang Vũ Ninh đến gặp mặt trấn an họ một chút, miễn cho họ không tin là dì Mai giết nữ nhi của họ Diệp Thiếu Dương cũng nghĩ chiều nay mình cũng không có việc gì, liền cùng đi với Trang Vũ Ninh, miễn cho nàng ra ngoài gặp biến cố gì.
Kết quả lần này đi là hết nguyên một buổi, cuối cùng thì Trang Vũ Ninh cũng thành công an ủi cha mẹ của Kiều lệ na, làm cho họ an tâm chờ đợi điều tra của cảnh sát, lúc này trời đã tối đen rồi, Diệp Thiếu Dương cùng hai người đi ăn, Tạ Vũ Tình ước định cùng hắn ngày mai đến bệnh viện tâm thần Thanh sơn cùng điều tra, kiểm tra tình huống của nữ bệnh nhân kia.
Trên đường trở về, Diệp Thiếu Dương nhận được 1một cái tin nhắn, vẫn là dãy số điện thoại lạ kia.
chỉ có một câu: Đêm nay tại biệt thự tìm ngươi.
Diệp Thiếu Dương sửng sốt một chút, liền gọi bên kia, nhưng cũng tắt máy.
Đêm nay tới tìm mình? kinh ngạc, Diệp Thiếu Dương trong lòng cũng hiện ra một tia chờ mong với cuộc gặp này.
Trở lại biệt thự, hai người đều tự trở về phòng mình, Diệp Thiếu Dương cũng không biết hắn khi nào sẽ đến, nên dứt khoát ngồi đợi, một bên ngồi tập vẽ thần phù, luyện tập, đột nhiên bên ngoài cuồng phong gào thét, chỉ trong chốc lát gió vũ mây vần, tiếp đó lại mất điện Diệp Thiếu Dương trong lòng vừa động, mở cửa đi ra phòng khách, phát hiện cha con Trang Vũ Ninh khẩn trương ngồi trên sô pha, dùng ngọn nến chiếu sáng.
“Thiếu Dương ca, đây là có chuyện gì?”
Trang Vũ Ninh khẩn trương hỏi, nhớ tới lần nứt đầu đến khi trước, cũng là dạng này ban đêm.
“Ta đi ra ngoài nhìn xem, có áo mưa không?”
Bên ngoài đang mưa to tầm tã, lấy dù đi ra ngoài cũng như không.
Trang Vũ Ninh tìm cho hắn cái áo mưa, Diệp Thiếu Dương mặc vào, chỉ lộ ra khuôn mặt, rồi đi ra ngoài, dầm mưa đi ra hoa viên, tới chỗ lần trước nhìn một lần, không có gì dị thường, sau đó chạy ra tiểu khu, đi qua giao lộ, thấy mọi nơi cũng đang mưa, mới yên tâm đi về biệt thự
Chương 368: Người thần bí đến thăm
Nhìn thấy cha con Trang Vũ Ninh, Diệp Thiếu Dương an ủi nói: “Nơi nào cũng đều đang mưa, yên tâm đi, không phải bọn Hồ Uy tới, bọn họ cũng không có pháp lực lớn như vậy, làm ra trời mưa ở phạm vi lớn.”
“Có khi nào, bọn họ lợi dụng lúc trời mua to để hành động, lần trước cũng thế này….”
Trang Vũ Ninh vẫn còn lo lắng.
“Lần trước nứt đầu đến, hơn nữa còn dùng một khối thi thể lừa ta đi, không nay không giống, hơn nữa nứt đầu đã bị thương, yên tâm, ở đây có ta tuyệt đối không có vấn đề gì.”
Ở Diệp Thiếu Dương an ủi, cha con Trang Vũ Ninh cuối cùng cũng yên lòng, từng người trở về phòng ngủ.
Diệp Thiếu Dương cũng trở về phòng, bật lên một ngọn nến, dùng để chiếu sáng, từ ánh sáng của ngọn nến chiếu ra, nhìn thấy bên cửa sổ có một vũng nước, nhìn kỹ thấy trong đó có dấu chân người, nhìn quanh căn phòng một vòng, ánh mắt dừng ở đằng sau bức màn, nhẹ nhàng nói “Xuất hiện đi, đã tới rồi, còn trốn gì nữa.”
Bức màn lay động, từ phía sau đi ra một người, vóc dáng cao cao, mày rậm mắt to, đang mặc một cái áo mưa, trong tay cầm 1 chuỗi tràng hạt, không ngừng lăn lăn.
Tứ bảo pháp sư! Tứ bảo ngẩng đầu liếc hắn một cái, cười cười “Như thế nào ngươi cũng không có giật mình một tí?”
Diệp Thiếu Dương nhàn nhạt nói “Ta đã sớm biết là ngươi.”
“Ồ, Ngươi biết như thế nào?”
“Từ lúc gặp ngươi trên xe của Hồ Uy, không dám nhận ra ta lúc đó.”
Diệp Thiếu Dương nói, “Phần nhiều là một loại trực giác, ta cảm thấy, ngươi cũng không giống Hồ Uy là bại hoại của giới pháp thuật”
Tứ bảo nhìn hắn “Vì cái gì ta lại không giống?”
“Vậy ngươi là người bại hoại, vừa lòng chưa?”
Diệp Thiếu Dương không thích bị người ta hỏi dồn, đến trước bàn viết kéo 1 cái ghế rồi ngồi xuống, nhìn tứ bảo trước mặt “Ngươi tới tìm ta, cũng không phải nói những lời vô nghĩa chứ?”
Tứ bảo nhún vai, ngồi xuống ghế, “Diệp thiên sư, thế ngươi muốn biết cái gì?”
“Ta rất là muốn biết, ngươi đến cùng là ai.”
Tứ bảo gật gật đầu, nhẹ nhàng nói “Ta pháp hiệu là Tứ bảo, tăng nhân ký danh của Ngũ Đài Sơn, ta cùng Hồ Uy là cách nhau 1 đời sư huynh đệ, trước khi sư phụ ta bái nhập Ngũ Đài Sơn, đều là Mao sơn bắc tông đệ tử, cũng đã trải qua nhiều chuyện xấu thương thiên hại lí, sau lại quy y Phật môn, pháp danh ‘Vô thân’ ngươi không tin thì có thể đi Ngũ Đài Sơn kiểm tra.
Lần trước ta cũng không có lừa ngươi, ta xuống núi làm nhiệm vụ, là tìm kiếm âm huyết linh chi.
Ta tới Thạch thành, trong đoạn thời gian này, trong lúc vô ý tiếp xúc với Hồ Uy, đánh với hắn một trận, nhìn ra pháp thuật của hắn, hỏi ra mới biết được, là đồng môn sư huynh đệ —
– sư phụ ta tuy rằng xuất gia, nhưng cũng dạy cho ta một ít Mao sơn tông pháp thuật, tỷ như chiêu này——”
Hắn đem tràng hạt để trên cổ tay, đôi tay nhập lại, kết thành một pháp ấn, hai tay ngón trỏ đối nhau, một đạo tinh quang ở hai đầu ngón tay hiện lên “Mao sơn ngàn dấu tay, Mao sơn nam bắc nhị tông đều có pháp thuật này, hơn nữa lại là nội môn pháp thuật, tin tưởng Diệp thiên sư đối với cái này cũng không xa lạ gì, đúng không?”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, ý bảo hắn cứ tiếp tục nói.
“Từ đó về sau, ta cùng Hồ uy lăn lộn, ta vốn dĩ tưởng hắn chỉ bán sống dưỡng tiểu quỷ, thẳng thắn mà nói thì ta cũng là người tham tài, tuy cái làm cái này cũng không tốt lắm, nhưng cũng không có hại người, lương tâm cũng không có điểm áy náy, Diệp thiên sư, ngươi nói có đúng không?”
“Chuyện của ngươi, ta không có ý kiến gì.”
Diệp Thiếu Dương muốn hắn nói tiếp tục “Ta giúp hắn làm một thời gian, được hắn tín nhiệm lần, chậm rãi sau đó ta mới biết được, hắn cũng chế tác huyết dưỡng tiểu quỷ bán ra, chuyện này ta không có làm, ta vốn dĩ muốn tìm cơ hội diệt hắn, cũng coi như thanh lý môn hộ.
nhưng đúng lúc này ta lại phát hiện ra một bí mật, Diệp thiên sư ngươi có biết là cái gì không?”
“Đừng hỏi, ta làm thế nào biết được, đừng nói nhảm!”
Diệp Thiếu Dương hoàn toàn nổi giận, tên này nói mình là đệ tử phật gia cũng không có sai, nhưng nói chuyện thì quá dong dài, quả thật giống như đường tăng chuyển thế.
Tứ bảo cũng không có nổi nóng, thong thả ung dung nói “Diệp thiên sư ngươi nổi điên lên làm gì, ngươi muốn biết, thì ta nói cho ngươi nghe là được.
nếu ngươi không muốn biết thì ta nhất định không nói đâu…..”
Diệp Thiếu Dương lảo đảo, thiếu chút nữa té ngã.
Tứ bảo cười hắc hắc “Cùng ngươi nói giỡn thôi.”
“Ai rảnh cùng ngươi nói giỡn!”
Diệp Thiếu Dương muốn khóc không ra nước mắt “Được rồi ngươi nói nhanh ra đi, coi như là ta cầu xin ngươi.”
“Ha ha không nói giỡn.”
Tứ bảo ho hai tiếng, thay đổi bộ dáng tiếp tục nói “Tiếp theo thì ta phát hiện tên Hồ Uy này kiếm tiền cũng không phải để hưởng thụ, mà hắn thông qua nhiều con đường để đổi thành hoàng kim, luyện thành kim thủy, vân chuyển đến một cái giếng ở đằng sau khu mỏ bỏ hoang, sau đó rót vào bên trong 1 cơ quan ….
về cái cơ quan này ta cũng không nói nhiều, lúc sau quay lại mang ngươi đi xem.”
Nói đến đây, biểu tình tứ bảo ngưng trọng lên, thanh âm nhỏ xuống “Cái cơ quan phía dưới, có một cái luyện hồn trận pháp, ở giữa là nguyên thần của Bạch y nhân, Hồ Uy kiếm tiền là vì đổi thành kim thủy, rót vào trong luyện hồn trận, chính là vì bạch y nhân luyện hồn…..”
“Chờ một chút!”
nghe Tứ bảo nói, trong lòng Diệp Thiếu Dương chấn động mãnh liệt, nhịn không được ngắt lời hắn “Cái gì kêu luyện hồn? Bạch y nhân rốt cuộc là cái gì?”
“Bạch y nhân là cái gì, ta cũng không biết, nhưng ta có nghe qua Hồ Uy nói, Bạch y nhân này không có linh thân, nguyên thần không sinh bất diệt, không vào phàm trần, không đọa địa ngục….”
Không vào phàm trần, không đọa địa ngục….
Diệp Thiếu Dương khiếp sợ đến cực điểm, rốt cuộc là cái gì? Tứ bảo tiếp tục nói “Ta cũng không biết là thật hay giả, dù sao hắn rất lợi hại, nhưng là năm đó có người còn lợi hại hơn hắn đánh nhau một trận nguyên thần cơ hồ là không bị diệt, Hồ Uy như thế nào cùng hắn thông đồng thì ta không biết, nhưng Hồ Uy làm hết thảy là vì giúp hắn luyện hồn.”
Mao sơn bắc tông, rất am hiểu các loại tà pháp này, Hồ Uy lại thiên phú cực cao, cũng học được tinh túy của bắc tông pháp thuật, cho nên mới bố trí ra trận pháp này, trong đó yêu cầu tài liệu, đều không thể tưởng tượng được, có rất nhiều là âm sinh chi vật, Hồ Uy mất rất lâu mới thu gom được, bất quá trong đó chủ yếu nhất là một lượng lớn kim thủy, cho nên hắn mới không ngừng bán ra Cổ mạn đồng để kiếm lời.
Lần gần nhất ta đi qua khu khai khác mỏ, nguyên thần của Bạch y nhân đã trọng tố không sai biệt lắm rồi, hồi phục được bảy tám thành thực lực rồi, hơn nữa Hồ Uy chuẩn bị kim thủy cũng đã đủ, ta nghe Hồ Uy nói, vài ngày sau là cùng ngày quỷ tiết, Bạch y nhân sẽ lợi dụng lúc âm khí cực thịnh, hoàn thành luyện hồn….”
Diệp Thiếu Dương trong lòng ngẩn ra, đúng rồi, ngày quỷ tiết! Chính mình quá bận rộn, nên quên mất, bình tĩnh nhìn Tứ Bảo “Nếu nó hoàn toàn phục hồi như cũ thì sao? đại khai sát giới?”
Tứ bảo lắc đầu “Chắc là không, trên người của nó không có oán khí, hơn nữa từ trước đến nay cũng không có giết người, không phải là không thể mà giống như kinh thường, bằng không với thực lực của nó, bao nhiêu người cũng bị giết chết.
Không biết vì cái gì, ta từ trên người của nó cảm giác được loại hơi thở cao cao tại thượng, có khả năng cùng với lai lịch của nó có quan hệ”
Chương 369: Lực lượng khế ước
Cao cao tại thượng … Diệp Thiếu Dương trầm ngâm một lúc, hỏi”
Thế nó có nói qua, nó có tính toán gì không?”
“Không biết, nhưng ta nghe Hồ Uy nói qua, nó có một cái kế hoạch phi thường to lớn, khẳng định cũng không phải thứ tốt lành gì.”
“À….
Hồ Uy liền như vậy cam tâm tình nguyện làm cu li cho nó? có được chỗ tốt nào?”
Tứ bảo nói “Bạch y nhân hứa hẹn với Hồ Uy, sự thành thì cho hắn một bộ phận hỗn độn chi lực, làm cho hắn cũng không sinh bất diệt, sau khi chết cũng không cần tránh né âm ty cùng pháp sư đuổi bắt, đây mới là cái hắn muốn nhất.”
“Không sinh bất diệt ….”
Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm tự nói “Trên đời này căn bản là không có không sinh bất diệt, ngay cả Thái Âm sơn vị kia….”
Bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi “Nó có thể hay không đến từ Thái Âm sơn?”
Tứ bảo còn chưa có mở miệng, Qua qua từ trong ba lô vươn đầu ra, nói “Không phải, lúc ta ở Thái âm sơn, trước nay điều chưa thấy qua nó, cũng không có nghe nói qua.”
Tứ bảo nhìn Qua qua, hoảng sợ nói “Tiểu gia hỏa này là ai?”
“Từ Thái âm sơn tới, cùng với chuyện này không có quan hệ, sau này rồi nói cho ngươi.”
Diệp Thiếu Dương bảo “ngươi nói tiếp đi”
Tứ bảo buông tay “Ta đã nói xong, đúng rồi, cha con Trang Vũ Ninh cùng với Hồ Uy chi tiết, chắc ngươi đi qua nhà cũ của Hồ Uy cũng đã biết, cũng là ân oán cá nhân thôi, cùng với bạch y nhân kia không có quan hệ, vốn dĩ Bạch y nhân không có để ý đến sự tình này, Nhưng từ khi có ngươi tham dự vào, nó cũng không có phản đối Hồ Uy đối phó ngươi, ngươi biết vì cái gì không?”
Diệp Thiếu Dương lại thầm mắng một tiếng cố lộng huyền hư, lắc lắc đầu.
“Năm đó người đả thương nó là sư huynh của ngươi —–
– Đạo Phong!”
Cái gì! Diệp Thiếu Dương từ trên gường đứng lên “Đạo Phong? chuyện là như thế nào?”
“Cụ thể ta không biết, ta chỉ nghe Hồ Uy nói, Đạo phong hiện tại đã mất tích, ngươi là truyền nhân duy nhất của Mao sơn tông, cho nên Bạch y nhân khẳng định tính bắt ngươi khai đao, giết một thiên sư Mao sơn như ngươi, cũng coi như báo được chút thù.”
Diệp Thiếu Dương á khẩu, trong lòng liền mắt Đạo phong một câu, để lại hố cho mình, nhưng nghe tứ bảo nói, hắn cũng hơi yên lòng, trầm ngâm nói “Có thể bị Đạo phong đánh bại, thuyết minh Bạch y nhân cũng không có lợi hại đến cực điểm…..”
Tứ bảo hừ một tiếng “Đối với sư huynh ngươi ta cũng biết được một chút, ngươi có biết, hắn tuy rằng là chỉ có bài vị thiên sư, nhưng pháp lực đã vượt xa thiên sư?”
Qua qua cũng hừ một tiếng nói “Đạo phong thì tính là cái gì, ngươi có biết, Diệp lão đại của ta pháp lực cũng đã vượt qua xa thiên sư?”
Diệp Thiếu Dương kinh ngạc một chút, tiểu tử này, cư nhiên có thể nhìn thấu pháp lực của mình? Trừng mắt liếc nó một cái, nói “Đừng nói bậy, hiện tại, ta cũng không phải là đối thủ của sư huynh.
Bất quá Bạch y nhân nếu thua Đạo phong, khẳng định hắn không quá lợi hại, ít nhất cũng cho ta có tiêu chuẩn để tham khảo.”
Tứ bảo lắc đầu “Năm đó, Đạo phong là ở dưới một con tà linh ngàn năm trợ giúp mới có thể đánh bại Bạch y nhân.”
“Ngàn năm tà linh?”
Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên nghĩ đến một cái tên “ngươi nói là Tần Phong?”
“Tần phong là ai? không quen, chuyện này ta cũng không rõ lắm, ta đều nghe được từ Hồ Uy, dù sao cũng là sự thật.
Lúc sau, ta liền suy nghĩ biện pháp ngăn cản kế hoạch của Hồ Uy, nhưng tìm không thấy người thích hợp giúp đỡ, cho đến khi tìm được ngươi….”
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn, cười cười “Nói vĩ đại như vậy, ngươi hay không là nghĩ đến cái gì Hỗn độn chi lực?”
Tứ bảo nhún nhún vai, “Ta nói ta là một pháp sư có tinh thần trọng nghĩa, ngươi có tin không?”
“Ta tin, nhưng là ta muốn biết, Hồ Uy là một người giảo hoạt, sao có thể xem ngươi làm tâm phúc, cái gì cũng đều nói cho ngươi? hay hắn nói gì, ngươi cũng tin?”
“Ta tin.”
Tứ bảo đem tay áo bên cánh tay phải vén lên, đưa đến trước mặt Diệp Thiếu Dương nói “Nhéo vào mệnh môn, ngươi sẽ biết.”
Diệp Thiếu Dương nhíu mày nhìn hắn, sau đó làm theo, đem ngón tay ấn lên mệnh môn của hắn, dùng cương khí cảm giác, tức khắc trong lòng chấn động “Ngươi thiếu phục thỉ chi phách!”
Tứ bảo gật gật đầu “Ta đem một sợi hồn phách giao cho Hồ Uy, tỏ vẻ trung thành, pháp sư thiếu phục thỉ chi phách, cũng không ảnh hưởng gì, nhưng nếu Hồ Uy bóp nát nó, ta lập tức chết thảm, hồn pháp muốn đi âm ty cũng không được, chuyện này chắc hẳn ngươi cũng rõ ràng, vì thề Hồ Uy mới tuyệt đối tín nhiệm ta.”
Diệp Thiếu Dương nhẹ nhàng gật đầu, khống chế hồn phách, chẳng khác nào khống chế sinh tử, thậm chí so với sinh tử còn muốn quan trọng hơn, liên quan đến hồn quách quy tụ, cho nên hắn tin lời của Tứ bảo nói.
“Chính là vì như vậy, ta lại càng thêm không hiểu, ngươi đã bị Hồ Uy khống hồn, trái lại giúp ta, vạn nhất Hồ Uy biết được, người chết đầu tiên là ngươi.”
“Ta biết, vì thế mới cẩn thận.”
Tứ bảo nhún vai, “Chỉ cần ngươi trước khi bị bại lộ giết chết hắn, từ trong cơ thể hắn lục soát ra hồ phách của ta, dùng Mao sơn thu hồn thuật đem hồn phách trả lại cho ta là được, cho nên, hết thảy hy vọng của ta nằm trên người của ngươi, ta tuy rằng muốn làm đại sự, nhưng cũng không muốn chết đâu, ta còn chưa có tìm lão bà mà.”
“Ngươi nói,đều có đạo lý, chỉ là ta vẫn còn có một cái hoài nghi”
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn, cười nói “Ngươi bị Hồ Uy khống hồn là thật, nói hết thảy cũng là sự thật, nhưng ta như thế nào biết là ngươi không phải cùng Hồ Uy dùng kế ‘Vô gian đạo’ để lừa ta, đào hố cho ta nhảy vào?”
Tứ bảo cau chân mày lại, nhìn hắn, lắc nhẹ đầu “Cái này, ta cũng không có biện pháp chứng minh.”
Diệp Thiếu Dương thở dài, “Được rồi, ta tin tưởng ngươi một lần vì trực giác của mình”
Tứ bảo vội hỏi “Trực giác cái gì?”
“Ngươi không phải là người xấu, là ngươi thiệt tình tới giúp ta.”
Tứ bảo nhìn hắn, cười ngây ngô.
Trong khi hai người đang nói chuyện, thì lão Quách đang ở tiệm của mình, bởi vì cùng lão bà cãi nhau, đêm nay không dám trở về nhà, ở trong tiệm qua đêm, dùng ipad coi điện ảnh, ăn lẩu, uống rượu thoải mái.
Đang ăn được một nửa, thì ngoài cửa sổ đột nhiên có gió thổi, chỉ trong chốc lát, mưa to lên.
Đột nhiên ở cái dưới cánh cửa cuốn có hai đạo bóng người từ dưới chui lên tiến vào, Lão Quách sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lại, là một già một trẻ hai nam nhân, thân hình hư ảo, nắm tay nhau đứng câu nệ ở đó.
Lão Quách liếc mắt bọn họ một cái, tiếp tục ăn “dã quỷ nơi nào tới, lá gan cũng không nhỏ, dám đến nơi này của ta?”
Thiếu niên không ngừng chắp tay nói “Đại pháp sư xin thương xót, chúng ta tới tránh mưa.”
“Đánh rắm à! các ngươi là quỷ, sợ mưa cái gì!”
Lão già gật đầu nói “Đại pháp sư, hắn nói chưa có rõ ràng, bọn ta hồi hồn đi thăm người thân, vừa vặn đi đến đây, gặp được âm binh mở đường, không dám mạo phạm thiên uy, cảm nhận nơi này của ngài có hơi thở pháp thuật, nên tiến đến đây trốn một hồi, đợt lát nữa liền đi…..”
Lão Quách chấn động “Âm binh mở đường? là có chuyện gì?”
“Chúng ta chỉ là tiểu quỷ, nào biết được những chuyện này.”
Âm binh mở đường, giống như tróc nã tội phạm quan trọng của âm ty, chẳng lẽ có quỷ tà thần linh tinh mạnh mẽ chạy đến nhân gian?