Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 230 [Chương 1377 đến 1383]
❮ sautiếp ❯Chương 1377:
Thân thể của Tửu Thánh run lên, hắn vốn tràn ngập chiến ý thế nhưng lúc này lại giống như phàm nhân bị dội một gáo nước lạnh lên trên đầu, cả người giật mình. Hắn đáp xuống bên trong điện thính, cũng ngây ngẩn cả người. Hai mắt nhìn về phía Kỷ Ninh và Cửu Trần đang ở bên cạnh vương tọa xa xa.
– Các ngươi…
Tửu Thánh khó có thể tin, quá nhanh a. Hắn cũng chỉ vừa mới đạt được mà thôi. Đám người Kỷ Ninh chỉ có hai người liên thủ mà cũng đã thành công rồi hay sao?
– Ha ha, đang ở trong tay ta, có bản lĩnh thì đến đoạt đi.
Cửu Trần rất là đắc ý, Thủy Hành bất tử thân của hắn quả thực không sợ bất kỳ một tên Đạo Quân nào.
Kỷ Ninh đứng ở bên cạnh Cửu Trần, cũng cười nhìn qua Tửu Thánh:
– Tửu Thánh, ngươi đã tới chậm rồi.
Đồng tử Tửu Thánh co rụt lại, lập tức nhếch miệng cười cười:
– Bắc Minh, bội phục bội phục a. Không có Vũ Trụ chi bảo, chỉ có một mình Cửu Trần huynh hỗ trợ mà ngươi lại đánh bại rất nhiều Thần Tướng, còn đem Động Minh ngọc phù nhường cho Cửu Trần.
Cảm nhậ của Tửu Thánh đối với Kỷ Ninh đã có chút biến hóa.
Lần trước chém giết như vậy, thế nhưng Động Minh ngọc phù lại ở trong tay của Thiên Nhất Đạo Quân.
Lần này hiển nhiên Kỷ Ninh là chủ lực, thế nhưng lại tặng Động Minh ngọc phù cho Cửu Trần! Tửu Thánh rất rõ ràng, đối mặt với Động Minh ngọc phù mà còn có thể như thế, bằng hữu như vậy tuyệt đối đáng để tương giao a.
– Ngươi cũng chỉ hơi chậm một mà thôi, nếu không ta và Cửu Trần sẽ rất là phiền toái nha.
Kỷ Ninh nói.
– Hiện tại đám người Lê Tinh cung chủ bên kia, Động Minh ngọc phù còn chưa có bị lấy đi. Không bằng ta và ngươi liên thủ chém giết để đoạt lấy. Ta và ngươi nếu như chỉ có một mình căn bản không có hi vọng đoạt được. Thế nhưng nếu ta và ngươi liên thủ thì vẫn có hi vọng rất lớn. Đến lúc đó miếng Động Minh ngọc phù kia của ai thì phải xem ai nhanh hơn a.
Tửu Thánh mở miệng nói.
Năm người Lê Tinh cung chủ liên thủ cũng đã đủ để cuốn lấy Tửu Thánh! Huống chi còn có ba gã Xích Giáp thần tướng, một gã Hắc Giáp Thần Tướng… Những người này đều là trở ngại rất lớn.
Cho dù liên thủ với Kỷ Ninh thì cũng chỉ là có hi vọng mà thôi, hiện tại Tửu Thánh cảm thấy Kỷ Ninh đáng giá để tương giao, cho nên mới muốn lôi kéo Kỷ Ninh.
– Không được.
Kỷ Ninh khẽ lắc đầu.
– Ngươi không lẫn vào chuyện này?
Tửu Thánh kinh ngạc nói.
– Không lẫn vào được rồi.
Kỷ Ninh nói.
– Một khi Động Minh ngọc phù rơi xuống trong tay ai, muốn cướp đoạt lại rất khó, thậm chí còn khó hơn gấp mười gấp trăm lần a.
Tửu Thánh lại lần nữa khuyên bảo, trong những Đạo Quân này, người hắn coi trọng duy nhất cũng chỉ có Kỷ Ninh mà thôi.
– Không cần nói nữa rồi, ta đã quyết định.
Kỷ Ninh nói.
– Nhưng vậy ta đây cũng không bắt buộc nữa.
Tửu Thánh nói xong lập tức hóa thành một đạo lưu quang, nhanh chóng bay về phía đám người Lê Tinh cung chủ. Hắn chính là Đạo Quân đỉnh phong, một miếng Động Minh ngọc phù chỉ có thể suy diễn được một bộ phận hợp đạo mà thôi. Cho nên thứ như Động Minh ngọc phù này đương nhiên phải càng nhiều càng tốt.
Đối với Đạo Quân mà nói…
Trái cây cho dù có trân quý, thế nhưng đối với hợp đạo có trợ giúp hay sao? Tất cả ngoại vật đều là hư ảo, hợp đạo mới là thứ mà Đạo Quân đỉnh phong như Tửu Thánh chú ý nhất. Lực chú ý của bọn hắn đối với tầng thứ ba thế giới đương nhiên sẽ thấp hơn nhiều.
– Đi thôi.
Kỷ Ninh nhìn về phía Cửu Trần.
– Chúng ta thật sự không đi chiếm hay sao? Bắc Minh, chúng ta đi đoạt vẫn còn có chút hi vọng a.
Cửu Trần không nhịn được nói, hắn vừa đạt được một miếng Động Minh ngọc phù. Đương nhiên cũng muốn chiếm cho Kỷ Ninh một phần khác.
– Số lượng Đạo Quân đỉnh phong sẽ càng ngày càng nhiều, chính bọn hắn không chiếm được thì cũng sẽ không để cho người khác đơn giản đạt được a.
Kỷ Ninh nói:
– Một miếng Động Minh ngọc phù cuối cùng, một khi nổ ra tranh đoạt nhất định sẽ rất là điên cuồng, khả năng chúng ta lấy được chưa tới một thành.
Cửu Trần lập tức nói:
– Khả năng dù thấp thì cũng phải thử xem a.
– Đợi về sau ai được thì chúng ta lại đi đoạt của họ là được.
Kỷ Ninh trực tiếp đi về phía vương tọa. Cửu Trần cũng gật đầu rồi đi tới bên cạnh vương tọa.
Oanh!
Một cỗ uy năng lấy vương tọa làm trung tâm tràn ngập ra bên ngoài, tức thì bao phủ Kỷ Ninh và Cửu Trần.
Sưu một cái, hai người bọn họ lập tức biến mất không thấy.
******
Sở dĩ không Kỷ Ninh xen tay vào là có mấy nguyên nhân.
Một là sẽ có rất nhiều Đạo Quân đỉnh phong, đánh không lại ngươi thì muốn phá hỏng chuyện của ngươi cũng rất đơn giản a.
Hai là Kỷ Ninh là người của Mang Nhai quốc. Bị lời thề bản mạng trói buộc, Mang Nhai quốc cấm chém giết lẫn nhau! Như Thạch Cửu, Hành Vân cung chủ, Lê Tinh cung chủ vậy, Kỷ Ninh căn bản không có cách nào động thủ với bọn họ! Đến lúc đó sẽ bó tay bó chân khắp nơi, khả năng đạt được Động Minh ngọc phù sẽ thấp hơn rất nhiều.
Ba là sự trợ giúp của Động Minh ngọc phù đối với Kỷ Ninh thật sự rất thấp. Một khi hắn đạt tới Tứ bộ Đạo Quân, Chung Cực Kiếm đạo sẽ đáng sợ tới đâu cơ chứ? Mà Động Minh ngọc phù chỉ có thể mô phỏng suy diễn ra được một bộ phận rất ít mà thôi. Đối với các Đạo Quân đỉnh phong khác mà nói, có khả năng Động Minh ngọc phù sẽ giúp đỡ cho bọn hắn suy diễn một bộ phận, trợ giúp rất lớn. Thế nhưng đối với Kỷ Ninh mà nói… Trợ giúp quá thấp.
Bốn là, Kỷ Ninh càng để ý tới việc cứu sống sư tỷ Dư Vi của mình hơn. Nếu như có thể một nhà đoàn tụ, như vậy cho dù được có mười vạn tám ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên tuổi thọ thì hắn cũng rất thỏa mãn rồi! Về phần hợp đạo, không phải là chuyện mà sức người có khả năng quyết định được. Mà muốn cứu được Dư Vi sư tỷ… Như vậy cũng cần pahri chuẩn bị đủ loại bảo vật, lại phải đi mời đại năng cường đại chính thức! Mà trái cây trong Xích Ba điện lại khiến cho các Chúa Tể, Đạo Minh điên cuồng như thế. Đương nhiên hắn phải cố gắng thu nó tới tay.
Sưu!
Kỷ Ninh có cảm giác gió lạnh ở chung quanh gào thét, hắn lập tức nhìn qua chung quanh.
Dưới chân là một mảnh nham thạch hoang vu, ở phía trước là một cái Thâm Uyên sâu không thấy đáy. Một bên có bảy loại xiềng xích màu sắc khác nhau, kết nối với bờ bên kia. Mà cả vùng đất nham thạch kia có một khối lệnh bài màu vàng, tám góc, bên trên còn có văn tự kỳ dị. Kỷ Ninh vừa nhìn cũng đã biết ý nghĩa của nó là số ba.
Phía trước mặt đất nham thạch kia chính là một tòa Thâm Uyên khác.
Chương 1378:
Một đầu xích sắt ba màu kéo ngang qua thâm uyên này, kết nối với một tòa tế đàn. Phía dưới tế đàn phía cũng có một khối lệnh phù. Bên trên khối lệnh phù kia có năm văn tự kỳ dị. Mà tế đàn lại có từng tầng bậc thang, bên trên tế đàn cũng có một khối lệnh phù, có tám văn tự kỳ dị.
– Ba, năm, tám?
Trong lòng Kỷ Ninh khẽ động.
– Bắc Minh, dựa theo lời của Thần thục Sử trước đó, tổng cộng có chín phần lệnh phù. Trong đó lệnh phù thứ chín là lợi hại nhất, tiếp theo là sáu bảy tám, tiếp theo nữa là ba bốn năm, cuối cùng là một hai a.
Cửu Trần nói.
Kỷ Ninh gật đầu.
Sưu!
Bên cạnh bọn hắn lập tức có quang mang ngưng tụ, ngưng tụ thành bộ dáng một nam tử mặc áo bào màu trắng, chính là Giới linh Bồ La. Giới linh Bồ La mỉm cười nhìn Kỷ Ninh và Cửu Trần, nói:
– Hai người các ngươi quả thực đủ dứt khoát, đi thẳng tới tầng thứ ba thế giới. Hiện tại ở trong tầng thứ hai thế giới kia vẫn đang tranh đấu vô cùng điên cuồng a. Dùng thực lực của các ngươi có lẽ cũng có thể tranh đoạt được một miếng ở trong đó.
– Chúng ta vẫn muốn nhanh chóng hái những trái cây này hơn a.
Kỷ Ninh nói.
– Được rồi.
Giới linh Bồ La nói:
– Ta sẽ nói cho các ngươi biết, tầng thứ ba thế giới này, bất luận một gã Đạo Quân nào cũng chỉ có thể lựa chọn một thông đạo để tiến lên mà thôi.
Nói xong Giới linh Bồ La vung tay lên, lập tức sương mù ở hai bên trái phải phía chân trời đều tiêu tán, hiện ra hai nơi khác.
Cũng là mặt đất nham thạch, cũng là Thâm Uyên, cũng là tế đàn.
– Tầng thứ ba thế giới, ba lối đi.
Giới linh Bồ La nói:
– Một khi đã lựa chọn đạp vào một cái thông đạo thì sẽ không thể tiếp tục đạp vào một cái thông đạo khác. Đây cũng là vì đề phòng một tên Đạo Quân đạt được quá nhiều lệnh phù.
Kỷ Ninh, Cửu Trần khẽ gật đầu.
– Có thể đoạt được không?
Kỷ Ninh đột nhiên hỏi.
– Ha ha, nếu như ngươi thực sự lợi hại, có thể từ trong tay các Đạo Quân khác cướp đoạt được lệnh phù thì có thể thỏa thích đoạt. Cho dù có cướp toàn bộ chín phần lệnh phù đến tay thì cũng không có gì.
Giới linh Bồ La nói:
– Ba lối đi đều có lệnh phù, giá trị có cao có thấp, bất quá chỉnh thể lại không kém nhau quá nhiều. Các ngươi tự mình lựa chọn tiến vào thông đạo nào đi. À, các ngươi là người đầu tiên tiến vào tầng thứ ba thế giới. Ta nhắc nhở các ngươi một chút, giá trị của lệnh phù thứ chín cực cao.
Nói xong Giới linh Bồ La cười cười, lập tức tiêu tán.
– Bắc Minh?
Cửu Trần nhìn về phía Kỷ Ninh.
– Đi tới một thông đạo khác nhìn xem.
Kỷ Ninh nói.
– Đi.
Lúc này Cửu Trần và Kỷ Ninh hóa thành hai đạo lưu quang bay đi về phía thông đạo khác. Rất nhanh đã xuyên qua bình chướng giữa hai khu vực, đã tới một cái thông đạo khác.
Thị lực của Kỷ Ninh và Cửu Trần đều cực kỳ kinh người, liếc mắt đã nhìn thấy được ba khối lệnh phù ở bên trên thông đạo này.
Theo thứ tự là một, bốn, chín.
– Lệnh phù thứ chín ở bên kia.
Kỷ Ninh trịnh trọng nói:
– Như vậy thông đạo cuối cùng chính là lệnh phù thứ hai, lệnh phù thứ sáu, lệnh phù thứ bảy rồi.
Ba lối đi, theo thứ tự là…
Thứ nhất, thứ tư, thứ chín.
Thứ hai, thứ sáu, thứ bảy.
Thứ ba, thứ năm, thứ tám.
– Ba lối đi, giá trị chỉnh thể không kém nhau nhiều. Bất quá trái cây của lệnh phù thứ chín là mười vạn Hỗn Độn kỷ nguyên mới thành thục. So với bất luận trái cây gì khác còn trân quý hơn. Càng là trái cây đỉnh tiêm thì lại càng không thể thay thế, giá trị cũng lại càng cao a.
Kỷ Ninh nói:
– Ta lựa chọn thông đạo trước mắt này, phải thu được lệnh phù thứ chín tới tay.
Kỷ Ninh đã học qua Đan Diệp Thất Chương, hắn rất rõ ràng luyện đan nhất đạo có một chút tài liệu luyện đan là có thể thay thế. Tối đa giá trị cũng chỉ hạ thấp đôi chút mà thôi. Thế nhưng càng là đan dược không thể tưởng tượng nổi thì tầm quan trọng của một ít dược liệu chủ yếu lại càng cao.
Trái cây trong khu vực của Lệnh phù thứ chín là những trái cây duy nhất trong Xích Ba điện mười vạn Hỗn Độn kỷ nguyên mới thành thục. Lực hấp dẫn đối với Vĩnh Hằng Đế Quân có thể sẽ cực cao! Bọn hắn thậm chí còn nguyện ý đưa ra giá cả gấp nhiều lần để mua. Kỷ Ninh phải dựa vào cái này thì mới có hi vọng mời đại năng đi phục sinh cho sư tỷ Dư Vi.
– Như vậy ta đây sẽ lựa chọn một thông đạo khác, thứ hai, thứ sáu, thứ bảy.
Cửu Trần nói.
– Ngươi và ta tách ra, như vậy…
Kỷ Ninh nhịn không được nói.
– Đừng lo lắng quá.
Cửu Trần cười nói:
– Ta có Thủy Hành Bất tử thân, ai cũng không giết được ta! Hơn nữa mỗi một gã Đạo Quân cũng chỉ có thể lựa chọn một cái thông đạo mà thôi. Nếu như ta chọn giống như ngươi, ta và ngươi liên thủ chẳng phải cũng chỉ đạt được có ba phần lệnh phù thôi sao? Ta và ngươi tách ra, nhiều nhất sẽ có hi vọng đạt được trọn vẹn sáu phần. Ha ha, chỉ cần ta có được lệnh phù, tất cả đều là của Bắc Minh ngươi! Trước đó ngươi giúp ta có được Động Minh ngọc phù, hiện tại ta sẽ cố gắng giúp ngươi đạt được một ít lệnh phù. Tuy rằng những lệnh phù này đối với các Đạo Quân như chúng ta mà nói, còn xa không có trân quý bằng Động Minh ngọc phù. Thế nhưng ta cũng không có phương pháp xử lý nào tốt hơn. Động Minh ngọc phù đến tay ta, ta tuyệt đối sẽ không mang nó ra a.
– Ha ha, tốt.
Kỷ Ninh cũng hiểu rõ tâm tư của hảo hữu mình. Hắn đã đem Động Minh ngọc phù tặng cho đối phương, nếu như đối phương không đền bù tổn thất một ít thì trong lòng cũng sẽ không thoải mái.
Bởi vì các Đạo Quân tới một bước này, làm việc đều không muốn vi phạm đạo tâm, một khi cảm thấy thua thiệt người nào đó, tất cả đều nghĩ biện pháp để đền bù tổn thất.
Đương nhiên cũng có một chút Đạo Quân tà ác, đạo tâm của hắn đều là tà ác, trở mặt, cướp đoạt, hãm hại, phản bội, chuyện gì cũng có thể làm ra được. Bởi vì đây chính là đạo tâm của hắn! Cho nên càng là Đạo Quân tà ác thì rất khó có hảo hữu sinh tử chính thức. Như Tuế Mộng vậy, cũng là dựa vào thủ đoạn Tâm lực mà dẫn đạo dần dần lúc Sửu Vương còn nhỏ yếu, khiến cho Sửu Vương trung thành tuyệt đối với hắn.
– Chỉ sợ chúng ta sẽ tiêu hao không ít thời gian ở trong Tầng thứ ba thế giới này.
Kỷ Ninh nói:
– Ngươi hoàn toàn có thể rút ra thời gian một tháng, dùng Động Minh ngọc phù. Chỉ cần ngươi dùng xong, đến lúc đó trực tiếp công khai phát ra lời thề với bên ngoài, nói ngươi dùng rồi. Như vậy các Đạo Quân khác cũng không đến mức đuổi theo giết ngươi.
Chương 1379:
– Được.
Cửu Trần gật đầu:
– Ta hiểu rồi.
– Ta đi đây.
Cửu Trần nói.
Sưu.
Cửu Trần bay đi về phía phương hướng một cái thông đạo, Kỷ Ninh đưa mắt nhìn hắn rời đi.
Lập tức hắn nhìn về thông đạo ở phía trước mặt mình. Đây mới là thứ quan trọng nhất với hắn, nhất định hắn phải đi đến cuối cùng, đạt được tấm lệnh phù thứ chín kia.
– Cây cột trụ kia?
Kỷ Ninh nhìn thấy ở biên giới Thâm Uyên có một cái cột trụ, bên trên cột trụ có văn tự rậm rạp chằng chịt. Những văn tự này không có huyền bí giống như Huyễn Trần văn tự, Thanh Hoa ấn ký hay là ba chữ Xích Ba điện, thế nhưng cũng không phải là bất luận một loại văn tự nào mà Kỷ Ninh đã từng gặp.
Có thể nhìn ra thì cũng có thể hiểu rõ ý tứ đại khái của nó.
– Muốn thông qua Thâm Uyên thứ nhất thì cần học xong pháp môn Sinh Mệnh…
Kỷ Ninh nhìn qua lập tức trợn mắt há hốc mồm.
Bất kỳ một tính mạng nào đều có khí tức sinh mạn đặc biệt, đây là khí tức có nguồn gốc từ hồn phách Chân Linh.
Mặc kệ bất luận một loại thần thông biến hóa gì. Như các loại Bát Cửu Huyền Công, thậm chí còn cao hơn nhiêu thì cũng chỉ là thay đổi một ít khí tức phóng ra ngoài, khí tức bản chất sinh mạng chính thức là thứ không có cách nào thay đổi được! Khí tức hồn phách Chân Linh có thể nói là phương pháp tốt nhất để phân biệt rõ thân phận.
– Cái này, cái này, cái này… Pháp môn sinh mạng nà, lại có thể thay đổi khí tức hồn phách Chân Linh?
Kỷ Ninh khó có thể tin:
– Nếu như ngay cả khí tức của hồn phách Chân Linh mà cũng có thể biến hóa. Như vậy ai biến hóa bộ dáng rồi xuất hiện ở trước mặt ta, ta căn bản không phân biệt được ra a.
Đáng sợ.
Thật là đáng sợ.
Ví dụ như ai biến thành Bồ Đề lão tổ xuất hiện ở trước mặt mình vậy. Ngay cả khí tức hồn phách Chân Linh đều giống nhau, như vậy Kỷ Ninh căn bản sẽ không có phòng bị, nếu như đột nhiên bị đánh lén, rất có thể Kỷ Ninh sẽ bị trúng chiêu!
– Tây Tư tộc thật là đáng sợ, pháp môn như vậy có thể sáng tạo ra, tạo ra được. Ở trong Vô Tận cương vực căn bản ta chưa từng nghe qua. Tây Tư tộc bọn hắn lại đặt thứ này ở tầng thứ ba thế giới, hiển nhiên chỉ sợ rất nhiều Đạo Quân đỉnh phong của Tây Tư tộc đều có thể có pháp môn như vậy a.
Kỷ Ninh âm thầm hồi hộp, Đạo Quân đã đáng sợ như thế, như vậy Vĩnh Hằng Đế Quân còn như thế nào chứ?
Khó trách Tây Tư tộc đã từng mưu toan nô dịch tất cả các Tu hành giả, như Ngu Tinh Hải cũng chỉ là một chỗ chiến trường Thượng Cổ trong đó mà thôi.
Sưu.
..
Rất nhanh Kỷ Ninh đã xem trọn pháp môn sinh mệnh này. Lúc này hắn mới hơi buông lỏng ra một hơi.
Pháp môn sinh mệnh này cũng không phải là không có bất kỳ sơ hở nào.
Ví dụ như hảo hữu chí thân, tình cảm thâm hậu, chỉ cần một ánh mắt thì sẽ hiểu rõ suy nghĩ của đối phương vậy. Chỉ cần người khác biến thành, hiển nhiên chuyện ăn ý do thời gian dài bồi dưỡng này sẽ không có, cho nên đây cũng là một trong những sơ hở.
Cũng không biết pháp môn Sinh Mệnh, cảm giác được khí tức hồn phách Chân Linh là chí thân, mặc dù cảm thấy có chút quái dị, thế nhưng cũng sẽ không quá hoài nghi. Có lẽ chỉ nghĩ rằng hảo hữu chí thân của mình đã gặp phải một ít chuyện phiền lòng, cho nên mới như thế?
Sơ hở chính thức, cũng là lớn nhất của pháp môn Sinh Mệnh chính là nhân quả!
Nhân quả tương liên!
Đây là thứ có liên hệ ở tầng thứ càng cao, trong tối tăm, như một ít người rất có nghiên cứu ở bên trên Nhân quả vậy. Lúc giết chết địch nhân, thậm chí còn có thể theo cảm ứng Nhân quả, đem tất cả nguyên thần thứ hai, pháp thân của địch nhân diệt sát!
Hơn nữa một ít người từng có giao tình, thậm chí trong lúc nói chuyện phiếm với nhau cũng có nhân quả dây dưa.
Như Kỷ Ninh và hảo hữu chí thân vậy, nhân quả dây dưa sẽ đậm hơn. Giống như Chúa Tể Mang Nhai quốc, Kim Tự Đế Quân của Đạo Minh cũng sẽ có một chút nhân quả dây dưa, bởi vì hắn đã từng gặp mặt rồi tán gẫu qua với bọn họ.
Nếu như ai dám can đảm ngụy trang thành Kỷ Ninh, xuất hiện ở trước mặt Chúa Tể Mang Nhai quốc. Như vậy dùng thực lực của Chúa Tể Mang Nhai quốc đã có thể nhìn trộm ra cảm ứng nhân quả! Hắn có thể lập tức phát hiện ra người ngụy trang và mình không có nhân quả gì. Cho nên người này tuyệt đối không phải là Kỷ Ninh.
– Nếu như có thể cảm ứng được nhân quả, Đạo Quân cơ hồ đều không làm được a.
Kỷ Ninh lắc đầu:
– Mặc dù là Vĩnh Hằng Đế Quân, phần lớn đều không làm được. Trừ phi là chuyên tâm nghiên cứu, hoặc là thực lực cực cao.
Vạn pháp tương thông.
Kỷ Ninh không có nghiên cứu pháp môn thời gian không gian, thế nhưng kiếm thuật của hắn, khi cao đến cấp độ nhất định thì cũng có thể siêu việt thời gian không gian. Như đạo phù của Kiếm đạo Chúa Tể vậy, đạo phù vừa ra, trấn áp thời không, trấn áp tất cả nhân quả cảm ứng.
– Pháp môn sinh mệnh này vẫn rất là nghịch thiên a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Nếu như mình học được pháp môn này, ngụy trang thành một phân thân, đi gặp Minh Lan Chúa Tể của Cổ Tu Hành giả nhất tộc! Minh Lan Chúa Tể chưa bao giờ gặp qua ta, lại không có nhân quả dây dưa, chỉ sợ cũng sẽ bị mình dấu diếm lừa gạt a.
Cho nên pháp môn này tuyệt đối là một pháp môn đáng sợ, có thể che giấu tung tích, lẫn vào mỗi một thế lực.
– Tây Tư tộc, chỉ sợ đã dựa vào pháp môn này để sắp xếp cho không ít Đạo Quân thẩm thấu vào trong từng nhánh thế lực Tu hành giả a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
– Bất quá Tây Tư tộc đã xong, ngay cả pháp môn bực này cũng đã bị Tu hành giả nắm giữ.
…
Xiềng xích bảy màu của Thâm Uyên thứ nhất, mỗi một màu đều đại biểu cho một loại khí tức hồn phách Chân Linh! Phải biến hóa ra khí tức hồn phách Chân Linh giống y hệt thì mới có thể bình yên đi qua. Nếu như khí tức hồn phách Chân Linh khác biệt thì sẽ bị rơi xuống Thâm Uyên vô tận, thân tử hồn diệt!
Tây Tư tộc ma luyện Đạo Quân cũng vô cùng tàn khốc.
– Sinh mệnh…
Kỷ Ninh vừa học pháp môn này cũng lại càng cảm giác được Tây Tư tộc ở trên nhiều khía cạnh đã đạt đến một cảnh giới không thể tưởng tượng được nổi. Ví dụ như ở bên trên hồn phách Chân Linh vậy, so sánh với Vô Tận cương vực còn cao sâu hơn nhiều. Nếu không cũng không ra được pháp môn bực này.
Kỷ Ninh lại không biết.
Tuy rằng Tây Tư tộc đã bị diệt, thế nhưng sau khi Tây Tư tộc bị diệt vẫn còn sót lại vô số bảo vật, pháp môn. Những thứ này ở vô số nơi đều dẫn tới tranh đoạt. Mà Xích Ba điện cũng chỉ là một trong những bảo vật còn sót lại của Tây Tư tộc mà thôi.
Chương 1380:
– Ngưng.
Mượn bảo vật thời gian, bên ngoài mới qua đi hơn nửa tháng…
Một chút hồn phách và thần niệm luyện thành Tính mạng chi y, tầng tính mạng chi y vô hình này có thể ngụy trang thành khí tức của bất luận một loại hồn phách Chân Linh nào đó mà Kỷ Ninh đã từng xem qua.
Ảnh hưởng của một chút hồn phách thần niệm đối với thực lực có thể xem nhẹ. Dù sao Kỷ Ninh cũng là Tâm lực Tu hành giả, cảnh giới lại đủ cao, cho nên muốn học pháp môn này vẫn có chút dễ dàng.
– Thành.
Kỷ Ninh thu nhà gỗ thời gian, hai mắt nhìn về phía cây cột trụ kia, trong lòng không khỏi thở dài:
– Mặc cho thực lực ngập trời tới đâu, thế nhưng Tây Tư tộc này lại quá điên cuồng, kết quả cuối cùng tự chịu diệt vong!
Kỷ Ninh cũng hiểu rõ, hiểu biết của mình đối với Tây Tư tộc này là do Giới linh Bồ La, Thần thục Sử nói với mình. Cho nên thứ mà hắn biết có khả năng chỉ là một góc của băng sơn, chân tướng rốt cuộc như thế nào, hiện tại vẫn còn khó mà nói được a.
Thần thục Sử cũng chỉ là tồn tại mà Tây Tư tộc sáng chế ra để chiếu cố Xích Ba điện mà thôi, luôn ở trong này, không có cách nào rời khỏi Xích Ba điện được.
Giới linh Bồ La, có thể nói chỉ là một tôi tớ của Dịch Ba Đế Quân.
…
Kỷ Ninh bước lên xiềng xích bảy màu kia, mỗi một màu của xiềng xích đều ẩn chứa khí tức hồn phách Chân Linh khác biệt nhau.
Giữa mỗi một màu với nhau đều có một chỗ không màu mấy trượng để giảm xóc, làm cho các Đạo Quân có thời gian ngụy trang khí tức hồn phách Chân Linh.
Sưu sưu.
Sưu sưu.
Sưu sưu.
Kỷ Ninh khi thì biến thành đại ma đầu đáng sợ, khi thì trở thành Tu hành giả cường đại gió nhạt mây xanh. Nếu như nhắm mắt lại, chỉ sợ cho dù là nữ nhi Minh Nguyệt, đám người Bồ Đề lão tổ cũng sẽ không nhận được ra khí tức này là của Kỷ Ninh.
Rất nhanh.
Kỷ Ninh đạp lên trên một đầu xiềng xích bảy màu, đi tới đầu, bước lên mặt đất nham thạch.
– Lệnh phù đầu tiên.
Kỷ Ninh nhìn lệnh phù màu đen vàng hỗn tạp có tám cạnh kia, lại vươn tay bắt lấy. Một mặt ở bên trên lệnh phù là ấm áp, một bên là lạnh buốt. Mà cảm giác ấm áp rất nhanh còn có thể luân chuyển được. Lệnh phù thứ nhất và lệnh phù thứ hai đều là thứ có giá trị thấp nhất, bất quá vẫn là trái cây cần phải ba vạn Hỗn Độn kỷ nguyên mới có thể thuần thục được. Có thể để cho Tây Tư tộc phí một cái giá lớn như vậy để gieo trồng ở bên trong Xích Ba điện, như vậy tuyệt đối sẽ không phải là vật bình thường.
– Lệnh phù thứ nhất đã đến tay. Tiếp tục.
Kỷ Ninh nhìn về phía trước xa xa, phía trước, ở trên vực sâu thứ hai có xiềng xích ba màu. Mà ở phía cuối xiềng xích ba màu chính là tế đàn. Ở dưới tế đàn mới có lệnh phù thứ tư! Mà đỉnh của tế đàn là lệnh phù thứ chín.
– Ồ?
Kỷ Ninh nhìn cột trụ ở biên giới Thâm Uyên thứ hai.
– Muốn thông qua Thâm Uyên thứ hai, cần phải học pháp môn Đạo Tâm…
Bên trên cột trụ cũng có vô số văn tự rậm rạp chằng chịt, giới thiệu pháp môn cổ xưa thần bí này của Tây Tư tộc.
Lần trước khi nhìn thấy pháp môn Sinh Mệnh khiến cho hắn nghẹn họng nhìn trân trối, cho nên cũng đã có chuẩn bị tâm lý. Thế nhưng lần này nhìn thấy pháp môn Đạo Tâm vẫn khiến cho Kỷ Ninh nghẹn họng nhìn trân trối như trước.
– Sưu.
Gió thổi lạnh lẽo từ trong vực sâu trước mắt lao ra, gào thét.
Thế nhưng Kỷ Ninh giống như chưa tỉnh, hắn đã có chút trầm mê.
Nếu như nói sinh mệnh là ngụy trang khí tức hồn phách Chân Linh, chẳng qua chỉ vẻn vẹn là kỹ xảo hiếm thấy, đối với tu hành hợp đạo cũng không có gì trợ giúp.
Như vậy cái môn gọi là pháp môn đạo tâm này đối với tu hành lại có trợ giúp lớn hơn!
Tu hành… Đạo tâm xếp ở vị trí đệ nhất!
Không có một khỏa đạo tâm đủ mạnh, thậm chí ngay cả Thiên Tiên cũng sẽ không thể tu thành được. Một ít Tu hành giả sau khi đạo tâm tan vỡ, thậm chí còn không khống chế được Pháp lực cường đại của mình. Khiến cho Pháp lực trực tiếp cuồng bạo dẫn đến tự bạo mà chết! Như những Sinh Tử Đạo Quân này, thậm chí trở thành Đạo Quân đỉnh phong thì cũng có một khỏa đạo tâm rất được.
Bình thường mà nói, thực lực càng mạnh thì đạo tâm bình thường sẽ càng mạnh hơn nữa.
Đạo tâm của đám người Vĩnh Hằng Đế Quân, so với các Sinh Tử Đạo Quân phổ biến còn cao hơn nhiều. Đương nhiên ngẫu nhiên cũng có một số ít ngoại lệ.
Trước đó Cửu Trần trúng Hồng tán độc dịch, đau đớn muốn Kỷ Ninh giết hắn đi… Thế nhưng trên thực tế loại độc dịch này là chuyên môn nhằm vào Vĩnh Hằng Đế Quân cường đại. Cho dù đạo tâm của Vĩnh Hằng Đế Quân có mạnh hơn nữa, thực lực bình thường sẽ bị ảnh hưởng, thế nhưng cũng không đến mức yêu cầu người khác giết mình đi. Từ điểm này cũng có thể nhìn ra Cửu Trần Giáo chủ và Vĩnh Hằng Đế Quân cường đại có chênh lệch đạo tâm như thế nào.
Bất quá sau khi Cửu Trần trúng độc, dưới loại thống khổ vô tận này, đạo tâm của hắn cũng đã nhận được tôi luyện. Về sau cũng không thống khổ gào rú tiếp nữa… Nếu như hắn lần nữa bị trúng Hồng tán độc dịch, tuy rằng thực lực giảm lớn. Thế nhưng cũng sẽ không chủ động đi tìm chết nữa. Đây gọi là đạo tâm tiến bộ!
– Hồng tán độc dịch, tuy rằng đáng sợ, thế nhưng trên thực tế cũng coi như là bảo bối để tôi luyện đạo tâm, đáng tiếc chẳng qua chỉ có thể tôi luyện được mười hai ngày mà thôi.
Kỷ Ninh thầm nghĩ, thời gian tôi luyện quá ngắn, mà giá trị của bản thân Hồng tán độc dịch lại cực cao. Vĩnh Hằng Đế Quân cường đại chém giết lẫn nhau, nếu như dùng tốt, thậm chí còn có khả năng thành công chém giết được đối thủ của mình.
Cho nên không có ai dùng Hồng tán độc dịch một cách xa xỉ để ma luyện đạo tâm.
– Pháp môn đạo tâm, một khi thi triển ra sẽ lập tức có thống khổ rất lớn hàng lâm! Sẽ giống như trúng Hồng tán độc dịch.
Kỷ Ninh rất là rung động.
Tuy nói là đơn giản.
Thế nhưng lại là thống khổ vô biên!
Thế nhưng phải biết đạo tâm của Đạo Quân đỉnh phong đáng sợ đến bực nào. Cho dù là tử vong thì bọn hắn cũng có thể lạnh nhạt đối mặt! Muốn cho bọn hắn cảm thấy thống khổ, thậm chí cảm thấy tan vỡ. Chuyện này quá mức khó khăn. Cho nên Hồng tán độc dịch mới trân quý như thế! Mà pháp môn đạo tâm lại có thể tạo thành thống khổ càng ngày càng đáng sợ hơn.
Pháp môn như thế, Cương vực vô tận căn bản chưa từng có nghe qua.
Chương 1381:
Dựa theo ghi chép, đạo tâm phân làm thất trọng Luyện Tâm Ngục, thống khổ đệ nhất trọng đã đủ để khiến cho Đạo Quân đỉnh phong rất thống khổ rồi. Càng về sau sẽ càng thêm đáng sợ, thống khổ của đệ thất trọng Luyện Tâm Ngục thậm chí còn có thể làm cho Đạo Quân đỉnh phong trong tích tắc trực tiếp thống khổ tới mức hồn phi phách tán Chân Linh tịch diệt!
Kỷ Ninh nhìn cột trụ ở trước mắt:
– Bên trên cột trụ này có ghi chép tam trọng, đệ tứ trọng đến đệ thất trọng sau đó, nhất định phải trở thành Vĩnh Hằng Đế Quân thì mới có cơ hội học được! Xem ra ở trong Tây Tư tộc, các Đạo Quân cũng chỉ có thể học được tam trọng trước mà thôi.
– Nhất định phải luyện thành tam trọng trước, như vậy mới có thể thông qua được xiềng xích ba màu kia.
Phía trước xiềng xích có ba màu, mỗi một màu, lúc dẫm lên bên trên đều có thống khổ truyền lại toàn thân, nhất định phải luyện thành tam trọng trước thì mới có thể bình yên thông qua được.
…
– Vậy thì bắt đầu đi!
Gió lạnh lẽo gào thét, Kỷ Ninh mặc một bộ áo trắng vung tay lên, bên cạnh hắn lập tức xuất hiện một căn nhà gỗ thời gian. Sau đó Kỷ Ninh tiến vào bên trong nhà gỗ, bắt đầu tu hành.
– Ma khe sơn…
Hồn phách của Kỷ Ninh bắt đầu niệm lên pháp môn này, đây là hồn phách chi âm, âm điệu kỳ dị, mang theo tiết tấu huyền diệu.
Thời gian dần trôi qua thống khổ bắt đầu hàng lâm.
Thống khổ tràn ngập mỗi một chỗ, thời gian dần trôi qua bắt đầu trở nên mãnh liệt lên, Kỷ Ninh lại tiếp tục ghi nhớ… Niệm càng nhiều thì thống khổ lại càng tăng lên mãnh liệt. Trải qua nửa canh giờ, lông mi của Kỷ Ninh cũng có chút dựng thẳng lên, hai hàng lông mày có một cỗ lăng lệ ác liệt.
– … Lỗ kéo La Tây tư.
Kỷ Ninh niệm xong đệ nhất trọng, hắn mở mắt ra, giữa lông mày của hắn mơ hồ có mồ hôi rịn ra.
– Thật đáng sợ, đã rất lâu rồi ta không có thống khổ như vậy a. Bất quá chuyện này vẫn còn nằm trong phạm vi thừa nhận của ta.
Kỷ Ninh lập tức nhắm mắt lại, lại bắt đầu niệm đệ nhị trọng.
Kỷ Ninh thế là Tâm Lực Tu Hành Giả cường đại nhất trong Cương vực vô tận, mà lại có thể ngộ ra Chung Cực Kiếm Đạo.
Cho nên đương nhiên Đạo tâm của hắn sẽ rất mạnh.
Không phải là Tâm Lực Tu Hành Giả thì cũng có khả năng đạo tâm rất mạnh. Như Kỷ Ninh lúc trước vậy, hắn chỉ vẻn vẹn có Tâm Lực tầng thứ tư Phàm Trần, lại bởi vì có chấp niệm cho nên một mực không có cách nào yên lòng đạt tới tầng thứ năm lần quy chân. Thế nhưng sau khi hắn đối với phụ mẫu lại có chấp niệm mãnh liệt, đạo tâm cũng cực kỳ đáng sợ. Như rất nhiều Vĩnh Hằng Đế Quân, thậm chí là Chúa Tể, cũng không phải là Tâm Lực Tu Hành Giả. Thế nhưng đạo tâm của bọn họ cũng không thể tưởng tượng được nổi.
Đương nhiên …
Tâm Lực Tu Hành Giả, nhất định đạo tâm sẽ rất mạnh!
Trong các Tâm Lực Tu Hành Giả cũng có cao thấp, Kỷ Ninh, Tuế Mộng, Hành Vân Cung Chủ, Tửu Thánh, đạo tâm của bọn họ đương nhiên cũng có một thứ tự riêng biệt.
…
– … Thiên phu sán Tây Thi.
Sắc mặt Kỷ Ninh đỏ bừng, gân xanh nổi lên, toàn thân mơ hồ đang run rẩy. Thế nhưng hắn vẫn cưỡng ép niệm xong đệ nhị trọng như trước.
– Đệ nhị trọng, cũng đã qua.
Kỷ Ninh không có gì là vui sướng, bởi vì đệ nhất trọng và đệ nhị trọng hắn có thể trực tiếp luyện thành. Như vậy đã nói rõ hai trọng trước đối với hắn cũng không có gì trợ giúp.
– Đạo tâm đệ tam trọng Luyện Tâm Ngục … Luyện Tâm Ngục a.
Kỷ Ninh hít sâu một hơi, gân xanh vốn đãnổi lên, có chút vặn vẹo lại lặn xuống, màu da cũng đã khôi phục lại bình thường.
– Tự mật thực…
Kỷ Ninh nhớ kỹ pháp môn của đệ tam trọng.
Đau đớn!
Giống như ngọn núi vô tận đang áp bách lên trên bờ vai yếu ớt của hắn, làm cho hắn có một loại cảm giác muốn tan vỡ. Mặc dù Kỷ Ninh có đạo tâm cường đại, có chấp niệm. Thế nhưng giờ phút này nhưng lại có cảm giác yếu ớt. Hắn cảm giác mình sẽ không gánh được, sẽ mất mạng.
Tạch tạch tạch két…
Kỷ Ninh khoanh chân ngồi xuống, bên ngoài lại đổ mồ hôi ra như tương, gân cốt toàn thân tạch tạch tạch rung động, gân xanh vặn vẹo trên toàn thân. Sắc mặt lộ ra vẻ dữ tợn, hắn cắn chặt răng, hàm răng ken két rung động, thậm chí lợi còn mơ hồ vỡ ra, có máu tươi chảy ra. Máu tươi từ khóe miệng chảy ra, thế nhưng Kỷ Ninh vẫn còn đang rất tỉnh táo.
Đạo tâm của hắn, vẫn giữ vững bản tâm như trước, hồn phách vẫn đang nhớ kỹ pháp môn như trước.
Đau đớn không ngừng tăng lên!
Trước mắt hắn là một mảnh đen kịt…
Lỗ tai không nghe thấy được bất kỳ thanh âm gì…
Chỉ cảm thấy đau nhức vô biên vô hạn!
– A.
Kỷ Ninh chỉ cảm thấy ý thức lập tức trống rỗng, hồn phách đã dừng niệm pháp môn, thống khổ lập tức nhanh chóng thối lui, Kỷ Ninh cũng thanh tỉnh lại.
Hắn cúi đầu nhìn nhìn chính mình, hai tay, hai chân đang khoanh chân ngồi đã sớm tràn ngập mồ hôi, thậm chí còn mơ hồ có chút vết máu trộn lẫn.
– Không ngờ lại đau đớn khiến cho ta không có cách nào niệm pháp môn được.
Trên mặt Kỷ Ninh cũng nở nụ cười đắc ý:
– Ha ha ha ha, tốt, tốt, xem ra đạo tâm của ta vẫn còn chưa đủ mạnh. Ngay cả đạo tâm đệ tam trọng cũng không thể một lần duy nhất thông qua được. Mà đây là thứ mà Tây Tư tộc để cho các Đạo Quân đỉnh phong học a. Nói rõ một chuyện, ở trong Tây Tư tộc, Đạo Quân đỉnh phong cao cấp nhất, đạo tâm so với ta bây giờ còn mạnh mẽ hơn nhiều a.
– Ha ha, ít nhất đạo tâm đệ tam trọng,đối với ta vẫn có tác dụng a.
Kỷ Ninh vui vẻ.
Nếu như một lần duy nhất thông qua, như vậy đã nói rõ pháp môn tam trọng này đối với mình không có sự trợ giúp.
– Đến đây đi.
– Cho dù ta bị vây, thế nhưng vẫn không hơn được Cửu Trần bao nhiêu a.
Kỷ Ninh nhớ rõ.
Cũng không phải nói, đạo tâm đệ tam trọng kém hơn so với Hồng tán độc dịch.
Cho nên có bằng hay không Kỷ Ninh cũng không nói rõ được.
Bởi vì mọi sự thống khổ chỉ là tương đối a.
Thống khổ của Hồng tán độc dịch có thể làm cho Cửu Trần kêu rên, thậm chí còn chủ động bảo Kỷ Ninh giết hắn đi! Thế nhưng nếu như Chúa Tể Mang Nhai Quốc trúng Hồng tán độc dịch, như vậy có khả năng hắn có thể mặt không đổi sắc mà vẫn chuyện trò vui vẻ như trước. Cho nên thống khổ chỉ là tương đối a, thống khổ mà đạo tâm đệ tam trọng này mang đến, tối đa cũng chỉ khiến cho Kỷ Ninh đau đớn tới mức không niệm ra được pháp môn mà thôi. Như vậy đương nhiên thống khổ cũng sẽ dừng lạ.
Nhưng đối với Cửu Trần, đau đớn của Hồng tán độc dịch sẽ không dừng lại a.
Chương 1382:
– Tiếp tục a.
Kỷ Ninh lại tiếp tục niệm pháp môn.
Tất trọng của pháp môn Đạo tâm cũng được xưng là thất trọng Luyện Tâm Ngục. Ở trong Tây Tư tộc, Đạo Quân đỉnh phong cũng chỉ học được tam trọng trước mà thôi.
Tam trọng trước này đối với Đạo Quân đỉnh phong trong Tây Tư tộc mà nói, cũng là một cơn ác mộng! Bình thường bọn hắn phải tu hành ức vạn năm tháng ở trong này, một mực chịu đựng thống khổ ở trong Luyện Tâm Ngục, nhận hết cực khổ tra tấn. Nếu như một Hỗn Độn kỷ nguyên cũng không thể luyện thành được, như vậy Tây Tư tộc sẽ cưỡng ép đưa bọn chúng mang đi. Chỉ có một bộ phận Đạo Quân đỉnh phong mới có thể thông qua được tam trọng trước mà thôi.
…
Một lần, lại một lần.
Hồn phách của Kỷ Ninh không ngừng nhớ kỹ pháp môn, lần lượt cưỡng ép chống cự thống khổ vô biên đang phủ xuống.
Lần lượt ở trong thống khổ tuyệt vọng mất đi ý thức, lúc vượt qua cực hạn, đương nhiên sẽ thất bại. Cho nên chỉ có thể lần lượt tăng cực hạn của mình lên mà thôi.
Kỷ Ninh đang tu luyện, cũng chỉ bố trí một ít cấm chế đơn giản ở chung quanh mà thôi. Một khi có người đến, đương nhiên Kỷ Ninh sẽ tỉnh lại, cho nên hắn có thể toàn tâm để tu luyện.
…
Thời gian trôi qua, Kỷ Ninh ở trong thống khổ nhận tra tấn giày vò. Thời gian niệm pháp môn dần dần cũng càng ngày càng dài, giằng co tới hai mươi mốt năm sau.
– … Khiếm phục lạp kiếp na y tây tư.
Rút cuộc Kỷ Ninh cũng đã niệm xong đệ tam trọng pháp môn, tuy rằng hắn vô cùng thống khổ, thế nhưng ít nhất cũng có thể cố thủ bản tâm để đọc pháp môn.
– Thành công.
Kỷ Ninh mở mắt ra.
Sưu.
Kỷ Ninh phất tay thu nhà gỗ thời gian, mắt nhìn cột trụ, sau đó tiếp tục cất bước đi về phía xiềng xích ba màu. Lúc này, một nhóm lớn Đạo Quân đỉnh phong khác vẫn còn đang ở trong tầng thứ hai thế giới điên cuồng tranh đoạt miếng Động Minh ngọc phù cuối cùng.
Đạp trên xiềng xích ba màu, đau đớn theo lòng bàn chân truyền đến, nhanh chóng tràn ngập toàn thân, Kỷ Ninh tiến lên. Lúc này thân thể của hắn cũng bắt đầu run rẩy nhè nhẹ, cắn răng chống cự lại.
– Xiềng xích này, có thể trong năm tháng vô tận khiến cho người đụng chạm vào phải nhận thống khổ đáng sợ, cho nên cũng coi như là một kiện bảo vật.
Tuy rằng Kỷ Ninh thống khổ, thế nhưng vẫn có thể nhẹ giọng nói nhỏ như trước.
Rốt cục hắn cũng đã đi qua xiềng xích ba màu.
– Lệnh phù thứ tư.
Kỷ Ninh nhìn lệnh phù màu đen vàng pha tạp, hỗn tạp cổ xưa kỳ dị kia. Hắn khẽ vươn tay ra bắt lấy rồi thu hồi. Tiếp đó Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn về phía trước, theo tầng tầng lớp lớp bậc thang của tế đàn đi lên trên. Bên trên cao nhất có khối lệnh phù thứ chín cao quý nhất đang lơ lửng.
Sưu.
Kỷ Ninh cất bước đi ở trên bậc thang, từng tầng lại từng tầng, bậc thang có tám ngàn lẻ ba tầng.
Tại chỗ cao nhất trên tế đàn bỗng nhiên xuất hiện quang mang, ngưng kết ra thân ảnh một nam tử mặc áo bào màu trắng, Giới linh Bồ La mỉm cười nhìn Kỷ Ninh đang đi tới ở phía dưới.
– Giới linh Bồ La?
Kỷ Ninh khẽ giật mình.
Giới linh Bồ La quan sát Kỷ Ninh, mỉm cười nói:
– Bắc Minh, tốc độ của ngươi thật nhanh a, sinh mệnh, đạo tâm, hai đại pháp môn kia không ngờ nhanh như vậy ngươi đã luyện thành được.
– Trên tế đàn này còn có pháp môn nào nữa không?
Kỷ Ninh hỏi.
– Không có.
Giới linh Bồ La lắc đầu:
– Có thể lấy được hai đại pháp môn ngươi cũng nên cảm thấy may mắn a. Ngươi cho rằng pháp môn bực này muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu sao? Về phần cái tế đàn này… Đỉnh của tế đàn có chừng chín ngàn tầng cấm chế. Ngươi chỉ cần phá vỡ được chín ngàn tầng cấm chế này là có thể có được lệnh phù thứ chín trân quý nhất này a.
Nói xong Giới linh Bồ La phẩy tay áo một cái.
Sưu sưu…
Trên đỉnh tế đàn lập tức xuất hiện quang mang hình tam giác màu vàng, vô số trận pháp cấm chế tầng tầng lớp lớp không ngừng trọng điệp vào nhau, tạo thành màu vàng chói mắt mà huyền diệu. Kỷ Ninh liếc mắt là có thể nhìn ra được trận pháp cấm chế này quả thực có mấy ngàn tầng, sợ rằng số lượng đã thực sự đạt tới chín ngàn.
– Những cấm chế này sẽ không tự động chữa trị đó chứ?
Kỷ Ninh hỏi, nếu như nó có thể tự động chữa trị, như vậy phải một lần duy nhất xuyên qua chín ngàn tầng a.
– Ha ha ha, nếu như không ngừng chữa trị, như vậy cho dù thực lực của ngươi có mạnh hơn gấp mười lần đi chăng nữa thì cũng không có một điểm hi vọng nào a.
Giới linh Bồ La ở một bên nhàn nhã nhìn qua Kỷ Ninh.
– Như vậy cũng tốt.
Kỷ Ninh nhoáng một cái đã hiện ra ba đầu sáu tay, tất cả thần kiếm màu vàng sau lưng đều ra khỏi vỏ, rơi vào trong tay.
– Ra.
Tâm ý Kỷ Ninh khẽ động, trước người lập tức xuất hiện một cái màn, nhanh chóng bành trướng, bao lại toàn bộ tế đàn!
Thời gian gia tốc!
Gia tốc gấp trăm lần!
Tế đàn chính là vật chết, cho nên dù có gia tốc thời gian thì cũng không có gánh nặng gì cả.
– Ngươi rất là thông minh a.
Giới linh Bồ La ở một bên nhìn thấy vậy, khẽ cười nói.
– Dù sao cũng là trở ngại cuối cùng của tầng thứ ba thế giới, cho nên ta đoán không dễ dàng như vậy a.
Kỷ Ninh nói, sau đó lệ mang trong mắt lóe lên:
– Trấn áp!
Kỷ Ninh tâm ý khẽ động, Tâm Chi Hình chiếu thế giới mạnh mẽ hàng lâm. Theo đó là chín đại bí thuật cũng giống như Giao Long du động, rất nhanh đã dựa theo Chung Cực Kiếm Đạo chi Âm Dương để tạo thành Âm Dương Hỗn Độn lĩnh vực, điên cuồng trấn áp đỉnh tế đàn này. Bị hình chiếu thế giới, bí thuật hai tầng trấn áp, thế nhưng chín ngàn tầng cấm chế này vẫn có thể dễ dàng ngăn cản được như trước.
– Phá.
Kỷ Ninh trực tiếp thi triển ra Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết, cũng đem Tâm Kiếm Thức dung nhập vào trong đó.
Kiếm quang lóe lên.
Một đạo kiếm hình sương mù lập tức siêu việt gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo, trực tiếp đâm vào bên trên cấm chế. Cấm chế giống như là màng mỏng, vừa mới rung động đã bị phá vỡ. Bất quá sau khi phá vỡ tầng thứ nhất cấm chế thì uy lực đã giảm đi, làm cho kiếm hình sương mù kia không thể đâm thủng được tầng thứ hai nữa.
– Bình thường, dựa theo tốc độ này. Muốn phá vỡ chín ngàn tầng cấm chế chỉ sợ chỉ cần thời gian một ngày là đủ rồi. Trước đó ta còn lấy ra bảo vật thời gian, xem ra ta đã vẽ vời cho thêm chuyện a.
Kỷ Ninh nói xong cố ý nhìn lên về phía Giới linh Bồ La đang ở trên không trung.
Chương 1383:
– Đừng đắc ý quá sớm.
Giới linh Bồ La ở bên cạnh đang lơ lửng trên không nhìn thấy vậy cũng lên tiếng châm chọc:
– Lệnh phù thứ chín này cũng không dễ dàng đạt được như vậy a.
Phốc phốc phốc phốc phốc phốc!
Kỷ Ninh liên tiếp phá vỡ từng tầng cấm chế, khi liên tục phá một trăm năm mươi mốt tầng, lúc Kỷ Ninh lần nữa đâm ra một kiếm thì lại không thể phá vỡ được cấm chế nữa.
– Từng tần cấm chế, càng về sau càng mạnh.
Kỷ Ninh nhíu mày, lập tức lại có chút vui vẻ:
– Bất quá cũng rất tốt, cấm chế này sau khi bị công kích, uy năng cũng đã hao tổn chút ít, cũng không có dấu hiệu khôi phục.
Như tầng cấm chế thứ một trăm năm mươi hai, bị một kiếm toàn lực của Kỷ Ninh công kích, tuy rằng không có bị phá, thế nhưng rõ ràng quang mang đã trở nên ảm đạm, uy năng đã yếu đi rất nhiều.
Chỉ cần uy năng không có cách nào khôi phục, như vậy chín ngàn tầng cấm chế… Một ngày nào đó có thể sẽ bị phá vỡ.
– Phá phá phá…
Kỷ Ninh nhanh chóng thi triển sáu thanh Bắc Hồng kiếm, tất cả đều thi triển ra Tích Huyết thức.
Bởi vì Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết rất am hiểu xuyên thấu!
Đối phó với cấm chế bực này, dùng loại công kích có tính xuyên thấu này là thích hợp nhất. Mà Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết lại vừa vặn lại là một chiêu mạnh nhất của Kỷ Ninh! Cho nên tốc độ phá vỡ cũng rất nhanh.
Phốc phốc…
Sáu thanh Bắc Hồng kiếm thay phiên nhau đâm ra, nhanh như ảo ảnh, từng đạo kiếm hình sương mù đâm vào bên trên cấm chế, từng tầng từng tầng cấm chế đang điên cuồng bị nghiền nát dưới kiếm ảnh.
Kỷ Ninh phí thời gian nửa ngày, rốt cuộc cũng đã công phá được một ngàn tầng cấm chế trước.
Hắn lại phí sáu ngày để công phá hai ngàn tầng cấm chế trước.
Phí nửa tháng, công phá ba ngàn tầng trước.
Phí chín tháng, công phá bốn ngàn tầng trước.
Hao phí thời gian gần năm năm, công phá được năm ngàn tầng trước.
– Ta đã xem nhẹ chín ngàn tầng cấm chế này a.
Kỷ Ninh điên cuồng thi triển sáu thanh Bắc Hồng kiếm, công kích lên tầng cấm chế thứ năm ngàn không trăm lẻ một. Uy năng của tầng cấm chế này rất mạnh. Lúc Kỷ Ninh vừa mới bắt đầu công kích, thậm chí cũng không thể làm cho tầng cấm chế này lay động. Uy năng của tầng cấm chế này cơ hồ không có biến hóa gì. Sau khi đâm ra được hơn vạn kiếm, rốt cuộc uy năng của tầng cấm chế này mới bắt đầu dần dần giảm xuống. Một khi bắt đầu giảm xuống cũng sẽ rớt xuống càng ngày càng nhanh, cuối cùng cũng sẽ sụp đổ.
– Cấm chế hiện tại, chỉ sợ cho dù là một kích toàn lực của bát đại Thánh Thành chi chủ cũng không phá được a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Bởi vì uy năng của cấm chế còn hơn xa công kích của mình.
Cho nên mình giống như bọt nước nhỏ xuống trên mặt đá vậy, cơ hồ không có ảnh hưởng gì. Thế nhưng nếu như tích lũy theo ngày tháng, nước chảy đá mòn a! Theo uy năng của cấm chế hạ thấp, chênh lệch với công kích của mình sẽ thu nhỏ lại, mà lực phá hoại của công kích cũng sẽ không ngừng tăng lên.
– Thức thứ mười một trong Tâm Kiếm thuật của ta cũng chưa từng luyện thành được.
Trong những ngày này Kỷ Ninh một mực thử tu luyện thức thứ mười một trong Tâm Kiếm thuật.
Tâm Kiếm thuật.
Từ thức thứ tám đến thức thứ mười là một cái giai đoạn.
Từ thức thứ mười một tới thức thứ mười hai là giai đoạn cao cấp hơn.
Đây là đột phá về chất!
Thiên phú của Kỷ Ninh rất cao, trước đó trong mười năm ngắn ngủi đã liên tục luyện thành thức thứ tám đến thức thứ mười. Đó là bởi vì ba thức này thuộc về cùng một giai đoạn. Mà Thức thứ mười một, độ khó tu luyện lại có khác biệt về bản chất.
– Ta đã quá tự tin a, khó trách Tâm Kiếm thuật có ghi lại. Bất kỳ một thời đại nào, người có thể đem Tâm Kiếm thuật luyện đến thức thứ mười một, thức thứ mười hai cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi! Mà đây lại là những kiếm khách có thiên phú cực cao, cũng phải mất mười vạn tám ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên mới có thể thành công được. Cho dù ta toàn tâm toàn ý tu luyện Tâm Kiếm thuật, thế nhưng dù sao cũng chỉ mới tu luyện được hơn mười năm mà thôi.
Kỷ Ninh cũng khôi phục lại bình tĩnh, lập tức cười:
– Những năm này ta một mực thi triển Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết, ta có cảm giác Tích Huyết thức của ta ngày càng có nhiều cảm ngộ hơn. Nói không chừng… Tích Huyết thức có thể sẽ đột phá.
Thời gian gần năm năm, không biết Kỷ Ninh đã đâm ra được bao nhiêu kiếm.
Mỗi một kiếm đều là Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết.
Tích Huyết thức của Kỷ Ninh là thứ có cảm ngộ cao nhất trong ngũ thức hiện tại, cũng là thứ có hi vọng nhanh nhất đạt tới tầng thứ tư. Nếu như Tích Huyết thức có thể đạt tới cấp độ thứ tư, Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết, uy năng của một chiêu này cũng có thể đề thăng lên không ít a.
– Tiếp tục.
Kỷ Ninh giống như Ngu Công dời núi, điên cuồng đâm ra từng kiếm một.
Hắn phí gần hai mươi năm, rốt cuộc đã công phá được sáu ngàn tầng trước.
Lại phí thời gian gần trăm năm, công phá bảy ngàn tầng trước.
Hao phí thời gian gần ba trăm năm, công phá được tám ngàn tầng trước.
Tâm Kiếm thuật của Kỷ Ninh và Tích Huyết thức cũng không có đột phá. Tuy rằng đều đã có một ít cảm ngộ, đặc biệt là số lần thi triển Tích Huyết thức rất nhiều. Thế nhưng Kỷ Ninh vẫn đang lần lượt cân nhắc xem, phải làm như thế nào mới có thể tăng lên được. Dưới loại tình huống điên cuồng này, tiến bộ rất là nhanh. Chỉ là dù vậy vẫn chưa từng đạt tới cấp độ thứ tư như trước. Bởi vậy có thể biết được, muốn tu luyện tất cả ngũ thức đạt tới cấp độ thứ tư khó khăn tới đâu a? Lại đem ngũ thức dung hợp thành Chung Cực Kiếm Đạo tầng thứ tư, khó khăn sẽ như thế nào chứ?
Phốc phốc phốc …
Kiếm ảnh sương mù điên cuồng hóa thành huyễn ảnh, điên cuồng đâm vào bên trên một tầng cuối cùng.
Rốt cục một tiếng nổ vang vang vọng.
Kỷ Ninh ở trên tế đàn phí hơn chín trăm năm, rốt cục cũng đã phá vỡ một tầng cấm chế cuối cùng.
– Rốt cục cũng đã phá vỡ.
Kỷ Ninh có chút vui mừng, hơn chín trăm năm, thời thời khắc khắc điên cuồng xuất kiếm, loại chuyện này trước đây Kỷ Ninh cũng chưa từng bao giờ làm!
– Lệnh phù thứ chín.
Kỷ Ninh đi tới bên cạnh lệnh phù thứ chín, vươn tay chộp tới.
– Ha ha ha…
Giới linh Bồ La ở trên không trung bỗng nhiên nở nụ cười, thanh âm to lớn lan tràn ra chung quanh, vang vọng mỗi một chỗ trong Xích Ba điện:
– Chư vị Đạo Quân, lệnh phù thứ chín ngắt trái cây đã bị Bắc Minh Đạo Quân đạt được! Các ngươi nên nhanh chân hơn nữa a!