Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 106 [Chương 641 đến 647]
❮ sautiếp ❯Chương 641:
Một khi ngộ rồi, cho dù chỉ là một phàm nhân thì phất tay nhấc chân cũng có thể ẩn chứa Kiếm Lực tầng thứ tư.
– Uy lực của Kiếm Lực này mơ hồ đã có tám phần Tâm Lực hoàn toàn bộc phát của ta a.
Kỷ Ninh cảm khái và rung động, tuy rằng chỉ là tám phần, thế nhưng lại cuồn cuộn không dứt. Tuyệt đối có thể trợ giúp Kỷ Ninh duy trì thời gian dài, so với Tâm Lực duy trì được thời gian ngắn kia thì còn hơn nhiều.
– Từ nay về sau, lúc một đấu một cũng coi như ta có thể tương đương với đám người Ngân Nguyệt sư huynh, Hồng Tuyết.
…
Nỗi lòng của Kỷ Ninh bình tĩnh lại, lúc này hắn mới quan sát tòa Hỏa Sơn đảo này. Ở bên trên Hỏa Sơn đảo này có một tòa núi lửa cao ngất, lúc nào cũng đang phun trào ra nham thạch nóng chảy. Thế nhưng bởi vì bên cạnh hòn đảo này là mặt biển đóng băng, lại có bông tuyết vô tận cho nên cũng chỉ có tòa Hỏa Diệm sơn này rất là nóng bỏng. Khu vực chung quanh hòn đảo này, ít nhất là khu vực mặt biển bị đóng băng chung quanh kia lại có nhiệt độ rất là vừa vặn.
Sưu.
Tâm ý của Kỷ Ninh khẽ động, bên cạnh lập tức xuất hiện một đạo thân ảnh, chính là Tụ Kha Thiên Thần.
– Bắc Minh sư đệ.
Sau khi Tụ Kha Thiên Thần đi ra lập tức lên tiếng, lại lập tức nhìn quanh bốn phía. Vừa mới xem xét hắn đã ngây ngẩn cả người.
Núi lửa phun trào kia…
Cảnh tượng khác lạ với lúc ở Tuyết đảo.
– Nơi này là…
Tụ Kha Thiên Thần nhìn, thì thào tự nói.
– Nơi này chính là hòn đảo thứ hai, ta gọi nó là Hỏa Sơn đảo.
Kỷ Ninh mở miệng nói.
– Không ngờ ngươi lại thành công, thành rồi. Ha ha ha… Tốt, tốt.
Tụ Kha Thiên Thần quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn kích động:
– Bắc Minh sư đệ, nói thật, trước đó đối với việc ngươi có thể xông qua hay không ta cũng không có nắm chắc. Thậm chí ở trong Tiên Phủ của ngươi vài ngày ta cũng sợ ngươi đã thất bại, hiện tại không ngờ lại thành, thật tốt quá thật tốt quá.
Lòng tin của Tụ Kha Thiên Thần đối với Kỷ Ninh cũng không phải là quá lớn.
Lúc trước hắn ở bên trên Tuyết đảo nhìn kiếm thuật mà Kỷ Ninh thi triển ra để chém giết phân thân Tuyết Ma. Khi đó cũng chỉ là Kiếm Lực tầng thứ ba mà thôi, bất quá tốc độ và lực lượng của một kiếm kia lại đặc biệt kinh người. Khi đó hắn mới cho rằng Kỷ Ninh sẽ có một chút hy vọng có thể đạt được bản tôn Tuyết Ma tán đồng! Muốn vượt qua đó cũng không nhất định phải đánh bại được bản tôn của Tuyết Ma, chỉ cần chém giết đủ lâu, được bản tôn Tuyết Ma tán đồng. Như vậy cũng sẽ đi qua được chỗ kia.
Bởi vì Kỷ Ninh quan sát tấm bia đá, tìm hiểu một lúc lâu. Cho nên Kỷ Ninh cảm giác rất ngắn, thế nhưng trên thực tế lại tiêu hao gần hai ngày.
Tụ Kha Thiên Thần ở trong Tiên Phủ trung đẳng vài ngày, hắn cũng cho rằng Kỷ Ninh và bản tôn Tuyết Ma ác chiến một lúc lâu. Bản tôn Tuyết Ma tán đồng Kỷ Ninh, cho nên mới thả Kỷ Ninh tới đây.
Kỷ Ninh cười cười nói.
– Có chút vận khí.
Kỷ Ninh cười nói.
– Có thể tới đây được chính là thực lực.
Tụ Kha Thiên Thần cảm khái:
– Bất kể như thế nào, cuối cùng cũng rời khỏi Tuyết đảo kia rồi, chỗ kia, ta đã phải chịu đựng đủ rồi.
– Tuyết đảo rất đẹp a.
Kỷ Ninh nói.
– Nếu như chỉ có một mình ngươi, cô độc ở lại bên trên ức vạn năm tháng, mà lại luôn lo lắng hãi hùng xem? Khi đó cho dù là nơi tốt tới đâu cũng đều là địa ngục.
Tụ Kha Thiên Thần nói:
– Đi thôi, hai chúng ta đừng đứng đây nói nữa. Phải tranh thủ thời gian nhìn một chút. Nhìn xem bên trên hòn đảo này còn có Thiên Thần hay không. Càng là sau này, Thiên Thần còn sống sẽ có thực lực cũng càng cường đại. Cho dù không xông đến được hòn đảo khác thì cũng có thể sống được trong một khoảng thời gian tương đối dài a.
– Đi, đi nhìn một chút xem.
Kỷ Ninh cũng gật đầu.
…
Kỷ Ninh và Tụ Kha Thiên Thần chạy về phía Hỏa Sơn đảo. Vừa đi vừa quan sát, không bao lâu sau đã phát hiện ra từng cung điện ở trên đỉnh, liên mien phập phồng không dứt.
– Ở bên kia, nếu như còn có Thiên Thần còn sống, có lẽ bọn hắn sẽ ở tại chỗ kia.
Tụ Kha Thiên Thần chỉ về phía quần cung điện.
Tụ Kha Thiên Thần vừa mới dứt lời.
Sưu.
Một gã hán tử cường tráng mặc da thú, mắt như chuông đồng xuất hiện ở cửa ra vào của một cung điện trong đó. Hai mắt nhìn ra phía ngoài, lập tức nhìn thấy hai người Kỷ Ninh, Tụ Kha Thiên Thần.
– Đại ca, Nhị ca, Tam ca, Tứ ca, Ngũ ca, Thất tử!
Hán tử cường tráng này lập tức cao giọng hô.
Lập tức sưu sưu sưu, có từng đạo thân ảnh từ trong từng tòa trong cung điện khác xông ra, đều ra đến bên ngoài, sau đó lại nhìn về phía bên này.
Sáu nam một nữ.
Mỗi một người đều mặc da thú.
– LàTụ Kha tiểu huynh đệ?
Bỗng nhiên ở trong đó có một gã hán tử, trên mặt có nếp nhăn hô lớn.
– Bảy vị Long Thần, các ngươi vẫn còn sống hay sao?
Tụ Kha Thiên Thần cười ha hả, lập tức đáp lại đối phương.
– Thất Long Thần thượng cổ?
Kỷ Ninh cũng khiếp sợ vạn phần.
Trước khi hắn đến, đương nhiên cũng đã tìm hiểu rõ những Thiên Thần từ Thượng Cổ cho tới bây giờ tiến vào Nguyệt Hạ đàm này, trong đó có Thất Long Thần từ lúc thượng cổ cũng đã tiến vào Nguyệt Hạ đàm này. Thế nhưng cho tới bây giờ đã trải qua vô số năm tháng, mà lúc Kỷ Ninh trò chuyện với Tụ Kha Thiên Thần cũng đã biết. Ở bên trên Tuyết đảo mỗi ngàn năm sẽ có một lần đánh lén, Kỷ Ninh suy đoán ở trên hòn đảo khác có lẽ cũng không sai biệt lắm a.
Ở trong Nguyệt Hạ đàm, sống trên ức vạn năm cũng là kỳ tích rồi, từ Thượng Cổ sống đến bây giờ?
– Tụ Kha tiểu huynh đệ, làm sao ngươi lại tới địa phương quỷ quái này chứ? Địa phương quỷ quái này căn bản không nên tới a.
Hán tử trông có vẻ già nhất kia nói xong. Lúc này Kỷ Ninh và Tụ Kha Thiên Thần cũng đã qua.
– Dù sao cũng đã tới rồi, lúc này dù có hối hận cũng đã chậm.
Tụ Kha Thiên Thần cảm khái, nói:
– Ta đã bị vây ở bên trên Tuyết đảo ức vạn năm. Thế nhưng bảy vị các ngươi đã tiến vào từ Thượng Cổ, ta phải cảm thấy bội phục các ngươi vì không ngờ các ngươi lại có thể còn sống cho tới bây giờ.
– Ha ha ha… Vị huynh đệ kia là?
Một gã hán tử đầu tóc màu đỏ nhìn kỹ Kỷ Ninh, trong mắt có thiện ý, nói:
– Tuy rằng ta không nhận ra được, thế nhưng mà ta có thể cảm giác được là huynh đệ Nhân tộc ta nha.
– Để ta đến giới thiệu đi.
Chương 642:
Tụ Kha Thiên Thần cười, lại nhìn về phía Kỷ Ninh rồi nói:
– Bắc Minh sư đệ, tin rằng ngươi cũng có thể đoán ra được, bảy vị này… Chính là bảy vị Long Thần từng đi theo Nhân Hoàng Toại Nhân thị chinh chiến tứ phương. Năm đó Nhân tộc ta quật khởi, phải thử các loại phương pháp tu luyện. Lúc ấy Nhân Hoàng Toại Nhân thị từng thu thập Long Huyết của Chân Thần, lại dùng Long Huyết để thay đổi thể chất Nhân tộc tu luyện công pháp Thần Ma. Thế nhưng về sau mọi người lại phát hiện ra, loại cưỡng ép thay đổi này đối với hồn phách của thân thể cũng có ảnh hưởng. Cho nên phần lớn đều dừng bước lại ở cấp độ Thiên Thần.
– Nói tới chuyện này làm cái gì chứ?
– Tốt xấu gì chúng ta cũng có thể trở thành Thiên Thần a.
Bảy vị Long Thần kia đều cười nói.
– Đây là lão đại Khô Long Thiên Thần trong Thất Long Thần, đây là lão nhị Liệt Long Thiên Thần, đây là lão tam Huyền Long Thiên Thần, lão tứ Hô Long Thiên Thần, lão ngũ Kiêu Long Thiên Thần, lão lục Bạo Long Thiên Thần, vị này xinh đẹp nhất đương nhiên là lão thất Hư Long Thiên Thần rồi.
Tụ Kha Thiên Thần cười giới thiệu.
Trong lòng Kỷ Ninh thì sinh lòng khâm phục.
Đối với đám cường giả sớm nhất trong Nhân tộc năm đó, Kỷ Ninh rất là khâm phục. Chính là bọn hắn mở ra một phiến thiên địa mới cho những kẻ đến sau trong nhân tộc như hắn. Thậm chí những người này còn dùng thân để thử một ít phương pháp tu luyện. Năm đó dùng Long Huyết cải tạo, không đơn thuần là bảy vị này, thậm chí còn có rất nhiều người bị bạo liệt tại chỗ a.
Dù sao Long Huyết của Chân Thần không phải ai cũng có thể thừa nhận được. Bảy người bọn hắn chính là bảy người ở bên trong đám cường giả được Toại Nhân thị lựa chọn lúc trước thành công. Được xưng là Thất Long Thần. Tuy rằng không phải là thân huynh đệ tỷ muội, thế nhưng cảm tình so với thân huynh đệ lại còn thân hơn!
– Ngươi còn chưa giới thiệu vị tiểu huynh đệ này a.
Vị nữ tử duy nhất ở đây, tuy rằng mặc da thú,t hế nhưng cũng khó có thể che dấu dung mạo của nàng. Thanh âm thanh thúy, vẫn hào sảng vô cùng như trước đó.
– Vị này là môn hạ đệ tử Bắc Minh sư đệ của Bồ Đề Đạo Tổ.
Tụ Kha Thiên Thần cảm khái nói.
– Bắc Minh?
– Bắc Minh tiểu huynh đệ, rất lâu rồi chúng ta không có gặp được huynh đệ Nhân tộc, bảy người chúng ta đã tịch mịch, buồn chán tới chết ở đây rồi. Ha ha ha, đến đây, nếm thử rượu ngon do Thất tử thu thập nguyên lực thiên địa để luyện chế ra a.
Hán tử lúc trước phát hiện ra hai người Kỷ Ninh, Tụ Kha Thiên Thần trước đó lập tức ôm vai Kỷ Ninh, kề vai sát cánh, lập tức đi vào bên trong cung điện.
…
Thượng Cổ Thất Long Thần, Tụ Kha Thiên Thần, Kỷ Ninh, chín vị Nhân tộc tùy ý ngồi xuống, bắt đầu miệng lớn uống rượu, thoải mái trò chuyện với nhau.
– Tin rằng bảy vị cũng đã biết hiện tại ở bên ngoài đã là thời đại của Tam giới rồi.
Bỗng nhiên Tụ Kha Thiên Thần nói.
– Đúng, chúng ta nghe đã từng nói qua.
– Cũng có một ít Thiên Thần đi qua đường chỗ chúng ta, cho nên chúng ta đã từng nói nghe nói qua.
Mỗi người đều gật đầu.
Tụ Kha Thiên Thần gật đầu:
– Thế nhưng chỉ sợ nhưng Thiên Thần này cũng không biết, Tam giới hôm nay… Hạo kiếp đã hàng lâm rồi.
– Hạo kiếp?
Sắc mặt của Thất Long Thần lập tức thay đổi.
– Không thua gì trận hạo kiếp Thượng Cổ tan vỡ.
Tụ Kha Thiên Thần trịnh trọng nói..
– Cái gì.
Bảy vị Long Thần này từ lúc thượng cổ đã tiến vào Nguyệt Hạ đàm, cho nên cũng không trải qua cuộc chiến Thượng Cổ tan vỡ. Thế nhưng mà về sau có một đám Thiên Thần đi ngang qua nơi này, cũng đã nói qua cho bọn họ nghe. Cho nên bọn hắn rất rõ ràng cuộc chiến Thượng Cổ tan vỡ là trận chiến thảm thiết bực nào. Ngay cả Đại Năng Giả thậm chí là Tổ Thần cũng bị chết một đám. Ngay cả Bàn Cổ Hỗn Độn Thế Giới cũng trực tiếp rách nát.
– Đây là tin tức do Bắc Minh sư đệ nói cho ta biết.
Tụ Kha Thiên Thần nhìn về phía Kỷ Ninh rồi nói.
– Để ta tới nói a.
Kỷ Ninh đem trận hạo kiếp này nói ra một lượt.
Bảy vị Long Thần nghe xong, sắc mặt đều lập tức thay đổi.
– Sớm biết sẽ có việc này, như vậy đám Thiên Thần Vô Gian Môn kia ta đã sớm giết chết rồi.
Bạo Long Thiên Thần rít gào nói.
– Đáng chết, đáng chết, thật sự là không nuôi được sói hoang a. Nên giết, giết sạch bọn hắn.
Thất Long Thần đều phẫn nộ vô cùng.
Bọn hắn đều dự liệu được trận hạo kiếp này sẽ có kết quả thảm thiết tới bực nào. Cho nên chuyện này càng khiến cho bọn hắn tức giận không thôi.
Sau khi hàn huyên một hồi, rượu cũng đã uống xong. Tất cả đều đi nghỉ tạm, Kỷ Ninh nhắc nhở Tụ Kha Thiên Thần một câu:
– Tụ Kha sư huynh, ở cửa vào Hỏa Sơn đảo này có một tấm bia đá. Trong bia đá ẩn chứa côn pháp mà bản tôn Tuyết Ma thi triển, còn có sự ảo diệu bên trong nữa. Ngươi có thể đi nhìn một cái.
– Ồ?
Hai mắt Tụ Kha Thiên Thần lập tức sáng ngời.
– Tụ Kha, ngươi còn chưa có đi xem hay sao?
– Tranh thủ thời gian nhìn đi, tấm bia đá kia quả thực có chút thần kỳ a.
– Nhanh đi đi.
Cả đám Long Thần đều cười thúc giục hắn.
– Được, ta sẽ đi nhìn một cái.
Lúc này Tụ Kha Thiên Thần mới một mình đi về phía chỗ bia đá.
– Bắc Minh huynh đệ, cung điện ở nơi này còn nhiều, ngươi cứ tùy ý chọn một là được. Ngươi vừa mới tới, ít nhất trong ngàn năm thì tuyệt đối sẽ không có ai đi công kích ngươi.
Khô Long Thiên Thần nói.
– Được.
Kỷ Ninh gật đầu, sau đó lại chọn một cung điện rồi tạm thời ở lại.
…
Hai ngày sau.
Tụ Kha Thiên Thần đã tìm hiểu xong bia đá rồi trở lại, lại lần nữa gặp mặt bảy vị Long Thần.
– Cảm giác như thế nào? Tấm bia đá kia có chút không tệ đó chứ?
Kiêu Long Thiên Thần cười nói.
– Đúng là có chút lợi hại, thế nhưng đường ta đi không phải là Thái Cực chi lộ… Ài, ta bị vây ở trên Tuyết đảo kia ức vạn năm, cũng là bởi vì lực tấn công của ta quá yếu a.
Tụ Kha Thiên Thần cảm khái:
– Thân pháp của ta thậm chí còn khiến cho bản tôn của Tuyết Ma kia cũng không giết được ta. Thế nhưng dù vậy cũng vô dụng, lực công kích của ta quá yếu, căn bản không được bản tôn Tuyết Ma tán đồng, mà hắn căn bản sẽ không thả ta ra ngoài. May mà có Bắc Minh sư đệ đi tới đây.
– Bắc Minh huynh đệ đâu rồi?
Khô Long Thiên Thần hỏi.
– Hắn vẫn còn đang tu luyện.
Hư Long Thiên Thần nói:
– Ta thấy hắn đang tu luyện cho nên cũng không có đi quấy rầy.
– Bắc Minh huynh đệ thật đúng là để tâm a.
Chương 643:
Huyền Long Thiên Thần hỏi:
– Tụ Kha, thực lực của Bắc Minh huynh đệ kia như thế nào, bảy người chúng ta bị vây ở nơi này quá lâu rồi. Từ lúc Thượng Cổ cho tới bây giờ, thật sự cũng không chịu đựng được, nếu như thực lực của Bắc Minh huynh đệ đủ mạnh. Như vậy chúng ta cũng muốn mời hắn hỗ trợ, mang bọn ta tiếp tục đi tới. Bây giờ chúng ta cũng không ôm hi vọng gì về bảo vật của Nguyệt Hạ đàm nữa.
– Thực lực của hắn?
Tụ Kha Thiên Thần lắc đầu, nói:
– Ta đã nhìn thấy hắn ra tay, hắn am hiểu kiếm thuật, có chút cao minh. Thế nhưng cũng chỉ là Kiếm Lực tầng thứ ba mà thôi. Có lẽ thần thông sẽ rất mạnh… Từ Tuyết đảo đi đến Hỏa Sơn đảo, hắn chỉ phí mấy ngày mà thôi. Chỉ sợ là ác chiến một lúc lâu cho nên bản tôn Tuyết Ma mới tán đồng hắn, vì vậy mới thả hắn đi.
– Kiếm Lực tầng thứ ba?
Khô Long Thiên Thần lắc đầu, nói:
– Đáng tiếc, tuy nói như vậy đã có thể xem như là cao thủ kiếm đạo. Thế nhưng để đối phó với Luyện Ngục Thần thì lại còn chưa đủ a.
– Đáng tiếc.
– Ài, đợi chút đi.
Cả đám đều có chút thất vọng.
– Có thể từ Tuyết đảo đi tới Hỏa Sơn đảo, ta đã thỏa mãn rồi. Kỳ thật lúc trước ta đi theo Bắc Minh sư đệ, cũng là đang đánh bạc, lúc ấy ta thấy hắn xuất kiếm. Lòng tin của ta cũng không lớn. Bất quá lại đánh bạc thành công, kỳ thật cũng không cần ủ rũ, có lẽ có vài vạn năm, khi đó thực lực của Bắc Minh sư đệ sẽ đại tiến. Khi đó chúng ta cũng có thể đánh bạc một lần nha.
Tụ Kha Thiên Thần nói.
– Hy vọng đi.
Thất Long Thần đều thở dài không thôi.
Vốn bọn hắn muốn trông cậy vào lần này có thể có ai sẽ giúp được bọn hắn một chút. Thế nhưng ai ngờ Tụ Kha Thiên Thần là do Kỷ Ninh mang tới, căn bản không thể trông cậy vào được. Về phần Kỷ Ninh… Trải qua khó khăn mới đến được Hỏa Sơn đảo, muốn tiếp tục đi tới nơi xa hơn, hi vọng quá xa vời a.
…
Trong cung điện u tĩnh.
Kỷ Ninh khoanh chân ngồi, tất cả đều rất yên tĩnh im ắng. Mà một cái phân thân bản tôn khác của hắn thì đang ở trong Tiên Phủ, cũng đang tìm hiểu Ngũ Bảo Kiếm Thuật.
Bởi vì vừa mới đột phá Ngũ Bảo Kiếm Thuật luyện thành đệ tam thiên. Cho nên hiện tại đương nhiên cũng có thể bắt đầu tu luyện đệ tứ thiên cuối cùng của Ngũ Bảo Kiếm Thuật này rồi. Đệ tứ thiên này lại khiến cho Kỷ Ninh càng thêm sợ hãi thán phục Ngũ Bảo Kiếm Thuật này huyền diệu khó lường. Theo tu luyện, cảm ngộ của Kỷ Ninh tự nhiên cũng càng ngày càng nhiều, hắn biết rõ…
Nguyệt Hạ đàm này cũng không phải dễ xông qua như vậy a. Hiện tại hắn mới tới Hỏa Sơn đảo, ngẫm lại cũng đã có thể đoán ra được đằng sau sẽ gian nan thế nào? Cho nên vẫn nên cố gắng tăng thực lực lên thì tốt hơn.
Thời gian trôi qua.
Đảo mắt đã là nửa năm qua đi, trong vòng nửa năm này, hai đại phân thân bản tôn của Kỷ Ninh cũng đã đem đệ tứ thiên của Ngũ Bảo Kiếm Thuật tìm hiểu được gần nửa. Chỉ là nửa sau lại khó có thể tiến thêm được nữa. Cho nên Kỷ Ninh dứt khoát dừng tìm hiểu, mà là bắt đầu hoàn thiện Minh Nguyệt kiếm thuật của chính mình. Từ khi bước vào Kiếm Lực tầng thứ tư, hắn còn chưa có chính thức hoàn thiện Minh Nguyệt kiếm thuật a.
Hoàn thiện Minh Nguyệt kiếm thuật, tương đối mà nói còn dễ dàng chút ít, thậm chí hoàn thiện trong quá trình ngẫu nhiên đối với Kỷ Ninh có chỗ xúc động, lại có thể lại đi cân nhắc Ngũ Bảo Kiếm Thuật đệ tứ thiên.
…
Lúc này Kỷ Ninh đã đi vào Hỏa Sơn đảo được một năm ba tháng.
Rốt cục Kỷ Ninh cũng mở mắt ra.
– Tạm thời Minh Nguyệt kiếm thuật của ta đã đạt tới cực hạn có thể hoàn thiện lúc này.
Kỷ Ninh đứng dậy, trên mặt hiện lên nụ cười, nói:
– Nếu như hiện tại ta gặp lại bản tôn của Tuyết Ma, chỉ sợ chỉ cần dùng một phân thân bản tôn là đã có thể dễ dàng đánh bại hắn a.
Kiếm lực vốn là thứ am hiểu công phạt.
Minh Nguyệt kiếm thuật của Kỷ Ninh lại hấp thu tinh hoa của Ngũ Bảo Kiếm Thuật siêu việt cực hạn thiên đạo. Tự nhiên uy năng sẽ rất là kinh người. Ở trên phương diện công kích hoàn toàn có thể áp chế được bản tôn Tuyết Ma kia. Tăng thêm Kỷ Ninh thi triển thần thông ba đầu sáu tay, sáu cánh tay đánh hai cánh tay… Lấy nhiều đánh ít, hoàn toàn có thể trực tiếp nghiền ép đối phương cho tới lúc chiến thắng.
– Thời gian dài như vậy mà ta còn chưa có đi gặp đám người Tụ Kha sư huynh, Thất Long Thần.
Kỷ Ninh cũng có chút hổ thẹn, mình đi tới đây đã được hơn một năm rồi. Thế nhưng lại một mực tu luyện, lúc này đi ra khỏi cung điện, hắn lập tức đi gặp bảy vị Long Thần.
Một lát sau.
Thất Long Thần, Tụ Kha Thiên Thần, Kỷ Ninh đều tụ tập ở cùng một chỗ.
– Thực lực của tám người chúng ta muốn tiến bộ, hi vọng rất là xa vời. Cho nên mới thường xuyên tụ tập lại cùng một chỗ. Chỉ là Bắc Minh sư đệ ngươi, một lần tu luyện đã hơn một năm. Chuyện này khiến cho ta nhớ tới năm đó, khi ta vừa mới tiến vào Nguyệt Hạ đàm này.
Tụ Kha Thiên Thần cười nói.
– Hổ thẹn.
Kỷ Ninh nói.
– Đúng rồi.
Kỷ Ninh nhìn về phía tám người ở trước mắt:
– Ta chuẩn bị đi xông xáo, thử xem có thể đến được hòn đảo khác hay không.
– Ngươi?
Đám người Thất Long Thần, Tụ Kha Thiên Thần trao đổi ánh mắt với nhau.
Khô Long Thiên Thần nói:
– Bắc Minh huynh đệ, ngươi cũng đã biết rồi đó. Trên hòn đảo thứ ba kia có bảo vật, xông đến hòn đảo kia là có thể đoạt bảo được rồi.
– Bảo vật?
Hai mắt Kỷ Ninh lập tức sáng ngời.
– Hải tộc Dạ Xoa, Tuyết Ma cùng với Luyện Ngục Thần. Đây là ba trở ngại mà vị sáng tạo ra Nguyệt Hạ đàm thế giới này để lại. Xông qua được ba trở ngại này là có thể đạt được bảo vật. Đương nhiên, đến hòn đảo thứ tư, hòn đảo thứ năm đều có thể đạt được bảo vật a.
Khô Long Thiên Thần nhìn Kỷ Ninh, nói:
– Thế nhưng mà bảo vật dễ đạt được như vậy hay sao? Ngươi đoán thì cũng có thể đoán ra được Luyện Ngục Thần này là tồn tại lợi hại tới bực nào a.
Kỷ Ninh cẩn thận lắng nghe.
Biết mình biết người, như vậy mới có thể trăm trận trăm thắng.
– Dọc theo một cửa ra khác của Hỏa Sơn đảo là có thể nhìn thấy một đầu cầu gỗ. Cái cầu gỗ này xuyên qua biển lửa vô tận a… Ở giữa biển lửa, có một Ma Thần, tên là Luyện Ngục Thần.
Khô Long Thiên Thần nói tiếp:
– Tất cả Luyện Ngục Thần đều là do hỏa diễm ngưng tụ mà sinh ra, cầm trong tay song kích, lực lượng của hắn lớn vô cùng, gần với Chân Thần. Tuy rằng tốc độ phi hành của hắn chậm, thế nhưng mà song kích công kích lại cực kỳ mạnh mẽ, lại rất nhanh. Mà Vô Cực chi lực của hắn càng đạt tới tầng thứ tư… So với bản tôn của Tuyết Ma hắn lại càng am hiểu công phạt. Mà lực lượng lại càng mạnh hơn nữa, công kích nhanh hơn. Mà lại hai tay có hai kích, điên cuồng tấn công… Người này quả thực là ác mộng a.
Chương 644:
Kỷ Ninh nghe vậy không khỏi thất kinh.
Lực lượng càng lớn, tốc độ còn nhanh hơn? Như vậy đại biểu cho trụ cột của Luyện Ngục Thần này so với trụ cột của Tuyết Ma còn càng mạnh hơn nữa.
– Bảy người chúng ta hiểu rất rõ hắn lợi hại như thế nào. Kỳ thật chúng ta cũng mong ngươi có thể vượt qua, như vậy chúng ta cũng có thể cùng đi với ngươi.
Khô Long Thiên Thần lắc đầu nói:
– Thế nhưng mà hắn quá mạnh mẽ, nếu như thực lực không đủ, rất có thể sẽ bị giết chết.
– Bảy vị Long Thần từ lúc thượng cổ đã đi vào đây.
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc nói:
– Nếu như muốn đi theo Thiên Thần lợi hại khác tiến vào hòn đảo khác. Chỉ sợ đã sớm có thể gặp được Thiên Thần lợi hại a.
– Đúng vậy.
Hư Long Thiên Thần là nữ tử duy nhất gật đầu, thanh âm thanh thúy của nàng vang lên:
– Ngươi nói rất đúng a, từ Thượng Cổ cho tới bây giờ, chúng ta cũng đã gặp phải hơn mười người có nắm chắc tuyệt đối vượt qua được. Thế nhưng mà đều là chuyện rất lâu trước kia rồi. Bảy người chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, cho dù Luyện Ngục Ma Thần kia có giết đến tận Hỏa Sơn đảo thì cũng không làm gì được được chúng ta. Chúng ta có đủ ẩn nhẫn và kiên nhẫn, chúng ta muốn chậm rãi tu luyện, cho tới khi có thể dựa vào thực lực của mình để vượt qua.
– Thế nhưng mà ba ngàn vạn vạn năm trước, Luyện Ngục Thần đã nói cho chúng ta biết, chúng ta tiến vào Nguyệt Hạ đàm đã được gần một Hỗn Độn kỷ nguyên rồi. Một ức vạn năm sau, hắn sẽ toàn lực ứng phó diệt sát toàn bộ chúng ta.
Ánh mắt của Hư Long Thiên Thần có chút ảm đạm:
– Lúc đó chúng ta mới biết, thời gian Nguyệt Hạ đàm cho chúng ta cũng không phải là vô cùng vô tận.
– Nếu như quả thật Luyện Ngục Thần toàn lực ứng phó, không ngừng công giết chúng ta, như vậy thần lực của chúng ta sẽ không ngừng tiêu hao. Khi thần lực tiêu hao tới mức hầu như không còn, khi ấy nhất định chúng ta sẽ phải chết. Chúng ta chưa từng nghe nói qua Hỗn Độn kỷ nguyên, thế nhưng chúng ta cũng hiểu hẳn là thời gian mà vị Đại Năng Giả kia định ra.
– Một Hỗn Độn kỷ nguyên?
Kỷ Ninh cả kinh.
Từ Thượng Cổ cho tới bây giờ đã kéo dài được một Hỗn Độn kỷ nguyên rồi sao?
Kỷ Ninh đã sớm có cảm giác ra được…
Nguyệt Hạ đàm chỉ dùng phương thức rất tàn khốc để bồi dưỡng cho các Thiên Thần, bất quá một Hỗn Độn kỷ nguyên cũng không xê xích gì nhiều. Bởi vì ở trong một Hỗn Độn kỷ nguyên mà không có chính thức đột phá, như vậy cũng sẽ vĩnh viễn không đột phá được nữa.
– Chúng ta chỉ còn lại có bảy ngàn vạn năm mà thôi.
Thanh âm của Bạo Long Thiên Thần rất là hùng hồn:
– Chúng ta tuyệt đối không cam lòng nhận thua một cách đơn giản, chúng ta muốn sống sót, cho nên chỉ có thể chờ cho Thiên Thần lợi hại mang bọn ta tiến lên mà thôi. Thế nhưng mà lúc này đâu còn có Thiên Thần lợi hại đi tới đây nữa chứ?
Kỷ Ninh gật đầu.
Ngàn vạn năm qua, cũng chỉ có một mình hắn tiến đến đây mà thôi.
– Tuy rằng chúng ta rất muốn đi ra ngoài, không cam lòng cứ như vậy mà chết đi. Thế nhưng Kỷ Ninh, thực lực của ngươi quả thực còn không đủ a.
Bạo Long Thiên Thần nói:
– Đừng trách ta nói khó nghe, thực lực của Luyện Ngục Thần kia rất là kinh người, ngươi chỉ có cảnh giới Kiếm Chi Lực tầng thứ ba… Còn kém hơn không ít, cũng không có nhiều hy vọng có thể vượt qua cho lắm. Muốn vượt qua cũng phải là tầng thứ tư Lôi Điện Chi Lực, Thái Cực chi lực, Vô Cực chi lực, Tâm Lực, Cửu U chi lực các loại… Nhất định phải đạt tới tầng thứ tư thì mới có hi vọng.
– Đương nhiên, nếu như ngươi am hiểu chiến đấu mà nói. Ví dụ như là các loại Kiếm chi lực, Đao chi lực, Bạo chi lực, ngược lại cũng có mười phần nắm chắc.
Bạo Long Thiên Thần nhìn Kỷ Ninh, nói:
– Bắc Minh huynh đệ, chí ít phải có được hi vọng nhất định thì hay đi vượt, bằng không mà nói… Đó chính là lấy mạng để đánh bạc, vận khí tốt còn có thể trốn về. Thế nhưng nếu vận khí không tốt, sẽ chết ở đằng kia a.
– Bắc Minh sư đệ, cứ từ từ rồi sẽ đến a, ngươi khác với chúng ta, con đường của ngươi còn rất dài.
Tụ Kha Thiên Thần nói:
– Kỳ thật có thể đi tới Hỏa Sơn đảo, ta đã rất thỏa mãn rồi.
Kỷ Ninh có chút sửng sốt.
Kiếm Lực tầng thứ ba?
Sao bọn hắn lại cho là Kiếm Lực của mình ở tầng thứ ba chứ?
– Ngừng.
Kỷ Ninh hô lớn.
Bảy vị Long Thần và Tụ Kha Thiên Thần đều dừng lại, hai mắt nhìn về phía Kỷ Ninh, kỳ thật bọn hắn cũng không quá nguyện ý nói. Thế nhưng bọn họ thật sự không muốn Kỷ Ninh chết ở trong tay Luyện Ngục Thần.
– Các ngươi, các ngươi nghe ai nói là Kiếm Lực của ta đạt tới tầng thứ ba?
Kỷ Ninh cười nói.
– Ồ?
Tám người ở đây đều khẽ giật mình, bọn hắn nghe thấy ngữ khí này của Kỷ Ninh, dường như cũng không phải là vtầng thứ ba a.
– Là ta nói.
Tụ Kha Thiên Thần có chút nghi hoặc nhìn Kỷ Ninh:
– Chẳng lẽ ta đã đoán sai?
– Đúng vậy.
Kỷ Ninh giật mình, cười giải thích nói:
– Khi vừa mới gặp phải Tụ Kha sư huynh, quả thực ta chỉ là Kiếm Lực tầng thứ ba mà thôi.
Lời này vừa ra khỏi miệng, tám người ở đây đều có chút sợ hãi xen lẫn vui mừng.
– Ngươi đã đột phá?
– Ngươi giao thủ với Tuyết Ma cho nên đã đột phá?
– Đạt tới Kiếm Lực tầng thứ tư?
Cả đám đều kích động dùng ánh mắt chờ mong nhìn Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh mỉm cười gật đầu, đồng thời ngón tay khẽ vẽ một cái, kiếm quang màu đen lập tức bao quanh ngón tay, sắc bén vô cùng.
Nhìn bộ dáng của Kiếm Lực là kiếm quang màu đen, đám người Thất Long Thần, Tụ Kha Thiên Thần vừa kích động lại có chút dở khóc dở cười.
Tụ Kha Thiên Thần nhanh chóng nói:
– Bắc Minh sư đệ, việc này là ta…
– Ta hiểu rõ.
Kỷ Ninh nói:
– Tụ Kha sư huynh thấy ta giao thủ với Tuyết Ma thời gian quá dài mới cho nên mới nghĩ như vậy, cũng trách ta không có nói sớm một chút.
– Sao có thể trách ngươi được chứ? Ai lại ngu ngốc tới mức nói thẳng ra thực lực mình rất cao a.
Bạo Long Thiên Thần ở bên cạnh cười ha hả nói:
– Tốt rồi, xem ra mạng của bảy người chúng ta không có đến đường cùng a…. Bắc Minh huynh đệ có thực lực như vậy, muốn xông qua Luyện Ngục Thần hẳn rất dễ dàng a. Đi thôi, chúng ta tranh thủ thời gian đến một hòn đảo khác. Như vậy hi vọng đi ra ngoài cũng sẽ càng lớn.
– Chúng ta tới Nguyệt Hạ đàm này cũng đã có vô số năm tháng a. Dựa theo lời nói của Luyện Ngục Thần, cũng có gần một Hỗn Độn kỷ nguyên rồi, lâu như vậy mà chúng ta còn không biết hòn đảo kế tiếp có hình dạng gì a.
Chương 645:
– Thật là hiếu kỳ a….
– Nghe nói sau khi đánh lui Luyện Ngục Thần là có thể đoạt bảo nha.
– Tứ đệ, ngươi kích động cái gì chứ? Cũng không phải ngươi đoạt bảo a.
– Ta kích động, ngươi quản được sao?
Cả đám vui đùa ầm ĩ, hiển nhiên có thể rời khỏi Hỏa Sơn đảo này khiến cho tâm tình của mỗi một người đều rất tốt.
…
Sau nửa canh giờ.
Kỷ Ninh và mọi người dã đi tới một mặt khác của Hỏa Sơn đảo.
– Đã đến rồi, dọc theo cầu gỗ không ngừng tiến lên là được.
Khô Long Thiên Thần chỉ vào cầu gỗ ở phía trước rồi nói. Phía trước chính là hải dương hỏa diễm vô tận, vô biên vô hạn. Ở bên trên có một cái cầu gỗ xuyên qua hải dương hỏa diễm này.
– Nóng quá.
Kỷ Ninh quay đầu lại rồi cười nói:
– Chư vị, tiến vào Tiên Phủ của ta chờ một ít thời gian a.
– Mời.
– Làm phiền rồi.
– Đến đây, để ta xem Tiên Phủ của ngươi như thế nào.
Cả đám cười nói, chủ yếu bọn họ đã biết rõ thực lực của Kỷ Ninh, hiểu rõ bên mình có nắm chắc tuyệt đối, cho nên lúc này mới nhẹ nhõm như thế. Khác với Tụ Kha Thiên Thần trước đó, lúc vừa mới đi theo Kỷ Ninh còn rất là bất an.
Kỷ Ninh lập tức vung tay lên, tám vị Thiên Thần này cũng không ngăn cản, tùy ý để cho Kỷ Ninh thu bọn họ vào trong Tiên Phủ.
– Đi.
Lập tức Kỷ Ninh khoanh chân ngồi ở bên trên Như Ý Linh Xà Toa, nhanh chóng đi theo cầu gỗ xông vào bên trong hải dương hỏa diễm vô tận. Tuy rằng hỏa diễm nóng bỏng vô cùng, thế nhưng chỉ cần là Thiên Thần thì đều có thể kháng cự được một cách đơn giản. Chứ đừng nói là Kỷ Ninh có Bát Cửu Huyền Công hộ thể.
Lúc này hắn cũng đã phi hành được vẻn vẹn gần nửa canh giờ.
– Ồ?
Kỷ Ninh ngừng lại rồi nhìn về phía trước, bên trên cầu gỗ ở phía trước có một thân ảnh màu đỏ cao chừng hơn một trượng đang đứng, hắn đầu trọc, lông mi màu đỏ, chòm râu màu đỏ, khôi ngô mà hữu lực. Tất cả hai tay đều đang cầm một cây đoản kích. Hai mắt màu đỏ sậm nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
– Áp bách vô hình, quả thật so với Tuyết Ma còn mạnh hơn.
Kỷ Ninh nói thầm, đây cũng là do giờ phút này đối phương đang chờ hắn, cho nên khí tức không có chút thu liễm nào. Vì vậy Kỷ Ninh mới có thể cảm giác được một cách đơn giản.
Thu Như Ý Linh Xà Toa, Kỷ Ninh đáp xuống bên trên cầu gỗ, trong tay cũng xuất hiện song kiếm.
Hắn cũng không muốn thi triển thần thông ba đầu sáu tay, hôm nay Kiếm Lực vừa mới đạt tới cấp độ mới, Minh Nguyệt kiếm thuật cũng vừa được hoàn thiện thêm. Đương nhiên hắn cũng muốn nghiệm chứng một phen.
– Ta có thể cảm giác được… Bên trên Hỏa Sơn đảo đã không còn Thiên Thần nào nữa.
Con mắt đỏ sậm của Luyện Ngục Thần có chút điên cuồng
– Xem ra ngươi rất tự tin.
– Mời.
Kỷ Ninh nói thẳng.
– Tốt.
Luyện Ngục Thần cũng không chậm trễ, lúc này hắn chạy như bay đến, thân thể của hắn mau lẹ mà mạnh mẽ, lập tức bay tới trước người của Kỷ Ninh. Mà Kỷ Ninh cũng bay nhào lên, hai đạo kiếm quang màu đen lập tức đánh ra, nghênh đón đối phương.
Phanh phanh ~~~
Kỷ Ninh không tự chủ được lùi lại mấy bước về phía sau, Luyện Ngục Thần cũng lui một bước.
– Lực lượng rất mạnh.
Kỷ Ninh thất kinh, thầm nói:
– Nếu chỉ luận về lực lượng cũng gần như tới gần Chân Thần, may mà Kiếm Lực của ta đã đạt tới tầng thứ tư.
Sau khi Kiếm Lực đạt tới tầng thứ tư, khiến cho mỗi một kiếm của Kỷ Ninh đều có được uy năng có thể so với tám thành Tâm Lực hoàn toàn bộc phát trước đó. Mà uy năng như thế hoàn toàn có thể ngạnh kháng cùng với đối phương. Kỷ Ninh chỉ cần tiêu hao một chút thần lực, duy trì tốc độ linh hoạt là được. Trích Tinh Thủ, ba đầu sáu tay đều không cần phải thi triển ra, thậm chí cũng không cần phải bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ tới cỡ nào.
Loại tiêu hao thần lực trình độ này, Kỷ Ninh chỉ cần hấp thu trong thiên địa là có thể tự nhiên khôi phục lại được.
– Kiếm Lực tầng thứ tư?
Luyện Ngục Thần lập tức càng thêm điên cuồng.
Phốc phốc phốc.
Song kích phá không, gào thét và quỷ mị đâm tới.
Hai cây đoản kích tựa như Thái Cực, một âm một dương, mà lại kết hợp với nhau vô cùng hoàn mỹ, tất cả đều mang theo ý nghĩa Vô Cực. Tuy rằng Kỷ Ninh cũng dùng song kiếm, thế nhưng lại là hai thanh binh khí phối hợp thêm với nhau. Còn xa không bằng Luyện Ngục Thần này. Dù sao nếu đi theo đường Vô Cực thì chính là binh khí dài phố hợp với nhau.
Sưu sưu sưu.
Kiếm quang thì là tà dị, mạnh mẽ vô cùng.
Ở bên trong Nguyệt Hạ đàm, tâm tư của Kỷ Ninh đều đặt trên Vô Ảnh Thức, một chiêu này là chiêu quỷ dị nhất mà lại cực nhanh.
Hai người ngươi tới ta đi.
Trong lúc nhất thời Kỷ Ninh mơ hồ đang ở dưới thế hạ phong, tuy rằng tấn công càng mạnh hơn nữa, thế nhưng vũ khí của hai tay Kỷ Ninh phối hợp với nhau vẫn còn có chút ít khiếm khuyết. Cho nên dẫn đến trên phương diện chỉnh thể có chút ở thế hạ phong. Trên thực tế chỉ cần Kỷ Ninh thi triển thần thông ba đầu sáu tay là có thể nhanh chóng áp đảo đối thủ. Thế nhưng Kỷ Ninh lại không có sốt ruột, bởi vì đối thủ tốt như vậy, hắn cũng không dễ tìm được a.
…
Uy năng của kiếm pháp chủ yếu là dựa vào Kiếm lực màu đen, thần lực của Kỷ Ninh tiêu hao quá mức nhỏ, cho nên tốc độ khôi phục có thể theo kịp tiêu hao. Vì vậy cho dù có chiến đấu ngàn năm thì cũng không sao cả.
Trận giao chiến này, giằng co trọn nửa tháng, giống như kỳ phùng địch thủ chém giết nhau vậy. Kỷ Ninh vừa mới đột phá Kiếm Lực tầng thứ tư không được bao lâu, kiếm thuật cũng càng thêm hoàn mỹ. Tuy nói trước đó ở trên Hỏa Sơn đảo hắn đã tìm hiểu được hơn một năm có thừa. Thế nhưng vẫn không bằng tìm hiểu trong lúc chiến đấu với một đối thủ lợi hại chính thức. Bởi vì khi đó mới phát hiện ra được kiếm thuật mà mình hoàn thiện có chỗ nào chưa đủ.
– Ngươi thắng.
Luyện Ngục Thần bỗng nhiên thối lui.
Kỷ Ninh cười cười.
Thời gian nửa tháng này, từ mới bắt đầu hắn còn hơi chút ở thế hạ phong, đến bây giờ thậm chí lại còn mơ hồ ở thế thượng phong! Dù sao ở trên phương diện công phạt… Kiếm đạo qauá am hiểu a.
– Cám ơn.
Kỷ Ninh nói.
Luyện Ngục Thần nhìn Kỷ Ninh, nhếch miệng nở nụ cười khó coi:
– Ta ở Vạn Sơn đảo chờ ngươi.
Sau đó hắn lập tức tiêu tán, hóa thành vô số hỏa diễm rồi biến mất không thấy.
– Vạn Sơn đảo?
Kỷ Ninh nhẹ giọng tự nói:
– Chẳng lẽ thứ hòn đỏa thứ ba chính là Vạn Sơn đảo?
Sưu…
Sau đó Kỷ Ninh lại cưỡi Như Ý Linh Xà Toa, lại lần nữa tiến lên.
Chương 646:
Bay được chừng nửa canh giờ, phía trước lập tức xuất hiện một hòn đảo cực lớn tựa như một cái hồ lô… Mà hòn đảo giống như cái hồ lô này lại do hai hòn đảo một lớn một nhỏ nối liền mà tạo thành.
Mà cầu gỗ thì đi thông tới hòn đảo này, ở cuối cầu gỗ là Luyện Ngục Thần đầu trọc lông mày đỏ đang đứng ở đó.
– Đây là Vạn Sơn đảo hay sao?
Kỷ Ninh hạ xuống rồi cười nói.
– Nói cho đúng hơn thì đảo nhỏ này là nơi chứa bảo vật, có thể gọi là bảo vật chi đảo.
Luyện Ngục Thần chỉ về phía hòn đảo xa xa, nói:
– Hòn đảo lớn kia mới thật sự là Vạn Sơn đảo. Trên hòn đảo nhỏ này có không ít bảo vật, ngươi có thể lựa chọn ba loại. Sau khi chọn xong nhất định ngươi phải tiến vào đảo lướn, không có cách nào tới chỗ này nữa.
Kỷ Ninh cũng hiểu rõ, Nguyệt Hạ đàm này chỉ có thể tiến vào mà không thể lui.
Ví dụ như tiến vào Hỏa Sơn đảo vậy, sẽ không có biện pháp trở lại Tuyết đảo.
Tiến vào Vạn Sơn đảo, sẽ không có biện pháp quay trở về Hỏa Sơn đảo… Cho đến chết hoặc là đi ra ngoài, trở lại Tam giới.
– Có thể chọn ba kiện?
Kỷ Ninh kinh ngạc nói:
– Ta nghe nói hòn đảo thứ tư, hòn đảo thứ năm cũng có thể chọn bảo vật a.
– Đúng.
Luyện Ngục Thần gật đầu, nói:
– Hòn đảo thứ ba, thứ tư, thứ năm. Tất cả đều đều có bảo vật, đều được lựa chọn ba loại. Cho nên tổng cộng sẽ có chín loại. Khi ngươi đến hòn đảo thứ năm, như vậy ngươi cũng có thể rời khỏi Nguyệt Hạ đàm này rồi. Đương nhiên trong một Hỗn Độn kỷ nguyên kia cũng chỉ có một người tên là Giác Minh còn sống đi ra ngoài mà thôi.
Trong lòng Kỷ Ninh lập tức sinh ra sự nghi hoặc.
Ở trong truyền thuyết của Tam giới… Năm đó Giác Minh Phật Tổ mang theo ba kiện bảo vật rời khỏi Nguyệt Hạ đàm, thế nhưng Luyện Ngục Thần lại nói là chín kiện.
– Xem ra, còn có sáu kiện bảo vật mà Giác Minh Phật Tổ không có công khai ra bên ngoài a.
Kỷ Ninh thầm nói.
– Đi theo ta.
Hành tẩu ở trên đảo nhỏ phương viên chừng trăm vạn dặm, chỉ một lát sau bọn hắn đã đi được trăm vạn dặm. Đi tới bên trên một mảnh hồ nước. Đối với Như Ý Linh Xà Toa có thể vượt qua hải dương vô tận mà nói, phương viên trăm vạn dặm quả thực chỉ được coi là đảo nhỏ a.
Ở bên trên cái hồ này còn mơ hồ có sương mù, cho nên cũng không có cách nào thấy rõ được.
– Tán.
Luyện Ngục Thần vung tay lên, tất cả sương mù đều tản ra. Cái hồ này cũng hiện ra, không ngờ bên trên hồ nước lại phân biệt ra thành chín khu vực! Có nham thạch nóng chảy nóng bỏng vô cùng, Cửu Diễm Tương sinh trưởng ở trên nham thạch nóng chảy, bên trên tạo ra một đóa Tuyết Liên. Cũng có Băng Tâm Tủy chậm rãi lưu động. Bên trên Băng Tâm Tủy lạnh lẽo còn sinh trưởng ra một gốc Băng Tâm Linh Diệp óng ánh, cũng có vô số cỏ dại tràn ngập sinh cơ, bên trong vô số cỏ dại lại ngưng kết ra một loại trái cây màu xanh biếc…
Chín khu vực, hoặc là nóng bỏng, hoặc là lạnh lẽo, hoặc là hắc ám, hoặc là sinh cơ bừng bừng, hoặc là tĩnh mịch…
Mơ hồ có một trận pháp đem chín khu vực này kết hợp lại với nhau.
– Ồ? Băng Tâm Tủy, Cửu Diễm Tương, không ngờ nơi này lại có tất cả hay sao?
Tim của Kỷ Ninh lập tức đập rộn lên, kích động không thôi. Hắn không nghĩ tới ở hòn đảo thứ ba đã phát hiện ra được Băng Tâm Tủy mà hắn vô cùng khát vọng.
– Ba kiện bảo vật mà Giác Minh Phật Tổ công khai, không ngờ ở nơi đây đều có.
Kỷ Ninh lập tức ra đoán được:
– Xem ra ở bảo vật ở trên hòn thứ tư và hòn đảo thứ năm mà Giác Minh Phật Tổ lấy được hắn cũng không có công khai.
Dù đoán hắn cũng có thể đoán ra được, bảo vật ở những hòn đảo sau có khả năng sẽ còn trân quý hơn một chút. Thậm chí còn có công dụng rất lớn.
– Chọn đi.
Luyện Ngục Thần ở bên cạnh thấy Kỷ Ninh ngẩn người, lập tức thúc giục nói:
– Tổng cộng có chín loại bảo vật, ngươi lựa chọn bảo vật đi.
– Chín loại bảo vật?
Kỷ Ninh sững sờ.
Ở nơi này có chín khu vực, như khu vực của Băng Tâm Tủy sinh trưởng ra một cây Băng Tâm Linh Diệp. Tự nhiên Băng Tâm Linh Diệp rất là trân quý, thế nhưng một lượng lớn Băng Tâm Tủy đang chậm rãi lưu động kia Kỷ Ninh cũng khát vọng đạt được a….
– Cái Băng Tâm Tủy kia ta có thể chọn được không?
Đột nhiên Kỷ Ninh hỏi.
– Băng Tâm Tủy?
Luyện Ngục Thần nhíu mày nhìn Kỷ Ninh, nói:
– Bên trên Băng Tâm Tủy ngưng kết ra Băng Tâm Linh Diệp, ngươi cần phải chọn Băng Tâm Linh Diệp, đó là do tinh hoa ngưng tụ mà thành. Chín khu vực đều có tinh hoa ngưng kết mà thành. Ngươi cần phải chọn tinh hoa được ngưng tụ ra a.
– Ta muốn Băng Tâm Tủy, có được không?
Kỷ Ninh hỏi, Băng Tâm Linh Diệp thì nhất định có thể chọn, vậy thì Băng Tâm Tủy thì sao?
Luyện Ngục Thần nhíu mày:
– Băng Tâm Tủy này chính là là căn cơ, vì có Băng Tâm Tủy này cho nên có thể sinh trưởng ra được Băng Tâm Linh Diệp. Nếu như Băng Tâm Linh Diệp bị ngắt đi, chỉ cần có đủ thời gian thì có thể lại một lần nữa sinh trưởng ra Băng Tâm Linh Diệp. Ngươi có thể chọn Băng Tâm Linh Diệp, nhưng mà Băng Tâm Tủy là căn cơ, sao ta có thể cho ngươi được chứ?
Trong lòng Kỷ Ninh lập tức phiền muộn một chút.
Băng Tâm Tủy là căn cơ?
– Không có Băng Tâm Tủy thì sẽ không thể thai nghén ra được Băng Tâm Linh Diệp.
Luyện Ngục Thần nhìn Kỷ Ninh:
– Cả đám Thiên Thần tiến vào Vạn Sơn đảo, cũng không thể bởi vì một mình ngươi mà cắt đứt bảo vật này a.
– Ta nghe nói Giác Minh lúc trước đi ra ngoài kia lấy được Băng Tâm Linh Diệp, cũng không chỉ có một gốc a.
Kỷ Ninh bỗng nhiên nói.
– Ách…
Sắc mặt Luyện Ngục Thần lập tức biến hóa, thấp giọng chửi bới nói:
– Giác Minh này đạt được bảo vật mà vẫn còn nói lung tung bên ngoài, thật là đáng chết!
– Ngươi nói không sai.
Luyện Ngục Thần nhìn về phía Kỷ Ninh rồi nói:
– Lúc trước Giác Minh tiến vào Nguyệt Hạ đàm là thời gian rất lâu rồi. Hắn một mạch xông đến Vạn Sơn đảo này, là người thứ hai trong Nguyệt Hạ đàm xông đến Vạn Sơn đảo. Khi đó quả thực Băng Tâm Linh Diệp có rất nhiều, cho nên mười hai gốc cũng không coi vào đâu. Thế nhưng theo thời gian trôi qua, nguyên một đám Thiên Thần kia trải qua không ngừng mài giũa, thực lực càng thêm tinh tiến. Cho nên cả đám tiến vào Vạn Sơn đảo này… Nhiều người, đương nhiên bảo vật cũng sẽ ít đi a, cho nên mới đổi thành chỉ có thể chọn một gốc mà thôi.
Chương 647:
– Ngươi có thể một mạch xông đến nơi này, nếu như ngươi muốn mười hai gốc, ta cho ngươi là được.
Luyện Ngục Thần nói xong rồi lập tức vung tay lên.
Sưu Sưu.
Lập tức khu vực của Băng Tâm Tủy xuất hiện gợn sóng, dường như cấm chế đã được triệt hồi. Bên trên lập tức hiện ra một đám Băng Tâm Linh Diệp đang chập chờn, liếc mắt nhìn qua. Khu vực Băng Tâm Tủy trong phương viên vài dặm sợ rằng cũng có hơn vạn gốc Băng Tâm Linh Diệp đang sinh trưởng.
– Nhiều như vậy sao?
Kỷ Ninh giật mình.
– Nhiều? Nếu như một tên Thiên Thần muốn mười hai gốc, như vậy hơn một ngàn tên Thiên Thần chẳng phải sẽ hơn vạn gốc hay sao?
Luyện Ngục Thần khẽ nói:
– Bảo vật này đương nhiên phải tiết kiệm một chút, ta cũng là bởi vì thấy ngươi một mạch xông đến nơi này cho nên mới nguyện ý cho ngươi mười hai gốc. Mười hai gốc Băng Tâm Linh Diệp không có vấn đề gì. Thế nhưng Băng Tâm Tủy… Đó chính là căn cơ, đừng suy nghĩ nữa.
Kỷ Ninh đã hiểu ra, hơn vạn gốc Băng Tâm Linh Diệp ở trước mắt là do Băng Tâm Tủy kia sinh trưởng ra. Cho nên muốn lấy được Băng Tâm Tủy khó khăn như thế nào cơ chứ.
– Kỳ thật…
Kỷ Ninh nói:
– Kỳ thật ta chỉ là cần một chút Băng Tâm Tủy, ví dụ như Băng Tâm Tủy phạm vi tầm hơn mười trượng là được?
– Tầm hơn mười trượng?
Luyện Ngục Thần trừng mắt, nói:
– Còn nói một chút?
Thấy vậy trong lòng Kỷ Ninh lập tức vui vẻ, nhìn khẩu khí của Luyện Ngục Thần này, hiển nhiên là có chỗ trống để thương lượng a.
– Nơi này có Băng Tâm Tủy phạm vi vài dặm, loại chỉ vẻn vẹn tầm hơn mười trượng lại có rất ít.
Kỷ Ninh nói. Thấy ánh mắt vẻ mặt của Luyện Ngục Thần, Kỷ Ninh biết rõ rất không có khả năng, cho nên hắn lại nói tiếp:
– Như vậy thì phạm vi mười trượng đi!
– Ngươi biết Băng Tâm Tủy này sâu bao nhiêu không?
Luyện Ngục Thần hỏi lại:
– Sâu gần ba mươi trượng, ngươi muốn phạm vi mười trượng, sâu ba mươi trượng hay sao? Chuyện này căn bản không có khả năng.
– Phương viên ba trượng, sâu ba trượng.
Kỷ Ninh nói:
– Ta chỉ muốn một chút như vậy…
Luyện Ngục Thần nhíu mày.
– Nhiều Băng Tâm Tủy như vậy, cộng thêm một gốc Băng Tâm Linh Diệp.
Kỷ Ninh nhìn Luyện Ngục Thần, nói:
– Những bảo vật khác ta cũng không muốn, trước đó ngươi cho ta chọn ba kiện. Thế nhưng ta chỉ muốn Băng Tâm Tủy phạm vi ba trượng cùng với sâu ba trượng. Lại thêm một gốc Băng Tâm Linh Diệp.
– Ba trượng…
Luyện Ngục Thần nhìn Kỷ Ninh, do dự mọt lúc lâu.
Kỷ Ninh thì nhìn hắn.
– Được rồi.
Luyện Ngục Thần gật đầu, nói:
– Nể mặt ngươi một mạch xông đến chỗ này, ba trượng còn không ảnh hưởng được tới căn cơ. Trước đó ngươi được phép chọn ba loại bảo vật, hiện tại chỉ có thể là một gốc Băng Tâm Linh Diệp cùng với những Băng Tâm Tủy này mà thôi.
– Được.
Kỷ Ninh đại hỉ.
– Có bảo vật thu hay không?
Luyện Ngục Thần nhìn về phía Kỷ Ninh, Kỷ Ninh lập tức lấy ra một hồ lô màu xanh ngọc. Luyện Ngục Thần gật gật đầu rồi lập tức vung tay lên, giống như có một bàn tay vô hình đào ra một cái hố ở khu vực Băng Tâm Tủy. Hố này ước chừng dài ba trượng sâu hố ba trượng, những Băng Tâm Tủy trong cái hố này trực tiếp trôi nổi bay về phía Kỷ Ninh.
– Thu.
Tâm ý của Kỷ Ninh khẽ động, lập tức những Băng Tâm Tủy kia nhanh chóng thu nhỏ lại, sau đó bay vào bên trong hồ lô màu xanh ngọc.
Đậy cái nắp lại, tiếp đó khẽ vươn tay thu một gốc Băng Tâm Linh Diệp đang bay đến trước mặt, lúc này Kỷ Ninh mới nhẹ nhàng thở ra. Cuối cùng cũng đã công thành a, những bảo vật khác quả thực Kỷ Ninh cũng không có động tâm. Hắn không phải là người biết luyện khí, cũng không biết luyện chế đan dược, các loại thủ đoạn khác cũng không hiểu. Thứ hắn cần chính là bảo vật và pháp môn gia tăng thực lực mà thôi.
– Lần này thật sự là thua lỗ thua lỗ, Thiên Thần bình thường, tùy tiện một gốc Băng Tâm Linh Diệp và ba loại bảo vật là có thể đuổi đi được rồi.
Luyện Ngục Thần nói thầm:
– Không ngờ hắn lại biết rõ Giác Minh kia đạt được mười hai gốc, Giác Minh này thật là một tai họa a.
– Đi nhanh lên, đi nhanh lên.
Luyện Ngục Thần trừng mắt nhìn Kỷ Ninh:
– Còn muốn ta tiễn ngươi hay sao?
Kỷ Ninh cười cười, lập tức rời đi.
…
Hắn mang những thứ có được vào bên trong Tiên Phủ.
Một phân thân bản tôn khác của Kỷ Ninh đang ở một tĩnh thân ở trong Tiên Phủ.
– Băng Tâm Tủy đã tới tay.
Kỷ Ninh cầm hồ lô màu xanh ngọc, vẻ mặt vui mừng không thôi:
– May mà Luyện Ngục Thần này còn dễ nói chuyện, cũng không phải quá cứng nhắc, bằng không mà nói, sẽ rất phiền toái a.
Kỳ thật biết rõ Giác Minh Phật Tổ năm đó thu được mười hai gốc Băng Tâm Linh Diệp, mà vừa mới ban đầu Luyện Ngục Thần chỉ cho hắn một gốc. Khi đó Kỷ Ninh đã ý thức được… Nhất định Luyện Ngục Thần đã động tay động chân, bởi vì mỗi một vị Thiên Thần tiến vào Vạn Sơn đảo, tuyệt đối không có khả năng cho có một gốc Băng Tâm Linh Diệp. Có lẽ Luyện Ngục Thần cần phải có quyền lực nhất định a.
Có lẽ hắn không thể cho Thiên Thần quá nhiều, thế nhưng lại có thể cho một chút.
Kỷ Ninh cố gắng thử, cuối cùng cũng đã thu nó tới tay.
– Dài rộng ba trượng, trượng sâu ba, Băng Tâm Tủy này so với nước còn nhẹ hơn một chút.
Kỷ Ninh nói thầm:
– Nhiều Băng Tâm Tủy như vậy, ước chừng cũng có sáu mươi vạn cân.
Băng Tâm Tủy có thể trôi lơ lửng ở trên nước, bất quá nhiều như vậy cũng đã đủ rồi.
– Ba mươi sáu phân thân của ta, cần tổng cộng ba mươi sáu vạn cân là đủ rồi.
Đạt được bảo vật, Kỷ Ninh cũng không do dự, lúc này hắn lại lấy ra một cái hồng lô màu đỏ. Ở trong hồ lô màu đỏ chính là Cửu Diễm Tương, lần này tới Nguyệt Hạ đàm, Kỷ Ninh đã mang theo mười vạn cân Cửu Diễm Tương tới đây.
– Bắt đầu a.
Kỷ Ninh mở nút của hồ lô màu đỏ, hồ lô màu xanh ra, đặt ở trên mặt đất xa xa. Sau đó lập tức lặng lẽ khoanh chân mà ngồi.
Sưu.
Chỉ thấy Kỷ Ninh lăng không trôi lơ lửng trên không trung, chỉ cách mặt đất ước chừng mười trượng, pháp lực Chân Tiên ở trong cơ thể cuộn trào, dần dần tạo thành trận đồ pháp lực cực lớn ở phía dưới Kỷ Ninh, theo pháp lực cuộn trào, trận đồ dần dần có kim quang nổi lên. Kim quang của trận đồ tạo thành hình tròn, phạm vi gần trăm trượng, giống như là một màn quang mang cực lớn vậy.
Có một lượng lớn phù văn lưu động, pháp lực rót vào, huyền diệu vô cùng.
Phí nửa canh giờ thì Kỷ Ninh mới hoàn toàn ngưng kết thành công.
– Hỏa trận đồ đã được ngưng kết thành hình.