1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
  4. Tập 244 [Chương 1322 đến 1325]

Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast

Tập 244 [Chương 1322 đến 1325]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1322: Chiến thần tháp tầng thứ sáu

Trùng kích lên Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên không chỉ mang đến cho Diệp Trần tu vi tăng vọt, mà Kiếm Vực của hắn trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, từ đệ Tứ trọng đỉnh phong tấn cấp đến đệ ngũ trọng.

Đệ ngũ trọng Kiếm Vực cùng đệ tứ trọng đỉnh phong Kiếm Vực nhìn như chỉ cách nhau một bước ngắn, nhưng chênh lệch trong đó không cách nào dùng lẽ thường để tính được.

Nguyên nhân chính là vì Kiếm vực có ẩn chứa Kiếm Chi Quy Tắc, mỗi khi tăng lên một trọng thì Kiếm Chi Quy Tắc liền hoàn thiện hơn một phần. Truyền thuyết kể rằng, một khi Kiếm Vực đạt tới đệ cửu trọng đỉnh phong thì tựu sẽ có được một tia kiếm mang lực lượng của thần linh, mà Kiếm Thần cũng nắm giữ đúng là Kiếm Chi Quy Tắc.

Chân nguyên tinh thuần hơn mấy lần, Kiếm Vực tăng từ đệ tứ trọng đỉnh phong lên đến đệ ngũ trọng, thực lực của Diệp Trần giờ đây cơ hồ đã gia tăng gấp mười lần rồi, so với trước đó thì hoàn toàn là một trời một vực.

“Có thể xông vào Chiến Thần tháp cùng Sinh Tồn Tháp rồi.”

Trong một năm này, Diệp Trần cuối cùng cũng đã đem chín mươi miếng Thần tệ còn lại dùng hết rồi, tất cả đều dùng vào việc tìm hiểu Mộc Chi Áo Nghĩa, đáng tiếc Mộc Chi Áo Nghĩa như trước chỉ còn thiếu một ít là có thể đạt tới Viên Mãn, ngoại trừ Mộc Chi Áo Nghĩa ra, hắn còn muốn tăng Lôi Chi Áo Nghĩa cùng Ảnh Chi Áo Nghĩa lên, cho nên đã thiếu rất nhiều Thần tệ.

Về phần Khoái Chi Áo Nghĩa cùng Mạn Chi Áo Nghĩa, tại Thần Chi Nhạc Viên thì không có Áo Nghĩa Tháp như vậy, thực sự chúng không phải là áo nghĩa đơn thuần, nếu chăm chú mà nói thì chúng chính là giác quan áo nghĩa.

Chiến Thần tháp tầng thứ tư.

Đối thủ của Diệp Trần là một gã Độc Giác Ma Vương có tu vi đạt tới Sinh Tử cảnh lục trọng thiên.

Từ Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên đến thất trọng thiên là cửa ải không dễ dàng vượt qua, khi đạt đến Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thì đã có thể Phong Đế, loại Phong Đế này không chỉ là danh xưng mà còn thể hiện ở ấn ký tại trên Đế Hoàng, mà Đế Hoàng ấn ký lại thập phần huyền ảo và có quan hệ cùng Vô Ngã cảnh giới, khi đột phá Vô Ngã cảnh giới ở cấp độ cao liền có thể cô đọng ra Đế Hoàng ấn ký thuộc về mình.

Cho nên muốn đạt được thành tựu Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thì khó như lên trời, không biết bao nhiêu anh hùng hào kiệt đã bị kẹt tại Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên cảnh giới mà không tài nào tiến thêm nổi, điều này đưa đến tình trạng, Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên Vương giả nếu có thực lực yếu thì rất yếu, còn mạnh thì rất mạnh, hệt như bị chia thành 2 thái cực vậy, thực lực kẻ yếu có lẽ không bằng được một phần mười so với cường giả, nếu không nói là không bằng được 1%.

Trước mắt, gã Độc Giác Ma Vương này tại trong số những Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên Vương giả cũng không tính là áp chót, nhưng tựu so với thực lực áp chót thì lợi hại hơn gấp đôi, thậm chí gấp ba đấy.

Rống!

Độc Giác Ma Vương bộc phát ra ma lực dũng mãnh tấn công tới Diệp Trần.

Đối mặt với cuồng phong của Độc Giác Ma Vương, Diệp Trần phóng xuất ra Kiếm Vực rồi vung một kiếm ra ngoài.

Xùy yyyyy!

Thân thể Độc Giác Ma Vương liền rơi vào trạng thái trì trệ, sau một khắc thân thể hắn đã bị kiếm khí dày đặc thiết cắt thành hư vô.

“Tầng thứ tư thông qua, ban thưởng 100 miếng Thần tệ.”

Tầng thứ ba là 60 miếng Thần tệ, tầng thứ tư là 100 miếng, ban thưởng rất phong hậu.

“Thiên đường huy chương nhận thăng cấp thành Sơ cấp huy chương.”

Ngay sau đó, thiên đường huy chương trên ngực Diệp Trần bắt đầu phát sinh biến hóa, nó chợt phát ra năng lượng rồi biến thành một đạo hào quang khắc vào trên mu bàn tay Diệp Trần, trông như một hình xăm rất chân thật có màu xanh.

Ôngggg!

Diệp Trần kích phát Sơ cấp huy chương trên mu bàn tay ra, lập tức, một đạo màn sáng xuất hiện, trên thượng diện màn sáng biểu hiện số lượng Thần tệ là 100 miếng, trừ việc đó ra, còn có thêm một số tin tức khác.

Đội ngũ: không

Đội ngũ thân phận: không

Săn bắn thành tựu: không

Cưỡng chế nhiệm vụ: mỗi ba tháng tiến vào một lần Thú Liệp Tháp

Tán đi màn sáng, Diệp Trần đi vào Chiến Thần tháp tầng thứ năm.

Tầng thứ năm có đối thủ là một gã Dạ Xoa Vương.

Dạ Xoa Tộc tại trong Vũ Trụ Tinh Không này thuộc về cường đại chủng tộc, thân thể bọn hắn có thực lực rất cường đại, luận về bình quân chiến lực còn muốn vượt qua cả Ma tộc, nhưng Dạ Xoa Tộc lại có năng lực sinh sản rất kém cỏi nên tại trong tất cả các đại chủng tộc được sắp xếp theo kiểu đếm ngược, đương nhiên đây cũng chỉ là tương đối so với các chủng tộc khác mà thôi, số lượng thành viên của bọn hắn cũng muốn dùng 10 tỷ làm đơn vị đấy.

Gã Dạ Xoa Vương này có tu vi tất nhiên cũng là Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên, làn da của hắn hiện lên màu đá vôi, sau lưng mọc ra một đôi cánh, cơ bắp khoa trương hiện lên những đường cong mà nhìn vào sẽ nhận ra sức bật của hắn thập phần mạnh mẽ.

Xùyyyyy!

Cầm trong tay một cây trường mâu lợi hại, Dạ Xoa Vương một mâu đâm đi qua.

Trong vô thanh vô tức, Diệp Trần đã phóng xuất ra Kiếm Vực khiến Dạ Xoa Vương lập tức như bị vây hãm trong một vũng bùn, động tác trở nên rất chậm chạp, nhưng chỉ sau một khắc, cơ bắp trên người Dạ Xoa Vương bỗng đột nhiên nhúc nhích rồi khuếch tán ra một vòng quầng sáng màu xám trắng, đây chính là Dạ Xoa Vương lĩnh vực. Có lĩnh vực triệt tiêu kiếm vực, lại được gia cố thêm bởi tu vi áp chế, động tác của Dạ Xoa Vương đã khôi phục về trạng thái bình thường, không chỉ có như thế, trông hắn lúc này giống như đang thập phần hưng phấn vậy, lần nữa nhanh chóng đâm ra một mâu với tốc độ bạo phát.

Đinh!

Diệp Trần dùng Long Tuyền Kiếm chặn một kích này.

“Không hổ là tầng thứ năm.” Ở tầng thứ tư, Ma Vương có lĩnh vực mới chỉ đạt tới Tam trọng hậu kỳ, vậy mà ở tầng thứ năm này, Dạ Xoa Vương lại có lĩnh vực đạt đến đệ tứ trọng sơ kỳ, phối hợp thêm tu vi cường đại của Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên, vừa vặn triệt tiêu Ngũ trọng Kiếm Vực của Diệp Trần.

Bá! Bá! Bá!

Dạ Xoa Vương có tốc độ thập phần nhanh nhạy, đôi cánh sau lưng của hắn đã mang đến sức bật rất mạnh, nhưng bất quá Diệp Trần nhìn ra được, Dạ Xoa Vương chỉ am hiểu bộc phát tốc độ ở cự ly ngắn, tại trong khoảng cách nhất định thì không ai có thể siêu việt hắn trên phương diện tốc độ cả.

Nhưng mặc kệ hắn tiến công như thế nào cũng đều bị Diệp Trần đón đỡ.

“Đến lúc rồi đây!”

Đang một mực xoay quanh tại chỗ thì bỗng nhiên Diệp Trần nhảy lên, đón đánh Dạ Xoa Vương.

BOANG…!

Mâu kiếm giao kích, cánh tay Dạ Xoa Vương gặp phải kịch chấn làm trường mâu trong tay bị đánh bay khỏi tay, Long Tuyền Kiếm có chút dừng lại, đồng dạng là cơ bắp cánh tay phải Diệp Trần phồng lên, kiếm thứ hai theo sát đó chém ra.

Kiếm quang vừa hiện lên thì nửa người Dạ Xoa Vương đã bị chôn vùi như bọt biển.

Năm ngón tay trái lập tức mở ra, theo đó là năm đạo kiếm khí co duỗi bất định hội tụ cùng một chỗ tạo thành chưởng kình lao thẳng vào nửa thân còn lại của Dạ Xoa Vương, sau một khắc đã gọn gàng chấn nát toàn bộ thân thể hắn. “Tầng thứ năm thông qua, ban thưởng 300 miếng Thần tệ.”

Sau khi thông qua tầng thứ năm, số lượng Thần tệ của Diệp Trần đã biến thành 400 miếng, đây không phải là một số lượng nhỏ.

Chiến Thần tháp tầng thứ sáu, đối thủ là một gã Tà Vương của Tà Linh tộc.

Tà Linh tộc là một chủng tộc thập phần quỷ dị, tại Chân Linh thế giới, Tà Linh tộc bởi vì đã bị Chân Linh thế giới áp chế nên bọn hắn căn bản không thể phát huy ra chỗ quỷ dị đó, có thể nói, sự quỷ dị của Tà Linh tộc nằm tại tánh mạng của bọn hắn cùng những tà thuật không thể tưởng tượng nổi.

Tà Linh tộc không giống với các chủng tộc khác, bọn hắn không có năng lực sinh sản, từng kẻ trong bọn hắn đều là do tà ác tế đàn sinh ra, nghe nói, tại Tà Linh giới có một cái tà ác tế đàn nguyên thủy nhất, nơi đó chính là cội nguồn của Tà Linh tộc, bọn hắn trời sinh tựu đã có được Bất Tử Chi Thân, lại không bị đại đa số các hiệu quả mặt trái làm ảnh hưởng. Tuy chủng tộc bọn hắn có thực lực không bằng Dạ Xoa Tộc, nhưng cho dù là như vậy thì cả Ma tộc cũng đều không dám trêu chọc quá nhiều vào cái chủng tộc này.

Về phần tà thuật của Tà Linh tộc thì có thể nói là không thể tưởng tượng nổi, phục sinh, nguyền rủa, tử vong, Sinh Mệnh Chuyển Di, đoạt xá… những năng lực đáng sợ này đều có trong tà thuật, bao hàm toàn diện, có thể nói, Tà Linh tộc là tồn tại khó giết chết nhất.

“Tử Vong Quang Hoàn!”

Vừa lên đến, gã Tà Vương này tựu đã muốn cho Diệp Trần nếm thử Tử Vong Quang Hoàn.

Một khi bị Tử Vong Quang Hoàn bao phủ thì tinh khí thần của bản thân sẽ không ngừng biến mất, cho đến chết.

Nhìn thấy trên người đột ngột xuất hiện quầng sáng màu xám, Diệp Trần nhướng mày, nếu quả thật mọi kẻ Tà Linh tộc đều đáng sợ như vậy, thì để chiến thắng được bọn hắn cũng phải bỏ ra một cái giá vô cùng thảm liệt.

“Bất Hủ hộ thể!”

Bất Hủ Kiếm Ý bộc phát khiến Tử Vong Quang Hoàn nứt vỡ.

Sở hữu Thất giai Bất Hủ Kiếm Ý, Diệp Trần bên trên trình độ nhất định có thể nói là vạn tà bất xâm, bất luận thứ hiệu quả mặt trái gì cũng đều không thể có tác dụng tại trên người hắn.

“Thu Đao Linh Lạc Vũ!”

Thấy Tử Vong Quang Hoàn không có hiệu quả, gã Tà Vương này liền rút ra một thanh Tà Đao chém về phía Diệp Trần.

“Nhanh thật!”

Diệp Trần huy kiếm đón đỡ nhưng lực đạo quá mạnh đã khiến cả người hắn bị kích bay rớt ra ngoài.

“Bóng ma tử vong!”

Chợt, ngay khi thân thể Diệp Trần định trụ lại, thì tại dưới lòng bàn chân của hắn đã chui ra vô số bóng mờ xúc tu và quấn chặt lấy thân thể của hắn, những bóng mờ xúc tu này vô hình vô chất nhưng lại có lực lượng mạnh đến không thể tưởng tượng nổi, kể cả khi Diệp Trần bộc phát chân nguyên nhưng vẫn đều không thể mảy may giãy giụa, hộ thể Kiếm Ý gần kề cũng chỉ có thể bảo hộ bản thân hắn chứ không có biện pháp thoáng cái làm nứt vỡ các bóng mờ xúc tu kia.

Xoẹt!

Nga sau đó, Tà Vương vung qua một đao, ánh đao như hàm quát toàn bộ Thiên Địa.

Trong mắt hiện lên hàn quang, trong chốc lát Diệp Trần đã đem Kiếm Vực thúc dục đến cực hạn, lập tức, ánh đao khổng lồ kia bị đại giảm tốc độ mà trở nên chậm chạm, nhân cơ hội này, Diệp Trần thi triển ra Tam Hoa Tá Đạo, tạo ra ba đóa hoa hư ảnh lơ lửng tại trên đỉnh đầu của mình, cùng lúc đó, tinh khí thần đã tăng lên gấp đôi.

Băng, Băng, Băng!

Đám bóng mờ xúc tu lập tức bị bức đứt, Diệp Trần không chút do dự tung ra một chiêu Siếp Na Huy Hoàng nghênh đón lấy.

Ánh đao cùng kiếm quang đồng thời nghiền nát.

Nhưng do Tam Hoa Tá Đạo đã được thi triển ra, Kiếm Vực của Diệp Trần cũng theo đó tăng mạnh, lực lượng trói buộc đã tăng lên gấp đôi. Còn động tác của Tà Vương lúc này đã không còn nhanh như trước đó, chớp lấy thời cơ, Diệp Trần đoạt trước một bước, tung ra Thiên Tuyệt Kiếm phá hủy thân thể của đối phương.

Thế nhưng, điều Diệp Trần không ngờ được chính là, Tà Vương cũng không chết, thứ mà hắn vừa phá hủy chỉ là một tượng gỗ điêu khắc hình người mà thôi.

“Là Sinh Mệnh Chuyển Di chi thuật!”

Diệp Trần hiện lên vẻ sợ hãi.

Về Sinh Mệnh Chuyển Di chi thuật, hắn đã từng được nghe nói qua, loại tà thuật này có thể đem một bộ phận sinh mệnh lực của bản thân chuyển dời lên một vật thể khác, làm cho cái vật thể kia có được chiến lực gần như bằng bản thể thật, hơn nữa cũng không nhìn ra bất kỳ sơ hở gì, khuyết điểm duy nhất chính là, một khi sinh mệnh lực chuyển đi ra ngoài mà bị phá hủy thì không cách nào thu hồi trở về, bản thể tất nhiên sẽ bị tổn thất một bộ phận sinh mệnh lực và tuổi thọ bị giảm bớt, đây chính là một cấm thuật của Tà Linh tộc, thông thường sẽ không đơn giản đi thi triển ra.

Nhưng nơi này là Chiến Thần tháp, đối phương cũng chỉ là người thủ cửa nên mới không có nhiều cấm kị như vậy.

Đến khi tác dụng Tam Hoa Tá Đạo sắp sửa biến mất, Diệp Trần cũng không thể giết chết được Tà Vương, số lượng thế thân của đối phương thật sự quá nhiều, hết tên này lại đến tên khác, giết không suể. Do vậy muốn qua được cửa ải này, nhất định phải làm tiêu hao hết Tà Vương sinh mệnh lực, làm cho đối phương không cách nào thi triển ra Sinh Mệnh Chuyển Di chi thuật nữa, hoặc là phải dùng thực lực tuyệt đối mà triệt để khóa chặt bản thể hắn lại, khiến cho hắn không cách nào đào thoát được, thế nhưng Diệp Trần chỉ lợi hại hơn một chút so với đối phương mà thôi, không có khả năng làm được loại trình độ này.

Cuối cùng nhất, Diệp Trần đã dừng bước tại Chiến Thần tháp tầng thứ sáu, không có thể vượt qua được.

Sau khi ra khỏi Chiến Thần tháp, Diệp Trần trực tiếp đi xông vào Sinh Tồn Tháp.

Lần trước, Diệp Trần đã có năng lực xông đến Sinh Tồn Tháp tầng thứ tư, bất quá khi đó thực lực còn quá yếu nên Diệp Trần không muốn xông đến tầng thứ tư sớm như vậy, bởi vì xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ năm hoặc là Sinh Tồn Tháp tầng thứ tư, nhất định trong mỗi ba tháng phải tiến vào Thú Liệp Tháp một lần, như vậy quá mức nguy hiểm rối.

Lần này Diệp Trần không có chút gì do dự.

Rất nhanh, Sinh Tồn Tháp tầng thứ ba xông qua.

Phần thưởng là 100 miếng Thần tệ.

Tầng thứ tư có nhiệm vụ tiến vào một lãnh địa Dạ Xoa Tộc có cảnh vệ sâm nghiêm và ám sát một gã Dạ Xoa Vương, sau đó ly khai an toàn, độ khó cao gấp mấy lần tầng thứ ba, hơi chút không cẩn thận sẽ lâm vào vòng vây giảo sát.

Sau khi ẩn núp và thành công ám sát mục tiêu, Diệp Trần trực tiếp mở đường máu giết đi ra ngoài, bằng vào cường đại Kiếm Vực, Diệp Trần không uổng phí chút khí lực nào cũng liền giết ra lớp lớp vòng vây, tiêu dao rời đi.

Tầng thứ tư thông qua, Diệp Trần lần nữa đạt được 300 miếng Thần tệ.

Như vậy, Diệp Trần đã đạt đến 800 miếng Thần tệ rồi, đủ cho hắn ngây ngốc tại Áo Nghĩa Tháp hơn hai tháng.

Chương 1323: Trung cấp huy chương

Tầng thứ năm, độ khó lại kịch tăng gấp mấy lần, lần này Diệp Trần phải đối mặt không chỉ với số lượng địch nhân đông đúc mà còn rất nhiều hiểm cảnh bí ẩn.

Trừ việc đó ra, tại tầng thứ năm rõ ràng không cách nào phi hành được, chỉ có thể đi bộ mà thôi, tuy Sinh Tử Cảnh Vương giả có thể đi bộ cũng rất nhanh, nhưng cuối cùng cũng sẽ có sinh ra rất nhiều phiền toái.

“Quá đông, cả trên khỏa tinh cầu này đều là địch nhân, dưới tình huống này mà vẫn còn phải tập hợp đủ 12 khối Tinh Thần Thiên Thạch nữa chứ.”

Độ khó của Tầng thứ năm lại để cho Diệp Trần hiểu được thế nào là khó khăn thực sự cần phải giải quyết, dưới tình huống tất cả mọi người đều không cách nào phi hành, hắn mặc dù không có khả năng bị lâm vào trùng trùng điệp điệp vây khốn, nhưng bởi vì số lượng địch nhân quá nhiều, trải rộng khắp cả hành tinh nên hắn từ đầu tới đuôi đều là phải chạy trốn hoặc là chiến đấu, cái này thực sự là một khảo nghiệm khắc nghiệt nhất đối với ý chí của một người, mà ý chí đúng là thứ không thể thiếu trong năng lực sinh tồn.

Rầm rầm!

Trong khu rừng rậm rạp, một đạo hỏa lôi hình mũi khoan phóng như bay về phía thủ cấp của Diệp Trần.

Đây là một mũi tên nhọn được bắn ra từ một gã Cung Tiễn Thủ Dạ Xoa Tộc, mặt khác, tại phía trước gã Cung Tiễn Thủ này còn có bảy tám tên Ma Vương cùng Dạ Xoa Vương không ngừng truy hướng Diệp Trần, khoảng cách ở giữa song phương ước chừng có hơn một ngàn dặm xa. Dưới quy tắc hạn chế, tại Sinh Tồn Tháp tầng thứ năm này, phạm vi cảm ứng của Linh Hồn Lực trở nên rất nhỏ, lực phá hoại cũng rất nhỏ, do vậy, muốn muốn chú ý tới một vật thể ở rất xa thì chỉ có thể dựa vào nhãn lực mà thôi, kể từ đó, cung tiễn đánh lén ở cự ly xa có thể nói là rất trí mạng.

Diệp Trần xoay người một cái để tránh đi một mũi tên này, trong lúc xoay tròn hoàn người như vậy, Diệp Trần cũng phát kiếm khí bay vút ra ngoài, men theo quỹ tích của mũi tên nhọn mà chém về phía ngọn nguồn của nó.

Phốc!

Tên Dạ Xoa Tộc Cung Tiễn Thủ kia đã bị trúng kiếm khí vào đầu mà bạo liệt ra, nhưng hắn cũng không tử vong, bất quá như vậy cũng là đủ rồi, kiếm khí mang theo Hủy Diệt Kiếm Ý đã xâm nhập vào trong thể nội của đối phương khiến trong thời gian ngắn không cách nào khu trừ. Tại trong mắt Diệp Trần lúc này, đối phương cùng bia ngắm không có gì khác nhau, hiện tại hắn phải đánh trả bốn gã Ma Vương và ba gã Dạ Xoa Vương.

Ma Vương cùng Dạ Xoa Vương tập kích với tốc độ rất nhanh, trong phạm vi hơn một ngàn dặm thì đoán chừng chỉ mấy lần hô hấp là bọn chúng có thể đuổi tới, nhưng đột ngột, bọn hắn đã bị thiếu đi một thành viên cung thủ quan trọng, sau đó lại mất thêm một kẻ,…

Trong nháy mắt, đã có bốn gã Ma Vương và ba gã Dạ Xoa Vương bị tiêu diệt!

Tiêu diệt bọn hắn không phải là Diệp Trần, mà là một loại đóa hoa Hắc Kim sắc cự đại, rễ cây của chúng nhìn như chỉ dài có mấy trăm mét, nhưng lúc đóa hoa cự đại kia mở ra thì chúng lại có thể vươn dài đến vài trăm dặm, bên trong đầy rẫy răng cưa có hình dáng đinh ốc, thâm bất khả trắc, mà những răng cưa này hiển nhiên ẩn chứa kịch độc chết người, có thể làm cho linh hồn Sinh Tử Cảnh Vương giả rơi vào trầm mê, từ đó dễ dàng bị nó xâu xé.

Đây chính là dị chủng thực vật vũ trụ – cây non Đế Vương Hoa!

Đế Vương Hoa là thực vật ở trên đỉnh ngọn tháp Kim Tự Tháp, lúc ở vào giai đoạn cây non, bọn chúng là những kẻ săn thú điêu luyện, có thể săn bắt con mồi là các Vương giả Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên trở xuống, một khi thành thục, ngay cả Phong Đế Vương giả mà gặp phải bọn chúng cũng đều muốn tránh lui ba thước. Dưới tình huống bình thường, một cây Đế Vương Hoa trưởng thành có thể đem cả một khỏa tinh cầu hấp thu thành dinh dưỡng, đến lúc dinh dưỡng trên tinh cầu đã bị hấp thu hết thì Đế Vương Hoa sẽ khu động thể xác bên ngoài của tinh cầu mà tiến hành du đãng săn bắn tại trong vũ trụ.

“Sinh Tồn Tháp tầng thứ năm rõ ràng còn có cả cây non Đế Vương Hoa!”

Diệp Trần nhíu mày, đụng phải Đế Vương Hoa cây non thì bản thân hắn cũng gặp phải nguy hiểm khôn lường, ngạnh kháng với chúng là gánh không được, chỉ có thể tránh né trốn chạy mà thôi.

Bất chấp việc đánh chết Dạ Xoa Tộc Cung Tiễn Thủ, Diệp Trần hướng về phía địa điểm có tản ra Tinh Thần Thiên Thạch khí tức, chạy vội đi qua.

“Khối thứ nhất!”

Rất nhanh, Diệp Trần đã tìm được khối thứ nhất Tinh Thần Thiên Thạch, còn phải tìm thêm mười một khối nữa.

” khối thứ bảy!”

” khối thứ chín!”

” khối thứ 11, chỉ còn lại một khối cuối cùng!”

Trong nháy mắt, Diệp Trần đã ngây người suôt một tháng thời gian tại Sinh Tồn Tháp tầng thứ năm, trong một tháng này, hắn bị gặp phải 823 lần đuổi giết, đánh chết 248 địch nhân, số lần bị thương vượt qua một trăm lần, trong đó có 60 lần bị thương không phải do địch nhân bố trí, mà là lâm vào hung hiểm tiềm ẩn của cái khỏa tinh cầu này.

“Cây non Đế Vương Hoa, Thực Vương thảo, Tiên Huyết bình nguyên, Bạch Cốt đạo, đồng dạng đều tồn tại ở tầng thứ năm, độ khó của Sinh Tồn Tháp tầng thứ năm cơ hồ là gấp mấy lần tại Chiến Thần Tháp tầng thứ năm, không sai biệt lắm cùng Chiến Thần tháp tầng thứ sáu, tại đây, không thể biết được cuối cùng sẽ có nguy hiểm gì chờ ta ở phía trước.”

Diệp Trần tuyệt nhiên không dám chủ quan, tinh thần căng cứng như dây đàn, suốt một tháng này, hắn chưa từng có nghỉ ngơi qua, hắn dám khẳng định, chỉ cần mình có chút buông lỏng thì sẽ gánh lấy hậu quả không thể tưởng nổi.

“Ân? Có khí tức phát ra từ khối Tinh Thần Thiên Thạch thứ 12 ah”

Cái khỏa tinh cầu này không nhỏ, đường kính chừng 1000 vạn dặm, Tinh Thần Thiên Thạch căn cứ vào thể tích lớn nhỏ mà phạm vi khuếch tán ra khí tức sẽ bất định, đứng cách hơn vạn dặm, Diệp Trần liền cảm ứng được khí tức phát ra từ khối Tinh Thần Thiên Thạch thứ 12.

Hít sâu một hơi, Diệp Trần lặng yên không một tiếng động chui vào trong rừng, hướng phía ngọn nguồn khí tức Tinh Thần Thiên Thạch mà bước đi.

Thời gian chừng một bữa cơm trôi qua, Diệp Trần ngừng lại.

Vận chuyển nhãn lực, Diệp Trần đã chứng kiến được một mảnh đất trống hoang vu từ cách đây mấy trăm dặm, đâu đó tại vị trí trung ương của mảnh đất trống này là một khối thiên thạch thủy tinh màu xanh da trời lớn chừng 10m.

Đúng là Tinh Thần Thiên Thạch.

Bất quá tại trong khu rừng phụ cận nơi có Tinh Thần Thiên Thạch, rõ ràng có ẩn tàng một cây non Đế Vương Hoa, cái gốc cây non Đế Vương Hoa này chuẩn bị biến sắc, thế cho nên nó đã cùng hoàn cảnh quanh mình dung hợp thành một thể, nếu như không phải Diệp Trần có nhãn lực cường đại thì thật đúng là đã nhìn không ra sự mê hoặc của nó rồi, chỉ cần hơi không lưu ý thì liền có thể bị cây non Đế Vương Hoa ăn tươi nuốt sống.

“Khoảng cách giữ nơi đây và Tinh Thần Thiên Thạch có chừng mấy trăm dặm, ta còn chưa kịp đi qua thì đã có thể bị Đế Vương Hoa ăn tươi rồi, xem ra, nếu hấp dẫn được vài tên địch nhân tới thì ta có thể đánh lừa chú ý của nó mà cướp lấy Thiên Thạch.”

Hạ quyết tâm, Diệp Trần lui trở về.

Hưu! Hưu! Hưu!

Từng đạo mũi tên nhọn bay vụt tới, đuổi giết Diệp Trần đang không ngừng chạy trốn.

“Tổng cộng có mười tám tên địch nhân, có lẽ có thể đủ cho ta tranh thủ chút thời gian, còn nếu thật sự không được thì cũng chỉ có thể liều mạng mà thôi.”

Tại sau lưng Diệp Trần là mười tám tên địch nhân, trong đó có ba tên Dạ Xoa Tộc Cung Tiễn Thủ, hai tên Ma tộc Cung Tiễn Thủ, mười ba tên khác theo thứ tự là bốn gã Ma Vương, bốn gã Dạ Xoa Vương, năm tên Tà Vương, xem như một cổ đoàn đội có thực lực thập phần cường đại.

Rất nhanh, khoảng cách giữa Diệp Trần và Tinh Thần Thiên Thạch đã không còn đến năm trăm dặm, khoảng cách này đã ở vào phạm vi công kích của Đế Vương Hoa cây non, nhưng rất hiển nhiên, Đế Vương Hoa cây non cũng rất có trí tuệ, nó không lập tức công kích con mồi mà đợi đến khi tất cả bọn hắn tiến hoàn toàn vào phạm vi công kích thì mới bắt đầu ra tay, tranh thủ tận diệt cả đám.

Bốn trăm dặm

Ba trăm dặm.

Hai trăm dặm.

Một trăm dặm.

Lập tức, lúc khoảng cách giữa Diệp Trần và Tinh Thần Thiên Thạch không còn đến năm mươi dặm thì Đế Vương Hoa cây non bắt đầu công kích, trước tiên nó công kích vào năm tên Cung Tiễn Thủ ở hậu phương.

Năm cái nụ hoa hiện lên hình con thoi bắn đi ra ngoài, lúc tới gần năm tên Cung Tiễn Thủ rồi đột nhiên mở ra, đem bọn chúng cắn nuốt đi vào, sau khi dừng lại một chút để nhấm nuốt đã triệt để tiêu hóa con mồi.

“Tới tay rồi”.

Lúc này, Diệp Trần đã lấy được Tinh Thần Thiên Thạch.

Nhìn lại đã thấy đám địch nhân đuổi giết mình lúc trước chỉ còn thừa lại ba tên, trong khoảng thời gian ngắn, Đế Vương Hoa cây non phát ra ba lượt công kích, mỗi một lần đều có thể ăn tươi năm tên địch nhân.

“Phải trốn ngay thôi.”

Không có bất kỳ tưởng niệm nào, Diệp Trần dưới chân phát lực, đem mặt đất giẫm đạp sụp đổ xuống dưới, cả người chạy vội với tốc độ đạt đến cực hạn.

Húuuuuuuuuuuuu!

Tiếng xé gió đánh úp lại, Diệp Trần cơ hồ trong vô thức đã lăn mình về phía bên phải để tránh né.

Ầm ầm!

Một khối bùn đất lớn bị nện lún xuống tạo ra một cái hố cự đại tại nơi Diệp Trần vừa đứng, Đế Vương Hoa cây non công kích thất bại.

Hú! Hú! Hú!

Tiếng xé gió lần này biến thành năm cái, rất hiển nhiên đám địch nhân đều đã bị giết sạch, Đế Vương Hoa cây non liền đem toàn bộ tinh lực đặt ở trên người Diệp Trần.

“Siếp Na Kiếm Vực, chậm lại cho ta!”

Diệp Trần bắn xuất ra kiếm vực làm cho tốc độ công kích của Đế Vương Hoa cây non bị chậm lại, còn tốc độ của Diệp Trần không giảm mà trái lại còn bạo tăng.

Rốt cục, Diệp Trần đã chạy trốn tới bên ngoài năm trăm dặm.

“Cái gì phạm vi công kích của nó có thể vượt qua năm trăm dặm sao?”

Sau lưng là một tiếng xé gió mạnh đến “tê tâm liệt phế”, so với bất luận cái gì trước đó đều phải nhanh và mạnh hơn rất nhiều, ngay lập tức Kiếm Vực cũng không có biện pháp mảy may ngăn cản được nó, tựa hồ trên thượng diện ẩn chứa năng lượng đã vượt qua cực hạn của Kiếm Vực.

BOANG…!

Long Tuyền Kiếm tự động ra khỏi vỏ và hóa thành một trăm đạo bóng kiếm hướng về phía sau bắn giết đi qua.

Bách Kiếm Tề Phát!

Đinh đinh đang đang, Hỏa Tinh văng khắp nơi, một trăm đạo bóng kiếm không ngừng cản trở Đế Vương Hoa cây non, ngay một sát na đó, mượn cơ hội này, thân thể Diệp Trần vừa lướt ngang qua thì một tiếng va đập cực lớn vang lên “BÀNH”, mặt đất phía bên phải đã bị bạo liệt mà mất đi một khối lớn.

“Nguy hiểm thật, suýt nữa thì…”

Trọn vẹn chạy trốn tới hơn ngàn dặm thì Đế Vương Hoa cây non mới đình chỉ công kích, thu hồi Long Tuyền Kiếm, Diệp Trần quay người nhìn thoáng qua mà không khỏi giật mình, xem ra, năm cái nụ hoa của Đế Vương Hoa cây non mới là cường đại nhất, nghe nói phạm vi công kích của chúng đạt đến trên dưới một nghìn dặm, Đế Vương Hoa có mấy cái nụ hoa thì đại biểu cho cảnh giới của nó cao bấy nhiêu, năm cái nụ hoa tương đương với Sinh Tử cảnh ngũ trọng thiên, bất quá Đế Vương Hoa cây non Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên so với đại đa số Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên Vương giả đều muốn lợi hại khủng bố hơn nhiều.

“Mười hai khối Tinh Thần Thiên Thạch đã thu hoạch xong, kế tiếp phải cẩn thận một chút, tuyệt đối không thể chủ quan được.”

Bỏ ra nửa ngày thời gian, Diệp Trần đi lên trên một ngọn núi cao, nơi có một nhúm hào quang bao phủ xuống.

“Vượt qua khảo nghiệm Sinh Tồn Tháp tầng thứ năm, ban thưởng 600 miếng Thần tệ, Sơ cấp huy chương thăng cấp làm Trung cấp huy chương.”

Trên bầu trời có thanh âm truyền xuống dưới.

Xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ năm thì chính là đã thông qua tầng thứ tư, như vậy có thể đem Thiên đường huy chương thăng cấp làm Sơ cấp huy chương, xông đến tầng thứ bảy thì đại biểu đã thông qua tầng thứ sáu, sẽ được thăng cấp lênTrung cấp huy chương, còn ở Sinh Tồn Tháp thì tương ứng giảm bớt một tầng, chỉ cần thông qua tầng thứ ba và xông đến tầng thứ tư, liền có thể thăng cấp làm Sơ cấp huy chương, thông qua tầng thứ năm và xông đến tầng thứ sáu là được thăng cấp làm Trung cấp huy chương.

Bất quá so với một năm trước thì có nhiều bất đồng, vào một năm trước thì Diệp Trần chỉ cần xông đến Sinh Tồn Tháp tầng thứ tư thì nhất định trong mỗi ba tháng phải tiến vào Thú Liệp Tháp một lần, mà bây giờ, huy chương của Diệp Trần đã thăng cấp đến cấp bậc Trung cấp huy chương, do vậy tại Thú Liệp Tháp tầng thứ nhất hoặc tầng thứ hai buộc phải tiến hành đến ba lượt săn bắn.

Không chỉ là tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba cùng tầng thứ tư cũng nhất định phải tiến hành ba lượt săn bắn, nói cách khác, dù là ngươi vừa lên đến thực lực thành viên cao cấp thì cũng phải hoàn thành sáu lần săn bắn tại bốn tầng của Thú Liệp Tháp. Đương nhiên, loại tình huống này rất ít phát sinh, những người khác đều là tăng lên từng tầng một, còn Diệp Trần thì thoáng cái đã tăng lên vài tầng.

Sinh Tồn Tháp tầng thứ sáu.

Diệp Trần gần kề ngây người suốt ba ngày tại đó, tại đây độ khó đã vượt qua Chiến Thần tháp tầng thứ sáu, cho dù là Diệp Trần cũng đều khó có khả năng xông qua.

Có điều Diệp Trần không biết chính là, sau khi hắn thông qua mỗi một tầng tại Chiến Thần tháp cùng Sinh Tồn Tháp, bài danh Sơ cấp thành viên của hắn tại Thú Liệp Tháp không ngừng tăng lên, khi hắn vừa xông đến Sinh Tồn Tháp tầng thứ sáu thì bài danh của hắn đã là đệ nhất, bài danh đội trưởng Hoàng Hằng Phi của Phi Linh chiến đội đều xếp tại phía dưới hắn, xếp hạng đến vị trí thứ ba.

Mà ở phía sau tên của hắn đã được đánh dấu lấy bốn chữ “Trung cấp thành viên”.

“Cái gì? Thoáng cái đã trở thành Trung cấp thành viên rồi sao.”

“Nhân vật mới có tên gọi là Diệp Trần này cũng quá biến thái rồi ah!”

“Nhất định phải nghĩ biện pháp để cho hắn gia nhập chiến đội của chúng ta, tuy hắn đã là Trung cấp thành viên, nhưng vẫn là phải hoàn thành ba lượt săn bắn tại Thú Liệp Tháp tầng thứ nhất và tầng thứ hai, dùng thực lực của hắn, nhất định sẽ để cho chúng ta đại hoạch toàn thắng, đạt được càng nhiều Thần tệ nữa.”

Chương 1324: Gia nhập phi linh chiến đội

Một truyền mười, mười truyền một trăm, tin tức Diệp Trần trở thành trung cấp thành viên rất nhanh đã lan truyền khắp toàn bộ Thần Chi Nhạc Viên.

“Thật sai lầm, nếu sớm biết hắn tiến bộ nhanh như vậy thì có lẽ thời gian trước ta nên cùng hắn câu thông, nếu có hắn gia nhập Phi Linh chiến đội thì liền sẽ đủ để chúng ta ngang nhiên săn bắn tại chiến trường tầng hai, mỗi lần đi săn liền có thể thu hoạch nhiều Thần tệ hơn gấp mấy lần hiện tại rồi.”

Sau khi nhận được tin tức, Hoàng Hằng Phi nhíu mày.

Luận về chiến lực, Diệp Trần chưa hẳn cường đại hơn so với hắn, đều là thực lực Chiến Thần Tháp tầng thứ sáu, nhưng luận về năng lực sinh tồn thì hắn có chỗ thua kém hơn so với đối phương không chỉ một bậc, năng lực sinh tồn cường đại như vậy, nói rõ đối phương có thể thích ứng với bất luận hoàn cảnh gì, chiến trường săn bắn cũng không ngoại lệ, có không ít người lần đầu tiến vào chiến trường săn bắn đã liên tiếp phạm sai lầm, căn bản không có cách nào tại trong thời gian ngắn mà thích ứng với hoàn cảnh, đây cũng là lý do tại sao phải có Thú Liệp Tháp tầng thứ nhất tồn tại.

Thú Liệp Tháp tầng thứ hai là dành để săn bắn theo đội ngũ, tầng thứ nhất là săn bắn cá nhân, dưới tình huống bình thường, vừa trở thành sơ cấp thành viên sẽ không có đội ngũ nào tiếp nhận, bọn hắn trước tiên phải ở Thú Liệp Tháp tầng thứ nhất chiến đấu vài lần, nếu như không chết thì mới có thể được các đội ngũ tiếp nhận, đương nhiên, một quái vật như Diệp Trần là ngoại lệ.

“Việc này không nên chậm trễ, bỏ qua cái thôn này sẽ không đến được cái khách điếm kia rồi.”

Hạ quyết tâm, Hoàng Hằng Phi quyết định dù phải trả giá lớn thế nào cũng phải chiêu mời Diệp Trần gia nhập đội, có người mạnh như vậy trợ giúp thì tất nhiên bọn hắn có thể đạt được càng nhiều Thần tệ hơn nữa, mà khi đã có Thần tệ thì thực lực của hắn có thể tiếp tục tăng lên, nói không chừng trong vòng một năm là có thể xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ bảy, trở thành Trung cấp thành viên của Thần Chi Nhạc Viên.

“Cái gì, ngươi nói nhân vật mới tên là Diệp Trần kia, tại trong vòng một năm mà đã trở thành Trung cấp thành viên sao?!.”

Tại Thần Chi Nhạc Viên có một tòa khách điếm (khách sạn) hai tầng, tại trong tòa tửu điếm này, chỉ cần trả một miếng Thần tệ là có thể được uống thượng đẳng Cực phẩm tửu, nơi đây hiện đang có năm người trẻ tuổi đang ngồi nói chuyện với nhau, người cầm đầu chính là một nữ tử có tư thế hiên ngang.

Đây là một chi Trung cấp đội ngũ, mà đội trưởng chính là người nữ tử này, nàng có tên gọi là Hoàng Phủ Ngọc, thực lực thập phần cường đại, đã xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ tám, chỉ kém một tầng nữa là có thể trở thành thành viên cao cấp rồi, nghe được tin Diệp Trần trở thành trung cấp thành viên, nàng tựa hồ có chút không tin, vẻ mặt kinh ngạc nói.

Người trẻ tuổi mật báo bên cạnh gật đầu nói: “Đúng vậy, vừa mới nghe tin này ta cũng có chút không tin, nhưng sau đó ta cố ý đi một chuyến đến Thú Liệp Tháp thì phát hiện trên màn sáng tin tức Sơ cấp thành viên tại tầng một Thú Liệp Tháp, xếp hạng nhất đúng là hắn đấy. Thực lực của hắn bây giờ là Chiến Thần Tháp tầng thứ sáu và Sinh Tồn Tháp tầng thứ sáu.”

“Lợi hại thật, trong vòng một năm mà có thể trở thành trung cấp thành viên, đây là sự tình chưa từng có tại Thần Chi Nhạc Viên trong suốt vài vạn năm qua, điều này nói rõ tiềm lực của hắn là cực lớn đấy, thời khắc này lại đang ở vào giai đoạn tiến bộ cao tốc, tuy nhiên hắn nhất định phải hoàn thành ba lượt Sơ cấp săn bắn. Nhưng chúng ta cần phải dự định trước thời gian mà hành động, chờ ngay sau khi hắn hoàn thành ba lượt săn bắn thì lập tức mời hắn gia nhập vào đội ngũ của chúng ta.”

“Đội trưởng, hắn tuy có tiềm lực kinh người, thế nhưng mà thực lực đối với Trung cấp thành viên mà nói, như trước vẫn còn rất yếu, chờ đến khi hắn có thêm tiến bộ thì hẵn mời vào đội, như vậy tránh cho việc làm vướng chân chúng ta ah.”

Một người trẻ tuổi đề ra ý kiến của mình.

“Ngươi chẳng biết cái gì cả, cái này gọi là tiên hạ thủ vi cường ah, chờ đến khi hắn cường đại như chúng ta rồi, lúc đó không phải là chúng ta tuyển hắn nữa, mà là hắn đi tuyển chúng ta đấy. Cho nên, hắn hiện tại tuy còn rất yếu, nhưng một khi lớn mạnh lên thì sẽ trở thành vương bài của đội ngũ chúng ta, huống chi, năng lực sinh tồn của hắn cũng không thể yếu hơn so với các ngươi đâu, cũng chưa chắc là làm vướng chân chúng ta đấy.”

“Điều này cũng đúng, người này có năng lực sinh tồn quá mạnh mẽ, rõ ràng có thể xông đến Sinh Tồn Tháp tầng thứ sáu rồi.”

Trong đội ngũ, ngoại trừ đội trưởng Hoàng Phủ Ngọc cùng đội phó ra, những người khác đều có chiến lực là Chiến Thần Tháp tầng thứ bảy, cao hơn một tầng so với Diệp Trần, mà ở Sinh Tồn Tháp thì đều là tầng thứ sáu, cùng tương đương với Diệp Trần.

“Diệp Trần, chúc mừng, không thể tưởng được ngươi sớm như vậy mà có thể thành là trung cấp thành viên rồi.”

Hiện đã qua vài ngày kể từ lúc Diệp Trần xông đến Sinh Tồn Tháp tầng thứ sáu, trong những ngày này, Diệp Trần cũng không lập tức tu luyện, mà là buông lỏng thật tốt thoáng một chút, Võ Giả tu luyện cũng cần phải chú ý khi nắm khi buông, nếu quá mức nóng vội thì ngược lại đã tự làm mất đi tự do, đem mình biến thành một cỗ võ đạo Khôi Lỗi rồi. Trong tửu điếm, các nhân vật mới lần này đều tụ tập cùng một chỗ uống rượu, đương nhiên là do Diệp Trần mời khách, mỗi người đều được mười bình Cực phẩm hảo tửu, dù sao hắn hiện tại đã có đến 1400 miếng Thần tệ, chỉ một miếng Thần tệ thôi cũng đủ để mua rất nhiều Cực phẩm hảo tửu.

“Không có gì, chỉ cần cố gắng thì các ngươi cũng có thể rất nhanh trở thành sơ cấp thành viên, khi đó sẽ kiếm được rất nhiều Thần tệ ah.”

Diệp Trần uống một ngụm rượu, nói ra.

“Thật là khó quá, tư chất của chúng ta tại Thần Chi Nhạc Viên này bất quá chỉ là tương đối mà thôi, muốn trở thành Sơ cấp thành viên thì ít nhất cũng phải mất năm năm trở lên, tiềm lực không bằng được một phần của Lãnh Phi Phàm, A Cửu cùng với ngươi ah.”

Nói chuyện chính là Lục Văn Tú.

“Ân, năm năm vẫn là ít nhất rồi, bất quá chúng ta cũng không vội, đối với chúng ta mà nói, trở thành là sơ cấp thành viên quá sớm cũng không phải chuyện tốt, trên chiến trường săn bắn đầy hung hiểm, kẻ yếu chỉ biết trở thành con mồi cho kẻ mạnh, hiện tại cần phải đem trụ cột củng cố cho vững chắc mới là việc chúng ta cần phải làm ah.” Tiêu Tế Vũ gật gật đầu.

Trên bàn rượu, Chu Kiên cũng có mặt, hắn hiện tại cũng không còn ý niệm bài xích Diệp Trần nữa rồi.

Từ khi đến Thần Chi Nhạc Viên, hắn mới biết được trong Vũ Trụ Tinh Không này, thiên tài nhiều không kể xiết, người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên, nếu cứ so đo cùng người khác thì chỉ biết tự tìm đến phiền não, ngược lại phải so với chính bản thân mình để tìm ra điểm yếu mà khắc phục, như vậy mới là cội nguồn của tiến bộ, chỉ cần hôm nay có thể siêu việt hơn bản thân mình ngày hôm qua thì tiến bộ đã tăng lên. Tất cả đều hạ quyết tâm, một ngày nào đó, bọn hắn đều sẽ đi đến phía trước nhất.

Về phần so với Diệp Trần thì đó hoàn toàn là tự đi tìm đả kích rồi, một năm trước, Diệp Trần tựu đã xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ tư, một năm sau, Diệp Trần đã xông đã đến Chiến Thần tháp tầng thứ sáu, tốc độ tiến bộ bực này quả thực nghe rợn cả người, còn bản thân Chu Kiên hắn trước mắt mới miễn cưỡng xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ ba mà thôi, ngay từ một năm trước đã so ra kém xa Diệp Trần rồi.

Đừng nói là Diệp Trần, ngay cả A Cửu cùng Lãnh Phi Phàm cũng không phải là những tồn tại mà hắn có thể tùy tiện đuổi theo, A Cửu nửa năm trước đã xông đã đến Chiến Thần tháp tầng thứ tư, đoán chừng không cần đến một năm nữa là có thể xông đến tầng thứ năm, trở thành Sơ cấp thành viên của Thần Chi Nhạc Viên, còn Lãnh Phi Phàm từ ba tháng trước đã xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ tư, có lẽ trong thời gian hai năm cũng không sai biệt lắm có thể thành là Sơ cấp thành viên rồi.

“Diệp Trần, hiện tại ngươi đã đi trước một bước, bất quá Võ Đạo Huyễn Cảnh của ta cũng sẽ nhanh chóng đột phá thôi, đến lúc đó, chúng ta lại phân cao thấp ah.” Võ Đạo Huyễn Cảnh của A Cửu có thể huyễn hóa ra ba đạo ảo ảnh, nhưng là qua một năm này, hắn đã có tiến bộ rất lớn, chờ đến khi thương đạo hình thành, hắn liền có thể huyễn hóa ra bốn đạo ảo ảnh, cộng thêm bản thể nữa là chiến lực tăng gấp năm lần.

“Được chứ.”

Diệp Trần cười nói.

Uống rượu một hồi, trong tửu điếm người đến càng ngày càng nhiều.

“Diệp Trần, không biết ta có thể bàn chuyện một chút không?”

Hoàng Hằng Phi đã đi tới.

Diệp Trần gật gật đầu, rồi nói với đám người A Cửu: “Các ngươi ở chỗ này uống rượu, ta đi qua kia thoáng một chốc ah.”

“Được rồi, không thể tưởng được khách điếm tại Thần Chi Nhạc Viên rõ ràng đều có mọi loại Cực phẩm hảo tửu cả, có người mời thì ngu sao mà không uống chứ.” Diệp Trần mời khách, bọn hắn mừng rỡ phải say một trận rồi.

Đi theo Hoàng Hằng Phi, Diệp Trần đi đến một bàn rượu khác.

Trên bàn rượu, ngoại trừ Hoàng Hằng Phi còn có ba người khác đang ngồi, gồm có hai nam một nữ.

Đối với Sơ cấp đội ngũ, số lượng thành viên không được vượt quá năm người, lần trước, Phi Linh chiến đội đã bị tổn thất mất một người, còn chưa có người mới bổ sung, nếu như Diệp Trần có thể gia nhập thì vừa vặn đủ năm người.

“Diệp Trần, giới thiệu cho ngươi thoáng một chút, đây là đội phó Lâm Hiểu Phong của Phi Linh chiến đội chúng ta, thực lực là Chiến Thần Tháp tầng thứ sáu, đây là đội viên Ngụy đông, Chiến Thần tháp tầng thứ năm, đội viên Lý Vi, Chiến Thần tháp tầng thứ năm. Các vị, đây là Diệp Trần, người vừa vào đã xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ sáu, Sinh Tồn Tháp tầng thứ sáu.”

Hoàng Hằng Phi giới thiệu cho song phương.

“Kính trọng đã lâu.”

Đội phó Lâm Hiểu Phong của Phi Linh chiến đội cùng hai gã thành viên khác đứng lên chào hỏi mà trên mặt tràn đầy vẻ khâm phục.

“Là ta nhất thời có chỗ đột phá mà thôi.”

Diệp Trần nói.

“Tốt rồi, đều ngồi xuống đi!”

Hoàng Hằng Phi đem Cực phẩm rượu ngon đưa cho Diệp Trần, nói: “Diệp Trần, lần trước ta và ngươi đã từng nói qua, chờ đến khi ngươi có tư cách Sơ cấp thành viên, có thể cân nhắc thoáng một chút việc gia nhập Phi Linh chiến đội chúng ta, không biết ý của ngươi như nào?”

“Không có vấn đề.”

Diệp Trần cũng không chút do dự, một tiếng đáp ứng ngay, vốn nếu là hắn không thể xông đến Sinh Tồn Tháp tầng thứ sáu thì hắn còn có thể phải cân nhắc nhiều, nhưng hiện tại hắn đã là Trung cấp thành viên, sau khi gia nhập Phi Linh chiến đội thì cũng chỉ có thể đi vào săn bắn ba lượt, mà chỉ có ba lượt thì cũng không cần phải cân nhắc quá nhiều như vậy, hơn nữa Phi linh chiến đội đích thật là Sơ cấp đội ngũ có vị trí số một số hai tại Thú Liệp Tháp, mà trong số các Sơ cấp thành viên thì Hoàng Hằng Phi cũng có đến bài danh đệ tam, thực lực rất mạnh.

“Ha ha, quả nhiên là nói chuyện với ngươi rất sảng khoái ah.” Hoàng Hằng Phi sững sờ, hắn không nghĩ tới Diệp Trần trực tiếp đáp ứng nhanh như vậy, ngay sau đó, trên mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng, đã có Diệp Trần tham gia thì trong đội ngũ bọn hắn đã có được ba người có thực lực Chiến Thần tháp tầng thứ sáu, hơn nữa năng lực sinh tồn của Diệp Trần không thể nghi ngờ sẽ để cho thực lực tổng hợp của Phi Linh chiến đội được nâng cao hơn một bước.

“Đúng rồi, Thú Liệp Tháp tầng thứ nhất cùng tầng thứ hai, số lượng Thần tệ được ban thưởng như thế nào?” Thú Liệp Tháp tầng thứ nhất và tầng thứ hai đều là chiến trường săn bắn sơ cấp, Diệp Trần muốn hỏi một chút xem có gì khác nhau.

Đội phó Lâm Hiểu Phong nói: “Cái này là chúng ta chỉ nói riêng với ngươi mà thôi, Thú Liệp Tháp tầng thứ nhất là chiến trường săn bắn cá nhân, tầng thứ hai là dành cho đội ngũ săn bắn, nếu đổi thành người khác, ta có lẽ sẽ khuyên hắn nên tiến hành vài lần săn bắn tại tầng thứ nhất, sau khi thích ứng với hoàn cảnh rồi thì mới tiến lên tầng hai, nhưng là ngươi, ta cảm thấy được có thể trực tiếp tiến hành tốt đội ngũ săn bắn, bởi vì năng lực sinh tồn của ngươi đủ mạnh rồi, nhất định có thể thích ứng với hoàn cảnh chiến trường săn bắn, ở tại tầng thứ nhất chỉ biết lãng phí thời gian cùng tinh lực mà thôi.”

“Đúng vậy.” Hoàng Hằng Phi gật gật đầu, “Tại tầng thứ nhất, đánh chết một thiên đường Sơ cấp thành viên khác, gần kề ban thưởng 100 miếng Thần tệ, mà đội ngũ săn bắn ở tầng thứ hai, đánh chết một thiên đường Sơ cấp thành viên khác liền sẽ được ban thưởng một ngàn miếng Thần tệ, tuy nhiên một ngàn miếng Thần tệ này không hoàn toàn thuộc về ngươi, mà sẽ căn cứ vào công sức đóng góp của mỗi cá nhân để phân phát, nhưng chung quy khẳng định sẽ nhiều hơn tầng thứ nhất rất nhiều, ví dụ như chia đều thì mỗi người tựu sẽ nhận được 200 miếng Thần tệ, trừ việc đó ra, đối với đội ngũ săn bắn còn có đội ngũ ban thưởng nữa, đội ngũ ban thưởng chính là dựa trên tổng thu hoạch Thần tệ mà đội ngũ đó đạt được, nói cách khác, nếu như Phi Linh chiến đội chúng ta đạt được tổng cộng một ngàn miếng Thần tệ, như vậy đội ngũ ban thưởng sẽ là 100 miếng.”

Trải qua giải thích của mấy người bọn họ, Diệp Trần không sai biệt lắm đã có lý giải về quy tắc của Thú Liệp Tháp.

Cá nhân săn bắn thì không nói làm gì, lấy được bao nhiêu Thần tệ đều quy về cho chính mình, mà trong đội ngũ săn bắn, sẽ căn cứ vào công sức đóng góp của mỗi cá nhân mà chia thần tệ theo tỉ lệ, cái tỷ lệ này cũng rất đơn giản, Sơ cấp đội ngũ có tối đa là năm thành viên, nếu như mình xuất lực là một, như vậy chỉ có thể nhận được một phần năm tổng số Thần tệ, tính ra chính là hai thành, nếu như xuất lực là hai thì phần thưởng nhận được tựu là bốn thành.

Lực xuất ra là “một”, đây chính là con số bình quân đại biểu cho lực lượng trung bình mà chính mình đóng góp, còn nếu vượt qua “một” thì tựu đại biểu cho bản thân mình đã phát ra lực lượng tương đối nhiều, đóng góp càng lớn. Mà tổng xuất lực của đội ngũ là “năm”, như vậy nếu lực của mình nhỏ hơn một, tắc thì đại biểu mình đã tung ra lực tương đối ít so với các thành viên khác rồi, như vậy đóng góp là quá ít.

Chương 1325: Kiếm chiêu bạch long diệt thế

“Trong các Sơ cấp đội ngũ thì Phi Linh chiến đội chúng ta có thứ hạng số một số hai, tính ra bình quân thì mỗi lần săn thú ước chừng đều có thể đánh chết ít nhất một gã sơ cấp thành viên khác dễ dàng như trở bàn tay, hơn nữa phần thưởng đội ngũ cùng với thu hoạch chính thức của nó trong mỗi lần săn bắn ước chừng thu về được chừng trên dưới hai nghìn Thần Tệ, nếu chia đều cho năm người thì mỗi người cũng có thể đạt được đến 400 miếng Thần Tệ đấy. Như vậy cứ sau mỗi ba tháng thì tiến hành săn thú một lần, một năm chính là bốn lần, nói cách khác, trong mỗi năm, mỗi người có thể kiếm được 1600 Thần Tệ. Về phần những sơ cấp đội ngũ bình thường kia, một người trong một năm có thể kiếm được 400 ~500 Thần Tệ thì đã coi là không tệ rồi. Thực tế, đây là ta chỉ tính với tình huống trong quá khứ mà thôi, nếu hiện tại có thêm ngươi gia nhập nữa thì một người một năm vượt qua 2000 Thần Tệ cũng có thể đấy.”

Hoàng Hằng Phi nói tiếp.

Đội phó Lâm Hiểu Phong cười nói: “Đội trưởng đã quên nói một chuyện, đó là nếu có thể ở bên trong chiến trường săn thú mà tiêu diệt toàn bộ đội ngũ đối phương thì số Thần Tệ nhận được sẽ tăng gấp hai đấy, một đội ngũ là năm người, cũng chính là 5000 Thần Tệ, nhân gấp hai chính là một vạn, phần thưởng kia thật đúng là khó lường, chỉ một lần thôi đã đủ phát tài rồi.”

“Diệt toàn bộ đội ngũ địch quân, Thần Tệ được tăng gấp hai sao?.”

Diệp Trần lộ ra một tia kinh ngạc.

“Không sai, bất quá…” Hoàng Hằng Phi cười khổ nói tiếp: “Muốn diệt toàn bộ đội ngũ địch quân, đây là chuyện rất khó khăn, ta tới Thần Chi Nhạc Viên đã mấy chục năm rồi, một lần nhiều nhất cũng chỉ có thể đánh chết ba tên thành viên của đội ngũ địch quân, dĩ nhiên, không phải nói là không có, chẳng qua là rất rất ít mà thôi.”

Gia nhập đội ngũ rất đơn giản, chỉ cần kích phát màn sáng huy chương, sau đó tìm đến Phi Linh chiến đội và điểm kích gia nhập là được.

Nhạc viên huy chương có ẩn chứa linh hồn ấn ký cá nhân, một đội ngũ sẽ tương đương với việc đem linh hồn ấn ký của năm người kết nối ở chung một chỗ, sau khi gia nhập đội ngũ xong, bất kể là ở cách nhau rất xa cũng đều có thể cùng các đội viên liên lạc với nhau, cũng có thể thông qua màn sáng huy chương mà rất dễ dàng tìm được vị trí mà các đội viên khác đang đứng.

Hiện tại trên màn sáng huy chương của Diệp Trần biểu hiện ra:

Đội ngũ: Phi Linh chiến đội

Đội ngũ thân phận: đội viên.

Đội ngũ nhân số: năm người

Săn thú mấy lần: không có

Săn thú thành tựu: không có

Số lượng Thần Tệ: 1389 miếng

“Ha ha, sau này chúng ta chính là một đội rồi, hy vọng ngay lần săn thú đầu tiên là có thể đại hoạch toàn thắng, cạn chén.” Hoàng Hằng Phi giơ lên chén rượu, một ngụm uống cạn.

Diệp Trần bốn người cũng uống cạn chén rượu mừng.

Sau hơn ba chén rượu thì chợt một thanh âm thanh thúy vang lên.

“Ngươi chính là Diệp Trần sao?! Ta là Hoàng Phủ Ngọc, đội trưởng của chiến đội Băng Sương, ngưỡng mộ đã lâu!.”

Đi tới là một cô gái trẻ tuổi có anh tư mạnh mẽ, trên người mặc một bộ áo bào màu lam, bên trên mái tóc uốn cao có cắm một cây trâm cài đầu, ở cuối cùng cái trâm cài đầu là một viên thủy tinh nhỏ rũ xuống.

“Ta là Diệp Trần, không biết có chuyện gì?”

Diệp Trần đứng lên.

“Là ta muốn mời ngươi gia nhập Băng Sương chiến đội, dĩ nhiên là ta phải chờ đến sau khi ngươi hoàn thành ba lượt sơ cấp săn thú.” Hoàng Phủ Ngọc mang trên mặt mỉm cười.

“Diệp Trần, Băng Sương chiến đội là chiến đội xếp hạng thứ tư trong các trung cấp đội ngũ. Đội trưởng Hoàng Phủ Ngọc đã xông đến Chiến Thần Tháp tầng thứ tám, sinh tồn tháp tầng thứ bảy, đội phó cũng như vậy, ta cảm thấy cho ngươi có thể suy nghĩ một chút đấy. Về phần các Trung cấp đội ngũ được xếp vào 3 hạng đầu, mặc dù so với Băng Sương chiến đội thì hơi mạnh hơn một chút, nhưng bọn họ đều đã đầy đủ thành viên, chỉ có Băng Sương chiến đội còn thiếu một người. Nếu là hiện tại ngươi từ chối lời mời này thì đoán chừng sau này muốn gia nhập cũng sẽ khó khăn đấy, dù sao khi chiến đội đã đầy đủ hội viên thì không thể nhận thêm người nữa.”

Hoàng Hằng Phi nói khẽ với Diệp Trần.

Diệp Trần khẽ gật đầu, đúng là như vậy, muốn gia nhập đội ngũ không phải là nghĩ đến gia nhập thì liền có thể gia nhập, cũng phải nhìn xem đội ngũ đối phương có đầy đủ thành viên hay chưa, nếu đã đầy đủ thành viên rồi thì mình muốn gia nhập là không thể. Dù sao bọn họ không thể nào chỉ vì hắn mà bỏ rơi một người được, như vậy sẽ làm cho đội viên cảm thấy không an toàn.

“Nếu như không có gì ngoài ý muốn, ta sẽ nghĩ đến Băng Sương chiến đội trước tiên.” Diệp Trần nói.

“Tốt, có được những lời này của ngươi, ta cảm thấy rất hưng phấn.”

Hoàng Phủ Ngọc đối với cái kết quả này rất hài lòng, mặc dù trước mắt được xếp đến hạng tư trong các trung cấp đội ngũ, chỉ có Băng Sương chiến đội là còn thiếu một người, nhưng không có nghĩa là Diệp Trần không có ý nghĩ gì đối với các chiến đội khác, phải biết rằng chiến trường săn thú nguy hiểm vô cùng, tùy thời đều có thể bị giảm quân số, Băng Sương chiến đội bọn họ đã rất mạnh, thế nhưng vẫn bị tổn thất một đội viên, nói không chừng chờ đến khi Diệp Trần hoàn thành ba lần sơ cấp săn thú thì các trung cấp đội ngũ khác cũng gặp tổn thất đội viên mà tìm đến hắn để tuyển đội viên mới, cho nên, nàng mới quyết định có chủ ý “tiên hạ thủ vi cường”, và với lời đáp của Diệp Trần thì đoán chừng cũng sẽ không hoàn toàn nghĩ đến Băng Sương chiến đội trước tiên.

“Đây là mười bình Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên hảo tửu, ta mời ngươi nhé.”

Hoàng Phủ Ngọc tay phất một cái, trên bàn trước mặt Diệp Trần được bày ra mười bình rượu ngon rồi nàng chợt xoay người rời đi.

“Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên, hảo tửu đấy, đây cũng là cực phẩm thượng đẳng hảo tửu có giá đến mười miếng Thần Tệ một lọ, mười bình chính là một trăm miếng Thần Tệ ah.” ánh mắt Hoàng Hằng Phi cũng trợn tròn, tại Thần Chi Nhạc Viên tửu điếm, một miếng Thần Tệ có thể mua được mười bình cực phẩm cấp thấp rượu ngon, như Diệp Trần mời đám người A Cửu uống rượu, mỗi người mười bình, như vậy cũng bất quá chỉ xài hết mười một miếng Thần Tệ, mà Hoàng Phủ Ngọc đưa cho Diệp Trần là Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên hảo tửu, mỗi lọ có giá đến mười miếng Thần Tệ, mười bình chính là một trăm miếng, đây cũng không phải là số lượng nhỏ, mỗi một lần săn thú, Hoàng Hằng Phi cũng chỉ kiếm được mấy trăm miếng Thần Tệ, đến bản thân mình cũng không đủ dùng, đối với loại Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên hảo tửu này, uống một lọ thôi thì hắn đã cảm thấy quá xa xỉ rồi.

Đội viên Lý Vi hâm mộ nói: “Hoàng Phủ Ngọc đội trưởng quả nhiên hào khí, bất quá nàng là đội trưởng của Băng Sương chiến đội, một lần săn thú đoán chừng có thể kiếm được đến hai nghìn Thần Tệ, một trăm miếng Thần Tệ đối với nàng mà nói vẫn nằm trong phạm vi thừa nhận của nàng.”

Đội viên Ngụy Đông nói: “Cũng không thể nói như vậy, thực lực càng cao thì sẽ càng khó tiến bộ, càng lên cao càng phải tiêu Thần Tệ như nước vậy, tỷ như vũ kỹ tháp tầng thứ nhất, một miếng Thần Tệ có thể tu luyện trong một ngày, nhưng ở vũ kỹ tháp tầng thứ hai, mười miếng Thần Tệ mới có thể tu luyện một ngày, vũ kỹ tháp tầng ba, một trăm miếng Thần Tệ một ngày, trừ việc đó ra, Thời Gian Tháp cũng hết sức hao phí Thần Tệ đấy.”

“Chính xác, có thể uống được Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên hảo tửu, đoán chừng chỉ có cao cấp thành viên mới có thể, bọn họ kiếm được Thần Tệ nhiều đến mức không hợp thói thường, mỗi tháng chi một trăm miếng Thần Tệ để uống rượu thì cũng không coi vào đâu.”

Đội phó Lâm Hiểu Phong gật đầu.

Diệp Trần mở nút lọ rượu Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên ra, ngửa đầu uống một hớp, nhất thời, cảm giác đầu tiên bên trong thể nội là một mảnh lạnh như băng, chợt như hỏa diễm nóng bỏng, băng hỏa giao hòa khiến da thịt toàn thân hoàn toàn thư giãn ra, từng tế bào bên trong cơ thể giống như được ăn một loại đại bổ hoàn vậy, điên cuồng ngọa nguậy mà hấp thu tửu lực.

Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên này có hiệu quả rèn luyện Linh Thể, mặc dù cũng không phải là rất rõ ràng.

Mặt khác, chỉ mới uống một ngụm mà Diệp Trần đã có cảm giác say, điều này đối với Sinh Tử Cảnh vương giả mà nói là sức không có khả năng, cực phẩm rượu ngon bình thường, dù có uống mười bình cũng rất khó say.

“Các ngươi cũng uống đi.”

Diệp Trần mời bốn người Hoàng Hằng Phi mỗi người một bình Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên.

“Ha ha, vậy chúng ta cũng không khách khí ah.”

Hoàng Hằng Phi liếm liếm đôi môi, hắn thật lâu rồi không được thưởng thức qua mùi vị của Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên.

Trước khi rời khỏi tửu điếm, Diệp Trần đã cùng bốn người Hoàng Hằng Phi hẹn hai tháng sau sẽ tiến vào Thú Liệp Tháp săn thú, cho nên trong hai tháng kế tiếp này, Diệp Trần muốn tiếp tục tăng lên một ít thực lực để phòng ngừa “vạn vô nhất thất”, không để lọt vào bất cứ nguy cơ nào.

Trước mắt, Diệp Trần đã có được bốn môn viên mãn áo nghĩa rồi, theo thứ tự là Kim Chi Áo Nghĩa, Thủy Chi Áo Nghĩa, Hỏa Chi Áo Nghĩa cùng với Thổ Chi áo nghĩa, nhiệm vụ kế tiếp là đem Mộc Chi Áo Nghĩa, Lôi Chi Áo Nghĩa và Ảnh Chi Áo Nghĩa tìm hiểu đến viên mãn.

Đầu tiên là Mộc Chi Áo Nghĩa.

Một tuần lễ sau, Mộc Chi Áo Nghĩa viên mãn.

Hai mươi lăm ngày sau, Lôi Chi Áo Nghĩa viên mãn.

Khoảng cách hai tháng chỉ còn dư lại bốn ngày, Ảnh Chi Áo Nghĩa cũng thuận lợi viên mãn.

Diệp Trần phát hiện, tìm hiểu áo nghĩa càng nhiều thì các áo nghĩa phía sau càng là khó có thể đạt được viên mãn, tựa hồ là chịu tải của linh hồn một người là có hạn, không cách nào chịu tải quá nhiều áo nghĩa, giống như A Cửu cùng Lục Văn Tú, hai người họ có Linh Hồn Lực tương đối mạnh, cho nên bọn họ cũng nắm giữ được đến sáu môn viên mãn áo nghĩa, còn Linh Hồn Lực của Diệp Trần muốn cao hơn bọn hắn khá nhiều nên có thể tìm hiểu đến bảy đại viên mãn áo nghĩa khác nhau như: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Lôi, Ảnh, ngoài ra còn có Không Gian Áo Nghĩa, Khoái Chi Áo Nghĩa, Mạn Chi Áo Nghĩa, một mình hắn sở hữu cả thảy mười môn áo nghĩa, nhất là Không Gian Áo Nghĩa, một môn áo nghĩa mạnh hơn tất cả các áo nghĩa bình thường khác.

Dĩ nhiên, mặc dù như thế, linh hồn Diệp Trần cũng không có đạt tới cực hạn chịu tải, chỉ bất quá là thời gian tìm hiểu hơi chút chậm chạp hơn mà thôi.

Còn dư lại bốn ngày cuối cùng, Diệp Trần quyết định xa xỉ một chuyến.

Hắn đi tới vũ kỹ tháp tầng thứ ba, một ngày ở nơi này cần trả một trăm miếng Thần Tệ, dĩ nhiên, sơ cấp thành viên chỉ cần trả 90 miếng mà thôi.

Nơi này là một mảnh Thủy Hỏa thế giới, thủy thế vô cùng mãnh liệt, hoả diễm ngập trời, Thủy Hỏa va chạm nhau kích phát ra sương trắng vô cùng mãnh liệt, từng đợt sương trắng tựa như những con Bạch Long, quay cuồng quanh quẩn trong không gian.

Một kiếm kiếm huy vũ ra, Diệp Trần càng lúc càng hiểu được thâm sâu hơn về kiếm chiêu, vũ kỹ tháp tầng thứ ba rốt cuộc không phải là thứ mà tầng thứ nhất có thể so sánh, tốc độ tìm hiểu cao hơn tầng thứ nhất gấp trăm lần, Diệp Trần mỗi thời mỗi khắc đều có cảm giác linh quang chợt lóe lên.

“Đi!”

Ngày thứ ba, Diệp Trần một kiếm huy vũ ra một con Bạch Long hung mãnh và nóng rực, bất kể là sóng nước hay sóng lửa cũng đều bị con Bạch Long này xỏ xuyên qua mà sinh ra từng vụ nổ lớn đến kinh thiên động địa.

Con Bạch Long này nhìn như là sương trắng ngưng tụ mà thành, nhưng thật ra là do biến hóa tầng sâu giữa nước và lửa, khiến cho bề ngoài của nó nhìn qua giống như là sương trắng vậy.

Không sai, chiêu này chính là Thủy Hỏa Vô Tình tiến hóa thành.

Thủy Hỏa Vô Tình là võ học do Hỏa Hoàng sáng tạo ra, khi đến tay Diệp Trần, cảnh giới hôm nay của nó đã vượt xa trên tay Hỏa Hoàng rồi, có khi hắn còn nhìn ra, Hỏa Hoàng sáng tạo nên Thủy Hỏa Vô Tình cũng gặp phải rất nhiều sai sót, do vậy căn bản không thể phát huy ra uy lực lớn nhất của Thủy Hỏa Vô Tình, Diệp Trần nghiên cứu Thủy Hỏa Vô Tình càng thâm sâu thì càng cảm thấy được nhiều mặt hạn chế của nó.

Nói cách khác, có thể xem Thủy Hỏa Vô Tình của Hỏa Hoàng giống như là một chiếc bình, chỉ có thể chứa một ít nước mà thôi, còn nội tình của Diệp Trần thì không chỉ như một ít nước mà chiếc bình kia có thể chứa hết, nếu vận dụng toàn lực thì cũng không có biện pháp đem nội tình của mình phát huy ra toàn vẹn được.

Cho nên Diệp Trần đã lấy Thủy Hỏa Vô Tình làm căn cơ mà sáng tạo ra Thủy Hỏa áo nghĩa kiếm pháp thuộc về mình, chiêu kiếm pháp này vẫn còn là hình thức ban đầu nhưng đã có uy lực vượt xa Thủy Hỏa Vô Tình.

“Ta đặt tên cho ngươi là Bạch Long Diệt Thế!”

Bạch Long Diệt Thế lấy Thủy Hỏa Vô Tình làm căn cơ, lấy Hủy Diệt Kiếm Ý làm cốt lõi tinh túy, tôn chỉ của nó chính là hủy diệt, bạo phá, phá hủy hoàn toàn mọi thứ trước mắt.

“Diệp Trần làm sao còn chưa tới?”

Phía ngoài Thú Liệp Tháp, Lý Vi nhìn một chút về Thái Dương trên Thần Chi Nhạc Viên, nói.

“Chờ một chút, sẽ nhanh thôi.”

Hoàng Hằng Phi nói.

Một chén trà thời gian trôi qua, Hoàng Hằng Phi trên mặt lộ ra nụ cười.

“Tới rồi kìa.”

“Xin lỗi, đã để các vị đợi lâu.”

Cách đó không xa, Diệp Trần đã đi tới.

Hắn đắm chìm vào việc tìm hiểu Bạch Long Diệt Thế, thiếu chút nữa đã quên mất thời gian.

“Không vội, nếu đã tới vậy thì đi vào thôi!”

“Được.”

Một nhóm năm người tiến vào Thú Liệp Tháp.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ