Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 161[Chương 977 đến 983]
❮ sautiếp ❯Chương 977:
Như vậy khi tìm hiểu cũng sẽ nhanh hơn.
Dù sao thần kiếm Tử Quang Quỳnh chính là binh khí mạnh nhất của Kỷ Ninh hiện tại!
Như Vô Danh kiếm thuật thức thứ tư Nhai Chi Giác, cùng với Bổn nguyên kiếm ý thức thứ hai Vạn Thần thức. Ở trên phương diện cảnh giới là tương đương với nhau. Thế nhưng nếu như dùng binh khí khác để thi triển hai chiêu · này, uy lực sẽ không kém bao nhiêu. Thế nhưng bởi vì Vạn Thần thức là chuyên môn sáng chế ra trong lúc tìm hiểu Bổn nguyên kiếm ý. Dưới sự dẫn đạo của thần kiếm bổn nguyên cho nên phương diện uy năng rõ ràng sẽ lớn hơn nhiều, dùng thần kiếm Tử Quang Quỳnh thi triển hai chiêu này, uy lực hơn kém rất lớn, thi triển Vạn Thần thức, có thể dẫn đạo ra uy năng gấp mấy lần của thần kiếm, uy lực cũng lớn tới mức kinh người.
– Con đường tu hành, cũng cần có đủ thực lực bảo hộ, nếu không ở trên con đường này, sợ rằng bản thân đã sớm chết rồi.
– Kiếm thuật mà hiện tại ta cân nhắc là Vô Danh kiếm thuật, Bổn nguyên kiếm ý. Thế nhưng vẫn thiên hướng một ít về Bổn nguyên kiếm ý, như vậy chiến lực của ta sẽ có thể tăng lên thêm nữa.
Đối với thực lực hiện tại của mình, mặc dù Kỷ Ninh cũng có dự đoán nhất định, thế nhưng cũng không có nhận thức được quá rõ ràng.
Tất cả đều cần dựa vào chiến đấu để xác nhận một cách về chuẩn xác thực lực của hắn hôm nay a.
– Cự Thạch lâm…
Kỷ Ninh nhìn về phía trước, ở chỗ sâu trong sương mù phía trước mơ hồ xuất hiện những khối cự thạch cắm sâu vào mặt đất.
– Ngươi và Huyền Dương, Dã Cẩu chuẩn bị cho tốt, tùy thời chờ hiệu lệnh của ta.
Kỷ Ninh nói.
– Vâng… chủ nhân, chủ nhân cẩn thận một chút.
Trên mặt Tô Vưu Cơ có vẻ lo lắng.
Kỷ Ninh cười cười, lập tức phất tay thu Tô Vưu Cơ vào bên trong Động Thiên thế giới. Sau đó hắn lập tức quay người, một mình mang theo nụ cười trên mặt đi tới Cự Thạch lâm. Bên trong Cự Thạch lâm có vô số khối cự thạch mọc lên san sát như rừng, trong vòng nghìn dặm. Có hàng vạn khối cự thạch đứng đó, bên trên những khối đá lớn thậm chí còn có Trùng thú đang nằm, nghỉ ngơi.
Kỷ Ninh thì chậm rãi đi, giống như đang tản bộ ở trong hậu hoa viên nhà mình vậy.
Trên một khối đá lớn cách Kỷ Ninh mấy trăm dặm có một đầu Trùng thú giống như chim. Đầu trùng thú này có móng vuốt sắc bén màu đỏ hồng, vốn nó đnag nhắm mắt lại chợp mắt, trong lỗ mũi phun ra khí lưu màu đỏ. Khí lưu vờn quanh phạm vi trăm trượng chung quanh nó. Mà khi Kỷ Ninh đi tới, rốt cục nó cũng cảm ứng mà mở mắt ra, đó là một đôi mắt lạnh như băng mang theo sát ý. Hai mắt từ phía xa xa chằm chằm vào trên người tu hành giả nhân loại đang đi tới.
– Người từ ngoài đến…
Đầu Trùng thú như chim này phát ra thanh âm trầm thấp.
– Chết.
Cánh chim màu đen của nó mạnh mẽ mở ra, rồi đột nhiên đập một cái, lập tức hóa thành một đạo điện quang chói mắt vọt tới, tốc độ cực nhanh, vượt xa cực hạn của Thiên Đạo. Đầu Trùng thú giống như chim này rất là lợi hại, so với đầu Ngạc Long Trùng thú mang theo kiếm khí đồ quyển mà Kỷ Ninh đuổi giết còn mạnh hơn nhiều. Nó có được thực lực có thể so sánh được với Thế Giới Cảnh đỉnh tiêm, cho nên khi đối mặt với những tu hành giả từ bên ngoài tới này, nó có tự tin tuyệt đối.
Cho dù là người mạnh hơn nó, tối đa cũng chi có thể áp chế nó mà thôi. Nếu như chiến đấu, những Trùng thú khác sẽ tới, như vậy tên tu hành giả từ bên ngoài đến này hoặc là chạy trốn, hoặc là sẽ phải chết.
Grao…
Tiếng rít khó nghe chói tai từ trong miệng đầu Trùng thú này truyền ra, móng vuốt sắc bén màu đỏ đã chộp thẳng tới chỗ Kỷ Ninh, cánh chim màu đen thì càng đánh xuống đỉnh đầu của Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh vẫn đang nhàn nhã tản bộ như trước, rất là bình tĩnh.
Cũng khó trách hắn lại bình tĩnh, dù sao lúc còn là Tổ Thần hắn đã có được thực lực không phải e ngại đầu Trùng thú này, huống chi lại là hiện tại.
Sưu sưu sưu sưu…
Không gian sinh ra chấn động, móng vuốt sắc bén cực lớn kia làm cho hư không rung động lắc lư, lực lượng mạnh mẽ thậm chí có thể so sánh được với cự nhân Nham Thạch.
Rốt cuộc Kỷ Ninh cũng ra tay.
Phốc!
Cánh tay của Kỷ Ninh tăng vọt tầm hơn mười trượng, ngón tay cũng giống như lưỡi dao sắc bén, trực tiếp xuyên qua đầu của đầu Trùng thú này. Theo Kỷ Ninh thu hồi cánh tay phải, một cái lỗ thủng lớn xuất hiện trên đầu đầu Trùng thú này. Giờ phút này trong đầu Trùng thú, não đã hoàn toàn nát bấy, sinh cơ cũng tiêu tán, chết tại chỗ. Dù sao đầu Trùng thú này cũng là dựa vào đào tạo mà thành, tuy rằng có được thân thể vô cùng cường đại, thế nhưng cũng có một ít nhược điểm trí mạng a.
Đầu Trùng thú kia mang theo vẻ kinh hãi trong mắt, từ trên cao rơi xuống mặt đất, làm cho mặt đất nổi lên không ít tro bụi.
Kỷ Ninh nhìn thoáng qua.
– Nhai Chi Giác, không hổ là kiếm chiêu mà đại năng sáng chế ra, thật sự là lợi hại.
Trong lòng Kỷ Ninh không khỏi tán thưởng một câu, vừa rồi hắn đã dùng ngón tay thi triển kiếm chiêu, hai tay của hắn bởi vì Trích Tinh Thủ đã đạt tới tầng thứ bảy, cho nên cũng đã có thể so sánh được với Đạo Chi Thần Binh. Đối phó với những Trùng thú này, còn không có tư cách để cho hắn rút kiếm ra khỏi vỏ.
Nhai Chi Giác, chú trọng một chữ nhanh!
Một kiếm ra, kiếm đã đến trình độ thiên nhai chi giác! Từ đó có thể thấy được nó nhanh cỡ nào, vừa rồi Kỷ Ninh chỉ duỗi tay phải ra thì đầu Trùng thú kia cũng không kịp trốn, lực lượng của Thanh Hoa sương mù gia trì. Khiến cho Kỷ Ninh có tốc độ và lực lượng vô cùng đáng sợ. Lúc này lại thi triển kiếm chiêu như vậy lại càng nhanh hơn. Coi như là Trùng thú rất cao minh thì cũng sẽ không kịp né tránh.
Rống ~~~
Ngao ~~
– Giết chết người từ ngoài đến!
– Giết chết kẻ xâm nhập!
Theo khí tức giao thủ bành trướng. Toàn bộ cự thạch ở bên trong phạm vi hơn vạn dặm đều chấn động. Tất cả Trùng thú đều điên cuồng từ các nơi giết tới đây. Đây là nguyên nhân mới khiến cho Cự Thạch lâm đáng sợ như vậy, bởi vì nếu như chỉ có một đầu Trùng thú, lợi hại thì một ít Thế Giới Cảnh cũng có thể ứng phó được. Thế nhưng khi Trùng thú từ bốn phương tám hướng vây công đến, Thế Giới thần đỉnh phong cũng phải chật vật chạy trốn a.
– Có ý tứ, ta sẽ dùng các ngươi để kiểm nghiệm, nhìn xem hôm nay rốt cuộc ta đã mạnh tới mức nào rồi.
Kỷ Ninh vẫn rảo bước tiến lên như cũ, chậm rãi tiến về phía Ngạc Long ở phía trước.
Chương 978:
Chỉ thấy trong tầm mắt chung quanh bắt đầu xuất hiện Trùng thú. Có một ít Trùng thú có lân giáp, cánh cực lớn, có một ít thì là bò sát giống như con rết vậy. Có một ít thì toàn thân có màu xanh lá cây tựa như thực vật, có một ít thì cực giống như nhân loại đang chạy. Khí tức của mỗi một loại đều rất cường đại, bất quá cũng không có vội vã giết đến tận nơi. Mà bọn chúng không ngừng tụ tập ở chung quanh Kỷ Ninh, mười đầu, hai mươi, ba mươi ······
Mỗi đầu đều vây quanh Kỷ Ninh, vây nhưng lại không đánh.
– Thật sự là giảo hoạt, cho dù là vật vụng về như Trùng thú, thế nhưng sau khi trở thành Thế Giới Cảnh, tất cả cũng rất là giảo hoạt a.
Kỷ Ninh mỉm cười nhìn hơn ba mươi đầu Trùng thú đang tụ tập ở chung quanh, cả đám Trùng thú cường đại nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, thế nhưng Kỷ Ninh vẫn bình tĩnh như nước, không chút gợn sóng.
– Giết.
– Giết hắn.
Rốt cục cũng đã động, khi số lượng Trùng thú hội tụ đạt tới ba mươi chín đầu, trong đó có một đầu Trùng thú hình thể nguy nga, toàn thân có gai nhọn dài khắp người, hình người. MIệng phát ra tiếng gào thét, ba mươi chín đầu Trùng thú lập tức từ bốn phương tám hướng vây công về phía Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh vẫn đứng ở đó không nhúc nhích, tùy ý để cho ba mươi chín đầu Trùng thú này vây công.
Sưu.
Bỗng nhiên Kỷ Ninh khẽ vươn tay, bàn tay giống như là một cái quạt cực lớn, có được lực lượng có thể đơn giản nát một khỏa Hỗn Độn tinh thần. Một chiêu đánh ra, bầu trời chung quanh giống như tối sầm lại, cảnh giới kiếm thuật hiện tại của Kỷ Ninh. Mỗi một chiêu một thức đều ẩn chứa sự huyền diệu không thể tưởng tượng nổi, một tát này trực tiếp đánh vào trên đầu một đầu Trùng thú bốn chân một sừng xông lên đầu tiên. Khiến cho đầu của đầu Trùng thú bốn chân một sừng lõm vào, bị đập lõm vào trong cổ, chết tại chỗ.
Vô số Trùng thú từ bốn phương tám hướng vây công tới, có Trùng thú mở miệng phun ra lưu quang, còn có Trùng thú toàn thân tràn ngập màu xanh lá cây bỗng nhiên có vài trăm cái cành cuồn cuộn kéo ra. Cũng có đầu cận thân chém giết…
Phải biết rằng ở bên trên Sinh tử ma bàn, đối mặt một ít Kim Giáp chiến sĩ đạt tới cánh cửa Thế Giới Cảnh điên cuồng vây công, nhất định phải có thực lực Thế Giới Cảnh viên mãn mới có thể tự bảo vệ được bản thân mình.
Mà những Trùng thú đang vây công này, chỉnh thể so với Kim Giáp chiến sĩ còn mạnh hơn rất nhiều, mà thậm chí lại còn có một số rất ít có thể so sánh được với Thế Giới Cảnh viên mãn. Chỉ cần có một chiêu không ngăn cản được, bị đánh xuống mặt đất, lại bị một ít cành, dây leo, đuôi các loại quấn chặt. Khi đó kết quả cũng chỉ có con đường chết mà thôi.
Sưu.
Một đạo tàn ảnh lập loè, ngón tay Kỷ Ninh xuyên qua đầu của một đầu Trùng thú cùng loại như là rết. Tốc độ quá nhanh, nhanh đến mức giống như ngón tay của Kỷ Ninh khẽ động là đã có thể xuyên qua được đối phương vậy.
Phanh!
Bàn tay của Kỷ Ninh đột nhiên bành trướng, giống như là một mặt của Cự Phủ, trực tiếp phẫn nộ bổ xuống! Lực lượng cuồng mãnh khiến cho một đầu Trùng thú vẫn còn vỗ cánh bay lên bị đánh bay xuống dưới mặt đất, thân thể đã sớm bị đánh nát hơn phân nửa.
Sưu.
Bàn tay Kỷ Ninh óng ánh, giống như một đạo quang mang chợt lóe lên rồi biến mất, trực tiếp cắt đứt đầu của đầu Trùng thú toàn thân có gai nhọn hoắt ở trước mặt.
…
Tàn sát.
Vốn ban đầu Kỷ Ninh chỉ dùng hai tay để giết, về sau lại giết tới cao hứng, hiện ra ba đầu sáu tay, điên cuồng tàn sát tất cả những đầu Trùng thú dám can đảm tới gần hắn.
– Ta đã ngủ say hơn một Hỗn Độn kỷ nguyên rồi, đang ngủ thoải mái, thời gian dài như vậy rồi mà vẫn không có giết chết người xâm nhập được hay sao?
Một đầu Trùng thú giống như con rùa đen bay qua giữa không trung, chậm rãi bay tới. Vừa tới nơi nó đột nhiên dừng lại, đôi mắt nhỏ của nó trợn tròn, nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra ở phía xa. Giờ phút này đám Trùng thú tụ tập ở chung quanh đã vượt qua tám mươi đầu.
Chung quanh là một mảnh các loại thi thể không trọn vẹn, nếu như là bình thường, đám Trùng thú rất ưa thích ăn tươi thi thể của những Trùng thú khác. Thế nhưng bây giờ lại không có một đầu Trùng thú nào dám có suy nghĩ như vậy.
Bởi vì, chúng đã bị giết tới sợ rồi.
Số lượng Trùng thú chết đã vượt qua số lượng năm mươi đầu. Thiếu niên đeo kiếm mặc áo bào trắng kia vẫn đang tàn sát như cũ, hoàn toàn chiếm thế thượng phong.
– Trốn a.
Nương theo một đầu Trùng thú chạy trốn, những đầu Trùng thú muốn một hơi, dựa vào số lượng nhiều để giết chết Kỷ Ninh cũng không còn dũng khí tiếp tục nữa. Cả đám bắt đầu chạy thục mạng ra tứ tán.
– Đáng sợ như vậy sao? Giết chết hơn phân nửa?
Đầu Trùng thú giống như con rùa đen kia sợ tới mức cũng quay đầu bỏ chạy.
– Ha ha ha…
Bỗng nhiên Kỷ Ninh hóa thành ảo ảnh, tốc độ thoáng cái trở nên nhanh đến mức đáng sợ, sáu cánh tay cũng nhanh chóng tấn công ra bốn phương tám hướng. Cơ hồ trong nháy mắt đã giết chết hơn mười đầu Trùng thú. Cuối cùng, trong đám Trùng thú vây công Kỷ Ninh chỉ có tám đầu Trùng thú là may mắn chạy thoát giữ được mạng.
Kỷ Ninh nở nụ cười.
Thống khoái, quá thống khoái.
Loại nghiền áp giống như tàn sát này, khiến cho Kỷ Ninh càng thêm hiểu rõ thực lực của mình hiện tại. Ban đầu ở bên trên Sinh tử ma bàn hắn đã có thể đơn giản giết chết những Kim Giáp chiến sĩ kia. Mà bây giờ hắn cũng có thể đơn giản tàn sát những Trùng thú này, kể cả Trùng thú Thế Giới Cảnh viên mãn cũng vậy. Ở trước mặt hắn cũng non nớt vô cùng, tiện tay là hắn có thể đánh chết được.
Loại thực lực này đã vượt xa cái gọi là Thế Giới thần đỉnh phong, cho dù Hắc Liên Thần Đế phục sinh lại, Kỷ Ninh không cần thần kiếm Tử Quang Quỳnh thì cũng có thể đơn giản đánh chết được hắn.
– Mọi người đều nói lực lượng của Trùng thú mạnh, thế nhưng lực lượng của ta so với hắn còn lớn hơn rất nhiều. Cho dù là dựa vào man lực, thế nhưng luận thực lực cũng có thể so sánh với cánh cửa Sinh Tử Đạo Quân rồi. Kiếm thuật của ta cũng có thể làm cho ta có thể phát huy ra lực lượng một cách hoàn mỹ.
Sở dĩ Kỷ Ninh có thể tàn sát như vậy là dựa vào lực lượng của Thanh Hoa sương mù gia trì, cho nên mới có được thần thể đáng sợ như vậy.
Chương 979:
– A La Dịch, ở bên trên Sinh tử ma bàn đã có một ít đột phá, siêu việt Thế Giới thần đỉnh phong a. Có lẽ hắn ta có thể miễn cưỡng đạt tới cánh cửa Sinh Tử Đạo Quân. Bất quá hắn ta cũng chỉ có một kích toàn lực thì mới có thể làm được tới vậy. Mà uy lực một chiêu tùy ý từ ba đầu sáu tay cũng cực kỳ mạnh. Nếu như ta vận dụng Vĩnh hằng thần binh Tử Quang Quỳnh… Thậm chí uy của một kiếm còn có thể uy hiếp được Sinh Tử Đạo Quân a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Thế nhưng cũng chỉ là có thể uy hiếp được Sinh Tử Đạo Quân vừa mới đột phá mà thôi.
Sinh Tử Đạo Quân chính thức, nếu như là người Thần Ma lưu, thần thể sẽ không chênh lệch bao nhiêu so với Kỷ Ninh. Cũng sẽ có Vĩnh hằng thần binh, cảnh giới cao hơn Kỷ Ninh! Hơn nữa các loại bí thuật thần thông khác… Nếu muốn địch lại Sinh Tử Đạo Quân, vẫn còn hơi kém một chút a.
Chỉ là một kiếm của Kỷ Ninh cũng đã khiến cho Sinh Tử Đạo Quân cũng phải chăm chú đối đãi rồi.
– Trốn.
– Trốn.
Đám Trùng thú ở Cự Thạch lâm đều chạy thục mạng ra tứ phía.
Kỷ Ninh thì men theo cảm ứng, nhanh chóng đi về phía Ngạc Long Trùng thú mà đi tới, trên đường hắn còn nhìn thấy một ít pháp bảo binh khí. Đều là chiến lợi phẩm từ một ít tu hành giả bị Trùng thú giết chết để lại! Kỷ Ninh cũng tiện tay nhặt lấy.
– Ngạc Long Trùng thú kia đang lẩn trốn?
Tốc độ của Kỷ Ninh đột nhiên tăng vọt.
Oanh …
Tốc độ lập tức đạt tới một cực hạn đáng sợ, nhanh chóng phi hành ở phía trên Cự Thạch lâm. Cơ hồ trong nháy mắt hắn đã đuổi theo được Ngạc Long Trùng thú đang chạy thục mạng, đầu Ngạc Long Trùng thú kia đang nhanh chóng chạy trốn hắn:
– Không biết vì sao người từ bên ngoài đến lại mạnh như vậy, tất cả đều đang lẩn trốn, ta cũng trốn, đúng vậy.
Ngạc Long Trùng thú căn bản không có tham chiến, những Trùng thú khác trốn, đương nhiên nó cũng phải bỏ chạy a.
Sưu.
Kỷ Ninh bắn thẳng về phía Ngạc Long Trùng thú.
Ngạc Long Trùng thú sợ tới mức lập tức dừng lại, nó hoảng sợ nhìn thiếu niên mặc áo bào trắng ở trước mắt. Nó nhận ra thiếu niên này, lúc trước chính là thiếu niên này đuổi nó, làm cho nó trời cao không có đường chạy, địa ngục không có cửa vào. Chẳng qua khi đó khí tức của thiếu niên này vẫn còn tương đối yếu ớt, là cấp độ Tổ Thần Tổ Tiên. Thế nhưng hiện tại khí tức lại mạnh mẽ hơn nhiều.
– Hắn đuổi tới Cự Thạch lâm, chẳng lẽ chính là hắn ta công phá Cự Thạch lâm?
Ngạc Long Trùng thú sợ tới mức run rẩy, đám Trùng thú đã có trí tuệ. Cho nên đương nhiên cũng sẽ biết sợ, nó ở trong Cự Thạch lâm cũng chỉ là tồn tại trong tiêu chuẩn, nào dám chém giết cùng với Kỷ Ninh cơ chứ?
– Tha mạng, tha mạng.
Ngay khi Ngạc Long Trùng thú bị Kỷ Ninh ngăn lại, nó lập tức hô lớn.
Kỷ Ninh khẽ giật mình, cũng không có vội vã động thủ mà nói:
– Còn biết cầu xin tha thứ, có ý tứ.
Đây là lần đầu tiên Kỷ Ninh gặp phải một đầuTrùng thú biết cầu xin tha thứ a.
– Giao ra bảo vật của ngươi.
Kỷ Ninh nói:
– Nếu như đưa thiếu thì đừng trách ta chưa cho ngươi cơ hội a.
– Vâng, vâng.
Toàn thân đầu Ngạc Long Trùng thú này hóa thành sương mù màu xám, từ trong sương mù màu xám bay ra từng kiện từng kiện bảo vật, Đạo Chi Thần Binh, một ít móng vuốt kỳ lạ, lân phiến, một cuốn đồ quyển, Hỗn Độn pháp bảo… Tất cả đều được xếp thành một cái đống nhỏ.
– Toàn bộ đều ở đây a, ta tuyệt không giữ lại một cái nào.
Ngạc Long Trùng thú ngưng thực lại, sau đó tiếp tục xin tha thứ.
Hai mắt của Kỷ Ninh sáng ngời, những móng vuốt lân phiến của Trùng thú là chiến lợi phẩm do Ngạc Long Trùng thú chiến thắng một ít Trùng thú khác mà có được. Đương nhiên Kỷ Ninh sẽ không để ý, thế nhưng cuốn đồ quyển kia ẩn chứa kiếm khí, rất dễ làm cho người ta chú ý. Mà Tuyết Giám đồ quyển của hắn đã có cảm ứng, nói cho hắn biết chính là một cuốn khác trong Tuyết Giám đồ quyển.
– Thu.
Kỷ Ninh vung tay lên thu nó lại. Tay nắm đồ cuốn, mở ra để xem xét, đây là một bức họa vẽ một tòa cung điện.
– Vẽ rất thật a.
Kỷ Ninh âm thầm nói, thế nhưng trên mặt lại nở nụ cười, thu vào bên trong cơ thể.
– Một bộ bốn bức đồ quyển, bức thứ nhất và bức thứ ba đã tới tay ta rồi.
Kỷ Ninh quay người rồi bay trở về phía Cự Thạch lâm, đầu Ngạc Long Trùng thú kia cẩn thận từng li từng tí nhìn Kỷ Ninh rời đi. Lúc này bốn cái chân ngắn của hắn mới điên cuồng chạy trốn, nhanh chóng hóa thành sương mù rồi chuồn mất.
…
Đại đa số các Trùng thú ở trong Cự Thạch lâm đều bị Kỷ Ninh giết chết, chiến lợi phẩm mà bọn hắn để lại vẫn còn có rất nhiều có giá trị, đương nhiên Kỷ Ninh phải quét ngang không còn một mảnh a.
Sáu ngày sau, Kỷ Ninh đi ra khỏi vụ hải, đi tới khu vực Vạn Trùng Sơn.
– Cũng đã tới lúc đi ra ngoài rồi.
Kỷ Ninh quay đầu lại nhìn, trong lòng có chút thổn thức.
Hắn vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng lần thứ nhất tiến vào Nguyệt Hạ Đàm. Khi đó Bắc Sưu Thế Giới thần ở trong lòng Kỷ Ninh là tồn tại cường đại tới cỡ nào a? Khi đó Kỷ Ninh mới chỉ là một gã Thiên Thần, mà hôm nay hắn đã đứng ở độ cao có thể so sánh được với Bắc Sưu Thế Giới thần. Dưới cảnh giới Sinh Tử Đạo Quân, người có thể mạnh hơn Kỷ Ninh cũng đã rất ít rồi.
– Lúc này còn cách thời điểm nghịch chuyển thời không, phục sinh sư tỷ vẫn còn rất xa.
Kỷ Ninh đi ra ngoài.
******
Bên ngoài.
Trên không trung có vô số đóa mây mù trôi lơ lửng, ba người thiếu niên mặc huyết bào A La Dịch, thanh niên Phù Khai mặc áo bào màu vàng, Cốt Khải Thế Giới thần lẳng lặng ngồi trên những đám mây. Thần thức bao phủ toàn bộ Hỗn Độn Thế Giới, mỗi một người trong bọn hắn đều thu liễm khí tức, giống như ba đầu sói hoang đang chuẩn bị săn mồi. Hiện tại bọn hắn đang thu hồi móng vuốt sắc bén và răng nanh, lặng lẽ chờ đợi thời cơ.
Chờ Kỷ Ninh xuất hiện!
Ông ~~~
Không gian bỗng nhiên khẽ động một cái.
Cơ hồ ngay lập tức ba người A La Dịch, Phù Khai, Cốt Khải Thế Giới thần đều nhìn về một phương hướng xa xa. Mặc dù cách xa trăm vạn dặm, thế nhưng dùng thị lực của bọn hắn vẫn có thể nhìn thấy được một cách rõ ràng. Một thiếu niên mặc áo trắng lưng cõng kiếm bỗng nhiên xuất hiện ở phía trên Vạn Thần Phủ. Đây chính là người mà bọn hắn đau khổ chờ đợi rất lâu. Cũng chính là yêu nghiệt Tổ Thần kia.
– Ồ?
Kỷ Ninh cũng cảm ứng được thần thức của đối phương, hắn cũng phóng thần thức ra, đồng thời lại quay đầu nhìn lại, liếc mắt đã nhìn thấy có ba đạo thân ảnh đang ngồi trên mây mù phía xa xa nhìn hắn.
Chương 980:
Giờ phút này…
Ánh mắt của song phương va chạm ở trên hư không!
Sưu! Sưu! Sưu!
Xa xa ba Thế Giới thần cường đại đều xẹt qua trời cao, giống như ba đạo lưu tinh, nhanh chóng bay tới. Mặc dù cách xa mấy trăm vạn dặm, thế nhưng chỉ cần một hô hấp là đã có thể tới gần Kỷ Ninh.
– Rất can đảm.
A La Dịch nhìn Kỷ Ninh rồi nói.
– Xem ra ngươi rất tự tin a.
Phù Khai thì híp mắt, trong mắt tràn ngập vẻ lạnh lẽo nhìn về phía Kỷ Ninh, về phần Cốt Khải Thế Giới thần thì đứng ở bên cạnh A La Dịch lặng lẽ nhìn qua.
Kỷ Ninh liếc mắt đã nhìn thấy, mặc dù tốc độ của ba vị này nhanh. Thế nhưng tốc độ của Kỷ Ninh hiện tại đã đạt tới cấp độ Sinh Tử Đạo Quân. Cho dù không có sử dụng Lôi quang vũ dực thì hắn cũng có thể nhẹ nhõm cắt đuổi ba người này. Tuy nói không gian xung quanh đã sớm bị phong tỏa, làm cho người ta không có cách nào xuyên thẳng qua hư không. Thế nhưng ỷ vào tốc độ, Kỷ Ninh tuyệt đối có thể làm được chuyện muốn đi thì đi, muốn đánh với ai thì đánh. Quyền khống chế hoàn toàn nằm ở trong tay của Kỷ Ninh.
Hai người A La Dịch, Phù Khai cũng không nghĩ ra, Kỷ Ninh mới chỉ vừa trở thành Thế Giới Cảnh thì tốc độ đã vượt xa bọn họ. Cho nên lúc này bọn họ vẫn còn tràn ngập tự tin.
– Giao Vĩnh Hằng thần huyết ra đây.
A La Dịch mở miệng nói:
– Chúng ta nguyện ý dùng bảo vật để trao đổi.
Phù Khai cũng nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
Đây là kế hoạch mà hai bọn hắn đã định ra, để cho Kỷ Ninh tự nguyện giao ra Vĩnh Hằng thần huyết. Nếu như không cần chém giết mà có thể đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, mặc dù phải trả một ít bảo vật thì bọn hắn cũng nguyện ý. Mặc dù nói bọn họ có không ít bảo vật, dưới Sinh Tử Đạo Quân cũng không sợ ai. Thế nhưng bọn họ cũng không có nắm chắc tuyệt đối có thể chém giết được Kỷ Ninh!
Dù sao nếu như Kỷ Ninh một lòng muốn chạy trốn mà nói… Phù Khai và A La Dịch cũng chỉ chỉ có một chút nắm chắc có thể ngăn cản được hắn mà thôi.
Đương nhiên… Nếu như Kỷ Ninh không muốn giao ra, như vậy chỉ còn đường chém giết mà thôi!
– Nguyện ý dùng bảo vật để trao đổi Vĩnh Hằng thần huyết?
Ánh mắt của Kỷ Ninh quét qua, nói:
– Các ngươi cầm ra được sao?
Kỷ Ninh cũng lười phủ nhận, dù sao ai cũng không phải là kẻ ngu.
– Bảo vật có giá trị mấy vạn phương dùng để đổi Vĩnh Hằng thần huyết của ngươi, ngươi cũng nên biết thỏa mãn a.
Phù Khai cau mày nói.
– Ha ha ha… Các ngươi thật lớn lối a.
Kỷ Ninh nở nụ cười.
– Ngươi đang bức chúng ta động thủ.
Sát ý trong mắt A La Dịch càng ngày càng lớn, dù sao hai người bọn họ cũng là Thế Giới Cảnh, mặc dù có rất nhiều bảo vật. Thế nhưng có thể xuất ra thứ có giá trị mấy vạn phương cũng đã coi như không tệ rồi. Chẳng lẽ bọn hắn phải gom góp các loại bảo vật như Vĩnh hằng thần binh để đổi hay sao? Những thứ này đều là bảo bối át chủ bài a, có kẻ đần mới nguyện ý mang ra đổi.
– Đám tay sai Vĩnh Hằng nhất tộc, bớt sàm ngôn đi.
Sắc mặt Kỷ Ninh lạnh lùng, lập tức quát lạnh.
Sắc mặt của Phù Khai, A La Dịch lập tức biến đổi.
– Ngươi mới chính là tay sai của Vĩnh Hằng nhất tộc.
Lúc này A La Dịch phẫn nộ quát.
– Muốn đạt được Vĩnh Hằng thần huyết thì nhất định phải là tay sai của Vĩnh Hằng nhất tộc hay sao?
Phù Khai cũng cười lạnh, nói:
– Ngay cả trận linh Vạn Thần phủ cũng không dám nói chúng ta là Vĩnh Hằng nhất tộc a. Thế nhưng ngươi lại can đảm tùy ý vu oan cho chúng ta.
Cho dù có chết thì hai người bọn họ cũng không dám thừa nhận a.
Vĩnh Hằng nhất tộc chính thức, ít nhất đều là Sinh Tử Đạo Quân, khí tức hoàn toàn khác biệt với Sinh Tử Đạo Quân bình thường, liếc mắt là có thể nhận ra được. Nhưng mà hậu duệ của Vĩnh Hằng nhất tộc, trước khi chưa thức tỉnh sẽ giống như tu hành giả bình thường vậy. Căn bản sẽ không nhìn ra được, đồng thời cũng không có chút đặc thù nào.
Lại nói Vĩnh Hằng nhất tộc và Đạo Minh lại là tử địch! Cho nên thủ hạ của Vĩnh Hằng nhất tộc, chỉ cần dám xuất hiện ở bên trong phạm vi của Đạo Minh, mà một khi thân phận được xác nhận. Như vậy nhất định sẽ bị vậy vây công! Tất cả các tu hành giả đều có thể chém giết!
Vạn Thần Đạo Quân lại cực kỳ cừu hận Vĩnh Hằng nhất tộc, nếu như hoàn toàn xác nhận hai người A La Dịch, Phù Khai chính là thủ hạ của Vĩnh Hằng nhất tộc. Như vậy Kim Nhãn khôi lỗi trong Vạn Thần phủ sẽ trực tiếp ra tay đánh chết bọn họ. Thế nhưng bởi vì không có nắm chắc cho nên bọn họ mới đành phải dựa theo lời Vạn Thần Đạo Quân giao phó trước khi chết mà làm.
– Hai chúng ta bất quá cũng chỉ bị bức hiếp, cho nên không thể không đạt được Vĩnh Hằng thần huyết mà thôi.
A La Dịch lạnh giọng nói:
– Mau giao ra Vĩnh Hằng thần huyết, nếu không hôm nay ngươi sẽ phải chết.
– Ồ, sẽ phải chết sao?
Hai tay Kỷ Ninh sáng ngời, lập tức xuất hiện một thanh trường kiếm sắc bén tựa như một khối băng vậy. Chính là một kiện trong bộ Đạo Chi thần binh mà Kỷ Ninh càn quét được ở trong Cự Thạch lâm.
Bộ Đạo chi Thần Binh này cũng có sáu kiện, tất cả đều là Đạo loại cực phẩm, sắc bén vô cùng, thích hợp thi triển Thủy hành chi đạo. Tất cả các thanh kiếm đều tựa như được ngưng kết từ băng. Cho nên Kỷ Ninh mới tùy ý gọi nó là Hàn Băng kiếm.
Sáu thanh Hàn Băng kiếm, Kỷ Ninh phỏng đoná, đây có lẽ là binh khí của một vị Thế Giới thần. Là thanh vô cùng thuận tay trong đám Đạo chi Thần Binh mà Kỷ Ninh phát hiện ra. Dù sao không phải ai cũng có tư cách khiến cho Kỷ Ninh rút ra Vĩnh hằng thần binh a. Dĩ nhiên đối với hai người A La Dịch và Phù Khai, Kỷ Ninh cũng không có hung hăng càn quấy đến mức tay không tấc sắt.
Sắc mặt của hai người A La Dịch, Phù Khai lập tức trở nên lạnh lẽo như băng.
– Giết!
Trong mắt A La Dịch có hung quang lóe lên, vù, chung quanh đột nhiên xuất hiện mười tám cỗ màu vàng khôi lỗi, mỗi một cỗ khôi lỗi đều tản mát ra khí tức cường đại.
– Giết hắn đi.
A La Dịch quát.
– Giết.
– Giết.
Mười tám cỗ khôi lỗi màu vàng bỗng nhiên liền hóa thành cơn lốc hai màu trắng đen cực lớn, tốc độ nhanh vô cùng, trực tiếp chém giết về phía Kỷ Ninh. Trong lúc nhất thời cơn lốc hai màu trắng đen cực lớn lập tức dẫn tới dị tượng trong thiên địa.
…
– Không ngờ lại có mười tám cỗ?
Chương 981:
Kỷ Ninh cũng có chút giật mình, ở trên Sinh tử ma bàn, A La Dịch mới chỉ xuất ra chín cỗ khôi lỗi mà thôi. Hiện tại xem ra, lúc ấy A La Dịch đã bị hạn chế quy tắc, cho nên mười tám cỗ khôi lỗi này, chín cỗ là âm, chín cỗ là dương, kết hợp lẫn nhau, làm cho không gian xung quanh bị quấy cho hỗn loạn. Mà mỗi một cỗ khôi lỗi đều có thực lực Thế Giới Cảnh viên mãn. Nếu như kết hợp thành trận pháp, thực lực của mỗi một cỗ nhất định sẽ mạnh hơn, cho dù so sánh với Thế Giới Cảnh đỉnh phong cũng không kém quá nhiều.
Mười tám cỗ liên thủ… Như vậy có thể đơn giản đánh chết Thế Giới Cảnh đỉnh phong!
– Phụ thân ban cho ra bộ Phong Sát khôi lỗi này, dưới Sinh Tử Đạo Quân cơ hồ vô địch. Coi như hiện tại thực lực của ta đã đột phá, thế nhưng đối mặt với bộ Phong Sát khôi lỗi này cũng phải cố hết sức a.
A La Dịch có tự tin mười phần.
– Cẩn thận.
Phù Khai hét lớn một tiếng.
– Cái gì.
Sắc mặt A La Dịch lập tức đại biến.
Chỉ thấy có một đạo thân ảnh màu trắng, hiện ra sáu cái cánh tay, trong tay cầm sáu thanh Hàn Băng kiếm. Không ngờ trong lúc mơ hồ đã xông ra khỏi vòng vây của mười tám cỗ khôi lỗi màu vàng vây công, lại còn trực tiếp bắn thẳn về phía A La Dịch đang ở gần đây. Thậm chí còn có hai cỗ khôi lỗi màu vàng trực tiếp bay ngược ra phía sau.
Trong mắt Kỷ Ninh hiện lên kiếm ý khiến cho nhân tâm kinh hãi, sát ý lạnh thấu xương lan tràn.
A La Dịch cầm trong tay hai thanh loan đao cực lớn, sắc mặt trầm xuống:
– Kiếm thuật thật là tinh diệu.
Hắn phải thừa nhận, ở trên phương diện tinh xảo, đao thuật của hắn không bằng Kỷ Ninh. Chỉ có điều, chuyện này cũng bình thường, kiếm vốn là thứ tinh xảo vô cùng, mà đao thuật thì vốn là thứ bá đạo hung hãn, hoàn toàn là hai phương hướng khác nhau.
Đao thuật của hắn hiện tại đã đạt đến cấp độ siêu việt Thế Giới thần đỉnh phong, A La Dịch cũng có tự tin mười phần a.
– Chết.
Khi Kỷ Ninh xông ra bên ngoài, lúc này A La Dịch đã liên tiếp bổ ra hai đạo đao quang.
Sưu Sưu.
Sưu Sưu.
Trên bầu trời xuất hiện hai đạo quang mang huyết sắc giao nhau, quang mang huyết sắc tung hoành vạn trượng, mang theo khí tức khiến cho nhân tâm sợ hãi và rung động, lập tức bổ về phía trước mặt Kỷ Ninh.
– Duy Tâm thức.
Chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một vòng xoáy như là lỗ đen, hai đạo đao mang huyết sắc đáng sợ bay vào bên trong vòng xoáy. Lập tức bị vòng xoáy như lỗ đen đánh nát.
Lực lượng của Kỷ Ninh quá mạnh mẽ, rõ ràng kiếm thuật không bằng đao thuật của đối phương. Rõ ràng binh khí trong tay hắn chỉ là Đạo chi Thần Binh, binh khí của đối phương là Vĩnh hằng thần binh. Thế nhưng lực lượng của Kỷ Ninh lại sánh ngang được với Sinh Tử Đạo Quân, làm cho một thức Duy Tâm thức này của Kỷ Ninh vẫn có thể mạnh mẽ ngăn cản được công kích của đối thủ.
Sưu.
Mượn nhờ lực lượng của Duy Tâm thức, Kỷ Ninh sưu một cái đã bay về phía một bên, bay ra xa A La Dịch, thế nhưng lại rất gần với Cốt Khải Thế Giới thần.
– Cẩn thận.
Sắc mặt của A La Dịch lập tức thay đổi.
Mặc dù Kỷ Ninh lúc ở Tổ Thần đã rất yêu nghiệt rồi, thế nhưng vừa mới trở thành Thế Giới Cảnh đã trở nên mạnh mẽ như vậy. Chuyện này đã vượt qua sự tưởng tượng của A La Dịch, một người muốn siêu việt Thế Giới thần đỉnh phong có thể dễ dàng đạt tới như vậy hay sao? Thế nhưng bây giờ xem ra, yêu nghiệt Tổ Thần này vừa mới đột phá, thế nhưng thực lực lại không thua kém gì hắn nữa rồi.
Ở trong kế hoạch, Cốt Khải Thế Giới thần sẽ có chút công dụng a, thế nhưng bây giờ Kỷ Ninh mạnh mẽ như vậy. Kỳ thực Cốt Khải Thế Giới thần đã không có trợ giúp được gì nữa. Chỉ là bởi vì tất cả phát triển quá nhanh, cho nên Cốt Khải Thế Giới thần cũng không kịp trốn, mà tốc độ của Kỷ Ninh đã hoàn toàn vượt qua tên Cốt Khải Thế Giới thần kia.
– Không.
Cốt Khải Thế Giới thần cũng rất là kinh hoảng.
PHỐC!
Kiếm quang lóe lên, lập tức vượt qua không gian, xuyên qua mi tâm của Cốt Khải Thế Giới thần. Thần kiếm trong tay Kỷ Ninh lập tức vẽ xuống phía dưới một cái, Cốt Khải Thế Giới thần trực tiếp từ một phân thành hai, chỉ có điều hắn cũng không có bị chết đi như vậy.
– Thu.
Một sợi dây thừng lăng không xuất hiện, quấn chặt thân thể Cốt Khải Thế Giới thần.
Kỳ thực ngay cả Kỷ Ninh trong lòng cũng có chút kinh ngạc, nói thầm:
– Thậm chí ngay cả Đạo Chi giáp y cũng không có, dường như thần thông hộ thể cũng rất bình thường a.
Kỷ Ninh cũng không nghĩ tới chỉ một kiếm đã có thể xuyên qua được thần thể của đối thủ. Bởi vì nếu như mặc một bộ Đạo Chi giáp y, lại thêm thần thông hộ thể lợi hại hơn một chút. Như vậy cho dù là Kỷ Ninh cũng không có cách nào xuyên qua được thần thể của đối phương.
Trên thực tế, A La Dịch có rất nhiều tôi tớ, mà Cốt Khải Thế Giới thần ở trong đó lại coi như là một người yếu kém, cho nên pháp bảo tốt đương nhiên cũng rất ít.
– Đáng chết.
A La Dịch có chút phẫn nộ, mặc dù đây chỉ là một nô bộc yếu kém ở dưới trướng của hắn. Thế nhưng cũng là nô bộc duy nhất của hắn hiện tại vào lúc này a.
A La Dịch phẫn nộ, thế nhưng Phù Khai lại kinh hoảng.
Dù sao thực lực của bản thân A La Dịch rất mạnh, cũng đã giao thủ với Kỷ Ninh rồi. Mà song phương cũng không kém quá lớn, nhưng mà cũng khá hơn Phù Khai mới là Thế Giới thần đỉnh phong a. Trên mặt hắn hiện lên vẻ kinh sợ, nói:
– Tại sao lại có thể như vậy? Tên yêu nghiệt Tổ Thần này này đột phá trở thành Thế Giới Cảnh, sao lại mạnh mẽ như vậy chứ? Dường như ngay cả A La Dịch so sánh với hắn cũng hơi chút thua kém! Không ngờ ngay cả mười tám cỗ Phong Sát khôi lỗi kia cũng không thể ngăn cản được tên yêu nghiệt kia.
– Ra.
Trong tay Phù Khai lập tức xuất hiện quả cầu bằng ngọc màu xanh lục.
Sưu, sưu, sưu…
Chỉ thấy có từng người từng người nhỏ từ trong quả cầu màu xanh bằng ngọc bay ra, vừa bay ra đã nhanh chóng bành trướng. Chỉ thấy tất cả trùng thú cường đại xuất hiện, những trùng thú này đều có khí tức rất là mạnh mẽ, đều có thực lực Thế Giới Cảnh viên mãn. Mà trong nháy mắt đã có hơn năm mươi đầu trùng thú nhảy ra bên ngoài.
Chuyện này khiến cho Kỷ Ninh nhìn cũng phải giật mình:
– Khá lắm.
A La Dịch là một khúc xương khó gặm, nhưng Phù Khai này cũng không yếu ah! Cần phải biết, mặc dù ở trong Cự Thạch lâm có trên trăm đầu trùng thú, thế nhưng những đầu chân chính đạt tới Thế Giới Cảnh viên mãn lại chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Chương 982:
Thế nhưng trước mắt lúc này lại xuất hiện hơn năm mươi đầu trùng thú, mỗi đầu đều là Thế Giới Cảnh viên mãn, gặp phải nhiều trùng thú vây công như vậy. Cho dù là Thế Giới thần đỉnh phong cũng sẽ phải chết, khó tránh khỏi một kiếp. Coi như là A La Dịch thì cũng rất là chật vật a.
– Một bên là mười tám cỗ khôi lỗi, mà lại thành một bộ.
– Một bên là hơn năm mươi đầu trùng thú, mỗi một đầu đều có thực lực Thế Giới Cảnh viên mãn.
– Rất tốt, đều là bảo bối tốt.
Kỷ Ninh không sợ hãi một chút nào.
– Giết hắn đi!
Phù Khai ở phía xa chỉ về phía Kỷ Ninh, phẫn nộ quát.
– Giết.
– Giết.
Một đám trùng thú cường đại quy mô lớn, khí tức của mỗi một đầu đều tràn ra, đồng thời xông về phía Kỷ Ninh.
Mà mười tám cỗ Phong Sát khôi lỗi kia cũng điên cuồng vây giết Kỷ Ninh, A La Dịch thấy thế cũng có chút vui mừng:
– Phù Khai này cuối cùng cũng đưa trùng thú của hắn lấy ra.Trùng thú của hắn phối hợp với khôi lỗi của ta, đủ để vây khốn tên yêu nghiệt này.
Phụ thân của Phù Khai là tộc nhân của Vĩnh Hằng quốc độ nhất tộc, chuyên môn đào tạo trùng thú cho Vĩnh Hằng quốc độ a. Phụ thân của A La Dịch cũng là tộc nhân của Vĩnh Hằng nhất tộc, có điều ở trên phương diện luyện chế khôi lỗi lại rất là am hiểu.
Phù Khai, A La Dịch đều xem như là hậu duệ ưu tú nhất của hai mạch tộc nhân kia.
Cần phải biết, muốn làm một tên hậu duệ được thức tỉnh thì phải trả một cái giá rất cao, vô cùng kinh người, Vĩnh Hằng quốc độ cũng sẽ không dễ dàng làm như vậy. Mặc dù loại khảo nghiệm này tràn ngập nguy hiểm, thế nhưng vẫn khiến cho đám hậu duệ này liều mạng chui vào bên trong! Thậm chí phụ thân của bọn họ đều nghĩ tất cả biện pháp khiến cho hậu duệ của bọn hắn đạt được cơ hội này.
Cho nên đương nhiên bọn hắn cũng phải đưa cho hậu nhân của mình sát thủ a.
Phù Khai, là một đám trùng thú cường đại.
A La Dịch, thì là Phong Sát khôi lỗi cường đại.
– Trùng thú rất nhiều nha.
Sau lưng Kỷ Ninh bỗng nhiên xuất hiện một điện cánh chim tản ra lôi, chính là Lôi quang vũ dực. Hiện tại Kỷ Ninh ở trên lôi điện nhất đạo có lĩnh ngộ rất cao, đặc biệt là cảnh giới Kiếm đạo rất cao. Khi thi triển ra Lôi quang vũ dực lập tức giống như lợi kiếm chém nát hư không, tốc độ phi hành nhanh hơn.
Sưu!
Tốc độ phi hành của Kỷ Ninh vốn đã nhanh, hơn nữa lại thêm Lôi quang vũ dực, chỉ thấy hắn ở giữa không trung tạo thành một đạo lưu quang ưu mỹ, dễ dàng lách qua được hơn năm mươi đầu trùng thú này, đồng thời cũng tránh thoát đám Phong Sát đó khôi lỗi kia.
Về sau… Hắn lao thẳng tới chỗ Phù Khai!
– Cái gì!
Phù Khai lập tức biến sắc.
– Sao lại nhanh như vậy chứ?
Vẻ mặt A La Dịch vốn đang cười cười ở phía xa cũng cứng lại, bởi vì tốc độ của Kỷ Ninh quá là nhanh, đã vượt xa tưởng tượng của hai người bọn họ. Cần phải biết, những trùng thú này có thực lực Thế Giới Cảnh viên mãn, tuy rằng kỹ xảo của bọn chúng rất kém, thế nhưng thân thể lại rất mạnh a. Lại còn có một ít trùng thú thuộc họ chim, cho nên tốc độ phi hành cũng rất là kinh người.
Thế nhưng Kỷ Ninh lại còn nhanh hơn chúng!
Bởi vì lực lượng tốc độ thần thể của Kỷ Ninh đã có thể sánh ngang với Sinh Tử Đạo Quân vừa mới đột phá rồi! Vượt qua một đại cảnh giới lại phối hợp với Lôi quang vũ dực, tất cả Phong Sát khôi lỗi, đám trùng thú chỉ có thể há hốc mồm nhìn hắn lách đi mà thôi.
Tốc độ không theo kịp, tất cả đều là lời nói suông!
– Phù Khai, cẩn thận.
A La Dịch vội vàng truyền âm nói, hắn và Phù Khai là đối thủ cạnh tranh. Thế nhưng Kỷ Ninh quá khó chơi a, nếu như Phù Khai vừa chết. Như vậy những trùng thú kia sẽ không còn chủ nhân, đến lúc đó thậm chí quả cầu bằng ngọc kia sẽ rơi vào trong tay của Kỷ Ninh.
– Đi.
Tâm ý Phù Khai khẽ động.
Sưu sưu sưu.
Lại có thêm ba đầu trùng thú xuất hiện, tất cả đều có hình thể to lớn, toàn thân là bộ lông màu vàng. Trong tay đầu trùng thú này còn cầm một mảnh lân phiến kim loại, bên trên lân phiến kim loại này còn có một lượng lớn Thần Vân màu vàng, pháp lực rót vào bên trong, lập tức dẫn động khỏa đạo phù này.
Ông ~
Một khỏa quang cầu màu vàng có đường kính mười trượng lập tức xuất hiện, Phù Khai thì ở bên trong khỏa quang cầu màu vàng này.
– Ngăn cản hắn.
Phù Khai một mặt phân phó ba đầu trùng thú bên người, đồng thời cũng quay đầu nhanh chóng chạy trốn.
Phanh Phanh Phanh.
Ba đầu trùng thú tức thì nhảy lên, giống như một đạo lưu quang lóe lên rồi biến mất. Cả ba tức thì lao thẳng tới chỗ Kỷ Ninh.
Trước đó Kỷ Ninh cần lách qua nhóm lớn trùng thú và nhóm lớn khôi lỗi này. Thế nhưng đây cũng chỉ là ba đầu trùng thú mà thôi, cho nên Kỷ Ninh cũng không quan tâm. Nếu như hắn cố tình, thậm chí hắn còn có thể nhanh chóng chém giết ba đầu trùng thú này. Chỉ là đối với Kỷ Ninh mà nói, chỉ cần giết chết Phù Khai, chiếm quả cầu màu xanh bằng ngọc kia, đến lúc đó là hắn có thể khống chế được những trùng thú này rồi.
– Ta không nỡ giết trùng thú của ta a.
Hiển nhiên trong lòng Kỷ Ninh tràn ngập sự tự tin.
– Quá nhanh.
Mặc dù Phù Khai kinh hoàng chạy trốn, thế nhưng lại chạy trốn về phía A La Dịch. Chỉ là Kỷ Ninh lại có thể nhanh chóng đuổi theo, chuyện này khiến cho trong mắt Phù Khai hiện lên vẻ kinh sợ.
Phá…!
Một đạo kiếm ảnh lập tức phẫn nộ bổ xuống.
Kiếm ý bổn nguyên thức thứ hai… Vạn Thần thức!
Vạn Thần thức là chiêu thức có uy lực tương đương với Nhai Chi Giác, sử dụng binh khí khác thi triển ra thì sẽ có uy lực tương đương. Trừ phi dùng thần kiếm Tử Quang Quỳnh mới có khác biệt cực lớn.
Nhai Chi Giác, chú trọng chữ nhanh.
Vạn Thần thức, thì dữ dằn! Cuồng mãnh!
Trên bầu trời giống như xuất hiện một đầu Ác Long đang phẫn nộ, mang theo lực lượng xé rách mặt đất trùng kích vào chung quanh quang cầu màu vàng của Phù Khai. Quang cầu màu vàng rung động lắc lư, thoáng cái rồi trở nên ảm đạm. Thế nhưng Phù Khai lại có thể từ một chút thời gian này chạy trốn ra khỏi vòng công kích.
– Không ngờ lại không có công phá được?
Kỷ Ninh nhìn thấy vậy không khỏi khẽ nhíu mày.
– Cái gì, một kích đã khiến cho uy năng đạo phù của ta giảm sút hơn hai thành?
Phù Khai run sợ, nói:
– Đạo phù này của ta, không sai biệt lắm có thể ngăn cản được một kích của Sinh Tử Đạo Quân. Thế nhưng lại bị một Thế Giới Cảnh vừa mới đột phá thoáng cái làm suy yếu đi hai thành uy năng.
Phù Khai kinh hoàng lập tức chạy trối chết.
Chương 983:
A La Dịch cũng bay tới:
– Giao cho ta, ngươi đi khống chế trùng thú của ngươi đi, để chế trụ tên yêu nghiệt này.
– Tốt.
Phù Khai rõ ràng, lúc này nhất định phải phối hợp hoàn mỹ, như vậy mới có thể giết chết được tên yêu nghiệt đáng sợ này. Tốc độ của Kỷ Ninh nhanh như vậy, nếu như muốn trốn thì đã sớm chạy thoát, hiển nhiên đối phương có tự tin tuyệt đối cho nên mới dám ở lại.
Chỉ thấy phía xa xa có một nhóm lớn trùng thú, nhóm lớn khôi lỗi đều đang lao qua. A La Dịch cầm hai thanh loan đao cực lớn trong tay chém giết tới trước mặt Kỷ Ninh.
– Chỉ bằng vào ngươi?
Kỷ Ninh hiện ra thần thông ba đầu sáu tay, cầm trong tay sáu thanh thần kiếm.
– Giết.
Trong lúc nhất thời uy năng của mỗi một đạo kiếm ảnh đều khiến cho nhân tâm rung động, mà mỗi một kiếm đều nhanh tới mức đáng sợ. A La Dịch vừa mới giao thủ đã bị áp chế ở dưới hạ phong, hắn cố gắng ỷ vào hai thanh loan đao đi ngăn cản. Thế nhưng vẫn phải đỡ trái hở phải như trước.
Phải biết rằng mỗi một thanh kiếm của Kỷ Ninh đều có uy năng so với A La Dịch mạnh hơn một chút. Dù sao Kỷ Ninh cũng có sáu thanh kiếm, đối thủ mới chỉ có hai thanh chiến đao! Hai tay không địch nổi sáu tay a! Phòng thủ của A La Dịch bắt đầu trở nên rất cố hết sức, chỉ thấy từng đạo đao mang vờn quanh thân thể hắn, ngăn cản từng đạo kiếm mang, hắn hoàn toàn ở phòng thủ, không có một chút năng lực phản kháng nào.
– Nhanh, nhanh, nhanh.
A La Dịch vội vàng hạ lệnh cho những Phong Sát khôi lỗi kia tấn công.
– Phù Khai, nhanh lên.
A La Dịch cũng thúc giục Phù Khai.
Quả thực hắn đã luống cuống.
Có câu gọi là thủ lâu tất sẽ mất, hắn có cảm giác như đang đi tên bờ vực sinh tử vậy, kiếm chiêu của Kỷ Ninh quá nhanh, hắn có cảm giác như mình có thể bị phá vỡ phòng ngự bất kỳ lúc nào vậy.
Phốc.
Trong lúc đám Phong Sát khôi lỗi, trùng thú đuổi tới, một đạo kiếm quang của Kỷ Ninh cuối cùng cũng từ bên cạnh bổ vào eo của A La Dịch, sắc mặt A La Dịch lập tức biến đổi, cả người bị một kiếm này đánh cho bay về phía bên cạnh.
Phanh Phanh.
Có câu nói gọi là thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi!
Cường giả quyết chiến, chính là quyết đấu một đường sinh cơ kia.
Tăng thêm Kỷ Ninh vốn đã ở thế thượng phong, mà tốc độ lại nhanh hơn, cơ bản không để cho đối phương cơ hội nào cả. Hắn điên cuồng liên tục tấn công, kiếm quang lần lượt đánh vào trên người A La Dịch, A La Dịch giống như bị rơi vào trong thủy triều mãnh liệt vậy, một chút năng lực phản kháng cũng không có.
– Không, không, không.
A La Dịch cố gắng giãy dụa, thế nhưng hai thanh loan đao ở trong tay hắn lại hoàn toàn bị áp chế, thậm chí còn không thể làm ra một ít động tác vung bổ được. Mà lúc này lại có một chiếc dây thừng màu đen cũng xuất hiện.
Cường giả chém giết, bình thường cho dù đang ở hạ phong, nếu như tốc độ nhanh thì cũng có thể lập tức bỏ chạy mất dạng.
Đáng tiếc…
Tốc độ của A La Dịch không bằng Kỷ Ninh, dù hắn có muốn trốn cũng không có cách nào trốn được.
Sưu Sưu Sưu..
Dây thừng màu đen giống như một con rắn độc, nhanh chóng quấn lên trên người A La Dịch, nhanh chóng buộc chặt thân thể A La Dịch lại. Lúc này trong mắt A La Dịch đã hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Đã xong rồi!
A La Dịch bị dây thừng trói lại, trong đầu hiện lên từng cảnh tượng trước đây. Trong gia tộc lạnh như băng cổ xưa, phụ thân của hắn là tồn tại chí cao vô thượng, tất cả hậu duệ như bọn hắn đều dốc sức liều mạng tu luyện. Mà hắn vốn cũng là một hậu duệ yếu đuối, hắn phải dẫm lên thi thể của mọi người, từng bước một phát triển, trở thành Thế Giới Cảnh viên mãn, trở thành đứa con mà phụ thân thương yêu nhất. Dù nằm mơ thì A La Dịch cũng khát vọng có một ngày… Hắn trở thành tộc nhân chính thức của Vĩnh Hằng nhất tộc.
– Thất bại.
A La Dịch đã nhìn thấy được kết quả của mình.
Ở trên không trung, trong tay đang cầm thần kiếm của thiếu niên mặc áo bào trắng xuất hiện một cái hồ lô nhỏ màu vàng. Sưu sưu sưu, một cỗ lực hút cường đại tác dụng vào trên người hắn, hắn đã hoàn toàn bị dây thừng trói lại, không có chút phản kháng nào. Cho nên sưu một cái đã bị hút vào bên trong.
…
Trong hồ lô bộ.
Dây thừng tự động biến mất.
– Không, không, ta không cam lòng, không cam lòng.
A La Dịch nhìn chung quanh, trong không gian của hồ lô này có hai vòng xoáy, một chỗ là khí lưu màu đen, một chỗ là khí lưu màu vàng. Sau khi A La Dịch xuất hiện, hai vòng xoáy lớn này lập tức bộc phát ra năng lượng đáng sợ, khí lưu của vòng xoáy lập tức ầm ầm cuốn về phía A La Dịch.
Sưu sưu sưu..
Nghiền nát đáng sợ, trải rộng toàn bộ không gian của hồ lô, căn bản không có chỗ để ẩn nấp.
A La Dịch chỉ có thể tiêu hao thần lực, dựa vào thần thể cố gắng ngăn cản mà thôi. Khi thần lực của hắn tiêu hao hầu như không còn, khi đó cũng sẽ là lúc hắn bị hóa thành tro bụi.
– Đúng rồi, ta còn có Phong Sát khôi lỗi a.
Bỗng nhiên A La Dịch cảm ứng được mười tám cỗ chấn động ở bên ngoài, đó chính là đám khôi lỗi của hắn. Dù sao hiện tại hắn còn chưa có chết, những khôi lỗi này vẫn còn có chủ nhân a.
– Liên thủ với Phù Khai, giết tên yêu nghiệt kia, giết hắn đi.
A La Dịch trao đổi tâm linh với mười tám cỗ Phong Sát khôi lỗi:
– Giết hắn đi, cướp lấy hồ lô màu vàng, sau đó lại thả ta ra.
– Vâng, chủ nhân.
Mười tám cỗ khôi lỗi rất là trung thành, lập tức đáp lời hắn.
A La Dịch cũng hiểu rõ, hy vọng của hắn rất là xa vời.
Dù sao hắn và Kỷ Ninh cũng đã giao thủ với nhau, mà tốc độ của Kỷ Ninh lại thật sự quá nhanh, cho dù mười tám khôi lỗi và trùng thú liên thủ lại với nhau. Thế nhưng có hi vọng giết chết được Kỷ Ninh hay sao?
Mặc dù thật sự gặp may giết chết được Kỷ Ninh. Như vậy chỉ sợ thi thể của Kỷ Ninh cũng sẽ rơi vào trong tay Phù Khai a. Mười tám khôi lỗi muốn cướp được thi thể, tìm hồ lô, thả hắn ra bên ngoài? Rất khó khăn quá khó khăn a. Thế nhưng dù sao trên lý luận cũng có khả năng như vậy tồn tại, cho nên A La Dịch chỉ có thể đem hết toàn lực phấn đấu vì khả năng này mà thôi.
Kỷ Ninh cầm hồ lô màu vàng trong tay, nhìn mười tám cỗ Phong Sát khôi lỗi đang xung phong liều chết từ phía xa tới. Trong lòng hắn không khỏi buông lỏng:
– Khá tốt, những khôi lỗi này không có tự hủy a.
Ở trong mắt của Kỷ Ninh, rất nhanh những cỗ Phong Sát khôi lỗi này sẽ rơi vào trong tay hắn, nếu như tự hủy thì quả là đáng tiếc.