Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 437 [Chương 2183 đến 2187]
❮ sautiếp ❯Chương 2183: Tô Nguyệt Tịch bị bắt (Hạ)
Hắc ma thú dưới thân phối hợp với Hắc Ma Thống Lĩnh mấy lần đưa Sở Mộ vào cảnh nguy hiểm.
Kẻ địch quá mạnh, trừ phi tu vi của Sở Mộ đến Niết Bàn thất trọng thiên mới có thể giết Hắc Ma Thống Lĩnh.
Nghĩ đến đây Sở Mộ nhận ra tình hình cực kỳ tệ cho mình, có đối thủ mạnh là tốt nhưng thời gian không đúng, địa điểm không đúng, chiến đấu tiếp chờ thêm viện binh sẽ càng không tốt cho hắn.
Thiên Trảm kiếm nhấp nháy tia sáng bạc, dao động hơi thở đáng sợ khuếch tán, kiếm chém ra.
Tuyệt học cao đẳng: Hư Không Tịch Diệt Kiếm!
Hắc Ma Thống Lĩnh ngữ điệu quái dị nói ra bốn chữ học từ nhân tộc:
– Tài mọn!
Hai tay ma khí múa thương phủ, ánh sáng lan tràn, tiếng rít thê lương như quỷ khóc sói tru, hơi thở hắc ám bị lôi kéo tràn vào thương phủ, hơi thở tăng vùn vụt.
Thương quất ra như muốn nghiền nát bầu trời, đánh nát ánh sáng Hư Không Tịch Diệt Kiếm.
Năng lượng đáng sợ ập đến, Sở Mộ chém một kiếm Ngũ Hành Chuyển Luân Kiếm sau đó hắn thụt lùi.
Ánh sáng năm màu của Ngũ Hành Chuyển Luân Kiếm tận vỡ trước thương phủ của Hắc Ma Thống Lĩnh, nhưng ngăn gã một chốc cho Sở Mộ thời gian trốn ra.
Hắc Ma Thống Lĩnh tức giận quát:
– Đuổi theo!
Hắc Ma Thống Lĩnh vỗ hắc ma thú dưới thân chạy nhanh như điên đuổi theo Sở Mộ.
Hắc Ma Thống Lĩnh muốn baứt nhân tộc này, lực lượng cách biệt tuyệt đối nhưng gã nhiều lần bị nhân tộc trêu đùa, giờ còn để đối phương chạy trốn, sao có thể chấp nhận được!
Sở Mộ dốc hết tốc độ bạo phát đến mức tận cùng, hóa thành một luồng kiếm quang sáng choang xé rách không trung lao nhanh hướng Tô Nguyệt Tịch chạy đi.
Qua một lúc Sở Mộ thấy Tô Nguyệt Tịch đang chiến đấu với mười Hắc Ma tộc nhân cao đẳng.
Dưới đất có ba cái xác Hắc Ma tộc cao đẳng, chắc là bị Tô Nguyệt Tịch giết.
Sở Mộ sửng sốt, mười ba Hắc Ma tộc cao đẳng truy sát Tô Nguyệt Tịch có một tên là bát phẩm, hai thất phẩm, bốn lục phẩm, sáu ngũ phẩm. Lúc này ba người bị giết gồm một lục phẩm, hai ngũ phẩm.
Tô Nguyệt Tịch là yêu nghiệt, tu vi lục trọng thiên giết thất trọng thiên bình thường như sắt rau. Nhưng Hắc Ma tộc thất phẩm hơn hẳn thất trọng thiên bình thường, tuy nhiên đấu một chọi một thì Tô Nguyệt Tịch có thể giết.
Vấn đề là Tô Nguyệt Tịch đối mặt một bát phẩm, hai thất phẩm, nhiều Hắc Ma tộc cao đẳng lục phẩm, ngũ phẩm. Trong tình huống này Tô Nguyệt Tịch vẫn giết được ba người, kịch chiến không ngớt với những người khác giữ cân bằng giằng co, làm Sở Mộ rất bất ngờ.
Sở Mộ rất nhanh phát hiện Tô Nguyệt Tịch kỳ kỳ, đôi mắt nhấp nháy lửa màu đen yếu ớt, dường như nàng thi triển loại bí pháp nào đó.
Lực lượng lại bùng nổ, tốc độ tăng vọt, song kiếm như cánh chim bay vụt quanh. Tốc độ nhanh đến tột đỉnh đưa Sở Mộ lướt qua một Hắc Ma tộc cao đẳng thất phẩm, kiếm quang chợt lóe giết chết rồi lao vào chiến trường.
Một luồng kiếm quang sắc bén màu đen chém tới, Sở Mộ giật bắn người vội né tránh, Hắc Ma tộc cao đẳng khác xông lên.
Dường như Tô Nguyệt Tịch đã mất ý thức còn lại bản năng chiến đấu, bất cứ cái gì đến gần nàng đều là kẻ thù.
Tạm dừng một lúc Hắc Ma Thống Lĩnh đã truy sát đến nơi.
Sở Mộ truyền âm:
– Tô Nguyệt Tịch!
Thanh âm như sấm sét gió bão nổ vang trong thế giới tinh thần, đánh thức ý thức của Tô Nguyệt Tịch.
Tô Nguyệt Tịch khựng người lại, Sở Mộ vươn tay định chộp nàng nhưng Hắc Ma Thống Lĩnh lao lên, tia sáng đen như tia chớp. Sở Mộ đành đẩy Tô Nguyệt Tịch ra, song kiếm giao nhau, thả kiếm vực ra cứng rắn đỡ một kích của Hắc Ma Thống Lĩnh, bùm một tiếng hắn bị đánh bay mấy ngàn thước.
Tô Nguyệt Tịch tỉnh táo lại người mềm nhũn không còn sức trốn, bị một luồng sáng đen quấn quanh bất giữ.
– Thân thể của nữ nhân tộc này…
Hắc Ma Thống Lĩnh dùng lực lượng hóa thành dây thừng trói Tô Nguyệt Tịch, gã liếc qua rồi mắt sáng rực:
– Các ngươi hãy áp nữ nhân tộc này về, trông giữ cẩn thận, chờ khi ta về thì hiến cho hoàng vĩ đại của chúng ta!
Chín Hắc Ma tộc cao đẳng nghiêm túc nói:
– Tuân lệnh thống lĩnh!
Bọn chúng áp giải Tô Nguyệt Tịch hấp hối quay về Hắc Ma tộc. Hắc Ma Thống Lĩnh thì vỗ hắc ma thú dưới thân đuổi theo hướng Sở Mộ bị đánh bay.
Sở Mộ bị đánh bay mấy ngàn thước, cảm giác đôi tay nhức nhối, xương cốt dường như vỡ vụn, nội tạng bị chấn động xuất huyết, hắn không kiềm được phun ngụm máu.
Một kích của Hắc Ma Thống Lĩnh có uy lực cực kỳ mạnh mẽ, Sở Mộ buộc cứng rắn đỡ đòn vì nếu không người chết là Tô Nguyệt Tịch.
Sở Mộ đáp xuống đất, lại hộc búng máu. Sở Mộ cố nén cơ thể đau đớn co giò chạy nhanh, ngoái đầu nhìn lại, đã quá xa không thấy rõ nhưng hơi thở nguy hiểm không ngừng đến gần, Hắc Ma Thống Lĩnh đuổi theo.
Sức sống ẩn chứa trong máu thịt và căn nguyên mộc chi tướng nơi trái tim không ngừng cung cấp lực lượng sự sống dào dạt tăng tốc khép vết thương cho Sở Mộ. Sức sống chảy xuôi, nội tạng của Sở Mộ nhanh chóng khỏe lại, xương đôi tay cũng mát lạnh.
Đổi lại người khác gặp đòn công kích như vậy hơn phân nửa đã chết.
Hắc ma thú cao đẳng thất phẩm có tốc độ nhanh kinh người, không ngừng tới gần Sở Mộ. Hắc Ma Thống Lĩnh huơ thương phủ phát ra từng luồng sáng đen chém tới khiến Sở Mộ phải né tránh, tốc độ vô hình trung lại bị giảm.
Hắc Ma Thống Lĩnh vừa đuổi theo vừa rống to:
– Nhân tộc, ngoan ngoãn đầu hàng đi, ngươi trốn không thoát!
– Nhân tộc, thiên phú của ngươi rất tốt, miễn ngươi đầu hàng thì ta sẽ không giết, ngược lại ngươi sẽ nhận được trọng dụng!
Hắc Ma Thống Lĩnh vừa truy sát vừa dùng ngôn ngữ suy yếu đấu chí của Sở Mộ, gã học được chiêu này từ nhân tộc, nhưng vô dụng với hắn.
Hắc Ma Thống Lĩnh cách Sở Mộ từ mấy ngàn thước rút ngắn đến vài trăm thước.
Được sức sống chữa khỏi vết thương đã lành hơn phân nửa, qua một lúc thì Sở Mộ hoàn toàn khỏe lại.
Khoảng cách dần rút ngắn, Sở Mộ biết mình không cách nào trốn thoát, không lẽ liều mạng đánh một trận sao?
Tư duy nhanh chóng xoay chuyển, bất đắc dĩ vài trăm thước quá gần, một chốc đã bị Hắc Ma Thống Lĩnh bắt kịp.
Sở Mộ chợt ngừng bước.
– Muốn ta đầu hàng cũng được.
Sở Mộ ngừng lại xoay người đối mặt Hắc Ma Thống Lĩnh, cao giọng quát:
– Nhưng áp lực phải có đầy đủ lực lượng khiến ta cam tâm tình nguyện khâm phục mới được!
Hắc Ma Thống Lĩnh ngừng lại cách Sở Mộ hơn trăm thước:
– Vậy ngươi nói xem muốn thế nào mới khâm phục ta?
Sở Mộ nói:
– Ta còn một chiêu mạnh nhất chưa thi triển, nếu ngươi đỡ được thì ta sẽ biểu thị phục ngươi.
Hắc Ma Thống Lĩnh đảo tròng mắt nói:
– Nhân tộc các ngươi là gian xảo nhất, nếu ta đỡ được một chiêu mạnh nhất của ngươi mà ngươi không khâm phục ta thì sao?
Chương 2184: Uy của Đỗ Kiền
Tuy Hắc Ma Thống Lĩnh có trí tuệ bằng nhân tộc nhưng còn kém xa về tâm kế phức tạp.
Sở Mộ nói:
– Chiêu mạnh nhất này sẽ hao hết tất cả sức mạnh của ta, nếu bị ngươi đỡ được thì ta không có chút sức chống cự nào, có khâm phục hay không cuối cùng vẫn sẽ bị ngươi bắt giữ.
Hắc Ma Thống Lĩnh cuồng cười:
– Ngươi làm như vậy nói theo cách của nhân tộc các ngươi là thú đến đường cùng liều mạng sao? Ha ha ha ha, ta cho ngươi cơ hội này, khiến ngươi biết dù là thiên tài tuyệt thế của nhân tộc cũng không là gì trước mặt bản thống lĩnh!
Con hắc ma thú dưới thân cũng rống to.
Sở Mộ nói:
– Được rồi, vậy hãy để ta nhìn xem Hắc Ma Thống Lĩnh mạnh cỡ nào. Ta sắp thi triển tuyệt chiêu đây, chiêu này hơi mất thời gian, ngươi sẽ không thừa dịp này đánh lén ta đi?
Hắc Ma Thống Lĩnh giận dữ nói:
– Hắc Ma tộc chúng ta luôn quang minh lỗi lạc, không tồi tệ như nhân tộc các ngươi!
Sở Mộ nghiêm túc nói:
– Ta tin tưởng ngươi.
Đây không phải lần đầu tiên Sở Mộ giao tiếp với Hắc Ma tộc nhưng lần này là lâu nhất, sâu nhất. Đúng như tin đồn, Hắc Ma tộc đầu óc đơn giản trí thông minh có hạn, dù trí tuệ của Hắc Ma Thống Lĩnh ngang ngửa nhân tộc nhưng không có nhiều cong quấn như thế, không biết là chỉ mình Hắc Ma Thống Lĩnh như thế hay Hắc Ma tộc đều như vậy.
Không trốn thoát thì đành liều mạng lần cuối, Sở Mộ sẽ không hoàn toàn tin tưởng Hắc Ma Thống Lĩnh nhưng đây là cách liều mạng duy nhất. Sở Mộ tin tưởng chiêu này dù không giết được Hắc Ma Thống Lĩnh cũng tuyệt đối cho gã khó chịu, miễn làm gã bị thương thì hắn có cơ hội chạy trốn.
Sở Mộ thầm nhủ:
– Thần Hoang Quy Nguyên!
Sở Mộ vận chuyển bí pháp, từ khi tu luyện đến nay đây là lần đầu tiên hắn thi triển một bí pháp trong phút sống chết.
Thần Hoang Quy Nguyên, bí pháp kèm theo trên Thần Hoang kiếm quyết, có thể gọi là bí pháp Thần cấp thì mạnh cỡ nào? Sở Mộ rất mong chờ.
Sở Mộ thi triển bí pháp, Thần Hoang kiếm nguyên trong cơ thể hắn nhanh chóng vận chuyển theo tuyến đường kỳ lạ.
Kiếm nguyên chuyển động dần tụ tập xuống đôi chân Sở Mộ, xuyên qua lòng bàn chân. Chân đạp đất nguy nga đứng thẳng, trong khoảnh khắc Sở Mộ cảm giác như hòa hợp cùng mặt đất.
Hắc Ma Thống Lĩnh hơi kinh ngạc, nhân tộc trước mắt như dung hợp với đất đai dưới chân.
Hắc Ma Thống Lĩnh thầm đoán:
– Không lẽ là bí pháp thi triển uy lực cường đại?
Hắc Ma Thống Lĩnh không ra tay, gã nắm chắc lực lượng tuyệt đối của mình, dù đối phương có thi triển bí pháp uy lực cường đại thì tiến bộ có hạn, không thể đánh lại gã được.
Sở Mộ như biến thành trung tâm mặt đất sừng sững trên Hắc Ma Uyên, hai chân phát ra lực hút kinh người điên cuồng hấp thu, phong vân dâng lên, hơi thở Hắc Ma Uyên càng hỗn loạn cuộn trào, khiến tia sáng bị ảnh hưởng rất lớn.
Từng vòng sóng gợn lấy hai chân Sở Mộ làm trung tâm từ ngoài rút vào trong, phạm vi ngày càng rộng. Đất đai dưới Hắc Ma Thống Lĩnh cũng xuất hiện tầng tầng sóng gợn tụ tập hướng Sở Mộ.
Hắc Ma Thống Lĩnh lại bị bất ngờ:
– Đang hấp thu lực lượng đại địa?
Sóng gợn khuếch tán đến ngàn thước, vẫn tiếp tục mở rộng, không ngừng khuếch tán, càng lúc càng xa. Hai ngàn thước… Ba ngàn thước… Bốn ngàn thước… Năm ngàn thước…
Sóng gợn khuếch tán không ngừng ùa hướng Sở Mộ, lực lượng đại địa tuôn vào cơ thể hắn, hơi thở trên người hắn liên tục tăng vọt. Mắt Hắc Ma Thống Lĩnh bắn ra tia sáng tham lam.
Đất đai Hắc Ma Uyên bị hơi thở hắc ám nhuộm đẫm mang theo lực lượng hắc ám, có hại cho nhiều nhân tộc.
Sở Mộ hấp thu lực lượng đại đại sẽ hút đi lực lượng hắc ám ẩn chứa trong đất nhưng không bị tổn hại gì, chứng minh hoặc là hắn đặc biệt hoặc bí pháp của hắn đặc biệt.
Hắc Ma Thống Lĩnh nghĩ nếu gã có được bí pháp đó, học nó thì khi thi triển ra không chừng sánh bằng ngang với Hắc Ma Vương.
Hắc Ma tộc là nơi tôn trọng lực lượng còn hơn nhân tộc, nếu có cách tăng cao lực lượng thì bọn họ tuyệt đối không bỏ qua.
Sóng gợn bao trùm vạn thước mới ngừng khuếch tán, liên miên bất tận hấp thu lực lượng đất đai ùa vào cơ thể Sở Mộ, bị hắn hấp thu nâng cao Thần Hoang kiếm nguyên.
Thần Hoang kiếm nguyên không ngừng tăng mạnh, hơi thở càng mạnh mẽ hơn, thăng cấp.
Niết Bàn ngũ trọng thiên hậu kỳ… Đỉnh… Niết Bàn lục trọng thiên sơ kỳ… Trung kỳ… Hậu kỳ… Đỉnh…
Trong vạn thước có vô số sóng gợn không ngừng ập đến, tụ tập dưới chân Sở Mộ, bò lên cơ thể, chui vào trong, bị hắn không ngừng hấp thu tăng tiến.
Niết Bàn thất trọng thiên trung kỳ!
Tu vi cuối cùng!truyện huyền huyễn audio
Tu vi thật sự của Sở Mộ là Niết Bàn ngũ trọng thiên trung kỳ, phải qua niết bàn hai lần mới đến thất trọng thiên được. Nhưng vì thi triển bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên, không Niết Bàn mà tu vi đã tăng lên đến Niết Bàn thất trọng thiên trung kỳ, tuy rằng chỉ là tạm thời.
Lực lượng vô cùng mạnh mẽ không ngừng dâng tràn trong cơ thể, khiến Sở Mộ chìm đắm, quá trình thi triển bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên tổng cộng mất mười lăm giây.
Thật ra mười lăm giây rất ngắn nhưng với cao thủ là quá dài, có thể phân ra sống chết vài lần. Nhưng mười lăm giây đổi lấy tu vi tăng vọt hai đại cảnh giới thì rất có lời, may mắn Hắc Ma Thống Lĩnh không ra tay quấy nhiễu.
Sở Mộ đã thăng cấp lực lượng gấp trăm lần.
Sở Mộ nhìn Hắc Ma Thống Lĩnh chằm chằm, lửa màu vàng và bạc rực cháy trong mắt hắn:
– Ngươi rất biết giữ lời hứa, nên ta quyết định không nương tay chút nào.
Hắc Ma Thống Lĩnh rống to:
– Đến đây đi!
Hắc Ma Thống Lĩnh huơ thương phủ, gió lốc gầm rống.
Thần Hoang kiếm nguyên cường đại rót vào Thiên Trảm kiếm, Bất Diệt kiếm, lực lượng của Sở Mộ hoàn toàn bộc phát.
Bùm!
Đất dưới chân Sở Mộ nát, hắn xông hướng Hắc Ma Thống Lĩnh, hắn giỏi nhất là đánh gần thân.
Từ khi lĩnh ngộ cảnh giới trong lòng có kiếm, củng cố và tiến bộ lại lĩnh ngộ ý kiếm, Sở Mộ mơ hồ có cảm giác các loại kiếm pháp, tuyệt học trước kia tu luyện dường như bị ngăn cách không còn thích hợp với hắn.
Sở Mộ biết đó là vì mớ kiếm pháp, tuyệt học này đẳng cấp không theo kịp cảnh giới trong lòng có kiếm, phải lên kế hoạch tự sáng tạo kiếm pháp là vừa. Nhưng bất đắc dĩ Sở Mộ tích lũy không đủ, cộng thêm ở trong Hắc Ma Uyên không hợp thời cơ.
Nhưng các đợt chiến đấu sống chết khiến Sở Mộ có điều lĩnh ngộ, nắm giữ kiếm pháp càng sâu hơn.
Trong khoảnh khắc Sở Mộ xuất hiện trước mặt Hắc Ma Thống Lĩnh, thảt kiếm vực ra, bao trùm. Kiếm trong tay trái vạch nửa hình cung, kiếm trong tay phải như tên kéo căng dây cung đâm phập vào.
Chương 2185: Xâm nhập chỗ của kẻ địch (Thượng)
Nhát kiếm này nhanh đến tột đỉnh, không thể tả. Con ngươi Hắc Ma Thống Lĩnh co rút kịch liệt, chém ra thương phủ nhưng không nhanh bằng nhát kiếm của Sở Mộ.
Kiếm trong tay trái vung lên, lực lượng mạnh mẽ đánh bật thương phủ, Thiên Trảm kiếm vẫn đâm ra. Hắc Ma Thống Lĩnh miễn cưỡng né tránh, lỗ tai bị đâm thủng. Tay phải Sở Mộ khựng lại chuyển sang tước, Hắc Ma Thống Lĩnh hụp đầu xuống nhưng vẫn bị tước mất da đầu.
Hắc Ma Thống Lĩnh tức giận quát:
– Nhân tộc đáng chết, ngươi dám lừa gạt ta!
Hắc Ma Thống Lĩnh đã nổi khùng, gã tuyệt đối không ngờ sau khi nhân tộc thi triển bí pháp tăng tu vi lên đẳng cấp thất phẩm thì thực lực đến trình độ khủng bố như vậy, đủ để uy hiếp mạng sống của gã, khiến cảm giác ưu việt về lực lượng của gã bị đập tan tành.
Trong bóng tối có hai luồng kiếm quang rực rỡ, bạo liệt, hung mãnh tuyệt luân, không ngừng xuất kích.
Một luồng sáng đen rậm rạp vòng quanh không ngừng va chạm với hai luồng kiếm quang chói lòa, liên tục nhiều lần, mỗi lần bắn tung tóe vô số hỏa hoa, bộc phát ra thanh thế kinh người.
Lòng Hắc Ma Thống Lĩnh rực cháy lửa giận:
– Nhân tộc đáng chết!
Hắc Ma Thống Lĩnh không thể ngờ nhân tộc thi triển bí pháp sẽ trở nên mạnh mẽ như vậy, song kiếm tấn công khiến gã chỉ có nước chống đỡ chứ không có sức đánh trả.
Bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên mạnh mẽ nhưng không thể kéo dài quá lâu, thời gian càng lâu càng tạo gánh nặng rõ ràng cho thân thể. Sở Mộ phải giải quyết Hắc Ma Thống Lĩnh trong thời gian ngắn nhất rồi mới đi cứu Tô Nguyệt Tịch được.
Một nữ nhân tộc còn đẹp như vậy rơi vào tay Hắc Ma tộc thì kết cuộc rất thảm.
Sát ý tăng vọt, lực lượng ngưng tụ, kiếm ý thống nhất cao độ, khống chế Hằng Kiếm Thế khiến Sở Mộ điều khiển song kiếm đến cực độ. Ý kiếm giúp Sở Mộ dự đoán được đối phương công kích cùng né tránh, trong lòng có kiếm khiến hắn càng nắm chắc hơn khi chém kiếm.
Hắc Ma Thống Lĩnh tức điên, cực kỳ bực tức nhưng buộc phải không ngừng né tránh chống đỡ, hơn nữa mỗi lần thường khó có hiệu quả. Nếu Hắc Ma Thống Lĩnh không có lực lượng cường đại, tốc độ nhanh, cơ thể siêu cứng thì đã sớm chết dưới kiếm của Sở Mộ.
Hắc Ma Thống Lĩnh muốn bùng nổ nhưng không tìm thấy thời cơ.
Lực lượng mạnh mẽ chống đỡ khiến kiếm pháp của Sở Mộ càng tinh diệu, mỗi nhát kiếm bộc phát ra uy lực đáng sợ.
Nhẹ nhàng, quỷ dị, sắc bén, cương mãnh, bá liệt, các loại phong cách đều tụ vào mỗi nhát kiếm, khiến mỗi đường kiếm đáng sợ hơn, không nắm bắt được, sức sát thương kinh người.
Vèo vèo vèo!
Người Hắc Ma Thống Lĩnh bị rạch các vết thương, máu màu đỏ đen không ngừng chảy ra. Cơ thể Hắc Ma tộc mạnh mẽ có năng lực phục hồi kinh người, nhưng trong kiếm của Sở Mộ ẩn chứa kiếm lực bát cấp, kiếm ý bất diệt khiến gã khó lành vết thương.
Đâm chém chặt tước quét…
Sở Mộ liên tục thay đổi thế công đánh Hắc Ma Thống Lĩnh mụ đầu.
Mũi chân Sở Mộ đạp mạnh trán hắc ma thú, bùng nổ lực lượng làm đầu nó ù đặc, hắn lấy đó làm điểm tựa lực lượng từ trên giáng xuống như thiên thạch rơi. Sở Mộ giơ song kiếm lên trước sau chém xuống, bộc phát ra lực lượng đáng sợ.
Hắc Ma Thống Lĩnh miễn cưỡng giơ thương phủ đỡ, song kiếm trước sau cùng chém vào một điểm, Chấn Địa kình đáng sợ bùng nổ lực lượng chấn cả người gã ủn rẩym, hai tay tê dại. Hắc ma thú dưới thân ngồi bệch xuống ảnh hưởng cân bằng của Hắc Ma Thống Lĩnh.
Hai chân Sở Mộ nhẹ chim én đá vào, chân ẩn chứa Chấn Địa kình đá vào mặt Hắc Ma Thống Lĩnh làm gã đổ máu mũi, đầu ngửa ra sau, trong khoảnh khắc bị choáng váng. Sở Mộ co đầu gối hất bay thương phủ, song kiếm chém xuống.
Hắc Ma Thống Lĩnh văng ra, đã bị thương nặng ngất xỉu, hắc ma thú bị Sở Mộ chấn chóng mặt.
Sở Mộ đáp xuống cạnh Hắc Ma Thống Lĩnh, mắt lấp lóe tia sáng sắc bén nhìn gã chằm chằm, thiên hạ rung rung sát khí sắc bén.
Giây sau Sở Mộ giấu đi sát khí, hắn quyết định tạm thời không giết Hắc Ma Thống Lĩnh mà khống chế gã.
Chỉ bằng vào một mình Sở Mộ rất khó cứu Tô Nguyệt Tịch, nếu bên trong có người thì khác.
Hắc Ma Thống Lĩnh bị thương nặng hôn mê, sức chống cự yếu, cộng thêm trí tuệ, tâm chí của Hắc Ma tộc nhân không thể bằng nhân tộc, sức đề kháng lại giảm xuống.
Sở Mộ ngưng tụ hạt giống tinh thần thi triển nô ấn chi pháp xâm nhập vào tinh thần Hắc Ma Thống Lĩnh, quả nhiên bị chống cự nhưng đó là ị động ngăn cản, không thể dốc hết sức ra. Sở Mộ thì tấn công hết sức mình, hắn có linh hồn cường đại, tâm thần mạnh mẽ, lại có kỹ xảo dần đánh tan bị động chống cự của Hắc Ma Thống Lĩnh.
Sở Mộ không dám thả lỏng, thi triển nô ấn chi pháp rất nguy hiểm, không được bị quấy rầy. Trong hoàn cảnh này thật ra không thích hợp thi triển nô ấn chi pháp, nhưng tình thế dồn ép, hắn đành làm vậy.
Hoàn thành xong Sở Mộ kiệt sức, người lảo đảo, đầu váng mắt hoa, hơi thở cường đại nhanh chóng giảm xuống còn Niết Bàn lục trọng thiên.
Cuộc chiến này tiêu hao quá lớn, Sở Mộ vội vàng dùng đan dược phục hồi.
Qua khoảng một lúc khi Sở Mộ hơi khỏe lại hắn mới đánh thức Hắc Ma Thống Lĩnh, khi tỉnh dậy gã muốn tấn công hắn ngay. Sở Mộ động ý niệm, Hắc Ma Thống Lĩnh đau chết đi sống lại lăn lộn dưới đất, điên cuồng đánh đấm mặt đất đánh thức hắc ma thú.
Hắc ma thú thất phẩm bình thường tất nhiên không đấu lại Sở Mộ, lần nữa bị ngất xỉu.
Sở Mộ quyết tâm trực tiếp thu phục Hắc Ma Thống Lĩnh nên không ngừng thúc giục nô ấn chi pháp kích phát hạt giống tinh thần, hành hạ tinh thần làm Hắc Ma Thống Lĩnh cực kỳ đau đớn.
Mười mấy giây mà dài như mười mấy năm, khi dừng lại thì người Hắc Ma Thống Lĩnh rã rời.
Sở Mộ cười hỏi:
– Mùi vị thế nào?
Hắc Ma Thống Lĩnh thở hổn hển mắng:
– Nhân tộc… chết tiệt…
– Nếu không thần phục thì cho ngươi nếm mùi tiếp!
Dứt lời Sở Mộ lại kích phát, đau nhức không thể tả lại đổ ập xuống Hắc Ma Thống Lĩnh.
Lặp đi lặp lại bốn lần thì Hắc Ma Thống Lĩnh rốt cuộc không chịu nổi đã khuất phục Sở Mộ.
Bốn lần bị hành hạ tinh thần mới chịu khuất phục, Sở Mộ kinh thán nghị lực kinh người của Hắc Ma Thống Lĩnh.
Hắc Ma Thống Lĩnh ngoan ngoãn đứng một bên, thân thể cao lớn hơi khom xuống:
– Chủ nhân.
– Ta muốn cứu ra người vừa bị bắt đi.
Sở Mộ nói thẳng:
– Ngươi tìm một lý do nhanh chóng bình yên đưa nàng ra.
Hắc Ma Thống Lĩnh dù gì là thống lĩnh, có chút quyền lực trong tộc, bảo hiểm ổn thỏa hơn Sở Mộ đi vào Hắc Ma tộc cứu người.
– Đồng bạn của chủ nhân có thể chất đặc biệt, ta đoán tám chín phần mười là hắc ám thánh thể nhưng chưa thức tỉnh.
Chương 2186: Xâm nhập chỗ của kẻ địch (Hạ)
Hắc Ma Thống Lĩnh nói:
– Nếu như thật sự là hắc ám thánh thể thì nàng sẽ bị Hắc Ma Hoàng vừa mắt mang đi.
Sở Mộ hỏi:
– Để làm gì?
Hắc Ma Thống Lĩnh có gì nói nấu:
– Nếu là hắc ám thánh thể mà chưa thức tỉnh thì Hắc Ma Hoàng sẽ thức tỉnh nàng sau đó khống chế.
Sở Mộ nhíu chặt mày.
Sở Mộ lại hỏi:
– Ngươi không có cách nào mang nàng ra sao?
Hắc Ma Thống Lĩnh trả lời:truyện Ma Tu audio
– Chủ nhân, ta có thể thử một lần nhưng không dám bảo đảm.
Sở Mộ nhanh chóng suy nghĩ.
Nếu Tô Nguyệt Tịch không phải hắc ám thánh thể thì Hắc Ma Thống Lĩnh có thể mang người ra nhưng phải nhanh. Vấn đề là nếu Tô Nguyệt Tịch là hắc ám thánh thể thì tính sao?
Hắc Ma Hoàng mà còn xem trọng hắc ám thánh thể, Hắc Ma Thống Lĩnh không có đủ quyền lợi không thể mang Tô Nguyệt Tịch ra, đi tới đi lui mất chút thời gian, không biết khi đó có xảy ra biến cố gì không.
Thực lực, tất cả đều bị thực lực. Nếu tu vi của hắn càng cao, thực lực càng mạnh thì Tô Nguyệt Tịch đã không bị bắt cóc, bây giờ hắn không cần nhức óc vì chuyện này.
Do dự mặt trái tựa như tâm ma bị Hắc Ma Uyên phóng lớn, Sở Mộ giật mình tỉnh táo lại, kiếm ý tỏa ra ánh sáng chém hết.
Sở Mộ nhanh chóng quyết định tự mạo hiểm:
– Ngươi giả bộ bắt ta mang ta đi Hắc Ma tộc, hành sự tùy theo hoàn cảnh.
Làm vậy rất nguy hiểm, có lẽ sẽ chết, nhưng Sở Mộ không thể thờ ơ nhìn Tô Nguyệt Tịch rơi vào miệng cọp. Nếu lúc trước không chút quen biết thì Sở Mộ không quan tâm nhiều, bây giờ lại khác.
Hắc Ma Thống Lĩnh nói:
– Tuân lệnh chủ nhân!
Mặt Hắc Ma Thống Lĩnh không có biểu tình, mắt không hấp háy, không thể nhìn ra suy nghĩ trong lòng gã.
Sở Mộ lạnh nhạt cảnh cáo:
– Đừng có ý định bán đứng ta, chỉ cần ta động ý niệm là ngươi sẽ tinh thần tán loạn chết. Ta có thể khống chế ngươi tự bạo, ngươi hãy nghĩ xem với lực lượng của ngươi nếu tự bạo sẽ gây ra phá hoại lớn cỡ nào.
Hắc Ma Thống Lĩnh vội nói:
– Thưa chủ nhân, ta không dám có lòng khác!
Sở Mộ nói nửa thật nửa giả, sau khi Hắc Ma Thống Lĩnh bị thi triển nô ấn hắn có thể cảm giác chúng ta có lòng phản trắc không, trước tiên ứng đối lại. Nhưng đi vào Hắc Ma tộc rất hung hiểm, phải chú ý cẩn thận, nếu sai lầm một chút xíu thì hậu quả chẳng những không cứu Tô Nguyệt Tịch được chính hắn cũng rơi vào.
Đây là ván cược sống chết.
Sở Mộ không biết Hắc Ma tộc ở đâu, có Hắc Ma Thống Lĩnh dẫn đi trực tiếp đến nơi.
Thế là Sở Mộ giả làm tù binh bị Hắc Ma Thống Lĩnh dẫn về Hắc Ma tộc.
Hắc Ma tộc ở sâu trong Hắc Ma Uyên, khá là bí ẩn, thật ra Hắc Ma tộc dẫn đường thì hầu như không thể đến đây được. Dù sao nơi này là đại bản doanh của Hắc Ma tộc, nếu bị người phát hiện không chừng sẽ bị người tận diệt.
Tuy Hắc Ma tộc cường đại nhưng không vô địch thiên hạ, đại bản doanh phải bí mật chút.
Xuyên qua sơn cốc từ một lối vào bí ẩn đến địa bàn thật sự của Hắc Ma tộc.
Hắc Ma Thống Lĩnh bắt Sở Mộ tên Hắc Liệt, khi quay về Hắc Ma tộc có một số Hắc Ma tộc cao đẳng cung kính chào hỏi, kêu bằng thống lĩnh và nhường đường.
Bây giờ Sở Mộ là tù binh thì phải có bộ dạng của tù binh. Một nữ Hắc Ma Thống Lĩnh xấu xí to khỏe trông thấy Sở Mộ thì xin Hắc Liệt cho, bị gã từ chối. Đùa, trông Sở Mộ như tù binh nhưng thật ra Hắc Liệt mới là nô lệ.
Mục đích của Sở Mộ là muốn cứu Tô Nguyệt Tịch ra nên sai Hắc Liệt mang đi tìm nàng.
Chuyện tệ hại vẫn xảy ra, mới nãy Tô Nguyệt Tịch bị một vị Ma Vương mang đi, bởi vì Ma Vương kia đã xác định nàng là hắc ám thánh thể chưa thức tỉnh. Ma Vương mang Tô Nguyệt Tịch đi để thức tỉnh hắc ám thánh thể, đây là chuyện tốt, nhưng nàng sẽ bị khống chế, biến thành một thành viên của Hắc Ma tộc, chuyện này rất tồi tệ.
Chuyện càng tệ hơn xảy ra.
Một thanh âm tràn ngập quyến rũ như tiếng thì thầm rên rỉ dễ gợi lên lửa dục:
– Hắc Liệt, ta muốn nam nhân này.
Hắc Liệt thở dồn dập, tinh thần của Sở Mộ bị ảnh hưởng. Trước mắt xuất hiện một thân hình quyến rũ khó tả.
Đẳng cấp của Hắc Ma tộc nghiêm ngặt, thượng cấp nói với hạ cấp thì phải ngoan ngoãn nghe theo không được cãi.
Người cao nhất là hoàng, thứ hai là vương, xuống nữa là thống lĩnh, tướng quân, chiến sĩ.
Hắc Liệt là thống lĩnh, có địa vị rất cao trong Hắc Ma tộc, dù sao chỉ có một Hắc Ma Hoàng, mới có tám Hắc Ma Vương. Trừ Hắc Ma Hoàng và tám Hắc Ma Vương ra chỉ có một người đại vị cao hơn Hắc Liệt, đó là địa thống lĩnh.
Nhưng tóm lại đại thống lĩnh vẫn là đẳng cấp thống lĩnh, có vài lời Hắc Liệt có thể bỏ ngoài tai. Nhưng Hắc Liệt không thể phớt lờ lời của Ma Vương.
Nếu không kết cuộc sẽ rất thảm.
Người đến là nữ Ma Vương duy nhất trong tám Ma Vương, Diễm Ma Vương Ti Cơ.
Nguyên Hắc Ma tộc đều biết Diễm Ma Vương Ti Cơ xinh đẹp thế nào, biết bao Hắc Ma tộc đực khát vọng có quan hệ với nàng rồi lại sợ, vì lên giường với nàng xong sẽ bị hút khô chết.
Nhiều nhân tộc vào đây, nhân tộc nam giới không tệ sau khi bị bắt đa số bị Diễm Ma Vương Ti Cơ mang đi, sau đó thành thây khô, chết trong cực lạc.
Đối diện Diễm Ma Vương Ti Cơ, Hắc Liệt dâng trào tình dục không có nhiều lý trí. Sở Mộ cũng bị ảnh hưởng, sức quyến rũ quá mãnh liệt, một chút hơi thở dâm mị mê hoặc tinh thần. Sở Mộ cố giữ vững bản tâm không bị lạc, còn chút lý trí tỉnh táo.
Diễm Ma Vương Ti Cơ mặc áo da đen bó sát người làm bằng da của hắc ma thú, có lực phòng ngự kinh người, chiến giáp Hắc Liệt mặc không tốt bằng của nàng.
Áo da đen bó sát vẽ ra thân hình trước nhô sau vêu của Ti Cơ, ngực căng tròn cao vút, eo nhỏ rắn nước, mông hình trái đào co giãn đầy đặn, toàn thân toát ra quyến rũ kinh người, từng hành động, một ánh mắt hút hồn người.
Sở Mộ bị mang đi, không biết nên làm sao. Thân phận của Sở Mộ là tù binh Hắc Liệt bắt về, không thể bị lộ, thực lực của hắn cách biệt xa với Diễm Ma Vương Ti Cơ, dù có thi triển bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên cũng không đánh lại nàng.
Sở Mộ sớm dự đoán được cảnh này nên không hề sợ.
Tuy không đánh lại đối phương nhưng vào phút then chốt bộc phát tất cả lực lượng, bất chấp mọi gía thì chưa chắc không thể làm đối phương bị thương.
Sở Mộ cứ thế bị Diễm Ma Vương Ti Cơ mang đi.
Trong tẩm cung của Diễm Ma Vương Ti Cơ có rèm hồng mỏng, khí hồng bốn phía, hơi thở thúc tình lan tràn.
Giữa các tấm rèm hồng có một thân hình yểu điệu nhảy múa, vải mỏng rèm hồng, quyến rũ hấp dẫn.
Chương 2187: Tế đàn hắc ám
Sở Mộ ngồi trên giường, trước mặt là Diễm Ma Vương Ti Cơ. Áo da đen bó người thay bằng vải hồng mỏng nửa trong suốt. Làn da Ti Cơ không đen như Hắc Ma tộc nhân mà trắng nõn sáng bóng quyến rũ dưới ánh nến yếu ớt.
Ti Cơ bày ra sức quyến rũ trong từng cử động, gợi dục vọng của Sở Mộ lên lớn nhất.
Diễm Ma Vương Ti Cơ thích dùng chiêu này, khiến đối phương bị lạc trong dụ dỗ, bị dục vọng lấp đầy, khao khát không chịu nổi, thú tính bùng nổ. Như thế làm Ti Cơ rất sung sướng, rất có cảm giác thành tựu.
Quá quyến rũ, tinh thần như Sở Mộ cũng phải dốc hết sức đối kháng lại, kiếm ý khống chế cao độ giữ chặt tinh thần, nhưng hắn vẫn bị ảnh hưởng một chút, hít thở dồn dập.
Sở Mộ nhắm mắt lại không nhìn nữa, nhưng thanh âm quyến rũ không ngừng truyền vào trong tai, dù hắn không nhìn, không nghe, không cảm giác thì trong đầu không kiềm được tưởng tượng, cảm nhận rõ ràng.
Bình ổn bản tâm, đây là sự đối kháng vô hình, không có khói thuốc súng nhưng cực kỳ nguy hiểm. Nếu không kiên trì nổi bị dụ dỗ thì sẽ bị lạc, thành nô lệ của Diễm Ma Vương Ti Cơ, thành đồ chơi của nàng đến khi nào nàng chán thì thôi.
Nhưng nếu Sở Mộ giữ được bản tâm không bị dụ dỗ thì có tác dụng rèn luyện ý chí tinh thần.
Giọng Ti Cơ như từ trên trời truyền đến lại như vang lên trong lòng:
– Tâm chí rất cứng cỏi, thật không nỡ…
Ngữ điệu lên xuống tràn ngập tiết tấu quyến rũ khiến người điên cuồng.
Sở Mộ như đi trên sợi thép, bên dưới là vực sâu thăm thẳm.
Giọng Ti Cơ cứ vang sâu trong lòng Sở Mộ, như ma quỷ dụ dỗ:
– Thả lỏng đi… đừng vùng vẫy… đừng chống cự… hoàn toàn giải phóng đị… chấp nhận đi… ngươi sẽ biết cái gì gọi là hưởng thụ… Cái gì gọi là cuộc sống… Cái gì gọi là cực lạc… Ngươi sẽ là người hạnh phúc nhất thế giới…
Trong thế giới tinh thần, kiếm phách tỏa sáng rực rỡ rung bần bật tỏa ra từng vòng sóng gợn hòa hợp với tinh thần, chống cự lại quyến rũ.
– Lòng của ta là bản tâm… kiếm của ta là thiên kiếm… Ý của ta là thiên ý… kiếm ý thống ngự… Kiếm ở trong lòng… Vạn tà không xâm… Không có gì không chém…
Kiếm phách càng tỏa sáng hơn, kiếm tâm ở trái tim tỏa ánh sáng lấp lánh như tơ.
Sở Mộ ngoan cường kích thích dục vọng chinh phục trong Ti Cơ, chih phục người có tâm chí ngoan cường cứng cỏi mới càng có cảm giác thành tựu, sẽ làm nàng sung sướng hơn. Đó là cảm giác sướng còn hơn giao hợp thật sự, khiến lực lượng quyến rũ của nàng tiến bộ hơn.
Ti Cơ lấy ra bản lĩnh thật sự, uy năng quyến rũ tặng mạnh thêm một bước. Nếu là tu luyện giả Niết Bàn cảnh bình thường vừa vào đây trong khoảnh khắc đã bị quyến rũ lạc mất mình, chỉ một lòng làm nô lệ của Ti Cơ.
Liên tiếp hơn nửa canh giờ tinh thần của Sở Mộ quanh quẩn bên mép vực sâu.
Làn da trắng mịn của Ti Cơ ửng đỏ, mắt đa tình ướt nước.
Biểu tình Sở Mộ cố chống cự, trán toát mồ hôi lạnh dường như sắp không chịu nổi.
Lúc này có người đến bẩm báo nói Hắc Ma Hoàng triệu kiến, Diễm Ma Vương Ti Cơ đành tạm dừng dụ dỗ Sở Mộ. Ti Cơ lắc người, vải mỏng hồng biến mất, áo da đen bó sát người tôn lên sức quyến rũ khác của nàng.
Giọng Ti Cơ như móng vuốt mép gãi nhẹ trái tim:
– Bé cưng, ở đây chờ ta về, khi đó ta sẽ cho ngươi hưởng thụ cực lạc
Hắc Ma tộc xoay người lắc mông vặn eo đung đưa rời đi.
Ti Cơ vừa đi Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi trán, đôi mắt mở ra chứa chút mệt mỏi.
Nguy hiểm quá, sức quyến rũ của Diễm Ma Vương Ti Cơ quá mạnh. Sở Mộ kiên trì được nửa canh giờ là người duy nhất trong Niết Bàn cảnh, cũng nhờ linh hồn của hắn cường đại, ý chí cứng cỏi, kiếm ý mạnh mẽ, nhưng cách biệt với Ti Cơ quá lớn.
Nửa canh giờ như lơ lửng trên dây, vô số lần quanh quẩn giữa sống và chết.
Có thể kiên trì nửa canh giờ đã là Sở Mộ dốc hết sức ra, nếu tiếp tục thế này hắn không dám chắc mình chống cự được bao lâu, mười phút hay hai mươi phút?
Nhưng tóm lại nếu Ti Cơ không đi thì rất nhanh tinh thần của Sở Mộ sẽ bị công phá, sa đọa. Dù Ti Cơ bận việc đị trước, chờ khi nàng về thì Sở Mộ vẫn gặp nguy hiểm.
Đáng mừng là dường như Ti Cơ rất tự tin vào bản thân, hoặc là cảm thấy tu vi của Sở Mộ không cao chẳng đem lại chút uy hiếp nên không giam cầm lực lượng của hắn.
Nơi này là Diễm Ma cung của Ti Cơ, trừ Ti Cơ ra chỉ có mấy thị nữ Hắc Ma tộc cao đẳng, người mạnh nhất là thất phẩm, mấy người khác là lục phẩm, ngũ phẩm. Vì không cần bọn họ quá mạnh để chiến đấu, lo hầu hạ Ti Cơ là đủ rồi.
Một thanh âm lạnh nhạt vang lên:
– Muốn làm thì làm đi.
Giọng nói hơi quen thuộc làm mắt Sở Mộ sáng rực, càng tự tin hơn.
Lực lượng thần niệm chậm rãi thả ra, Sở Mộ dùng một loại kỹ xảo phủ lên nguyên Diễm Ma cung mà không bị phát hiện.
Sở Mộ không biết Ti Cơ đi đâu nhưng hắn phải rời khỏi đây tìm Tô Nguyệt Tịch, cứu nàng ra. Cái này cần dùng Hắc Liệt, làm thống lĩnh của Hắc Ma tộc gã có chút địa vị, đủ tư cách biết việc trong tộc.
Sở Mộ lặng lẽ giết mấy thị nữ trong Diễm Ma cung, thành công chạy ra. Sở Mộ dùng nô ấn liên lạc với Hắc Liệt, phạm vi nô ấn liên lạc có hạn, hắn rời xa Diễm Ma cung mới cảm ứng được gã.
Khi Hắc Liệt đến, Sở Mộ hỏi ngay:
– Hắc Liệt, hắc ám thánh thể thức tỉnh cần làm gì?
– Trong Hắc Ma tộc có một hắc ám tế đàn, hắc ám thánh thể thức tỉnh cần mượn lực lượng của hắc ám tế đàn.
Hắc Liệt ngẫm nghĩ, nói:
– Hắc Ma Hoàng triệu tập tám vị ma vương chuẩn bị mở hắc ám tế đàn ra chắc để thức tỉnh hắc ám thánh thể của nữ nhân tộc kia.
Mắt Sở Mộ sáng rực nói:
– Mang ta đi hắc ám tế đàn!
Hắc Liệt làm thống lĩnh, gã có năng lực mang Sở Mộ đi hắc ám tế đàn, nhưng thân phận nhân tộc của hắn hơi rắc rối.
Hắc ám tế đàn là chỗ sâu nhất trong lãnh địa Hắc Ma tộc, có trọng binh canh gác, dù là thống lĩnh cũng không thể tùy tiện đi vào.
Hắc Liệt lôi tên Ti Cơ ra:Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm
– Hắn là người mới của Ti Cơ đại nhân, Ti Cơ đại nhân kêu ta mang hắn đến đây có việc dùng.
Hắc Ma Hoàng bình thường không ra mặt, tám Hắc Ma Vương có địa vị rất cao trong lòng Hắc Ma tộc. Lấy tên Ti Cơ làm giấy thông hành rất tốt, đám Hắc Ma chiến sĩ canh gác biết diễm danh và phong cách hành sự của Diễm Ma Vương Ti Cơ, bọn họ cho Hắc Liệt mang Sở Mộ đi qua, ánh mắt nhìn hắn xen lẫn hâm mộ và khinh thường.