Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 436 [Chương 2178 đến 2182]
❮ sautiếp ❯Chương 2178: Thánh cấp cũng phải chết (Hạ)
Lờ mờ thấy bóng người trong ánh sáng trắng yếu ớt, trường sam màu trắng khác kiểu với nhân tộc, trông càng phức tạp và tinh xảo hơn. Tóc dài màu bạc trắng, khuôn mặt trắng trẻo điển trai khiến đa số nữ giới hét chói tai.
Trong hơi thở nhẹ nhàng ẩn chứa chút không linh và thánh khiết, như bầu trời trong xanh không chứa chút vết nhơ, khác biệt hẳn với hơi thở trong Hắc Ma Uyên.
Người điển trai đến lạ mắt lấp lóe ánh sáng trắng, chỉ tay tay một cái:
– Hỡi sinh mệnh tà ác, các ngươi không có chỗ che giấu ở trước mắt ta, tịnh hóa tất cả!
Ngón tay điểm nhẹ vào hư không hắc ám, trong phút chốc các tia sáng trắng bắn ra xuyên qua hắc ám mấy trăm thước đánh trúng các Hắc Ma tộc. Những Hắc Ma tộc người bốc lửa màu trắng cháy hừng hực, gào thét thảm thiết cháy ra tro giữa không trung.
***
– Có câu nói thế nào nhỉ? Mà tóm lại là rốt cuộc khiến bản thiếu chủ gặp các ngươi!
Thanh niên mặt trắng bệch đôi mắt tràn ngập dục vọng nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của Tô Nguyệt Tịch, gần như chảy nước miếng:
– Xem ở khoảng cách gần quả nhiên càng đẹp, lần đầu tiên trông thấy mỹ nhân xinh đẹp quyến rũ như vậy.
Mặt Tô Nguyệt Tịch lạnh băng, mắt chất chứa tức giận.
Lão nhân áo xám đứng cạnh thiếu chủ thì mắt tràn đầy sát ý nhìn Sở Mộ chằm chằm, ánh mắt như muốn đóng băng hắn.
Lão nhân áo xám nói:
– Thiếu chủ lui ra trước đi, để ta bắt giữ hai người này!
Thiếu chủ cực kỳ hưng phấn nói, lùi ra một khoảng cách:
– Giết nam, giữ nữ lại!
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Tô Nguyệt Tịch, giao lão kia cho ta!
Lão nhân áo xám là cường giả Thánh cấp, nếu ở bên ngoài Hắc Ma Uyên thì Sở Mộ đã chạy có cờ, vì hiện giờ hắn không có chút năng lực đối kháng với cường giả Thánh cấp.
Nhưng trong này là Hắc Ma Uyên, bất cứ lực lượng nào vượt qua Niết Bàn cảnh đều sẽ bị ức chế. Mặc kệ lão nhân áo xám là cường giả Thánh cấp bận gì thì hiện tại tối đa cũng chỉ tương đương với Niết Bàn cửu trọng thiên.
Miễn là Niết Bàn cảnh thì Sở Mộ không sợ, hắn còn muốn chiến một trận.
Sở Mộ ra tay đủ sức giết tên thiếu chủ háo sắc.
Lão nhân áo xám cười gằn:
– Niết Bàn ngũ trọng thiên bình thường có chút thiên phú đã tự phụ, hôm nay để lão phu thu các ngươi.
Lão nhân áo xám lập tức hành động, vươn một tay ra thành chưởng chộp đằng trước, một bàn tay to lửa đỏ chộp mạnh vào Sở Mộ.
Hơi thở nóng cháy khuếch tán, bàn tay lửa đỏ to lớn tràn ngập lực lượng đáng sợ, một kích khiến người có cảm giác nghẹt thở.
Từ chiêu này nhìn ra được thực lực mạnh mẽ của lão nhân áo xám, thực lực mạnh mẽ đủ sánh bằng Niết Bàn cửu trọng thiên. Đổi lại Niết Bàn cảnh khác hơn phân nửa phải chết.
Sở Mộ mắt lóe tia sáng, ánh sáng bạc chợt lóe chảy xuôi trên Thiên Trảm kiếm, kiếm lực bát cấp bắn ra mũi nhọn kinh người.
Đúng vậy, là kiếm lực bát cấp.
Sau khi đột phá cảnh giới kiếm pháp, Sở Mộ tham ngộ và tu luyện, dược kinh nghiệm kiếm pháp của Ngũ Linh Kiếm Thánh, tham ngộ Hằng Kiếm Thế, kiếm lực thất cấp lại đột phá đến bát cấp.
Kiếm lực bát cấp thì uy lực rút kiếm tăng mạnh gấp chín lần, tăng phúc cực kỳ đáng sợ. Dù là nhiều Kiếm Thánh cao giai chưa chắc nắm giữ được đẳng cấp kiếm lực như vậy.
Cảnh giới trong lòng có kiếm cộng thêm ý kiếm lĩnh ngộ bước đầu, bàn tay to lửa đỏ trở nên vô cùng rõ ràng trong mắt Sở Mộ, thành các đốm nối liền ghép thành hình bàn tay.
Thiên Trảm kiếm đâm ra, chỉ một giây đã mấy trăm kiếm, các đường kiếm kéo theo ánh sáng bạc đáng sợ đâm xuyên bóng tối.
Mấy trăm luồng kiếm quang màu bạc sắc bén cực kỳ cùng đâm vào các điểm nối của bàn tay to đỏ, đánh tan. Sở Mộ lao ra khỏi dư ba bàn tay đỏ tan nát như mang theo khói thuốc súng nồng nặc, kiếm xẹt qua phá bóng tối chém vào lão nhân áo xám.
Lão nhân áo xám đang định bắt giữ Tô Nguyệt Tịch thì bỗng bàn tay đỏ tan nát, một luồng kiếm quang âm lạnh ập đến làm lão giật nảy mình. lão nhân áo xám biến sắc mặt, rút kiếm khỏi vỏ vẽ vòm sáng lửa đỏ, lửa cháy hừng hực chém ra.
Liệt Hỏa chi kiếm chém không trung, kiếm quang lạnh lẽo màu ngà trắng vụt qua Liệt Hỏa chi kiếm đâm vào lão nhân áo xám.
Bàn về kiếm pháp thì lão nhân áo xám dù là cường giả Thánh cấp nhưng chênh lệch với Sở Mộ cực lớn. Lão nhân áo xám nhận ra điều này liền kéo giãn khoảng cách với Sở Mộ, thi triển thuật pháp công kích hắn.
Lửa vòng quanh người lão nhân áo xám bảo vệ, giây sau một tay kéo các con rắn lửa tụ lại uốn éo, bò khắp nơi bắn hướng Sở Mộ.
Sở Mộ cầm Bất Diệt kiếm trong tay trái, vung hai kiếm lên, các nhát kiếm chém nát rắn lửa, lắc người nhanh chóng đến gần lão giả.
Sở Mộ sướng run người, cảm giác cực kỳ sảng khoái, đó là hưng phấn giết lão nhân áo xám, giết một cường giả Thánh cấp.
Tuy cường giả Thánh cấp này thực lực bị Hắc Ma Uyên đặc biệt ức chế chỉ có thể phát huy đến đẳng cấp Niết Bàn cửu trọng thiên. nhưng tóm lại cảnh giới thật sự của đối phương vẫn là Thánh cấp.
Giết một Thánh cấp có tác dụng rất lớn cho việc rèn luyện tinh khí thần, giúp ích to lớn cho tiến bộ sau này.
Sở Mộ cũng ra tay, mục tiêu của nàng là thiếu chủ háo sắc.
Thiếu chủ có tu vi Niết Bàn thất trọng thiên, thiên phú không tệ nhưng đắm chìm trong nữ sắc, kinh nghiệm chiến đấu bình thường nên không thể so sánh với Tô Nguyệt Tịch được.
Lão nhân áo xám bận chiến đấu với Sở Mộ vừa phải cứu giúp thiếu chủ.
Vui sướng, đầm đìa, tùy ý thích, kiếm của Sở Mộ xuất quỷ nhập thần.
Kiên cường, bá liệt, quỷ dị, sắc bén, nhẹ nhàng, hư vô… Phong cách kiếm pháp khác nhau diễn dịch dưới kiếm của Sở Mộ, từ từ dung hòa lại. Nhát kiếm chém ra vừa có bá liệt phá nát tất cả vừa có phong mang chém đứt vạn vật.
Nhát kiếm đâm ra vừa có sắc bén xuyên thủng cứng rắn vừa quỷ dị quỷ thần khó đoán.
Cảnh giới trong lòng có kiếm, kinh nghiệm kiếm pháp của Ngũ Linh Kiếm Thánh, tham ngộ Hằng Kiếm Thế, bước đầu ý kiếm, trong khoảnh khắc chiến đấu với cường giả bi kiếm ý thống nhất khống chế cao độ.
Bàn về lực lượng tuyệt đối thì lão nhân áo xám mạnh hơn Sở Mộ rất nhiều nhưng không hơn, những mặt khác thì hoàn toàn không thể so sánh.
Thuật pháp uy lực mạnh mẽ liên tục công kích đều bị hụt, Sở Mộ né qua hết. Trong trạng thái tinh khí thần vượt qua cực hạn thì Sở Mộ mạnh chưa từng có.
Giết giết giết!
Sở Mộ chỉ có một ý nghĩ là giết lão nhân áo xám, giết Thánh cấp này.
Song kiếm giao nhau biến ảo, một kiếm quỷ dị sắc bén mà mơ hồ, một kiếm kiên cường bá liệt lại ẩn chứa nhẹ nhàng, thập tự chém.
Chương 2179: Nhổ cỏ tận gốc (Thượng)
Tô Nguyệt Tịch bùng nổ lực lượng né đi, lão nhân áo xám phát ra Thiên Ma lực tràng. Một kiếm hóa thành tia chớp đen sâu thẳm đen tối như hòa thành một với Hắc Ma Uyên chém vào thiếu chủ háo sắc.
Thiếu chủ háo sắc biến sắc mặt vội thụt lùi nhưng không né kịp đã bị chém trúng, gã không chết vì người dâng lên màn sáng màu tím nhạt ngăn kiếm của Tô Nguyệt Tịch.
Thiếu chủ háo sắc chợt phản ứng lại, gã đắc ý cười to bảo:
– Ha ha ha! Ta có bí bảo phụ thân cho ta, ngươi không giết chết ta được!
Tô Nguyệt Tịch không nói một lời lại chém kiếm công kích.
Bàn về tu vi Tô Nguyệt Tịch không bằng thiếu chủ háo sắc, nhưng về thực lực thì mạnh hơn đối phương gấp vô số lần, nếu gã không có bí bảo phòng ngự thì nàng đã một kiếm chém chết.
Lão nhân áo xám thấy Tô Nguyệt Tịch trong một chốc không làm gì thiếu chủ được thì yên lòng, gã nổi máu ác muốn dùng thế sấm sét giải quyết Sở Mộ trước tiên.
Tuy lão nhân áo xám không ngừng bùng nổ công kích nhưng vẫn không thể giết Sở Mộ, dù muốn tổn thương hắn cũng không thể làm được.
Lão nhân áo xám tuy là cường giả Thánh cấp nhưng chỉ là loại bình thường trong đó.
Dù vậy lão nhân áo xám vẫn có lực lượng mạnh mẽ hơn xa Sở Mộ, đây là một đối thủ siêu tốt, đối tượng luyện kiếm.
Với mục tiêu giết lão nhân áo xám, kiếm pháp của Sở Mộ đang thăng hoa.
Ý kiếm của Sở Mộ mới chỉ tham ngộ bước đầu, chưa tính là nắm giữ. Lúc trước Sở Mộ giết mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng chẳng qua vì áp lực lớn mới lĩnh ngộ ra, bùng nổ vượt qua cực hạn. Sau khi bình tĩnh lại thì rất khó đến độ cao như vậy.
Ý kiếm đẳng cấp đó có lẽ là tu luyện ý kiếm đến đại thành, Sở Mộ mới chỉ nhập môn.
Trận chiến đấu này khiến Sở Mộ nắm chắc ý kiếm sâu hơn.
Lão nhân áo xám dánh rất bức bối, khoảnh khắc lão ra tay thì đối phương đã né tránh kịp lúc, khiến lão công kích bị hụt. Đối phương chém kiếm, lão nhân áo xám né tránh thì đòn công kích tiếp theo đã ở ngay đường né chờ lão đụng vào.
Đối thủ quỷ dị đánh nhau làm lão nhân áo xám rụng rời tay chân.
Lão nhân áo xám vừa lùi vừa quát:truyện Ma Tu audio
– Dừng tay!
Lão nhân áo xám không muốn đánh nữa, đối thủ như vậy làm lão hoảng.
– Lão phu ta đây là trưởng lão của Tử Lôi cung, đó là thiếu chủ của Tử Lôi cung, nếu đánh tiếp sẽ không tốt cho các ngươi!
Tử Lôi cung ở trong Thiên Khung vực, là một thế lực khổng lồ, trong cung có nhiều cường giả Thánh cấp. Lão nhân áo xám muốn ngừng chiến còn uy hiếp như thế thì làm sao Sở Mộ tha cho bọn họ được, cho dù bây giờ ngừng chiến, sau khi rời khỏi đây lão nhân áo xám và thiếu chủ háo sắc chắc chắn không tha cho bọn họ.
Vậy thì chẳng bằng nhổ cỏ tận gốc cho rồi.
Lão nhân áo xám mới nói xong Sở Mộ cầm song kiếm chém tới.
Song kiếm như mang theo cuồng bạo, kiên cường, bá liệt, nhẹ nhàng, quỷ dị, sắc bén, các loại phong cách kiếm pháp dung nhập vào trong kiếm, khiến nó trở nên quỷ thần khó lường, không cách nào hình dung.
Biểu tình lão nhân áo xám hãi hùng, song kiếm này chém ra là đỉnh cao tất cả kiếm pháp tích lũy của Sở Mộ.
Kiếm quang nhìn chậm nhưng nhanh chớp mắt chém tới, lão nhân áo xám vội né nhưng Sở Mộ đã biết quỹ tích né của lão, song kiếm chém tới không biết khi nào đã gần trong gang tấc.
Lần này không thể thoát khỏi, lão nhân áo xám như tự mình đụng vào.
Kiếm quang đáng sợ có kiếm lực tăng phúc gấp tám lần phá phòng hộ trên người lão nhân áo xám, Chấn Địa kình cực kỳ hung tàn chấn động cao, uy năng khủng bố cộng uy lực song kiếm lên đến tột đỉnh.
Dù lão nhân áo xám mặc bảo y nhưng đó chỉ là bảo y Thánh cấp, nó đã rách, lực lượng đáng sợ xâm nhập vào cơ thể lão. Nếu lực lượng không bị ức chế thì lão nhân áo xám có thể ngăn cản lại, nhưng giờ bị ức chế sức mạnh, lão bị song kiếm chém lập tức bị thương nặng.
Không cho đối phương một chút cơ hội, Sở Mộ quay quanh lão nhân áo xám với tốc độ siêu nhanh công kích mạnh mẽ không gì sánh bằng.
Chém giết không khoan nhượng.
Phập!
Một cái đầu bay lên.
Mắt lão nhân áo xám đọng lại kinh ngạc.
Lão là cường giả Thánh cấp, dù lực lượng bị ức chế xuống đẳng cấp Niết Bàn cửu trọng thiên nhưng với kinh nghiệm chiến đấu khí phách của lão đều đến đẳng cấp Thánh cấp, nhưng lão chết trong tay kiếm tu mới chỉ là Niết Bàn ngũ trọng thiên.
Lão nhân áo xám chết thì chỉ còn lại thiếu chủ háo sắc, Tô Nguyệt Tịch đã chém rách phòng hộ trên người gã, kiếm tiếp theo là tuyệt sát.
Kiếm chém ra, chợt khí thế đáng sợ dâng lên từ người thiếu chủ háo sắc, như núi lửa phun trào. Trong tiếng nổ đì đùng, vô số tia chớp tím dày đặc toàn thân thiếu chủ, một bóng người ngưng tụ trên thân thể gã.
Tia chớp tím ngưng tụ thành hình người phát ra tiếng ồm ồm như chuông:
– Ta là Dương Thiên Lôi cung chủ của Tử Lôi cung, mặc kệ các hạ là ai, hãy nể mặt ta đừng tổn thương nhi tử của ta.
Người Tử Lôi cung chủ phát ra dao động hơi thở kinh người cực kỳ đáng sợ.
Nếu là người Thiên Khung vực hay người biết Tử Lôi cung hơn phân nửa sẽ nể tình. Dù sao Tử Lôi cung là số ít thế lực mạnh mẽ nhất dưới Thiên Khung thánh địa, không dễ trêu chọc. Dù là người Thiên Khung thánh địa cũng không muốn chọc vào Tử Lôi cung.
Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch khi hỏi thăm Đỗ Kiền tin tức về Hắc Ma Uyên thì gã tiện thể liệt kê thế lực lớn trong Thiên Khung vực, Tử Lôi cung nằm trong số đó.
Chọc vào Tử Lôi cung có kết cục không tốt, Tô Nguyệt Tịch hơi do dự, nàng nhìn hướng Sở Mộ. Hai người ở chung bất giác lấy Sở Mộ dẫn đầu, Tô Nguyệt Tịch sẽ suy xét ý kiến của hắn.
Sở Mộ dứt khoát thốt một chữ:
– Giết!
Tử Lôi cung thì sao? Dù là người Thiên Khung thánh địa nếu xung đột sinh tử với hắn thì Sở Mộ vẫn giết, nếu không giết sau này đối phương cũng tuyệt đối không tha cho bọn họ.
Thân kiếm của Tô Nguyệt Tịch vung lên lại hóa thành tia chớp đen chém ra. Song kiếm của Sở Mộ chạm vào nhau phát ra sóng âm đáng sợ xuyên suốt, thập tự kiếm quang chém hết bát phương.
– Các ngươi còn dám ra tay!
Tia chớp điên cuồng dâng lên dưới thân Tử Lôi cung chủ hóa thành hai tia chớp đáng sợ oanh kích Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch.
Kiếm của Tô Nguyệt Tịch bị đánh trúng bay ngược ra, người đầy tia sét, nàng cố đối kháng lại nó. Kiếm quang của Sở Mộ tuy tan nát nhưng cơ thể không bị ảnh hưởng, hắn lại giết lên, từ điểm này là biết hắn mạnh mẽ hơn Tô Nguyệt Tịch rất nhiều.
Hình ảnh Tử Lôi cung chủ chỉ là một thủ đoạn bảo vệ, lực lượng mạnh mấy cũng không thể vượt qua giới hạn ức chế của Hắc Ma Uyên. Với Tô Nguyệt Tịch đó là uy hiếp lớn, nhưng với Sở Mộ thì giống như lão nhân áo xám.
Chương 2180: Nhổ cỏ tận gốc (Hạ)
Chiến chiến chiến!
Chiến với lão nhân áo xám khiến kiếm pháp của Sở Mộ thăng hoa, thực lực tiến thêm một bước, ứng đối Tử Lôi cung chủ càng dễ dàng hơn.
Thủ đoạn bảo vệ Tử Lôi cung chủ để lại trên người thiếu chủ háo sắc năng lượng có hạn, không cách nào kéo dài.
Đối kháng với Sở Mộ tăng tốc độ tiêu hao lực lượng.
Khoảnh khắc cuối cùng hình ảnh Tử Lôi cung chủ tan biến phát ra tiếng rống giận dữ:
– Các ngươi đáng chết, toàn bộ Tử Lôi cung sẽ hết sức truy sát các ngươi!
Một tia chớp mỏng mạnh bắn hướng Sở Mộ, chui vào người hắn.
Không gây tổn thương gì cho hắn nhưng Sở Mộ có cảm giác không ổn, dường như là ấn ký.
Thiếu chủ háo sắc kinh hoàng nói:
– Đừng giết ta!
Sở Mộ thu kiếm về, cười nói:
– Ta sẽ không giết ngươi.
Sở Mộ kiểm tra lôi lực chui vào cơ thể mình.
Thiếu chủ háo sắc run giọng nói, đáy mắt lóe tia âm trầm:
– Ta sẽ cảm tạ các ngươi.
Một thanh âm lạnh ăng đông lại máu của thiếu chủ háo sắc:
– Vì ta sẽ giết ngươi!
Kiếm của Tô Nguyệt Tịch hóa thành luồng sáng đen đâm thủng thiếu chủ háo sắc.
Sở Mộ không giết gã không phải vì hắn nhân từ mà là để lại cho Tô Nguyệt Tịch ra tay.
Không gian giới chỉ của lão nhân áo xám thuộc về Sở Mộ, không gian giới chỉ của thiếu chủ háo sắc thì vào tay Tô Nguyệt Tịch.
Trận chiến này Sở Mộ tiêu hao rất nhiều lực lượng, hắn cần lấy lại sức. Tô Nguyệt Tịch cũng tiêu hao nhiều lực lượng, cũng cần phục hồi.
Sở Mộ nói:
– Nàng phục hồi trước đi.
Sở Mộ lấy ít đan dược ra dùng, với sức mạnh đan dược trợ giúp lấy sức nhanh hơn. Tô Nguyệt Tịch trừ dùng đan dược ra còn ngồi xếp bằng vận chuyển công pháp.
Nguyên khí thiên địa trong Hắc Ma Uyên cực kỳ mỏng manh, nhân tộc tu luyện giả đi vào đây nếu tiêu hao thực lực rất khó phục hồi lại, cần dùng đủ đan dược, nhưng đan dược không phải vạn năng.
Tô Nguyệt Tịch là mạch Thiên Ma, công pháp tu luyện liên quan hắc ám nên có thể hấp thu một chút lực lượng hắc ám từ Hắc Ma Uyên tăng tốc độ phục hồi sức mạnh.
Lực lượng hắc ám trong Hắc Ma Uyên cộng với đan dược khiến Tô Nguyệt Tịch nhanh chóng hồi sức, nhưng phải cẩn thận không để ý chí bị hỗn loạn xâm thực.
Qua một thời gian Tô Nguyệt Tịch phục hồi lực lượng, đến lượt nàng hộ pháp cho Sở Mộ.
Vì dùng đan dược nên Sở Mộ đã phục hồi chút lực lượng, hắn ngồi xếp bằng vận chuyển Thần Hoang kiếm quyết.
Nói ra thì đây là điểm mạnh của Thần Hoang kiếm quyết.
Sở Mộ càng hiểu biết sâu về tu luyện Thần Hoang kiếm quyết, cảnh giới càng cao thâm, càng tiến bộ thì đào móc bí mật của Thần Hoang kiếm quyết càng nhiều hơn. Bây giờ hắn đang dụng một công hiệu trong đó, có thể hấp thu đa số lực lượng hơi thở luyện hóa thành Thần Hoang kiếm nguyên.
Lực lượng hắc ám không trốn thoát phạm trù hấp thu của Thần Hoang kiếm quyết.
Nên tốc độ phục hồi của Sở Mộ mau hơn Tô Nguyệt Tịch, cộng thêm kiếm ý của hắn mạnh mẽ, ý chí cứng cỏi, hơi thở hắc ám hỗn loạn trùng kích khó thể ảnh hưởng hắn được.
Sở Mộ nhắm mắt vận chuyển Thần Hoang kiếm quyết phục hồi lực lượng, Tô Nguyệt Tịch thì quan sát bốn phía, mắt tình cờ nhìn mặt hắn.
Tô Nguyệt Tịch càng nhìn càng mê, nhìn đến thẫn thờ.
Sở Mộ vừa mở mắt ra nhìn thấy đôi mắt đẹp nhìn mình chằm chằm. Ánh mắt giao nhau như bị người bắt lấy, đôi mắt đẹp lóe tia bối rối nhanh chóng dời đi.
Sở Mộ đứng dậy, mỉm cười nói:
– Ta cũng khỏe rồi.
Tô Nguyệt Tịch gật nhẹ, cúi đầu không nhìn Sở Mộ.
Sở Mộ nói:
– Hay là kiểm tra hàng lấy được đi.
Hàng đây là không gian giới chỉ lấy từ việc giết mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng, lão nhân áo xám, thiếu chủ háo sắc của Tử Lôi cung.
Sâu trong Hắc Ma Uyên dâng lên từng đợt hơi thở đáng sợ, hắc ám còn hơn Hắc Ma Uyên, kinh người hơn.
Một thanh âm kinh người chất chứa âm u vang vội, vô cùng bá đạo, như đế hoàng cao cao tại thượng đang ra lệnh:
– Bát vương nghe lệnh, bắt giữ toàn bộ kẻ xâm nhập, không bắt được thì xử quyết!
Các thanh âm khác nhau vang lên trong bóng tối:
– Tuân lệnh thưa hoàng tôn kính!
Giọng nói thô kệch trêu đùa:
– Ti Cơ, nghe nói thuộc hạ của ngươi bị diệt bởi nhiều tộc nhân cao đẳng rồi?
Thanh âm quyến rũ mất hồn như thì thầm bên tại, gợi lên lửa dục:
– Ngươi cũng khá hơn ai?
Giọng nói thô kệch cười gằn:
– Ha ha ha! Hay là chúng ta so tài xem ai bắt được nhiều dị tộc hơn? Nếu nàng thua thì không được giở trò gì, để ta tận hứng một lần.
Thanh âm quyến rũ cười khúc khích hỏi:
– Ngươi có lá gan đó sao?
Giọng thô kệch hừ lạnh một tiếng:
– Nàng dám nằm xuống thì ta dám đè!
Thanh âm lạnh nhạt ẩn chứa uy thế khiến người lạnh lòng vang lên:
– Được rồi, giờ không phải lúc khắc khẩu!
Bát vương Hắc Ma tộc hành động.
***
Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch kiểm tra chiến lợi phẩm của riêng mình.
Tô Nguyệt Tịch chỉ được không gian giới chỉ của thiếu chủ Tử Lôi cung, dù chỉ có một cái nhưng trong không gian giới chỉ của thiếu chủ háo sắc có nhiều thứ tốt. Một ít bí bảo giữ mạng, đan dược không tệ, nhiều Nguyên Đan vân vân.
Sở Mộ được mười mấy không gian giới chỉ, có một cái của cường giả Thánh cấp, mấy thứ này cho hắn thu hoạch lớn.
Trong không gian giới chỉ của lão nhân áo xám có mấy trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm, nhiều đan dược, khoáng thạch vân vân, một số công pháp bí pháp, toàn là thứ thường thấy mà thực dụng.
Trong không gian giới chỉ của mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng có nhiều đồ, rất tạp. Có lẽ là các Hắc Ma tộc cao đẳng giết nhân tộc từ ngoài đến, cướp đi tài phú của bọn họ biến thành đồ của mình, bây giờ thì chúng thuộc về Sở Mộ.
Sở Mộ phát hiện một thứ kỳ lạ trong không gian giới chỉ của mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng, đó là một chiếc nhẫn màu đỏ. Trên nhẫn khảm mấy bảo thạch đỏ rực to cỡ hạt gạo, giữa các bảo thạch có các hoa văn kết nối, trông tinh xảo phức tạp.
Các tia dao động lực lượng lửa toát ra, không khí quanh chiếc nhẫn trở nên nóng cháy.
Sở Mộ xem kỹ một lúc, lực lượng thần niệm bao trùm thẩm thấu, phân tích với góc độ chú kiếm sư thì thứ này kết cấu rất phức tạp, cực kỳ không đơn giản, phỏng chừng là một loại bí bảo, bí bảo lực lượng đến lực lượng lửa, không biết có tác dụng gì.
Sở Mộ tạm cất vào, hắn còn tìm được mấy khối tinh thể toát ra sát khí kinh người khiến hắn mừng rỡ.
Sở Mộ trực tiếp hấp thu vào cơ thể, xuống vùng đan điền, bị Bất Diệt kiếm nhanh chóng hấp thu.
Bất Diệt kiếm đã lâu rồi không hấp thu hơi thở mặt trái tinh khiết đặc quánh như vậy. Hơi thở mặt trái có khấp nơi trong Hắc Ma Uyên nhưng với đẳng cấp như Bất Diệt kiếm thì còn thiếu, làm nó không tiến bộ được.
Chương 2181: Thông Thiên Bất Diệt Thánh kiếm
Các mặt độ mạnh của Bất Diệt kiếm không bằng Thiên Trảm kiếm, nhưng bây giờ có mấy khối kết tinh sát khí đậm đặc như vậy thì Sở Mộ tin tưởng sau khi hấp thu chúng Bất Diệt kiếm sẽ tăng lên độ cao hoàn toàn mới.
Tô Nguyệt Tịch đứng một bên, nàng không rõ Sở Mộ đang làm cái gì nhưng không hỏi, nàng chỉ đứng chú ý mọi động tĩnh xung quanh, làm hộ pháp.
Lúc trước Sở Mộ có cơ thể mạnh mẽ đủ chống cự hai khối kết tinh sát khí trùng kích, Bất Diệt kiếm không ngừng hấp thu sát khí, hấp thu chất dinh dưỡng để tiến bộ.
Qua một thời gian toàn bộ kết tinh sát khí bị Sở Mộ hấp thu hết, Bất Diệt kiếm lại chấn động, hơi thở mãnh liệt khuếch tán trong người hắn, ẩn chứa hơi hướm tuyên cổ bất diệt. Tô Nguyệt Tịch biến sắc mặt, lòng thầm giật mình.
Sở Mộ mở mắt ra nhìn Tô Nguyệt Tịch, nhẹ giọng nói:
– Ta xong rồi, đi thôi.
Nhanh chóng hấp thu hết kết tinh sát khí đem đến thu hoạch là phẩm chất của Bất Diệt kiếm đến Thông Thiên Thánh kiếm.
Thông Thiên Bất Diệt Thánh kiếm!
Rốt cuộc Bất Diệt kiếm cũng đến đẳng cấp Thiên Trảm kiếm, phát huy ra uy năng càng mạnh gián tiếp nâng cao thực lực của Sở Mộ.
Bát vương Hắc Ma tộc hành động, nhân tộc từ ngoài vào đã rơi vào cảnh nguy hiểm.
Nhân tộc đã ltìm hiểu rõ Hắc Ma tộc cấu thành thế nào.
Hắc ma thú là phụ thuộc của Hắc Ma tộc, kiểu như chiến sủng tọa kỵ. Hắc Ma tộc chia ra thấp kém, trung đẳng, cao đẳng. Trong mỗi cấp bậc Hắc Ma tộc có chia ra thấp, trung, cao, đỉnh. Đặc biệt Hắc Ma tộc cao đẳng đối ứngp hẩm cấp của Thiên tộc nhân tộc bình thường, tổng cộng chia ra cửu phẩm.
Có lẽ đây là định nghĩa phân chia tự nhân tộc đặt cho Hắc Ma tộc.
Giống như tu luyện giả nhân tộc, Hắc Ma tộc từ nhất phẩm đến thất phẩm khá đông, Hắc Ma tộc bát phẩm ít hơn, trong Hắc Ma tộc được gọi là Hắc Ma Tướng.
Hắc Ma tộc cửu phẩm càng hiếm, mỗi Hắc Ma tộc cao đẳng cửu phẩm đều có lực lượng cực kỳ đáng sợ, có thể dễ dàng đánh bại Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên của nhân tộc, được gọi là Hắc Ma thống lĩnh. Tám người xuất sắc nhất được tôn xưng là vương, Hắc Ma Vương.
Hiện Hắc Ma tộc có bát vương.
Trên tám vị Hắc Ma Vương là người mạnh nhất thống ngự toàn Hắc Ma tộc gọi là Hắc Ma Hoàng, đế hoàng của Hắc Ma tộc, bất cứ Hắc Ma tộc nào cũng phải nghe theo hiệu lệnh.
Các tu luyện giả nhân tộc không rõ Hắc Ma Hoàng mạnh đến mức nào, chỉ biết tu luyện giả vào Hắc Ma Uyên dù thiên phú thế nào, thực lực ra sao vẫn không thể đấu lại Hắc Ma Vương, càng đừng nói tới Hắc Ma Hoàng trên cả Hắc Ma Vương. Thật ra trong tình huống nhân tộc biết thì Hắc Ma Hoàng chưa từng ra tay.
Tám Hắc Ma Vương hành động, Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch không biết điều đó nhưng hắn ngửi được mùi nguy hiểm. Hoặc nên nói Sở Mộ cảm giác nguy hiểm đến gần, nhờ hắn thăng cấp cảnh giới trong lòng có kiếm, tinh khí thần tăng vọt, tư duy ý thức nâng cao, sau khi lĩnh ngộ ý kiếm chỉnh hợp, kiếm ý thống nhất cao độ được đến kết quả thăng hoa, nhạy bén với nguy hiểm hơn nhiều.
Sở Mộ chợt lên tiếng:
– Tô Nguyệt Tịch, tiếp theo có lẽ sẽ gặp nguy hiểm lớn, hãy cẩn thận.
Tô Nguyệt Tịch nhẹ gật đầu nói:
– Ừm!
Phía trước lóe ánh sáng trắng yếu ớt làm Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch giật mình.
Trong hơi thở hắc ám ở Hắc Ma Uyên thì ánh sáng trắng yếu ớt kia cực kỳ bắt mắt, hai người cảm nhận hơi thở ẩn chứa trong ánh sáng trắng có chút thánh khiết không linh, dễ liên tưởng đến bầu trời trong xanh sáng sủa.
Ánh sáng trắng yếu ớt nhanh chóng di chuyển tới gần, là vật sống.
Cảm giác bị nhìn ngó làm Tô Nguyệt Tịch cau mày, Sở Mộ vận dụng lực lượng thần niệm rung lên chặn lại đối phương nhìn trộm, ấn tượng đầu tiên đã giảm thấp.
Đến gần, Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch thấy rõ bóng người trong ánh sáng trắng lập lòe, khuôn mặt cực kỳ điển trai khác với nhân tộc khiến hai người ngẩn ngơ.
Đối phương không nói chuyện, đi lướt qua Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch, tư thái cao cao tại thượng, ánh mắt lạnh lùng liếc qua như miệt thị sinh mệnh thấp kém.
Không ai thích bị coi rẻ.
Nhưng người này cho Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch cảm giác rất nguy hiểm dù chẳng hề toát ra chút hơi thở nguy hiểm nào.
Đối phương không ra tay thì Sở Mộ sẽ không tấn công. Tô Nguyệt Tịch do dự một chút, đè xuống rục rịch. Nếu lúc trước gặp tình huống này chắc chắn Tô Nguyệt Tịch sẽ rút kiếm chém, bây giờ thì nàng suy nghĩ nhiều chút.
Người cực kỳ tuấn tú ở trong ánh sáng trắng yếu ớt mà kiên cường dẻo dai để lại một câu:
– Nhân tộc… nhỏ yếu.
Thái độ đó khiến Sở Mộ nhếch mép, lạnh nhạt nói:
– Thiên tộc… ngạo mạn.truyện đao tu audio
Người đó mắt bắn ra tia sáng như xuyên qua bóng tối đánh nát tinh thần, đập vào mắt Sở Mộ.
Mắt Sở Mộ bắn ra tia sắc bén kinh người như có tia chớp vô hình vụt qua.
Thiên tộc nhân cực kỳ tuấn tú để lại một câu rồi đi xa:
– Cố gắng sống đi.
Thiên tộc nói như vậy tuyệt đối không phải quan tâm bọn họ mà là cảnh cáo, uy hiếp. Cố gắng sống, rời khỏi đây rồi sẽ tính sổ sau.
Sở Mộ có sợ không?
Không.
Sở Mộ thậm chí hơi hưng phấn, vì từ khi trong Thừa Thiên học cung hắn hiểu biết Thiên tộc đã muốn gặp thử. Chủng tộc đặt tên Thiên có chỗ gì hơn người?
Đúng như ghi chép, Thiên tộc nhân rất ngạo mạn, ánh mắt và tư thái cao cao tại thượng nhìn xuống chủng tộc khác.
Cao ngạo, ngạo mạn, Sở Mộ không quan tâm mấy vụ đó, với hắn thì đó chỉ là vẻ ngoài, hắn chú ý là thực lực. Cao ngạo mà không có thực lực sẽ là trò cười.
Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch rất nhanh bỏ qua việc gặp Thiên tộc nhân, hai người vào sâu trong Hắc Ma Uyên, cầu may tìm Thần Châu Thâm Lam.
Đến bây giờ trừ biết Thần Châu Thâm Lam ở trong Hắc Ma Uyên ra không có tin tức gì khác.
Nhưng Hắc Ma Uyên là một hiểm địa, cấm địa cực kỳ nguy hiểm, dù không tìm thấy Thần Châu Thâm Lam thì tôi luyện tại đây, rèn luyện sinh tử dễ tiến bộ nhất. Ví dụ mấy lần chiến đấu khiến Sở Mộ tăng tiến nhiều, Tô Nguyệt Tịch cũng có chút thu hoạch.
Cảm giác nguy hiểm càng lúc càng rõ ràng, mãnh liệt hơn. Sở Mộ linh cảm có lẽ không lâu sau hắn và Tô Nguyệt Tịch sẽ gặp nguy hiểm to lớn. Sở Mộ chẳng những không lùi bước ngược lại rất kích động, máu sôi trào.
Khi còn là người thường Sở Mộ đã có trực giác hơn người.
Sau khi trở thành kiếm thuật sư, tu luyện khiến tâm tính, ý chí các mặt tiến bộ, đặc biệt tu luyện ngũ cảnh kiếm thuật khiến trực giác của hắn mạnh hơn một bậc, từ nay không còn xảy ra sai lầm nữa, Sở Mộ rất tin vào trực giác của mình.
Chương 2182: Tô Nguyệt Tịch bị bắt (Thượng)
Quả nhiên trực giác của Sở Mộ lại chính xác.
Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch rơi vào vòng vây, bao vây bọn họ vẫn là Hắc Ma tộc nhân. Nhưng Hắc Ma tộc lần này mạnh hơn nhóm trước gấp vô số lần.
Hơi thở hắc ám đáng sợ như sóng triều ập đến, làm Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch cảm giác tùy thời bị đè sập.
Biểu tình Tô Nguyệt Tịch trầm trọng.
Sở Mộ cố gắng bình tĩnh tinh thần, truyền âm cho Tô Nguyệt Tịch:
– Chờ chút nữa chú ý nghe lời của ta lập tức bỏ chạy ngay.
Tô Nguyệt Tịch gật đầu.
Lần này thật sự khác với trước, Hắc Ma tộc nhân bao vây bọn họ tuy chỉ có mười mấy người nhưng mỗi người đều là Hắc Ma tộc nhân cao đẳng, thủ lĩnh càng đáng sợ.
Có một sừng màu đen lóe ánh sáng đen âm u, hoa văn quỷ dị màu đen đầy mặt trông không xấu xí, con mắt màu đen hơi quỷ dị.
Người mặc chiến giáp toàn thân màu đen bảo vệ mỗi vị trí từ dưới đầu trở xuống, cầm binh khí dài quái dị, mũi thương có hai lưỡi búa, có thể đâm hoặc chặt chém.
Dưới thân Hắc Ma tộc cao đẳng kia là con hắc ma thú cao đẳng mọc răng nanh to lớn, ngoại hình giống sư tử, ít nhất cỡ bát phẩm. Hắc Ma tộc cao đẳng phát ra hơi thở khiến Sở Mộ biết đây là Hắc Ma tộc nhân cao đẳng cửu phẩm, tức là thống lĩnh của Hắc Ma tộc.
Một Hắc Ma Thống Lĩnh đem đến áp lực và nguy hiểm vô cùng mãnh liệt cho Sở Mộ.
Khí cơ của Hắc Ma Thống Lĩnh tỏa định Sở Mộ làm cơ bắp toàn thân hắn tê dại, máu như bị đóng băng. Loại cảm giác này cực kỳ khó chịu, Hắc Ma Thống Lĩnh gây áp lực cho Sở Mộ lớn hơn lão nhân áo xám lúc trước gấp mấy lần.
Áp lực siêu lớn khiến tâm tình Sở Mộ kích động.
Cường địch, tuyệt đối là cường địch! Chiến đấu với cường địch như vậy mới rèn luyện bản thân tốt hơn, khai phá ra tiềm lực.
Điều duy nhất đáng lo là Tô Nguyệt Tịch, nàng có thiên phú, là một yêu nghiệt nhưng vẫn chưa hoàn toàn lớn lên, khiến nàng đối diện một Hắc Ma Thống Lĩnh và mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng là không hiện thực.
Tô Nguyệt Tịch có niềm kiêu hãnh của mình nhưng nàng sẽ không lỗ mãng, nếu có cơ hội chạy trốn thì nàng sẽ không từ chối.
Nhưng mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng vòng quanh không dễ chạy, cần mở ra lỗ hổng, bắt lấy cơ hội lóe qua.
Hắc Ma Thống Lĩnh nhìn ra được lực lượng hai bên cách xa nhau nên không nóng nảy, trêu cợt nói:
– Nhân tộc, ngoan ngoãn theo chúng ta trở lại, nếu không sẽ chết rất khó xem.
Trí tuệ của Hắc Ma Thống Lĩnh đã ngang bằng với nhân loại.
Sở Mộ bỗng cười nói:
– Được thôi.
Đồng ý nhanh làm Hắc Ma Thống Lĩnh bất ngờ, chợt luồng kiếm quang sắc bén đến trước mắt gã, xé rách không trung chém tới.
Phong mang và âm lạnh trên kiếm quang làm tim Hắc Ma Thống Lĩnh rớt cái bịch, không dám coi thường.
Hắc Ma Thống Lĩnh cảm giác bị lừa, tức giận quát:
– Nhân tộc gian xảo!
Hắc Ma Thống Lĩnh vung vũ khí dài lên, tiếng xé gió chói tai khiến người lạnh lòng vang lên. Vũ khí đâm tới trước, nhanh mà hung mãnh, dường như cú đâm này có thể thủng cả bầu trời.
Hắc Ma Thống Lĩnh vừa ra tay liền khiến tinh thần Sở Mộ rung động, quá mạnh, một kích kia mạnh hơn lão nhân áo xám rất nhiều!
Ý kiếm đẳng cấp nhập môn khiến Sở Mộ biết hắn không thể đỡ đòn công kích. Kliếm quang cong về, như bước nhảy không gian né cú đâm của Hắc Ma Thống Lĩnh đổi sang một con mắt của gã.
Sở Mộ truyền âm cho Tô Nguyệt Tịch:
– Chạy!
Tô Nguyệt Tịch nắm bắt một giây khí thế tỏa định bị phá vỡ, một kiếm đã súc thế từ lâu chém ra. Kiếm quang đen ngòm vạch đường cong đằng trước vượt qua mấy chục thước như ngăn cách không trung, sinh ra sức bật mạnh mẽ ngăn lại đám Hắc Ma tộc cao đẳng lao lên.
Kiếm chém ra, Tô Nguyệt Tịch nhanh chóng quyết định, bùng nổ lực lượng biến thành tia sáng màu đen như hòa vào trong hơi thở hắc ám của Hắc Ma Uyên nhanh chóng thụt lùi.
Tô Nguyệt Tịch kiêu ngạo nhưng không mù quáng, nàng biết mình ở đây sẽ chỉ liên lụy Sở Mộ, dù lòng không cam cũng sẽ không chôn vùi lý trí khiến nàng làm ra việc gì sai làm, nhưng trong lòng thầm thề phải nâng cao thực lực của mình, nhanh chóng tăng thực lực. Không thì lần sau gặp nguy hiểm như vậy Tô Nguyệt Tịch chỉ có thể nhiều lần trở thành vướng víu.
Mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng bị cản trở một chút rồi lập tức đuổi theo ngay, để lại Sở Mộ và Hắc Ma Thống Lĩnh quyết đấu.
Hắc Ma Thống Lĩnh đem đến áp lực rất lớn cho Sở Mộ, hắn phải tập trung hết sức ứng đối, không rảnh quan tâm Tô Nguyệt Tịch, đành tùy vào năng lực và tạo hóa của nàng.
Kiếm quang phá không cực kỳ sắc bén như tia chớp sấm sét. Hắc Ma Thống Lĩnh huơ thương phủ đâm chặt chém, phát huy đến mức tận cùng, phối hợp lực lượng đáng sợ của gã mỗi đòn công kích có thể đánh nát núi cao, không cách nào cứng rắn đỡ.
Trong va chạm lực lượng đáng sợ trùn kích, tuy Sở Mộ đã trừ bớt phần lớn nhưng vẫn còn một phần lực lượng khiến bàn tay hắn tê rần.
Hai bên cách biệt lực lượng tuyệt đối quá lớn.
Sở Mộ dốc hết sức chiến đấu, xem bộ dạng Hắc Ma Thống Lĩnh dường như chưa hết sức, nhưng cũng rất ngạc nhiên. Một nhân tộc chỉ phát ra hơi thở lực lượng chỉ tương đương với Hắc Ma tộc cao đẳng ngũ phẩm vậy mà có thể chiến đấu với gã đến mức này.
Tuyệt đối là thiên tài tuyệt thế trong nhân tộc, càng nên bắt sống.truyện huyền huyễn audio
Hắc Ma Thống Lĩnh động ý niệm, chiêu thức thay đổi, bóng thương tung hoành, ánh sáng đen tràn ngập, tiếng ù ù khiến người rợn tóc gáy, mỗi chiêu đều vì bắt giữ Sở Mộ.
Ý kiếm Sở Mộ trước tiên biết quỹ tích công kích và né tránh của đối phương, mấy lần chiến đấu lúc trước mọi việc đều thuận lợi, lần này ý kiếm vẫn đem đến tác dụng lớn. Nhưng Sở Mộ có cảm giác bực tức bức bối, lực lượng tuyệt đối của Hắc Ma Thống Lĩnh mạnh hơn hắn nhiều, tốc độ ra tay nhờ có lực lượng mạnh mẽ nên nhanh kinh người.
Biết trước quỹ tích công kích của đối phương thì sao, vẫn rất khó né tránh vì tốc độ ra tay của đối phương quá mau, cực kỳ hung mãnh, rất khó né.
Biết trước quỹ tích trốn của đối phương thì làm được gì, kiếm chém tới đối phương không né được thì dùng vũ khí cứng rắn chặn lại, không bị thương chút nào.
Cái này gọi là dốc sức mà không đủ lực, cách biệt lực lượng tuyệt đối quá lớn thì kỹ xảo tinh diệu mấy phát huy uy năng có hạn, chỉ giúp Sở Mộ đấu một trận với đối phương.
Sở Mộ phát ra kiếm vực, lực lượng và tốc độ của Hắc Ma Thống Lĩnh bị suy yếu, lực lượng và tốc độ của hắn tăng mạnh, bù qua sớt lại kéo về thế yếu cho hắn. Nhưng lực lượng của Hắc Ma Thống Lĩnh quá mạnh mẽ, dù bị suy yếu rồi Sở Mộ vẫn không thể đối kháng lại.