1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 199 [Chương 1195 đến 1199]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 199 [Chương 1195 đến 1199]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1195:

Ầm!

Kiếm trong tay Kỷ Ninh nhìn như cứng đối cứng, kì thực là đường cong mơ hồ bất định tránh né trảo của dị thú khảo giáp, trực tiếp oanh kích lên đầu lâu của nó.

Hắn đang khi dễ đám dị thú cảnh giới thấp, nếu gặp cao thủ như Thanh Phong Thánh chủ là Đạo Quân tứ bộ, Kỷ Ninh có phát huy tốc độ tới mức tận cùng, Thanh Phong Thánh chủ đều có thể ngăn cản tất cả kiếm của Kỷ Ninh.

Tiếng nổ trầm thấp vang lên.

Thân thể của dị thú khải giáp run rẩy, tuy khí quan trong người nó cứng cỏi nhưng cuối cùng vẫn kém thần thông hộ thể của người tu hành, thân thể người tu hành trong ngoài như một. Mà dị thú khải giáp có lân giáp vô cùng cứng cỏi, khí quan bên trong vô cùng yếu ớt. Kỷ Ninh bổ xuống một kiếm uy mãnh nhất, tất cả khí quan bị đánh nát bấy, bị mất mạng tại chỗ, thân thể dị thú mềm nhũn, sau đó liền bay ngược về phía sau và trôi nổi trên hư không, thân thể của nó ngẫu nhiên có run rẩy, lỗ mũi khóe miệng có máu chảy ra ngoài.

– Lại đến một.

Kỷ Ninh có bộ pháp như lợi kiếm, hắn sử dụng tốc độ gấp mười lần ánh sáng, thân hình xuất hiện trước mặt dị thú khải giáp bên kia, đầu dị thú gào thét đầy phẫn nộ.

Bành!

Lại có tiếng nổ vang lên.

Giãy dụa thì như thế nào? Bị oanh kích vào đầu, đầu dị thú khải giáp kia bay đi, nó đã không còn chút sinh cơ nào.

– Chỉ còn lại mình ngươi.

Kỷ Ninh ánh mắt rơi vào đầu kia hình thể lớn nhất giáp khải dị thú lên, trước khi cũng là nó nhất phát hiện ra trước Kỷ Ninh.

– Người xâm nhập, xâm nhập nơi tộc ta sinh tồn, ngươi phải chết.

Đầu dị thú khải giáp này quát lớn, khải giáp trên người của nó vô cùng nặng nề, lực lượng càng khủng bố hơn những con khác.

Bành.

Kỷ Ninh giận dữ lao tới.

Sáu cánh tay của hắn cầm thần kiếm bổ thẳng vào đầu của dị thú khải giáp, tiếng nổ mạnh vang lên, hư không chung quanh vỡ vụn, đầu dị thú khải giáp kia lùi lại phía sau, hắn chỉ bình tĩnh ngẩng đầu nhìn Kỷ Ninh, trong mắt đầy sát cơ.

– Cái gì.

Kỷ Ninh biến sắc.

Phòng ngự của khải giáp quá nghịch thiên.

Công kích chính diện mà nó không chết.

Gào!

Dị thú khải giáp lao tới, cái đuôi của nó trực tiếp càn quét nơi đây.

Kỷ Ninh lại cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm, tốc độ của hắn phát huy tới mức tận cùng, vòng xoáy lôi thủy áp chế đối thủ.

PHỐC.

Keng.

Oanh.

Hoặc là chói tai.

Hoặc là trầm thấp.

Hoặc là rất nhỏ.

Âm thanh vỡ vụn sinh ra, hư không chung quanh tan nát, lắp đầy, vỡ vụn, lắp đầy, Kỷ Ninh không ngừng chém giết thảm thiết với đầu dị thú lớn nhất.

Hô ~~~

Chỉ thấy hai đạo kiếm quang giống như dây thừng mềm mại trói dị thú khải giáp.

– Không, không.

Dị thú khải giáp gào thét, nó kiệt lực giãy dụa.

– Nếu như giãy dụa thoát ra được mới là chê cười.

Kỷ Ninh tươi cười, nói:

– Đối mặt với dị thú khải giáp hung hãn, thích hợp lấy nhu thắng cương.

Kỷ Ninh sử dụng Bắc Hồng kiếm trói chặt đầu dị thú khải giáp, Bắc Hồng kiếm chính là bảo kiếm do Khí Hỏa Đế Quân luyện chế vì Kỷ Ninh, thích hợp làm bổn mạng thần binh bao gồm các phương hướng kiếm đạo.

Có thể hung mãnh, có thể âm lãnh, có thể quỷ dị…

Cương nhu tương tế.

Cương, giống như trọng kiếm, nhu, dường như dây thừng mềm mại, đây chính là Bắc Hồng kiếm.

– Thu.

Kỷ Ninh xuất ra một hồ lô và mở nút ra.

Đầu dị thú khải giáp lớn nhất giãy dụa gào thét bay vào miệng hồ lô, đi theo hai đạo kiếm quang liền từ miệng hồ lô trong bay ra rơi xuống Kỷ Ninh sau lưng. Kỷ Ninh lại vung tay lên thu thi thể dị thú khải giáp chung quanh, những dị thú khải giáp này có ‘giáp khải’ hiếm có, thích hợp dùng làm tài liệu luyện khí.

– Cuối cùng cũng giải quyết.

Kỷ Ninh thở ra một hơi, vì đánh thắng trận chiến này, Kỷ đã thi triển tất cả thủ đoạn.

– Vạn bảo kim sát.

Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn chằm chằm vào viên vạn bảo kim sát, đây mới là thứ hắn muốn.

Kỷ Ninh tiến lên, duỗi tay phải ra bắt lấy vạn bảo kim sát và kéo vào trong người.

Tạch tạch tạch ~~~~

Vô số sương mù màu vàng chung quanh rung động giống như có dây thừng kết nối chúng với vạn bảo kim sát.

– Xảy ra chuyện gì?

Kỷ Ninh sững sờ, hắn thử kéo một cái, vạn bảo kim sát giống như mọc rể trong hư không, sương mù màu vàng phạm vi mấy ngàn vạn dặm chung quanh chấn động mạnh, Kỷ Ninh đình chỉ kéo và sương mù bình thường trở lại.

– Xem ra sương mù màu vàng chung quanh có quan hệ với vạn bảo kim sát.

Kỷ Ninh hiểu ra, về sau hắn lại dùng toàn lực.

Bành!

Hư không chung quanh sinh ra tiếng nổ vang, một viên vạn bảo kim sát bị Kỷ Ninh thu vào trong tay, về sau trực tiếp thu vào thế giới động thiên.

Ầm ầm ~~~~

Sương mù màu vàng chung quanh chấn động mãnh liệt, điên cuồng bao phủ chung quanh, thậm chí trong quá trình này đã bắt đầu mỏng manh, thậm chí trực tiếp biến mất, chung quanh Kỷ Ninh vô cùng tinh khiết, hoàn toàn không có chút sương mù màu vàng nào cả.

Kỷ Ninh sững sờ nhìn chung quanh.

Phạm vi mấy trăm ức dặm chung quanh hoàn toàn không có sương mù màu vàng. Bên ngoài mấy trăm ức dặm mới có sương mù màu vàng.

Kỷ Ninh nhìn theo hướng Thanh Hoa ấn ký cộng minh chính là ở khu vực sương mù màu vàng cách đó mấy trăm ức dặm, loáng thoáng có thứ gì đó cực lớn mang hình dạng động phủ.

– Động phủ?

Đôi mắt Kỷ Ninh sáng ngời.

Mấy trăm ức dặm chung quanh đều là tinh khiết, một ít dị thú khải giáp đang vây quanh, chung quanh trước kia đều là sương mù màu vàng, tại sao đột nhiên không có? Về sau ánh mắt đều nhìn lên người thanh niên áo trắng.

Rống ~~~

– Người xâm nhập.

– Giết.

Phạm vi mấy trăm ức dặm có mấy ngàn đầu dị thú khải giáp, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, phẫn nộ gào thét và lao tới giêt Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh sợ hãi nhảy dựng lên, phạm vi mấy trăm ức dặm còn có nhiều dị thú khải giáp như thế? Thậm chí có mấy chục đầu hình thể không kém gì dị thú khải giáp thủ lĩnh lúc nãy.

– Sát!!!

Còn có một đầu dị thú toàn thân đen kịt và tỏa ra uy áp kinh người, ánh mắt nó lạnh như băng mang theo sát ý và ngẩng đầu gào thét.

Rầm rầm rầm ~~~~

Tiếng gào thét của nó hình thành gợn sóng, lập tức trùng kích tới trước mặt, gợn sóng truyền ra xa thật nhanh, phạm vi hư không gần ức vạn dặm đều bị tiếng gào bao phủ.

Kỷ Ninh nhìn thấy dị thú khải giáp kia chính là uy hiếp lớn nhất với mình, thậm chí uy hiếp còn mạnh hơn khi gặp Thanh Phong Thánh chủ rất nhiều, hắn hiểu khi giao thủ chính thức, hắn có khả năng sẽ phải bỏ mạng.

– Đi nhanh lên.

Kỷ Ninh nhanh chóng thi triển vô ảnh độn thuật và biến mất vô tung vô ảnh.

Chương 1196:

Trong lúc nhất thời mấy ngàn đầu dị thú khải giáp không ngừng sững sốt, phiến hư không này bị lực lượng vô cùng đặc thù bao phủ, lực lượng vũ trụ bổn nguyên tránh lui, thần niệm của Kỷ Ninh không cách nào dò xét, hơn nữa đám dị thú cũng không thể dò xét Kỷ Ninh, bởi vì khoảng cách Kỷ Ninh cách đầu dị thú khải giáp gần nhất cũng là mấy ngàn vạn dặm, căn bản không cách nào xác định vị trí chuẩn xác của Kỷ Ninh.

Vèo.

Kỷ Ninh dùng tốc độ gấp mười lần tốc độ ánh sáng thi triển vô ảnh độn thuật chạy trốn, hắn âm thầm may mắn.

– May mắn này phiến hư không này không thể dò xét, nếu không ta trốn không thoát.

Rống ~~~

Tìm kiếm Kỷ Ninh không có kết quả, đầu dị thú lân giáp màu đen ngửa đầu gào thét, tiếng gầm gừ làm hư không chung quanh rung động lắc lư và vỡ vụn, một ít dị thú khải giáp bên cạnh nó cũng tránh lui ra xa.

Kỷ Ninh chạy trốn ra xa, hắn bay thẳng về hướng Thanh Hoa ấn ký cộng minh.

Hô.

Lại bay vào trong sương mù màu vàng lân nữa, xuyên thấu qua sương mù màu vàng và nhìn thấy hình dáng động phủ vô cùng nguy nga.

– Là một tòa động phủ sao?

Kỷ Ninh không ngừng bay tới gần.

Nhìn núi làm ngựa chết, nhìn thấy hình dạng nguy nga của động phủ nhưng Kỷ Ninh đã phi hành suốt năm canh giờ, trong quá trình này hắn gặp được hai viên vạn bảo kim sát, đáng tiếc chung quanh mỗi viên như thế tụ tập hơn một vạn đầu dị thú khải giáp, hơn nữa còn có dị thú khải giáp đen kịt.

Từ xa nhìn thấy hơn vạn đầu dị thú khải giáp vờn quanh một viên vạn bảo kim sát, Kỷ Ninh chỉ cần nhìn đã cảm giác uy hiếp mãnh liệt, hắn có cảm giác, chỉ cần phất tay một cái, chỉ sợ hắn sẽ bị đám thụ thú khải giáp màu đen kia diệt sát.

Hơn vạn dị thú khải giáp, bên ngoài lân giáp của chúng còn có thần văn vô cùng đáng sợ dẫn động lẫn nhau, Kỷ Ninh sợ hãi uy thế như thế. Hiển nhiên chúng có phương pháp liên thủ, hơn vạn dị thú khải giáp liên thủ công kích, chỉ sợ sẽ vượt qua uy năng của các Đạo Quân nghịch thiên.

Kỷ Ninh chém giết hai mươi ba con dị thú khải giáp kia là vì số lượng của chúng quá ít, không thể hình thành liên thủ đại quy mô.

– Xem ra ta lấy vạn bảo kim sát đã làm kinh động tới tộc đàn dị thú khải giáp.

Kỷ Ninh nói thầm:

– Ở nơi khác có thể gặp được một viên đã là vô cùng may mắn.

Kỷ Ninh đồng thời kiêng kị.

– Rốt cuộc đây là địa phương nào?

– Trong hư không, ngay cả lực lượng vũ trụ bổn nguyên cũng tránh lui.

– Trong sương mù màu vàng có bảo vật giống như vạn bảo kim sát đã bị ta phát hiện ba viên, đoán chừng tổng số không chỉ có ba viên như thế.

– Những dị thú khải giáp kia có một ít so sánh với Đạo Quân tứ bộ đỉnh cấp.

Đặc biệt làlà dị thú khải giáp toàn thân ngâm đen, nó thể áp đảo Đạo Quân tứ bộ. Nếu bọn chúng tụ tập với nhau, ta đoán Vĩnh Hằng Đế Quân đến cũng khó thủ thắn.

Nội tâm Kỷ Ninh suy nghĩ thật nhanh.

Hiện tại còn chưa tới động phủ đấy, bên ngoài đã đáng sợ như vậy? Động phủ còn thế nào?

Hô!

Sau khi đạt được viên vạn bảo kim sát đầu tiên, phi hành qua năm canh giờ, Kỷ Ninh cũng tới động phủ nguy nga kia.

Chung quanh động phủ tràn ngập sương mù màu vàng.

– Đây là?

Kỷ Ninh nhìn động phủ trước mặt, động phủ quá khổng lồ, ngay cả tường viện cũng tỏa ra chấn động đáng sợ làm Kỷ Ninh không dám sinh ra suy nghĩ trèo qua.

– Đó là cửa động phủ.

Kỷ Ninh lập tức bay tới cửa động phủ.

Một lát.

Kỷ Ninh đi tới cửa động phủ, nhìn từ xa, cửa động phủ có đồ án Thanh Hoa đang chập chờn, nó thánh khiết, tự nhiên, mặc dù vũ trụ biến ảo, thời gian trôi qua thì nó tồn tại vĩnh hằng.

– Đây là…

Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn đồ án Thanh Hoa trên cửa động phủ, thân thể run rẩy, ánh mắt mang theo kinh hãi.

Thanh Hoa?

Chính mình lúc trước hợp nhất cửu trọng hỗn độn cấm chế mới có Thanh Hoa ấn ký, mới có Thanh Hoa không gian. Đóa Thanh Hoa kia giống như đúc đồ án Thanh Hoa trên cửa động phủ.

– Xem ra cửu trọng hỗn độn cấm chế của ta có liên hệ với động phủ này.

Kỷ Ninh nói thầm:

– Cũng không biết Tam Thanh đạo nhân năm đó làm sao đạt được pháp môn này, dùng thực lực Tam Thanh đạo nhân căn bản không có khả năng từ tam giới đi tới nơi này.

Từ tam giới tới nơi này còn xa lắm.

Kỷ Ninh còn chưa khai hoang tới tam giới. Tiếp theo phiến hư không này có sương mù nồng đậm, Đạo Quân thực lực hơi yếu sẽ phải bỏ mạng tại chỗ.

– Cửa phủ?

Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn vào Thanh Hoa, về sau hắn nhìn lên cửa phủ.

Cửa phủ nguy nga, trên đó điêu khắc đồ án như rễ cây, nhìn như đồ án hỗn loạn phức tạp nhưng thời điểm lọt vào trong mắt của Kỷ Ninh, đồ án hình thành lực lượng vô hình và trực tiếp bao phủ nội tâm Kỷ Ninh.

Hô.

Kỷ Ninh đứng ở trước cửa phủ, nhắm mắt lại.

Đau đớn sâu trong nội tâm bị kéo ra lần nữa.

– Ta không yêu cầu xa vời Thần Vương sẽ đưa sư tỷ về bên cạnh ta, chỉ hi vọng sư tỷ có thể vượt qua những ngày đơn giản, nếu như thế, Kỷ Ninh sẽ vô cùng cảm kích.

Kỷ Ninh quỳ trước mặt Thần Vương.

– Là ngươi tự đưa nàng vào vô tận địa ngục, là ngươi, là ngươi tự tay!!

Thần Vương phẫn nộ gầm thét.

– Ngươi không phải đã nói sao? Sư tỷ ngươi chết, là chết trong tay ngươi… Ha ha, ta sẽ làm cho nàng chết chân chính.

– Ha ha ha…

Trên chiến trường tam giới, ma thần Kỷ Ninh ngửa đầu cười to giống như điên cuồng.

Là ta, là ta đẩy ngươi vào vực sâu vô tận, là ta làm ngươi hồn phi phách tán mất đi chân linh.

Ký ức đau đớn nhất trong nội tâm sống lại và bành trướng, những cảm xúc tự trách phóng đại ngàn vạn lần, Kỷ Ninh hoàn toàn đắm chìm trong thống khổ và tự trách. Hắn đứng trước cửa động phủ và thân thể run rẩy, áo giáp chúa tể, bổn mạng thần binh, đạo phù bảo vệ tính mạng không có khả năng trợ giúp Kỷ Ninh vượt qua những tự trách àny.

Hồn phách của hắn rung động lắc lư, chân linh rung động lắc lư.

Chẳng những là hắn.

Cho dù là Kỷ Ninh đạo bào màu đen tại tam giới cũng như vậy.

Pháp thân trong Thiên Thương cung cũng lâm vào trong đó, giống như rơi xuống vực sâu, không ngừng trầm luân và trầm luân…

– Chết đi, cùng đi chết đi, cùng chết đi với sư tỷ của ngươi đi.

Lực lượng vô hình đang dẫn dắt Kỷ Ninh.

Hồn phách chân linh của Kỷ Ninh rung động lắc lư giống như sắp nghiền nát.

Nếu quả thật nghiền nát thì bản tôn, nguyên thần thứ hai, pháp thân sẽ mất mạng cùng lúc, thậm chí ngay cả bổn mạng đạo phù cũng không thể kích phát. Đây chính là một ít thủ đoạn điểm đáng sợ nhất đại năng giả đứng ở đỉnh phong của sinh mạng.

Chương 1197:

– Ta đã có lựa chọn.

– Mặc dù làm lại lần nữa ta cũng sẽ lựa chọn như thế.

– Bởi vì đó là chiến tranh, chiến tranh quyết định vận mệnh sinh linh của tam giới.

– Chiến tranh trôi qua phụ mẫu của ta đã quay lại.

– Kỷ Ninh ta trong vô số năm tháng sau đó nguyện dùng tánh mạng và tất cả lực lượng của mình cứu sống sư tỷ.

– Vì cứu sư tỷ trở về.

– Ta sẽ không tiếc tất cả, không ai có thể ngăn cản con đường này của ta.

Kỷ Ninh đứng trước cửa phủ và mở mắt ra, trong ánh mắt của hắn mang theo phong mang trực chỉ bản tâm, không ai có thể ngăn cản hắn trên con đường này, cho đến tử vong vĩnh viễn!

Rầm rầm rầm ~~~

Tâm lực mênh mông trong người Kỷ Ninh kích động, tâm lực của hắn càng ngày càng cường đại, lúc này không ngừng giao hội trong thức hải, chỉ cần trải nghiệm thêm chút ít lực lượng vạn vật trong vũ trụ, lại tích lũy chút ít là có thể đột phá tâm lực tầng thứ sáu.

– Cảm ơn ngươi, đại năng Thanh Hoa động phủ.

Kỷ Ninh áo trắng nhìn cửa phủ trước mặt.

– Cảm ơn ngươi làm đạo tâm của ta càng kiên định hơn trước.

– Đây là đạo của ta.

– Tâm ta!

– Ta sẽ tiếp tục đi tiếp, trừ phi ngã xuống chết đi trên đại đạo.

Kỷ Ninh đi ra phía trước.

Oanh ~~~~

Dường như điêu khắc đồ án trên cửa động phủ cảm nhận được đạo tâm kiên định đáng sợ của Kỷ Ninh, cho dù là ai cũng không thể ngăn cản đạo tâm này, đây mới là là người chân chính có hi vọng đi tới đỉnh phong, sinh mạng có hi vọng đạt tới đỉnh phong đều là đại năng giả có đạo tâm kiên định đáng sợ. Cửa phủ lại tự động mở ra, cửa phủ Thanh Hoa động phủ đóng chặt vô số năm tháng cũng mở ra.

Cửa phủ mở ra.

Kỷ Ninh đứng ngoài cửa nhìn vào bên trong, hắn mở mắt nhìn động phủ nguy nga to lớn ức vạn dặm, uy năng đáng sợ từ bên trong tỏa ra ngoài, lúc này men theo trận pháp dẫn động hội tụ vào ba khu vực, ba khu vực này có ba đại thụ.

– Đó là?

Kỷ Ninh nhìn thấy liền biến sắc.

Ba gốc cây

Một thân cây nằm ở nơi hẻo lánh, thân cây vặn vẹo giống như có cự long chiếm giữ, cả thân cây và lá cây tỏa ra ánh sáng màu lam, trên đầu cành có ba quả trái cây, trái cây đều có màu tuyết trắng, lớn nhỏ cỡ nắm tay, chung quanh trái cây phun ra khí lưu màu xanh da trời.

Gốc cây thứ hai khổng lồ nhất, lá cây sum xuê giống như mui xe to lớn che phủ phạm vi mấy ngàn vạn dặm, Kỷ Ninh phát hiện gốc cây khổng lồ này chỉ có hai trái cây, đều là trái cây đỏ rực như máu, giống như chỉ cần đụng một cái là sẽ có máu chảy ra ngoài.

Cây thứ ba nhỏ nhất, thậm chí có thể gọi là là cây giống, nó cao chừng một trượng, cả cây giống như hàn băng, mỗi một mảnh lá cây giống như tác phẩm nghệ thuật, trên đầu cành lá cây thưa thớt nhưng lại có chín trái cây, mỗi trái cây giống như một mặt trời loại nhỏ và tản ra hào quang sáng rực.

– Một trong tám đại thánh huyết quả Thiên Tinh Thánh Huyết Quả?

Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn vào trái cây đỏ rực như máu trên đại thụ khổng lồ, ánh mắt mang theo rung động và mừng như điên.

Tám đại thánh huyết quả, nếu như đám người Thiên Nhất Đạo Quân ở đây chỉ sợ chưa từng nghe nói qua.

Kỷ Ninh đạt được Đan Diệp Thất Chương, trong Đan Diệp Thất Chương có giới thiệu rất nhiều tài liệu luyện đan, trong đó giới thiệu về tám đại thánh huyết quả, đây là trân phẩm khó có được. Một cây ‘Thánh Huyết Quả Thụ’ có thể làm Đế Quân điên cuồng, còn có thể làm chúa tể đại chiến.

– Thiên Tinh Thánh Huyết Quả, đây chính là Thánh Huyết Quả Thụ?

Kỷ Ninh nhìn gốc cây đại thụ tỏa ra uy năng ngập trời, lại nhìn sang hai gốc cây khác, trong hai gốc cây, một gốc như có cự long vặn vẹo bao phủ thân cây, một cây giống như cây giống, Kỷ Ninh cảm giác hai gốc cây này có uy năng không kém gì gốc Thánh Huyết Quả Thụ kia.

– Ta chỉ nhận ra Thiên Tinh Thánh Huyết Quả.

Kỷ Ninh lắc đầu, nói:

– Ta căn bản không biết hai gốc cây khác.

Hắn dựa vào Đan Diệp Thất Chương mới biết được một cây trong đó.

Nếu không hắn không nhận ra được gốc cây nào trong ba cây.

– Không biết… Không biết có thể mang đi hay không?

Kỷ Ninh cảm thấy tim đập nhanh hơn, nói:

– Không thử thử sao có thể biết rõ chứ?

Kỷ Ninh đi qua, hắn đi tới trước gốc cây nằm ở khu vực trung ương, Kỷ Ninh duỗi tay phải ra, tay phải đồng thời tăng vọt nhanh chóng hình thành bàn tay lớn mấy trăm vạn dặm, trực tiếp bắt lấy gốc đại thụ, hắn muốn nhổ nó mang đi! Động tác của Kỷ Ninh rất chậm, sợ làm hư hao rễ cây.

Oanh ~~~

Bỗng nhiên mặt ngoài một cây đại thụ bộc phát uy năng, trực tiếp đánh bật tay của Kỷ Ninh ra ngoài.

– Thật không thể mang đi.

Kỷ Ninh lại cười, việc này nằm trong dự liệu, ba gốc cây này sinh trưởng trong động phủ, hiển nhiên là đại năng Thanh Hoa động cấy ghép ở nơi này, làm sao dễ dàng cho phép kẻ khác mang đi chứ.

– Không biết có thể hái trái cây hay không.

Kỷ Ninh trực tiếp hái một quả trái cây.

Hắn dễ dàng hái quả trái cây toàn thân màu đỏ xuống.

Bá!

Trái cây bị hái xuống.

– Một quả Thánh Huyết Quả tới tay?

Kỷ Ninh cũng hơi sững sờ, hắn chỉ thử mà thôi, không ngờ có thể hái xuống.

– Lại hái một quả.

Kỷ Ninh lại duỗi thân tay hái quả trá cây khác, lúc này Thánh Huyết Quả bộc phát uy năng cường đại ngăn cản Kỷ Ninh.

– Còn thật nhỏ mọn ah, một quả cũng đủ rồi, đa tạ!

Vào lúc này, tại vị trí trái cây vừa bị hái có năng lượng cường đại không ngừng lao tới, bắt đầu ẩn ẩn hình thành sương mù màu máu, hiển nhiên bắt đầu thai nghén trái cây mới.

Một gốc Thánh Huyết Quả Thụ tối đa chỉ có hai quả trái cây.

Hái xuống một quả mới có thể tái sinh quả khác, đương nhiên hao phí thời gian rất dài.

So với một gốc Thánh Huyết Quả thụ liên tục sinh ra trái cây, giá trị một quả trái cây thấp hơn nhiều, cho dù như thế giá trị của quả trái cây cũng sánh ngang hai ngàn vạn phương đấy! Có thể ngộ mà không thể cầu.

– Còn có hai cây khác?

Kỷ Ninh lại đi ngắt trái cây.

Nhổ cây? Không được, cho dù bẻ nhánh cũng không được.

Dường như ba gốc cây này có linh tính, chỉ cho phép Kỷ Ninh hái một quả trái cây xuống! Về sau liền không cho Kỷ Ninh tới gần.

– Ba quả trái cây?

Kỷ Ninh vung tay lên, hắn nhìn ba quả trái cây trôi nổi lơ lửng, một quả Thiên Tinh Thánh Huyết Quả màu đỏ rực, một quả trái cây có sương mù màu xanh da trời, một quả trái cây tỏa hào quang như mặt trời.

– Vị đại năng Thanh Hoa động phủ đúng là đại thủ bút, chỗ tốt rất lớn.

Kỷ Ninh thu trái cây sau đó tiếp tục dò xét.

Chương 1198:

Lúc này hắn nhìn thấy một cây cầu hình vòm xinh đẹp, phía dưới cây cầu chính là dòng sống chảy qua, nước chảy thanh tịnh nhưng theo hàn khí, hàn khí bay lên, nước sông không ngừng sinh ra hàn băng.

Kỷ Ninh đi lên cây cầu, hắn nhìn đồng cỏ xa xa đang có hai lão giả ngồi đối diện nhau, cả hai đang đánh cờ, trước mặt còn có bàn cờ, quân cờ.

– Nơi này còn có người tu hành?

Kỷ Ninh sững sờ.

Hai lão giả ăn mặc giống nhau như đúc, tất cả đều là áo choàng màu xám, lúc này cả hai đều quay đầu nhìn sang cây cầu hình vòm kia.

– Hai vị tiền bối.

Kỷ Ninh lúc này hành lễ, khí tức hai lão giả nội liễm, Kỷ Ninh không thể dò xét, chỉ nhìn thấy hai người, Kỷ Ninh cảm giác uy hiếp vô cùng mãnh liệt, hắn hiểu nếu như động thủ thì hắn sẽ gặp nguy hiểm tính mạng.

– Thậm chí có người từ ngoài đến, đi vào động phủ.

Một lão giả áo xám cười nói, hai mắt của hắn là con ngươi màu bạc.

– Rất lâu không có gặp người từ ngoài đến.

– Hừ.

Lão giả áo xám khác có con ngươi màu đỏ như máu, lúc hắn nhìn sang Kỷ Ninh, Kỷ Ninh cũng nhìn vào hắn, ánh mắt cả hai chạm nhau, Kỷ Ninh như nhìn thấy biển máu và chém giết vô tận, oán khí và sát khí trong đó làm Kỷ Ninh run rẩy, tuy tâm lực của Kỷ Ninh không kém, cách tầng thứ sáu chỉ một bước, ngược lại cũng có thể thủ được bản tâm.

– Mới Đạo Quân nhị bộ?

Lão giả mắt đỏ cười lạnh vung tay áo.

Oanh ~~~~

Tay áo như mang theo cả thiên địa và xuyên qua hư không, tốc độ nhanh tới mức Kỷ Ninh không thể ngăn cản, trực tiếp đến trước mặt Kỷ Ninh và đánh vào người hắn.

– Xảy ra chuyện gì?

Kỷ Ninh bất chấp suy nghĩ khác, lúc này hắn sử dụng ba đầu sáu tay, sáu cánh tay cầm một thanh Bắc Hồng kiếm, kiếm quang hình thành lỗ đen to lớn.

Tay áo che khuất bầu trời, trực tiếp đánh thẳng vào kiếm quang của Kỷ Ninh.

Kiếm quang lập tức phá thành mảnh nhỏ, lỗ đen sụp đổ.

Bành ~~~

Kỷ Ninh cảm giác tâm huyết của mình sôi trào rất mạnh, lực lượng này làm Kỷ Ninh chấn động, hắn kìm lòng không được bay ngược về phía sau, bay ra khỏi cây cầu và bay thêm vài trăm dặm mới ngã xuống đất, hắn cũng lăn lộn trên mặt đất thêm vài dặm mới dừng lại hẳn.

– Này, này…

Kỷ Ninh thanh tỉnh và nội tâm hoảng sợ.

– Ta có áo giáp chúa tể hộ thể vậy mà bị đánh choáng váng trong nháy mắt, may mắn thần thể của ta có thể so sánh với vĩnh hằng pháp bảo hạ phẩm, nếu không cho dù có áo giáp chúa tể cũng chết.

Kỷ Ninh cảm thấy may mắn, tuy áp giáp chúa tể suy yếu lực lượng xuống còn một phần ngàn, thế nhưng lực lượng của vị này còn mạnh hơn cấm thuật của Thanh Phong Thánh chủ quá nhiều! Kỷ Ninh suy đoán, đây là công kích của cấp độ Vĩnh Hằng Đế Quân.

Đạo Quân tứ bộ bình thường đã sớm bị diệt sát.

Kỷ Ninh có áo giáp chúa tể hộ thể, thần thể cường đại mới gánh vác được, đầu óc của hắn hiện tại còn mơ hồ.

– Ân?

Tên lão giả mắt đỏ kia cười lạnh nhưng ngay sau đó kinh ngạc.

– Không chết, làm sao có thể không chết? Một Đạo Quân nhị bộ trúng sát chiêu của ta mà không chết?

– Tiểu tử, đến trước mặt của ta, ta muốn nhìn ngươi thật kỹ.

Lão giả mắt đỏ mở miệng nói.

– Đừng tới đây.

bên cạnh lão giả mắt bạc nhưng lại ngay cả nói.

– Ngươi ngàn vạn đừng bước qua cầu đá, bên ngoài cầu đá là cấm địa của ta và lão gia hỏa này. Nếu ngươi tới gần thì hắn sẽ hạ sát thủ lần nữa.

– Đại ca.

Lão giả mắt đỏ tức giận nói:

– Ngươi đang giúp ai?

– Nhị đệ, một tiểu gia hỏa Đạo Quân nhị bộ mà thôi, giải buồn với chúng ta cũng tốt, ngươi làm gì hạ độc thủ?

Lão giả mắt bạc tức giận, nói:

– Ta và ngươi tốt xấu gì cũng là Đế Quân, liều mạng chém giết một tên Đạo Quân nhị bộ, ngươi không phát hiện ngươi nhập ma rồi sao?

– Đế Quân? Chúng ta không phải là người tu hành, còn Đế Quân? Ha ha ha…

Lão giả mắt đỏ cười như điên, trong tiếng cười mang theo điên cuồng, thống khổ và oán hận.

Lão giả mắt bạc nghe xong thân thể run lên, trong mắt mang theo bi ai, hắn thở dài và nói:

– Chúng ta vẫn còn hi vọng khôi phục tự do, hơn nữa làm cho hai người chúng ta lâm vào bước đường cùng là chủ nhân của động phủ. Cũng không liên quan gì tới tiểu gia hỏa Đạo Quân nhị bộ kia! Ngươi cần gì phải trút giận lên hắn chứ?

– Chủ nhân động phủ? Đúng, tất cả là do chủ nhân động phủ.

Lão giả mắt đỏ gầm lên:

– Ta biết rõ cừu nhân là hắn nhưng ta có thể làm gì sao? Hai chúng ta ở trước mặt hắn không có lực hoàn thủ, bắt hai ta như bắt con sâu cái kiến… Càng làm cho hai ta biến thành bộ dạng hôm nay, ta cũng muốn báo thù ah, nhưng ta không nhìn thấy hi vọng. Chủ nhân động phủ nói tương lai hắn trở về sẽ thả chúng ta tự do, nhưng bao lâu rồi? Chủ nhân động phủ rời đi đã ba ngàn vạn hỗn độn kỷ, chỉ sợ hắn sẽ không quay lại.

Kỷ Ninh bên ngoài cầu đá nghe xong cũng líu lưỡi.

Ba ngàn vạn hỗn độn kỷ?

Đó là năm tháng dài cỡ nào, một gã sinh tử Đạo Quân tuổi thọ đại nạn chỉ là mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ. Vĩnh Hằng Đế Quân chính là Vĩnh Hằng Đế Quân, ít nhất sống dài.

Hơn nữa nghe hai vị Đế Quân này nói, dường như là bị chủ nhân động phủ bắt tới, dùng thủ đoạn dễ dàng như bắt con sâu cái kiến.

– Không hổ là tồn tại sáng tạo cửu trọng hỗn độn cấm chế.

Kỷ Ninh nói thầm:

– Quả thật thần thông khó lường, có thể dễ dàng trói buộc hai Vĩnh Hằng Đế Quân, chỉ sợ được có được thực lực chúa tể, thậm chí còn cao hơn a.

– Giết giết giết, ta luân lạc tới một bước này, có tư cách gì thương cảm người khác? Đi tới động thủ này có được đại cơ duyên, ta muốn đám Đạo Quân có được đại cơ duyên kia trở thành Đạo Quân chết đi!

Lão giả mắt đỏ sát khí trùng thiên, trong mắt mang theo huyết quang nồng đậm.

– Trừ phi tiểu tử này vĩnh viễn không đạp vào cầu đá, nếu không ta sẽ chém giết hắn.

Ánh mắt lão giả mắt đỏ nhìn sang Kỷ Ninh, trong mắt sát ý không che dấu chút nào.

– Ngươi, ai, cần gì chứ.

Lão giả mắt bạc bên cạnh thấy thế thở dài.

– Hừ.

ão giả mắt đỏ lại hừ lạnh.

– Tiểu tử. Đi thôi, nhìn ngươi là Đạo Quân nhị bộ có thể ngăn cản sát chiêu của nhị đệ ta, chỉ sợ cũng là Đạo Quân yêu nghiệt.

Lão giả mắt bạc nói:

– Nhị đệ ta một lòng muốn ngăn cản ngươi, dùng yêu nghiệt như ngươi, nếu như trở thành Đạo Quân tứ bộ, có lẽ có hi vọng đánh bại nhị đệ. Trong động phủ nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, còn nguy hiểm hơn nhị đệ của ta nhiều, ta khuyên ngươi tốt nhất trở thành Vĩnh Hằng Đế Quân lại đến nơi đây.

Kỷ Ninh bên ngoài cầu đá nhìn sang.

Chương 1199:

Thanh Hoa ấn ký trong cơ thể hắn, Thanh Hoa không gian đang chấn động rất mạnh, có cộng minh khủng khiếp, hiển nhiên hấp dẫn thứ Thanh Hoa ấn ký đang ở sâu bên trong.

Nhưng hôm nay bên kia cây cầu có hai tên đại năng Đế Quân, đặc biệt một người trong đó tỏa ra sát ý kinh thiên.

– Thực lực chênh lệch quá lớn, nếu như ta dám can đảm đi vào. Chỉ sợ lần này hắn sẽ trực tiếp bắt ta.

Tuy Kỷ Ninh rất muốn đi vào sâu bên trong Thanh Hoa động phủ nhưng hắn hiểu rõ không thể làm hư thế.

– Đi thôi đi thôi.

Lão giả mắt bạc nói ra.

– Tiểu tử, bên ngoài có ba gốc thần thụ, bên trong có bảo vật cơ duyên lớn hơn nữa…, có phải rất muốn đi vào hay không? Ha ha ha, ta biết rõ ngươi rất muốn đi vào.

Lão giả mắt đỏ nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh chần chờ sau đó quay đầu rời đi.

Hô.

Hắn nhanh chóng ra khỏi cửa lớn Thanh Hoa động phủ.

Lão giả mắt đỏ, lão giả mắt bạc đều nhìn bóng lưng Kỷ Ninh.

– Tiểu tử này đúng là quả quyết.

Lão giả mắt bạc tán dương.

– Quả quyết có thể làm được gì, chủ nhân động phủ lưu lại rất nhiều cơ duyên nhưng cũng lưu lại nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, hai ta năm đó trong mắt hắn chỉ là con sâu cái kiến, tùy ý bắt lấy canh cổng mà thôi. Lúc trước hắn bắt Đế Quân có nhiều kẻ còn cường đại hơn chúng ta, tất cả đều ở sâu trong động phủ.

Lão giả mắt đỏ cười lạnh.

Lão giả mắt bạc gật đầu. Nghĩ tới cảnh tượng vô số năm tháng trước kia, hắn không kìm lòng được mà sinh ra sợ hãi, hai người bọn họ là hai Đế Quân yếu nhất bị bắt mà thôi.

– Tiểu tử vừa rồi đúng là yêu nghiệt, nếu như thành Vĩnh Hằng Đế Quân, có lẽ hắn sẽ đánh bại tất cả tôi tớ mà chủ nhân động phủ lưu lại.

Lão giả mắt bạc nói ra.

– Ngươi nằm mơ đi, yêu nghiệt thành như vậy, thành Đế Quân khó khăn cỡ nào? Một khi thành tựu rất có thể là chúa tể đấy.

Lão giả mắt đỏ lắc đầu.

Ngoài Thanh Hoa động phủ.

Kỷ Ninh đi ra khỏi Thanh Hoa động phủ, trong nội tâm hắn kích động hưng phấn và vội vàng.

Hắn thực rất muốn tiến vào sâu trong động phủ và tìm được căn nguyên làm Thanh Hoa ấn ký cộng minh với mình! Nhưng mà có hai Đế Quân cản đường, không phải mình có thể đối phó.

– Ta phải cứu sư tỷ, con đường này rất khó.

– Nhưng tòa động phủ này chính là đại cơ duyên của ta.

Kỷ Ninh quay người ngẩng đầu nhìn cái kia Thanh Hoa ấn ký.

Nơi này tuyệt đối là đại cơ duyên.

Trong cảm giác tối tăm nói với Kỷ Ninh rằng, đây chính là biến hóa nghiêng trời lệch đất, mượn nhờ cơ duyên này có hi vọng rất lớn có thể phục sinh sư tỷ sống lại.

– Ân, không vội.

– Ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi, nóng vội không ăn đậu hũ nóng! Chờ ta thành Đạo Quân tứ bộ lại đến ah.

Kỷ Ninh nói thầm, thành Vĩnh Hằng Đế Quân, mình cũng không có một chút lòng tin! Không quan hệ tới đạo tâm, đây là nguyên nhân rất nhiều Đạo Quân yêu nghiệt thất bại, làm cho Kỷ Ninh hiểu đây là chuyện gian nan cỡ nào. Đặc biệt chính mình đi con đường kiếm đạo chung cực, chỉ sợ còn khó thành Đế Quân hơn cả Bối Tháp Lai Ách, Phong Nhất rất nhiều.

Các yêu nghiệt tuyệt thế rất khó thành Đế Quân, bởi vì thành công chính là chúa tể.

Chính mình nắm giữ kiếm đạo chung cực, muốn thành Đế Quân khó bao nhiêu?

Tuy hắn nắm chắc rất lớn thành Đạo Quân tứ bộ, khi đó xông Thanh Hoa động phủ còn nhẹ nhõm hơn hiện tại.

– Ít nhất…

Kỷ Ninh nhìn Thanh Hoa ấn ký trên cửa động phủ.

– Ở chỗ này giúp ta nhìn thấy hi vọng cứu sư tỷ.

– Lần sau đến, nhất định phải đi vào sâu trong động phủ.

Kỷ Ninh rời đi, hắn rời đi nhưng nội tâm tràn ngập hi vọng.

Hỗn độn hư không.

Tàu cao tốc tiếp tục tiến lên, Kỷ Ninh khoanh chân ngồi trên bong tàu cao tốc, dò xét cảm ứng và lần lượt ghi lại những nơi nguy hiểm lên tinh đồ.

Tô Vưu Cơ ngồi bên cạnh rót rượu ngon cho Kỷ Ninh, nàng hiện tại tươi cười dịu dàng, tuy nói khai hoang cũng có nguy hiểm nhất định nhưng với tầng thứ như Kỷ Ninh mà nói không xem là gì. Trước kia đi Thanh Hoa động phủ mới là nguy hiểm! Lúc ấy Kỷ Ninh từ Thanh Hoa động phủ trở về, lúc đám người Tô Vưu Cơ hỏi thăm, Kỷ Ninh nói:

– Thiếu chút nữa chết bên trong.

Đám người Tô Vưu Cơ nghĩ mà sợ, hiện tại nàng có thể ở cùng Kỷ Ninh mới cảm thấy an tâm.

– Chủ nhân, chỗ kia quá nguy hiểm, về sau ít đi những nơi nguy hiểm như thế mới tốt.

Tô Vưu Cơ nói ra.

– Yên tâm, có lẽ ta thật lâu về sau mới đi tới đó.

Kỷ Ninh nói ra.

– Thật lâu về sau cũng không được.

Tô Vưu Cơ liền nói.

– Khi đó ta đã có nắm chắc, hiện tại ta không được.

Kỷ Ninh lắc đầu, trong vô tận cương vực, hắn tuyệt đối tính là một phương đại năng, dù sao hắn có thể ngăn cản sát chiêu của Đế Quân mà còn sống không chết! Nếu như truyền đi cũng đủ thành tựu uy năng lớn lao.

Tuy mục tiêu của Kỷ Ninh rất cao xa, cho dù một ít Đạo Quân nghịch thiên, chỉ sợ cũng rất khó phục sinh một sinh linh mất đi chân linh.

Thời gian trôi qua.

Đảo mắt lại qua ba mươi năm.

– Ha ha…

Trong hư không hỗn độn, Kỷ Ninh ngồi trên bong tàu cao tốc và buông tinh đồ xuống, hắn cười ha ha.

– Như thế nào chủ nhân?

Đan Bảo và Tô Vưu Cơ đều buồn bực.

– Khai hoang chấm dứt, đã đến.

Kỷ Ninh cười nói:

– Đây là nơi ta quen thuộc, từ Đại Mạc Vực tới quê nhà của ta, xem như ta đã khai hoang xong một tinh lộ.

Có nguyên thần thứ hai làm tham chiếu.

Kỷ Ninh không có mất phương hướng, khai hoang hơn ba trăm năm, rốt cục đến tam giới.

Trong hư không hỗn độn ngoài tam giới, trong động phủ của Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh áo trắng mang theo Tô Vu Cơ xinh đẹp và Đan Bảo đi vào trong động phủ, mà trong động phủ có Kỷ Ninh đạo bào đen đang ngồi.

– Này, này…

Tô Vưu Cơ và Đan Bảo đều giật mình.

Trước kia bọn họ phát lời thề, sẽ không tiết lộ tin tức quê quán của Kỷ Ninh ra ngoài, cho dù là con đường khai hoang hay tinh không tinh khiết kia và tam giới, bọn họ nhìn thấy đều không được lộ ra.

Bọn họ vô cùng giật mình.

– Như thế nào, Đan Bảo, Vưu Cơ, không biết ta?

Kỷ Ninh đạo bào đen cười nói.

– Nguyên thần thứ hai?

Tô Vưu Cơ và Đan Bảo đều lên tiếng, trong Đạo Quân rất ít có nguyên thần thứ hai.

Kỷ Ninh áo trắng thì là vung tay lên, một bức họa quyển bay ra, bay về phía Kỷ Ninh đạo bào đen.

Trong họa quyển này ẩn chứa động thiên.

Bên trong có vô số pháp môn tu hành và thần thông Kỷ Ninh đạt được tại Thiên Thương cung, đồng thời cũng có một ít bảo vật Hỗ Phong Đạo Quân đạt được trong tay của địch nhân, còn có hỗn độn linh dịch, hỗn độn tinh thạch các loại… Chỉ cần hỗn độn linh dịch, hỗn độn tinh thạch cũng là một ngàn vạn phương, Kỷ Ninh xem chừng cũng đủ đánh hạ trụ cột cho tam giới.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 16 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 23 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin