1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 618 [Chương 3088 đến 3092]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 618 [Chương 3088 đến 3092]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3088: Đại Thiên Uy (1)

Mặt biển lại xuất hiện gợn sóng, một bóng đen yên lặng xuất hiện trên mặt biển, mọi người vẫn nhìn đại điện nên không quan tâm tới.

Đột nhiên bóng đen kia nhanh chóng trở nên rõ ràng, dần dần từ màu đen biến thành màu đỏ, nước biển chung quanh cũng bị nhuộm đỏ, khí tức hung thần ác sát bộc phát ngập trời, nó từ dưới biển phát ra chung quanh, sau đó thân ảnh cực lớn phóng lên trời, vạn tấn nước biển cũng bay lên không trung.

Tiếng nổ ầm ầm thật lớn làm kinh động mọi người, ngay cả Lam Kiếm Sinh và Lôi Ma Tôn cũng khiếp sợ nhìn sang.

Chỉ thấy trong bọt nước màu trắng bắn lên trời, một thân ảnh đỏ như máu như ẩn như hiện bộc phát khí tức hung thần ác sát, hung uy kinh thiên động địa.

Tuy hai người Lam Kiếm Sinh cùng Lôi Ma Tôn đứng bất động nhưng sắc mặt vô cùng ngưng trọng.

Sau khi nước biển rơi xuống, vô số gợn sóng trùng trùng điệp điệp trùng kích bốn phương tám hướng.

Một thân ảnh đỏ như máu xuất hiện trước mặt mọi người, lúc này mọi người hít khí lạnh và vô cùng kinh hãi.

Chiều dài trăm trượng, toàn thân đỏ rực, răng cưa tỏa ra hào quang rét lạnh, dường như một cái táp có thể xé rách thiên địa, đôi mắt to hung thần ác sát nhìn chung quanh, trong ánh mắt như ẩn chứa địa ngục, huyết sát ngập trời, vây cá sau lưng như đao, có thể xé mở bầu trời.

– Huyết Ngọc Đế Vương Sa!

Tiếng kinh hô từ một Thánh cấp nói ra, sợ hãi như một căn bệnh lây lan sang những người khác.

– Còn nhận ra bổn vương, ban thưởng ngươi làm thức ăn của ta.

Ánh mắt con cá mập xoay động, lập tức nhìn sang người vừa lên tiếng, ánh mắt hung thần ác sát nhìn làm người nọ khiếp sợ, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu, toàn thân run rẩy, trên trán đổ mồ hôi lạnh, thân thể run rẩy, máu huyết như ngừng chảy.

– Không!

Lúc này hắn bộc phát lực lượng và hóa thành hào quang bay đi xa, nhưng cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, hào quang còn chưa bay quá xa thì hào quang bay ngược vào miệng của con cá mập.

Sau đó cá mập khép miệng lại nhắm nuốt vài cái, tiếng nhắm nuốt vang lên bên tai mọi người, toàn thân mọi người nơi đây run rẩy.

Ăn tươi, người nọ bị ăn tươi, phải biết rằng người nọ có thực lực Thánh cấp cửu tinh trung kỳ, không ngờ đối mặt con cá mặt lại biến thành con sâu cái kiến, không có chút sức mạnh phản kháng, bị giết chết ngay lập tức.

Sắc mặt hai người Lam Kiếm Sinh và Lôi Ma Tôn khó nhìn, cảm giác hồi hộp sinh ra trong lòng bọn họ.

– Ha ha ha ha, ăn ngon, ăn ngon, huyết nhục Nhân tộc đúng là mỹ vị, nếu thân thể cường đại hơn chắc chắn sẽ rất giòn.

Con cá mập không ngừng nghiền hàm răng sau đó cười to.

Các cường giả Thánh cấp khác của Nhân tộc bộc phát tốc độ nhanh nhất lui ra phía sau, sau khi bay đủ xa liền hồi hộp nhìn sang con cá mập.

Thân thể cá mập dài trăm xuất hiện hào quang ngập trời, trong huyết sắc lộ ra cảm giác như mỹ ngọc, tất cả đều biểu hiện nó chính là Huyết Ngọc Đế Vương Sa.

Huyết quang như chất ngọc bao phủ toàn thân, thân thể trăm trượng thu nhỏ lại, cuối cùng thân thể như hóa thành ngọc chất, thân thể Huyết Ngọc Đế Vương Sa hóa thành hình người, chất ngọc hóa thành áo giáp màu đỏ có đồ án cá mập vô cùng sống động.

Hóa thành hình người nhìn có vẻ tương tự Nhân tộc nhưng mái tóc của hắn có màu đỏ, mái tóc dài không gió tự bay, trên mặt còn mang theo lãnh ý dữ tợn, đôi mắt mang theo huyết quang sáng bóng, ánh mắt nhìn mọi người chung quanh như nhìn đồ ăn, nhiều người không rét mà run, hàn răng màu trắng sắc bén và tỏa ra hào quang lạnh buốt, nhiều người sởn gai ốc, huyết nhục toàn thân đang giật giật.

– Có nên ăn tươi các ngươi hay không đây?

Huyết Ngọc Đế Vương Sa lầm bầm.

– Được rồi, hôm nay cung điện quan trọng hơn.

Cho dù cung điện là cường giả Nhân tộc lưu lại, chủng tộc khác đạt được cũng có chút thu hoạch, huống chi từ trình độ nhất định suy yếu thực lực Nhân tộc cũng được.

Hơn năm mươi mấy cường giả Thánh cấp lui ra xa xa, căn bản không dám tới gần chút nào, bởi vì bọn họ sợ hãi không dám tới gần, bởi vì sẽ biến thành đồ ăn của Huyết Ngọc Đế Vương Sa.

Sắc mặt Lam Kiếm Sinh và Lôi Ma Tôn âm trầm, bọn họ đoán được thực lực của Huyết Ngọc Đế Vương Sa đạt tới cấp độ nào.

Cường giả Thánh vương!

– Huyết Ngọc Đế Vương Sa, ngươi đã là vương cấp, cung điện này không có bao nhiêu tác dụng với ngươi.

Lam Kiếm Sinh lên tiếng.

– Có tác dụng hay không cũng không phải ngươi nói tính tóan.

Huyết Ngọc Đế Vương Sa nhìn sang Lam Kiếm Sinh, ánh mắt làm toàn thân Lam Kiếm Sinh rét run, hắn nói:

– Bổn vương muốn tòa cung điện này, muốn chết thì cứ tranh đoạt.

Cho dù Lam Kiếm Sinh hay Lôi Ma Tôn đều muốn trở thành cường giả Thánh vương, cho nên, mới chịu tranh đoạt cơ duyên cung điện này, nhưng Huyết Ngọc Đế Vương Sa trước mặt có thực lực giết bọn họ, bọn họ chẳng khác gì con sâu cái kiến, mạnh hơn nữa cũng chỉ biến thành đồ ăn của Huyết Ngọc Đế Vương Sa.

Cơ duyên trước mặt lại bỏ qua cũng không coi vào đâu, bọn họ vô cùng không cam lòng nhưng không thể làm gì, tất cả bởi vì thực lực không đủ.

Nhìn thấy mình uy hiếp nhiều Nhân tộc, Huyết Ngọc Đế Vương Sa vô cùng đắc ý.Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua

Nếu như có thể hắn muốn ăn tươi toàn bộ Nhân tộc ở đây, đáng tiếc, hải vực này có quy tắc làm việc của hải vực, ăn tươi một hai người sẽ không có chuyện gì, nếu như ăn quá nhiều sẽ chọc phiền toái cho bản thân, cường giả Thánh vương của Nhân tộc cũng không ngồi yên không quan tâm.

Tuy nó thập phần tự ngạo nhưng cũng biết trong cường giả Thánh vương cũng có một ít người giết được nó.

Nhưng dùng thực lực của nó chấn nhiếp Nhân tộc, bọn họ không dám mạo phạm mình thì thôi, nếu như bọn họ chủ động mạo phạm thì không tệ, nó có thể ăn tươi bọn họ.

Cung điện tỏa ra hào quang năm màu sáng ngời, dần dần biến yếu, qua một lúc biến mất không thấy bóng dáng, đến lúc đó nó sẽ đi vào bên quét sạch toàn bộ bảo vật, cũng không lưu cho Nhân tộc chút nào, gián tiếp suy yếu thực lực của Nhân tộc.

Lúc này có một đạo kiếm quang từ xa bay tới gần, vào lúc mọi người nơi này vừa có cảm giác, kiếm quang đã xuất hiện cách cung điện không xa.

– Lại có Thánh cấp Nhân tộc tới, khí huyết cường đại, ăn vào chắc chắn rất mỹ vị.

Cái lưỡi đỏ tươi của Huyết Ngọc Đế Vương Sa liếm qua hàm răng sáng bóng, đôi mắt mang theo tham lam nhìn chằm chằm vào người vừa tới, nó xúc động muốn ăn tươi người này ngay lập tức.

Cảm nhận ánh mắt ác ý nhìn mình, Sở Mộ quay đầu nhìn qua, đôi mắt tiếp xúc với Huyết Ngọc Đế Vương Sa, nhìn thấy ánh mắt tham lam và khát máu khắc sâu vào trong mắt, Sở Mộ cau mày và cảm thấy không khỏe, điểm này làm Huyết Ngọc Đế Vương Sa cảm thấy kinh ngạc, từ khí tức câấn động thì đối phương chỉ là Thánh cấp đỉnh phong mà thôi.

Chương 3089: Đại Thiên Uy (2)

Có lẽ người khác không cảm nâận được nhưng Huyết Ngọc Đế Vương Sa nó là dị chủng của hải tộc, nó tin tưởng vào cảm giác và phán đoán của mình.

Dời ánh mắt, Sở Mộ nhìn sang cung điện, lúc này cung điện tỏa ra hào quang năm màu sáng bóng như ẩn như hiện, tùy thời điểm có thể biến mất.

Thân ảnh biến mất, Sở Mộ tiến vào trong cung điện.

Hắn cảm giác được khí tức chấn động cho nên bị hấp dẫn tới đây, tỏ vẻ cung điện này có duyên với hắn, là một loại kỳ ngộ, có lẽ sẽ có trợ giúp gia tăng thực lực của hắn.

– Muốn chết!

Sắc mặt Huyết Ngọc Đế Vương Sa biến hóa, Nhân tộc này không chỉ không sợ nó, còn dám cướp đoạt cơ duyên của mình, thật sự là tự tìm đường chết.

Dưới sự giận dữ, Huyết Ngọc Đế Vương Sa lập tức ra tay, bàn tay ngưng kết hư không tạo thành một chưởng ấn màu đỏ đánh thẳng về phía Sở Mộ, một kích này áp bách hư không, nó như âm thanh biển gầm càn quét bốn phía, làm cho da đầu cường giả như Lam Kiếm Sinh và Lôi Ma Tôn run rẩy, không thể nghi ngờ, nếu một kích này đánh vào bọn họ, tuyệt đối không có chút lực chống cự nào, ngay cả né tránh cũng không được, lập tức bị đánh thành bánh thịt và chết triệt để.

Không quản khỉ gió bọn họ không nhìn ra thực lực của người tới, thực sự nghe được Huyết Ngọc Đế Vương Sa nói người này chỉ là Thánh cấp đỉnh phong, cũng chỉ cùng đẳng cấp với bọn họ.

– Đáng chết!

Lam Kiếm Sinh khẽ cắn môi, nắm chặt kiếm trong tay, kiếm khí bắt đầu chấn động.

Mặc dù không biết đối phương, nhưng bất kể thế nào cũng thuộc về Nhân tộc, mà Huyết Ngọc Đế Vương Sa chính là ngoại tộc, trơ mắt nhìn đồng tộc bị ngoại tộc chém giết mà bất lực, loại cảm giác này làm hắn cực kỳ không cam lòng.

Lôi Ma Tôn không có khái niệm tộc đàn mạnh như Lam Kiếm Sinh nhưng hắn cũng cảm thấy không thoải mái, sắc mặt khó coi.

Tất cả những việc này đều bị Sở Mộ nhận biết.

Chưởng ấn huyết sắc hàng lâm, áp lực khủng bố bộc phát giống như một ngọn núi huyết sắc va chạm.

Sở Mộ đứng thẳng trong hư không, sắc mặt không biến hóa, chỉ có trường bào và mái tóc màu đen bị phong áp của chưởng ấn thổi phất phơ mà thôi.

Trong nháy mắt chưởng ấn huyết sắc đánh trúng Sở Mộ, Sở Mộ rút kiếm ra, hắn chén ra một đạo kiếm quang chói mắt, mọi người đang nhìn chằm chằm nhắm mắt lại, chưởng ấn huyết sắc bị kiếm quang chém thành hai nửa, hai nửa bay qua trái phải của Sở Mộ, hai nửa đánh vào mặt biển tạo thành vụ nổ kinh thiên, nước biển bắn tung tóe.

Chỉ một đạo kiếm quang nho nhỏ nhưng lại xé rách hư không chém thẳng về phía Huyết Ngọc Đế Vương Sa.

– Ngươi là cường giả Thánh vương của Nhân tộc!

Huyết Ngọc Đế Vương Sa hét to, việc này vượt qua dự kiến của nó.

Toàn thân đám người Lam Kiếm Sinh và Lôi Ma Tôn chấn động, bọn họ vui mừng, cường giả Thánh vương của Nhân tộc xuất hiện.

Cho dù cơ duyên trong cung điện bị người nọ đạt được cũng tốt hơn bị Huyết Ngọc Đế Vương Sa đạt được.

Nếu Huyết Ngọc Đế Vương Sa ra tay muốn giết mình, Sở Mộ cũng không ngồi chờ chết, tay phải nắm chặc hư không, một đạo ngân quang chói mắt bộc phát, Ngân Quang linh kiếm xuất hiện trong tay, nó phóng thích mũi nhọn làm người ta sợ hãi.

Thân hình lóe lên, Nhân Kiếm Hợp Nhất vượt qua bình chướng không gian và thời gian, hóa thành một điểm màu bạc đâm thẳng vào mi tâm Huyết Ngọc Đế Vương Sa.

Mũi nhọn và tốc độ kinh người làm sắc mặt Huyết Ngọc Đế Vương Sa biến hóa, hắn vội vàng rút lui ra phía sau, hai tay chém rara huyết quang vô cùng khủng bố, có xu thế dùng mạng tương bác.

Thân thể Sở Mộ vô cùng linh hoạt, hắn dễ dàng tránh né huyết quang do Huyết Ngọc Đế Vương Sa phản kích, một kiếm tập trung vào mi tâm của đối phương, đối phương không thể né tránh.

Áo giáp huyết sắc trên người bộc phát hào quang sáng ngời hội tụ vào mi tâm, ngưng tụ thành hình dáng cốt giáp, Sở Mộ kiếm lại đâm lần nữa nhưng bị cốt giáp ngăn cản, cùng lúc đó Huyết Ngọc Đế Vương Sa nắm lấy cơ hội, không biết lúc nào hai tay xuất hiện một trường mâu màu đỏ đâm về phía Sở Mộ.

Một mâu đâm xuyên hư không, gợn sóng huyết sắc đều tập trung về phía Sở Mộ.

Tàn ảnh nghiền nát, một mâu cũng thất bại, chân thân Sở Mộ xuất hiện bên cạnh Huyết Ngọc Đế Vương Sa, Ngân Quang linh kiếm chém xuống, kiếm quang màu bạc vô cùng sắc bén, hư không bị mở ra một cách vô thanh vô tức, mũi nhọn kinh thể làm sắc mặt Huyết Ngọc Đế Vương Sa biến hóa, hắn nổi gai ốc khắp toàn thân.

Hai người đang khai chiến, Lam Kiếm Sinh cùng Lôi Ma Tôn kịp thời lui về phía sau thật xa quan sát trận chiến.

Nhìn thấy uy thế hai người ra tay, mỗi một chiêu mỗi nhất thức đều ẩn chứa uy lực kinh thiên động địa, bọn họ kích động không thôi, thực lực cường giả Thánh vương giơ tay nhắc chân mang theo uy thế vô cùng lớn lao.

Nhất là Lam Kiếm Sinh, lúc nhìn thấy Sở Mộ xuất kiếm, đôi mắt vô cùng nóng bỏng, một thân kiếm khí kích động bành trướng mãnh liệt.

Kiếm tu, một kiếm tu là cường giả Thánh vương, kiếm pháp của hắn tinh diệu không gì sánh nổi, chỉ nhìn vài lần nhưng cho Lam Kiếm Sinh cảm giác vô cùng thâm ảo, cảm giác phản phác quy chân xuất hiện trong lòng.

– Cho dù lần này không đạt được cơ duyên trong cung điện, chỉ cần nhìn vị kiếm tu kia chiến đấu ta cũng có thu hoạch không nhỏ.

Lam Kiếm Sinh nói thầm:

– Có lẽ ta còn có thể đột phá cực hạn, thực lực tiến thêm một bước.

Tuy Lôi Ma Tôn không phải kiếm tu nhưng chiến đấu cấp bậc này có trợ giúp với hắn không nhỏ, chỉ nhìn và ghi nhớ, sau khi trở về sẽ bế quan cảm ngộ cũng có trợ giúp không nhỏ.

Hai người kích động, những cường giả Nhân tộc kích cực kỳ kích động, cường giả Thánh vương chiến đấu đối với bọn họ mà nói là việc khó gặp trong đời.

Kiếm quang màu bạc bao phủ hư không, một đạo lại một đạo vô cùng sắc bén, kinh thiên động địa xé rách hư không, kiếm khí kinh người tràn ngập tám phương, một kiếm tiếp một kiếm, không bức Huyết Ngọc Đế Vương Sa lui ra sau.

Trường mâu huyết sắc nơi tay, sắc mặt Huyết Ngọc Đế Vương Sa dữ tợn, hắn không ngừng chống cự Ngân Quang linh kiếm của Sở Mộ tiến công, cũng tìm cơ hội phản kích.

Lúc này ngũ thải quang mang trong cung điện đã biến mất nhưng không có ai tranh đoạt, ánh mắt mọi người đều bị trận đấu của Huyết Ngọc Đế Vương Sa và Và Sở Mộ hấp dẫn.

Kỳ thật cho dù có người cố ý tranh đoạt, trừ phi thực lực không thua gì Sở Mộ cùng Huyết Ngọc Đế Vương Sa, nếu không cũng không cách nào tới gần, bằng không sẽ bị dư âm ảnh hưởng từ cuộc chiến của bọn họ chém giết.

Chương 3090: Đại Thiên Uy (3)

Ngân quang rung động và hóa thành vô số tia sáng liên tục bắn vào người Huyết Ngọc Đế Vương Sa, Huyết Ngọc Đế Vương Sa huy động trường mâu, huyết quang đột tiến, đánh nát từng đạo kiếm quang, có chút kiếm quang chém rách thân thể của nó, lại bị áo giáp trên người của nó chấn nát, bản thân nó không có tổn thương gì.

Áo giáp huyết sắc là lớp da vô cùng cứng cỏi của Huyết Ngọc Đế Vương Sa hỗn hợp với năng lượng áp súc tạo thành, cuối cùng hóa thành thực thể vô cùng cứng rắn, lực phòng ngự hết sức kinh người.

– Huyết Kích Trường Thiên!truyện tà tu audio

Tiếng gầm vang lên, trường mâu huyết sắc đánh nát kiếm quang của Sở Mộ sau đó ngưng tụ huyết sắc quang mang vào mũi của trường mâu, Huyết Ngọc Đế Vương Sa dung hợp làm một thể với trường mâu, một hư ảnh huyết sa xuất hiện, lực lượng bài sơn đảo hải oanh kích Sở Mộ.

Một kích khủng bố!

– Vị đại nhân này làm như sao ngăn cản?

Lam Kiếm Sinh và Lôi Ma Tôn nói thầm, Huyết Kích Trường Thiên phát ra khí tức chấn động làm bọn họ hít thở không thông, hơi ảnh hưởng một chút sẽ làm bọn họ tan thành mây khói, ngay cả nguyên thần cũng không thể chạy thoát.

– Trảm Đạo!

Kiếm chém xuống, kiếm quang hừng hực, trên bầu trời có một thanh kiếm phân thiên địa chém đứt vạn vật.

Hư ảnh huyết sắc cự sa bị chém thành hai nửa, chém thẳng vào Huyết Ngọc Đế Vương Sa.

Tiếng nổ giòn tan, sóng âm bộc phát dữ dội, kiếm của Sở Mộ chém lên mũi nhọn của trường mâu, lực lượng đáng sợ bộc phát ở trung tâm va chạm.

Thân ảnh hai người như cứng lại, dừng lại giữa không trung giống như trôi qua cả ngàn năm, kì thực trong nháy mắt hóa thành mây mù, tiếng giết chóc vang lên.

Kiếm quang tung hoành, trường mâu kinh thiên.

Sở Mộ là nguyên lực chi đạo cùng thánh khu chi đạo cùng tu. Hơn nữa đều đạt tới Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong, nhất là thánh khu chi đạo còn đạt tới Thánh cấp cửu tinh cực hạn, dưới kỹ xảo khí lực hợp nhất đã dung hợp hai loại lực lượng rất hoàn mỹ, làm cho Sở Mộ đủ khả năng phát huy ra uy lực cường đại hơn.

Huyết Ngọc Đế Vương Sa là dị chủng Hải tộc, trời sinh có được thân thể vô cùng cường đại. Trong thân thể ẩn chứa lực lượng bàng bạc kinh người, lúc hai chủng lực lượng kết hợp với nhau, thiên phú của nó rất mạnh, cho nên mỗi kích vô cùng cường đại.

Mỗi kích của trường mâu đều phát ra tiếng rít giống như cự sa huyết sắc há mồm cắn xé con mồi, lại bị Sở Mộ chém tan, còn liên tục áp đảo.

– Nhân tộc đáng chết, ngươi triệt để chọc giận bổn vương.

Tiếng gào thét vang lên, sát khí ngập trời, trên người Huyết Ngọc Đế Vương Sa phát ra ngọc chất huyết sắc đậm đặc, đó là từ áo giáp của nó bộc phát.

Ngay sau đó huyết quang bành trướng dữ dội, lực lượng khủng bố bộc phát bài xích hư không, Sở Mộ không thể tiếp cận, lập tức tránh lui ra xa.

Trong nháy mắt hào quang huyết sắc bao phủ phạm vi trăm trượng.

– Đại nhân đứng lo, Huyết Ngọc Đế Vương Sa hiện chân thân.

Lam Kiếm Sinh lên tiếng nhắc nhở.

Chỉ qua mấy giây ngắn ngủi, ngọc chất huyết quang lắng đọng biến thành cự sa huyết sắc dài trăm trượng trong mắt mọi người, sát khí thao thiên giống như phong bạo bành trướng cực mạnh, không ngừng bao phủ bốn phương.

Tiếng gào thét mang theo sóng âm khủng bố truyền ra từ hàm răng bén nhọn của Huyết Ngọc Đế Vương Sa, sóng âm vô hình như hóa thành thực chất trùng kích vào hư không, Sở Mộ vội vàng không kịp chuẩn bị cho nên bị đánh trúng, chỉ cảm thấy thân thể bị trúng vô số vết đao sắc bén, khí huyết chấn động mãnh liệt.

Lực lượng bộc phát và ngưng tụ chống lại sóng âm vô hình trùng kích, chỉ qua vài giây là dừng lại.

Sóng âm vô công, Huyết Ngọc Đế Vương Sa không cảm thấy kỳ quái, cái đuôi hất lên, tốc độ bộc phát trực tiếp phóng thẳng về phía Sở Mộ.

Công kích như thiên quân vạn mã với uy thế vô song và khủng bố, hư không bị bài xích, cường độ không khí bị áp súc cao độ như biến thành hữu hình, giống như đạn pháo oanh kích Sở Mộ, uy lực khủng bố có thể đánh Kiếm Thánh cấp hạo dương tan thành mây khói.

Nương theo khối không khí đó là thân thể đáng sợ của Huyết Ngọc Đế Vương Sa xông tới, nó há miệng để lộ hàm răng sắc bén đáng sợ.

Có thể tưởng tượng thế công tới như thế này đụng nát một ngọn núi, một khi bị cắn trúng sẽ bị nghiền nát.

Kiếm lên, kiếm xuống, ngân quang chém giết, khối không khí bị phá vỡ, tay trái Sở Mộ mở ra và nắm chặc hư không, linh quang xuất hiện, linh kiếm kéo lê một đường thật nhanh.

Tiếng nổ mạnh rung trời, sóng âm bộc phát, thân thể Sở Mộ bay ngược ra sau, Huyết Ngọc Đế Vương Sa xông tới cũng dừng lại, dừng bước giữa hư không.

– Song kiếm!

Lam Kiếm Sinh khẽ giật mình, chợt nghĩ tới cái gì đó và ánh mắt tỏa sáng.

Trong kiếm tu có một ít người ngự sử song kiếm, nhưng song kiếm chi thuật chính thức là một loại truyền thuyết, song kiếm cũng không phải cầm hai thanh kiếm là song kiếm, trong đó còn có rất nhiều huyền ảo.

Nhưng không biết vị đại nhân trước mắt có nắm giữ song kiếm chi thuật trong truyền thuyết hay không?

Rất nhanh, hắn biết.

Song kiếm nơi tay, thực lực Sở Mộ tăng gấp đôi, hắn lập tức triển khai công kích cực hạn.

Song kiếm có thể thi triển kiếm pháp khác nhau, cũng có thể phối hợp với nhau, uy lực của kiếm pháp bạo tăng, cũng phóng thích đủ loại huyền diệu trong đó

Huyết Ngọc Đế Vương Sa khôi phục bản thể, lực lượng tăng vọt, thực lực càng cường hoành, bởi vì hình thể to lớn cho nên độ linh hoạt của nó không bằng Sở Mộ.

Tàn ảnh Sở Mộ vây quanh Huyết Ngọc Đế Vương Sa trăm trượng và triển khai công kích, da thịt của Huyết Ngọc Đế Vương Sa vô cùng cứng cỏi, có lực phòng ngự vô cùng kinh người, hơn nữa còn có thể hấp thu lực tác động bên ngoài một cách thụ động, suy yếu lực công kích bảo toàn bản thân.

Thiên phú như vậy làm nhiều người cảm thấy hâm mộ.

Cái đuôi hất lên, hư không tan vỡ, với tư cách là dị chủng của Hải tộc, huyết mạch Huyết Ngọc Đế Vương Sa vô cùng phi phàm, cho dù từ cấp độ chỉ bằng cường giả tuyệt thết nhất luyện sơ giai của Nhân tộc nhưng thực lực lại đạt tới một luyện đỉnh phong, sinh mệnh lực của hắn cực kỳ ương ngạnh, đã chạm tới cấp độ nhị luyện.

Không có lực công kích nhị luyện sẽ khó tạo thành tổn thương chính thức lên người Huyết Ngọc Đế Vương Sa.

Sau một phen giao chiến, Huyết Ngọc Đế Vương Sa có thể khẳng định cường giả tuyệt thế Nhân tộc trước mặt chỉ là nhất luyện, cho nên nó không sợ, thậm chí còn muốn đánh giết ăn tươi, huyết nhục cường giả tuyệt thế không chỉ càng mỹ vị, còn có tác dụng xúc tiến và gia tăng thực lực của nó lên mạnh hơn.

Thiên Địa Thập Tự Trảm!

Hào quang thập tự trảm sáng ngời cắt qua hư không, khắc lên người Huyết Ngọc Đế Vương Sa, trên da thịt cứng cỏi kinh người của nó cũng có dấu vết thập tự khắc lên đó nhưng không thể xé rách.

Chương 3091: Đại Thiên Uy (4)

– Ha ha ha ha, tuyệt thế Nhân tộc, bằng thực lực của ngươi không thể phá vỡ da thịt của ta đâu.

Huyết Ngọc Đế Vương Sa cười to không dứt.

– Kiếm Vực Biến!

Quát một tiếng, song kiếm chi lực lập tức tăng cường bốn lần.

Thiên Địa Thập Tự Trảm!

Kiếm quang sáng chói mắt chém vào hư không, khắc lên người Huyết Ngọc Đế Vương Sa, lúc đã xé rách lớp da của nó một đường thật sâu, đau đớn làm toàn thân Huyết Ngọc Đế Vương Sa run lên, đôi mắt tràn ngập huyết sắc.

– Tuyệt thế Nhân tộc đáng chết, ngươi cũng dám làm bổn vương bị thương, đáng chết!

Sau khi rống xong liền bộc phát sát khí ngập trời, huyết sắc tràn ngập chung quanh, nước biển phía dưới bành trướng và bị dẫn dắt, nó dâng lên bao phủ thân thể Huyết Ngọc Đế Vương Sa, nước biển cũng bị nhuộm thành đỏ như máu.

– Huyết Hải Vô Nhai!

Biển cả biến thành màu đỏ quay cuồng, vô số sóng biển màu đỏ đánh tới, mỗi một lớp sóng đều hình thành lực lượng có thể đánh nát hư không, không ngớt không dứt vô cùng vô tận, tất cả đều trùng kích Sở Mộ, mỗi một lớp sóng đều có một đạo hư ảnh cự sa huyết sắc như ẩn như hiện, uy lực của sóng biển tăng lên gấp đôi.

Huyết Hải Vô Nhai!

Đây là chiêu thức tuyệt sát của Huyết Ngọc Đế Vương Sa, nó từng dùng một chiêu này bức lui một cường giả tuyệt thế nhị luyện sơ giai của Nhân tộc, từ đó thấy được uy lực khủng bố của chiêu này.

– Huyết Ngục Phần Thiên!

– Kiếm Thần Hàng Lâm!

Không chút do dự, Sở Mộ vận dụng bí pháp.

Kiếm Vực Biến và Thiên Địa Thập Tự Trảm, cho dù không ảnh hưởng tới Huyết Ngọc Đế Vương Sa nhưng cũng có chút chấn động.

Hỏa diễm huyết sắc thiêu đốt bên ngoài thân thể, một thân lực lượng càng cường đại hơn bảy tám lần, bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm hội tụ vào song kiếm, mũi nhọn tăng cường gấp mười lần.

Giơ một kiếm lên cao cao như kết nối với bầu trời, lôi vân hiện ra, lôi quang xuyên thấu bầu trời, một tia khí tức rung động lòng người ngưng tụ thật nhanh.

Răng rắc, lôi quang từ trên trời giáng xuống mang theo khí tức thẩm phán tất cả đánh vào trường kiếm Sở Mộ giơ lên, lôi quang chiếu rọi thân ảnh Sở Mộ, sừng sững trong hư không, giống như tuyên cổ trường tồn, kiếm thần lâm thế, dấu ấn thật sâu.

Cho nên mọi người ngẩng đầu nhìn sang thân ảnh kia giống như tồn tại vĩnh hằng, cho dù tuế nguyệt trôi qua cũng không thể lãng quên, vẫn khắc ở nơi đó mãi mãi.

Huyết sắc trong mắt Huyết Ngọc Đế Vương Sa biến mất, sâu trong nội tâm không tự giác sinh ra cảm giác hồi hộp, thân ảnh trước mắt giống như thần minh làm cho nó cảm thấy sợ hãi, khí tức lôi quang làm huyết mạch của hắn giật giật.

Hít sâu một hơi, tiếng rít làm thiên địa rung động, phong bạo vô hình sinh ra, thân thể mọi người lắc lư, cho dù tu vi cao thấp thực lực mạnh yếu đều không thể đứng vững.

Dường như cảm thấy có việc kinh khủng xảy ra, ánh mắt Huyết Ngọc Đế Vương Sa mang theo kinh hãi, nó không kịp nói chuyện, Sở Mộ đã lên tiếng nói ra năm chữ làm nó kinh hồn táng đảm.

– Đại Thiên Uy… Kiếm thức!

Lam Kiếm Sinh và Lôi Ma Tôn cũng những người khác mở to mắt đầy kinh ngạc, bọn họ nhìn chằm chằm vào người nọ đã tiến vào cung điện, Huyết Ngọc Đế Vương Sa đã không thấy đâu nữa, biển máu ngập trời rơi xuống khôi phục màu xanh vốn có, mọi thứ trở nên bình tĩnh, chỉ có hư không còn khí tức chấn động báo rằng nơi này từng xảy ra kịch chiến.

Xuyên thấu qua đôi mắt Lam Kiếm Sinh, dường như hắn nhìn thấy cảnh tượng lúc trước.

Biển máu ngập trời, sóng biển huyết sắc vô cùng vô tận, mỗi một đạo huyết sắc đều có hư ảnh cự sa theo gió vượt sóng, tất cả đều nhắm vào Sở Mộ, uy thế kia có thể tan vỡ đại địa, xé rách bầu trời.

Bỗng nhiên thân ảnh đứng trước sóng biển huyết sắc, trên người hắn có hỏa diễm màu đỏ đang thiêu đốt, mũi nhọn trường kiếm bạo tăng, một kiếm chỉ thẳng lên trời, lôi vân hội tụ lôi quang, thiên uy mênh mông bộc phát, cuối cùng hóa thành đạo lôi đình giáng thẳng vào trường kiếm, thiên địa giao thái, thiên nhân hợp nhất.

Trong nháy mắt thân ảnh như trường tồn thiên cổ, hóa thành lạc ấn vĩnh hằng khắc sâu vào trong đầu bọn họ cả đời.

Chỉ nói ra năm chữ giống như cộng minh với bầu trời, vang vọng hư không, giọng nói như tiếng chuông vang lên bên tai mọi người.

– Đại Thiên Uy kiếm thức!

Một kiếm liên kết lực lượng thiên địa, hóa thiên địa thẩm phản trừng phạt ác đồ.

Kiếm quang kia không cách nào hình dung, chỉ một kiếm đã đánh tan sóng biển huyết sắc vô cùng vô tận, đánh nát hư ảnh cự sa, chém thẳng vào người Huyết Ngọc Đế Vương Sa.

Không bị ngăn cản chút nào, thân thể cường đại của Huyết Ngọc Đế Vương Sa bị một kiếm kinh diễm kia đánh trúng, hoàn toàn không có lực chống cự, thân thể bị chém thành hai nửa, máu tươi bắn ra tung tóe nhưng lại không rơi xuống, tất cả máu tươi hội tụ về phía Sở Mộ, bị hắn ngưng tụ thành một viên huyết đan.

Về phần thân thể Huyết Ngọc Đế Vương Sa bị chém thành hai nửa cũng rơi vào tay Sở Mộ, bị thu vào trong không gian giới chỉ.

Sau đó Sở Mộ đi vào cung điện.

Bước vào cung điện không hề có ngăn cản, cũng không có thu hoạch gì, Sở Mộ tiến vào nơi sâu nhất trong cung điện.

Nơi sâu nhất trong cung điện có cái ghế lớn toàn thân màu vàng, có hoa văn trang trí trên đó, trên mặt ghế phủ kín phù văn màu vàng, một thân ảnh mặc trường bào kim sắc cao lớn ngồi đó, khí tức ngưng tụ như biển cả.

Mặc dù như thế, Sở Mộ cũng cảm được người này đã chết, thân thể còn sót lại chỉ là hình ảnh mà thôi.

Quả nhiên lúc Sở Mộ bước tới phạm vi nhất định, đôi mắt u ám của thân ảnh kia sáng lên, giọng nói phiêu hốt vang lên.

– Cho dù ngươi là người phương nào, có thể tiến vào nơi đây chính là có duyên với bổn tỏa, đạt được bổn tọa truyền thừa.

Giọng nói phiêu hốt hùng hậu.

Sau khi nói xong có hào quang bắn vào mi tâm của Sở Mộ.

Sở Mộ biến mất, kinh nghiệm nhiều nên đối mặt với việc gì cũng cẩn thận, không dễ dàng để hào quang tiến vào trong thế giới tinh thần của hắn, bởi vì trong đó có thể có bẫy rập ý đồ chiếm cứ nguyên thần, đoạt xá bản thân.

Tuy không để hào quang tiến vào trong thế giới tinh thần, Sở Mộ thực sự có biện pháp đạt được cái gọi là truyền thừa, một tay dẫn dắt thần quang dung nhập vào trong ngọc giản truyền thừa.

– Xem ra không tồn tại bẫy rập gì đó.

Sở Mộ nói thầm.

Nếu có người ẩn một tia ý thức vào trong thần quang truyền thừa và tiến vào thế giới tinh thần sẽ bị phá hiện.

Sau khi làm xong tất cả, thần hồn chi lực của Sở Mộ quét qua, thi thể kia vẫn như ban đầu, nó bắt đầu biến mất, không bao lâu đã biến mất trong thiên địa.

Chương 3092: Cơ duyên nơi nào

Trong đại điện không có thứ gì khác, Sở Mộ cảm thấy thất vọng.

Sở Mộ không xem trọng truyền thừa gì đó, tương đối mà nói hắn càng xem trọng bảo vật có thể gia tăng thực lực của hắn lên cao hơn.

– Hi vọng truyền thừa hữu dụng với ta.

Nói thầm một câu, thần hồn chi lực của Sở Mộ thăm dò ngọc giản truyền thừa, trong chốc lát ngọc giản truyền thừa xuất hiện vết rách và vỡ vụn, tỏ vẻ Sở Mộ lấy được truyền thừa, hắn không cao hứng khi đạt được truyền thừa, bởi vì trong đó chỉ có một môn công phá.

Công pháp này giúp Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong, dùng nguyên lực Thánh cấp cửu tinh cực hạn rèn luyện pháp tắc, rèn luyện hoàn thành sẽ lột xác bước vào cấp độ cường giả tuyệt thế, trở thành cường giả tuyệt thế.

Đây là công pháp tu luyện giả lột xác pháp tắc, Sở Mộ không cần, hắn lĩnh ngộ chân ý.

– Nếu có đủ thời gian, ta ngược lại có thể cẩn thận cân nhắc môn công pháp này, chậm rãi sửa chữa làm nó thích hợp với bản thân, nhưng cần thời gian vài chục năm cho tới cả trăm năm, mà ta hiện tại đang thiếu thời gian.

Sở Mộ nói thầm.

Hắn có dự cảm trong mấy năm nữa sẽ có đại chiến, cho nên thời gian vài chục năm là quá xa xỉ.

– Đáng tiếc.

Than thở một tiếng, cũng không phát hiện cái gì, Sở Mộ bước ra khỏi đại điện.

Trong nháy mắt Sở Mộ xuất hiện bên ngoài cung điện, dường như cung điện mất đi lực lượng chèo chống, nó rơi xuống càng lúc càng nhanh, không khác gì thiên thạch nện thẳng vào mặt biển.

Âm thanh khủng bố vang lên, một cự thạch mấy chục vạn cân nện thẳng vào mặt biển, biển cả tách ra, vô số sóng biển gào thét trùng kích bốn phương tám hướng, vô số bọt nước màu trắng bắn lên cao mấy trăm trượng.

Cung điện trong mắt mọi người đang bị biển cả dìm xuống đáy.

Qua một lát cung điện biến mất, nó lại chui vào biển cả như ban đầu.

Cơ duyên đã kết thúc.

Đối với bọn họ mà nói cơ duyên vẫn chưa bắt đầu.

Trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy thập phần thất lạc, nhưng nhớ tới xem hai cường giả tuyệt thế chiến đấu với nhau cũng là cơ duyên, sau khi trở về hảo hảo tìm hiểu nói không chừng sẽ có thu hoạch.

Đám người dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

Một kiếm kia chém giết Huyết Ngọc Đế Vương Sa mang theo uy thế vô tận giống như trường tồn tuyên cổ, tồn tại vĩnh hằng, cả đời cũng không thể quên.

Sở Mộ nhìn sang, hắn hiểu rõ đám người kia tới đây vì cơ duyên trong cung điện nhưng cuối cùng bị mình đoạt được, nói cho cùng cho dù không bị mình đoạt, những người này cũng không thể đạt được, bởi vì Huyết Ngọc Đế Vương Sa là tồn tại cường đại có thể tiêu diệt bọn họ.

– Muốn cơ duyên, ta sẽ cho các ngươi cơ hội..

Bỗng nhiên Sở Mộ lên tiếng nói ra, năm ngón tay vỗ vào hư không,lúc này một dòng nước biển bay lên cao và ngưng tụ trong lòng bàn tay của hắnhắn không ngừng gia trì chân ý và kiếm khí vào bên trong, cuối cùng tạo thành một thanh kiếm màu xanh da trời thâm thúy.

Kiếm này không ngừng hấp thu nước biển, nó không ngừng mở rộng, cuối cùng hóa thành kiếm bia có màu xanh da trời, dường như ẩn chứa huyền bí vô tận, nó sừng sững trong hư không.

– Kiếm bia này có công pháp rèn luyện pháp tắc của truyền thừa trong cung điện, cũng có một phần cảm ngộ kiếm đạo của ta, ai có thể tìm hiểu ra sẽ là cơ duyên của người đó.

Sở Mộ lại nói.

– Chỉ có một trăm lần cơ hội.

Cái gọi là một trăm lần cơ hội chính là tìm hiểu trăm lần, sau trăm lần sẽ biến mất.

Một lần tạm thời nảy lòng tham, cảm ngộ trong tối tăm, Sở Mộ tiện tay tiến hành nhưng nó lại là hạt giống của Nhân tộc trong hải vực này.

Tiện tay lập kiếm bia sau đó Sở Mộ rời đi.

– Tiền bối xin dừng bước.

Vô ý thức, Lam Kiếm Sinh mở miệng, chính hắn cũng không rõ vì sao kêu lên.

– Chuyện gì?

Sở Mộ nhìn về phía Lam Kiếm Sinh.

Lam Kiếm Sinh nói:

– Vãn bối Lam Kiếm Sinh, tam tọa của Nhất Kiếm Tông, lần này cảm giác tạ tiền bối xuất thủ cứu giúp, kính xin tiền bối đến sơn môn Nhất Kiếm Tông sơn ta, cao thấp Nhất Kiếm Tông nhất định hoan nghênh tiền bối ghé thăm.

Lam Kiếm Sinh vô cùng cung kính.

Sở Mộ lại trầm ngâm.

Hắn chưa từng tới đây nên không biết hải vực này ở nơi nào, chưa nghe qua Nhất Kiếm Tông gì đó, nghĩ đến biển cả mênh mông, cũng không biết đi nơi nào quay về Thiên Long vực, có lẽ cũng nên tìm người hiểu hải vực này hỏi thăm một lần.

– Như vậy ta đi Nhất Kiếm Tông một chuyến.

Sở Mộ nói.

Lam Kiếm Sinh cho rằng mình nghe lầm.

Hắn gọi Sở Mộ lại chỉ là xúc động, sau đó linh cơ khẽ động, cũng không hy vọng xa vời tiền bối này đi tới Nhất Kiếm Tông, không nghĩ tới tiền bối đáp ứng.

Một kiếm của Sở Mộ lưu lại cho trong ấn tượng của Lam Kiếm Sinh quá mức sâu sắc, thế cho nên hắn sinh ra cảm giác thành tâm với kiếm đạo.

– Dẫn đường đi.

Sở Mộ cười nói.

Lam Kiếm Sinh có tuổi không nhỏ nhưng hết sức chân thành với kiếm đạo, tấm lòng son như vậy, chỉ cần nửa đường không chết, chỉ cần có một ít cơ duyên là có thể quật khởi, cuối cùng nhất phi trùng thiên.

Luận niên kỷ, có lẽ Lam Kiếm Sinh lớn hơn Sở Mộ rất nhiều, nhưng luận kiếm đạo Sở Mộ vượt qua Lam Kiếm Sinh rất nhiều, tu luyện giả không so tuổi tác, chỉ dùng tu vi luận cao thấp, bởi vậy được xưng là tiền bối, Sở Mộ cũng không kỳ quái.

Lam Kiếm Sinh lập tức dẫn đường, mang theo Sở Mộ bay về hướng Nhất Kiếm Tông, Lôi Ma Tôn nhìn bóng lưng Sở Mộ, ánh mắt tỏa sáng nhưng do dự gì đó, lại quay đầu nhìn kiếm bia màu xanh da trời, khẽ cắn môi, hắn quyết định không tìm hiểu kiếm bia.

Những người khác đi tới kiếm bia và tìm hiểu kiếm bia, bởi vì cơ hội chỉ có một trăm lần mà thôi.

Đối với chuyện này Sở Mộ không nói gì thêm, Lam Kiếm Sinh thấy thế, mặc dù không vui cũng không nói gì, trên mặt Lôi Ma Tôn còn xuất hiện một tia đắc ý.

Hai người bay không bao lâu cũng đi tới một hòn đảo.

– Tiền bối, đó chính là hòn đảo sơn môn của Nhất Kiếm Tông.

Lam Kiếm Sinh nói.truyện ma

Hải vực này tên là vùng biển Thiên Lam, phạm vi bao quát mấy chục vạn dặm.

Trong vùng biển Thiên Lam có Nhân tộc, có Hải tộc và Hải Thú nhất tộc chiếm giữ, mỗi bên hùng cữ một phương và tạo thế chân vạc, thực lực cũng có phân chia cao thấp nhưng không kém nhau quá lớn.

Trong đó Nhân tộc là một phương yếu nhất, nhưng bất luận Hải tộc hay Hải Thú nhất tộc đều không dễ dàng gây chiến tranh với Nhân tộc, bởi vì thực lực của chúng cường đại nhưng lại không có ưu thế mang tính áp đảo, một khi bộc phát chiến tranh, có thể tiêu diệt Nhân tộc nhưng bản thân sẽ bị trọng thương, chẳng khác gì giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, một cái giá lớn thảm trọng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !