1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 617 [Chương 3083 đến 3087]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 617 [Chương 3083 đến 3087]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3083: Ngụy thiên đạo chi lực

– Đại huynh đệ, chúng ta đi thôi.

Sơn nông mời Sở Mộ.

– Đi.

Sở Mộ gật gật đầu.

Hiện tại thương thế của hắn khôi phục một phần nhỏ nhưng lực lượng cường đại vượt xa người thường, đối với hắn mà nói bước đi dễ dàng như bay, điểm này làm sơn nông ngạc nhiên không thôi.

Trên đường đi, sơn nông nói với Sở Mộ một ít kiến thức, Sở Mộ cũng cười trả lời, hai người đi tới vách núi mà sơn nông chỉ, qua chừng hai canh giờ sau đã tới bờ vực.

– Đại huynh đệ, ngày mai ta lại tới, ngươi cẩn thận một chút.

Sơn nông nói xong quay người rời đi.

Sau khi sơn nông rời đi, Sở Mộ thu hồi ánh mắt, hắn đứng trên bờ vực nhìn xuống, thị lực hơn người cho nên hắn nhìn thấy có hơn mười gốc cây xanh tươi, chính là cây có quả mà hắn ăn.

Thanh Ý Quả!

Một loại linh quả.

Thanh Ý Quả là một loại linh quả, cũng là một loại linh dược, phàm là linh dược thường thường đều có chỗ không tầm thường, cho dù là người bình thường cũng cảm thấy nó bất phàm, nhưng Thanh Ý Quả lại khác với linh dược khác, cũng không có thiên địa nguyên khí chấn động, càng không có linh lực chấn động, cho dù một ít tu luyện giả tu vi cao thâm, nếu không biết cũn chỉ xem Thanh Ý Quả như trái cây bình thường, huống chi là người bình thường.

Sở Mộ từng đạt được luyện dược đại tông sư truyền thừa, tính cả điển tịch hắn đọc, hắn có nhận thức kinh người về các loại linh dược, mới biết được Thanh Ý Quả khác với linh quả khác.

Thanh Ý Quả nghiêm khắc tính toán không phải linh dược đẳng cấp cao, nó rất bình thường, nó chỉ có một tác dụng chính là khôi phục tinh thần bị thương, hơn nữa hiệu quả yếu kém.

Thế giới tinh thần của Sở Mộ bị thương, từ mức độ nào đó cũng có thể xem là bị thương tinh thần, Thanh Ý Quả có một ít hiệu quả, đây chính là nguyên nhân hắn mừng rỡ.

Hơn mười gốc cây Thanh Ý Quả sinh trưởng hướng xuống vách núi, khoảng cách vách núi chừng mấy mét. Phía dưới cùng cách hơn mười mét, đối với sơn nông người bình thường mà nói, tự nhiên rất khó hái được, cho dù hắn có một ít biện pháp nhưng sau khi nếm qua trái cây, cảm thấy chua xót, vị không tốt, chỉ có một ít tác dụng thanh thần khí sảng, đối với bọn họ mà nói không có trợ giúp gì, cho nên không cần mạo hiểm.

Đối với Sở Mộ mà nói việc này không khó khăn gì, hắn đi hai ba bước đã tới gốc cây Thanh Ý Quả, tiện tay hái trái cây cho vào miệng.

Rất nhanh, trái cây hơn mười gốc Thanh Ý Quả đều chui vào miệng Sở Mộ, tất cả hóa thành dòng nước chui vào thế giới tinh thần của Sở Mộ, không ngừng chữa trị thế giới tinh thần bị thương, dù sao đẳng cấp Thanh Ý Quả không cao, cũng không phải chân chính nhắm vào thế giới tinh thần, nó có hiệu quả về mặt tinh thần không rõ ràng.

Sau khi ăn xong, Sở Mộ lại có thể cảm giác được đau đớn trong thế giới tinh thần yếu đi không ít.

– Đáng tiếc, nếu có mấy trăm quả Thanh Ý Quả, có lẽ thế giới tinh thần sẽ khép lại, cũng có thể sử dụng thần hồn chi lực.

Sở Mộ nói thầm.Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

Nhìn xuống phía dưới đen kịt Sở Mộ do dự, tiếp tục leo xuống, không tại sao, chỉ là cảm giác mà thôi.

Sau khi xuống dưới hơn mười mét, Sở Mộ lại phát hiện Thanh Ý Quả, chỉ có điều trước có một ít hòn đá ngăn cản nên Sở Mộ không nhìn thấy.

Màu sắc của Thanh Ý Quả đậm hơn một ít, không phải màu xanh thuần túy, mà là xanh đậm.

– Dược hiệu của Thanh Ý Quả màu xanh đậm có lẽ mạnh hơn những quả trước.

Nói thầm một câu, Sở Mộ hái phục dụng, hắn cảm nhận quả nhiên mạnh hơn trước.

Có thu hoạch này, Sở Mộ càng kiên định leo xuống.

Một đường hướng xuống có thu hoạch không ngừng, không ngừng ăn Thanh Ý Quả, trong thời gian ngắn, Sở Mộ lại phục dụng hơn mười Thanh Ý Quả xanh đậm, hiệu quả còn gấp hai ba lần các Thanh Ý Quả khác.

– Đây là…

Sở Mộ kinh ngạc nhìn gốc cây trước mặt, trái cây màu đen chứ không phải màu xanh, chỉ có điều màu sắc thâm thúy nên biến thành màu đen.

Nó vẫn là Thanh Ý Quả nhưng dược hiệu còn mạnh hơn Thanh Ý Quả.

Phục dụng một quả, quả nhiên Thanh Ý Quả màu xanh đen có dược hiệu gấp mười lần Thanh Ý Quả trước.

– Có lẽ thế giới tinh thần của ta sẽ khôi phục.

Nội tâm Sở Mộ mừng rỡ.

Số lượng Thanh Ý Quả xanh đen không nhiều, Sở Mộ không ngừng đi xuống, vẫn có thu hoạch, không ngừng hái và phục dụng, tinh thần mát lạnh dễ chịu, cảm giác đau đớn giảm nhiều, hắn cũng có thể tập trung tinh thần.

Đi xuống vách núi, hai chân chạm đất, trước mặt chỉ còn một Thanh Ý Quả mà thôi, Thanh Ý Quả này có màu đen thuần túy.

– Một quả cuối cùng sao?

Nói thầm một câu, bài trừ tạp niệm, Sở Mộ phục dụng quả cuối cùng, dược lực hóa thành dòng sông lao vào thế giới tinh thần.

Bỗng nhiên thế giới tinh thần rung mạnh, nó vốn phong bế đã xuất hiện khe hở.

– Khai mở!

Dựa vào ý chí cường đại, mượn nhờ dược lực Thanh Ý Quả chưa biến mất, Sở Mộ oanh kích khe hở thành cánh cửa lớn.

Cảm giác đã lâu không gặp, Sở Mộ kích động không thôi, cảm thấy tâm thần bất định.

Thế giới tinh thần thế nào rồi?

Phải chăng tàn phá không chịu nổi?

Khi ý thức Sở Mộ tiến vào thế giới tinh thần liền sững sốt.

Thế giới tinh thần vậy mà không có tàn phá không chịu nổi, nó chỉ tổn thương lớn mà thôi, có thể khôi phục.

Hắn cho rằng yên diệt kiếm ý sẽ tán loạn lại khôi phục đến nguyên trạng, vĩnh hằng kiếm ý vẫn trấn áp, giống như hắn chưa từng vận dụng nó bao giờ, chỉ có điều trong thế giới tinh thần xuất hiện một loại lực lượng lạ lẫm.

Lực lượng này như sương như khói, mang theo một loại khí tức cực hạn cao cao tại thượng, uy nghiêm vô tận giống như đại biểu ý chí cả bầu trời.

Tuy lạ lẫm nhưng Sở Mộ thực sự nhận ra lực lượng này chính là Thiên Đạo Tài Quyết đánh vào thế giới tinh thần của mình, cũng là lực lượng làm thế giới tinh thần bị thương và phong bế.

Hiện tại xem ra, không biết vì sao, lực lượng này im lặng dừng lại trong thế giới tinh thần của hắn.

Ý thức điều động thần hồn chi lực tới gần lực lượng như sương khói kia, rất nhu hòa, cũng không có bắn ngược, Sở Mộ cẩn thận cảm, hắn cảm giác được bên trong ẩn chứa thiên uy vô tận.

– Thiên đạo có lực, thẩm phám thiên hạ vạn vật, người Thiên Tộc tự xưng là hậu đại thiên thần, tự cho mình quyền thay trời hành đạo, tuy càn rỡ nhưng cũng có bổn sự.

Sở Mộ nói thầm.

– Loại lực lượng này không thể tính toán là thiên đạo chi lực chân chính, nó có ẩn chứa lực lượng của thiên đạo, tuy yếu ớt nhưng thật sự là thiên đạo chi lực.

Thiên đạo chi lực rất cường đại, cho dù là Thánh Hoàng cũng chưa chắc có thể thừa nhận, huống chi là cường giả tuyệt thế.

Chương 3084: Bảo vật (Thượng)

Loại lực lượng này có thể gọi là ngụy thiê đạo chi lực, không thể so sánh với thiên đạo chi lực, có lẽ còn chưa đủ một phần vạn nhưng hết sức kinh người.

– Có lẽ một đạo ngụy thiên đạo chi lực, ta có thể luyện hóa.

Sở Mộ nói thầm.

Hắn có kiếm thức tên Thiên Uy, uy lực cường đại, nếu dung nhập ngụy thiên đạo chi lực, thế tất uy lực đại tăng, danh xứng với thực.

– Trước khi luyện hóa còn cần khôi phục thương thế của mình.

Nói thầm một câu. Thần hồn chi lực khẽ động, hắn lấy đan dược trong không gian giới chỉ.

Không gian giới chỉ của hắn có không gian thật lớn, chứa đựng lấy rất nhiều đồ vật, trong đó có hơn trăm loại đan dược. Cho dù đan dược khôi phục thế giới tinh thần bị thương thập phần trân quý, Sở Mộ vẫn có một lọ, là chiến lợi phẩm của hắn.

Hắn phục dụng đan dược, khí lạnh lưu động tiến vào thế giới tinh thần, du động và tiêu hao, tiêu hao nhưng khôi phục thế giới tinh thần bị thương..

Loại đan dược này giá trị cực cao, mỗi một viên có hiệu quả kinh người, thế giới tinh thần hơi trọng thương, chỉ cần ăn một viên là đủ, nhưng Sở Mộ phải ăn năm viên mới đủ.

Thế giới tinh thần bị thương vừa khỏi hẳn, Sở Mộ vô cùng kích động.

– Tiếp theo phải khôi phục thương thế.

Sở Mộ nói thầm, hắn lại ăn đan dược..

Quả nhiên có đan dược chi lực tương trợ, thương thế trên người tốt hơn rất nhiều.

Một viên lại một viên đan dược, bị Sở Mộ luyện hóa, tinh huyết không ngừng khôi phục, khí tức màu đen trong người bị tiêu hao, khí tức màu đen rất cường ngạnh nhưng không có bao nhiêu lực lượng, nếu không phải như thế, dựa vào sinh cơ cường đại của Sở Mộ và mộc chi tướng bổn nguyên gia trì đã sớm tiêu diệt nó, cũng không cần chờ tới hôm nay.

Sắc trời tối tăm, dưới đáy vách núi không thấy năm ngón tay, không có ai biết nơi này có người.

Không ngừng luyện hóa, khí tức màu đen càng ngày càng ít.

Sau khi tia khí tức màu đen cuối cùng bị Sở Mộ đánh tan, toàn thân run lên, tinh huyết bộc phát như trường giang đại hải, lao nhanh trong mạch máu, nó có xu thế lôi đình vạn quân, vô số âm thanh nổ vang cuồn cuộn, khí tức đáng sợ bộc phát, mặt đất chung quanh hắn vỡ vụn và sụp đổ, nơi này biến thành trạng thái chân không tuyệt vực.

Chỉ dựa vào thân thể cường đại, khí tức tỏa ra ngoài cũng đủ làm không gian chung quanh biến thành khu vực chân không tuyệt vực, từ đó có thể thấy khí lực cường đại cỡ nào.

Dần dần tinh huyết trong người không ngừng khôi phục, tốc độ khôi phục bình thường, Sở Mộ thở ra một hơi, khí tức như lợi kiếm xuyên thủng hư không biến mất không thấy đâu nữa.

Cảm giác thánh khu khôi phục rất tốt.

Hắn đứng lên và nắm chặc hai tay, tiếng vỡ vụn vang lên, dường như hắn chỉ cần đấm một cái cũng đủ đánh nát ngọn núi cũng không phải vô căn cứ, mà là thật làm được.

Bỗng nhiên Sở Mộ cảm giác có khí tức chấn động yếu ớt.

Thanh Ý Quả bình thường là màu xanh, màu xanh thuần túy, về sau phát hiện Thanh Ý Quả màu xanh đen, chắc chắn là giống biến dị.

Có một cây biến dị do trùng hợp, nhưng hai cây trở nên biến dị là có nguyên nhân.

– Ta nghĩ ta đã tìm ra nguyên nhân.

Sở Mộ lầm bầm một câu.

Vừa rồi hắn khôi phục thế giới tinh thần, có thể vận dụng toàn bộ thần hồn chi lực, sáu cảm giác đạt tới tận cùng, cảm giác được một tia chấn động bất thường, theo lý thuyết nơi như thế này, thiên địa nguyên khí mỏng manh sẽ không có bảo vật gì, nhưng Sở Mộ cảnh giác được một tia khí tức, kết hợp với Thanh Ý Quả biến dị nên hắn có kết luận nơi này có bảo vật.

Thần hồn chi lực bao phủ chung quanh, sáu cảm giác tăng lên tới cực hạn, tia khí tức kia giống như ảo giác, nó biến mất không còn bóng dáng.

Kiếm Vực mở đi ra bao trùm tám phương, Tâm Kiếm Như Nhất mở ra.

Có thể sử dụng, Sở Mộ đều dùng.

Lúc này bầu trời tối tăm, chỉ có mấy ngôi sao đang tỏa sáng nhưng rất lờ mờ.

Thời gian trôi qua, Sở Mộ thập phần kiên nhẫn, hắn tin tưởng mình phán đoán không sai.

Qua nửa canh giờ, đáy mắt Sở sinh ra hào quang, hắn lại bắt được chấn động nào đó.

Lần thứ nhất là vô tâm cảm ứng, lóe lên tức thì, lần thứ hai là cố tình nắm bắt, đã bắt được thì quyết không bỏ qua.

Men theo khí tức chấn động, Sở Mộ toàn lực bắt lấy chấn động kia.

– Ngay chỗ này!

Ánh mắt hắn như hai đạo kiếm quang tỏa sáng, ngón tay điểm một cái, kiếm bay ra khỏi vỏ.

Kiếm quang tỏa sáng và đâm rách hư không, trực tiếp xé rách vách núi.

Thương thế khỏi hẳn, một thân tu vi khôi phục, thực lực Sở Mộ đạt tới nhất luyện cực hạn, thập phần cường hoành, mặc dù không có xuất kiếm nhưng một ngón tay cũng có thể đánh chết Kiếm Thánh cấp hạo dương, vách núi bình thường không thể ngăn cản hắn mảy may.

Sau khi đánh ra hai ba đạo kiếm quang, Sở Mộ phát hiện có trận pháp bao phủ vách núi, phạm vi bao phủ chỉ vài chục mét.

Đó là màn sáng trong suốt.

Khí tức phát ra bên trong màn sáng, khí tức thập phần yếu ớt, cường giả tuyệt thế nhất luyện sẽ không bắt được, cho dù một ít cường giả tuyệt thế nhị luyện nếu không cóc ảm giác mạnh cũng khó cảm nhận được.

Sáu giác quan của Sở Mộ hết sức xuất sắc, cho dù là một ít tuyệt thế nhị luyện cũng không thể so sánh, hơn nữa nắm giữ tinh túy Tâm Kiếm Như Nhất. Kiếm tâm chi lực huyền diệu cho nên giúp hắn cảm giác được khí tức chấn động kia.

Cẩn thận quan sát một lát, sau khi thử vài lần, Sở mộ chính thức động thủ.

Ngân Quang linh kiếm nơi tay, kiếm chi chân ý thành chủ đạo, hắn rót các loại lực lượng vào bên trong, hào quang màu bạc hội tụ và đâm tới một kiếm, vô thanh vô tức đâm vào trong màn sáng.

Phát lực, không ngừng đẩy mạnh Ngân Quang linh kiếm, vòng phòng hộ bị xuyên thấu.

– Phá!

Quát một tiếng, lực lượng bộc phát, thân kiếm run rẩy và thân kiếm hơi cong, khi Sở Mộ không ngừng phát lực, thân kiếm càng ngày càng cong nhiều hơn.

– Phá!

Quát lần thứ hai, cổ tay Sở Mộ phát lực, chấn chi chân ý bộc phát, thân kiếm dựng thẳng, bên trong có lực phản kích thật mạnh truyền vào kiếm.

– Phá!

Quát lần thứ ba, lực phản kích bị Sở Mộ đánh tan, sau đó kết hợp với lực lượng bản thân, xuyên thấu qua thân kiếm đánh thẳng vào màn sáng.

Oanh, tiếng nổ nhỏ vang lên bên tai Sở Mộ.

Tuy vô hình nhưng Sở Mộ có thể cảm giác được lực cản biến mất, hắn cũng thu kiếm trở về.

Sau khi phá tan màn sáng, trước mặt Sở Mộ là cái mân tròn, đó là la bàn trôi nổi cách mặt đất một mét, nó không nhúc nhích và tỏa ra khí tức chấn động đặc biệt.

Sở Mộ quan sát thật kỹ, không có phát hiện dị thường, lợi dụng thần hồn chi lực bao trùm la bàn và cuốn nó vào trong tay.

Chương 3085: Bảo vật (Hạ)

La bàn lớn chừng bàn tay người trưởng thành, toàn thân có màu xanh, phía trên có đường vân màu xanh đen, đường vân vặn vẹo giao thoa rắc rối phức tạp, nhìn nó lộn xộn, cuối cùng đều hội tụ vào khu vực trung tâm, ngưng kết làm một điểm.

Một điểm này là khởi điểm của các đường vân, lại giống như cực hạn và hình thành tuần hoàn.

Nhìn một lúc, Sở Mộ cảm giác những đường vân này quá phức tạp, hơn nữa ý thức của hắn như bị hấp thu vào bên trong, hắn sinh ra cảm giác mê muội, hắncó thể khẳng định người có linh hồn không đủ cường đại, sau khi nhìn vài lần sẽ mê muội.

Phải biết rằng Sở Mộ có linh hồn cường đại, tuyệt thế nhất luyện cũng chưa chắc sánh bằng.

– Đây là bảo vật gì?

Sở Mộ nói thầm.

– Khí tức huyền diệu, hẳn là bảo vật tinh thần, ta luyện hóa thử xem.

Nói xong, Sở Mộ ngồi trong sơn động nhỏ, hắn bắt đầu luyện hóa la bàn.

Luyện hóa bảo vật, thường thấy nhất chính là nhỏ máu luyện hóa.

La bàn không hấp thu tinh huyết cho nên nhỏ máu thất bại.

May mắn Sở Mộ còn nắm giữ biện pháp luyện hóa khác, đó là dùng thần hồn chi lực luyện hóa.

Thần hồn chi lực bốc cháy, hóa thành thần hồn chi hỏa thiêu đốt la bàn.

Thần hồn chi hỏa thiêu đốt, một tia thần hồn chi lực rót vào trong la bàn.

Thần hồn chi lực tiến vào la bàn, đầu tiên rót vào khởi điểm của các đường vân, lây nó làm trung tâm luyện hóa sang các đường vân khác, đường vân rất nhiều, thần hồn cần thiết càng nhiều, dần dần sắc mặt Sở Mộ tái nhợt.

Hắn không chút do dự lấy đan dược khôi phục thần hồn chi lực ra phục dụng, cho dù đan dược trân quý nhưng tình huống trước mắt xem ra không làm không được, nếu không cố gắng lúc trước đổ sông đổ biển, còn nữa, luyện hóa la bàn cần tiêu hao nhiều thần hồn chi lực như thế, đây chắc chắn là bảo vật bất phàm.

Một viên đan dược khôi phục đại bộ phận thần hồn chi lực của Sở, nhưng đường vân thật sự rất nhiều, thần hồn chi lực rót vào nơi nào, đường vân nơi đó sáng lên.

Sở Mộ hiểu chỉ cần dùng thần hồn chi lực lắp đầy đường vân mới xem như luyện hóa la bàn.

Rất nhanh, hừng đông.

Sơn nông lên núi, hắn lại đứng trên vách núi nhưng không thấy thân ảnh Sở Mộ, hắn thăm dò nhìn xuống vách núi, phía dưới đen kịt, với nhãn lực của hắn chỉ nhìn thấy lờ mờ. Nhưng có thể nhìn thấy mười mấy quả trái cây biến mất.

– Chắc đại huynh đệ kia đã hái chúng rồi, hay đại huynh đệ rơi xuống vách núi?

Nhìn kỹ vài lần, tuy mơ hồ nhưng không thấy thi thể gì, sơn nông cảm thấy đại huynh đệ hái trái cây xong đã rời đi.

– Đoán chừng đại huuynh đệ không phải người bình thường, nếu không làm sao dám bò xuống mười mét hái trái cây.

Lầm bầm một tiếng, sơn nông cũng không nghĩ nhiều, quay người rời đi, hôm nay hắn còn phải đi hái trái cây khác.

Tâm tính sơn nông chất phác nên không nghĩ tới chuyện khác.

Đảo mắt mặt trời lặn, màn đêm hàng lâm, Sở Mộ vẫn luyện hóa, hắn đã phục dụng bốn viên đan dược khôi phục thần hồn chi lực nhưng chưa hoàn toàn luyện hóa la bàn.

Càng là như thế, Sở Mộ càng cảm thấy la bàn này bất phàm.

Luyện hóa luyện hóa luyện hóa, không ngừng luyện hóa.

Đảo mắt ngày mới lại tới.

– Viên đan dược cuối cùng.

Sở Mộ nói thầm, sau khi phục dụng viên đan dược này, khôi phục thần hồn chi lực, nếu hắn vẫn chưa luyện hóa la bàn, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Nhưng Sở Mộ cảm thụ một chút, la bàn đã tới cuối quá trình luyện hóa, có lẽ có thể thành công.

Lúc một tia thần hồn chi lực cuối cùng hao hết, đường vân cuối cùng trên la bàn sáng lên, Sở Mộ hôn mê lần nữa.

La bàn run rẩy và hóa thành một điểm hào quang chui vào mi tâm Sở Mộ, nguyên thần đang run rẩy vững chắc hoàn toàn..

Hai ngày qua đi, mí mắt Sở Mộ run run, hắn tỉnh lại, vừa thức tỉnh ánh mắt hắn mờ mịt, ngay sau đó ánh mắt tỏa sáng.

Trong thế giới tinh thần truyền ra từng đợt cảm giác kỳ lạ, ý niệm đảo qua, Sở Mộ biết là cái gì, thần hồn chi lực luyện hóa la bàn chỉ khôi phục một chút mà thôi, ý thức chìm vào thế giới tinh thần xem xét, một khối la bàn chiếm giữ tại trung tâm thế giới tinh thần, cũng là trên đỉnh đầu của nguyên thần.

Trong la bàn có vô số sợi tơ xuất hiện, sợi tơ giao thoa tạo thành vô cực, nó như có như không, nếu nhìn kỹ sẽ thấy nhất trí với đường vân của la bàn, trung tâm của la bàn là khởi điểm cũng là cực hạn.

– Ta phải xem la bàn mình luyện hóa là thứ gì.

Nói thầm một câu, ý thức Sở Mộ tiếp cận la bàn, vưa tiếp xúc đã có cảm giác như hòa vào nhau, bởi vì la bàn đã bị Sở Mộ luyện hóa triệt để, trở thành vật của hắn cho nên mới có thể tiến vào thế giới tinh thần.

Lúc ý thức chui vào trong la bàn, một tin tức từ sâu trong la bàn chảy vào ý thức của Sở Mộ, Sở Mộ biết rõ tên của la bàn, nó là bảo vật gì, công hiệu ra sao.

Phong Thần la bàn!

Cái tên rất vang dội.

Đủ loại công hiệu của nó cũng không phụ cái tên này.

Phong Thần la bàn có bốn công hiệu.

Công hiệu thứ nhất là che đậy thiên cơ, nó có tác dụng ngăn cản người khác suy tính Sở Mộ.

Sở dĩ lúc trước Sở Mộ bị đuổi giết chính là vì bị suy tính ra tung tích, mặc dù không phải chuẩn xác trăm phần trăm nhưng vẫn có tới tám phần chính xác, cảm giác giống như bị người ta định vị, hành tung tiết lộ, đi tới chỗ nào cũng bị tập kích, cảm giác thật không tốt, hôm nay luyện hóa Phong Thần la bàn che đậy thiên cơ, không bị người khác suy tính.

Đương nhiên che đậy thiên cơ cũng có hạn, nhưng Sở Mộ biết trừ phi là Thánh Hoàng suy tính mới có thể đột phá Phong Thần la bàn che đậy, đây là công hiệu Sở Mộ cần nó nhất.

Công hiệu thứ hai là vững chắc thế giới tinh thần.

Từ đường vân Phong Thần trên la bàn kéo dài ra như có như không, nó giăng khắp nơi giống cái bóng trên đường vân của Phong Thần la bàn, nó tạo thành bình chướng trong thế giới tinh thần, giống như rễ của cây đại thụ, nó sẽ giúp thế giới tinh thần vững chắc.

Luyện hóa Phong Thần la bàn, tiến vào chiếm giữ thế giới tinh thần, Sở Mộ có thể cảm giác thế giới tinh thần của mình vững chắc gấp mười lần lúc trước.

Có lẽ lúc trước bị Thiên Đạo Tài Quyết công kích lúc, nếu có Phong Thần la bàn trấn thủ thế giới tinh thần, thế giới tinh thần hơn phân nửa không phải chịu thương thế, cũng không phong bế.

Đó là chuyện quá khứ, nếu không xảy ra chuyện đó thì Sở Mộ cũng không đạt được Phong Thần la bàn.

Đại nạn không chết tất có hậu phúc, có lẽ nói lời này rất đúng.

Công hiệu thứ ba là phóng thích Phong Thần chi quang, đây là một loại ánh sáng, tác dụng cảu nó là giam cầm thế giới tinh thần của mục tiêu, suy nghĩ một chút, một khi thế giới tinh thần bị giam cầm, lực lượng trong thế giới tinh thần không thể sử dụng, ý nghĩa sáu cảm giác bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Cảm giác trì độn, phản ứng hạ thấp, trực tiếp giảm thực lực của đối thủ.

Chương 3086: Phong Thần la bàn

Công hiệu thứ ba thập phần hung tàn, bởi vậy có hạn chế rõ ràng, người có thế giới tinh thần càng cường đại, thời gian giam cầm càng ngắn, hiệu quả càng không rõ ràng, hơn nữa thi triển Phong Thần chi quang giam cầm mục tiêu sẽ tiêu hao rất nhiều thần hồn chi lực của bản thân.

Công hiệu thứ tư tên là Phong Thần chi vực, vực, là lĩnh vực. Kì thực đó là hình thái cuối cùng của Phong Thần chi quang.
Hiện tại chỉ có thể luyện hóa sơ bộ hai công hiệu đầu tiên có tác dụng, hai công hiệu khác phải luyện hóa sâu mới có thể dùng..

– Hiện tại đã có Phong Thần la bàn vững chắc thế giới tinh thần, như vậy ta nhân cơ hội này luyện hóa ngụy thiên đạo chi lực trong thế giới tinh thần, dung nhập nó vào bóng kiếm trung ương.

Sở Mộ nhìn thấy bóng kiếm ở trung tâm thế giới tinh thần, Thiên Uy kiếm thức, hắn tìm hiểu dựa vào bóng kiếm ở trung tâm thế giới tinh thần.

– Luyện hóa!

Bóng kiếm rung lên, nó phóng thích lực lượng tiến vào thế giới tinh thần, bay thẳng vào ngụy thiên đạo chi lực.

Quả nhiên đúng như Sở Mộ dự liệu, ngụy thiên đạo chi lực nhìn như không có động tĩnh gì, nhưng Sở Mộ muốn luyện hóa lại bộc phát uy lực khủng bố như là trời xanh tức giận, thay trời hành đạo, nó thẩm phán tất cả vạn vật khinh nhờn nó.

Nhưng bởi vì có Phong Thần la bàn tọa trấn, thế giới tinh thần vững chắc gấp mười lần, lực lượng ngụy thiên đạo chi lực vô cùng cường đại, cho dù nó trùng kích thế nào cũng không thể phá hư thế giới tinh thần được gia cố, có thể chống lại tất cả lực lượng.

Sở Mộ thả lỏng một hơi, hắn yên tâm luyện hóa ngụy thiên đạo chi lực.

Ngụy thiên đạo chi lực mất đi căn nguyên, nó giống như lục bình không rễ, mặc dù cường đại nhưng không bền bỉ, Sở Mộ cố ý luyện hóa cho nên dung nhập vào trong bóng kiếm.

Ánh kiếm xuất hiện giống như lúc tìm hiểu kiếm gãy chỗ Thiên Kiếm Thánh Tôn, nghe nói kiếm gãy chính là thần kiếm trấn tông của Thiên Đạo Kiếm Tông thời thượng cổ, kiếm ảnh này dung nhập bóng kiếm trong cấm địa Vạn Kiếm Bi Lâm của Chân Thần Kiếm Tông, hư ảnh của nó ngưng tụ thành thực chất, kiếm đạo phù văn bên trong trải rộng và thập phần thâm ảo huyền diệu, cũng không rời khỏi đủ loại kiếm thức mà Sở Mộ tìm hiểu.

Lúc luyện hóa ngụy thiên đạo chi lực một cách triệt để, kiếm đạo phù văn của Thiên Uy kiếm thức sáng ngời vượt qua dĩ vãng.

– Uy lực Thiên Uy kiếm thức tăng lên không ít, như vậy liền gọi chiêu này là Đại Thiên Uy kiếm thức.

Sở Mộ lầm bầm một chút.

– Đáng tiếc ngụy thiên đạo chi lực quá mức thưa thớt, nếu không sẽ tăng cường uy lực Thiên Uy kiếm thức càng lớn, còn có thể luyện hóa thêm mấy chiêu kiếm thức khác vào, uy lực của nó còn tăng lên, nếu đủ nhiều còn có thể triệt để làm bóng kiếm ngưng thực.

Sau khi nói thầm một tiếng, Sở Mộ không ngừng xoắn xuýt, dù sao cũng đã khôi phục lại, đạt được chí bảo như Phong Thần la bàn, đây chính là đại thu hoạch, luyện hóa một tia ngụy thiên đạo chi lực, tăng cường Thiên Uy kiếm thức trở thành Đại Thiên Uy kiếm thức, xem như thu hoạch không tệ.

Cũng không phải nói uy lực Thiên Uy kiếm thức mạnh hơn Thiên Sát Địa Kiếp kiếm thức, kỳ thật Thiên Sát Địa Kiếp kiếm thức là một trong những chiêu kiếm mạnh nhất mà Sở Mộ có thể nắm giữ, chỉ có điều Thiên Uy kiếm thức thích hợp với ngụy thiên đạo chi lực nhất, nhờ sự giúp đỡ từ đặc tính của Thiên Uy kiếm thức giống như thiên nộ, uy áp vô cùng vô tận.

Có lẽ uy lực Đại Thiên Uy kiếm thức sẽ không kém gì Thiên Sát Địa Kiếp kiếm thức.

– Là thời điểm rời khỏi.

Sở Mộ bước ra khỏi hang động, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lúc này đã là đêm khuya. Trăng sáng sao thưa, quả nhiên là thời tiết tốt:

– Nhưng trước khi rời đi, ta phải quay về một chuyến.

Cái gọi là trở về chính là quay về làng chài nhỏ hắn sống suốt mấy tháng.

Lần này quay về là ly biệt.

Không thấy làm bộ, Sở Mộ liền hóa thành kiếm quang và xông thẳng vào bầu trời, hắn nhanh chóng bay lên bầu trời.

Không có ai biết Sở Mộ khôi phục thương thế và tu vi tại nơi vắng vẻ này, hơn nữa còn đạt được chí bảo, thực lực cũng tăng lên thật niều.

Sau khi khôi phục tu vi hoàn toàn, tốc độ ngự kiếm phi hành nhanh đến mức tận cùng, đoạn đường lúc trước cần thời gian mười ngày hiện tại chỉ qua một lúc, Sở Mộ đã bay tới không trung làng chài.

Lúc này là đêm khuya, làng chài nhỏ vô cùng yên tĩnh, mọi người đang ngủ.

Sở Mộ đáp xuống đất, hắn đứng bên ngoài cửa phòng Trương Tiểu Hoàn, cùng lúc đó cửa phòng mở ra, Trương Tiểu Hoàn cầm ngọn đèn dầu ra ngoài.

– Sở đại ca, ngươi trở lại.

Trương Tiểu Hoàn vô cùng mừng rỡ hô lên.

– Ân, ta trở lại để cáo biệt.

Sở Mộ hiểu tâm ý của Trương Tiểu Hoàn nhưng hắn không thể tiếp nhận, đã như thế nên trực tiếp một chút.

Trương Tiểu Hoàn lập tức giật mình, chợt miễn cưỡng cười nói:

– Sở đại ca phải đi sao? Không bằng đợi đến lúc bình minh lại đi thôi.

– Không, ta đã tốn nhiều thời gian dưỡng thương ở đây rồi.

Sở Mộ nói, chợt vung tay lên, bốn đạo hào quang bay ra, một đạo bắn vào trong người Trương Tiểu Hoàn, ba đạo còn lại chui vào trong người Trương Hiểu Âu và phụ mẫu bọn họ tiềm phục trong thân thể và chậm rãi phóng thích khí tức yếu ớt.

– Cáo từ.

Vừa mới nói xong, Sở Mộ hóa thành kiếm quang bay lên trời, trong nháy mắt biến mất trong bóng tối.

Trương Tiểu Hoàn vội vàng chạy ra vài bước, nhìn thấy kiếm quang biến mất không thấy đâu nữa, hai mắt có nước mắt mông lung, nàng biết rõ Sở đại ca không phải người bình thường, cho nên nàng không dám mở miệng.

Biệt ly như thế với Sở Mộ mà nói chỉ là một việc nhỏ trong đời hắn, giống như bọt nước trong biển cả.

Trước khi chia tay, hắn bắn ra bốn đạo hào quang vào trong người bọn họ là sinh cơ chi lực của mộc chi tướng bổn nguyên, trải qua hắn áp súc và tiềm phục trong gia đình của Trương Tiểu Hoàn, cũng thay đổi thân thể bọn họ một cách vô tri vô giác, cường hóa sinh cơ, kéo dài tuổi thọ của bọn họ, cho dù bị tổn thương gì, chỉ cần không chết cũng có thể khôi phục nhanh hơn trước vài chục lần.

Đối với người bình thường mà nói, đạt được lực lượng vượt qua người thường không phải chuyện tốt gì, thân thể cường tráng hơn một ít, tuổi thọ càng dài sẽ thay đổi hậu nhân của bọn họ, lúc ra biển bắt cá càng an toàn, thu hoạch cũng nhiều hơn.

Đây là Sở Mộ báo ân cứu mạng của bọn họ.

Có lẽ nhiều năm sau Sở Mộ nhớ lại sẽ nhớ tới nơi hẻo lánh này, tìm được một phần quá khứ, ở nơi này vài tháng nhưng nó mang cho hắn an bình và bình tĩnh, còn có thiếu nữ xinh đẹp trong trí nhớ…

Kiếm quang phá vỡ đêm tối bay trong đại dương bao la, bay về hướng vô định.

Sở Mộ còn không biết mình đang ở nơi nào, hắn phải mau chóng tìm được những người khác, tìm hiểu tình huống rõ ràng, biết rõ phương vị và sau đó lên đường quay về.

Bay lên bay lên bay lên, dần dần đêm tối chậm rãi biến thành màu trắng, một tia nắng ban mai chiếu sáng thiên địa.

Bay hơn nửa đêm, dùng tốc độ kinh người của Sở Mộ cũng không biết bay đi bao xa, trong tầm mắt của hắn chỉ là biển rộng, biển rộng mênh mông, vô biên vô hạn, nhìn không thấy cuối cùng, cũng không rõ là lục địa nào.

Thần hồn chi lực bao phủ chung quanh, hắn chỉ cảm ứng được nước biển, nước biển vô tận, rất dễ dàng mất phương hướng tại nơi như thế này, bởi vì không thể phân biệt rõ đông tây nam bắc.

Thời điểm này Sở Mộ cảm thấy phương xa có khí tức mênh mông bành trướng theo gió biển ập tới.

Chương 3087: Cung điện đáy biển

Mặt biển bình tĩnh màu xanh thẳm, nó vô cùng thâm thúy giống như khối bảo thạch màu lam cực lớn khảm nạm trên đại địa.

Đột nhiên như nấu nước sôi, dần dần có bọt khí từ dưới đáy bay lên, phá hư bình tĩnh ở nơi này, nước biển sôi trào, âm thanh răng rắc càng lúc càng lớn, tiếng động vang vọng bốn phương, chỉ thấy nước biển trong phạm vi mấy trăm dặm đều sôi trào, vô số bọt nước màu trắng bay lên.

Dường như dưới đáy biển có thứ gì đó hiện ra, diện tích cực lớn.

Khí tức cường đại từ trong bọt nước bốc lên, nó khuếch tán khắp bốn phương.

Rầm rầm rầm!Nguồn truyện audio

Tiếng xé gió chói tai, ở xa xa có từng đạo thân ảnh xuất hiện, hoặc là kiếm quang, hoặc là cưỡi chim bay, hoặc là cưỡi bảo vật phi hành đang bay tới gần.

– Quả nhiên suy tính đúng, cung điện đáy biển xuất hiện.

Một trung niên ngồi trên con chim mỏ xanh nói ra, hắn nhìn chằm chằm vào nước biển sôi trào, ánh mắt kích động, đây là cơ duyên đấy.

– Cơ duyên đột phá của ta nằm ở nơi này.

Lão giả mặc trường bào màu đen chắp tay sau lưng, hắn nhìn chằm chằm vào nước biển sôi trào, dường như muốn xuyên qua đó nhìn thấy cung điện phía dưới, đôi mắt kích động, thân thể run rẩy vì hưng phấn.

Càng ngày càng nhiều hào quang xuất hiện, từ xa tới gần, phương hướng đều là nơi đây.

Lúc này có hai mươi mấy người xuất hiện tại nơi đây.

Dần dần bọt nước màu trắng sôi trào, một thứ đồ vật xuất hiện giống như lợi kiếm, nó đâm rách biển cả hướng thẳng lên trời, dần dần tăng lên, nước biển sôi trào mạnh hơn trước mấy lần, bóng đen xuất hiện trong bọt nước.

Đỉnh một cung điện xuất hiện trên mặt biển.

Không bao lâu cung điện trồi lên một nửa, xuất hiện trên mặt biển, còn chưa dừng lại, nó không ngừng nâng lên cao hơn.

Lúc này có năm mươi mấy tu luyện giả xuất hiện, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào cung điện, tiếng hít thở dồn dập.

Cung điện này là kỳ ngộ, là tạo hóa.

– Ha ha ha ha, rốt cuộc cung điện cũng hiện thế, nếu bị bản tôn gặp gỡ, cơ duyên bản tôn gặp được, tạo hóa của bản tôn.

Giọng nói vô cùng bá đạo vang lên trong thiên địa, sắc mặt hơn năm mươi người nơi này thay đổi, nội tâm giận dữ nhưng vô cùng kiêng kị, bởi vì bọn họ đã nghe qua giọng nói bá đạo này, trong đầu xuất hiện một thân ảnh.

Bầu trời có tiếng sấm vang rền, lôi quang tàn sát bừa bãi, sau đó một thân ảnh màu đen xuất hiện trong lôi quang, khí tức vô cùng cường hoành tràn ngập bát phương, tràn ngập trong hư không, trấn áp tất cả, sắc mặt hơn năm mươi người ngưng trọng, toàn thân run rẩy.

– Lôi Ma Tôn, ngươi muốn trận tạo hóa này, hỏi qua ta chưa?

Giọng nói sắc bén vang lên, ngữ khí giống như lợi kiếm cắt ngang vạn vật, lọt vào tai của mọi người, nhất thời làm linh hồn bọn họ run rẩy, toàn thân xuất hiện cảm giác đau đớn giống như thân thể bị cắt nát.

Lúc này một đạo kiếm quang cắt ngang qua hư không.

– Lam Kiếm Sinh, bản tôn muốn xem lợi kiếm của ngươi sắc bén hay ma lôi của bản tôn lợi hại.

Lôi Ma Tôn cười lạnh nói ra, lời nói vô cùng bá đạo.

Thân ảnh cao lớn mặc chiến giáp màu đen đứng trong hư không, giống như cự nhân sừng sững giữa thiên địa, trên đỉnh đầu có một đạo lôi vân màu đen hội tụ, vô số lôi quang như giao long màu đen bộc phát khí tức hủy diệt vạn vật.

Người này chính là Lôi Ma Tôn, một siêu cấp cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong có thực lực hơn xa Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong, từng ra tay vài lần miểu sát mấy Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong, là một trong những siêu cấp cường giả trong hải vực này.

Đối diện Lôi Ma Tôn là một người khống chế kiếm quang bay tới, một thân trường bào màu xanh, trên hắn có bóng kiếm màu bạc trông rất sống động, tỏa ra mũi nhọn rất đáng sợ, trong hai mắt của hắn cũng có bóng kiếm màu bạc vô cùng sắc bén, chỉ nhìn sang cũng có cảm giác như lợi kiếm cắt nát lòng người.

Lam Kiếm Sinh, siêu cấp cường giả kiếm đạo, một trong ba cao thủ của Nhất Kiếm Tông, tu vi Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong, thực lực chân chính của hắn còn vượt qua Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong, từng dùng một kiếm gạt bỏ một đầu hải thú Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong.

Phải biết rằng thân thể hải thú khổng lồ, khí lực của hắn vô cùng kinh người, trong cơ thể ẩn chứa khí huyết chi lực và hải thú chi lực càng bàng bạc vô tận, hải thú Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong có thực lực còn mạnh hơn Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong của Nhân tộc gấp trăm lần, nó lại bị Lam Kiếm Sinh miểu sát.

Lôi Ma Tôn là cường giả độc lai độc vãn, mà Lam Kiếm Sinh thuộc về Nhất Kiếm Tông, Nhất Kiếm Tông, đây là tông môn đỉnh cấp trong hải vực này, chỉ có hai tông môn khác sánh ngang nó mà thôi.

Hơn năm mươi người tới trước như quả cà héo, cả đám đều ỉu xìu, chỉ cảm thấy kỳ ngộ tạo hóa không có chút quan hệ với bọn họ.

Lôi Ma Tôn tùy ý phóng thích khí lực bản thân như ma lôi hàng lâm thế gian, Lam Kiếm Sinh không sợ hãi, mũi nhọn bộc phát kinh người.

Khí tức va chạm trong vô hình, áp lực này làm người ta khó thừa nhận nổi.

Cuối cùng cung điện cũng trồi lên mặt biển, toàn cảnh xuất hiện trong mắt mọi người, từng ánh mắt nóng bỏng nhìn nó nhưng lại biến thành ảm đạm.

Từ tình thế trước mắt cơ duyên trước mặt không có quan hệ với bọn họ, nếu không thể cướp lấy cơ duyên, như vậy cơ duyên này liên quan gì tới bọn họ chứ?

Đại điện không ngừng trồi lên, cuối cùng dừng lại trên không trung cách mặt biển ngàn mét, ngũ thải quang hoa lưu chuyển bảo hộ đại điện vào bên trong.

Bất cứ kẻ nào cũng có thể cảm nhận được ngũ thải quang hoa ẩn chứa lực lượng đáng sợ, không phải bọn họ có đủ khả năng đánh vỡ, đó là lực lượng siêu việt Thánh cấp, cho dù là Lôi Kiếm Sinh và Lôi Ma Tôn toàn lực ra tay cũng không có nắm chắc, chỉ có thể chờ đợi nó tự động biến mất.

Hai người nhìn chằm chằm vào đại điện, ánh mắt vô cùng nóng bỏng.

Bọn họ biết đại điện này do cường giả tuyệt thế lưu lại cách đây mấy vạn năm, có lẽ trong đó có truyền thừa của cường giả tuyệt thế, nếu như bọn họ đạt được truyền thừa, bọn họ cũng có thể tiến vào hàng ngũ tuyệt thế, vượt xa Thánh cấp.

Đúng vậy, Lam Kiếm Sinh cùng Lôi Ma Tôn có thực lực hôm nay đạt tới cực hạn, không có khả năng tiến thêm một bước, cũng chỉ có thể đột phá cảnh giới hiện hữu, đạt tới tầng thứ cao hơn, đó là một loại lột xác, thực lực lột xác, cấp độ lột xác.

Đáng tiếc bọn họ không có công pháp tương ứng, không tìm được cơ hội nên không thể tiến thêm.

Trước mắt chính là cơ hội.truyện tà tu audio

Những người khác tới đây cũng có tâm tư như vậy, chỉ cần đạt được truyền thừa trong đại điện liền có nhìn thấy đường bước vào hàng ngũ tuyệt thế, trở thành tồn tại đỉnh cấp trong hải vực này.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !