1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
  4. Tập 84 [Chương 380(b) đến 383]

Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast

Tập 84 [Chương 380(b) đến 383]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 380(b): Tiếp cận quang huy Bất diệt ý chí

Những người còn lại thấy vậy cũng nhao nhao đứng lên chào hỏi Diệp Trần để sau này còn có chuyện để bóc phét. Có thể ngồi cùng một bàn ăn cơm uống rượu với thiên tại kiệt xuất trong hơn một ngàn năm của Nam Trác Vực đúng là việc rất hãnh diện. Sau này nếu Diệp Trần có thể bước lên cảnh giới rất cao thì bọn hắn cũng có thể nói với hậu bối của mình năm đó cha ngươi, ông ngươi đã từng cùng ngồi uống rượu với Diệp Trần, thậm chứ còn tán gẫu rất hứng khởi rồi kết nghĩa anh em…

Người quá nhiều nên Diệp Trần đành đứng lên cùng mọi người kéo các bàn gom lại một chỗ tạo thành một cái bàn rộng hơn mười mét.

– Diệp thiếu hiệp, Mê Vụ Cấm Khu được xưng là cấm địa chỉ có vào không có ra đối với Tinh Cực Cảnh cường giả, vậy thiếu hiệp làm sao có thể đi ra ngoài? Có thể nói cho các huynh đệ cùng được thêm kiến thức không?

– Đúng, Diệp thiếu hiệp, lần này thiếu hiệp có thể bình an thoát ra, có lẽ chưa tới mười ngày nửa tháng sẽ truyền đi khắp Hắc Long đế quốc, một tháng sau đã truyền khắp Nam Trác Vực rồi!

Diệp Trần hớp một hớp rượu rồi nói:

– Kỳ thật, ta căn bản chưa có đi vào Mê Vụ Cấm Khu cho nên hơn năm tháng trước ta đã đi ra ngoài rồi, nhưng vẫn một mực dưỡng thương cho tới bây giờ. Các ngươi cũng biết, bị bốn Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả đồng thời truy sát làm sao có thể không bị thương được!

– Chưa có đi vào Mê Vụ Cấm Khu!

Mọi người đều giật mình, nguyên lai Diệp Trần chưa tiến vào trong Mê Vụ Cấm Khu. Còn việc hắn bị thương thì rất bình thường, nếu không bị thương mới là bất thường. Bị bốn Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả truy sát đâu phải chuyện đùa! Mà Diệp Trần có thể đào thoát được đã nói lên bổn sự của hắn, nếu đổi thành người khác tám chín phần đã chết rồi. Mà Diệp Trần nói tạm lánh đi năm tháng để tập trung chữa thương cũng không có gì bàn cãi. Cường giả bị thương khác xa so với người thường! Sinh mệnh lực của cường giả rất ương ngạnh nên rất khó tử vong, nhưng muốn điều dưỡng thân thể thì cũng rất khó khăn, nhất là cường giả bị một số sát chiêu lợi hại làm bị thương còn có thể bị ảnh hưởng tới tinh thần, cho nên việc tiêu tốn nửa năm thậm chí một hai năm để dưỡng thương là rất bình thường.

– Chúc mừng Diệp thiếu hiệp bình an trở về, ta mời thiếu hiệp một ly!

– Ta cũng mời Diệp thiếu hiệp một ly!

Bữa cơm này kéo dài tới tận đêm khuya mới xong.

Trong phòng trọ của tửu lâu.

Diệp Trần khoanh chân ngồi trên giường.

Trong khoảng thời gian kiếm đường thoát ra khỏi Mê Vụ Cấm Khu đối với Diệp Trần có ảnh hưởng rất lớn, chính xác mà nói còn vượt qua cả khảo nghiệm ý chí của Song Kiếm Vương và Thiết Kiếm Vương.

Tâm tình, như thế nào là tâm tình?

Kỳ thật nó chính là thế giới bên trong của một con người, hay nói ngắn gọn chính là nội tâm!

Bên ngoài cường đại không phải là chân chính cường đại, nội tâm cường đại mới được xem là cường đại, nội tâm không hề bị khuất phục trước áp lực cực mạnh mới đủ sức để phá tan sự cường đại của vận mệnh.

Hành trình năm tháng lẻ bảy ngày buồn tẻ đó khiến cho nội tâm của Diệp Trần thăng hoa tới một tình trạng rất khủng bố. Bình quân một ngày hắn dùng linh hồn lực định vị mươi tám vạn lần, năm tháng lẻ bảy ngày là gần ba ngàn vạn lần! Nếu đổi thành bất kỳ một Tinh Cực Cảnh cường giả nào khác thì không sớm bị điên thì cũng sụp đổ tinh thần sau đó trực tiếp buông tha chờ cho đến khi bước vào Linh Hải Cảnh mới tiếp tục có ý định tìm cách ra ngoài. Cho dù là Linh Hải Cảnh cường giả cũng chưa chắc đã có nghị lưc và kiên trì như Diệp Trần. Liên tục lập lại một việc trong năm tháng lẻ bảy ngày, mỗi ngày lập đi lặp lại mười tám vạn lần, chỉ cần nghĩ thôi cũng khiến người khác sợ hãi rồi.

Nhưng cái này cũng chưa phải là cái đáng sợ nhất, thứ đáng sợ nhất chính là không biết khi nào mới có thể đi ra ngoài, có lẽ là mấy tháng, có lẽ là vài năm mà cũng có thể là vĩnh viễn ở lại nới đó. Có bao nhiêu người có thể lần lượt từ trong tuyệt vọng tìm thấy tự tin để một lần nữa kiên định đứng lên chiến thắng bản thân? Kinh lịch trong khoảng thời gian đó của Diệp Trần có lẽ đủ bao hàm cả mấy kiếp của người khác.

Đương nhiên, thu hoạch của việc lần lượt vượt qua chính mình như vậy là cực kỳ lớn.

Nội tâm cường đại khiến cho Kiếm Ý của Diệp Trần càng thêm cứng cỏi, kiếm đạo của hắn càng thêm vững chắc không dễ xao động. Mỗi một tia ý chí đều hết sức thuần tuý, nói không quá chí cường giả có Kiếm Ý đồng cảnh giới không có bất kỳ người nào là đối thủ của Diệp Trần. Kiếm Ý hôm nay của Diệp Trần trên tổng số lượng đã không sai biệt mấy so với một kiếm khách Linh Hải Cảnh bình thường, võ giả Linh Hải Cảnh bình thường căn bản không thể so sánh với hắn được.

Chương 381: Đại hoàng tử giá lâm

Phiêu phù trên hồn hải là một thanh trường kiểm có phong cách cổ xưa cỡ ba ngón tay. Trên trường kiếm có có một chút áng sáng ngân sắc chói lọt, chút ánh sáng ngân sắc đó chính là ý chỉ của Diệp Trần. Có được tri thức kiếm đạo của Chiến Vương, Diệp Trần biết rõ trong Linh Hải Cảnh chỉ có Linh Hải Cảnh Tông Sư mới có ý chí toả ra ánh sáng chói lọi như vậy, dưới Linh Hải Cảnh Tông Sư cũng chỉ hiếm hoi vài kiếm khách Linh Hải Cảnh mới làm được như vậy, mà Diệp Trần hắn chỉ dùng tu vi Tinh Cực Cảnh mà cũng đã làm được!

– Ngân sắc chói lại hiển xuất, ý chí gần như bất diệt!

Diệp Trần hít sâu một hơi, đôi mắt của hắn đột nhiên bắn ra một đạo tinh mang khiếp người.

Nửa tháng tiếp theo, Diệp Trần đều một mực tiềm tu trong Cửu Tinh Bạch Ngọc Lâu.

Mấy trăm khối Thượng phẩm linh thạch lấy được trên người của tên đảo chủ Mê Vụ Đảo hiện tại đã bị hắn dùng hơn phân nửa, tu vi cũng đã tiến lên một bước, chân nguyên dần dần hùng hậu.

Không nên xem thường khoảng cách từ Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đến Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Nghe thì chỉ có một chút như vậy nhưng số lượng chân nguyên cần tích luỹ là hết sức khủng bố! Mặc kệ ngươi có bao nhiêu thiên phú, ngộ tính mạnh cỡ nào thì cũng đều phải thành thành thật thật tu luyện, đương nhiên, đường tắt không phải là không có, chỉ là quá hà khắc. Ví dụ như dùng những linh thảo linh dược đỉnh cấp có tiền chưa chắc mua được cũng có thể giúp cho Tinh Cực Cảnh hậu kỳ tiến lên Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, hoặc là có một vị Linh Hải Cảnh đại năng hao phí sức lực mạnh mẽ truyền chân nguyên cho ngươi!

– Không vội, chiến lực của ta hiện tại đã gần như vô địch thủ trong Tinh Cực Cảnh rồi, tu vi có thể từ từ tăng lên cũng được, cho dù có đạt tới Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong muốn bước vào Linh Hải Cảnh cũng cần một quá trình dài, ít thì năm ba năm, nhiều thì tám năm mười năm! Từ Tinh Cực Cảnh bước vào Linh Hải Cảnh được gọi là Hoá Phàm Quan cũng không phải không có đạo lý!

Hoá Phàm Quan, tên như ý nghĩa, chính là thoát khỏi trói buộc của thân thể phàm nhân, hô phong hoán vũ không gì không làm được. Cho nên cường giả khi bước vào Linh Hải Cảnh mới được thế nhân tôn xưng là đại năng giả.

Sắc trời dần dần sáng, ngọn đèn được đặt trong một cái bình thuỷ tinh trong phòng cũng dần lụi tàn.

Mở mắt ra, Diệp Trần khẽ điểm ngón tay giữa hư không một cái.

“Phốc!”

Ngọn đèn phụt tắt nhưng bình thuỷ tinh không hề xây xước gì.

Thoáng rửa mặt một chút, Diệp Trần mở cửa hướng tới lầu bảy mà đi.

Trong đại sảnh lúc này cường giả Tinh Cực Cảnh còn nhiêu hơn gấp đôi so với nửa tháng trước, một phần nguyên do là vì có Diệp Trần ở chỗ này cho nên rất nhiều người muốn kết giao với hắn mà đến, một bộ phận khác là do các trận tranh tài Tiềm Long Bảng vừa mới chấm dứt, họ mới từ Tiềm Long thành trở về.

– Lần tranh tài Tiềm Long Bảng này tuy xa xa không bằng lần trước, nhưng vẫn có không ít tuyệt đỉnh thiên tài. Đệ nhất chính là Cốc Du Vân đệ tử của Huyền Không Sơn, thứ hai là Càn Vân của Lạc Hà Môn. Về phần tông môn của Diệp Trần do được số mệnh gia trì nên cũng xuất hiện không ít thiên tài! Trong top bảy mươi hai cũng có tới ba người, kiệt xuất nhất chính là Trương Hạo Nhiên, nghe nói hắn với Diệp Trần lúc trước là thiên tài đồng bối, về sau Diệp Trần đã vượt qua hắn. Ngoài ra Lưu Vân Tông cũng có không ít đệ tử thiếu chút nữa đã có thể tiến vào top bảy mươi hai, khiến cho các tông chủ khác đều trợn tròn mắt.

– Lưu Vân Tông có một Diệp Trần nghịch thiên như vậy thì đám môn hạ đệ tử không muốn trở nên mạnh mẽ cũng không được.

– Nghe nói Diệp Trần đang ở Cửu Tinh Bạch Ngọc Lâu này đúng không?

– Đương nhiên là đúng, mấy ngày trước chúng ta còn ngồi uống rượu nói chuyện phiếm với nhau mà. Lúc đó cũng có thoáng trao đổi một ít kinh nghiệm tâm đắc, đừng thấy hắn còn trẻ tuổi mà xem thường, giải thích của hắn so với ta còn cao thâm hơn rất nhiều, rất nhiều chỗ được hắn nhắc nhở ta mới có thể hiểu được mấu chốt! Trước kia ta và ngươi thực lực tương đương, nhưng hiện giờ ta dám chắc người thắng là ta!

– Hắc hắc, khoác lác không biết xấu hổ, có cơ hội thì luận bàn một chút!

– Không thành vấn đề!

Trong lúc mọi người còn đang say sưa bàn luận thì Diệp Trần chậm rãi đi vào.

– Diệp thiếu hiệp đến!

– Diệp thiếu hiệp, ngươi quả nhiên là ở đây, xem ra ta đến đúng chỗ rồi!

Mấy cường giả Tinh Cực Cảnh mới tới đều hướng Diệp Trần ôm quyền chào hỏi.

Mấy lời đối thoại của bọn họ vừa rồi Diệp Trần đều nghe rõ hết cho nên đối với tình hình gần đây của Lưu Vân Tông hắn cũng đã nắm được một chút. Trương Hạo Thiên quật khởi cũng nằm trong dự liệu của hắn, lúc trước trong hàng đệ tử đồng lứa cũng chỉ có Trương Hạo Nhiên có thể đánh đồng với hắn. Nhoáng cái đã năm sáu năm trôi qua, tu vi của Trương Hạo Nhiên có lẽ cũng đã đạt tới Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong rồi, đoán chừng cách Tinh Cực Cảnh cũng không xa mấy.

Về phần Từ Tĩnh tại sao không tham gia Tiềm Long Bảng thì Diệp Trần đoán có lẽ nàng đã đột phá tới Tinh Cực Cảnh rồi.

Từ Tĩnh đi con đường khác hẳn với đại bộ phận các võ giả khác, nàng chủ tu là khí lực. Võ giã khác tu luyện chính là chân nguyên, chân nguyên là ẩn chứa trong đan điền, dùng kinh mạch làm lộ tuyến vận chuyển nâng cao thực lực nhưng khí lực là tu luyện về mặt huyết nhục và cốt tuỷ. Trong cơ thể bất luận một bộ vị nào đều có thể tu luyện gần như không có hạn chế.

Tu luyện con đường khí lực thân thể chính là một một con đường tạo nên siêu cấp cường giả.

Người bình thường rèn luyện thân thể có thể cường hóa khí lực, có thể đạt tới mấy trăm cân thậm chí mấy ngàn cân lực lượng, nhưng như vậy cũng không thể diễn hoá thành khí lực được, rèn luyện cơ thể chỉ là là rèn thể sơ kỳ nhằm tăng lên lực lượng và tố chất thân thể mà thôi. Đến hậu kỳ mới có thể cụ thể hoá hoặc là diễn hoá lực lượng đó thành khí lực. Khí lực không có nhiều tác dụng như chân nguyên nhưng nói về sự bá đạo thì chân nguyên không thể nào so sánh được, nó chính thức là vô kiên bất tồi, không gì không phá được. Khi chiến đấu với võ giả tu luyện khí lực, ngàn vạn lần không nên cận thân chiến đấu với họ, nếu không sẽ chết rất khó coi, cho dù phòng ngự của ngươi vẫn luôn tự hào xưa giờ mà ở trước mặt họ cũng không khác gì miềng đậu hủ.

Tu luyện khí lực cùng với việc rèn luyện thân thể cũng có khác nhau rất lớn, đó chính là nhìn bề ngoài căn bản không thể biết được ngươi luyện khí lực. Giống như Từ Tĩnh vậy, nói về khí lực của nàng, tuyệt đối có thể xem là số một số hai ở Nam Trác Vực nhưng bề ngoài của nàng vẫn là một nữ tử rất uyển chuyển đáng yêu, thân thể mảnh khảnh, da thịt mềm mại, nhưng mà cánh tay trông như nhỏ bé đáng yêu đó của nàng lại có thể dễ dàng đánh chết một đầu yêu thú đồng cấp!

Đương nhiên khi hai người cùng chủ tu khí lực gặp nhau thì lại dễ dàng phân biệt được.

Người chủ tu khí lực bởi vì khí lực quá cường thịnh cho nên tinh khí cuồn cuộn, huyết khí nồng đậm, người đồng đạo rất dễ dàng có thể cảm ứng được.

Khí lực của Diệp Trần tuy không bằng Từ Tĩnh nhưng linh hồn lực của hắn vượt xa cấp độ Tinh Cực Cảnh cho nên rất mẫn cảm, nếu lần tiếp theo gặp Từ Tĩnh Diệp Trần chắc chắn có thể thấy rõ được thực lực của nàng.

Vừa cùng mọi người uống rượu, Diệp Trần vừa hỏi thăm về mấy việc đáng chú ý của Tiềm Long Bảng lần này.

– Có một việc đáng chú ý, Đại hoàng tử của Hắc Long đế quốc, người bài danh thứ ba trên Tiềm Long Bảng trước lần của thiếu hiệp đã tới xem Tiềm Long Bảng lần này.

– Đại hoàng tử của Hắc Long đế quốc!

Diệp Trần gật gật đầu, hắn biết rõ người này. Tư Không Thánh tổng cộng tham gia ba lần Tiềm Long Bảng, lần thứ hai hắn bài danh đệ nhất, đệ nhị là Nghiêm Xích Hoả, đệ tam chính là tên Đại hoàng tử của Hắc Long đế quốc này. Tên này lúc đó đã hai mươi ba tuổi, sáu năm trôi qua, lúc này cũng đã hai mươi chín tuổi thuộc vào nhóm cường giả cận trung niên rồi.

– Thật không ngờ rằng sau sáu năm hắn vừa xuất hiện thì đã là Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong làm khiếp sợ toàn trường!

– Ừ, lúc đó ta cũng rất giật mình!

Diệp Trần cũng không quá để ý, nói:

– Hắn tới làm gì vậy, chẳng lẽ chỉ xem các trận đấu sao?

– Mục đích của hắn là lôi kéo nhân tài, nghe nói cũng đã lôi kéo được một nhóm người, trong đó có cả mấy thiên tài bài danh phía trước, Cốc Du Vân và Càn Vân đều đã bị hắn lôi kéo được. Trương Hạo Thiên cùng tông môn với thiếu hiệp không biết có đáp ứng hắn hay không nữa!

– Lôi kéo nhân tài? Tên Đại hoàng tử này cũng giỏi tính toán a!

Diệp Trần hiểu rất rõ, người có thể bài danh trước bảy mươi hai trên Tiềm Long Bảng mà có thể kéo tới hoàng thất Hắc Long đế quốc thì sẽ giúp hoàng thất tụ tập được không ít vô thượng số mệnh. Đợi khi các thiên tài này phát triển lên thì chính là các thủ hộ thần của Hắc Long đế quốc! Ở Nam Trác Vực này cũng chỉ có tam đại đế quốc mới dám làm như thế, dù sao tam đại hoàng thất này so với Lục phẩm tông môn còn cường đại hơn, cao thủ nhiều như mây, mà Hắc Long hoàng thất hiện giờ đang được xem là hoàng thất mạnh nhất trong tam đại hoàng thất.

Bất tri bất giác đã đến buổi chiều.

Trên đường phố có sáu người đang chậm rãi đi tới.

– Đại hoàng tử, đến nơi rồi!

Trong sáu người thì có năm lão giả đều mặc một bộ y phục màu đen chỉ vàng, trên ngực áo có thêu một đoá hoa màu vàng rất nổi bật.

Người còn lại là một thanh niên cao khoảng một mét chín, tướng mạo anh tuấn, mặc một kiện y phục màu đen có thêu một đầu hắc long, hai mắt hắc long hoàn toàn được thêu bằng chỉ vàng, làm tăng thêm một phần khí thế cho tên thanh niên này.

Tên thanh niên thản nhiên nói:

– Không biết Diệp Trần có tiếp nhận lời mời của ta hay không?

– Hừ, nếu hắn không thức thời, ta cho hắn một chút giáo huấn là được!

Lên tiếng là một lão giả cường tráng, vẻ mặt đầy lệ khí.

Lão giả cầm đầu lên tiếng:

– Đừng xem thường hắn, hắn có thể từ trong tay bốn vị Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả chạy thoát đã nói lên thực lực của hắn tuyệt tối không kém. Đương nhiên chúng ta cũng không cần phải sợ hãi hắn, Yến Bắc Đao, lát nữa hãy để Đại hoàng tử nói chuyện, người không được lỗ mãng làm hỏng kế hoạch của người!

Thực lực của Yến Bắc Đao gần với hắn, nhưng lệ khí quá nặng, động một chút là muốn giết người.

– Yên tâm, ta sẽ có chừng mực.

Đi vào đại môn, tiểu nhị thấy quần áo và trang sức của sáu người thì chấn động, lập tức nhận ra thân phận của sáu người. Hắn cúi đầu cung kính mời sáu người vào trong, lão bản của Bạch Ngọc Lâu cũng tự mình ra tiếp đón họ, trên mặt đầy vẻ nịnh nọt.

– Diệp Trần ở Cửu Tinh Bạch Ngọc Lâu này đúng không?

Lão giả cầm đầu lên tiếng hỏi thăm.

Lão bản do dự một chút liền gật đầu:

– Diệp thiếu hiệp đã đây hơn nửa tháng, ngay tại tầng thứ bảy.

Tầng thứ bảy, Diệp Trần đang ngồi uống rượu với đám người ở đây thấy sáu người Đại hoàng tử đi tới thì khẽ cau mày. Hắn cảm giác được đối phương là vì hắn mà tới.

Đại hoàng tử tuy chưa từng tiếp xúc với Diệp Trần nhưng bức hoạ vẽ Diệp Trần hắn đã thấy rồi, khoé miệng hắn nở nụ cười thật tươi, nói:

– Diệp huynh cực kỳ tiêu dao a, ta nghe nói huynh từ trong Mê Vụ Cấm Khu xông ra còn bán tin bán nghi, hiện tại đã tin rồi!

Diệp Trần nói:

– May mắn thôi, mời Đại hoàng tử ngồi.

Vừa rồi đã có người nói cho Diệp Trần biết thân phận của Đại hoàng tử.

Đại hoàng tử phất tay để người khác nhường chỗ ngồi đối diện Diệp Trần rồi đi thẳng vào vấn đề, nói:

– Lần này ta đến đây chỉ có một ước nguyện là được Diệp huynh trở thành thân vệ của ta. Ta sẽ để cho Diệp huynh nhận chức đội trưởng đội thân vệ của ta, hơn nữa, ân oán của Diệp huynh cùng với Huyền Không Sơn ta sẽ hoá giải hết, như thế nào?

Dứt lời, hắn dùng ánh mắt trầm tĩnh nhìn thẳng Diệp Trần.

Diệp Trần nhíu mày, trong sáu người bên phía Đại hoàng tử có ba người là Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, một là lão giả cầm đầu, một là lão giả thân hình hùng tráng, người còn lại chính là tên Đại hoàng tử này, dùng thiên phú của tên Đại hoàng tử này có thể đạt tới Tinh Cực Cảnh cực hạn lúc còn trẻ thế này cũng không phải việc quá rung động lòng người. Ai cũng biết từ hai mươi lăm tuổi tới ba mươi lăm tuổi là thời kì đỉnh phong nhất của mỗi người, tốc độ tiến bộ ở thời gian này cũng là dũng mãnh nhất. Huyền Hậu đúng vào năm hai mươi năm tuổi bước vào Linh Hải Cảnh, ba mươi lăm tuổi bước vào Sinh Tử Cảnh. Cho nên, thực lực của Đại hoàng tử cũng không khiến Diệp Trần bao nhiêu kinh ngạc. Những thiên tài nổi danh cùng thời này với Diệp Trần đến tầm hai mươi mốt tuổi cũng không kém tên Đại hoàng tử này, hơn nữa, có thiên tài đứng đầu như Diệp Trần ở phía trước thì đám thiên tài bị tụt lại phía sau càng bị áp lực cực lớn, bọn họ sẽ có khả năng rất lớn nhanh chóng đạt tới cảnh giới này, thậm chí ưu việt hơn, dẫn dắt Nam Trác Vực đi lên.

– Thật có lỗi, ta không thể đáp ứng!

Diệp Trần lạnh nhạt vừa nói vừa hớp một hớp rượu.

Đại hoàng tử cười nhạt một tiếng, trong ánh mắt ẩn chứa chút áp bách, nói:

– Diệp huynh, sao không suy nghĩ kĩ thêm một chút, trở thành thân vệ của ta, chỉ có lợi, không có hại!

– Sai, trở thành thân vệ của ngươi chính là chỗ hại lớn nhất!

Diệp Trần cũng không để ý chút áp bức đó vào đâu, nhàn nhạt nói.

Chương 382: Hắc Long Bá Quyền

– Làm càn, cho ngươi một chút thể diện liền muốn lên mặt người ta sao, không đáp ứng thì phải hỏi cây đao của ta!

Yến Bắc Đao nhịn không được đứng ra giáo huấn, hắn cũng không sợ Đại hoàng tử mất hứng vì thật ra việc này cũng là sự an bài của Đại hoàng tử. Lần này bọn hắn tới mời Diệp Trần làm thân vệ, nếu Diệp Trần đáp ứng thì không có gì, nếu không đáp ứng thì sẽ dùng lực áp người.

Đại hoàng tử cũng không ngăn cản Yến Bắc Đao, lần này hắn tới đây, tuy có ý tứ muốn mời Diệp Trần làm thân vệ, nhưng hắn cũng biết Diệp Trần là một kiếm khách rất cao ngạo, cho nên hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý bị từ chối. Mà Yến Bắc Đao chính là đệ nhất Tinh Cực Cảnh đao khách của Hắc Long đế quốc, lệ khí trầm trọng, thập phần đáng sợ. Do đó Đại hoàng tử mới để tên này đứng ra khiêu khích Diệp Trần để xem thử thực lực của Diệp Trần thế nào. Nếu Diệp Trần bại trận thì càng tốt, người hắn đã không dùng được thì chỉ có nước huỷ đi.

Diệp Trần quét mắt liếc ngang, nói:

– Ngươi là cái chó gì?

Nghe câu này, cả tầng bảy đều há hốc mồm, bởi vì đánh chó cũng phải nể mặt chủ, Diệp Trần vừa mở miệng là một câu “cái chó gì?” làm cho bọn họ thiếu chút nữa phun rượu trong miệng ra. Còn tên Đại hoàng tử thì sắc mặt âm trầm, chén rượu trong tay bị hắn bóp nát vụn, rượu và mảnh vỡ đều hoa thành lam vụ bốc hơi bay đi.

– Ta giết ngươi!

Bộ mặt của Yến Bắc Đâo như bị sung huyết, hô hấp dồn dập, mọi người đều có thể thấy được gân xanh gân đỏ trên người hắn nổi rõ lên giống như mấy con giun ngoằn nghèo lúc nhúc trên da thịt. Hắn rống lớn một tiếng, bổ một chưởng xuống đầu Diệp Trần.

Một chưởng này, kình khí cực kỳ nội liễm, nhanh đến mức không phải ai cũng nhìn thấy được, trong đó bao hàm sự điên cuồng cùng cực, một chưởng này như cắt xuyên qua hư không đập thẳng tới trước mặt Diệp Trần.

Hắn nhanh, Diệp Trần còn nhanh hơn!

Diệp Trần nhẹ nhàng điểm một chỉ lên chưởng tâm của Yến Bắc Đao.

“Crắc!”

Sàn nhà dưới chân lập tức bị giày xéo, hai chân của Yến Bắc Đao lún hẳn xuống mặt đất, sau đó thân hình hắn như một khoả lưu tinh bắn mạnh ra sau, đâm thủng cả vách tường của Cửu Tinh Bạch Ngọc Lâu, quay vòng vòng trong hư không đến ba bốn dặm, trên đường đụng phải thứ gì đều bị đập nát bấy.

Sau khi bị đánh bay ra xa hơn bốn năm dặm Yến Bắc Đao mới cố gắng gượng người đứng giữa không trung, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.

Mà Diệp Trần thì mặt không đỏ, hơi thở nhịp nhàng, ngay cả cái ghế đang ngồi cũng không hề động đậy chút nào.

– Đây là thực lực của thiên tài đứng đầu Nam Trác Vực? Thật là khủng khiếp, chỉ dùng một ngón tay đã đánh đối phương bay mấy dặm, ngay cả một chút phản kháng cũng không có.

Mọi người tuy đã nghe qua Diệp Trần có lực áp Bạch Cốt Quỷ Tướng của Cửu U Giáo, hơn nữa còn so chiêu với Thân Đồ Tuyệt không rơi vào thế hạ phong, rồi dưới sự truy sát của bốn Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả gian nan chạy thoát, nhưng dù sao cũng chỉ là nghe chứ chưa tận mắt thấy. Nhưng hiện tại chứng kiến thì thực lực của Diệp Trần phải nói là cường đại hơn nghe đồn nhiều, bởi vì tên Yến Bắc Đao này dù gì cũng là thủ vệ của Đại hoàng tử vậy mà ngay cả một chiêu cũng tiếp không được.

Sắc mặt Đại hoàng tử ngưng trọng, mọi người có thể không biết rõ nhưng chẳng lẽ hắn không biết? Yến Bắc Đao là một Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, cho dù kém Bạch Bào đao khách nhưng cũng không kém quá xa, phối hợp với kệ khí điên cuồng của hắn thì ngay cả cường giả có thực lực cao hơn hắn một bậc cũng chưa chắc có thể áp chế được hắn.

– Thực lực của hắn đã vượt qua Bạch Bào đao khách, tương đương với Bạch Hữu Đạo!

Nghĩ tới đây, Đại hoàng tử dùng chân nguyên truyền âm cho Yến Bắc Đao:

– Bắc Đao, lấy vũ khí ra toàn lực ứng phó, giúp ta thăm dò hắn!

– Ta không làm thịt hắn không được!

Không cần Đại hoàng tử nói, Yến Bắc Đao đã rút đao ra, đây là một thanh đại đao dài một mét rưỡi, sống đao rất dày. Cầm bảo đao trong tay, khí thế của Yến Bắc Đao tăng mạnh, hư không quanh hắn vặn vẹo kịch liệt rồi xuất hiện từng đạo vết rách. Bị Diệp Trần dùng một ngón tay đánh bay đi đã làm mặt mũi của hắn mất sạch, một chưởng kia của hắn dùng đến bảy thành thực lực, cho nên hắn nghĩ Diệp Trần dùng ít nhất cũng tám chín thành thực lực mới thành ra như vậy. Hiện giờ trong tay đã cầm đao, chiến lực của hắn đã hoàn toàn phát huy tới đỉnh phong, hai mắt xung huyết, tay trái chỉ vào Diệp Trần quát lớn:

– Tiểu nhân hèn hạ, bước ra chiến một trận đi!

– Cần gì phải đi ra? Ta ở đây cũng có thể giải quyết ngươi!

Diệp Trần cười lạnh, ngón tay như gảy đàn tỳ bà, từng đạo chân nguyên sắc bén bắn nhanh ra diễn hoá thành một thanh trường kiếm vụt qua hư không.

“Đinh! Đinh! Đinh!…”

Yến Bắc Đao vung đao phản kích cực nhanh, đao ảnh gần như bao phủ toàn thân hắn vào trong.

Nhưng trường kiếm bằng chân nguyên của Diệp Trần không phải bình thường mà có ẩn chứa Kiếm Ý của hắn, mỗi một kích chém ra đều tương đương với một kích toàn lực của một Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả bình thường. Gần trăm đạo công kích đồng thời chém lên hộ thể đao ảnh của Yến Bắc Đao thì lực phá hoại là khinh khủng thế nào!

Tiếng “Crắc!” vang lên không ngớt, hổ khẩu cầm đao của Yến Bắc Đao toát máu, cả thân hình bắn ngược ra sau, cùng lúc đó vài đạo chân nguyên kiếm khí cắt qua thân thể hắn tạo thành không ít vết thương.

– Cái gì?

Đồng tử Đại hoàng tử co rút lại, nhịn không được đứng bật dậy.

– Quá khủng bố, chỉ ngồi một chỗ mà vẫn có thể đánh cho thủ hạ của Đại hoàng tử ở cách xa mấy dặm thổ huyết!

Mọi người đều khiếp sợ.

Diệp Trần thu tay về, nói với Đại hoàng tử:

– Đại hoàng tử, ngươi còn thủ hạ lợi hại nào nữa thì cho cùng lên đi. Nhàn rỗi quá cũng thấy chán a!

Dứt lời, hắn liếc nhìn về phía mấy tên lão giả đứng sau lưng Đại hoàng tử.

“Ực!”

Chỉ một ánh mắt mà lão giả cầm đầu tưởng như có một thanh kiếm vô cùng sắc bén chính diện đâm tới hắn, doạ hắn không khỏi nuốt khan một tiếng!

– Đại hoàng tử, người này so với trong tưởng tượng còn khó giải quyết hơn, lão phu không phải là đối thủ của hắn!

Hắn khẽ nhúc nhích môi truyền âm cho Đại hoàng tử.

Đại hoàng tử nhanh chóng thu lại vẻ mặt chấn kinh, truyền âm trả lời:

– Ta biết rồi, hắn ít nhất cũng là cùng cấp bậc với Bạch Hữu Đạo!

Danh khí của Bạch Hữu Đạo ở Nam Trác Vực này còn vượt trên Thân Đồ Tuyệt, trước khi Thân Đồ Tuyệt cô đọng được Võ Hồn hình thức ban đầu thì Bạch Hữu Đạo vẫn luôn nắm giữ vị trí đệ nhất nhân dưới Linh Hải Cảnh. Hơn nữa hiện tại cũng chưa chắc Thân Đồ Tuyệt có thể vượt qua được Bạch Hữu Đạo.

– Cấp bậc cỡ Bạch Hữu Đạo!

Lão giả cầm đầu không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, Bạch Hữu Đạo chính là một kiếm khách, lại là kiếm khách Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, lực công kích vô cùng cường đại, Kiếm Ý lăng lệ khó ai sánh bằng. Đạt tới cấp bậc như Bạch Hữu Đạo trên cơ bản có thể xem như là cường giả Tinh Cực Cảnh vô địch ở Nam Trác Vực rồi.

– Ha ha!

Đại hoàng tử chợt cười to, rồi vỗ tay nói:

– Thực lực thực mạnh, làm cho bổn hoàng tử mở rộng tầm mắt. Bổn hoàng tử lần này tới ngoại trừ muốn đưa lời đề nghị với Diệp huynh, kỳ thật cũng muốn luận bàn với Diệp huynh một lần. Ta và Diệp huynh cùng nhau giao thủ thoáng một chút, điểm đến là dừng, thế nào?

Đại hoàng tử lúc này quả thật rất kiêng kị Diệp Trần, nhưng mặt mũi thì không thể bỏ mất được, cho nên đã đâm lao thì phải theo lao, phải tìm cách lấy lại mặt mũi của bản thân mới xong. Không thể khua chiên giống trống đến lại tỉu ngỉu đi về được.

– Cung kính không bằng tuân mệnh!

Diệp Trần làm sao không nhìn ra tâm tư của Đại hoàng tử?

– Nơi này quá nhỏ, ta và ngươi ra ngoài thành luận bàn!

Dứt lời, hắn liền xoay người đi xuống lầu!

Ven Tinh Vực Hồ, cách Thiên Tinh thành mười dặm về phía bắc.

Diệp Trần và Đại hoàng tử đứng cách nhau khoảng trăm mét, y phục hai người phấp phới trong gió.

Xung quanh vây kín người là người, đơn vị cũng phải tính tới hàng nghìn, hầu như tất cả cường giả Tinh Cực Cảnh ở Thiên Tinh thành đều tới đây. Đương nhiên, cũng có không ít võ giả Bão Nguyên Cảnh và Ngưng Chân Cảnh.

Diệp Trần thản nhiên nói:

– Ra chiêu đi!

Đại hoàng tử không nói lời nào, bàn tay giấu trong tay áo nắm chặt thành quyền, hắc sắc vụ khí lượn lờ, ẩn ẩn còn mang theo vài tia lôi điện. Hắc khí càng lúc càng thịnh, cuối cùng bao bọc lấy toàn thân Đại hoàng tử, phóng thẳng lên trời cao, không gian trong phạm vi vài trăm mét đều vặn vẹo, mơ hồ.

“Oành!”

Mây đen đột nhiên kéo tới, một tia chớp màu tím đánh xuống.

Cùng lúc tia chớp đánh xuống, Đại hoàng tử cũng ra tay, thân hình hắn như điện xà, phá toái hư không, nắm tay lượn lờ hắc khí đánh mạnh tới trước.

– Hắc Long bá quyền!

Một đầu hắc long do chân nguyên ngưng kết nhanh chóng thành hình, long thân dài trăm trượng, long đầu như một cái phòng nhỏ, hai con mắt mở to, kim quang lấp lánh giương nanh múa vuốt lao tới chỗ Diệp Trần. Trên đường nó đi qua, mặt đất rạn nứt, ngay cả mặt hồ gần đó cũng nổi lên ba đào mãnh liệt, phảng phất như ngày tận thế!

– Là võ học của hoàng thất Hắc Long đế quốc – Hắc Long bá quyền!

Có người đã nhận ra quyền pháp của Đại hoàng tử.

– Hắc Long bá quyền nghe nói còn cao cấp hơn Địa giai đỉnh cấp quyền pháp, một quyền xuất ra thiên địa biến sắc, hồng thuỷ dâng trào, đầu hắc long do chân nguyên ngưng tụ thành kia còn có cả tinh thần công kích!

– Cao hơn Địa giai đỉnh cấp quyền pháp? Vậy không phải là Thiên giai quyền pháp sao?

– Đúng vậy, Thiên giai quyền pháp còn được gọi là Áo nghĩa quyền pháp!

Hắc long giống như che phủ cả thiên địa, nanh vuốt sắc bén xé rách không khí, tạo thành từng đạo vết rách chân không, thanh thế kinh người, rung động tận linh hồn!

“Lại là Áo nghĩa võ học!”

Diệp Trần làm sao không biết về cấp bậc của Hắc Long bá quyền được, quyền pháp này cũng giống như kiếm pháp của Phượng Yên Nhu sử dụng lúc trước, cả hai đều là võ học Thiên cấp hay còn gọi là Áo nghĩa võ học. Áo nghĩa võ học chỉ có Linh Hải Cảnh đại năng giả mới có thể sáng tạo ra, bởi vì võ học cấp bậc này đã liên quan tới Áo nghĩa của thiên địa, áo nghĩa càng cao, uy năng của võ học càng cường đại. Nói chung, Linh Hải Cảnh đại năng giả hoặc là Linh Hải Cảnh Tông Sư tối đa cũng chỉ có thể sáng tạo ra Áo nghĩa võ học sơ cấp, từ trung cấp trở lên đã vượt quá năng lực của họ mà thuộc về phần bổn sự của Sinh Tử Cảnh Vương giả. Về phần Áo nghĩ võ học cao cấp chỉ có Phong Đế Vương giả cỡ như Huyền Hậu mới có thể sáng chế. Mà trên Áo nghĩa cao cấp võ học còn có Áo nghĩa đỉnh cấp võ học, người có thể sáng tạo ra võ học cấp bậc này đã có thể so được với tuyệt đỉnh Vương giả thời thượng cổ rồi!

Đại hoàng tử cũng chỉ học được chút da lông bên ngoài của Hắc Long Bá Quyền mà thôi, uy lực còn không được một phần mười, do đó có thể đoán ra, Hắc Long Bá Quyền cũng chỉ là Áo nghĩa sơ cấp võ học mà thôi.

“Hừ, Hắc Long Bá Quyền là do lão tổ tông của ta sáng chế, chiêu này vừa ra, người có thực lực mạnh hơn ta cũng bị áp chế tạm thời, cho người đẹp mặt!

Đại hoàng tử thập phần tự tin bằng một chiêu này ở trong cấp độ Tinh Cực Cảnh, hắn không sợ bất kỳ một ai. Đây cũng chính là đại lễ hắn chuẩn bị cho Diệp Trần!

“Grào!”

Hắc long há miệng rống to, vô hình sóng âm tràn ra, đó chính là tinh thần công kích!

Diệp Trần thần sắc vẫn lạnh nhạt, mi tâm khẽ phồng lên, một tia Kiếm Ý vô hình vô chất bắn ra, lập tức chém nát đạo tinh thần công kích kia, không tốn bao nhiêu sức.

“Choang!”

Phá Phôi Kiếm rời vỏ, Diệp Trần đâm về phía hắc long ba kiếm.

Ba kiếm này nhanh đến không tưởng, đệ nhất kiếm xé rách đầu của hắc long, đệ nhị kiếm đâm thủng cổ họng của hắc long, đệ tam kiếm trực tiếp xuyên qua long thân!

Ba kiếm vừa dứt, Diệp Trần liền thu kiếm vào vỏ, lẳng lặng đứng yên tại chỗ.

“Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!…”

Hắc long mặc dù do chân nguyên hình thành nhưng lại giống như có huyết nhục thật sự, thân thể bị chia năm xẻ bẩy, từng khối “thịt” ngay ngắn từ hư không rơi xuống, cực kỳ đồ sộ khiến cho đám người vây xem không khỏi run rẩy.

Mấy khối thịt chân nguyên còn chưa chạm đất thì đã tiêu tán mất trong thiên địa tạo thành từng cái vòi rồng nguyên khí dẫn thẳng lên bầu trời.

– Không thể nào, Hắc Long Bá Quyền bị phá?

Bao tay trên bàn tay của Đại hoàng tử tia lửa bắn ra tung toé, lực phản chấn khiến hắn bị đẩy mạnh về sau, vẻ mặt không thể nào tin được.

Hắc Long Bá Quyền là một bộ Áo nghĩa sơ cấp quyền pháp, là một quyền thuần tuý mang tính sát thương, nói về uy năng thì những Áo Nghĩa sơ cấp võ học còn kém nó. Bản thân Đại hoàng tử đã tìm hiểu được một chút da lông, mặc dù chưa đủ phát huy ra một phần mười uy lực nhưng ở trong cấp độ Tinh Cực Cảnh thì gần một phần mười uy lực Áo nghĩa sơ cấp quyền pháp đã là rất đáng sợ rồi!

Vốn Đại hoàng tử thập phần tự tin, cho rằng trong cấp độ Tinh Cực Cảnh bất kể là Thân Đồ Tuyệt hay Bạch Hữu Đạo thì trong vòng một chiêu này hắn cũng có thể áp chế được, hay nói cách khác, trong vòng một chiêu hắn có thể chiếm thế thượng phong tuyệt đối, về phần sau một chiêu này hắn không quan tâm, bởi vì hắn với Diệp Trần ước định chỉ dùng một chiêu luận bàn, mục đích cũng chính là dùng một chiêu này hạ uy phong của Diệp Trần, lấy lại khí thế của hắn.

Chương 383: Động tác của Huyền Không Sơn

Hắn làm sao có thể ngờ được Hắc Long Bá Quyền hắn vẫn luôn tự tin vào khi đối mặt với Diệp Trần lại không trụ nổi ba kiếm! Ba kiếm này chuẩn xác điểm vào góc chết của Hắc Long Bá Quyền, chỉ cần đơn giản như vậy phân thây hắc long tạo nên tràng diện rung động cả linh hồn.

Tra kiếm vào vỏ, Diệp Trần nhìn Đại hoàng tử, nói:

– Đa tạ!

– Kiếm của Diệp huynh quả nhiên sắc bén vô cùng, xem ra trong vòng một chiêu ta xác thực không thể chiếm được thượng phong!

Trên mặt Đại hoàng tử miễn cưỡng nở nụ cười nhưng trong nội tâm lại cực kỳ biệt khuất, có nhiều người quan sát như vậy, chỉ sợ chưa tới mười ngày cả Hắc Long đế quốc đã truyền ra tin tức hắn không bằng Diệp Trần rồi. Giờ phút này điều duy nhất hắn có thể làm là chơi trò câu chữ, nói cho thế nhân biết trong vòng một chiêu hắn không bằng Diệp Trần, nhưng sau một chiêu đó thì chưa chắc!

Diệp Trần cười như không cười, nói:

– Ngôn từ của Đại hoàng tử cũng sắc bén không kém kiếm của ta chút nào!

Đại hoàng tử tức giận thở gấp: “Diệp Trần ngươi giỏi lắm, dám cắt đường xuống nước của ta, ta đã cho ngươi mặt mũi mà ngươi lại dám làm cho ta mất mặt, để ta xem ngươi còn có thể hung hăng tới lúc nào. Đám người của Huyền Không Sơn sẽ không ngồi yên nhìn ngươi phát triển đâu, cả đám dư đảng của Cửu U Giáo cũng sẽ ra tay ám sát ngươi không ngừng. Hừ!”

– Đâu có, đâu có, dũng khí của Diệp huynh mới khiến cho người ta khiếp sợ, ngay cả Huyền Không Sơn cũng không xem ra gì, bổn hoàng tử tự cảm thấy không bằng!

Hai mắt Đại hoàng tử híp lại, cười tủm tỉm nói.

Diệp Trần trả lời:

– Đại hoàng tử công nhiên lôi kéo cả đại tông môn vào cuộc, thủ đoạn cùng khí phách siêu cấp như thế đã vượt qua Diệp Trần ta, ta không dám ở trước mặt Đại hoàng tử khoe khoang a!

Lời nói của Diệp Trần cũng như kiếm của hắn, mỗi nhát đều đánh trúng điểm yếu hại, Đại hoàng tử muốn dụ dỗ hắn, hắn tự nhiên không cần phải khách khí!

Hai đại thiên tài vừa mới giao thủ xong liền đấu khẩu, làm cho đám người vây xem đều trợn mắt há mồm, nhưng cẩn thận lắng nghe thì hình như Diệp Trần chiếm thượng phong, Đại hoàng tử đang dần thất thế.

– Đã muộn rồi, bổn hoàng tử còn có việc, Diệp huynh, ngươi tự giải quyết cho tốt đi, sau này chúng ta còn có thể gặp lại, hi vọng đến lúc đó ngươi vẫn còn sinh long hoạt hổ như bây giờ.

Dùng thân phận Đại hoàng tử của hắn nếu tiếp tục đấu khẩu nữa chỉ tổ làm trò cười cho thiên hạ, mà hắn thì không chịu nổi sự mất mặt như vậy, ngay cả hoàng thất của Hắc Long đế quốc cũng chịu không nổi.

– Đi!

Sáu người Đại hoàng tử đến cũng vội vàng mà đi còn vội vàng hơn.

Diệp Trần cười lạnh, tên Đại hoàng tử này không đáng để bận tâm, mấy người Tư Không Thánh, Nghiêm Xích Hoả, Lâm Vẫn đều xuất sắc hơn tên này rất nhiều, ít nhất ba người này sẽ không chơi cái trò tiểu nhân dùng câu chữ chơi đùa. Bọn họ thua là thua, mà tên Đại hoàng tử này ngay cả một chút khí độ cường giả cũng không có!

Đại hoàng tử vừa đi, ánh mắt mọi người lập tức tập trung lên người Diệp Trần.

– Các Vực ở phía nam Chân Linh đại lục thì Nam Trác Vực chúng ta có ít thiên tài nhất, nhưng từ hôm nay trở đi đã không còn như xưa rồi, Diệp Trần hoàn toàn có thể so sánh với tuyệt đỉnh thiên tài của các Vực khác!

– Hắn là một tuyệt đỉnh thiên tài, hoàn toàn xứng đáng!

– Nhưng mà tình huống của Diệp Trần làm cho ta có chút lo lắng a, hắn chẳng những đắc tội Huyền Không Sơn, Cửu U Giáo mà hiện giờ còn đắc tội cả Đại hoàng tử của Hắc Long đế quốc!

– Bây giờ khó mà nói được, nếu Diệp Trần không có phần khí phách đó thì có lẽ hắn đã không phải là Diệp Trần rồi, cũng không có được thành tựu hôm nay.

Qua trận chiến lần này, vị trí đệ nhất thiên tài ở Nam Trác Vực của Diệp Trần đã không thể lay động được nữa!

Trở lại Cửu Tinh Bạch Ngọc Lâu, Diệp Trần lập tức bế quan từ chối tiếp khách.

Băng Tuyết Kiếm Vực của Phượng Yên Nhu và Hắc Long Bá Quyền của Đại hoàng tử đều là Áo Nghĩa sơ cấp võ học khiến cho Diệp Trần có cảm giác bị uy hiếp.

Đây cũng không phải nói hai người này có thể uy hiếp Diệp Trần, không nói quá chứ với thực lực hiện tại của Diệp Trần chỉ cần dùng ba bốn thành thực lực là có thể giết hai người bọn họ rồi. Nếu dùng tới năm thành thực lực thì Diệp Trần cũng đủ áp chế Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả, hay nói một cách khác là với năm thành thực lực Diệp Trần đã có thể khinh thường quần hùng, xưng bá Tinh Cực Cảnh rồi!

Sỡ dĩ hiện tại hắn cảm giác bị uy hiếp là do chứng kiến Áo Nghĩa sơ cấp võ học đã khiến hắn cảm giác được bản thân còn yếu kém.

Trong phạm trù áo nghĩa, cường giả Tinh Cực Cảnh rất khó có thể nắm giữ được áo nghĩa, như Phượng Yên Nhu và tên Đại hoàng tử phát huy còn chưa tới một phần mười uy lực của Áo nghĩa võ học, nhưng ai biết được trên đời còn có người nào đó năm giữ tới một phần mười, thậm chí là một phần năm hay không? Ai có thể biết được sẽ không có một tên quái thai khác như Diệp Trần ở cấp độ Tinh Cực Cảnh đã có thể tu luyện Địa giai đỉnh cấp công pháp tới đệ thập tam trọng đỉnh phong, đồng thời cô đọng Kiếm Hồn hình thức ban đầu hoặc là Võ Hồn hình thức ban đầu? Nói không chừng còn có người có thể ở cấp độ Tinh Cực Cảnh đã cô đọng được Kiếm Hồn hoặc Võ Hồn hoàn chỉnh rồi. Những điều này cũng không thể xác định, có thể có cũng có thể không, nhưng Diệp Trần không thể chủ quan được, Chân Linh đại lục lớn như vậy, cũng rất có thể có mấy quái thai nghiệt tài như hắn nữa.

Cho nên, hiện tại Diệp Trần phải làm chính là không ngừng nâng cao thực lực bản thân.

Áo nghĩa võ học, Diệp Trần cũng có nhưng chỉ có thể ngắm chứ không xài được.

Một thức Phá Hư Chỉ hắn học được ở Dương Thủ Sơn chính là một môn Áo nghĩa võ học, nhưng nó lại không phải là một cái Áo nghĩa võ học bình thường, nó liên quan đến không gian, mà Diệp Trần hiện giờ còn không biết không gian thuộc tính là cái gì, tìm hiểu như thế nào cho nên thay vì phí công phí sức và thời gian tìm hiểu Phá Hư Chỉ còn không bằng tìm hiểu thức thứ chín là kiếm thức mạnh nhất trong Thanh Liên kiếm pháp.

Căn cứ theo tri thức phong phú của Chiến Vương, Diệp Trần biết được một thức vũ kỹ cuối cùng của Địa giai đỉnh cấp võ kỹ không phải tầm thường, tuy nó so ra kém Áo Nghĩa sơ cấp võ học nhưng so với một phần mười của Áo Nghĩa sơ cấp võ học thì mạnh hơn nhiều. Những Linh Hải Cảnh đại năng giả có thể sáng tạo ra Áo Nghĩa sơ cấp võ học không ai không phải đem một hai môn võ học Địa giai đỉnh cấp luyện tới viên mãn, nếu không viên mãn cũng đừng hòng mơ tưởng tới việc sáng chế Áo nghĩa võ học.

Theo bình thường thì Tinh Cực Cảnh cường giả không thể nào luyện một môn Địa giai đỉnh cấp võ học tới viên mãn được, nhưng Diệp Trần là ngoại lệ, linh hồn của hắn so với cường giả đồng cấp cường đại hơn mấy lần, ngộ tính rất cao thế gian hiếm thấy, hơn nữa Địa giai đỉnh cấp võ học vẫn còn trong phạm trù ý cảnh, không tới mức thâm ảo như Áo nghĩa.

Chỉ cần luyện thành thức thứ chín của Thanh Liên kiếm pháp, như vậy ở trong cấp độ Tinh Cực Cảnh, khả năng rơi vào hạ phong vì chiêu thức gần như bằng không. Trừ khi đối phương đã lĩnh ngộ được Áo nghĩa rồi đem thành tựu trên Áo nghĩa võ học nâng lên một tầm rất cao thì mới được.

Đương nhiên, muốn tìm hiểu thức thứ chín của Thanh Liên kiếm pháp mà Thanh Liên kiếm quyết đệ thập tứ trọng cũng đồng dạng phải tìm hiểu. Trong điều kiện cùng phẩm cấp, khó khăn khi tăng lên về mặt kiếm quyết còn khó khăn gấp mấy lần khi tăng lên về võ kỹ. Đó cũng là nguyên nhân vì sao không ít Linh Hải Cảnh đại năng cũng thể luyện Địa giai đỉnh cấp võ học tới viên mãn.

– Có sự tích luỹ của tám thức trước, khả năng trùng kích thức thứ chín cũng không quá khó, đợi khi thức thứ chín cũng luyện thành thì việc ý cảnh lột xác thành áo nghĩa cũng nằm trong tầm tay!

Diệp Trần sau khi thầm đánh giá thì bắt đầu tìm kiếm một địa điểm thật tốt để bắt đầu bế quan.

Trên một ngọn núi lơ lửng giữa chừng không có một toà chủ điện.

Trong chủ điện, tông chủ Huyền Không Sơn thân hình hùng vĩ đang ngồi ở giữa, bên dưới có ba người, một người là Huyền Không Sơn hạch tâm đại trưởng lão Thân Đồ Tuyệt, hai người còn lại hầu như không ai biết đến họ, tướng mạo của hai người này rất già lão, nếu dựa theo tuổi thọ của người bình thường thì hai người này tối thiểu cũng đã chín mươi tuổi, tính ra thì hẳn cũng đã một trăm tám mươi tuổi, gần tới đại nạn rồi.

Trung niên hùng vĩ kia chính là gia gia của Tư Không Thánh tên là Tư Không Bá đều là hậu đại của Thánh Vương.

– Thân Đồ Tuyệt, với thực lực một mình ngươi có lẽ chỉ có thể áp chế được Diệp Trần chứ khó mà thuận lợi chém giết được. Lần này ta phái Lê trưởng lão cùng với Phúc trưởng lão trợ giúp ngươi, thực lực hai người bọn họ cũng tương đương với ngươi, ba người các ngươi liên thủ, giết chết Diệp Trần cũng không quá tốn sức!

Tư Không Bá thản nhiên nói.

Thân Đồ Tuyệt liếc mắt nhìn Lê trưởng lão và Phúc trưởng lão, chắp tay nói:

– Có hai vị trưởng lão quanh năm tiềm tu tương trợ tự nhiên có thể dễ dàng giết được Diệp Trần, bất quá trước đó kính xin hai vị để cho ta một mình ra tay, nếu ta không thể thuận lợi giết được tên tiểu tử đó thì chúng ta lại liên thủ?

Thân Đồ Tuyệt tự có ý định của bản thân, nếu chưa gì đã lấy ba đánh một đối phó với Diệp Trần không phải ý nói hắn không bằng Diệp Trần sao? Mà điều này hắn thập phần không hề muốn.

Lê trưởng lão cười nói:

– Thân Đồ trưởng lão vẫn khí phách như xưa. Tông chủ, ta cũng hiểu được một mình Thân Đồ trưởng lão đã có thể ứng phó, chúng ta ở bên trợ trận là được rồi.

Hắn và Phúc trưởng lão quanh năm tiềm tu, không tiếp xúc với ngoại giới chỉ chuyên tâm dùng tài nguyên tông môn chu cấp để tu luyện cho nên thực lực rất đáng sợ, không hề kém Thân Đồ Tuyệt chút nào. Nếu Thân Đồ Tuyệt không đối phó được Diệp Trần thì hai người bọn họ cũng không phải đối thủ, chỉ có nước liên thủ, nhưng cả ba người đều không cho rằng Diệp Trần có thể mạnh đến mức đó.

Tư Không Bá gật đầu, nói:

– Lần này ra tay, chỉ cho phép thành không, không được thất bại!

– Vâng!

Thân Đồ Tuyệt gật đầu.

Tư Không Bá vung tay áo lên, ném ra bốn đạo lưu quang. Trong đó có hai đạo bay về phía Thân Đồ Tuyệt, hai đạo còn lại phân biệt bay tới chỗ hai vị trưởng lão kia.

Ba người đưa tay ra nhận lấy thì cảm thấy chấn động, bởi vì đó là Thượng phẩm bảo khí mà tới tận bốn kiện.

Thượng phẩm bảo khí của Lê trưởng lão là một thanh chiến đao, Phúc trưởng lão là một thanh trường thương.

Mà hai kiện Thượng phẩm bảo khí của Thân Đồ Tuyệt, một kiện là một cái thủ sáo màu xanh đen, một kiện là một cái áo giáp màu xanh lục, đúng bộ một công một thủ.

– Tông chủ?

Thân Đồ Tuyệt ngẩng đầu dò hỏi.

Tư Không Bá lạnh nhạt nói:

– Ta nói rồi, chỉ được thành công không được thất bại. Bốn kiện Thượng phẩm bảo khí này ta mượn từ chỗ mấy vị Thái thượng trưởng lão, sử dụng xong thì trả lại.

– Thân Đồ Tuyệt đã hiểu!

Cảm thụ uy áp ba động của Thượng phẩm bảo khí, Thân Đồ Tuyệt đại hỉ, có hai kiện Thượng phẩm bảo khí này hắn tự tin bản thân đã là vô địch trong cấp độ Tinh Cực Cảnh. Công kích cường hãn đáng sợ, ngay cả phòng thủ cũng không kém chút nào thì xem như hắn đã đứng ở thế bất bại! Tông chủ thật sự quyết tâm muốn giết Diệp Trần rồi a, cũng khó trách, Diệp Trần đánh chết Kim Hoàng đạo nhân là đã tát một cái lên mặt Huyền Không Sơn, làm sao có thể buông tha được!

– Các ngươi lên đường đi!

Tư Không Bá phất tay.

Thầm suy tư một lát, thân hình Tư Không Bá loé lên, không khí vặn vẹo, cơ hồ như thuấn di xuất hiện ngoài chủ điện, thân hình hắn lại lập loè mấy cái đã đi tới phía sau Thánh Sơn.

– Tông chủ đến chơi sao?

Trong khung cảnh núi rừng trùng điệp có một thanh âm cách không truyền đến.

Tư Không Bá khẽ nhúc nhích môi:

– Lần này ta muốn ngươi xuất mã!

Dứt lời, hắn liền trở lại trong chủ điện.

Một lát sau, một lão giả tóc xám trắng từ từ đi vào chủ điện, hơi hành lễ với Tư Không Bá, rồi hỏi:

– Vẫn là việc kia?

Tự Không Bá gật đầu, nói:

– Đúng vậy, theo miêu tả ngày đó của Kim Hoàng trưởng lão thì sau lưng Diệp Trần hẳn là một Linh Hải Cảnh đại năng, nhưng vẫn chưa đạt tới cảnh giới Tông Sư, lần này ta phái Lê Phúc hai vị trưởng lão phụ trợ cho Thân Đồ Tuyệt đã có chút nắm chắc rồi, nhưng vì đề phòng vị cao thủ kia chỉ có thể nhờ ngươi đến là thích hợp nhất!

Kim Hoàng đạo nhân không rõ ràng được thực lực của chủ nhân bàn tay che trời kia nhưng Tư Không Bá làm sao không rõ, khi nghe Kim Hoàng đạo nhân miêu tả kỹ càng lại thì hắn đã xác định được người này là Linh Hải Cảnh cường giả chứ không phải là Sinh Tử Cảnh Vương giả, trên thực tế, Sinh Tử Cảnh Vương giả rất khó có khả năng xuất đầu vì một thiên tài trẻ tuổi nào đó, trừ khi vị thiên tài này đã đạt tới Linh Hải Cảnh, cho nên Tư Không Bá mới không cố kỵ phái người đuổi giết Diệp Trần, đương nhiên hắn cũng không thể làm quá tuyệt tình là công khai phái một Linh Hải Cảnh cường giả đuổi giết Diệp Trần. Phái một Linh Hải Cảnh cường giả đi đối phó một Tinh Cực Cảnh cường giả thì không biết hắn có bị điên hay không, cho dù không điên thì cũng là chọc giận vị Linh Hải Cảnh sau lưng Diệp Trần. Hiện tại hắn phái Thân Đồ Tuyệt và hai vị trưởng lão Lê Phúc đi đều là Tinh Cực Cảnh cường giả, hắn tin tưởng bằng ba người đó giết Diệp Trần thì đối phương không thể nói gì được, nhưng vì ngừa vạn nhất, Tư Không Bá vẫn muốn để cho một vị Thái thượng trưởng lão xuất mã phòng trường hợp đối phương lại cứu Diệp Trần một lần nữa.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 1 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 1 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 2 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá