1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 105 [Chương 634 đến 640]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 105 [Chương 634 đến 640]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 634:

Tụ Kha Thiên Thần thấy Kỷ Ninh nhìn chằm chằm vào trên vết khắc bên trên bức tường, hắn lập tức hô lớn:

– Đều là những Thiên Thần như chúng ta tự nghĩ ra rồi lưu lại mà thôi, luận độ huyền diệu, đương nhiên đều không theo kịp pháp môn mà các Chân Thần Đạo Tổ truyền xuống. Đám Thiên Thần kia biết rõ mình sẽ phải chết, cho nên mới để lại những pháp môn này. Ý đồ của bọn hắn chính là muốn để lại cho kẻ đến sau nhìn. Từ đó biết rõ bọn hắn đã từng đi dạo qua nơi này, không hơn.

– Thật sự là không nói được ngươi.

Tụ Kha Thiên Thần thấy Kỷ Ninh vẫn nhìn chăm chú như trước. Hắn không nói thêm lời, tiếp tục ngửa đầu uống rượu.

Có thể uống rượu đã là hạnh phúc lớn lao rồi.

Kỷ Ninh thì vẫn lặng lẽ nhìn vô số vết khắc ở trên vách tường.

– Di Lặc Phật tổ Tuyết Lạc Diệp lưu bút.

– Hoàn Mộc chân nhân Bối Kiếm Nhân lưu bút.

– Hình Thiên Chiến Thần Hạ Phong Bá lưu bút.

Từng vị Thiên Thần, có một ít người thì có chút danh tiếng, có một chút thì lánh đời ít xuất hiện. Bọn họ đi tới thế giới trong đầm Nguyệt Hạ, mặc dù đã xông qua Dạ Xoa cùng với đám thủ hạ kia. Thế nhưng lại không có cách nào tiến thêm một bước về phía trước nữa. Ở trong đại điện này, bọn hắn biết cơ hội may mắn còn sống sót cực thấp, vì vậy mới để lại những vết khắc và văn tự trên vách đá, muốn nói cho kẻ đến sau biết, bọn họ đã từng đi tới nơi này!

Những pháp môn này đương nhiên không thể tính là cao minh, đương nhiên cũng không có tác dụng gì đối với Kỷ Ninh.

Đã đến tầng thứ như Thiên Thần, bình thường đều tự nghĩ ra pháp môn thuộc về mình a. Như Kỷ Ninh sáng chế ra Minh Nguyệt kiếm thuật, thứ này ở trong tay hắn rất là lợi hại. Thế nhưng nếu hắn khắc lên trên vách đá, những Thiên Thần khác nhìn thấy cũng sẽ không để ý a. Bởi vì Minh Nguyệt kiếm thuật này chính là thứ do Kỷ Ninh sáng chế, cho nên người thích hợp nhất là Kỷ Ninh, công dụng đối với hắn cũng không lớn.

Cho dù là pháp môn mà Chân Thần Đạo Tổ sáng tạo ra, công dụng đối với bọn họ cũng không lớn, trừ phi là loại kiếm thuật nghịch thiên như là Ngũ Bảo Kiếm Thuật này.

Sở dĩ Kỷ Ninh xem xét vết khắc trên vách tường là bởi vì hắn cảm nhận được. Bên trong mỗi một vết khắc kia đều ẩn chứa một loại ký thác! Đây là vết khắc do các Thiên Thần cực kỳ cường đại trước khi chết để lại. Loại ký thác tín niệm này khiến cho Kỷ Ninh cảm thấy tâm linh rung động lắc lư, hắn cảm nhận được, những Thiên Thần này cũng không muốn chết, bọn họ muốn sống sót.

Chỉ là… Bọn họ không có thực lực sống sót kia a.

– Ta cũng không muốn để lại vết khắc trên vách tường.

Chẳng biết từ lúc nào Tụ Kha Thiên Thần đã đi tới bên cạnh Kỷ Ninh. Hắn mang theo hồ lô rượu rồi thản nhiên nói:

– Chết rồi thì chết rồi a, thời gian này, ta đã sớm chịu đã đủ rồi.

– Làm sao vậy?

Kỷ Ninh liền hỏi.

Nếu như chỉ có cô tịch, có lẽ các Tiên Ma sẽ chịu được. Như những người ở trong Thế giới lao ngục bị giam giữ mấy Hỗn Độn kỷ nguyên mà cũng đã có một bộ phận sụp đổ mà tự sát. Mà Tụ Kha Thiên Thần bị vây ở đây thời gian khá dài, nhưng so với bọn họ vẫn còn ngắn hơn a.

– Không phải trước đó ngươi coi ta là Tuyết Ma hay sao?

Tụ Kha Thiên Thần nói.

– Đúng vậy.

Kỷ Ninh gật đầu.

– Nguyệt Hạ Đàm này hiểm ác dị thường, năm đó ta xông qua Dạ Xoa Hải tộc ngăn cản, đi tới tòa Tuyết đảo này. Lúc ấy ở bên trong tuyết đảo này cũng không có các Thiên Thần khác. Cho nên ta mới tiếp tục đi tới.

Tụ Kha Thiên Thần nói:

– Ở một phương hướng khác của Tuyết đảo còn có một đầu cầu gỗ. Dọc theo cầu gỗ tiếp tục đi về phía trước sẽ gặp được Tuyết Ma a.

– Năm đó ta không đánh lại Tuyết Ma, may mắn ỷ vào thân pháp cho nên mới trốn về Tuyết đảo.

Tụ Kha Thiên Thần nói tiếp:

– Tuyết Ma kia một đường đuổi giết, mà khi ta trốn về trong Tuyết đảo, Tuyết Ma kia cũng dừng truy sát.

– Mỗi lần ta đi giao thủ cùng với Tuyết Ma đều không đánh lại hắn. Cho nên chỉ có thể ở lại trong Tuyết đảo mà thôi.

– Vốn tưởng rằng ở trên đảo này sẽ rất an toàn, thật không nghĩ tới, sau một ngàn năm, không ngờ một cỗ phân thân của Tuyết Ma lại giết đến tận đảo.

Tụ Kha Thiên Thần lắc đầu thổn thức nói tiếp:

– Từ lần kia, mỗi lần đại khái sẽ có ngàn năm thì phân thân của Tuyết Ma sẽ đến trên hòn đảo truy sát ta. Hơn nữa mỗi một lần thực lực của hắn sẽ lại mạnh hơn. Cứ ngàn năm một lần, đợi đến trăm vạn năm sau. Thực lực phân thân của Tuyết Ma giết đến đảo đã có thể so sánh được với bản tôn của hắn rồi.

Kỷ Ninh có chút nghi ngờ nói:

– Mỗi ngàn năm một lần, thực lực dần dần gia tăng, chẳng lẽ hắn muốn tới để tôi luyện cho sư huynh hay sao?

– Quả thực đây là một loại tôi luyện.

Tụ Kha Thiên Thần gật đầu:

– Bởi vì lúc vừa mới bắt đầu giết đến tận đến cửa thì thực lực của phân thân Tuyết Ma rất yếu kém, ta hoàn toàn có thể kháng cự lại được. Thế nhưng sau trăm vạn năm, thân pháp của ta đã đạt đến cảnh giới cực kỳ lợi hại. Mà thực lực của phân thân Tuyết Ma kia đã có thể so với bản tôn, chỉ là cũng không giết được ta a.

– Hắn giết không được ta, thế nhưng mà ta cũng xông không qua được cửa ải của hắn.

– Vì vậy, ta vẫn bị vây ở trên đảo này. Qua nhiều năm như vậy cũng có một đám Thiên Thần đi tới Tuyết đảo. Trong đám bọn họ có một ít người chết ở trong tay Tuyết Ma, có một ít thì tiến vào một hòn đảo. Có một ít thì giống như ta, bị vây ở nơi này thời gian rất dài. Thế nhưng theo thực lực phân thân của Tuyết Ma càng ngày càng mạnh, bọn hắn không theo kịp tốc độ tăng trưởng thực lực phân thân của Tuyết Ma, cho nên cả đám cũng đã chết.

– Chỉ còn lại có một mình ta mà thôi!

Tụ Kha Thiên Thần lắc đầu cười nói:

– Luận thực lực, kỳ thật ở trong bọn họ có rất nhiều người không thua gì ta, chỉ là thứ ta am hiểu nhất chính là thân pháp. Lại bị Tuyết Ma bức, cho nên thân pháp của ta đã đạt tới cảnh giới mà trước đó ta cũng không dám suy nghĩ.

– Nhưng mà như thế thì sao chứ? Tuyết Ma vẫn lần lượt đến quấy rối ta, các loại thuật pháp biến ảo, ẩn núp, tìm kiếm cách để ám sát ta.

Tụ Kha Thiên Thần thở dài, nói:

– Ta một mình một người cô độc ở nơi đây, thực lực cũng không có cách nào tiến bộ được thêm một chút nào. Muốn xông qua cũng không thể xông qua được. Lại còn phải để tâm Tuyết Ma đánh lén.

Chương 635:

– Không bị giết chết, cuối cùng ta cũng sẽ có một ngày bị sụp đổ như bọn họ a.

Tụ Kha Thiên Thần nói.

Kỷ Ninh khẽ gật đầu.

– Tụ Kha sư huynh.

Kỷ Ninh trịnh trọng nói:

– Ta cảm thấy Nguyệt Hạ Đàm thế giới này có chút kỳ quái, theo ta quan sát, Nguyệt Hạ Đàm thế giới này hẳn là nơi do một vị Đại Năng Giả cổ xưa sáng tạo ra. Sau khi chúng ta đi vào rưoi vào một ít nguy hiểm, không chịu được thì sẽ mất mạng. Có thể kháng trụ được thì sẽ có thể tiếp tục đi tới. Thậm chí sẽ còn đạt được bảo vật, thậm chí cuối cùng sẽ có thể rời đi được khỏi nơi này.

– Chẳng lẽ Đại Năng Giả sáng tạo ra Nguyệt Hạ Đàm thế giới này chính là vì muốn bồi dưỡng hậu bối, đưa bảo vật, sau đó lại để cho chúng ta rời đi hay sao?

Kỷ Ninh nghi hoặc.

– Không có ai hảo tâm như vậy a.

Tụ Kha Thiên Thần lắc đầu, nói:

– Đại Năng Giả sáng tạo ra Nguyệt Hạ Đàm thế giới này chắc chắn sẽ có mục đích riêng.

– Đúng, không có ai hảo tâm như thế a.

Kỷ Ninh cũng nói.

Bồi dưỡng vài chục vạn năm, sau khi bồi dưỡng xong còn đưa một ít bảo vật, sau đó mới để cho bọn hắn rời đi.

Như vậy cũng quá vô tư a.

Kỷ Ninh không cho rằng sẽ có ai vô tư như thế, nói không chừng sẽ có âm mưu!

– Chẳng lẽ đã nhiều năm như vậy rồi mà Giác Minh Phật Tổ còn chưa nói hay sao?

Tụ Kha Thiên Thần hỏi.

– Chưa nói.

Kỷ Ninh lắc đầu:

– Ta đã hỏi qua sư phụ ta rồi, sư phụ ta cũng đã hỏi. Thế nhưng Giác Minh Phật Tổ lại ngậm miệng không nói, dù là ai hỏi cũng vô dụng. Cho dù Phật Tổ Như Lai cũng không có cách nào khiến cho Giác Minh Phật Tổ nói tới chuyện ở bên trong Nguyệt Hạ Đàm thế giới.

Tụ Kha Thiên Thần nhíu mày:

– Thật là kỳ quái, vì sao Giác Minh Phật Tổ lại ngậm miệng không nói như vậy chứ?

Giác Minh Phật Tổ không nói cũng không ngăn cản những Thiên Thần khác tiến vào, mặc kệ như thế nào, hắn không chịu nói thì cũng không có ai có thể ép buộc được hắn.

– Tuyết Ma kia lần lượt đến ám sát ta, thậm chí cũng đã nói chuyện với ta nhiều lần. Theo như lời của hắn, người tiến vào Nguyệt Hạ Đàm thế giới, muốn đoạt bảo mà còn sống đi ra ngoài, như vậy sẽ chỉ có một biện pháp mà thôi.

Tụ Kha Thiên Thần nói.

Kỷ Ninh cẩn thận lắng nghe.

– Đó chính là… Dọc theo cầu gỗ mà tiến lên, đánh lui tất cả người ngăn cản, ven đường này có năm hòn đảo. Lúc đến hòn đảo thứ năm sẽ có thể bình yên đi ra. Thế nhưng người có thể làm được như vậy từ trước tới nay cũng chỉ có Giác Minh Phật Tổ mà thôi.

Tụ Kha Thiên Thần nói.

– Năm hòn đảo?

Kỷ Ninh khẽ giật mình.

Chỗ hắn đang ở, hòn đảo có tuyết đọng bao phủ này cũng chỉ là hòn đảo đầu tiên mà thôi. Muốn đến hòn đảo thứ năm kia cũng không phải dễ tới như vậy a.

– Đến hòn đảo thứ năm, chỉ sợ dù Đại Năng Giả sáng tạo ra Nguyệt Hạ Đàm thế giới này có mưu đồ gì đó. Chỉ cần tới đó là có thể biết được a.

Tụ Kha Thiên Thần nói.

– Đúng vậy.

Kỷ Ninh gật đầu.

Vị Đại Năng Giả cổ xưa này có mưu đồ gì, kỳ thật Kỷ Ninh cũng không có quá để ý.

Hắn quan tâm chính là “Băng Tâm Tủy” cùng “Băng Tâm Linh Diệp”.

– Sư đệ, ta và Tuyết Ma đã giao thủ vô số năm tháng, cũng đã nói chuyện rất nhiều lần.

Tụ Kha Thiên Thần nhìn Kỷ Ninh, nói:

– Hắn nói cho ta biết, còn có một phương pháp có thể giữ được mạng sống.

– Ồ?

Hai mắt Kỷ Ninh sáng ngời.

– Đó chính là trốn ở bên trong một loại pháp bảo Thiên Thần cực kỳ lợi hại nào đó.

Tụ Kha Thiên Thần nói:

– Ví dụ như nếu như ai tin tưởng Giác Minh Phật Tổ thì cam tâm tình nguyện trốn ở bên trong pháp bảo của Giác Minh Phật Tổ, lại được Giác Minh Phật Tổ cũng đồng ý vậy. Như vậy, Giác Minh Phật Tổ một đường xông ra ngoài, nếu như cuối cùng Giác Minh Phật Tổ xông ra ngoài được thì những người kia cũng còn sống đi ra ngoài.

– Thế nhưng mà trốn ở bên trong pháp bảo lại có chỗ hỏng, đó chính là không chiếm được bất luận bảo vật gì. Hơn nữa sinh tử lại không do mình khống chế nữa.

Tụ Kha Thiên Thần nói:

– Ví dụ như nếu như Giác Minh Phật Tổ chết, như vậy Thiên Thần trốn ở bên trong pháp bảo cũng sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Dù sao cho dù Thiên Thần trốn tránh bên trong đi ra, người có thể giết chết Giác Minh Phật Tổ thì tự nhiên cũng có thể giết chết được bọn hắn.

Kỷ Ninh gật đầu.

– Bây giờ ta đang nghĩa… Ta có nên đi theo ngươi hay không.

Tụ Kha Thiên Thần nhìn Kỷ Ninh rồi nói.

Kỷ Ninh khẽ giật mình:

– Đi theo ta?

– Đi theo ngươi, ngươi xông đến đâu thì ta sẽ theo tới đó. Lúc ngươi đi ra ngoài thì ta cũng có thể đi ra ngoài. Bất quá ta cảm thấy khả năng ngươi có thể đi ra ngoài quá nhỏ a.

Tụ Kha Thiên Thần cười nói:

– Thế nhưng ta vẫn muốn đi tới những hòn đảo khác nhìn xem, mặc dù chỉ có thể nhìn được tới hòn đảo thứ hai, như vậy cũng đã đủ rồi. Một mình ta cô tịch ở nơi đây, thời gian dài như vậy ta cũng đã chịu đủ rồi.

– Nếu như sư huynh tin tưởng sư đệ, như vậy tự nhiên sư đệ ta cũng sẽ tận lực.

Kỷ Ninh nói.

– Thế nhưng hiện tại ta đang lo lắng tới một chuyện…

Tụ Kha Thiên Thần nói.

– Chuyện gì?

– Ta đang lo lắng, không biết ngươi có thể xông qua vật cản là Tuyết Ma hay không.

Tụ Kha Thiên Thần cười nói:

– Nếu như ngươi xông không qua, ngươi chết, bởi vì ta ở bên trong pháp bảo của ngươi, cho nên chỉ sợ sẽ không trốn kịp. Khi đó cũng sẽ bị Tuyết Ma giết. Như vậy ta sẽ không nhìn được những hòn đảo khác. Ta rất là ngạc nhiên, rốt cuộc năm hòn đảo này là cái dạng gì, đằng sau còn có thể có nguy hiểm đáng sợ đến cỡ nào mà lại có thể ngăn cản được nhiều Thiên Thần như vậy.

Kỷ Ninh chần chờ một chút rồi nói:

– Chuyện này ta cũng không có cách nào cam đoan được.

– Ta không cần ngươi cam đoan, đi theo ta.

Tụ Kha Thiên Thần dẫn đường ở phía trước.

*******

Tuyết đảo rộng lớn vô cùng, thế nhưng tốc độ của hai vị Thiên Thần rất nhanh. Rất nhanh cả hai đã đi tới tận cùng của hòn đảo, lập tức nhìn thấy một cái đầu cầu gỗ xuất hiện ở trước mặt.

– Ồ?

Kỷ Ninh từ phía xa xa nhìn lại.

Cái cầu gỗ này cũng kéo dài tới tận cùng hải dương, thế nhưng hải dương ở trước mắt vô tận, không ngờ lại hoàn toàn bị đóng băng.

Trong Thiên Địa còn có vô số bông tuyết đang rơi xuống.

– Ngươi chỉ cần đạp vào bên trên cái cầu gỗ kia là được.

Chương 636:

Tụ Kha Thiên Thần chỉ vào cái cầu gỗ kia rồi nói:

– Chỉ cần đạp vào thì Tuyết Ma sẽ cảm giác được. Ngươi không cần tiến lên, chỉ cần chờ đợi. Không bao lâu sau Tuyết Ma sẽ xuất hiện! Mà Tuyết Ma xuất hiện lúc này cũng chỉ là phân thân của hắn mà thôi. Ngươi giao thủ với hắn, nếu như một chiêu chém giết được cỗ phân thân này của Tuyết Ma. Như vậy ta sẽ đánh cược, trốn vào bên trong pháp bảo của ngươi, đi theo ngươi xông lên con đường phía trước.

– Sư đệ.

Tụ Kha Thiên Thần khẽ khom người thật sâu.

– Sư huynh không thể làm vậy a.

Kỷ Ninh tức thì ngăn cản.

– Ta muốn sư đệ hỗ trợ dẫn ta đi tới phía trước, thế nhưng bây giờ phải xem thực lực của sư đệ đến đây. Chuyện này quả thực là hổ thẹn a.

Tụ Kha Thiên Thần nói.

– Đây là chuyện thường của nhân tính mà thôi.

Kỷ Ninh nói:

– Nếu như ta ngay cả phân thân của Tuyết Ma cũng không giải quyết được, như vậy sư huynh đi cùng ta cũng chính là chịu chết nha.

Tụ Kha Thiên Thần cũng không có nói thêm gì nữa.

Hắn nhìn về phía hải dương vô tận xa xa, nhìn tới tận cùng hải dương, cuối cùng mới khẽ nói:

– Thật không biết hòn đảo bên kia có dạng gì, không biết bên trên hòn đảo kia còn có Thiên Thần còn sống hay không. Ta thật sự rất muốn biết a. Sau khi biết được, cho dù có chết thì ta cũng cam tâm.

Kỷ Ninh thì trực tiếp tiến lên, đi tới bên trên cầu gỗ.

Sưu…

Trong nháy mắt khi hắn đứng ở bên trên cầu gỗ, bông tuyết đang rơi trong thiên địa đột nhiên trở nên to hơn.

Trên hai tay Kỷ Ninh cũng xuất hiện một thanh thần kiếm huyết sắc, lặng lẽ chuẩn bị.

Ở trên bầu trời xa xa có một lượng lớn bông tuyết nhanh chóng ngưng tụ, rất nhanh đã biến thành một đầu Viên Hầu có bộ lông màu trắng. Tay thì mang theo một cái gậy bằng tuyết trắng. Mà đầu Viên Hầu lông trắng này đứng ở giữa không trung, ánh mắt của nó xuyên qua vô số bông tuyết nhìn tới, hoàn toàn rơi vào trên người Kỷ Ninh ở Tuyết đảo chỗ xa xa. Đồng thời cũng nhìn thấy Tụ Kha Thiên Thần.

– Lại có thêm một tiểu gia hỏa a.

Tuyết Ma Viên Hầu nhẹ giọng tự nói:

– Nghe bọn hắn nói chuyện, tiểu tử Tụ Kha Thiên Thần kia bị nhốt nhiều năm như vậy, xem ra sắp không gánh được rồi. Cho nên muốn đi theo tiểu tử mặc áo bào trắng kia cùng xông lên về phía trước hay sao?

– Khó được có một tiểu gia hỏa đi theo ta, theo ta thời gian lâu như vậy a.

– Nếu không phải chủ nhân có mệnh thì ta cũng có thể thả ngươi ra. Đáng tiếc, mặc dù chủ nhân đã đi, thế nhưng ta vẫn phải phụng mệnh làm việc.

Tuyết Ma Viên Hầu khẽ lắc đầu.

Sưu Sưu.

Đầu Tuyết Ma Viên Hầu này lăng không tiêu tán.

Sắc mặt Kỷ Ninh lập tức khẽ biến, lại nhìn về phía trước, phía trước có một lượng lớn bông tuyết nhanh chóng ngưng tụ.

– Sư đệ cẩn thận, phân thân của Tuyết Ma sắp xuất hiện.

Tụ Kha Thiên Thần ở phía sau nhắc nhở hắn một câu.

Kỷ Ninh thì trầm ổn nhìn qua, ngay khi bông tuyết ngưng tụ thì đồng thời cũng có một lượng lớn lực lượng thiên địa hội tụ. Rất nhanh đã ngưng tụ thành một đầu Viên Hầu lông trắng, tay đang nắm gậy gộc bằng tuyết. Ở trong mắt của nó có sát ý trời sinh, bởi vì nó chính là vì giết chóc cho nên mới sinh ra đời.

– Hắc hắc, thân pháp của tiểu tử Tụ Kha Thiên Thần kia thân pháp rất tốt, lần lượt từ trong tay của ta tránh được một mạng. Thế nhưng mà những Thiên Thần đã chết ở trên tay ta cũng có hàng ngàn a.

Tuyết Ma Viên Hầu nhìn Kỷ Ninh, hai mắt như đang nhìn kỹ con mồi này vậy.

Kỷ Ninh cũng không dám khinh thường.

Thiên Thần có thể xông qua Dạ Xoa Hải tộc kia, mỗi người đều rấ tlaf bất phàm. Thế nhưng người chết ở trong tay Tuyết Ma lại đạt tới gần ngàn người. Mặc dù Tụ Kha Thiên Thần chỉ giao thủ trong giây lát với hắn, thế nhưng Kỷ Ninh hiểu rõ. Nếu chỉ luận về độ linh hoạt của thân pháp, hắn còn xa không bằng Tụ Kha Thiên Thần.

– Đừng làm cho ta thất vọng.

Tiếng cười hắc hắc quái dị của Tuyết Ma Viên Hầu quanh quẩn trong thiên địa, đồng thời hắn cũng phá không đánh úp tới. Tay cầm trường côn bằng tuyết trắng, trực tiếp bổ về phía Kỷ Ninh.

Một côn được bổ tới, vô số bông tuyết vờn quanh trường côn, uy năng lập tức tăng vọt.

Đối mặt với một côn này của Tuyết Ma Viên Hầu, Kỷ Ninh chỉ lẳng lặng đứng ở đó.

Tụ Kha Thiên Thần cũng đã nói, đây chỉ là phân thân của Tuyết Ma mà thôi. Nếu như có thể một chiêu giải quyết phân thân này của Tuyết Ma. Như vậy Tụ Kha sư huynh sẽ đi cùng hắn. Ở trong lòng, Kỷ Ninh cũng muốn giúp đỡ vị Tụ Kha sư huynh này. Dù sao sư phụ Lã tổ của thê tử và Tụ Kha sư huynh cũng coi như là sư huynh đệ. Mà năm đó Lã Động Tân lại bái vào làm môn hạ của hai vị Đại Năng Giả Đạo môn a.

Một vị Tam Thanh đạo nhân, một người khác chính là Tiêu Dao Thiên Tôn.

Chỉ bởi vì quan hệ với Lã tổ thì Kỷ Ninh cũng phải giúp Tụ Kha Thiên Thần một lần. Đương nhiên so sánh với Lã Động Tân thì địa vị của Tụ Kha Thiên Thần còn kém hơn nhiều. Lúc thượng cổ, Lã Động Tân chính là tuyệt thế thiên tài được xem trọng nhất, đáng tiếc hắn Phật đạo kiêm tu, có dã tâm quá lớn. Cho nên đợi tới lúc Tam giới gặp hạo kiếp mới đột phá, một lần hành động trở thành Đạo Tổ có thực lực đỉnh tiêm.

Sưu.

Trường côn tức thì bổ tới.

Sưu.

Kiếm quang của Kỷ Ninh khẽ động, vừa mới xuất kiếm cũng đã thi triển thần thông Trích Tinh Thủ, khiến cho lực lượng của một kiếm này rất là kinh người:

– Phân thân này của Tuyết Ma, quá chậm.

Kiếm quang quỷ dị khó lường dùng tốc độ bằng mắt thường sắp bổ vào trên người Tuyết Ma.

Thế nhưng trường côn trong tay Tuyết Ma sẽ khẽ vung vẩy, không ngờ lại có thể chặn được một kiếm của Kỷ Ninh.

– Ồ?

Sắc mặt của Kỷ Ninh khẽ biến, trường kiếm trong tay thuận thế đâm một cái.

Phốc.

Mũi kiếm xuyên qua cái đầu phân thân của Tuyết Ma.

Minh Nguyệt kiếm thuật Tích Huyết thức.

Sưu sưu.

Phân thân của Tuyết Ma hoàn toàn tiêu tán, hóa thành bông tuyết đầy trời. Đồng thời thanh âm của Tuyết Ma kia cũng tại vang lên trong thiên địa:

– Nếu như ngươi chỉ có một chút thực lực ấy vẫn còn xa không đủ a, ha ha… Ta ở con đường phía trước chờ ngươi.

– Cảm giác như thế nào?

Tụ Kha Thiên Thần đã đi tới.

– Trước đó ta đã coi thường hắn.

Kỷ Ninh nói:

– Lực lượng và tốc độ của phân thân này bình thường. Vốn ta tưởng rằng có thể nhẹ nhõm dùng một kiếm là có thể chém giết được hắn. Ai ngờ côn pháp của hắn rất là cao minh. Khiến cho ta phải tốn thêm một chút tâm tư.

Chương 637:

Tụ Kha Thiên Thần gật đầu nói:

– Phân thân của Dạ Xoa Hải tộc trước đó rất là yếu, có thể dễ dàng đánh chết. Thế nhưng phân thân Tuyết Ma này lại khó chơi hơn nhiều… Về phần bản tôn Tuyết Ma thì càng cường đại. Sự cường đại của hắn ở chỗ, hắn ta cơ hồ không có nhược điểm. Có lẽ sẽ có nhược điểm, thế nhưng ít nhất ta cũng không phát hiện ra được.

– Cơ hồ không có nhược điểm?

Kỷ Ninh khẽ nhíu mày.

– Yên tâm kỳ thật cũng không nhất định phải đánh bại hắn, chỉ cần thực lực của ngươi đạt tới cấp độ nhất định thì hắn sẽ chủ động lui đi.

Tụ Kha Thiên Thần cười nói:

– Vừa rồi ngươi dùng một chiêu đã giết được phân thân của Tuyết Ma, kiếm thuật hay vẫn cũng có chút cao minh a, như vậy ta sẽ đi theo ngươi.

Kỷ Ninh gật đầu.

Kỳ thật nghiêm khắc mà nói, vừa rồi nhìn như Kỷ Ninh chỉ ra một chiêu, thế nhưng trên thực tế vốn là Vô Ảnh Thức, sau đó lại chuyển thành Tích Huyết thức. Tụ Kha Thiên Thần nói như vậy cũng là bởi vì không muốn một mình cô tịch ở nơi này.

– Đi.

Kỷ Ninh vung tay lên, Tụ Kha Thiên Thần cũng không chống cự, bị Kỷ Ninh thu vào bên trong Tiên Phủ.

Kỷ Ninh cũng tùy thân mang theo một tòa Thuần Dương Tiên Phủ, bên trong Tiên Phủ còn có một phân thân bản tôn của Kỷ Ninh. Đương nhiên, bởi vì là chủ nhân cho nên Kỷ Ninh đã tiến hành cách ly khu vực trong Tiên Phủ. Tạm thời hắn không muốn để cho một phân thân khác bạo lộ, cũng không muốn để cho Tụ Kha Thiên Thần biết được. Bởi vì trong Tam giới, người biết rõ bí mật này cũng không có mấy ai.

Sưu.

Cưỡi Như Ý Linh Xà Toa, theo cầu gỗ không ngừng tiến lên.

Bông tuyết bay lượn, bao phủ thiên địa vô tận.

– Cảnh sắc thật đẹp.

Kỷ Ninh cười nói.

Không ngừng đi tới, đã qua trọn vẹn hơn một canh giờ, Như Ý Linh Xà Toa mạnh mẽ dừng lại. Sắc mặt Kỷ Ninh khẽ biến, nhanh chóng nhìn về phía trước, ở phía trước xa xa, trên cây cầu có một đầu Viên Hầu tóc vàng đang ngồi trên đó. Trước mặt đầu Viên Hầu tóc vàng này có một cái trường côn đang tản ra uy áp, hiển nhiên cũng là một kiện bảo vật lợi hại.

Giờ phút này Viên Hầu tóc vàng đang khoanh chân ngồi đó, cái cằm nâng lên, dường như đang nhàm chán đợi Kỷ Ninh tới.

– Cuối cùng đã đến, ta đã chờ ngươi rất lâu rồi.

Viên Hầu tóc vàng đứng dậy, duỗi lưng một cái, nói:

– Tốc độ phi hành của bảo vật ngươi cũng quá chậm a.

Tâm ý của Kỷ Ninh khẽ động, nhanh chóng thu hồi Như Ý Linh Xà Toa, đáp xuống trên cầu gỗ. Hai tay đều nắm lấy một thanh thần kiếm huyết sắc, hắn nhìn về phía bản tôn Tuyết Ma:

– Tuy rằng khí tức của bản tôn Tuyết Ma mạnh hơn nhiều phân thân, thế nhưng dường như khí tức còn không có mạnh bằng bản tôn Dạ Xoa Hải tộc a.

– Hắc hắc, sao rồi? Có phải ngươi đang suy nghĩ khí tức của ta tương đối yếu hay không?

Tuyết Ma cười quái dị, nói:

– Cũng đừng so sánh ta với tên Dạ Xoa kia, Dạ Xoa ngu xuẩn kia ngay cả lực lượng của mình cũng không thể khống chế được tuyệt đối. Chỉ thuần túy dựa vào man lực mà làm xằng làm bậy mà thôi. Mà ta nhưng lại có thể khống chế mỗi một tia lực lượng, thu liễm khí tức, thay đổi khí tức, thay đổi dung mạo, cái gì ta cũng có thể làm được.

– Biến.

Bản tôn của Tuyết Ma lập tức đã biến thành Tụ Kha Thiên Thần.

– Lại biến.

Lại biến thành Kỷ Ninh.

Khí tức giống như đúc.

Kỷ Ninh thấy thế thầm giật mình, đây quả thực là thủ đoạn của Bát Cửu Huyền Công a.

– Cho nên tiểu tử, cường giả chân chính là không thể nhìn vào từ bên ngoài a.

Bản tôn Tuyết Ma cười nói:

– Càng là cường giả thì càng phải biết thu liễm khí tức, thậm chí sẽ tựa như là cỏ cây đất đá bình thường. Ngay cả một điểm uy áp cũng không có.

Kỷ Ninh không khỏi gật đầu.

Đúng, như Nguyên Lão Nhân mà hắn đã từng gặp được a. Lúc trước Nguyên Lão Nhân đã hóa thành một lão hòa thượng, lúc ấy quả thực đương hắn đã nghĩ rằng đối phương là phàm nhân, hoàn toàn không cảm giác được một chút khí tức uy áp nào cả.

– Đến đây đi, đem thủ đoạn của ngươi làm ra để cho ta xem một chút.

Bản tôn hô lớn.

– Ra.

Trong mắt của Kỷ Ninh có lệ mang lóe lên, ở chung quanh đột nhiên xuất hiện trọn vẹn bảy trăm hai mươi chín thanh Thuần Dương Tiên Kiếm, Tiên Kiếm phập phồng bất định. Đồng thời cũng có một lượng lớn pháp lực rót vào trong đó, trải qua chuyển hóa ngưng tụ, lại hội tụ thành một thanh ngọc kiếm vô cùng sắc bén ở trước người Kỷ Ninh.

– Dường như cũng có chút thủ đoạn nha.

Tuyết Ma cầm trường côn màu vàng, miệng cười tủm tỉm.

Mí mắt của Kỷ Ninh nhấc lên.

Sưu!

Ngọc kiếm lập tức phá không mà đi, để lại trên không trung một đạo hồng quang, Ngọc kiếm quỷ dị khó lường, tức thì chém về phía Tuyết Ma.

Phanh.

Tuyết Ma mang theo trường côn màu vàng, trường côn chấn động một cách đơn giản là đã đập vào bên trên ngọc kiếm, ngọc kiếm lập tức bị nghiền nát.

– Ồ?

Kỷ Ninh biến sắc:

– Đi.

Từng thanh ngọc kiếm liên tiếp bay ra.

Tuyết Ma lại nhàn nhã cất bước tiến lên phía trước, trường côn màu vàng tùy ý chấn động mấy lần, côn ảnh hóa thành một cái vòng tròn, rất đơn giản đập vào một thanh ngọc kiếm nhìn như huyền diệu khó lường. Tiếng phanh phanh phanh vang lên, lại có ba thanh ngọc kiếm liên tiếp bị đập vỡ.

– Ngươi chỉ biết một chiêu này thôi sao?

Bản tôn Tuyết Ma trừng mắt, rất là bất đắc dĩ nói:

– Như vậy cũng quá không có ý nghĩa a.

Nói xong Tuyết Ma mang theo trường côn màu vàng bỗng nhiên chạy tới, hóa thành một đạo tia chớp màu vàng.

– Vô Ảnh Thức của ta quỷ dị khó lường, phối hợp với Đại Thiên kiếm trận đệ cửu trọng, không ngờ lại bị hắn dễ dàng ngăn cản. Xem ra nhất định phải dùng tâm lực rồi.

Kỷ Ninh cũng không nghĩ tới lại bị bức bách đến nước này, chỉ thấy trước người hắn lại lần nữa ngưng tụ thành một thanh ngọc kiếm, lại một lần hóa thành một đạo hồng quang, trực tiếp chém giết về phía bản tôn của Tuyết Ma.

Tuyết Ma nhanh chóng né.

Ngọc kiếm phá không.

Cả hai lập tức đối đầu.

– Chết.

Ỹ niệm trong lòng và trong đầu của Kỷ Ninh hòa vào làm một, Tâm lực ẩn chứa trong ngọc kiếm bạo phát, uy năng tốc độ của Ngọc Kiếm lập tức tăng vọt, càng thêm nhanh chóng. Mang theo một đường vòng cung quỷ dị khó lường, chém về phía bản tôn Tuyết Ma.

– Ồ?

Rốt cuộc trên mặt bản tôn Tuyết Ma hiện lên vẻ nghiêm túc và trang trọng, tay luôn cầm trường côn, lúc này lập tức xuất hiện cây trường côn thứ hai trên tay còn lại.

Sưu sưu, trường côn run lên, trên không trung lập tức xuất hiện từng vòng, chỉ thấy khí lưu hai màu đen trắng nhàn nhạt tức thì xuất hiện ở bên trên trường côn.

Chương 638:

Phanh!

Lại lần nữa đập vào bên trên ngọc kiếm của Kỷ Ninh, cho dù là ngọc kiếm ẩn chứa Tâm Lực tầng thứ tư, nhưng vẫn bị nện nát bấy như trước.

– Có ý tứ.

Hai mắt bản tôn Tuyết Ma sáng rực lên, nói:

– Ha ha ha, lại đến lại đến.

Chỉ thấy bản tôn Tuyết Ma nhanh chóng chạy tới, lúc hắn phi tới. Ngay cả bộ pháp cũng rất là quỷ dị khó lường, khi thì bên trái, khi thì phía bên phải, dọc theo tuyến đường khúc chiết không ngừng tới gần.

Hiển nhiên bản tôn Tuyết Ma đã chăm chú rồi.

– Ngay cả Tâm Lực tầng thứ tư cũng bị hắn ngăn cản?

Trong lòng Kỷ Ninh cảm thấy mát lạnh, mỗi một lần dùng tâm lực sẽ có tiêu hao rất lớn, mà hắn cũng chỉ có thể thả ra được hơn mười kiếm mà thôi.

– Đi.

Kỷ Ninh cắn răng một cái.

Lại là liên tiếp ba đạo ngọc kiếm bắn ra, trong đó cũng chỉ có một đạo ngọc kiếm ẩn chứa Tâm Lực tầng thứ tư. Như thực mà hư, như hư mà thực.

– Ha ha ha…

Bản tôn Tuyết Ma điên cuồng cười lớn.

Phanh phanh phanh!!!

Liên tiếp có ba tiếng nổ vang vọng, cho dù một đạo trong đó đột nhiên bộc phát uy năng, thế nhưng cũng bị đánh cho nát bấy.

– Cái gì.

Kỷ Ninh lập tức ý thức được, lần này phiền toái lớn rồi.

Mà lúc này bản tôn của Tuyết Ma đã giết đến trước người, Kỷ Ninh bất chấp tất cả, thu những cái phi kiếm Thuần Dương kia lại, đồng thời nhoáng một cái thân thể đã hóa thành ba đầu sáu tay, nắm lấy sáu thanh thần kiếm giết tới chỗ bản tôn của Tuyết Ma.

Keng ~~~

Dưới côn pháp mạnh mẽ, trong tích tắc khi giao thủ, Kỷ Ninh đã bị đánh cho bay ra bên ngoài.

– Lực lượng rất mạnh.

Kỷ Ninh bay ngược về phía sau, trực tiếp đụng vào bên trên mặt biển đang đóng băng, phanh một tiếng, mặt biển đóng băng lắc lư rung động. Thế nhưng lại không hư hao chút nào, Kỷ Ninh thì lăn lộn về phía, về sau lại nhanh chóng bay lên.

– Ta không thi triển Trích Tinh Thủ, chỉ sợ trên phương diện lực lượng sẽ không có cách nào so đấu cùng với hắn a.

Kỷ Ninh cảm thấy có chút đau đầu.

Trích Tinh Thủ tiêu hao thần lực quá nhanh, ba đầu sáu tay vốn chỉ là tăng phúc lực lượng, tăng thêm sáu thanh thần kiếm. Đối phương mới chỉ dùng một cái trường côn màu vàng, Kỷ Ninh nghĩ lấy nhiều đánh ít, có lẽ hắn có thể chiến thắng. Ai ngờ vừa mới đối mặt đã bị đánh bay như vậy.

– Tuy rằng lực lượng so ra kém với bản tôn Dạ Xoa Hải tộc, thế nhưng so với ta cũng mạnh hơn nhiều, côn pháp cũng huyền diệu khó lường, bộ pháp thân pháp lại kinh người, quả thực không hề có một chút sơ hở nào. Tụ Kha sư huynh đối mặt với Tuyết Ma không ngờ lại có thể dựa vào thân pháp để né tránh, quả thực là lợi hại a.

Đến giờ phút này Kỷ Ninh mới ý thức tới thân pháp của Tụ Kha Thiên Thần kinh người tới cỡ nào.

– Ta phải lợi dụng ưu thế của ta.

Kỷ Ninh chỉ có thể dùng một chút tâm kế mà thôi.

– Ha ha.

Bản tôn Tuyết Ma điên cuồng cười lớn, nhảy lên rồi xông ra cầu gỗ, bay thẳng đến Kỷ Ninh ở bên trên mặt băng mà đập tới.

Ba đầu sáu tay của Kỷ Ninh cầm sáu thanh thần kiếm trong tay, khi bản tôn Tuyết Ma đến trước người thì hắn đã hành động.

Đối mặt với một côn bổ tới, Kỷ Ninh cũng không quan tâm, sáu thanh thần kiếm của hắn đều đập tới trên người bản tôn Tuyết Ma. Ngươi đánh ta, cho dù nện vào ta, thế nhưng ta ỷ vào Bát Cửu Huyền Công, căn bản không quan tâm a. Chỉ cần thần kiếm của ta đánh chết ngươi, như vậy cũng coi như thành công rồi.

Vì thành công, thậm chí Kỷ Ninh còn đồng thời thi triển ra Trích Tinh Thủ, sáu cánh tay đều bộc phát ra uy năng kinh người.

– Ha ha ha..

Trường côn trong tay bản tôn Tuyết Ma mạnh mẽ xoắn một cái, khí lưu hai màu đen trắng kia lại lần nữa hiện ra, tạo thành vòng xoáy cực lớn, đem sáu thanh thần kiếm của Kỷ Ninh đều quấn vào trong đó. Sau đó bản tôn Tuyết Ma cầm trường côn mạnh mẽ bổ một phát!

Phanh.. Trường côn nện vào trên sáu thanh thần kiếm, lại đập vào trên thần thể của Kỷ Ninh, khiến cho Kỷ Ninh bay ngược về phía sau. Thanh âm đụng vào mặt băng vang vọng, lần này mặt băng cũng tạch tạch, rạn nứt ra vô số vết nứt.

– Sao lại nhanh như vậy? Kiếm pháp của ta đã rất nhanh rồi, sáu thanh thần kiếm phân biệt công giết, không ngờ đều bị hắn chặn lại.

Sau khi Kỷ Ninh đụng vào bên trên mặt băng lại bay lên đứng lơ lửng trên không trung. Thế nhưng trong mắt lại tràn ngập vẻ không thể tin được, vừa rồi tất cả ba đầu sáu tay của hắn đều thi triển Trích Tinh Thủ, không ngờ lại dễ dàng bị đối phương nghiền áp như vậy.

Loại chênh lệch bên trên thực lực này khiến cho Kỷ Ninh cảm thấy rất là khó chịu.

– Tâm Lực, cuối cùng cũng chỉ là một loại lực lượng hư vô mờ mịt mà thôi.

– Mà cận chiến, lực lượng là một phương diện, quan trọn hơn là kỹ xảo chiến đấu.

Trong lòng Kỷ Ninh than thở, hắn đã sớm nhìn ra được bản tôn đầu Tuyết Ma này nắm giữ Thái Cực chi lực, khiến cho đầu Tuyết Ma này có kỹ xảo chiến đấu vô cùng cao siêu. Kiếm lực của hắn dù sao cũng chỉ là tầng thứ ba. Mà luận kỹ xảo, Minh Nguyệt kiếm thuật hoàn toàn không theo kịp được côn thuật của đối phương.

Kỹ xảo chiến đấu chênh lệch quá lớn.

Mặc dù có ba đầu sáu tay, thế nhưng vẫn bị nghiền áp như cũ.

– Ha ha ha, đến đến, lại đến.

Bản tôn của Tuyết Ma lại đánh tới hưng phấn, cầm trường côn màu vàng trong tay, lại lần nữa gào thét mà đến.

Kỷ Ninh cũng đáp xuống, lại lần nữa đánh tới.

Keng keng keng ~~~ rầm rầm rầm ~~~

Cả hai bọn họ điên cuồng chém giết ở bên trên mặt biển đang đóng băng, ngẫu nhiên Kỷ Ninh bị oanh kích lui về phía sau. Thế nhưng ỷ vào Bát Cửu Huyền Công, hắn vẫn có thể đối công cùng với đối phương. Đồng thời hắn cũng phải duy trì Trích Tinh Thủ thời thời khắc khắc, bằng không mà nói, kiếm của hắn đụng một thì cũng sẽ bị đối phương đánh bay. Trên lực lượng có chênh lệch quá lớn, sau khi thi triển Trích Tinh Thủ mới có thể đền bù được chênh lệch mà đối công.

Ngẫu nhiên Kỷ Ninh còn bộc phát tâm lực! khiến cho bản tôn của Tuyết Ma cũng chịu một ít vết thương nhẹ, chỉ là bản tôn Tuyết Ma có thể hóa thành vô số bông tuyết, lại có thể ngưng tụ mà thành, những vết thương nhẹ này căn bản vô dụng đối với hắn.

– Có ý tứ.

– Lực lượng của ngươi lại có thể đột nhiên bộc phát, mà một chút phát giác ta cũng không cảm nhận được. Có phải là tâm lực hư vô mờ mịt ở trong truyền thuyết hay không?

Tuyết Ma một bên công sát, một mặt vẫn còn rảnh rỗi hỏi hắn.

Kỷ Ninh thì cắn răng tấn công.

Chương 639:

Lần thứ nhất hắn đối mặt với đối thủ cùng cấp độ mà lại hoàn toàn bị áp chế, luận lực lượng, luận thân pháp, luận kỹ xảo cận chiến. Tất cả mọi thứ hắn đang ở dưới thế hạ phong.

– Nhanh, nhanh hơn nữa.

– Ngũ Bảo Kiếm Thuật nói không sai, nhanh đến mức tận cùng thì sẽ không thể ngăn cản được.

– Năm đó tốc độ của Kim Ô Yêu Hoàng nhanh đến mức tận cùng, Đại Năng Giả thượng cổ cũng không có cách gì làm gì hắn. Vẫn là Hậu Nghệ dựa vào mũi tên mới có thể đánh chết đươc. Chỉ cần kiếm của ta rất nhanh thì hắn ta cũng sẽ không ngăn được.

Kỷ Ninh điên cuồng tấn công, hắn hoàn toàn không buông tay, chỉ để ý tới tấn công mà thôi. Hơn nữa cũng chỉ dùng hai chiêu, theo thứ tự là Vô Ảnh Thức và Tích Huyết thức.

Tuy nhiên ở bên trong Minh Nguyệt kiếm thuật, thức tấn công có những ba chiêu Vô Ảnh Thức, Tích Huyết thức, Thiên Băng Thức. Thế nhưng Thiên Băng Thức là dựa vào lực lượng để nghiền áp, ở trên phương diện lực lượng Kỷ Ninh chênh lệch với đối phương rất nhiều, thứ bản tôn đầu Tuyết Ma này dùng là trường côn, am hiểu dùng lực lượng để công kích! Cho nên nếu như mình dùng Thiên Băng Thức đi công kích, như vậy thuần túy là khuyết điểm đi đối phó với sở trường của người ta, sẽ chết vô cùng thảm a.

Vô Ảnh Thức, Tích Huyết thức.

Khi thì phiêu miểu quỷ dị.

Khi thì điên cuồng tấn mãnh.

Ba đầu sáu tay, điên cuồng tấn công, công, công, công!

Nhanh, nhanh, nhanh!

Bản tôn của Tuyết Ma lại nắm lấy trường côn, khí lưu hai màu đen trắng vờn quanh trường côn, côn ảnh hóa thành từng vòng, hoàn toàn nghiền áp tất cả công kích của Kỷ Ninh.

– Còn phải nhanh hơn.

Bên trên sáu thanh thần kiếm của Kỷ Ninh đều mang theo kim quang mịt mờ, đây là kim quang bá đạo chói mắt. Kỷ Ninh điên cuồng hung hãn, thế nhưng ở dưới trường công bình thường kia lại nhanh chóng sụp đổ bị nghiền áp như trước.

Ác chiến một lúc lâu, thần lực của Kỷ Ninh bắt đầu dần dần tiêu hao nhanh chóng tới mức hầu như không còn.

– Xem ra ngươi vẫn chưa được a.

Bản tôn Tuyết Ma cười nói, trường côn hoàn toàn áp bách Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh thì vẫn điên cuồng tấn công như trước.

Đột nhiên.

Ở bên trong sáu thanh thần kiếm kia có một thanh thần kiếm chợt bộc phát ra uy năng kinh người.

– Lại dùng tâm lực sao?

Bản tôn Tuyết Ma lại không có chút quan tâm nào, tuy rằng một kiếm này của Kỷ Ninh càng thêm quỷ dị khó lường. Thế nhưng bởi vì uy năng đột nhiên bộc phát cho nên đã khiến cho kiếm của hắn đến trước người bản tôn Tuyết Ma. Chỉ là trường côn của Tuyết Ma nhanh chóng đụng vào thanh kiếm kia của Kỷ Ninh, kiếm lập tức lệch đi. Chỉ để lại một vết thương trên bụng của Tuyết Ma mà thôi.

Nhưng vào lúc này, cái tay kia của Kỷ Ninh đột nhiên buông kiếm ra.

– Chộp.

Bàn tay mạnh mẽ tăng vọt, chụp vào trên người bản tôn Tuyết Ma.

Một chiêu này quá đột nhiên, một kiếm trước đó ẩn chứa Tâm Lực chỉ là ngụy trang, mục đích Kỷ Ninh chỉ là khiến cho cánh tay này của mình tới gần đối phương hơn mà thôi! Trong nháy mắt khi kiếm thất bại, Kỷ Ninh đã buông tay ra rồi. Tay buông kiếm ra, bàn tay mới là vũ khí cuối cùng của hắn.

– Ồ?

Bản tôn Tuyết Ma cả kinh, lập tức lắc người, thân pháp của hắn cũng huyền diệu vô cùng, một trảo của Kỷ Ninh gần như chỉ là bắt được một cánh tay của Tuyết Ma mà thôi.

– Đứt.

Bản tôn Tuyết Ma cũng không thèm để ý tới mà cười cười, hắn vốn là do bông tuyết ngưng tụ lại, tụ tán tùy tâm. Chỉ là một cánh tay cũng không tính là cái gì.

Một cánh tay của hắn bị Kỷ Ninh nắm lấy.

Tay kia lại nắm lấy trường côn, tiếp tục ngăn cản năm thanh thần kiếm khác của Kỷ Ninh.

– Phốc!

Một cái mũi kiếm huyết sắc từ mi tâm của bản tôn Tuyết Ma xông ra ngoài.

Ánh mắt của bản tôn Tuyết Ma lộ ra vẻ kinh hãi, hắn, hắn lại bị đâm xuyên qua đầu?

Sưu.

Theo bản tôn Tuyết Ma hoàn toàn tiêu tán, về sau ở bên cạnh lại lần nữa ngưng tụ ra thân thể của hắn. Chỉ là lúc này hắn đang dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn phương hướng mà mình bị tập kích. Ở chỗ đó có một Kỷ Ninh khác đang đứng.

– Hai người?

Bản tôn Tuyết Ma nhìn hai gã Kỷ Ninh mặc áo bào trắng.

– Vừa rồi ngươi buông kiếm ra để bắt ta. Là vì muốn để cho một cỗ phân thân khác của ngươi có cơ hội hay sao?

Bản tôn Tuyết Ma nhìn Kỷ Ninh.

– Đúng.

Kỷ Ninh gật đầu, nói:

– Thực lực của ngươi hoàn toàn nghiền áp ta, ta căn bản không phải là đối thủ của ngươi. Cho nên ta chỉ có thể sử dụng một chút tâm kế mà thôi.

– Một kiếm kia vốn rót vào Tâm Lực, về sau lại buông ra kiếm rồi ra tay, bàn tay của ngươi, không thua gì thần kiếm của ngươi.

Tuyết Ma bản tôn nói.

– Đúng. Nói đúng hơn là bàn tay của ta còn mạnh hơn.

Kỷ Ninh nói.

Trích Tinh Thủ của hắn hôm nay có thể so sánh được với Tiên Thiên Chí Bảo, tuy rằng không phải là hình kiếm. Thế nhưng luận uy năng thì cũng có thể so sánh được với thần kiếm Tiên Thiên Thượng phẩm rồi. Đương nhiên so với thần kiếm mà hắn sử dụng còn hơi lợi hại hơn một ít.

– Tuy rằng bàn tay của ta lợi hại hơn một chút, ta cũng tấn công rất là đột nhiên, thế nhưng thân pháp của ngươi quá lợi hại, ta cũng chỉ bắt được cánh tay của ngươi mà thôi.

Kỷ Ninh lắc đầu.

– Một kiếm, lại buông kiếm ra tay. Mặc dù tay thất bại, thế nhưng còn có một cỗ phân thân khác có thực lực giống như ngươi lại đến tập kích a.

Bản tôn Tuyết Ma lắc đầu nói:

– Khi đó ta bị ngươi chế trụ, đột nhiên lọt vào tập kích, trốn cũng không kịp, ta thua tâm phục khẩu phục.

– Thực lực không đủ chỉ có thể dựa vào tính kế mà thôi.

Kỷ Ninh nói.

Nếu như ngay từ đầu đã để cho hai đại phân thân cùng tấn công. Như vậy đối phương sẽ có chuẩn bị, dùng thực lực nghiền áp của đối phương, như vậy hắn chỉ có một chữ thua mà thôi.

Một phân thân bản tôn khác chỉ có tại trong khắc mấu chốt, phát huy tính bất ngờ thì mới có thể một lần hành động lập công.

– Đây là bởi vì ngươi còn có một phân thân.

Bản tôn Tuyết Ma khẽ lắc đầu, nói:

– Thậm chí còn có hai phân thân bản tôn, mà lại đều là Thiên Thần chi thân. Xem ra ngươi đã tu luyện thần thông nào đó, mà loại thần thông này mới có thể phân ra được nhiều phân thân như vậy a.

Kỷ Ninh cười cười.

Đúng vậy, Đào Ngô Thập Bát Thần Ma có những mười tám cái phân thân a.

– Ngươi thắng.

Bản tôn của Tuyết Ma vác trường côn màu vàng trên vai, quay đầu rời đi. Bông tuyết lại rơi, rất nhanh đã biến mất ở trong bông tuyết vô tận.

Kỷ Ninh thở dài một hơi.

– Trời ạ.

Kỷ Ninh hoảng sợ không thôi.

Chương 640:

– Tuy rằng ta đã đoán được bản tôn Tuyết Ma này rất lợi hại, thế nhưng mà như vậy cũng quá lợi hại a. Ta đã dùng tất cả biện pháp, thần lực, tâm lực ở bên trong phân thân này cơ hồ đều tiêu hao hầu như không còn. Nếu như kế hoạch cuối cùng này thất bại nữa, ta cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp chạy trốn về Tuyết đảo mà thôi.

Trước đó Kỷ Ninh ác chiến một hồi lâu, cũng là bởi vì đang chết lặng vì thực lực của đối phương.

Tất cả đều là vì một kích đánh lén cuối cùng.

Trước kiếm, chuẩn bị ở sau, lại có phân thân của bản tôn! Nếu như thất bại thì lại trốn về Tuyết đảo, cũng như đám người Tụ Kha Thiên Thần, tu luyện thêm một ít năm lại vượt a.

– Thành công rồi!

– Cuối cùng cũng thành công.

Tuy rằng cảm thấy may mắn, thế nhưng Kỷ Ninh cũng cảm thấy áp lực. Ven đường này có tất cả năm tòa đảo, mình đánh bại Tuyết Ma cũng mới chỉ có thể tiến về tòa đảo thứ hai mà thôi, chỉ như vậy mà đã khiến cho tất cả át chủ bài của hắn ra xết, còn phải dùng tâm kế. Như vậy những tòa đảo sau mình còn có thể xông lên được nữa hay không?

Sưu.

Cưỡi Như Ý Linh Xà Toa dọc theo cầu gỗ, tiếp tục nhanh chóng bay về phía tận cùng cuối.

Lúc đang phi hành, Kỷ Ninh cũng đang cân nhắc trận chiến lúc trước. Vừa rồi hắn giống như điên cuồng giao chiến với đối phương, hắn mơ hồ có một loại cảm giác, đệ tam thiên trong Ngũ Bảo Kiếm Thuật của hắn còn kém một chút, hắn còn có chút chưa hiểu rõ. Thế nhưng thông qua trận điện cuồng mới rồi hắn đã mơ hồ có suy nghĩ đột phá, chỉ là bởi vì đang chém giết sinh tử cho nên cũng không nghĩ nhiều mà thôi.

Bây giờ trở về, Kỷ Ninh cũng không khỏi cẩn thận suy nghĩ một phen.

Sau khi phi hành cả buổi.

Phía trước lập tức xuất hiện một hòn đảo, bên trên hòn đảo có một tòa núi lửa cao ngất. Ầm ầm, núi lửa không ngừng phun trào, nham thạch nóng chảy phóng lên trời, chiếu rọi toàn bộ hòn đảo, khiến cho cả đảo biến thành màu đỏ.

– Hỏa Sơn đảo?

Kỷ Ninh không nghĩ tới kiếm pháp nữa mà nhanh chóng bay đi, rất nhanh đã đáp xuống trên ngọn núi lửa này.

Đây cũng là tòa đảo thứ hai bên trong năm tòa đảo.

– Ồ?

Ở trên đầu cầu gỗ đang dựng một khối bia đá cực lớn, bia trên đá có một bộ Viên Hầu khiếu đồ cực lớn, đầu Viên Hầu kia cực giống với Tuyết Ma, đang ngửa đầu gào thét.

Ý thức đang xem xét của Kỷ Ninh lập tức bị hấp dẫn vào.

Một hư ảnh của viên hầu tay cầm trường côn, từng chiêu từng thức đang diễn luyện côn pháp, côn pháp từ đơn giản cho đến thâm sâu, càng ngày càng huyền diệu. Trước đó Kỷ Ninh đã chém giết một hồi với bản tôn của Tuyết Ma, giờ phút này dưới hư ảnh Viên Hầu cẩn thận phân giải, lý giải từng chiêu, đồng thời lại còn diễn luyện. Cho nên khiến cho Kỷ Ninh có cảm giác như bừng tỉnh đại ngộ.

Một lúc lâu sau, tất cả đều đã diễn luyện hoàn tất.

– Ồ?

Ý thức của Kỷ Ninh cũng đã quay trở về.

– Côn pháp thật huyền diêu, đáng tiếc, đường ta đi chính là Kiếm Đạo.

Thân thể Kỷ Ninh bỗng nhiên cứng lại, hắn vsững sờ ở đó.

Ngũ Bảo Kiếm Thuật một mực kẹt lại ở bình cảnh, sau khi quan sát cân nhắc hết một bộ côn pháp kia cũng giống như bầu trời hắc ám vô tận lại đột nhiên có một ánh mặt trời từ trong cái khe mây đen chiếu xuống.

Kỷ Ninh đứng ở đó.

Yên lặng đứng đó, hắn và một phân thân bản tôn khác đều đang đắm chìm ở bên trong Ngũ Bảo Kiếm Thuật. Không ngừng suy nghĩ đệ tam thiên của Ngũ Bảo Kiếm Thuật, cảm ngộ, cuối cùng bình cảnh cũng không có cách nào ngăn cản được Kỷ Ninh nữa. Tất cả cảm ngộ vụn vặt rốt cục giờ khắc này cũng đã hoàn toàn quán thông, dung hợp vào làm một thể, hắn đã hiểu được toàn bộ đệ tam thiên.

Kiếm Lực của Kỷ Ninh cũng lặng lẽ không một tiếng động đạt đến tầng thứ tư.

Kiếm Lực tầng thứ nhất —— Ngân Nguyệt.

Kiếm Lực tầng thứ hai —— Diệu Nhật.

Kiếm Lực tầng thứ ba —— Đế Hoàng.

Kiếm Lực tầng thứ tư —— Kiếm Tâm.

– Kiếm Tâm…

Kỷ Ninh thì thào tự nói, ngón tay duỗi ra, nhẹ nhàng vẽ một cái, một đám kiếm quang màu đen vờn quanh ngón tay của hắn.

Lúc trước hắn vừa mới mới thành lập thức thứ nhất của Minh Nguyệt kiếm thuật, Kỷ Ninh cũng đã đạt đến Kiếm Lực tầng thứ ba. Mà cho tới bây giờ cũng đã gần trăm năm rồi, đoạn năm tháng này hắn đã sáng tạo ra Minh Nguyệt kiếm thuật nguyên vẹn. Càng chém giết một lượng lớn Thiên Thần Thiên Tiên ở tỏng Thế giới lao ngục. Thậm chí đã cùng luận bàn với Chân Thần Chân Tiên. Nhưng mà vẫn không thể đột phá được, thế nhưng sau khi giao thủ với bản tôn của Tuyết Ma cùng với ý thức tiến vào bia đá quan sát, rốt cục hắn cũng đột phá bình cảnh kia, đạt đến Kiếm Lực tầng thứ tư lần.

– Kiếm Đạo…

Kỷ Ninh nhắm mắt lại.

Thời gian dần trôi qua, có một cỗ lực lượng vô hình dần dần hội tụ lại ở chung quanh Kỷ Ninh, đi theo đó là tạo thành kiếm ảnh mịt mờ màu đen. Kiếm ảnh màu đen mịt mờ này bao phủ Kỷ Ninh, vờn quanh thân thể Kỷ Ninh.

Bình thường, cái gọi là Kiếm Đạo đại thành là có thể xưng là Kiếm Tiên, thế nhưng đây chỉ là khởi điểm của con đường Kiếm Tiên mà thôi! Cảm ngộ Kiếm Lực… Mới được coi là truy tìm bản chất của kiếm.

– Nó cũng có sinh mạng a.

Kỷ Ninh mở mắt ra, nhìn xem kiếm ảnh mịt mờ màu đen đang bao phủ mình, đây là Kiếm Lực tầng thứ tư hiện ra. Kỷ Ninh có thể cảm giác được rõ ràng, Kiếm Lực màu đen mịt mờ này cũng giống như tiểu hài tử rất là ưa thích dán lên người hắn. Khiến cho trong lòng Kỷ Ninh cũng tự nhiên sinh ra sự vui sướng.

Linh tính, tính mạng.

Ba tầng Tâm Lực trước cũng chỉ là lực lượng rất xơ cứng. Thế nhưng đạt tới tầng thứ tư thậm chí lại còn có tính mạng và linh tính. Tuy rằng cái linh tính này còn rất yếu, thế nhưng cũng đã khiến cho Kỷ Ninh rung động vô cùng.

Trước đó hắn ở bên trên Tâm lực đạt tới tầng thứ tư, thế nhưng lại không có loại cảm giác này. Tâm Lực có nguồn gốc từ bản thân, là lực lượng tâm linh. Mà Kiếm Lực… Lại là từ chỗ bổn nguyên kiếm đạo, có nguồn gốc từ trong tối tăm và huyền diệu khó lường. Đường mà hiện tại Kỷ Ninh muốn đi chính là truy tìm bổn nguyên của kiếm đạo.

– Sưu.

Kỷ Ninh đứng dậy, giơ tay nhấc chân, bắt đầu khởi động Kiếm Lực màu đen.

– Lực lượng rất mạnh.

– Trước đó ta với đám người Ngân Nguyệt sư huynh, Hồng Tuyết còn có một ít chênh lệch, dù sao thời gian ta tu luyện quá ngắn. Tuy rằng Tâm Lực lợi hại, thế nhưng lúc dùng để chém giết lại tiêu hao quá nhanh. Dùng để bắt nạt kẻ địch yếu đuối hơn mình thì tự nhiên có thể dùng một hai chiêu thủ thắng. Thế nhưng nếu là chém giết cùng một cấp độ, một lúc sau sẽ không ổn nữa. Mà Kiếm Lực này lại không cần tiêu hao bất luận thần lực pháp lực gì, mà lại có thể cuồn cuộn không dứt.

Kỷ Ninh mừng rỡ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 1 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 1 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 3 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^