Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 285 [Chương 1545 đến 1550]
❮ sautiếp ❯Chương 1545: Kim phật xuất quan
Hô!
Một cơn gió thổi qua, vô số bảo kiếm bị rút đi kiếm chi tinh hoa nên lập tức mục nát rồi theo gió biến mất. Một khi đã bị mất đi kiếm chi tinh hoa thì chẳng khác nào một người đã bị mất đi tinh khí thần, Bất Hủ kiếm thể có khả năng tấn chức nhanh như vậy là có quan hệ trực tiếp với việc hấp thu vô số kiếm chi tinh hoa, nếu không có sự tính toán cẩn thận thì thân thể Diệp Trần khó có thể chịu đựng nổi khi Bất Hủ kiếm thể tấn chức, tối đa chỉ có thể tấn thăng đến tầng thứ năm là cực hạn rồi.
“Không biết có thể đột phá đến tầng thứ bảy hay không?.”
Diệp Trần cảm giác khả năng chịu đựng của thân thể mình vẫn còn chưa đạt tới cực hạn.
Lộ tuyến vận công Bất Hủ Kiếm Hồn, Kiếm Nguyên, khí huyết, Bất Hủ kiếm thể đồng loạt phát lực, dùng một loại phương thức thập phần huyền ảo để cải tạo thân thể Diệp Trần, “bang bang bang”, từ trong thể nội Diệp Trần liên tiếp truyền ra từng đợt tiếng nổ lớn, huyết dịch lưu động cũng giống như “vạn kiếm tề phát”, cơ bắp ma sát phảng phất như hoa tòa núi lớn va chạm vào nhau, nhịp đập trái tim thì như địa chấn. Từng đợt sóng âm khuếch tán ra, ngay cả những Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Phong Đế Vương Giả nếu đến gần nơi này sẽ có khả năng rất lớn sẽ bị sóng âm chấn đắc thổ huyết, thậm chí tử vong. Bất Hủ kiếm thể đã đem Diệp Trần rèn luyện như một thanh thần kiếm vậy.
Thời không khẽ chấn động, trên người Diệp Trần chợt xuất hiện đạo kiếm văn thứ bảy, đạo kiếm văn này thập phần thô sơ, nếu không cẩn thận quan sát sẽ rất khó phát hiện ra.
Crackkk!
Bỗng nhiên, mặt đất của ngôi sao nhỏ mà Diệp Trần đang đứng bị nứt ra, sau một khắc đã bị nghiền nát thành trăm ngàn khối, nó đã không thể chịu nổi khí tức do Bất Hủ kiếm thể phát ra nữa.
Thời gian rất nhanh trôi qua, đạo kiếm văn thứ bảy càng ngày càng sâu đậm hơn, cuối cùng cũng mang hình dạng giống với sáu Đạo kiếm văn trước đó, hệt như có dấu ấn khắc sâu lên trên người Diệp Trần vậy.
Tầng thứ bảy đỉnh phong, thành!
“Kế tiếp không còn đường đi nữa rồi!”
Bất Hủ kiếm thể tầng thứ bảy đỉnh phong đã tiêu hao hết nhận thức đối với thân thể của Diệp Trần rồi, có những thời điểm mà tri thức dù có nhiều hơn nữa thì cũng là vô dụng, không cách nào thay đổi được sự thật đó. Diệp Trần hiểu rất rõ đối với cơ thể mình, cuối cùng so ra vẫn kém hơn Kim Phật Chí Tôn, dù sao Kim Phật Chí Tôn đã sống hơn mười vạn năm rồi, làm sao có thể ở so sánh với ông được.
“Hiện tại không biết sức chiến đấu cụ thể của mình đã đạt đến trình độ nào, nhưng ta có lòng tin, ngoại trừ đối mặt Chân Vũ Chí Tôn cùng Thiên Ma Tôn, những người khác thì không cần phải sợ, dù đánh không lại thì cũng không cần lo chuyện an nguy tánh mạng.”
Diệp Trần rất có lòng tin.
Luận về công kích, hắn đã có thể kích chiến cùng Bát cấp Chí Tôn chiến ngẫu, mà công kích của Bát cấp Chí Tôn chiến ngẫu lại tương đương với trung đẳng Siêu cấp Chí Tôn. Sau nhiều năm chứng kiến mọi thứ như vậy, Diệp Trần đại khái đã biết đẳng cấp giữa các Siêu cấp Chí Tôn, ví dụ như Chân Vũ Chí Tôn cùng Thiên Ma Tôn thì ở vào cấp độ đệ nhất, là cao đẳng Siêu cấp Chí Tôn. Đương nhiên, hai người họ có Thánh khí trong tay, còn thực lực thực sự đoán chừng đã đến cấp bậc Truyền Kỳ Chí Tôn rồi, mà những người như Kim Phật Chí Tôn, Địa Ma Tôn tắc thì là cấp bậc trung đẳng Siêu cấp Chí Tôn, tương đương với Diệp Trần, theo tính toán của Diệp Trần thì chênh lệch nhau cũng không kém bao nhiêu.
Luận về phòng ngự, Diệp Trần đã có Bất hủ kiếm thể, Bất Hủ kiếm thể tầng thứ bảy đỉnh phong đã giúp cho hắn có thể ngạnh kháng công kích của Thất cấp Chí Tôn chiến ngẫu, tương ứng với công kích của sơ đẳng Siêu cấp Chí Tôn, tuy nói vẫn còn kém hơn Kim Phật Chí Tôn, nhưng có lẽ sẽ không kém Địa Ma Tôn bao nhiêu. Như vậy, dù cho Diệp Trần không có bất kỳ phòng bị nào mà bị Địa Ma Tôn đánh thoáng một chiêu thì cũng không đến mức bị giết chết, tối đa chỉ thụ thương mà thôi.
Về phần Kiếm Ý và Kiếm Vực, Diệp Trần đồng dạng cũng không kém. Đối với Kiếm Ý, Diệp Trần đã đạt đến Bát giai chí cao, còn Kiếm Vực thì cũng đạt tới đệ bát trọng đỉnh phong. Trước mắt, cả Vũ Trụ Tinh Không này, lĩnh vực đạt tới đệ cửu trọng, rải rác không có mấy người, ngay cả Thiên Ma Tôn cùng Chân Vũ Chí Tôn đều cũng không đạt tới, đoán chừng chỉ có một vài lão ngoan đồng còn ẩn mình mới có được lĩnh vực như vậy.
Có lẽ tại bên trên phương diện kiếm pháp thì Diệp Trần có hơi chút khiếm khuyết, kiếm pháp cường đại thì cần phải trải qua huyết chiến mới có thể mài luyện ra. Đối với các cuộc chiến của Chí Tôn, Diệp Trần chỉ mới trải qua hai lần mà thôi, một lần là cùng hình chiếu Ma Hà Chí Tôn chiến đấu, một lần là cùng Vô Hạ Ma Tôn chiến đấu, vì vậy kinh nghiệm còn quá ít.
Gần kề chỉ trong thời gian bảy trăm năm, Diệp Trần đã trở thành Siêu cấp Chí Tôn, nói ra thì đoán chừng chẳng có người nào tin cả. Ngay cả Chân Vũ Chí Tôn cũng đồng dạng không biết thực lực cụ thể của Diệp Trần mạnh bao nhiêu, may ra chỉ có Vô Hạ Ma Tôn mới biết rõ chút ít, đáng tiếc là hắn không ngờ rằng trong thời gian kế tiếp, Diệp Trần rõ ràng đã sáng tạo ra được Bất Hủ kiếm thể rồi.
Đương nhiên, Diệp Trần sẽ không vì vậy mà kiêu ngạo. Cửu Chuyển Kim Thân của Kim Phật Chí Tôn mạnh như vậy mà vẫn bị Thánh khí làm trọng thương, thiếu chút nữa là mất mạng, trong khi Bất Hủ kiếm thể của hắn vẫn yếu hơn một chút, nếu gặp phải Thiên Ma Tôn thì chỉ có trốn chạy để khỏi phải chết mà thôi. Nhưng bất kể như thế nào thì hôm nay hắn đã có “vốn liếng” để tung hoành vũ trụ rồi.
“Ma tộc có thêm một gã Vô Hạ Ma Tôn cùng một gã Hủ Ma Thiên Tôn, không biết thương thế Kim Phật Chí Tôn có tốt hơn hay không, nếu là không có chuyển biến tốt thì Nhân tộc tựa hồ đã lâm nguy rồi.”
Sau khi thoáng đánh giá về thực lực của mình, Diệp Trần bắt đầu đánh giá thực lực của Nhân tộc, tính đi tính lại thế nào thì Diệp Trần đều cảm thấy Nhân tộc đang gặp nguy hiểm, lần này Nhân Ma đại chiến xảy ra sẽ không thể nhỏ hơn so với lần trước, lần trước chỉ là mang tính thăm dò mà thôi, còn lần này, đoán chừng là đại chiến thực sự, song phương sẽ đem toàn bộ át chủ bài ra khiêu chiến.
Ví dụ như tên Vô Hạ Ma Tôn kia cũng không biết xuất hiện từ đâu.
“Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn, Nhân tộc có thể cùng Ma tộc đối kháng nhiều năm như vậy, sẽ không dễ dàng bị phá tan như vậy.”
Diệp Trần thầm nghĩ.
…
Cửu Chuyển tinh, Vạn Phật Đại Lục.
Tại trung ương Đại lục là một tòa Vạn Phật Sơn, nơi đây có một pho tượng Vạn Tay Phật Tôn, trông rất sống động, ngày hôm đó, ở bên trong Vạn Phật Sơn chợt bắn ra kim quang bốn phía, trông tựa như một mặt trời vậy.
Đồng thời, ở Chân Vũ đại lục, trên mặt Chân Vũ Chí Tôn hiện lên thần sắc vui mừng, “Kim Phật rốt cục đã xuất quan rồi.”
Những ngày này, hắn có dự cảm đại chiến sắp bắt đầu, Ma tộc bỗng nhiên có thêm hai tên mãnh tướng, trong khi bên này Nhân tộc triển lộ ra lực lượng còn quá thấp, Diệp Trần tuy là một kinh tài kinh diễm nhưng cuối cùng vẫn còn hơi chút non nớt nên không thể đem chí bảo đặt ở trên người hắn, hắn tín nhiệm nhất chính là Kim Phật, chỉ cần không phải đối mặt với Thánh khí thì Cửu Chuyển Kim Thân của Kim Phật sẽ đủ để đối mặt với bất kỳ kẻ nào.
“Kim Phật, đã khỏi hẳn chưa?”
Chân Vũ Chí Tôn mang theo lòng chờ đợi truyền âm qua.
“Tiêu hao nhiều chí bảo như vậy, thật sự nếu không khỏi hẳn thì cái mặt ta cũng không biết phải đặt ở đâu rồi.” Kim Phật Chí Tôn cười trả lời.
“Tốt quá, khỏi hẳn là tốt rồi, gặp ngươi tại Chí Tôn Các nhé.”
Nói xong, thân hình Chân Vũ Chí Tôn lóe lên, trực tiếp truyền tống đến Chí Tôn Các.
Chỉ chốc lát sau, Kim Phật Chí Tôn cũng đến nơi89
“Chân Vũ, đã lâu không gặp.”
Kim Phật Chí Tôn cười tủm tỉm chào hỏi.
“Đã lâu không gặp.”
Chân Vũ Chí Tôn cẩn thận quan sát đối phương, đến khi xác định Kim Phật Chí Tôn đúng thực đã hoàn toàn khôi phục thì bắt đầu tự thuật những chuyện đã xảy ra trong mấy trăm năm vừa qua.
“Cái gì, một gã Võ Đạo Nguyên Thần Truyền Kỳ Chí Tôn thoát ra khỏi Hắc Phong Giản ư?” nụ cười trên mặt Kim Phật Chí Tôn dần dần thu liễm lại, thần sắc cũng trở nên trầm trọng.
Chân Vũ Chí Tôn gật gật đầu, “Đối với Vô Hạ Ma Tôn thì dân tộc chúng ta còn có biện pháp ngăn cản, nhưng còn tên Hủ Ma Thiên Tôn này, ngoại trừ ta ra, không người bình thường nào có thể ngăn cản được hắn, Cửu Chuyển Kim Thân của ngươi tuy rất lợi hại, thế nhưng cũng không cách nào lấy một địch hai, đối phó đồng thời Địa Ma Tôn cùng với Hủ Ma Thiên Tôn được.”
“Vạn bất đắc dĩ thì tổng phải thử một phen mà thôi, bế quan nhiều năm như vậy, ta cảm giác được Cửu Chuyển Kim Thân tựa hồ đã có dấu hiệu tấn cấp rồi.” Kim Phật Chí Tôn chậm rãi nói.
“Cửu Chuyển Kim Thân muốn tấn cấp ư!” Chân Vũ Chí Tôn là người rõ ràng nhất về uy lực của Cửu Chuyển Kim Thân, Bát chuyển đỉnh phong Cửu Chuyển Kim Thân đã liền có thể bỏ qua công kích của Địa Ma Tôn, nếu như hắn và Thiên Ma Tôn không có Thánh khí thì đồng dạng không có cách nào công phá được Cửu Chuyển Kim Thân cả, vì vậy một khi Cửu Chuyển Kim Thân đạt tới Cửu chuyển thì tác dụng mang đến quả thực sẽ không cách nào miêu tả được.
“Thật tốt quá!”
Chân Vũ Chí Tôn đi tới đi lui với thần sắc vô cùng kích động, trong những ngày này, hắn thập phần u buồn chuyện này, nhưng hiện tại xem ra cục diện tựa hồ không quá kém như vậy.
Chương 1546: Bách luyện đao trùng
“Kim Phật, khoảng cách đại chiến nổ ra có lẽ vẫ còn một chút thời gian, trong mấy ngày này, ta sẽ ra lệnh cho các Chí Tôn khác giúp ngươi tìm kiếm những bảo vật có thể đột phá Cửu Chuyển Kim Thân, ngươi hãy liệt kê cho ta một cái danh sách đi.”
Luyện Thể võ học cùng Vô Thượng võ học tuy đều là võ học, nhưng vẫn có những thuộc tính khác nhau một cách rõ ràng, Vô Thượng võ học chỉ có thể dựa vào lĩnh ngộ, còn Luyện Thể võ học thì ngoại trừ việc lĩnh ngộ ra, kỳ thật còn có thể thông qua việc sử dụng bảo vật để gia tăng tốc độ đột phá. Đối với Luyện Thể thì chỉ cần có thể “Luyện Thể” thì dù là dùng cách gì cũng đều chẳng sao cả.
Kim Phật Chí Tôn nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Vậy tốt quá.”
Hắn biết rõ, nếu chỉ dựa vào một mình hắn thì muốn đột phá đến Cửu Chuyển Kim Thân tầng thứ chín mà không bỏ ra mấy trăm năm thời gian, thậm chí cũng có thể là mấy ngàn năm thì đừng mong có thể đột phá được. Dù sao đây chỉ là xuất hiện dấu hiệu đột phá mà thôi, nếu như có thể có được một ít bảo vật hữu dụng thì quá trình này có thể rút ngắn trăm ngàn lần.
“Ta cần Kim Thân quả, càng nhiều càng tốt, còn cả Bách Luyện thảo, Sinh Mệnh Tuyền Thủy, Thiên Yêu Hỏa Linh Quả, Thiên Địa hàn tuyền,…”
Chân Vũ Chí Tôn nghe mà lông mày có chút nhíu lại, những vật này quả thực là không dễ tìm.
…
Thiên Thần đại lục.
Diệp Trần đang cùng Mộ Dung Khuynh Thành và Từ Tĩnh dạo bước, ba người hoặc là trò chuyện chút ít việc nhà, hoặc là trò chuyện một ít về phương diện võ học, không khí rất hòa hợp.
“Ân!”
Bỗng nhiên, Diệp Trần ngừng lại.
“Làm sao vậy, Diệp Trần?” Mộ Dung Khuynh Thành hỏi.
“Huynh phải đi ra ngoài một thời gian ngắn rồi, Chân Vũ Chí Tôn có nhiệm vụ giao cho ta.” Diệp Trần trả lời.
…
Ở bên trong Vũ Trụ Tinh Không, Diệp Trần bay xuyên thẳng qua chỗ sâu trong thời không, tựa như một thanh kiếm đang lao đi vậy.
“Chân Vũ Chí Tôn giao cho chúng ta nhiệm vụ tìm kiếm những vật này, có thể nói chúng là chí bảo đấy, không chỉ có quan hệ đến việc đột phá tầng thứ chín Cửu Chuyển Kim Thân của Kim Phật Chí Tôn mà còn có quan hệ mật thiết đến tương lai Nhân tộc, vì vậy chúng ta phải hết sức tìm kiếm rồi.”
Đối với cái loại mệnh lệnh có chứa một tia cưỡng chế này, Diệp Trần không có bất kỳ oán hận nào. Hắn tin tưởng, các Chí Tôn khác cũng sẽ không oán hận, Kim Phật Chí Tôn càng cường đại bao nhiêu thì Nhân tộc bọn hắn tựu sẽ cường đại thêm bấy nhiêu, vì mọi người “nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn”, chỉ cần không phải thường xuyên ra lệnh cho bọn họ là được, mỗi Chí Tôn đều yêu thích tự do, không ai lại muốn thường xuyên làm việc cực nhọc vì người khác cả.
Diệp Trần là người đầu tiên tiến về Bách Luyện Bí Cảnh – một trong những Chí Tôn Bí Cảnh nằm ở vùng phụ cận của Chu Tước tinh vực, trong Bách Luyện Bí Cảnh có rất nhiều Bách Luyện thảo. Bách Luyện thảo chính là một loại Luyện Thể linh thảo, nếu ăn Bách Luyện thảo vào sẽ có thể tăng cường đại pháp lực lượng cùng phòng ngự, tựa như bách luyện Kim Cương vậy. Đương nhiên, Bách Luyện thảo mà Kim Phật Chí Tôn cần không phải là Bách Luyện thảo bình thường, mà là loại có hơn năm vạn năm hỏa hầu. Loại thảo dược này thập phần hiếm thấy, trăm vạn năm mới xuất hiện một lần, trong toàn bộ Bách Luyện Bí Cảnh bất quá chỉ có thể phát hiện ra ba gốc mà thôi, dù sao Bách Luyện thảo cũng có tuổi thọ của nó, sống đến năm vạn năm là quá khó khăn.
Diệp Trần hôm nay đã là Chí Tôn nên tốc độ phi độn cũng cực nhanh, chỉ cần nửa ngày thời gian ngắn ngủi mà hắn đã đi tới được Bách Luyện Bí Cảnh.
Trong Bách Luyện Bí Cảnh có nhiều nhất đúng là bách luyện thảo, những thảo dược này cao tới hơn mười dặm, mỗi cây đều giống như được rèn đúc từ sắt thép vậy. Trên thực tế, ở bên trong Bách Luyện Bí Cảnh này, những cây cỏ bình thường thôi cũng đều muốn sắc bén và cứng rắn hơn cả Thượng phẩm Bảo Khí, đáng tiếc là chúng có kích thước quá lớn, hơn nữa lại là thực vật nên vừa mới bị đưa ra khỏi đất thì đã dần dần héo rũ đi.
Phi hành tại trong rừng cỏ cứng như sắt thép, Linh Hồn Lực của Diệp Trần phóng ra ngoài toàn lực, cả U Minh Thánh Nhãn cũng tùy theo đó mà mở ra.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Trần đã tìm được một cây Bách Luyện thảo, cái gốc Bách Luyện thảo này cũng không tệ, có gần vạn năm hỏa hầu. Ước chừng cao 50m, so với các loại cây cỏ khác trong Bách Luyện Bí Cảnh thì có vóc dáng nhỏ hơn rất nhiều, nhưng may mắn Diệp Trần là Chí Tôn, lại có U Minh Thánh Nhãn, nếu không se không dễ dàng tìm được như vậy.
Bách Luyện Bí Cảnh là Chí Tôn Bí Cảnh, thời không bên trong rất khó bị xé mở, cho nên không tồn tại khả năng xuyên qua không gian và thời gian, mà đã không thể xuyên qua không gian và thời gian thì Diệp Trần chỉ có thể dựa vào tốc độ đơn thuần để bay đi. Trong nháy mắt, một tuần lễ đi qua, Diệp Trần tổng cộng đã tìm được mười gốc Bách Luyện thảo, trong đó có một cây vạn năm hỏa hầu, chín gốc khác cao nhất chỉ có tám ngàn năm hỏa hầu, thấp nhất là ba ngàn năm hỏa hầu, chênh lệch khá xa yêu cầu của Kim Phật Chí Tôn.
“Cái Bách Luyện thảo này có thể gửi đến trong bảo khố Diệp gia a.”
Diệp Trần tuy không dùng đến Bách Luyện thảo, bất quá hắn cũng phải vì Diệp gia mà cân nhắc, những Bách Luyện thảo này có thể giúp cho các Luyện Thể Vương giả của Diệp gia càng cường đại hơn, đương nhiên, ngoại trừ người thân nhất của Diệp Trần ra, những tộc nhân khác muốn đạt được bảo vật thì phải có đầy đủ điểm cống hiến gia tộc, lúc đó gia tộc cũng sẽ không ràng buộc ban thưởng bảo vật cho ngươi.
Ông ông ông…
Bỗng nhiên, một hồi âm thanh chấn động sắc bén dồn dập truyền đến, hệt như tiếng vẫy cánh của một đàn ong mật vậy, chỉ có điều là nó to lớn hơn ngàn vạn lần.
“Bách Luyện Đao Trùng!”
Diệp Trần không cần nhìn cũng liền biết rõ chấn động âm thanh sắc bén kia đến từ Bách Luyện Đao Trùng, Bách Luyện Đao Trùng là một loại sinh vật đáng sợ cùng loại với Đường Lang, hai cánh tay của bọn nó trông như những thanh đao thật dài, luận về độ cứng rắn và sắc bén đều không kém cỏi Chí Tôn Bảo đao, mà lực công kích của bọn nó cũng tương đương với Chí Tôn bình thường, thậm chí có thể so với cường đại Chí Tôn lợi hại, khuyết điểm duy nhất là phòng ngự của chúng tương đối thấp nên bất kỳ một vị Chí Tôn nào cũng có thể đơn giản giết chết bọn chúng, nhưng điều kiện tiên quyết là có thể đánh trúng trực tiếp vào cơ thể chúng.
Bá!
Một cái bóng mơ hồ xuất hiện tại mấy trăm dặm phía trước Diệp Trần, cái bóng mơ hồ dần dần rõ ràng hơn, đó là một thân thể cao mấy chục thước, có năm sáu phần tương tự với Đường Lang, cũng đều là quái vật, toàn thân nó hiện ra hàn quang lạnh như băng.
Bách Luyện Đao Trùng đánh giá Diệp Trần, Diệp Trần cũng đang đánh giá nó, đây là lần thứ nhất hắn nhìn thấy Bách Luyện Đao Trùng, trước kia chỉ là nghe nói mà thôi.
“Đến đây đi!”
Diệp Trần hướng về Bách Luyện Đao Trùng ngoéo tay một cái, từ khi Bất Hủ kiếm thể đạt tới tầng thứ bảy đỉnh phong, hắn còn chưa trải qua thực chiến lần nào, chi bằng dùng sự tình lần này làm “món ăn khai vị” cũng không tệ.
Tựa hồ bị thái độ coi rẻ của Diệp Trần chọc giận, đôi cánh sau lưng Bách Luyện Đao Trùng kịch liệt vỗ mạnh, “vèo”, cơ hồ trong nháy mắt, Bách Luyện Đao Trùng đã đi tới trước người Diệp Trần, cánh tay sắc bén như đao của nó chém vào trên lồng ngực Diệp Trần, trên thượng diện lại ẩn chứa Ngũ Hành chi lực vặn vẹo.
Đáng tiếc, Bất Hủ kiếm thể của Diệp Trần quá mức cường đại, cánh tay đao sắc bén của Bách Luyện Đao Trùng đến da của hắn cũng đều không thể phá vỡ nổi, một dấu vết nhỏ cũng không có lưu lại.
Đinh đinh đang đang!
Bách Luyện Đao Trùng không tin vào sự việc trước mắt, dùng Diệp Trần làm trung tâm, nó không ngừng bay chém xuyên qua lại, mỗi một lần bay qua đều bộc phát ra ngàn vạn lần trảm kích, hình thành nên một đoàn hàn quang lạnh như băng vây quanh Diệp Trần.
Khi đạo hàn quang lạnh như băng kia tán đi, Diệp Trần lông tóc vẫn không bị tổn thương chút nào.
“Chết đi!”
Sau khi khảo nghiệm Bất Hủ kiếm thể xong, Diệp Trần đưa lên một chiêu Kiếm chỉ điểm thẳng vào Bách Luyện Đao Trùng, “phốc”, cái Kiếm chỉ này ẩn chứa vô số biến hóa làm cho Bách Luyện Đao Trùng hoàn toàn không có khả năng trốn tránh nào, trực tiếp bị kiếm khí xỏ xuyên qua.
“Cái đôi đao thủ này không tệ a.”
Sau khi đánh chết Bách Luyện Đao Trùng, Diệp Trần thu thập lấy hai cái đao thủ của nó để sau này chế tạo Chí Tôn Bảo kiếm, nó có thể được xem như một loại vật liệu bình thường.
Bách Luyện Bí Cảnh có diện tích cực lớn, rất nhanh đã ba tháng qua đi.
Dù cho Diệp Trần có U Minh Thánh Nhãn, có thể quan sát mọi góc chết trong Bách Luyện Bí Cảnh thì gần kề cũng chỉ tìm được một cây Bách Luyện thảo bốn vạn năm ngàn năm hỏa hầu mà thôi.
Khi ở trong đó, Diệp Trần gặp được hơn mười con Bách Luyện Đao Trùng, con cường đại nhất trong số đó không kém gì một cường đại Chí Tôn, nhưng thật vô phước khi kẻ mà chúng đụng phải chính là Diệp Trần.
“Bốn vạn năm ngàn năm hỏa hầu, có lẽ miễn cưỡng cũng có thể dùng a! Vẫn còn nhiều thời gian, ta có thể đi tìm kiếm các bảo vật khác.”
Diệp Trần rất để bụng đối với chuyện này, hắn còn có ý định đi một chuyến về phía trước Kim Xuyên Bí Cảnh, đó là một trong các đại Bí Cảnh có tồn tại Kim Thân quả. Bất quá chỗ đó cũng là một Chí Tôn Bí Cảnh tương đối nguy hiểm, ngay cả cường đại Chí Tôn đi qua đều có thể gặp phải nguy hiểm rất lớn, mà mấy cái Bí Cảnh khác có tồn tại Kim Thân quả ngược lại hơi ít, tỷ lệ xuất hiện Kim Thân quả rất thấp.
Chương 1547: Rút thiên kiếm ra
Kim Xuyên bí cảnh!
Diệp Trần bay ở bên trên những dãy núi cực lớn, phía dưới thấp hơn là từng ngọn núi vàng, tất cả thực vật mọc trên núi đều là hoàng kim thực vật cả, thậm chí những hồ nước và dòng sông cũng là một loại chất lỏng màu vàng, phóng tầm mắt nhìn tới, khắp nơi đều là một màu vàng thuần túy không có một tia tỳ vết nào.
Con ngươi màu vàng quét qua, chỉ chốc lát sau, Diệp Trần đã phát hiện một viên Kim Thân Quả.
Vèo!
Ánh kiếm lóe lên, Diệp Trần hướng về phía Kim Thân Quả lao đi.
Kim Phật Chí Tôn cần một lượng lớn Kim Thân Quả, càng nhiều càng tốt, hiện tại, Diệp Trần đã chiếm được năm viên.
Lúc bay qua một hồ nước lớn, đột nhiên, một con quái vật có đôi tay màu hoàng kim trồi lên, thân thể của nó vô cùng to lớn, lòng bàn tay lại có rất nhiều hoa văn hình xoắn ốc, tại giữa đám hoa văn xoắn ốc kia là một cái hố đen nhỏ.
Tại chí tôn bí cảnh không cách nào xé rách được thời không, khi Diệp Trần thấy rằng có thể sẽ bị bàn tay của con quái vật nắm lấy thì lập tức vận công kích phát ra một đạo kiếm khí vô cùng bàng bạc, chém vào cánh tay nó, làm cho bàn tay bị lệch đi mấy trăm dặm, nương theo khe hở này, Diệp Trần lập tức thoát ly khỏi phạm vi bao phủ của bàn tay con quái thú.
Ầm ầm ầm!
Sau một khắc, hồ nước vàng chợt rung chuyển dữ dội, một con cự quái có thân thể cao lớn hơn một trăm ngàn dặm xông ra, đây chính là độc nhất hung vật trong Kim Xuyên bí cảnh, có tên gọi là Kim Xuyên cự quái. Thực lực thấp nhất của loài cự quái này cũng tương đồng với cường đại chí tôn, hơn nữa lại đao thương bất nhập vì phòng ngự của nó vô cùng lớn, cho dù là siêu cấp chí tôn mà muốn gây ra thương thế cho nó cũng đều rất khó khăn.
Diệp Trần cũng không muốn dây dưa với đối phương, sau khi đạt được Kim Thân Quả liền bay trốn hết tốc lực, chỉ chốc lát sau đã biến mất không thấy hình bóng đâu nữa. Luận về tốc độ, Kim Xuyên cự quái kém hơn nhiều so với Diệp Trần.
“Kim Xuyên cự quái có phòng ngự quá mạnh mẽ, cũng may là tốc độ của nó không nhanh, chỉ tương đương với chí tôn bình thường mà thôi.”
Vừa mới tiến vào Kim Xuyên bí cảnh thì Diệp Trần đã đụng dộ Kim Xuyên cự quái, tuy rằng trên tình cảnh này, Diệp Trần có thể chiếm thế thượng phong tuyệt đối, nhưng bằng vào lực công kích của hắn thì vẫn không thể gây trọng thương Kim Xuyên cự quái được, chỉ có thể lưu lại từng vết kiếm ở trên người của nó mà thôi. Kim Xuyên cự quái có hình thể quá to lớn, những vết kiếm này phỏng chừng ngay cả làn da bên ngoài của nó cũng đều không thể phá được, hơn nữa theo thời gian trôi đi, Kim Xuyên cự quái còn có thể khôi phục, Diệp Trần tính ra, nếu muốn cùng một con Kim Xuyên cự quái phân ra thắng bại thì trong thời gian ba hay năm tháng cũng không đủ.
Mười viên!
Mười lăm viên!
Ba mươi viên!
Trong thời gian nửa năm, Diệp Trần đã tìm được ba mươi viên Kim Thân Quả tại Kim Xuyên bí cảnh.
“Cần phải trở về rồi.”
Diệp Trần tự nhận là đã nỗ lực hết mình rồi.
Chí Tôn Các.
Các chí tôn nhận nhiệm vụ đã trở về không ít, phần lớn họ cũng không rời khỏi, muốn ở lại xem những người khác thu hoạch ra sao.
“Lang Gia Chí Tôn, lần này xem ra, hẳn là ngươi thu hoạch nhiều nhất rồi.” Một vị chí tôn cười nói.
Một chí tôn ở bên cạnh nói: “Cầm Tâm Chí Tôn thu hoạch cũng không kém, cũng gần bằng Lang Gia Chí Tôn đấy.”
Kim Phật Chí Tôn cần đến các bảo vật, trên căn bản là thiếu trầm trọng, sự nổ lực của mọi người chính là cái gọi là “nhiều người lực lượng lớn”, trong đó, Lang Gia Chí Tôn có thu hoạch nhiều nhất, hắn mang về đến mười ba viên Kim Thân Quả, một đạo Thiên Địa Hàn Tuyền, Cầm Tâm Chí Tôn thì ít hơn một chút, là mười một viên Kim Thân Quả, một đạo Sinh Mệnh Chi Tuyền, các chí tôn khác thì lại ít hơn rất nhiều.
“Vận may mà thôi.”
Lang Gia Chí Tôn khiêm tốn cười cười.
Cầm Tâm Chí Tôn thì lại không để ý lắm.
Sau một tháng, phần lớn chí tôn đều đã trở lại, chỉ có vẻn vẹn hai, ba chí tôn là chưa xuất hiện, Diệp Trần chính là một người trong số đó.
“Chuyện gì xảy ra vậy, Diệp Chí Tôn làm sao còn chưa trở lại chứ?”
“Sẽ không xuất hiện nguy hiểm gì chứ!”
“Nói bậy, Diệp Chí Tôn là cường đại chí tôn, ngoại trừ một số ít chí tôn bí cảnh nguy hiểm, những cái khác không thể nào gây ra uy hiếp đối với hắn được.”
“Ta cũng chỉ là nói như thế thôi mà.”
Nghe chúng chí tôn nghị luận, Thanh Đồng Chí Tôn chân mày hơi nhíu lại, với tư cách là một Long tộc chí tôn, Thanh Đồng Chí Tôn cũng giống như Kim Phật Chí Tôn, đều đi theo con đường luyện thể. Trên thực tế, hắn thu hoạch chỉ có hơn chứ không kém so với Lang Gia Chí Tôn, nhưng những bảo vật này đối với hắn cũng rất hữu dụng, cho nên hắn tàng trữ một chút cho riêng mình, nếu như bảo vật mà Kim Phật Chí Tôn cần thiết không đủ thì hắn lại đưa ra cũng không muộn. Còn đối với Diệp Trần, hắn hết sức coi trọng, hắn có dự cảm, tương lai Nhân tộc tám chín phần mười là do Diệp Trần chủ đạo đấy.
Ba ngày sau, Diệp Trần trở lại.
“Diệp Chí Tôn trở lại rồi!”
“Ta đã nói rồi, bằng vào thực lực Diệp Chí Tôn, không phải dễ dàng gặp nguy hiểm như vậy, nhất định là quá mức nóng lòng tìm kiếm bảo vật mà quên thời gian rồi.”
Gặp Diệp Trần trở về, chúng chí tôn tùng hạ một hơi, hiện tại mọi người đều đi cùng trên một con thuyền, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục, Diệp Trần trở thành cường đại chí tôn, tuyệt đối là một thành viên dũng tướng của Nhân tộc, tuyệt đối là không được tổn thất.
“Diệp Chí Tôn, thu hoạch làm sao rồi, lấy ra cho mọi người xem với nào.” Băng Hoàng Chí Tôn giao tình không tệ với Diệp Trần, cười nói.
“Được chứ.”
Diệp Trần gật đầu, lấy bảo vật do mình tìm được ra.
“Trời ạ! Nhiều Kim Thân Quả như vậy, còn có một cây Bách Luyện Thảo, cây Bách Luyện Thảo này sắp tiếp cận 50 ngàn năm hỏa hầu rồi nữa chứ.”
Không ít chí tôn trợn mắt ngoác mồm.
“Ha ha, Lang Gia Chí Tôn, Diệp Chí Tôn thu hoạch vượt quá ngươi rồi.”
“Chuyện tốt rồi còn gì, nếu như các vị đều thu hoạch vượt quá ta thì càng tốt hơn nữa ấy chứ.”
Lang Gia Chí Tôn tuy rằng cũng rất kinh ngạc, bất quá cũng sẽ không vì vậy mà sinh đố kị.
Luận về thu hoạch, Diệp Trần xác thực đã vượt qua Lang Gia Chí Tôn không ít, Diệp Trần tổng cộng chiếm được ba mươi viên Kim Thân Quả, cùng với một cây Bách Luyện Thảo 45,000 năm hỏa hầu, luận về mức độ trân quý, Bách Luyện Thảo 45,000 năm hỏa hầu tuyệt đối không thấp hơn Thiên Địa Hàn Tuyền cùng Sinh Mệnh Chi Tuyền.
“Diệp Chí Tôn có vận may thật tốt.”
Mọi người đều không hướng về mặt thực lực để nghĩ, bởi dưới cái nhìn của bọn hắn, Diệp Trần mạnh nhất cũng chỉ tiếp cận Lang Gia Chí Tôn mà thôi.
Ngày thứ hai, Chân Vũ Chí Tôn cùng Kim Phật Chí Tôn tới.
Kim Phật Chí Tôn đối với chúng chí tôn biểu thị vô cùng cảm tạ, trong khoảng thời gian này, hắn đã cùng Chân Vũ Chí Tôn đi khắp nơi tìm kiếm bảo vật, thu hoạch cũng không ít, cộng thêm những bảo vật trước mắt, như vậy gần như đã có thể nỗ lực trùng cấp Cửu Chuyển Kim Thân tầng thứ chín rồi.
Năm tháng như dòng nước trôi qua, đã 500 năm kể từ lúc Kim Phật Chí Tôn bế quan lần thứ hai.
Thiên Thần Đại Lục, Thiên Thần bảo điện.
“Kiếm Vực cùng kiếm ý đều tựa hồ đã đến bình cảnh rồi, muốn đột phá thì còn rất xa. Còn trên phương diện kiếm pháp, ta cũng không cách nào tiến thêm một bước nào nữa, không biết phải như thế nào mới tăng thực lực lên đây? Haizz!”
Diệp Trần đối với thực lực trước mắt vẫn không vừa lòng, thực lực càng mạnh thì Nhân tộc mới có hi vọng chống lại Ma tộc càng lớn.
“Nếu như ta có một thanh thánh kiếm thì lẽ ra đã có thể chống lại Hủ Ma Thiên Tôn rồi!”
Đột ngột, Diệp Trần trong đầu lóe lên linh quang.
Thánh kiếm! Thiên Kiếm!
Chân Linh Đại Lục Thiên Kiếm, không biết nó có phải là thánh kiếm hay không?
Vô thanh vô tức, Diệp Trần biến mất ở Thiên Thần bảo điện, lúc xuất hiện lần nữa thì đã đến bầu trời Cửu Chuyển Tinh, thời không vặn vẹo, Diệp Trần hướng về Chân Linh Thế Giới bay đi.
Trăm vạn năm ánh sáng đối với Diệp Trần mà nói, bất quá chỉ là mấy ngày thời gian du hành mà thôi.
Theo lối vào Chân Linh Thế Giới, Diệp Trần đã tiến vào Chân Linh Thế Giới.
Xoạt!
Bầu trời Thiên Kiếm Đại Lục, Diệp Trần chậm rãi bay xuống, ở trước mặt hắn chính là một thanh cổ kiếm to lớn và rỉ sét loang lổ.
“Lên đây!”
Kiếm nguyên mênh mông như hải dương sôi trào, thân thể Diệp Trần chợt lớn lên cho đến khi cao hơn so với Thiên Kiếm, hắn vươn tay phải ra nắm chặt lấy chuôi của Thiên Kiếm, sau đó vận lực rút kiếm lên.
Vô số năm qua đi, từ xưa tới nay Thiên Kiếm chưa từng có ai có thể lay động thì hiện đang dần dần bị rút ra.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy, lẽ nào động đất.”
“Mau nhìn kìa, từ đâu lại có một người khổng lồ đang rút Thiên Kiếm ra.”
“Cái gì, ai mà có thể rút Thiên Kiếm ra được chứ?”
Thiên Kiếm đã trở thành biểu tượng của Thiên Kiếm Đại Lục, mọi người đều xem nó như một thánh vật, vậy thì sẽ không có người nào có thể rút Thiên Kiếm ra được. Thế nhưng chuyện đang xảy ra trước mắt, lập tức để cho đầu óc bọn hắn trở nên trống rỗng.
Chương 1548: Cảm ngộ quang minh kiếm ý
“Là Kiếm Hoàng Diệp Trần! Ta đã từng xem qua hình vẽ của hắn!”
“Ta cũng xem qua rồi, trời ạ! Kiếm Hoàng Diệp Trần giá lâm.”
Tại Chân Linh Thế Giới, “Đế” và “Hoàng” vẫn là danh xưng đỉnh phong nhất, tuy chúng nhân Linh Hải cảnh đại năng đã biết rõ Sinh Tử Cảnh có tất cả Cửu Trọng Thiên, vì vậy Đế và Hoàng cũng không phải là đỉnh phong, nhưng đối với bọn họ mà nói, những cấp bậc khác đều quá xa rồi, mà tại Chân Linh Thế Giới từ xưa đến nay, Đế Hoàng vẫn luôn là mạnh nhất, ví dụ như Cổ Đế hay Khí Thiên Đế.
Mãi cho đến ngày nay, Kiếm Hoàng Diệp Trần tại trong mắt mọi người đã không kém cỏi Cổ Đế cùng Khí Thiên Đế nữa, là một trong những Đế Hoàng mạnh nhất của Chân Linh Thế Giới.
“Kiếm Hoàng Diệp Trần rút Thiên kiếm ra làm gì vậy chứ? Chẳng lẽ Thiên kiếm là một thanh bảo kiếm lợi hại sao?”
“Hẳn là vậy rồi, kiếm khí do Thiên kiếm tỏa ra bao trùm cả Thiên Kiếm Đại Lục này, có thể kết hợp chung với cả Thiên Địa Nguyên Khí, như vậy tất nhiên nó là một thanh bảo kiếm thập phần cường đại rồi.”
Tại phụ cận, trong lúc mọi người đang nghị luận nhao nhao thì “bang” một tiếng, Diệp Trần thoáng cái đã rút được Thiên kiếm ra, kiếm khí mênh mông bàng bạc phảng phất như đã được phóng thích ra ngoài và xông thẳng lên trời, một mực bắn vượt ra bên ngoài tinh không, tạo thành lực phá hoại cực lớn.
“Hảo kiếm!”
Âm thanh vang vọng như lôi đình, hai mắt Diệp Trần chăm chú nhìn Thiên kiếm.
So sánh với Hoàng Thần Kiếm, Thiên kiếm không biết cường hãn hơn bao nhiêu lần, chỉ riêng cái kiếm khí đường đường chính chính kia đã tựu không kém cỏi khí tức phát ra từ một gã Siêu cấp Chí Tôn, thậm chí còn mạnh hơn. Nắm Thiên kiếm trong tay, Diệp Trần cảm giác khí huyết cùng Kiếm Nguyên của bản thân đồng loạt sôi trào, sinh ra cảm ứng và tăng phúc vô cùng kỳ diệu.
“Luyện hóa trước rồi nói sau!”
Linh Hồn Lực ngưng tụ thành một ấn ký, khắc ở bên trên Thiên kiếm.
Ông!
Thiên kiếm chợt chấn động mạnh rồi nhanh chóng thu nhỏ lại, thân thể Diệp Trần cũng tùy theo đó thu nhỏ lại, chỉ chốc lát sau, Thiên kiếm đã được thu nhỏ lại thành dài độ bốn trượng, phối hợp cùng tấp thân cao năm trượng của Diệp Trần vừa tiện tay.
“Ân? Đã bị hư hao rồi!”
Đợi sau khi đã hoàn toàn luyện hóa được Thiên kiếm, Diệp Trần mới phát hiện ra, bổn nguyên của Thiên kiếm không còn trọn vẹn nữa, phảng phất như đã bị cái gì đó làm tổn thương.
Ai lại có thể phá hư thánh kiếm vậy nhỉ?
Diệp Trần trong đầu hiện lên một tia nghi vấn.
“Xem ra, trước khi Thiên kiếm rơi vào bên trong Chân Linh Thế Giới, mọi chuyện cũng không phải đơn giản như trong truyền thuyết, chắc chắn có nội tình!” Diệp Trần chưa từng có nhiều suy nghĩ như vậy, đối với hắn mà nói, một thanh Thiên kiếm hơi có tổn thương thì như cũ vẫn là thánh kiếm, so với Chí Tôn Bảo kiếm không biết cường đại hơn bao nhiêu lần, sắc bén gấp bao nhiêu lần, có thể đem thực lực của hắn đẩy lên tới một cái độ cao mới.
“Lấy Thiên kiếm đi như vậy thì có công bình đối với những kiếm khách ở Thiên Kiếm Đại Lục hay không đây.”
Thiên kiếm là số mệnh chi kiếm của Thiên Kiếm Đại Lục, nếu lấy nó đi thì tỷ lệ sinh ra các cường đại kiếm khách ở Thiên Kiếm Đại Lục không thể nghi ngờ là nhỏ đi rất nhiều, bởi cũng có những đứa trẻ khi vừa chào đời đã có chút tiềm lực kinh người, trong cơ thể của chúng có được một đạo kiếm khí của Thiên kiếm, đạo kiếm khí Thiên kiếm này có thể giúp cho chúng cảm ngộ Kiếm đạo càng dễ dàng hơn.
“Mà thôi, dùng Hoàng Thần Kiếm thay thế vậy!”
Diệp Trần không có khả năng buông tha cho Thiên kiếm, như vậy đành phải buông tha cho Chí Tôn Bảo kiếm Hoàng Thần Kiếm rồi.
Hoàng Thần Kiếm tuy là Chí Tôn Bảo kiếm, so ra kém hơn Thiên kiếm nhưng chung quy cũng không tệ, huống hồ Chí Tôn Bảo trên thân kiếm còn tiêm nhiễm Kiếm đạo của mình, tin rằng đối với các kiếm khách của Thiên Kiếm Đại Lục sẽ có được những ích lợi nhất định.
Hoàng Thần Kiếm được biến lớn lên bằng với kích thước của Thiên kiếm trước khi, “bang” đại địa chấn động, Hoàng Thần Kiếm cuối cùng đã được cắm thật sâu vào phía trên đại địa, một cỗ kiếm khí mênh mông bất ngờ được khuếch tán ra.
Đến đây vẫn chưa xong, Diệp Trần lại vận chuyển thời không chi lực để bắt đầu cô đọng kiếm giới.
Cái gọi là kiếm giới kỳ thật chính là một cái không gian kiếm đạo, ở bên trong có vô số Kiếm đạo cảm ngộ, vô số kiếm pháp, chỉ cần thêm chút chải vuốt cùng phối hợp thêm thời không chi lực thì liền có thể cô đọng ra kiếm giới.
Để cô đọng ra kiếm giới thì rất khó khăn, phải bỏ ra hơn một tháng kỳ công thì Diệp Trần mới hoàn tất.
Làm xong mọi chuyện, Diệp Trần thân hình vừa lóe lên đã đến lối ra Chân Linh Thế Giới, chợt sau đó biến mất tại trong lối ra.
Thiên Kiếm Đại Lục.
“Chuôi kiếm này không phải là Thiên kiếm, không biết Kiếm Hoàng lưu lại có dụng ý gì nhỉ?”
Đối với việc Diệp Trần lấy đi Thiên kiếm, mọi người không dám có chút oán hận, đương nhiên, ở sâu trong nội tâm, hoặc nhiều hoặc ít cũng có một chút tiếc nuối, Thiên kiếm đối bọn hắn có trợ giúp quá lớn.
Một gã Linh Hải cảnh võ giả đỉnh cao tiến tới gần Hoàng Thần Kiếm, “ông”, hắn đã tiến vào trong Hoàng Thần Kiếm.
Một lúc lâu sau, hắn đi ra.
Từ nay về sau, một tin tức đã được truyền ra, Thiên kiếm mới đồng dạng cũng có kiếm giới, hơn nữa cái kiếm giới này so với kiếm giới trước kia càng thêm có tính tập trung và cô đọng, vì vậy có rất nhiều người nhờ nó mà thực lực tăng lên rất nhanh.
Tiến vào kiếm giới mới cũng tương đương với việc đã nhận được sự chỉ dạy của Kiếm Hoàng Diệp Trần.
Sự tình Diệp Trần lấy được Thiên kiếm, chỉ có Từ Tĩnh, Mộ Dung Khuynh Thành và rải rác mấy người biết rõ, trong khoảng thời gian này, Diệp Trần đang cảm ngộ Kiếm đạo bên trên Thiên kiếm, về phần Thiên kiếm kiếm giới, đối với hắn mà nói đã không còn trợ giúp to lớn nữa rồi, hắn không biết chủ nhân Thiên kiếm năm đó có bao nhiêu lợi hại, nhưng hắn nhìn ra được, kiếm giới bên trên Thiên kiếm và Kiếm đạo bên trong có chút thô ráp, tựa hồ không phải xuất thân từ một Kiếm đạo Chí Tôn thực thụ.
“Vị chủ nhân thực sự của Thiên kiếm, chỉ sợ Kiếm Ý của ông đã đạt tới Cửu cấp rồi.”
Bên trên Thiên kiếm còn lưu lại một tia Kiếm Ý yếu ớt như tơ nhện, tùy thời cũng có thể biến mất, nhưng theo trên bề mặt của nó nhìn lại sẽ có thể xác nhận nó đã là Cửu cấp Kiếm Ý rồi, mà cửu cấp kiếm ý mà Diệp Trần nói đến cũng không phải Cửu giai bình thường, mà là Cửu giai Quang Minh Kiếm Ý. Quang Minh Kiếm Ý cùng đồng dạng với Bất Hủ Kiếm Ý và Hủy Diệt Kiếm Ý, đều là các chí cao Kiếm Ý. Chí cao Kiếm Ý kỳ thật có đến năm loại, theo thứ tự là Bất Hủ, Hủy diệt, Quang Minh, Hắc Ám, cùng với Hỗn Loạn.
Bất kể là loại chí cao Kiếm Ý nào cũng đều cực kỳ khó có thể sở hữu được, không phải cứ có thiên phú đề cao là có thể đạt được, mà cơ thể còn phải phù hợp với loại chí cao Kiếm Ý đó. Diệp Trần có thể phù hợp với Bất Hủ Kiếm Ý cùng Hủy Diệt Kiếm Ý, có thể nói là kỳ tích lớn nhất rồi.
“Không biết, ta có thể cảm ngộ ra Quang Minh Kiếm Ý hay không!”
Diệp Trần cẩn thận cảm ngộ một tia Quang Minh Kiếm Ý này.
Thời gian như dòng nước trôi qua, trong Hồn Hải Diệp Trần dần dần xuất hiện một tia sáng, cái tia sáng này thập phần yếu ớt, tựa như một ánh nến tùy thời i sẽ bị dập tắt vậy. Theo cái sợi ánh sáng này xuất hiện, trong Hồn Hải Diệp Trần như nhấc lên sóng biển kinh thiên vậy, làm cho Bất Hủ Kiếm Hồn cùng Hủy Diệt Kiếm Hồn kiệt lực áp chế không để Hồn Hải bị vỡ nát, khi điều đó xảy ra đó, Diệp Trần thật sự sẽ bị hồn phi phách tán mà không cách nào cứu vãn.
Nhưng có điều Diệp Trần không biết là hành vi này của hắn so với tìm chết cũng không có gì khác biệt, bản thân hắn đã có hai đại chí cao Kiếm Ý, lại tham lam cảm ngộ thêm một loại chí cao Kiếm Ý khác, chẳng khác gì việc nhét gấp 10 lần nước vào trong một cái bình nhỏ vậy, không nổ tung thì mới là lạ. Thế nhưng, trước đó Diệp Trần đã có được hai đại chí cao Kiếm Ý luôn ở vào thế cân bằng tuyệt đối, và hết lần này tới lần khác chúng đều bổ sung cho nhau, nên một khi có dị động gì phát sinh, bọn chúng sẽ phản ứng đầu tiên, dù sao nếu Hồn Hải bị phá hủy thì chúng cũng chết theo.
Nếu như Diệp Trần chỉ có Bất Hủ Kiếm Ý, như vậy cảm ngộ thêm Quang Minh Kiếm Ý là sẽ thập tử vô sinh, bởi vì Bất Hủ cùng Quang Minh là hai loại đối lập nhau.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là một sự phỏng đoán, một người đã có được Quang Minh Kiếm Ý, lại để cho hắn đi cảm ngộ Hắc Ám Kiếm Ý, có lẽ có thể thành công nhưng cũng có thể không, mọi chuyện vẫn còn chưa biết rõ được vì trên thực tế gần như chưa ai thực hiện.
Thời gian dần trôi qua, ánh sáng đã thành hình, đó là một thanh Kiếm Hồn bắn ra hào quang tứ phía.
Sau khi hình thành, Quang Minh Kiếm Hồn nhanh chóng phát triển, đạt đến Nhất giai, Nhị giai, Tam giai…
Mãi cho đến Lục giai thì mới đình chỉ phát triển.
Đến tận đây, Diệp Trần đã có được Tam đại chí cao Kiếm Ý, theo thứ tự là Bát giai Bất Hủ Kiếm Ý, Bát giai Hủy Diệt Kiếm Ý, cùng với Lục giai Quang Minh Kiếm Ý.
Chương 1549: Đại chiến bạo phát
Khi Quang Minh Kiếm Hồn trưởng thành đến cấp sáu thì Quang Minh kiếm ý tồn ẩn trên Thiên Kiếm cũng lập tức tan rã, có đôi khi kiếm ý cũng là dấu ấn của một kiếm khách, so với linh hồn ấn ký thì càng có tính đại diện nhiều hơn.
Nắm Thiên Kiếm trong tay, Diệp Trần tựa hồ cảm nhận được nhịp thở của Thiên Kiếm, cảm nhận được tâm tình của nó mà không có một tia ngăn cách nào, có thể nói là “nhân kiếm hợp nhất”.
“Có Thiên Kiếm, dù cho không cách nào chiến thắng được Hủ Ma Thiên Tôn thì chí ít cũng có sức đánh một trận.”
Nếu như nói Thiên Ma Tôn cùng Chân Vũ Chí Tôn nắm giữ thánh khí thì mới có thực lực của Truyền Kỳ Chí Tôn, thì như vậy Hủ Ma Thiên Tôn chính là một Truyền Kỳ Chí Tôn thực sự. Trước đó, Diệp Trần hoàn toàn không phải là đối thủ của Hủ Ma Thiên Tôn, nhưng hiện tại hắn rất có lòng tin có thể đánh với gã một trận.
“Hơi thở chiến tranh càng ngày càng đậm nét rồi!”
Tra Thiên Kiếm vào vỏ, Diệp Trần đi ra khỏi Thiên Thần bảo điện, ngửa mặt nhìn lên bầu trời.
Người bình thường cảm thụ không tới, nhưng với tư cách là một chí tôn, Diệp Trần có thể cảm ứng được rõ ràng khí tức chiến tranh tràn ngập chung quanh.
“Chiến tranh sắp bắt đầu rồi sao?”
Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành đi tới.
Diệp Trần chậm rãi nói: “Cái gì nên đến chung quy sẽ đến, các nàng hãy cẩn thận một chút.”
Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành đều muốn tham gia chiến tranh Nhân Ma, đây là cơ hội để các nàng tích lũy nội lực. Muốn biết một người có thành tựu lớn bao nhiêu thì cần phải xem hắn đã trải qua bao nhiêu sự tình, Diệp Trần có thể trở thành chí tôn là hoàn toàn có quan hệ trực tiếp với chiến tích phong phú của hắn. Trong vũ trụ tinh không này, người có thiên phú như Diệp Trần thực sự rất nhiều, ngộ tính của Diệp Trần có thể mạnh như vậy, thực sự cũng là do cơ duyên xảo hợp mà thôi, thế nhưng trong vũ trụ tinh không, có thể sánh vai cùng Diệp Trần thì chẳng có một ai. Từ trong Thiên Phong Quốc, Nam Trác Vực, Chân Linh Đại Lục, Chân Linh Thế Giới, vũ trụ tinh không….chỉ trong 700 năm nhân sinh ngắn ngủi mà Diệp Trần đã tạo nên một bộ sử sách truyền kỳ, mỗi một cái phân đoạn trong đó, hắn đều là nhân vật chính tuyệt đối mà không có bất kỳ người nào ngang hàng cả.
Cho nên, Diệp Trần không có dự định ngăn cản Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành, bởi làm người không thể quá ích kỷ, không thể bởi vì lo lắng họ gặp phải nguy hiểm mà ngăn cản lựa chọn của họ, đương nhiên, trong bóng tối, hắn nhất định sẽ bảo hộ hai người.
“Lần Nhân Ma đại chiến trước bọn muội đã bỏ lỡ, lần này có thể sẽ không bỏ qua đâu, nhưng chàng yên tâm, chúng ta cũng có một chút nhãn lực mà.” Mộ Dung Khuynh Thành đối với chiến tranh sắp đến, trái lại có chút chờ mong.
…
Huyền Vũ tinh vực!
Vô số quân đội Ma tộc, Tà Linh Tộc, Dạ Xoa tộc cùng với vài tà ác chủng tộc khác đang tụ tập ở trong tinh không, suất lĩnh quân đội chính là những tên Nguyên Soái, thực lực của bọn chúng tuy không sánh được Chuẩn Tôn, nhưng năng lực thống lĩnh quân đội của bọn hắn còn muốn vượt qua phần lớn các Chuẩn Tôn.
Nguyên Soái cùng Chuẩn Tôn, một người thống lĩnh quân đội, một người là lực chiến đấu vương bài.
Bất quá, quyết định thắng bại thực sự không phải nằm trong tay quân đội, không phải Nguyên Soái, cũng không phải là Chuẩn Tôn, mà là các chí tôn chí cao vô thượng. Một vị chí tôn cũng đủ để chống đỡ được với hàng ngàn đội quân, nếu chủng tộc nào không có chí tôn thì dù cho quân đội bọn họ có nhiều thế nào, và số lượng Chuẩn Tôn dù có nhiều hơn nữa thì cũng không làm nên được chuyện gì, chỉ có chí tôn mới thật sự là đòn sát thủ, là trụ cột của chủng tộc.
“Xuất phát!”
Theo chỉ huy của các đại Nguyên Soái, từng chiếc từng chiếc khôi lỗi chiến hạm bắt đầu qua lại vùng hư không, chạy về hướng Bạch Hổ tinh vực.
…
Chí Tôn Các.
Chân Vũ Chí Tôn sắc mặt trầm trọng nhìn chúng chí tôn, “Các vị, chiến tranh đã bắt đầu, lần trước, chúng ta đã mất đi Huyền Vũ tinh vực rồi, lần này, chúng ta không thể lại mất thêm Bạch Hổ tinh vực nữa.”
Mất đi một cái Huyền Vũ tinh vực, đối với nhân loại là một đả kích rất lớn, tứ đại sinh mệnh tinh vực vẫn là lãnh địa của Nhân tộc, mất đi một cái thì cũng bằng với việc mất đi một phần tư tài nguyên, nếu như ngay cả Bạch Hổ tinh vực cũng bị mất đi thì như vậy một nửa tài nguyên sẽ không còn nữa.
Lang Gia Chí Tôn tràn trề sát khí nói: “Lần này, bọn chúng đừng hòng chiếm được tiện nghi.”
“Phích Lịch Chí Tôn ta mặc dù chỉ là một chí tôn bình thường, nhưng Ma tộc muốn chiếm lĩnh Bạch Hổ tinh vực, trước tiên phải bước qua được thi thể của ta đã.” Phích Lịch Chí Tôn, một trong những chí tôn bình thường của nhân tộc.
“Chân Vũ, Kim Phật vẫn chưa xuất quan sao?”
Thanh Đồng Chí Tôn dò hỏi.
Chân Vũ Chí Tôn giải thích: “Kim Phật đang đứng ở thời khắc mấu chốt, tạm thời đừng quấy rối hắn, ta tin tưởng, hắn nhất định có thể đột phá đến Cửu Chuyển Kim Thân đệ cửu chuyển, rồi sẽ tới tham chiến ngay.”
Trước khi bế quan, Kim Phật Chí Tôn từng nói với hắn, nếu có thể đột phá thành công thì tốt, nhưng dù không thành công thì hắn cũng sẽ tới tham chiến. Chân Vũ Chí Tôn tất nhiên hi vọng Kim Phật Chí Tôn có thể đột phá thành công, bằng không thì một gã như Hủ Ma Thiên Tôn cũng liền đủ để làm cho mọi người phải đau đầu rồi.
“Như vậy đi!” Thanh Đồng Chí Tôn trầm giọng nói: “Ta không phải là đối thủ của Hủ Ma Thiên Tôn, nhưng bất quá Vô Hạ Ma Tôn thì ta có thể ngăn cản trong chốc lát, Vô Hạ Ma Tôn cứ giao cho ta đi!”
Thanh Đồng Chí Tôn là đỉnh tiêm cường đại chí tôn của Nhân tộc, cho dù là Lang Gia Chí Tôn cũng đều có chút không bằng, hắn tự nhận là, chỉ có mình mới thích hợp đối đầu với Vô Hạ Ma Tôn. Vô Hạ Ma Tôn mặc dù là siêu cấp chí tôn, nhưng Thanh Đồng Chí Tôn đối với phòng ngự của mình rất có lòng tin, nên tự nhận là dưới tình huống toàn lực ứng phó sẽ có thể chống đối địch nhân một chút.
“Được.” Chân Vũ Chí Tôn cũng biết, chỉ có thể như thế mà thôi, vừa nói, hắn nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Trần, “Diệp Trần, ngươi mới trở thành chí tôn vẫn chưa được bao nhiêu năm, đại khái thực lực của ngươi bây giờ ra sao rồi?”
Đối với Diệp Trần, Chân Vũ Chí Tôn có chút nhìn không thấu.
Diệp Trần nói: “Đối đầu với Địa Ma Tôn thì không thành vấn đề.”
Trên lí luận, Diệp Trần khẳng định cường đại hơn so với Địa Ma Tôn, nhưng là Diệp Trần không dám nói quá lỗ mãn, ai biết được Địa Ma Tôn có đòn sát thủ gì hay không, dù sao tại trên phương diện phòng ngự, hắn vẫn không sánh bằng Kim Phật Chí Tôn, mà công kích của hắn cũng không thể nào giết chết Địa Ma Tôn ngay lập tức được, chỉ có thể áp chế đối phương mà thôi.
“Cái gì? Diệp Chí Tôn, ngươi không nói đùa chứ!”
“Địa Ma Tôn là trung đẳng siêu cấp chí tôn, Diệp Chí Tôn, ngươi nói thật chứ ?!.”
Nhân tộc chúng chí tôn hoài nghi nhìn về phía Diệp Trần, không phải là bọn hắn xem thường Diệp Trần, mà thật sự là lời nói của Diệp Trần giống như nói mơ giữa ban ngày vậy.
“Diệp Trần, ngươi nói thật chứ!” Chân Vũ Chí Tôn chăm chú nhìn Diệp Trần.
Diệp Trần gật đầu, “Tuyệt đối không giả tạo.”
“Được, Địa Ma Tôn giao cho ngươi xử lý.”
Chân Vũ Chí Tôn trong lòng thực sự có chút do dự, bất quá liên tưởng đến sự kiện trong Hắc Phong Giản, hắn rõ ràng là Diệp Trần có thể sống sót, như vậy thực lực khẳng định không ngừng ở cấp độ cường đại chí tôn.
Coong coong coong!
Bỗng nhiên, Cửu Chuyển Tinh truyền đến từng đợt còi báo động!
Quân đội dị tộc đã xâm lấn Bạch Hổ tinh vực.
Thập đại quân đội tinh cầu tại Bạch Hổ tinh vực từ lâu đã vận sức chờ phát động, từng nhánh hạm đội đã tập kết sẵn trong tinh không, lần này không giống với lần trước, lần trước một nửa Huyền Vũ tinh vực đã bị dị tộc chiếm lĩnh từ trước, còn lần này, Bạch Hổ tinh vực hoàn toàn là lãnh địa của bọn họ, vì vậy tuyệt đối không để xảy ra sai lầm. Trong hạm đội có rất nhiều người mà Diệp Trần quen biết như: Độc Cô Tuyệt, Sở Trung Thiên, Kim Y Hoàng, Thanh Y hoàng, Đạm Thai Minh Nguyệt, Yến Khinh Huyên, Mộ Dung Khuynh Thành, Từ Tĩnh, A Cửu, Lãnh Phi Phàm…
Tam đại đệ tử của Diệp Trần cũng tới, gồm có Nghiêm Kiếm Huy, Đông Phương Bạch, Lãnh Tinh Hàn.
Bọn họ không muốn cả đời được Diệp Trần bảo hộ, lần chiến tranh này chính là cơ hội để bọn hắn tôi luyện, nếu như có thể sống sót thì bọn họ liền sẽ có cơ hội nỗ lực trở thành Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên.
Độc Cô Tuyệt với mái tóc bạc trắng đang đứng sừng sững tại trước mũi khôi lỗi chiến hạm, trên lưng đeo một thanh chiến đao, ánh mắt của hắn cũng sắc xảo như một lưỡi đao vậy, khoảng cách từ giác đấu trường Tu La Giới kết thúc đến nay, hắn đã trở nên càng cường đại hơn rất nhiều.
Chương 1550: Nghênh chiến địa ma tôn
Tinh không như biển rộng, thâm thúy khó lường.
Nơi này là vùng biên giới giữa Bạch Hổ tinh vực cùng Huyền Vũ tinh vực, bốn phương tám hướng đều là một mảnh hư vô, không có tinh cầu, không có ánh sáng, có rất nhiều quần thể thiên thạch hội tụ lại trông hệt như một dòng sông, những quần thể thiên thạch này bị ảnh hưởng bởi lực kéo của hai đại tinh vực nên cứ phiêu đãng từ đông sang tây với diện tích vô cùng mênh mông, người nào đứng tại trên dòng thiên thạch này cũng sẽ không khác gì một giọt nước trong biển rộng vậy.
Ông!
Bỗng nhiên, một mảng lớn quần thể thiên thạch bị vặn vẹo rồi trở nên nát bấy bởi Thời Không chi lực, ngay sau đó, từng chiếc từng chiếc khôi lỗi chiến hạm xông ra. Chỉ chốc lát sau, một lượng lớn đông đúc khôi lỗi chiến hạm cơ hồ đã tràn ngập ra một nửa vùng tinh không này, khiến cho vùng hư vô không có một chút ánh sáng này cũng trở nên đầy áp lực, khiến cho người ta không thở nổi.
Đây là những chiến hạm của nhân tộc liên minh, còn ở bên kia quần thể thiên thạch, thời không cũng vặn vẹo và Ma tộc liên minh chiến hạm cũng xuất hiện.
“Sát!”
Không có bất kỳ lời nói nào, ngay tại lúc này song phương vừa xuất hiện thì vô số khôi lỗi chiến hạm lập tức gia tốc, đánh bay cả quần thể thiên thạch dày đặc, hướng về phía đối phương phóng đi, trên đường tiến quân đồng thời phóng ra vô số chùm tia sáng, hồng có, vàng có, lam có…làm sáng cả vùng không gian.
Trong tinh không hư vô, một lưỡi đao đáng sợ bắn ra.
Một vị Chuẩn tôn cầm chiến đao trong tay và đánh xuống một đao, lập tức tạo ra một lỗ thủng thẳng tắp bên trên chiến hạm của quân địch.
Quân đối quân, tướng đối tướng, rất nhanh, cuộc chiến đã tiến vào hồi gay cấn, khắp nơi đều có cường giả vẫn lạc, về phần Sinh Tử cảnh binh sĩ bình thường thì cũng bị chết một lượng lớn, hoàn toàn là “pháo hôi” cả.
Cách chiến trường nơi đây hơn mấy trăm năm ánh sáng, một vài bóng người cao tới mấy trượng xuất hiện.
Trong đó có một bóng người cao tới năm trượng dần dần hiện ra rõ ràng hơn, chính là Diệp Trần.
Đây là lần đầu tiên Diệp Trần tham gia cuộc chiến giữa các Chí Tôn, chiến tranh giữa các Chí Tôn không giống với chiến tranh bình thường, tỉ lệ tử vong sẽ không cao như vậy nhưng lại sinh ra ảnh hưởng rất lớn, thậm chí gấp trăm ngàn lần chiến tranh bình thường. Ánh mắt lướt qua trận doanh bên mình, Diệp Trần khẽ gật đầu, Nhân tộc liên minh có số lượng Chí Tôn quả thực không ít, tổng cộng có 54 vị, Nhân tộc bên này có mười tám người, Cự Nhân Tộc mười hai, Man tộc mười một, và mười ba người khác là các Chí Tôn thuộc về các tiểu chủng tộc trong Nhân tộc liên minh. Những tiểu chủng tộc này đều là những thế lực riêng, tuy không tính là mạnh nhưng nếu liên hợp lại với nhau thì cũng có đến mười ba vị Chí Tôn, không thể coi thường đấy.
Tin tưởng rằng, năm mươi bốn vị Chí Tôn này vẫn chưa phải là toàn bộ thực lực của liên minh nhân tộc, dù sao từng chủng tộc đều giữ lại một ít thực lực, sẽ không đem toàn bộ thực lực bộc lộ ra ngoài, trừ phi đến thời khắc Sinh Tử tồn vong. Ví dụ như đệ tử Huyền Hà chí tôn cùng với A Nan chí tôn của Chân Vũ chí tôn và Kim Phật chí tôn vẫn không tới. Bọn hắn vẫn còn tuần tra trong Hắc Phong giản.
Trong Nhân tộc trong liên minh, Nhân tộc Siêu Cấp chí tôn là có số lượng nhiều nhất, cộng thêm bản thân mình và Kim Phật chí tôn vẫn còn đang bế quan nữa, như vậy là thêm được hai người, còn Cự Nhân Tộc cùng Man tộc thì sếp thứ hai, thứ ba. Về phần các chủng tộc nhỏ khác thì chỉ vẹn vẹn có được một vị Siêu Cấp chí tôn. Sau khi hỏi Lang Gia chí tôn, Diệp Trần mới biết được, người này chính là Cự Mộc chí tôn của Cự Mộc tộc, có lẽ, Siêu Cấp chí tôn không phải dễ dàng sinh ra đời như vậy, bởi chủng tộc càng là cường đại thì Siêu Cấp chí tôn mới càng dễ dàng xuất hiện hơn.
Về phần cường đại Chí Tôn thì có nhiều hơn, cường đại Chí Tôn là trung kiên lực lượng của một chủng tộc, tác dụng trước mắt tuy kém hơn Siêu Cấp chí tôn, nhưng tầm quan trọng lại không thua kém chút nào, dù sao nếu có đủ số lượng cường đại Chí Tôn thì mới có thể sinh ra được số lượng Siêu Cấp chí tôn nhất định, nếu không sẽ xuất hiện thời kì xuống dốc cục diện.
Ánh mắt nhìn quét một vòng, Diệp Trần nhìn về phía đối diện.
Số lượng Chí Tôn bên Ma tộc liên minh nhiều hơn năm tên so với bên Nhân tộc liên minh, tổng cộng có năm mươi chín tên, Siêu Cấp chí tôn cũng muốn nhiều hơn hai tên, hai kẻ này đúng là Hủ Ma Thiên Tôn cùng Vô Hạ Ma tôn.
Diệp Trần loáng thoáng phát giác được, thương thế của Hủ Ma Thiên Tôn tựa hồ vẫn còn chưa khôi phục hoàn toàn, khí tức có chút không ổn định, có lẽ cũng đúng, bị Thánh khí đánh trúng chính diện sẽ không dễ dàng khôi phục như vậy, Kim Phật chí tôn phải bế quan suốt mấy trăm năm mới khu trừ mất lực lượng của Thánh khí Thị Huyết Thương, huống chi Hủ Ma Thiên Tôn lại mang trạng thái võ đạo nguyên thần nên việc khôi phục càng thêm gian nan hơn nhiều.
Mặc dù như thế, ngoại trừ Thiên Ma tôn ra thì Hủ Ma Thiên Tôn như trước vẫn là kẻ có uy hiếp lớn nhất, còn bên này Nhân tộc, ngoại trừ Chân Vũ chí tôn ra thì không ai có thể ngăn cản được hắn, nếu Kim Phật chí tôn có thể đem Cửu Chuyển Kim Thân đột phá Cửu chuyển thì may ra mới có thể ngăn cản được Hủ Ma Thiên Tôn, nhưng đó chỉ là phòng ngự cường đại, còn tiến công chính diện thì Kim Phật chí tôn mười phần không phải đối thủ của Hủ Ma Thiên Tôn.
“Song Tuyệt chí tôn, Thứ Xà chí tôn, không thể tưởng được các ngươi vẫn muốn gia nhập Ma tộc liên minh!”
Chân Vũ chí tôn ánh mắt rơi vào trên người hai gã Chí Tôn địch quân, theo thứ tự là một gã Chí Tôn toàn thân được bao phủ bởi những mảnh xương trắng cùng một gã nữ Chí Tôn sau lưng có mọc một cái đuôi rắn.
Hai gã Chí Tôn này đến từ hai chủng tộc nhỏ mà trước kia Nhân tộc liên minh đã từng lôi kéo qua.
Song Tuyệt chí tôn cất cao giọng nói: “Nhân sinh cũng phải có lựa chọn, thật có lỗi, Ma tộc liên minh là lựa chọn tốt nhất của ta.”
Thứ Xà chí tôn liền nói: “Lần này, các ngươi thua là không thể nghi ngờ, lựa chọn của ta chưa bao giờ sai cả.”
“Vậy sao? Vậy cũng chưa hẳn đâu.”
Chân Vũ chí tôn trầm giọng nói.
“Ha ha, Chân Vũ, Thứ Xà nói không sai, lần này các ngươi thua là không thể nghi ngờ, không bằng cứ nhận thua là được rồi, ta không muốn quá nhiều đâu, chỉ cần một nửa Bạch Hổ tinh vực là đủ.”
Thiên Ma tôn cầm trong tay Thị Huyết thương, hăng hái cười nói.
“Thiên Ma tôn, hai tộc Nhân Ma đã tranh đấu nhau vô số năm, Ma tộc ngươi đã lúc nào chinh phục được nhân tộc ta chứ, cho nên lần này, hy vọng xa vời của các ngươi như trước vẫn sẽ là công dã tràng mà thôi!”
“Đã như vậy thì đánh đi!”
Thiên Ma tôn cười lạnh một tiếng, phất phất tay.
Thấy thế, một gã Ma tộc Chí Tôn đi ra, “Có ai dám cùng Ám Ảnh ta đánh một trận không nào?.”
Ám Ảnh chí tôn chỉ là một gã Chí Tôn bình thường, bất quá hắn cũng không e ngại, Chí Tôn chiến tranh cũng có quy củ của Chí Tôn chiến tranh, Chí Tôn bình thường sẽ đấu với Chí Tôn bình thường, cường đại Chí Tôn đấu với cường đại Chí Tôn, nếu là bên trận doanh của ngươi có số lượng Chí Tôn bình thường nhiều hơn thì có thể dùng mấy vị Chí Tôn bình thường để đối phó một người khác cường đại hơn, và cường đại Chí Tôn cùng với Siêu Cấp chí tôn cũng là như thế. Chí Tôn chiến tranh thường được tiến hành trong thời gian rất dài, cho nên cũng không sợ không phân ra được thắng bại, cho nên, việc có nhiều hơn một vị Chí Tôn, hay thiếu đi một vị Chí Tôn thì ý nghĩa hoàn toàn không giống nhau. Nếu như thực lực tổng thể của song phương kém nhau không nhiều lắm, thì có nhiều hơn một gã Chí Tôn sẽ chẳng khác nào “đặt lên lưng lạc đà một cọng rơm”, cuối cùng, hoàn toàn có thể làm cho đại cục xuất hiện chuyển biến.
“Ám Ảnh chí tôn, đối thủ của ngươi là ta!”
Nhân tộc Huyễn Ảnh chí tôn đứng dậy, hắn và Ám Ảnh chí tôn là đối thủ một mất một còn, một kẻ là Ám Ảnh, một kẻ là Huyễn Ảnh, bắt đầu di động một cách xuất quỷ nhập thần, dần dần tiếp cận nhau.
Vèo! Vèo!
Lúc cuộc chiến đấu giữa hai người bắt đầu, thời không phảng phất như thủy tinh bị vỡ, khắp nơi đều là thân ảnh hai người, chỉ chốc lát sau đã đánh ra khu vực bên ngoài đến mấy chục năm ánh sáng.
Một đối một, hoặc là một đối hai, chỉ chốc lát sau, các Chí Tôn bình thường và cường đại Chí Tôn đều đã có đối thủ của riêng mình.
“Địa Ma tôn, ngươi có dám đánh với ta một trận không?”
Đối với việc Diệp Trần ở lại trong trận doanh Siêu Cấp chí tôn, chúng Chí Tôn trong Ma tộc liên minh cũng không cảm thấy kinh ngạc, đương nhiên, ở sâu trong nội tâm khẳng định là có chỗ hoài nghi, lúc này mới chỉ trải qua bao nhiêu năm chứ, vậy mà gã Nhân tộc tân tấn Chí Tôn này rõ ràng đã đạt đến cấp độ cao như thế. Khi nghe Diệp Trần khiêu chiến Địa Ma tôn, một vài tên Siêu Cấp chí tôn cười lạnh một tiếng, cho rằng hắn thật sự là không biết trời cao đất rộng, Vô Hạ Ma tôn là tồn tại kế cuối trong bọn hắn, nếu cho rằng có thể áp chế Vô Hạ Ma tôn thì liền có thể cùng Địa Ma tôn khiêu chiến sao?
“Hắc hắc, tiểu tử, ta sẽ để cho ngươi chết vô cùng thảm thiết, không biết ngươi có thể kháng đỡ tốt như Kim Phật chí tôn hay không a.”
Địa Ma tôn u ám đi ra và nhìn chằm chằm vào Diệp Trần, phảng phất như xem hắn là người đã chết rồi vậy.