1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 528 [Chương 2638 đến 2642]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 528 [Chương 2638 đến 2642]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2638: Đấu kiếm (Thượng)

Phó minh chủ Cổ Thần Kiếm Minh tên là Hình Lương, tu vi Vạn Cổ tam trọng thiên sơ kỳ, hắn là người có tu vi mạnh nhất trong những người ở đây, tiếp theo chính là ba Vạn Cổ Nhị trọng thiên đỉnh phong.

Hình Lương này trước khi đi vào thế giới Thâm Lam chỉ có tu vi Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, tiến vào thế giới Thâm Lam lại đạt được kỳ ngộ, thành công đột phá đến Vạn Cổ Cảnh, không chỉ đột phá tu vi, tư chất bản thân cũng tăng lên, hơn nữa thu hoạch kỳ ngộ nên tu vi tăng lên nhanh chóng.

Ngay từ đầu Hình Lương chỉ dò xét bốn người Sở Mộ bọn, sau khi nhìn ra tu vi của bọn họ liền nhiệt tình.

Hắn giới thiệu từng thành viên cho bốn người Sở Mộ quen biết.

Đều là kiếm giả tới từ Cổ Thần Giới, tuy lúc trước có khả năng không biết nhau nhưng dù sao cũng là đồng hương, giới thiệu một lúc liền quen thuộc.

– Cổ Thần Kiếm Minh là minh chủ và ta cùng thành lập.

Hình Lương nói ra:

– Minh chủ tên là Dương Phàm, tu vi giống ta nhưng thực lực còn mạnh hơn ta, sau khi tiến vào thế giới Thâm Lam, chúng ta đều đạt được kỳ ngộ và đột phá đến Vạn Cổ Cảnh, về sau tu vi tăng lên nhanh chóng, nhưng chúng ta không quên mục đích tới nơi này, trải qua nhiều phương diện điều tra, cuối cùng xác định thế giới chi linh cùng nhịp thở với một bí mật.

Hình Lương không nói thẳng bí mật là cái gì, ngược lại nhìn về phía bốn người Sở Mộ:

– Không biết bốn vị những năm qua có thăm dò ra bí mật hay không?

Lời này hỏi rất thẳng.

– Thâm Lam Thần Châu.

Sở Mộ bình tĩnh nói ra.

– Đúng vậy, thế giới chi linh có quan hệ với Thâm Lam Thần Châu, nhưng phải tìm được tất cả Thâm Lam Thần Châu mới cót hể mở thế giới này.

Đôi mắt Hình Lương sáng ngời, hắn dùng ngữ khí khẳng định nói ra, bốn người Sở Mộ có chút nghi hoặc, đối phương nói khẳng định như thế, xem ra hắn nắm giữ bí mật còn xâm nhập hơn bọn họ.

– Nhưng mà rất đáng tiếc…

Hình Lương lại lắc đầu thở dài:

– Thâm Lam Thần Châu có tới mười tám viên, đến bây giờ chúng ta không đạt được viên nào, không biết mấy vị có thu hoạch hay không?

– Mặc dù biết Thâm Lam Thần Châu, đã từng nghe nói qua nhưng đến nay không thu hoạch được gì.

Sở Mộ lắc đầu, nói.

Ba người Cổ Loạn Không cũng biết, Sở Mộ nói là lời nói dối nhưng bọn họ không lên tiếng, cảm thấy như vậy là đương nhiên.

Dù sao Sở Mộ có được Thâm Lam Thần Châu, trong đó một viên là đám người bọn họ giao cho Sở Mộ. Dùng quan hệ giữa bọn họ đương nhiên nói thật không thành vấn đề, dù sao đều là thiên tài yêu nghiệt top mười Thiên Thanh Bảng, có ngông nghênh bản thân, không phải tiểu nhân. Cũng khinh thường làm tiểu nhân, còn nữa, bốn người có tình cảm, lại trải qua sinh tử hoạn nạn cho nên tin tưởng nhau, hoàn toàn có thể giao phó sau lưng cho nhau.

Nhưng người Cổ Thần Kiếm Minh nói cho cùng chỉ mới quen mà thôi, cho dù đều đến từ Cổ Thần Giới nhưng chưa hiểu nhau, không có trụ cột để tin tưởng, Sở Mộ làm sao có thể để lộ bí mật bọn họ có tới bốn viên Thâm Lam Thần Châu cơ chứ.

Nghe Sở Mộ nói thế, đám người Hình Lương không có nửa điểm hoài nghi, cảm thấy đây là sự thực, câu nói kia chỉ thăm dò mà thôi, đã không có thì không nhắc lại.

– Lúc này minh chủ chúng ta ra ngoài tìm hiểu tin tức, rất có thể chính là tin tức quan hệ với Thâm Lam Thần Châu.

Hình Lương hít sâu một hơi, nghiêm mặt nói ra:

– Hiện tại chờ minh chủ quay về rồi chúng ta bàn bạc cụ thể với nhau.

Bọn họ nói chuyện với nhau, cũng không có tiết ra ngoài, bởi vì chung quanh đều có bố trí phong cấm cực kỳ cao thâm, hơn nữa bọn họ tận lực áp thấp âm thanh, hơn nữa còn tiến hành khống chế, chỉ có bọn họ trong phạm vi nhỏ mới nghe thấy.

Đám người Sở Mộ tạm thời ở lại trong Cổ Thần Kiếm Minh.

Bất kể thế nào, nơi này cũng là tổ chức của thế lực đồng hương mở, huống chi mỗi người tới thế giới Thâm Lam, chỉ cần còn sống đều có thu hoạch không tệ, tu vi bản thân cường đại hơn, hơn nữa cũng có con đường của mình, còn muốn tốt hơn bốn người bọn họ, dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ.

Đối với Sở Mộ mà nói, ai tìm được thế giới chi linh, ai đạt được thế giới chi linh tán thành, kỳ thật không sao cả, chỉ cần là Nhân tộc là được.

Một khi hoàn thành nhiệm vụ, kiếm tu Nhân tộc tại Cổ Thần Giới sẽ đại quy mô tiến vào thế giới Thâm Lam, đến lúc đó khó tránh khỏi sẽ có đại chiến, đối với người thế giới Thâm Lam mà nói thì bọn họ chính là người xâm nhập.

Nhưng Sở Mộ cũng không thèm để ý việc này, hắn có con đường của mình.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ phải đi con đường nào?.

Quay về Cổ Thần Giới?

Hay ở lại thế giới Thâm Lam?

Hắn đã từng cân nhắc qua vấn đề này, nhưng mỗi một lần chỉ suy nghĩ một chút mà thôi, không có xâm nhập, bởi vì hắn cũng không có đáp án.

Tầng năm Cổ Thần Kiếm Minh, mỗi tầng rất lớn, đám người Sở Mộ tách ra.

Dựa theo quy củ của Cổ Thần Kiếm Minh, tu vi không tới không thể vượt qua số tầng.

Vạn Cổ nhất trọng thiên ở tại lầu ba, Vạn Cổ Nhị trọng thiên ở tại lầu bốn, Vạn Cổ tam trọng thiên ở tầng năm, Sở Mộ là Vạn Cổ Nhị trọng thiên sơ kỳ, hắn được an bài ở lầu bốn, Cổ Loạn Không Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân đều an bài ở lầu ba.

Kém một tầng cũng không sao cả.

truyện kiếm tu audio

– Sở Mộ, ngươi là đệ nhất Thiên Thanh Bảng, nghe nói kiếm pháp của ngươi rất được, không biết hiện tại t đến mức nào, không bằng chúng ta cùng chơi đùa một chút.

Cung Như Sơn nói với Sở Mộ, ngữ khí mang theo vài phần khiêu khích.

– Nếu năm đó chúng ta không có số tuổi vượt qua, còn không biết đệ nhất Thiên Thanh Bảng rơi vào tay ai đấy.

Diêm Chính Khang bỉu môi nói ra.

Nói tới tranh giành Thiên Thanh Bảng năm đó hạn chế số tuổi dưới một trăm đã làm rất nhiều thiên tài không thể tham gia, bọn họ không phục lắm.

Trước kia không có cơ hội, hiện tại ở cung một chỗ thì có thể cân nhắc việc này.

Nhưng thái độ của mỗi người có khác nhau, tuy ngữ khí của Cung Như Sơn mang theo vài phần khiêu khích nhưng không mang theo ác ý gì, thuần túy chỉ muốn khiêu chiến, ngữ khí của Diêm Chính Khang thì khác, không có chút ý tốt nào.

Cho dù Cung Như Sơn hay là Diêm Chính Khang, tu vi của bọn họ đều trên Sở Mộ, đều đạt tới Vạn Cổ Nhị trọng thiên cao giai, lúc ấy bọn họ tới thế giới Thâm Lam đã có tu vi Niết Bàn cửu trọng thiên hậu kỳ.

– Có thể!

Sở Mộ không cự tuyệt Cung Như Sơn đề nghị.

Chương 2639: Đấu kiếm (Hạ)

Cổ Thần Kiếm Minh Cổ Thần kiếm lâu có tầng năm, trừ nơi này ra, phía sau còn có hậu viện rất lớn, nơi này là nơi các thành viên luận bàn kiếm pháp, đương nhiên hậu vêện này không chuẩn bị chút bảo hộ nào, bởi vậy luyện kiếm pháp không vận dụng lực lượng quá lớn, chỉ thuần túy tu luyện kiếm pháp.

Sở Mộ và Cung Như Sơn đấu kiếm, tin tức truyền đi rất nhanh, lúc này có không ít thành viên vây xem.

– Đệ nhất Thiên Thanh Bảng năm đó, đồn đãi tạo nghệ kiếm pháp của hắn vô song, không biết rốt cuộc cao bao nhiêu?

– Ta xem chắc không tệ, bằng không cũng không được gọi là kiếm pháp vô song.

– Ta thấy chưa hẳn, Thiên Thanh Bảng hạn chế tuổi, người chưa tới trăm tuổi có thể tham gia, hắn luyện kiếm pháp mới bao nhiêu năm, đương nhiên có lẽ tạo nghệ kiếm pháp không tệ nhưng chỉ là tương đối, chỉ có thể xưng hung với kiếm giả dưới trăm tuổi mà thôi.

Diêm Chính Khang nói ra, hắn thật không tin tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ cao thâm cỡ nào, cảm giác tạo nghệ kiếm pháp của mình còn trên cả Sở Mộ.

Diêm Chính Khang có suy nghĩ này cũng bình thường, dù sao tạo nghệ kiếm pháp của hắn vô cùng cao thâm, cũng là thế hệ vô địch trong tông môn, rất nhiều thế hệ trước còn không bằng hắn..

Đây không phải chuyện một sớm một chiều, mà là tích lũy lâu dài, cho nên Diêm Chính Khang mới có tự tin vào mình như vậy.

Trên thực tế, các thành viên Kiếm Minh đặt vào trong tông môn đều là thiên tài số một số hai, sau khi đi vào thế giới Thâm Lam, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều có kỳ ngộ, càng cường đại hơn, kiếm pháp càng cao hơn sâu, cũng tin tưởng vào mình gấp trăm lần.

Chỉ có điều có ít người tự tin quá mức, có ít người tự tin còn rất lý trí.

Diêm Chính Khang tự tin quá mức.

Cung Như Sơn rút kiếm, cổ tay run lên, một đóa kiếm hoa đua nở, từ bốn phương tám hướng không có góc chết tấn công Sở Mộ, đây là kiếm pháp thuần túy, không chứa kiếm nguyên hay lực lượng khác.

Đấu kiếm, đấu chính là kiếm pháp cùng kỹ xảo.

Liệt Hoàng Linh Kiếm xuất hiện trong tay Sở Mộ, hắn đâm ra một kiếm thẳng tắp giống như cây thước xuyên qua bầu trời, dường như không có mở đầu và kết thúc, đây là kiếm thức Nhất Tuyến Thiên, uy lực của nó không thể so sánh với kiếm thức Nhất Tuyến Thiên nhưng hoàn toàn nắm giữ tinh túy trong đó, Sở Mộ chỉ chuyển hóa thành kiếm đơn giản để sử dụng mà thôi.

Trong mắt mọi người, Sở Mộ đâm ra một kiếm giống như biến thành pháp tướng xuyên thẳng không gian, không có khởi điểm cũng không có giới hạn, kéo dài vô tận, không chỗ không đến.

Kiếm hoa nở rộ bị kiếm của Sở Mộ nghiền nát, kiếm quang kéo vô tận đi tới trước mặt Cung Như Sơn, căn bản không thể tránh né, bức thẳng vào mi tâm, cuối cùng điểm nhẹ vào mi tâm Cung Như Sơn, hắn cảm thấy mi tâm sinh ra hàn ý.

– Ta… Ta thua…

Cung Như Sơn còn mờ mịt, hắn cũng đắng chát, hắn tự cho rằng kiếm đạo của mình coi như không tệ, không nghĩ tới còn không tiếp được một kiếm của đối phương, hắn cười, hắn chính thức cường đại không phải kỹ xảo kiếm pháp, mà là phương diện khác, cho nên thua thì thua.

– Có chút bổn sự.

Ánh mắt Diêm Chính Khang xuất hiện một tia kiêng kị nhưng miệng vẫn nói khác.

– Hảo kiếm pháp, ta cũng tới thử một lần.

Lại có người đi ra, không chờ Sở Mộ mở miệng trả lời, trực tiếp xuất kiếm về phía Sở Mộ, một kiếm này giống như ngọn núi cao hàng lâm, trấn áp đại địa, nó gây áp lực cường đại lên người Sở Mộ.

Đây là kiếm pháp dị tượng, từ điểm này nói rõ tạo nghệ kiếm pháp của người này cao hơn Cung Như Sơn.

Nhưng kiếm pháp như vậy trong mắt Sở Mộ chỉ có chút không tệ mà thôi, không có chiêu thức khác, cũng giống như lần trước, hắn đâm một ép thiên tượng xuống, kiems quang kéo vô cùng vô tận, vô thủy vô chung, phá núi toái nhạc.

– Lợi hại.

Người này còn rộng rãi hơn Cung Như Sơn rất nhiều, bị Sở Mộ đánh bại cũng không uể oải, hắn cười nói.

– Còn ai đấu kiếm không?

Nếu đã rút kiếm, cũng đánh bại hai người, Sở Mộ dứt khoát nhìn quanh một vòng.

– Kiếm pháp không tệ, vậy hãy để cho ta tiếp ngươi.

Lại có người cười nói đi tới.

– Sở huynh không thẹn với danh xưng kiếm pháp vô song, quả nhiên cao thâm mạt trắc.

Trong Cổ Thần Kiếm Minh, người đấu kiếm với Sở Mộ nhiều tới mười mấy người, nhưng nhiều nhất chỉ giao thủ với Sở Mộ ba kiếm là thua không nghi ngờ.

Có thể nói kiếm pháp vô song.

Đương nhiên cũng có người không phục, bọn họ cũng không ra tay đấu kiếm với Sở Mộ, sợ bị đánh bại nhưng không biểu hiện ra ngoài mà thôi.

Ở lại trong Cổ Thần Kiếm Minh, trừ trao đổi với bọn họ ra, còn lại đều là tự mình tu luyện, lúc này đã qua mười ngày.

– Minh chủ trở lại, mang tin tức tốt tới, các vị tới nghe.

Phó minh chủ Hình Lương truyền âm với mọi người.

Không bao lâu, tất cả mọi người đi vào lầu hai và ngồi xuống.

– Sở Mộ, đây là vị trí của ta.

Sở Mộ vừa ngồi xuống, sau lưng đã có giọng nói vang lên.

Nhìn lại, là Diêm Chính Khang, hắn đang híp mắt, ánh mắt mang theo hàn quang nhìn hắn.

Sở Mộ không nói gì, thần sắc cũng không có chút biến hóa, đứng dậy, hắn nhường chỗ cho Diêm Chính Khang và đến nơi khác ngồi xuống.

– Chỗ ngồi nơi này luận thực lực, thực lực bao nhiêu sẽ ngồi ở đâu.

Diêm Chính Khang hừ lạnh một tiếng lườm Sở Mộ và ngồi xuống.

Mọi người đều nhìn vào trong mắt, cũng không nói thêm cái gì.

– Sở Mộ, không nên để ý, đây là minh chủ định ra quy củ.

Hình Lương làm người tốt nên giải thích.

– Không quy củ không thành vuông tròn, tuy chúng ta Cổ Thần Kiếm Minh chúng ta chỉ là thế lực mới thành lập nhưng không phải tổ chức nhàn tản, ghế trên hội nghị sẽ luận thực lực, thực lực càng cao chỗ ngồi càng gần trước, đó là ghế của minh chủ.

Nói xong, Hình Lương chỉ vào ghế trống.

Hình Lương đang giải thích, Diêm Chính Khang lại nhìn Sở Mộ, dường như trong mắt mang theo khinh thường, dường như cho rằng kiếm pháp của Sở Mộ cũng chẳng có gì, trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả chỉ là bai trí.

Ba người Cổ Loạn Không nhìn Diêm Chính Khang nhưng không lên tiếng, tranh giành miệng lưỡi cũng chẳng được gì, bọn họ không làm.

Tăng thêm bốn người Sở Mộ, nơi này có ba mươi tám người, vị trí đầu tiên còn trống, nơi đó thuộc về minh chủ.

Qua một phút sau minh chủ không xuất hiện.

Lại qua một phút sau mới có tiếng cười ha ha vang lên.

– Chư vị, thật có lỗi, đợi lâu.

Nương theo tiếng cười ha ha, lúc này tiếng nói vang lên, lại không thấy người tới, trên ghế trống xuất hiện thân ảnh. Thân ảnh này do nước ngưng tụ thành.

– Nghe nói Cổ Thần Kiếm Minh chúng ta có bốn thành viên mới, hoan nghênh hoan nghênh.

Chương 2640: Tung tích thần châu

Sau khi dùng phương pháp thần bí hiện thân, hắn nhìn sang đám người Sở Mộ và cười nói:

– Minh chủ, bốn vị thành viên này không đơn giản, bọn họ đều là thiên tài yêu nghiệt top mười Thiên Thanh Bảng, nhất là Sở Mộ, hắn là đệ nhất Thiên Thanh Bảng, đi vào Kiếm Minh, càng dùng kiếm pháp đánh bại không ít người, thể nói kiếm pháp vô song.

Hình Lương giới thiệu.

– Ah, thì ra là thiên tài yêu nghiệt top mười Thiên Thanh Bảng, trước kia nghe nói nhưng không có duyên gặp mặt, hiện tại xem ra phong thái hơn người, khí độ phi phàm, quả nhiên không giống.

Minh chủ nhìn sang, hắn cười nói:

– Không hổ là đệ nhất Thiên Thanh Bảng, tu vi lúc ấy chỉ là Niết Bàn Cảnh đê giai, bây giờ lại đạt tới Vạn Cổ Nhị trọng thiên sơ kỳ.

– Minh chủ đạt tới Vạn Cổ tam trọng thiên mới không dễ.

Sở Mộ cười nói.

– Ha ha, đúng là không dễ dàng.

Minh chủ Dương Phàm cười nói, hắn lại thu hồi ánh mắt, ánh mắt nhìn sang mỗi người nơi đây và nói:

– Lần này đi ra ngoài, ta tìm được không ít tin tức, một tin tức trong đó liên quan tới Thâm Lam Thần Châu.

Mọi người nghe xong lập tức nghiêm túc.

– Chư vị cũng biết, Thiên Cổ Vực tồn tại?

Minh chủ Dương Phàm hỏi.

– Thiên Cổ Vực không phải Thiên Cổ Thánh Hoàng và bốn Thánh Hoàng tùy tùng mở ra sao?

Một Kiếm Thánh nhị tinh lên tiếng.

– Đúng thế, Thiên Cổ Vực thật sự là do Thiên cổ Thánh Hoàng và bốn tùy tùng của hắn mở ra, sau khi mở ra, Thiên Cổ Thánh Hoàng bởi vì tiêu hao quá lớn mà bế quan.

Dương Phàm nói:

– Mấy năm trước có một tin tức, không biết các vị có nhớ hay không?

Dương Phàm dường như rất thích hỏi người khác.

– Minh chủ nói tới Thiên Cổ Thánh Điện?

Diêm Chính Khang mười phần phối hợp.

– Đúng vậy, chính là Thiên Cổ Thánh Điện sôi sục mấy năm trước.

Dương Phàm cười nói.truyện Ma Tu audio

Đám người Sở Mộ không lộ ra chút thần sắc, lúc tới Thiên Cổ Vực bọn họ có đi tới Thính Phong Lâu và đạt được hai tin tức, đầu tiên là Cổ Thần Kiếm Minh, thứ hai chính là Thiên Cổ Thánh Điện.

Không biết tin tức này truyền ra từ đâu, trong khoảng thời gian ngắn đã truyền khắp Thiên Cổ Vực, ngay cả ngoại vực cũng có tin tức xôn xao nhưng còn kém Thiên Cổ Vực.

Đồn đãi Thiên Cổ Thánh Điện sẽ xuất hiện, mà Thiên Cổ Thánh Điện chính là nơi Thiên Cổ Thánh Hoàng bế quan.

Trong đồn đãi, Thiên Cổ Thánh Hoàng bởi vì mở Thiên Cổ Vực nên tiêu hao mà bế quan, cuối cùng không có khôi phục nên thân vẫn đạo tiêu, Thiên Cổ Thánh Điện xuất thế đại biểu cơ duyên, lúc tiến vào bên trong sẽ nhận được truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng.

Thánh Hoàng truyền thừa đấy, hơn nữa Thiên Cổ Thánh Hoàng còn không phải là Thánh Hoàng bình thường, hắn là Thánh Hoàng cường đại có bốn Thánh Hoàng đi theo tùy tùng, hắn truyền thừa càng hấp dẫn người khác.

– Từ tin tức ta nhận được, Thiên Cổ Thánh Hoàng có Thâm Lam Thần Châu, lần này Thiên Cổ Thánh Điện xuất thế, có lẽ Thâm Lam Thần Châu cũng nằm trong Thiên Cổ Thánh Điện.

Dương Phàm nói.

Mọi người nghe xong xong liền hưng phấn, đám nươời Sở Mộ cũng không ngoại lệ.

– Hơn nữa Thiên Cổ Thánh Điện đã xuất thế.

Dương Phàm lại ném ra quả bom nặng ký.

– Bên ngoài thánh điện có rất nhiều phong cấm bảo hộ, vẫn chưa thể đi vào, chỉ có thể chờ phong cấm biến mất lại đi vào.

– Minh chủ, nếu Thiên Cổ Thánh Điện xuất hiện, chúng ta nên lên đường thôi.

Một Kiếm Thánh nhất tinh nói ra.

Thâm Lam Thần Châu là phải có, cho dù không có Thâm Lam Thần Châu, truyền thừa của Thánh Hoàng cường đại cũng phải đạt được.

– Ta quay về là muốn mang theo các vị đi tới Thiên Cổ Thánh Điện.

Dương Phàm nói:

– Các vị, hiện tại lên đường thôi.

Tất cả mọi người không phải người dài dòng, vừa nói xong liền nhanh chóng đứng lên rời khỏi thành Thiên Tượng.

Bên ngoài thành Thiên Tượng, Dương Phàm lấy một chiếc phi hạm dài trăm mét ra, mọi người tiến vào trong phi hạm, phi hạm khởi động bay lên không, sau khi điều chỉnh phương hướng liền bay đi.

– Các vị đều là thành viên Cổ Thần Kiếm Minh, có mấy lời vẫn phải nói rõ ràng.

Phó minh chủ Hình Lương nói:

– Nếu tiến vào bên trong Thiên Cổ Thánh Điện có thể đạt được Thiên Cổ Thánh Hoàng thì đó là cơ duyên của ngươi, nhưng bất kể đạt được Thâm Lam Thần Châu hay là truyền thừa Thiên Cổ Thánh Hoàng đều vô cùng khó khăn, bởi vì người tiến vào quá nhiều, trong đó không thiếu thiên tài yêu nghiệt, khó khăn trùng trùng điệp điệp, hơi không cẩn thận sẽ chết, chúng ta phải đoàn kết với nhau.

– Phó minh chủ nói đúng, chúng ta nên đoàn kết, đây cũng là mục đích minh chủ sáng tạo Kiếm Minh.

– Mục đích ta sáng tạo Kiếm Minh là đoàn kết ác vị cùng nhau dừng chân trong thế giới Thâm Lam, sau khi đứng vững gót chân sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Dương Phàm cười nói.

– Sau khi đi vào Thiên Cổ Thánh Điện, chúng ta tận lực tụ tập với nhau, hoặc sẽ tách ra, nhưng nếu như gặp nhau, vào thời điểm mấu chốt phải ra tay giúp đỡ lẫn nhau.

Hình Lương nói:

– Đương nhiên, nếu như chúng ta đồng thời gặp được bảo vật thì cần phải xem ai cần phân phối hơn.

Nói như vậy rất hợp lý, mọi người không có ý kiến gì.

Trong phi hạm này, mọi người tụ tập nói chuyện phiếm hoặc tu luyện, không quan hệ không gian, không cách nào luyện kiếm cho nên chỉ có tĩnh tâm tìm hiểu.

Hai mươi mấy ngày sau, phi hạm đi vào khu vực biên giới Thiên Cổ Vực.

– Lại có người tới.

– Thiên Cổ Thánh Điện là nơi Thiên Cổ Thánh Hoàng bế quan, là nơi hắn truyền thừa, tin tức truyền đi sẽ có rất nhiều người chạy tới.

– Truyền thừa của Thánh Hoàng cường đại, có ai không muốn chứ.

– Đúng thế, lúc này Thánh Hoàng không xuất hiện, siêu cấp cường giả xưng tôn, giá trị truyền thừa của Thánh Hoàng cường đại không cách nào tưởng tượng.

Dưới phi hạm đã tụ tập rất nhiều người, đại bộ phận là cường giả Thiên Cổ Vực, một ít là cường giả ngoại vực tới, mục đích tới tìm truyền thừa Thiên Cổ Thánh Hoàng.

Lực hấp dẫn quá lớn.

Phi hạm đáp xuống, đám người Sở Mộ bước ra.

– Ba mươi mấy Thánh cấp đê giai.

– Bọn họ, bọn họ là người Cổ Thần Kiếm Minh đấy.

– Ba mươi chín Kiếm Thánh.

– Đồn đãi thành viên Cổ Thần Kiếm Minh đều là Kiếm Thánh, quả nhiên là thực.

Người Cổ Thần Kiếm Minh vừa xuất hiện liền có nghị luận.

Đám người Sở Mộ cũng phát hiện nơi này có rất nhiều người, đại bộ phận đều là cường giả Thánh cấp, trong đó có một phần là tu luyện giả Niết Bàn Cảnh, dù sao đây là nơi Thiên Cổ Thánh Hoàng bế quan, vô cùng có khả năng có truyền thừa của hắn.

Mà truyền thừa không phải nói nắm tay ai lớn là có được, là phải xem cơ duyên.

Nói không chừng một Niết Bàn Cảnh nào đó cơ duyên xảo hợp đạt được truyền thừa cũng không chừng, bởi vậy bọn họ tới tìm vận may, chỉ cần có một tia khả năng đã đủ làm bọn họ mạo hiểm, cho dù trả giá bằng tính mạng cũng đáng.

Chương 2641: Cường giả tuyệt thế kinh hoàng (Thượng)

Mỗi người đều rất quý trọng tánh mạng mình, nhưng có một ít tình huống sẵn sàng trả giá tính mạng, chỉ cần bọn họ cho rằng đáng giá là được.

Đi liều mạng là vật lộn tìm một tia cơ hội, đạt được, từ nay về sau vận mệnh sẽ cải biến, nhất phi trùng thiên, cho dù tương lai không cách nào trở thành Thánh Hoàng, nếu không được cũng trở thành cường giả tuyệt thế, trong thời đại Thánh Hoàng không hiện thân, một cường giả tuyệt thế chính là chiến lực đỉnh cấp nhất, có thể sáng tạo một siêu cấp thế lực.

Ai không động tâm?

Lui vài bước mà nói, cho dù không đạt được truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng nhưng nơi này là nơi Thiên Cổ Thánh Hoàng bế quan, tất nhiên có không ít bảo vật, những bảo vật này có giá trị phi phàm, đạt được sẽ có trợ giúp rất lớn.

Cường giả Thánh cấp tới nơi này thấp nhất là Thánh cấp nhất tinh, cao nhất là Thánh cấp cửu tinh.

Một tia khí tức cường đại trên người cường giả Thánh cấp bộc phát ra ngoài, chấn động vô cùng kinh người.

Lúc này trong hư không cách đó không xa có đôi bàn tay trắng nõn như ngọc vươn ra khỏi hư không, hắn nắm tay lại một cái, hư không bị xé rách như tờ giấy

Hư không bị xé nứt, khí tức cường đại bộc phát ra ngoài, toàn thân mọi người rung động rất mạnh.

Đó là bàn tay trắng nõn như ngọc, sáng bóng long lanh, dường như là sự vật đẹp nhất têế gian, mời người mở to mắt ra nhìn và giật mình, bởi vì bàn tay đó giống như có ma lực làm mọi người đắm chìm vào trong đó.

Xoẹt, hư không như vải vóc,tiếng xé nứt lại xuất hiện, phía sau bàn tay trắng nõn kia là một đạo thân ảnh cất bước đi ra, toàn thân có sương mfu bao phủ bước ra khỏi hư không.

Vừa xuất hiện đỉnh thiên lập địa, kinh thiên động địa.

Một cái liếc mắt có thể tan vỡ thế giới.

Một đám khí tức có thể trấn áp núi sông.

Loại cảm giác này còn mãnh liệt hơn lúc Sở Mộ đối mặt Độc Cô Xung, Thái Thượng.

Thời đại hiện tại, Thánh Hoàng không xuất thế, tuyệt thế xưng hùng, người này là một cường giả tuyệt thế, còn là cường giả tuyệt thế mạnh hơn Độc Cô Xung, còn là người tùy ý qua lại hư không.

Cường giả tuyệt thế này mặc quần áo trắng, hết lần này tới lần khác lại giống công tử tuyệt thế phong độ trác tuyệt không ai bằng.

Oanh, tiếng nổ cực lớn vang lên, từ chân trời xa xôi vọng tới, trong nháy mắt có ánh sáng tím vạch phá bầu trời, ngay lập tức gần và đáp xuống đất, khí tức khủng bố bá đạo trùng kích tám phương, lúc này các cường giả Thánh cấp biến sắc lui ra sau.

Đây là kết quả do đối phương thu liễm khí tức, nếu không bị trùng kích, đại bộ phận mọi người nơi này sẽ bị thương thổ huyết.

– Không Lưu, không ngờ ngươi còn sớm hơn ta.

Tiếng cười to vang lên.

– Ta tu luyện không gian chi đạo, nếu còn chậm hơn Lôi Phách ngươi, chẳng phải sẽ xấu hổ.

Không Lưu cười nói.

– Như vậy nếu ngươi chậm hơn ta thì đâm đầu chết đi cho rồi.

Lôi Phách cười to, tiếng cười vang vọng không gian, ảnh hưởng chung quanh..

Bất kể là Không Lưu hay Lôi Phách, Sở Mộ đều cảm giác bọn họ còn mạnh hơn Độ c Cô Xung và Thái Thượng, hơn nữa còn không phải cường đại hơn một ít.

Xem ra trong cường giả tuyệt thế cũng có phân chia mạnh yếu.

– Vị trí Thiên Cổ Thánh Hoàng bế quan, Lôi Phách ta muốn xem nó có gì huyền diệu.

Ánh mắt Lôi Phách như điện nhìn ra phía trước.

Đó là cung điện vô cùng to lớnđứng sững ở giữa thiên địa, nó năm ở biên giới Thiên Cổ Vực, sau lưng là bóng tối vô tận.

Bóng tối liên miên bất tận nhìn không thấy cuối cùng, thần hồn chi lực tiến vào sẽ bị thôn phệ.

Đây là cấm địa của Thiên Cổ Vực, tên là hắc ám hư vô, cường giả Thánh cấp tiến vào hữu tử vô sinh, chỉ có cường giả tuyệt thế mới có thể đi vào bên trong còn sống đi ra. hưng nghe nói trong hắc ám hư vô cũng không có bảo vật gì, chỉ có hắc ám hư vô mà thôi.

Không có bảo vật, tự nhiên không hấp dẫn tu luyện giả.

Nếu như Thiên Cổ Thánh Điện nằm ở trong hắc ám hư vô. Ngược lại sẽ làm người ta đau đầu.

Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người tới nơi này, Niết Bàn Cảnh là số ít, đại đa số là Vạn Cổ Cảnh. Cường giả tuyệt thế, trừ Không Lưu cùng Lôi Phách ra còn có hơn mười người xuất hiện.

Hơn mười cường giả tuyệt thế đứng trong đám người giống như hạc giữa bầy gà, trở thành trung tâm của mọi người.

Thiên Cổ Thánh Điện càng ngày càng rõ ràng, phong cấm bên ngoài đang biến mất dần dần.

Cuối cùng chỉ còn lại một tầng phong cấm

Lại qua vài ngày, tầng ng cửa này không biến mất, dường như vẫn tồn tại.

Một cường giả tuyệt thế bước ra một bước, trong nháy mắt lướt qua mấy ngàn mét xuất hiện trước phong cấm của Thiên Cổ Thánh Điện, hắn cũng không xông vào mà là duỗi một tay chạm vào phong cấm, dần dần tăng cường lực lượng.

Phong cấm sinh ra gợn sóng nhưng không bị phá hủy.

Một cường giả tuyệt thế ra tay, dùng thủ đoạn của hắn cũng không phát hủy được phong cấm, cũng không thể đi vào.

– Ngay cả cường giả tuyệt thế cũng không thể đi vào, chúng ta làm sao tiến vào?

– Nói không chừng không ít bảo địa đều có hạn chế tu vi, có lẽ chúng ta có thể đi vào.

Hơn mười cường giả tuyệt thế liên tục lui bước, không thể làm gì.

Đột nhiên một cường giả tuyệt thế ra tay bắt lấy tên cường giả Thánh cấp vừa nói chuyện, người này là Thánh cấp ngũ tinh, cường giả tuyệt thế hư không một trảo bắt tới như bắt con gà, sau đó ném đi như cục rác.

Tiện tay ném người này vào phong cấm, lúc này lập tức va chạm với phong cấm.

Oanh, phong cấm bắn ra lực lượng đáng sợ nghiền nát thân thể tên Thánh cấp ngũ giai thành thịt nát, huyết vụ bắn tung tóe.

– Con sâu cái kiến.

Cường giả tuyệt thế hung tàn hừ lạnh một tiếng.

Cảnh này làm các cường giả Thánh cấp sợ hãi không thôi, bọn họ liên tục lui ra phía sau, nhưng trên thực tế một trăm mét và mười dặm đối với cường giả tuyệt thế không khác nhau bao nhiêu.

– Ngươi tự mình đi qua hay ta tiễn ngươi đi qua.

Ánh mắt cường giả tuyệt thế hung tàn nhìn qua tên cường giả Thánh cấp khác vưa nói chuyện, người này là Thánh cấp tam tinh.

Cường giả Thánh cấp tam tinh bị cường giả tuyệt hung tàn nhìn sang, nguyên thần như lọt vào sét đánh, toàn thân như nhũn ra, suýt nữa hắn co quắp ngã xuống đất.

– Phế vật!

Cường giả tuyệt thế hung tàn này tên là Trịnh Lệ, hắn vươn tay bắt lấy tên cường giả Thánh cấp tam tinh và ném đi.

Trong nháy mắt tên cường giả Thánh cấp tam tinh va chạm với phong cấm.

Oanh, tên cường giả Thánh cấp tam tinh bị lực lượng oanh kích vỡ vụn ra, hỉ còn lại nguyên thần.

Người này không có cưửi ầm lên, mà là khu động nguyên thần rời xa phong cấm, nhưng Trịnh Lệ vung tay diệt nguyên thần của hắn.

Hung tàn độc ác làm người ta sợ hãi.

Chương 2642: Cường giả tuyệt thế kinh hoàng (Hạ)

– Ngươi đi qua!

Bỗng nhiên Lôi Phách mở miệng, hắn tiện tay chỉ tên Thánh cấp nhất tinh.

Toàn thân tên Thánh cấp nhất tinh này run rẩy, hắn nơm nớp lo sợ đi về phía phong cấm, sau khi tới gần hắn chậm rãi duỗi tay phải ra, cắn chặt răng nhìn phong cấm, thân thể run rẩy liên tục.

Thảm trạng của hai tên Thánh cấp ngũ tinh và Thánh cấp tam tinh còn hiện ra trong đầu hắn, hắn không muốn đi nhưng không thể không đi, nếu không cường giả tuyệt thế kia dùng ngón tay cũng có thể nghiền chết hắn.

Dày vò, do dự, giãy dụa, ánh mắt mọi người nhìn hắn, mồ hôi lạnh chảy khắp toàn thân.

Rốt cục bàn tay của hắn chạm vào phong cấm cũng không có phản kích gì đó, thậm chí bàn tay còn xuyên qua phong cấm.

– Xảy ra chuyện gì?

Tất cả mọi người nheo mắt nhìn, bản thân hắn thập phần khiếp sợ, vào lúc hắn muốn xông vào liền bị một lực lượng bắn ngược trở ra, miệng phun máu tươi rơi cách đó mấy trăm mét.

– Tình huống như thế nào?

– Tại sao lại như vậy?

Rất nhiều người đều cảm thấy khó hiểu nhưng có người nhìn ra ảo diệu trong đó.

Trịnh Lệ không nói hai lời xuất hiện trước phong cấm, hắn hành động, các cường giả tuyệt thế khác cũng xuất hiện trước phong cấm.

Chỉ thấy bọn họ duỗi bàn tay ra, chỉ duỗi ra nhẹ nhàng chạm vào phong cấm, cũng không có ngăn cản như lúc trước, trực tiếp xuyên qua phong cấm.

Ngay sau đó thân thể bọn họ xuyên qua phong cấm và têến vào bên trong thánh địa, trước mặt chính là Thiên Cổ Thánh Điện nguy nga.

Trên mặt bọn họ mang theo kinh ngạc, hoàn toàn không có kinh hỉ sau khi xuyên qua phong cấm, ngược lại có một ít khó hiểu và thập phần kinh hoàng.

Đúng, Sở Mộ vững tin chính mình không có nhìn lầm, cho dù chỉ nhìn thoáng qua nhưng hắn xác định trên mặt các cường giả tuyệt thế xuất hiện kinh hoàng mờ mịt.

Rốt cuộc là cái gì lại làm hơn mười cường giả tuyệt thế cảm thấy kinh hoàng?

Sở Mộ không biết, lại lưu tâm.

Đồng thời hắn cũng biết làm cách nào xuyên qua phong cấm.

– Các vị, chúng ta đi thôi!

Minh chủ Dương Phàm nói bên tai các thành viên Cổ Thần Kiếm Minh:

– Muốn xuyên qua phong cấm cần làm được một điểm, đó là không thể dùng lực lượng quá nhiều, chỉ có thể dùng lực lượng nhỏ nhất giống như biến mình thành người bình thường mới có thể xuyên qua phong cấm.

Nghe Dương Phàm nói thế, sắc mặt Sở Mộ không thay đổi, cũng có không ít người vui mừng, bởi vì bọn họ không có phát hiện điểm này.

Trừ Dương Phàm và đám người Sở Mộ ra, tự nhiên cũng có người phát hiện điểm này, những người này có tự nói với bằng hữu của mình, có người đi một mình.

Đám người Sở Mộ tiến lên, trơớc khi đi vào phong cấm phải thu liễm lực lượng bản thân, trong tích tắc tiếp cận phong cấm liền tăng cao cảnh giác, bởi vì bọn họ không xác định.

Lúc thân thể chạm vào phong cấm, cảm giác như đang rơi vào trong nước, đẩy tầng tầng rung động tiến vào bên trong, không hề trở ngại xuyên qua phong cấm đi vào trong đó.

– Ta vào rồi!

Lúc này có vài người hoan hô.

– Thì ra là thế, thì ra là thế, phương pháp kia là đúng.

Bên ngoài phong cấm có người quan sát tình hình liền cười nói, bọn họ cũng xuyên qua phong cấm đi vào bên trong, tiến vào phạm vi Thiên Cổ Thánh Điện.

Trong mắt Sở Mộ xuất hiện một tia dị sắc và khôi phục như cũ.

Xuyên qua phong cấm đi vào phạm vi Thiên Cổ Thánh Điện, Sở Mộ lập tức cảm giác có lực lượng vô hình trấn áp, cũng suy yếu nguyên thần của hắn, nguyên thần của hắn là tứ cấp sơ kỳ, ở vào tam cấp đỉnh phong.

Sở Mộ hiểu ra nguyên nhân vì sao các cường giả tuyệt thế lại kinh hoàng, bởi vì nguyên thần của bọn họ tối thiểu là thất cấp, nếu như tình huống cũng giống như mình thì nguyên thần của bọn họ bị áp chế còn tam phẩm đỉnh phong, hiển nhiên mới kinh hoàng như thế.

Chợt Sở Mộ cũng phát hiện khí tức chấn động của hơn mười cường giả tuyệt thế, dường như là có dị thường, giống như bị suy yếu âất nhiều, dường như không khác gì Thánh cấp tam tinh.

Có suy đoán như thế, Sở Mộ nhìn về phía những người khác, những Thánh cấp cao giai và Thánh cấp trugn giai nhìn chung quanh, sau đó Sở Mộ được ra một kết luận, dưới Vạn Cổ Cảnh không thể xuyên qua phong cấm, bởi vì những Niết Bàn Cảnh đều bị ngăn ở bên ngoài, những người sau khi xuyên qua phong cấm sẽ bị áp chế nguyên thần trên tứ cấp đều bị áp chế còn nguyên thần tam tinh đỉnh phong.

Càng ngày càng nhiều người phát hiện bí mật của phong cấm, cũng xuyên qua phong cấm đi vào bên trong, cách đó không xa chính là Thiên Cổ Thánh Điện.

– Xảy ra chuyện gì?truyện huyền huyễn audio

– Tu vi của ta, nguyên thần của ta, tại sao lại…

Thánh cấp trung giai và Thánh cấp cao giai phát hiện nguyên thần và tu vi bị áp chế cho nên kinh hoàng.

Tu vi tăng lên không dễ dàng, tu luyện nguyên thần không dễ dàng, bị áp chế như vậy làm bọn họ kinh hoàng.

Nhưng bọn họ nhanh chóng phát hiện ra không chỉ có bọn họ bị áp chế, những người khác cũng bị áp chế như vậy, ngay cả hơn mười cường giả tuyệt thế cũng như thế.

Tình huống này làm mọi người yên lòng.

Sắc mặt hơn mười cường giả tuyệt thế khó coi, bọn họ có thực lực cường đại, hiện tại ít nhất nguyên thần thất cấp bị áp chế còn Tam cấp đỉnh phong, một thân tu vi cường đại bị áp chế còn Thánh cấp tam tinh đỉnh phong, cảm giác này cực kỳ khó chịu.

Trừ những Niết Bàn Cảnh ra, tất cả người khác đều đi vào phong cấm.

– Ha ha ha ha…

Bỗng nhiên có tiếng cười hùng hồn vang lên, nó truyền khắp bốn phương tám hướng, mọi người lập tức quay đầu tìm kiếm, thần hồn chi lực bao phủ các nơi nhưng không có thu hoạch gì.

– Chư vị tốt, không cần uổng phí khí lực, các ngươi không tìm thấy ta đâu.

– Ngươi là ai?

Có người lớn tiếng quát hỏi.

– Hỏi rất hay, ta chính là Thiên Cổ Thánh Hoàng…

Cứng cáp hùng hồn thanh âm nói, lập tức khiến cho vô số người khiếp sợ.

Thiên Cổ Thánh Hoàng!

Không phải nói Thiên Cổ Thánh Hoàng đã vẫn lạc lưu lại truyền thừa chờ đợi người hữu duyên sao?

Hiện tại xảy ra chuyện gì?

– Thiên Cổ Thánh Điện Thánh Linh…

Dường như giọng nói kia cố ý trêu đùa hí lộng mọi người, sau khi dừng lại liền tiếp tục nói một câu làm nhiều người thở ra, chỉ có hơn mười cường giả tuyệt thế không có thả lỏng một hơi, ngược lại đôi mắt còn mang theo vui mừng.

Thiên Cổ Thánh Điện Thánh Linh, nói rõ Thiên Cổ Thánh Điện có linh, đại đa số người không rõ ý nghĩa thế nào nhưng bọn họ với tư cách cường giả tuyệt thế, độ cao cũng khác với bọn họ, biết rõ càng nhiều thứ hơn.

Kiếm khí thích hợp Kiếm Thánh tên là linh kiếm, chỉ có linh kiếm mới có thể phát huy thực lực Kiếm Thánh một cách đầy đủ, chẳng lẽ trừ Kiếm Thánh ra, những tu luyện giả khác không có vũ khí thích hợp sao?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 2 ngày trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!