1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 568 [Chương 2838 đến 2842]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 568 [Chương 2838 đến 2842]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2838: Độc Mục Lão Nhân (Hạ)

Cảm giác nguy cơ kia nhanh chóng tới gần, càng ngày càng mãnh liệt, cũng làm cho Sở Mộ minh bạch, không bao lâu, cường địch sẽ giá lâm, hắn căn bản không có thời gian ly khai.

May mắn, tế đàn của Hắc Thần Cự Kiếm là một bảo hộ rất tốt.

– Bích Nhược, chờ lát nữa, mặc kệ chuyện gì phát sinh, đều giả bộ như không biết ta.

Lâm Bích Nhược đang luyện tập Kiếm Lực cấp bốn, bỗng nhiên nhận được Thần Hồn Truyền Âm của Sở Mộ.

Nàng rất không minh bạch, nhưng vẫn nghe theo, bởi vì nàng biết rõ, không có chuyện gì, công tử sẽ không nói như vậy.

Một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm bị hòa tan, hóa thành một đạo lưu quang màu trắng bạc, phóng lên trời, bay vào trong Hắc Thần Cự Kiếm, Hắc Thần Cự Kiếm run lên, một vòng sáng bóng lập tức chảy qua, một đạo quang mang ngân sắc cực kỳ thâm thúy, từ trong Hắc Thần Cự Kiếm xuất hiện, bắn thẳng về phía Sở Mộ.

Phảng phất như một Kiếm Tu tuyệt thế đâm ra một kiếm, để cho Sở Mộ sinh ra một loại cảm giác không thể né tránh.

Nếu như nói những Kiếm Lực trước kia cũng như một kích của Kiếm Tu cường đại, bất quá Sở Mộ y nguyên có thể tránh đi, nhưng một kiếm này, lại thật sự để cho hắn cảm thấy, khó có thể né tránh, thậm chí không cách nào né tránh.

Khá tốt, đây không phải địch nhân.

Kiếm Lực cấp chín, xuyên vào trong mi tâm, xâm nhập, nhanh chóng lưu động, tiếp xúc Kiếm Lực cấp chín của Sở Mộ.

Một là thổ dân, hai là người từ ngoài đến, phát sinh va chạm.

Thân hình của Sở Mộ ở trong lúc nhất thời, biến thành chiến trường.

Ở dưới loại va chạm này, Sở Mộ lập tức sinh ra một cảm giác hết sức kỳ lạ, giống như mỗi một lần hai đạo Kiếm Lực cấp chín va chạm, đều sinh ra mảnh vỡ linh cảm.

– Không có ly thể?

– Chẳng lẽ lúc trước hắn đã nắm giữ Kiếm Lực cấp tám, lần này là muốn nắm giữ Kiếm Lực cấp chín?

Người quan sát bốn phía, cả đám cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Lúc trước, Kiếm Lực nhập vào cơ thể, chỉ một hai tức thời gian sẽ ly thể trở lại Hắc Thần Cự Kiếm, nhưng hiện tại đạo Kiếm Lực cấp chín kia nhập vào cơ thể đến nay, đã qua mười tức, lại không có ly thể, cái này không thể không khiến người hoài nghi, trước đó Sở Mộ phải chăng thật sự nắm giữ Kiếm Lực cấp tám, lúc này đang dung hợp Kiếm Lực cấp chín.

Vừa nghĩ tới, những người này có một loại cảm giác kinh hãi.

Đến nay mới thôi, Tu Luyện giả có thể nắm giữ Kiếm Lực cấp chín cũng không nhiều, đại đa số đều có thực lực Thánh cấp Cửu Tinh đỉnh phong, số ít là Thánh cấp Cửu Tinh, về phần người dưới Thánh cấp Cửu Tinh nắm giữ Kiếm Lực cấp chín, cực nhỏ cực nhỏ.

Căn cứ bọn hắn biết, tu vi thấp nhất nắm giữ Kiếm Lực cấp chín, là Thánh cấp Thất Tinh sơ giai, cũng chính là lục đại thiên tài, duy chỉ có lục đại thiên tài, ở Thánh cấp Thất Tinh sơ giai nắm giữ Kiếm Lực cấp chín.

Mà người trước mắt này, tu vi lại là Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ.

Chẳng lẽ, tu vi là giả sao?

Nếu như là thật, vậy sẽ làm cho người kinh hãi đến cỡ nào.

Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai nắm giữ Kiếm Lực cấp chín, tiền đồ vô lượng a, nói không chừng tương lai là một siêu cấp Vương giả.

Theo bọn hắn biết, từ khi Thất Vương xuất hiện đến nay, một mực truyền thừa xuống, đều là Thất Vương, còn không có xuất hiện qua Vương thứ tám, có thể thấy được độ khó trong đó.

Mười tức… hai mươi tức… ba mươi tức…

Thời gian trôi qua, trong cơ thể Sở Mộ, hai đạo Kiếm Lực cấp chín va chạm, cũng phân ra thắng bại.

Kiếm Lực bản thân Sở Mộ đã đạt đến cấp chín đỉnh phong, mà Kiếm Lực vào thể, lại chỉ đạt tới cấp chín.

Tuy lúc sử dụng, Kiếm Lực cấp chín đỉnh phong cùng vừa đạt tới Kiếm Lực cấp chín tăng phúc bội số đều giống nhau, nhưng cấp chín đỉnh phong, trải qua Sở Mộ vận dụng rất nhiều lần, thiên chuy bách luyện, dễ sai khiến.

Kiếm Lực cấp chín từ bên ngoài đến, liên tiếp bại lui, chống đỡ không nổi, từ mi tâm của Sở Mộ kích xạ mà ra.

– Đi ra đi ra.

– Làm ta sợ muốn chết, ta còn tưởng rằng hắn nắm giữ Kiếm Lực cấp chín rồi.

– Nhìn loại tình huống này, đã có thể trăm phần trăm xác định, hắn không cách nào nắm giữ Kiếm Lực rồi.

Nhưng Thánh cấp Bát Tinh kia vẫn không nói gì, bởi vì lúc ấy, hắn rõ ràng cảm giác được Sở Mộ xuất kiếm kích phát ra Kiếm Lực cấp năm, lóe lên tức thì, hiện tại hắn không khỏi hoài nghi, có phải là ảo giác hay không?

Một đạo nhân ảnh bước ra một bước, đón lấy liền xuất hiện ở dưới Hắc Thần Cự Kiếm, chỉ có một con mắt lóe ra vẻ hung ác, khẽ quét mà qua, cuối cùng rơi vào trên người Sở Mộ.

– Sở Mộ, giết hai đệ tử của ta, tử kỳ của ngươi đã đến.

Tiếng quát chói tai vang lên, bao hàm sát cơ, để cho người run lên, như rơi vào hầm băng.

– Là Độc Mục Lão Nhân.

– Sư phó của Ưng Hùng Song Sát Độc Mục Lão Nhân.

– Ma đầu này lại xuất hiện.

– Đi mau.

Mọi người thất kinh, vội vàng thối lui, càng có người lập tức xông lên tế đàn, nhờ tế đàn bảo hộ.

Lâm Bích Nhược càng kinh hãi, Lâm gia treo giải thưởng Ưng Hùng Song Sát nhiều năm, tự nhiên tinh tường chi tiết của Ưng Hùng Song Sát, biết rõ sư phụ của bọn hắn, đúng là ma đầu Độc Mục Lão Nhân, nhiều năm trước hung danh hiển hách, không biết giết qua bao nhiêu người.

Hiện tại, Độc Mục Lão Nhân xuất hiện, hắn muốn vì hắn lưỡng người đệ tử báo thù, hắn muốn giết chết Sở Mộ.

– Công tử.

Sắc mặt của Lâm Bích Nhược đại biến, Độc Mục Lão Nhân là cường giả Thánh cấp Cửu Tinh a.

Độc Mục Lão Nhân xuất thủ, một ngón tay điểm ra, quang mang huyết sắc phá không đánh tới, những nơi đi qua, phảng phất hóa thành núi thây biển máu, vô số oan hồn kêu rên, để cho người sởn hết cả gai ốc.

– Oan Hồn Chỉ, độc môn tuyệt học của Độc Mục Lão Nhân.

Huyết sắc quang mang ở dưới vô số oan hồn quấn quanh, bắn về phía Sở Mộ.

Lúc sắp đánh trúng Sở Mộ, biên giới tế đàn lập loè ra một tia quang mang, ba một tiếng, huyết sắc quang mang nghiền nát, oan hồn tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi, Sở Mộ bình yên vô sự.

– Độc Mục Lão Nhân, nguyên lai nơi phát ra nguy cơ là hắn. 1 kẻ đơn giản sắp chết sống 1 cuộc đời trong bệnh tật giành tất cả tất sản tâm nguyện để giúp người khác giống mình….rùi hắn đổi lại được xuyên không viết ra truyền kỳ của riêng mình… Thỉnh chư vị nghé thăm

Sở Mộ nhìn Độc Mục Lão Nhân, thầm nghĩ, hắn cũng không có bất kỳ thất kinh, ngược lại cực kỳ bình tĩnh, cũng không có đi để ý tới đối phương, bởi vì lúc này, hắn đang chỉnh hợp linh cảm cùng linh quang lóe lên tức thì khi Kiếm Lực va chạm lưu lại.

Loại linh quang này, là từ hiến tế cấp thấp nhất đến hiến tế cao cấp nhất tập hợp, tại sau khi hiến tế hoàn tất một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm, lập tức trở nên nguyên vẹn, trở nên rõ ràng, để cho Sở Mộ mơ hồ nắm chắc được, chỉ cần mình nắm giữ, tất nhiên có thể tìm hiểu ra lực lượng cao minh hơn.

Chương 2839: Tử Kiếm tham gia vào (Thượng)

Cái kia, có lẽ sẽ là lực lượng hắn tha thiết ước mơ.

Thái độ hờ hững, để cho sắc mặt của Độc Mục Lão Nhân càng âm lãnh.

– Lúc ngươi đi ra tế đàn, sẽ là tử kỳ của ngươi.

Độc Mục Lão Nhân đứng ở cách tế đàn không xa, phảng phất như lạc địa sinh căn, độc nhãn một mực tập trung Sở Mộ, sát ý rừng rực, để cho người ở ngoài xa cũng có thể cảm giác được, toàn thân phát run.

Cỗ sát ý rét lạnh khốc liệt kia không ngừng xâm nhập đến, tập trung toàn thân mình, ý đồ xâm nhập trong cơ thể.

Công kích, tế đàn có thể ngăn cản, nhưng loại sát ý này xung kích, tế đàn lại không ngăn cản, do Sở Mộ trực tiếp thừa nhận.

May mắn, hắn không phải Thánh cấp bình thường, nếu không đổi thành những người khác, đừng nói Thánh cấp Tứ Tinh, cho dù là Thánh cấp Bát Tinh bình thường, ở dưới sát cơ của Độc Mục Lão Nhân tập trung, sát ý xung kích không ngớt không dứt, cũng khó có thể thừa nhận.

Sở Mộ tiếp nhận được, sau đó bỏ qua, tập trung tâm thần, toàn tâm toàn ý tìm hiểu.

Trong lúc nhất thời, Sở Mộ cũng không có biện pháp tốt gì có thể đối kháng Độc Mục Lão Nhân, chẳng bằng toàn tâm toàn ý lĩnh ngộ, để cho mình có được thực lực càng thêm cường đại, mới càng có khả năng.

Bốn phía, những người khác đều tránh lui rất xa.

Không có người còn dám dừng lại ở bốn phía tế đàn, Độc Mục Lão Nhân hung tàn, cũng không phải là hù dọa người.

May mắn, lúc này mục tiêu của Độc Mục Lão Nhân chỉ có Sở Mộ, những người khác ở trong mắt hắn, đều là con sâu cái kiến, chẳng muốn động thủ, cũng mặc kệ.

Thời gian từng chút đi qua, Độc Mục Lão Nhân nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, sát ý không ngừng, nhưng Sở Mộ phảng phất như không hề có cảm giác, loại cảm giác này, giống như là đá ngầm sừng sững trên đại dương bao la, mặc cho sóng biển xung kích vô số lần, vẫn y nguyên không ngã.

Linh quang trở nên nguyên vẹn, bị Sở Mộ bắt lấy, bản chất kiếm pháp, kiếm pháp tinh túy ở trong đầu của hắn hiện ra từng cái.

Kiếm thuật, kiếm pháp.

Như thế nào là kiếm thuật, như thế nào là kiếm pháp.

Đủ loại kiếm pháp, kiếm thuật đã từng tu luyện qua, ở Vạn Kiếm Bi Lâm của Chân Thần Kiếm Tông tìm hiểu đủ loại kiếm pháp, từng cái hiện ra ở trong óc Sở Mộ.

Kiếm thuật kiếm thuật, dụng kiếm chi thuật, nói thẳng ra là kỹ xảo sử dụng kiếm, kỹ xảo thuần túy, dùng cánh tay của mình cầm kiếm, dùng lực lượng bản thân khu động, trực chỉ hạch tâm sử dụng kiếm, chú ý bước cùng thân hợp, thân cùng ý hợp, ý cùng kiếm hợp, không còn cái khác.

Kiếm pháp kiếm pháp, dụng kiếm chi pháp, bao hàm kỹ xảo của kiếm, còn bao hàm lực lượng thuần túy ngoài kỹ xảo. So với kiếm thuật càng thêm phức tạp, liên quan đến nắm giữ cùng vận dụng lực lượng.

Kiếm thuật cùng kiếm pháp, kém một chữ, lại có khác nhau, nhưng cả hai tầm đó, ở trên hạch tâm lại nhất trí.

Trong óc, từng bóng kiếm đã từng học được, lúc này nhao nhao phóng ra hào quang.

Hào quang chập chờn, bóng kiếm đua tiếng, phảng phất như tuyệt thế thần kiếm ra khỏi vỏ, thi triển hết kiếm phong.

Sở Mộ không ngừng tìm hiểu, bắt lấy linh quang, bắt lấy một tia linh cảm kia, có một loại cảm giác sắp bắt được, rồi lại khó có thể bắt lấy.

Tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược như những người khác, lẫn mất rất xa, nàng nhớ lời của công tử nhà mình, giả bộ như không biết, nếu không rất có thể sẽ bị Độc Mục Lão Nhân đánh chết, hoặc là bắt uy hiếp công tử nhà mình.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Lúc này, có một người cẩn thận từng li từng tí đi lên phía trước, tiếp cận Độc Mục Lão Nhân.

– Tiền bối, ta có việc bẩm báo, có quan hệ tới Sở Mộ.

Người này là một Thánh cấp Thất Tinh sơ giai, chính là người trước kia bị tham lam che kín hai mắt, xuất kiếm với Sở Mộ.

– Nói.

Nguyên bản Độc Mục Lão Nhân có ý định giết chết, nghe được có quan hệ tới Sở Mộ, liền tạm thời không ra tay, nhưng độc nhãn nhìn sang, vẫn dọa đối phương sợ tới mức bị giày vò.

– Sở Mộ còn có một thị nữ, ngay ở chỗ này, bắt lấy thị nữ này, có thể uy hiếp hắn.

Người này nói, hắn biết rõ, vừa rồi mình xuất kiếm công kích Sở Mộ, cũng đã đắc tội hắn rồi, vốn ý định tranh thủ thời gian ly khai, không nghĩ tới Độc Mục Lão Nhân tới đây.

Hắn cảm thấy, dùng thực lực Thánh cấp Cửu Tinh của Độc Mục Lão Nhân, đủ để giết chết Sở Mộ, chỉ cần Sở Mộ chết, mình liền không cần phải lo lắng bị trả thù.

Nhưng mà, nếu Sở Mộ một mực dừng lại ở trên tế đàn, Độc Mục Lão Nhân cũng không làm gì được hắn, Sở Mộ bất tử, hắn liền không cách nào an tâm.

Tâm tư xoay chuyển, liền nghĩ đến biện pháp này.

Diệt sát địch nhân, không từ thủ đoạn nào.

– Ở nơi nào?

Độc nhãn của Độc Mục Lão Nhân khẽ quét qua, ánh mắt đáng sợ kia để cho tất cả mọi người như rơi xuống vực sâu.

– Chính là nàng.

Thánh cấp Thất Tinh đại hỉ, chỉ hướng Lâm Bích Nhược.

Sắc mặt của Lâm Bích Nhược lập tức trắng bệch.

– Rất tốt, với tư cách ban thưởng, ta cho ngươi một cái chết không có thống khổ.

Độc Mục Lão Nhân gật đầu, nói với Thánh cấp Thất Tinh kia, sắc mặt của đối phương bỗng nhiên đại biến, hắn chỉ Lâm Bích Nhược, là vì để cho Độc Mục Lão Nhân mau chóng giết chết Sở Mộ, bản thân có thể sống, mà không phải muốn đưa lên tánh mạng của mình.

Nhưng đã không có cơ hội hối hận.

Độc Mục Lão Nhân điểm ra một ngón tay, huyết sắc quang mang kích xạ, oan hồn quấn quanh.

Lại là Oan Hồn Chỉ.

Truyền thuyết người bị Oan Hồn Chỉ giết chết, sẽ trở thành một oan hồn trong đó, tăng cường uy lực của Oan Hồn Chỉ.

Không có thuốc hối hận có thể ăn, mi tâm của Thánh cấp Thất Tinh này bị quang mang huyết sắc xuyên thủng, ý thức nghiền nát, nguyên thần phá diệt, về phần phải chăng trở thành một oan hồn trong Oan Hồn Chỉ, có lẽ chỉ có Độc Mục Lão Nhân mới tinh tường.

– Sở Mộ, lão phu trước giết thị nữ của ngươi.

Sát cơ của Độc Mục Lão Nhân tập trung Lâm Bích Nhược, lập tức để cho toàn thân Lâm Bích Nhược run lên, như rớt vào hầm băng, huyết dịch cứng lại, toàn thân tê liệt, không cách nào nhúc nhích.

Vạn Cổ ngũ trọng thiên cùng Vạn Cổ cửu trọng thiên chênh lệch, thật sự là quá lớn, mà mặc dù nội tình của Lâm Bích Nhược không tệ, nhưng dù sao chỉ có thể coi là thiên tài tương đối bình thường, xa xa không cách nào so sánh với Sở Mộ.

Mặc dù không có để ý tới Độc Mục Lão Nhân, nhưng hắn nói, Sở Mộ lại nghe được thanh thanh sở sở, lập tức biến sắc.

– Đáng chết!

Trong đáy mắt Sở Mộ hiện lên một vòng sát cơ lăng lệ ác liệt.

Nếu như Thánh cấp Thất Tinh kia bất tử, Sở Mộ tuyệt đối sẽ cho hắn biết, tử vong là một loại giải thoát.

Chương 2840: Tử Kiếm tham gia vào (Hạ)

Hiện tại, làm sao bây giờ?

Ly khai tế đàn sao?

Ly khai tế đàn, mình sẽ mất đi lực lượng bảo hộ của tế đàn, dùng thực lực bây giờ, cho dù triệt để bộc phát, không để ý bản thân hao tổn, cũng không cách nào đối kháng Độc Mục Lão Nhân, dù sao kém nhau quá lớn.

Cuối cùng, ở phương diện khác, tuy thực lực của Sở Mộ cao, nhưng tu vi lại quá thấp, nghiêm trọng kéo chân sau.

Hết cách rồi, thiên phú tu luyện của hắn không cao, đan điền lại dị biến, tu vi tăng lên so với những người khác càng khó khăn một ít, cộng thêm không đủ thời gian, mặc dù mình không ngừng sáng tạo điều kiện, vẫn không cách nào tăng lên nhanh hơn.

Kỳ thật lại nói tiếp, tốc độ tu vi của Sở Mộ tăng lên cùng đám thiên tài đồng lứa, đã rất nhanh.

Chỉ là, hiện tại đối thủ của hắn sớm đã không phải thiên tài đồng lứa, mà là thế hệ trước thậm chí vài thế hệ.

Người thế hệ trước, coi như thiên phú bình thường, nhưng ưu thế ở chỗ thời gian, thời gian tu luyện của bọn hắn, là gấp bội thậm chí gấp 10 lần Sở Mộ.

Tuế nguyệt lắng đọng, để cho căn cơ của các cường giả thế hệ trước càng thêm vững chắc, có rất nhiều khả năng, thực lực cũng càng thêm cường đại.

Luận thiên phú, bọn hắn có lẽ xa xa không bằng Sở Mộ, nhưng ưu thế duy nhất, lại hết sức rõ ràng.

Hiện tại Sở Mộ thiếu thốn nhất, chính là thời gian.

Địch nhân của hắn, sẽ không cho hắn đầy đủ thời gian đi phát triển, cho nên Sở Mộ phải dốc hết toàn lực, tìm kiếm các loại cơ hội, đem hết toàn lực tăng lên thực lực của mình.

Trước mắt, tu vi chính là một nhược điểm cực lớn.

Chỉ cần tu vi tăng lên, thực lực của hắn lập tức có thể đạt được tăng cường rõ ràng.

Nhưng mà, nói một nghìn nói một vạn cũng không làm nên chuyện gì, hiện tại Lâm Bích Nhược gặp phải nguy cơ sinh tử, mình nên làm như thế nào?

Nhìn Lâm Bích Nhược bị giết chết?

Tựa hồ chỉ có một đường này có thể đi.

– Công tử, không nên đi ra.

Tín niệm kiên định để cho Lâm Bích Nhược triệt để bộc phát, truyền ra một câu nói kia, như có một không hai, toàn thân mất đi rc khí lực.

– Chết!

Độc Mục Lão Nhân lạnh lùng cười cười, ngón tay điểm ra, huyết sắc quang mang lại hiện, oan hồn quấn quanh.

Huyết sắc quang mang phá không, tiếp theo sẽ xuyên thủng mi tâm của Lâm Bích Nhược, để nàng trở thành oan hồn.

Lâm Bích Nhược chỉ có thể trơ mắt nhìn huyết sắc quang mang giết đến, nàng nhìn về phía Sở Mộ lần cuối cùng.

Bỗng nhiên, trước mắt có một đạo quang mang màu Tử Kim lóe lên, Kiếm Ý đua tiếng, bá tuyệt thiên hạ.

Huyết sắc quang mang bị quang mang tử kim sắc đánh nát.

Trước Lâm Bích Nhược, xuất hiện một thân ảnh.

Cao lớn, một bộ trường bào tử kim sắc, trong tay cầm đại kiếm tử kim sắc, sừng sững ở trong trời đất, khí tức của hắn cô đọng, phảng phất Đế Hoàng ở nhân gian, quân lâm đại địa.

Không có ai biết hắn xuất hiện như thế nào, một kiếm đánh nát Oan Hồn Chỉ, cứu Lâm Bích Nhược.

– Tử Đế nhúng tay.

Người này hành lễ với Sở Mộ, đúng là ở trong Kiếm Tông Linh Ấn, đối thủ cửa thứ hai của Sở Mộ, Tử Kim Đế Hoàng, đúng vậy, Sở Mộ vận dụng Kiếm Tông Linh Ấn.

– Đem hết toàn lực, ngăn cản hắn, có cơ hội thì giết hắn đi.

Sở Mộ nói.

– Vâng.

Tử Kiếm nói.

– Nguyên lai là một Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong, cũng dám chống cự lão phu, chết đi.

Độc Mục Lão Nhân nhìn tới, đoán được tu vi cấp độ của Tử Kiếm, lạnh lùng cười cười, kiếm sau lưng nhảy lên, cầm chặt, lăng không chém rụng.

Kiếm quang huyết sắc phá không, oan hồn càng nhiều, nghiễm nhiên là Oan Hồn Chỉ thăng cấp kiếm chiêu: Oan Hồn Kiếm!

Độc Mục Lão Nhân là Thánh cấp Cửu Tinh trung giai, mà Tử Kiếm chỉ là Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong, cả hai kém rõ ràng, nhưng mà Sở Mộ biết rõ, năm đại cường giả trong Kiếm Tông Linh Ấn, từng cái đều không giống bình thường, có thể vượt qua đẳng cấp khiêu chiến.

Có lẽ, Tử Kiếm không phải đối thủ của Độc Mục Lão Nhân, nhưng ngăn cản hắn một thời gian ngắn, lại có thể.

Sở Mộ thậm chí suy nghĩ, có thể giết chết đối phương, cho nên hắn mới có thể nói, đem hết toàn lực ngăn cản, gắng đạt tới giết chết.

– Thiêu Linh!

Tử Kiếm khẽ quát một tiếng, một đóa Hỏa Diễm từ trong cơ thể hiện lên, nhanh chóng tầm đó tràn ngập toàn thân, hóa thành Hỏa Diễm tử kim sắc, hừng hực bốc cháy lên.

Theo ngọn lửa kia thiêu đốt, khí thế của Tử Kiếm liên tiếp kéo lên, thoáng cái đột phá Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong, đạt tới Thánh cấp Cửu Tinh sơ giai, hơn nữa vẫn còn tăng lên, càng ngày càng lớn mạnh, cuối cùng vững chắc ở Thánh cấp Cửu Tinh trung giai, so với lúc Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong, thì cường đại hơn rất nhiều.

– Thiêu Linh?

Sở Mộ thấy một màn như vậy, lập tức cảm thấy, mình hiểu những cường giả trong Kiếm Tông Linh Ấn kia rất ít, nội tâm của hắn cực kỳ rung động.

Từ Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong tăng lên tới Thánh cấp Cửu Tinh trung giai, biên độ tăng lên hết sức kinh người, hơn xa bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhất trọng, cho dù là đệ nhị trọng, cũng không cách nào so sánh, có thể nói, bí pháp Thiêu Linh này tăng lên, xen vào giữa bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng cùng đệ tam trọng.

Không thể nghi ngờ, đây là một loại bí pháp rất đáng sợ, mà cái giá, có lẽ sẽ rất nghiêm trọng.

– Dùng bí pháp cưỡng ép tăng lên tới Thánh cấp Cửu Tinh trung giai, ngươi cũng không phải đối thủ của lão phu.

Độc Mục Lão Nhân hừ lạnh nói, hắn ở Thánh cấp Cửu Tinh trung giai, đã thấm âm vài thập niên, đối với lực lượng của mình, nắm giữ đến một loại cực hạn, tự nhận không kém hơn những cường giả Thánh cấp Cửu Tinh khác, một cái dựa vào bí pháp tăng thực lực lên, có lẽ ở trên lực lượng có thể so sánh với mình, nhưng ở vận dụng, tuyệt đối không cách nào so sánh với mình.

Ý nghĩ này, rất nhanh hắn liền ý thức được sai lầm.

Thi triển Thiêu Linh bí pháp, rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, thực lực của Tử Kiếm liền hoàn thành tăng lên, đại kiếm vung trảm mà ra.

Đại kiếm tử kim sắc, bá khí đường hoàng, một kiếm chém rụng, va chạm với huyết sắc kiếm quang của Oan Hồn Kiếm, nhao nhao nghiền nát.

Thế lực ngang nhau!

– Hết thảy đều không cải biến được kết cục của ngươi.

Độc Mục Lão Nhân nói, thân hình lóe lên, hóa thành một đạo tàn ảnh, phi tốc tới gần Tử Kiếm, huyết sắc trường kiếm trong tay triển khai công kích vô cùng lăng lệ ác liệt.

Kiếm pháp của Độc Mục Lão Nhân quỷ dị xảo trá, hung tàn tàn nhẫn, kiếm kiếm đoạt mệnh, mà kiếm pháp của Tử Kiếm, rầm rộ, đường hoàng, bá đạo, như Đế Hoàng đến thế gian.

Lực lượng tương đương, kiếm pháp của Tử Kiếm lại tựa hồ càng tốt hơn, lập tức, Độc Mục Lão Nhân bị áp chế rồi.

Chương 2841: Kiếm Chi Chân Ý

Một màn không thể tưởng tượng nổi, lại thật phát sinh ở trước mặt mọi người, để cho tất cả mọi người ngây ngẩn, khó mà tin được.

Vốn cho rằng, Độc Mục Lão Nhân sẽ dễ như trở bàn tay đánh tan người bận trường bào Tử Kim, lại giết chết Lâm Bích Nhược, bức Sở Mộ ra, không nghĩ tới, lại là Độc Mục Lão Nhân bị người bận trường bào Tử Kim áp chế.

Liên quan tới tánh mạng, Sở Mộ tạm dừng tìm hiểu, nhìn chằm chằm vào Tử Kiếm cùng Độc Mục Lão Nhân chiến đấu.

Dùng tạo nghệ kiếm pháp của hắn, nhìn ra được, kiếm pháp của Tử Kiếm đích thật hơn Độc Mục Lão Nhân, nhưng chỉ hơn một ít mà thôi, không phải quá nhiều, như vậy chỉ có thể hơi chút áp chế Độc Mục Lão Nhân, muốn triệt để chiếm cứ thượng phong, căn bản là không có khả năng, chớ nói chi là giết chết Độc Mục Lão Nhân.

Hắn nhìn ra được, trạng thái của Tử Kiếm rất quỷ dị, dưới Thiêu Linh bí pháp, thân hình tựa hồ đang trở thành nhạt.

– Chẳng lẽ cái giá lớn của Thiêu Linh bí pháp, là thiêu đốt bản thân?

Đột nhiên Sở Mộ nghĩ đến cái này, không khỏi kinh hãi.

Tựa hồ, cũng chỉ có loại giải thích này, mới có thể nói rõ vì sao Thiêu Linh bí pháp cường đại như thế.

Thiêu đốt bản thân, một khi thiêu đốt hầu như không còn, bản thân cũng biến mất, tử vong.

– Ta phải đạt được thực lực càng thêm cường đại.

Sở Mộ hít sâu một hơi, tĩnh hạ tâm lai.

Tử Kiếm thiêu đốt bản thân, đổi lấy cường đại nhất thời, áp chế Độc Mục Lão Nhân, dựa theo tình huống trước mắt, có lẽ có thể kéo một thời gian ngắn, mình phải ở trong thời gian ngắn này, đạt được thực lực càng thêm cường đại.

Tĩnh hạ tâm lai, lần nữa tìm hiểu.

Có lẽ bởi vì áp lực ở ngoại giới, ý niệm của Sở Mộ tập trung trước nay chưa có, càng thêm rõ ràng.

Tử Kiếm cùng Độc Mục Lão Nhân chiến đấu kịch liệt, ảnh hướng đến bốn phía, nhóm Tu Luyện giả nhao nhao tránh lui, người né tránh không kịp liền bị liên lụy, mất mạng tại chỗ, chết cực kỳ oan uổng.

Lâm Bích Nhược phản ứng nhanh chóng, đã sớm tránh rất xa, thực lực kém quá xa, chỉ có thể tận lực không trở thành gánh nặng.

Kiếm của Tử Kiếm bá đạo đường hoàng, mỗi một kiếm mang theo lực lượng hết sức kinh người, thế tất dẫn động không khí bốn phía cộng minh, phảng phất vạn dân triều bái, ở dưới sự chỉ huy của hắn, hành quân bày trận, thống nhất giết địch.

Độc Mục Lão Nhân đối mặt kiếm pháp của Tử Kiếm, lập tức có một loại cảm giác như đối kháng Thiên Địa bốn phía, áp lực càng tăng.

Đây là Đế Hoàng chi kiếm, cũng là Đế Hoàng chi đạo.

May mắn hắn mài dũa lực lượng vài thập niên, nếu không đổi thành một Thánh cấp Cửu Tinh trung giai bình thường, rất có thể đã bị Tử Kiếm đánh bại.

Chiến đấu không ngớt, những người khác ngoại trừ đứng trong tế đàn, toàn bộ đều thối lui xa xa, tối thiểu cách hơn vạn mét.

Cả đám bọn hắn không chuyển mắt nhìn chằm chằm vào chiến đấu, đây là chiến đấu thuộc về cường giả Thánh cấp Cửu Tinh, cực kỳ khó gặp, đối với kiếm pháp cùng tu luyện của bọn hắn, hoặc nhiều hoặc ít sẽ có một ít trợ giúp, cơ hội không thể bỏ qua.

Nếu bình thường, Sở Mộ tự nhiên cũng sẽ toàn tâm toàn ý quan sát, tìm hiểu hấp thu, nhưng giờ khắc này, hắn có chuyện càng thêm trọng yếu phải làm.

Tìm hiểu tia linh quang khi hiến tế Hắc Thần Cự Kiếm lấy được kia.

Sở Mộ có một loại cảm giác, chỉ cần mình hoàn toàn tìm hiểu thấu tia linh quang kia, ở Kiếm Lực chi đạo, tất nhiên sẽ có tăng lên về chất, hiện tại hắn phải ở trong thời gian ngắn nhất, triệt để tìm hiểu ra.

Cảm giác cấp bách, nguy cơ ở ngoại giới, cũng không có để cho Sở Mộ hỗn loạn, ngược lại tinh thần càng thêm tập trung, hiệu quả tìm hiểu rất cao.

Trong óc, bóng kiếm đua tiếng, càng có từng màn dẫn dắt, đó là quá trình Sở Mộ lần lượt luyện kiếm.

Từ kiếm thuật bắt đầu, dần dần, đến kiếm pháp, không ngừng sâu sắc, lĩnh ngộ từ tầng dưới chót.

Kiếm pháp cao thấp, cấp độ Kiếm đạo, cảnh giới kiếm pháp.

Bản chất của kiếm pháp, bản chất của kiếm, truy cầu của mình…

Hiểu ra, càng thêm khắc sâu, không ngừng xâm nhập, mạch suy nghĩ tầng tầng rõ ràng, đáp án gần trong gang tấc, ngay ở trước mắt.

Tàn ảnh của Độc Mục Lão Nhân vờn quanh, tránh đi đại kiếm của Tử Kiếm vung chém, trường kiếm huyết sắc đánh rớt, lập tức có từng đạo kiếm quang phá không, uyển như mũi tên từ trên trời giáng xuống, nhao nhao kích xạ.

Bạch Ngân thổ địa vô cùng cứng rắn, ở dưới một kiếm này lại bị kích phá, từng bóng kiếm huyết sắc đâm xuống mặt đất.

Đại kiếm vung ra, hai tay cầm kiếm, quét ngang, phảng phất lôi đình vạn quân, bá đạo tuyệt luân.

Dưới một chiêu bá đạo, huyết sắc kiếm quang bị đánh nát, kiếm quang tử kim sắc chặt đứt hư không.Nguồn truyện audio

Trong độc nhãn của Độc Mục Lão Nhân nổi lên một mảnh huyết sắc, sau lưng hiển hiện một biển máu chìm nổi, theo kiếm ba động, sóng cả mãnh liệt, bành trướng tầm đó, kiếm quang Tử Kim nghiền nát, tiêu tán, Huyết Hải sôi trào, một thân ảnh huyết sắc từ trong biển máu bay lên, cầm trong tay Cự Kiếm huyết sắc, nhô lên cao chém rụng.

Sát khí đầm đặc, thi hài chìm nổi, tàn sát muôn dân trăm họ.

Một kiếm khủng bố, Tử Kiếm có thể ngăn cản hay không?

Đại kiếm giơ lên, tử quang nồng đậm, kim quang như lửa, Tử Kim đan vào tầm đó, đại kiếm lập tức tăng vọt, hướng lên chém ra.

Song kiếm va chạm, phong bạo khủng bố tàn sát bừa bãi, Độc Mục Lão Nhân đưa tay điểm ra một ngón tay, huyết sắc quang mang giết ra, oan hồn quấn quanh.

– Toái!

Hai con ngươi của Tử Kiếm trừng lớn, trong mắt có Tử Kim chi quang lập loè, oan hồn tán loạn, huyết sắc quang mang trở thành nhạt, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Song kiếm va chạm, mặt đất cứng rắn xuất hiện từng vết rách, tràn ngập ra.

Phía trên đem hết toàn lực thi triển kiếm pháp, muốn đánh tan, giết chết đối phương, nhưng thực lực của đối phương cực kỳ cường đại, hơn nữa ương ngạnh, trong lúc nhất thời, người này cũng không thể làm gì được người kia, tạo thành giằng co.

– Thật mạnh!

– Thật đáng sợ.

– Sở Mộ kia, thậm chí có cường giả bực này bảo vệ, thật may mắn.

Bọn hắn chỉ, là Tử Kiếm.

Ai cũng thật không ngờ, vậy mà sẽ có một cường giả có được thực lực Thánh cấp Cửu Tinh theo sau hắn, bảo hộ hắn, còn nghe theo mệnh lệnh của Sở Mộ, đây mới càng làm cho người kiêng kị.

Có chút thiên tài, sẽ có cường giả đi theo bảo hộ, nhưng song phương là thuộc về quan hệ trưởng bối vãn bối, nhưng mà bên Sở Mộ, lại phảng phất là quan hệ chủ tớ.

Sở Mộ làm chủ, cường giả thần bí kia là bộc, nếu không như thế, sẽ không ở lúc Lâm Bích Nhược lâm vào nguy cơ sinh tử xuất hiện, tất nhiên là Sở Mộ hạ đạt mệnh lệnh, để cho hắn ra tay.

Chương 2842: Xung kích ngũ trọng thiên (Thượng)

Chỉ là để cho người khó hiểu là, cường giả này rốt cuộc đi theo bên cạnh Sở Mộ như thế nào?

Vậy mà không có bất kỳ ai phát hiện.

Ngoại trừ Sở Mộ, không ai biết rõ lai lịch của Tử Kiếm, bởi vậy mới cảm thấy thần bí, mới càng thêm kiêng kị.

Bọn hắn may mắn, may mắn không có động thủ với Sở Mộ, nhất là Thánh cấp Bát Tinh kia, một khi Sở Mộ gặp nguy hiểm, tất nhiên sẽ dẫn xuất cường giả Thánh cấp Cửu Tinh, tuyệt đối không phải hắn có thể đối kháng.

– Khó trách hắn có thể lấy ra nhiều Bạch Ngân chi tâm như vậy, nhất định là xuất thân từ một thế lực cực kỳ cường đại, nếu không, không có khả năng có tài phú như vậy, không có khả năng có cường giả Thánh cấp Cửu Tinh làm nô bộc tùy thân bảo hộ.

Có người tự cho là đúng suy đoán, người khác cảm thấy, cái này là chân tướng, nhưng trên thực tế trái lại, Sở Mộ không phải xuất thân thế lực cường đại gì, hắn hết thảy, cơ bản đều là mình cố gắng đoạt được, không có gì là không làm mà hưởng.

Chiến đấu kịch liệt y nguyên đang tiếp tục, lại không có ảnh hưởng đến Sở Mộ mảy may, lúc này Sở Mộ đã đến thời khắc mấu chốt nhất.

– Kiếm, có thể hoa lệ, có thể đơn sơ, nhưng mặc kệ là dạng ngoại hình gì, bất kể có trang trí hay không, đều không thể cải biến một sự thật, kiếm, là hung khí, là cường thân chi khí, là giết người chi khí.

– Kiếm thuật cũng tốt, kiếm pháp cũng thế, đều là một loại phương thức bày ra, đều là dùng thủ pháp bất đồng đến thuyết minh mũi nhọn của kiếm, bày ra lăng lệ ác liệt của kiếm.

– Kiếm giả Kiếm Tu, hết thảy lực lượng, đều vì kiếm trong tay mà tồn tại, mà kiếm trong tay, là Kiếm Tu tồn tại, lẫn nhau hòa làm một thể.

– Kiếm tức kiếm, người tức người, dùng người ngự kiếm, dùng người ngự kiếm, Nhân Kiếm Hợp Nhất.

– Lòng ta có kiếm, thì trong nội tâm bao hàm kiếm.

– Kiếm Lực, là lực lượng bản thân của kiếm.

Một đám ý niệm hiện lên trong đầu Sở Mộ, lẫn nhau tầm đó, tựa hồ không có bất kỳ liên quan, rồi lại có ngàn vạn quan hệ.

Bóng kiếm đua tiếng, hóa thành từng đạo lưu quang, đều hướng trung tâm mà đi.

Bóng kiếm hư ảo ở trung tâm, nhanh chóng trở nên ngưng thực.

– Trên lực chính là ý chí.

– Ý chí của Kiếm, không phải Kiếm Ý, mà là… Chân ý!

Lúc hai chữ chân ý xuất hiện ở trong óc Sở Mộ, nháy mắt, gió nổi mây phun, Thiên Lôi địa chấn.

Một loại lĩnh ngộ trước nay chưa có, càng cao hơn nhao nhao hiện lên, Kiếm Lực cấp chín đỉnh phong trong cơ thể cũng ở dưới loại lĩnh ngộ này nhanh chóng chuyển biến.

Trong óc, vẻn vẹn chỉ còn lại một bóng kiếm ngưng thực, hào quang lưu chuyển tầm đó, phảng phất hóa thành một thanh Chân kiếm.

Trong Chân kiếm, phảng phất ngưng tụ lấy từng đạo phù lục, phù lục khảm nạm trên thân kiếm, cùng Chân kiếm nhất thể, tuy hai mà một.

Có thể nói, thanh Chân kiếm này, phảng phất là do vô số Kiếm đạo phù lục xây dựng thành.

Một loại lực lượng không hiểu, không cách nào hình dung lưu chuyển ở bốn phía Chân kiếm, phun ra nuốt vào bất định.

Hai con ngươi của Sở Mộ mở ra, hào quang lăng lệ ác liệt không cách nào hình dung, lập tức kích xạ mà ra, thẳng vào Hắc Thần Cự Kiếm, phảng phất như có cảm ứng, Hắc Thần Cự Kiếm tùy theo run lên.

Trong tích tắc, Sở Mộ sinh ra một loại ảo giác, phảng phất mình có thể sử dụng Hắc Thần Cự Kiếm.

Ảo giác, cuối cùng là ảo giác.

Bất quá, sử dụng Hắc Thần Cự Kiếm cũng không phải là mục tiêu của Sở Mộ, thứ này đến cùng là dạng tồn tại gì, hắn một mực không biết, tự nhiên sẽ không dễ dàng đi đụng vào.

– Kiếm Chi Chân Ý!

Thấp giọng thì thào, trong giọng nói có kinh hỉ khó có thể tưởng tượng.

Sở Mộ hoàn toàn không có dự liệu được, ở chỗ Hắc Thần Cự Kiếm, vậy mà có thể lĩnh ngộ nắm giữ lĩnh vực mà trước kia từng nghe nói qua, nhưng vẫn không cách nào đụng chạm, cấp độ Kiếm Lực cao siêu hơn, cùng Kiếm Lực thuộc về nhất mạch, rồi lại áp đảo Kiếm Lực.

Chân ý!

Đây là lực lượng thuộc về kiếm, là ý chí của kiếm.

Vừa nắm giữ Kiếm Chi Chân Ý, Sở Mộ lập tức cảm giác được, trước đó mình nắm giữ đủ loại chân ý, phảng phất như có người tâm phúc.

Loại cảm giác này, giống như trong quân đội đã có một vị thống soái ưu tú, không còn chia rẽ nữa.

– Thì ra là thế, trong Thượng Cổ Kiếm Đạo, Kiếm Chi Chân Ý mới là căn bản của hết thảy chân ý.

Sở Mộ hiểu ra.

Chân ý, là tinh túy của Thượng Cổ Kiếm Đạo, đến nay đã thất truyền, hắn có thể lĩnh ngộ, là cơ duyên lớn lao, cũng có ngộ tính cao tuyệt của bản thân.

Chỉ là, lúc trước hắn lĩnh ngộ nắm giữ Thứ Chi Chân Ý, về sau là Trảm Chi Chân Ý, Ngự Chi Chân Ý, Khí Chi Chân Ý cùng Chấn Chi Chân Ý, duy chỉ không có lĩnh ngộ Kiếm Chi Chân Ý.

Bởi vậy, lĩnh ngộ nắm giữ năm loại chân ý kia, lẫn nhau không hề liên quan, không cách nào cùng tồn tại.

Ngày nay, nắm giữ Kiếm Chi Chân Ý, cái này là căn bản, là thống soái, là đầu mối, có khả năng thống ngự hết thảy chân ý.

Nhưng mà đó là tương lai, ngày nay, Sở Mộ chỉ mới cất bước.

– Cái này là tinh túy của Thượng Cổ Kiếm Đạo, cái gọi là lĩnh ngộ ý cảnh áo nghĩa quy tắc pháp tắc. Bất quá là đi đường quanh co.

Đúng vậy, đến tận đây, Sở Mộ mới nhận thức được, Kiếm Tu chính thức nên đi Thượng Cổ Kiếm Đạo, chỉ là, Thượng Cổ Kiếm Đạo thất truyền, làm cho Kiếm Tu chi lộ hiện tại trở nên không giống lúc trước, đi lên một con đường khác, trệch hướng Kiếm đạo nguyên bản.

Ai mạnh ai yếu?truyện cõi âm

Khó mà nói, nhưng Sở Mộ hiện tại, đã có phán đoán, đã có lựa chọn.

Lĩnh ngộ chân ý, đi Thượng Cổ Kiếm Đạo chi lộ.

Hắn đắm chìm trong vui sướng, ngoại giới, Tử Kiếm cùng Độc Mục Lão Nhân chiến đấu tiến nhập trạng thái gay cấn.

Theo chiến đấu, Độc Mục Lão Nhân cũng dần dần phát hiện một điểm, chính là Thiêu Linh bí pháp của Tử Kiếm, là thiêu đốt bản thân, thời gian dần qua trở thành nhạt xuống, lực lượng từng bước suy yếu, để cho Độc Mục Lão Nhân theo thời gian dần trôi qua hòa nhau hoàn cảnh xấu.

Sau khi minh bạch điểm này, Độc Mục Lão Nhân bắt đầu cải biến phương thức chiến đấu, không còn thi triển kiếm pháp cường đại ý đồ áp chế đánh tan Tử Kiếm nữa, mà kéo dài thời gian, tận khả năng tiêu hao lực lượng của Tử Kiếm, cho đến khi Tử Kiếm không chịu nổi bí pháp cắn trả, lúc kia, hắn tất nhiên sẽ thắng.

Một bên tiêu hao lực lượng của Tử Kiếm, một bên chú ý động tĩnh của Sở Mộ, chỉ cần Sở Mộ đi ra tế đàn, hắn sẽ thi triển tuyệt chiêu giết chết.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 14 giờ trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết