Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 201 [Chương 1205 đến 1210]
❮ sautiếp ❯Chương 1205:
Kỷ Ninh cũng không thể quá keo kiệt.
Nếu như không phải mình muốn tu luyện chín đại bí thuật cần quá nhiều, chỉ sợ còn có thể tăng thêm linh dịch cho bọn họ.
– Đi vào.
Kỷ Ninh đi vào trong Phi Vũ lâu, những lời vừa nói đều là truyền âm, cũng không có để lão giả áo bào trắng nghe được.
– Ba vị tiền bối, vãn bối đi trước một bước, tiền bối có chuyện gì cứ việc phân phó bồi bàn Phi Vũ lâu.
Lão giả áo trắng cao giọng nói ra, nhiệm vụ lớn nhất của hắn là đưa đám người Kỷ Ninh đến Phi Vũ lâu, từ đó kiếm tiền của đám người Kỷ ninh.
Trong Phi Vũ lâu muôn màu muôn vẻ.
Bên trong sắc đẹp như mây, tuy nhiên không kịp Tô Vưu Cơ nhưng thực sự rung động lòng người. Pháp bảo, kỳ vật đặt cùng nha, rẻ nhất là mấy tram phương, đắt đỏ có thể nói là vô giá.
– Tiền bối, muốn mua những thứ gì, Phi Vũ lầu tích lũy vô số năm tháng, không thiếu cái lạ.
Một nữ tử dị tộc đi tới bên cạnh Kỷ Ninh, trên mặt còn có một ít lông màu đỏ lại càng thêm xinh đẹp.
– Đây là danh sách kỳ vật ta cần.
Kỷ Ninh đưa ra một ngọc giản, nói:
– Hỏi xem một chút giá bao nhiêu.
Thị nữ dị tộc mỉm cười tiếp nhận ngọc giản, sau đó dùng thần niệm dò xét.
Vừa xem xét sắc mặt nàng hơi đổi, không nhịn được ngẩng đầu nhìn Kỷ Ninh.
Khá lắm!
Nhìn như Đạo Quân nhị bộ lại mua nhiều kỳ vật nhu thế? Tính toán toàn bộ cũng không dưới mấy ngàn vạn phương.
– Ta đến hỏi một chút, thỉnh tiền bối chờ chốc lát.
Thị nữ dị tộc lên tiếng liền lui ra đi thông bẩm.
Kỷ Ninh tùy ý đi lại thưởng thức bảo vật khác trong Phi Vũ lâu, những kỳ vật trong ngọc giản là tài liệu tu hành chín đại bí thuật, đương ngoại trừ bảy loại đạo chi thần lôi, bảy loại đạo chi thần thủy.
Kỷ Ninh tính toán một chút, như chín loại đạo chi thần lôi đắt tiền nhất chính là ‘nhân giới thần lôi’, nó ở Mang Nhai quốc cần một trăm chín mươi vạn phương! Kỷ Ninh hiện tại còn thyếu hai loại cũng là thần lôi, thần thủy đắt giá nhất.
Về phần bảy đại bí thuật khác lại thiếu hoàn toàn.
“Vị đạo hữu này.” Một gã Đạo Quân áo bào màu bạc đi tới, nhìn về phía Kỷ Ninh, đồng thời cũng là truyền âm nói chuyện với nhau, “Ngươi cần thiết những này kỳ vật còn thật không ít, tuy, ta Phi Vũ trong lầu tất cả đều đều có.
– Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
Những thứ này trong Mang Nhai quốc cũng đều có, Thiên Mộc tông mở Phi Vũ lâu có cũng không có gì kỳ quái.
– Cần bao nhiêu hỗn độn linh dịch?
Kỷ Ninh hỏi.
– Một ít hỗn độn thần hỏa, hỗn độn thần phong… Cũng có thể trực tiếp tặng cho đạo hữu. Những thứ khác cần ba ngàn tám trăm vạn phương.
Đạo Quân áo bào màu bạc nhìn Kỷ Ninh, kỳ thật hắn rất ngạc nhiên, một Đạo Quân nhị bộ có thể lấy ra nhiều như thế? Cần biết Thanh Phong Thánh chủ bị Thiên Thương cung nghiền ép cũng chỉ ép ra hai ngàn vạn phương mà thôi.
– Quá đắt.
Kỷ Ninh lắc đầu, nói:
– Ta mua sắm trong Mang Nhai quốc cũng không cần nhiều như thế.
– Mang Nhai quốc?
Đạo Quân áo bào màu bạc sững sờ, liền nói:
– Ba ngàn sáu trăm vạn phương a, rất thấp, tin tưởng đạo hữu cũng biết giá đại khái.
Kỷ Ninh âm thầm nói thầm.
Nếu như tại Mang Nhai quốc mua sắm cũng chỉ ba ngàn sáu trăm vạn phương.
– Ta đi Hắc Thủy Các, Vũ Bảo Điện nhìn xem, ta tìn sẽ tìm được cái giá thấp hơn.
Kỷ Ninh nói ra.
Khóe mắt Đạo Quân áo bào màu bạc run rẩy.
…
Một phen trả giá, cuối cùng ba ngàn bốn trăm vạn phương thành giao! Dù sao Phi Vũ lâu, Hắc Thủy các, Vũ Bảo điện cạnh tranh lẫn nhau, thật sự sẽ ép giá thấp nhất.
– Kỳ vật đã chuẩn bị xong, đạo hữu có thể giao hỗn độn linh dịch cho ta.
Đạo Quân áo bào màu bạc nhìn Kỷ Ninh.
– Các ngươi có thu mua khoáng thạch không?
Bỗng nhiên Kỷ Ninh lên tiếng.
– Thu mua khoáng thạch?
Đạo Quân áo bào màu bạc sững sờ.
Kỷ Ninh gật đầu:
– Đúng, khoáng thạch, không gian hỏa minh thạch.
Kỷ Ninh mình cũng bất đắc dĩ ah, bởi vì chính mình có hỗn độn linh dịch, hỗn độn tinh thạch chưa đủ ba ngàn bốn trăm vạn phương.
Tuy chúa tể chết đi cho mình năm ngàn vạn phương, mình lưu lại tại tam giới một ngàn vạn phương! Dù sao tam giới phải phát triển, đạt được từ chỗ Thanh Phong Thánh chủ đều dùng tu hành pháp thân cả rồi.
Kỷ Ninh hiện tại có hỗn độn linh dịch hỗn độn tinh thạch cũng chỉ hơn ba ngàn ba trăm vạn phương.
Huống chi Tô Vưu Cơ, Đan Bảo mua một ít bảo vật, cho nên Kỷ Ninh còn thyếu không ít, được dựa vào khoáng thạch không gian hỏa minh thạch.
– Khoáng thạch không gian hỏa minh thạch? Phi Vũ lâu chúng ta đương nhiên thu, đi theo ta, thu mua kỳ vật bảo vật, Phi Vũ lâu chúng t có Đạo Quân chuyên xem xét.
Đạo Quân áo bào màu bạc nói ra.
– Ân.
Kỷ Ninh đi theo Đạo Quân áo bào màu bạc, bắt đầu đi vào sâu trong Phi Vũ lâu.
Trên hành lang rộng rãi.
Kỷ Ninh, Đạo Quân áo bào màu bạc đi song song với nhau trên hành lang, lúc này có một nam tử áo xám nhỏ gầy lườm qua, hắn lườm hai người Kỷ Ninh sau đó đi qua.
…
Nam tử nhỏ gầy áo xám ra khỏi Phi Vũ lâu, trong mắt xẹt qua một tia tham lam.
– Đạo Quân nhị bộ lại bị dẫn dắt vào trọng địa Phi Vũ lâu?
Nam tử nhỏ gầy áo xám suy nghĩ:
– Đó là nơi chuyên thu mua pháp bảo kỳ vật, hơn nữa còn vượt qua một ngàn vạn phương.
Hắn đã tới Phi Vũ lâu nhiều lần, cho nên cũng có thể đoán đươc.
– Không nghĩ tới một tiểu tiểu Đạo Quân nhị bộ lại có được bảo vật vượt qua một ngàn vạn phương.
Nam tử nhỏ gầy áo xám mói thầm, trong nội tâm mang theo tham lam và sát ý.
– Ta đi theo sư tôn lâu như vậy, mạo hiểm đi qua rất nhiều địa phương, bảo vật cộng lại chỉ mấy trăm vạn phương, chỉ cần giết hắn, bảo vật của hắn sẽ là của ta.
– Hắn từng có bảo vật ngàn vạn phương, đích thị từng có đại kỳ ngộ.
– Giết hay không?
Nam tử nhỏ gầy áo xám suy nghĩ.
Suy nghĩ một lát.
Hắn quyết định.
– Con đường tu hành vốn là sinh tử, ta là Đạo Quân tam bộ, hắn mới Đạo Quân nhị bộ, cho dù mạnh hơn nữa cũng không mạnh bao nhiêu.
– Giết.
– Thắng, bảo vật đều là của ta.
– Thua, tin tưởng ta cũng có trốn chạy để khỏi chết.
Nam tử nhỏ gầy áo xám suy nghĩ thật nhiều, cho dù Đạo Quân nhị bộ cực kỳ yêu nghiệt cũng nằm trong tính toán của hắn.
Tên nam tử nhỏ gầy áo xám lập tức liền bay về phía tòa cung điện nằm cách đó xa xa.
Hắn không có ý định mời ai giúp, bởi vì một khi mời Đạo Quân hỗ trợ, gặp kẻ yếu thì không có ý nghĩa, mời kẻ mạnh hơn hắn, chỉ sợ đạt được ra hơn phân nửa, hắn không muốn.
Chương 1206:
Tu hành chính là như thế.
Có người tu hành một lòng tu đạo, mạo hiểm lịch lãm rèn luyện.
Còn có kẻ lại càng ưa thích cướp đoạt từ người tu hành khác, dù sao cướp đoạt là con đường làm giàu nhanh nhất, đây cũng là con đường nguy hiểm nhất, bởi vì đối tượng cướp đoạt nói không chừng sẽ có sát chiêu đáng sợ nào đó. Cho nên được và mất rất lớn, bởi vì ‘cướp đoạt’ mang tới chỗ tốt rất lớn nên có rất nhiều Đạo Quân nguyện ý làm.
Chỉ cần thành công một lần sẽ có thu hoạch rất kinh người.
Cũng có một ít giữ vững vị trí bản tâm không thị sát khát máu đi cướp đoạt, Kỷ Ninh là một trong số đó, chỉ cần các Đạo Quân không chọc hắn, hắn cũng không chọc người khác.
Kỷ Ninh còn chưa ý thức được chính mình bị kẻ khác nhìn chằm chằm, hắn rất vui vẻ giao chín trăm hai mươi vạn phương khoáng thạch không gian hỏa minh thạch bán ra ngoài.
Lại thay Đan Bảo, Tô Vưu Cơ mua thứ bọn họ cần thiết.
– Có ‘tâm loa’ này, thực lực của ta sẽ tăng lên rất nhiều.
Tô Vưu Cơ rất vui mừng cầm pháp bảo cái loa màu trắng, về sau nhìn Kỷ Ninh và nói:
– Tạ chủ nhân.
– Hắc hắc hắc.
Đan Bảo cũng tươi cười đứng bên cạnh.
Kỷ Ninh lại không vui vẻ.
Bởi vì uy lực ‘tâm loa’ cực lớn, lại cực thích hợp mị hoặc một đạo của Tô Vưu Cơ nhưng cần tới năm trăm tám mươi vạn phương, Tô Vưu Cơ đứng do dự bên cạnh tâm loa càng lâu, nàng muốn mua nhưng Kỷ Ninh nói dưới năm trăm vạn phương, vẫn là Kỷ Ninh mua xong kỳ vật chín đại bí thuật nhìn thấy cảnh này mới mua giúp nàng.
Đan Bảo cũng mua lò đan và một ít luyện tài, cũng tốn hao hai trăm vạn phương có thừa.
– Ai, trên người của ta chỉ còn hơn mười vạn phương.
Kỷ Ninh âm thầm thổn thức, đúng là có bao nhiêu cũng không đủ tiêu.
Như Tâm Kiếm Đế Quân có Tâm Kiếm Thuật, Kỷ Ninh cũng nhớ thương qua nhưng quá đắt, còn đắt hơn chín đại bí thuật quá nhiều, căn bản mua không nổi, tăng thêm Kỷ Ninh đã có được mười thức trước của Tâm Kiếm Thuật, Tâm Kiếm Thuật trân quý ở chỗ kết hợp kiếm thuật và tâm lực, Kỷ Ninh đã nghiên cứu nó đủ lâu, Kỷ Ninh hiện tại còn chưa được tính là người tu hành tâm lực cho nên càng không vội.
Tương lai tu càng mạnh trên đường tu hành, tâm lực lưu và kiếm đạo khẳng định phải kết hợp hoàn mỹ, như vậy thực lực mới mạnh hơn nữa, cuối cùng ta sẽ phải lấy Tâm Kiếm Thuật vào tay.
– Nên đi.
Kỷ Ninh cười nói.
– Ân.
Tô Vưu Cơ cầm tâm loa và vô cùng vui vẻ.
– Chủ nhân, chúng ta đi nơi nào?
Đan Bảo thì là hỏi.
– Trước mượn động phủ của Thiên Mộc tông.
Kỷ Ninh nói ra, thành Thiên Mộc có hơn mười vạn tòa động phủ, cũng cung ứng cho người tu hành, chỉ cần tốn hao hỗn độn linh dịch là có thể ở lại. Chỉ cần ở lại thì tốn hao rất nhỏ, Kỷ Ninh có được hơn mười vạn phương hỗn độn linh dịch, ở mười hỗn độn kỷ cũng đủ, huống chi Kỷ Ninh mượn nhờ động phủ cho nên sẽ có địa phương an toàn tu hành chín đại bí thuật.
Bí thuật đến tay, kỳ vật đến tay, chín đại bí thuật cũng phải luyện thanh
…
– Đi ra.
Ở biên giới tòa cung điện khác, nam tử nhỏ gầy áo xám nhìn chằm chằm vào Phi Vũ lâu.
Vào lúc này amds người Kỷ Ninh cũng bước ra khỏi Phi Vũ lâu, trên mặt vui vẻ, lúc này vừa cười nói vừa bay lên cao, thời điểm này Kỷ Ninh đang vui vẻ, bởi vì hắn chuyên chạy tới thành Thiên Mộc chính là vì chín đại bí thuật! Hiện tại hắn tiêu dùng hỗn độn linh dịch không còn bao nhiêu, chuyện nên làm đã làm xong.
– Ân?
Bỗng nhiên Kỷ Ninh cau mày.
Bởi vì ở xa xa có nam tử nhỏ gầy áo xám là Đạo Quân bay tới, trong Thánh Thành ‘thành Thiên Mộc’ đụng phải chút ít Đạo Quân là bình thường, nhưng mà Kỷ Ninh cảnh giác với tên Đạo Quân là nam tử nhỏ gầy áo xám kia, bởi vì hắn từng gặp trong Phi Vũ lâu.
Trong nội tâm cảnh giác, hắn vẫn biểu hiện như cũ, mang theo Tô Vưu Cơ, Đan Bảo tiếp tục phi hành.
Oanh!
Một đạo khói đen xuất hiện đột ngột, khói đen vô cùng nồng đậm, mắt thường căn bản không thể quan sát, lập tức bao phủ phạm vi mấy vạn dặm chung quanh, đồng thời có lực lượng vô hình tác dụng lên Kỷ Ninh, bởi vì Kỷ Ninh phát hiện khói đen bao phủ đã thu Tô Vưu Cơ, Đan Bảo vào trong pháp bảo động thiên.
Lực lượng vô hình trực tiếp hoặc động hồn phách Kỷ Ninh, nếu thật là o Quân nhị bộ bình thường đã có thể trúng chiêu, đáng tiếc hắn đối mặt với Kỷ Ninh.
– Hoặc động hồn phách? Thủ đoạn còn kém Vưu Cơ không ít.
Tuy Kỷ Ninh không quá để ý nhưng hắn cũng dùng toàn lực ứng phó.
Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực.
– Chết.
nam tử nhỏ gầy áo xám xuất hiện sáu cánh tay, nắm sáu chuôi loan đao, loan đao gào thét xé rách hư không chém giết Kỷ Ninh.
Hư không bốn phương tám hướng chung quanh Kỷ Ninh cũng bắt đầu vỡ vụn, tất cả đều là ánh đao.
– Lại là bí thuật hoặc nội tâm ta, sau đó lại chém giết cận thân, ngoan độc.
Kỷ Ninh duỗi tay phải ra, trong tay xuất hiện một thanh Bắc Hồng kiếm.
– Phá.
Kỷ Ninh đâm ra một kiếm.
Một kiếm nhìn như bình thường, ánh đao của tên nam tử nhỏ gầy áo xám còn chưa bổ tới trước mặt Kỷ Ninh, Kỷ Ninh đã đâm vào mi tâm của hắn.
Nhanh.
Nhanh đến mức vượt quá tưởng tượng.
Kiếm đạo chung cực chi tích huyết thức! Kỷ Ninh hôm nay nắm giữa năm đạo mạnh nhất, cũng chỉ có tích huyết kiếm ý có đột phá, cho nên kiếm đạo chung cực chi tích huyết là chiêu thức mạnh nhất, còn mạnh hơn khi giao thủ với Thanh Phong Thánh chủ không ít. Uy lực cũng tiếp cận sát chiêu của Thanh Phong Thánh chủ.
– Làm sao có thể như vậy được?
Trong mắt nam tử nhỏ gầy áo xám mang theo hoảng sợ, tại sao sáu thanh loan đao của hắn còn không chạm vào kiếm của Kỷ Ninh? Làm sao có thể như vậy được?
Bành!
Tích huyết nhất kiếm xuyên thấu mi tâm, lực lượng truyền khắp thân thể nam tử nhỏ gầy áo xám, ngay sau đó thân thể nam tử nhỏ gầy áo xám nát bấy và biến mất, bị mất mạng tại chỗ. Cần biết sát chiêu của Thanh Phong Thánh chủ có thể trực tiếp giết Đạo Quân tứ bộ, Kỷ Ninh có một kiếm này không kém bao nhiêu.
– Không nghĩ tới vừa ra khỏi Phi Vũ lâu đã gặp phải tập kích.
Kỷ Ninh phát tay thu bảo vật của tên nam tử nhỏ gầy áo xám còn sót lại.
– Bảo vật động nhân tâm, người tu hành cũng không ngoại lệ.
Oanh ——
Bỗng nhiên trong mười vạn tòa động phủ xa xa có một tòa động phủ phóng thích sương mù màu đen đáng sợ.
Kỷ Ninh nhìn từ xa quan sát động phủ kia, hắn phát hiện trong động phủ có sát cơ đáng sợ bao phủ toàn thân hắn.
– Ngưng.
Chấn động vô hình tràn ngập khắp nơi.
Tuy nhiên cách xa nhau rất xa nhưng không gian gần Kỷ Ninh cứng lại.
Chương 1207:
Kỷ Ninh lập tức cảm ứng được trong tối tăm có lực lượng đáng sợ bao phủ, uy hiếp này không kém gì lúc gặp được Vĩnh Hằng Đê quân trong Thanh Hoa động phủ, Kỷ Ninh cảm giác kinh hãi, hắn biết không tốt, hắn lập tức ẩn ẩn đoán ra tên Đạo Quân tam bộ vừa chết có liên quan với đại năng giả kia.
– Tại sao có thể như vậy!
Tâm tình Kỷ Ninh trước đó vô cùng tốt, lúc này sắc mặt đại biến.
– Trốn.
Kỷ Ninh bất chấp chuyện khác, lập tức hóa thành lưu quang, tốc độ tăng vọt đến gấp mười lần tốc độ ánh sáng và phóng thẳng vào Phi Vũ lâu.
Phi Vũ lâu cách đây rất gần, Kỷ Ninh liền chui vào trong Phi Vũ lâu.
Dựa theo quy củ Đạo Minh, trong cung điện trận pháp cấm chế bao phủ thì không được động thủ, kẻ vi phạm sẽ thân tử đạo tiêu!
– Gia hỏa này rất lợi hại nhưng có lẽ hắn không dám khiêu khích quyền uy của Đạo Minh.
Kỷ Ninh trốn vào trong Phi Vũ lâu và thở ra một hơi, dù sao cho dù là Lê Tinh cung chủ hoặc Vạn Thần Đạo Quân trong lịch sử cũng sẽ không chính diện khiêu khích Đạo Minh! Đạo Minh nội tình thâm bất khả trắc, là thế lực lớn nhất trong vô tận cương vực, khiêu khích chính diện? Ba đại chúa tể có thực lực này nhưng không ai làm thế.
– Động tĩnh thật lớn.
– Xảy ra chuyện gì?
Khách nhân trong Phi Vũ lâu và đám bồi bàn nhìn sang, mặc dù Kỷ Ninh giao thủ với nam tử nhỏ gầy áo xám rất nhanh nhưng động tĩnh không nhỏ.
Kỷ Ninh thực sự bất chấp ánh mắt người khác, hắn nhìn chằm chằm bên cạnh.
Hô.
Ở phía xa, không gian tại khu vực biên giới xuất hiện một đoàn khói đen và sau đó nhanh chóng ngưng kết thành hình người
Hắn mặc trường bào màu đen hoa lệ, mái tóc đỏ rực và hai mắt như lửa, trong đôi mắt mang theo tà ác và sát ý, hắn nhìn chằm vào Kỷ Ninh đang trốn trong Phi Vũ lâu.
Kỷ Ninh cũng nhìn sang.
Ánh mắt cả hai va chạm với nhau.
– Thật to gan, khó trách dám giết đệ tử Khổng Tát ta.
Khổng Tát Đạo Quân lạnh nhạt đứng trong hư không, bộ dạng siêu nhiên cùng với bá đạo, đó là khí độ của kẻ có thực lực cao sâu thậm chí tung hoành vô tận cương vực khó gặp gỡ địch thủ mới có được.
– Khổng Tát?
Kỷ Ninh trong Phi Vu lâu nghe nói như thế liền ngạc nhiên không nhỏ.
Trong tinh đồ có ghi lại một ít Đạ Quân thanh danh hiển hách trong vô tận cương vực, tuy ghi lại không kỹ càng nhưng lạimơ hồ có ghi lại thực lực của Khổng Tát Đạo Quân.
– Khổng Tát Đạo Quân.
Kỷ Ninh đứng trong khu vực cấm chế của Phi Vũ lâu sau đó nói:
– Với thực lực của ngươi có lẽ biêt rõ đã xảy ra chuyện gì, là đồ nhi của ngươi đánh lén ta, muốn giết ta… Ta cũng không trêu chọc hắn! Hắn đã hạ độc thủ như vậy thì đừng trách ta phản kích, ta chỉ xuất một kiếm mà thôi.
– Hắn đánh lén ngươi, muốn giết ngươi, thất bại bị ngươi giết chết cũng rất bình thường.
Khổng Tát Đạo Quân đứng xa xa lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, kẻ bị hắn nhìn chằm chằm vào cũng sẽ rét run và sợ hãi.
– Hắn là đồ nhi của ta, đồ nhi ta bị ngươi giết, ta sẽ giết ngươi. Nếu ngươi kiên nhẫn ở lại trong Phi Vũ lâu cả đời không ra ngoài thì thôi, chỉ cần ngươi đi ra, ta sẽ giết ngươi.
Lời hắn nói rất bình thản.
Sát ý trong lời nói vô cùng nồng đậm, hoàn toàn không có một tia khoan nhượng nào cả.
– Hừ.
đồng tử Kỷ Ninh co rút và quay đầu đi.
…
Một ít người tu hành trong Phi Vũ lâu đều hiếu kỳ nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh và Khổng Tát Đạo Quân nói chuyện với nhau.
– Đạo Quân áo trắng thảm rồi, không ngờ chọc tới Khổng Tát Đạo Quân, dùng tính tình của Khổng Tát Đạo Quân chắc chắn sẽ giết hắn.
– Là hăn không may.
– Đồ nhi của Khổng Tát có thể tùy tiện giết?
– Đạo Quân áo trắng cũng rất lợi hại, hắn chỉ là Đạo Quân nhị bộ lại có thể dễ dàng chém giết đệ tử Khổng Tát Đạo Quân. Tên đệ tử kia tới Phi Vũ lâu cũng nhiều lần, thường xuyên làm chân chạy cho sư phó Khổng Tát của hắn, dầu gì cũng là Đạo Quân tam bộ. Không nghĩ tới bị chém giết trong nháy mắt, ngay cả cầu cứu sư phó của hắn cũng không kịp.
Đám người tu hành này không ngừng bàn tán với nhau.
Đặc biệt là đám bồi bàn của Phi Vũ lâu càng nói chuyện tùy ý, bọn họ có thực lực yếu nhưng là người của Thiên Mộc tông, tại thành Thiên Mộc này có một thiết luật đó là cấm ra tay với đệ tử Thiên Mộc Tông! Mặc dù ngươi là Đế Quân, chỉ cần trong phạm vi thành Thiên Mộc cũng không thể làm trái. Tại điểm này là thiết luật chung của tám đại Thánh Thành.
– Hô.
Kỷ Ninh đi vào trong lầu.
Lúc ánh mắt của đám người tu hành và bồi bàn nhìn lên người Kỷ Ninh, tự nhiên không nghị luận nữa.
Gương mặt Kỷ Ninh nghiêm trọng, hiển nhiên đang suy nghĩ.
Bị Khổng Tát Đạo Quân nhìn chằm chằm vào, đây là chuyện phiền toái lớn, Kỷ Ninh cũng không sợ hãi. Dù sao hắn có hai phần đạo phù của chúa tể chết đi ban cho, đạo phù ẩn chứa công kích của chúa tể! Kỷ Ninh biết rõ giá trị của hai đạo phù là vật báu vô giá, vị chúa tể chết đi kia biết rõ mình phải chết cho nên không tiếc trả giá lớn luyện ra hai đạo phù, hai phần đạo phù này trong thời gian rất dài sẽ là vật bảo hộ tính mạng của Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh không dễ sử dụng.
– Tiền bối.
Thị nữ tiếp đãi Kỷ Ninh lúc trước đi qua.
– Đúng rồi, nghe nói Phi Vũ lâu các ngươi qua vài tháng nữa sẽ tổ chức đấu giá hội?
Bỗng nhiên Kỷ Ninh cười nói.
Bên trong Phi Vũ lâu có một ít khách nhân và bồi bàn đang quan sát Kỷ Ninh, o Quân nhị bộ còn có thể cười được?
Nữ tử dị tộc gật đầu nói:
– Đúng thế thưa tiền bối, qua vài tháng nữa Phi Vũ lâu sẽ có đấu giá hội, lần này bảo bối cũng không ít, giá quy định của bảo bối sẽ thấp hơn bên ngoài, nói không chừng có thể chiếm được tiện nghi.
Trên đấu giá hội giá sẽ thấp cũng là cách hấp dẫn người tu hành.
– Hiện tại ta bị Khổng Tát Đạo Quân nhìn chằm chằm vào, trong lúc nhất thời không ra được, dù sao cũng nhàm chán cho nên tham gia vào đấu giá hội thôi.
Kỷ Ninh cười nói:
– Cho ta một gian tĩnh thất, ta yên lặng chờ đợi đấu giá hội mấy tháng sau.
– Tốt.
Thị nữ dị tộc gật đầu và nói:
– Mời đi theo ta.
Đấu giá hội có một ít chỗ ngồi giá rẻ.
– Cũng có chút tĩnh thất ẩn mật, muốn mua pháp bảo kỳ vật quý trọng lại muốn che giấu tung tích cứ vào tĩnh thất. Chỉ cần vào trong tĩnh thất, như vậy sẽ không có ai quấy rầy, đây là quy củ của Phi Vũ lâu.
Nhìn Kỷ Ninh được thị nữ dẫn đi, đám khách nhân và bồi bàn không ngừng nghị luận với nhau.
Chương 1208:
– Đạo Quân áo trắng đúng là đủ trấn định.
– Đúng vậy a, biết rõ Khổng Tát Đạo Quân đang ngó chừng hắn, hắn còn nhàn nhã tham gia đấu giá hội.
– Theo ta thấy, chỉ sợ hắn sẽ ở trong Phi Vũ lâu không dám đi ra.
…
Bên ngoài nghị luận Kỷ Ninh cũng mặc kệ, hắn đi theo thị nữ vào một gian tĩnh thất.
Đạo Quân có tuổi thọ cực kỳ dài, tham gia đấu giá hội sớm vài tháng cũng không có gì.
– Tiền bối, trong tĩnh thất chỉ cần ngươi không chủ động triệu hoán, sẽ không ai quấy rầy ngươi. Đừng nói vị Khổng Tát Đạo Quân bên ngoài, cho dù là người Phi Vũ lâu cũng không quấy rầy.
Thị nữ dị tộc lên tiếng.
– Ta tin tưởng Thiên Mộc tông các ngươi.
Kỷ Ninh gật đầu, nói:
– Ta hiện tại có một việc muốn ngươi đi làm.
– Thỉnh tiền bối phân phó.
Thị nữ dị tộc nói.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu và nói:
– Ta muốn một phần tình báo kỹ càng về Khổng Tát Đạo Quân, càng kỹ càng càng tốt, tất cả bí thuật và thủ đoạn của hắn, còn có tin tức hắn giao thủ với các đại năng khác, tất cả cần Thiên Mộc Tông các ngươi cung cấp.
Thị nữ dị tộc cũng không kinh hãi, nàng gật gật đầu:
– Kỹ càng nhất? Giá cả cũng rất cao, cần mười vạn phương hỗn độn linh dịch.
– Tốt, mười vạn phương.
Kỷ Ninh gật đầu.
Càng là người tu hành cường đại, tình báo của bọn họ càng đắt.
Mang Nhai quốc cung cấp tinh đồ có giới thiệu về Đạo Quân trong vô tận cương vực, cũng chỉ là giới thiệu đại khái, loại tình báo kỹ càng này là khó thu thập nhất.
– Xin đợi một lát.
Thị nữ dị tộc cung kính lui ra ngoài.
Trong tĩnh thất.
Kỷ Ninh một mình một người phất tay, bên cạnh có Đan Bảo và Tô Vưu Cơ xuất hiện.
– Chủ nhân, như thế nào?
Tô Vưu Cơ liền hỏi.
– Vừa rồi tại sao chủ nhân thu chúng ta?
Đan Bảo cũng nghi hoặc.
– Hiện tại có chút phiền phức.
Kỷ Ninh nói chuyện vừa rồi một lần, Tô Vưu Cơ, Đan Bảo nghe xong cũng biến sắc.
Tô Vưu Cơ lo lắng nói:
– Nghe chủ nhân nói, Khổng Tát Đạo Quân phi thường lợi hại, chúng ta phải làm sao bây giờ?
– Ha ha, ngược lại cũng không cần quá lo lắng, dù sao chúng ta tại đây có ăn có uống, không cần phiền não.
Kỷ Ninh cầm một bầu rượu ngon và nhàn nhã bưng chén rượu lên uống, đồng thời lườm Đan Bảo và Tô Vưu Cơ, nói:
– Chớ ngu đứng thế, ngồi xuống đi, uống rượu với ta.
Tô Vưu Cơ, Đan Bảo có chút không yên lòng nhưng cũng ngồi xuống.
Uống rượu uống một lát.
Đông đông đông, bên ngoài có tiếng đập cửa.
– Tiến vào.
Kỷ Ninh mở miệng.
Bên chính là thị nữ dị tộc, nàng dâng ngọc giản cho Kỷ Ninh, cung kính nói:
– Tiền bối, tất cả tình báo về Khổng Tát Đạo Quân đều ở đây.
Thiên Mộc tông có rất nhiều giao dịch, loại giao dịch tình báo này cũng có.
– Ân.
Kỷ Ninh lúc này mới đặt chén rượu xuống, hắn trịnh trọng tra xét ngọc giản, đồng thời ném cho thị nữ dị tộc pháp bảo trữ vật.
– Ngươi đi ra ngoài trước đi.
Thị nữ xem xét pháp bảo trữ vật sau đó ngoan ngoãn đi ra ngoài.
– Có việc tiền bối cứ kêu gọi ta.
Kỷ Ninh gật gật đầu.
Cửa đóng lại.
– Khổng Tát.
Kỷ Ninh cầm ngọc giản, hắn tìm hiểu tất cả tin tức của Khổng Tát Đạo Quân.
Kỷ Ninh cau mày nhìn.
Thật mạnh ah
Thực lực mạnh, hắn là Đạo Quân cấp bậc thứ hai. Trong nhận thức của Kỷ Ninh, vô tận cương vực Đạo Quân cấp bậc đầu tiên chính là Lê Tinh cung chủ, Vạn Thần Đạo Quân.
Lê Tinh cung chủ từng ba đao chém một tên Vĩnh Hằng Đế Quân.
Vạn Thần Đạo Quân đã từng đuổi giết Mai Lạc Ba Đại Đế bỏ trốn chật vật… Cần biết Mai Lạc Ba Đại Đế chính là vĩnh hằng nhất tộc, là Vĩnh Hằng Đế Quân thức tỉnh huyết mạch, hiện nay vẫn còn sống, không phải những Vĩnh Hằng Đế Quân bình thường nhất có khả năng so. Đối mặt Vạn Thần Đạo Quân cũng chỉ có thể bỏ trốn. chính thức so sánh chính là lực công kích, Vạn Thần Đạo Quân có khả năng hơi kém hơn Lê Tinh cung chủ một chút, luận tính dẻo thì Vạn Thần Đạo Quân thắng một bậc.
Đao đạo, kiếm đạo vốn là đạo công phạt.
– Khổng Tát Đạo Quân chỉ yếu hơn Lê Tinh cung chủ một ít, cho dù là Lê Tinh cung chủ cũng không thể giết hắn.
Kỷ Ninh nhíu mày, nói:
– Hắn am hiểu hắc ám một đạo, có thể hóa thân hắc ám, gần như bất tử chi thân.
– Bởi vì hóa thân hắc ám cho nên hắn am hiểu không gian! Hơn nữa độn thuật cũng đạt tới ba mươi sáu lần tốc độ ánh sáng.
– Hắc ám vốn quỷ dị khó lường.
– Sẽ ảnh hưởng hồn phách.
– Chém giết khoảng cách gần càng đáng sợ.
– Hắn kiệt ngao bất tuần, không có môn phái, là kẻ cực kỳ ích kỷ, đã có tới mười sáu Đạo Quân tứ bộ chết dưới tay hắn, hôm nay tạm cư tại động phủ thành Thiên Mộc.
Kỷ Ninh càng nhìn càng đau đầu.
Đạo Quân thiện chiến không đáng sợ.
Đạo Quân có năng lực bảo vệ tính mạng mới đáng sợ, Khổng Tát chín là như vậy, hóa thân hắc ám của hắn gần như bất tử chi thân, tốc độ cực nhanh, am hiểu xuyên qua không gian, hắn am hiểu bỏ trốn, chém giết cũng không tệ, cũng không nhìn ra nhược điểm rõ ràng.
…
– Chủ nhân?
Tô Vưu Cơ lên tiếng.
– Chủ nhân, Khổng Tát rất khó dây vào?
Đan Bảo truy vấn.
Kỷ Ninh thu ngọc giản, gật gật đầu:
– Rất khó dây vào, là Đạo Quân nghịch thiên khó chọc nhất, cho dù là Lê Tinh cung chủ ra tay cũng không thể giết hắn.
– Mạnh như vậy?
Tô Vưu Cơ, Đan Bảo đều giật mình, Lê Tinh cung chủ chính là đạo quân mạnh nhất trong Mang Nhai quốc.
– Chỉ là năng lực bảo vệ tánh mạng mạnh mà thôi, thủ đoạn công kích còn không bằng Lê Tinh cung chủ.
Kỷ Ninh có chủ ý, hắn nói:
– Đan Bảo, Vưu Cơ, ta muốn tu hành chút ít thời gian, các ngươi hộ pháp giúp ta, đừng làm cho người Phi Vũ lâu tới quấy rầy.
– Vâng.
Đan Bảo và Tô Vưu Cơ đều đáp ứng.
Kỷ Ninh lập tức vung tay lên, bên cạnh xuất hiện nhà cỏ thấp bé
Thân ảnh Kỷ Ninh hơi biến hóa, hắn cũng tiến vào trong nhà cỏ, kỳ thật nhà cỏ này là pháp bảo động thiên loại nhỏ, tiêu hao chút ít pháp lực là có thể duy trì thời gian gia tốc gấp ngàn lần.
Trong nhà cỏ.
Kỷ Ninh khoanh chân ngồi xuống, vung tay lên, trước mặt hắn xuất hiện hồ lô màu đen, trong hồ lô màu đen có chứa đạo chi thần lôi, đạo chi thần hỏa và nhiều loại kỳ vật, đều là vật cần thiết tu hàn chín đại bí thuật.
Nút hai hồ lô bay lên, lập tức hai đạo đạo chi thần lôi bay về phía Kỷ Ninh, một màu xám là thần lôi có ý cảnh hủy diệt vô tận, một đạo thần lôi màu xanh mang theo hi vọng, hai đạo đạo chi thần lôi chui vào trong người Kỷ Ninh, dễ dàng hóa thành lôi điện chi nguyên.
Chương 1209:
– Chín lôi điện chi nguyên, thử xem dựa vào suy tính của ta, ta hẳn là có hi vọng cực lớn tu thành cửu trọng thần lôi.
Kỷ Ninh lập tức thử nghiệm.
Đùng đùng (*không dứt) ~~~
PHỐC!
Khi thì hỗn loạn.
Bành.
Khi thì nổ vang.
Kỷ Ninh rất tỉnh táo, tất cả nằm trong khả năng khống chế của hắn, hắn học được thủ pháp luyện đan vô cùng huyền diệu từ Đan Diệp Thất Chương, lực lượng lôi điện vô cùng cường đại, đặc biệt là cửu trọng thần lôi, nó kết hợp bát trọng thần lôi và ‘nhân giới thần lôi’ một cách hoàn mỹ, bát trọng thần lôi cuồng bạo cỡ nào? Nó có thể dễ dàng chôn vùi Đạo Quân tam bộ, nhân giới thần lôi cũng là đạo chi thần lôi điên cuồng nhất trong chín đại đạo thần lôi.
Điều khiển chúng cũng chỉ có thể làm từ từ, lần lượt dần dần ảnh hưởng chúng, chúng nó nhìn như điên cuồng nhưng lại bất tri bất giác đã bị Kỷ Ninh ảnh hưởng và nằm trong vòng khống chế, quá trình tu hành như thế tiếp tục trong hai tháng, Kỷ Ninh không dám thư giãn trong thời gian hai tháng qua.
Oanh!!!
Cuối cùng là tiếng nổ mạnh kịch liệt nhất.
Cửu trọng thần lôi sinh ra đời!
Đây là một đạo thần lôi màu đen xinh đẹp, mặt ngoài màu đen của nó còn có vô số sợi tơ nhỏ giống như bộ lông, cả cửu trọng thần lôi giống như một vật còn sống, nó như dong long, nó thích ý bơi trong không gian Kim Đan của Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh thở ra một hơi và mở mắt ra, hắn duỗi tay phải, một đạo thần lôi màu đen huyền bí xuất hiện trong tay, lôi điện ôn hòa và nội liễm nhưng ẩn chứa uy năng vượt qua tưởng tượng.
– Chỉ một đạo thần lôi này có thể chém giết Đạo Quân tứ bộ?
Kỷ Ninh hơi thổn thức.
Đạo Quân tứ bộ có thần thể được, có áo giáp hộ thể.
Cửu trọng thần lôi lại có thể chém giết trực tiếp.
Đương nhiên chỉ là Đạo Quân tứ bộ bình thường nhưng cũng đủ đáng sợ rồi.
– Cửu trọng thần thủy, nó còn dễ dàng hơn cửu trọng thần lôi một ít, có lẽ cũng có thể luyện thành.
Kỷ Ninh hơi nghỉ ngơi một ngày sau đó bắt đầu tu hành cửu trọng thần thủy.
…
Tốn hao hai tháng hắn tu thành cửu trọng thần lôi.
Tốn hao nửa tháng luyện thành cửu trọng thần thủy.
Tốn hao nhiều tháng mới luyện thành cửu trọng thần hỏa, trên phương diện hỏa diễm, Kỷ Ninh không quen thuộc bằng lôi điện, thần thủy.
Tốn hao hơn hai tháng luyện thành cửu trọng hậu thổ.
Tốn hao ba tháng luyện thành chín trọng huyền kim
…
Từng môn bí thuật luyện thành liên tục, trong đó hao phí thời gian lâu nhất là ‘cửu trọng thần quang’, dù sao Kỷ Ninh không am hiểu quang đạo nhất, hắn tốn thời gian hơn hai năm mới có thể luyện thành. Ngược lại cửu trọng hư không có uy năng lớn nhất theo lý thuyết, Kỷ Ninh chỉ hao phí thời gian tám tháng là luyện thành.
– Chín đại bí thuật, ta đã luyện thành tất cả?
Kỷ Ninh vừa luyện thành cửu trọng hư không, hắn cảm thấy khó mà tin nổi.
Hắn cho rằng mình có thể luyện thành cửu trọng thần thủy mà mình quen thuộc nhất đã là không tệ, không nghĩ tới hao phí một ít công phu là có thể luyện thành toàn bộ.
Chín đại bí thuật ah.
Vạn Thần Đạo Quân dựa vào chín đại bí thuật tung hoành vô tận cương vực, tuyệt đối là đòn sát thủ! Bản thân mình luyện thành?
– May mắn ta có thanh hoa vụ khí chi lực, may mắn ta ngộ kiếm đạo chung cực, càng may mắn có Đan Diệp Thất Chương.
Kỷ Ninh hơi suy nghĩ và hiểu ra nguyên nhân mình luyện thành.
Dựa theo Vạn Thần Đạo Quân tự thuật, thành Đạo Quân tứ bộ, lại cực kỳ am hiểu luyện đan, lại am hiểu lôi điện, thần quang, thần phong các loại mới có thể luyện thành.
Kỷ Ninh thì sao?
Hắn có thanh hoa vụ khí chi lực, pháp lực của hắn có thể so với Đạo Quân tứ bộ.
Luận kỹ xảo luyện đan, Kỷ Ninh tu hành ở động phủ Đan Tôn Giả trăm vạn năm nhưng khi đó thực lực của hắn không có đột phá gì, trừ phương diện kiếm thuật, thời gian còn lại của hắn đều tìm hiểu kỹ xảo của Đan Diệp Thất Chương, kỹ xảo luyện đan của hắn, cho dù là Vạn Thần Đạo Quân phục sinh cũng không thể so với hắn.
Về phần phương diện đại đạo…
Hắn tại kim một đạo, phong một đạo, mộc một đạo… Không tính là cực kỳ am hiểu, bởi vì tu hành Minh Nguyệt ngũ thức vô ảnh kiếm ý cần dung nhập vào trong vạn vật, cho nên lúc ban đầu tại dị vũ trụ Cổ Vực khởi nguyên chi địa, Kỷ Ninh tự mình cảm ngộ khí tức của một đám đại năng vĩnh hằng đã chết kia.
Hắn quen thuộc tất cả khí tức của đạo, tất cả đều có thể dung thân vào trong đó, như thế mới có thể dung nhập vào trong vạn vật.
Như kim một đạo, phong một đạo… Kỷ Ninh không tính là am hiểu, ít nhất hắn hiểu rõ, chỉ cần hắn quen thuộc bản tính của các đạo này, Kỷ Ninh mới có thể dung nhập vào trong đó và biến mất vô tung vô ảnh.
Mà thời điểm tu hành bí thuật còn cần quen thuộc bản tính của chúng, phải theo bản tính của chúng mà phát triển, cũng giống như luyện chúng thành đan dược
Trừ thiếu pháp lực ra, cũng quen thuộc bản tính, thủ pháp luyện đan đã vượt qua Vạn Thần Đạo Quân.
Cho nên lần này luyện thành chín đại bí thuật cũng không có gì kỳ quái.
…
Hiện tại Đạo Minh tám đại Thánh Thành, thành Thiên Mộc, trong Phi Vũ lâu, Kỷ Ninh đã yên lặng tu thành chín đại bí thuật một cách dễ dàng.
Bí thuật này làm vô số Đạo Quân nghe xong liền biến sắc.
– Thật sự vượt qua dự kiến của ta, ta đã luyện thành chín đại bí thuật.
Kỷ Ninh suy nghĩ:
– Cũng không nhất định tiêu hao chúa tể đạo phù.
– Hiện tại chín đại bí thuật là sát chiêu lớn nhất của ta, phải nghĩ biện pháp phát huy uy lực chín đại bí thuật tới mức tận cùng.
Kỷ Ninh suy nghĩ, chúa tể đạo phù là át chủ bài dùng xong sẽ không còn, chín đại bí thuật là bí thuật của mình, có thể sử dụng vô tận, đương nhiên phải tận lực gia tăng uy lực, nếu như phi thường ngang ngược trực tiếp sử dụng, uy lực sẽ lớn, đó cũng không phải là cực hạn. Nếu như mang chín loại bí thuật xem thành kiếm đạo chung cực chi âm dương kiếm ý lĩnh vực sử dụng, uy lực tự nhiên có thể tăng nhiều.
– Kiếm đạo chung cực của ta, tích huyết kiếm ý có đột phá, âm dương kiếm ý lại không có đột phá, hy vọng có thể có đột phá, như vậy chín đại bí thuật sẽ gia tăng không ít uy lực. Năm đó Vạn Thần Đạo Quân là trận pháp đại sư, chín đại bí thuật của hắn khẳng định hình thành trận pháp đáng sợ, từ đó mới có thể áp chế Mai Lạc Ba Đại Đế.
Hiển nhiên Kỷ Ninh muốn toàn lực tăng uy lực của chín đại bí thuật.
– Chín đại bí thuật vừa luyện thành, tạm nghỉ ngơi một lúc.
Hô.
Thân thể Kỷ Ninh hơi chấn động, hắn phất tay thu nhà cỏ.
– Chủ nhân.
– Chủ nhân.
Đan Bảo và Tô Vưu Cơ đều ngồi ở biên giới gian phòng, hai người nhìn sang.
Chương 1210:
– Như thế nào?
Kỷ Ninh cười nói.
– Đấu giá hội đã bắt đầu được vài ngày.
Đan Bảo nói ra, lập tức lo ắng và nói:
– Chủ nhân, ngươi đã nghĩ ra biện pháp đối phó Khổng Tát Đạo Quân chưa?
– Không vội.
Kỷ Ninh cũng đi tới biên giới tĩnh thất và nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này bên ngoài đang tổ chức đấu giá hội cực kỳ náo nhiệt.
Kỷ Ninh nhàn nhã ngồi xuống, cầm lấy chén rượu, lúc này vừa uống rượu vừa xem đấu giá bên dưới.
Đấu giá hội kéo dài, vì hấp dẫn Đạo Quân, trên đấu giá hội xuất hiện không ít kỳ trân dị bảo, bình thường đối ngoại bán ra là vô giá, phải dùng ‘kỳ vật’ mới có thể đổi lấy. Có thể đưa ra bán đấu giá thì chúng cũng có giá trị rất cao.
– Chậc chậc…
Kỷ Ninh nhìn thấy và tươi cười:
– Lực lượng pháp bảo cũng có cực hạn.
Nếu có một ít pháp bảo nghịch thiên, Đạo Quân nhất bộ đều có thể đối phó Đạo Quân tứ bộ.
Uy lực pháp bảo cũng có cực hạn, có thể phát huy ra lực lượng Đạo Quân tứ bộ cũng cần ngàn vạn phương, uy lực tăng cao rất lớn.
Kỷ Ninh nhìn thấy những kiện pháp bảo xa xỉ này, trong đó có một kiện gọi là trận pháp ‘đao quốc độ’, có được trận pháp này, nhất niệm có thể làm trận pháp bao phủ ức dặm, trong trận pháp có vô số đao quang uy năng to lớn, Đạo Quân tứ bộ bình thường sẽ mất mạng, mặc dù giết không chết cũng có thể trói buộc rất mạnh. Kỷ Ninh xem chừng tuyệt đối không thua gì cửu trọng thần lôi của mình.
Cả trận pháp này có giá quy định là mấy trăm vạn phương, cuối cùng bán ra với cái giá một ức vạn phương.
– Những pháp bảo này đều là ngoại lực.
Đan Bảo cũng gật đầu, nói:
– Bất kể là luyện khí hay là luyện đan cuối cùng là có cực hạn. Trước kia chngs ta nhìn thấy một kiện pháp bảo phát huy ra uy năng Vĩnh Hằng Đế Quân trong Phi Vũ lâu, nó căn bản không có khả năng xuất hiện trong đấu giá hội lần này, tất nhiên phải lấy vật đổi vật.
Kỷ Ninh gật đầu.
Pháp bảo là thứ có thể sử dụng nhiều lần. Đạo phù sử dụng một lần sẽ hết, khi sử dụng phải kích phát uy năng trong đạo phù, chế tác nó đơn giản hơn pháp bảo rất nhiều cho nên kiếm đạo chúa tể cho Kỷ Ninh đạo phù chính là đồ dùng một lần.
…
Qua mấy ngày sau đấu giá hội mới đưa bảo vật áp trục ra, lần đấu giá hội này có tới mười món bảo vật áp trục.
– Các vị đạo hữu.
Một lão giả đứng trên đài cao hô lớn:
– Trọng bảo này do Thiên Bố Đế Quân của Đạo Minh chúng ta luyện chế.
Nội tâm rất nhiều Đạo Quân phía dưới chấn động, ngay cả Kỷ Ninh cũng hưng phấn nhìn ra bên ngoài, Thiên Bố Đế Quân, hắn là luyện khí đại năng xếp top ba của vô tẫn cương vực.
– Hô.
Lão giả cầm một chiếc tàu cao tốc màu đen trong tay, mặc dù tàu cao tốc nhỏ nhưng lại tỏa ra phong mang làm lòng người rung động, vừa nhìn đã biết nó cực nhanh.
– Đây là một kiện pháp bảo tàu cao tốc, giỏi về phi độn, là Đế Quân vừa mới luyện chế không lâu, cũng chưa định ra tên của pháp bảo, ai có thể mua nó thì cứ đặt tên.
Lão giả cười nói, các Đạo Quân phía dưới không quan tâm. Tên pháp bảo là gì không có ý nghĩa, trọng yếu pháp bảo này có uy năng thế nào.
– Pháp bảo này có tốc độ đạt tới gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo.
Lão giả nói ra lời này làm các Đạo Quân cuồng nhiệt, hắn lập tức nói thêm:
– Giá quy định sáu trăm ngàn phương.
– Sáu ngàn một trăm vạn phương.
Lúc này trong tĩnh thất có người báo giá.
– Sáu ngàn năm trăm vạn phương.
Trong phần đông Đạo Quân nơi đây. Trong đó một dị tộc áo bào vàng lên tiếng.
– Sáu ngàn tám trăm vạn phương.
Nơi này là một trong tám đại Thánh Thành, Đạo Quân không ít.
Pháp bảo phi độn có giá rất cao, gấp muòi lần tốc độ ánh sáng đều vượt qua ngàn vạn phương, gấp trăm lần tốc độ ánh sáng đều là lấy vật đổi vật. Tuy nói có thể luyện chế ra pháp bảo gấp trăm lần tốc độ ánh sáng, cả vô tận cương vực chỉ có vài đại năng luyện khí làm được, hơn nữa luyện chế khó khăn, đây là thứ các Đạo Quân cường đại truy cầu cuồng nhiệt. Bởi vì gấp trăm lần tốc độ ánh sáng, tốc độ có thể đạt tới tầng thứ này rất hiếm, thậm chí phần lớn Vĩnh Hằng Đế Quân cũng không có tốc độ nhanh như vậy.
– Ân?
Bỗng nhiên Kỷ Ninh đứng dậy.
– Chủ nhân?
Đan Bảo, Vưu Cơ đều nhìn về Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh đứng ở cửa tỉnh thất, mở cửa, bên ngoài chính là thị nữ dị tộc chờ triệu hoán.
– Tiền bối.
Thị nữ đã chờ ở đây vài tháng nhưng vẫn cung kính.
– Hiện tại đang đấu giá tàu cao tốc kia, ta muốn lấy vật đổi vật.
Kỷ Ninh nói.
Thị nữ dị tộc kinh ngạc.
Đây chính là một trong mười món bảo vật áp trục, nàng lập tức nói:
– Ta đã đưa tin. Đạo Quân lập tức tới ngay.
Hô.
Vừa dứt lời, một đạo thân ảnh ngưng tụ trước mặt Kỷ Ninh, chính là Đạo Quân áo bào màu bạc từng giao dịch với Kỷ Ninh.
– Đạo hữu quả thật đại thủ bút.
Đạo Quân áo bào màu bạc cười nói, hắn cũng kinh hãi nhìn thiếu niên áo trắng trước mặt, hắn chỉ là Đạo Quân nhị bộ nhưng lại có thể giêt Đạo Quân tam bộ như con sâu cái kiến. Trước kia giao dịch đã vượt qua bốn ngàn vạn phương, bây giờ lại còn muốn tàu cao tốc?
– Chúng ta vào bàn.
Kỷ Ninh nói.
– Ngươi chờ bên ngoài.
Đạo Quân áo bào màu bạc phân phó thị nữ dị tộc một tiếng. Hắn và Kỷ Ninh vào phòng.
Trong tĩnh thất.
Đạo Quân áo bào màu bạc cũng đứng ở biên giới tĩnh thất nhìn ra ngoài.
– Đây chính là tàu cao tốc gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo, là cực hạn của tàu cao tốc. đều là lấy vật đổi vật. Cho dù bán ra ngoài cũng không thấp hơn bảy trăm ngàn vạn phương, ta đoán cuối cùng sẽ là chín trăm ngàn vạn phương, bất kể như thế nào, Phi Vũ lâu ta cũng không mua bán lỗ vốn.
Kỷ Ninh gật đầu.
Hắn cũng tin tưởng cái giá cuối cùng không dưới chín trăm ngàn vạn phương.
– Ta biết rõ Phi Vũ lâu các ngươi không chỉ có một kiện tàu cao tốc gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo.
Kỷ Ninh nói ra:
– Ta muốn lấy vật đổi vật.
– Lấy vật đổi vật?
Đôi mắt Đạo Quân áo bào màu bạc sáng ngời, hắn a thích lấy vật đổi vật ah, tàu cao tốc đối ngoại bán ra đều là lấy vật đổi vật, bởi vì càng là kỳ trân, uy năng của nó càng lớn.
– Kỳ vật có thể không làm được.
Đạo Quân áo bào màu bạc nói khẽ.
– Ngươi xem liền biết.
Kỷ Ninh nói ra.
Hắn khẽ đảo tay, bàn tay xuất hiện hạt châu màu vàng.
– Vạn bảo kim sát?
Đôi mắt Đạo Quân áo bào màu bạc sáng ngời, đây chính là hạch tam luyện chế khôi lỗi tứ bộ, có thể ngộ nhưng không thể cầu.