Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 231 [Chương 1384 đến 1389]
❮ sautiếp ❯Chương 1384:
– Ngươi..
Kỷ Ninh kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía Giới linh Bồ La đang ở trên không trung.
– Lệnh phù không có dễ đạt được như vậy.
Giới linh Bồ La quan sát Kỷ Ninh, khóe miệng có vui vẻ, nói:
– Ngươi có thể đoạt của bọn hắn, đương nhiên bọn hắn cũng có thể đoạt được của ngươi.
– Có bản lĩnh thì cứ việc đến.
Quả thực Kỷ Ninh cũng không sợ, hắn lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Giới linh Bồ La rồi hỏi:
– Tiền bối, ta phải trở lại tầng thứ hai thế giới như thế nào đây?
– Rất đơn giản, trên mặt đất của mỗi một tầng thế giới đều có một đồ án.
Giới linh Bồ La chỉ về phía mặt đất nham thạch được truyền tống đến, quả thực trên mặt đất nham thạch kia có một đồ án hình tròn, phạm vi chừng ba trượng, bên trên đồ án có từng mảnh ấn ký màu đen giống như là cánh hoa. Cũng có chút hàm súc thú vị đặc thù.
– Dẫm nát đồ án kia, chỉ cần mười cái hô hấp thì ngươi sẽ được truyền tống đến chỗ vương tọa trong tầng thứ hai thế giới. Ở trong tầng thứ hai thế giới, tầng thứ nhất thế giới đều có đồ án như vậy.
Giới linh Bồ La nói.
– Ồ?
Kỷ Ninh lập tức nghĩ lại.
Quả thực là có chuyện như vậy, bất quá bên trong Xích Ba điện này vốn có các loại đồ án bích hoạ điêu khắc. Cho nên trước đó quả thực Kỷ Ninh cũng không có quan tâm tới những thứ này.
– Tầng thứ hai thế giới.
Sauk hi Kỷ Ninh thu lệnh phù thứ chín, lập tức hóa thành một đạo lưu quang nhảy xuống tế đàn. Sau đó đi trên xiềng xích ba màu, cố nén đau đớn mà đi về phía trước. Kế tiếp lại thay đổi khí tức của hồn phách Chân Linh đi lên bên trên xiềng xích bảy màu.
– Một miếng Động Minh ngọc phù cuối cùng đã bị Phí Kỳ Đạo Quân đạt được!
Thanh âm của Giới linh Bồ La quanh quẩn mỗi một chỗ trong Xích Ba điện:
– Ba miếng Động Minh ngọc phù đã bị cướp đoạt đến tay, chư vị Đạo Quân… Tranh thủ thời gian đi tranh đoạt lệnh phù so với Động Minh ngọc phù còn trân quý hơn a. Mỗi một phần lệnh phù đều đủ để khiến cho các Vĩnh Hằng Đế Quân điên cuồng. Tất cả đều đại biểu cho một lượn lớn trái cây quý hiếm. Thế nhưng hiện tại chỉ còn lại có năm miếng lệnh phù mà thôi!
Kỷ Ninh đi bên trên xiềng xích bảy màu, sau khi nghe được lời này của Giới linh Bồ La, hắn hận tới mức ngứa răng.
Thật sự là sợ thiên hạ không loạn a!
Bất quá Giới linh Bồ La không nói sai, lệnh phù có thể thu trái cây quả thực so với Động Minh ngọc phù còn trân quý hơn! Bởi vì những trái cây này khiến cho ngay cả các Chúa Tể cũng phải kích động, làm cho Đạo Minh mê muội. Cho nên nếu tính giá trị đơn thuần, lệnh phù trái cây quả thực có giá trị cao hơn so với Động Minh ngọc phù! Bất quá đối với các Đạo Quân mà nói, bọn hắn càng coi trọng chí bảo hợp đạo Động Minh ngọc phù hơn.
– Lệnh phù hái trái cây chỉ còn thừa lại năm phần? Xem ra Cửu Trần lại mới đạt được một phần a.
Trong lòng Kỷ Ninh khẽ động, vốn hắn định tiến về tầng thứ hai thế giới trước. Thế nhưng sau khi đi ra khỏi xiềng xích bảy màu, hắn lập tức hóa thành lưu quang bay về phía thông đạo mà Cửu Trần giáo chủ lựa chọn.
…
Sưu.
– Khá tốt. May mà bọn hắn còn chưa tới.
Kỷ Ninh bay đến thông đạo mà Cửu Trần giáo chủ lựa chọn trước đó.
Cái thông đạo này vẫn chỉ có một mình Cửu Trần như trước! Kỷ Ninh không biết, tin tức hắn đạt được lệnh phù thứ chín đã bị Giới linh Bồ La công khai. Khiến cho vô số Đạo Quân đỉnh phong đang tranh đoạt Động Minh ngọc phù ở tầng thứ hai thế giới lập tức có chút nóng nảy:
– Rất có thể Bắc Minh kia sẽ qua để cướp đoạt, độn thuật ám sát của hắn rất là đáng sợ, mau mau nhanh.
Vốn đám người này giết rất là điên cuồng, thế nhưng bởi vì bị tin tức này kích thích. Rất nhanh Phí Kỳ Đạo Quân kia từ trong rối loạn đã đạt được Động Minh ngọc phù.
Tuy rằng đã đoạt được, thế nhưng Phí Kỳ Đạo Quân ở trong các Đạo Quân đỉnh phong rất điệu thấp. Luận thực lực hắn cũng cùng một đẳng cấp với đám người Trần Vũ Ma Quân. Đương nhiên đám Đạo Quân khác sẽ không cam lòng buông tha, cho nên vẫn đang chém giết như trước.
– Ồ?
Kỷ Ninh đi tới thông đạo này đã lập tứcnhìn thấy cột trụ kia. Bên trên cột trụ có văn tự rậm rạp chằng chịt, giới thiệu qua pháp môn Sinh Mệnh. Lúc hắn nhìn về phía xiềng xích bảy màu, cùng với xiềng xích ba màu chỗ xa xa, Kỷ Ninh đã hiểu rõ:
– Thông đạo khác biệt, thế nhưng pháp môn học được đều là giống nhau.
Trước đó Kỷ Ninh còn đang hy vọng xa vời, ba cái lối đi sẽ có pháp môn khác nhau a!
– Cửu Trần còn đang bị vây ở chỗ kia.
Kỷ Ninh nhìn về phía trước xiềng xích ba màu, đang tại thời gian nhà cỏ nội tu làm được Cửu Trần:
– Xem ra pháp môn Đạo Tâm kia hắn còn không có luyện thành được a.
Đạo tâm, Kỷ Ninh thân là Tâm lực Tu hành giả cho nên so với Cửu Trần cao hơn một mảng lớn.
******
Tầng thứ ba thế giới, chỗ thông đạo Cửu Trần đang đứng. Kỷ Ninh một mình khoanh chân ngồi ở bên trên mặt đất nham thạch. Bởi vì đã bị hạn chế mơ hồ cho nên hắn căn bản không có cách nào đạp vào bên trên xiềng xích bảy màu kia được. Bất luận một gã Đạo Quân đỉnh phong nào cũng chỉ có thể lựa chọn một cái thông đạo, các thông đạo khác không có cách nào xông qua được.
Kỷ Ninh đứng ở nơi này trọn vẹn hơn hai canh giờ, bỗng nhiên hắn mở mắt ra.
Sưu!
Một đạo quang mang hiện lên.
Một đạo thân ảnh mặc áo đen xuất hiện ở phía xa, hắn nhìn Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi ở đó, thở dài nói:
– Bắc Minh huynh, thật sự là hâm mộ ngươi a, sớm biết như vậy lúc ấy ta đã đi cùng với ngươi để đoạt lệnh phù rồi.
– Tửu Thánh huynh, ta đoán mặt khác Đạo Quân đỉnh phong nhóm phần lớn đều liên thủ đi à nha.
Kỷ Ninh đứng dậy:
– Xem ra ngươi vẫn chỉ một mình độc hành, không bằng ngươi và ta, Cửu Trần liên thủ, thấy thế nào?
– Ha ha, ta không cần liên thủ cùng với người khác.
Ánh mắt của Tửu Thánh khẽ quét qua:
– Bắc Minh, có thể nói cho ta biết, thông đạo nào chưa bị đoạt lệnh phù hay không?
– Bên này.
Kỷ Ninh chỉ về một bên.
– Cám ơn.
Tửu Thánh lập tức phóng về phương hướng kia.
Chỉ một lát sau, Kỷ Ninh đã nhìn thấy bên trên mặt đất nham thạch trước mắt truyền tống đến một đám thân ảnh, trọn vẹn có mười hai tên Đạo Quân đỉnh phong. Cầm đầu chính là một gã nam tử có mái tóc dài đen nhánh, mặc áo bào tím yêu dị, tóc dài bay phấp phới. Hai con ngươi mang theo Tử Quang mơ hồ. Mười một gã Đạo Quân đỉnh phong khác hiển nhiên đều đi theo bên người hắn.
Chương 1385:
– Bắc Minh?
Ánh mắt của tên nam tử mặc áo bào tím yêu dị này rơi vào trên người Kỷ Ninh. Hắn nhếch miệng cười cười, nụ cười mang theo hàn ý:
– Thật sự là xảo hợp, không ngờ ta lại gặp phải Bắc Minh Đạo Quân a.
– Cổ Già Vương?
Kỷ Ninh có chút kinh ngạc.
Từ sau khi tiến vào Dịch Ba giới, cho tới bây giờ Kỷ Ninh còn không có phát hiện Cổ Già Vương thể hiện thực lực mạnh tới cỡ nào. Cổ Già Vương chính là người của Vĩnh Hằng tính mạng nhất tộc! Bình thường rất là điệu thấp, bên ngoài còn tưởng rằng là Đạo Quân đẳng cấp thứ hai. Vĩnh Hằng tính mạng nhất tộc, người có danh khí lớn nhất trong các Đạo Quân chính là Ca Tước Vương. Từ đó xem ra, có lẽ thực lực của Cổ Già Vương này cực cao a.
Oanh ….
Quang mang trên bầu trời hội tụ, tạo thành thân ảnh của một nam tử mặc áo bào màu trắng nguy nga.
– Tất cả các Đạo Quân còn sống đều đã đi tới tầng thứ ba thế giới. Để ta giới thiệu qua một chút… Tầng thứ ba thế giớ này cũng có ba cái lối đi. Bất luận một gã Đạo Quân nào cũng chỉ có thể lựa chọn một thông đạo để xông lên mà thôi! Mỗi một thông đạo đều có ba miếng lệnh phù! Tổng giá trị đều không kém nhau nhiều, đương nhiên hiện tại chỉ còn lại có năm miếng mà thôi.
Thanh âm của Giới linh Bồ La vang vọng trong thiên địa.
Thế nhưng cơ hồ cùng lúc…
Kỷ Ninh đã nhận được một đạo tin tức từ Mang Nhai quốc truyền đến.
– Cái gì?
Kỷ Ninh cả kinh.
Đạo Minh tiên cung, phát ra bài danh về các Đạo Quân mới.
Những năm gần đây, chỉ sợ lần này là lần bài danh của các Đạo Quân biến hóa lớn nhất, kinh người nhất a.
– Hiểu Mộng Đạo Quân sếp thứ ba?
– Cổ Già Vương xếp thứ sáu?
– Thiên Phủ Đạo Quân chết?
– Hử Nhai Vương chết?
Kỷ Ninh nhìn tin tức thứ hạng mới nhất, hoàn toàn sợ tới mức ngây người.
Lúc trước trong tranh đoạt một miếng Động Minh ngọc phù cuối cùng kia đã có trọn vẹn sáu gã Đạo Quân đỉnh phong chết, bài danh của các Đạo Quân cũng thay đổi cực lớn.
Đệ nhất là Tửu Thánh, thứ hai Bắc Minh, thứ ba Hiểu Mộng Đạo Quân, thứ tư Lê Tinh cung chủ, thứ năm Quang Minh Vương, thứ sáu Cổ Già Vương, thứ bảy Hắc Kiêu Đạo Quân, thứ tám Thạch Cửu, thứ chín Thiên Tàn Đạo Quân, thứ mười Duyên Hổ Đạo Quân…
Một đám Đạo Quân đỉnh phong mới xuất hiện! Rất nhiều người trước đó đều điệu thấp, thanh danh không lộ ra, thế nhưng trong chiến đấu tranh đoạt lúc trước đều thể hiện ra mũi nhọn.
…
Hai mắt màu tím của Cổ Già Vương rơi vào trên người Kỷ Ninh, thanh âm lạnh lẽo như băng:
– Chín phần Động Minh ngọc phù, hiện tại chỉ còn lại có năm phần, mà Bắc Minh Đạo Quân ngươi có lẽ đã nhận được ba phần a. Mà xem ra Cửu Trần giáo chủ sau lưng ngươi cũng đã nhận được một phần. Thế nhưng mười hai vị Đạo Quân chúng ta chẳng những một phần Động Minh ngọc phù không có được, mà ngay cả lệnh phù ngắt trái cây cũng cũng không có. Bắc Minh Đạo Quân, ngươi không biết làm như vậy là quá không công bằng hay sao?
– Bắc Minh Đạo Quân.
Trần Vũ Ma Quân ở bên cạnh Cổ Già Vương cũng lạnh lùng nói:
– Yêu cầu của chúng ta không nhiều lắm, hai miếng lệnh phù khác thì thôi đi. Miếng lệnh phù trong tay Cửu Trần giáo chủ chúng ta củng không cưỡng cầu. Thế nhưng lệnh phù thứ chín này thì ngươi phải giao ra, giao ra lệnh phù thứ chín, như vậy chúng ta sẽ không làm ngươi khó xử.
– Giao ra lệnh phù thứ chín.
– Bắc Minh Đạo Quân, giao ra đây.
– Tửu Thánh cũng không phải là đối thủ của chúng ta, Bắc Minh, ngươi vẫn nên ngoan ngoãn giao ra thì hơn.
Cổ Già Vương và một đám Đạo Quân đỉnh phong đều nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh. Mỗi một người trong bọn hắn đều là Đạo Quân đỉnh phong, nếu như ba tới năm người đối mặt với Kỷ Ninh còn rất kiêng kị. Thế nhưng trọn vẹn mười hai người liên thủ, như vậy cho dù là đối mặt với Tửu Thánh thì bọn hắn cũng không sợ! Trước đó bọn hắn đã từng giao thủ với Tửu Thánh rồi. Cho nên giờ phút này sao phải sợ một Bắc Minh Đạo Quân cơ chứ?
Lần này cái gì bọn hắn cũng không muốn lấy, nếu như đạt được lệnh phù thứ chín để đổi lấy một lượng lớn trái cây, tất cả mọi người đều được phân một phần. Khi đó chỉ sợ mỗi người đều có thể đổi lấy bảo vật quý hiếm với Chúa Tể, Đạo Minh. Khi đó cũng coi như không có uổng công đi tới Dịch Ba giới một chuyến a.
Kỷ Ninh nhướng mày.
Lệnh phù, đại biểu cho trái cây trân quý của Xích Ba điện, đủ để khiến cho Đạo Minh, Chúa Tể điên cuồng. Lệnh phù thứ chín trân quý nhất càng là giá trị vô lượng, Kỷ Ninh rất hi vọng dựa vào nó để cứu sư tỷ a.
Phanh phanh phanh!
Kỷ Ninh nhoáng một cái đã hiện ra ba đầu sáu tay, lập tức có sáu đạo kim quang từ phía sau lưng bay ra, rơi vào trong tay Kỷ Ninh.
Thiếu niên áo trắng, ba đầu sáu tay, cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm.
Con ngươi lạnh lẽo đảo qua một đám Đạo Quân đỉnh phong trước mắt này, lãnh đạm nói:
– Hãy bớt sàm ngôn đi, một đám ngu xuẩn, đi lên nhận lấy cái chết!
– Có can đảm, trước đó Thiên Phủ Đạo Quân cũng ở trước mặt ta kiêu ngạo như vậy. Thế nhưng cuối cùng hắn lại bị chết ở trong tay của ta. Đáng tiếc a, không có cơ hội giao thủ với đám người Quang Minh Vương, Lê Tinh. Nếu không ta đâu chỉ xếp hạng thứ sáu a. Để ta xem Bắc Minh ngươi xếp hạng thứ hai mạnh mẽ tới đâu.
Cổ Già Vương cũng hiện ra sáu cái cánh tay, bên trên mỗi một tay đều cầm một thanh binh khí kỳ dị, bên trên binh khí còn có răng cưa.
– Vây giết hắn.
Trần Vũ Ma Quân cũng lạnh giọng quát.
– Bắc Minh này cũng không có bất tử thân, cho nên muốn giết hắn sẽ dễ dàng hơn nhiều.
– Hắn muốn chết, như vậy chúng ta sẽ thành toàn cho hắn. Giết hắn đi, những Lệnh Phù trên người hắn sẽ trở thành thứ của chúng ta a.
Cả đám Đạo Quân đỉnh phong đều tràn ngập sát ý lạnh thấu xương.
Sắc mặt Kỷ Ninh lập tức biến đổi, trong mắt có lệ mang, nhìn chằm chằm vào Cổ Già Vương, quát:
– Thiên Phủ Đạo Quân là do ngươi giết hay sao?
– Đúng, nếu không, ta há có thể bài danh thứ sáu?
Cổ Già Vương nói.
– Đáng chết.
Lửa giận trong lòng Kỷ Ninh dâng lên, Đạo Quân đỉnh phong có giao tình với hắn rất ít. Mà Thiên Phủ Đạo Quân là một trong số đó, lúc trước khi hắn còn nhỏ yếu. Trong Thiên Mộc thành thuộc bát đại Thánh Thành, bản thân rơi vào Khổng Tát Đạo Quân đuổi giết. Lúc hắn cầu cứu, Phu Nhất Cung Chủ và Thiên Phủ Đạo Quân đã lập tức chạy đến hỗ trợ… Lần kia, Kỷ Ninh cũng kết giao tình với Phu Nhất, Thiên Phủ.
Tuy rằng không giống như Cửu Trần, không phải là tình huynh đệ sinh tử thâm hậu, thế nhưng cũng là hảo hữu a.
Chương 1386:
– Sợ rồi sao?
Cổ Già Vương cười lạnh.
– Chết!
Sát ý của Kỷ Ninh lập tức bộc phát.
Oanh!
Một cỗ lực lượng vô hình đáng sợ lập tức trùng kích mà ra, lấy Kỷ Ninh làm tâm điểm bắn ra ngoài, trực tiếp trùng kích lên trên hồn phách Chân Linh của mười hai tên Đạo Quân đỉnh phong kia.
– A.
– A.
Lập tức có hai gã Đạo Quân đỉnh phong sắc mặt tái nhợt, suy nghĩ trở nên u mê. Phần lớn các Đạo Quân đỉnh phong khác sắc mặt cũng không khỏi biến hóa, thế nhưng tốt xấu gì cũng có thể cố gắng giữ tỉnh táo.
– Tâm Lực bí thuật rất mạnh.
Sắc mặt của Cổ Già Vương cũng thay đổi.
– Giết.
Vừa rồi Kỷ Ninh đã thi triển ra Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật, Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật và Chung Cực Kiếm Đạo của Kỷ Ninh có quan hệ. Theo Chung Cực Kiếm Đạo của Kỷ Ninh đạt tới tầng thứ ba, uy lực của Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật cũng tăng lên một mảng lớn. Chỉ có điều, muốn trực tiếp giết chết Đạo Quân đỉnh phong vẫn còn rất khó a.
Kỷ Ninh cũng không quan tâm tới Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật có thể giết chết được đối phương hay không. Điều mà hắn muốn làm chính là trước tiên áp chế khí diễm kiêu ngạo của bọn họ một chút.
Oanh…
Hình chiếu thế giới rộng lớn phủ xuống, trong thế giới hư ảo kia có Cự Kiếm Sơn nguy nga, trực tiếp ầm ầm trấn áp tất cả. Tất cả các Đạo Quân đỉnh phong đều cảm giác được người mình như trầm xuống, hình chiếu thế giới đơn thuần hiện tại không có bất kỳ một tên Đạo Quân nào có thể cùng so sánh được với Kỷ Ninh.
Theo đó, năng lượng từ chín đầu giao long bí thuật gào thét lan tràn ra, tạo thành Âm Dương Hỗn Độn Lĩnh Vực bao phủ ra chung quanh.
– Một người mà cũng muốn áp chế mười hai người chúng ta, quá càn rỡ.
– Không biết tự lượng sức mình.
– Phá cho ta.
Đám người Cổ Già Vương đều thi triển ra bí thuật, uy lực bí thuật của bọn họ có mạnh có yếu. Thế nhưng nếu liên hợp lại vẫn vượt xa một người Kỷ Ninh như trước. Bất quá hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh và bí thuật có thể chồng chất lên nhau một cách hoàn mỹ! Nhưng mà bí thuật của các Đạo Quân đỉnh phong này lại không có cách nào chồng lên hoàn mỹ a. Bởi vì một khi chồng chất lên nhau sẽ khiến cho bí thuật bị ảnh hưởng lẫn nhau.
Từ sau khi bọn hắn chiến một trận với Tửu Thánh đã có kinh nghiệm, bí thuật song phương hoặc là kết hợp tạo thành Ngũ Hành, hoặc là kết hợp thành Âm Dương. Như vậy mới có thể làm uy năng tăng lên, cùng đi áp chế Kỷ Ninh.
Mà hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh lại có thể trói buộc mỗi một phần bí thuật của địch nhân, trong lúc nhất thời bí thuật của song phương, hình chiếu thế giới triền đấu không ngừng…
Kỷ Ninh thu nhỏ lại phạm vi của bí thuật, cho nên cuối cùng cũng chịu đựng được.
– Giết.
Kỷ Ninh cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm, trực tiếp bắn thẳng về phía Cổ Già Vương có thực lực mạnh nhất. Tên Cổ Già Vương này rất là mạnh mẽ, thế nhưng Kỷ Ninh vẫn không để vào mắt như trước. Bởi vì cho dù là Tửu Thánh đến thì Kỷ Ninh cũng dám một mình chiến một trận, cho nên hắn há có thể e ngại một tên Cổ Già Vương cơ chứ?
– Không chọn yếu nhất mà dám chiến với ta một trận trước?
Mái tóc dài đen nhánh của Cổ Già Vương tung tay, sáu thanh đao gào thét bắn thẳng về phía Kỷ Ninh, đồng thời sương mù màu đen nồng đậm cũng tràn ngập ra.
Hưu…hưu… Hưu…Sưuu… Sưu…sưu….
Sáu đạo hình kiếm sương mù tức thì xuất hiện.
Nhanh.
Nhanh đến mức khiến cho trong nháy mắt Cổ Già Vương lập tức biến sắc:
– Làm sao có thể nhanh như vậy chứ? So với Quang Minh Vương còn nhanh hơn, có lẽ cũng chỉ có Hiểu Mộng Đạo Quân mới có thể so sánh được với hắn a.
Hắn chưa chính thức giao thủ với Quang Minh Vương, Hiểu Mộng Đạo Quân. Thế nhưng trước đó tranh đoạt Động Minh ngọc phù, hắn lại nhìn thấy Quang Minh Vương và Hiểu Mộng Đạo Quân ra tay qua. Tốc độ kia nhanh tới mức làm cho người ta tuyệt vọng.
Kiếm của Kỷ Ninh cũng nhanh, rõ ràng so với Quang Minh Vương còn nhanh hơn! Có lẽ chỉ có một đạo lưu quang huyết sắc kinh diễm của Hiểu Mộng mới có thể so sánh được với một kiếm này.
Keng keng keng.
Cổ Già Vương cố gắng ngăn cản, sáu thanh đao của hắn cũng quỷ dị khó lường, phòng ngự cũng có chút lợi hại.
– Cái gì.
Cổ Già Vương lập tức cảm giác được mỗi một thanh đao trong tay mình đều bị một cỗ lực lượng cực lớn đánh vào. Khiến chon gay cả ngón tay hắn cũng phải run lên, thân thể cũng phải phát run.
Nhanh, mãnh liệt!
Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết là một chiêu có tốc độ nhanh nhất, tính xuyên thấu mạnh nhất.
Đương nhiên luận uy mãnh còn xa không bằng Thiên Băng thức. Mặc dù Bắc Hồng Kiếm đối với Tích Huyết thức có biên độ tăng trưởng rất lớn. Thế nhưng nếu so uy mãnh đơn thuần với Thiên Băng thức thì vẫn còn yếu hơn một bậc như trước, bất quá cũng đã có chút xích lại gần. Đặc biệt là hôm nay Tâm Kiếm Thuật đã được luyện thành thức thứ mười, làm cho uy năng mỗi một kiếm của Kỷ Ninh đều vô cùng trầm trọng.
Mỗi một kiếm đều làm cho Cổ Già Vương ứng phó rất là cố hết sức.
Nếu như chỉ đơn thuần là nhanh thì ứng phó vẫn còn có một chút biện pháp.
Nếu chỉ là uy lực mãnh liệt đơn thuần thì ứng phó cũng có biện pháp.
Thế nhưng kiếm của Kỷ Ninh, tốc độ lại nhanh tới mức siêu việt Quang Minh Vương, uy lực mãnh liệt so với công kích mạnh nhất của Cổ Già Vương còn lợi hại hơn một ít.
– Làm sao có thể? Hắn ta làm sao có thể mạnh hơn ta nhiều như vậy chứ? Không, không có khả năng, thực lực của ta hoàn mỹ như thế, không bằng Tửu Thánh. Đó là bởi vì hắn ta có Vũ Trụ chi bảo. Về phần các Đạo Quân đỉnh phong khác, bất kỳ một người nào cũng khó có khả năng nghiền ép ta như vậy a.
Cổ Già Vương không thể tin được, cũng không muốn tin tưởng. Hắn đối với chính mình rất là tự tin.
Đồng thời đối với bài danh thứ sáu của mình cũng có chút không phục. Theo hắn thấy, không có Vũ Trụ chi bảo, bất kỳ một vị Đạo Quân nào tối đa cũng chỉ ngang hàng với hắn mà thôi.
Phốc phốc phốc phốc…
Kiếm của Kỷ Ninh quá nhanh.
Hình kiếm sương mù, liên tiếp sinh ra ảo ảnh.
Kỷ Ninh vì công phá chín nghìn tầng cấm chế kia cho nên đã quen điên cuồng công kích. Giờ phút này lại mang theo sát ý điên cuồng bộc phát, cho nên rất nhanh đã liên tiếp đâm ra được một trăm hai mươi chín kiếm. Tuy rằng lực phòng ngự của Cổ Già Vương có chút không tệ, mà lại có sáu thanh đao đồng thời chống cự. Thế nhưng thủ lâu tất bại, rút cuộc cũng không thể phòng ngự được một kiếm của Kỷ Ninh.
Chương 1387:
– Phốc.
Theo đó lập tức có một đạo kiếm quang đâm xuyên qua thần thể của Cổ Già Vương. Thần thể của Cổ Già Vương lại biến thành sương mù màu đen, bên trong sương mù màu đen mang theo huyết quang.
– Bất Tử Chi Thân?
Kỷ Ninh nhướng mày, đối với người đã tu thành thân bất tử, Kỷ Ninh rất là đau đầu. Cửu Trần chính là người tu thành Thủy Hành Bất tử thân a.
– Cùng nhau động thủ, giết hắn đi.
Ở bên trong sương mù màu đen, huyết quang tràn ngập hội tụ lại, mơ hồ hiện ra bộ dáng của Cổ Già Vương, hắn phát ra tiếng gào thét:
– Chư vị Đạo Quân, một mình thì ai cũng không đánh lại được hắn, cùng nhau liên thủ vây công hắn.
– Vây công.
– Đừng tham lam.
– Cẩn thận.
Vừa mới đối mặt, dưới kiếm ảnh điên cuồng, Cổ Già Vương đã thất bại. Thế nhưng vẫn có thể mượn bất tử thân mà thoát được một mạng. Lập tức dọa sợ các Đạo Quân đỉnh phong khác.
Thật là đáng sợ, Bắc Minh này cũng thật là đáng sợ. Lúc trước lấy một địch bốn, giết chết Tuế Mộng và Sửu Vương thì cũng thôi đi. Thế nhưng luận cận chiến, Cổ Già Vương so với Tuế Mộng, Sửu Vương còn mạnh hơn nhiều. Vậy mà cũng vừa mới đối mặt đã bị đánh bại.
Bọn hắn lại không biết, đây là do Kỷ Ninh ở bên trong Xích Ba điện đã luyện thành thức thứ mười Tâm Kiếm Thuật. Bằng không mà nói, tuy rằng hắn có thể thắng được Cổ Già Vương, thế nhưng cũng không tới mức điên cuồng đánh ra Tích Huyết thức đã đánh bại được Cổ Già Vương như vừa thôi.
– Cẩn thận?
Kỷ Ninh đưa mắt nhìn qua:
– Cho dù các ngươi không phân tâm một chút thì cũng vô dụng mà thôi.
Sưu sưu.
Kỷ Ninh đột nhiên hư không tiêu thất không còn tung tích.
– Ám sát độn thuật, cẩn thận, hắn sẽ xuất hiện ở bất kỳ một chỗ nào a.
– Mọi người cẩn thận.
– Công kích, công kích, đừng để cho hắn tới gần chúng ta.
Những Đạo Quân đỉnh phong này bắt đầu mù quáng công kích ra bốn phía. Bởi vì Kỷ Ninh có hình chiếu thế giới và chín đại bí thuật, cho nên sau khi thi triển ra Vô Ảnh độn thuật, chỉ dần di chuyển trong phạm vi bao phủ của hình chiếu thế giới và chín đại bí thuật, địch nhân căn bản sẽ không phát hiện ra được.
Sưu.
Kỷ Ninh đột nhiên xuất hiện, về sau bắn thẳng về phía Đạo Quân đỉnh phong gần nhất ở đây.
– Nhanh ngăn cản.
– Liên thủ.
Có người thao túng Pháp bảo, có kẻ thao túng bí thuật, tất cả đều cố hết sức chặn đường Kỷ Ninh.
Phốc.
Oanh.
Sáu thanh Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh không ngừng thi triển ra kiếm thuật, có thể đơn giản ngăn lại những công kích kia. Trực tiếp phóng tới địch nhân, luận phòng ngự, hắn so với Cổ Già Vương còn mạnh hơn nhiều.
– Mau tránh.
– Trốn.
Những Đạo Quân đỉnh phong kia sợ tới mức hóa đá. Những Đạo Quân đỉnh phong khác ở gần hơn, ít nhất cũng có năm tên Đạo Quân đỉnh phong tựa vào cùng một chỗ. Như vậy bọn hắn mới có thể chính diện kháng cự được với Kỷ Ninh.
– Thật là đáng sợ.
– Kiếm thuật của Bắc Minh này căn bản không có sơ hở. Đối mặt với chúng ta vây công mà hắn ta cũng có thể dễ dàng phòng ngự được mà lại còn tiếp tục đánh tới chúng ta.
Những Đạo Quân đỉnh phong này lần thứ nhất nhận thức được sự đáng sợ của Kỷ Ninh.
Hắn vốn đã rất mạnh.
Có Bắc Hồng Kiếm ở trong tay, lại có Tâm Kiếm Thuật. Cho nên khi Kỷ Ninh đối mặt với các Đạo Quân đỉnh phong, ưu thế quả thực lại càng lớn hơn. Tựa như Tửu Thánh nghiền ép Đạo Quân đỉnh phong vậy, Kỷ Ninh cũng có thể nghiền ép được. Mà Vô Ảnh độn thuật của Kỷ Ninh lại càng quỷ dị khó lường hơn, khiến cho những Đạo Quân đỉnh phong kia không khỏi khiếp sợ.
– Cái gì.
Cổ Già Vương, Trần Vũ Ma Quân… cả đám đều sợ tới mức ngây người.
Cảnh tượng lúc này so với dự đoán trước đó hoàn toàn khác nhau a. Coi như là khi chiến đấu với Tửu Thánh một trận, bọn hắn cũng không có chật vật như vậy. Tuy rằng Tửu Thánh có thể chính diện nghiền ép một ít Đạo Quân đỉnh phong, thế nhưng chỉ cần mười hai người bọn hắn liên thủ lại, như vậy hoàn toàn có thể áp chế được Tửu Thánh a. Đối mặt với bọn họ vây công, Tửu Thánh cũng có chút chật vật.
Nhưng mà Bắc Minh Đạo Quân này không ngờ lại khiến cho bọn họ chật vật như vậy chứ?
Chẳng lẽ Bắc Minh này so với Tửu Thánh còn mạnh mẽ hơn hay sao?
Bọn hắn lại không biết, ở phương diện đối phó với vây công, quả thwujc Kỷ Ninh hoàn toàn càng có ưu thế hơn so với Tửu Thánh! Kiếm thuật của Kỷ Ninh càng hoàn mỹ càng toàn diện thì lúc hắn đối mặt với vây công lại có lực phòng ngự càng cẩn thận chặt chẽ! Vô Ảnh Kiếm thuật của hắn có thể khiến cho hắn có thể đơn giản biến mất không còn tung tích. Làm cho địch nhân muốn vây công cũng không tìm ra được mục tiêu. Cho nên Kỷ Ninh có thể chủ động lựa chọn mục tiêu để công kích.
Cho nên mới dẫn tới việc mỗi thời mỗi khắc, Đạo Quân đỉnh phong giao thủ với Kỷ Ninh cũng không vượt quá năm vị! Cho nên Kỷ Ninh lại chiếm cứ chủ động, chiếm cứ ưu thế, khiến cho đám Đạo Quân đỉnh phong này sợ tới mức phải dựa sát vào lẫn nhau, không dám tự tiện xuất kích.
– Bắc Minh, chúng ta dừng tay.
Cổ Già Vương truyền âm quát.
– Dừng tay?
Kỷ Ninh quát lạnh nói:
– Cũng có thể, bất quá, cút ra khỏi thông đạo này cho ta.
Kỷ Ninh cũng rõ ràng, mười hai tên Đạo Quân đỉnh phong cẩn thận liên thủ lại với nhau. Đừng nói là hắn, cho dù hắn và Tửu Thánh cùng liên thủ thì cũng không giết được bọn hắn.
– Dựa vào cái gì mà khiến cho chúng ta rời khỏi thông đạo này? Có lẽ ngươi đã ngắt được trái cây rồi, căn bản không có cách nào xông vào thông đạo này a. Nếu như chúng ta mạnh mẽ tiến vào, ngươi căn bản không ngăn cản được a.
Cổ Già Vương cả giận nói.
– Hừ.
Kỷ Ninh cũng ngừng lại, đứng ở đó, hình chiếu thế giới bao phủ chung quanh người. Chín đầu Giao Long hình thành Âm Dương Kiếm Ý Lĩnh Vực vờn quanh thân thể:
– Đúng là ta không có cách nào xông qua thông đạo này. Lại nói, muốn thông qua thì nhất định sẽ phải luyện thành pháp môn sinh mệnh… Các ngươi ở đây đừng mơ có thể yên lặng không bị quấy rầy mà luyện thành pháp môn sinh mệnh a.
– Cổ Già Vương, Bắc Minh này nói cũng đúng, bên trên cột trụ kia cũng có nói. Nhất định phải luyện thành pháp môn sinh mệnh, có thể ngụy trang khí tức hồn phách Chân Linh thì mới có thể bình yên thông qua xiềng xích bảy màu kia a.
– Bắc Minh này căn bản không muốn cho chúng ta tu luyện a.
– Đáng chết.
Mười hai tên Đạo Quân đỉnh phong này có chút bất đắc dĩ.
Đúng là Kỷ Ninh không giết được bọn hắn, thế nhưng nếu như Kỷ Ninh rat ay làm loạn, quấy rầy. Như vậy bọn hắn căn bản không có cách nào để an tâm tu luyện a.
Chương 1388:
– Chúng ta đi.
Cổ Già Vương cắn răng một cái, chỉ có thể lựa chọn lui mà thôi.
– Đi.
Tuy rằng những Đạo Quân đỉnh phong này đều cảm thấy sỉ nhục, thế nhưng cả đám vẫn phải rút lui. Kỳ thật nhóm Đạo Quân đỉnh phong này vốn có bài danh ở top sau, cho nên dưới lực hiệu triệu của Cổ Già Vương mới có mười hai người liên thủ lại. Trước đó Trần Vũ Ma Quân xếp trong mười thứ hạng đầu, về phần hiện tại? Rất nhiều Đạo Quân đỉnh phong cường đại ít xuất hiện vừa ra mặt, Trần Vũ Ma Quân đã sớm bị đẩy ra bên ngoài top mười.
– Hừ.
Đưa mắt nhìn nhóm Đạo Quân đỉnh phong này rời khỏi, Kỷ Ninh lập tức thu hình chiếu thế giới và bí thuật, tiếp tục lặng lẽ thủ hộ ở trên vùng đất nham thạch này.
Hắn muốn giúp đỡ Cửu Trần.
Nói cho đúng, hắn muốn tự giúp mình, bởi vì Cửu Trần cũng đã sớm nói. Tất cả Lệnh Phù mà hắn lấy được đều cho Kỷ Ninh! Cho nên đương nhiên Kỷ Ninh phải đứng ra ngăn cản, cố gắng ngăn cản những Đạo Quân kia xông vào cái thông đạo này.
…
– Bắc Minh này sao lại cường đại đến tình trạng như thế cơ chứ? Hắn và Tửu Thánh, rõ ràng so với các Đạo Quân đỉnh phong như chúng ta đã mạnh hơn rất nhiều a.
Cổ Già Vương và một đám Đạo Quân đỉnh phong rất nhanh đã đi tới một cái thông đạo mới. Chính là thông đạo mà trước đó Kỷ Ninh đã xông qua.
– Chúng ta cứ bỏ qua như vậy hay sao?
Trần Vũ Ma Quân truyền âm hỏi, nàng ở trong đội ngũ này cũng được tính là nhân vật số hai a.
– Hừ…
Cổ Già Vương hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên hai mắt sáng lên nhìn về phía cột trụ kia, mở miệng nói:
– Pháp môn sinh mệnh.
Trần Vũ Ma Quân cũng đã nhìn thấy, hai mắt nhìn về phía xa xa, lắc đầu nói:
– Lệnh Phù trong thông đạo này đã bị lấy đi, hẳn là đã bị Bắc Minh lấy đi rồi.
– Lệnh phù bị lấy đi cũng không sao, nơi này còn có pháp môn sinh mệnh a.
Cổ Già Vương chỉ vào cột trụ kia:
– Chúng ta đều ghi nhớ pháp môn, bắt đầu tu luyện, đợi tu luyện thành! Lại đi Cửu Trần Giáo chủ cái kia thông đạo, chỉ cần vọt tới cái kia xiềng xích bảy màu bên trên, cái kia Bắc Minh sẽ không có cách nào công kích chúng ta.
– Đúng.
– Cổ Già Vương nói có lý.
Cả đám đều đồng ý.
Bọn hắn học pháp môn, cũng không xông vào thông đạo này, đến lúc đó xông qua thông đạo chỗ Cửu Trần Giáo chủ, hoặc là xông về phía thông đạo khác cũng là chuyện có thể a.
******
Ba lối đi đã có hơn ba mươi tên Đạo Quân đỉnh phong tụ tập.
Bởi vì Kỷ Ninh đã sớm lấy hết Lệnh Phù trong một cái thông đạo, cho nên thứ chính thức khiến cho mọi người trông mà thèm cũng chỉ có hai thông đạo còn lại mà thôi.
Sưu sưu sưu sưu.
Bốn đạo thân ảnh lập tứcbay tới.
Kỷ Ninh đang đứng trên vùng đất nham thạch ngẩng đầu nhìn lại, đồng tử tức thì co rụt lại. Bởi vì người tới chính là Hiểu Mộng Đạo Quân, Duyên Hổ Đạo Quân, Thiên Tàn Đạo Quân, Hắc Kiêu Đạo Quân.
– Bốn người bọn họ?
Kỷ Ninh không dám lãnh đạm một chút nào.
Bốn người này đều là người bài danh trong mười thứ hạng đầu. Hiện tại người bài danh mười thứ hạng đầu, so với trước đó còn mạnh hơn nhiều, dù sao rất nhiều người ít xuất hiện, thanh danh không lộ đều xuất thế. Mỗi một người bọn hắn đều rất là khó đối phó.
Hiện tại Hiểu Mộng bài danh thứ ba, gần với Kỷ Ninh. Hai người Lê Tinh, Quang Minh Vương liên tiếp thua ở trong tay của hắn, từ đó đã có thể thấy được sự lợi hại của hắn.
– Muốn ngăn chúng ta? Trợ giúp bằng hữu tốt Cửu Trần của ngươi hay sao?
Hiểu Mộng Đạo Quân cười lạnh, hai mắt nhìn qua Kỷ Ninh:
– Bắc Minh, trước đó ngươi đã giúp hắn có được một khỏa Động Minh ngọc phù, chẳng lẽ bây giờ còn muốn giúp hắn hay sao? Ngươi cũng quá vô tư a.
– Ta đang giúp mình.
Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.
– Thật sao? Ngươi thực sự muốn ngăn cản bốn người chúng ta hay sao?
Duyên Hổ Đạo Quân mặc khải giáp nặng nề màu xám cũng trầm giọng nói.
– Hắc hắc hắc…
Hắc Kiêu Đạo Quân thì cười lớn, tiếng cười chói tai và càn rỡ vô cùng:
– Thật sự là không biết tự lượng sức mình a.
– Ta một người, các ngươi bốn người. Thế nhưng các ngươi có thể làm gì được ta cơ chứ?
Kỷ Ninh lạnh lùng nói.
Bốn người Hiểu Mộng khẽ nhướng mày.
Bốn người bọn họ liên thủ, cũng dám đối chiến với Tửu Thánh. Thế nhưng nhất định bọn hắn cũng phải thừa nhận, Kỷ Ninh có hình chiếu thế giới, bí thuật trong người. Mà bản thân lại có ám sát độn thuật kia, nếu như Kỷ Ninh muốn trốn, như vậy ngay cả cái bóng của Kỷ Ninh bọn hắn cũng sẽ không tìm thấy được.
– Ta ở đây, các ngươi căn bản không có cách nào để tu luyện pháp môn sinh mệnh này một cách yên tĩnh a.
Kỷ Ninh nói:
– Rời đi đi, đi tới nơi khác đi.
– Rất tốt.
Hắc Kiêu Đạo Quân cười lạnh.
– Ngoan độc.
Thiên Tàn Đạo Quân cũng cắn răng.
Quả thực bốn người bọn họ không có biện pháp, tu luyện pháp môn thì nhất định phải tĩnh tâm để tu luyện. Mà Kỷ Ninh ở bên cạnh động thủ, bọn hắn tu luyện như thế nào cơ chứ?
– Bắc Minh, tổng cộng cũng chỉ có ba lối đi mà thôi. Mà một thông đạo đã sớm không có Lệnh Phù rồi, cho nên chính thức cũng chỉ còn có hai cái thông đạo mà thôi. Một thông đạo đám người Tửu Thánh, Lê Tinh, Thạch Cửu, Hành Vân Cung Chủ đang vượt qua. Luận tốc độ, chỉ sợ các Đạo Quân sẽ không đoạt được bọn hắn. Cho nên đến lúc đó sẽ có rất nhiều Đạo Quân đỉnh phong xông tới thông đạo này, bọn hắn luyện thành pháp môn sinh mệnh, tất cả đều xông qua. Khi đó ngươi có thể ngăn cản được mấy người cơ chứ?
Hiểu Mộng Đạo Quân lãnh đạm nói:
– Chúng ta đi.
Bốn người Hiểu Mộng Đạo Quân cười lạnh rồi bay khỏi nơi này.
…
Kỷ Ninh cũng rõ ràng, dùng sức một mình, căn bản không ngăn cản được bao lâu.
Có khả năng chỉ kéo dài thêm được trong chốc lát, như vậy thời gian của Cửu Trần cũng chỉ có trong chốc lát mà thôi. Dù sao bây giờ Cửu Trần đang giúp mình. Lệnh Phù chỗ mình càng nhiều, trái cây càng nhiều thì sẽ càng có hi vọng phục sinh sư tỷ hơn.
– Hừ.
Chiến ý của Kỷ Ninh tản ra, rét lạnh thấu xương.
Thời gian trôi qua.
Kỷ Ninh lặng lẽ chờ đợi, mà Cửu Trần Giáo chủ vẫn đang kẹt ở bên trên pháp môn đạo tâm như trước.
Hơn một tháng sau.
Sưu sưu sưu…
Xa xa có một đoàn thân ảnh bay tới, trùng trùng điệp điệp.
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt cũng thay đổi.
Người đến chính là bốn người Hiểu Mộng Đạo Quân cùng với mười hai người Cổ Già Vương.
– Giết.
– Xông lên bên trên xiềng xích bảy màu.
Mười sáu tên Đạo Quân đỉnh phong trùng trùng điệp điệp, trực tiếp thi triển ra bí thuật. Có một chút người thì là khống chế Pháp bảo trực tiếp công kích từ phía xa xa.
Chương 1389:
Sắc mặt của Kỷ Ninh đã sớm thay đổi, lập tức thi triển ra hình chiếu thế giới và chín đại bí thuật, dựa vào Vô Ảnh độn thuật, lập tức biến mất vô tung. Đối mặt với lực lượng như vậy, hắn nào dám ngạnh kháng cơ chứ.
– Duyên Hổ, Thiên Tàn, hai người các ngươi trông coi ở chỗ này trước. Hai người chúng ta vượt qua trước. Dựa theo ước định khi trước, sau khi lấy được trái cây, bốn người chúng ta sẽ chia đều.
Hiểu Mộng Đạo Quân truyền âm nói, hắn vô cùng rõ ràng, đạt được Lệnh Phù đoạt bảo vật. Chỉ dựa vào sức một mình, chỉ sợ sẽ không bảo vệ được. Bốn người bọn họ liên thủ thì mới có tư cách để cướp đoạt.
– Tốt.
Duyên Hổ Đạo Quân và Thiên Tàn Đạo Quân gật đầu.
Hắc Kiêu, Hiểu Mộng thì xông về phía xiềng xích bảy màu.
– Dừng lại cho ta.
Hình chiếu thế giới và chín đại bí thuật của Kỷ Ninh thu nhỏ phạm vi lại, ngăn cản ở phía trước xiềng xích bảy màu. Nếu muốn bước lên xiềng xích bảy màu thì nhất định phải xông qua khu vực này.
Thân ảnh của Kỷ Ninh hiện ra, cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm, ngăn cản ở phía trước.
– Ngươi ngăn được một đám Đạo Quân như chúng ta hay sao?
Hiểu Mộng cười lạnh:
– Cổ Già Vương!
– Lên.
– Chúng ta lên bên trên.
Cổ Già Vương cũng suất lĩnh sáu gã Đạo Quân đỉnh phong xông vào bên trong.
Dù sao cũng mới hơn một tháng, mặc dù mượn bảo vật thời gian để luyện thành pháp môn sinh mệnh, thế nhưng cũng chỉ có một bộ phận luyện thành mà thôi.
– Ngươi không ngăn được chúng ta a.
Cổ Già Vương dẫn theo sáu gã Đạo Quân đỉnh phong, còn có Hiểu Mộng Đạo Quân, Hắc Kiêu Đạo Quân, đồng thời xông vào bên trong.
Cổ Già Vương, Trần Vũ Ma Quân, Hắc Kiêu Đạo Quân, Hiểu Mộng Đạo Quân bốn người bọn họ cầm đầu, tổng cộng có trọn vẹn chín tên Đạo Quân đỉnh phong đồng thời phóng về phía Kỷ Ninh.
Lấy một địch chín?
Đừng nói là Kỷ Ninh, ngay cả Tửu Thánh cũng không làm được.
Chẳng những là chín tên Đạo Quân đỉnh phong xông về phía trước, Duyên Hổ Đạo Quân, Thiên Tàn Đạo Quân và bảy tên Đạo Quân khác cũng bắt đầu vây công Kỷ Ninh, muốn kiềm chế Kỷ Ninh.
– Hắn ta sẽ không ngăn được.
– Chúng ta có nhiều Đạo Quân như vậy, ai cũng không ngăn cản được a.
– Ha ha, chúng ta đi qua.
Những Đạo Quân đỉnh phong này đều tràn ngập tự tin.
Kỷ Ninh một mình đứng ở trước mặt xiềng xích bảy màu. Ba đầu sáu tay cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm, chín đại bí thuật và hình chiếu thế giới bao phủ chung quanh. Đối mặt với đám Đạo Quân đỉnh phong đang đánh tới này, Kỷ Ninh chỉ bình tĩnh nhìn về phía bọn hắn.
Sưu…
Kỷ Ninh đột nhiên hư không tiêu thất không thấy.
– Cẩn thận một chút, đừng để hắn ở bên ngoài đánh lén, Ám Sát Độn Thuật của hắn rất là quỷ dị.
– Tất cả mọi người cẩn thận một chút.
Cả đám đều liên thủ công kích về bốn phía, đồng thời cũng đều thao túng bí thuật đối chiến với bí thuật, hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh, cứng đối cứng va chạm.
Hơn nữa bọn hắn cũng tiếp tục xông về phía trước.
Sưu sưu sưu…
– Chúng ta lên đây.
– Lên đây.
Chỉ thấy từng gã Đạo Quân đỉnh phong liên tiếp rơi xuống bên trên xiềng xích bảy màu. Trong tích tắc bọn hắn rơi xuống bên trên xiềng xích, cả đám đồng thời cảm giác được lực lượng vô hình bao phủ lấy bọn hắn. Khiến cho bên trên xiềng xích không có cách nào chém giết lẫn nhau được.
– Bên trên.
Cổ Già Vương cũng xông về phía trước.
Keng!
Một cái lỗ đen đột nhiên hiện ra rồi bao phủ Cổ Già Vương, một tiếng vang rất lớn vang vọng. Cả thân thể Cổ Già Vương đều bị đánh bay về phía sau.
Keng!
Hắc Kiêu Đạo Quân tay không tấc sắt, khả năng cận chiến rất mạnh. Thế nhưng theo một tiếng nổ vang kia cũng bị chấn bay ngược về phía sau.
– Cẩn thận, là tên Bắc Minh kia.
Đám người Cổ Già Vương, Hắc Kiêu Đạo Quân đều nổi giận.
Trong nháy mắt Kỷ Ninh ra tay, thân ảnh đã hiện ra. Hai con ngươi lạnh lẽo quét mắt nhìn về phía mấy người bọn hắn. Sau đó lại đột nhiên hư không tiêu thất rồi. Nếu như Kỷ Ninh muốn giết mấy người bọn hắn, chỉ sợ sẽ rất khó. Thế nhưng nếu muốn ngăn cản bọn hắn, dùng độ cao siêu của kiếm thuật Kỷ Ninh hiện tại. Lại thêm Tâm Kiếm Thuật hiện tại đã đủ để đánh bay một đám đối thủ.
– Ta cũng không tin.
Trên khuôn mặt non nớt giống như thiếu niên của Hiểu Mộng Đạo Quân kia mang theo sát ý, hai tay của hắn nắm lấy một thanh huyết nhận cực lớn.
– Lăn.
Sưu sưu.
Một đạo lưu quang huyết sắc vô cùng kinh diễm bỗng nhiên xuất hiện, nó giống như là cảnh sắc tuyệt mỹ nhất trên thế gian này, khiến cho người ta không khỏi trầm mê, khiến cho người ta không khỏi mê say. Cho dù Hiểu Mộng Đạo Quân đang thi triển ra một chiêu thì tâm thần cũng hoàn toàn đắm chìm vào trong một chiêu này. Thanh Huyết Nhận này chính là một thanh binh khí rất là huyền bí đặc thù, hắn si mê thanh binh khí này. Mà đạo của hắn cũng hoàn toàn phù hợp với thanh Huyết Nhận này.
– Rất nhanh, so với ta còn nhanh hơn.
Kỷ Ninh cả kinh.
Kiếm của hắn hôm nay đã rất nhanh rồi, thế nhưng lúc nhìn thấy đạo lưu quang huyết sắc kinh diễm tuyệt luân này thì Kỷ Ninh đã biết rõ, kiếm của mình so với đối phương còn chậm hơn một mảng lớn.
Sáu thanh Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh đồng thời thi triển. Lúc đối phó với đám người Cổ Già Vương, Hắc Kiêu Đạo Quân, Trần Vũ Ma Quân, Kỷ Ninh chỉ dùng một thanh kiếm để đánh lui bọn hắn. Thế nhưng khi đối mặt với Hiểu Mộng Đạo Quân hắn lại hoàn toàn không thể đánh ra được một kích kinh diễm như vậy. Cho nên Kỷ Ninh cũng không dám lãnh đạm một chút nào.
Sáu đạo kiếm hình sương mù xuất hiện, mỗi một đạo đều đột phá gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo.
Keng keng keng…
Chỉ cần phòng ngự, cuối cùng cũng sẽ chiếm được một chút tiện nghi. Tuy rằng Quang Minh Vương, Lê Tinh cung chủ đã thua ở trong tay Hiểu Mộng Đạo Quân, thế nhưng lại vừa vặn đều có thể giữ được tính mạng.
Bởi vì cận chiến của Kỷ Ninh lại là hoàn mỹ chân chính.
Tuy rằng chiêu đánh ra là Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết, thế nhưng trong nháy mắt kiếm quang đụng chạm đã chuyển hóa làm Chung Cực Kiếm Đạo chi Duy Tâm. Từ sau khi ngộ ra Chung Cực Kiếm đạo, kiếm của Kỷ Ninh, công kích chính là phòng ngự. Phòng ngự chính là công kích, tất cả đều có thể lập tức biến hóa, không có một tia khó khăn nào.
Oanh.
Cảm giác được lực lượng phản chấn liên tiếp truyền đến, Hiểu Mộng Đạo Quân cũng bị chấn cho lảo đảo lui xuống bên dưới. Trên mặt hắn tràn ngập vẻ khiếp sợ, lần thứ nhất, lần thứ nhất hắn ra chiêu lại bị áp chế chính diện!
Hắn ra chiêu, tuy rằng đám người Lê Tinh, Quang Minh Vương có thể bảo vệ được tính mạng, thế nhưng cũng rất là chật vật.