Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 162[Chương 984 đến 990]
❮ sautiếp ❯Chương 984:
Như khi Tam Giới từng trải qua hạo kiếp, Vạn Vật Chi Chủ cái chết vậy. Tất cả Vạn Vật Sứ Giả đều tự hủy. Chỉ có điều, đó là bởi vì bản thân Vạn Vật Chi Chủ đã am hiểu luyện chế khôi lỗi, Vạn Vật Sứ Giả là thứ tự tay hắn luyện chế, cho nên cũng đã để lại một ít cấm chế tự hủy.
Như khôi lỗi mà bản thân Kỷ Ninh mua sắm thì sẽ không có phương pháp tự hủy.
Mười tám cỗ khôi lỗi này cũng là do phụ thân của A La Dịch ban cho, cũng không có cách nào tự hủy được. Dù sao mỗi một cỗ khôi lỗi đều tiêu hao một lượng lớn trân tài, lại tiêu hao rất nhiều tâm huyết cho nên mới có thể luyện chế thành công được. Nếu như hủy đi mà nói… tương đương với việc trở thành một đống phế phẩm. Dù có cầm đi để luyện hóa thì tối đa cũng chỉ làm ra được một ít Ngũ Hành tinh hoa mà thôi. Cho nên đối với khôi lỗi bán ra bên ngoài, rất ít cõ mang theo cấm chế tự hủy, cũng chỉ có một ít khôi lỗi tự tay luyện chế, lại không bán ra bên ngoài thì mới có thể mang theo một ít cấm chế tự hủy a.
– Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?
Phù Khai nóng lòng không thôi:
– A La Dịch lại bị bắt giữ rồi.
– Trốn sao?
Phù Khai rất muốn trốn. Thế nhưng không chiếm được Vĩnh Hằng thần huyết thì cũng vẫn phải chết. Đây là lời thề bổn mạng mà lúc hai người Phù Khai tiếp nhận khảo nghiệm của Vĩnh Hằng quốc độ đã sớm lập ra rồi.
Trốn, cũng phải chết.
Vậy thì chiến a!!!
– Mười tám cỗ Phong Sát khôi lỗi còn không có buông tha, rất tốt.
Hai mắt của Phù Khai đỏ lên, chỉ vào Kỷ Ninh rồi giận dữ hét lớn:
– Giết hắn đi, giết hắn cho ta.
Rống…
Ngao…
Trên bầu trời, tổng cộng có năm mươi tám đầu trùng thú, mười tám cỗ Phong Sát khôi lỗi đều điên cuồng bắn thẳng về phía Kỷ Ninh. Lôi quang vũ dực ở sau lưng Kỷ Ninh vỗ một cái, lập tức hóa thành một đường cong phi hành khiến cho Phù Khai tuyệt vọng, rất đơn giản đã có thể lách qua được dám khôi lỗi, trùng thú đang công tới.
Lập tức, Kỷ Ninh trực tiếp bay về phía Phù Khai.
– Đáng chết, đến đây đi, đến đây đi, ngươi muốn giết ta hay sao?
Phù Khai điên cuồng, hắn chủ động bay đi về phía đám khôi lỗi, trùng thú này. Chỉ cần ở cùng một chỗ với đám trùng thú, khôi lỗi, như vậy nếu như Kỷ Ninh muốn giết Phù Khai thì nhiên sẽ bị mười tám cỗ khôi lỗi, năm mươi tám đầu trùng thú này vây công.
– Ồ? Vẫn còn giãy dụa, không có tác dụng gì đâu.
Kỷ Ninh nhướng mày, tay phải Kỷ Ninh đặt lên bên trên thanh kiếm ở sau lưng hắn.
Roẹt..
Vĩnh hằng thần binh Tử Quang Quỳnh rời khỏi vỏ!
Tốc độ của Kỷ Ninh rất nhanh, trực tiếp đuổi giết về phía Phù Khai, đồng thời hắn cũng gặp phải một đầu trùng thú giống như chim, toàn thân là lân giáp màu đen đánh tới.
Phanh!
Bàn tay tay trái của Kỷ Ninh tùy ý vung lên, giống như đập một con ruồi vậy. Bàn tay của Kỷ Ninh tương đương với đầu trùng thú kia, toàn bộ đều đánh vào trên thân thể của đầu trùng thú này, khiến cho đầu trùng thú này lập tức bị đánh bay ra.
– Tới tốt.
Phù Khai nhìn thấy Kỷ Ninh đang đuổi giết đến ở sau lưng lại còn đại hỉ, bởi vì chung quanh hắn đã bắt đầu có khôi lỗi và trùng thú càng ngày càng nhiều rồi.
– Một khỏa đạo phù này của ta đủ để ngăn cản mấy lần công kích toàn lực của hắn. Chỉ cần hắn bổ trúng ta một lần, như vậy ta có thể mượn lực trốn xa hơn một chút. Mà hắn sẽ rơi vào vòng vây của trùng thú và khôi lỗi, quá ngu xuẩn a, không ngờ lại chủ động xông tới.
Phù Khai kích động như điên, bởi vì lúc trước Kỷ Ninh đều lần lượt dựa vào tốc độ để bỏ qua đám trùng thú, khôi lỗi này.
Cho tới bây giờ đối phương vẫn không có ác chiến với đám khôi lỗi trùng thú, đây là lần đầu tiên rơi vào trong hiểm cảnh. Cho nenem ới khiến cho Phù Khai cảm thấy rất có hi vọng.
Sưu.
Kỷ Ninh nhanh chóng vọt tới.
Phanh.
Thần thể cường hãn của hắn đụng phải một cỗ khôi lỗi, trực tiếp va chạm khiến cho đầu khôi lỗi kia bị đụng cho lung lay.
Rốt cục Kỷ Ninh cũng đã xuất kiếm, Vĩnh hằng thần binh Tử Quang Quỳnh trong tay hắn lập tức hóa thành một đạo huyết quang cực lớn. Đạo huyết quang thê lương đáng sợ này xẹt qua trời cao, trực tiếp bổ về phía Phù Khai.
Kiếm ý bổn nguyên thức thứ hai… Vạn Thần thức!
– Này … Chuyện này…
Sắc mặt của Phù Khai bỗng nhiên đại biến, bởi vì lúc một kiếm đáng sợ này của Kỷ Ninh đánh xuống, loại kiếm ý nồng đậm thô bạo mà huyết tinh này trực tiếp lan tràn vào trong đầu của hắn, khiến cho hắn không tự chủ được mà sinh lòng sợ hãi.
Không giống với. Không giống như lần thứ nhất trước đó a!
Lần trước một kiếm của Kỷ Ninh mới chỉ làm cho uy năng của đạo phù hắn tiêu hao mất hai thành, mà lúc này chợt nhìn cũng là kiếm chiêu như vậy. Thế nhưng khí tức lúc này nếu so với lần trước thì còn đáng sợ hơn nhiều, hắn có cảm giác như ngay cả Chân Linh cũng phải run rẩy và sợ hãi.
Phanh! Kim quang chung quanh hắn lập tức rung động lắc lư, sắp bị phá hỏng.
Kiếm qunag sau đó bổ vào trên người Phù Khai, Phù Khai bị đánh trúng, miệng hộc ra một búng máu tươi. Sắc mặt lập tức trắng bệch, trong mắt tràn ngập vẻ tuyệt vọng nhìn về phía Kỷ Ninh đang đánh tới:
– Làm sao có thể, tại sao lại có thể như vậy được chứ? Hộ thân đạo phù còn có tám phần uy năng, sao thoáng cái lại rách cho được? Phá vỡ đạo phù mà còn có thể gây tổn thương cho ta? Ta có thần thông hộ thể, ta có Đạo Chi giáp y a. Chẳng lẽ một kiếm của hắn đã có được uy năng có thể sánh ngang với Sinh Tử Đạo Quân hay sao?
– Giết, giết, tất cả trùng thú bắt đầu giết chóc đi, giết chết trùng thú khác, giết đi.
Trong mắt của Phù Khai hiện lên vẻ mỉa mai, nhìn thấy một kiếm đáng sợ này của Kỷ Ninh, hắn đã tỉnh ngộ rồi.
Hộ thân đạo phù ngay cả một kiếm cũng không đỡ nổi, yêu nghiệt này đâu phải là tồn tại mà hắn có thể ngăn cản được chứ? Chỉ sợ coi như là đám trùng thú thì cũng chỉ một kiếm là tan mà thôi. Hắn và A La Dịch vốn đã không phải là đối thủ của đối phương.
– Giết đi, tất cả tự giết lẫn nhau đi. Ngươi không có giết một đầu trùng thú nào, có lẽ ngươi đnag muốn khống chế chúng đúng không? Ha ha, nằm mơ đi.
Phù Khai vô cùng điên cuồng nói.
Những khôi lỗi mà A La Dịch khống chế kia không có cách nào tự hủy được.
Mà những trùng thú mà hắn khống chế, hắn cũng không có cách nào khiến cho trùng thú tự sát, dù sao trùng thú cũng là sinh mạng, bản năng của sinh mạng chính là sinh tồn a! Thế nhưng hắn lại có thể làm cho đám trùng thú tự giết lẫn nhau, một loại phương thức phát triển quen thuộc nhất của đám trùng thú chính là tự giết lẫn nhau, cắn nuốt thôn phệ, đầu sống sót cuối cùng sẽ càng mạnh hơn nữa.
Chương 985:
Phanh.
Phanh.
Oanh.
Năm mươi tám đầu trùng thú buông tha việc đuổi giết Kỷ Ninh, bắt đầu tự giết lẫn nhau, trong lúc nhất thời giữa không trung xuất hiện các loại máu tươi, chân tay bị cụt, giáp phiến, lông. Lúc này đám trùng thú đang điên cuồng tự giết lẫn nhau.
– Đáng chết.
Vốn Kỷ Ninh muốn thu Phù Khai vào trong hồ lô rồ mới chậm rãi luyện hóa, thế nhưng bây giờ sắc mặt hắn không khỏi trầm xuống.
– Chết đi.
Kỷ Ninh bạo phát.
Chỉ thấy Vĩnh hằng thần binh Tử Quang Quỳnh lại một lần nữa xẹt qua trời cao, từng đạo huyết quang đáng sợ hàng lâm, mỗi một kích Kỷ Ninh đều toàn lực ứng phó. Mỗi một kích đều có thể làm cho hộ thân đạo phù kia tan vỡ, công kích đều là uy năng của cấp độ nhất bộ Sinh Tử Đạo Quân a.
Phanh Phanh Phanh ~~~
Kiếm quang liên tiếp rơi vào trên người Phù Khai, Phù Khai bị chém ra. Thế nhưng Kỷ Ninh vẫn tiếp tục bay qua phẫn nộ bổ xuống vài kiếm. Đối mặt với kiếm quang có uy năng đáng sợ như vậy, Phù Khai căn bản không có cách nào ngăn cản được. Mặc dù hắn có Đạo Chi giáp y, có thần thông hộ thể. Thế nhưng trước mặt công kích như vậy, thân thể lần lượt rung động lắc lư, máu tươi phun ra, thần lực điên cuồng tiêu hao.
Chỉ mười hai kiếm, thần lực ở trong cơ thể hắn đã tiêu hao hết sạch.
Phanh! kiếm thứ mười ba, thần thể của Phù Khai run lên, giống như là đồ sứ vậy, bắt đầu vỡ vụn. Hai mắt của hắn còn nhìn lên trên không trung, trên không trung mơ hồ còn có dấu vết của kiếm quang huyết sắc chói mắt.
– Kiếm quang này, thật sự rất xinh đẹp a.
Phù Khai nhắm mắt lại, toàn bộ thân thể hắn hoàn toàn rách nát, Chân Linh cũng đã hoàn toàn tiêu tán.
A La Dịch, Phù Khai muốn vây giết Kỷ Ninh để đoạt Vĩnh Hằng thần huyết. Thế nhưng một người bị thu vào trong hồ lô để luyện hóa, một người lại chết tại chỗ.
– Chết bảy đầu.
Mặc dù Kỷ Ninh dùng tốc độ nhanh nhất để đoạt lấy quả cầu bằng ngọc màu xanh, thế nhưng đám trùng thú cũng đã tự giết lẫn nhau trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Cho nên lúc này cũng đã có bảy đầu trùng thú chết, chỉ còn lại có năm mươi mốt đầu trùng thú.
– Dừng lại.
Sau khi Kỷ Ninh luyện hóa đã có thể khống chế được những đầu trùng thú này, lúc này hắn mới ra lệnh:
– Ngăn những khôi lỗi kia lại.
– Vâng.
– Vâng.
…
Những trùng thú này lập tức ngoan ngoãn tuân theo mệnh lệnh, bắt đầu từ bốn phương tám hướng ngăn khôi lỗi lại, khiến cho Phong Sát khôi lỗi không có chỗ nào có thể lẩn trốn.
…
Ở bên trong hồ lô màu vàng.
Thần lực của A La Dịch đã tiêu hao rất nhiều, không ngừng bị nghiền nát, hắn và Phong Sát khôi lỗi ở bên ngoài dùng tâm linh để trao đổi, cho nên hắn cũng nhìn thấy rõ tất cả mọi chuyện xảy ra ở bên ngoài:
– Giết người đoạt bảo, cuối cùng cũng có một ngày bị người ta giết.
Toàn thân A La Dịch tràn ngập khí huyết sát, đường hắn đi chính là Sát lục chi đạo. Từ đầu hắn vẫn là người thắng, cho nên từng bước một đi tới hiện tại. Mặc dù đã đạp lên vô số thi thể, thế nhưng hắn vẫn thành công tiến lên được như trước. Còn lần này tranh đoạt Vĩnh Hằng thần huyết lại là trận chiến quan trọng nhất của hắn. Nếu thắng, hắn sẽ một bước lên trời, trở thành tộc nhân của Vĩnh Hằng nhất tộc. Chỉ là, hắn đã thất bại.
– Ha ha ha, hôm nay ta và Phù Khai bại trong tay ngươi, thế nhưng người đi trên con đường tu hành lại có mấy người có thể vĩnh hằng chính thức cơ chứ? Cuối cùng rồi cũng sẽ có một ngày, ngươi cũng sẽ ngã xuống, ngươi cũng sẽ chết đi, ha ha ha…
A La Dịch điên cuồng cười, trong lúc điên cuồng cười, thần lực của hắn cũng tiêu hao hầu như không còn, thần thể vỡ vụn, hóa thành tro tàn.
…
Kỷ Ninh cảm ứng được A La Dịch điên cuồng ở trong hồ lô, thế nhưng hắn lại rất bình tĩnh.
Đúng vậy, con đường tu hành rất khó đi, đại năng trong cương vực vô tận trở thành Sinh Tử Đạo Quân lại có mấy người cơ chứ? Sinh Tử Đạo Quân cũng chỉ là nhất bộ sinh tử mà thôi. Người chính thức bước ra một bước cuối cùng, lại hợp đạo thành công, trở thành vĩnh hằng lại có mấy người làm được chứ?
Thế nhưng Kỷ Ninh vẫn sẽ tiếp tục đi tới. Bởi vì trong lòng của hắn vẫn còn tồn tại một chút hy vọng xa vời, bởi vì sau khi hắn có được thủ đoạn nghịch chuyển thời không. Khi đó hắn sẽ có thể cứu sư tỷ của mình trở về, đây cũng chính là khả năng duy nhất để cứu sư tỷ trở về.
– Từ từ rồi sẽ đến a.
Sau khi mười tám cỗ Phong Sát khôi lỗi trở thành vật vô chủ, Kỷ Ninh đã có được thực lực tuyệt đối, rất nhanh hắn đã bắt đầu cưỡng ép luyện hóa khôi lỗi.
– Đi thôi.
Thần thức của Kỷ Ninh bao trùm toàn bộ thế giới hỗn độn, hắn và Phù Khai, A La Dịch đánh nhau một trận tạo thành động tĩnh quá lớn. Mặc dù song phương khống chế lực lượng rất là nội liễm, thế nhưng vẫn khiến cho một ít Tổ Thần Tổ Tiên ở trong thế giới hỗn độn này sợ tới mức căn bản không dám ra ngoài.
Kỷ Ninh vừa mới cất bước thì đã bước ra khỏi giới bích thế giới, đã đến bên ngoài Hỗn Độn.
******
Bên ngoài Tam Giới, ở trong Hỗn Độn.
Kỷ Ninh mặc đạo bào màu đen đang đứng ở trên hư không Hỗn Độn. Từ phía xa nhìn về phương hướng Tam Giới, mặc dù Nguyên Thần thứ hai này của hắn luôn thủ hộ Tam Giới. Thế nhưng có thể là bởi vì lời thề bổn mạng cho nên hắn căn bản không thể chính thức tiến vào Tam Giới, chỉ có chính thức đến Thiên Thương Cung, sau khi hoàn thành lời thề bổn mạng thì khi đó hắn mới có thể trở về được Tam Giới.
Ầm Ầm.
Sau khiKỷ Ninh cảm ngộ Thế Giới Kiếm, ánh mắt hắn nhìn xuyên qua Hỗn Độn, đã mơ hồ nhìn thấy được Tam Giới.
Rất nhiều bí mật của Tam Giới ở trước mặt Kỷ Ninh đã không còn là bí mật nữa. Toàn bộ cơ cấu của Tam Giới, thậm chí là hạch tâm Tam Giới, thậm chí ngay cả một dòng sông đang chảy trong Hư Vô hắn cũng nhìn thấy, đó chính là dòng sông vận mệnh.
Kỳ thật ở cương vực vô tận, tất cả các sinh mạng đều có vận mệnh của mình. Vô số vận mệnh hội tụ trở thành dòng sông vận mệnh. Tam Giới chỉ là một phương thế giới hỗn độn, cho nên đây cũng chỉ có thể coi như là một cái kênh mà thôi. Dòng sông vận mệnh như của Tam Giới, vô số nhánh sông hội tụ lại, cuối cùng mới tạo thành dòng sông vận mệnh khổng lồ.
– Dòng sông vận mệnh…
Ánh mắt của Kỷ Ninh nhìn xuyên qua Hỗn Độn hư không, nhìn thấy dòng sông vận mệnh kia. Đồng thời hắn cũng nhìn thấy ở bên trong dòng sông vận mệnh có vô số Chân Linh thần phục, nhìn thấy vận mệnh của rất nhiều phàm nhân Tiên Ma.
Chương 986:
– Phụ thân! Mẫu thân!
Trong lòng Kỷ Ninh khôn khỏi run lên.
Hắn đã nhìn thấy, ở tỏng dòng sông vận mệnh có Chân linh của hai người đang dựa vào nhau. Đó chính là Chân Linh của phụ thân Kỷ Nhất Xuyên và mẫu thân Uất Trì Tuyết, mặc dù bọn họ đã chết rồi, Chân Linh rơi vào trong dòng sông vận mệnh, thế nhưng bọn họ vẫn ở cùng một chỗ như trước.
– Phụ thân, mẫu thân. Chờ hài nhi, chờ hài nhi một chút, hôm nay hài nhi đã thành công trở thành Thế Giới Cảnh, sẽ lập tức xuất phát tới Thiên Thương Cung kia. Đợi khí tới Thiên Thương Cung, hoàn thành lời thề bổn mạng, khi đó hài nhi sẽ có thể đi vào Tam Giới, lấy chân linh hai người từ trong dòng sông vận mệnh ra.
Trong lòng Kỷ Ninh không khỏi run rẩy.
Rõ ràng chỉ là tiện tay mà thôi, thế nhưng hắn lại hiểu rõ, nếu như hắn thật sự vươn tay vào trong khu vực Tam Giới. Như vậy bản tôn và Nguyên Thần thứ hai của hắn sẽ đều phải chịu lời thề bổn mạng cắn trả, chết tại chỗ.
– Chờ hài nhi một chút.
Kỷ Ninh nhẹ giọng nói.
Sưu.
Xa xa, từ trong Hỗn Độn có một đạo thân ảnh đang đi tới, đây là một lão giả râu tóc bạc trắng, người mặc đạo bào.
– Sư phụ.
Kỷ Ninh mở miệng nói.
– Kỷ Ninh.
Bồ Đề cười cười, vừa rồi hắn đã đi tới phủ đệ của Kỷ Ninh ở bên trong Hỗn Độn. Thế nhưng cũng không có nhìn thấy được Kỷ Ninh, vì vậy hắn đã đoán ra được, nhất định đồ nhi này của hắn đang ở đây. Đồ nhi này của hắn thường xuyên đứng ở đây nhìn Tam Giới, mặc dù đang nhìn Tam Giới, thế nhưng lại không có bước vào Tam Giới một bước.
– Ngươi…
Sắc mặt của Bồ Đề bỗng nhiên thay đổi, hắn nhìn kỹ Kỷ Ninh.
– Thế Giới Cảnh?
Thanh âm của Bồ Đề cũng có chút run rẩy, nói.
– Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu, nói:
– Con đã đột phá.
Trên mặt Bồ Đề hiện lên vẻ kích động:
– Thật quá tốt, con tiến vào trong cương vực vô tận kia, xông xáo ở bên ngoài, ta rất là lo lắng cho con. Rốt cuộc hôm nay con cũng đã thành công trở thành Thế Giới Cảnh, như vậy mọi chuyện cũng dễ dàng hơn chút.
– Đúng vậy a.
Kỷ Ninh gật đầu.
– Chỉ có điều, núi cao còn có núi cao hơn. Mặc dù đã thành công trở thành Thế Giới Cảnh, thế nhưng con cũng không thể chủ quan một chút nào, ở trong cương vực vô tận kia con không có trợ thủ. Tất cả đều phải dựa vào chính con. Bên Tam Giới chúng ta không thể giúp được cái gì, tất cả mọi chuyện con phải cẩn thận.
Bồ Đề nhắc nhở, mặc dù hắn không biết Kỷ Ninh đã trải qua chuyện gì. Thế nhưng Tam Giới cũng có chút hiểu rõ về Đại Mạc vực. Bên trong Đại Mạc vực cũng có phân tranh không ngừng, đám tu hành giả không ngừng chém giết lẫn nhau.
Kỷ Ninh cũng từ đó đi ra, thậm chí còn phải đi lên độ cao rất cao. Đây tuyệt đối là hành động phải lần lượt đi qua sinh tử a.
– Yên tâm, đồ nhi của người không phải ai cũng có thể đối phó được a.
Kỷ Ninh cười nói:
– Đồ nhi còn nghĩ đến một ngày kia có thể gặp lại Nữ Oa nương nương ở bên ngoài.
– Con nghe được tin tức của Nữ Oa nương nương ở cương vực vô tận hay sao?
Bồ Đề lập tức hỏi, thế hệ bọn họ là Thần Ma được thai nghén từ trong Hỗn Độn mà ra. Đối với Nữ Oa nương nương rất là kính nể và sùng bái. Mà ban đầu Nữ Oa nương nương ở Tam Giới cũng đã thành công trở thành Thế Giới Cảnh rồi.
– Không có, ngay cả một chút tin tức cũng không có, thậm chí ngay cả bên Đại Mạc vực cũng không có Thế Giới Cảnh mới tấn chức có đặc điểm giống như Nữ Oa nương nương a.
Kỷ Ninh nói.
– Ài…
Bồ Đề khẽ lắc đầu.
– Đúng rồi, sư phụ, làm phiền người nhanh chóng truyền tin tức cho bên Tam Giới, con muốn truyền thụ một ít pháp môn, thần thông, bí thuật cho chư vị đạo hữu trong Tam Giới.
Kỷ Ninh nói.
– Truyền thụ?
Bồ Đề cả kinh.
– Đúng vậy, trước đó không có cách nào truyền thụ được. Hôm nay thành công trở thành Thế Giới Cảnh, cũng đã có thể truyền thụ được rồi.
Kỷ Ninh nói, mặc dù hắn cũng đã giết một ít địch nhân, đạt được một ít bảo vật. Thế nhưng bình thường có rất ít tu hành giả mang theo pháp môn tu luyện ở bên người, tất cả đều nhớ ở trong đầu. Như Bắc Sưu Thế Giới thần vậy, vì muốn bồi dưỡng truyền nhân cho nên mới để lại một lượng lớn pháp môn.
Thực lực hiện tại của Kỷ Ninh có thể so sánh được với Bắc Sưu Thế Giới thần, thậm chí lại còn mạnh hơn. Thế nhưng thời gian hắn tu hành quá ngắn, mấy lần hắn mạo hiểm lấy được pháp môn có thể truyền thụ cho mọi người, thế nhưng số lượng cũng chỉ trên đầu ngón tay mà thôi. Cho dù là một ít pháp môn có thể mua sắm ở trong Đại Mạc vĩnh hằng giới, có mua lại thì cũng không có cách nào truyền qua Tam Giới được. Cho nên Kỷ Ninh cũng cần thời gian để ghi chép toàn bộ ra, chuyện này cũng cần thời gian rất lâu a.
Thời gian dài như vậy, sợ rằng đã sớm đột phá thành Thế Giới Cảnh rồi, trước khi chết Bắc Sưu Thế Giới thần tốn một lượng lớn thời gian để chép lại rất nhiều pháp môn. Cho nên hôm nay Kỷ Ninh có thể trực tiếp truyền thụ cho mọi người.
– Tốt, tốt, tốt.
Bồ Đề kích động nói:
– Vậy là tốt rồi, có những pháp môn cường đại này, như vậy nói không chừng Tam Giới chúng ta lại có thể lại sản sinh ra Thế Giới thần, Hỗn Độn tiên nhân một lần nữa.
– Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu.
Tam Giới này, Kỷ Ninh cũng cảm nhận được nó không tầm thường.
– Cửu trọng Hỗn độn cấm chế.
Pháp môn cực kỳ trân quýv lại bị Tam Thanh đạo nhân phát hiện ra như vậy.
Nữ Oa, Hậu Nghệ. Mỗi một người đều là người kinh tài tuyệt diễm, đều tự nghĩ ra pháp môn ah, mà cũng không có ai chỉ điểm cho bọn họ.
– Đợi sau khi truyền thụ cho các sư huynh các loại pháp môn xong. Ta tìm kiếm ở trong Hỗn Độn một phen, nhìn xem có thể tìm được Cửu trọng Hỗn độn cấm chế hay không.
Kỷ Ninh thầm suy nghĩ, đám sư huynh của hắn cũng có thiên tư cực cao, chỉ là không có pháp môn chính thức đánh thẳng tới Thế Giới Cảnh mà thôi.
…
Từ đó Tam Giới nghênh đón một trận đại bộc phát chính thức, đây cũng là chuyện mà Kỷ Ninh rất muốn nhìn thấy. Dù sao một mình hắn che chở, có thể che chở được bao lâu cơ chứ? Nếu như cường giả ở trong Tam Giới như mây, như vậy Tam Giới mới có thể chính thức an toàn được.
Ở bên trong Hỗn Độn, phi chu nhanh chóng phóng về phía trước.
Bên trong phi chu.
Hai người Kỷ Ninh, Hỏa tiên tử Tô Vưu Cơ đều ngồi đó, nhìn qua Hỗn Độn ở bên ngoài.
– Chủ nhân, người bị hai người Phù Khai, A La Dịch kia liên thủ cướp giết hay sao?
Tô Vưu Cơ khẽ hỏi.
– Đã gặp.
Kỷ Ninh gật đầu nói.
Chương 987:
– Vậy kết quả sao rồi?
Tô Vưu Cơ hỏi, nàng không biết Kỷ Ninh một mình trốn về, hay là thắng trận đại chiến kia.
– Ta vẫn còn đang đứng ở đây, ngươi thử nói xem kết quả như thế nào?
Kỷ Ninh nói:
– Hai người bọn họ đã thất bại, đã chết tại chỗ.
Tô Vưu Cơ không tham chiến, cho nên kỳ thật trong lòng cũng đang một mực lo lắng. Nàng biết Phù Khai và A La Dịch rất là lợi hại. Đặc biệt là A La Dịch, đây chính là tồn tại siêu việt Thế Giới thần đỉnh phong a. Mà lại sát khí ngập trời, rõ ràng là hạng người thiện chiến. Tăng thêm một ít thủ đoạn ngoại lực khác, cho nên nàng mới luôn lo lắng như vậy. Phải biết rằng sinh tử của nàng và Kỷ Ninh bị buộc lại với nhau, nếu như Kỷ Ninh chết, như vậy nàng cũng sẽ chết.
– Bây giờ chúng ta đang đi đâu?
Tô Vưu Cơ hỏi.
– Về Đại Mạc Viện một chuyến trước, sau đó sẽ rời đi.
Kỷ Ninh nhìn bên ngoài, về Đại Mạc Viện xử lý xong Vĩnh Hằng thần huyết rồi mới lại đi a.
Cưỡi phi chu, lại dựa vào Thời không truyền tống trận trở về Đại Mạc vĩnh hằng giới.
– Đại Mạc Viện, đã đến rồi.
Kỷ Ninh và Tô Vưu Cơ đạp nước mà đi, rất nhanh đã đi tới hòn đảo giữa hồ của Đại Mạc Viện. Ở bên cạnh hòn đảo này đang có một nam tử mặc trường bào rộng thùng thình, tóc đỏ mỉm cười đứng đó:
– Bắc Minh huynh đệ, chúc mừng đột phá đến Thế Giới Cảnh. Hỏa tiên tử cũng đã đột phá? Xem ra lần này đi ra ngoài, thu hoạch của hai vị cũng không nhỏ nha.
– Tề Trường huynh, sao ngươi lại ở đây?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
– Sư tôn chỉ phân phó ta đứng đây chờ ngươi mà thôi.
Nam tử tóc đỏ cười nói:
– Đi thôi, theo ta đi gặp sư tôn.
Kỷ Ninh âm thầm kinh ngạc.
Không hổ là Đại Mạc Đạo Quân. Giọt Vĩnh Hằng thần huyết này quả thực phải nhờ đối phương hỗ trợ xử lý, thế nhưng hắn còn chưa nói với đối phương thì đối phương lại sớm biết như vậy a. Còn để cho đệ tử đứng đây nghênh đón…
– Vưu Cơ, ngươi đi tới Thủy Liên Cư trước đi.
Kỷ Ninh phân phó.
– Vâng.
Tô Vưu Cơ ngoan ngoãn rời điv.
– Tề Trường huynh, mời.
Kỷ Ninh và nam tử tóc đỏ sóng vai mà đi, toàn bộ bên trong Đại Mạc Viện cũng có bố cục tinh diệu, giống như là một trận pháp huyền diệu vậy. Nếu như không có người dẫn dắt, quả thực Kỷ Ninh cũng không biết được Đại Mạc Đạo Quân ở đâu. Rất nhanh hai người đã đi tới một cái đình tĩnh lặng.
Cái đình này vô cùng đơn sơ, Đại Mạc Đạo Quân nhàn nhã khoanh chân ngồi đó. Trên cái bàn trước mặt hắn chỉ có một bầu rượu.
– Sư tôn, đệ tử đã đưa Bắc Minh đến.
Nam tử tóc đỏ cung kính nói.
– Ngươi lui xuống trước đi.
Đại Mạc Đạo Quân nói một câu.
Nam tử tóc đỏ cung kính tuân mệnh, sau đó lập tức thối lui. Mà ánh mắt của Đại Mạc Đạo Quân cũng đã rơi vào trên người Kỷ Ninh, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, chỉ vào phía đối diện rồi nói:
– Ngồi đi.
– Đa tạ Đạo Quân.
Kỷ Ninh khoanh chân ngồi ở phía đối diện Đại Mạc Đạo Quân.
– Thành Thế Giới Cảnh rồi sao? Nếu như Thiên Nhất lão ca biết rõ, nhất định sẽ rất cao hứng.
Đại Mạc Đạo Quân cười nói:
– Sáng sớm ngày hôm nay ta đã cảm ứng được có một chuyện. Ta cẩn thận tính toán, là ngươi có việc muốn mời ta hỗ trợ.
– Vâng.
Kỷ Ninh lập tức nói:
– Quả thực đúng là có một chuyện, vãn bối ở trong Vạn Thần phủ kia, dưới cơ duyên xảo hợp đã nhận được một loại bảo vật, tên là Vĩnh Hằng thần huyết.
– Vĩnh Hằng thần huyết?
Trên mặt Đại Mạc Đạo Quân hiện lên vẻ giật mình.
Mặc dù hắn tự ý suy diễn, thế nhưng cũng không phải suy diễn là có thể biết ra được tất cả mọi chuyện. Đặc biệt là suy diễn tương lai càng vô cùng mơ hồ.
Suy diễn quá khứ thì lại tương đối dễ dàng, bởi vì quá khứ đã xảy ra rồi, thế nhưng tương lai còn chưa từng xảy ra, cho nên cũng có rất nhiều khả năng! Suy diễn tương lai thì gần như chỉ có thể suy diễn ra một ít khả năng tương đối lớn mà thôi.
Ví dụ như chuyện Kỷ Ninh muốn mời hắn hỗ trợ, bởi vì liên quan đến bản thân Đại Mạc Đạo Quân, cho nên hắn có thể cảm ứng được. Vừa mới suy diễn một chút đã biết rõ là Kỷ Ninh muốn mời hắn hỗ trợ. Bởi vì lúc này kỳ thật Kỷ Ninh đã đến Đại Mạc vĩnh hằng giới, lại đang đi bộ tới. Cho nên chuyện này thuộc về loại xác suất cực kỳ cao.
– Là giọt Vĩnh Hằng thần huyết của Mai Lạc Ba Đại Đế kia hay sao?
Đại Mạc Đạo Quân lập tức hỏi.
– Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu, nói:
– Cái giọt Vĩnh Hằng thần huyết này nghe nói khiến cho Vĩnh Hằng nhất tộc vô cùng điên cuồng.
– Đương nhiên phải điên cuồng rồi.
Hai mắt Đại Mạc Đạo Quân sáng ngời, cười khen:
– Một giọt Vĩnh Hằng thần huyết này cơ hồ là nửa tính mạng của Mai Lạc Ba Đại Đế. Mai Lạc Ba Đại Đế cũng phải trải qua năm tháng dài dằng dặc thì mới có thể khôi phục được nguyên khí. Giá trị của một giọt Vĩnh Hằng thần huyết này không thể hạn lượng. Đó chính là bảo bối muốn mua cũng không có chỗ mua a. Đặc biệt là lực hấp dẫn đối với Vĩnh Hằng nhất tộc còn vượt quá sự tưởng tượng của ngươi.
Kỷ Ninh nói:
– Ta nghe trận linh của Vạn Thần phủ nói, cho nên cũng rất đau đầu chuyện phải xử lý Vĩnh Hằng thần huyết như thế nào. Cho nên ta muốn đến mời Đạo Quân hỗ trợ.
– Đúng vậy, phương pháp đơn giản nhất chính là trực tiếp hiến cho Đạo Minh.
Đại Mạc Đạo Quân cười nói:
– Chỉ có điều ta cũng có một phương pháp khác. Chỉ là không biết ngươi có đồng ý hay không mà thôi.
– Mời Đạo Quân nói.
Kỷ Ninh nói.
– Mang giọt Vĩnh Hằng thần huyết này trực tiếp bán ta.
Đại Mạc Đạo Quân nói.
– Ồ?
Kỷ Ninh có chút sửng sốt.
– Ngươi hiến cho Đạo Minh, đoán chừng bên Đạo Minh sẽ cho ngươi hai ngàn trăm phương Hỗn Độn linh dịch, đồng thời cũng nhét ngươi vào bên trong Đạo Minh. Nếu như ngươi bán cho ta, mặc dù không thể trực tiếp tiến vào Đạo Minh. Thế nhưng dùng thực lực của ngươi, tương lai cũng có thể đi vào Đạo Minh a. Hơn nữa ta lại cho ngươi ba trăm vạn phương!
Đại Mạc Đạo Quân nói tiếp:
– Ngươi muốn pháp môn gì, các loại bảo vật gì thì cũng cứ nói, triệt tiêu số lượng Hỗn Độn linh dịch là được.
Quả thực Đại Mạc Đạo Quân rất muốn giọt Vĩnh Hằng thần huyết này.
Đối với Đạo Minh mà nói, công dụng cũng không có cao như vậy. Chỉ là Vĩnh Hằng thần huyết quá mức hiếm thấy! Nếu như bên trong Đạo Minh có một giọt Vĩnh Hằng thần huyết xuất hiện, nhất định sẽ bị một ít Sinh Tử Đạo Quân cường đại, thậm chí là Vĩnh Hằng Đế Quân trực tiếp mua đi. Mà khi đó Đại Mạc Đạo Quân sẽ không đoạt được. Bởi vì những Sinh Tử Đạo Quân cường đại kia đều muốn nghiên cứu thứ này.
Chương 988:
Phải biết rằng, Vĩnh Hằng thần huyết là thần huyết mà chỉ Đế Quân của Vĩnh Hằng nhất tộc mới có thể ngưng tụ ra được. Cần phải tiêu hao nửa cái mạng thì mới có thể ngưng tụ ra một giọt thần huyết này, thực lực cũng sẽ tiêu hao rất lớn. Không có Vĩnh Hằng Đế Quân nào sẽ làm như vậy. Mà vốn Đế Quân ở trong Vĩnh Hằng nhất tộc đã có thể đếm được trên đầu ngón tay a!
Cho nên giọt Vĩnh Hằng thần huyết này, Đạo Minh dùng hai ngàn trăm phương để thu mua, quả thực cũng quá ít.
Đại Mạc Đạo Quân thì trông mà thèm…
Đại Mạc Đạo Quân, là được xưng tụng là Đạo Quân kinh tài tuyệt diễm. Theo lời của hai người Kim Nhãn khôi lỗi, trận linh nói, nếu như Đại Mạc Đạo Quân đạt tới biên giới Hợp đạo. Như vậy hắn đã có thể sánh ngang được với nhân vật nghịch thiên như Vạn Thần Đạo Quân.
Hạng người kinh tài tuyệt diễm bực này, đương nhiên cũng có dã tâm của mình! Trước đó bảo vật của hắn cũng không có nhiều như vậy, cho dù một giọt Vĩnh Hằng thần huyết ở trước mặt hắn thì hắn cũng không có quá nhiều suy nghĩ. Thế nhưng lần này Thiên Nhất Đạo Quân lại mời hắn hỗ trợ, Thiên Nhất Đạo Quân chính là Cung chủ Thiên Thương Cung. Bản thân sống lâu như vậy, tài phú tích lũy được cũng rất kinh người. Cho nên giá trị bảo vật mời hắn hỗ trợ cũng đã đạt tới hai ngàn vạn phương!
Một bộ phận trong đó hắn đã dùng để bồi dưỡng pháp thân.
Thế nhưng số còn lại thì dùng để làm gì đây?
Trước đó Đại Mạc Đạo Quân đã có các loại suy nghĩ, hiện tại Kỷ Ninh lại đem một giọt Vĩnh Hằng thần huyết đặt ở trước mặt hắn. Chuyện này khiến cho trong lòng Đại Mạc Đạo Quân đã có suy nghĩ khác rồi.
– Có lẽ các con của ta có thể từ bên trong đó hấp thu được lực lượng của Vĩnh Hằng nhất tộc.
Đại Mạc Đạo Quân thầm nói:
– Theo ta suy tính, có hơn hai thành khả năng có thể thành công. Vốn Thiên Nhất Đạo Quân đưa ta bảo vật, hiện tại tiểu hữu Kỷ Ninh này lại mời ta hỗ trợ xử lý Vĩnh Hằng thần huyết. Đây chính là cơ duyên mà vận mệnh ban cho ta. Đương nhiên ta phải nắm thật chắc a!
…
– Ngươi cảm thấy như thế nào?
Đại Mạc Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh rồi nói.
– Gia nhập hay không gia nhập Đạo Minh, ta cũng không gấp. Vĩnh Hằng thần huyết này, ta rất muốn xử lý cho nhanh a.
Kỷ Ninh cười nói:
– Bất kể là hiến cho Đạo Minh, hay là bán cho Đạo Quân cũng đều giống như nhau.
– Tốt.
Đại Mạc Đạo Quân nở nụ cười, nói:
– Ba trăm vạn phương Hỗn Độn linh dịch, toàn bộ bảo bối của một ít Đạo Quân tương đối cường đại có lẽ cũng chỉ có giá trị như vậy mà thôi. Kỷ Ninh tiểu hữu, cơ duyên này đặt ở chỗ ta đi. Nói đi, ba trăm vạn Hỗn Độn linh dịch này ngươi muốn bảo vật, pháp môn nào. Ta đều có thể lấy ra cho ngươi ra. Nếu như ngươi chỉ cần Hỗn Độn linh dịch thì cũng có thể!
Để nhiều Hỗn Độn linh dịch như vậy làm gì chứ? Làm cơm ăn hay sao?
Mau chóng hóa thành lực lượng của bản thân mới là vương đạo a.
– Ta muốn phần hạ của một bộ thần thông.
Kỷ Ninh nói:
– Môn thần thông này tên là Kim Tượng.
– Thần thông hộ thể Kim Tượng?
Đại Mạc Đạo Quân gật đầu, nói:
– Chuyện này không khó, ở bên trong Đạo Minh có thể trực tiếp mua được, ngươi cần để tu luyện hay là tiến hành truyền thụ trên phạm vi lớn? Nếu như là truyền thụ, cái giá có thể sẽ cao hơn gấp mấy chục lần a.
– Ta dùng một mình.
Kỷ Ninh còn không có xa xỉ được như vậy a.
– Môn thần thông này có chút lợi hại, có thể đem thần thể tu luyện tới mức có thể sánh ngang được với thần binh Đạo loại cực phẩm. Thần thông bực này đã rất hiếm thấy. Ta sẽ mua xuống giúp ngươi, cần hai mươi vạn phương Hỗn Độn linh dịch.
Kỷ Ninh âm thầm líu lưỡi, so với một khỏa Thâu Thiên Sinh Tử Đan cũng còn quý trọng hơn a.
Bản thân hắn tu luyện mà giá đã cao như vậy, nếu như truyền thụ trên phạm vi lớn, cái giá sẽ lớn hơn gấp mấy chục lần. Như vậy không phải hơn trăm vạn rồi hay sao? Khó trách ngay cả Thiên Thương Cung cũng không có pháp môn tốt như vậy, dù sao một tông môn cường đại, ở rất nhiều chỗ cũng phải tiêu hao rất lớn a. Bắc Sưu Thế Giới thần cũng mãi về sau mới chuyển tu thần thông Kim Tượng, mà mới chỉ có thượng bộ, trung bộ mà thôi.
– Thần thể sánh ngang được với thần binh Đạo loại cực phẩm, đây là thứ bình thường mà chỉ có Sinh Tử Đạo Quân mới cần a.
Đại Mạc Đạo Quân nói:
– Ngươi cũng không cần phải quá vội vã mua nha. Ha ha, chỉ có điều ngươi có ba trăm vạn phương Hỗn Độn linh dịch, có muốn mua thì cũng là chuyện nhỏ.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Mặc dù hắn không phải là Đạo Quân, thế nhưng thần thể so với Đạo Quân cũng đã tương đương rồi.
– Còn muốn cái gì nữa?
Đại Mạc Đạo Quân hỏi.
– Ta nghe nói có một vĩnh hằng pháp bảo, tên là Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô.
Kỷ Ninh nói:
– Ta muốn mua nó.
– Đúng đúng, đây quả thực là bảo bối tốt, tương đối tiện nghi. Đối với Thế Giới Cảnh mà nói, thứ này rất là thực dụng.
Đại Mạc Đạo Quân nghe xong lập tức gật đầu:
– Kiện hồ lô này năm mươi vạn phương Hỗn Độn linh dịch.
Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô…
Ở trong đó ẩn chứa Hỏa Vân thần lôi và Thủy Yên thần lôi đều là Đạo Chi thần lôi! Chính là hai thứ trong chín lọai đại Đạo Chi thần lôi cần thiết để tu luyện bí thuật Lôi Điện Cửu Nguyên Thần Lôi mà Kỷ Ninh lấy được. Kỷ Ninh mua xuống trước, hiện tại không thể dùng, thế nhưng khi tụ tập đủ là có thể bí lấy ra dùng, khi đó uy lực sẽ rất mạnh!
Đạo Chi thần lôi, rất là trân quý, bởi vì độ khó khi bắt nó quá lớn.
Một đạo Đạo Chi thần lôi thấp nhất cũng cần hai mươi vạn phương Hỗn Độn linh dịch để mua. Mà Hỏa Vân thần lôi, Thủy Yên thần lôi chính là hai loại Đạo Chi thần lôi thường thấy nhất. Có một ít Đạo Chi thần lôi cực kỳ hiếm thấy, cơ bản không có chỗ để mua. Năm đó Vạn Thần Đạo Quân cũng mới chỉ tìm được chín loại đại Đạo Chi thần lôi mà thôi!
Kỷ Ninh đã sớm chuẩn bị tu luyện bí thuật Cửu Nguyên Thần Lôi, bởi vì ở trong Vạn Thần phủ này. Ngay cả chín đại Hỗn Độn thần lôi cũng gom góp không đồng đều, cho nên hắn cũng tạm thời không có vội vã tu luyện. Đợi lúc đó tu luyện chín đại Hỗn Độn thần lôi, về sau sẽ có thể thử Đạo Chi thần lôi. Tuy nhiên, dựa theo giới thiệu trên pháp môn ghi lại.
Sau khi trở thành Thế Giới Cảnh thì mới có thể tu luyện quyển thượng của Hỗn Độn thần lôi.
Chương 989:
Trở thành Sinh Tử Đạo Quân thì mới có thể tu luyện quyển hạ Đạo Chi thần lôi, cho nên Kỷ Ninh mới chỉ mua sắm hai đạo Đạo Chi thần lôi. Kỳ thật cho dù hắn có muốn mua chín đạo, chỉ sợ hiện tại cũng mua không nổi. Năm đó ngay cả Vạn Thần Đạo Quân cũng chỉ có được đến chín đạo mà thôi.
– Phần hạ của thần thông Kim Tượng, Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô, hai thứ này cộng lại chưa đủ một trăm vạn phương a.
Đại Mạc Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh, nói:
– Ngươi còn cần bảo bối gì nữa?
– Tuyết Giám đồ quyển, ta cần bức thứ hai và bức thứ tư, mỗi loại một bức, không biết có thể mua được hay không?
Kỷ Ninh dò hỏi.
Đại Mạc Đạo Quân cười cười, lại liếc nhìn Kỷ Ninh:
– Cơ duyên của ngươi ở trong Vạn Thần phủ quả thực không nhỏ a, Tuyết Giám đồ quyển này, ẩn chứa truyền thừa của Tuyết Giám Đế Quân. Mặc dù năm đó Tuyết Giám Đế Quân đã tung ra bốn mươi bức ở trong cương vực vô tận. Thế nhưng dù sao cũng có vô số tu hành giả a… Như vậy đi, ta sẽ hỏi thăm Đạo Minh một chút. Xem có ai muốn bán hay không, Tuyết Giám đồ quyển này ta cũng không dám cam đoan là mình nhất định có thể mua được.
– Có thể mua được một bức là tốt rồi.
Kỷ Ninh cũng không bắt buộc đối phương.
– Còn cần cái gì nữa?
Đại Mạc Đạo Quân hỏi tiếp.
– Đạo Quân, xin đạo quân xem.
Kỷ Ninh rút thần kiếm Tử Quang Quỳnh ở sau lưng ra. Cả hai giao dịch với nhau ba trăm vạn phương, quả thực một kiện Vĩnh hằng thần binh không coi vào đâu. Giá trị của Vĩnh hằng thần binh ít thì cũng chỉ có một vạn phương, bình thường nhiều thì cũng chỉ mấy chục vạn phương, viễn siêu trăm vạn cũng đã rất hiếm thấy rồi.
– Thanh kiếm này đã đi theo ta rất lâu rồi, nó chủ nhân trước của nó là Bắc Sưu đại ca, người gọi nó là Tử Quang Quỳnh.
Kỷ Ninh nói tiếp:
– Ta muốn biết lai lịch của thanh kiếm này, để có thể phối hợp với năm thanh Vĩnh hằng thần binh hay không.
Đúng vậy.
Đã có ba trăm vạn phương để tiêu hao, cho nên Kỷ Ninh cũng muốn thu được sáu thanh Vĩnh hằng thần binh vào trong tay! Khi đó lực công kích của hắn tự nhiên sẽ bạo tăng lên một mảng lớn, cho dù đối mặt với nhất bộ Đạo Quân thì Kỷ Ninh cũng có lòng tin nghênh chiến. Bởi vì Vô Danh kiếm thuật của Kỷ Ninh vốn là kiếm chiêu cực kỳ am hiểu phòng thủ, ngay cả một giọt nước cũng không lọt vào được. Nếu như sáu thanh kiếm cùng nhau phòng ngự, chỉ cần địch nhân không mạnh hơn Kỷ Ninh quá nhiều. Như vậy Kỷ Ninh cũng có thể ngăn lại được.
– Ồ? Tử Quang Quỳnh?
Sau khi Đại Mạc Đạo Quân nhận lấy, hắn khẽ vuốt vuốt mũi kiếm, giờ phút này kiếm ý ẩn chứa bên trong thần kiếm Tử Quang Quỳnh cũng đã bị Kỷ Ninh dẫn ra, khí tức hung lệ mà thô bạo.
– Đúng vậy, chính là Tử Quang Quỳnh.
Đại Mạc Đạo Quân gật đầu.
– Đúng?
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc.
– Đây là một thần binh xem như là Vĩnh hằng trung phẩm.
Đại Mạc Đạo Quân cười nói:
– Đợi tương lai ngươi trở thành nhất bộ Đạo Quân, khi đó uy năng của thanh Vĩnh hằng thần binh này cũng sẽ đại khái được ngươi hoàn toàn phát huy a. Ít nhất ở trong Thế Giới Cảnh tuyệt đối đủ để ngươi dùng.
Kỷ Ninh gật đầu, thật ra hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, đối với Kỷ Ninh hiện tại mà nói, cũng không có gì khác nhau. Bởi vì kiếm ý bổn nguyên ẩn chứa ở bên trong quá mức cường đại. Đúng như lời của Đại Mạc Đạo Quân nói. Có lẽ phải trở thành nhất bộ Đạo Quân thì hắn mới có thể hoàn toàn phát huy ra uy năng của kiếm.
Cho nên mặc dù cầm một thanh Vĩnh hằng thần binh cực phẩm thì Kỷ Ninh cũng không phát huy ra được bao nhiêu uy năng.
– Ngươi nói chủ nhân tiền nhiệm của nó gọi nó là Tử Quang Quỳnh. Đây cũng không phải là cái tên lung tung.
Đại Mạc Đạo Quân nói:
– Bởi vì đó là tên của thanh thần kiếm mà Vĩnh Hằng Đế Quân luyện chế ra.
– Thần kiếm mà Vĩnh Hằng Đế Quân luyện chế ra?
Kỷ Ninh có chút hiếu kỳ.
– Vị Vĩnh Hằng Đế Quân kia ở trước đây rất lâu, rất lâu cũng là một Đế Quân của Đạo Minh chúng ta! Chỉ là hắn đã sớm tiến vào hắc ám vô tận để ngao du rồi. Hắn tên là Tử Sơn đại đế. Trước khi rời khỏi cương vực vô tận, đi vào hắc ám vô tận. Hắn đã từng phí thời gian rất dài để luyện chế ra chín mươi chín thanh Vĩnh hằng thần binh trung phẩm. Tên là Tử Quang Quỳnh. Chín thanh chín Vĩnh hằng thần binh cực phẩm tên là Liệt Sơn Huyết cùng với một thanh thần binh đáng sợ tên là Tử Sơn kiếm. Bên trong ẩn chứa tất cả cảm ngộ về Kiếm đạo của hắn.
Kỷ Ninh nghe xong không khỏi líu lưỡi.
Chín mươi chín thanh Tử Quang Quỳnh? Chín thanh Liệt Sơn Huyết? Một thanh Tử Sơn kiếm?
Tử Sơn đại đế sao?
– Ngươi muốn lại mua năm thanh Tử Quang Quỳnh sao?
Đại Mạc Đạo Quân hỏi.
– Đúng vậy, có thể mua được Tử Quang Quỳnh là tốt nhất.
Kỷ Ninh gật đầu.
– Tuy nói năm đó Tử Sơn đại đế đã luyện chế ra tận chín mươi chín thanh. Thế nhưng trong vô số năm tháng dài dòng buồn chán, có một ít đã sớm thất lạc, có một ít thì bị các tu hành giả sử dụng. Cho nên muốn mua được năm thanh quả thực rất khó… Chỉ có điều ta sẽ mời Đạo Minh hỗ trợ, thế lực của Đạo Minh trải rộng cương vực vô tận. Có lẽ có thể mua được mấy thanh.
Đại Mạc Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh, lại nói:
– Ta cũng đã sớm nói với ngươi rồi. Chuyện này hoàn toàn khác với Tranh bảo hội a, đồ vật trong Tranh bảo hội, giá cả quy định đều rất thấp, cho dù là giá cả cuối cùng thì cũng không phải quá cao. Mà lần này là chủ động mời Đạo Minh hỗ trợ đi mua sắm, giá tiền này sẽ cao hơn khá nhiều.
Kỷ Ninh hiểu rất rõ điểm ấy, Tranh bảo hội là rẻ nhất a. Mua bán công khai bên ngoài thì giá cả sẽ cao hơn benet rong Tranh bảo hội! Về phần người chủ động cầu mua như Kỷ Ninh, giá cả nhất định sẽ rất cao. Bởi vì là hắn có việc cầu người.
– Không biết sẽ cao bao nhiêu?
Kỷ Ninh hỏi thăm.
– Một thanh Tử Quang Quỳnh, bình sẽ có giá trăm ngàn phương tả hữu, chỉ có điều, nếu như ngươi chủ động cầu mua, sợ rằng sẽ phải tốn một trăm năm mươi ngàn phương, thậm chí có khả năng còn đạt tới hai trăm ngàn phương.
Đại Mạc Đạo Quân nói.
– Dưới hai trăm ngàn phương là được rồi.
Kỷ Ninh nói, hắn cũng không phải là kẻ ngu, nếu như tăng lên nữa thì lại không đáng rồi.
Phải biết một kiện Vĩnh hằng thần binh trung phẩm ở bên trên Tranh bảo hội, giá cả quy định cũng đã đạt tới ba vạn phương rồi. Giá cả thành giao cuối cùng ước chừng sáu vạn phương. Chẳng qua nếu như buôn bán bình thường ở bên ngoài, như vậy giá cả sẽ vọt tới một trăm ngàn.
Chương 990:
Kỷ Ninh chủ động cầu mua, đem cực hạn đặt ở mức độ hai trăm ngàn phương… Kỳ thật như vậy cũng đã coi như giá tiền rất cao rồi. Hai trăm ngàn phương ở bên trên Tranh bảo hội cũng đã có thể đơn giản mua được một kiện Vĩnh hằng thần binh thượng phẩm rồi. Thậm chí nếu như vận khí tốt, hoàn toàn có thể mua được một kiện Vĩnh hằng thần binh cực phẩm giá cả tiện nghi hơn một chút.
…
– Còn cần gì nữa không?
Đại Mạc Đạo Quân hỏi.
– Đã đủ rồi, những thứ khác cũng không cần nữa.
Kỷ Ninh nói.
– Được rồi. Như vậy đi, ngươi cho ta một chút thời gian, trong vòng nửa năm ta sẽ cho ngươi một trăm vạn phương Hỗn Độn linh dịch, để cho ngươi tạm thời dùng.
Đại Mạc Đạo Quân nói:
– Về phần những bảo vật mà ngươi cần kia, bởi vì cần thông qua Đạo Minh. Cho nên chỉ sợ ngắn thì ba tới năm năm, lâu thì mấy chục năm mới có thể gom góp được đủ. Đến lúc đó thiếu của ngươi bao nhiêu Hỗn Độn linh dịch, ta sẽ đưa lại đủ cho ngươi.
– Tạ ơn Đạo Quân.
Kỷ Ninh nói.
Mời Đại Mạc Đạo Quân hỗ trợ, một là Đại Mạc Đạo Quân và Thiên Nhất Đạo Quân có quan hệ vô cùng tốt. Thứ hai ngay cả trận linh của Vạn Thần phủ cũng khuyên Kỷ Ninh tìm Đại Mạc Đạo Quân. Đó cũng là bởi vì hạng người kinh tài tuyệt diễm như Đại Mạc Đạo Quân, ở trên phương diện đạo tâm sẽ có kiên trì của mình. Cho dù phế bỏ toàn bộ bảo vật thì cũng sẽ không vi phạm con đường mà mình đã chọn.
…
Đại Mạc Đạo Quân am hiểu suy diễn, rất ít khi đi ra ngoài mạo hiểm. Phương thức tu luyện có chút khác biệt với các Sinh Tử Đạo Quân khác. Cho nên bảo vật của Đại Mạc Đạo Quân cũng không tính là nhiều, lần này may mà có Thiên Nhất Đạo Quân đưa tới bảo vật giá trị hai ngàn phương, cho nên mới khiến cho hắn tài đại khí thô như vậy.
Thế nhưng dù vậy hắn cũng không có nhiều Hỗn Độn linh dịch, đều là các loại trân bảo, tài liệu mà thôi, cho nên hắn mới nói với Kỷ Ninh, cho hắn thời gian nửa năm.
Sưu…
Kỷ Ninh trở về Thủy Liên Cư, trong lòng thì cảm khái vô cùng:
– Đối với Thế Giới Cảnh mà nói, Vĩnh hằng thần binh trân quý vô cùng, thế nhưng đặt ở trước mặt Sinh Tử Đạo Quân lại không coi là cái gì, không nghĩ tới Tử Quang Quỳnh này lại có khoảng chừng chín mươi chín thanh.
– Nếu những bảo vật này đến tay, thực lực của ta sẽ có thể tăng lên không ít.
Kỷ Ninh cảm giác, cảm thấy. So với việc Hỗn Độn linh dịch ở trong tay thì lập tức đổi bảo vật sẽ tốt hơn.
Bởi vì nếu như tương lai không cần bảo vật, như vậy hắn vẫn có thể đổi lại thành Hỗn Độn linh dịch.
– Chủ nhân.
Trở lại, Thủy Liên Cư Tô Vưu Cơ lập tức chạy tới.
– Vưu Cơ, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi, ngày mai đi Dịch Ba Thành.
Kỷ Ninh nói.
– Đi Dịch Ba Thành?
Tô Vưu Cơ hỏi:
– Đến đó làm gì?
– Ngươi đã đột phá trở thành Thế Giới Cảnh, đương nhiên phải có một ít pháp bảo thích hợp với ngươi a.
Kỷ Ninh cười nói:
– Đi tới chỗ đó chậm rãi chọn đi.
– Vâng.
Hai mắt Tô Vưu Cơ sáng ngời, gật đầu liên tục. Bảo vật của người hầu đi theo người đều là do chủ nhân phụ trách a, chỉ có điều bình thường chủ nhân đều rất là keo kiệt.
Thế nhưng Kỷ Ninh ngược lại, hắn không keo kiệt. Đưa cho Tô Vưu Cơ Vĩnh hằng thần binh sao? Hắn cũng không cấp nổi! Bởi vì Tô Vưu Cơ là Hỗn Độn tiên nhân. Cho nên binh khí chủ yếu của nàng chính là một bộ pháp bảo phi hành. Một lượn lớn pháp bảo phi hành đầy đủ, nếu như lại là Vĩnh hằng thần binh, đây quả thực là cái giá trên trời a.
– Dịch Ba Thành.
Quả thực Kỷ Ninh rất muốn đi tới Dịch Ba Thành một chuyến, bởi vì chính hắn cũng muốn mua Hỗn Độn thần lôi để tu luyện bí thuật Cửu Nguyên Thần Lôi.
…
Ngày hôm sau, Kỷ Ninh cùng với Tô Vưu Cơ đi đến Dịch Ba Thành, trắng trợn mua một phen. Bởi vì Phù Khai và A La Dịch đã để lại không ít Hỗn Độn linh dịch, bảo vật. Cho nên cũng đủ để cho Kỷ Ninh tiêu dùng, rất nhanh hắn đã mua tất cả những thứ hai người cần, chín đại Hỗn Độn thần lôi cũng đã gom góp được rồi.
Động Thiên thế giới.
Trên bờ cát bên cạnh hải đảo, Kỷ Ninh khoanh chân ngồi đó, bên cạnh để một cái hồ lô màu đen cùng với bốn cái hồ lô khác. Cái hồ lô màu đen là Ngũ Lôi Hồ Lô, bốn cái hồ lô khác thì chỉ là hồ lô bình thường mà thôi, ở trong phân biệt chứa một đạo Hỗn Độn Thần Lôi.
– Ở trong Ngũ Lôi Hồ Lôcó chứa năm đạo Hỗn Độn Thần Lôi, chính là thứ mà ta cần, chín đạo Hỗn Độn Thần Lôi cũng đã gom góp đủ rồi, bắt đầu thôi.
Trong lòng Kỷ Ninh chảy xuôi pháp môn của Cửu Nguyên Thần Lôi bí thuật.
Lập tức, hắn bắt đầu điều động pháp lực, tiến vào bên trong một hồ lô trong đó. Bên trong hồ lô kia đang có một đạo tia chớp màu đen tản mát khí tức âm lãnh vô tận, thô bạo dị thường.
Pháp lực của Kỷ Ninh dựa theo pháp môn Cửu Nguyên Thần Lôi tạo thành màng lưới pháp lực kỳ dị, bắt đầu bao phủ đạo Hỗn Độn Thần Lôi này. Một đạo Hỗn Độn Thần Lôi bình thường ngay cả Thế Giới Cảnh cũng không giết chết được. Cho nên cũng chỉ quét ngang được phía dưới Thế Giới Cảnh mà thôi! Mà pháp lực của Kỷ Ninh bởi vì mười bảy phân thân hợp nhất, cho nên đặc biệt tinh thuần, rất đơn giản đã có thể bắt được đạo Hỗn Độn Thần Lôi này.
– Thu.
Tấm lưới pháp lực bao trùm đạo tia chớp màu đen âm lãnh này, mặc cho tia chớp màu đen lần lượt bắn ra uy năng, thế nhưng tấm lưới pháp lực này cũng chỉ lúc lớn lúc nhỏ, cứng cỏi dị thường, khiến cho tia chớp màu đen kia không có chỗ có thể trốn.
– Lúc trước ta vì đạt được Cửu Giác Điện Xà mà liều tính mạng, thậm chí ngay cả phân thân cũng phải chết hết rất nhiều lần. Thế bây giờ so sánh với pháp môn của Vạn Thần Đạo Quân, quả thực là kém xa nghìn vạn dặm a.
Kỷ Ninh cũng có chútcảm khái, pháp môn của Vạn Thần Đạo Quân giống như là ngư dân cao minh nhất, mặc cho tia chớp cuồng bạo như thế nào đều có thể đơn giản bắt được.
Bất quá bắt được tia chớp kia cũng chỉ là bước đầu tu luyện môn bí thuật này mà thôi, chỉ là bước đơn giản nhất mà thôi.
Sưu.
Tấm lưới pháp lực cuốn lấy tia chớp màu đen này tiến vào bên trong cơ thể của Kỷ Ninh, rất nhanh đã trực tiếp ném vào bên trong Hỗn Độn thế giới kia.
Trong không gian Kim Đan hỗn độn là một mảnh mịt mờ, có Đạo thụ cành lá sum xuê cao hơn hai vạn trượng đang ở giữa không gian Hỗn Độn.