Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 229 [Chương 1371 đến 1376]
❮ sautiếp ❯Chương 1371:
Hiểu Mộng Đạo Quân dùng thanh âm lạnh như băng nói:
– Đương nhiên hắn còn có khoảng trống để tiến bộ rất lớn, có lẽ đã ngộ ra thêm tuyệt chiêu nào đó a.
Đám người Quang Minh Vương, Lê Tinh Cung chủ, sau khi trở thành Tứ bộ Đạo Quân mới dần dần tìm tòi ra được tuyệt chiêu phù hợp với chính mình.
Cửu Trần cũng bắt đầu lục lọi tuyệt chiêu của chính mình.
Ở trong mắt đám người Hiểu Mộng mà nói, có lẽ Kỷ Ninh cũng đã lục lọi ra tuyệt chiêu thuộc về mình.
– Bắc Minh Đạo Quân này thật sự là khó chơi.
Duyên Hổ Đạo Quân gầm nhẹ nói:
– Như vậy nếu muốn đánh bại hai người bọn họ để đoạt Động Minh ngọc phù, chỉ sợ cũng không dễ dàng a.
– Bọn hắn chỉ có hai người, chúng ta lại có ba a.
Hiểu Mộng Đạo Quân lạnh lùng nói:
– Chúng ta cũng không phải là hai tên ngu xuẩn Sửu Vương, Tuế Mộng kia a.
– Đúng, ba người chúng ta liên thủ, ngay cả Tửu Thánh đối với chúng ta cũng không có uy hiếp a.
Thiên Tàn Đạo Quân cũng tự tin nói.
Duyên Hổ, ở trong đám Đạo Quân nghịch thiên, hắn tự tin lực phòng ngự của mình là đúng đầu.
Hiểu Mộng thì tự tin công kích mình đứng thứ nhất, bởi vì hắn chính diện đánh bại Quang Minh Vương a.
Thiên Tàn Đạo Quân, thực lực tương đương với bọn họ.
Như Tuế Mộng, Sửu Vương đã chết đi, luận cận chiến đều là xếp hạng sau mười người. Thủ đọan Tâm Lực của Tuế Mộng đối với Kỷ Ninh không có hiệu quả. Mà ba người Duyên Hổ, Hiểu Mộng, Thiên Tàn Đạo Quân liên thủ lại thì khác. Bọn hắn chẳng qua chỉ lo lắng tới Tửu Thánh mà thôi. Còn những Đạo Quân khác bọn hắn cũng không để vào trong mắt!
– Tửu Thánh có Vũ Trụ chi bảo, nhưng mà Bắc Minh này mới thật là kinh tài tuyệt diễm.
Hiểu Mộng Đạo Quân lạnh lùng nói:
– Chúng ta nhất định phải toàn lực ứng phó, nếu không chỉ sợ sẽ phải thua ở trong tay của hai người Bắc Minh a.
– Đúng vậy.
Duyên Hổ, Thiên Tàn đều gật đầu tán đồng.
Nhìn tốc độ hai người Kỷ Ninh xông qua Hành lang không gian, đám người Hiểu Mộng cũng không dám coi thường một chút nào.
*******
Hành lang không gian trong tầng thứ nhất thế giới, hai người Kỷ Ninh đã gặp một gop giáp sĩ cuối cùng, trọn vẹn có ba mươi chín tên giáp sĩ vây công.
Ba mươi chín tên Đạo Quân đẳng cấp thứ hai vây công!
Nếu như chỉ có một mình Kỷ Ninh, nhất định đã sớm thất bại.
Oanh long long….
Cửu Trần hóa thành thủy triều mãnh liệt, quét sạch ba mươi chín tên giáp sĩ này. Nửa người trên của hắn hiện ra, cầm trường côn trong tay điên cuồng công kích tới những giáp sĩ kia.
Các giáp sĩ hình thành chiến trận, ngang nhiên vọt về phía trước.
– Phá.
Kỷ Ninh và đám giáp sĩ chính diện va chạm với nhau, từng đạo sương mù dày đặc bay qua, từng tên giáp sĩ một vừa mới gặp phải đã bị đánh bay. Thế nhưng cuối cùng bọn hắn là ba mươi chín tên giáp sĩ, mặc dù đại bộ phận đã bị đánh tan, thế nhưng một bộ phận khác cũng vẫn dũng mãnh xông lên. Dù có bị đánh tan vẫn lập tức tập hợp lại rồi giết lên.
Tìm cơ hội, tạo ra sơ hở!
Kỷ Ninh và Cửu Trần liều mạng, ác chiến hơn một tháng, rút cuộc cũng đem ba mươi chín tên giáp sĩ này đánh ra biên giới Hành lang không gian.
– A a a…
Cửu Trần nhìn Vương tọa màu đen kia, ngửa đầu gào xuống:
– Rút cuộcđã đánh tan toàn bộ a.
Sưu.
Kỷ Ninh cũng tươi cười.
Chỉ là trong lòng lại có chút tiếc nuối.
Bọn họ ở trong tầng thứ nhất thế giới ác chiến trong thời gian gần mười năm, chỉ là thức thứ mười Sát Tâm trong Tâm Kiếm Thuật hắn cũng không có học được.
– Ba người các ngươi chậm rãi ở phía sau chơi đùa đi.
Cửu Trần quay đầu nhìn về phía đằng sau, ở phía sau cách đó không xa. Đám người Thiên Tàn Đạo Quân, Hiểu Mộng Đạo Quân, Duyên Hổ Đạo Quân đang tại bị ba mươi sáu tên giáp sĩ vây công.
– Đáng chết.
– Bọn hắn sẽ đi tới tầng thứ hai thế giới.
– Những giáp sĩ quá này khó nhằn, dùng lực lượng Đạo phù, không ngờ lại cũng bị phá giải a.
Ba người Thiên Tàn Đạo Quân đều có chút lo lắng, bọn hắn cũng đã thử dùng Đạo phù qua. Thế nhưng quả cầu màu vàng trên bầu trời lại phóng ra kim quang mịt mờ, sẽ nhanh chóng nghiền ép mai một uy năng của Đạo phù. Nơi này là thứ Tây Tư tộc dùng để ma luyện Đạo Quân a, không cho phép có bất kỳ một chút mưu lợi nào.
Kỷ Ninh thì nhìn thật sâu về phía ba người đằng sau. Nếu như không phải hắn học được thức thứ chín Tâm Túy, như vậy nếu muốn thông qua Hành lang không gian này cũng phải tốn mất mười năm, khi đó chỉ sợ đã bị ba người đằng sau đuổi theo.
– Ba người bọn hắn, không thể xem nhẹ.
Kỷ Ninh thầm nói.
– Đi thôi, Bắc Minh.
Cửu Trần nói.
– Đi.
Kỷ Ninh gật đầu.
Kỷ Ninh và Cửu Trần đều trực tiếp đi tới chỗ Vương tọa màu đen.
Lập tức quả cầu màu vàng ở trên bầu trời bắn xuống kim quang nồng đậm, kim quang bao phủ toàn bộ khu vực mười trượng chung quanh Vương tọa màu đen:
Oanh.
Thiếu niên mặc áo trắng lưng đeo Thần Kiếm màu vàng và nam tử mặc áo bào màu bạc cầm trường côn trong tay đồng thời biến mất không còn tung tích.
– Mau mau nhanh, liều a, liều, mau chóng đến tầng thứ hai thế giới.
Ba người Thiên Tàn Đạo Quân cũng triệt để trở nên điên cuồng.
******
Ở bên trong không gian đang biến ảo, tình cảnh ở chung quanh Kỷ Ninh và Cửu Trần dần dần trở nên ngưng thực.
– Hả?
Kỷ Ninh nhìn về phía trước.
Trước mắt là một đại sảnh cực lớn của cung điện, đại sảnh trong cung điện có từng cây cột cây màu đen. Trên cây cột có một lượng lớn điêu khắc, các loại đồ án, có đồ án kiếm pháp, có đồ án đao pháp, có đồ án hỏa diễm, có đồ án sóng nước cuồn cuộn. Còn có kim quang Thần Linh đồ, có đồ án hỏa diễm chiến xa, có đồ án dị thú… Các loại đồ án, tất cả đều đại biểu cho ý cảnh huyền diệu.
– Hừ.
Ở phía trước có sáu gã Kim Giáp thần tướng đang đứng ở đó.
Ở phía xa còn có ba gã Thần Tướng mặc khải giáp đỏ thẫm đang kề vai sát cánh đứng đó.
Ở bên trên Vương tọa chỗ xa nhất thì lại có một Thần tướng mặc khải giáp màu đen đang ngồi. Thần Tướng mặc khải giáp màu đen kia còn đang vuốt ve một khối ngọc thạch lớn cỡ bàn tay.
– Động Minh ngọc phù.
Kỷ Ninh, Cửu Trần lập tức nhìn chằm chằm vào xa xa ngọc thạch lớn cỡ bàn tay ở trong tay Thần tướng mặc khải giáp màu đen ở bên trên Vương tọa. Hai người bọn họ đều từng được nhìn thấy Động Minh ngọc phù a, cho nên liếc mắt cái đã nhận ra được.
Chương 1372:
– Bắc Minh Đạo Quân, Cửu Trần Đạo Quân.
Quang mang ở bên cạnh hội tụ tạo thành một nam tử mặc áo bào màu trắng, chính là Giới linh Bồ La, Giới linh Bồ La mỉm cười nói:
– Chúc mừng các ngươi tới đã đến tầng thứ hai thế giới, bất quá các ngươi nên tới nhanh hơn a. Tửu Thánh chỉ vẻn vẹn dùng một năm đã đi tới tầng thứ hai thế giới rồi.
– Chỉ vẻn vẹn một năm?
Kỷ Ninh cảm thấy trong lòng mình trầm xuống, mình đã học xong thức thứ chín Tâm Túy, thế nhưng ngay cả liên thủ với Cửu Trần cũng phải hao phí gần mười năm.
– Cho nên đối thủ của các ngươi, chẳng những là mấy người Hiểu Mộng Đạo Quân ở đằng sau… Tửu Thánh cũng là đối thủ của các ngươi. Một khi hắn đạt được một khối Động Minh ngọc phù, chỉ sợ hắn sẽ đến đoạt của các ngươi a.
Giới linh Bồ La chỉ về phía trước:
– Chỗ đại sảnh cung điện này có một trăm ba mươi tư cây cột. Bên trên mỗi một cây cột đều có rất nhiều pháp môn mà Tây Tư tộc để lại, nếu như thời gian của các ngươi đủ, như vậy cũng có thể đi tới tìm hiểu.
Kỷ Ninh, Cửu Trần đều liếc mắt nhìn Giới linh Bồ La.
Tìm hiểu?
Tất cả mọi người đều đang tranh thủ thời gian đoạt đồ, sao có thể nhàn nhã đi tìm hiểu cơ chứ? Hơn nữa trở thành Đạo Quân đỉnh phong, pháp môn bình thường tối đa cũng chỉ có thể coi như là tham khảo một chút mà thôi.
– Trong cung điện, các ngươi cần phải đánh bại cái sáu gã Kim Giáp thần tướng này, lại đánh bại ba gã Xích Giáp thần tướng, cuối cùng lại đánh bại Hắc Giáp Thần Tướng ki. Sau đó các ngươi mới có thể chém giết đoạt Động Minh ngọc phù được.
Giới linh Bồ La cười nói:
– Đúng rồi, phù văn hạch tâm ở trong lồng ngực của bọn hắn chính là chỗ yếu hại của bọn hắn, chỉ cần các ngươi đâm trúng thì bọn hắn sẽ phải nhận thua.
– Nhanh nên…
– Tốc độ các ngươi rất nhanh, có lẽ còn có thể cướp đoạt được những Động Minh ngọc phù khác. Tốc độ chậm, ngược lại sẽ bị người khác đoạt.
Giới linh Bồ La nhếch miệng cười, sau đó hoàn toàn tiêu tán.
– Lên.
Kỷ Ninh, Cửu Trần hóa thành hai đạo lưu quang, trực tiếp vọt tới.
– Chỉ có vẻn vẹn hai gã Đạo Quân cũng đã dám tới đây.
Sáu gã Kim Giáp thần tướng đang đứng đó, nhìn lẫn nhau rồi cười cười. Đồng thời bắn ra, sưu sưu, mỗi một người trong bọn hắn đều nắm một thanh trường kích màu vàng, đồng thời nhanh chóng vọt tới trước.
Cửu Trần Đạo Quân cầm trường côn trong tay, cũng bay lên. Trong nháy mắt khi tới gần lại lập tức biến thành sóng nước mãnh liệt.
Kỷ Ninh hiện ra ba đầu sáu tay, cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm nhào tới, bỗng nhiên hắn lại đột nhiên tiêu thất không còn tung tích.
Sưu…
Sáu gã Kim Giáp Thần đồng thời đâm trường kích trong tay về phía trước.
Phanh phanh phanh phanh phanh phanh!
Sóng nước bùng nổ.
Kình lực vô hình từ bốn phương tám hướng càn quét ra, khiến cho Kỷ Ninh đang thi triển Vô Ảnh độn thuật cũng phải hiện ra thân ảnh.
– Cút ngay cho ta.
Kỷ Ninh vô cùng dũng mãnh, bay nhào qua, sau đó lại thi triển ra Chung Cực Kiếm Đạo chi Thiên Băng. Chỉ thấy sáu đạo sương mù dày đặc càn quét và nghiền ép qua. Tiếng phanh phanh phanh vang lên không ngừng. Sáu gã Kim Giáp thần tướng dùng trường kích công kích, lực lượng phản kích làm cho Kim Giáp thần tướng đều bị đánh cho lảo đảo lui về phía sau.
– Thật mạnh.
– Một người lại có thể áp chế được sáu người chúng ta hay sao?
Sáu gã Kim Giáp thần tướng nhìn nhau.
– Cẩn thận.
Kỷ Ninh truyền âm cho Cửu Trần Giáo chủ, nói:
– Sáu người bọn hắn đều là Đạo Quân đỉnh phong.
– Không ngờ lại là sáu Đạo Quân đỉnh phong, có ý tứ.
Cửu Trần Giáo chủ mang theo sóng lớn vô tận, lại lần nữa giết tới. Kỷ Ninh lại càng thêm bá đạo, kiếm quang của hắn hóa thành từng đạo sương mù dày đặc, cần phải biết, Bắc Hồng Kiếm đối với kiếm thuật của Kỷ Ninh có thể tăng phúc uy lực lên. Hiện tại có Tâm Kiếm Thuật phụ trợ, chiến lực của Kỷ Ninh quả thực rất là kinh người.
Cửu Trần kiềm chế hai gã Đạo Quân đỉnh phong.
Kỷ Ninh một mình độc chiến bốn người.
Sưu.
Khi thì biến mất vô tung, khi thì quỷ dị hiện lên, kiếm quang có sương mù dày đặc. Chính là Chung Cực Kiếm Đạo chi Vô Ảnh, một kiếm đã đâm vào nơi quan trọng nhất trên ngực Kim Giáp thần tướng, cũng chính là chỗ có phù văn chói mắt nhất kia.
– Hả?
Tên Kim Giáp thần tướng kia biến sắc, cúi đầu nhìn xuống bên dưới, miệng hừ lạnh một tiếng:
– Kiếm thuật rất tốt.
Sau đó hắn lập tức lui xuống.
Sáu người bọn hắn liên hợp, lại bổ sung lẫn nhau, thật sự rất là lợi hại.
Thế nhưng kiếm thuật của Kỷ Ninh lại siêu việt gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo, lại quỷ dị khó lường, cho dù lực phòng ngự của bọn hắn mạnh mẽ tới đâu thì vẫn phải kinh ngạc như trước.
– Ha ha ha…
Cửu Trần cười to:
– Bắc Minh, chúng ta tranh thủ thời gian đi, tranh thủ thời gian đạt được một khỏa Động Minh ngọc phù, sau đó lại đi đoạt khỏa thứ hai.
Kỷ Ninh cũng cười, sau khi đánh bại một gã Kim Giáp thần tướng, kế tiếp hắn lại nhẹ nhõm, liên tiếp đánh bại năm tên khác.
Sáu gã Kim Giáp thần tướng đều lùi qua một bên.
…
Sáu gã Kim Giáp thần tướng, ba gã Xích Giáp thần tướng, một gã Hắc Giáp Thần Tướng.
Hiện tại ở trước mặt hai người Kỷ Ninh chính là ba gã Xích Giáp thần tướng kia đang ngăn đường.
– Các ngươi rất là lợi hại a, có thể dễ dàng đánh bại sáu tên ngu xuẩn kia.
Một tên Xích Giáp thần tướng người cao trong đó cười nhạo.
– Ngươi mới là ngu xuẩn.
– Sáu người chúng ta liên thủ có thể đánh cho ngươi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ a.
Sáu gã Kim Giáp thần tướng đứng ở phía xa lập tức đều mắng lớn.
Ba gã Xích Giáp thần tướng đều cười ha hả.
– Đã bị đánh bại rồi thì cũng đừng khoa trương.
– Nhìn ba huynh đệ chúng ta đi, ha ha ha…
Ba gã Xích Giáp thần tướng có chút đắc ý, Xích Giáp thần tướng người cao kia càng thêm đắc ý nhìn đám người Kỷ Ninh, nói:
– Nói cho hai người các ngươi biết, ở một khu vực khác, người mà các ngươi gọi là Tửu Thánh Đạo Quân kia vừa mới đối mặt đã đánh bại sáu gã Kim Giáp thần tướng. Thế nhưng lại bị ba gã Xích Giáp thần tướng ngăn cản. Mất hơn sáu năm, hiện tại lại bị Hắc Giáp Thần Tướng ngăn cản a.
– Sao?
Kỷ Ninh, Cửu Trần nhìn nhau.
Thực lực của Tửu Thánh bọn hắn rất rõ ràng, bằng vào Vũ Trụ chi bảo tuyệt đối có thể nghiền ép và quét ngang sáu gã Kim Giáp thần tướng. Thế nhưng ba gã Xích Giáp thần tướng này dựa vào cái gì mà có thể ngăn cản được Tửu Thánh hơn sáu năm cơ chứ?
– Lên.
Kỷ Ninh ra lệnh một tiếng.
Chương 1373:
Sưu sưu.
Kỷ Ninh và Cửu Trần lại lần nữa giết lên.
Phanh.
Lần đầu giao thủ, một gã Xích Giáp thần tướng vung tay bổ ra chiến đao, bổ cho thần thể của Cửu Trần Giáo chủ lập tức tán loạn, biến thành sóng biển:
– Bắc Minh, ngăn không được a, quá mạnh mẽ.
Oanh.
Kỷ Ninh cũng giao thủ cùng với một gã Xích Giáp thần tướng. Hai tay tên Xích Giáp thần tướng kia đều cầm một thanh đoản côn, chỉ thấy có một đạo côn ảnh phẫn nộ bổ xuống. Một đạo giống như núi cao, côn ảnh mạnh mẽ vô bì. Hai đạo lực lượng ầm ầm va chạm.
Một cỗ lực lượng hùng hồn khiến cho Kỷ Ninh không kìm lòng được mà phải lảo đảo lui về phía sau ba bước. Mà tên Xích Giáp thần tướng kia thì lui về phía sau một bước.
– Cái gì?
Kỷ Ninh biến sắc:
– Thực lực tương đương với ta?
Thực lực của hắn đã tiến bộ không ít, mới có thể ngang hàng với Xích Giáp thần tướng.
Ba gã Xích Giáp thần tướng liên thủ, khó trách có thể ngăn cản được Tửu Thánh hơn sáu năm.
– Bắc Minh Đạo Quân này cũng có chút thủ đoạn, Đại ca Tam đệ, cùng tiến lên.
Tên Xích Giáp thần tướng kia kêu lớn, hai gã Xích Giáp thần tướng khác cũng sóng vai đánh tới.
Oanh long long…
Ba đại Xích Giáp thần tướng, mỗi một người đều không thua kém gì Kỷ Ninh, mà lại cực am hiểu phối hợp.
Kỷ Ninh hoàn toàn bị áp chế, tuy rằng Cửu Trần Giáo chủ lần lượt đi quấy rối phá hư, thế nhưng vẫn không thể làm ảnh hưởng được tới đại cục.
– Bắc Minh, bọn hắn phối hợp quá tốt. Chúng ta căn bản không có cách nào đâm trúng được phù văn hạch tâm ở trên ngực bọn hắn.
Cửu Trần có chút nóng nảy.
– Thực lực của bọn hắn quá mạnh mẽ, ba người liên thủ ta cũng không có biện pháp.
Kỷ Ninh nhíu mày:
– Chỉ có thể lấy nhiều thủ thắng, nếu như có thêm vài tên Đạo Quân nữa liên thủ, có lẽ có thể tìm được cơ hội đâm trúng phù văn hạch tâm trên ngực bọn họ a.
Hoặc là, dựa vào số lượng.
Hoặc là, dựa vào lực lượng, như Tửu Thánh vậy.
– Học được thức thứ mười Sát Tâm, có lẽ sẽ có cơ hội.
Dưới sự vây công của ba gã Xích Giáp thần tướng, cho dù kiếm thuật phòng ngự của Kỷ Ninh cực kỳ lợi hại thì cũng có chỉ có thể chống cự được mà thôi. Dưới loại áp bách cực hạn này, hắn đang bắt đầu tìm hiểu Tâm Kiếm Thuật thức thứ mười Sát Tâm.
…
Thời gian trôi qua.
Thời gian lại qua đi nửa năm.
Kỷ Ninh, Cửu Trần vẫn đang chém giết với ba gã Xích Giáp thần tướng như trước. Đương nhiên hai người bọn họ vẫn đang ở vào trong thế yếu, hoàn toàn bị nghiền ép.
Oanh.
..
Bỗng nhiên một tiếng nổ vang vọng, vang dội toàn bộ Xích Ba điện.
Bất kể là đám người Kỷ Ninh, Cửu Trần, Lê Tinh Cung chủ, Hành Vân Cung Chủ, Thạch Cửu, Tư Gia, Tuyết Hoan đang ác chiến ở tầng thứ hai thế giới, hay là đám người Hiểu Mộng Đạo Quân, Duyên Hổ Đạo Quân, Thiên Tàn Đạo Quân, Tinh Vương, Hử Nhai Vương, Quang Minh Vương, Thiên Phủ Đạo Quân, Trần Vũ Ma Quân vẫn còn ở trong tầng thứ nhất thế giới cũng đều nghe được tiếng nổ vang này.
– Chư vị Đạo Quân.
Thanh âm của Giới linh Bồ La quanh quẩn mỗi một chỗ ở trong Xích Ba điện:
– Ba miếng Động Minh ngọc phù, hiện tại Tửu Thánh đã lấy được miếng Động Minh ngọc phù thứ nhất. Chư vị nên cẩn thận, hắn sẽ lập tức tới cướp đoạt miếng thứ hai a.
– Cái gì.
– Đáng chết.
Năm người Lê Tinh Cung chủ, Hành Vân Cung Chủ, Thạch Cửu, Tư Gia, Tuyết Hoan đều biến sắc. Bốn người Hành Vân Cung Chủ lựa chọn một cái thông đạo giống như Lê Tinh Cung chủ! Bốn người bọn họ liên thủ xông qua tầng thứ nhất thế giới, tốc độ so với đám người Kỷ Ninh còn nhanh hơn một chút. Đây là chỗ tốt của số lượng a. Đương nhiên cũng là bởi vì hai người Thạch Cửu, Tuyết Hoan đều am hiểu phòng ngự. Khi xông qua tầng thứ nhất thế giới cũng có chút am hiểu.
– Nhanh.
– Không tốt.
– Chúng ta phải nhanh lên.
– Chư vị, chúng ta liên thủ.
Ở bên trên ba Hành lang không gian của tầng thứ nhất thế giới cũng có một ít Đạo Quân đỉnh phong. Mỗi một người trong bọn hắn đều rất là nóng nảy, bọn hắn vẫn còn đang ở tầng thứ nhất thế giới a. Thế nhưng không ngờ Tửu Thánh đã có được Động Minh ngọc phù.
…
Trong lòng Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ đều trở nên lạnh lẽo.
Bọn hắn ngay cả ba gã Xích Giáp thần tướng cũng không có đánh bại được, thế nhưng không ngờ Tửu Thánh lại đắc thủ được rồi?
– Nói không chừng, tên Tửu Thánh kia sẽ lập tức tới đây đoạt của các ngươi a.
Ba gã Xích Giáp thần tướng kia vẫn còn đang rảnh rỗi trêu chọc bọn hắn.
– Các ngươi cũng không cần sợ. Một khi Tửu Thánh đến thì chúng ta cũng sẽ ra tay ngăn cản. Đến lúc đó các ngươi cũng vây công tên Tửu Thánh kia. Hắc hắc, hai người các ngươi tăng thêm ba người chúng ta vây công hắn. Như vậy chẳng phải có thể dây dưa được Tửu Thánh rồi hay sao?
Ba gã Xích Giáp thần tướng ra đưa ra gợi ý. Bọn hắn ở trong năm tháng vô tận, sinh hoạt trong cô tịch vĩnh viễn ở trong Xích Ba điện này. Mỗi một lần có Đạo Quân đỉnh phong là thời gian mà bọn hắn sung sướng nhất.
– Bắc Minh, làm sao bây giờ?
Cửu Trần cũng gấp.
– Nắm chặt thời gian, mau chóng đánh bại ba gã Xích Giáp thần tướng trước mắt này.
Kỷ Ninh lập tức nói:
– Tửu Thánh đắc thủ, chỉ sợ tất cả Đạo Quân đỉnh phong đều sẽ nóng nảy. Thậm chí có khả năng sẽ có bảy tám người, thậm chí còn có nhiều người hơn cùng liên thủ lại. Bọn hắn sẽ dễ dàng thông qua tầng thứ nhất thế giới. Giết đến tầng thứ hai thế giới, đến lúc đó sợ rằng chúng ta sẽ không thể yên tâm đối phó với Xích Giáp thần tướng rồi.
– Đúng vậy.
Cửu Trần cũng đồng ý.
Trong bài danh của các Đạo Quân trong Vô Tận cương vực, Đạo Quân đỉnh phong công khai chỉ có hơn hai mươi tên! Những người còn lại, tăng thêm một ít người điệu thấp, nhất định sẽ có hơn ba mươi vị a.
Tuy rằng đám giáp sĩ trong hành lang không gian ở tầng thứ nhất thế giới rất khó đối phó, thế nhưng cuối cùng cũng chỉ là đẳng cấp thứ hai mà thôi. Nếu như bảy tám tên Đạo Quân đỉnh phong liên thủ, tuyệt đối có thể rất nhanh thông qua được.
– Thời gian của chúng ta cũng không còn nhiều lắm a.
Kỷ Ninh cũng gấp gáp.
– Giết.
Kỷ Ninh, Cửu Trần càng thêm dốc sức liều mạng.
– Ha ha, mặc dù thực lực của hai người các ngươi không tệ, thế nhưng muốn đánh bại chúng ta còn chưa đủ.
– Không có tác dụng đâu, các ngươi vẫn nên chờ các Đạo Quân khác tới liên thủ a.
Ba gã Xích Giáp thần tướng liên thủ lại áp chế Kỷ Ninh hai người bọn họ.
Chương 1374:
– Giết giết giết.
Trong lòng Kỷ Ninh càng thêm vội vàng, hắn hiểu thời gian đã không còn nhiều lắm. Mà hiện tại hy vọng duy nhất của hắn ở bên trên thức thứ mười Sát Tâm trong Tâm Kiếm Thuật. Hắn lần lượt thử, hắn đã tìm hiểu thức này nhiều năm, thế nhưng vẫn một mực không hiểu được.
– Ha ha… Hiện tại Tửu Thánh đã đến thông đạo không gian chỗ đám người Lê Tinh cung chủ rồi. Bất quá lại bị đám người Lê Tinh cung chủ, năm tên Đạo Quân đỉnh phong liên thủ ngăn cản. Ta đoán nhất định Tửu Thánh sẽ buông tha, không quá bao lâu, hắn sẽ đến bên các ngươi a.
Ba gã Xích Giáp thần tướng vẫn lên tiếng như trước.
– Bên đám người Lê Tinh cung chủ có năm tên Đạo Quân đỉnh phong, thế nhưng bên các ngươi chỉ có hai người. Muốn ngăn cản Tửu Thánh, vẫn rất là cố hết sức a. Nói không chừng Tửu Thánh sẽ từ bên các ngươi cướp đi Động Minh ngọc phù a.
Hiển nhiên các Xích Giáp thần tướng hiểu rõ tất cả các động tĩnh.
– Không còn kịp nữa sao?
Cửu Trần càng thêm lo lắng.
– Phá.
Kiếm quang dày đặc giống như là từng đạo sương mù của Kỷ Ninh bỗng nhiên thay đổi, những sương mù dày đặc kia ngưng tụ lại. Ngưng tụ thành hình kiếm! Đồng thời uy lực kiếm thuật của Kỷ Ninh lại một lần nữa bạo tăng!
Tốc độ nhanh hơn! Uy lực mạnh hơn!
– Cái này là Sát Tâm thức hay sao?
Rốt cuộc Kỷ Ninh đã hiểu rõ.
Tâm Kiếm thức, thức thứ mười…Sát Tâm.
Một kiếm mạnh mẽ, mang theo tín niệm từ trước đến nay chưa từng có, tín niệm vô cùng khát vọng! Khi tín niệm mạnh mẽ tới trình độ nhất định, Tâm lực và kiếm thuật phối hợp sẽ càng thêm hoàn mỹ. Lúc đó Tâm lực sẽ chủ động, lại càng phù hợp hoàn mỹ, sẽ lần lượt làm cho uy lực của kiếm thuật càng lớn hơn. Ứng dụng vào trong hiện thực, khiến cho những sương mù dày đặc kia ngưng tụ thành hình kiếm!
Phốc phốc.
Kỷ Ninh thi triển ra Tích Huyết thức.
Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết vốn là một chiêu mạnh nhất của Kỷ Ninh. Dưới sự trợ giúp của Bắc Hồng kiếm, uy lực trọn vẹn tăng phúc lên gấp năm lần! Mà giờ khắc này, sau khi Tâm lực phù hợp, uy lực lại một lần nữa bạo tăng! Trọn vẹn bạo tăng lên gấp đôi!
Thức thứ chín Tâm Túy, uy lực đã gia tăng năm thành.
Thức thứ mười Sát Tâm, uy lực đã gia tăng lên gấp đôi!
Tâm Kiếm Thuật, dưới sự trợ giúp của Bắc Hồng kiếm, Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết của Kỷ Ninh đã gia tăng lên gấp mười lần! Một chiêu này có thể phá hủy tất cả, đem tốc độ tăng lên tới mức tận cùng. Giờ phút này tốc độ lại lần nữa gia tăng, đạt đến mức độ cực kỳ kinh người.
Keng.
Sưu.
Xích Giáp thần tướng tay nắm chiến đao vẫn ngăn cản được kiếm thuật của Kỷ Ninh như trước. Thế nhưng bỗng nhiên sắc mặt hắn đại biến, chiến đao của hắn giơ cao, liên tiếp chặn lại hai kiếm của Kỷ Ninh. Thế nhưng kiếm thứ ba lại không ngăn được. Sưu! Mũi kiếm đâm vào phù văn hạch tâm trên ngực của Xích Giáp thần tướng.
– Ta thua?
Xích Giáp thần tướng này lập tức ngây ngẩn cả người.
– Đại ca! Hai gã Xích Giáp thần tướng khác cũng có chút sửng sốt. Dưới tình huống ba người bọn hắn liên thủ, không ngờ đại ca lại bị đâm trúng phù văn hạch tâm. Như vậy chỉ còn lại có hai người bọn họ, còn có thể ngăn cản được hai người này hay sao?
– Tại sao lại có thể như vậy?
– Không có khả năng.
Hai gã Xích Giáp thần tướng còn lại có chút không cam lòng giãy dụa.
– Tốt.
Cửu Trần giáo chủ thấy thế cũng vô cùng kinh hỉ, quả thực là hi vọng đang giảm xuống, sắp tuyệt vọng thì hi vọng lại một lần nữa phủ xuống:
– Bắc Minh, tranh thủ thời gian. Tranh thủ thời gian đánh bại đi. Ha ha ha, ngươi quá hung tàn.
Kỷ Ninh cũng cười:
– Đúng vậy a, hung tàn.
Ba đầu sáu tay của Kỷ Ninh cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm đánh về phía hai gã Xích Giáp thần tướng này. Chỉ thấy kiếm quang lập loè, rất nhanh phù văn hạch tâm của tên Xích Giáp thần tướng thứ hai đã bị trúng chiêu. Sau một một cái hô hấp, một gã Xích Giáp thần tướng cuối cùng cũng đã bị trúng chiêu mà thua trận.
– Quá là nhanh, kiếm của hắn, quá nhanh.
– Uy lực của Tửu Thánh kia quá mạnh mẽ, thế nhưng dù gì chúng ta cũng có thể phản kháng. Nhưng mà kiếm của Bắc Minh này lại quá nhanh, nhanh đến mức chúng ta muốn ngăn cản cũng rất là khó khăn a.
Ba gã Xích Giáp thần tướng đều thua tâm phục khẩu phục.
Uy lực lớn và tốc độ quá nhanh, còn có thể đỡ được sao?
Bởi vì thứ này đại biểu cho hai loại cực đoan.
Uy lực lớn tới một trình độ nhất định thì có thể dùng lực phá pháp, không thể ngăn cản.
Thế nhưng tốc độ nhanh tới trình độ nhất định thì địch nhân sẽ không đụng vào được người của mình. Mà bản thân mình lại có thể dễ dàng công kích được tới địch nhân. Tửu Thánh ỷ vào Vũ Trụ chi bảo, uy lực bạo phát rất là mãnh liệt, cho nên hắn có thể lần lượt đánh tới Xích Giáp thần tướng. Thế nhưng phòng thủ của đám Xích Giáp thần tướng lại vô cùng hoàn mỹ. Cho dù bị đánh bay thì cũng không để cho Tửu Thánh có cơ hội đánh trúng phù văn hạch tâm trên ngực bọn hắn.
Cho nên, Tửu Thánh bị ba gã Xích Giáp thần tướng liên thủ cuốn lấy hơn sáu năm.
Kỷ Ninh thì sao chứ?
Lúc trước Kỷ Ninh giao thủ với Tư Gia Đạo Quân, tốc độ xuất kiếm của hắn so với Tư Gia Đạo Quân còn nhanh hơn. Đến hiện tại, sau khi lĩnh ngộ được Sát Tâm, kiếm của hắn hiện tại đã một lần nữa đột phá bình cảnh, đạt tới một cấp độ hoàn toàn mới!
Quá nhanh, cố gắng hết sức ngăn cản, vì vậy cho nên ba gã Xích Giáp thần tướng mới liên tiếp trúng chiêu.
– Ngươi thắng.
Ba gã Xích Giáp thần tướng đều lui sang một bên.
– Bắc Minh, lợi hại, lợi hại, kiếm của ngươi quá nhanh. So với Tư Gia Đạo Quân còn nhanh hơn. Ta đoán Quang Minh Vương cũng không nhất định có thể bì kịp được ngươi, có lẽ ngươi là người có tốc độ công kích đệ nhất trong các Đạo Quân a.
Cửu Trần giáo chủ kích động nói.
– So với Quang Minh Vương còn nhanh hơn, không coi vào đâu! So với Hiểu Mộng Đạo Quân còn nhanh hơn, như vậy mới có thể được coi là đệ nhất nhân tốc độ a.
Kỷ Ninh nói, Huyết Nhận của Hiểu Mộng Đạo Quân có tốc độ thuần túy vượt qua được Quang Minh Vương, đánh bại được Quang Minh Vương.
– Nắm chắc thời gian, tranh thủ thời gian đánh bại một gã Hắc Giáp Thần Tướng cuối cùng đi.
Kỷ Ninh không có thời gian để lãng phí, hắn lao thẳng về phía Hắc Giáp Thần Tướng đang ngồi ở bên trên vương tọa kia.
– Đúng vậy.
Cửu Trần giáo chủ cũng cầm trường côn trong tay, phóng tới tên Hắc Giáp Thần Tướng cuối cùng kia.
Chương 1375:
Tại một điện thính khác.
Năm người Lê Tinh cung chủ, Hành Vân cung chủ, Thạch Cửu, Tuyết Hoan, Tư Gia liên thủ đã giết đã đến trước mặt Hắc Giáp Thần Tướng. Thế nhưng Hắc Giáp Thần Tướng lại rất là đáng sợ.
– Ha ha. Sợ rằng Hắc Giáp Thần Tướng có được đẳng cấp của bát đại Thánh Thành chi chủ. Năm người các ngươi liên thủ, muốn đâm trúng phù văn hạch tâm trên ngực của hắn, căn bản không có khả năng a.
Tửu Thánh cười.
– Tửu Thánh, ngươi đạt được một khối Động Minh ngọc phù là đủ rồi, đừng quá tham lam.
Lúc này năm người Lê Tinh cung chủ đang phối hợp với ba gã Xích Giáp thần tướng để ngăn cản Tửu Thánh.
Đi vào điện thời cũng phải đánh bại tất cả các Thần Tướng.
– Tửu Thánh, ngươi căn bản không có hi vọng đâu.
Lê Tinh, Thạch Cửu, Tuyết Hoan, Tư Gia, Hành Vân cung chủ, bọn hắn liên thủ khiến cho Tửu Thánh có áp lực khá lớn. Dưới loại tình huống này hắn căn bản không có cách nào đánh bại được ba gã Xích Giáp thần kia.
– Hừ…
Giao thủ một lát, phát hiện ra mình không có cơ hội, Tửu Thánh lạnh nhạt cười nói:
– Hắc Giáp Thần Tướng có thực lực quá mạnh mẽ, trừ phi các ngươi có thêm mấy người nữa giúp đỡ, hoặc là ít nhất ở phương diện nào đó có thể địch nổi bát đại Thánh Thành chi chủ thì mới có hi vọng a.
Luận thực lực, Tửu Thánh cũng chỉ kém hơn đẳng cấp bát đại Thánh Thành chi chủ một ít mà thôi.
Bất quá có Vũ Trụ chi bảo, ở trên phương diện uy năng thuần túy đã có thể so sánh được với đẳng cấp này rồi. Cho nên hắn và Hắc Giáp Thần Tướng chiến đấu rất lâu, tìm được sơ sót của đối thủ. Đánh vào phù văn hạch tâm ở trên ngực đối phương, như vậy cũng đã coi như là thắng rồi.
Đánh vào phù văn hạch tâm, so với chính thức đánh bại cũng có khác nhau rất lớn.
Như lúc Kỷ Ninh, Cửu Trần và ba gã Xích Giáp thần tướng chém giết vậy. Nếu như muốn bọn hắn hoàn toàn đánh bại ba người kia, căn bản sẽ không làm được. Thế nhưng chỉ cần đụng vào phù văn hạch tâm, Kỷ Ninh ỷ vào tốc độ của Tích Huyết thức lại có thể làm được.
– Ha ha, không chơi cùng các ngươi nữa. Ta đi xem đám người Bắc Minh a.
Tửu Thánh cười cười, lại lập tức phiêu nhiên lùi về phía sau. Nhanh chóng bay đi về một khu vực khác.
Tầng thứ hai thế giới, ba khu vực liên thông với nhau.
Sưu.
Năm người Lê Tinh cung chủ, Hành Vân cung chủ cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
– Tửu Thánh đi tới chỗ Bắc Minh rồi.
Thạch Cửu nói.
– Bên Bắc Minh kia chỉ sợ sẽ nguy hiểm, bất quá hiện tại chúng ta cũng đành phải mặc kệ vậy mà thôi.
Lê Tinh cung chủ nói:
– Chúng ta nắm chặt thời gian, liều mạng chế trụ Hắc Giáp Thần Tướng, từ đó tìm ra cơ hội. Chỉ cần trúng ta đánh trúng phù văn hạch tâm trên người hắn là thắng.
– Đúng vậy.
Mỗi một người trong bọn hắn đều hiểu rõ, càng về sau thì Đạo Quân đỉnh phong chạy đến sẽ càng ngày càng nhiều. Cơ hội của bọn hắn cũng sẽ càng ngày càng ít đi.
Hai người Kỷ Ninh, Cửu Trần sóng vai đi thẳng về phía Hắc Giáp Thần Tướng.
Hắc Giáp Thần Tướng ngồi ở bên trên vương tọa cao cao, một tay vuốt vuốt Động Minh ngọc phù, nhàn nhã thích ý vô cùng. Hắn buông Động Minh ngọc phù xuống, đặt ở bên trên vương tọa, sau đó lập tức đứng lên.
– Ngoại trừ đạo phù và ngoại vật, tất cả bí thuật lĩnh vực cùng với vô số thủ đoạn đều có thể thi triển ra được.
Hắc Giáp Thần Tướng lạnh nhạt nói.
– Ồ?
Kỷ Ninh, Cửu Trần sững sờ.
Bí thuật, hình chiếu thế giới đều có thể thi triển? Trước đó một khi thi triển ra sẽ phải chịu áp chế! Đối mặt với Kim Giáp thần tướng, Xích Giáp thần tướng trước đó, Kỷ Ninh đã từng thử qua hình chiếu thế giới và bí thuật, đáng tiếc tất cả đều bị áp chế.
Về phần đạo phù?
Nhất định phải cấm, dù sao đây là nơi mà Tây Tư tộc thiết kế để khảo nghiệm đối với Đạo Quân trong tộc đàn của mình. Nếu như dùng kỳ vật như đạo phù, như vậy căn bản sẽ không có ý nghĩa a.
– Chín đại bí thuật, hình chiếu thế giới.
Kỷ Ninh không chút do dự thi triển ra, Âm Dương Kiếm Ý lĩnh vực ngập trời trực tiếp hàng lâm, đồng thời hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh cũng phủ xuống, bao phủ lên trên người Hắc Giáp Thần Tướng.
Hắc Giáp Thần Tướng rất là bình tĩnh, cạnh người xuất hiện một thanh chiến đao.
– Hình chiếu thế giới và bí thuật cũng không tệ.
Bên ngoài thân của Hắc Giáp Thần Tướng bỗng nhiên xuất hiện ba tầng hắc quang, ba tầng lưu quang màu đen bảo hộ lấy thân thể của Hắc Giáp Thần Tướng, trực tiếp ngăn cản chín đại bí thuật và hình chiếu thế giới nghiền áp lên trên người hắn.
– Đáng tiếc, đối với ta vẫn còn kém một chút.
Hắc Giáp Thần Tướng lập tức rút chiến đao ra.
Sưu!
Một đạo đao quang kinh diễm khủng bố màu đen lập tức xẹt qua trời cao, bổ về phía Kỷ Ninh. Quá nhanh, khi rút đao thì đao mang đã đến trước mắt Kỷ Ninh.
Đặc biệt, nhìn đao mang kinh khủng màu đen kia, Kỷ Ninh lập tức sinh ra cảm giác tim đập nhanh.
– Đẳng cấp bát đại Thánh Thành chi chủ.
Kỷ Ninh nhìn đạo đao mang kia đã lập tức hiểu ra thực lực của gã Hắc giáp Thần Tướng này. Đao mang này, luận tốc độ đã vượt qua được gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo. Luận uy lực càng không thua gì Tửu Thánh. Toàn bộ phương diện đều vượt qua Đạo Quân đỉnh phong.
Sưu.
Kỷ Ninh đột nhiên hư không tiêu thất không còn tung tích.
Phốc!
Đao mang xẹt qua vị trí trước đó của Kỷ Ninh, trong Âm Dương Kiếm Ý lĩnh vực tạo thành một cái hào sâu, sau đó lập tức khép lại. Thế nhưng thân ảnh của Kỷ Ninh cũng đã biến mất không thấy.
Trong Chung Cực Kiếm đạo ngũ thức của Kỷ Ninh, hai chiêu khác là phòng ngự, mà Thiên Băng, Tích Huyết, Vô Ảnh đều có kỳ chỗ đặc thù.
Vô Ảnh thức, hiện tại đã có thể vô tung vô ảnh, ngay cả thần niệm cũng không thể nào tra ra được.
Tích Huyết thức, phối hợp với Bắc Hồng kiếm trở thành sát chiêu mạnh nhất của Kỷ Ninh.
Hình chiếu thế giới, chín đại bí thuật bao phủ, tuy rằng không làm gì được địch nhân. Thế nhưng cũng có thể làm cho địch nhân không có cách nào phá giải được Vô Ảnh thức của Kỷ Ninh.
– Ồ? Trốn tới nơi nào rồi?
Hắc Giáp Thần Tướng nhướng mày, lập tức vung tay bổ chiến đao ra. Bổ ra bốn phương tám hướng.
– Ha ha ha, ngươi không tìm thấy được đâu.
Cửu Trần giáo chủ cười ha hả, lại biến thành sóng biển mãnh liệt mà đến, điên cuồng quấn chặt lấy Hắc Giáp Thần Tướng.
Đao mang của Hắc Giáp Thần Tướng đã bị sóng biển của Cửu Trần giáo chủ ngăn cản. Lại bị hình chiếu thế giới, chín đại bí thuật ngăn cản. Ngay khi hắn vừa mới ra chiêu thì Kỷ Ninh đã biết rõ đao mang của Hắc Giáp Thần Tướng sẽ rơi xuống nơi nào, đương nhiên cũng đã sớm tránh ra được.
Chương 1376:
Phốc!
Sương mù hình một thanh kiếm hình xuất hiện, đâm vào một tầng hắc quang ở bên ngoài thân thể của Hắc Giáp Thần Tướng. Phốc một cái, ba tầng hắc quang liên tiếp bị đâm thủng, thế nhưng kiếm cũng nhanh chóng trở nên chậm chạp.
Không xuất ra chiêu thì thôi.
Ra chiêu thì đã lập tức bắn tới trước mặt ngươi!
– Cái gì?
Hắc Giáp Thần Tướng biến sắc, chiến đao trong tay lập tức lóe lên, định đi ngăn cản một kiếm này của Kỷ Ninh. Chiến đao của hắn đánh ra đao thuật phòng ngự rất là hoàn mỹ, cơ hồ lập tức chặn lại một kiếm này của Kỷ Ninh.
Phốc! Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Ngay khi chiến đao của Hắc Giáp Thần Tướng và một thanh Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh đụng vào nhau. Trong nháy mắt này, năm thanh Bắc Hồng kiếm khác cũng đột nhiên xuất hiện. Biến thành năm thanh kiếm hình sương mù, đồng thời đâm xuyên qua ba tầng hắc quang kia.
– Cái gì?
Bởi vì chiến đao đã bị Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh làm cho ảnh hưởng, cho nên tốc độ của Hắc Giáp Thần Tướng cũng đã chậm đi chút ít.
Sưu…
Năm thanh Bắc Hồng kiếm còn lại của Kỷ Ninh quá là nhanh.
Chiến đao ở trong tay Hắc Giáp Thần Tướng tạo thành một vòng tròn tinh diệu ở trước người. Cuối cùng phòng ngự vẫn là thứ chiếm cứ ưu thế, bởi vì phòng ngự chỉ cần phòng thủ tốt một mảnh nhỏ phạm vi ở chung quanh là đủ rồi, mặc cho địch nhân có nhiều công kích hơn nữa thì cũng có thể ngăn lại.
Thế nhưng, mỗi một lần chiến đao va chạm với Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh đều sẽ làm ảnh hưởng đến chiến đao, ảnh hưởng tới chiêu thức phòng ngự của hắn.
Phốc.
Trong đó có một đạo kiếm hình sương mù đâm vào phù văn hạch tâm ở bên trên ngực của Hắc Giáp Thần Tướng.
– Cái gì?
Hắc Giáp Thần Tướng ngây ngẩn cả người, sững sờ đứng ở đó, nói:
– Thua, nhanh như vậy đã thua rồi hay sao?
Thua quá nhanh, nhanh đến mức khiến cho Hắc Giáp Thần Tướng cũng không thể tin được.
– Cái này, cái này…
Xa xa, sáu gã Kim Giáp thần tướng đã sớm lui qua một bên, ba gã Xích Giáp thần tướng cũng đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Luận thực lực, Hắc Giáp Thần Tướng có đẳng cấp bát đại Thánh Thành chi chủ a! Đương nhiên hắn và so sánh với Đế Quân bát đại Thánh Thành chi chủ chính thức mà nói, vẫn còn có chỗ thiếu hụt.
Chỗ thiếu hụt chính là chỉ có một thanh binh khí! Đế Quân chính thức đều hiện ra sáu cái cánh tay để nghênh địch. Mà Hắc Giáp Thần Tướng này bởi vì lúc trước Tây Tư tộc sắp xếp, cho nên cũng chỉ biết sử dụng một thanh chiến đao để nghênh địch mà thôi.
Dù sao thực lực hơn kém quá lớn, vừa phất tay một cái thì Đạo Quân đỉnh phong cũng sẽ bị nghiền áp. Chỉ riêng ba tầng hắc quang ở bên ngoài thân thể, Đạo Quân đỉnh phong tầm thường dù đánh cũng không phá được!
Coi như là Tửu Thánh, tuy rằng Tửu Thánh mạnh mẽ, thế nhưng Tửu Thánh cũng chỉ có một kiện Vũ Trụ chi bảo mà thôi. Cho nên Tửu Thánh cũng chỉ có uy lực tay phải mứoi có thể đạt tới đẳng cấp bát đại Thánh Thành chi chủ. Hắn lại hiện ra sáu cái cánh tay, năm cánh tay khác uy lực cũng không đủ, cho nên mới dây dưa lâu như vậy.
Kỷ Ninh thì khác!
Kỷ Ninh có sáu thanh Bắc Hồng kiếm, mỗi một thanh đều rất là cao minh! Tăng thêm Tâm Kiếm Thuật! Khiến cho sáu thanh Bắc Hồng kiếm của hắn có uy lực cực lớn, có thể đâm thủng ba tầng hắc quang ngăn cản ở bên ngoài!
Mà Vô Ảnh thức lại khiến cho Hắc Giáp Thần Tướng không có cách nào liệu trước được tiên cơ. Khi Kỷ Ninh ra tay cũng đã đâm thủng ba tầng hắc quang của hắn, đương nhiên cũng khiến cho hắn luống cuống tay chân.
Kiếm của Kỷ Ninh lại rất nhanh.
Sáu thanh đều nhanh!
Chẳng những nhanh, mà lại còn quỷ dị khó lường, vì vậy sáu thanh Bắc Hồng kiếm đối phó cũng chỉ có một thanh chiến đao Hắc Giáp Thần Tướng, mà lại tại Vô Ảnh thức tới gần đến trước người tập kích xuống, thoáng cái phải tay rồi.
– Ta dùng một đao cũng có thể đánh bay ngươi.
Hắc Giáp Thần Tướng không thể tin được, khẽ lắc đầu nói.
– Thế nhưng đao quang của ngươi ngay cả một lần cũng không có chạm được vào người ta a.
Kỷ Ninh lắc đầu, cuối cùng Hắc Giáp Thần Tướng cũng không phải là Đế Quân chân chính. Ngay cả lĩnh vực, bí thuật cũng không có, như Tửu Thánh dựa vào hình chiếu thế giới và bí thuật cũng sẽ khiến cho Vô Ảnh thức của Kỷ Ninh không có cách nào tới gần được. Bởi vì một khi tới gần sẽ hiện ra chân thân.
– Để cho ta lặng lẽ không một tiếng động đến bên cạnh ngươi, mà lại không hề có một chút báo hiệu nào! Dùng tốc độ sáu thanh Bắc Hồng kiếm của ta mà cũng không chạm phải phù văn hạch tâm trên ngực ngươi. Như vậy ta đây và bát đại Thánh Thành chi chủ cũng có chênh lệch cũng quá không hợp thói thường a.
Kỷ Ninh có chút thoải mái, thoải mái vì thực lực của mình, cũng thoải mái vì cuối cùng mình đã thành công.
– Động Minh ngọc phù…
Cửu Trần thì nhìn chằm chằm vào Động Minh ngọc phù ở bên trên vương tọa, hai con mắt đều sáng lên, vô cùng kích động. Chí bảo hợp đạo mạnh nhất trong truyền thuyết này đã hấp dẫn cơ hồ tất cả các Đạo Quân đỉnh phong trong Vô Tận cương vực. Cửu Trần hắn có thể thành công lấy được hay sao?
– Nhìn cái gì vậy, còn không đi lấy đi?
Kỷ Ninh quát.
– Cái kia, ta cầm sao?
Cửu Trần vẫn có chút hổ thẹn, dù sao lần này chủ lực là Kỷ Ninh. Nhưng trên thực tế Cửu Trần cũng đã lập được công lao rất lớn. Bởi vì Cửu Trần Thủy Hành Bất tử thân của hắn vô cùng khó chơi, hắn hóa thành sóng biển dây dưa với địch nhân, làm cho Kỷ Ninh nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Nếu không chỉ có một mình Kỷ Ninh xông lên, ngay cả tầng thứ nhất thế giới cũng sẽ bị nhốt.
– Ta đã nói cho ngươi cầm rồi, nếu như còn nói nhảm thì ta sẽ đoạt đó.
Kỷ Ninh nói.
Sưu.
Tay phải Cửu Trần duỗi ra, nhanh như thiểm điện, nhanh chóng nắm lấy Động Minh ngọc phù ở bên trên vương tọa.
– Cửu Trần, tốc độ cái tay này của ngươi…
Kỷ Ninh trừng mắt:
– Ta xem thế nào cũng đã siêu việt gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo a.
– Ngươi cứ cười nhạo a, cứ việc cười nhạo ta đi. Ta không quan tâm, ha ha ha…
Giờ phút này Cửu Trần giáo chủ rất là đắc ý, cho dù Kỷ Ninh có đánh vào người hắn trên trăm kiếm trên ngàn kiếm thì hắn vẫn sẽ cười ha hả như trước.
Kỷ Ninh cũng cười.
Vốn trong lòng có một chút áy náy, hiện tại cũng đã tốt hơn nhiều.
Sưu.
Xa xa có một đạo lưu quang xuất hiện, bay đến khu vực này, người này chính là Tửu Thánh.
– Chư vị Đạo Quân.
Một đạo thanh âm to lớn vang lên mỗi một chỗ trong toàn bộ Xích Ba điện:
– Ba miếng Động Minh ngọc phù thì miếng thứ hai đã bị Cửu Trần Đạo Quân lấy được!