1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
  4. Tập 143 [Chương 648(b) đến 655]

Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast

Tập 143 [Chương 648(b) đến 655]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 648(b): Liên thủ

Chúng nhân đầu tiên còn tưởng không lãng phí chân nguyên, chỉ là theo sự chuyển dời của thời gian, họ bắt đầu hiểu ra, cứ tiếp tục thế này, chỉ lãng phí chân nguyên của mình mà thôi, chi bằng liên thủ phát xuất tuyệt chiêu, một đòn công phá lục sắc quang tráo.

Lúc này, người đứng ra lại là Bạch Vô Tuyết, hắn lên tiếng nói:

– Tình hình bây giờ mọi người đều hiểu, không liên thủ xuất tuyệt chiêu, chỉ sợ hôm nay không phá nổi cấm chế, thế này, ta đếm đến ba, mọi người tề tâm hợp lực, phát xuất tuyệt chiêu, không ai có ý kiến gì chứ.

– Ta đồng ý.

– Ta không ý kiến.

– Cứ làm như ngươi nói.

Những lời này của Bạch Vô Tuyết rõ ràng rất được mọi người tán thành.

Nghe vậy, Bạch Vô Tuyết gật gật đầu,

– Được rồi, mọi người bắt đầu chuẩn bị, một!

– Hai!

– Ba!

Sau con số ba, hơn hai mươi người tự phát xuất tuyệt chiêu, bên ngoài cơ thể Bạch Vô Tuyết xuất hiện một cây cổ thụ khổng lồ, cây cổ thụ chỉ có một chạc, chạc cây đại phóng lục quang, giống như một chiếc gai lớn, hung hăng đâm lên lục sắc quang tráo, bạo phát lục mang chói mắt.

Hạ Hầu Tôn tay cả hai tay cùng thi triển tuệ tinh chỉ, hai đường chỉ kình hình cây nấm bắn ra, mang theo một cái đuôi sáng rực, đánh lên lục sắc quang tráo.

Lục Thiếu Du hít một hơi thật sâu, phát liền bốn bốn mười sáu kiếm, mỗi một kiếm đều đủ phá sơn đoạn nhạc, hợp lại thanh thế cực lớn, kiếm cương tung hoành ngang dọc.

Tiêu Sở Hà hai tay giữ kiếm, hét khẽ một tiếng, cơ bắp trên hai cánh tay bạo trướng, một đao chém lên lục sắc quang tráo với khí thế nứt biển.

Thần sa công chúa thần bí trường phát phi vũ, khuôn mặt lạnh lùng không có một tia tình cảm đánh lên ra thần sa quyền kình, hung hãn khó hiểu. ( trường phát phi vũ: tóc dài tung bay)

Mặc dù đứng ngoài cùng nhưng Diệp Trần không hề có ý qua loa qua chuyện, đương nhiên, hắn cũng không thi triển đòn sát thủ, mà dùng Kim diệu chấn sát kiếm, một khối kiếm khí kim sắc phi trảm, mãnh liệt chém lên lục sắc quang tráo, phá tan lục sắc ti tuyến.

Mộ Dung Khuynh Thành trừ Thiên ma chỉ, không còn đòn sát thủ nào lợi hại hơn, Thiên ma chỉ sẽ tiêu hao năng lực thiên phú của nàng, đương nhiên không cần lãng phí ở đây, chỉ cần bổ ra một đòn chưởng đao, đao kình hắc sắc phối hợp với Diệp Trần, công phá lục sắc quang tráo.

Về phần những người khác, lần lượt thi triển tuyệt học, liên thủ phát động công thế, trong đó Yến Phượng Phượng, Độc Cô Tuyệt, Đạm Đài Minh Nguyệt và Bắc Minh Huy là nổi bật nhất, các cao thủ không quen cũng có hai ba nhân vật lợi hại.

Ầm ầm!

Hơn hai mươi người liên thủ phát xuất tuyệt chiêu, uy lực cực đại, nói một cách không khoa trương, nửa bước vương giả cũng phải tạm thời tránh mặt, không dám liều lĩnh, nhất thời, lục sắc quang tráo rung động kịch liệt, vặn vẹo điên cuồng, sau một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, lục sắc quang tráo ầm ầm tan rã, biến thành hư vô.

– Công phá!

Thấy lục sắc quang tráo vỡ, chúng nhân thần tình nhẹ nhõm.

Chiu!

Hạ Hầu Tôn động tác nhanh nhất, lục sắc quang tráo vừa vỡ, cả người hoá thành một đường kim quang, bắn về phía bảo điện đại môn.

Có Hạ Hầu Tôn đi đầu, chí ít gần một nửa số người không cần suy nghĩ, thôi động chân nguyên, hoá thành lưu quang bay đi.

Ong! Ong! Ong! Đúng lúc này, hư không phía trước bảo điện, đột nhiên huyễn hoá ra sáu khối tinh bảo quang cầu, tinh bảo quang cầu xếp thành một hàng, sau một rung động khẽ, kích phát ra những đường khí nhận tinh bảo sắc, sáu quang cầu liên hợp lại, số lượng khí nhận kích phá cực nhiều, chi chít trên trời.

Chương 649: Một ngày tiến ngàn dặm

Đang!

Không kịp phòng ngự, Hạ Hầu Tôn trúng bảy tám đường khí nhận, khí nhận này công kích lực cực cường, uy lực không hề thua kém bảo quang trong tầng thế giới thứ ba, tương đương bảy tám phần công kích của đỉnh tiêm tông sư. cho dù là Hạ Hầu Tôn, cũng phải lùi hơn mười bước, sắc mặt tái nhợt.

Thấy vẫn còn rất nhiều khí nhận công kích tới, Hạ Hầu Tôn biến sắc.

– Chỉ thiên hoạ địa.

Ngón tay kích phát chỉ kình, Hạ Hầu Tôn vẽ một vòng quanh người, sóng không gian trong suốt bị dẫn động, hút ra ngoài cơ thể hắn, chặn đứng khí nhận, mượn sóng không gian hộ thể, Hạ Hầu Tôn thôi động chân nguyên, húc khí nhận tiến nhập bảo điện.

Mấy người đi theo Hạ Hầu Tôn cũng không dễ chịu hơn là mấy, đi thế nào thì về thế ấy, chật vật vô cùng.

– Mọi người cẩn thận.

Bạch Vô Tuyết vẫn tử tế hơn, nhắc nhở mọi người một câu, thân hình chợt loé, bay về phía đại môn bảo điện, trên đường, khí nhận điên cuồng đánh tới, đều bị hắn dùng khiên chặn lại, không thể làm gì được hắn, và hắn chính là người đầu tiên vào được bảo điện.

Liền sau đó, Lục Thiếu Du, Tiêu Sở Hà, cũng lần lượt vào trong bảo điện.

Diệp Trần lần đầu tiên nhìn thấy sự lợi hại của Thần sa công chúa, chỉ dùng mỗi chân nguyên hộ thể mà nàng vào được bên trong bảo điện, đủ thấy năng lực phòng ngự cường đại cỡ nào.

– Diệp Trần, chúng ta đi trước một bước.

Yến Phượng Phượng tốc độ thiên hạ vô song, thanh sắc hoả tuyến vừa loé, cả người xuyên qua khí nhận dầy đặc, thỉnh thoảng lại có một hai đường khí nhận cắt qua, đều bị nàng dùng móng đánh gãy, một khắc sau, thân hình nàng đã biến mất bên trong đại môn bảo điện, không còn thấy bóng dáng.

Người đi vào mỗi lúc một nhiều, Độc Cô Tuyệt, Đạm Đài Minh Nguyệt, Bắc Minh Huy, mấy thanh niên cao thủ không quen cũng lần lượt vào, số người còn lại chưa đến mười người.

– Chúng ta vào thôi, nàng đi sau ta.

Nếu Mộ Dung Khuynh Thành thôi động ma lực tinh hoa, khí nhận đương nhiên không là gì, nhưng Diệp Trần đương nhiên không để nàng động dụng ma lực tinh hoa.

Đinh đinh đang đang!

Một cảnh tượng kì dị phát sinh, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành một trước một sau, lao vào đại môn bảo điện, trước đó Diệp Trần dùng kiếm pháp nhanh đến không tưởng của mình, một kiếm vung ra, không nhìn thấy kiếm ảnh, khí nhận lần lượt bị chém bay, không thể tiếp cận, Mộ Dung Khuynh Thành như hình như bóng theo sát sau lưng Diệp Trần.

Soạt!

Khoảnh khắc tiếp cận đại môn, Mộ Dung Khuynh Thành xoè đôi cánh dơi sau lưng, quạt mạnh, biến mất bên trong bảo điện.

Diệp Trần thấy Mộ Dung Khuynh Thành đã vào, thân như kiếm quang, thuận theo khe hở khí nhận, du tẩu, cuối cùng cũng đến ngưỡng cửa bảo điện, một bước đi vào.

– Cái này, là dùng kiếm pháp chặn khí nhận sao?

Bảy tám thanh niên cao thủ còn lại thực lực hơi yếu quay sang nhìn nhau, tốc độ công kích của khí nhận nhanh đến mức, những người khác đều phải dùng phòng ngự tiến nhập, chỉ có Diệp Trần là dùng kiếm pháp.

Lâm Thiên mặt đầy vẻ chua chát, xem ra muốn đòi lại thể diện từ Diệp Trần là không thể, đối phương một ngày tiến bộ ngàn dặm, bản thân căn bản không đuổi kịp.

Cũng là bại dưới tay Diệp Trần, Lam Tà Tình nheo mắt, không biết đang nghĩ cái gì.

– Đây là nội bộ bảo điện?

Tình hình bên trong bảo điện không hề giống như Diệp Trần tưởng tượng, hắn chỉ chậm hơn Mộ Dung Khuynh Thành một bước, lúc vào, đã phát hiện không thấy Mộ Dung Khuynh Thành đâu, ngoài Mộ Dung Khuynh Thành, những người khác cũng không nhìn thấy, trước mắt hắn là một con đường, bốn phía con đường phong kín, mang đến cho người ra cảm giác rất áp lực.

Nhìn ra sau, căn bản không tìm thấy bảo điện đại môn, giống như đột nhiên xuất hiện giữa đường, phía trước là thông đạo, phía sau cũng là thông đạo.

– Cổ quái!

Diệp Trần nhíu mày, phóng thích linh hồn lực, một trăm mét, hai trăm mét,…, năm trăm mét, hạn chế của nội bộ bảo điện đối với linh hồn lực quá thần kì, với linh hồn lực gấp năm lần người thường của Diệp Trần, phạm vi bao phủ chỉ có năm trăm mét, cũng chính là hai trăm năm mươi mét vuông, đổi thành người thường, phạm vi bao phủ chỉ có khoảng một trăm mét mà thôi.

Từ từ thổ ra một ngụm khí tức, Diệp Trần thu hồi linh hồn lực, thầm nghĩ: trong phạm vi năm trăm mét, chỉ thấy những con đường, như một mê cung, tường dày chừng một mét, không biết cường độ thế nào?

Hoàng kim kiếm xuất vỏ, Diệp Trần một kiếm chém lên bức tường bên trái.

Xuy một tiếng, bức tường thông đạo xuất hiện một vết kiếm sâu chừng vài tấc, những mảnh vụn sắt ngân sắc bắn ra, rơi trên mặt đất.

– Công kích bình thường gần như vô hiệu?

Đúng, nếu thi triển sát chiêu, uy lực gấp mấy lần công kích bình thường, nhưng Diệp Trần không biết cụ thể mình đang ở đây, cho dù đánh vỡ tường thông đạo thì đã làm sao, tương đương từ một con đường đi vào một con đường khác, chẳng có ý nghĩa gì.

– Bỏ đi, dò đường trước đã.

Diệp Trần đi theo thông đạo tiến lên phía trước.

– Trong bảo điện sao lại toàn là thông đạo, rốt cục là dẫn đi đâu?

Tư Đồ Hạo là đỉnh tiêm thanh niên cao thủ mới nổi gần đây, Tư Đồ gia của hắn mặc dù không bằng thiên hạ tứ đại gia tộc, nhưng cũng là một trong ngũ phẩm gia tộc truyền thừa mấy ngàn năm lịch sử.

Lần này Đa bảo thánh tháp mở tầng thứ tư, đối với hắn mà nói là cơ hội hiếm có, chỉ cần lấy được bán cực phẩm bảo khí, thực lực của hắn sẽ tăng lên một bậc, trừ thanh niên ngũ cự đầu, không còn ai có thể trở thành đối thủ của hắn, bao gồm cả Diệp Trần.

– Mình đã có bán cực phẩm bảo kiếm, chỉ cần kiếm thêm một chiếc bán cực phẩm phòng ngự khải giáp là được.

Bán cực phẩm công kích bảo khí không phải thứ gì quý hiếm, trừ phi là một bộ, nhưng bán cực phẩm phòng ngự bảo khí thì tuyệt đối hiếm, cho dù là ngũ phẩm thế lực cũng chưa chắc đã có.

– Thông đạo không phải một con đường thẳng, thập phần uốn khúc.

Rẽ xong, Tư Đồ Hạo tiếp tục đi, đi đến cuối đường, hắn tự nhiên rẽ thêm lần nữa:

– Ồ, là một căn phòng?

Tư Đồ Hạo mặt lộ hỉ sắc, trong thị tuyến, ba trăm mét phía trước rõ ràng là một cánh cửa, bên trong có hào quang nhàn nhạt tán phát.

– Có bảo khí, hi vọng là bán cực phẩm phòng ngự bảo khí.

Tim nhảy loạn xạ, Tư Đồ Hạo nuốt nước bọt, bước thêm hai bước, chạy vào trong phòng.

– Không ổn, có tiếng bước chân!

Tư Đồ Hạo nghe thấy tiếng bước chân, rất gần.

Một khắc sau!

Một thanh niên thân khoác y phục lam sắc đi ra từ một ngã rẽ khác, cách cánh cửa chưa đến mười mét.

– Một căn phòng?

Người đến chính là Diệp Trần, hắn đã đi rất lâu trong thông đạo, suýt chút nữa lăn ra ngất vì mệt, lúc nãy hắn không định rẽ sang đây, nhưng sau khi nghe thấy một tiếng bước chân rất khẽ, hắn mới quyết định, tiếng bước chân ấy, đương nhiên là của Tư Đồ Hạo.

Chương 650: Bán cực phẩm bảo giáp

– Diệp Trần, phải không! Căn phòng này là ta phát hiện trước, nếu không muốn rắc rối thì hãy nhanh chóng rời khỏi đây.

Tư Đồ Hạo đương nhiên chưa từng gặp qua Diệp Trần, nhưng đã nghe miêu tả qua về hắn, ví dụ y phục lam sắc chính là một nét đặc trưng.

Diệp Trần nói:

– Vào bảo điện đều là tìm bảo, nhìn thấy bảo vật, không có nghĩa bảo vật của ngươi, huống hồ ngươi vẫn chưa nhìn thấy bảo vật!

– Xem ra ngươi chưa nghe câu, thêm một người bạn tốt hơn thêm một kẻ thù.

Tư Đồ Hạo sầm nét mặt, tay phải đặt lên chuôi kiếm, bàn tay hơi siết, kiếm thế sắc bén thuận theo thông đạo, xông thẳng đến trước mặt Diệp Trần.

– Phải bạn hay không, không phải do ta quyết định, mà là do hai chúng ta.

Diệp Trần nhìn ra, Tư Đồ Hạo là một trong những người lợi hại nhất trong số các đỉnh tiêm thanh niên cao thủ, có lẽ thực lực không hề thua kém Bắc Minh Huy, lần này Đa bảo thánh tháp mở tầng thứ tư, thu hút tất cả đỉnh tiêm thanh niên cao thủ ẩn tàng, hắn không dám sơ suất, một số sát chiêu lợi hại, vẫn rất uy hiếp.

– Được rồi, người khác đều nói người là hạng nhất sau thanh niên ngũ cự đầu, hôm nay Tư Đồ Hạo ta sẽ thử xem ngươi có tư cách đó không.

– Tam tuyệt kiếm!

Tư Đồ Hạo vừa xuất thủ đã dùng tuyệt chiêu, trường kiếm xuất vỏ, vung lên rất mạnh, ba đường kiếm khí đan xen với nhau, lấp đầy cả căn phòng, ngoài ra, Diệp Trần còn phát hiện, trong khe hở giữa các đường kiếm khí có ngàn vạn tia kiếm khí giao thoa, giống như mạng nhện, may mà cảm tri của hắn đủ mạnh, nếu không sơ suất chui qua khe hở, chắc chắn thiệt thòi không nhỏ.

– Kim chi liên y!

Diệp Trần cũng không có ý kéo dài thời gian, cũng sử dụng sát chiêu, Kim chi liên y nhu hoà giống như một tảng đá ném xuống hồ nước, sóng nước khuếch tán, nghênh đón kiếm khí giao thoa.

Ầm ầm!

Thông đạo chỉ có hai đầu để phát tiết kình khí, đợi sóng trùng kích cuồng bạo bạo phát, Diệp Trần lấy ra một tấm thượng phẩm khiên bài, chặn trước người.

Tư Đồ Hạo không dễ chịu hơn, Kim chi liên y rõ ràng mạnh hơn tam tuyệt kiếm của hắn nên chớp mắt đã thấy phá tan sát chiêu của hắn, mặc dù Kim chi liên y cũng vì thế mà kinh đạo không đủ, nhưng song trùng kích do vụ va chạm mang lại phần lớn đều hướng về phía hắn.

Phụt!

Căn bản không kịp làm những động tác khác, Tư Đồ Hạo ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu tươi lớn, bắn tường thông đạo.

– Ngự kiếm thuật!

Một cảnh tượng đáng sợ phát sinh, Tư Đồ Hạo người đang bay ngược đột nhiên tay vê kiếm quyết, một chỉ điểm về phía Diệp Trần, một chỉ điểm xuất, thanh kiếm sau lưng hắn tự động xuất vỏ, dùng tốc độ nhanh nhất đâm về phía Diệp Trần.

Kiếm tốc quá nhanh, nhanh đến mức phần lớn mọi người không kịp phản ứng, nếu như đối diện không phải Diệp Trần mà là đỉnh tiêm thanh niên cao thủ khác, khả năng bị đánh chết vượt quá bảy phần, ba phần còn lại tuyệt đối là trọng thương.

– Cái gì, Ngự kiếm thuật!

Diệp Trần giật mình, là người có linh hồn xuyên việt, hắn rất hiểu khái niệm Ngự kiếm thuật, hắn thường nghĩ, đây là năng lực mà chỉ kiếm tiên mới có.

Sau giây phút ngỡ ngàng, Diệp Trần vô thức thi triển Linh tê nhất kiếm.

Đinh!

Hư không vang lên tiếng giao kích, một đòn chí mạng của Tư Đồ Hạo bị Diệp Trần phá tan.

– Ngự kiếm thuật của ta bị phá, không thể nào?

Nụ cười trên mặt Tư Đồ Hạo đông cứng, lúc trước hắn đã tính xong, nếu như Tam tuyệt kiếm không thể làm gì được Diệp Trần thì dùng Ngự kiếm thuật, chắc chắn khiến đối phương trọng thương mà chết, nhưng hắn không ngờ, Kim chi liên y của Diệp Trần uy lực lại lớn như vậy, khiến hắn nội thương không nhẹ, nhưng cũng không sao, tình huống này mà thi triển Ngự kiếm thuật, hiệu quả càng tốt.

Nhưng hắn đã sai, Linh tê nhất kiếm của Diệp Trần đúng là nhanh đến cực điểm, đến phi kiếm mà hắn điều khiển cũng bị phá.

– Chạy!

Không còn suy nghĩ nào khác, Tư Đồ Hạo chẳng đợi thân hình chạm đất, chân nguyên phun phát, bay đi theo lộ tuyến cũ, huyễn hoá ra những đường tàn ảnh.

Diệp Trần không đuổi theo, phi kiếm của Tư Đồ Hạo quá nhanh, Diệp Trần không chuẩn bị đã thi triển Linh tê nhất kiếm, khí huyết có chút hư phù, không thể trong nháy mắt thi triển Linh tê nhất kiếm thứ hai, trừ Linh tê nhất kiếm, những tuyệt chiêu sát chiêu khác cũng không thể giữ được Tư Đồ Hạo, dù sao khoảng cách giữa hai người cũng hơi xa.

– Ngự kiếm thuật, hình như có chút không giống.

Ban đầu, Diệp Trần còn hơi giật mình, nếu như là Ngự kiếm thuật thật, chỉ sợ hắn phải dùng mười hai phần lực khí để ứng phó, nhưng Ngự kiếm thuật của đối phương có chút khác biệt, không quá linh hoạt, chỉ đi theo một đường thẳng mà thôi, giống như kiếm trong tay, chỉ là công kích lực mạnh hơn kiếm trong tay một chút.

Ngự kiếm thuật chân chính dùng tâm cảnh điều khiển, không những nhanh đến cực điểm mà còn có thể lăng không chuyển hướng, tấn công kẻ thù từ rất nhiều góc độ, tình huống này, trừ phi phòng ngự đủ cao, nếu không chỉ có dùng tốc độ ứng phó, cho dù là Diệp Trần, cũng phải dốc toàn lực.

Nhưng rõ ràng là, Ngự kiếm thuật của Tư Đồ Hạo không giống như Ngự kiếm thuật mà Diệp Trần biết, uy lực thì có nhưng tính linh hoạt không đủ.

Đương nhiên, hai thứ này phải liên quan đến nhau.

Bất luận Ngự kiếm thuật của Tư Đồ Hạo, hay Ngự kiếm thuật trong nhận thức của Diệp Trần, bản chất đều như nhau, ẩn hàm chân nguyên lên phi kiếm, sau đó dùng dùng linh hồn lực thôi động.

Bật cười tự giễu, Diệp Trần lẩm bẩm một mình:

– Võ giả là võ giả, kiếm tiên là kiếm tiên, mình đúng là thần hồn nát thần tính, nếu như có kiếm tiên thật, thì cũng chẳng làm được gì, áo nghĩa là võ giả Chân Linh đại lục tham ngộ chưa chắc đã kém hơn tu tiên, nói một cách nghiêm túc, võ giả Chân Linh đại lục đến Linh Hải Cảnh cảnh giới, ai mà không có năng lực phá núi, đến Sinh Tử Cảnh, muốn phá hư không cũng có, hơn nữa chưa phải giới hạn, vẫn còn có thể tham ngộ thiên đạo pháp tắc.

Hồi phục cảm xúc, Diệp Trần cất bước, đi vào trong phòng.

Căn phòng không lớn, trung tâm có một thạch đài, trên thạch đài lơ lửng một quang cầu, trong quang cầu là một chiêc khải giáp màu xanh da trời.

– Bán cực phẩm khải giáp?

Diệp Trần không dám khẳng định, khải giáp bảo khí ba động bị khối cầu cách ly, từ bên ngoài không thể phát hiện được phẩm chất khải giáp.

Ba!

Một quyền đánh về phía khối cầu, bề mặt quyền phong xuất hiện tầng phòng ngự long cốt bạch sắc.

Khối cầu vỡ vụn, khải giáp da trời rơi vào tay Diệp Trần.

Ầm!

Bảo khí ba động cường liệt gần như khiến không gian nổi sóng, luồng ba động này, mạnh hơn thượng phẩm bảo khí bình thường, cũng chỉ có bán cực phẩm bảo khí mới có thể tán phát ba động như vậy.

– Đúng là bán cực phẩm khải giáp!

Diệp Trần thổ ra một ngụm khí.

Chương 651: Khả năng nhìn xuyên tường

– Đầu tiên là lưu lại lạc ấn linh hồn rồi nói.

Chỉ khi có dấu ấn linh hồn, khải giáp mới có thể phát huy công hiệu cực hạn nhất, có chiếc khải giáp này, “nhược điểm” phòng ngự của Diệp Trần đương nhiên không còn tồn tại.

Bởi vì có thiên phú trên phương diện linh hồn, tốc độ in dấu ấn linh hồn của Diệp Trần cũng rất nhanh, chưa đến một tuần trà, chiếc khải giáp màu xanh da trời triệt để biến thành vật sở hữu của riêng Diệp Trần.

– Hỗn thiên khải, tên hay lắm!

In xong dấu ấn linh hồn, Diệp Trần tìm thấy bên trong tên của bộ khải giáp.

– Xem hiệu quả thế nào.

Sự khác nhau giữa các khải giáp là, có cái mạnh về phòng ngự chính diện thì hai bên và sau lưng lại yếu, có cái chú trọng lực phòng ngự thì lực trùng kích thấp.

Gỡ bỏ Kim lưu giáp, Diệp Trần khoác lên Hỗn thiên khải.

Ong!

Thôi động chân nguyên, bên ngoài cơ thể Diệp Trần xuất hiện một tầng khí tráo màu vỏ trứng, đây là chân nguyên hộ thể, sau đó, hoa văn trên bề mặt hỗn thiên khải sáng lên, một kí hiệu lam sắc quanh co dung hợp với chân nguyên hộ thể, tựa hồ như in trên đó, không có bất cứ góc chết nào.

– Ồ, là phòng ngự toàn phương diện, không có điểm yếu, cũng không có khu vực đột xuất, tương đối bình quân.

Diệp Trần gần như biết đặc điểm khải giáp.

Mặc dù Hỗn thiên khải không có nhược điểm, cũng không có chỗ đột xuất, nhưng Diệp Trần rất hài lòng, bên ngoài có Hỗn thiên khải, bên trong có tầng long cốt phòng ngự, một trong một ngoài, phòng ngự không chỉ không còn là nhược điểm của hắn mà còn mạnh hơn rất nhiều.

Đương nhiên, Diệp Trần cũng biết, đối với võ giả mà nói, phòng ngự chưa bao giờ quan trọng bằng công kích, rất ít người dành phần lớn thời gian để nghiên cứu chiêu thức phòng ngự, cũng vì nguyên nhân này, bảo khí phòng ngự mới trở nên quan trọng, nó có thể khiến võ giả phát động công kích một tấn công đối phương một cách không hề kiêng nể.

– Đáng ghét, tên này sao lại có thể phá được Ngự kiếm thuật của mình, cho dù kiếm tốc có nhanh thì cũng không kịp phản ứng.

Tư Đồ Hạo triển khai thân pháp, nhanh nhẹn di chuyển trong thông đạo.

Sau khi đi được một khắc thời gian, Tư Đồ Hạo mới dừng bước chân.

Panh!

Đánh một quyền lên tường thông đạo, Tư Đồ Hạo mặt đầy vẻ không cam.

– Ngự kiếm thuật là một môn ngự kiếm bí pháp mà mình tìm được trong di tích cổ ba tháng trước, chưa từng thi triển trước mặt ai, vốn tưởng, lần đầu tiên thi triển ngự kiếm thuật, tưởng có thể phát huy tác dụng kì diệu, không ngờ lại thất bại luôn.

Ngự kiếm thuật không phải bí pháp truyền thừa của Tư Đồ gia, mà là Tư Đồ Hạo tìm được trong một di tịch cổ, khổ tu ba tháng, cuối cùng hắn học được ngự kiếm thuật, thập phần tự tin, cứ tưởng có thể áp đảo bất cứ ai dưới thanh niên ngũ cự đầu, cho dù là thanh niên ngũ cự đầu chưa chắc đã dễ dàng đánh thắng được hắn.

– Diệp Trần, ta nhớ mặt người rồi, đừng tưởng thắng được ta lần một là có thể thắng được ta lần hai, ngự kiếm thuật tổng cộng có ba cảnh giới, ta mới tu luyện đến cảnh giới thứ nhất, đợi ta tu luyện đến cảnh giới thứ ba, ta sẽ dùng nó đánh bại ngươi.

Thanh âm lành lạnh văng vẳng trong thông đạo, thân ảnh Tư Đồ Hạo hoàn toàn biến mất.

– Từ đây đến căn phòng tiếp theo còn một ngàn dặm nữa, phải vòng qua một dãy tường bao sau đó mới có thể lấy được thứ bên trong phòng.

Kim sắc chói mắt đóng lại, Mộ Dung Khuynh Thành thở phào nhẹ nhõm, đi ra phía sau thông đạo, lại vòng thêm một vòng lớn nữa, cuối cùng cũng đến thông đạo liên thông với căn phòng.

– Thú vị, nàng ta có thể nhìn xuyên tường sao?

Từ ngã rẽ, một con rắn nhỏ trườn ra.

Đây là một khôi lỗi xà, bên ngoài bao bọc một tầng da rắn, nhìn chẳng khác gì rắn thật, điểm khác biệt duy nhất là sinh mệnh khí tức.

Con mắt màu đỏ chuyển động hai vòng, thu gọn bóng dáng Mộ Dung Khuynh Thành vào trong mắt.

Cách đó vài trăm mét, Hạ Hầu Tôn cười nhạt, đi vào bên trong.

– Đến!

Mộ Dung Khuynh Thành đến bên ngoài căn phòng.

Ồ?

Với cảm tri nhạy bén, Mộ Dung Khuynh Thành nghe thấy tiếng bước chân rất khẽ, tiếng bước chân cách nơi này ít nhất vài trăm dặm, đổi thành người khác, không thể nghe thấy tiếng bước chân cách đó vài trăm mét, không phải nói thính lực võ giả không bằng người thường, nhưng trong thông đạo này, không chỉ hạn chế linh hồn lực, mà các bức tường thông đạo cũng có hiệu quả cách âm cực cường, trăm mét là cực hạn thính lực của Linh Hải Cảnh đại năng, Mộ Dung Khuynh Thành có thể nghe được, bởi vì nàng thân gánh ma khu, ngũ cảm mạnh hơn người thường rất nhiều lần.

Nhíu mày, Mộ Dung Khuynh Thành đột nhiên điểm xuất một chỉ, một đường chỉ lực màu đen bắn ra, đánh nát con khôi lỗi xà trong góc.

Làm xong những việc này, Mộ Dung Khuynh Thành nhấc chân đi vào trong căn phòng.

Hừ?

Cách đó vài trăm dặm, Hạ Hầu Tôn sầm nét mặt, khôi lỗi xà đối với hắn mà nói chẳng là gì, nhưng hắn đã quen cao cao tại thượng, cho dù là người khác vô tình bướng bỉnh, cũng khiến hắn không vui, chỉ có bốn người mới được hắn đối xử công bằng thật sự, những người khác không có tư cách đó.

Trên thạch đài trung tâm căn phòng, phiêu phù một khối quang cầu, trong quang cầu, một đôi găng tay màu tím lơ lửng bên trong, sóng năng lượng của đôi găng tay này đã bị quang cầu cách ly, nhưng vẫn có khí thế cường liệt ngấm ra ngoài, truyền ra những tiếng gào thét.

– Khí tức hung mãnh quá.

Thông thường, khí tức của công kích bảo khí có tính xâm lược hơn phòng ngự bảo khí, đây là điểm khác biệt do loại hình khác nhau mang lại.

Ba!

Một chỉ đâm thủng quang cầu, Mộ Dung Khuynh Thành giơ tay nắm lấy đôi găng tay màu tím, lồng bàn tay mềm mại của mình, một luồng sức mạnh xé tim xé phổi thuận theo bàn tay Mộ Dung Khuynh Thành, gặm nhấm vào trong.

Xuy!

Mộ Dung Khuynh Thành vận chuyển ma lực, dễ dàng tiêu trừ luồng sức mạnh, thế như chẻ tre quán chú vào trong đôi găng tay, khiến đôi găng tay quen dần với chủ nhân tương lai của nó.

– In dấu ấn linh hồn cần không ít thời gian, nếu bây giờ sử dụng, có lẽ có thể phát huy sáu bảy phần hiệu quả, như thế là đủ.

Mộ Dung Khuynh Thành không quên việc mình đang bị theo dõi, rất khó tránh khỏi một trận đại chiến.

Bán cực phẩm bảo khí chính là bán cực phẩm bảo khí, nhất là bán cực phẩm công kích bảo khí, muốn năng lượng bên trong không bài xích mình, cần thời gian cọ xát nhất định, đương nhiên, cũng không quá dài, tuỳ vào tình hình mỗi người.

Rõ ràng, đôi găng tay với khí tức hung mãnh này, rất thích ma lực của Mộ Dung Khuynh Thành, trừ phản kháng đầu tiên, những lúc khác nó đều rất phối hợp.

Cạch! Cạch!

Tiếng bước chân vang lên bên ngoài căn phòng.

Rất nhanh, một bóng người xuất hiện ở cửa, người này thân khoác kim y, đầu đội kim quan, bá khí cường liệt như thực chất.

Chương 652: Tinh hoa ma lực

Không phải Hạ Hầu Tôn thì còn là ai nữa.

Thấy người đến là Hạ Hầu Tôn, sắc mặt Mộ Dung Khuynh Thành có chút biến hoá, nếu như đối phương là Lâm Thiên hay Lam Tà Tình, nàng căn bản không cần sợ, cho dù là bọn Bắc Minh Huy, nàng tin mình có thể kéo dài một khoảng thời gian, sau đó thuận lợi rời đi, nhưng Hạ Hầu Tôn không phải Lâm Thiên, Lam Tà Tình, cũng không phải Bắc Minh Huy hay Độc Cô Tuyệt, mà là một trong thanh niên ngũ cự đầu, thực lực siêu quần, chỉ pháp quỷ thần khó đoán.

– Ồ! Găng tay hung ác.

Hạ Hầu Tôn có chút thất vọng, hắn chỉ quan tâm đến bán cực phẩm phòng ngự bảo khí, găng tay bán cực phẩm gì đó, hắn đã có một đôi.

– Bỏ nó xuống, nàng có thể đi.

Nhưng rõ ràng, Hạ Hầu Tôn vẫn chưa đến mức coi thường bán cực phẩm bảo khí, một món bán cực phẩm bảo khí, cho dù bản thân vô dụng, cũng có thể dùng nó vật đổi vật, đổi lấy thứ mình muốn có, hơn nữa xem ra, đôi găng tay này tốt hơn đôi găng tay của hắn, chỉ riêng khí tức hung ác, đã thập phần nổi bật.

– Xin lỗi, đôi găng tay này, ta rất thích.

Mộ Dung Khuynh Thành từ từ đeo găng tay, đôi găng tay vốn hơi to dường như có thể biến hoá tuỳ theo tâm ý, dần dần thu nhỏ lại, to nhỏ vừa vặn, đeo lên tay không thấy phiền hà mà có cảm giác như đang nắm bắt sức mạnh.

Hạ Hầu Tôn cười nhẹ một tiếng, nếu như nói Yến Phượng Phượng dám đấu với hắn, còn có chút hợp lý, dù sao tốc độ của Yến Phượng Phượng cũng là thiên hạ vô song, bản thể còn là Thanh phượng, hắn có thể áp chế đối phương, nhưng muốn đánh chết đối phương, gần như không thể, Mộ Dung Khuynh Thành nói là làm, có chút nằm ngoài tầm dự liệu của hắn.

– Ha ha, nàng thích đôi găng tay này, được, thế này nhé, nàng bỏ Diệp Trần, đi theo ta, ta đảm bảo nàng muốn gì được nấy.

Hạ Hầu Tôn thay đổi thái độ, nói.

Mộ Dung Khuynh Thành nắm chặt tay, ngẩng đầu nói:

– Bỏ chàng, chọn ngươi? Tại sao? Không nói tình cảm, luận thực lực hay thiên phú, ta đều không thấy ngươi có ưu thế.

Nghe vậy, Hạ Hầu Tôn bật cười như nghe được chuyện gì hài hước lắm,

– Không phải lầm đầu tiên ta bị người ta coi nhẹ, nhất là nữ nhân, nhưng vì một câu này của ngươi, lần này ta sẽ đem hắn giày vò.

Hạ Hầu Tôn không coi Diệp Trần ra gì, bao gồm cả bọn Độc Cô Tuyệt, yêu nghiệt gì đó, thiên tài kinh nhân gì đó, căn bản là giả dối, cũng chỉ có những kẻ nhàn rỗi thiếu lập trường mới đặt trong mắt.

– Nhưng trước đó, hãy giao đôi găng tay cho ta bảo quản!

Chiu!

Kim quang loé lên, Hạ Hầu Tôn nhanh chóng tiếp cận Mộ Dung Khuynh Thành, điểm về phía đối phương.

Rầm!

Đôi cánh dơi đen cự đại sau lưng xoè rộng, Mộ Dung Khuynh Thành tránh khỏi chỉ lực.

– Chạy được sao?

Hạ Hầu Tôn người còn trên đường mà thân hình đã chuyển, thi triển tinh hạch chỉ, lực hút tinh hạch tác dụng lên người Mộ Dung Khuynh Thành, kéo đối phương về phía mình.

– Hắc ám thiên mạc!

Mộ Dung Khuynh Thành mặt không biến sắc, tay phải vung, đôi găng tay tử kim sắc loé sáng, một tầng bình phong hắc sắc đột nhiên xuất hiện trước mặt.

Kẹt!

Bình phong hắc sắc vặn vẹo kịch liệt, sau đó vỡ tan, nhưng Mộ Dung Khuynh Thành đã tranh thủ cơ hội, đến được vị trí cánh cửa.

– Ý, hắc ám áo nghĩa.

Hạ Hầu Tôn có chút kinh ngạc, Tinh hạch chỉ là sát chiêu của hắn, mười lần chẳng hụt lần nào, cho dù là yêu nguyên đáng sợ của Yến Phượng Phượng muốn ứng phó cũng rất khó khăn, nhưng hắn không ngờ, hắc ám áo nghĩa mà Mộ Dung Khuynh Thành thi triển lại có tác dụng cách ly lực hút tinh hạch, vì đối phương vẫn chưa tham ngộ sâu hắc ám áo nghĩa, cho nên mới bị lực hút tinh hạch phá vỡ tuyệt chiêu.

– Thú vị!

Xuy xuy xuy xuy xuy xuy…

Thần sắc trở nên nghiêm túc, Hạ Hầu Tôn bắn ra hàng chục hàng trăm đường lưu tinh chỉ kình, tinh quang lấp lánh tràn ngập căn phòng.

Lưu tinh chỉ kình tốc độ cực nhanh, Mộ Dung Khuynh Thành vừa mở được hắc ám thiên mạc, đã phải bị động phòng ngự.

Binh một tiếng!

Hắc ám thiên mạc bị phá một lần nữa, Mộ Dung Khuynh Thành mượn lực bay ngược ra ngoài, dưới bộ váy màu tím bị chỉ kình cắt rách, lộ ra tầng bí giáp bên trong.

– Nàng không chạy được đâu, Chỉ thiên hoạ địa.

Rất ít người biết, Chỉ thiên hoạ địa chỉ pháp không phải phòng ngự tuyệt học, nhưng có thể giam giữ người khác, chỉ có điều đối diện với kình địch Bạch Vô Tuyết, không có tác dụng nên Hạ Hầu Tôn mới không thi triển.

Chỉ thấy Hạ Hầu Tôn giơ ngón tay trỏ, vẽ mấy cái lên hư không, không gian xung quanh Mộ Dung Khuynh Thành đột nhiên nổi sóng, hình thành một tầng bình phong không gian.

Binh!

Bình phong không gian hình thành với tốc độ quá nhanh, Mộ Dung Khuynh Thành không kịp phòng bị, lưng đập lên nó, sắc mặt tái nhợt, miệng thổ máu tươi.

– Phải động dụng tinh hoa ma lực thôi!

Con ngươi ánh lên một tia kim quang, xung quanh Mộ Dung Khuynh Thành tràn ra một lượng lớn hắc mang, hắc mang này như tinh tơ, ngưng luyện cực độ, bình phong không gian cứng rắn bị hắc mang chạm vào, lập tức vỡ tan, giống như một tấm gương lớn nổ giữa không trung.

– Cái gì?

Hạ Hầu Tôn biểu tình đông cứng, độ tinh thuần của hắc mang này cao đến đáng sợ, ở cấp độ Linh Hải Cảnh, tuyệt đối không thể sở hữu năng lượng đáng sợ như vậy, cho dù là bán bộ vương giả, cũng vẫn thiếu một chút, chỉ có điều đối phương rõ ràng vẫn chưa nắm bắt được luồng năng lượng này, khiến cho năng lượng bị loãng, uy lực giảm đi rất nhiều, nếu không bình phong không gian không phải vỡ mà là trực tiếp tiêu tan.

– Nàng là ai?

Trơ mắt đứng nhìn Mộ Dung Vũ rời khỏi căn phòng, biến mất trong thông đạo, Hạ Hầu Tôn trong lòng thầm nghĩ.

– Mình chỉ có thể dùng tinh hoa ma lực nâng cao tốc độ, nâng cao công kích, mặc dù có thể uy hiệp được đối phương nhưng cùng lắm chỉ có thể khiến đối phương chật vật một chút, kéo dài thời gian, muốn chạy cũng không chạy được.

Mộ Dung Khuynh Thành không phải chưa từng nghĩ đến việc lợi dụng tinh hoa ma lực giết chết đối phương, nhưng rõ ràng không được, đến việc làm cho đối phương trọng thương cũng khó, nếu như đổi thành Lâm Thiên hay Lam Tà Tình, nàng có thể dám chắc một chiêu miểu sát đối phương, dù sao nàng chỉ có thể khống chế tinh hoa ma lực trong một khoảng khắc mà thôi, vượt qua một khắc, bản thân nàng sẽ bị nuốt chửng, cần nghỉ ngơi một chút thời gian mới có thể tiếp tục thôi động, hơn nữa thời kì toàn thịnh, nhiều nhất chỉ có thể thôi động ba lần.

Đương nhiên, dựa vào tinh hoa ma lực nâng cao tốc độ, Mộ Dung Khuynh Thành tin rằng trong một nháy mắt đó, tốc độ của Yến Phượng Phượng cũng không bằng mình.

Chiu!

Như một tia chớp màu đen, thân thể Mộ Dung Khuynh Thành lăng không chuyển hướng, góc rẽ thậm chí còn lưu lại một cảnh tượng sinh động.

Chương 653: Tránh mặt

Ầm!

Bên trong căn phòng, phiến kim quang lớn bạo phát, giống như một vầng thái dương kim sắc sinh ra từ hư không, khoảnh khắc đó, Hạ Hầu Tôn nâng tốc độ lên trạng thái đỉnh phong, lao thẳng ra ngoài căn phòng, đồng thời, ngón tay trỏ giơ ra, điểm liền ba chỉ lên bức tường đối diện cánh cửa.

Binh binh binh!

Bức tường bị xuyên thủng một nửa, chỉ còn lại một tầng mỏng mỏng.

– Chỉ thiên hoạ địa!

Bên ngoài cơ thể hình thành một vòng bình phong không gian, Hạ Hầu Tôn rống lên giận dữ lao qua bức tường, sang một thông đạo khác.

– Không ổn.

Mộ Dung Khuynh Thành xoay một vòng, vừa đi qua thì cảm thấy một trận kình phong từ sau lưng thổi tới, gạch vụn văng tung toé, thân ảnh Hạ Hầu Tôn từ hư chuyển thực.

– Gia tốc!

Mộ Dung Khuynh Thành một lần nữa thôi động tinh hoa ma lực, tăng tốc độ lên năm sáu lần, tốc độ này, cho dù là Yến Phượng Phượng cũng phải ngửi khói, đáng tiếc là, không gian không đủ rộng, ưu thế tốc độ không thể phát huy đến cực hạn, đến một ngã rẽ lại phải chuyển hướng, vô hình trung giảm thấp tốc độ, lãng phí thời gian, đánh xuyên qua tường càng không ổn, chẳng khắc gì cho Hạ Hầu Tôn thời gian đuổi kịp nàng, đối phương hoàn toàn có thể xuyên qua bức tường nàng vừa đánh vỡ, hơn nữa, đây đã là lần thứ hai nàng thôi động tinh hoa ma lực.

Dù là vậy, Mộ Dung Khuynh Thành vẫn bỏ Hạ Hầu Tôn tít phía sau, nếu không phải vì nguyên nhân địa hình, mà đổi thành thiên không không có vật trở ngại, nàng có thể trong nháy mắt bỏ xa đối phương sáu bảy mươi dặm, phải biết, man nhân có thực lực tiếp cận nửa bước vương giả cũng không thể làm gì được tốc độ của nàng.

– Hừ, trong thông đạo, tốc độ càng nhanh, hạn chế càng lớn, căn bản không thể di chuyển cao tốc trong một thời gian dài, xem nàng động dụng được mấy lần năng lượng.

Hạ Hầu Tôn đã cảm không còn cảm nhận được sự tồn tại của Mộ Dung Khuynh Thành, nhưng hắn không vội, vừa bay vừa bắn ra từng sợi linh hồn lực, đồng thời, để khôi lỗi xà du dộng trong những ngóc ngách xung quanh, giám sát tình hình.

– Tìm thấy rồi.

Thông qua một khôi lỗi xà, Hạ Hầu Tôn phát hiện ra tung tích Mộ Dung Khuynh Thành.

Binh!

Mộ Dung Khuynh Thành cũng phát hiện ra khôi lỗi xà, một chỉ đánh vỡ đối phương, nhưng chưa đi được bao lâu lại phát hiện một con khôi lỗi xà khác.

– Nhiều khôi lỗi xà vậy sao.

Mộ Dung Khuynh Thành sắc mặt khó coi.

Rắc!

Một bức tường nữa bị phá, Hạ Hầu Tôn đi đường tắt, kéo gần cự ly, trong mê cung thông đạo, đường tắt có thể khiến hắn đuổi kịp Mộ Dung Khuynh Thành nhanh hơn, cho dù tốc độ đối phương có nhanh hơn hắn, đây chính là lợi ích của công kích lực cao, hắn nhìn ra được, đối phương không thể động dụng năng lượng trong một thời gian dài, nếu không hắn cũng không đuổi theo.

Tinh hoa ma lực sớm đã thối lui, Mộ Dung Khuynh Thành di chuyển hoàn toàn dựa bào tốc độ bản thân, luận tốc độ, nàng vẫn nhanh Hạ Hầu Tôn một chút, theo những bức tường bị phá, khoảng cách giữa hai người một thu hẹp.

– Chỉ còn lại một lần sử dụng nữa thôi.

Mộ Dung Khuynh Thành hơi nhíu mày, đột nhiên, nàng nghĩ ra điều gì đó, lấy từ trong linh giới trữ vật ra một miếng ngọc bài, quán chú ma lực vào trong.

– Xem ra Bắc Minh Huy vẫn chưa chuẩn bị tinh thuần đối quyết với mình, gặp mình, trực tiếp tránh sang hướng khác, không lẽ hắn sợ mình đánh chết hắn?

Diệp Trần có chút buồn cười, lúc nãy, hắn nhìn thấy Bắc Minh Huy trong thông đạo, Bắc Minh Huy rõ ràng có chút kiêng kị Diệp Trần, sợ Diệp Trần hạ hắc thủ, trước đây khi hắn giao thủ với Diệp Trần, có không ít người chứng kiến, nhưng đây là trong bảo điện, bị giết căn bản không ai biết.

Diệp Trần di chuyển không nhanh không chậm, phóng xuất linh hồn lực, trong phạm vi năm trăm mét, bất cứ động tĩnh gì đều không thể thoát khỏi cảm tri của hắn.

– Ồ!

Sắc mặt Diệp Trần thoáng đổi, lấy ra một miếng ngọc bài từ trong linh giới trữ vật, mũi tên trên miếng ngọc bài sáng rực, phương hướng mũi tên hơi di động.

– Là Mộ Dung.

Diệp Trần không tự chủ gia tăng tốc độ, di chuyển theo hướng mũi tên, thầm nghĩ: Ngọc bài chỉ dẫn là dụng phẩm một lần, không đến thời khắc mấu chốt, Mộ Dung tuyệt đối không sử dụng, không lẽ có gì nguy hiểm, không đúng, nếu nàng di chuyển với tốc độ cao, còn ai truy sát được nàng?

Nghĩ đến vẫn đề then chốt, bên ngoài cơ thể Diệp Trần xuất hiện năm đường kiếm quang, kiếm quang mang theo thân hình Diệp Trần, cực tốc xuyên vào trong thông đạo, bởi vì có linh hồn lực cường đại nên mỗi lần chuyển hướng Diệp Trần đều có thể cải biến phương hướng một cách xảo diệu, nếu là như là người có tốc độ tương đương Diệp Trần, so tốc độ với hắn trong mê cung này, tuyệt đối bị hắn bỏ lại phía sau.

Chiu!

Kiếm quang loạn chớp trong thông đạo, Diệp Trần cải biến phương hướng quá ảo diệu, hắn biết lúc nào nên giảm tốc, lúc nào nên gia tốc.

– Nàng chạy không thoát được đâu!

Từ miệng một con khôi lỗi xà truyền ra thanh âm của Hạ Hầu Tôn.

Mộ Dung Khuynh Thành hừ lạnh một tiếng, một đường chỉ lực đánh vỡ khôi lỗi xà, nàng đã đánh vỡ tổng cộng mười mấy con khôi lỗi xà, cũng không biết đối phương lấy đâu ra nhiều khôi lỗi xà như vậy.

Ầm!

Bức tường sau lưng bị đánh xuyên, Hạ Hầu Tôn toàn thân kim y khí thế như hồng, bá khí nồng đậm phát tiết bốn phía, giống như thực chất.

– Nàng có thể chạy được một lúc, nhưng không thể chạy được cả đời, mê cung thông đạo này căn bản không có lối ra, phải chờ bảo điện biến mất, chúng ta mới được truyền tống ra ngoài.

Hạ Hầu Tôn cuối cùng cũng cảm nhận được thân ảnh Mộ Dung Khuynh Thành, giữa hai người chỉ còn hai bức tường, một trong số đó vừa đổ.

– Phá hư chỉ!

Ngón tay kim sắc cự đại công phá một phần ba bức tường, Hạ Hầu Tôn hai tay liền phát, hai đường tuệ tinh chỉ kình rơi trúng một điểm.

Một khắc sau!

Hắn mang theo khói bụi mờ mịt, xuất hiện bên kia bức tường.

– Không lẽ định sử dụng tinh hoa ma lực cuối cùng.

Mộ Dung Khuynh Thành mặt hiện vẻ do dự.

– Không được, cho dù thôi động tinh hoa ma lực, cũng không thể thoát khỏi sự truy đuổi của đối phương, chỉ lãng phí mà thôi, chi bằng dùng nó phản kích,

Sau khi đưa ra quyết định, Mộ Dung Khuynh Thành ngừng di chuyển, thân thể lơ lửng trong thông đạo, đôi cánh dơi sau lưng xoè rộng đến cực hạn.

– Bất động!

Hạ Hầu Tôn có dự cảm không tốt, ngầm thi triển Chỉ thiên hoạ địa, bảo vệ thân thể trong một tầng bình phong không gian, sau đó phát liền bốn đường tuệ tinh chỉ kình, đánh xuyên tường, khoảnh khắc bức tường bị phá, hắc quang đáng sợ tràn đến.

– Thiên ma chỉ!

Thiên ma chỉ lần này không còn là Thiên ma chỉ bình thường, mà là Thiên ma chỉ ẩn hàm tinh hoa ma lực, chỉ thấy một khối quang cầu màu đen to bằng nắm đấm bắn ra, thuận theo lỗ thủng trên tường, đến thẳng vào mặt Hạ hầu Tôn, sóng ma lực cường liệt khiến con ngươi Hạ Hầu Tôn co rút đến cực hạn.

Chương 654: Hạ Hầu Tôn chiến Diệp Trần

– Muốn chết.

Hạ Hầu Tôn giận dữ rống lên một tiếng, giơ ngón trỏ, Phá hư điểm xuất một chỉ, đồng thời, thân hình của hắn lùi vội ra sau, một tấm khiên thượng phẩm bảo khí chặn đứng trước mặt.

Ầm!

Quang cầu hắc sắc bạo phát, trong quang cầu, tràn ngập kim tơ, bốn bức tường xung quanh và thông đạo đều bị luồng trùng kích lực này làm cho nứt vỡ, một số vết nứt sâu hơn nửa mét, có chỗ còn sâu hơn, trung tâm vụ nổ, xuất hiện một cái hố rộng vài chục mét, sâu hơn một mét, phải biết đây là trong mê cung, tường và mặt đất cứng đến kì lạ, công kích bình thường chỉ để lại một vết nứt nhỏ, cũng chỉ có Diệp Trần hoặc thanh niên ngũ cự đầu mới làm được.

Phụt!

Thượng phẩm khiên bài trong tay Hạ Hầu Tôn vặn vẹo biến hình, Hạ Hầu Tôn há miệng phun ra một ngụm máu tươi, cả người đập lên bức tường sau lưng, tường rung một cái, bụi rơi lả tả.

– Ngươi muốn chết.

Hạ hầu Tôn vừa sợ vừa giận, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải chuyện này, có người làm móp thượng phẩm khiên bài, còn thuận thế phá vỡ Chỉ thiên hoạ địa của hắn, đấy là còn trong điều kiện bị Phá hư chỉ trung hoà.

Thấy Mộ Dung Khuynh Thành cũng thổ ra khá nhiều máu tươi, sắc mặt tái nhợt, Hạ Hầu Tôn biết đối phương đã đến cực hạn, không thể tiếp tục thi triển loại năng lượng kia nữa.

Chiu!

Kim quang loé lên, Diệp Trần xuất hiện trong thông đạo nơi Mộ Dung Khuynh Thành đang đứng.

– Vốn dĩ ta chỉ muốn lấy lại đôi găng tay, nhưng bây giờ ta không nghĩ vậy nữa.

Hạ Hầu Tôn mặt hiện vẻ hung dữ, đối phương làm hắn bị thương, đây là chuyện không dễ gì chấp nhận, có trời biết, từ sau khi thua Bạch Vô Tuyết, bao lâu rồi hắn chưa bị thương.

Binh! Binh!

Đúng lúc này.

Bức tường thông đạo bên cạnh hai người đột nhiên chấn động hai cái, vết nứt lan rộng, kiếm ý điên cuồng hoàn toàn bỏ qua bức tường ngăn cách, thấm nhập, toả ra từng tia từng sợi sát ý trong không trung.

Binh!

Lại một chấn động nữa sản sinh, vết nứt trên tường như những cái miệng, không ngừng vặn vẹo.

– Diệp Trần!

Linh hồn lực phóng thích, Hạ Hầu Tôn cảm ứng được người đang phá hoại bức tường thông đạo là Diệp Trần, cảm nhận được sát ý của đối phương, Hạ Hầu Tôn còn giận hơn trước.

Giang hồ truyền tụng, Diệp Trần là thiên tài cuối cùng có thể thượng vị, một khi hắn thượng vị, thanh niên ngũ cự đầu chắc chắn có người phải nhường ngôi, đây là quy luật bất thành văn, căn cứ theo thời thượng cổ, trung tâm Thiên Võ Vực xuất hiện một thanh niên cự đầu, tứ phương vực quần mỗi bên xuất một thanh niên cự đầu, vừa tròn năm người, sau đó duy trì cho đến bây giờ chứ không phải loại tuỳ tiện.

Trong mắt hắn, Diệp Trần căn bản không có khả năng thượng vị, chí ít là trước khi thanh niên ngũ cự đầu vượt qua bốn mươi tuổi, bây giờ Diệp Trần dám phát sát ý với hắn, nghĩa là coi thường hắn, coi thường lộ liễu, không thể tha thứ.

Ầm!

Đá vụn bay loạn xạ, bức tường thông đạo rắn chắc bị xé một đường lớn, như miệng ác ma, liên thông với địa ngục.

Kiếm khí phun phát, một đường thân ảnh từ hư chuyển thực, xuất hiện trước mặt Mộ Dung Khuynh Thành.

Khoảng khắc Diệp Trần xuất hiện, thân thể Mộ Dung Khuynh Thành mềm nhũn, đôi cánh dơi đen sau lưng nhanh chóng thu nhỏ lại, thu vào trong cơ thể, sau đó rơi xuống đất.

Giơ tay đỡ lấy Mộ Dung Khuynh Thành, Diệp Trần nói khẽ:

– Lại động dụng tinh hoa ma lực rồi sao?

– Ừm, vốn định dùng Thiên ma chỉ đánh trọng thương hắn, ai ngờ Phá hư chỉ của hắn nhanh hơn, chặn đường Thiên ma chỉ lực, triệt tiêu một nửa uy lực.

Chỉ lực do Thiên ma chỉ kích phát nhanh đến cỡ nào, nếu không đã không phải huyết mạch ma tộc võ học, nhưng Phá hư chỉ của Hạ Hầu Tôn ẩn hàm không gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa tu luyện đến cực hạn, có thể bỏ qua cự ly, đương nhiên không chậm hơn Thiên ma chỉ, thậm chí nhanh hơn một bậc, nếu như không có há hư chỉ ngăn chặn, tuyệt đối có thể khiến thương thế của Hạ Hầu Tôn thêm nghiêm trọng.

Gật gật đầu, Diệp Trần nhìn sang phía Hạ Hầu Tôn,

– Cũng được, mặc dù hơi sớm một chút, nhưng với ta không vấn đề gì, ở đây đấu một trận cao thấp đi!

– Phân cao thấp, dựa vào ngươi?

Diệp Trần có thể phá được tường thông đạo, đúng là khiến Hạ Hầu Tôn giật mình, nhưng vẫn chưa thể khiến hắn công nhận, đối phương ngang vai ngang vế với hắn.

– Sao, buồn cười lắm hả? Ta có thể đảm bảo, hôm nay ngươi sẽ không thể rời khỏi đây mà không thấy chút huyết.

Diệp Trần thản nhiên nói.

– Đừng nói giỡn, đây là câu nói nực cười nhất mà ta được nghe.

Hạ Hầu Tôn nộ quá hoá cười, thần thái khoa trương, chẳng coi Diệp Trần ra gì.

Bất chợt, ngữ khí của hắn thay đổi, điềm nhiên nói:

– Đùa là đùa, nhưng bây giờ, ta đã bị ngươi làm cho giận thật, ta sẽ đánh chết ngươi, nghiền nát xương cốt trên người ngươi, để xem rốt cục xương của ngươi có cứng như miệng ngươi không.

– Cứng hay không, ngươi có thử thì biết, tiền đề là ngươi phải có thực lực.

Diệp Trần nắm chặt Lôi kiếp kiếm, kiếm thế vừa chạm đã phát.

– Đừng phí lời, hôm nay ta sẽ cho ngươi xem, khoảng cách giữa hai chúng ta lớn như thế nào.

Chiu, kim quang loé lên, Hạ Hầu Tôn bắn về phía Diệp Trần, bên ngoài cơ thể hắn, tràn ngập kim sắc ti tuyến, kim sắc ti tuyến này khuếch tán ra ngoài, khắc thành vết trên tường.

– Khoảng cách không phải do ngươi nói, ta sẽ khiến ngươi tỉnh ra.

Thân thể ngửa ra trước, cả người Diệp Trần dán lên mặt đất, tay phải nắm chặt Lôi kiếp kiếm, thân kiếm lộ trong không khí.

– Hư hoàng chỉ!

Khoảng cách giữa hai người nhanh chong rút ngắn, còn khoảng hai mươi mét, Hạ Hầu Tôn bay người, điểm một chỉ lên trán Diệp Trần, một chỉ điểm xuất, sau lưng xuất hiện hư ảnh hoàng giả khí thế muôn vàn, một chỉ điểm qua, sấm vang chớp giật.

Keng!

Lôi kiếm kiếp xuất vỏ, Diệp Trần rung tay phải, thân kiếm như điện quang rung hai cái trong hư không, kiếm quang hình chữ thập cũng tiêu hao tất cả năng lượng, mai một trong nháy mắt.

– Dùng xảo phá lực hả? Để xem tiếp theo ngươi định phá thế nào!

Thân thế bay nghiêng, mười đầu ngón tay Hạ Hầu Tôn liền bật, huyễn hoá ra vô số tàn ảnh, chợt, Lưu tinh chỉ kình bắn ra loạn xạ, tinh quang óng ánh tràn lan, cả thông đạo đều biến sắc, vừa hoa lệ vừa nguy hiểm.

Bật đầu gối, Diệp Trần nhảy ra sau, chân chưa chạm đất, năm ngón tay trái đã huyễn hoá ra vô số tàn ảnh, Liên tâm kiếm khí như quang tuyến nghênh đón Lưu tinh chỉ kình của đối phương.

Phốc phốc!

Liên tâm kiếm khí mai một từng đường, Lưu tinh chỉ kình của đối phương ẩn hàm tinh quang áo nghĩa cường đại, thế đại lực trầm, nhanh như lưu tinh, Liên tâm kiếm khí không phải áo nghĩa võ học, cho dù có kiếm ý gia tăng, cũng không bằng được Lưu tinh chỉ.

Nhưng một đường Liên tâm kiếm khí chưa thể bằng được một đường Lưu tinh chỉ kình, cũng không sao, không một đường thì hai đường ba đường, kiểu gì chẳng đọ được với đối phương, năm ngón tay của Diệp Trần lúc này đã biến mất, kiếm khí dạng chùm vô cùng vô tận bắn ra, điên cuồng triệt tiêu Lưu tinh chỉ kình.

Chương 655: Tử đấu cận thân

– Sao có thể một lúc phát xuất nhiều như vậy.

Hạ Hầu Tôn không khỏi biến sắc, Lưu tinh chỉ đã đủ nhanh, kiếm khí kích phát từ tay đối phương còn nhanh hơn, nhiều hơn, hình như căn bản không cần chuẩn bị.

Không sai.

Liên tâm kiếm khí của Diệp Trần đúng là không cần chuẩn bị, Liên tâm kiếm khí vốn đã tồn tại trong đan điền hắn, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, thanh liên cự đại như một xưởng gia công kiếm khí, hiệu suất cao đến không thể tưởng tượng, đợt kiếm khí đầu tiên vẫn chưa phát xong, Liên tâm kiếm khí mới đã sản sinh.

– Tuệ tinh chỉ!

Chỉ pháp vừa biến, lực đạo do Hạ Hầu Tôn thi triển càng tập trung hơn, tuệ tinh chỉ như một ngôi sao chổi khổng lồ, phạm vi đả kích thập phần lớn, Diệp Trần và không gian xung quanh cũng nằm trong phạm vi đả kích, nóng rực không gì sánh được.

– Kim chi liên y, phá!

Bàn chân chạm đất, Diệp Trần hai đùi phát lực, bắn bật ra ngoài, Lôi kiếp kiếm trong tay gọt ngang, gợn sóng kim sắc lỗng lẫy khuếch tán, biến tinh chỉ kình thành hai nửa, gợn sóng kim sắc dư thế không tiêu, khuếch tán về phía Hạ Hầu Tôn, thời gian dường như đang trở nên chậm lại.

– Thực lực của hắn sao lại tiến bộ nhanh như vậy.

Hạ Hầu Tôn giật mình, thực lực Lam Tà Tình hắn biết, căn bản không cần lo lắng, Diệp Trần mười chiêu đánh bại đối phương, đối với hắn chẳng là gì, cho dù mạnh hơn gấp đôi, cũng chẳng thấm vào đâu, nhưng không ngờ, thực lực Diệp Trần không chỉ tăng gấp đôi, mà còn tăng lên rất nhiều lần.

– Chỉ thiên hoạ địa!

Chỉ kình kích phát, Hạ Hầu Tôn vẽ một vòng tròn trước người, một tầng bình phong không gian xuất hiện, chặn trước gợn sóng kim sắc.

Xích lạp!

Lực phá hoại của gợn sóng kim sắc không phải tầm thường, bình phong không gian vừa hình thành, lập tức gặp phải đả kích mang tính huỷ diệt, từ trong phân thành hai, chỗ nứt trơn bóng mề mại, như được mài dũa cẩn thận, không hề có lấy một tia mơ hồ không bằng phẳng.

– Phá!

Một chỉ đánh tan hết gợn sóng kim sắc, Hạ Hầu Tôn thần sắc cực kì âm trầm.

– Được, có chút bản lĩnh, nhưng đừng mừng vội, chiêu tiếp theo sẽ miểu sát ngươi.

Hạ Hầu Tôn hít một hơi thật sâu, chân nguyên trong cơ thể như hồng thuỷ, cuộn trào mãnh liệt, đợt này cao hơn đợt khác, ngón trỏ trên bàn tay phải tán phát ra tinh quang u ám, tinh quang cực kì nội liễm, có quang huy nhàn nhạt khuếch tán, tựa hồ như một ngọn nến.

– Tinh hạch chỉ.

Trước đó, trong lúc Hạ Hầu Tôn và Mộ Dung Khuynh Thành tranh đấu, hắn chỉ là tiện tay phát Tinh hạch chỉ, dù sao Mộ Dung Khuynh Thành không phải Bạch Vô Tuyết, nhưng không thể khiến hắn dễ dàng động dụng toàn bộ thực lực, một chỉ này, Hạ Hầu Tôn đã sử dụng mười phần lực đạo, lực hút đáng sợ của tinh hạch sinh ra từ giữa hư không, tựa hồ như có vô số ti tuyến quấn lấy Diệp Trần, kéo hắn lại.

– Ngươi không biết, ta là kiếm khách sao?

Diệp Trần mặt ánh lên thần sắc chế giễu, coi thường tác dụng của lực hút tinh hạch lên thân thể và chân nguyên, một kiếm vung ra.

Một kiếm của Diệp Trần vừa vung, phần chân nguyên khác trong cơ thể bị kéo ra, hình thành nên một khối quang cầu tinh sắc cách ngón tay Hạ Hầu Tôn đúng ba thước, nhưng cũng có một bộ phận chân nguyên cường đại quán chú lên Lôi kiếp kiếm, ngưng kết thành kiếm khí chém ra, phụt một tiếng, quang cầu thanh sắc bao hàm lực hút tinh hạch giống như quả bóng xì hơi, từng tia từng sợi kiếm khí tiết ra ngoài.

– Sao lại có thể, Tinh hạch chỉ của ta bị phá dễ dàng vậy sao.

Biểu hiện trước đó của Diệp Trần đúng là vượt qua tầm dự đoán của Hạ Hầu Tôn, nhưng vẫn chưa thể khiến hắn động, dung, việc Tinh hạch chỉ bị phá, cuối cùng cũng khiến hắn biến sắc.

Hắn đâu biết, kiếm ý của Diệp Trần còn cường đại hơn kiếm chi tông Lục Tiểu Du của thanh niên ngũ cự đầu, Lục Thiếu Du về lý mà nói có lẽ không sợ Tinh hạch chỉ của Hạ Hầu Tôn, Diệp Trần càng không cần kiêng kị, phải biết sở dĩ kiếm ý có thể tăng cường công kích, là vì nó khiến kiếm khí ngưng luyện hơn, nếu như nói kiếm khí người khác là kim loại, vậy thì kiếm khí Diệp Trần là kim cương, không thể so sánh với nhau.

Cho nên lực hút tinh hạch cho dù mạnh cũng không thể làm được gì được kiếm khí, bị đâm trong nháy mắt, biến thành quả bóng xì hơi.

Đương nhiên, lực hút tinh hạch không phải không có một chút tác dụng nào, chí ít lúc Diệp Trần thôi động chân nguyên, bị hút đi không ít, quang cầu thanh sắc sở dĩ hình thành được, bởi vì Diệp Trần có kiếm ý hộ thể, nếu không uy lực của một kiếm này còn lớn hơn nữa, chắc chắn khiến Hạ Hầu Tôn phải chật vật.

Nói tóm lại, Tinh hạch chỉ của Hạ Hầu Tôn căn bản không thể chịu tải được, cũng không thể triệt để chuyển hoá kiếm ý thành năng lượng thuần tuý.

Lực hút tinh hạch bị phá, Hạ Hầu Tôn lùi vội ra sau, tháo bỏ một phần kiếm khí cận thân, sắc mặt vô cùng khó coi.

Ở xa, Mộ Dung Khuynh Thành thấy Diệp Trần đấu ngang tài ngang sức, không khỏi động dung, nàng chỉ là đoán thực lực Diệp Trần đã trưởng thành đến mức thâm bất khả trắc, chỉ sợ đã có thực lực thanh niên ngũ cự đầu, nhưng nghĩ là nghĩ, khi nó trở thành hiện thực, thực sự khá chấn động, nàng đã chuẩn bị, chỉ cần Diệp Trần rơi vào thế hạ phong, dù vết thương có ác hoá đến mức độ cực kì nghiêm trọng, không thể điều hoà thì cũng phải liên thủ với Diệp Trần, đánh lui đối phương.

Nhưng rõ ràng, thực lực Diệp Trần thực sự khiến người ta ngưỡng mộ.

Chiu!

Hạ Hầu Tôn không hổ là một trong thanh niên ngũ cự đầu, thực lực Diệp Trần dù mạnh, nhưng cũng không thể làm gì được hắn, mắt ánh lên một tia lãnh quang, Hạ Hầu Tôn dậm chân xuống đất, kim quang dâng trào, tiếp cận Diệp Trần với tốc độ siêu cao.

Thịch thịch thịch thịch thịch….

Khoảnh khắc hai người giao phong, biến thành tử đấu cận thân.

– Phá hư chỉ!

Thân thể hơi nghiêng, Hạ Hầu Tôn đột nhiên một chỉ điểm xuất, chính là Phá hư chỉ cường đại nhất, cho dù là Bạch Vô Tuyết cũng không thể rút lui an toàn.

Trong hoàn cảnh này, công kích bình thường cũng phải điều chỉnh lực phản ứng lên cao nhất, nếu không sẽ không thể đỡ được, đừng nói Phá hư chỉ ẩn hàm không gian áo nghĩa.

Binh!

Kim sắc chỉ lực đánh trúng chân nguyên hộ thể của Diệp Trần.

Hạ Hầu Tôn mặt ánh lên một tia lạnh lẽo, nửa năm qua, Phá hư chỉ của hắn đã có tiến bộ vượt bậc, đạt đến chín phần hoả hậu, tiếp cận viên mãn, lực phá hoại so với đợt đấu với Bạch Vô Tuyết, hắn không tin Diệp Trần có thể chống đỡ được.

– Linh tê nhất kiếm!

Diệp Trần hoàn toàn bất chấp chân nguyên hộ thể bị Phá hư chỉ đánh trúng, một kiếm vung nghiêng, kiếm phong nhu hoà chạm vào Hạ Hầu Tôn trong nháy mắt.

Binh!

Xích!

Hai thanh âm hưởng khác nhau bạo phát, Diệp Trần và Hạ Hầu Tôn cùng bay ngược ra ngoài, sóng trùng kích cường hãn phóng ra, làm nát vụn thông đạo, khói bụi lan tràn.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 7 ngày trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 7 ngày trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi