1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 179 [Chương 1087 đến 1092]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 179 [Chương 1087 đến 1092]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1087:

Thậm chí còn đã vượt qua thời không, nếu không có nhiều Hỗn độn tinh thần như vậy, khoảng cách xa xôi như thế nào cơ chứ? Cho dù tốc độ của kiếm có gấp nghìn lần vạn lần tốc độ của ánh sáng thì cũng phải bay rất lâu a?

Thế nhưng một kiếm của Tuyết Giám Đế Quân ra, tất cả khu vực rộng lớn vô tận đều bị chôn vùi, một thứ cũng không để lại.

May mắn khu vực mà Tuyết Giám Đế Quân lựa chọn đẻ diễn luyện kiếm thuật cũng không có có sinh linh, nếu không không biết đã tạo thành bao nhiêu sát nghiệt rồi.

– Tất cả Tâm Ấn kiếm thuật ta đã đều diễn luyện, kiếm thuật này kiếm thuật giúp ta từng bước một tu luyện đến Vĩnh Hằng cao nhất.

– Muốn kiếm thuật tu luyện này sẽ rất gian nan, kỳ thật nó cũng có thể phân giải thành bốn bộ kiếm thuật khác nhau.

Tuyết Giám Đế Quân lại một lần nữa diễn luyện.

Kỷ Ninh liếc mắt đã hiểu.

Bốn bộ kiếm thuật được phân giải ra hoàn toàn có thể gọi là Ngư dân chi kiếm, Thích khách chi kiếm, Đế Hoàng chi kiếm, Sát thủ chi kiếm. Ở bên trong bốn Động Thiên, các ngư dân, thích khách, Đế Hoàng phân biệt thi triển ba loại kiếm thuật kia. Kiếm thuật mà Kiếm khách thi triển cuối cùng thì xem như là nhập môn của Tâm Ấn kiếm thuật rồi.

– Bốn bộ kiếm thuật này, bất luận một bộ nào cũng có thể đại biểu cho một con đường. Tuy rằng nó tương đối bình thường, thế nhưng muốn tu luyện tới tứ bộ Đạo quân cũng không khó, bất quá cho dù ngươi có trở thành tứ bộ Đạo quân thì cũng tương đối bình thường.

Tuyết Giám Đế Quân nói.

– Bốn bộ kiếm thuật này cũng có thể phân giải ra thành chín mươi sáu bộ kiếm thuật khác nhau.

Tuyết Giám Đế Quân lại cẩn thận diễn luyện cùng với giảng giải cho Kỷ Ninh một phen.

Sở sĩ thần niệm của Đế Quân truyền thụ gian nan như vậy, chủ yếu chính là những thứ này đều là từng đoạn ký ức một, đều là một đoạn ký ức ngắn do Đế Quân tự mình diễn luyện. Bên trong ẩn chứa một lượng lớn ý cảnh và kiếm chiêu.

– Một bộ Tâm Ấn kiếm thuật, phân giải thành bốn bộ kiếm thuật tương đối bình thường, lại có thể phân giải thành chín mươi sáu bộ kiếm thuật cấp thấp… Cảnh giới của ngươi đã tới rồi, chắc chắn sẽ học rất nhanh.

– Việc truyền thụ kiếm thuật đã hoàn tất, ta lại truyền thụ cho ngươi một môn thần thông, cũng là một môn thần thông bộc phát vô cùng lợi hại mà ta sáng chế ra. Có thể làm cho thực lực cho ngươi ngay lập tức bộc phát, trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Môn thần thông này tên là Kiếm Đạo Ngũ Ấn..

Việc truyền thụ thần thông cũng chỉ đơn giản là tin tức kỹ càng, nên tu luyện như thế nào mà thôi. Cho nên Kỷ Ninh lập tức nhớ kỹ tất cả.

– Đúng rồi, ta còn để lại bốn tôi tớ Khôi lỗi, bọn hắn cũng sẽ đi theo ngươi. Đệ tử thân truyền của ta cũng không thể chết quá sớm a.

– Được rồi, thứ nên truyền thụ ta cũng đã truyền thụ rồi, thứ nên nói cũng đã nói. Nên tu luyện cho tốt, đừng đánh mất uy danh của sư phụ ngươi. Nếu như quả thật có cơ hội, có lẽ tương lai chúng ta sẽ có một ngày gặp lại.

Thần niệm truyền thụ tức thì chấm dứt.

Trên hoang dã.

Bốn gã tôi tớ kia ở bên cạnh nhìn vào Kỷ Ninh, Kỷ Ninh tiếp nhận truyền thừa không ngừng tản ra vô số chấn động, trọn vẹn giằng co chừng hơn hai ngày thì mới ngừng lại. Chủ yếu là những đoạn ký ức ngắn, Kỷ Ninh muốn hoàn toàn dung nhập và ghi nhớ quả thật rất khó khăn.

Kỳ thật…

Cho dù Kỷ Ninh thật sự tận mắt nhìn thấy Tuyết Giám Đế Quân diễn luyện kiếm thuật. Như vậy một ít kiếm chiêu, kiến thức quá mức cao thâm hắn có nhìn cũng sẽ không hiểu, cũng không nhớ được. Thế nhưng mà Tuyết Giám Đế Quân lại hoàn toàn truyền tới những đoạn ký ức này cho hắn. Chỉ cần một đoạn ký ức dung nhập vào trong đầu, khi đó Kỷ Ninh sẽ vĩnh viễn quên không được. Trừ phi là chính bản thân hắn mạt sát những đoạn ký ức này a.

– Ồ? Sao Bắc Minh này còn chưa có tỉnh lại cơ chứ?

– Đúng vậy a, đã không có chấn động rồi, có lẽ truyền thụ cũng đã xong a.

– Chỉ sợ hắn đang tu luyện nha.

Bốn gã tôi tớ ở bên cạnh nói chuyện với nhau.

Bọn hắn đoán không sai, đích thực Kỷ Ninh đang tu luyện, trước đó cho dù hắn ở trong Kiếm Tháp Lâm, đã từng đạt được một ít Kiếm Ý truyền thụ từ Kiếm Tháp. Thế nhưng căn bản vẫn kém so với việc tận mắt quan sát đại năng thi triển. Càng không bằng một đoạn ký ức trực tiếp dung nhập vào trong đầu! Mà Tâm Ấn kiếm thuật lại tuyệt đối là kiếm thuật cực kỳ cao sâu, mà lại có thể phân giải ra, chuyện này khiến cho tốc độ tìm hiểu của Kỷ Ninh cực nhanh.

Trước đó có rất nhiều chỗ khó hiểu, nghi hoặc. Lúc này hễ đi qua là quét sạch, không ngừng tìm hiểu, kiếm thuật của hắn đang nhanh chóng tăng lên.

Một lần tu luyện này giằng co mất hơn nửa tháng, lúc này loại tăng lên này mới coi như là chấm dứt.

– Phù.

Kỷ Ninh mở mắt ra.

– Có sư phụ và không có sư phụ quả thực là hai chuyện hoàn toàn khác nhau a. Kỷ Ninh nhìn qua phiến thế giới Động Thiên này, tâm tình thoáng cái trở nên thoải mái. Hắn biết rõ, lúc này hắn đã hoàn toàn khác xưa rồi.

Từ Thế giới cảnh đến Vĩnh Hằng Đế Quân, Kỷ Ninh đã hiểu rõ con đường mình nên đi như thế nào, cũng không tới mức cái gì cũng không hiểu như trước đây.

– Không biết sư phụ Tuyết Giám Đế Quân và người sáng tạo ra thần kiếm Tử Quang Quỳnh là Tử Sơn Đại Đế, còn có người sáng tạo ra Vô Danh kiếm thuật. Rốt cuộc là ai mạnh ai yếu a.

Kỷ Ninh âm thầm nói thầm:

– Bất quá dù sao thần kiếm Tử Quang Quỳnh cũng chính là Vĩnh Hằng Thần Binh Trung phẩm, chỉ sợ tối đa ta cũng chỉ có thể dùng đến nhất bộ Đạo quân là phải đổi một thanh thần kiếm khác rồi. Mà Vô Danh kiếm thuật cũng chỉ có bảy thức trước mà thôi.

Kỷ Ninh hiểu rõ, từ bây giờ hắn có thể coi Tâm Ấn kiếm thuật làm chủ đạo để tìm hiểu và hấp thu kinh nghiệm. Về sau lại dung nhập vào trong Kiếm đạo của mình.

– Nếu như ta có truyền thừa nguyên vẹn của Vô Danh kiếm thuật, cũng có truyền thừa nguyên vẹn của Tử Sơn Đại Đế. Lại thêm truyền thừa của Tuyết Giám Đế Quân nữa. Có ba đại truyền thừa… Ta đồng thời tu luyện hấp thu ảo diệu của Kiếm Đạo, lại quan sát Kiếm Tháp Lâm. Khi đó nhất định ta có thể tăng tiến nhanh hơn.

Trong đầu Kỷ Ninh hiện lên suy nghĩ này, lập tức hắn nhịn không được mà cười phá lên.

– Bắc Minh, có thu hoạch gì hay không?

– Thoạt nhìn thu hoạch không nhỏ a.

– Dùng thực lực của Bắc Minh, nếu như tiếp tục đề thăng, đoán chừng có lẽ tùy thời có thể trở thành Đạo quân a.

Bốn gã tôi tớ nhìn thấy Kỷ Ninh tỉnh lại, tất cả đều mở miệng nói.

Chương 1088:

Kỷ Ninh nở nụ cười, gật gật đầu nói:

– Đích thật là có thể đề thăng trở thành Đạo quân, đáng tiếc, đây không phải là con đường của ta.

Linh Tê Lĩnh Vực quả thực đã được tăng lên rất nhiều.

Bởi vì Linh Tê Lĩnh Vực chính là đường của ngư dân, ở bên trong bốn bộ kiếm thuật mà Tuyết Giám Đế Quân phân giải ra từ Tâm Ấn kiếm thuật. Có ngư dân chi kiếm, mà thành tựu cao nhất của Kỷ Ninh những năm này chính là phương diện Linh Tê Lĩnh Vực. Cho nên sau khi đạt được truyền thừa, lại tu luyện hơn nửa tháng, Linh Tê Lĩnh Vực đã tăng lên rất nhiều. Hiện tại Kỷ Ninh đã có cảm giác ở bên trong tối tăm.

Thành tựu của hắn ở phương diện Linh Tê Lĩnh Vực, đủ để dùng nó làm hạch tâm, một lần nữa cấu tạo thần thể, bước vào nhất bộ Đạo quân.

Sinh Tử Đạo quân, đột phá mỗi một bước đều phải một lần nữa cấu tạo thần thể! Nếu như đi nhầm sang lối rẽ, như vậy sẽ tạo thành tình huống thần thể vỡ vụn, thân tử đạo tiêu.

– Theo như lời Tuyết Giám Đế Quân nói, tuy rằng bốn bộ kiếm thuật được phân giải ra từ Tâm Ấn kiếm thuật đủ để trở thành Đạo quân, thậm chí còn có cơ hội trở thành tứ bộ Đạo quân. Thế nhưng lại chỉ là Đạo quân rất là bình thường.

Kỷ Ninh âm thầm lắc đầu, tuy rằng có thể thành Đạo quân, thế nhưng đối với hắn, như vậy còn chưa đủ.

– Bốn vị.

Kỷ Ninh nhìn bốn người ở trước mắt rồi nói:

– Dựa theo như lời của sư phụ ta, sau này bốn người các ngươi sẽ đi theo ta hay sao?

– Đúng.

Bốn người ở trước mắt đều gật đầu đáp.

– Không biết thực lực của bốn vị như thế nào?

Kỷ Ninh hỏi.

– Bốn người nchusng ta đại khái đều là tam bộ Đạo quân đỉnh phong, đương nhiên kiếm thuật của kiếm khách so với chúng ta cao siêu hơn một ít. Cho nên thực lực cũng cao hơn chúng ta một trù.

Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng nói.

Kỷ Ninh không khỏi khiếp sợ.

Đều là Khôi lỗi tam bộ Đạo quân đỉnh phong hay sao?

Đây là thứ mà sư phụ để lại cho mình hay sao? Có sư phụ như vậy quả thực là càng nhiều càng tốt a.

– So sánh với chúng ta thì Khôi lỗi biên giới Hợp Đạo còn trân quý hơn nhiều. Trước kia Đế Quân có một cỗ Khôi lỗi có thể so sánh được với biên giới Hợp Đạo, về sau bán đi, đổi thành bốn mươi cỗ Khôi lỗi tam bộ Đạo quân đỉnh phong, để lại cho những này đệ tử thân truyền như các ngươi.

Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng nói tiếp.

Kỷ Ninh im lặng.

Được rồi, hắn đã biết được vị sư phụ này quá khoa trương rồi. Bất quá Kỷ Ninh cũng hiểu rõ, Khôi lỗi có thể so sánh được với biên giới Hợp Đạo quá là đắt đỏ, muốn luyện chế lại rất không dễ dàng, dù sao đại năng biên giới Hợp Đạo chính thức, chẳng những thần lực và pháp lực mạnh mẽ. Cảnh giới cũng cao, mà ngay cả pháp bảo cũng rất là cao minh. Nếu như một cỗ Khôi lỗi có thể so sánh được với đại năng như vậy quả thực rất khó. Vạn Thần Đạo quân luyện chế ra được Khôi lỗi như vậy cũng đã rất cao minh rồi, cực khổ cả đời cũng chỉ có một bộ Khôi lỗi biên giới Hợp Đạo như vậy mà thôi.

Ở trong Kiếm cung, có vô số năm tháng tích lũy, Khôi lỗi Biên giới hợp đạo cũng chỉ có chín cỗ, theo thứ tự là từ Kiếm Nhất đến Kiếm Cửu.

Mặc dù Đạo Quân vân giới có một lượng lớn Khôi lỗi, thế nhưng lại rất yếu. Cỗ mạnh nhất kia, chỉ sợ cũng chỉ có cấp độ như bốn vị trước mặt Kỷ Ninh hiện tại mà thôi.

– Các ngươi đi theo ta, có lẽ ta nên luyện hóa các ngươi trước a?

Kỷ Ninh nói, thực lực của hắn quá yếu, căn bản không có cách nào cưỡng ép luyện hóa được bọn hắn.

– Chuyện này thì không được a.

– Dựa theo Đế Quân phân phó, sau khi ngươi đánh bại chúng ta, mỗi người trong chúng ta chỉ có thể giúp ngươi một lần. Chờ sau khi ngươi có thể đánh bại chúng ta, như vậy chúng ta mới có thể để cho ngươi luyện hóa, vĩnh viễn đi theo ngươi.

Đế Hoàng, kiếm khách, ngư dân, thích khách đều dùng lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt.

Kỷ Ninh lập tức im lặng.

Được rồi.

Chỉ sợ sư phụ “Tuyết Giám Đế Quân sợ hắn ỷ lại vào Khôi lỗi quá mức. Cho nên mới để cho hắn sử dụng đám Khôi lỗi này một lần. Có lẽ cũng là phòng ngừa lúc đệ tử còn yếu kém, gặ phải nguy cơ có thể mất mạng a.

– Được dùng một lần, xem như đã có hi vọng bảo vệ tánh mạng rồi.

Kỷ Ninh vẫn có chút mừng rỡ, thầm nói.

– Thần thông mà vị sư phụ này truyền thụ cho ta, ỷ vào thần thể bán bộ Đạo quân. Một khi thi triển ra cũng có thể so sánh được với nhất bộ Đạo quân. Đáng tiếc a, Thanh Hoa sương mù chi lực của ta gia trì, ta cũng có thể so sánh được với nhất bộ Đạo quân. Mà Thanh Hoa sương mù chi lực lại cơ hồ không có một chút tiêu hao gì. Kỷ Ninh khẽ lắc đầu, thần thông đối với hắn mà nói, quả thực đúng là không có một chút tác dụng gì.

Một khi thi triển thần thông kia, chỉ sợ chiến đấu trong một giây thì thần lực đã tiêu hao hầu như không còn, đâu có thể bì kịp được sự bền bỉ của Thanh Hoa sương mù chi lực cơ chứ?

– Thứ trân quý nhất vẫn là những đoạn ngắn ký ức mà sư phụ truyền thụ cho ta. Trong lòng Kỷ Ninh vẫn không nhịn được có chút kích động. Bởi vì, tuy rằng ở trong Tinh Thần đảo cũng có truyền thừa, thế nhưng những truyền thừa kia chỉ là một ít tin tức truyền lại. Mỗi một Tu Hành giả đều có thể học được. Mà những truyền thừa kia ở trên Tinh Thần đảo đều là truyền thừa vĩnh viễn không ngừng, căn bản không tính là thứ trân quý gì cả.

Một đoạn ký ức truyền thừa mà Tuyết Giám Đế Quân để lại này, lại chỉ có thể truyền thừa một lần, mà lại còn phải tiêu hao thần niệm của Vĩnh Hằng Đế Quân a.

Mang Nhai Quốc, hoàng cung.

Ông ông ông.

Hỏa Diễm dị thú đứng ở trong hư không, cự thú nguy nga đứng ở xa xa nhìn vào. Chỉ thấy có từng đạo quang mang màu vàng từ trong đôi mắt của đầu cự thú nguy nga này bắn ra, bao phủ đầu Hỏa Diễm dị thú này vào bên trong.

Kim quang bao phủ, không ngừng truyền lại rất nhiều ảo diệu.

– Rống.

Đầu Hỏa Diễm dị thú này có chút thống khổ, thân thể đang run rẩy, khi thì có xu thế hóa thành Hỏa Diễm, khi thì lại ngưng tụ.

Rốt cục, kim quang cũng đã tiêu tán.

– Chúa tể.

Sắc mặt Hỏa Diễm dị thú có chút vui mừng, cung kính nhìn đầu cự thú nguy nga ở phía xa.

– Truyền thụ phân thành mười hai lần, Vĩnh Hằng Kinh Thập Nhị Quyển ngươi cũng đã nhớ kỹ. Số lượng tộc ta vốn đã rất thưa thớt, truyền thừa thích hợp với chúng ta cũng rất ít. Trước đây rất lâu, tộc của ta đã từng bị cổ Tu Hành giả cưỡng ép nô dịch… Thiên phú của Cổ Tu Hành giả tương đương với chúng ta. Thế nhưng bọn hắn lại có vô số truyền thừa. Lúc đầu ở dưới cơ duyên ta đã nhận được Vĩnh Hằng Kinh Thập Quyển của một vị tiền bối đồng tộc còn sót lại. Như vậy ta mới có thể từng bước một tu luyện tới ngày hôm nay, đồng thời cũng hoàn thiện và bổ sung môn truyền thừa Vĩnh Hằng Kinh Thập Nhị Quyển này.

Chương 1089:

– Hôm nay, Cổ Tu Hành giả và tộc chúng ta, địa vị ngang nhau. Tất ả cũng là bởi vì bộ Vĩnh Hằng Kinh Thập Nhị Quyển này.

– Mười hai quyển này, kể cả vạn vật, mặc kệ ngươi đi theo đạo nào thì nó sẽ có thể trợ giúp cho ngươi.

– Mỗi một đồng tộc trong tộc ta, ta đều truyền thụ cho bọn hắn.

– Hài tử…

– Tộc của ta, hôm nay cũng chỉ có một mình ta đột phá đến Vĩnh Hằng Đế Quân chi cảnh. Ta hi vọng rằng tương lai ngươi có thể trở thành người thứ hai trong tộc của ta.

Đầu cự thú nguy nga kia nói.

– Vâng, chúa tể.

Hỏa Diễm dị thú vô cùng kích động, những ngày qua, bởi vì đến hoàng cung cho nên hắn cũng đã hiểu được rất nhiều lịch sử của nhất tộc bọn hắn. Đương nhiên cũng đã sinh ra lòng trung thành! Mà Vĩnh Hằng Thập Nhị Quyển này đích thật là một loại truyền thừa không thể tưởng tượng nổi. Cơ hồ kể cả vạn vật đều có thể đi được, chuyện này cũng làm cho hắn càng thêm sùng bái đối với vị chúa tể vĩ đại này.

– Ngươi lấy một cái tên hoàng tộc đi.

Cự thú nguy nga kia nói.

– Sau khi ta có ý thức đã lấy cho mình một cái tên, gọi là Thiên Hỏa Thần. Như vậy hiện tại gọi là Thiên Hỏa Mang Nhai a.

Dị thú Hỏa Diễm nói.

Trong đôi mắt của đầu cự thú nguy nga kia cũng có vẻ vui mừng, Thiên Hỏa Thần?

Đồng tộc của hắn đều là sinh linh ở trong Hỗn Độn vô tận, dưới cơ duyên xảo hợp mới có thể thai nghén sinh ra được. Bởi vì số lượng quá ít, nếu như không phải hắn cố gắng đi tìm thì sẽ có rất nhiều người sẽ cô độc trong năm tháng dài dằng dặc. Cho nên cái tên của bọn hắn cũng rất là kỳ quái. Thiên Hỏa Thần, cái tên này quả thực là một cái tên rất là thú vị.

– Vĩnh Hằng Thập Nhị Quyển này ngươi nên tìm hiểu cho tốt. Ta cho ngươi thời gian một ngàn năm, sau ngàn năm ta sẽ đưa ngươi vào trong Dị vũ trụ. Đó là nơi đầu tiên mà ngươi phải tôi luyện.

Cự thú nguy nga kia nói.

– Vâng, chúa tể.

Dị thú Hỏa Diễm rất là kích động, quả thực hắn cũng phải cần thời gian để học Vĩnh Hằng thập nhị quyển. Kỳ thật sau khi có pháp môn trân quý về này, cho dù hắn có lang thang ở bên ngoài thì hắn cũng có thể không ngừng tăng lên thực lực a.

Quy củ của Mang Nhai Quốc chính là như vậy, những Thế giới cảnh kia trải qua sàng lọc sẽ được thu nhận vào trong Thập Nhị cung. Bọn hắn cũng sẽ tìm được truyền thừa và các loại bí thuật trong Thập Nhị cung.

Hoàng tộc cũng giống như vậy.

Mới gia nhập Hoàng tộc thì cũng sẽ phải trải qua tôi luyện, sau khi tôi luyện sẽ được truyền thụ Vĩnh Hằng thập nhị quyển.

Hoàng cung, trên mười ba vương tọa trong hư không.

Một lão giả mặc áo bào trắng như tuyết, trên đầu có sáu cái rừng, râu tóc bạc phơ, nói:

– Sau một ngàn năm ta sẽ chọn ra bốn người mạnh nhất, cùng với Thiên Hỏa Mang Nhai của tộc ta cùng đi đến Dị vũ trụ. Có thể nhận được thu hoạch gì đành phải nhìn vào bọn hắn a.

– Một ngàn năm sao?

– Còn có một ngàn năm nữa.

Sauk hi mười hai vị đại năng Kim giáp biết được thời gian chuẩn xác, trong lòng cũng tràn ngập sự mong đợi.

******

Nương theo thời gian trôi qua, những người đạt được Cổ Tháp thừa nhận. Đám Thế giới cảnh vốn đang lưu lạc trải qua nguy hiểm ở bên trong một ít hiểm địa của Mang Nhai Quốc cũng được gấp rút triệu hoán trở về.

– Viêm Cuồng sư huynh, theo như lời Mộc Hoa cung chủ truyền âm nói, chẳng lẽ có một phần đại kỳ ngộ hay sao?

– Đúng vậy, chỉ cần là người đạt được Cổ Tháp thừa nhận thì cũng có thể đạt được. Bất quá trong toàn bộ Thập Nhị cung chúng ta, người cuối cùng đạt được cũng chỉ có thể là bốn người mạnh nhất mà thôi.

– Chỉ có bốn người mạnh nhất?

Bên trong Kiếm cung.

Có hai gã thanh niên sóng vai mà đi, một người là một nam tử mặc áo bào màu đỏ tên là Viêm Cuồng sư huynh, một người khác là một đứa bé vẻ mặt lạnh như băng. Mà trong tay đứa bé này còn nắm lấy một thanh đoản thương.

– Thời gian của chúng ta cũng không còn nhiều lắm, còn có hơn chín trăm năm.

Viêm Cuồng sư huynh nhắc nhở đối phương môt câu.

– Hơn chín trăm năm này chỉ sợ ta phải chuẩn bị đứng ở trong Kiếm Tháp Lâm a.

Đứa bé lạnh như băng kia cũng lên tiếng.

– Ta cũng chuẩn bị tiến vào Kiếm Tháp Lâm, cố gắng tìm hiểu một phen.

Viêm Cuồng sư huynh cũng đồng ý, Kiếm Tháp Lâm là đệ nhất Thánh Địa ở trong Kiếm cung, có một lượng lớn kiếm thuật, mỗi một loại kiếm thuật đều là do năm vị Đạo quân tự tay để lại. Nếu như con đường mà bản thân lựa chọn có nhiều điểm tương đồng với kiếm thuật của những vị đại năng này, như vậy sẽ có trợ giúp rất lớn a.

Ánh mắt của đứa trẻ kia lạnh như băng quét qua, lập tức nhìn thấy phía xa xa có một gian nhà cỏ, bên trong nhà cỏ là Kỷ Ninh mặc áo trắng đang ngồi đó.

– Đó là?

Đứa bé lạnh như băng kia có chút nghi ngờ nói.

– Hắn gọi là Bắc Minh, là sư đệ mới đến.

Viêm Cuồng sư huynh nói.

– Sao hắn lại sử dụng pháp bảo thời gian chứ? Chẳng lẽ hắn cũng đạt được Cổ Tháp thừa nhận, muốn phải nắm chắc thời gian tu luyện hay sao?

Đứa bé lạnh như băng kia mở miệng hỏi thăm.

– Không có.

Viêm Cuồng sư huynh khẽ lắc đầu, nói:

– Hắn mới tới, khi vừa tới thì hắn đã sử dụng bảo vật thời gian rồi, có lẽ bởi vì có chuyện gì đó khá gấp.

Đứa bé lạnh như băng kia gật gật đầu.

Bình thường tu luyện bọn hắn sẽ không cố gắng không sử dụng pháp bảo thời gian. Bởi vì ý nghĩa của nó cũng không phải là quá lớn, tu luyện càng đến thời khắc mấu chốt thì việc đốn ngộ lại càng quan trọng. Cũng chỉ có bởi vì nguyên nhân đặc thù nào đó mà cần thời gian gấp gáp, như vậy bọn hắn mới sử dụng thời gian bảo vật a.

– Đối thủ của chúng ta là tất cả những người đạt được Cổ Tháp thừa nhận, Viêm Cuồng sư huynh, lần này trước mặt đại cơ duyên, ngươi cũng là đối thủ của ta.

Đứa bé lạnh như băng kia nhìn Viêm Cuồng sư huynh rồi nói.

– Ta cũng sẽ không nhường cho ngươi a.

Viêm Cuồng sư huynh cũng cười.

Hai người bọn hắn căn bản không để ý tới Kỷ Ninh, lúc này toàn bộ Thập Nhị cung. Chỉ cần là các Thế giới cảnh yêu nghiệt đạt được Cổ Tháp thừa nhận, mỗi một người đều muốn nắm chặt thời gian tăng thực lực của mình lên.

Kỷ Ninh lại không biết những chuyện này, hắn vẫn đang đắm chìm ở trong tu luyện như trước.

Có một đoạn ký ức của sư phụ Tuyết Giám Đế Quân chỉ điểm kỹ càng, kiếm thuật cũng được phân tích rành mạch. Kỷ Ninh lại tìm hiểu vô số kiếm thuật ở Kiếm Tháp Lâm trước mắt. Trong lúc nhất thời cảnh giới kiếm thuật của hắn không ngừng tăng lên, tốc độ tăng lên này có thể không nhanh bằng lúc hắn được Đế Quân truyền thừa. Thế nhưng bản thân Kỷ Ninh cũng rất hưởng thụ, hắn đắm chìm ở bên trong loại cảm giác này.

Chương 1090:

Đảo mắt…

Kỷ Ninh yên tĩnh tu luyện như vậy cũng đã được tám trăm năm.

Kiếm Tháp Lâm, từng tòa Kiếm Tháp cao lớn đơn vị hàng nghìn, lặng lẽ đứng sừng sững ở đó. Lúc này có hơn mười vị Tu Hành giả phân tán ở các nơi trong Kiếm Tháp Lâm, lặng lẽ tu luyện, ai cũng không đi quấy rầy người khác.

Trong đó có một tòa nhà cỏ, bên trong nhà cỏ có một thiếu niên áo trắng đang ngồi. Ở chung quanh hắn có kiếm khí lưu động, khi thì ngưng tụ thành một đám kiếm chiêu.

Bỗng nhiên hắn mở mắt ra, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.

– Thức thứ bảy Luân Hồi thức trong Tâm Ấn kiếm thuật đã được luyện thành.

Kỷ Ninh có cảm giác rất là thoải mái, hắn thầm nói:

– Lúc trước sư phụ Tuyết Giám Đế Quân dựa cái Luân Hồi thức này cho nên mới đột phá trở thành Sinh Tử Đạo quân, hôm nay cuối cùng ta cũng đã học xong thức này.

Sưu Sưu sưu.

Chỉ thấy chung quanh Kỷ Ninh có từng đợt kiếm quang hiển hiện, kiếm quang khi thì giết chóc ngập trời, khi thì lại quỷ dị khó lường. Khi thì hung ác bá đạo, các loại kiếm thuật khác nhau có thể chuyển đổi hoàn mỹ, một kiếm xuất ra không có bất kỳ sơ hở nào. Nó giống như là một vòng luân hồi, địch nhân ở bên trong kiếm thuật như vậy, chỉ cần hơi chút sai lầm thì nhất định sẽ rơi vào tay giặc.

– Không ngờ Tuyết Giám Đế Quân là một người phóng đãng không bị trói buộc, tiêu sái mà kiếm thuật lại kín đáo như thế.

Kỷ Ninh có chút sợ hãi thán phục.

– Đúng rồi, cảnh giới kiếm thuật của ta hiện tại cũng đã có thể tu luyện được thức thứ bảy trong Vô Danh kiếm thuật rồi.

Kỷ Ninh lập tức bắt đầu suy nghĩ về Vô Danh kiếm thuật.

Có truyền thừa của Đế Quân, Kỷ Ninh muốn học Tâm Ấn kiếm thuật sẽ nhanh hơn rất nhiều!

Chỉ là nếu suy nghĩ Vô Danh kiếm thuật sẽ lại trở nên khó hết sức. Mà Kỷ Ninh lại có cảm giác thức thứ bảy của Vô Danh kiếm thuật dường như còn khó hơn Tâm Ấn kiếm thuật một chút.

Thời gian ở bên trong nhà cỏ được gia trì gấp trăm lần, cảnh giới kiếm thuật của Kỷ Ninh tăng lên rất sâu. Lúc tìm hiểu thức thứ bảy Vô Danh kiếm thuật rõ ràng cũng đã nhẹ nhõm hơn không ít. Mà lúc này hắn vẫn đang không ngừng tìm hiểu.

Thức thứ bảy Vô Danh kiếm thuật này có tên là Thiên Địa Chi Tâm, so với Linh Tê Lĩnh Vực còn phức tạp hơn rất nhiều. Thậm chí so sánh với Luân Hồi thức cũng còn huyền diệu hơn một ít.

Hơn ba mươi năm qua đi.

– Ồ?

Kỷ Ninh mở mắt ra, hai mắt mông lung, nhìn về phía trước mắt lờ mờ, giờ khắc này nhà cỏ và Kiếm Tháp đều biến mất, giống như là một phiến thiên địa hư không trống trải. Ở trên hư không, trong thiên địa giống như xuất hiện một giọt nước mắt vậy.

Giọt nước mắt này coi như là nước mắt của tình cảm chân thành.

Đây dường như là hạch tâm của thiên địa.

Phốc.

Kỷ Ninh đưa tay duỗi ra, nhẹ nhàng đâm một cái, giống như là một thanh kiếm đâm ra, đâm vào bên trên giọt nước mắt này.

Giờ khắc này Tâm lực của Kỷ Ninh tự nhiên lan tràn ra, hoàn toàn phù hợp với ngón tay của hắn.

Sưu sưu!

Một luồng Kiếm Ý kinh người bắn ra, tràn ngập ở chung quanh nhà cỏ.

Kỷ Ninh lại đắm chìm trong rung động mỹ diệu của một thức này, hắn không kìm lòng được mà nhắm mắt lại. Cảm nhận dư vị và huyền diệu của kiếm chiêu vừa rồi, Tâm lực của hắn tự nhiên hợp nhất cùng với kiếm chiêu. Không giống như bình thường, cưỡng ép khiến cho Tâm lực gia trì, tiêu hao. Mà lần này tự nhiên mà vậy, thậm chí ở trong lòng còn không có ý nghĩ này, thuần túy bởi vì thi triển một kiếm chiêu pháp này mà trong lòng còn cảm thấy cảm động. Tâm lực tự nhiên phù hợp và hợp nhất với kiếm chiêu, về sau mới thi triển ra một chiêu quỷ thần khó lường đáng sợ này.

Ầm ầm!

Bỗng nhiên từ bên ngoài truyền đến tiếng nổ mạnh, toàn bộ Kiếm Tháp Lâm lập tức rung động.

– Ân?

Kỷ Ninh có chút nghi hoặc mở mắt ra, hai mắt nhìn hướng ra phía ngoài, chỉ thấy mặt đất ở bên ngoài không ngừng rung động, bùn đất trong lúc rung động, nổ mạnh từ dưới mặt đất bắn tứ tung.

– Có chuyện gì xảy ra? Kiếm Tháp Lâm chính là đệ nhất Thánh Địa của Kiếm cung a, ai dám tới quấy rối chứ?

Kỷ Ninh có chút nghi hoặc đi ra nhà cỏ, đứng ở đó nhìn ra xa xa.

– Làm sao vậy?

– Chẳng lẽ…

– Nhìn xem.

Mười mấy tên Tu Hành giả ở bên trong Kiếm Tháp Lâm đều đứng lên, bọn hắn hoặc là Thế giới cảnh, hoặc là Đạo quân. Thế nhưng tất cả giờ phút này đều nhìn về phía ngọn nguồn của chấn động, đó là chỗ Kiếm Tháp Lâm. Chỉ thấy tiếng nổ mạnh ầm ầm vang vọng, mặt đất mơ hồ vỡ ra, đồng thời có một ngọn tháp từ bên trong lòng đất chậm rãi xông ra, không ngừng chậm rãi bay lên.

– Là Kiếm Tháp.

– Kiếm Tháp mới.

– Lại một Kiếm Tháp mới? Không ngờ lại có một Kiếm Tháp mới, là ai được Kiếm Tháp thừa nhận cơ chứ?

Cả đám không ngừng xôn xao.

Bọn hắn vừa nhìn đã hiểu, chỉ có đạt được Kiếm Tháp thừa nhận, như vậy từ bên trong Kiếm Tháp Lâm mới có thể có Kiếm Tháp mới bay lên. Vô số năm tháng qua, cho tới bây giờ người chính thức được Kiếm Tháp thừa nhận cũng chỉ có hơn tám vạn vị, mà thời đại hiện tại. Thế giới cảnh được Kiếm Tháp thừa nhận cũng chỉ có sáu vị mà thôi. Cũng chính là sáu vị Kiếm Quân có địa vị tương đối đặc thù.

Kỷ Ninh cũng giật mình nhìn qua, tuy rằng hắn đã nhìn thấy nhiều Kiếm Tháp. Thế nhưng một Kiếm Tháp mới xuất hiện, đây vẫn là lần đầu tiên hắn được nhìn thấy cảnh tượng này.

Chỉ thấy tòa Kiếm Tháp vừa mới sinh ra ở phía xa không ngừng bay lên, thanh âm ầm ầm không ngừng vang vọng. Toàn bộ Kiếm Tháp Lâm cũng có chút mơ hồ rung động, rốt cục tòa Kiếm Tháp mới sinh ra này cũng ngừng lại, độ cao đạt tới mức độ ngang hàng với các Kiếm Tháp trước đó.

Sưu sưu!

Bỗng nhiên từ khắp nơi trong Kiếm Tháp Lâm có kiếm quang vô số bay lên, hàng ức vạn kiếm quang bay lên, tất cả đều thần phục quỳ bái về phía Kỷ Ninh.

– A.

Kỷ Ninh mình cũng có chút ngẩn cả người.

Vô số kiếm quang trong toàn bộ Kiếm Tháp Lâm. tất cả đều triều bái về phía Kỷ Ninh, bởi vì động tĩnh của Kiếm Tháp Lâm quá lớn, cho nên cũng đã hấp dẫn không ít Đạo quân và các Thế giới cảnh ở nơi khác trong Kiếm cung bay tới.

Trong lúc nhất thời rất nhiều Tu Hành giả ở trong Kiếm cung đều mắt thấy một màn ở trước mắt này.

– Là hắn?

– Đây không phải Bắc Minh sư đệ sao?

– Hắn gọi là Bắc Minh hay sao?

– Đúng, hắn vừa mới tới gia nhập Kiếm cung chúng ta, còn chưa đủ ngàn năm a.

– Mới chỉ là một tên Thế giới cảnh, Thế giới cảnh có thể được Kiếm Tháp thừa nhận hay sao?

Chương 1091:

Trong lúc nhất thời, các Tu Hành giả mắt thấy một màn này đều lặng lẽ nghị luận. Nếu như một tên Đạo quân được Kiếm Tháp thừa nhận, như vậy chuyện này cũng rất là bình thường, thế nhưng Thế giới cảnh được Kiếm Tháp thừa nhận… Đây là chuyện rất là, rất là hiếm thấy. Cần biết trước đó Kiếm cung cũng chỉ có sáu vị Kiếm Quân mà thôi. Mà hiện tại thêm Kỷ Ninh nữa, chính là vị Kiếm Quân thứ bảy.

– Bắc Minh sư đệ, chúc mừng.

– Chúc mừng Bắc Minh sư huynh.

– Bắc Minh sư huynh, chúc mừng.

– Bắc Minh sư đệ.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều Tu Hành giả đều đến chúc mừng. Ở bên trong Kiếm cung, người có thể đạt được Kiếm Tháp thừa nhận hay không là một cánh cửa cực lớn! Không thể đạt được Kiếm Tháp thừa nhận, coi như là Đạo quân cũng vẫn kém một bậc. Mà một khi được Kiếm Tháp thừa nhận… Như vậy sẽ là tồn tại mà mỗi người cũng đều phải tôn kính.

Kỷ Ninh cũng kịp phản hắn. Hắn đã hiểu rõ, vừa rồi một kiếm chiêu thuật mà hắn thi triển ra đã được Kiếm Tháp Lâm tán đồng.

– Bắc Minh.

Một đạo thanh âm trầm thấp vang lên trong não của Kỷ Ninh, người này nói:

– Tòa Kiếm Tháp mới sinh ra này là Kiếm tháp thuộc về ngươi, chỉ có ngươi mới có thể để lại kiếm thuật ở phía trên nó.

– Ngươi là?

Kỷ Ninh khẽ hỏi trong lòng.

– Ta là Kiếm cung chi linh.

Thanh âm trầm thấp kia nói.

Kỷ Ninh đã hiểu rõ, ngay cả Trích Tinh phủ cũng có thể sinh ra linh tính, tạo thành Hoàng mao Đại Hùng, như vậy Kiếm cung này sinh ra linh tính, sinh mệnh cũng là chuyện rất bình thường.

Hoàng cung Mang Nhai Quốc, ở trên mười ba vương tọa trong hư không.

Chúa tể vĩ đại mặc áo bào màu trắng bỗng nhiên giật mình, nở nụ cười, hai mắt nhìn về phía Mộc Hoa cung chủ ở bên cạnh:

– Mộc Hoa, chúc mừng Kiếm cung các ngươi lại có thêm một tên Kiếm Quân.

– Ha ha, quả nhiên ta không nhìn nhầm.

Mộc Hoa cung chủ cũng cười, cười rất là vui vẻ.

– Làm sao vậy?

– Có thêm một Kiếm Quân? Chẳng lẽ Kiếm cung lại có thêm một Thế giới cảnh đạt được Cổ Tháp thừa nhận hay sao? Là ai vậy?

Mười một vị đại năng Kim giáp còn lại rất là kinh ngạc, lại có chút hiếu kỳ hỏi.

Mộc Hoa cung chủ thì có chút tự đắc nói:

– Đó chính là Bắc Minh!

– Bắc Minh? Là tiểu gia hỏa giao thủ với Bối Tháp Lai Ách kia hay sao?

– Trận chiến giữa hắn và Bối Tháp Lai Ách, khi đó hắn có chút am hiểu phòng ngự, bất quá khi rời đi, kiếm thuật của hắn muốn đạt tới trình độ Cổ Tháp thừa nhận có lẽ vẫn còn kém không ít a.

– Tốc độ tiến bộ như vậy quá nhanh a, cho dù có tốc độ thời gian trôi qua gấp nghìn lần, cũng chỉ qua chưa đủ trăm vạn năm mà thôi.

Trận chiến lúc trước với Bối Tháp Lai Ách, các đại năng quan sát rất là rõ ràng. Ngay cả chúa tể khi đó cũng đi xem, tuy rằng lúc ấy bọn hắn đều đang chú ý Bối Tháp Lai Ách, thế nhưng một bên còn lại là Kỷ Ninh, đương nhiên tự nhiên cũng đã để lại ấn tượng trong lòng bọn hắn.

Thời gian gia tốc, càng là cường giả, muốn duy trì thời gian gia tốc lại càng khó khăn hơn. Nếu nói là gấp nghìn lần, có thể nói là có chút phi thường khoa trương a. Thế nhưng Kỷ Ninh gia nhập Kiếm cung chưa được ngàn năm, cho dù có thời gian gia tốc nghìn lần, như vậy cũng chưa được trăm vạn năm a.

Trên thực tế Kỷ Ninh dùng thời gian gia tốc gấp trăm lần để tu luyện a.

– Lúc trước ta đã rất là coi trọng hắn, thiên phú kiếm thuật của hắn rất là cao.

Mộc Hoa cung chủ có chút đắc ý nói:

– Kiếm cung ta lại có thêm một tên Kiếm Quân, cơ hội tranh đoạt Dị vũ trụ Cổ Vực kia lại lớn hơn rồi.

– Lại thêm một nhân tuyển.

Chúa tể vĩ đại cũng gật đầu nói.

Phàm là người đạt được Cổ Tháp thừa nhận, tất cả đều là nhân tuyển.

– Nhìn xem rốt cuộc là hắn đánh ra kiếm thuật như thế nào, không ngờ lại được Cổ Tháp thừa nhận.

Chúa tể vĩ đại chỉ một ngón tay về phía hư không xa xa, trong hư không vốn có sáu mươi sáu cảnh tượng. Hiện tại lại thêm một chỗ khác, chỉ thấy ở bên trong cảnh tượng kia, Kỷ Ninh mặc một thân áo trắng đang đứng ở trước một tòa Kiếm Tháp, đang có chút hiếu kỳ nhìn tòa Kiếm Tháp ở trước mặt.

– Hồi tưởng.

Chúa tể vĩ đại mỉm cười nhìn qua, mười hai vị đại năng Kim giáp khác cũng đều chăm chú nhìn vào. Tất cả bọn hắn cũng tò mò, một tên Thế giới cảnh, rốt cuộc đã thi triển ra kiếm thuật gì mà lại được Cổ Tháp thừa nhận.

Chỉ thấy cảnh tượng một màn kia không ngừng đảo ngược thời gian lại. Rất nhanh đã trôi tới cảnh tượng lúc Kỷ Ninh thi triển ra kiếm chiêu.

Kỷ Ninh khoanh chân ngồi ở bên trong nhà cỏ, nhẹ nhàng chỉ tay ra một cái. Một chỉ này nhìn như rất là đơn giản tùy ý, thế nhưng lại có huyền diệu khó lường. Phốc một cái, đầu ngón tay đầu điểm một điểm vào bên trong hư không.

– Ồ?

Ở trên mười ba vương tọa trong hư không, Chúa tể vĩ đại và mười hai Đại năng mặc Kim giáp đều biến sắc. Thậm chí Chúa tể vĩ đại còn điều khiển thời không khiến cho một màn vừa rồi lại một lần nữa hiện ra, Kỷ Ninh duỗi ngón tay ra, đầu ngón tay điểm vào bên trong hư không, cảnh tượng lại một lần nữa được tái hiện…

– Không sai, là Tâm Kiếm thuật.

Chúa tể vĩ đại khẽ gật đầu.

– Không ngờ tên Bắc Minh này lại có thể luyện thành Tâm Kiếm thuật.

Thiên Đào Đạo quân ở bên cạnh cũng có chút líu lưỡi.

– Lợi hại.

– Ta còn tưởng rằng hắn ta sáng chế ra kiếm chiêu gì đó mới dẫn tới Cổ Tháp thừa nhận. Không nghĩ tới là nguyên nhân thi triển ra Tâm Kiếm thuật.

Đám Đại Năng mặc Kim giáp có chút sợ hãi thán phục, phải biết rằng, thi triển ra kiếm thuật của người khác, so với kiếm thuật mà bản thân tự nghĩ ra cũng không giống nhau a.

Kiếm thuật bản thân tự nghĩ ra, uy lực khi thi triển ra sẽ càng lớn hơn một ít.

Như trước đó Kỷ Ninh học Luân Hồi thức trong Tâm Ấn kiếm thuật vậy, nếu như ở trong một cảnh giới Kỷ Ninh lại sáng chế ra kiếm chiêu của mình. Như vậy cũng đủ để được Cổ Tháp thừa nhận. Bất quá hắn cũng không có vội vã sáng chế ra kiếm chiêu của mình, mà đi cân nhắc tìm hiểu Vô Danh kiếm thuật còn khó hơn một chút. Kiếm Ý của thức thứ bảy trong Vô Danh kiếm thuật rất mạnh, mặc dù Kỷ Ninh thi triển ra kiếm thuật của người khác, thế nhưng cỗ Kiếm Ý này cũng đã nhận được Cổ Tháp thừa nhận.

– Hắn cũng chỉ học kiếm thuật của người khác mà thôi.

Chúa tể vĩ đại khẽ lắc đầu, nói:

– Nếu như đi theo đường của chính hắn, như vậy cũng có thể làm được tới một bước này, khi đó mới xem như là chính thức kinh diễm.

Chương 1092:

– Đúng vậy.

– Đúng.

Cả đám đại năng Kim giáp đều gật đầu, lúc trước vị tồn tại kia có thể đi trên con đường Tâm Kiếm thuật này đến đỉnh phong, lại trở thành Vĩnh Hằng Đế Quân. Cũng không có nghĩa là Kỷ Ninh cũng có thể đi theo con đường này được. Bởi vì một kiếm này của Kỷ Ninh hiện tại cũng mới chỉ là nhập môn mà thôi.

– Mộc Hoa.

Chúa tể vĩ đại nhìn về phía Mộc Hoa cung chủ ở bên cạnh rồi nói.

– Chúa tể.

Mộc Hoa cung chủ cung kính đáp.

– Ngươi đi nhắc nhở tiểu gia hỏa này một chút.

Chúa tể vĩ đại phân phó:

– Tương lai khi hắn đi con đường thuộc về hắn, nhất định phải đem ảo diệu của Tâm lực và kiếm thuật kết hợp lại với nhau. Tốt nhất là có thể dung nhập vào bên trong! Đương nhiên đây cũng chỉ là một đề nghị mà thôi. Cuối cùng hắn cuối đi đường gì, như thế nào. Tất cả đều dựa vào chính bản thân hắn lựa chọn.

– Vâng.

Mộc Hoa cung chủ gật đầu.

Ánh mắt của Chúa tể vĩ đại có chút mơ hồ, nhẹ giọng cảm khái, nói:

– Lúc trước Tâm Kiếm Đế Quân ngang trời xuất thế, sau khi khiêu chiến ba vị chúa tể chúng ta rồi lập tức phiêu bạt lang thang, tới tận hiện tại vẫn không biết tung tích.

Mười hai vị đại năng Kim giáp ở bên cạnh hắn đều vểnh tai nghe hắn nói.

Quả thực Tâm Kiếm Đế Quân chính là một truyền kỳ, đó là một truyền kỳ có thực lực có lẽ có thể so sánh với một trong ba đại chúa tể! Bất quá hắn ta quật khởi quá nhanh, biến mất cũng quá nhanh. Ở hợp đạo Biên giới trước đó, cơ hồ hắn ta không có một chút thanh danh gì. Rất là điệu thấp, nghe nói luôn sinh sống ở bên trong một Hỗn Độn thế giới, có một cuộc sống rất là bình thường.

Sauk hi trở thành tứ bộ Đạo quân, bởi vì có chút ân oán cho nên từng có một trận liên tiếp chém giết với hơn hai mươi vị Đạo quân, dùng thực lực nghiền áp hủy diệt tất cả một tông môn to lớn. Khiến cho toàn bộ cương vực vô tận đều khiếp sợ không thôi. Từ đó hắn mới thành danh, cũng không bao lâu sau hắn đã Hợp Đạo thành công, trở thành Vĩnh Hằng.

Sau khi trở thành Vĩnh Hằng, hắn lại liên tiếp khiêu chiến từng vị Vĩnh Hằng Đế Quân, bách chiến bách thắng! Bất quá hắn chưa từng giết một tên Đế Quân nào cả.

Về sau hắn lại khiêu chiến ba đại chúa tể cổ xưa.

Ba đại chúa tể, từ vô số năm tháng cho tới bây giờ vẫn đang đứng ở trên đỉnh phong, không có ai có thể làm lay động được tới bọn hắn. Người ngoài cũng không biết tình cảnh chính thức khiêu chiến lúc trước. Lúc bọn hắn hỏi Tâm Kiếm Đế Quân, Tâm Kiếm Đế Quân chỉ nói câu:

– Ta đã thua.

Thế nhưng trong ba đại chúa tể, một vị chúa tể khác, cũng chính là vị Chúa tể vĩ đại Cổ Tu Hành giả kia lại nói một câu:

– Thực lực của hắn, đủ để so sánh được với chúng ta.

Chỉ bằng một câu nói kia…

Tâm Kiếm Đế Quân đã trở thành truyền kỳ! Tuy rằng hắn quật khởi cực nhanh. Thế nhưng sau khi khiêu chiến lại thích phiêu bạt lang thang, sau đó cũng biến mất không còn tung tích. Thế nhưng về sau tất cả đám Đại Năng đều cho rằng, Tâm Kiếm Đế Quân có lẽ chính là một vị Đế Quân gần với ba đại chúa tể nhất. Mà Tâm Kiếm thuật của hắn cũng rất là được tôn sùng. Đáng tiếc cho tới bây giờ hắn ta cũng không có đem kiếm thuật của mình hoàn toàn truyền thụ cho một vị đệ tử nào. Trước khi hắn phiêu bạt rời đi, hắn đã để lại một cuốn Tâm Kiếm thuật nguyên vẹn ở bên trong Đạo Minh.

Cuốn Tâm Kiếm thuật này chính là bảo bối của Đạo Minh, phần lớn thứ lưu truyền ở bên ngoài đều không trọn vẹn. Bản nguyên vẹn chính thức cũng chỉ có Đạo Minh có được mà thôi. Cho dù là thế lực lớn như Mang Nhai Quốc có trả một cái giá cực lớn thì cũng không có khả năng đổi được một bộ Tâm Kiếm thuật nguyên vẹn.

– Kiếm thuật của hắn, chỉ riêng ảo diệu của Kiếm Đạo cũng cực cao, thế nhưng kiếm thuật của một ít Đế Quân nghịch thiên có thể chém giết Đạo quân, ảo diệu Kiếm Đạo còn cao hơn so với hắn a.

Chúa tể vĩ đại cảm thán nói:

– Bất quá hắn rất lợi hại, lợi hại ở chỗ khiến cho Tu Hành giả Tâm lực và Tu Hành giả Thần Ma lưu cơ hồ có thể kết hợp hoàn mỹ lại với nhau, từ đó mới khiến cho uy lực có thể bạo tăng như vậy a.

– Vâng.

Mười hai đại năng Kim giáp cũng gật đầu đáp.

Theo lý thuyết, Tâm lực lưu, Luyện Khí lưu, Thần Ma lưu chính là những loại lưu phái hoàn toàn khác biệt với nhau.

Ví dụ như như Bối Tháp Lai Ách vậy. Lúc chiến đấu tối đa hắn cũng chỉ dựa vào một ít Huyễn thuật, hoặc là dựa vào hình chiếu của Tâm Chi Thế Giới để áp chế trói buộc địch nhân mà thôi. Tóm lại cũng chỉ dựa vào một ít thủ đoạn Tâm lực để phụ trợ. Về sau mới lại cận thân để chém giết!

Thế nhưng…

Tâm Kiếm Đế Quân thì lại khác, thần lực của hắn bộc phát thi triển thần thông. Một kiếm xuất ra, uy năng mênh mông, mà Tâm lực thì dùng hư ảo để ảnh hưởng tới hiện thực, tự nhiên Tâm lực có thể kết hợp với một kiếm này. Khiến cho Tâm lực, Thần Ma lưu kết hợp vô cùng hoàn mỹ vào một chỗ… Uy lực lập tức tăng lên một cách kinh người. Về sau mới được đám Đại Năng cho rằng là Đế Quân thực lực gần nhất với ba đại chúa tể.

Kiếm cung.

– Chúc mừng Bắc Minh sư huynh.

– Bắc Minh sư huynh được Kiếm Tháp thừa nhận, hôm nay đã là vị Kiếm Quân thứ bảy của Kiếm cung chúng ta a.

Tâm tình của Kỷ Ninh vô cùng tốt, cho nên cũng đáp lại lời nói của mọi người. Bỗng nhiên hắn nhìn thấy ở biên giới Kiếm Tháp Lâm xuất hiện một đạo thân ảnh mặc Kim giáp.

– Mộc Hoa sư huynh?

Kỷ Ninh lập tức nhận ra người này.

– Bắc Minh, đi theo ta.

Mộc Hoa cung chủ truyền âm nói.

– Chư vị, cung chủ triệu tập. Xin thứ lỗi cho ta không tiếp được mọi người. Kỷ Ninh nói với đám Tu Hành giả ở bên cạnh, những tên Tu Hành giả kia cũng đã nhìn thấy Mộc Hoa cung chủ ở phía xa xa.

Rất nhanh.

Kỷ Ninh và Mộc Hoa cung chủ cùng nhau hành tẩu ở trong rừng núi.

– Bắc Minh, hôm nay ngươi đã được Kiếm Tháp thừa nhận, trở thành Kiếm Quân. Dựa theo quy củ… Ngươi có thể chọn một bảo vật không vượt quá trăm vạn phương Hỗn Độn linh dịch trong Thần Binh cốc.

Mộc Hoa cung chủ nói:

– Đây cũng là đối đãi đặc thù của Kiếm cung chúng ta đối với Kiếm Quân. Cũng chỉ có Kiếm Quân mới có phần chỗ tốt này mà thôi.

Hai mắt Kỷ Ninh sáng ngời, không vượt qua trăm vạn phương? Đây chính là thủ bút khá lớn a.

Cũng đúng, Kiếm Quân là tồn tại tùy thời có thể trở thành Đạo quân, mà một khi bọn họ đột phá đều không phải Đạo quân bình thường. Cho nên mới đáng để tài bồi.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 2 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 4 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^