Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 286 [Chương 1551 đến 1556]
❮ sautiếp ❯Chương 1551: Thánh khí chủy thủ
“Kim Phật Chí Tôn là trụ cột của dân tộc chúng ta, há lại để cho ngươi có thể đánh đồng à, để ta đến đối phó ngươi là cũng đủ rồi.” Tay trái chắp sau lưng, Diệp Trần tự tin thong dong nói.
“Muốn chết.”
Trong mắt Địa Ma Tôn bắn ra hào quang khiến cho người ta phải sợ hãi.
“Địa Ma, đừng xúc động như vậy, nhớ kỹ, cần phải giết cho được kẻ này, không được để cho hắn có thời gian phát triển thêm nữa.” Thiên Ma Tôn bất động thanh sắc truyền âm cho Địa Ma Tôn.
“Yên tâm, nếu như đổi thành ta trước kia thì muốn đánh chết kẻ này thật đúng là có chút khó khăn, nhưng hiện tại ta đã có được chủy thủ uốn cong, đánh chết hắn không cần dùng quá mười chiêu.”
Địa Ma Tôn liếm liếm bờ môi, thân hình trông có vẻ chậm chạp nhưng lại có thể lướt đi cực nhanh, làm hai bên hư không ngừng bị vặn xoắn.
“Diệp Trần, cẩn thận một chút.”
Gặp Địa Ma Tôn giết tới đây, Chân Vũ Chí Tôn nhắc nhở Diệp Trần.
“Ta tự có chừng mực.”
Diệp Trần nhanh chóng nghênh đón.
Khoảng cách giữa hai người chỉ còn mấy ngàn ức dặm, nhưng khoảng cách này cũng không đủ để hai người thoáng bộc phát tốc độ, nhanh chóng va chạm vào nhau, “Ầm”, tiếng nổ mạnh như Khai Thiên Tích Địa bộc phát ra, hai người riêng phần mình bay rớt ra ngoài, Diệp Trần bay ngược về phía sau trọn vẹn trên trăm ức dặm, nhưng Địa Ma Tôn lại bay ngược đến mấy tỉ dặm, bất quá hai người cũng không động dụng đến vũ khí, một bên thì thi triển ra chưởng pháp, một bên thì dùng Kiếm chỉ, suy cho cùng Diệp Trần vẫn có chỗ thua kém không ít, dù sao luận về thực lực cơ bản thì Diệp Trần miễn cưỡng là trung đẳng Siêu cấp Chí Tôn, trong khi Địa Ma Tôn là trung đẳng Siêu cấp Chí Tôn uy tín lâu năm rồi.
“Mạnh thật.”
Lần đầu tiên giao đấu với Địa Ma Tôn, trong nội tâm Diệp Trần hơi có một tia hưng phấn, “Không hổ danh là Địa Ma Tôn, đối thủ một mất một còn của Kim Phật Chí Tôn, nếu như ta không có được Thiên kiếm thì muốn áp chế hắn là hoàn toàn không có khả năng rồi.”
“Làm sao có thể như vậy chứ, không phải Vô Hạ Ma Tôn nói hắn chỉ có thực lực sơ đẳng Siêu cấp Chí Tôn thôi sao?”
Địa Ma Tôn kinh nghi.
“Trời ạ, rõ ràng có thể liều mạng một chiêu cùng Địa Ma Tôn mà không bị bất cứ thương thế gì.”
“Lợi hại, Nhân tộc lần này nhặt được bảo vật rồi, rõ ràng đã xuất hiện một thiên tài đáng sợ như thế, xem ra, số mệnh Nhân tộc cũng không yếu đi một chút nào, ngược lại còn đang tăng lên nữa.”
Diệp Trần mạnh mẽ hơn cả yêu nghiệt, càng làm cho chúng Chí Tôn trong Nhân tộc liên minh càng thêm kiên định và tin tưởng, thật ra mà nói, trong bọn họ không ít người không thể không lay động tâm cảnh, thế nhưng từ xưa đến nay bọn hắn đều là thành viên của Nhân tộc liên minh, nếu phản bội Nhân tộc liên minh thì chẳng những sẽ để cho Nhân tộc liên minh cừu thị, mà một khi đã đến với Ma tộc liên minh thì cũng chưa chắc có thể có được bao nhiêu địa vị. Bất kể là ai, đối với kẻ làm phản cũng sẽ không có quá nhiều tín nhiệm, trừ phi người khác không quan tâm ngươi là một phản đồ, nhưng cũng bởi như vậy mà càng không có được địa vị gì.
Thiên Ma Tôn khẽ chau mày, ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần với vẻ đầy âm trầm, Ma tộc liên minh không cho phép thiên tài Nhân tộc bực này xuất hiện, trình độ yêu nghiệt của đối phương đã để cho hắn có cảm giác Nhân tộc xuất hiện một con quái vật cùng loại với Đại Ma Vương huyết thống.
“Kẻ này rõ ràng đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi.”
Vô Hạ Ma Tôn kinh ngạc mở miệng mà không cách nào khép lại.
“Địa Ma, ứng phó toàn lực đánh chết hắn đi, ta không muốn có phát sinh bất kỳ kết quả gì khác.” Thiên Ma Tôn bắt đầu mất kiên nhẫn, truyền âm nói.
“Đã rõ.”
Sâu hít sâu một hơi, Địa Ma Tôn thét dài một tiếng làm mái tóc dài màu đen của hắn vần vũ bay múa rồi xông thẳng vào trong hư không, hai tay của hắn cũng theo đó hóa thành một màu đen kịt. Sau khi biến thân, hắn tung ra một chưởng mang theo chưởng phong đen kịt, cuồng bạo lao đi và huyễn hóa ra một bầy ác quỷ, giảo sát về phía Diệp Trần. Trong bầy ác quỷ kia có cả Ác Quỷ Vương, Ác Quỷ Lão Tổ…những con đã từng vây quanh cắn xé thân xác Kim Phật Chí Tôn.
Vô Thượng chưởng pháp — Vạn Quỷ Triều Tông.
Địa Ma Tôn không muốn dùng Vạn Quỷ Triều Tông để giải quyết Diệp Trần, đó là không có khả năng, Siêu cấp Chí Tôn muốn giết Siêu cấp Chí Tôn là rất khó, bởi nếu cảm thấy không đấu lại đối phương thì liền tính đường bỏ trốn, trừ phi tốc độ của ngươi vượt qua đối phương rất nhiều, nếu không cũng chỉ có thể đuổi theo, đến khi đối phương chạy thoát mới thôi.
Mục đích của Vạn Quỷ Triều Tông là cuốn lấy Diệp Trần, không để cho hắn có cơ hội thoát khốn.
“Chết đi!”
Tay phải vừa đảo, Địa Ma Tôn đã cầm trên tay một thanh chủy thủ cong vút, theo sự xuất hiện của thanh chủy thủ này, thời không lập tức cũng bị bẻ cong, ngay cả bàn tay của Địa Ma Tôn cũng bị uốn cong, tựa hồ cái chủy thủ này có thể bẻ cong mọi thứ.
Hưu!
Tốc độ bạo tăng, Địa Ma Tôn hệt như cá gặp nước, bay xuyên thẳng qua bầy ác quỷ và ngay lập tức đến trước mặt Diệp Trần, hung hăng đâm chủy thủ tới.
Đối diện với thanh chủy thủ quỷ dị, bất luận thủ đoạn gì Diệp Trần cũng đều không thực hiện được, cây chủy thủ cong vút kia đủ để bẻ cong cả phòng thủ của đối phương.
“Thánh khí!”
Diệp Trần cả kinh, Thiên kiếm lập tức ra khỏi vỏ.
Bang!
Hỏa Tinh chiếu rọi sáng chói cả hư không tĩnh mịch, cả người Địa Ma Tôn lăn lộn bay rớt ra ngoài, mà Diệp Trần cũng nghiêng nghiêng bay ngược ra, chủy thủ của đối phương thật sự quá quỷ dị, rõ ràng có thể bóp méo cả quỹ tích của Thiên kiếm, nếu không phải Thiên kiếm là một thánh kiếm thì tuyệt đối đã không ngăn được nó, tất nhiên hội đã bị đâm trúng chỗ hiểm rồi.
“Thánh khí!”
Địa Ma Tôn càng kinh ngạc hơn cả Diệp Trần.
Thanh chủy thủ này đến từ một tòa thần tích, vào mấy trăm năm trước, khi Ma tộc liên minh phát phát động chiến tranh đối với Nhân tộc liên minh, là vì bọn hắn đã có được Thị Huyết Thương, mấy trăm năm sau, Ma tộc liên minh lại một lần nữa phát động chiến tranh đối với Nhân tộc liên minh là bởi vì bọn hắn đã có thêm Hủ Ma Thiên Tôn cùng với cây thánh khí chủy thủ này, bọn hắn cho rằng, đây là vì Thượng Thiên đã yêu mến Ma tộc liên minh.
Thế nhưng, thanh thánh kiếm Nhân tộc này lại đến từ nơi nào, bọn hắn chưa từng nghe nói qua khu vực Nhân tộc lại có xuất hiện thần tích đấy.
“Thật sự là không thể tưởng được, Nhân tộc ngươi lại có thêm một cây Thánh khí nữa!”
Thiên Ma Tôn híp mắt, lạnh lùng nói.
Chân Vũ Chí Tôn thu hồi kinh ngạc, “Ta cũng thấy vậy đấy.”
“Vô Hạ Ma Tôn, tới phiên ngươi rồi.” Thiên Ma Tôn nhìn về phía Vô Hạ Ma Tôn.
Nghe vậy, Vô Hạ Ma Tôn bước đi ra, ánh mắt nhìn về phía các Siêu cấp Chí Tôn trong Nhân tộc liên minh.
Một đạo thân ảnh cao lớn bước ra khỏi hàng, là Thanh Đồng Chí Tôn.
“Ngươi không phải là đối thủ của ta.”
Vô Hạ Ma Tôn lắc đầu, mục tiêu của hắn là ngăn chặn một gã Siêu cấp Chí Tôn, nếu chiến đấu cùng một cường đại Chí Tôn thì cũng như “lấy đao mổ trâu để giết gà” vậy.
“Có phải hay không thì cứ thử sẽ biết.”
Nhân tộc bên này, số lượng Siêu cấp Chí Tôn ít hơn hai vị, dù Kim Phật Chí Tôn có đến đây thì cũng còn thiếu đi một vị, cho nên, Thanh Đồng Chí Tôn hắn không thể không thay thế, nếu không thì tình thế Nhân tộc bên này sẽ càng nguy hiểm hơn.
“Đã như vầy, ta cứ giải quyết ngươi trước rồi nói sau.”
Vô Hạ Ma Tôn cũng không nói nhảm, lập tức đánh thẳng về hướng Thanh Đồng Chí Tôn, hắn muốn tại trong thời gian ngắn nhất mà có thể giải quyết gọn đối phương.
Cả một đám Siêu cấp Chí Tôn đều đã có đối thủ của mình, Dạ Xoa tộc Tích Huyết Chí Tôn cầm trong tay Thánh khí Tích Huyết Chi Mâu đối chiến cùng với Man tộc Siêu cấp Chí Tôn Bạo Phong Chí Tôn đang nắm trong tay Bạo Phong Chuỳ. Cuộc chiến của hai người có thể so với Địa Ma Tôn đối chiến cùng Diệp Trần vậy, Thánh khí va chạm cùng Thánh khí đã tạo ra lực tàn phá có thể san bằng cả Vô Lượng hư không.
Đồng dạng có sở hữu thánh khí còn có Tà Linh tộc Ác Hồn Lão Tổ cùng với Cự Nhân tộc Sơn Khâu Chí Tôn. Thánh khí của Ác Hồn Lão Tổ là một cây Thiên Độc Vạn Hồn Trượng, còn Thánh khí của Sơn Khâu Chí Tôn là một thanh Khai Sơn Phủ.
Cuối cùng, chỉ còn lại ba người Hủ Ma Thiên Tôn, Thiên Ma Tôn cùng với Chân Vũ Chí Tôn.
Thiên Ma Tôn nhếch miệng cười nói: “Xem ra, Kim Phật không tới đây rồi, Hủ Ma Thiên Tôn, ngươi cứ tùy ý ra tay là được, có thể giết tên nào thì cứ giết.”
Luận về thân phận trưởng bối, Hủ Ma Thiên Tôn còn muốn lớn hơn rất nhiều lần so với Thiên Ma Tôn, thực lực tại thời kì đỉnh phong cũng vượt xa Thiên Ma Tôn, nhưng bất quá tại thời đại này, hết thảy phải dùng thực lực để phân chia địa vị, cường giả vi tôn, Hủ Ma Thiên Tôn hắn rất rõ ràng đạo lý này.
Ngay tại lúc hắn muốn hành động thì một đạo kim quang bỗng theo chỗ sâu trong thời không vô cùng xa xôi lướt đến, kim quang mạnh đến mức có thể làm cho thời không phải đình trệ. Ngay sau đó, một lòng bàn tay to lớn có chứa chữ “Vạn” màu vàng kim chưởng thẳng về hướng Hủ Ma Thiên Tôn, cái bàn tay này tạo cho người ta một loại cảm giác như bản thân đang chiến đấu với cả Thiên Địa, nó có thể đánh xuyên qua hết thảy khí thế trong thế gian.
Đang!
Hủ Ma Thiên Tôn bị trúng một chưởng, lập tức thân thể bị lảo đảo, lay động lui về phía sau.
“A Di Đà Phật, ta đã tới chậm.”
Ánh sáng vàng Kim tỏa ra lóng lánh, Kim Phật Chí Tôn từ trong kim quang xuất hiện, chiều cao thân thể của ông đã tăng từ sáu trượng đạt đến bảy trượng, trụ cột là hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất Tinh Không.
Chương 1552: Siêu việt thiên đạo cực hạn
“Cửu Chuyển Kim Thân tầng thứ chín ư!”
Thiên Ma Tôn gằn từng chữ.
“Không thể tưởng được tại cái niên đại này mà vẫn còn có người đem Cửu Chuyển Kim Thân tu luyện tới Cửu chuyển, cũng tốt, đã rất lâu rồi ta không cùng cao thủ tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân chiến đấu, nhớ rõ cuộc chiến lần trước ta đã giao đấu cùng Kim Thân Chí Tôn đấy.”
Hủ Ma Thiên Tôn trên mặt hiện lên một tia chiến ý.
Kim Thân Chí Tôn so với Kim Phật Chí Tôn cường đại hơn không biết gấp bao nhiêu lần, Cửu Chuyển Kim Thân cũng tu luyện đến Cửu chuyển đỉnh phong cảnh giới, là một Truyền Kỳ Chí Tôn thực sự, chẳng qua hiện nay hắn cũng đã không còn là hắn trước kia nữa, cùng Truyền Kỳ Chí Tôn chiến đấu đó chính là muốn chết rồi.
“Kim Phật, ngươi rốt cuộc đã tới.” Chân Vũ Chí Tôn tùng hạ một hơi, có Kim Phật ở đây, hắn có thể an tâm đối phó với Thiên Ma Tôn.
Kim Phật Chí Tôn gật đầu, “Để cho ngươi lo lắng rồi, hắn cứ giao cho ta.”
Hôm nay Kim Phật Chí Tôn toàn thân phảng phất như được tạo ra bởi vàng kim thuần khiết nhất, ngay cả lông mi và đồng tử mắt cũng đã hóa thành Kim sắc, ông gần kề đứng ở nơi đó mà có thể làm cho người khác có một loại cảm giác như có thể trấn áp Vạn Ma, một cảm giác như đây là lực lượng bất khả chiến bại vậy.
Về phần Hủ Ma Thiên Tôn, tắc thì như là một Ma ảnh, không phải hư không cũng không phải thực thể, không tồn tại bất luận sức nặng gì, ánh mắt hắn nhìn vào đâu thì hư không tại đó bắt đầu bị mục nát và tan vỡ.
“Hủ Thực Thần Quyền!”
“Phật Quang Vô Lượng!”
Hai người vừa lên đến tựu đã tung ra tuyệt học của mình, quyền phong màu xanh lá cùng cơn sóng Kim sắc chạm vào nhau, với cấp độ ngang nhau nhưng cuối cùng nhất thì Hủ Ma Thiên Tôn vẫn chiếm được thế thượng phong, còn Kim Phật Chí Tôn thoáng cái đã bị quyền phong vô tận bao phủ, thời không quanh thân hắn bị ăn mòn ra trăm ngàn vết lở loét khổng lồ, không ngừng nhỏ xuống từng giọt dịch nhờn màu xanh lá.
“Quả nhiên, Kim Phật Chí Tôn tại trên phương diện tiến công thì thua kém đối phương rất nhiều.”
Mấy chục năm ánh sáng bên ngoài, Diệp Trần vừa đại chiến vừa quan sát Chân Vũ Chí Tôn. Tại một sát na khi Kim Phật Chí Tôn xuất hiện, hắn và Chân Vũ Chí Tôn đồng dạng tùng hạ một hơi, nhưng khi thấy Hủ Ma Thiên Tôn chiếm cứ thượng phong tuyệt đối thì Diệp Trần lại không khỏi nhíu mày. Cửu Chuyển Kim Thân đột phá đến Cửu chuyển, đoán chừng đã khiến cho Kim Phật Chí Tôn từ Siêu cấp Chí Tôn bình thường tăng lên tới cấp bậc cao đẳng Siêu cấp Chí Tôn, thế nhưng Hủ Ma Thiên Tôn lại là một chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn, ngay cả Chân Vũ Chí Tôn nắm trong tay Thánh khí mạnh tương đương với Thiên Ma Tôn nhưng cũng chỉ có thể gây tổn thương cho hắn mà thôi, như vậy Kim Phật Chí Tôn làm sao có thể địch lại chứ.
“Không biết Cửu Chuyển Kim Thân tầng thứ chín có thể ngăn cản Hủ Thực Chi Lực không?”
Phòng ngự cường đại không có nghĩa là thật sự Bất Tử Bất Diệt, ví dụ như một khối sắt rất cứng nhưng một ít chất lỏng vẫn có thể lập tức ăn mòn khối sắt ấy.
Quyền phong màu xanh lá yếu dần đi, kim quang lại sáng lên, Kim Phật Chí Tôn vẫn không bị tổn thương chút nào.
Cửu Chuyển Kim Thân đột phá đến tầng thứ chín, cơ hồ là không thứ gì có thể vượt qua, Hủ Thực Chi Lực cũng không ngoại lệ, phương pháp duy nhất có thể phá vỡ Cửu Chuyển Kim Thân chính là làm cho luyện giả bị hao tổn hết sức lực, chỉ cần làm cho Kim Phật Chí Tôn bị hao tổn hết Chân Nguyên thì như vậy Cửu Chuyển Kim Thân cũng không còn năng lượng để duy trì nữa, lúc đó tự nhiên không chiến mà thắng. Có thể trụ cột của Kim Phật Chí Tôn đều cường đại hơn so với Chân Vũ Chí Tôn cùng Thiên Ma Tôn, vì vậy để cho hắn bị hao hết Chân Nguyên thì không phải người bình thường có thể làm được, Thiên Ma Tôn đã từng đánh lén Kim Phật Chí Tôn một lần, nhưng dù đánh đến mấy ngày mấy đêm thì Chân Nguyên của đối phương cũng không bị giảm đi bao nhiêu.
“Không hổ là Cửu Chuyển Kim Thân.”
Diệp Trần thu hồi ánh mắt, hắn biết rõ, mình không cần lo lắng cho Kim Phật Chí Tôn nữa rồi, trừ phi Hủ Ma Thiên Tôn có Thánh khí trong tay.
“Tiểu tử, ở trước mặt ta mà ngươi cũng dám phân tâm.”
Địa Ma Tôn như thế nào lại không phát giác ra vừa rồi Diệp Trần đã phân tâm, liền không khỏi giận dữ, chủy thủ vặn vẹo huyễn hóa ra ngàn vạn luồng chi lực hình vòng cung, tấn công thẳng về hướng Diệp Trần.
Thiên kiếm cầm trong tay, chiến đấu đến bây giờ, Diệp Trần cũng phát hiện ra, Thánh khí cũng có phân chia ra cấp bậc cao thấp, bản thân Thiên kiếm tuy bị tổn hại bổn nguyên, nhưng so với Thánh khí chủy thủ của đối phương, như trước vẫn mạnh hơn một bậc, lúc mới bắt đầu bởi vì không biết nét đặc thù của thanh chủy thủ đó nên mới suýt nữa bị đánh trúng.
“Địa Ma Tôn, thời đại của ngươi đã qua rồi, thế giới cường giả nếu không tiến thì tắc thì sẽ tụt hậu đấy.”
Diệp Trần đả kích đối phương mà không lưu tình chút nào, giờ phút này hắn đang chờ đợi Địa Ma Tôn thi triển ra con át chủ bài của mình, một khi gã thi triển ra thì cũng là thời điểm Diệp Trần dốc toàn lực ứng phó.
Việc Kim Phật Chí Tôn đến đã làm cho mọi suy tính của Thiên Ma Tôn bị sai lệch đi, vốn dựa theo dự liệu của hắn thì ít nhất có đến tám phần nắm chắc có thể chiến thắng Nhân tộc liên minh.
“Chân Vũ, xem thương của ta đây!”
Thiên Ma Tôn mặc trên người Thiên Ma Thánh Giáp, lại cầm trong tay Thị Huyết Thương, một thương quét ra tựa như một con Huyết Long cuồng vũ, hư không không ngừng tan vỡ.
“Đến đây đi!”
Chân Vũ Chí Tôn cầm trong tay Chân Vũ Thần Giản bổ về phía Huyết Long.
Ầm ầm!
Đại chiến giữa hai người thình lình đã vượt qua tất cả mọi người, có được Thánh khí, cộng thêm bản thân lại là cao đẳng Siêu cấp Chí Tôn, vì vậy lực lượng của bọn hắn đã đạt đến cấp bậc Truyền Kỳ Chí Tôn, cho dù là Kim Phật Chí Tôn hay Hủ Ma Thiên Tôn thì cũng không phải đối thủ của bọn hắn.
Đang!
Đang! Đang!
Hai người không chỉ có công kích cường đại, mà Vô Thượng võ học cũng thập phần tinh diệu, từng chiêu thức đều không có bất kỳ khoảng cách dư thừa nào, tùy ý sở dục mà thi triển ra.
Lưu quang hiện lên, hai người đã chiến đấu lấn đến vùng phụ cận chỗ Diệp Trần cùng Địa Ma Tôn, Thiên Ma Tôn ánh mắt lập loè rồi vung vẩy Thị Huyết Thương, lập tức có ba đạo thương mang đánh úp về phía Diệp Trần.
“Thiên Ma Tôn, ngươi thật quá vô sỉ!”
Chân Vũ Chí Tôn bộc phát tốc độ, thoáng cái đem ba đạo thương mang kia đánh tan biến đi.
Dùng thực lực của Thiên Ma Tôn, tùy ý phát ra ba đạo thương mang cũng không phải thứ mà Diệp Trần có thể ngăn cản, một khi Diệp Trần bị Thị Huyết Thương gây thương tích, như vậy Địa Ma Tôn tựu đã có cơ hội rồi.
“Thắng làm vua, thua làm giặc, đây là luật của trời đất.”
Thiên Ma Tôn cũng không cảm thấy xấu hổ một chút nào, chỉ cần có cơ hội thì hắn như trước hội sẽ tập kích Diệp Trần.
“Nguy hiểm thật.”
Diệp Trần trước mắt vẫn không có ý định chống lại cùng Thiên Ma Tôn, đó là hành vi không biết tự lượng sức mình, thêm nữa trong tay đối phương còn có Thị Huyết Thương, tựa hồ còn mạnh hơn so với Thiên kiếm, trừ phi Thiên kiếm có thể khôi phục bổn nguyên.
Kiếm Thế thoáng cái được tăng cường, Diệp Trần không ngừng điên cuồng tấn công liên tiếp, dồn Địa Ma Tôn đến bên ngoài hơn mười năm ánh sáng, rời xa phạm vi chiến đấu của Thiên Ma Tôn cùng Chân Vũ Chí Tôn.
“Tâm Ma Sát!”
Chợt, Địa Ma Tôn trên người bộc phát ra khí tức cường đại gấp trăm lần so với trước, sau đó dùng một tốc độ siêu việt Thiên Đạo cực hạn mà đâm chủy thủ thánh khí về phía Diệp Trần, giờ phút này, thời gian không gian ở trước mặt hắn đã không còn bất cứ ý nghĩa gì nữa rồi.
“Rõ ràng tâm lực có thể bộc phát cao như vậy!”
Diệp Trần trong nội tâm cả kinh, Tâm lực có điểm cao nhất và điểm thấp nhất, nếu có thể đem điểm thấp nhất này duy trì tại một cảnh giới rất cao, thì khi vận công để tăng lên đến điểm cực hạn sẽ có thể tăng chiến lực lên trên phạm vi lớn. Hai người chiến đấu đến bây giờ, Tâm lực vẫn một mực duy trì tại một tình trạng rất cao, nhưng không thể tưởng được Địa Ma Tôn vẫn có thể tiếp tục bộc phát Tâm lực, làm cho thực lực gia tăng gấp bội.
Vội vàng không kịp chuẩn bị, Diệp Trần chỉ có thể kịp giơ ngang Thiên kiếm để đón đỡ.
Đang!
Thiên kiếm đụng vào trên người làm cả người Diệp Trần bay rớt ra ngoài, cũng may Bất Hủ kiếm thể đã giúp cho hắn có được lực phòng ngự siêu mạnh, nên ngược lại không bị trọng thương.
“Rõ ràng vẫn không bị thương?”
Địa Ma Tôn hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Chiêu Tâm Ma Sát này đã làm cho hắn tiêu hao Tâm lực rất nhiều, nếu thi triển càng nhiều lần thì Tâm lực sẽ xuất hiện thiếu hụt, vốn dĩ hắn cho rằng, khi thi triển ra một chiêu này, nếu không thể dùng chủy thủ đâm trúng Diệp Trần thì ít nhất cũng có thể làm hắn bị thương.
“Cả đám Siêu cấp Chí Tôn đúng là không thể xem thường, đây có lẽ là con át chủ bài cuối cùng của Địa Ma Tôn rồi!” Nghĩ đến đây, ánh mắt Diệp Trần híp lại, “Địa Ma Tôn, ngươi cũng tiếp ta một kiếm.”
Tâm lực bộc phát, Diệp Trần thi triển ra Sâm La Vạn Tượng với biến hóa cực đại.
Sâm La Vạn Tượng tại trên phương diện biến hóa, đồng dạng đã vượt qua Thiên Đạo cực hạn rồi.
Chương 1553: Quang minh lực lượng của thiên kiếm
“Nguy hiểm!”
Kiếm thế của Sâm La Vạn Tượng vừa được ra thì sắc mặt Địa Ma Tôn cũng trắng bệch, nếu như trong tay Diệp Trần không có Thánh Kiếm thì dù có bị đánh trúng thì hắn cũng không phải quá lo lắng, siêu cấp chí tôn cùng siêu cấp chí tôn giao đấu với nhau sẽ rất khó gây thương tổn được cho đối phương. Nhưng khi có Thánh Khí thì mọi chuyện lại khác, Thánh Kiếm trong tay Diệp Trần chỉ cần quét trúng thì căn nguyên của hắn sẽ bị đả thương ngay.
“Tuyệt đối không để bị đánh trúng.”
Địa Ma Tôn điên cuồng quán chú ma lực vào chủy thủ, trong khoảng thời gian ngắn, ma lực bị tiêu hao nhiều hơn so với trước đó rất nhiều. Trong tình hình chung, một món vũ khí có thể nhận quán chú năng lượng là có cực hạn, nếu vượt qua cực hạn này thì dù cho năng lượng quán chú vào có nhiều hơn nữa thì uy năng cũng khó mà tăng lên cao hơn được, thậm chí có thể làm cho vũ khí bị gãy nát.
Thánh khí tất nhiên không có khả năng bị gãy như vậy, tuy khả năng gia tăng uy lực lại có hạn, nhưng ít ra cũng có thể đem lực vặn xoán của chủy thủ tăng lên một ít.
Uy lực bẻ cong cuồng bạo của chủy thủ thoáng cái đã gia tăng lên rất nhiều, khiến cho Địa Ma Tôn giống như bị rơi vào một thế giới khác vậy, một thế giới rất mơ hồ, vừa lại giống như những bức tường kép ngăn cách với thế giới bên ngoài vậy.
Ngay sau đó, vô số bọt biển tiêu tan đi, kéo theo từng tầng lực vặn xoắn cũng bị tan biến, Sâm La Vạn Tượng sở dĩ cường đại là vì kiếm pháp nhắm thẳng vào tâm trí địch nhân, biến hóa đạt tới gần như vô hạn, nên ngay cả nội tâm của kẻ địch cũng có thể bị bộc lộ ra. Nhưng bất quá, thanh chủy thủ này rốt cuộc vẫn là một thánh khí có ẩn chứa năng lực rất kỳ lạ, nó có thể làm cho kiếm thế của Sâm La Vạn Tượng không thể tập trung trực tiếp vào Địa Ma Tôn, mà bị bẻ cong rồi tan biến, một kiếm này đã bị chặn đứng.
“Chặn được rồi!”
Địa Ma Tôn thở ra một hơi.
“Xem ra đối phương cũng không có gì hơn thế, là ta đã quá mức coi thường thanh chủy thủ này rồi.”
Đỡ được một kiếm của Diệp Trần, lòng tin của Địa Ma Tôn tăng lên rất nhiều, thật ra mà nói, lòng tin trước đây của hắn về chủy thủ quá dao động.
“Con dao găm này có khả năng uốn cong hết thảy mọi thứ, để xem Thiên Kiếm của ta có hiệu quả gì.”
Mỗi cây thánh khí đều có tác dụng riêng của nó, tỷ như thanh chủy thủ kia ẩn chứa lực uốn cong, Thị Huyết thương ẩn chứa Thị Huyết lực, Chân Vũ thần giản ẩn chứa Vô Song lực, Tích Huyết Chi Mâu lại có tích huyết lực, làm cho miệng vết thương của địch nhân không thể khép lại và liên tục chảy máu. Và một số cái khác như Bạo Phong chùy, Thiên độc vạn hồn trượng, Khai Sơn phủ… đều có từng hiệu quả cường đại riêng, đó cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu vì sao thánh khí lại cường đại như thế.
Trong lúc Diệp Trần cùng Địa Ma Tôn đánh nhau kịch liệt thì đồng thời, các chí tôn khác cũng vậy.
Trong đó, Thanh Đồng chí tôn là vất vả nhất.
Hắn dù sao vẫn là cường đại chí tôn đứng đầu, và có lẽ cũng là cường đại chí tôn số một số hai trong tinh không này, nhưng khi gặp phải siêu cấp chí tôn thì từ đầu tới cuối vẫn đều bị áp chế, may mà Vô Hạ Ma Tôn là một bách biến Ma Nhân, nên tại trên phương diện chiến đấu đều kém hơn so với phương diện biến hóa, nhưng mặc dù như thế, Thanh Đồng chí tôn cũng phải gánh chịu một vài vết thương nhẹ, chí tôn bảo giáp cũng không thể triệt tiêu hoàn toàn công kích của đối phương.
“Nếu ta có thể đem Thanh Đồng chiến thể tu luyện tới tầng thứ năm thì đối phương sẽ không thể làm tổn thương đến ta rồi.”
Thanh Đồng Cự Long nhất mạch mạnh nhất chính là luyện thể võ học Thanh Đồng chiến thể, võ học này có tất cả năm tầng, chỉ cần tu luyện tới tầng thứ năm là có thể ngăn cản công kích của siêu cấp chí tôn.
Đương nhiên, luyện thể võ học mạnh nhất của Long Tộc vẫn là Hoàng kim chiến thể, gần bằng với Cửu Chuyển Kim Thân.
Diệp Trần có thể sáng tạo ra Bất Hủ kiếm thể, hoàn toàn là nhờ vào việc nghiên cứu vô số làn khói đen trong Hắc Phong giản cùng với ưu thế của bất hủ kiếm hồn mà bản thân có được, chỉ cần thiếu một món cũng đều không thành công đấy.
So với Thanh Đồng chí tôn, Kim Phật chí tôn tu luyện dễ dàng hơn rất nhiều, khi Cửu Chuyển Kim Thân đột phá đến Cửu chuyển, trừ bỏ thánh khí ra thì cơ hồ không người nào có thể đả thương được ông ta, mà đây chỉ mới là Cửu Chuyển Kim Thân tầng thứ chín sơ kỳ mà thôi, một khi tu luyện tới Cửu Chuyển Kim Thân đỉnh phong cảnh giới thì ngay cả truyền kỳ chí tôn cũng không thể gây ra thương tổn cho hắn.
Đương!
Đương!
Võ học của Hủ Ma Thiên Tôn là Siêu cấp vô thượng võ học vô cùng tinh diệu, ngay cả Thiên Ma Tôn cùng Chân Vũ chí tôn cũng đều có phần kém hơn. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Kim Phật chí tôn đã trúng không dưới mấy mươi lần công kích.
“Thật sự là khó đối phó.”
Hủ Ma Thiên Tôn có điểm tức giận, hắn không có thánh khí, nếu vẻn vẹn là muốn tiêu hao chân nguyên của đối phương thì không biết phải tốn thời gian dài bao nhiêu đây, tuy nói hai bên tiêu hao chân nguyên với tỉ lệ là mười – một, nhưng Kim Phật chí tôn là người có lượng chân nguyên cực mạnh trong các chí tôn, bảy trượng Kim Thân ẩn chứa lượng chân nguyên quá mức mênh mông rồi.
“Hủ Thực Ma Quang!”
Bỗng nhiên, Hủ Ma Thiên Tôn hai mắt bắn ra hai đạo hắc quang, bất thình lình chui vào mi tâm Kim Phật chí tôn.
Kim Phật chí tôn trúng chiêu liền bị mê muội đi, nhưng bất quá rất nhanh đã khôi phục.
Đạt tới chí tôn cảnh giới rồi, linh hồn công kích bí pháp cơ hồ đã không có hiệu quả nữa, trừ phi đó là siêu vô thượng linh hồn công kích bí pháp, thế nhưng siêu vô thượng linh hồn công kích bí pháp so với siêu vô thượng võ học đều thưa thớt hơn rất nhiều. Độ khó của nó là cực cao, đến mức tuyệt đại bộ phận truyền kỳ chí tôn đều không sáng tạo ra nổi, Hủ Thực ma quang này của Hủ Ma Thiên Tôn chỉ là vô thượng linh hồn công kích bí pháp đối mạnh mà thôi.
“Hừ, võ đạo nguyên thần của ta đã bị thương quá nghiêm trọng rồi, lực lượng chỉ bằng một phần ngàn thời kì đỉnh phong mà thôi, bằng không đối phương không có khả năng cản trở như vậy.”
Hủ Ma Thiên Tôn không tiếp tục thi triển linh hồn công kích nữa, nếu hắn có thể khôi phục sức mạnh của một truyền kỳ chí tôn thì Kim Phật chí tôn ít nhiều sẽ gánh lấy thương thế, và linh hồn công kích bí pháp cũng đồng dạng như vậy, nếu được hắn thi triển ở cảnh giới đỉnh phong thi uy lực sẽ không thấp như vậy.
Chiến đấu kịch liệt nhất đến giờ phút này, vẫn là Chân Vũ chí tôn cùng Thiên Ma Tôn. Nhưng cuộc chiến giữa họ cũng là nhàm chán nhất.
Chủ yếu là hai người đều có thánh khí bảo giáp, thánh khí bảo giáp của Chân Vũ chí tôn có chút hư hại, nhưng hắn cũng không để cho Thiên Ma Tôn có cơ hội đánh trúng trực tiếp vào thân thể mình, một ít dư ba căn bản không gây tác động gì được cho hắn. Cứ thế, hai người liên tục thăm dò và tìm mọi cách làm triển lộ ra ảo diệu trong thánh khí của đối phương, chuẩn bị cho công kích tiếp theo.
…
“Đúng rồi, trên Thiên Kiếm từng ẩn chứa Quang Minh kiếm ý, như vậy hiệu quả của Thiên kiếm có phải là Quang Minh lực lượng hay không!.”
Diệp Trần lần lượt đem các kiếm pháp của mình ra thi triển một lần, nhưng nhiều nhất chỉ có thể áp chế Địa Ma Tôn chứ không thể công phá lực vặn xoắn của đối phương, ngay cả linh hồn công kích cũng đều đã thử qua rồi. Hắn không tu luyện quá nhiều ở Vô thượng linh hồn công kích bí pháp, bởi vì U Minh thánh nhãn sẽ theo cảnh giới tăng lên, mà một khi tăng lên thì căn bản không cần phải tu luyện Vô thượng linh hồn công kích bí pháp nữa. Nhưng lực vặn vẹo của chủy thủ thì ngay cả linh hồn công kích nó cũng đều có thể bẻ cong, vì vậy căn bản không có biện pháp làm cho Địa Ma Tôn bị mê muội trong một thời gian ngắn.
Đương nhiên, vô thượng linh hồn công kích bí pháp của Địa Ma Tôn cũng không làm gì được Diệp Trần, vì hắn có U Minh thánh nhãn, lại có cả bất hủ kiếm hồn cùng hủy diệt kiếm hồn, nên mặc kệ là linh hồn công kích gì thì đối với hắn cũng đều vô dụng.
Nghĩ đến là làm, trừ bỏ hủy diệt kiếm ý bên trong Thiên Kiếm, Diệp Trần đem Quang Minh kiếm ý vẫn còn non yếu truyền đi vào, theo Quang Minh kiếm ý tiến vào, Thiên Kiếm tựa hồ như có linh tính, chợt Quang Minh phóng suất ra mãnh liệt.
“Quả đúng như thế!”
Diệp Trần trong lòng vui vẻ.
Quang Minh không chỉ là một lực lượng đơn thuần, một khi có nó thì hết thảy thủ đoạn của địch nhân cũng không qua được hai mắt của mình, đây là một loại lực lượng đường đường chính chính, vì vậy chỉ có thể đường đường chính chính để ứng phó mà thôi.
Sâm La Vạn Tượng lại được thi triển một lần nữa.
“Cái gì?”
Địa Ma Tôn chợt hoảng sợ khi phát hiện lực vặn vẹo không thể bẻ cong kiếm thế của đối phương nữa, cổ kiếm thế này ẩn chứa lực Quang Minh, trực tiếp bao phủ cả người hắn.
Phốc phốc phốc!
Thánh khí chủy thủ đến cùng vẫn yếu hơn Thiên Kiếm không ít, không còn được bảo vệ nữa, trên người Địa Ma Tôn liền xuất hiện ba vết kiếm mờ nhạt, nhưng chúng cũng không ngừng tự do di động trên người Địa Ma Tôn, dù hắn có làm thế nào thì cũng không thể khôi phục lại được, bất diệt lực lượng gặp phải những vết kiếm này liền bị tiêu hao với một tốc độ rất nhanh, tới mức Địa Ma Tôn không dám vận dụng bát giai linh khu kèm theo bất diệt lực lượng nữa.
Chương 1554: Giết chết vô hạ ma tôn
“Không tốt!”
Thiên Ma Tôn mỗi thời mỗi khắc đều chú ý đến tình huống bên kia Địa Ma Tôn, gặp Diệp Trần chém một kiếm làm Địa Ma Tôn bị thương, trong nội tâm nảy ra kinh sợ, một khi bị Thánh khí đánh trúng thì chính bản thân hắn cũng không khá hơn chút nào, huống chi là Địa Ma Tôn.
“Ha ha, có thiên tài này thì dân tộc chúng ta nhất định có thể cường thịnh trở lại rồi.”
Chân Vũ Chí Tôn vui vẻ cười to, hắn thật lâu rồi không được vui vẻ như vậy, suốt một thời gian dài mang áp lực rất lớn đã để cho hắn cảm thấy vô cùng mỏi mệt, chỉ có chém giết mới có thể để cho hắn quên hết mọi thứ.
“Cái gì, Địa Ma Tôn bị thương ư!”
“Không xong, Địa Ma Tôn thất bại rồi, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Nhân tộc vì cái gì lại có thể xuất hiện một thiên tài như thế chứ, không phải nói, mỗi tên trong số chúng đều một kinh tài tuyệt diễm cả, Thượng Thiên thật sự là quá thiên vị rồi.”
Cuộc chiến giữa các Chí Tôn đều diễn ra trong thời gian rất dài, tất cả mọi người vẫn đang chú ý đến đối thủ của mình.
“Diệp Trần, ngươi dám làm tổn thương ta.”
Địa Ma Tôn không dám tin chuyện đang xảy ra, điên cuồng gào thét, vết kiếm trên người hắn cứ mỗi lần chạy đi một vòng, đều mang đi một bộ phận tinh khí thần của hắn, làm cho bổn nguyên bị thiếu hụt đi.
“Gây thương tích cho ngươi thì như thế nào?”
Diệp Trần cười lạnh.
“Tâm Ma Sát!”
Tâm lực bộc phát, Địa Ma Tôn ném mạnh chủy thủ trong tay mình ra, “Vùuuu”, thánh khí chủy thủ rít gào một tiếng trong hư không rồi biến ảo thành một con Hắc Xà một sừng. Nó nhanh chóng chạy đến, cơ hồ trong nháy mắt đã đến trước người Diệp Trần.
Đinh!
Đồng dạng Tâm lực bộc phát, Diệp Trần chém ra một kiếm đánh bay con Hắc Xà.
Nhưng phảng phất như có linh tính, con Hắc Xà một sừng mỗi lần bị đánh bay đều bay trở về lần nữa, càng dùng một góc độ tinh quái để tập kích Diệp Trần.
Một lần! Hai lần! Mấy mươi lần!
Rõ ràng Diệp Trần có thực lực cao hơn so với Địa Ma Tôn, nhưng giờ phút này lại lâm vào cục diện bị động, thật sự là thanh chủy thủ này quá mức quỷ dị, góc độ công kích của nó quá mức tinh quái.
“Vì cái gì lại không cách nào công phá được phòng thủ của hắn chứ?”
Địa Ma Tôn phiền muộn vô cùng, tâm lực bộc phát của hắn là có cực hạn mà thôi. Nếu như ngay cả chiêu này cũng đều không thể đả thương được Diệp Trần, như vậy kế tiếp, tâm lực của hắn sẽ bị hạ xuống tình trạng thấp nhất.
Cuối cùng, Địa Ma Tôn như trước vẫn không thể làm bị thương được Diệp Trần, tại bên trên Tâm lực cảnh giới, hắn tuy mạnh hơn không ít so với Diệp Trần, nhưng muốn công phá được phòng thủ của Diệp Trần thì như trước vẫn khó khăn.
“Tử Vong Thiết Cát!”
Diệp Trần có thể cảm nhận được khí tức của Địa Ma Tôn đã bị yếu đi rất nhiều, lập tức chém ra một chiêu Tử Vong Thiết Cát, bóng kiếm phô thiên cái địa bao phủ khắp xung quanh Địa Ma Tôn.
Phốc!
Hai bóng kiếm xẹt qua bả vai cùng phần eo của Địa Ma Tôn, mỗi cái đều lưu lại một vết kiếm.
Tăng thêm hai vết kiếm này, trên người Địa Ma Tôn đã bị trúng năm vết kiếm, chúng giống như năm con sâu hút máu vậy, không ngừng hút lấy bổn nguyên trong cơ thể Địa Ma Tôn.
Mà Tâm lực chấn động của Địa Ma Tôn đang ở trạng thái thấp nhất, lại bị Thiên kiếm gây ra thương tích, thực lực liền bị hạ xuống đến mức mà từ trước nay chưa từng có.
Táng Kiếm thuật!
Ngũ Hành trảm!
Sâm La Vạn Tượng!
Diệp Trần nắm lấy cơ hội, tuyệt chiêu liên tiếp được tung ra, nếu như có thể loại bỏ mất Địa Ma Tôn thì đối với Ma tộc mà nói, tuyệt đối là một đả kích lớn, và Nhân tộc cũng sẽ ít đi một địch nhân.
Sáu đạo!
Bảy đạo!
Mười đạo!
Lúc trên người bị trúng đến mười vết kiếm, Địa Ma Tôn đã thực sự rơi vào sợ hãi, nếu cứ tiếp tục như vậy nữa thì hắn sẽ càng lúc càng yếu đi, cho đến khi bị Diệp Trần giết chết, mà một khi chết rồi thì không còn gì nữa.
“Thiên Ma!”
Địa Ma Tôn hướng phía Thiên Ma Tôn cầu cứu.
“Ngươi mau đến chỗ của ta!”
Thiên Ma Tôn sắc mặt âm trầm xuống, lần này Diệp Trần chính là chuyện xấu lớn nhất trong chiến tranh Chí Tôn, cũng là chuyện xấu mà trước đó hắn chưa từng nghĩ tới. Về phần Kim Phật Chí Tôn cũng là một chuyện xấu khác, khi hai chuyện xấu này kết hợp cùng một chỗ liền đủ để thay đổi bất luận cục diện gì.
Nghe vậy, Địa Ma Tôn bộc phát tốc độ, lướt về hướng Thiên Ma Tôn.
Thiên Ma lĩnh vực mở ra một cái lỗ hổng, Địa Ma Tôn chui đi vào.
Rầm rầm!
Chân Vũ Chí Tôn thừa cơ điên cuồng tấn công vào Thiên Ma lĩnh vực, nhưng Thiên Ma Thánh Giáp quá mạnh mẽ, mọi công kích của Chân Vũ Chí Tôn chỉ đủ để Thiên Ma Tôn bị đẩy lui về phía sau mấy chục bước mà thôi.
“Chân Vũ Chí Tôn, ta đi giúp Thanh Đồng Chí Tôn!”
Gặp Địa Ma Tôn có Thiên Ma Tôn bảo hộ, Diệp Trần trong nội tâm thập phần đáng tiếc, có Thiên Ma Tôn bảo hộ thì đừng nói là mình, ngay cả Chân Vũ Chí Tôn cũng đừng mong gây thương tổn đến Địa Ma Tôn, mà bản thân mình lại kém Thiên Ma Tôn cùng với Chân Vũ Chí Tôn không chỉ một cấp bậc, dù có đến hỗ trợ thì cũng vô dụng mà thôi, còn không bằng đi trợ giúp những người khác.
“Tốt, tại đây không cần ngươi hỗ trợ rồi.”
Chân Vũ Chí Tôn gật đầu.
Thanh Đồng Chí Tôn cùng Vô Hạ Ma Tôn chiến đấu, cục diện hoàn toàn thiên về một bên, Vô Hạ Ma Tôn dù sao cũng là Siêu cấp Chí Tôn, công kích cường đại hơn so với Thanh Đồng Chí Tôn không biết gấp bao nhiêu lần, dù là có Chí Tôn bảo giáp triệt tiêu hơn chín thành công kích thì cũng rất khó chịu đựng nổi, xem chừng Thanh Đồng Chí Tôn tối đa một phút nữa cũng liền không chịu đựng được nữa rồi.
Đang!
Ngay tại lúc Vô Hạ Ma Tôn lần nữa tấn công đến Thanh Đồng Chí Tôn thì một thanh lợi kiếm trống rỗng xuất hiện, chấn Vô Hạ Ma Tôn bay ngược trở về.
“Diệp Trần!”
Vô Hạ Ma Tôn hoảng hốt.
“Thanh Đồng Chí Tôn, ngài đi giúp những người khác, tên ma đầu này giao cho ta.” Diệp Trần không có lý do gì mà kiêng nể Vô Hạ Ma Tôn, đối với Thanh Đồng Chí Tôn nói.
“Không còn gì tốt hơn.”
Thanh Đồng Chí Tôn tùng hạ một hơi, cuối cùng có thể nhẹ thở rồi, hắn bị thương không tính là quá nặng, chỉ là đánh với Vô Hạ Ma Tôn nên gặp phải áp lực khá lớn, nếu để cho hắn đi đối phó với những người khác, phía dưới Siêu cấp Chí Tôn, hắn không sợ bất cứ kẻ nào.
“Chúng ta lại gặp mặt.”
Diệp Trần đường đường chính chính đứng tại trong hư không, Thiên kiếm chỉ xéo phía dưới, bị Diệp Trần nhìn đến, Vô Hạ Ma Tôn có loại cảm giác không còn chỗ nào có thể trốn được.
“Diệp Trần, ngươi đừng quá kiêu ngạo, ngươi cũng đã biết, lần này ngươi ngăn cản nghiệp lớn của chúng ta thì chính là đã thực sự đắc tội với cả Ma tộc, ngày sau, Ma tộc ta hội sẽ toàn lực ứng phó để đánh chết ngươi, chắc chắn sẽ làm cho ngươi “trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào” đấy.”
Vô Hạ Ma Tôn uy hiếp nói.
Khóe miệng nhếch lên cười, Diệp Trần giễu cợt nói: “Ma tộc cùng Nhân tộc từ xưa đến nay là quan hệ đối địch, ngươi cho rằng bề ngoài ta giống như một đứa trẻ ba tuổi sao? Còn nữa, ta rất hoan nghênh các ngươi dùng bất cứ giá nào để tìm ta gây phiền toái đấy, ta cam tâm tình nguyện chiếu cố các ngươi mà.”
Diệp Trần có thể đi cho tới hôm nay, nói hắn là kẻ cuồng chiến đấu cũng không đủ, nếu không có chiến đấu thì truy cầu Kiếm đạo đỉnh phong còn có ý nghĩa gì nữa chứ.
“Hãy bớt sàm ngôn đi, tiếp kiếm.”
Thân hình lóe lên, Diệp Trần đâm một kiếm về Vô Hạ Ma Tôn.
Vô Hạ Ma Tôn phát hiện mình như thế nào cũng đều tránh không thoát một kiếm này, chỉ có thể ra sức tận lực ngăn cản mà thôi.
Phốc!
Một kiếm này uy năng quá mạnh mẽ, chủy thủ trong tay Vô Hạ Ma Tôn bị kích xoay ngược lại, đâm trúng vào ngực của mình, ngay sau đó hắn phải phun ra một ngụm máu tươi. Cuối cùng, lồng ngực Vô Hạ Ma Tôn đều bị phá nát, cả người hắn bị chấn bay ngược ra sau.
Trong lúc té ngã, Vô Hạ Ma Tôn không ngừng phun ra máu tươi, con dao găm trong tay hắn là một vũ khí Chí Tôn, còn trong tay Diệp Trần chính là thánh kiếm, Thánh khí lực lượng sau khi vượt qua lực triệt tiêu của chủy thủ cùng Chí Tôn bảo giáp, cũng không phải thứ mà hắn có thể ngạnh kháng, bổn nguyên đã bị chấn thương trầm trọng.
“Chết đi!”
Sâm La Vạn Tượng biến hóa cực đại được thi triển ra.
Vô số hạt bọt biển được sinh ra rồi vỡ đi, Vô Hạ Ma Tôn theo đó tựa như đã bị phanh thây xé xác, huyết nhục bay tứ tung, cốt nhục chia lìa, nhưng Siêu cấp Chí Tôn tựu vẫn là Siêu cấp Chí Tôn, một kiếm này như trước vẫn không thể giết chết Vô Hạ Ma Tôn.
Sát cơ trong mắt tăng vọt, Diệp Trần tiếp tục thi triển ra sát chiêu khác.
“Tiểu tử, ngươi dám, Thiên Ma Tôn ta thề có trời đất, hôm nay nếu ngươi giết hắn thì sau này, ta nhất định cho ngươi chết không toàn thây, tận diệt cửu tộc nhà ngươi.” Thiên Ma Tôn ngoài mạnh trong yếu, hét lớn một cách vô vọng, hắn hiện tại có muốn cứu Vô Hạ Ma Tôn cũng không còn kịp rồi, hắn đang cảm thấy rất hối hận, hối hận vì đã không hạ lệnh lập tức rút lui, thế cho nên Vô Hạ Ma Tôn mới lâm vào cục diện hẳn phải chết.
Mấy trăm cánh hoa múi vần vũ, một đạo kiếm quang lăng lệ ác liệt bay vút qua, Vô Hạ Ma Tôn liền hóa thành một bãi máu, thoáng cái bị chôn vùi hoàn toàn.
Chương 1555: Ma tộc liên minh bại lui
Cùng lúc này, Hủ Ma Thiên Tôn đang đại chiến cùng Kim Phật Chí Tôn thì thân hình hắn chợt loé lên như “Phù Quang Lược Ảnh”, trong nháy mắt đã đi tới phía sau Diệp Trần và lập tức tung ra một quyền phong hình xoắn ốc màu xanh lục về phía Diệp Trần.
Hủ Ma Thiên Tôn tại thời kì đỉnh phong là một Truyền Kỳ Chí Tôn, nhưng giờ đây mặc dù ở trong trạng thái võ đạo nguyên thần, lại bị Chân Vũ Chí Tôn dùng Chân Vũ Thần Giản đả thương, thêm nữa, trên người vẫn còn có phong ấn trói buộc, nên thực lực hiện giờ cũng không bằng nổi một phần vạn so với thời kỳ đỉnh phong, nhưng Truyền Kỳ Chí Tôn đến cùng vẫn là Truyền Kỳ Chí Tôn, võ học được thi triển vẫn chính là siêu cấp vô thượng võ học, vì vậy Diệp Trần chỉ kịp lướt ngang một bước thì đã bị quyền phong đoạt mệnh kia đánh trúng.
Giống như bị rơi vào một chiếc cối xay gió, Diệp Trần bị xoay tròn mấy trăm vòng, cả người bị cuồng phong màu xanh lục bao vây lấy.
“Hy sinh Vô Hạ Ma Tôn để đổi lấy tính mạng một bất thế thiên tài, cũng đáng giá đấy!”
Hủ Ma Thiên Tôn một mực chờ đợi một cơ hội để giết chết Diệp Trần, vì vậy, dù cho Vô Hạ Ma Tôn có bị Diệp Trần giết chết thì hắn cũng không quan tâm đến, chỉ cần giết chết được Diệp Trần thì Nhân tộc chắc chắn bị thất bại là không thể nghi ngờ. Hiện tại, sự chờ đợi hắn đã có giá trị, Diệp Trần tuy rằng đang cầm trong tay thánh khí, nhưng thánh khí này là một thanh thánh kiếm chứ không phải thánh khí bảo giáp, làm sao có thể phòng được một đòn toàn lực của hắn chứ.
“Trúng phải cuồng phong xoắn ốc ăn mòn của ta thì ngay cả Truyền Kỳ Chí Tôn cũng chịu không nổi chứ nói chi là ngươi.”
Hủ Ma Thiên Tôn cười lạnh.
Chân Vũ Chí Tôn ngây dại cả người, cả Kim Phật Chí Tôn cũng vậy, còn Thiên Ma Tôn sắc mặt đang âm trầm thì chợt chuyển biến, hắn cũng nghĩ như Hủ Ma Thiên Tôn vậy, nếu như hy sinh một Vô Hạ Ma Tôn mà có thể đổi lấy một Diệp Trần thì hắn cũng hết sức vui vẻ bởi hắn cũng không phải đặc biệt coi trọng thực lực của Vô Hạ Ma Tôn, nếu có hắn thì tốt, không có cũng không sao. Vô Hạ Ma Tôn trước đây cũng ẩn mình trong bóng tối, trên căn bản không lộ diện, thứ đáng coi trọng duy nhất đối với hắn chính là thân phận Bách Biến Ma Nhân mà thôi.
“Lực ăn mòn thật quá lợi hại rồi.”
Thân ở bên trong trận cuồng phong màu xanh lục, Bất Hủ Kiếm Thể của Diệp Trần cũng bị ăn mòn và phát ra âm thanh “xì xì”, và cũng bị trúng chiêu trực tiếp tại vị trí vai phải. Mà khi đã bị nhiễm phải một ít độc chất màu xanh lục kia, liền sẽ bị nó ăn mòn vào sâu trong máu thịt, một khi chất độc lan tràn đến toàn thân thì phỏng chừng linh hồn cùng võ đạo nguyên thần cũng đều khó có may mắn thoát khỏi. Siêu vô thượng võ học không phải là thứ có thể ngạnh kháng dễ dàng như vậy.
Nhưng rất may là Diệp Trần sở hữu cả hai đại chí cao kiếm ý Bất Hủ Kiếm Ý cùng Hủy Diệt Kiếm Ý, Bất Hủ Kiếm Ý có thể cật lực chống lại sự lan tràn của độc tố ăn mòn, còn Hủy Diệt Kiếm Ý thì lại có thể chậm rãi giết chết những độc tố đó. Hai đại kiếm ý phối hợp nên mới giúp cho Diệp Trần không bị giết chết ngay lập tức. Đương nhiên, chí tôn bảo giáp trên người Diệp Trần xem như đã bị phá hủy, nó đã bị lực ăn mòn làm cho rách nát, bổn nguyên bị ô nhiễm trầm trọng, dù làm thế nào cũng đều không có biện pháp sửa chữa được.
Xoạt!
Ánh kiếm lóe lên, vai phải cùng với cánh tay của mình đã bị Diệp Trần chém đứt, độc tố ăn mòn này quá mức bá đạo khiến cho Diệp Trần không có biện pháp khu trừ hết trong khoảng thời gian ngắn, còn không bằng tự tổn nguyên khí để cắt đứt vị trí bị ăn mòn kia.
Bả vai cùng cánh tay vừa bị đứt ra, trong nháy mắt đã bị hóa thành một bãi nước mủ màu xanh lục, ngay cả hư không xung quanh nó cũng bị ăn mòn ra từng cái lỗ thủng lớn.
Kiếm nguyên cùng bất diệt lực lượng phun trào ra, vai phải cùng cánh tay phải của Diệp Trần rất nhanh được mọc ra, vung tay lên, đám cuồng phong màu xanh lục tàn dư lại lập tức bị tiêu tán đi, Diệp Trần nhìn về phía Hủ Ma Thiên Tôn.
Đòn đánh này của đối phương đã tiêu hao ba phần mười kiếm nguyên cùng một nửa bất diệt lực lượng của hắn. “Thật không hổ là siêu vô thượng võ học.”
“Cái gì, vẫn không chết ư?”
Hủ Ma Thiên Tôn ngạc nhiên.
“Ta sẽ không để cho ngươi có cơ hội nữa đâu.” Diệp Trần đối với Hủ Ma Thiên Tôn cực độ kiêng kỵ, thậm chí còn muốn vượt cả Thiên Ma Tôn. Võ học mà Thiên Ma Tôn thi triển ra chỉ là vô thượng võ học mà Diệp Trần đã không có một phần nhỏ nắm chắc có thể tránh thoát, như vậy đối với siêu vô thượng võ học thì hắn cũng hoàn toàn không có biện pháp tránh thoát triệt để rồi, đương nhiên, điều này cũng có quan hệ với việc Hủ Ma Thiên Tôn đánh lén hắn.
“Hủ Ma Thiên Tôn, đối thủ của ngươi là ta.” Lúc Diệp Trần đang nói thì đồng thời, Kim Phật Chí Tôn đã ngăn ở trước người Hủ Ma Thiên Tôn. Hiện tại ngoại trừ Chân Vũ Chí Tôn ra, chỉ có hắn mới có thể hoàn toàn ngăn cản được Hủ Ma Thiên Tôn.
Hủ Ma Thiên Tôn chăm chú nhìn vào Diệp Trần nhưng không tiếp tục động thủ.
“May là ….!”
Chân Vũ Chí Tôn dùng sức phun ra một hồi bực tức, may là Diệp Trần không chết, một Vô Hạ Ma Tôn mà đổi lấy một Diệp Trần thì Nhân tộc đã quá thiệt thòi, không nói là “mất hết cả vốn liếng” đấy.
“Diệp Trần, rất tốt, hãy quý trọng sinh mạng của ngươi đi, vì ngươi không còn bao nhiêu tháng ngày để sống nữa đâu.” Thiên Ma Tôn nắm lấy Thị Huyết Thương và trích lấy một ít máu của mình cho Thị Huyết Thương hút, sau một khắc, Thị Huyết Thương bắn ra mạnh mẽ hào quang có màu đỏ như máu, lập tức hắn quét ngang một thương khiến Chân Vũ Chí Tôn bay ra ngoài xa vài năm ánh sáng.
“Tất cả lui lại!”
Chân Vũ Chí Tôn hét lớn một tiếng, đồng thời Thị Huyết Thương cũng được Thiên Ma Tôn giơ thẳng lên trời, sát khí từ nó hung hãn tràn ngập cả hư không.
Lúc này, mọi người đều dừng tay, toàn bộ Nhân tộc liên minh chí tôn lúc này cũng giống như muốn thừa thắng xông lên, nhưng cũng liền phải đối mặt với lửa giận của Thiên Ma Tôn. Bằng vào thực lực của Thiên Ma Tôn, dưới tình huống liều mạng thì không phải không có khả năng giết chết một hai vị Nhân tộc liên minh chí tôn. Đương nhiên, khi đó đúng là “lưỡng bại câu thương”, Ma tộc liên minh chí tôn tất nhiên cũng tử thương càng thêm nặng nề.
Trước khi đi, Thiên Ma Tôn lạnh lùng nhìn chăm chú một chút vào Diệp Trần, đối với những chí tôn bình thường mà bị cái nhìn chằm chằm này chiếu đến thì e rằng cũng phải gặp ác mộng, nhưng Diệp Trần ngược lại vẫn rất thờ ơ.
Chiến tranh tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, khi cuộc chiến chí tôn vừa kết thúc thì cuộc chiến quân đội bên kia cũng kết thúc, song phương tử thương vô số Sinh Tử Cảnh binh sĩ, Chuẩn Tôn cũng đã chết một ít.
Khi Ma tộc quân đội liên minh lui lại thì Nhân tộc liên minh cũng bộc phát ra tiếng hoan hô kinh thiên, bọn họ đã chiến thắng!
“Thật khó mà tin nổi, ta còn tưởng rằng lần này phải chết trận sa trường rồi chứ.”
“Đúng vậy, Ma tộc liên minh có khí thế quá hung hăng, vậy mà lại bị chúng ta đánh lùi cơ chứ.”
“Nhất định là trong cuộc chiến chí tôn, Nhân tộc liên minh chúng ta đã chiếm cứ ưu thế rồi.”
“Ân, hẳn là như vậy, trong chiến tranh quân đội, chúng ta thật quá nhỏ yếu rồi.”
Mọi người nghị luận sôi nổi, quần tình vô cùng xúc động.
Mộ Dung Khuynh Thành cùng Từ Tĩnh đều không tử trận, chiến tranh diễn ra trong thời gian không bao lâu nhưng các nàng đều thu hoạch được rất lớn. Khí tức cuồng bạo của chiến tranh đã làm cho tiềm lực của các nàng được phát huy đầy đủ, trong lúc cùng Chuẩn Tôn luân phiên đại chiến cũng làm cho các nàng được tôi luyện không ít, bình thường cùng Nhân tộc Chuẩn Tôn chiến đấu sẽ không hạ thủ, cũng không phải là sinh tử chém giết thật sự.
Trong số các Chuẩn Tôn, Độc Cô Tuyệt cùng Yến Khinh Huyên không thể nghi ngờ là một đôi tân tinh chói sáng, gần như hai người bọn họ đã đánh giết đến hơn mười vị Chuẩn Tôn, còn Sinh Tử Cảnh binh sĩ thì có đến một trăm ngàn tên.
“Bên kia đã thắng rồi!”
Yến Khinh Huyên nhìn về phía tận cùng hư không.
Đối với Diệp Trần, cảm giác của nàng rất kỳ diệu, lúc trước chỉ là một tên vãn bối, nhưng bây giờ đã là một chí tôn chí cao vô thượng, cấp độ sinh mệnh đã chênh lệch nàng rất nhiều. Chính điều này đã để cho Yến Khinh Huyên có loại cảm giác rất huyền diệu khi đối mặt Diệp Trần, loại cảm giác này tựa như là môn đồ của mình đột nhiên đã biến thành một vị thần được mọi người sùng bái vậy.
“Còn kém không ít, ta đến tột cùng là khiếm khuyết cái gì chứ?”
Độc Cô Tuyệt đang suy tư, hắn vốn định nương theo chiến tranh, nỗ lực cảm ứng chí tôn cảnh giới, nhưng chiến tranh đã kết thúc rồi mà hắn vẫn không có thêm tiến bộ nào, thật không hiểu ra sao.
Nhìn đội quân Sinh Tử Cảnh binh sĩ tràn ngập tinh không đang một mực cung kính thần thái đối với hắn, Độc Cô Tuyệt bỗng nhiên rõ ràng hơn.
Đại thế!
Hắn khiếm khuyết chính là đại thế.
Một thời đại, chỉ có thể có một người đi ở phía trước mà thôi, Diệp Trần không thể nghi ngờ chính là người này.
Muốn trở thành chí tôn thì phải mượn vào đại thế, Diệp Trần đã mượn Tu La Giới giác đấu tràng, chiến thắng hết thảy thiên tài đại thế khác để trở thành một nhân vật phong vân, sải bước vào cấp độ chí tôn.
“Từ nay về sau, ta muốn tên Độc Cô Tuyệt ta phải vang dội tinh không.”
Độc Cô Tuyệt ngẩng đầu, ánh mắt tràn ngập quyết tâm.
Chương 1556: Con mắt của thần
“Diệp Chí Tôn, lần này nhờ có ngươi.”
“Diệp Chí Tôn, lúc nào rảnh hãy đến Man tộc ta làm khách nhé.”
“Này, có đi thì cũng nhớ đến chỗ Cự Nhân Tộc ta nữa nhé.”
Ma tộc liên minh lui quân đã để cho chúng chí tôn Nhân tộc liên minh tùng hạ một hơi, ngay sau đó là mừng như điên. So với lần trước, lần này Nhân tộc liên minh quả thực là đại thắng, tình huống so với bọn hắn mong muốn còn tốt hơn vô số lần, mà hết thảy điều này có một nửa là nhờ vào công lao của Diệp Trần. Đương nhiên, Kim Phật Chí Tôn cũng đưa đến tác dụng không nhỏ, dù sao ông đã chặn được kẻ khó chơi nhất là Hủ Ma Thiên Tôn.
“Diệp Trần, làm tốt lắm.”
Chân Vũ Chí Tôn nhếch lên ngón tay cái lên tán thưởng, trong mắt tràn đầy vẻ kính nể.
“Có thể đẩy lùi được Ma tộc liên minh, toàn bộ là công lao của mọi người, một mình ta không thể làm được chuyện gì cả.” Diệp Trần chưa hề tham công hay háo danh, lần đại chiến này, Nhân tộc liên minh tuy rằng không tổn thất một vị chí tôn nào, nhưng trên căn bản mỗi người đều mang thương thế cả, trong đó có mấy vị bị trọng thương đến mức khí tức hỗn loạn, có thể thực lực của bọn họ không sánh được bằng mình, nhưng tuyệt đối đều là công thần cả.
“Công lao tất nhiên là thuộc về mọi người, nhưng nếu không có ngươi thì xác thực là không được đấy.” kim quang trên người Kim Phật Chí Tôn nội liễm đi, cười tươi đi tới.
Trước đây, Chân Vũ Chí Tôn cùng Kim Phật Chí Tôn là trụ cột của Nhân tộc, họ luôn gánh vác áp lực rất lớn, tuyệt đối không thể để cho Nhân tộc bại hoại tại trên tay mình, nếu không làm được thì bọn họ liền trở thành tội nhân thiên cổ của dân tộc. Hiện tại số lượng siêu cấp chí tôn lại có thêm Diệp Trần nữa, bọn họ tất nhiên hết sức cao hứng, bọn họ hận không thể có được mười vị Nhân tộc siêu cấp chí tôn, nếu được như vậy thì bọn họ cũng không cần mỗi ngày buồn phiền nữa, có thể đi làm rất nhiều chuyện muốn làm, tỷ như đi thám hiểm Thiên Hà, đi thám hiểm Địa ngục.
——————–
Ma Vực.
Cửu cấp sinh mệnh tinh cầu – Vu Yêu tinh cầu.
Trong một tòa cung điện cao vút trên mây, Vu Yêu Hoàng già nua đến “gần đất xa trời” đang ngắm nhìn bầu trời.
Thở dài một hơi, Vu Yêu Hoàng từ trong trữ vật linh giới lấy ra một viên thủy tinh cầu bảy màu to bằng lòng bàn tay, đây là Vận Mệnh Tinh Cầu mà Vu Yêu nhất mạch trân quý nhất, trong toàn bộ lịch sử của Vu Yêu nhất mạch, tổng cộng chỉ có năm viên Vận Mệnh Tinh Cầu mà thôi, trước đây đã bị cổ nhân dùng mất ba viên rồi.
Theo di huấn của thuỷ tổ Vu Yêu nhất mạch, không tới thời khắc sinh tử tồn vong thì không được vận dụng Vận Mệnh Tinh Cầu, bằng không ắt sẽ gặp phải sự trừng phạt của thượng thiên.
“Đại nạn của ta đã đến, hay là vì Ma tộc mà dùng Vận Mệnh Tinh Cầu này để suy đoán thoáng về vận mệnh của kẻ này!”
Bằng vào tu vi cảnh giới của Vu Yêu Hoàng thì cơ bản không cách nào suy đoán được vận mệnh của chí tôn, nhưng có Vận Mệnh Tinh Cầu thì khác, trừ phi đối phương là bán thần, hay có một tia lực lượng của thần. Như vậy chỉ cần hắn không phải là bán thần thì thế nào cũng vẫn có thể suy đoán ra một ít quỹ tích vận mệnh.
Vu Yêu Hoàng vừa khua tay phải thì Vận Mệnh Tinh Cầu đã xuất hiện lên, hào quang bảy màu nhu hòa phóng xạ ra và ổn định trong thời không, giờ khắc này, ngay cả các chí tôn cũng đừng mong có thể quấy nhiễu được Vu Yêu Hoàng.
“Bằng vào danh tự Vu Yêu Hoàng, ta muốn suy tính vận mệnh, Vận Mệnh Chi Môn, hãy mở ra!”
Từ trong cơ thể Vu Yêu Hoàng bay ra một cỗ tinh khí, đây là tinh khí nguyên thủy nhất của võ giả, tinh khí một khi bị tiêu hao hết thì chính là thời khắc đại nạn đã đến, chỉ thấy này nguyên thủy tinh khí cỗ bay vào đến bên trong Vận Mệnh Tinh Cầu, sau đó Vận Mệnh Tinh Cầu chầm chậm xoay tròn rồi lóe lên hào quang bảy màu, sau một khắc, một vài bức ảnh mơ hồ xuất hiện.
Tất cả những hình ảnh này đều liên quan với Diệp Trần, vừa mới bắt đầu là những hình ảnh về quá khứ Diệp Trần, đặc biệt là bức tranh đầu tiên đã để Vu Yêu Hoàng khẽ cau mày. Tại sao chỉ có thể nhìn thấy thời kì thiếu niên của Diệp Trần, những thời điểm nhân sinh trước đó của hắn vì sao lại không thể suy tính ra? Muốn suy đoán vận mệnh thì cần phải chú ý đến cả quá khứ, hiện tại và tương lai. Muốn suy đoán tương lai thì nhất định phải biết rõ quá khứ của đối phương, bản thân Vu Yêu Hoàng cũng không biết Vận Mệnh Tinh Cầu đến tột cùng là được chế tạo như thế nào, và bằng vật liệu gì, thế nhưng hắn chỉ biết rằng, suy tính lực của Vận Mệnh Tinh Cầu đã bao phủ Diệp Trần lại rồi.
“Có người đang suy tính vận mệnh của ta?”
“Là kẻ nào?”
Thiên Thần bảo điện, Diệp Trần mở hai mắt ra.
Trầm mặc một hồi, Diệp Trần tiếp tục nhắm hai mắt lại, vận mệnh là thứ tuyệt đối không thể hình dung được, có lẽ chỉ có chân thần mới có thể nắm giữ vận mệnh của mình, có khi, ngay cả chân thần cũng chỉ là “một người đánh cá bên trong con sông dài vận mệnh” mà thôi, bọn họ có thể nhìn thấy vận mệnh của con cá, nhưng không thể nhìn thấy vận mệnh của mình, ai muốn suy tính thì cứ để cho hắn suy tính mà thôi!
Một vài bức hình ảnh xuất hiện, những hình ảnh này lúc vừa mới bắt đầu là bất động, nhưng sau khi xuất hiện thì sẽ vận động, thân thể Vu Yêu Hoàng càng lúc càng lọm khọm hơn, thế nhưng ánh mắt gã càng lúc càng sáng lên.
Truyền Kỳ Chí Tôn!
Bán thần!
Lúc suy tính ra Diệp Trần có thể trở thành bán thần, Vu Yêu Hoàng âm thầm lắc đầu một cái, quả nhiên, lúc trước hắn đã dựa vào lực lượng của chính mình để suy đoán ra vận mệnh Diệp Trần, suy đoán ra đối phương có thể trở thành Truyền Kỳ Chí Tôn, thậm chí siêu việt cả Truyền Kỳ Chí Tôn, nhưng bất quá khi đó chỉ là có cảm tính chứ không khẳng định rõ ràng như hiện tại.
Lại một bộ hình ảnh xuất hiện nữa, bộ hình ảnh này trông vô cùng nguyên thủy, tựa hồ không phải như đang ở trong vũ trụ tinh không, trong bức họa này là hình ảnh Diệp Trần một mình độc chiến với đông đảo bán thần.
Kết quả là chúng bán thần đều tử chiến cả.
Và một bộ hình ảnh cuối cùng xuất hiện, bộ hình ảnh này trông rất hỗn độn, không nhìn rõ được bất kỳ thức gì, thật chậm rãi sau đó, một đôi mắt xuất hiện, đây là một đôi con mắt rất kỳ lạ, có thể nhìn tới được, nhưng không thể nhớ rõ được. Chợt cảm thấy hốt hoảng cực độ, Vu Yêu Hoàng trở nên ngây ngốc, bởi vì đột nhiên có âm thanh truyền ra, “Dám cả gan suy tính vận mệnh của ta, ngươi tận mạng rồi!”
“Chân… Thần!”
Vu Yêu Hoàng nuốt xuống một hơi cuối cùng, rồi cơ thể tan thành mây khói.
Hắn chết quá đột ngột, cơ bản không cách nào lưu lại những tin tức mà hắn vừa nhìn thấy.
Vận Mệnh Tinh Cầu cũng bị vỡ nát, tất cả đều tan thành mây khói, chỉ có cặp mắt kia là không biến mất đi, nó càng lúc càng to lớn hơn để cuối cùng trở nên mênh mông và hòa quyện cùng vũ trụ tinh không, thế nhưng không có bất luận người nào có thể cảm nhận được sự tồn tại của đôi mắt này, cho đến khi đôi mắt ẩn hẳn vào bên trong tinh không hỗn độn.
Đùng đùng!
Trên không Vu Yêu tinh cầu, từng đạo từng đạo lôi đình đen kịt chợt đánh xuống, những hắc lôi đình này có uy năng cực kỳ to lớn, có thể so với loại lôi đình diệt thế đã bổ về phía khôi lỗi chân thần ý chí ở trong địa ngục.
Đây không phải là “trời phạt”, dù có là “trời phạt” thì cũng không có xuất hiện tình thế lôi đình giáng xuống như vậy.
Nếu như Vu Yêu Hoàng còn sống thì hắn sẽ biết rõ những hắc lôi đình kia vì sao mà xuất hiện, nhưng đáng tiếc hắn đã chết nên không thể lại chết thêm một lần nữa.
Vu Yêu tinh cầu nhanh chóng bị biến mất hoàn toàn, Ma Vực vì thế mà bị chấn động liên hồi.
Phải biết rằng trong toàn bộ lịch sử tinh không, vẫn chưa bao giờ xuất hiện sự tình Cửu cấp sinh mệnh tinh cầu vô cớ bị biến mất như vậy, bởi đến bán thần cũng đều không thể hủy diệt nổi một Cửu cấp sinh mệnh tinh cầu đấy.
Thiên Thần bảo điện, Diệp Trần mở mắt ra lần thứ hai, hắn cũng thấy được cặp mắt kia, một cảm giác rất là quen thuộc, nhưng lại không cách nào nhớ kỹ đôi mắt này đến tột cùng là hình dạng gì.
“Có nghe nói không, Ma Vực Vu Yêu tinh cầu đột nhiên không còn tồn tại nữa.”
“Chuyện gì đã xảy ra vậy, Vu Yêu tinh cầu là một Cửu cấp sinh mệnh tinh cầu cơ mà?”
“Ta cũng không biết, có thể Vu Yêu tinh cầu đã phạm vào một luật cấm kỵ nào đó rồi!”
“Nó đã biến mất thì thật tốt, không biết đã có bao nhiêu Nhân tộc thiên tài ta bởi vì sự suy tính của Vu Yêu nhất mạch mà chết.”
“Ừ, việc Vu Yêu tinh cầu biến mất cũng tương đương với việc móc đi một con mắt của bọn Ma tộc vậy, đó là một chuyện rất tốt đấy.”
Cửu Chuyển Tinh – Chí Tôn Các, một ít chí tôn đã biết được tin tức này.
“Tốt quá, vận mệnh rốt cục đã bắt đầu nhớ đến Nhân tộc ta rồi.”
Chân Vũ đại lục, Chân Vũ Chí Tôn cùng Kim Phật Chí Tôn vừa uống rượu vừa cười to sảng khoái.
Sâu thăm thẳm bên trong hỗn độn.
“Tên Kiếm Thần thật đáng ghét, dám hủy hoại Vu Yêu nhất mạch ta, ngươi cứ chờ đó cho ta, hãy chờ đó…”