1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 467 [Chương 2333 đến 2337]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 467 [Chương 2333 đến 2337]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2333: Khí tức thổ tinh hoa (Thượng)

Bên ngoài Thiên Tài Viên xảy ra nhiều việc như thế, Sở Mộ cũng không biết, cũng không có hứng thú quan tâm tới, hắn đi vào thiên tài giao dịch lâu.

Thiên tài giao dịch hội tổ chức mười năm một lần, khoảng cách mở ra lần này còn nửa năm nữa, nhưng tầng thứ nhất thiên tài giao dịch lâu vẫn mở ra, bất cứ người nào trong Thiên Tài Viên đều có thể đi vào bên trong, bởi vậy tầng thứ nhất thường có thiên tài buôn bán.

Còn thời gian nửa năm, trừ tu luyện ra, Sở Mộ có ý định tới nơi này quan sát một chút, có lẽ không phong phú như thiên tài giao dịch hội mười năm một lần nhưng nói không chừng sẽ có thu hoạch.

Ôm tâm tư như vậy, Sở Mộ đi vào tầng thứ nhất thiên tài nơi giao dịch lâu.

Lúc ở bên ngoài vô cùng yên tĩnh, lúc đi vào thì không giống, hoàn toàn là hai hoàn cảnh khác nhau.

Có người nói chuyện với nhau, còn có tiếng cãi lộn ầm ĩ.

Nhìn sang nơi này người tới người đi như nước, còn có chút người bày quầy bán đồ, trên quầy còn đặt nhiều đồ vật.

Sở Mộ mới phát hiện, thì ra thiên tài giao dịch lâu là thế này.

Trong tầng thứ nhất có vô số quầy hàng, quầy hàng là bàn gỗ hình chữ nhật đặt cách nhau vài mét, từ trong ra ngoài tạo thành vòng tròn, theo thứ tự ra ngoài tăng dần, một vòng lại một vòng, chỉ sợ hơn trăm quầy, nhất là có quây nhiều người đang đứng vây quanh.

Tiếng người ầm ĩ, nơi này có hơn ngàn người đang qua lại, trên thân mỗi người đều mang theo khí tức chấn động khác nhau.

Sắc bén, trầm trọng, mịt mờ, kiên cường… Không ai không có.

Hơi phân biệt khí tức, Sở Mộ đã biết rõ những người này đều là thiên tài, đều là gia hỏa vạn người có một, Thiên Tài Viên không hổ là trụ sở của thiên tài.

Khí tức Sở Mộ chấn động yếu ớt, bởi vậy hắn tới không làm ai chú ý, những người này cũng không biết hắn chính là thiên tài tuyệt thế vừa thông qua khảo hạch thiên tài tuyệt thế gây oanh động gần đây, nếu không tuyệt đối sẽ không lạnh nhạt như hiện tại.

Nơi này người bày quầy hàng rất nhiều, có người đang xem đồ vật và cò kè mặc cả, cũng có người làm việc của mình.

Nghe nói quầy hàng càng âần trung tâm càng trân quý, kỳ thật trước đây thật lâu quầy hàng cũng không phân cao thấp, nhưng tục ngữ nói nơi có người sẽ có giang hồ, sẽ có tranh đấu, sẽ có cạnh tranh, sẽ phân cao thấp, dần dà các quầy hàng cũng phân đủ loại khác biệt.

Rất ít người cướp đoạt quầy hàng bên ngoài, cơ bản tùy thời đều có người đi vòng quanh, nhất là quầy hàng vào bên trong càng quý, càng làm nhiều người chạy tới như vịt.

Nhưng có mười quầy hàng không có bất cứ người nào chiếm cứ, mạnh được yếu thua cũng thể hiện trong Thiên Tài Viên, cùng là thiên tài cũng phân đẳng cấp, đương nhiên nếu như trong tình huống chênh lệch quá lớn, thiên tài Hoàng cấp cũng dám bỏ qua thiên tài tuyệt thế.

Nếu thiên tài Hoàng cấp là cường giả Thánh cấp, mà một thiên tài tuyệt thế chỉ có tu vi Niết Bàn Cảnh, cả hai có chênh lệch về bản chất, cho dù thiên tài tuyệt thế có lợi hại hơn nữa cũng chỉ là Niết Bàn cửu trọng thiên có thể chống lại Thánh cấp nhất tinh mà thôi, lloại tình huống này này làm thiên tài Hoàng cấp không sợ thiên tài tuyệt thế, chỉ kiêng kị tiềm lực đối phương mà thôi, nếu không vạn bất đắc dĩ. Cũng không muốn sinh ra xung đột với đối phương, nhưng nếu như có thiên tài Thiên cấp là cường giả Thánh cấp cũng không đặt thiên tài tuyệt thế Niết Bàn Cảnh vào trong mắt.

Sở Mộ đi tới trước một quầy hàng. Chủ quán là người áo đen, hắn ngồi đó không nhúc nhích, khí tức yếu ớt giống như ngủ đông.

Trên quầy hàng chỉ có mấy món đồ, đặt ở bên ngoài có lẽ không tệ, đặt ở chỗ này lại quá bình thường.

Sở Mộ chỉ liếc qua rồi đi tới quầy hàng khác.

– Vị huynh đệ kia, đến xem, ta có đồ vật tìm được trong di tích thượng cổ. Tuyệt đối là bảo vật thượng cổ, giá trị bất phàm.

Chủ quầy hàng là người mập mạp, ánh mắt tỏa sáng khi nhìn Sở Mộ, hắn lập tức thét to.

Sở Mộ nhìn đồ vật trên quầy hàng sau đó lắc đầu.

Nhìn sang quầy hàng khác, xác định có không ít thứ tốt, đáng tiếc không có tác dụng với Sở Mộ cho nên hắn không quan tâm.

Sở Mộ cũng không cảm thấy uể oải, ngũ hành tinh hoa vô cùng trân quý, thập phần khó được, bằng không hắn cần gì tới đây xin khảo hạch Thiên Tài Viên, chờ đợi thiên tài giao dịch hội mười năm có một lần.

Cho dù là trên thiên tài giao dịch hội, Sở Mộ cũng không có bao nhiêu nắm chắc lấy được thiên địa tinh hoa.

Tu luyện môn bí pháp kinh thế đệ nhất trọng kia cần hơn mười mấy loại, trong đó đại bộ phận còn có thể chuẩn bị, còn kém ba loại ngũ hành tinh hoa, kim hỏa thổ, hắn đã có thủy và mộc, theo thứ tự là bổn nguyên hải chi tinh phách và mộc chi tướng.

Với môn bí thuật kinh thiên kia, Sở Mộ vô cùng chờ mong, một khi luyện thành đệ nhất trọng, lúc thi triển ra thực lực tăng phúc gấp mười lần, thực lực của hắn càng trở nên kinh khủng.

Hắn hêện tại bộc phát toàn lực có thể chém giết Thánh cấp nhị tinh, nếu sau khi tăng phúc lực lượng gấp mười lần, đối kháng tìm Thánh cấp tam tinh bình thường cũng không nói chơi.

Niết Bàn bát trọng thiên có thể chém giết Thánh cấp nhị tinh đã quá dọa nươời, lại muốn chống lại Thánh cấp tam tinh là không có thiên lý.

Hắn tìm kiếm mỗi quầy hàng, trọn vẹn tìm mấy trăm quầy hàng nhưng chỉ có thể tăng trưởng kiến thức, đáng tiếc đều không tìm được thiên địa tinh hoa.

Vừa tìm kiếm, Sở Mộ không ngừng tiến vào bên trong.

Lúc đi đi vào bên trong một lúc liền dừng bước lại, ánh mắt của hắn bị một khối đất hấp dẫn.

Ngoại hình khối đất dường như là bùn đất cứng lại, nhìn nó liền cảm thấy hết sức bình thường, một khi ném ở bên đường cũng chẳng ai thèm nhìn tới, nhưng lại xuất hiện ở chỗ này, lại nằm ở gần phía trong, cho nên có người nhìn nhiều vài lần.

Người có thể nhìn ra ảo diệu trong đó không nhiều, Sở Mộ là một trong số đó.

Thần niệm chi lực bao phủ khối đất này, ánh mắt Sở Mộ vui vẻ, hắn xuất hiện trước mặt chủ hàng.truyện Linh Dị

– Các hạ đúng là có hảo nhãn lực, đây chính là bảo vật thổ hệ, không chỉ trợ giúp tu hành công pháp thổ hệ, càng gia tăng lực lĩnh ngộ thổ hệ, còn có thể gia tăng uy năng thổ thuật…

Hiển nhiên người này giỏi quan sát biểu lộ của người khác, Sở Mộ vui mừng khi tới đây, hắn luôn miệng thao thao bất tuyệt, hắn nói một khối đất hết sức bình thường biến thành bảo vật vô song trên đời, dường như không mua bỏ qua sẽ làm hắn hối hận cả đời.

Không thể không nói, khẩu tài của tên này so với tên mập lúc trước quả thực là gặp dân chơi thứ thiệt ah, nếu không phải Sở Mộ ý chí kiên định, chỉ sợ sẽ bị nói động móc rất nhiều nguyên đan ra mua sắm.

Chương 2334: Khí tức thổ tinh hoa (Hạ)

Đáng tiếc ý chí Sở Mộ thập phần kiên định, không thể dao động, hơn nữa hắn nhìn ra hư thật của khối đất này, căn bản cũng không có thần kỳ như đối phương nói.

– Khối đất này nhiễm khí tức thổ tinh hoa, ngươi đạt được ở đâu?

Đối phương đang thao thao bất tuyệt nói như nở hoa liền dừng lại.

Chỉ một câu nói đã làm đối phương đang thao thao bất tuyệt nghẹn lại, đột nhiên ho khan vài tiếng, sắc mặt trướng lên đỏ rực, người này có da mặt dày, cho dù bị Sở Mộ nhìn thấu cũng chỉ xấu hổ trong giây lát mà thôi..

– Quả nhiên các hạ là người biết hàng, là ta ba hoa.

Đối phương nói như thế nhưng không trả lời vấn đề của Sở Mộ.

Sở Mộ nhìn đối phương, hắn cũng biết đối phương không dễ dàng nói ra lai lịch của khối đất này, nhưng mà khối đất này có quan hệ với thổ hành tinh hoa, hắn bắt buộc phải có.

– Điều kiện gì, nói đi.

Sở Mộ nói với ngữ khí lạnh nhạt nhưng kiên định.

Đối phương khẽ giật mình, hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ một lúc, dường như muốn nhìn ra hư thật.

Nhưng mà hư thật của Sở Mộ không dễ nhìn ra như thế.

– Ta chưa gặp qua ngươi, ngươi hẳn là thiên tài mới gia nhập Thiên Tài Viên.

Đối phương chờ thật lâu mới nói một câu.

– Đúng vậy!

Sở Mộ gật gật đầu.

– Có thể cho ta xem thiên tài lệnh hay không?

Đối phương lại hỏi.

Xem thiên tài lệnh chính là muốn xem đẳng cấp thiên tài của đối phương.

Ý niệm Sở Mộ hơi động, hắn không cự tuyệt, trong tay xuất hiện khối lệnh bài màu vàng lợt.

– Tuyệt thế… Tuyệt… Tuyệt… Thế…

Màu vàng lợt lọt vào mắt, đối phương há hốc mồm, lắp bắp nói không nên lời, ngón tay run rẩy chỉ vào lệnh bài của Sở Mộ.

Giọng nói của hắn không lớn nhưng mọi người ở đây đều là kẻ tai thính mắt tinh, nhất là người bên cạnh lại nghe rõ ràng.

Tuyệt thế, hai chữ này rất mẫn cảm.

Tuyệt Thế Cư, thiên tài tuyệt thế đều có hai chữ tuyệt thế, đám thiên tài ở nơi này nghe hai chữ tuyệt thế liền nhìn sang nơi này

Quả nhiên có một ít người bên cạnh vô ý thức nhìn sang, ánh mắt của bọn họ mở to, há hốc mồm lớn tới mức có thể nhét cả nắm đấm vào miệng.

– Màu vàng lợt… Thiên tài tuyệt thế lệnh!

Một giọng nói bén nhọn vang lên làm nhiều người chú ý.

– Đâu đâu, ở nơi nào?

– Thiên tài tuyệt thế lệnh xuất hiện, có thiên tài tuyệt thế xuất hiện, ở nơi nào, nhanh cho ta xem xem.

Trong lúc nhất thời cả ngàn tên thiên tài trong nơi giao dịch đều rối loạn, liên tục tụ tập về bên này.

Bọn họ đều là thiên tài của Thiên Tài Viên, người bên ngoài không dễ dàng gặp được bọn họ, nhưng thiên tài càng có thiên tài hơn, loại cảm giác này cũng giống cảm giác của người bình thường muốn gặp thiên tài.

Mà bản thân Thiên Tài Viên chính là nơi thiên tài tụ tập, không phải thiên tài không có tư cách đi vào nơi này, sau khi đi vào nơi này, đại đa số người dều phát hiện thì ra nơi này thiên tài nhiều vô số kể, người hơn mình quá nhiều, cao ngạo của ngày xưa tan nát cũng là bình thường.

Kỳ thật không phải bọn họ trở nên bình thường, chỉ có điều bởi vì những người bên cạnh đều là thiên tài giống như mình, biến thành một quần thể, cảm giác như hạc giữa bầu gà xưa nay biến mất, trong quần thể đó còn có tiên hạc, thậm chí có cả phượng hoàng.

Đều là thiên tài, dưới yêu nghiệt thì tuyệt thế đứng đầu.

Trong Thiên Tài Viên còn chuyên môn kiến thiết Tuyệt Thế Cư để thiên tài tuyệt thế cư trú.

Từ xưa đến nay, Thiên Tài Viên đã tồn tại mấy vạn năm, trước trước sau sau sinh ra vô số thiên tài, nhưng thiên tài tuyệt thế chỉ có vài ngàn người, trong tỉ lệ chỉnh thể lại chiếm một phần vạn trong tổng số thiên tài.

Mỗi một thiên tài tuyệt thế đều là truyền thuyết, người thường không được tùy ý đi vào Tuyệt Thế Cư, mà thiên tài tuyệt thế lại không đi tới tầng thứ nhất làm gì, chỉ có mười năm giao dịch một lần mới hiện thân.

Hiện tại mọi người nghe thấy có thiên tài tuyệt thế xuất hiện đều kích động, đại biểu có thiên tài tuyệt thế có mặt ở đây, thiên tài tuyệt thế rất khó gặp, chớ nói chi tiếp xúc gần.

Nơi này chỉ luận đẳng cấp thiên tài, cũng không phải nói tu vi cao thấp, bởi vì thiên phú khó cải biến, tu vi có thể tăng lên.

Mọi người kích động đi tới vượt qua Sở Mộ tưởng tượng, hắn cũng không luống cuống, hắn thu thiên tài tuyệt thế lệnh vào trong người, nhìn thấy đối phương áy náy liền nói ra:

– Nếu ngươi cảm thấy có lỗi, như vậy tới Tuyệt Thế Cư Chân Kiếm Lâu tìm ta.

Vì Chân Kiếm Tông phát triển, hắn có thể dương danh nhưng không thích bị vây xem.

Hắn phải rời đi không ai dám ngăn cản, uy danh thiên tài tuyệt thế quá mạnh, cho dù người có tu vi cao hơn Sở Mộ cũng bị chấn nhiếp, có bận tâm nên không dám đắc tội.

Lúc Sở Mộ rời khỏi nơi giao dịch, gần ngàn người đều sôi trào.

Sau đó lại ảo não, đây chính là cơ hội tiếp xúc với thiên tài tuyệt thế, lại bởi vì bọn họ xôn xao ồn ào nên rời đi, không ít người hối hận không thôi.

– Công tử, bên ngoài có người tên là Lý Đông Lai muốn gặp ngài, hắn nói là ngài bảo hắn tới.

Trong Chân Kiếm Lâu, Dục Tú tất cung tất kính đứng bên cạnh Sở Mộ, nàng nhỏ giọng nói.

– Bảo hắn vào đi.

Sở Mộ nói.

– Vâng!

Dục Tú cúi đầu xoay người ra ngoài.

Tuyệt Thế Cư, bên ngoài Chân Kiếm Lâu, Lý Đông Lai vô cùng bất định và bất an.

Không được tùy ý đi vào Tuyệt Thế Cư, nếu có lời mời thì khác, nhưng cho dù đi vào trong Tuyệt Thế Cư, muốn vào trong tòa lầu các nào cũng phải được cho phép.

Nói đến buồn cười, Lý Đông Lai có tu vi Niết Bàn thất trọng thiên, là thiên tài Địa cấp trong Thiên Tài Viên, đặt ở bên ngoài là đối tượng các thế lực lôi kéo, nhưng hôm nay hắn đứng bên ngoài Chân Kiếm Lâu với tâm thần bất định, bộ dạng không yên, nghiễm nhiên không có phong độ xứng với hai chữ thiên tài.

Dục Tú xuất hiện, đôi mắt Lý Đông Lai sáng ngời.

– Vào đi.

Dục Tú mở một lỗ hỏng trên phong cấm cho Lý Đông Lai tiến vào.

Trong lầu hai, Sở Mộ ý bảo Lý Đông Lai ngồi đối diện, cách một cái bàn, Dục Tú rót ly trà cho Lý Đông Lai và lui ra ngoài.

– Điều kiện gì, nói đi.

Sở Mộ nói một câu, hắn cũng không khách sáo, lập tức vào thẳng chủ đề.

– Ta biết rõ ở đâu có thổ hành tinh hoa.

Hít sâu một hơi, Lý Đông Lai trịnh trọng nói ra.

– Ngươi muốn bao nhiêu nguyên đan? Hay ngươi cần trao đổi bảo vật gì?

Sở Mộ nghiêm mặt hỏi.

– Ta không muốn nguyên đan, cũng không muốn thu bảo vật vật.

Lý Đông Lai nói:

– Ta chỉ có một điều kiện.

Sở Mộ lẳng lặng nhìn Lý Đông Lai, chờ đợi hắn nói ra.

– Giết một người, chỉ cần ngươi giúp ta giết một người, ta có thể giao thổ hành tinh hoa cho ngươi.

Chương 2335: Giết một người

Lý Đông Lai nói ra một câu, hai mắt hắn đỏ rực, hiển nhiên hắn hận người nọ khắc cốt minh tâm.

– Là người nào?

Sắc mặt Sở Mộ không đổi, hắn lãnh đạm nói một câu.

– Hà Bất Hữu, trưởng lão Kinh Lôi Môn, tu vi Vạn Cổ nhất trọng thiên hậu kỳ, có thù diệt tộc với ta.

Lý Đông Lai nói xong, đôi mắt hắn đỏ rực, hận ý ngập trời.

– Vốn ta phải chờ sau khi đột phá Vạn Cổ Cảnh mới có thể giết hắn báo thù, nhưng tối thiểu còn phải chờ vài chục năm nữa, ta không chờ được.

Chỉ một câu ngắn ngủi nhưng Sở Mộ hiểu tâm lý của Lý Đông Lai.

Kẻ thù diệt tộc, một ngày không giết nội tâm khó bình an.

Mặc dù chính mình có thiên phú, sau khi phát triển có thể chém giết đối phương nhưng cần có thời gian, thời gian vài chục năm hơi dài, thậm chí chờ vài năm cũng khó chịu, cảm giác sống một ngày bằng một năm, huống chi là vài chục năm.

Lý Đông Lai là người sống sót sau cùng, Hà Bất Hữu cũng muốn giết Lý Đông Lai diệt trừ hậu hoạn. Lý Đông Lai đành tạm thời dừng lại trong Thiên Tài Viên.

Hà Bất Hữu không phải thiên tài gì, không có tư cách tiến vào nơi đây, cho nên Lý Đông Lai được an toàn.

Hắn bày hàng, mục đích rất rõ ràng, dùng khối đất nhiễm thổ hành tinh hoa hấp dẫn người khác, xem tu vi đối phương như thế nào, nếu là cường giả Thánh cấp thì không cần nhìn thiên tài lệnh, nếu là Niết Bàn Cảnh phải nhìn thiên tài lệnh của đối phương, đẳng cấp thiên như thế nào.

Hắn chỉ muốn tìm một cường giả Thánh cấp, nếu không được thì tìm thiên tài Thiên cấp, tu vi cao hơn mình là được, Niết Bàn bát trọng thiên hoặc là cửu trọng thiên thì có hi vọng trong mười năm tấn chức Vạn Cổ Cảnh, từ đó giết kẻ thù cho hắn.

Tuyệt đối không nghĩ tới lại có một thiên tài tuyệt thế tu vi Niết Bàn bát trọng thiên tìm hắn.

Là thiên tài tuyệt thế, thiên phú và các phương diện khác không kém, tối thiểu cũng hơn hắn, đột phá đến Niết Bàn cửu trọng thiên và Vạn Cổ Cảnh cần thời gian ngắn hơn mình, nói không chừng qua vài năm là có thể đạt thành mục đích.

Một thiên tài tuyệt thế tu vi Vạn Cổ nhất trọng thiên sơ kỳ, sau khi củng cố tu vi tuyệt đối có thể giết chết Hà Bất Hữu có tu vi Vạn Cổ nhất trọng thiên hậu kỳ, dù sau tu vi Hà Bất Hữu cũng không tăng lên trong vài năm.

Lý Đông Lai không chờ nổi vài chục năm, trong vòng mười năm thì hắn còn nhịn một chút.

– Chỉ cần ngươi giết Hà Bất Hữu, ta có thể nói thổ hành tinh hoa ở đâu cho ngươi biết, thời gian mười năm.

Lý Đông Lai nhìn chằm chằm vào đôi mắt Sở Mộ, trịnh trọng nói ra.

– Mười năm…

Sở Mộ trầm ngâm một lúc.

– Nếu cảm thấy mười năm quá dài, mười hai năm cũng có thể.

Lý Đông Lai như người chết đuối vớ được cọng cỏ cứu mạng.

– Mười năm quá dài.

Sở Mộ nói một câu làm Lý Đông Lai thả lỏng toàn thân.

– Hà Bất Hữu đang ở đâu?

– Có lẽ trong Kinh Lôi Môn.

Lý Đông Lai nói:

– Nhưng mà trong thành Thiên Tài có tai mắt Kinh Lôi Môn, một khi ta xuất hiện, bọn chúng sẽ thông báo cho Hà Bất Hữu.

– Ta phải mau chóng đạt được thổ hành tinh hoa.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào Lý Đông Lai, hắn bình thản nói tiếp:

– Hiện tại ta cho ngươi hai lựa chọn, lựa chọn đầu tiên, ta sẽ cùng ngươi rời khỏi Thiên Tài Viên, đến bên ngoài thành Thiên Tài chờ Hà Bất Hữu tới, ta sẽ giết hắn thay ngươi, thứ hai, tiếp tục chờ đợi, nhưng sau thiên tài giao dịch hội kết thúc ta sẽ rời đi, đến lúc đó ta cũng đi chém giết Hà Bất Hữu.

– Ah…

Lý Đông Lai bị chấn nhiếp, hắn nói không ra lời.

Quá điên cuồng, người này sẽ không phải là tự đại cuống chứ?

Tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ, cho dù là thiên tài tuyệt thế có thể chém giết Niết Bàn cửu trọng thiên trung kỳ, đối kháng Niết Bàn cửu trọng thiên hậu kỳ cũng không nói chơi, nhưng muốn nói chém giết Thánh cấp nhất tinh hậu kỳ là không thể nào.

– Có phải cảm thấy ta đang nói mạnh miệng?

Sở Mộ nhìn ra suy nghĩ trong lòng Lý Đông Lai.

– Ngươi có thời gian nửa năm suy nghĩ thật kỹ, giả như ngươi đi tìm những người khác cũng có thể, nhưng nói không chừng ngươi sẽ bị bắt bức cung.

Một câu đã làm Lý Đông Lai biến sắc, hắn cũng trải qua chuyện như thế, nếu không phải hắn đầy đủ cơ trí, hiện tại còn không thể báo thù, cái mạng nhỏ cũng mất đi.

Ngã một lần đã khôn ra, Lý Đông Lai cũng không dám tìm người lung tung, hoặc là thực lực chưa đủ, hoặc là sợ hãi Kinh Lôi Môn, hoặc là lòng mang làm loạn.

Sở Mộ cho hắn cảm giác còn có thể, lại là thiên tài tuyệt thế tiềm lực kinh người, ngày sau dễ dàng chém giết Hà Bất Hữu.

Lý Đông Lai thập phần do dự.

– Ta sẽ suy nghĩ một chút.

Lý Đông Lai nói, báo thù có thể, thậm chí hắn nguyện ý mất tính mạng, nhưng nếu như trả giá tánh mạng còn không thể báo thù thì hắn quá ngu đần.

– Tốt!

Sở Mộ gật gật đầu.

Hắn phải nghĩ cách nhanh nhất thu lấy thổ hành tinh hoa, vẫn còn thời gian nửa năm, thiên tài giao dịch hội sắp bắt đầu, đến lúc đó hắn xem còn có thu hoạch gì hay không.

Về phần Lý Đông Lai, hắn chắc chắn không rời khỏi Thiên Tài Viên trong nửa năm, hắn còn sống, manh mối thổ hành tinh hoa vẫn còn.

Lý Đông Lai đứng dậy cáo từ, hắn đang suy nghĩ, hoàn toàn không có hưng phấn khi tiến vào Tuyệt Thế Cư.

Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

Chân Kiếm Lâu tầng thứ nhất, Sở Mộ đang luyện kiếm.

Luyện kiếm chú ý tâm thành, toàn tâm toàn ý, không còn tạp niệm.

Từng khối thí kiếm thạch đứng vững ở đó nhưng bị kiếm quang của Sở Mộ chém đứt.

Kiếm có mũi nhọn, có thể bổ có thể trảm có thể đâm, cũng có thể sụp đổ.

Thí kiếm thạch tan vỡ.

Dục Tú đứng xa nhìn sang, gương mặt đầy khiếp sợ, nàng không cách nào tưởng tượng, không thi triển kiếm pháp uy lực lớn, chỏ dựa vào kiếm pháp cơ sở, càng không sử dụng kiếm ý, quy tắc chi lực và nguyên lực nhưng có thể phá hư thí kiếm thạch ngay lập tức.

Với tư cách thị nữ được Thiên Tài Viên bồi dưỡng từ nhỏ, tầm mắt kiến thức của nàng còn hơn xa các tu luyện giả bình thường, thực lực cũng mạnh hơn những người bên ngoài.

Pháp thuật và kiếm pháp, Dục Tú đều có tu luyện, cho dù nàng chú trọng pháp thuật hơn nhưng cũng tinh thông kiếm pháp cơ sở, tự nhiên hiểu uy lực trong đó, nhưng mà những gì nàng nhìn thấy hoàn toàn vượt qua nhận thức của nàng.

Chỉ là kiếm pháp, lại là kiếm pháp cơ sở không ẩn chứa lực lượng nào khác đã có uy thế khủng bố như vậy, Dục Tú biết rõ thí kiếm thạch cứng bao nhiêu, cho dù nàng ra tay toàn lực cũng khó có thể phá hư..

Chẳng phải nói nàng phục thị vị thiên tài tuyệt thế trước mặt, hắn chỉ dựa vào kiếm pháp cơ sở cũng có thể chém giết nhiều Niết Bàn Cảnh, cho dù là người tu vi ngang cấp cũng không phải đối thủ của hắn.

Chương 2336: Bắt đầu (Thượng)

Không hổ là thiên tài tuyệt thế vượt qua ba cửa ải khảo hạch tuyệt thế trong Thiên Tài Viên nhanh nhất, đúng là không tầm thường.

Nội tâm Dục Tú thập phần vui sướng, tôi tớ chủ quý, chủ nhân càng cường đại, nàng làm thị nữ càng được nhiều vinh quang.

Dĩ vãng có chút tỷ muội của nàng làm thị nữ của thiên tài tuyệt thế, cho dù một ít thiên tài Địa cấp gặp các nàng cũng phải lễ phép.

Đâm ra một kiếm, lại mang theo chân ý đâm xuyên thủng vài thí kiếm thạch, đôi mắt Dục Tú càng mở to ra.

Theo thời gian trôi qua, khi tìm hiểu và tu luyện, Sở Mộ càng nắm giữ chân ý đâm thuần thục, vượt qua nhập môn, đã tiến vào tiểu thành.

Trong chân ý của kiếm, trừ chân ý đâm ra, còn có chân ý trảm, chân ý phá hư, chân ý phách… Nếu có thể lĩnh ngộ đủ loại chân ý, tiện tay đánh một kiếm, bất luận dùng góc độ nào xuất kiếm cũng có uy lực cực kỳ đáng sợ.

Nhưng quá khó tìm hiểu chân ý, Sở Mộ chỉ mới hiểu ra chân ý đâm mà thôi.

Dừng lại trong Chân Kiếm Lâu, hắn vừa tu luyện vừa chờ giao dịch hội bất đầu, trong lúc đó có không ít người dựa vào quan hệ đi vào Tuyệt Thế Cư, đi tới bên ngoài Chân Kiếm Lâu muốn bái phỏng Sở Mộ… Sở Mộ tiếp đãi qua một hồi, sau đó đều bị Dục Tú cự tuyệt gặp gỡ, bởi vì mục đích của đám người này tới đi chỉ vì mời chào Sở Mộ mà thôi.

Sở Mộ là tông chủ một tông, làm sao có thể gia nhập tông môn khác, đầu tiên là tổn hại danh dự, thứ hai người tới bái phỏng làm phiền hắn tu luyện.

Chính bởi vì như thế, người bị cự tuyệt quá nhiều, khó tránh khỏi nhiều nói vài lời làm thanh danh Sở Mộ càng vang dội.

– Sở Mộ đúng là khó chơi, vậy mà không gặp người nào cả, không thể tiếp xúc thì làm sao mời chào.

Bên ngoài Thiên Tài Viên, trong thành Thiên Tài, rất nhiều thế lực tông môn đang buồn rầu không thôi.

Vào lúc bọn họ biết có thiên tài tuyệt thế xuất hiện, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất truyền vào vào trong tông môn thế lực của mình, mà tông môn biết rõ cũng dùng tốc độ ngắn nhất truyền lại, cho phép mời chào trong quyền hạn lớn nhất, hơn nữa còn phái trưởng lão chạy tới.

Đây là cạnh tranh, là tất cả thế lực tông môn cạnh tranh thiên tài tuyệt thế, ai có thể tranh thủ một thiên tài tuyệt thế thì có thể có cơ hội hưng thịnh, một ít thế lực nhỏ yếu nếu có được thiên tài tuyệt thế sẽ quật khởi.

Tiểu thế lực có khả năng thu được thiên tài tuyệt thế gia nhập là rất nhỏ nhưng cũng nếm tưử một chút.

Đáng tiếc qua tận nửa năm, trừ lúc thế lực bên ngoài Chân Kiếm Lâu mời chào bị cự tuyệt thì những người còn lại không ai có thể đi vào Chân Kiếm Lâu.

Mạnh bạo?

Trừ phi không muốn sống, tuy Thiên Tài Viên không phải tổ chức nghiêm mật gì, có thể nói là rời rạc nhưng trong đó có vô số thiên tài, những thiên tài này có bản thân thuộc về thế lực tông môn, không cho phá hư.

Không thể tiếp xúc Sở Mộ, chưa nói ôm hận ý gì, cho nên những người phụ trách lại ruồn rầu không nhỏ, nội tâm thương yêu không dứt, nhìn thấy những thế lực khác cũng như mình thì nội tâm cũng đỡ hơn không ít.

– Không có gì phải buồn rầu, nghe nói bốn đại thiên môn cũng bị cự tuyệt ngoài cửa, suy nghĩ một chút ta liền cảm thấy thoải mái.

Một trung niên nhân cười ha hả nói ra.

– Ngươi vừa nói như thế thì nội tâm ta cũng tốt hơn một chút.

Bốn đại thiên môn chính là chúa tể của Thiên Cổ Vực, là tông môn cường đại nhất, nhưng cũng không phải tất cả thế lực đều tôn kính bọn họ. Ở ngoài mặt ngoài sẽ không đối kháng chính diện nhưng sau lưng lại bất mãn với bốn tông môn.

Tài nguyên tốt nhất của Thiên Cổ Vực bị bốn thiên môn chia cắt, thiên tài tốt nhất cũng bị bốn thiên môn cướp đi. Mặc dù nói thực lực cường đại là căn bản. Người hướng lên cao, nước chảy nơi thấp, nhưng thế lực khác vô cùng khó chịu.

Loại tình huống này đã làm bốn đại thiên môn càng ngày càng lớn mạnh, chênh lệch giữa thế lực khác với bốn thiên môn càng lúc càng lớn.

Vào lúc trước, Thiên Tài Viên xuất hiện thiên tài Thiên cấp gì cũng bị bốn thiên môn chia nhau, thế lực khác không có phần.

Hôm nay biết rõ bốn đại thiên môn không thuận lợi như dĩ vãng, đám người phụ trách các thế lực khác đều dễ chịu hơn không ít.

Vào lúc bọn họ đang hả hê, người phụ trách của bốn đại thiên môn tức giận hổn hển.

Nửa năm rồi, trải qua nửa năm liên tiếp lại không thể tiếp xúc với thiên tài tuyệt thế tên Sở Mộ, càng đừng nói mời chào.

– Đồ đáng chết. Thật sự rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, chỉ là một thiên tài tuyệt thế lại dám hung hăng càn quấy như thế.

Một chấp sự Trấn Thiên Tông tức giận nói ra.

Người bốn đại thiên môn có tư cách nói như thế, bởi vì trong bốn đại thiên môn, bất luận tông nào cũng có không ít thiên tài tuyệt thế.

Một Thiên Cổ Vực có nhân khẩu rất lớn, mà bốn đại thiên môn lại là tông môn cường thịnh nhất trong Thiên Cổ Vực, tài nguyên phong phú nhất, nội tình thâm hậu nhất, hoàn cảnh tu luyện ưu việt nhất, tự nhiên sẽ hấp dẫn những thiên tài khác tụ tập, không phải thiên tài lợi hại thì khó có thể gia nhập vào bên trong.

Có thể nói trong bốn đại thiên môn, thiên tài Hoàng cấp nhiều vô số kể, thiên tài Huyền cấp nắm một bó to, thiên tài Địa cấp không ít, thiên tài Thiên cấp cũng có một ít, thiên tài tuyệt thế không nhiều bằng thiên tài Thiên cấp nhưng cũng có một đám.

Phải biết rằng, bốn đại thiên môn tồn tại thời gian lâu hơn cả Thiên Tài Viên, rất ít người biết rõ nội tình của nó, thực lực của nó như thế nào, càng không thể tính ra.

Thế lực cổ xưa cường đại như thế, trừ thu nhận thiên tài ở bên ngoài ra, bọn họ càng có nội tình và thực lực bồi dưỡng thiên tài, muốn bồi dưỡng thiên tài cũng không phải chuyện khó, m thầm bồi dưỡng một ít thiên tài tuyệt thế.

Tối thiểu vài vạn năm lắng đọng, một đời lại một đời truyền thừa, dứt bỏ bộ phận vẫn lạc đi, số lượng thiên tài tuyệt thế đang dần dần tăng nhiều.

Cho nên có lẽ tông môn khác có một thiên tài tuyệt thế là cực kỳ trọng yếu, nhưng đối với bốn đại thiên môn mà nói cũng chỉ là đối tượng đáng giá trọng điểm bồi dưỡng mà thôi.

Cho dù thiên tài yêu nghiệt đều có, một thiên tài tuyệt thế cũng không cần bọn họ huy động nhân lực.

truyện Kiếm Hiệp

Thời gian nửa năm trôi qua, thiên tài giao dịch hội mười năm một lần cũng bắt đầu.

Mỗi thiên tài đều đi tới thiên tài giao dịch lâu, liên tục đi lên lâu.

Trong thiên tài giao dịch hội mười năm một lần có quy định nghiêm khắc, thiên tài Hoàng cấp chỉ có thể ở lầu hai, thiên tài Huyền cấp ở lầu ba, thiên tài Địa cấp có thể vào lầu bốn, mà thiên tài Thiên cấp chỉ có thể ở tầng năm, về phần lầu sáu cao nhất thuộc về thiên tài tuyệt thế.

Chương 2337: Bắt đầu (Hạ)

Trong Thiên Tài Viên có rất nhiều thiên tài, nếu như toàn bộ tới tham gia sẽ làm cả Thiên Tài Viên chứa không nổi, cho nên thiên tài muốn tham gia cũng phải có tư cách.

Cái gọi là tư cách chính là đưa bảo vật, bảo vật có sức nặng đầy đủ mới được đi vào.

Không có bảo vật đủ sức nặng, đi vào chính là quấy rầy.

Sở Mộ chém giết nhiều cường giả Thánh cấp như thế, đạt được rất nhiều không gian giới chỉ của cường giả Thánh cấp, chiến lợi phẩm phong phú, mặc dù dùng một phần lớn nhưng vẫn có bảo vật trân quý lưu lại.

Trước kia có Tị Thủy Châu, đây là một kiện trọng bao không tệ, nhưng bởi vì Sở Mộ lẻn vào trong rãnh biển làm cho Tị Thủy Châu xuất hiện một vết rách, nó không hoàn mỹ nhưng cũng là trọng bải.

Trừ Tị Thủy Châu ra, hắn còn có một ít bảo vật khác, chúng là bảo vật không tầm thường, tùy tiện cầm ra một kiện cũng có thể làm bảo vật giao dịch.

Đi thẳng lên lầu sáu, Sở Mộ cũng chú ý tới những người khác đi lên lầu sáu đều là thiên tài tuyệt thế, bọn họ đã tới tham gia.

Tầng hai lớn nhất, lầu ba cũng không nhỏ, lầu hơi lớn, lầu năm hẹp dần, chỉ là gian phòng nhỏ, chỉ có thể dung nạp một người, mà lầu sáu thì khác, mặc dù cũng là phòng nhỏ nhưng cũng rất khác biệt, đãi ngộ của thiên tài tuyệt thế cũng khác biệt.

– Đã đến đông đủ, thiên tài giao dịch hội lần này cũng bắt đầu.

Không biết giọng nói truyền ra từ nơi nào, tuyên bố giao dịch hội lần này bắt đầu.

Vừa dứt lời, từng đạo hào quang từ bốn phương tám hướng bay tới, cuối cùng ngưng tụ vào một gian phòng của giao dịch hội.

– Để ta tới mở đầu trước!

Giọng nói cởi mở vang lên, chợt có một vật bay ra, nó rơi vào trong cái bình đài kia, đây là một hạt châu lớn như nắm tay, toàn thân màu xanh biếc và tỏa ra linh khí chấn động.

– Ngọc Châu, chỉ đổi không bán.

Giọng nói này vang lên một gian phòng thiên tài Địa cấp ở lầu bốn.

Bích Ngọc Châu được xem là bảo vật không tệ, ẩn chứa linh khí phong phú, mang theo trên người có trợ giúp tu luyện, nhưng với cường giả Thánh cấp mà nói không có nhiều tác dụng như vậy.

– Một nhân sâm ngàn năm đổi Bích Ngọc Châu của ngươi.

Vừa dứt lời liền có một gốc nhân sâm màu trắng bay ra rơi vào bình đài, hàn khí tỏa ra bốn phía.

Tuyết sâm là nhân sâm cực phẩm trong ngàn năm, giá trị tuyết sâm ngàn năm vô cùng bất phàm.

– Đổi.

Bút giao dịch đầu tiên đã hoàn thành.

Quả nhiên bút giao dịch này rất nhỏ, lúc này có bảo vật thứ hai bay tới.

Những giao dịch đầu tiên do các thiên tài Hoàng cấp Huyền cấp giao dịch với nhau, thiên tài Thiên cấp cực ít ra tay, thiên tài tuyệt thế không ra tay.

Bởi vì không có đồ vật làm bọn họ lưu ý, tốt nhất thường thường sẽ lưu tới cuối cùng, cũng không nóng nảy.

Thiên tài giao dịch hội mười năm một lần, mỗi một lần đều tiến hành suốt một tháng, hiện tại chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Sở Mộ ngồi đó, hắn nhắm nháp trà thơm và chú ý bảo vật phía dưới, hắn vừa xem và tìm hiểu Kiếm Thiên Địa.

Từ khi được truyền thừa Kiếm Thiên Địa tới bây giờ, hắn đã tìm hiểu một thời gian, càng tìm hiểu, hắn càng cảm thấy Kiếm Thiên Địa bác đại tinh thâm, thâm thúy khôn cùng, giống như không có tận cùng.

Kiếm Thiên Địa mênh mông như thiên địa.

Tìm hiểu, nhận thức, quá trình này giống như vẽ vòng tròn, nhảy ra khỏi vòng tròn sẽ tiến vao vòng tròn lớn hơn, cũng tiếp xúc với bên ngoài nhiều hơn.

Nếu như nói tiến vào trong vòng tròn đại biểu đã nhận thức nắm giữ, bên ngoài vòng tròn là không biết, như vậy hắn nắm giữ vòng tròn không nhiều, lúc vòng tròn tăng lớn hắn chỉ có thể lần theo, đây chỉ là tương đối.

Sở Mộ hiện tại đang gặp tình huống này, tìm hiểu Kiếm Thiên Địa càng sâu, đạt được càng nhiều nhưng nghi vấn càng nhiều.

Giao dịch tiến hành không ngừng, lại một ngày trôi qua, thiên tài Thiên cấp và thiên tài tuyệt thế không ra tay.

Ngày hôm sau, ngày thứ ba, ngày thứ tư, mười ngày qua đi tiến vào ngày thứ mười một vẫn chỉ có thiên tài Hoàng cấp Huyền cấp và thiên tài Địa cấp giao dịch.

– Kiền Nguyên Khống Thủy Quyết, trao đổi bảo vật hỏa hệ.

Giọng nói cứng ngắc vang lên, là một thiên tài Địa cấp.

Ngay sau đó một ngọc tinh chứa một đoạn văn tự của Kiền Nguyên Khống Thủy Quyết xuất hiện trên màn sáng, mỗi người đều có thể nhìn thấy, câu chữ trên màn sáng là nội dung của Kiền Nguyên Khống Thủy Quyết, nó chỉ là một đoạn ngắn ở phía trước, còn chưa tới một phần mười, cho dù nhìn thấy cũng không cách nào đạt được Kiền Nguyên Khống Thủy Quyết nguyên vẹn, nếu có thể thông qua nội dung đoạn ngắn này suy diễn công pháp thì đó không gọi là đoạt được, mà gọi là sáng tạo.

Đây là cơ chế bảo hộ của giao dịch hội, sẽ để người khác nhìn thấy nội dung đoạn ngắn, phân biệt huyền diệu trong đó, lại quyết định có giao dịch hay không, giao dịch cái gì.

Nội dung một đoạn ngắn giúp mọi người nhìn ra được, Kiền Nguyên Khống Thủy Quyết là công pháp phụ trợ, hoặc có thể nói là sau khi tu hành thủy thuật có thể tăng khống chế nước và thủy chi lực, có thể trợ giúp cho người tu hành nguyên lực và thủy chi lực.

Liếc mắt một cái Sở Mộ không có hứng thú, hắn cần là thiên địa tinh hoa, nhất là kim hành tinh hoa, hành hỏa tinh hoa và thổ hành tinh hoa, một ít thiên địa tinh hoa khác cũng làm hắn động tâm.

– Ta ra một khối hỏa diễm kết tinh đổi lấy Kiền Nguyên Khống Thủy Quyết của ngươi.

Ngay sau đó một khối tinh thể đỏ rực rơi vào hào quang giao dịch.

– Chỉ là một khối hỏa diễm kết tinh đã muốn đổi lấy công pháp như Kiền Nguyên Khống Thủy Quyết, ngươi quá keo kiệt, ta ra hai khối.

Nói xong liền có thêm hỏa diễm kết tinh bay ra.

Hỏa diễm kết tinh là bảo vật hỏa hệ, nó không sánh bằng hành hỏa tinh hỏa nhưng có giá trị bất phàm.

Một khối hỏa diễm kết tinh không bằng hai khối hỏa diễm kết tinh, đương nhiên ai cũng biết nên lựa chọn thế nào.

Giao dịch đang tiếp tục, bảo vật đằng sau thường thường sẽ càng trân quý.

Đến ngày thứ mười lăm đã có một thiên tài Thiên cấp ra tay, chỉ có thiên tài tuyệt thế vẫn không hành động.

Có chút bảo vật đi ra, bọn họ cũng có chút động tâm nhưng chỉ động tâm mà thôi, vẫn chưa tới mức ra tay, dù sao đa số thiên tài tuyệt thế tới đây đều có mục đích, muốn trao đổi bảo vật gì cũng không mù quáng trao đổi.

Vào ngày thứ hai mươi, trên cơ bản thiên tài Hoàng cấp Huyền cấp Địa cấp đã trao đổi bảo vật, từ ngày mười lăm tới ngày hai mươi, có thể nói là sân nhà của thiên tài Thiên cấp, những người khác biến thành người xem nhưng không ai dám không tỏ ra kiên nhẫn, bởi vì muốn tăng cường kiến thức bản thân, bởi vì thiên tài tuyệt thế giao dịch mới là đặc sắc.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 1 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 1 ngày trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!