Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 180 [Chương 1093 đến 1099]
❮ sautiếp ❯Chương 1093:
– Đúng rồi, hôm nay ngươi thành Kiếm Quân, có một việc ta cũng nên nói cho ngươi biết.
Mộc Hoa cung chủ cười nói:
– Tất cả Thế giới cảnh trong Thập Nhị cung được Cổ Tháp thừa nhận, hiện tại đều đang chuẩn bị lấy… Bởi vì có một phần đại kỳ ngộ đang ở trước mặt các ngươi.
– Đại kỳ ngộ?
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc.
– Đúng vậy, trong toàn bộ Thập Nhị cung, cuối cùng sẽ có bốn gã Thế giới cảnh đạt được phần đại kỳ ngộ này.
Mộc Hoa cung chủ nhìn Kỷ Ninh rồi nói:
– Đây mới thực sự là đại kỳ ngộ, ngay cả Thập Nhị cung chúng ta cũng không xuất ra được. Trong toàn bộ cương vực vô tận này, chỉ sợ chỉ có một mình Chúa tể vĩ đại mới có thể xuất ra được phần kỳ ngộ này mà thôi. Nếu không phải bởi vì Hoàng tộc bọn hắn có một tiểu gia hỏa mới xuất hiện, có lẽ Chúa tể vĩ đại sẽ không lấy ra a.
Mộc Hoa cung chủ rất rõ ràng, ở trong lòng Chúa tể vĩ đại, Hoàng tộc mới là thứ quan trọng nhất.
Vì Hoàng tộc, Chúa tể vĩ đại mới cam lòng xuất ra đại kỳ ngộ như vậy! Cho Thập Nhị cung bốn danh ngạch, một là Thập Nhị cung cũng coi như là người dưới trướng của hắn. Hai, quan trọng là để cho tiểu gia hỏa Hoàng tộc kia có bốn người giúp đỡ! Tuy rằng Dị vũ trụ Cổ Vực là tuyệt đại kỳ ngộ, thế nhưng cũng là một nơi rất là nguy hiểm, đáng sợ. Bởi vì kỳ ngộ càng lớn, từ trước tới nay đều có huy hiểmcàng thêm đáng sợ song hành.
– Toàn bộ Thập Nhị cung, tất cả các Thế giới cảnh đạt được Cổ Tháp thừa nhận. Số lượng có lẽ sẽ rất nhiều a.
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc hỏi:
– Sao chỉ bốn người mới có thể cơ hội chứ?
– Chỉ có bốn người.
Mộc Hoa cung chủ cảm thán:
– Ta sợ Kiếm cung chúng ta ngay cả một vị trí cũng không chiếm được.
– Ngươi vừa đạt được Cổ Tháp thừa nhận, mà thời gian gia nhập Kiếm cung ta còn ngắn. Cho dù thất bại cũng không có gì. Bất quá ngươi cũng nên cố gắng lên. Dựa theo lời chúa tể nói. Bốn người mạnh nhất trong các ngươi cũng sẽ tìm được phần kỳ ngộ này.
Mộc Hoa cung chủ nói, thật sự hắn cũng không ôm hy vọng quá lớn đối với Kỷ Ninh. Tuy rằng Kỷ Ninh được Cổ Tháp thừa nhận, thế nhưng mặt sáu vị Kiếm Quân khác cũng đã sớm đạt được Kiếm Tháp thừa nhận từ lâu rồi a.
– Đoán chừng còn có hơn một trăm năm, chúa tể sẽ từ bên trong các ngươi chọn ra bốn người mạnh nhất.
Mộc Hoa cung chủ nói.
– Hơn một trăm năm?
Kỷ Ninh âm thầm gật đầu.
Xem ra, phải chuẩn bị cho thật tốt.
– Ồ, đúng rồi, kiếm thuật mà ngươi thi triển trước khi đạt được Cổ Tháp thừa nhận, ngươi có biết tên tuổi của loại kiếm thuật này hay không?
Mộc Hoa cung chủ hỏi Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh lắc đầu:
– Không biết, ta cũng chỉ cơ duyên xảo hợp mà có được môn kiếm thuật này mà thôi. Bởi vì không biết tên tuổi của nó cho nên ta mới đặt cho nó cái tên Vô Danh kiếm thuật, Mộc Hoa sư huynh, ngươi biết tên của nó hay sao?
Hai mắt của Kỷ Ninh lập tức trở nên nóng bỏng, vừa rồi khi thi triển ra thức thứ bảy Thiên Địa Chi Tâm thì Kỷ Ninh đã phát hiện ra. Tuy rằng thức này so với Luân Hồi thức của Tuyết Giám Đế Quân còn khó hơn một ít. Thế nhưng ảo diệu của Kiếm Đạo lại cùng một cấp độ đồng nhất. Khó là khó ở chỗ chiêu Thiên Địa Chi Tâm này của Vô Danh kiếm thuật lại càng thêm hư vô mờ mịt, càng truy cầu cảm giác tâm linh hơn. Là kiếm chiêu kết hợp hoàn mỹ với Tâm lực.
Ở trên phương diện Tâm lực quả thực Kỷ Ninh rất có thiên phú, tuy rằng Tâm lực không tính là mạnh.Thế nhưng vẫn có thể thi triển ra được một chiêu này.
Nếu như tâm lực của hắn cao hơn, thậm chí còn đạt tới tầng thứ sáu Tâm Chi Thế Giới của bản thân. Như vậy uy lực của một chiêu này sẽ lớn hơn rất nhiều.
– Đây là kiếm thuật do Tâm lực lưu và Kiếm Đạo kết hợp hoàn mỹ với nhau tạo thành.
Sau khi Kỷ Ninh thi triển ra một chiêu này, hắn lập tức hiểu rõ chỗ trân quý của một kiếm này, từ đó trong lòng hắn đã tràn ngập sự khát vọng.
– Quả thực ta có chút biết rõ.
Mộc Hoa cung chủ gật đầu, nói:
– Môn kiếm thuật này là do một vị đại năng Đế Quân có thực lực gần như có thể so sánh được với chúa tể để lại.
Trong lòng Kỷ Ninh lập tức đại hỉ, cuối cùng hắn cũng biết rõ lai lịch của Vô Danh kiếm thuật.
Mộc Hoa cung chủ nói tiếp:
– Vị Đế Quân này tên là Tâm Kiếm Đế Quân, hắn ta quật khởi cực nhanh. Trong một khoảng thời gian ngắn đã trở thành tồn tại chói mắt nhất trong cương vực vô tận. Bất quá sau khi hắn tỏa sáng, phóng ra tia sáng chói mắt nhất thì hắn cũng rất nhanh đã phiêu bạt lang thang rời đi. Thực lực của hắn, có lẽ chính là người gần với ba đại Chúa tể nhất từ trước tới nay.
– Ồ?
Kỷ Ninh gật đầu.
Sauk hi hắn luyện thành thức thứ bảy của Vô Danh kiếm thuật đã phát hiện ra một việc. Nếu như tính kiếm thuật đơn thuần thì vị Tâm Kiếm Đế Quân này tương đương với Tuyết Giám Đế Quân. Tâm Kiếm Đế Quân lợi hại là lợi hại ở chỗ đem Tâm lực và kiếm thuật chính thức tạo thành một thể hoàn mỹ, khiến cho uy lực của kiếm chiêu lập tức tăng lên nhiều. Sợ rằng so với Tuyết Giám Đế Quân tuyệt đối còn mạnh hơn một mảng lớn. Chỉ là so sánh với ba đại chúa tể cũng rất bình thường.
Cũng không phải là Tuyết Giám Đế Quân yếu đuối. Tuyết Giám Đế Quân lúc còn là Thế giới cảnh đã sáng chế ra Luân Hồi thức, mượn việc này để đột phá trở thành Đạo quân. Nếu như là ở Kiếm Tháp Lâm hắn tự nghĩ ra Luân Hồi thức. Như vậy cũng có thể được Kiếm Tháp thừa nhận! Kiếm thuật bực này, một khi đột phá, chỉ dùng thực lực nhất bộ Đạo quân cũng có thể địch nổi nhị bộ Đạo quân tương đối bình thường a.
Đương nhiên Bối Tháp Lai Ách, Đông Tu thì sẽ yêu nghiệt hơn nhiều, bọn hắn vừa mới đột phá. Tu vi nhất bộ Đạo quân đã có thể địch nổi được tam bộ Đạo quân. Thế nhưng con đường trở thành Đế Quân cũng lại càng khó khăn hơn! Nếu như yêu nghiệt quá mức như vậy thì việc trở thành Đế Quân cũng sẽ càng khó. Trong vô số năm tháng cho tới bây giờ cũng chỉ có ba đại chúa tể làm được mà thôi.
– Kiếm thuật của hắn, tên là gì?
Kỷ Ninh lập tức hỏi.
– Trước khi hắn phiêu bạt lang thang đã để lại ở bên trong Đạo Minh một cuốn kiếm thuật nguyên vẹn, tên là Tâm Kiếm thuật.
Mộc Hoa cung chủ nói:
– Cũng chỉ có Đạo Minh mới có bản nguyên vẹn của cuốn kiếm thuật này mà thôi.
– Chỉ Đạo Minh mới có?
Kỷ Ninh có chút thất vọng.
Chương 1094:
– Đúng vậy, bởi vì đây là một môn kiếm thuật duy nhất có thể đem Tu Hành giả Tâm lực và Thần Ma lưu,Luyện Khí lưu kết hợp hoàn mỹ với nhau. Mà lại còn là kiếm thuật có thể trở thành Vĩnh Hằng.
Mộc Hoa cung chủ nói.
Thần Ma lưu, có thể kết hợp hoàn mỹ giữa Tâm lực và kiếm thuật cận thân chém giết.
Luyện Khí lưu, cũng có thể khống chế phi kiếm, như vậy cũng có thể kết hợp hoàn mỹ được vớiTâm lực và kiếm thuật.
– Kiếm thuật có thể so sánh được với chúa tể, mà chỉ có một phần độc nhất như vậy. Đương nhiên Đạo Minh sẽ không truyền ra bên ngoài, mặc cho Mang Nhai quốc ta trả giá lớn như thế nào thì bọn hắn cũng không muốn bán ra. Đây cũng không phải là thứ mà dùng bảo vật là có thể đổi ra a. Bởi vì nó là căn cơ trụ cột của một phương thế lực.
Mộc Hoa cung chủ nói:
– Những bản lưu truyền ở bên ngoài đều là một ít bản không trọn vẹn, tổng cộng ngươi có được mấy thức?
– Chỉ có bảy thức trước mà thôi.
Kỷ Ninh nói.
Mộc Hoa cung chủ có chút thất vọng, nói:
– Bảy thức trước là mấy thức mà Tâm Kiếm Đế Quân sáng chế ra trước khi trở thành Đạo quân, cũng là mấy thức lưu truyền rộng rãi nhất. Ta còn tưởng rằng ngươi có chút kỳ ngộ đặc thù a. Đúng rồi, ngươi đã đi tới Tàng Thư Cổ Lâu xem xét chưa? Trong đám kiếm thuật không trọn vẹn của Tàng Thư Cổ Lâu còn có mười thức đầu của Tâm Kiếm thuật.
– Tàng Thư Cổ Lâu cũng có?
Kỷ Ninh kinh hỉ vô cùng. Dù sao kiếm thuật ở trong Tàng Thư Cổ Lâu cũng có rất nhiều, kiếm thuật không trọn vẹn cũng có chừng mấy ngàn vạn cuốn, mỗi một cái đều cần dùng thần thức thẩm thấu để xem xét. Cho dù mỗi một cuốn chỉ xem qua một lần, tốc độ một ngày xem ngàn cuốn cũng đã coi như rất nhanh rồi. Thế nhưng dù vậy cũng cần trên trăm năm a.
– Đây là bản mà Mang Nhai quốc chúng ta trả một cái giá lớn cho nên mới mua được mười thức đầu, có thể công khai truyền bá ra bên ngoài.
Mộc Hoa cung chủ nói tiếp:
– Dù sao người cũng là một gã Tu Hành giả. Chắc hẳn tương lai cũng sẽ có thể nhấc lên quan hệ cùng với Đạo Minh, đến lúc đó người cũng có thể đi tới Đạo Minh một chuyến. Lại tốn một chút Hỗn Độn linh dịch để ghi nhớ cuốn Tâm Kiếm thuật nguyên vẹn kia a.
Kỷ Ninh gật đầu, bản thân hắn chính là một thành viên của Thiên Thương Cung, quả thực có xác quan hệ rất sâu với Đạo Minh a.
– Chuẩn bị cho tốt đi, còn có hơn một trăm năm nữa. Bên trong Thập Nhị cung chúng ta chỉ có bốn người là có thể nhận được phần kỳ ngộ kia mà thôi.
Mộc Hoa cung chủ cười rồi nhắc nhở một câu.
…
Sau khi Kỷ Ninh và Mộc Hoa cung chủ tách ra lập tức đi về phía Tàng Thư Cổ Lâu. Bên trong Tàng Thư Cổ Lâu có mấy ngàn vạn cuốn kiếm thuật, thần thức của Kỷ Ninh quét qua, rất nhanh đã phát hiện ra bên trên một cuốn ngọc giản có ghi ba chữ Tâm Kiếm thuật. Trước đó đi qua Kỷ Ninh không biết, thế nhưng bây giờ hắn đã biết rõ Tâm Kiếm thuật chính là Vô Danh kiếm thuật.
– Đích thật là nó.
Sauk hi lấy được khỏa ngọc giản này, thần thức của hắn thẩm thấu vào bên trong. Tin tức lập tức dũng mãnh tiến vào trong đầu hắn. Đích thật là mười thức đầu tiên, bên trên cũng có giới thiệu tin tức liên quan về cuốn kiếm thuật này.
Cuốn kiếm thuật này nguyên vẹn tổng cộng có mười lăm thức, bảy thức trước là do Tâm Kiếm Đế Quân trước khi trở thành Đạo quân trước sáng chế ra! Hắn dựa vào thức thứ bảy trở thành Đạo quân, sau đó lại dựa vào thứ mười lăm thức để trở thành Vĩnh Hằng Đế Quân.
– Những thức sau càng thêm huyền diệu khó giải thích a.
Sauk hi Kỷ Ninh nhìn thấy ba thức sau, trong lòng không khỏi thổn thức không thôi. Kỳ thật chỉ cần không phải người ngu thì cũng có thể nhìn ra được. Thức thứ nhất nhập môn của môn kiếm thuật này gọi là Tâm Kiếm thức.
Tâm Kiếm thức, đối với tâm tình có yêu cầu cực kỳ cao, cần phải lĩnh ngộ tâm kiếm thiên địa, đối với kiếm có yêu cầu khống chế tuyệt đối.
Mỗi một chiêu đằng sau, đối với kiếm và tâm yêu cảnh cũng có yêu cầu rất cao.
Thức thứ sáu… Linh Tê Nhất Tuyến Khiên, Linh Tê lĩnh vực này so với Tâm Kiếm Thiên Địa còn càng thêm huyền diệu khó giải thích hơn, hoàn toàn là cảm giác tâm hữu linh tê.
Thức thứ bảy thì còn hơn vậy, chính là Thiên Địa Chi Tâm, trực tiếp dẫn động tâm lực phù hợp hoàn mỹ với kiếm chiêu. Một kiếm đánh ra, giống như tình cảm chân thành, nước mắt không ngừng rơi.
– Kiếm thuật của hắn cũng không được coi là rất cao.
Kỷ Ninh đã nhìn thấy nhiều kiếm thuật ở trong Kiếm Tháp Lâm, cho nên tầm mắt cũng vô cùng cao, hắn nói:
– Nhưng mà ảo diệu khiến cho Tâm lực và kiếm thuật kết hợp với nhau lại đáng để ta đi tìm kiếm.
…
Thập Nhị cung, Hỏa Diễm cung.
– Ngươi nghe nói không? Trong Kiếm cung có một Thế giới cảnh gọi là Bắc Minh. Vừa mới hôm nay đã đạt được Cổ Tháp thừa nhận.
– Ồ? Vừa mới Thế giới cảnh đã được Cổ Tháp thừa nhận? Thực sự là yêu nghiệt a.
– Kiếm cung đã có bảy vị Kiếm Quân rồi a.
Có một chút hắc giáp Đạo quân lúc tuần tra cũng sẽ trò chuyện với nhau. Tin tức giữa các cung trong Thập Nhị cung với nhau truyền ba cực nhanh. Cần phải biết, một gã Thế giới cảnh được Cổ Tháp thừa nhận, trong toàn bộ Thập Nhị cung cũng chỉ có hơn sáu mươi người mà thôi. Mỗi một người đều là người ức năm mới xuất hiện một lần. Người được Cổ Tháp thừa nhận như vậy, tương lai đều được chú định sẵn, tất cả đều không phải là Đạo quân bình thường.
– Thực sự là yêu nghiệt a, chúng ta muốn vào Hỏa Diễm cung cũng không vào được. Thế nhưng những yêu nghiệt kia đều có thể đạt được Cổ Tháp trong Thập Nhị cung thừa nhận a.
Các Thế giới cảnh trong Hỏa Diễm cung cũng đang nghị luận, cả đám đều cảm khái thổn thức không thôi.
– Vị đạo huynh này, cái gì gọi là được Cổ Tháp thừa nhận vậy?
Lập tức có một người thanh niên cao gầy tóc biếc dò hỏi.
– Ta nói cho ngươi biết a, Thế giới cảnh gia nhập Thập Nhị cung cũng không là cái gì. Bởi vì trong bọn họ có một ít người cũng không trở thành Đạo quân được! Khi nào cảnh giới Ngộ đạo đủ cao thì mới có thể tùy thời trở thành Đạo quân. Chỉ là vẫn không coi vào đâu! Chỉ khi nào cảnh giới cao tới trình độ nhất định thì mới có thể khiến cho Cổ Tháp sinh ra cộng minh. Nghe nói Thế giới cảnh như vậy, chỉ cần bản thân nguyện ý đột phá, một khi đột phá trở thành nhất bộ Đạo quân, như vậy là đã có thể so sánh được với nhị bộ Đạo quân rồi.
Chương 1095:
– Cái gì, chỉ cần nguyện ý là tùy thời có thể trở thành Đạo quân hay sao? Lại còn có thể so sánh được với nhị bộ Đạo quân sao?
Không ít Thế giới cảnh đều có chút khiếp sợ, cả đám đều nhao nhao nghị luận.
– Ồ?
– Bắc Minh?
Trong đám Thế giới cảnh ở bên ngoài Hỏa Diễm cung muốn thông qua khảo nghiệm để gia nhập vào Hỏa Diễm cung. Nơi này có hai người có chút quen thuộc cùng với Kỷ Ninh. Một người là Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ, người còn lại là Đan Bảo Thế giới thần. Những năm này hai người cũng đã thử rất nhiều lần, thế nhưng vẫn như trước, không có cách nào thông qua khảo nghiệm tiến vào Hỏa Diễm cung được.
– Chủ nhân đã được Cổ Tháp thừa nhận rồi hay sao?
Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ đại hỉ:
– Thật là lợi hại, chủ nhân thật lợi hại.
Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ cũng bất chấp tất cả, lập tức xoay người tiến về phía Thời không truyền tống trận ở phía xa xa trong Hỏa Diễm cung. Nàng phải về Kiếm cung, chủ nhân nhà nàng đã có chuyện vui lớn như vậy, người làm tùy tùng như nàng sao có thể không tới chúc mừng được chứ?
– Bắc Minh huynh đệ sao?
Đan Bảo Thế giới thần mập mạp cũng có chút sững sờ, nói:
– Kiếm cung, đích thị là Bắc Minh huynh đệ của ta rồi. Bắc Minh huynh đệ đã nói với ta, hắn muốn gia nhập Kiếm cung. Bên trong Kiếm cung tổng cộng có bao nhiêu Thế giới cảnh cơ chứ? Cho nên nhất định không có chuyện đạo hiệu trùng lặp với nhau.Ài, những năm này ta luôn ở đây, thế nhưng vẫn không tiến vào Hỏa Diễm cung được. Như vậy còn không bằng đi theo Bắc Minh huynh đệ lăn lộn a.
Rất nhanh Đan Bảo Thế giới thần đã đưa ra quyết định, hắn cũng quay đầu đi về phía Thời không truyền tống trận. Cho dù không đi theo Kỷ Ninh, thế nhưng dù sao Kỷ Ninh đối với hắn cũng từng có ân, Kỷ Ninh đột phá, hắn cũng phải đi chúc mừng đối phương một phen a.
…
Sưu sưu.
Tô Vưu Cơ, Đan Bảo Thế giới thần đợi mấy canh giờ, sau đó cùng với một ít Tu Hành giả khác, cùng nhau ngồi Thời không truyền tống trận, từ Hỏa Diễm cung đi đến Kiếm cung.
Tô Vưu Cơ bay thẳng đến bên trong Kiếm cung. Bởi vì nàng chính là tôi tớ của Kỷ Ninh, cho nên có thể ra vào Kiếm cung một cách nhẹ nhàng.
Cùng đi với Tô Vưu Cơ vào trong Kiếm cung. Đan Bảo Thế giới thần bị một hắc giáp Đạo quân cản đường, hắn nói:
– Tiền bối, ta muốn gặp Bắc Minh Kiếm Quân, ta chính là bằng hữu tốt của hắn.
– Gặp Bắc Minh Kiếm Quân?
Tô Vưu Cơ đi ở phía trước không khỏi quay đầu lại, hai mắt nhìn về phía Đan Bảo Thế giới thần mập mạp ở phía sau mình.
…
Một lát sau.
Trên một đỉnh núi trong Kiếm cung, trong Tiên Phủ.
Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ, Đan Bảo Thế giới thần đều ngồi ở đó.
– Vưu Cơ, vị này chính là Đan Bảo Thế giới thần mà ta từng nói tới với ngươi.
Kỷ Ninh cười nói:
– Lúc còn ở Tinh Thần đảo, hắn là người thứ nhất giao thủ với ta a.
Đan Bảo Thế giới thần có chút hổ thẹn, lập tức nói:
– Lúc ấy quả thật ta không biết tự lượng sức mình, may mà có Bắc Minh đạo huynh hạ thủ lưu tình, nếu không lúc ấy ta đã mất mạng rồi.
Kỷ Ninh cười cười:
– Đó cũng là duyên phận giữa ta và ngươi a.
– Đúng, đúng là duyên phận a.
Đan Bảo Thế giới thần cười hắc hắc nhìn Kỷ Ninh, lại nói:
– Bắc Minh đạo huynh, ta ở trong Mang Nhai quốc này cũng không có chỗ nào có thể đi. Những năm gần đây đã lần lượt thử qua. Thế nhưng vẫn không thể nào tiến vào Hỏa Diễm cung được. Cho nên ta mới định tìm ngươi kiếm nơi nương tựa. Định sau này đi theo ngươi, không biết ta có may mắn như vậy hay không?
– Đi theo ta?
Kỷ Ninh khẽ giật mình, lập tức cười nói:
– Nếu như ngươi không ngại, đương nhiên ta rất hoan nghênh. Có một một cao thủ luyện đan đi theo người như vậy. Người khác cho dù có muốn cầu cũng không cầu được a.
– Quyết định vậy a.
Đan Bảo Thế giới thần rất là sảng khoái, lập tức lập một lời thề bản mạng. Cũng là lời thề đi theo một người khác tương đối thông dụng trong cương vực vô tận. Trình độ trói buộc của lời thề đi theo sẽ không quá lớn. Hiện tại Kỷ Ninh tùy thời có thể trở thành Đạo quân, mà lại là Đạo quân không tầm thường. Tồn tại như vậy tuyệt đối có tư cách để cho Đan Bảo Thế giới thần hắn đi theo.
– Đan Bảo bái kiến chủ nhân.
Đan Bảo Thế giới thần đứng lên rồi cung kính thi lễ một cái.
– Tốt rồi tốt rồi. Giữa chúng ta cũng không cần những nghi thức xã giao này a.
Kỷ Ninh cười, lần thứ nhất hắn gặp Đan Bảo Thế giới thần thì đã sinh lòng hảo cảm. Thiếu niên mập mạp môi hồng răng trắng này tựa như trẻ con, tất cả mọi thứ đều biểu hiện ở trên mặt, Thế giới cảnh có tâm tính như trẻ sơ sinh như vậy, quả thực rất hiếm thấy.
– Ài, cuối cùng cũng đã có núi dựa rồi. Những năm này ở trong Mang Nhai quốc quả thực quá nghẹn khuất a.
Đan Bảo Thế giới thần thổn thức cảm thán một câu.
– Hỏa Tiên Tử, chúng ta gặp mặt nhưng lại không nhận ra nhau. Hôm nay chúng ta lại cùng đi theo một người chủ nhân a.
Đan Bảo Thế giới thần nhìn về phía Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ ở bên cạnh rồi nói.
– Đúng vậy.
Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ gật gật đầu.
– Ngươi không thể nói nhiều thêm một hai câu hay sao?
Đan Bảo Thế giới thần có chút bất đắc dĩ, Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ liếc mắt nhìn hắn, cười cười, cũng không có nhiều lời.
Kỷ Ninh thì nói:
– Đúng rồi, ta có một việc cần các ngươi đi xử lý.
– Xin chủ nhân cứ phân phó.
Đan Bảo Thế giới thần, Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ nói, mà Tô Vưu Cơ thậm chí còn có chút hưng phấn. Bởi vì Kỷ Ninh rất ít khi phân phó cho nàng làm việc.
– Có một phần đại kỳ ngộ, ta cũng có một tia hi vọng đạt được nó. Cho nên đương nhiên phải cố hết sức để chuẩn bị.
Kỷ Ninh nói:
– Ta chuẩn bị bán đi một bảo bối, Huyết Diễm Vân Quả! Cho nên mới cần hai người các ngươi đi hỗ trợ.
Huyết Diễm Vân Quả, là bảo vật quý trọng nhất hiện tại trên người của hắn a.
– Huyết Diễm Vân Quả?
Tô Vưu Cơ có chút nghi hoặc.
– Huyết Diễm Vân Quả?
Đan Bảo Thế giới thần thì trừng to mắt, mở miệng kinh hô.
– Ngươi biết nó sao?
Tô Vưu Cơ nhìn Đan Bảo Thế giới thần ở bên cạnh rồi nói.
Đan Bảo Thế giới thần cũng không có tự đắc mà liên tục gật đầu, nói:
– Đây là bảo bối chân chính a, là kỳ bảo đặc thù ở trong hoàn cảnh đặc thù mới có thể thai nghén ra được. Nó có uy năng huyền diệu khó lường, đặc biệt là đối với Tu Hành giả đi theo Hỏa Hành nhất đạo lại càng là kỳ bảo mà bọn họ tha thiết ước mơ. Đương nhiên, ngươi thì không được, thân thể của Luyện Khí lưu các ngươi quá yếu ớt, căn bản không chịu được năng lượng trùng kích của Huyết Diễm Vân Quả. Phải là thần thể của Thần Ma lưu thì mới có thể gánh vác được. Về sau lại cưỡng ép chuyển hóa làm thần thể hỏa thuộc tính, đến lúc đó có thể đơn giản khống chế một ít Hỗn Độn Thần Hỏa a. Nếu tính bản lĩnh trốn chạy khỏi chết, chỉ sợ ngay cả Đạo quân cũng không có bao nhiêu người có thể đuổi kịp được ngươi a.
Chương 1096:
– Lợi hại như vậy sao?
Tô Vưu Cơ giật mình, ngay cả Đạo quân cũng không đuổi kịp?
– Thứ này bán cho Thần Binh cốc, có thể bán đi được cái giá một trăm vạn phương.
Kỷ Ninh nói:
– Bất quá ta hy vọng có thể bán đi với một cái giá cao hơn, cho nên các người giúp ta đem tin tức truyền ra ngoài. Chỉ cần đem tin tức truyền cho đám Hắc Giáp đạo quân, nhất định bọn hắn sẽ không ngừng truyền miệng nhau. Rất nhanh tất cả Thập Nhị cung sẽ biết rõ. Khi đó chắc hẳn sẽ có rất nhiều người muốn có được Huyết Diễm Vân Quả.
– Bán giá cao sao? Rất đơn giản, chuyện này cứ giao cho ta.
Đan Bảo Thế giới thần rất tự tin nói.
– Các ngươi cứ truyền ra tin tức, cho dù có Đạo quân tới tìm ta, các ngươi cứ để cho bọn họ ra giá là được.
Kỷ Ninh nói:
– Sau một trăm năm, ta sẽ từ Kiếm Tháp Lâm trở về, chọn ra một vị Đạo quân có giá cao nhất trong đó, bán Huyết Diễm Vân Quả cho hắn.
– Được.
– Ta đã hiểu.
Đan Bảo Thế giới thần, Tô Vưu Cơ đều có chút kích động, tuy rằng chuyện này rất là đơn giản. Thế nhưng bởi vì liên quan đến trăm vạn phương Hỗn Độn linh dịch, chuyện này vẫn khiến cho bọn họ nhiệt huyết sôi trào như trước.
– Được rồi, ta sẽ đi Kiếm Tháp Lâm ngay bây giờ.
Kỷ Ninh đứng dậy.
– Bây giờ ta có thể tự do ra vào Kiếm Cung được chưa?
Đan Bảo Thế giới thần có chút bận tâm, mới vừa rồi Kỷ Ninh phải tự mình đi ra dẫn hắn vào, nếu không hắn sẽ bị trận pháp cấm chế của Kiếm Cung công kích.
– Yên tâm, lúc ngươi trở thành tùy tùng của ta. Kiếm Cung chi linh cũng đã biết.
Kỷ Ninh nói.
Kiếm Cung có quy tắc của mình, mỗi một thành viên chính thức của Kiếm Cung tối đa có thể sắp xếp cho hai gã tôi tớ ra vào Kiếm Cung. Hiện tại Tô Vưu Cơ, Đan Bảo Thế giới thần đều có thể tự do ra vào Kiếm Cung. Thế nhưng Kỷ Ninh cũng không có cách nào khác để cho người tôi tớ thứ ba có thể tự do ra vào được nữa.
Sưu.
Lúc này Kỷ Ninh hóa thành một đạo lưu quang, bay ra cánh cửa Tiên Phủ, bay đi về phía phương hướng Kiếm Tháp Lâm ở phía xa xa.
Nhìn Kỷ Ninh rời đi, Đan Bảo Thế giới thần, Tô Vưu Cơ đều cảm nhận được một chút áp lực. Tuy rằng chuyện này rất đơn giản, thế nhưng dù sao cũng là chuyện liên quan tới trăm vạn phương Hỗn Độn linh dịch a.
– Ta vừa đi theo hắn, cho nên nhất định phải làm tốt việc này.
Đan Bảo Thế giới thần thầm nói.
– Ta không có gì có thể giúp đỡ được chủ nhân a, cho nên nhất định việc này không thể để cho chủ nhân thất vọng được.
Tô Vưu Cơ cũng nghĩ trong lòng như vậy.
…
Kiếm Tháp Lâm.
Kỷ Ninh đi vào trong nhà cỏ, lại khoanh chân ngồi ở trong đó, bắt đầu tu luyện.
– Hy vọng có thể bán với cái giá cao hơn một chút, ta cũng không có bảo bối gì đáng giá khác a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ, tuy rằng trên người hắn còn có vài món Vĩnh Hằng Thần Binh, thế nhưng đều là những món Vĩnh Hằng Thần Binh bình thường. Thứ duy nhất có giá hơn mười vạn phương, quả thực cũng chỉ có một bức Tuyết Giám Đồ Quyển. Đó là bộ cung điện đồ mà lúc Kỷ Ninh rời khỏi Tinh Thần Đảo, trên đường đi về Kiếm Cung đã nhận được. Thứ này Kỷ Ninh cũng không có vội vã mang đi bán. Bởi vì thứ này có thể thấp cũng có thể cao, tùy thời có thể bán ra được. Thế nhưng nếu như cơ hội đến, nhất định sẽ còn có thể bán với một cái giá cao hơn một chút.
Bất quá dù là thế nào thì cái giá mà Kỷ Ninh có thể bán ra cũng sẽ không cao.
Huyết Diễm Vân Quả…
Kỳ thật nếu như bán trong Thập Nhị cung cũng không phải là lựa chọn tốt nhất. Bởi vì trong đám Đại Năng của Thập Nhị cung, bọn họ hầu như đều ở bên ngoài. Như Kiếm Cung vậy, tuy rằng trên danh nghĩa từng có trăm vị Đạo quân (không tính hắc giáp Đạo Quân), thế nhưng hầu hết đều xông xáo ra bên ngoài. Cho nên cũng chỉ có hơn mười vị ở trong Kiếm Cung mà thôi. Mỗi một cung trong Thập Nhị cung đều là như thế, người cạnh tranh tương đối ít, cho nên Kỷ Ninh muốn bán đi với một cái giá rất cao cũng khó.
Nếu như còn ở trong Đạo Minh, một ít Đạo quân của Đạo Minh sẽ hội tụ lại. Như vậy chỉ sợ cái giá sẽ rất cao a.
Thế nhưng khi đó chỉ sợ Kỷ Ninh cũng đã trở thành Đạo quân rồi. Khi đó coi như Huyết Diễm Vân Quả bán với cái giá cao hơn thì trợ giúp đối với hắn cũng không quá lớn!
…
Thời gian trôi qua.
Dưới sự trợ giúp của Đan Bảo Thế giới thần, Tô Vưu Cơ, tin tức Bắc Minh Kiếm Quân của Kiếm Cung muốn bán đi bảo bối Huyết Diễm Vân Quả rất nhanh đã truyền ra khắp toàn bộ Thập Nhị cung.
– Huyết Diễm Vân Quả?
Người kích động nhất đương nhiên là đám Đạo quân của Hỏa Diễm Cung và các Thế giới cảnh. Đáng tiếc trong chín thành chín đám Thế giới cảnh cũng chỉ có thể suy nghĩ trong lòng một chút mà thôi.
Bọn hắn đi theo Hỏa Hành nhất đạo, nếu như có thể có được thần thể hỏa thuộc tính, như vậy quá trình tu luyện có thể sẽ nhanh hơn một chút, cho nên bọn hắn rấ thứng thú với thứ này.
– Huyết Diễm Vân Quả?
Bên trong Đao Cung, Tâm Lực cung, Kiếm Cung, Thời Không Cung, Sinh Diệt Cung… cũng có các Đạo quân, Thế giới cảnh có khát vọng đối với thứ này.
Tựa như Kỷ Ninh là người của Kiếm Cung, thế nhưng thần thể của hắn lại là thần thể Lôi thuộc tính.
Đương nhiên nếu như là đi theo đường Thủy Hành nhất đạo, hoặc là đi theo Kim Hành nhất đạo thì sẽ không thể để cho thần thể trở thành hỏa thuộc tính được. Như vậy sẽ làm nhiều công ít, quá trình tìm hiểu đại đạo sẽ bị ảnh hưởng.
– Tiểu bối Bắc Minh Kiếm Quân kia muốn bán đi trong vòng một trăm năm sao? Chỉ sợ là vì tranh đoạt phần đại kỳ ngộ kia a. Hắc hắc, chư vị đạo hữu, chúng ta cần gì phải tranh giành lẫn nhau như vậy chứ? Nếu như hắn đã muốn bán như vậy, chúng ta hoàn toàn có thể ép giá a.
Lập tức đã có Đạo quân có suy nghĩ này. Đám Đạo quân ở trong Thập Nhị cung cũng có tà có ác, thậm chí còn có người đi theo đường tội nghiệt rất nặng. Tuy rằng bọn hắn khiếp sợ lời thề cho nên không dám động thủ đối với Kỷ Ninh. Thế nhưng chuyện ép giá vẫn có thể làm được.
…
– Hiện tại người báo ra giá cao nhất là một trăm ba mươi vạn phương!
Ở Tiên Phủ trong Kiếm Cung, Đan Bảo Thế giới thần nói.
– Cái gì?
Một lão giả toàn thân tản ra khí tức cuồng bạo hủy diệt nhíu mày nói:
– Ai báo giá cao như vậy chứ?
– Điểm ấy thứ cho ta không thể tiết lộ ra ngoài.
Chương 1097:
Đan Bảo Thế giới thần lạnh nhạt nói:
– Nếu như giá cả của ngươi không cao hơn so với cái giá này, như vậy cũng không cần phải nói nữa.
– Tên tiểu bối nhà ngươi…
Lão giả này tức giận, lập tức quay đầu rời đi.
– Đan Bảo.
Nhìn lão giả rời đi, Tô Vưu Cơ lặng lẽ truyền âm nói:
– Ngươi cố ý lừa gạt hắn, đến lúc đó nếu như không có ai ra giá cao hơn, như vậy chẳng phải sẽ rất phiền phức hay sao?
– Yên tâm đi.
Đan Bảo Thế giới thần rất là tự tin.
…
Hai người Đan Bảo Thế giới thần cũng đã phát hiện ra, đám Đạo quân này cũng không có vội vã ra giá. Dù sao Kỷ Ninh đưa ra kỳ hạn một trăm năm, bọn hắn không muốn vừa mới bắt đầu đã đẩy giá lên quá cao. Thậm chí sau lưng có một ít Đạo quân không hẹn mà gặp, tất cả đều ăn ý phối hợp với nhau ra giá.
…
Nửa năm sau.
Lão giả phát ra khi tức cuồng bạo kia lại tới lần nữa.
– Ta ra giá một trăm ba mươi mốt vạn phương.
Lão giả này ra giá.
– Hiện tại giá cao nhất là một trăm ba mươi ba vạn phương.
Đan Bảo Thế giới thần mở to mắt nói.
– Sao?
Lão giả này có chút kinh ngạc.
…
Giá cả của Đan Bảo Thế giới thần lần lượt biến hóa, một trăm ba mươi ba vạn phương. Một trăm ba mươi lăm vạn phương, một trăm ba mươi sáu vạn phương, một trăm ba mươi bảy vạn phương… Mỗi nửa năm hoặc là một năm sẽ có chút biến hóa, tăng lên rất nhẹ.
Thấy giá cả không ngừng tăng lên, đám Đạo quân vốn có chút ăn ý bắt đầu trở nên lo lắng.
– Ai đang ra giá như vậy chứ?
– Tại sao giá cả lại luôn tăng lên như vậy a?
Lúc giá cả không có tăng lên thì bọn hắn còn có thể bình tĩnh, thế nhưng giá cả một mực tăng lên đã khiến cho bọn hắn có chút nóng nảy.
Đối với chuyện này, Đan Bảo Thế giới thần lại âm thầm đắc ý, nói:
– Các ngươi không điều tra xem ta là ai a? Ta là luyện đan đại sư, ta chẳng những am hiểu luyện đan mà bản lĩnh bán Linh Đan này cũng cực kỳ am hiểu a.
Chuyện bán bảo bối cũng cần một chút kỹ xảo yếu điểm, những cái giá này đều là hư ảo. Thế nhưng dưới sự đầu độc của Đan Bảo Thế giới thần, vẫn dụ dỗ được đám người kia đưa ra những mức giá cao hơn.
…
Đảo mắt, một trăm năm đã qua đi.
– Hiện tại người báo giá cao nhất là một trăm bốn mươi sáu vạn phương! Hiện tại đã là năm cuối cùng rồi.
Đan Bảo Thế giới thần nói:
– Chủ nhân của ta sẽ tùy thời từ Kiếm Tháp Lâm trở về. Tới lúc chủ nhân ta trở lại cũng chính là lúc chấm dứt báo giá. Người báo giá cao nhất sẽ đạt được Huyết Diễm Vân Quả a.
– Cái gì, chủ nhân hắn từ Kiếm Tháp Lâm trở về là hết hạn đấu giá sao?
– Hiện tại chỉ còn một năm cuối cùng, tên Bắc Minh Kiếm Quân kia không phải tùy thời có khả năng trở về hay sao?
Vốn vẫn có một ít Đạo quân cực kỳ kiên nhẫn cũng cực kỳ kiên nhẫn kiềm chế không được, dù sao một khi Kỷ Ninh trở về. Khi đó bọn hắn sẽ bỏ lỡ cơ hội mua sắm kỳ vật lần này. Bọn hắn cũng không cho rằng Đan Bảo Thế giới thần nói dối. Bởi vì đối mặt với nhiều Đạo quân như vậy, phương diện thời hạn cuối cùng sẽ không có ai dám nói dối a.
– Ta ra giá một trăm bốn mươi bảy vạn phương.
– Một trăm bốn mươi tám vạn phương.
– Một trăm năm mươi vạn phương.
Trong năm cuối cùn,g giá cả tăng lên rất nhanh, có một ít Đạo quân thật sự có nhu cầu cấp bách, một khi có bảo bối bực này. Sẽ có chín thành chín Đạo quân không đuổi kịp được bọn hắn. Tốc độ phi hành bình thường, coi như là biên giới hợp đạo Đạo quân cũng sẽ không bay nhanh bằng Hỗn Độn thần lôi, Hỗn Độn Thần Hỏa a! Trừ phi bản thân cũng có thủ đoạn khống chế Hỗn Độn Thần Hỏa cùng loại. Một khi bỏ lỡ cơ hội lần này, lần sau không biết phải đợi tới khi nào. Coi như lần sau xuất hiện, chỉ sợ chờ sau khi bọn hắn nhận được tin tức, chỉ sợ bảo bối cũng đã bị người ta mua tới tay. Dù sao cương vực vô tận này quá khổng lồ, một khi tin tức thật sự truyền tới tai thì mọi chuyện cũng đã muộn rồi.
Đan Bảo Thế giới thần còn cố ý đi tới Kiếm Tháp Lâm một chuyến, truyền âm cho Kỷ Ninh:
– Chủ nhân, người đừng vội trở về, cho ta thời gian nửa năm, nửa năm sau người hãy trở về.
– Được.
Kỷ Ninh lập tức tin tưởng hai người bọn họ.
…
Bởi vì tùy thời có khả năng hết hạn, tăng thêm lại có một ít người thực sự có nhu cầu. Mà loại kỳ vật thần kỳ này một khi bán ra, lần sau muốn xuất hiện không biết phải đợi tới bao lâu. Cho nên tất cả tranh giành rất là kịch liệt.
Cuối cùng Kỷ Ninh cũng từ Kiếm Tháp Lâm trở về Tiên Phủ.
– Sao rồi?
Kỷ Ninh từ trên cao đáp xuống. Ở cửa ra vào Tiên Phủ chính là Tô Vưu Cơ, Đan Bảo Thế giới thần.
– Một trăm tám mươi vạn phương.
Đan Bảo Thế giới thần có chút đắc ý nói.
– Cái gì?
Kỷ Ninh cũng có chút giật mình, nếu như bán cho thế lực lớn cũng chỉ có trăm vạn phương mà thôi. Nếu như có cơ duyên tốt, có một lượng lớn Đạo quân tranh giành, như vậy giá cả có khả năng sẽ tăng lên gấp bội. Thế nhưng số lượng Đạo quân ở bên trong Thập Nhị cung hiện nay cũng không phải là quá nhiều. Cho nên có thể bán ra với cái giá một trăm tám mươi vạn phương đã hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Kỷ Ninh. Vốn hắn cho rằng có thể đạt tới một trăm năm mươi vạn phương thì cũng coi như rất tốt rồi.
Mang Nhai quốc, hoàng cung.
Ở bên trên mười ba vương tọa trong hư không, Chúa tể vĩ đại nhìn sáu mươi bảy cảnh tượng trước mặt, miệng khẽ nói:
– Một ngàn năm đã đến.
Mười hai vị đại năng Kim Giáp vốn đang nhàn nhã nói chuyện với nhau, hoặc là nhắm mắt trầm tư, hoặc là lẳng lặng uống rượu đều tinh thần chấn động.
– Chúa tể, phải làm thế nào mới có thể chọn ra được bốn người mạnh nhất?
Mười hai vị đại năng Kim Giáp đều nhìn về Chúa tể vĩ đại.
Những Thế giới cảnh được Cổ Tháp thừa nhận này, mỗi một người đều rất khó lường, thủ đoạn cũng rất nhiều. Phải làm như thế nào mới có thể chọn ra bốn người một cách công bằng a?
Chúa tể vĩ đại vuốt vuốt chòm râu trắng nõn như tuyết, hắn khẽ chòm râu, mỉm cười nói:
– Để cho bọn hắn xông vào trong Đạo Quân vân giới, trong vòng ba ngày phải chấm dứt! Bốn người đi được khoảng cách xa nhất trong Đạo Quân vân giới sẽ đạt được phần kỳ ngộ này.
– Xông vào trong Đạo Quân vân giới?
Mười hai vị Đại Năng đều hiểu rõ ý tứ của Chúa tể vĩ đại.
Chương 1098:
Kiếm cung, trong Kiếm Tháp Lâm cổ xưa, Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi ở trong nhà cỏ gia tốc thời gian.
– Bắc Minh, nhanh chóng đến chỗ ta.
Một giọng nói trực tiếp vang lên bên tai của Kỷ Ninh.
– Ồ?
Kỷ Ninh mở mắt ra, trong ánh mắt mơ hồ có phong mang lập lòe:
– Một ngàn năm đã đến, xem ra trận chiến cuối cùng cũng đã đến.
Kiếm thuật của Kỷ Ninh so với lúc trước ngộ ra Luân Hồi thức cùng với Thiên Địa Chi Tâm đã mạnh hơn không ít. Kỳ thật kiếm thuật của hắn còn đang không ngừng tăng lên, cũng chưa có đạt tới bình cảnh cực hạn gì. Chỉ là thời gian có hạn! Chúa tể vĩ đại cũng chỉ cho bọn hắn thời gian một ngàn năm tu dưỡng mà thôi.
Sưu.
Thu nhà cỏ gia tốc thời gian, Kỷ Ninh bay khỏi Cổ Tháp lâm, hướng Mộc Hoa cung chủ chỗ chỗ bay đi.
…
Mộc Hoa cung chủ khoanh chân ngồi ở trên một cái bồ đoàn màu vàng, trước mặt hắn cũng có bảy tên Tu Hành giả đang khoanh chân ngồi. Người thì nhìn như một đứa trẻ, người thì như thiếu niên, hoặc là thanh niên thậm chí cũng có lão giả, khí tức Kiếm đạo của mỗi một người hoàn toàn khác nhau. Tuổi thọ, thậm chí ngay cả tâm tình của Tu Hành giả cũng không thể quan sát từ mặt ngoài được. Bởi vì có một ít Tu Hành giả đến tuổi già lại đột nhiên bộc phát, đạp vào con đường tu hành.
– Một ngàn năm đã đến.
Ánh mắt của Mộc Hoa cung chủ đảo qua đám người Kỷ Ninh ở trước mắt, nói:
– Các ngươi là bảy người đạt được Cổ Tháp thừa nhận ở trong Kiếm cung chúng ta. Trong toàn bộ Thập Nhị cung này còn có sáu mươi bảy người cùng cấp độ với các ngươi, tất cả đều đang liều mạng để tranh đoạt phần kỳ ngộ này.
– Sáu mươi bảy người tranh đoạt, chỉ có bốn người đạt được kỳ ngộ.
– Chúa tể vĩ đại đã hạ lệnh, để các ngươi xông vào Đạo Quân vân giới, trong vòng ba ngày nhất định phải chấm dứt. Bốn Đạo quân xâm nhập sâu nhất vào trong Vân Giới, cuối cùng sẽ đạt được kỳ ngộ.
Mộc Hoa cung chủ nói.
Lập tức, khí tức của đám người Kỷ Ninh, Viêm Cuồng Kiếm quân, Không Tú Kiếm quân lập tức thay đổi, bọn hắn đều toàn lực liều mạng. Cố gắng tu hành Kiếm đạo khắc khổ nhất từ trước tới nay.
– Ở bên trong Thập Nhị cung, Thế giới cảnh của Đao cung và Tâm Lực cung là mạnh nhất. Người của Thời không cung cũng đều có nội tình sâu đậm.
Hai mắt Mộc Hoa cung chủ rơi vào trên người bảy vị Kiếm Quân ở trước mắt, nói:
– Ta hi vọng… Kiếm cung chúng ta có thể nhận được một danh ngạch, nếu như ngay cả một danh ngạch cũng không được, như vậy sẽ rất là tiếc nuối a.
– Vâng.
Đám người Kỷ Ninh đều nghiêm nghị không thôi.
Bọn hắn sẽ không bởi vì lời này của Mộc Hoa cung chủ mà xúc động phẫn nộ. Có thể tu hành đến trình độ này, mỗi một người trong bọn hắn đều là người phi phàm, cũng biết tôn trọng đối thủ của bọn hắn. Bởi vì những đối thủ kia, mỗi một người đều có thể được Cổ Tháp thừa nhận. Có một ít là sinh mệnh đặc thù, cũng có một ít là người có đại kỳ ngộ, bất kỳ một ai cũng không thể coi thường được.
– Ta sẽ dùng toàn lực.
Trong lòng Kỷ Ninh thì chiến ý sôi trào, so đấu với đám Thế giới cảnh được Cổ Tháp thừa nhận, tuy rằng không có chính thức giao thủ, thế nhưng vẫn cho chiến ý của Kỷ Ninh sôi trào không thôi.
…
– Lê Tinh cung chủ là Đạo quân mạnh nhất không thể tranh luận trong Thập Nhị cung. Cho dù là trong các thế lực khắp nơi ở cương vực vô tận cũng là Đạo quân bài danh thứ hai. Hắn từng tự mình chỉ điểm các ngươi lâu như vậy, nếu như lần này các ngươi chỉ lấy được một danh ngạch, như vậy ngay cả ta cũng cảm thấy xấu hổ thay cho các ngươi.
Thanh âm của Phong Lãnh Đạo quân lạnh như băng, lại vô cùng cuồng ngạo, đây là tính cách của hắn.
Lúc hắn còn là thiếu niên ở phàm tục đã bị bắt làm tù binh, bị giải tới một môn phái vừa cường đại vừa tà ác. Mỗi một người đều là kẻ tà ác. Đương nhiên chuyện kia đối với Phong Lãnh Đạo quân mà nói, chuyện kia đã rất lâu, rất lâu rồi. Hắn hiện tại tùy tiện ắt xì một hơi là cũng có thể chôn vùi môn phái trước đó. Hiện tại hắn là phó cung chủ của Đao cung… Thanh danh ở trong cương vực vô tận cũng có lực uy hiếp lớn lao.
– Cung chủ yên tâm.
– Đừng nói là hai danh ngạch, lần này chúng ta cần phải cố gắng đoạt được bốn danh ngạch a.
Mấy vị Đao Quân này của Đao cung, trong lòng mỗi một người đều tràn ngập tự tin.
…
Vốn Thập Nhị cung có một đám Thế giới cảnh được Cổ Tháp thừa nhận, mỗi một người đều được đại năng của cung mình thông báo. Sau đó có một người trực tiếp tiến về phía Đạo Quân vân giới, có một ít người thì bình tâm tĩnh khí, chờ đợi tới ngày cuối cùng mới lại xông pha.
Đạo Quân vân giới, nếu như muốn xông cũng sẽ rất nhanh, chỉ cần thời gian nửa ngày cũng đã đủ rồi.
******
Tâm Lực cung.
Bên trong Tâm Lực cung hoàn toàn yên tĩnh, bất kể là Thế giới cảnh, hay là Đạo quân, số lượng của bọn họ đều ít đến mức thương cảm. Trong cung của bọn hắn, người được Cổ Tháp thừa nhận cũng chỉ có một người, đó chính là Phong Nhất Tâm Quân.
– Tâm Lực cung chỉ có một mình ta, thật sự là tịch mịch a.
Một thanh niên đầu trọc áo đỏ, trên mặt có Thần Văn màu đỏ kỳ dị mỉm cười tự nói:
– Muội muội, nhìn ca ca muội vượt qua Đạo Quân vân giới này như thế nào a.
Hắn chậm rãi bước đi, mỗi một bước, ở dưới chân hắn đều Thần Điểu màu đỏ hiện ra. Hư thực giao hòa, hiển nhiên ngay cả lúc đi đường hắn cũng đang tu luyện. Hắn cũng là người có thanh danh hiển hách ở trong Thập Nhị cung này. Không vì nguyên nhân nào khác, cũng cỉ bởi vì hắn xuất thân từ Tâm Lực cung mà thôi! Mặc dù số lượng Đạo Quân trong Tâm Lực cung ít đến thương cảm, thế nhưng mỗi một người đều rất là đáng sợ.
Bối Tháp Lai Ách dùng Quang Minh nhất đạo làm chủ, Tâm lực làm phụ.
Mà Phong Nhất Tâm Quân thì lại là người chân chính đem toàn bộ tâm tư tu hành đặt lên bên trên Tâm lực. Nếu như chỉ luận về thành tựu trong tu hành Tâm lực, hắn viễn siêu Bối Tháp Lai Ách. Mà cảnh giới của Bối Tháp Lai Ách trên Quang Minh nhất đạo cũng chỉ mới đạt tới Thế giới cảnh cực hạn mà thôi.
– Chúa tể vĩ đại đã tự mình chỉ điểm cho ta, lần này người lại đưa ra đại kỳ ngộ như vậy… Khánh Hoàn ta nhất định phải đạt được.
Đây là một người thanh niên mặc hoàng bào kỳ dị màu đen, trên đầu đội cao quan. Hắn chính là một trong những người mạnh nhất trong đám Thế giới cảnh của Thời không cung, tự xưng là Khánh Hoàn hoàng tử. Tuy rằng mặt ngoài đối xử với mọi người rất là tự nhiên, bình thường. Thế nhưng trên thực tế, thực chất ở bên trong lại là một người cực kỳ điên cuồng.
Chương 1099:
– Xông vào Đạo Quân vân giới?
– Hừ.
Khánh Hoàn hoàng tử từ Thời không cung bay thẳng tới Đạo Quân vân giới.
…
Cơ hồ ngay khi nhận được tin tức, hơn một nửa Thế giới cảnh đều chạy về phía Đạo Quân vân giới. Thập Nhị cung, mỗi một Cung đều có một tòa Đạo Quân vân giới, độ khó ở trong đó đều giống như nhau.
Sưuu.
Kiếm cung, Thần Binh cốc, Kỷ Ninh từ trên cao đáp xuống.
– Bắc Minh.
Hai gã thủ vệ Kiếm Ngũ, Kiếm Lục của Thần Binh cốc đều nhìn về phía Kỷ Ninh.
– Kiếm Ngũ, Kiếm Lục.
Kỷ Ninh thì khiêm tốn nói:
– Ta được Cổ Tháp thừa nhận, có lẽ có thể tùy ý chọn lựa một kiện bảo vật không cao hơn trăm vạn phương ở trong Thần Binh cốc a?
– Đúng vậy.
Kiếm Ngũ gật đầu, nói:
– Đối với Thế giới cảnh có thể được Kiếm Tháp thừa nhận, tự nhiên Kiếm cung sẽ có ưu đãi.
– Kiếm Ngũ, ngươi có thể đi cùng ta vào trong hay không?
Kỷ Ninh hỏi.
– Được.
Kiếm Ngũ gật đầu, hắn cũng đã đoán ra được, chỉ sợ Bắc Minh này đã có đại thủ bút rồi, nếu không cũng không đến mức để cho hắn đi vào cùng với đối phương.
Trong kiến trúc của Thần Binh cốc có vô số bảo vật, thế nhưng Kỷ Ninh lại đi thẳng đến một nơi hẻo lánh ở phía sau.
Ở bên trên một cái bàn dài trong đó đang để một cái chai nhìn rất là bình thường. Thế nhưng giá cả của cái chai màu đen này tới một trăm năm mươi muôn phương! Cái chai màu đen này là pháp bảo Thần Thủy Thất Kỳ bình, ở trong chứa bảy loại Đạo Chi thần thủy, làm cho bảy loại Đạo Chi thần thủy này tạo thành đại trận Thần Thủy Thất Kỳ cực lớn, có thể đơn giản chôn vùi và hủy diệt địch nhân.
– Thần Thủy Thất Kỳ bình này ta có thể cầm đi hay không?
Kỷ Ninh hỏi.
Kiếm Ngũ khẽ lắc đầu, nói:
– Ngươi chỉ có thể chọn bảo vật không cao hơn trăm vạn phương, nếu như ngươi muốn chọn nó, như vậy phải bổ sung thêm năm mươi vạn phương.
– Tốt.
Kỷ Ninh gật đầu.
Trong Thần Binh cốc cũng có vài loại bảo vật, bên trong đều ẩn chứa Đạo Chi thần thủy. Tất cả đều là bảo vật dùng Đạo Chi thần thủy để luyện thành. Nếu như lựa chọn Thần Thủy Thất Kỳ bình này, nói một cách tương đối, cũng coi như là có lợi.
– Ngươi còn muốn thứ gì nữa?
Kiếm Ngũ cũng nghe nói trước đó Kỷ Ninh đã bán đi Huyết Diễm Vân Quả với giá là một trăm tám mươi vạn phương.
– Ta còn cần một ít Đạo Chi thần lôi nữa.
Kỷ Ninh cười cười.
…
Kỷ Ninh đi ra khỏi Thần Binh cốc, hóa thành một đạo lưu quang bay trở về Tiên Phủ của mình.
– Chủ nhân.
Tô Vưu Cơ, Đan Bảo Thế giới thần lập tức tới đón tiếp.
– Không nên quấy rầy ta, mặc kệ là ai đến thì cũng không cần phải để ý tới.
Sau khi nhắc nhở xong, Kỷ Ninh trực tiếp tiến vào bên trong tĩnh thất của mình.
Trong tĩnh thất, Kỷ Ninh khoanh chân ngồi xuống, trước mặt đặt cái bình màu đen, một cái đại đỉnh màu xanh, một cái hồ lô màu xám.
Lần này tổng cộng hắn mua được bảy loại Đạo Chi thần thủy, năm loại Đạo Chi thần lôi. Lại bỏ ra hai trăm mười vạn phương Hỗn Độn linh dịch! Nếu như tính luôn một trăm vạn mà Kiếm cung tặng, kỳ thật những Đạo Chi thần thủy, Đạo Chi thần lôi này cũng đã tiêu hao tổng cộng hơn ba trăm vạn phương!
– Mượn những thứ này, nhất định thực lực của ta có thể sẽ tăng lên nhiều.
Kỷ Ninh bình tâm tĩnh khí, trong đầu hiện lên pháp môn về Cửu Nguyên thần lôi, Cửu Nguyên Thần Thủy.
Tâm ý của Kỷ Ninh khẽ động, chỉ thấy bên trong hồ lô màu xám có một tia chớp bay ra khỏi hồ lô, như ẩn như hiện. Nhìn như không có chút bắt mắt nào. Thế nhưng kì thực uy năng lại cực kỳ kinh khủng. Dưới sự khống chế của Kỷ Ninh, nó trực tiếp bao phủ lấy thần thể của Kỷ Ninh, đồng thời tia chớp này cũng tự động thẩm thấu vào trong thần thể. Chuyệ này đối với thần thể yếu đuối mà nói, hoàn toàn là hành vi tự sát. Phải biết rằng, đây chính là một đạoĐạo Chi thần lôi, nếu như thần thể yếu đuối. Sợ rằng bản thân sẽ lập tức hóa thành tro bụi.
Năm đó khi Kỷ Ninh còn là thiên thần, thần thể không chịu đựng nổi Cửu Giác Điện Xà. Vì muốn khống chế Cửu Giác Điện Xà, đầu tiên hắn phải dùng điện xà cấp độ Tổ lôi, hết lần này tới lần khác để nó đụng chạm thần thể, chuyển hóa thần thể. Sau đó đem thần thể chuyển hóa thành thuộc tính lôi điện. Chỉ là lúc đó Kỷ Ninh cũng phải chết rất nhiều phân thân, cuối cùng mới chuyển hóa thành công. Về sau mới có thể cùng tồn tại với Cửu Giác Điện Xà, đưa Cửu Giác Điện Xà vào lúc đó trong Điện Xà chi noãn ở trong cơ thể. Đưa vào bên trong sào huyệt thần văn trong người.
Hiện tại thì sao?
Hiện tại Kim Tượng Thần Thông của Kỷ Ninh đã hoàn toàn đại thành, thần thể có thể sánh ngang với pháp bảo Đạo chi cực phẩm! Đạo Đạo Chi thần lôi này căn bản không thể gây ra thương tổn được cho thần thể của Kỷ Ninh.
Ầm ầm…
Điện quang như ẩn như hiện, sau khi tiến vào trong cơ thể của Kỷ Ninh, giống như đã nhận được lực hấp dẫn to lớn, sưu một cái đã nhanh chóng chui về phía thế giới Kim đan hỗn độn. Một trong chín nơi Lôi Điện chi nguyên, có một chỗ Lôi Điện chi nguyên cũng như ẩn như hiện. Giữa hai thứ giống như là có cùng nguồn gốc, đạo Đạo Chi thần lôi này chủ động dũng mãnh tiến vào, nhanh chóng chui vào bên trong Lôi Điện chi nguyên này. Cũng thu lại tất cả lực lượng của Hỗn Độn Thần Lôi trước đó.
– Một đạo Đạo Chi thần lôi đã đại thành.
Kỷ Ninh khẽ gật đầu nói.
Sở sĩ lúc trước Vạn Thần Đạo quân đem Cửu Nguyên thần lôi chia làm thượng thiên và hạ thiên đó là bởi vì lúc đó hắn cũng đã là Đạo quân, hắn làm ra một thượng thiên chủ yếu chính là vì kiến tạo raLôi Điện chi nguyên. Lôi Điện chi nguyên, tựa như lúc trước Kỷ Ninh luyện hóa Cửu Giác Điện Xà thu vào trong Điện Xà chi noãn vậy. Không gian thần văn đó là nơi mà bình thường lôi điện chờ đợi, là nhà của bọn chúng!
‘Lôi Điện chi nguyên chính là thứ do Vạn Thần Đạo quân sáng tạo ra, so với Điện Xà chi noãn còn cao minh hơn không chỉ vạn lần. Đối với Đạo Chi thần lôi có lực hấp dẫn cực lớn, khiến cho chúng nó thích ở lại nơi này.
– Lại tới.
Kỷ Ninh tâm ý khẽ động.
Ở trong bốn cái tai của đại đỉnh màu xanh trước mắt lập tức có bốn đạo Đạo Chi thần lôi chạy ra. Dưới sự khống chế của Kỷ Ninh, tất cả đều thẩm thấu vào trong thần thể của Kỷ Ninh. Bốn đạo Đạo Chi thần lôi này cũng bị Lôi Điện chi nguyên lực ở chung quanh hấp dẫn, nhanh chóng bị hấp dẫn vào, chiếm giữ ở bên trong mỗi một chỗ Lôi Điện chi nguyên.
– Còn có Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô nữa.