Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 243 [Chương 1318 đến 1321]
❮ sautiếp ❯Chương 1318: Xông vào chiến thần tháp
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Diệp Trần, kể cả mấy người đi theo Thiết Hà đến, trong mắt bọn hắn, thần sắc Diệp Trần vẫn bình thản như là trung tâm của phiến thiên địa này, mang đến cho bọn hắn áp lực vô cùng lớn, mà Long Tuyền Kiếm trong tay hắn phảng phất như một Tử Thần lợi khí, rõ ràng là tử vật nhưng lại làm cho bọn họ run sợ không thôi.
“Ta rõ ràng lại thất bại như vậy sao!”
Lỗ kiếm tại mi tâm chậm rãi khép lại, Thiết Hà kinh nghi bất định nhìn đánh giá Diệp Trần.
Một kiếm vừa rồi kia nếu như bộc phát ra uy lực tuyệt đối thì bản thân hắn mặc dù Bất Tử thì cũng phải gánh lấy nguyên khí đại thương, nếu trúng thêm một kiếm nữa thì hắn hẳn phải chết là điều không thể nghi ngờ, đương nhiên, nơi này là Thần Chi Nhạc Viên, cho dù có bị giết chết thì cũng có thể được phục sinh, về điểm này thì hắn cũng không phải lo lắng.
“Đa tạ.”
Diệp Trần ôm quyền nói.
“Thua thì chính là thua, đây là mười vạn khối Nguyên thạch, ta trả cho ngươi.”
Thiết Hà vứt bỏ mười thùng Nguyên thạch.
Hắn lại nói tiếp: “Bằng vào tư chất của ngươi, chỉ sợ rất nhanh sẽ xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ năm, khi đó sẽ có tư cách tiến nhập vào Thú Liệp Tháp, đến lúc đó, tất nhiên sẽ có rất nhiều đội ngũ mời ngươi gia nhập, nhưng ta nhắc nhở ngươi một câu, lúc lựa chọn đội ngũ thì nhất định phải cẩn thận, nếu không cẩn thận thì có thể ngươi sẽ chết đấy, bạn tốt của ta cũng là bởi vì lựa chọn đội ngũ một cách vô ý mà đã bị giết chết tại trên chiến trường săn bắn, toàn bộ đội ngũ của bọn hắn đều bị tiêu diệt, trước đây Thần Chi Nhạc Viên có đủ quân số là 500 người, hiện tại chỉ còn nhiều lắm là 380 người mà thôi, trong đó vô cùng hung hiểm, trong lòng ngươi cần phải hiểu rõ là được.”
Nói xong, Thiết Hà cùng mấy người bằng hữu của hắn ly khai.
“Đa tạ đã nhắc nhở!”
Diệp Trần nhìn thoáng qua bóng lưng đối phương đang rời đi.
“Thiết Hà nói không sai đâu, khi lựa chọn đội ngũ cần phải rất cẩn thận, trong chiến trường săn bắn, tất cả mọi người đều là những thợ săn nhưng đồng thời cũng là con mồi, lựa chọn đội ngũ càng cường đại, các thành viên phối hợp càng hợp lý thì hi vọng sống sót mới càng lớn, ở bên trong này suốt mười năm, ta cũng đã có mấy người bằng hữu bỏ mạng ở trong chiến trường săn bắn rồi.”
Lục Hổ thổn thức nói.
“Đến lúc đó chắc chắn ta sẽ suy nghĩ thật kỹ.”
Không nói đến việc Diệp Trần hiện tại còn chưa có được thực lực của tầng thứ năm Chiến Thần tháp, cho dù có thì hắn cũng sẽ không chạy nước rút, điều hắn muốn là trước tiên lợi dụng vào Thần tệ để tăng thực lực lên một ít, sau đó phải xem trong thời gian ngắn có thể trùng kích Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới hay không, chờ sau khi mọi thứ đều sẵn sàng thì hắn mới có thể quyết định chạy nước rút về tầng thứ năm Chiến Thần tháp, đạt được tư cách tiến vào Thú Liệp Tháp.
“Chúng ta đây đi trước đây.”
Lục Hổ cáo từ mọi người.
Tại trung tâm Thần Chi Nhạc Viên có hai tòa tháp hùng vĩ, một tòa là Chiến Thần Tháp, một tòa là Sinh Tồn Tháp.
Chiến Thần tháp cao đến 10 km, mỗi tầng đều cao đến 1000m, đương nhiên, đây là từ bên ngoài nhìn vào, bên trong khẳng định có Càn Khôn khác.
“Thật xui xẻo mà, ta lại không xông qua được tầng thứ tư, Chân Long kình của ta đã tu luyện tới đại thành, theo đạo lý mà nói thì có thể xông qua rồi chứ, lần trước tựu chỉ thiếu một ít thôi mà.”
Cửa vào Chiến Thần tháp tầng thứ nhất có hai gã trẻ tuổi đi ra.
“Ta cũng vậy, vào thời khắc mấu chốt, thực lực của đối phương đột nhiên bộc phát khiến ta căn bản ngăn cản không được.”
Một người trẻ tuổi khác cũng có chút bất đắc dĩ, nói.
“Ồ, 11 người này hình như là những thành viên mới tới, trông lạ mặt quá.”
“Hẳn là tới đây để xông vào Chiến Thần tháp, không biết bọn hắn có thể xông đến tầng thứ mấy nhỉ?”
“Đoán chừng đại đa số đều là tầng thứ nhất, tầng thứ hai sẽ không vượt qua nổi ba người đâu, trước giờ tỉ lệ đều là như thế mà.”
Hai người họ vốn có ý định ly khai, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, bọn hắn quyết định ở lại nhìn xem nhóm nhân vật mới này có thực lực thế nào, dù sao việc xông vào Chiến Thần tháp không cần hao phí bao nhiêu thời gian, nhất là các nhân vật mới.
“Chúc các ngươi may mắn nhé.”
Đi vào cổng Chiến Thần tháp, Diệp Trần là người đầu tiên đi vào.
“Tất cả mọi người đều may mắn nhé.”
Mười người còn lại cũng đi theo tiến nhập vào Chiến Thần tháp.
Nơi này là một mảnh đại địa đầy dung nham nóng bỏng, hỏa diễm màu đỏ thẫm phun trào khắp nơi, cả bầu trời cũng mang một mảnh màu đỏ sậm, thỉnh thoảng lại có vài tia chớp màu đỏ tím bay múa tại bên trên vòm trời, tựa như thế giới sắp sụp đổ vậy.
Phiêu phù đứng ở trên bầu trời, ánh mắt Diệp Trần nhìn quét qua tìm kiếm đối thủ của.
Ầm ầm!
Đột ngột đại địa phía dưới Diệp Trần vỡ ra, một bàn tay to lớn như một ngọn núi màu đỏ thẫm chụp vào Diệp Trần, nương theo đó còn có sóng lửa phun thẳng lên trời.
“Dung nham cự nhân!”
Diệp Trần lập tức biết rõ đối thủ của mình là sinh vật gì rồi.
Dung nham cự nhân là một loại tánh mạng tự nhiên có ẩn chứa Hỏa Thổ thuộc tính, trời sinh có lực lượng vô cùng lớn, có khả năng bài sơn đảo hải, một khi bị dung nham cự nhân cầm chặt thì cho dù là Diệp Trần cũng đều phải bỏ ra chút huyết. Đương nhiên, chỉ cần không bị cầm chặt là được, dung nham cự nhân có nhược điểm duy nhất là quả tim dung nham bên trong lồng ngực của hắn là một khỏa thủy tinh tương đối yếu ớt, chỉ cần chôn vùi khỏa thủy tinh này thì liền có thể giết chết được dung nham cự nhân. Dung nham cự nhân chẳng những có thân thể cực lớn, mà cả phòng ngự cũng thập phần cao, Vương giả tầm thường gặp phải thì tối đa chỉ có thể phá vỡ dung nham tầng ngoài của đối phương, muốn giết chết đối phương là thập phần gian nan.
Đáng tiếc, đối thủ của hắn là Diệp Trần.
Đối mặt cái bàn tay lớn dung nham nóng bỏng này, Diệp Trần rút Long Tuyền Kiếm ra chém xuống một kiếm, một mảnh kiếm quang mơ hồ lao ra, trong nháy mắt đã tạo chấn động vô cùng lớn.
Trong vô thanh vô tức, bàn tay dung nham to lớn cùng với cánh tay dung nham đã bị phân thành hai nữa, chợt, dung nham đại địa cũng bị tách ra, bộc lộ ra thi thể dung nham cự nhân ở dưới nền đất, quả tim dung nham của hắn đã bị kiếm khí của Diệp Trần trực tiếp chôn vùi.
“Tầng thứ nhất thông qua, được ban thưởng mười miếng Thần tệ.”
Trên bầu trời bỗng nhiên có thanh âm truyền xuống.
Ông!
Thiên đường huy chương hay Thí Luyện phù lóe lên vầng sáng, tại trước mặt Diệp Trần xuất hiện một tầng màn sáng, bên trên màn sáng biểu hiện số lượng Thần tệ đã đạt ba mươi chín miếng.
“Tầng thứ nhất mười miếng Thần tệ, cũng không tệ lắm.”
Góp gió thành bão, tích cát thành tháp, tầng thứ nhất thì có mười miếng Thần tệ, tầng thứ hai đoán chừng sẽ không phải là ít, dù sao thì toàn bộ Chiến Thần tháp chỉ có mười tầng mà thôi.
Tại lối vào tầng thứ nhất Chiến Thần tháp, năm người đã đi ra.
Theo thứ tự là Yên Phi Hoa, Lục Văn Tú, Tiêu Tế Vũ, Lý Dật Phong cùng với Cổ Tinh Tuyết.
“Dung nham cự nhân có phòng ngự đúng là rất cao, căn bản công kích không đến dung nham chi tâm của hắn.” Lục Văn Tú lắc đầu, thở dài.
“Không thể tưởng được tầng thứ nhất lại khó như vậy ah, ta còn tưởng rằng mình có thể xông đến tầng thứ hai đấy.”
Yên Phi Hoa có chút nhận lấy đả kích.
“Ở chỗ này, chúng ta đều là kẻ yếu, cho nên càng phải cố gắng nhiều hơn.” Thụ lấy đả kích đâu chỉ riêng Yên Phi Hoa, bọn người Tiêu Tế Vũ cũng thập phần bị đả kích, vừa mới đến Thần Chi Nhạc Viên đã tựu thảm bại tại trên tay bọn người Lục Hổ, hiện tại liền đến Chiến Thần tháp tầng thứ nhất cũng đều không xông qua nổi, tuy bọn hắn đối với hư danh chẳng thèm ngó tới, nhưng phàm là con người thì ai cũng đều có nhược điểm trong tâm hồn cả, chỉ có điều, vào lúc bình thường thì không có cơ hội bộc lộ ra những nhược điểm tâm hồn này mà thôi.
“Phải không ngừng cố gắng a, không biết bọn hắn có thể xông đến tầng thứ mấy nhỉ?.”
Lý Dật Phong ngược lại rất bình tĩnh, với tư cách là Huyễn Thuật Sư, chiến lực vốn cũng không phải là điểm mạnh của bọn hắn nên không vượt qua nổi cũng là chuyện rất bình thường.
“Chu Kiên có công kích rất mạnh nên có thể đến được tầng thứ hai, Hạ Tiểu Sơn cùng Dương Đình chắc cũng có thể đấy.”
Cổ Tinh Tuyết phỏng đoán nói.
“Năm người họ xông vào tầng thứ nhất thất bại, năm người khác chắc hơn phân nửa là tiến vào được tầng thứ hai rồi, những nhân vật mới này có tố chất cũng không tệ lắm, tỉ lệ cao hơn bình thường đấy.”
Hai người trẻ tuổi đi ra trước đó thấp giọng nghị luận.
Chỉ chốc lát sau công phu, Chu Kiên đã đi ra.
“Chu Kiên, tầng thứ mấy?”
Lục Văn Tú hỏi.
“Tầng thứ hai!”
“Chúc mừng.”
“May mắn mà thôi.”
Chu Kiên không có biểu lộ gì, tầng thứ nhất chủ yếu chú trọng vào lực công kích cường điệu, cho nên hắn mặc dù có chiến lực không bằng Cổ Tinh Tuyết, nhưng lại có thể xông qua tầng thứ nhất mà đi vào tầng thứ hai.
Rất nhanh, Hạ Tiểu Sơn cùng Dương Đình cũng đi ra.
Hai người cùng Chu Kiên đồng dạng, đều là thất bại tại tầng thứ hai, bất quá thời gian kiên trì của bọn hắn dài hơn so với Chu Kiên.
“Không thể nào! Chẳng lẽ ba người còn lại có thể xông đến tầng thứ ba?”
Nửa chén trà nhỏ thời gian trôi qua, hai người trẻ tuổi đứng cách đó không xa mà hai mặt nhìn nhau.
Ít lâu sau, Lãnh Phi Phàm đi ra.
Ngay sau đó là A Cửu.
Đúng như mọi người sở liệu, hai người đã xông đến tầng thứ ba.
“Tầng thứ hai được ban thưởng bao nhiêu Thần tệ thế?” Hạ Tiểu Sơn hỏi.
Xông đến tầng thứ ba không có nghĩa là tầng thứ ba đã thông qua, chỉ là đại biểu thông qua được tầng thứ hai mà thôi.
“30.”
Lãnh Phi Phàm trả lời.
“Thiệt là nhiều ah, tầng thứ nhất chỉ được mười miếng, vậy mà tầng thứ hai rõ ràng có 30 miếng.”
Hạ Tiểu Sơn bĩu môi.
“Ngươi đúng là tham lam mà, chúng ta một quả Thần tệ cũng không có đây này, xem ra, chỉ có đem hi vọng ký thác vào Sinh Tồn Tháp thôi, hy vọng có thể thông qua được tầng thứ nhất.”
Yên Phi Hoa hận đến nghiến răng.
“Khuyên các ngươi tốt nhất đừng bi quan như vậy, Sinh Tồn Tháp so với Chiến Thần tháp càng khó hơn đấy, sau khi xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ năm thì mới có thể để cho thiên đường huy chương thăng cấp lên thành Sơ cấp huy chương, thế nhưng mà chỉ cần xông đến Sinh Tồn Tháp tầng thứ tư là có thể để cho huy chương thăng cấp rồi, nguyên nhân trong đó chắc có lẽ các ngươi đã biết vì sao rồi ah.” Một người trẻ tuổi trong số 2 người kia nhịn không được nói ra.
“Sinh Tồn Tháp tầng thứ nhất có khó lắm không?”
Lục Văn Tú cau mày hỏi.
“Độ khó của nó thì không sai biệt lắm cùng Chiến Thần tháp tầng thứ hai, bất quá ban thưởng lại rất nhiều, tầng thứ nhất thì có ban thưởng 30 miếng Thần tệ, tầng thứ hai có 60 miếng Thần tệ.”
Thông qua nói chuyện với nhau, mọi người đã biết danh tự hai người kia, một người tên là Lâm Xuân, một người tên là Thôi Nghị, hai người họ đến Thần Chi Nhạc Viên đã hai mươi năm, nhưng vẫn dừng lại tại Chiến Thần tháp tầng thứ tư, Võ Giả tu luyện càng về sau càng khó, sẽ không giống với trước kia hay đột nhiên tăng mạnh, Sinh Tử Cảnh Vương giả có mười vạn năm tuổi thọ, như vậy chẳng phải là chỉ trong một hai trăm năm là có thể Vô Địch thiên hạ sao, như vậy quá khoa trương rồi.
Trò chuyện trong chốc lát, Lâm Xuân bỗng nhiên nói: “Đúng rồi, người đồng bạn kia của các ngươi vẫn còn chưa đi ra, hắn có tên gọi là gì vậy?.”
“Diệp Trần.”
Lục Văn Tú nói.
“Diệp Trần, tên rất hay, tin tưởng sẽ không bao lâu nữa, hắn sẽ trở thành “miếng bánh thơm ngon” tại Thần Chi Nhạc Viên này, sẽ là đối tượng mà các Sơ cấp đội ngũ tranh đoạt lấy, có thể các ngươi cần phải nhắc nhở hắn lựa chọn đội ngũ thật cẩn thận nhé.”
Thôi Nghị nói ra.
“Ân.”
Mấy người Lục Văn Tú gật gật đầu, bọn hắn phát hiện các thành viên của Thần Chi Nhạc Viên đều không tệ lắm, bọn người Lục Hổ tuy có giáo huấn bọn hắn một chút, nhưng đó là quy củ, cũng không có vũ nhục bọn hắn, sau đó Thiết Hà đến cũng không phải là kẻ đáng giận như vậy, cuối cùng còn nói giống như đúc Thôi Nghị vậy, đương nhiên, trong cánh rừng lớn hơn thì cái gì xấu xa cũng đều có thể có, đoán chừng cho đến hiện giờ bọn hắn đụng phải đều là những hữu hảo cả đấy.
Lại một chén trà thời gian trôi qua, Diệp Trần đã đi ra.
“Diệp Trần, ngươi xông đến tầng thứ tư rồi hả?”
Lục Văn Tú có chút không xác định.
“Ừ, tầng thứ tư rất khó, là một tên Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên Ma Vương đấy.”
Trong Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, từ lục trọng thiên đến thất trọng thiên là một cấp bậc, hắn trước mắt chỉ có thể chống lại cùng Sinh Tử Cảnh lục trọng Thiên Ma Vương bình thường, nhưng nếu gặp phải kẻ lợi hại thì không có cách nào đánh nổi, dù sao tu vi là một chuyện, còn chiến lực lại là một chuyện khác, chiến lực thì bao gồm cả tu vi trong đó nhưng tu vi thì chỉ là một bộ phận của chiến lực mà thôi.
“Diệp Trần, ta tên gọi là Lâm Xuân, đây là bằng hữu của ta Thôi Nghị, rất hân hạnh được biết ngươi.”
Đối với một nhân vật mới siêu cấp như Diệp Trần thì không có ai không muốn làm quen, nói không chừng về sau còn có cơ hội kề vai chiến đấu.
“Ta cũng rất hân hạnh được biết các vị.”
“Đi, cùng đi xông vào Sinh Tồn Tháp.”
Lâm Xuân đề nghị nói.
Cứ như vậy, một đám người họ hướng phía Sinh Tồn Tháp đi đến.
Chương 1319: Hai trăm mười chín miếng thần tệ
“Độ khó tại Sinh Tồn Tháp không phải là thứ mà Chiến Thần Tháp có thể so sánh, tuy ta đã có thể xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ tư nhưng tại Sinh Tồn tháp thì chỉ xông đến được tầng thứ ba mà thôi, hơn nữa là thập phần miễn cưỡng, đương nhiên cũng không phải là không người có chiến lực cùng sinh tồn năng lực cao bằng nhau, nhưng số lượng có thể nói là quá ít, tại Thần Chi Nhạc Viên này, trong một trăm người thì may ra mới có được một người như vậy.”
Lâm Xuân nói cho đám người Diệp Trần biết về độ khó của Sinh Tồn tháp.
Rất nhanh, 13 người họ đã tới lối vào Sinh Tồn tháp rồi cùng nhau tiến nhập vào trong đó.
Sinh Tồn tháp tầng thứ nhất là một mảnh rừng nhiệt đới mênh mông bát ngát, trong rừng tràn ngập chướng khí kịch độc cùng vô số độc vật, Sinh Tử cảnh vương giả hành tẩu ở bên trong, lúc đầu còn không biết đó là cái gì nhưng theo thời gian trôi qua, dần dần sẽ cảm giác không khỏe, sức chiến đấu giảm bớt đi rất nhiều, ở bên trong trong thời gian càng dài thì sẽ bị ảnh hưởng càng lớn, do vậy muốn thông qua tầng thứ nhất thì phải nhanh chóng đi xuyên qua toàn bộ khu rừng nhiệt đới này.
Ngừời đầu tiên bị loại bỏ chính là Lý Dật Phong, hắn là Huyễn Thuật Sư, năng lực sinh tồn tuy rất mạnh nhưng lại rất yếu ở một số phương diện đặc thù khác, thế nhưng trong khu rừng này lại tồn tại mọi loại nguy cơ, do vậy rất hiển nhiên, Lý Dật Phong cũng không trụ được lâu.
Người bị đào thải thứ hai chính là Yến Phi Hoa.
Thứ ba chính là Lục Văn Tú.
Thứ tư là Tiêu Tế Vũ.
Thứ năm là Chu Kiên
Thứ sáu là Cổ Tinh Tuyết.
Cổ Tinh Tuyết mặc dù đã đi xuyên qua hơn phân nửa rừng nhiệt đới, nhưng vì ở bên trong có quá nhiều độc vật, những độc chất từ chúng có thể nói là thiên kì bách quái, có thể ăn mòn cả chân nguyên, thậm chí còn có thể hóa thành vật chất thập phần nhỏ bé mà xuyên thấu qua hộ thể chân nguyên, đôi khi lại dùng số lượng đông đúc để xưng bá, hàng trăm hàng ngàn vạn thứ vây quanh mình, đến nỗi nửa bước cũng khó đi.
Sau khi Cổ Tinh Tuyết đi ra không bao lâu thì Hạ Tiểu Sơn cùng Dương Đình cũng đi ra, bọn hắn đều không thể xông đến tầng thứ hai.
Hoàn cảnh tự nhiên của tầng thứ hai cũng không phải rất ác liệt, nhưng so với tầng thứ nhất lại hung hiểm gấp mấy lần, mới vừa gia nhập vào tầng thứ hai thì ngươi là một tù nhân ở trong một cái ngục giam,kẻ trông coi ngục giam chính là Ma tộc Ma Vương cùng Tà Linh tộc Tà Vương, điều ngươi cần làm chính là căn cứ vào địa đồ ngục giam do thiên đường huy chương cung cấp, sau đó phải từ trong ngục giam này chạy thoát đi, trong lúc đó sẽ không thiếu công kích chính diện và sau lưng đánh lén vào ngươi, đủ loại sách lược giương đông kích tây. Cho nên, dù thực lực có đủ mạnh thì vẫn còn chưa đủ, nhất định phải có đầu óc tĩnh táo và năng lực ứng biến trước hoàn cảnh khó khăn, nếu không, chỉ dựa vào thực lực mà nói…, trừ phi ngươi đã có thể xông đến tầng thứ năm Chiến Thần Tháp, nếu không thì sẽ không có khả năng thông qua tầng thứ hai tại Sinh Tồn Tháp này.
Bịch!
Một đao trảm phá vách tường ngục giam, Lãnh Phi Phàm đang muốn lao ra nhưng lại bị ức chế xuống.
Bên ngoài vách tường ngục giam là mấy chục tên Tà Vương cùng Ma Vương, bằng vào thực lực của hắn thì không có khả năng mở đường máu ra từ lớp lớp vòng vây.
Bất quá trên mặt Lãnh Phi Phàm vẫn không lộ ra vẻ uể oải hoặc là chán chường, ngược lại hiện lên một tia lửa giận, đối với những sinh hoạt trước đó, Thần Chi Nhạc Viên đã mang đến cho hắn càng nhiều kích thích cùng chiến ý, càng khó khăn thì hắn càng thêm cao hứng.
Lãnh Phi Phàm không thể xông qua tầng thứ hai nhưng A Cửu thì làm được, hắn xông qua một cách nhẹ nhõm, bởi vì võ đạo ảo ảnh của hắn có thể tạo ra thêm 3 phân thân có chiến lực cường đại như chính bản thể, dựa vào ba cái phân thân này, A Cửu không cần phí chút sức lực nào cũng có thể chạy thoát khỏi ngục giam có cơ quan trùng trùng điệp điệp, đầy rẫy Ma Vương cùng Tà Vương canh gác.
“Có ý tứ, thật sự rất có ý tứ, ta đã sớm nghe nói Huyền Vũ tinh vực có hơn 100 khỏa sinh mệnh ngôi sao bị Ma tộc và các loại cường đại chủng tộc xâm chiếm rồi, chỗ đó chắc chắn có ngục giam dành cho vương giả, chỉ dùng cho mục đích giam giữ các vương giả của Tứ đại sinh mệnh tinh vực, nghĩ đến sẽ nhận ra ngay cái Sinh Tồn tháp tầng thứ hai này chính là mô phỏng Vương giả ngục giam a!”
“Tầng thứ hai thông qua, ban thưởng 60 miếng thần tệ.”
Diệp Trần cũng thông qua được Sinh Tồn tháp tầng thứ hai, tầng thứ hai đối với người khác mà nói là rất khó, nhưng đối với hắn thì cũng giống như là hậu hoa viên nhà mình mà thôi, muốn đi thì đi, muốn ở lại thì cứ ở lại, đây cũng không phải vì thực lực của hắn đã đạt đến cấp độ Chiến Thần tháp tầng thứ năm, chủ yếu là bởi vì không gian bất động năng lực quá cường đại, gần kề chỉ cần thả kiếm thế ra là có thể để cho đám Ma Vương bị định trụ, ngay cả một ít Kiếm Vực mà đã như vậy, vậy thì không cần phải nói kiếm chiêu Siếp Na Huy Hoàng rồi.
Đi vào tầng thứ ba, Diệp Trần cảm thấy ngạc nhiên vô cùng.
Tầng thứ ba lại là một khỏa Bạch Oải Tinh, tại trên Bạch Oải Tinh này đồng dạng có Ma Vương cùng Tà Vương trấn thủ, trừ việc đó ra, còn có một chi tà ác chủng tộc khác chính là Dạ Xoa Vương của Dạ Xoa Tộc.
Tại một chỗ khác tại Bạch Oải Tinh, có một cái bình đài, chỉ cần leo lên đứng ở trên sân thượng của nó là có thể thông qua tầng thứ ba.
Số lượng địch nhân tại trên Bạch Oải Tinh không tính là quá nhiều, cũng tựu chừng ba mươi mấy tên, nhưng là theo khí tức nhìn lại thì nguyên một đám đều cường đại quá phận, cơ hồ mỗi tên đều không thể yếu hơn so với Hắc Diệt Vương Chu Kiên, thậm chí có bảy tám tên còn mạnh hơn cả Chu Kiên, đạt đến tình trạng của Hạ Tiểu Sơn hoặc là Dương Đình, kẻ mạnh nhất cũng không kém cỏi Lãnh Phi Phàm chút nào, theo thứ tự là một gã Ma Vương, một gã Dạ Xoa Vương. Nếu để cho ba mươi mấy tên địch nhân này vây quanh, ngay cả Diệp Trần cũng không dám nói là mình có thể thông qua.
Đương nhiên, Diệp Trần vốn không có ý định thông qua tầng thứ ba, bởi vì khi thông qua tầng thứ ba, có nghĩa là đã đạt tới tầng thứ tư, điều này đại biểu cho việc thiên đường huy chương của hắn đã thăng cấp lên thành Sơ cấp huy chương, như vậy cứ mỗi ba tháng, hắn phải tiến vào Thú Liệp tháp để tiến hành săn bắn. Hắn thì lại không muốn vội vả như vậy, dù sao thực lực của hắn bây giờ vẫn có chút yếu nhược, tiến vào Thú Liệp tháp thì khả năng tử vong sẽ rất cao.
Tại trên Bạch Oải Tinh, cường đại trọng lực làm cho Diệp Trần không thể bay được, chỉ có thể đi bộ và chạy trốn, có khi hắn phải chạy trốn theo đường thẳng, có khi phải chạy quanh co vòng vèo, có khi chạy quanh theo vòng tròn luẩn quẩn, tận lực không để cho địch nhân tụ tập cùng một chỗ, đem bọn hắn phân tán ra thành từng nhóm hoặc cá nhân nhỏ lẻ.
Cứ như vậy, Diệp Trần lần lượt đánh chết địch nhân, cho đến khi đối thủ còn thừa lại một tên Ma Vương và một tên Dạ Xoa Vương.
Dạ Xoa Vương lúc này làn da hiện lên màu đá vôi, sau lưng mọc ra một đôi cánh, luận về trình độ chiến lực cao nhất thì Dạ Xoa Tộc có lẽ không bằng Ma tộc, nhưng nếu luận về bình quân chiến lực thì Dạ Xoa Tộc lại vượt qua cả Ma tộc. Nếu nói Ma tộc không có kẻ nào yếu, thì Dạ Xoa Tộc tắc thì tất cả đều là cường giả, tại trong vũ trụ tinh không này, Dạ Xoa Tộc tuyệt đối thuộc về cường đại chủng tộc, đương nhiên, Ma tộc lại là đỉnh phong chủng tộc.
“Quá mạnh rồi!”
A Cửu sau khi đánh chết bảy địch nhân, rốt cục đã bị bao vây, chỉ trụ vững được một hiệp thì hắn đã bị vô số lưu quang oanh thành phấn vụn, truyền tống ra ngoài Sinh Tồn tháp.
“Ồ, ngươi xông đã đến tầng thứ ba sao?”
Cùng A Cửu đi ra còn có Lâm Xuân, hắn hết sức kinh ngạc, phải biết rằng A Cửu tại Chiến Thần tháp có thành tích là tầng thứ ba, hiện tại Sinh Tồn tháp thành tích cũng là tầng thứ ba, cái này chẳng phải là nói đối phương có chiến lực cùng sinh tồn năng lực bằng nhau sao.
Cường nhân có chiến lực cùng sinh tồn năng lực bằng nhau, tại thần chi nhạc viên này thuộc về trong trăm người chỉ có một, không thể tưởng được A Cửu tựu là một người trong số đó.
“Coi như cũng được.”
A Cửu cũng không để ý.
“Lợi hại, ta có dự cảm, nhân vật mới các ngươi lần này, nói không chừng có mấy người trong tương lai có thể trở thành nhân vật phong vân của Thần chi nhạc viên đấy.”
Lâm Xuân cảm khái nói, bất kể là ở đâu, A Cửu đều thuộc về một tồn tại kinh diễm nhất, còn Lãnh Phi Phàm cũng rất mạnh, về phần Diệp Trần tắc thì được xem như “không phải là người” nữa rồi.
Năng lực sinh tồn của Thôi Nghị còn mạnh hơn Lâm Xuân không ít, trải qua một hồi lâu sau mới đi ra.
Cuối cùng, chỉ còn lại một mình Diệp Trần.
“Này, Thôi Nghị, ngươi nói Diệp Trần có thể thông qua tầng thứ ba hay không?” Lâm Xuân hỏi.
“Có chút khó nhưng chẳng biết tại sao, ta có cảm giác sinh tồn năng lực của hắn so chiến lực đều hiếu thắng cả, bất quá, nếu như ta là hắn thì cho dù sinh tồn năng lực có mạnh thế nào, cũng sẽ không lựa chọn thông qua tầng thứ ba, dù sao với tình hình hiện tại mà tiến vào Thú Liệp tháp thì còn quá sớm, đây là quyết định không khôn ngoan ah.” Thôi Nghị trầm ngâm nói.
“Điều này cũng đúng.”
Lâm Xuân gật gật đầu.
Cứ như vậy, mười hai người ở bên ngoài chờ Diệp Trần.
Ước chừng nửa chén trà nhỏ thời gian trôi qua, Diệp Trần đi ra.
Đối mặt mọi người hỏi thăm, Diệp Trần nói: “Tầng thứ ba không có thông qua.”
Kỳ thật hắn có thể thông qua dễ dàng, bởi vì cho tới bây giờ hắn cũng chưa thấy qua Dạ Xoa Vương, Diệp Trần đã cùng Dạ Xoa Vương giao thủ một phen, sau khi đánh chết Dạ Xoa Vương, chỉ còn lại một gã Ma Vương thì căn bản không ngăn cản được hắn, nhưng vì hắn không muốn thông qua tầng thứ ba nên đã chủ động để bị Ma Vương giết.
“Tổng cộng hai trăm mười chín miếng thần tệ, như vậy mới có thể dùng được trong một đoạn thời gian ngắn mà thôi.”
13 người sau khi tách nhau ra, Diệp Trần kích phát ra màn sáng huy chương, trên thượng diện biểu hiện số lượng thần tệ là 219 miếng.
Trước khi tới thần chi nhạc viên, Diệp Trần chỉ có 29 miếng thần tệ, tại Chiến Thần tháp tầng thứ nhất nhận được phần thưởng là mười miếng, tầng thứ hai nhận được 30 miếng, phần thưởng tầng thứ ba là 60 miếng, Sinh Tồn tháp tầng thứ nhất có phần thưởng 30 miếng, phần thưởng tầng thứ hai là 60 miếng, tổng cộng lại tựu là 219 miếng.
“Đi đến Thổ chi áo nghĩa tháp trước đã.”
Trong số các áo nghĩa mà Diệp Trần tìm hiểu thì Kim chi Áo Nghĩa, Thủy Áo Nghĩa cùng với Hỏa chi Áo Nghĩa đều viên mãn rồi, Kim Thủy Áo Nghĩa kiếm chiêu chính là Thu Thủy, Thủy Hỏa Áo Nghĩa kiếm chiêu chính là Thuỷ Hoả Vô Tình, mà Kim Thổ Áo Nghĩa kiếm chiêu chính là Thiên Tuyệt Kiếm, Diệp Trần có ý định trước tiên đem Thổ chi áo nghĩa tìm hiểu đến viên mãn rồi mới tính tiếp.
Dù sao Thiên Tuyệt Kiếm là sát chiêu gần với Siếp Na Huy Hoàng cùng Thuỷ Hoả Vô Tình, mặc dù chưa đạt viên mãn nhưng cũng đã rất lợi hại, nếu đạt được viên mãn thì uy lực cho dù không sánh kịp với Thuỷ Hoả Vô Tình thì cũng thập phần sắc bén, có thể dùng để công phá phòng thủ đối phương, siêu tuyệt chấn động lực lượng của Thiên Tuyệt Kiếm còn muốn vượt qua cả Thuỷ Hoả Vô Tình.
Thần chi nhạc viên có rất nhiều Áo Nghĩa tháp, sau khi tìm được thổ chi áo nghĩa tháp, Diệp Trần tiến vào trong đó.
Bên trong Áo Nghĩa tháp mỗi ngày đều khấu trừ thần tệ, cho đến khi thần tệ được dùng hết, số thần tệ của Diệp Trần có thể duy trì trong hai mươi mốt ngày, không biết có đủ dùng hay không nhưng cũng nên thử một lần.
“Tốc độ cảm ngộ thật nhanh ah”
Bất quá rất nhanh, Diệp Trần đã biết rõ mình đã tính sai rồi, việc tìm hiểu Áo Nghĩa trong tháp Áo Nghĩa có tốc độ nhanh đến kinh người, một ngày ở bên trong tương đương với bên ngoài một trăm ngày, tuy nhiên Áo Nghĩa càng tiếp cận đến viên mãn thì càng khó tìm hiểu, nhưng rất rõ ràng, tại trong tháp Áo Nghĩa, lại càng dễ dàng đem Áo Nghĩa tìm hiểu đến viên mãn.
Ngoại trừ Diệp Trần, những người khác không lựa chọn tiến vào Áo Nghĩa tháp để tìm hiểu Áo Nghĩa, chỗ bọn hắn tiến vào chính là Võ Kỹ Tháp, Võ Kỹ Tháp, danh như ý nghĩa, chỉ dùng để rèn luyện võ kỹ của mình, phí tổn cũng không cao, ở trong tầng thứ nhất một ngày chỉ cần tiền trả một miếng thần tệ, trong mười người họ thì người có ít nhất cũng được hơn mười miếng thần tệ, A Cửu là có nhiều thần tệ nhất tới 158 miếng.
Bọn hắn muốn trong thời gian ngắn nhất có thể đem võ kỹ tăng lên một cấp độ, sau đó tiếp tục xông vào Chiến Thần tháp để kiếm được nhiều thần tệ hơn, hình thành nên một vòng tuần hoàn thật tốt.
Trong lúc bọn người Diệp Trần dốc lòng tu luyện thì sự tình về các nhân vật mới đến Thần chi nhạc viên lần này đã lan truyền xôn xao.
“Cái gì, không thể nào đâu? Lần này rõ ràng có nhân vật mới đến đã có thực lực đạt tới Chiến Thần tháp tầng thứ tư, còn có hai người khác tương đương với Chiến Thần tháp tầng thứ ba.”
“Ta lừa ngươi để làm gì chứ? Nhân vật mới đến có chiến lực đạt tới Chiến Thần tháp tầng thứ tư có tên gọi là Diệp Trần, ngay cả Lục Hổ cùng Thiết Hà mà đều nhao nhao bại trên tay hắn đấy, còn hai người khác gọi là A Cửu cùng Lãnh Phi Phàm, đều là hai nhân vật mới siêu cấp đấy.”
“Thật sự đáng sợ, dùng vào tư chất của ba người bọn họ, chỉ sợ không cần đến một hai năm là tựu có thể đi vào Thú Liệp tháp, tương lai rất có thể trở thành các nhân vật lĩnh quân của Thần Chi nhạc viên.”
“Bất kể như thế nào, trước hết hãy giao hảo với bọn hắn rồi nói tiếp, không chừng ngày sau sẽ có cơ hội cùng chiến đấu đấy, nhưng nếu mời bọn hắn gia nhập vào đội ngũ của chúng ta, chỉ cần mời được một người thôi thì thực lực đội ngũ của chúng ta tất nhiên sẽ tăng mạnh đấy, chỗ đáng sợ của thiên tài bực này không nằm ở tại thực lực trước mắt, mà ở tại tiềm lực cùng tốc độ tiến bộ của bọn hắn.”
“Đúng, nhất định phải giao hảo, ít nhất cũng phải là bằng hữu bình thường.”
Thần Chi Nhạc Viên đã bình tĩnh trong thời gian rất lâu rồi, nhưng ngày hôm nay lại bắt đầu sôi sục.
Chương 1320: Phích lịch cầu
20 ngày sau, Thổ Chi Áo Nghĩa của Diệp Trần cũng đã đạt tới Viên Mãn, đương nhiên việc này cũng hao tốn của hắn hết 120 miếng Thần tệ.
Thổ Chi Áo Nghĩa tuy đã Viên Mãn nhưng muốn dung hợp với Viên Mãn Kim Chi Áo Nghĩa để cho Thiên Tuyệt Kiếm càng trở nên hoàn mỹ hơn thì cần phải trải qua một khoảng thời gian nữa, dù sao so với Viên Mãn Kim Chi Áo Nghĩa dung hợp với đại thành Thổ Chi Áo Nghĩa sẽ có khác biệt rất lớn.
Để hoàn thiện Thiên Tuyệt Kiếm, tất nhiên cần phải đi đến Vũ Kỹ Tháp.
Vũ Kỹ Tháp có thể căn cứ vào trí tưởng tượng của mình để sáng tạo ra một hoàn cảnh tu luyện vũ kỹ thích hợp, riêng Diệp Trần đã sáng tạo ra một thế giới hoàn toàn do Kim Nguyên Khí cùng Thổ Nguyên Khí cấu thành, cái thế giới này không lớn nhưng cũng rộng cỡ phương viên một nghìn dặm, phía dưới là đại địa, trên không trung có bay lơ lững từng khỏa Kim Sắc thiết cầu to như một ngọn núi.
Nồng đậm Thổ Nguyên Khí cùng Kim Nguyên Khí không ngừng va chạm vào nhau mà sinh ra đủ loại hiện tượng không thể tưởng tượng nổi, đứng ở trong thế giới này, Diệp Trần cảm giác bản thân mình đối với Thiên Tuyệt Kiếm đã có nhận thức rõ ràng hơn nhiều.
Tâm tình bình tĩnh xuống, Diệp Trần dần dần đắm chìm vào trong kiếm thế của Thiên Tuyệt Kiếm.
Thật lâu sau, Diệp Trần rút Long Tuyền Kiếm và vung một kiếm vô cùng đơn giản ra ngoài.
Ông!
Gợn sóng rậm rạp khuếch tán ra khiến Kim Sắc thiết cầu trên bầu trời nhao nhao bị chấn nát, cả đại địa bị vỡ ra một vết kiếm kéo dài đến cuối chân trời, trông tựa như hạp cốc khổng lồ vậy.
…
Thời gian rất nhanh trôi qua, trong nháy mắt đã trôi qua chín ngày.
Ngày hôm đó, trong đầu Diệp Trần lóe lên linh quang, một đường cong Kim Sắc cùng một đường cong Hoàng sắc đã kết hợp lại với nhau theo một loại phương thức thập phần huyền ảo.
“Thì ra chính là như vậy!”
Rồi đột nhiên mở hai mắt ra, Diệp Trần đổi thành hai tay cầm kiếm, một kiếm chém thật chậm và một kiếm chém thật nhanh ra ngoài.
Ba!
Ngay lập tức, cái thế giới ảo này bị chấn run lên một hồi, sau một khắc, mọi thứ trong phạm vi ảnh hưởng của Kiếm Thế đều biến mất, giống như là bọt biển bị tan vỡ vậy.
“Kim Thổ áo nghĩa cuối cùng đã dung hợp hoàn toàn rồi.”
Diệp Trần cảm thụ lấy dư vị của một kiếm vừa rồi kia.
Mọi người đều biết, thông thường Đỉnh giai áo nghĩa võ học đều ẩn chứa hai chủng áo nghĩa, ví dụ như Diệp Trần có Thu Thủy, Thủy Hỏa Vô Tình, cùng với Thiên Tuyệt Kiếm. Về phần Siếp Na Huy Hoàng thì thuộc về loại Đỉnh giai áo nghĩa võ học đặc thù khác.
Một môn võ học ẩn chứa hai chủng áo nghĩa, tất nhiên nếu muốn chúng có được sự cân đối lẫn nhau mà không sinh ra hao phí thì buộc phải dung hợp chúng một cách sâu rộng.
Dung hợp chỉ là một quá trình, dung hợp càng sâu rộng thì sẽ phát huy ra uy lực càng lớn, giờ này khắc này Thiên Tuyệt Kiếm có Kim Chi Áo Nghĩa cùng Thổ Chi Áo Nghĩa đã được dung hợp càng thêm hoàn mỹ, uy lực đơn thuần rõ ràng đã vượt qua Thủy Hỏa Vô Tình, cũng vượt qua cả Siếp Na Huy Hoàng. Đương nhiên, Siếp Na Huy Hoàng lợi hại hơn chính là ở chỗ không gian bất động lực lượng.
Tại tầng một của Vũ Kỹ Tháp, một ngày chỉ cần trả một miếng Thần tệ, chín ngày tựu là chín miếng, hiện tại Diệp Trần còn thừa lại cả thảy 90 miếng Thần tệ.
90 miếng Thần tệ này, Diệp Trần tạm thời sẽ không sử dụng tiếp vì chưa chuẩn bị tốt cho việc tiến vào Thú Liệp Tháp nên bất luận một miếng Thần tệ nào cũng đều rất trân quý đấy.
Chậm rãi nhổ ra một ngụm trọc khí, Diệp Trần lui ra khỏi Vũ Kỹ Tháp.
…
Bành bành bành bành bành bành…
Thanh âm vật nặng đập nện không ngớt không dứt vang lên, đôi lúc lại uyển chuyển như mưa to gió lớn.
Nơi này là một cái sân dài đến ngàn dặm, rộng chừng trăm dặm, trên mặt sân hoàn toàn được đúc thành bởi kim loại đặc thù, nhìn về phía trên sẽ thấy cả một mảnh bóng loáng, không có bất kỳ chỗ lồi lõm nào. Bốn phía của sân cũng có các vách tường bằng kim loại cao tới mấy ngàn thước, mà ở bên trong sân chỉ có một tòa khán đài nằm ở phía nam, chỗ ngồi trên khán đài cũng không nhiều không ít, vừa vặn có 500 cái.
Lúc này, trên khán đài có thưa thớt vài chục cá nhân đang ngồi, còn ở trên sân thì đang có hai người phân biệt trên tay đang cầm một cây thiết côn lớn đến năm thước, không ngừng đập nện vào một viên cầu.
Rầm rầm!
Ánh sáng màu vàng hiện lên, người trẻ tuổi tóc dài ở phía đối diện không kịp phản ứng nên bị đạo ánh sáng màu vàng quét qua gương mặt của hắn, lập tức cả người hắn bị xạ kích văng lên trên vách tường kim loại, sau đó dội ngược trở lại.
“Bội phục, ta đã toàn lực ứng phó nhưng vẫn chỉ có thể chèo chống hơn ba mươi hiệp ở trên tay ngươi mà thôi.” người trẻ tuổi tóc dài tâm phục khẩu phục nói.
“Ha ha, ta dù sao đã xông vào đến Chiến Thần tháp tầng thứ sáu rồi, nếu không thắng được ngươi thì chẳng phải là lại để cho người ta chê cười sao.”
Sở hữu một mái tóc ngắn màu đen, thân mặc giáp sắt, đây là một người trẻ tuổi thập phần dũng mãnh và trầm ổn.
“Ngươi hãy tìm đối thủ khác đi! Ta không muốn bị ngươi hành hạ nữa ah.”
Người trẻ tuổi tóc dài cười cười rồi trở về khán đài.
“Để ta đến chiếu cố ngươi.”
Đúng lúc này, một thiếu niên đi xuống khán đài.
Là A Cửu.
“Ngươi chính là A Cửu, siêu cấp nhân vật mới của lần này a! Cũng tốt, ta cũng muốn nhìn xem kẻ được gọi là nhân vật mới siêu cấp có tố chất đến tột cùng mạnh cỡ bao nhiêu đây?” người trẻ tuổi cường hãn mang trên mặt nét vui vẻ, về sự tình ba siêu cấp nhân vật mới, hắn đã nghe nói qua, người này tên A Cửu, vừa mới vào đây đã có thể xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ ba và Sinh Tồn Tháp tầng thứ ba rồi, tuyệt đối là tuyệt thế kỳ tài của Tứ đại Sinh Mệnh tinh vực, đương nhiên, có phải là kỳ tài hay không thì cần phải nghiệm chứng thoáng một chút, kỳ tài thực sự thì không chỉ có riêng thực lực mạnh mẽ mà các phương diện khác cũng không thể yếu.
“Cái này là Phích Lịch Cầu sao?”
Chẳng biết lúc nào, Diệp Trần đã đi tới trên khán đài, ngồi ở phụ cận bọn người Lục Văn Tú, Yên Phi Hoa.
“Ngươi đã đến rồi ah!”
Bọn người Lục Văn Tú nhìn đi qua.
Ngoại trừ Lãnh Phi Phàm cùng A Cửu, bọn hắn đều đã sử dụng hết Thần tệ rồi, trong thời gian ngắn thì bọn hắn cũng không có tin tưởng gì mà xông qua nổi Chiến Thần tháp tầng thứ hai cùng Sinh Tồn Tháp tầng thứ hai, cho nên mới đến Phích Lịch Cầu thí luyện tràng nhìn xem người khác đánh Phích Lịch Cầu.
Lục Văn Tú nói: “đối thủ của A Cửu là đội trưởng của một Sơ cấp đội ngũ, tên là Hoàng Hằng Phi, hắn đánh Phích Lịch Cầu hết sức lợi hại, trừ việc đó ra, trong số các Sơ cấp thành viên của Thần Chi Nhạc Viên, hắn cũng là một trong mấy người cao cấp nhất đấy.”
Sau khi xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ năm hoặc là Sinh Tồn Tháp tầng thứ tư, sẽ trở thành Sơ cấp thành viên của Thần Chi Nhạc Viên, lúc này có thể gia nhập vào các Sơ cấp đội ngũ, đương nhiên, bản thân cũng có thể lập ra một Sơ cấp đội ngũ, Hoàng Hằng Phi nếu là đội trưởng của một chi Sơ cấp đội ngũ thì thực lực tất nhiên không phải tầm thường rồi.
“Ngươi phát bóng trước đi!”
Hoàng Hằng Phi nói.
“Được.”
A Cửu cũng không chối từ, tay trái nắm bắt Phích Lịch Cầu rồi tung lên cao.
Bành!
Lúc Phích Lịch Cầu rơi xuống độ cao chừng 2m thì A Cửu giơ cây thiết côn lên đập một gậy vào bên trên Phích Lịch Cầu.
Phích Lịch Cầu thập phần có co dãn, theo lực rút kích của thiết côn, hình dáng Phích Lịch Cầu lập tức bị đè ép thành bẹp đi, sau đó bằng tốc độ kinh người bay vụt đi ra ngoài, tại trong hư không kéo lê ra một đạo ánh sáng màu hoàng kim.
“Thì ra là thế.”
Diệp Trần đôi mắt híp lại, Phích Lịch Cầu bị đập nện bay ra ngoài như thế nào, tốc độ phi hành như thế nào, vừa thấy qua là hắn đã hiểu ngay, chăm chú mà nói, Phích Lịch Cầu có điểm giống với môn bóng chày ở thế giới hiện đại mà hắn đã từng sống, lại có điểm giống với môn tennis nữa. Nhưng chỗ đáng sợ thực sự của nó nằm ở chỗ có thể quán chú chân nguyên hòa vào khí lực, người bình thường đánh vào Phích Lịch Cầu thì đã có thể làm cho nó bay nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi rồi, còn ở đây, hai người Sinh Tử Cảnh Vương giả đánh Phích Lịch Cầu, quả cầu tắc thì nhanh chóng đạt tới tình trạng thập phần khủng bố, đây có thể nói là cuộc khảo nghiệm tốc độ phản ứng và tốc độ công kích vô cùng chân thực.
Tốc độ phản ứng không đủ nhanh thì tựu không có biện pháp xem thấu dấu vết của quả cầu, tốc độ công kích không đủ nhanh, tựu sẽ không cách nào bắt được hay đánh bật Phích Lịch Cầu phản kích trở về.
“Rất nhanh đấy.”
Hoàng Hằng Phi một tay nắm lấy thiết côn, dễ dàng phản kích trở lại.
Bành!
A Cửu ngay sau đó đánh bật nó trở về.
“Cẩn thận rồi!”
Lần này, Hoàng Hằng Phi không hề thẳng tắp chơi bóng, mà là đánh nó theo hướng góc nghiêng, kể từ đó, A Cửu muốn tiếp được cầu thì nhất định phải di động đến vị trí góc nghiêng, tốc độ đã chậm hơn một chút.
“Điểm độ khó ấy còn không làm khó được ta ah.”
Tốc độ di chuyển của A Cửu thập phần nhanh, hư không thoáng lập loè liền đã đi tới phía trước Phích Lịch Cầu, “bành”, A Cửu đánh ra cũng chính là cũng là một cú phạt góc nghiêng.
“Lần đầu đánh Phích Lịch Cầu mà thuần thục như vậy, không hổ là siêu cấp nhân vật mới ah.”
Hoàng Hằng Phi có chút kinh ngạc, đánh Phích Lịch Cầu nhìn như đơn giản, nhưng lần đầu chơi thì tuyệt đối không dễ dàng như vậy. Phải biết rằng bên trên Phích Lịch Cầu đã được quán chú năng lượng, muốn đem Phích Lịch Cầu đánh ngược trở về thì nhất định phải đem năng lượng bên trong nó đánh tan đi, sau đó quán chú năng lượng của mình vào, quá trình này có thể nói là thập phần ngắn ngủi.
Bất tri bất giác. Mười hiệp đã đi qua.
“A Cửu gặp nguy hiểm rồi.”
Diệp Trần bỗng nhiên nói.
“Là sao?.”
Yên Phi Hoa tự nhận là nhãn lực rất mạnh, nhưng nàng cũng không thấy ra chỗ đặc thù gì cả.
Không đợi Diệp Trần nói tiếp, A Cửu bỗng nhiên thất thủ, hắn tuy đã nhận được Phích Lịch Cầu nhưng góc độ đánh trả thập phần chênh lệch, rõ ràng là đánh cầu về phía trước, nhưng lại trở thành ra đánh cầu bay lên cao.
“Là xoáy cầu đấy!”
Yên Phi Hoa giật mình.
Rất hiển nhiên, một cầu vừa rồi kia đã được Hoàng Hằng Phi dung nhập lực lượng xoay tròn mãnh liệt, dùng phương pháp bình thường đi đón đánh là tất nhiên không khống chế được quả cầu rồi, nhất định phải dùng lực lượng xoay tròn đồng dạng để hóa giải, cái khảo nghiệm này không chỉ là chú tâm đến tốc độ phản ứng cùng tốc độ công kích nữa, mà còn là kỹ xảo phát lực nữa đấy.
Thân thể nhảy lên cao, Hoàng Hằng Phi tung một cú đánh liền khấu trừ và giải quyết xong A Cửu.
“Đa tạ rồi.”
Hoàng Hằng Phi rơi xuống.
“Thua tựu là thua, đây là một vạn khối Nguyên thạch.” A Cửu lấy ra một cái rương Nguyên thạch đặt trên mặt đất.
Đánh Phích Lịch Cầu là có tiền đặt cược, dưới tình huống bình thường, tiền đánh cuộc là một vạn khối Nguyên thạch, đương nhiên, nếu như ngươi cùng đối phương có mâu thuẫn thì có thể cùng đối phương thương nghị tăng lớn tiền đặt cược, mười vạn khối, một trăm vạn khối, chỉ cần ngươi có đủ Nguyên thạch thì cũng có thể đánh bạc, tại Thần Chi Nhạc Viên này, đánh Phích Lịch Cầu không thể nghi ngờ là một loại hoạt động giải trí, vừa có thể thư giãn thể xác và tinh thần, lại có thể đề cao tố chất bản thân.
Hoàng Hằng Phi cười cười, tính cách đối phương không tệ, loại người này mặc dù có ngạo khí nhưng cao ngạo có chừng mực, ngược lại mà nói thì thiên tài mà không có ngạo khí thì chính là tự ti rồi.
“Diệp Trần, đã đến rồi sao không xuống chơi tí nào?.” Hoàng Hằng Phi có nhãn lực hết sức lợi hại, thoáng cái đã thấy được Diệp Trần, về hình ảnh các nhân vật mới này, hắn đã từng cái xem qua rồi.
“Cung kính không bằng tuân mệnh ah.”
Diệp Trần cũng hoàn toàn chính xác muốn chơi trò này, nó không giống với hạng mục huấn luyện dành cho người bình thường.
“Cẩn thận một chút, hắn xoáy cầu khiến tốc độ xoay tròn thập phần cao đấy, ta không có biện pháp siêu việt cái tốc độ xoay tròn kia rồi.”
Gặp thoáng qua đồng thời, A Cửu nhắc nhở Diệp Trần.
“Ừ, ta minh bạch rồi.”
Diệp Trần gật gật đầu.
“Quy củ vẫn như cũ ah, ngươi phát bóng trước đi.”
Hoàng Hằng Phi hướng về Diệp Trần có ý bảo.
Bành!
Cầu vứt lên, Diệp Trần một côn đánh kích vào phía trên.
“Động tác nhanh như vậy!”
Trên khán đài, không ít người kinh ngạc.
Diệp Trần vừa vứt Phích Lịch Cầu lên đồng thời thiết côn đã rút đi ra ngoài, hai động tác cơ hồ là đồng thời hoàn thành khiến cho thị giác người xem như có một loại trùng kích lực mãnh liệt.
“Đánh rất tốt.”
Hoàng Hằng Phi đã từng đánh qua không biết bao nhiêu trận Phích Lịch Cầu, loại tình huống này hắn cũng đã gặp qua, hời hợt, hắn dùng tốc độ càng nhanh hơn đem Phích Lịch Cầu đập đi qua.
Bành bành bành bành bành bành bành…
Đồng dạng sau mười hiệp, Hoàng Hằng Phi đã bắt đầu công kích xoáy cầu.
Tốc độ xoay tròn và xoáy cầu của Hoàng Hằng Phi có thể nói là không phải người bình thường có thể so sánh, trong nháy mắt không biết quả cầu đã xoay tròn mấy ngàn hay mấy vạn lần, nếu như tốc độ xoay tròn do đối phương phát ra không bằng được với tốc độ xoay tròn của xoáy cầu, tất nhiên sẽ không khống chế được quả cầu rồi.
Đương nhiên, Diệp Trần đã có chuẩn bị tâm lý, cánh tay phải cơ bắp phồng lên, Diệp Trần cầm thiết côn đập vào vị trí bên dưới Phích Lịch Cầu.
Rầm rầm!
Phích Lịch Cầu chẳng những bị đánh trả đi qua, càng sinh ra quỹ tích có đường vòng cung lập loè bất định, khiến cho người khác nhìn không thấu đường đi của quả cầu.
“Cái gì?”
Nhìn qua đường quỹ tích vặn vẹo của quả cầu, mọi người trên khán đài kinh hãi không thôi.
Chương 1321: Sau một năm trong thần chi nhạc viên
Dưới tình huống này, Hoàng Hằng Phi càng giật mình hơn. Có 2 điều khiến hắn phải giật mình như vậy.
Thứ nhất, xoáy cầu vừa rồi do chính hắn phát ra có tốc độ xoay tròn tương đối kinh người, trong nháy mắt quả cầu đã xoay tròn ít nhất hơn một vạn lần, muốn hóa giải cái xoáy cầu này thì nhất định phải tạo ra lực lượng xoay tròn ngang nhau.
Thứ hai, đối phương chẳng những đã hóa giải xoáy cầu mà còn đáp trả lại Phích Lịch Cầu với lực lượng tròn còn lớn hơn, nói cách khác, đối phương vừa rồi đã sử dụng lực xoay tròn siêu việt hơn cả hắn.
“Không hổ là quái vật đã xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ tư.”
“Nhưng cái này vẫn còn chưa đủ đâu.”
Hoàng Hằng Phi ha ha cười, không thể tưởng tượng nổi, ngay lập tức thiết côn trên tay hắn đã được huyễn hóa ra hơn mười đạo ảo ảnh, trong đó có một đạo ảo ảnh hung hăng đánh lên Phích Lịch Cầu, làm cho Phích Lịch Cầu hóa thành một đạo quang ảnh bay thẳng về hướng Diệp Trần.
Diệp Trần lập tức bắt được đường cầu của Phích Lịch Cầu và đập ra một gậy.
Rầm!
Sau một côn này, Phích Lịch Cầu phảng phất như biến mất, biến mất tại trong cảm ứng của Diệp Trần.
“Phích Lịch Cầu biến mất rồi, không có khả năng như vậy ah?”
Bọn người A Cửu không tin đây là sự thật.
“Quả cầu sẽ không biến mất, là tốc độ đã trở nên quá nhanh thôi.”
Cơ hồ là trong vô thức, Diệp Trần đã mượn vào quán tính của thiết côn mà xoay tròn thân thể một cái, khi xuất hiện tại phía trước Phích Lịch Cầu mới đập thiết côn lên.
“Bắt được sao?”
Hoàng Hằng Phi nhíu mày, hắn có chút hoài nghi, đối phương trước kia chưa từng luyện tập qua Phích Lịch Cầu, dưới tình huống bình thường thì một nhân vật mới là không thể nào bắt được Thuấn Tốc Cầu đấy.
Như thế nào là Thuấn Tốc cầu, kỳ thật là có quan hệ cùng Đa Trọng Kình.
Hoàng Hằng Phi tại bên trên cảnh giới Đa Trọng Kình là Tứ Trọng Kình hậu kỳ, mà một cầu vừa rồi kia, hắn đã thi triển ra Tam Trọng Kình và bồi thêm một trọng kình khác nữa, Tam Trọng Kình trước có tác dụng trực tiếp tại Phích Lịch Cầu, còn một trọng kình khác tắc thì được ẩn dấu đi, lúc khoảng cách giữa Phích Lịch Cầu và Diệp Trần trở nên rất gần thì trọng kình được che dấu kia sẽ lập tức bộc phát, làm cho quả cầu nhanh chóng xoay tròn càng mãnh liệt hơn. Bởi vì phần lớn người chơi thường đã quen với tốc độ cầu trước đó, nên khi quả cầu đột nhiên bộc phát nhanh hơn sẽ gián tiếp tạo thành hiện tượng biến mất, từ đó làm cho đối phương bị mất phương hướng mà bắt hỏng cầu.
Vung thiết côn lên, Hoàng Hằng Phi đánh trúng vào “Phích Lịch Cầu”.
“Không đúng, là ảo ảnh sao!?.”
Hoàng Hằng Phi chợt kinh hãi, Diệp Trần đã làm ra động tác giống như đúc của hắn, mượn vào quán tính của thiết côn mà xoay tròn thân thể rồi xuất hiện tại phía trước Phích Lịch Cầu đánh bật nó về phía đối phương.
“Nguy hiểm thật, hắn rõ ràng cũng biết Thuấn Tốc cầu, hơn nữa là tại trong tình huống như vậy mà lại có thể phát ra Thuấn Tốc cầu.”
Hoàng Hằng Phi âm thầm lau mồ hôi trên trán.
Nhìn qua trận bóng của hai người, tất cả mọi người tại đây đều trợn mắt há hốc mồm.
Hoàng Hằng Phi thì không nói làm gì, bản thân hắn là đội trưởng của một chi Sơ cấp đội ngũ, có thực lực này là điều đương nhiên, còn Diệp Trần chẳng qua chỉ là một nhân vật mới, thế mà rõ ràng lại cùng Hoàng Hằng Phi đánh cân sức ngang tài, liền cả Thuấn Tốc cầu cũng bị hắn khám phá.
“Đây mà là người mới vào sao?”
Người trẻ tuổi tóc dài trước đó đã cùng Hoàng Hằng Phi đọ sức qua, lẩm bẩm nói.
“Ta cũng hoài nghi hắn có phải là nhân vật mới hay không đấy!”
Lục Văn Tú cười khổ.
Xoáy cầu!
Thuấn Tốc cầu!
Xà hình xoáy cầu!
Bạo phá cầu!
Siêu tốc cầu!
Đủ loại cầu tại trên thân hai người được thi triển ra, bình thường thì Hoàng Hằng Phi thi triển ra trước, rồi sau đó Diệp Trần lập tức học theo, ngay sau đó áp dụng đánh trả về Hoàng Hằng Phi, làm cho tinh thần Hoàng Hằng Phi bắt đầu trở nên căng thẳng, thực sự xem Diệp Trần như một đối thủ đáng gờm mà không dám có chút chủ quan, hắn dám khẳng định, chỉ cần mình có chút chủ quan thì sẽ lập tức thua cuộc là điều không thể nghi ngờ.
“Tốt, cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng gặp qua nhân vật mới nào lợi hại như ngươi vậy, đây là Thiểm Thước Lưu Tinh cầu do ta tự nghĩ ra, không biết ngươi có thể tiếp được hay không.”
Hoàng Hằng Phi quát lên một tiếng lớn, thiết côn trong tay huy động mấy chục đến hơn trăm lần, đợt huy động này chỉ trong chốc lát là hoàn thành, cho nên hoàn toàn trọng điệp lại với nhau.
Bùm bùm rầm rầm!
Trong hư không xuất hiện mấy chục đến trên trăm khỏa Phích Lịch Cầu, mỗi một khỏa đều thần tốc như nhau, khí thế vô cùng kinh người.
“Dù gì thì cũng chỉ có một quả cầu trong đó là thực thể, chỉ cần tốc độ của ta đủ nhanh là có thể bắt được, nhưng với tốc độ hiện tại thì ta không có khả năng làm được rồi, bằng vào tốc độ này thì chỉ có thể nhận ra được chừng ba quả cầu nhanh nhất, nhưng muốn đánh trúng bản thể thực sự trong ba quả cầu kia thì cũng không phải là chuyện đơn giản. Việc huy động thiết côn như vậy sẽ khiến cho lực trường biến hóa, làm cho quả Phích Lịch Cầu thực sự bị chếch đi, nói cách khác, ba quả cầu này rất có thể sẽ không thể đánh trúng bất kỳ quả nào, cho nên, ta không thể trực tiếp đánh trúng vào ba quả cầu này mà chỉ cần đánh trúng vào một điểm lực trường trọng điệp kia, khi lực trường bị làm biến hóa lần nữa tựu sẽ khiến cho quả Phích Lịch Cầu thực sự tự động rơi đến điểm kích đánh bên trên thiết côn của ta.”
Ý niệm trong đầu hiện lên, Diệp Trần huy động thiết côn đập về hướng một điểm chính giữa của ba khỏa Phích Lịch Cầu kia.
Bành!
Phích Lịch Cầu bị đánh trúng rồi.
“Đây là cái dạng tốc độ phản ứng gì vậy chứ?”
Hoàng Hằng Phi miệng có chút mở ra.
“Mà thôi, tố chất của hắn hoàn toàn không dưới ta, chỉ có thể dùng lực lượng tuyệt đối để đánh bại hắn mà thôi.”
Oanh!
Chân nguyên bộc phát, Hoàng Hằng Phi toàn lực quật một côn vào Phích Lịch Cầu.
Đương một tiếng!
Thiết côn trong tay Diệp Trần bị quăng lên, một cầu này có uy lực quá mức bá đạo, Diệp Trần đừng nói là phản kích được, ngay cả liên tiếp đón đỡ cầu cũng đều không dễ dàng, thiết côn rời tay bay ra ngoài.
“Hoàng Hằng Phi ta rất ít khi bội phục người khác, ngươi là một người trong số đó đấy.”
Tu vi cảnh giới của hắn là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên đỉnh phong, so với đối phương cao hơn hai trọng thiên, mà đánh Phích Lịch Cầu lại không thể nào thi triển ra vũ kỹ, cho nên ai có tu vi cao hơn thì người đó tựu sẽ chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, điểm này là không cách nào đền bù, nếu như tu vi Diệp Trần có thể đạt tới Sinh Tử Cảnh Tứ trọng thiên thì ngược lại còn có thể chống đỡ một hai hiệp.
“Đây là một vạn khối Nguyên thạch, ta chung trả.”
Diệp Trần mang trên mặt vẻ mỉm cười, hắn phát hiện, chơi đánh Phích Lịch Cầu hoàn toàn chính xác có thể đề cao tố chất bản thân, thật giống như trong chiến đấu có thể đề cao tố chất bản thân vậy.
Nhưng điều bất đồng chính là, trong chiến đấu có rất nhiều thủ đoạn phụ trợ, ví dụ như hộ thể chân nguyên, ví dụ như thân thể phòng ngự cường độ, ví dụ như các loại vũ kỹ, thủ đoạn phụ trợ càng nhiều thì tố chất tăng lên sẽ càng chậm, mà chơi đánh Phích Lịch Cầu, những thủ đoạn này cũng không thể vận dụng ra, mà có dùng cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, như vậy bản thân sẽ cảm giác được áp lực thực sự, bị ép đến mức buộc phải tăng tố chất lên. Nói tóm lại, nó chỉ đơn thuần là gia tăng tố chất bản thân.
Hoàng Hằng Phi cũng không thèm ngó đến Nguyên thạch để trên mặt đất, mở miệng nói: “Ta tên gọi là Hoàng Hằng Phi, là đội trưởng của Phi Linh chiến đội, chờ đến khi ngươi xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ năm, có thể cân nhắc thoáng một hồi gia nhập đội ngũ của chúng ta nhé.”
Phi Linh chiến đội là một trong các Sơ cấp trong đội ngũ tương đối mạnh, cũng là một trong các đội ngũ mà nhiều Sơ cấp thành viên Thần Chi Nhạc Viên muốn gia nhập nhất.
“Ta sẽ xem xét!”
Diệp Trần gật gật đầu.
…
Sau đó, cứ cách mỗi tuần lễ là Diệp Trần lại chơi đánh mấy trận Phích Lịch Cầu, có đôi khi thắng, có đôi khi thua, Diệp Trần tận lực không chơi cùng những thành viên có tu vi đạt tới Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên kia, bởi vì hắn không có nhiều Nguyên thạch như vậy để thua.
Toàn bộ thời gian còn lại, Diệp Trần dùng vào việc tu luyện chân nguyên.
Trong việc gia tăng cảnh giới lên, tối kỵ nhất chính là tham nhanh, nhất là ở cấp độ Sinh Tử Cảnh.
Tại Sinh Tử Cảnh, mỗi một trọng thiên tăng lên đều tương đương với việc đặt nền móng trụ cột phải cực kỳ vững chắc, như vậy về sau mới có thể tiếp tục tăng lên cao hơn nữa, một khi trụ cột không vững thì bị đổ vỡ bất quá là vấn đề thời gian mà thôi.
Cho nên không có mười phần mười nắm chắc, Diệp Trần sẽ không trùng kích lên Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên, hắn không muốn đem tương lai của mình ra nói giỡn.
Nhoáng chốc, nửa năm đã qua đi.
Diệp Trần cảm giác đã tiếp cận mười phần nắm chắc có thể trùng kích Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên.
Mà ở bên trong nửa năm này, Cổ Tinh Tuyết, Chu Kiên, Lý Dật Phong, Tiêu Tế Vũ, Lục Văn Tú cùng với Yên Phi Hoa, sáu người đều đã xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ hai, Dương Đình tắc thì đã xông đến tầng thứ ba, còn A Cửu thì thừa thắng xông lên, đã xông đến tầng thứ tư, cùng Diệp Trần đồng dạng.
Trên sân bóng, Diệp Trần cùng A Cửu quyết đấu.
Trình độ của A Cửu tăng lên không chỉ là thực lực, còn có kỹ thuật đánh Phích Lịch Cầu, kỹ thuật tăng lên như vậy, Diệp Trần muốn chiến thắng đối phương cũng không phải dễ dàng, dù nói thế nào thì A Cửu cũng có tu vi là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên, so với Diệp Trần thì cao hơn một trọng thiên, cho nên đến tháng gần nhất thì Diệp Trần cùng A Cửu quyết đấu là ba thắng một bại, đây là lần quyết đấu thứ năm.
“Xem ra, đây là trận thắng thứ hai của ta ah.”
Bành!
Phích Lịch Cầu tại trong hư không lập loè, chợt bay qua trái rồi lượn sang phải, A Cửu trên mặt lộ ra dáng tươi cười.
“Cái này còn chưa hẳn ah.”
Diệp Trần trên người xuất hiện ra một đạo ảo ảnh, ảo ảnh vừa vung côn thì bản thể cũng vung côn theo sát lấy, “bành”, Phích Lịch Cầu bị bản thể rút trúng mà kích bắn đi ra.
“Thuấn Tốc cầu sao?”
Một kích không trúng, A Cửu liền phát động ra kích thứ hai.
Nhưng lại để cho hắn kinh ngạc chính là, kích thứ hai cũng không thể đánh trúng cầu, Phích Lịch Cầu sau đó đã đụng vào trên vách tường kim loại và bắn trở lại.
“Nhất trọng Minh Kình, tam trọng Ám Kình, thì ra là thế.”
A Cửu suy nghĩ trong chốc lát, giật mình.
Thuấn Tốc cầu có rất nhiều loại, cũng giống như bản thân đạt tới Tứ Trọng Kình cảnh giới vậy, theo đó, Thuấn Tốc cầu sẽ có ba loại, theo thứ tự là tam trọng Minh Kình cùng nhất trọng Ám Kình, nhị trọng Minh Kình cùng hai trọng Ám Kình, nhất trọng Minh Kình cùng tam trọng Ám Kình, loại thứ ba có yêu cầu rất cao đối với kỹ thuật, muốn che dấu nhất trọng Ám Kình thì không phải là quá khó, nhưng che dấu nhị trọng Ám Kình thì độ khó đã gia tăng, nhưng che dấu tam trọng Ám Kình tắc thì gian nan vô cùng rồi, cái này đưa đến một khi bộc phát ra thì tốc độ cầu nhanh đến mức căn bản không phản ứng kịp nữa.
…
“Rốt cục ta cũng đã có mười phần mười nắm chắc rồi.”
Tại tháng thứ 11 sau khi đi vào Thần Chi Nhạc Viên, Diệp Trần mới chính thức bắt đầu trùng kích lên Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới.
Vù vù vù hô!
Ở bên trong phòng trúc, đại lượng Nguyên thạch bay lên, tinh thuần năng lượng bên trong tại dưới sự điều khiển của lực lượng vô hình, bị rút đi ra ngoài, hình thành nên một dòng sông chân nguyên.
Dòng sông theo trên đỉnh đầu chảy ngược tiến nhập vào trong cơ thể Diệp Trần.
Ồ ồ ồ ồ…
Chân nguyên trong cơ thể Diệp Trần bắt đầu sôi trào, Đạo Môn trong đan điền bỗng nhiên bành trướng, rồi bỗng nhiên co rút lại, nhanh chóng chuyển hóa năng lượng lấy từ bên ngoài vào, làm cho chân nguyên của Diệp Trần kịch liệt gia tăng.
Chân nguyên gia tăng, quá trình trùng kích cảnh giới bắt đầu.
Một ngày đi qua.
Ba ngày đi qua.
Mười ngày đi qua.
Hai mươi ngày đi qua.
Oanh!
Khủng bố khí thế bất chợt phóng thẳng lên trời, phòng trúc màu xanh biếc lung lay đến sắp đổ ngã, tựa hồ tùy thời đều có thể bị xé thành phấn vụn, hóa thành hư vô, bất quá đây rốt cuộc vẫn là kiến trúc của Thần Chi Nhạc Viên nên không thể nào bị phá vỡ.
Lại một tuần lễ nữa đi qua.
Két kẹt!
Cửa phòng trúc mở ra, Diệp Trần bước ra ngoài.
“Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên có chân nguyên tinh thuần gấp mấy lần, hùng hậu gấp mấy lần, bất quá ta cũng phải bỏ ra đến mấy vạn khối Nguyên thạch, tương đương với mấy tỷ khối Cực Phẩm Linh Thạch rồi, thật đúng là không thể tưởng tượng nổi.”
Trước kia, bản thân Diệp Trần có tu vi hùng hậu làm cơ sở, chỉ có điều không có phương pháp tu luyện chính thức, nhưng khi trùng kích đến tam trọng thiên cảnh giới, hắn đã đem những tu vi này làm cơ sở mà dùng hết sạch, về sau mỗi lần trùng kích lên một trọng thiên cảnh giới, đều cần đến một lượng lớn năng lượng từ bên ngoài hỗ trợ. Tứ trọng thiên đã tiêu hao mấy vạn khối Nguyên thạch, như vậy ngũ trọng thiên chỉ sợ muốn hơn mười vạn thậm chí mấy chục vạn khối Nguyên thạch, nhưng cũng chính bởi vì như vậy mà chênh lệch giữa mỗi một trọng thiên đều rất lớn, đối với thiên tài thì rất khó vượt cấp khiêu chiến, còn khi đạt tới trình độ thiên tài cấp Vũ Trụ thì chênh lệch giữa hai trọng thiên có thể nói là một bước Thiên Địa.