Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 430 [Chương 2148 đến 2152]
❮ prevnext ❯Chương 2148: Sức chiến đấu tuyệt đối
Một Niết Bàn lục trọng thiên, hai Niết Bàn ngũ trọng thiên, hai Niết Bàn tứ trọng thiên chết cộng thêm mấy người trước đó, đây là đả kích với Lưu Sa bang, khiến thực lực tổng thể của bang giảm xuống nhiều.
Nếu để đối phương tiếp tục chém nhát kiếm ra, dù Hứa Sa và đại trưởng lão có thể tránh đi vẫn sẽ có người chết, tổn thất càng lớn.
Đến lúc đó cơ bản là bị diệt bang. Cường giả Niết Bàn cảnh chết hết để lại một đám Thần Ngưng cảnh, không uy hiếp được Niết Bàn cảnh, một kiếm chết một đống.
Sau khi bị diệt bang thì mọi thứ của Lưu Sa bang đều thuộc về Chân kiếm tông.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Sớm biết như vậy cần gì lúc trước.
Vân Phong trưởng lão cười nói:
– Đã chọn cái thứ hai vậy hãy trả giá lớn đi.
Vân Phong trưởng lão vung tay, một từo giấy bay ra, giấy viết chi chít những thứ Lưu Sa bang cần thanh toán.
Hứa Sa nhận lấy đọc sơ, mặt xanh mét.
Hứa Sa ấm ức nói, lòng ẩn chứa lửa giận:
– Cái này… hơi quá…
Sở Mộ không nói, hắn nhẹ nhàng giơ kiếm lên, dao động tịch diệt đáng sợ khuếch tán.
Hứa Sa hít sâu, rút lại lời định nói. Lực lượng cường đại là sự uy hiếp, không thể không tuân theo, nếu không sẽ là diệt vong.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Chuẩn bị trong nửa canh giờ.
Sở Mộ tán đi lực lượng trên kiếm, luôn giữ tư thế này cũng khó cho hắn, gánh nặng rất lớn.
Nửa canh giờ rất gấp.
Hứa Sa lập tức ra lệnh điều động cất chứa của Lưu Sa bang.
Danh sách liệt kê nhiều thứ, một số thứ rất có giá trị. Một chuyến này khiến Lưu Sa bang thương gân động cốt, đồ vật cất chứa ít nhất sẽ teo tóp bảy mươi phần trăm.
Đây là cái giá, giá đắt cho việc vuốt râu hùm.
Chưa đến nửa canh giờ Lưu Sa bang đã dâng lên tất cả thứ trong danh sách.
– Có vài người không phải các ngươi có thể chọc vào.
Sở Mộ bỏ lại một câu, mang theo hai trưởng lão, mười đệ tử hạch tâm Chân kiếm tông nhanh chóng rời khỏi Lưu Sa bang đi hướng Luyện Hỏa môn.
Nhị trưởng lão bay qua:
– Bang chủ.
Hứa Sa sắc mặt âm trầm nói:
– Lần này chúng ta đành thua.
Hứa Sa không thể ngờ chỉ là hành động thăm dò lại chọc vào Chân kiếm tông bắn ngược lớn như vậy, điều này khác với bọn họ hiểu biết.
Đại trưởng lão mặt không biểu tình bỗng âm trầm mở miệng nói:
– Tông chủ mới của Chân kiếm tông tu vi không cao nhưng thực lực rất mạnh, là một yêu nghiệt, còn là kẻ tâm ngoan thủ lạt, sát phạt quyết đoán. Loại người này nếu không thể một hơi đánh chết thì tốt nhất là đừng đối địch.
Hứa Sa gật đầu ra lệnh:
– Một lần này chúng ta tổn thất thảm trọng, tiếp theo phải làm việc điệu thấp, dốc sức phục hồi.
Việc trả thù thì tạm thời đừng nghĩ, vì không thể nào, trừ phi có biến cố gì.
Mười ba người cộng thêm tam thái thượng trưởng lão ẩn trong bóng tối lao nhanh hướng Luyện Hỏa môn.
Mười ba đệ tử hạch tâm ánh mắt kích động nhìn bóng lưng Sở Mộ.
Tông chủ như vậy mới khiến bọn họ toàn tâm toàn ý tín phục, khiến bọn họ đổ máu nóng.
Tam thái thượng trưởng lão âm thầm đi theo cũng thầm gật gù.
Chân kiếm tông rất cần một tông chủ mạnh mẽ dẫn dắt, mãi luôn né tránh sẽ mài mòn nhiệt tình, chiến ý trong lòng các đệ tử, không tốt cho việc luyện kiếm.
Luyện Hỏa môn không biết chuyện xảy ra trong Hứa Sa.
Nên khi Sở Mộ mang đám người Chân kiếm tông đến trên bầu trời Luyện Hỏa môn thì Luyện Hỏa môn mới phản ứng lại.
Môn chủ của Luyện Hỏa môn tên là Vương Liệt, tu vi cao hơn Hứa Sa bang chủ Lưu Sa bang một chút, Niết Bàn đỉnh thất trọng thiên, tùy thời sẽ đột phá đến Niết Bàn bát trọng thiên. Nhưng Niết Bàn đỉnh thất trọng thiên và bát trọng thiên chênh lệch to lớn, dù là một số siêu thiên tài chưa chắc thành công đột phá.
Trừ có thiên phú mạnh mẽ ra còn cần vận may hơn người.
Lưu Sa bang là một tổ chức, loại người nào cũng có. Luyện Hỏa môn là một môn phái, môn phái lấy hỏa thuật làm đầu.
Trên bầu trời Luyện Hỏa môn, Vương Liệt cười xòa nói:
– Thì ra là trưởng lão và cao đồ của Chân kiếm tông, sao không báo trước một tiếng để ta sắp xếp môn hạ đệ tử nghênh tiếp.
Vương Liệt tỏ vẻ không biết tại sao người Chân kiếm tông đến đây.
Vân Phong mỉm cười tạo cảm giác thân thiết nói:
– Vương môn chủ, chúng ta mới từ Lưu Sa bang đến đây, Lưu Sa bang đã trả cái giá đầy đủ.
Vương Liệt biến sắc mặt nhưng giây sau trở lại bình thường.
– Thì ra là vậy, việc này thật ra do Lưu Sa bang dẫn đầu, Luyện Hỏa môn chúng ta cùng lắm chỉ có thể xem như đồng lõa.
Vương Liệt nói:
– Đương nhiên không phải ta đùn đẩy trách nhiệm, Luyện Hỏa môn chúng ta đồng ý trả giá tương ứng để bình ổn lửa giận của Chân kiếm tông.
– Biết điều như thế thì nhận lấy này.
Vân Phong trưởng lão cười bắn ra tờ giấy trắng đầy chữ:
– Chuẩn bị xong trong nửa canh giờ.
Vương Liệt nhận lấy, đọc xong thở dồn dập, con ngươi co rút nhưng giây sau trở lại bình thường.
Vương Liệt bình tĩnh nói:
– Ta đi chuẩn bị ngay.
Vương Liệt nói xong nhanh chóng xuống dưới.
Sở Mộ bình tĩnh nói:
– Chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Vân Phong, Vân Hà sửng sốt sau đó cười. Phản ứng của Vương Liệt rất bình tĩnh thì chắc chắn có khác lạ, e rằng không phải đi chuẩn bị báu vật mà tụ tập người tiêu diệt cả đám. Vân Phong, Vân Hà đang lo Sở Mộ quá trẻ phán đoán sai lầm, định nhắc nhở một tiếng chẳng ngờ hắn tự hiểu rõ.
Tông chủ mạnh mẽ mà trí tuệ, đây mới là tông chủ ưu tú.
Mười đệ tử hạch tâm hết sức cảnh giác, người phát ra hơi thở sẵn sàng tùy thời đánh nhau.
Ngay lúc này từng ánh lửa hóa thành giao long lửa to lớn đáng sợ ầm ầm gầm rú bắn ra từ Luyện Hỏa môn đánh hướng đám người đứng giữa không trung. Dao động hơi thở nóng cháy đáng sợ tứ giăng, không khí như bị thiêu đốt nóng bức.
Tầng bây trên trời đổi màu đỏ như sắp bốc cháy, áp lực đáng sợ từ trên trời đè xuống, cả bầu trời như sắp vỡ nát.
Người Luyện Hỏa môn ra tay.
Giọng Vương Liệt càn rỡ mà hung tợn truyền vào lỗ tai mọi người:
– Thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa cứ muốn xông vào, các ngươi chết hết đi!
Tiếng quát đầy sát ý:
– Giết!
Tiếng gầm rú nổ vang, hư không đáng sợ chấn động quanh thân Sở Mộ, vung Thiên Trảm kiếm lên cắt đứt mọi chướng ngại trước mặt, người đáp xuống.
Một con giao long lửa ập đến, gầm rống muốn đụng nát Sở Mộ. Mắt Sở Mộ hấp háy tia sáng bạc lạnh băng, Thiên Trảm kiếm chém tới trước, kiếm quang màu xanh thẳm tựa triều tịch.
Một kiếm chém đứt giao long lửa, Sở Mộ như thiên thạch lao xuống. Hai trưởng lão Vân Phong, Vân Hà theo sát bên cạnh tùy thời bảo vệ Sở Mộ.
Các tia sáng bạc tụ tập trên Thiên Trảm kiếm, dao động đáng sợ phát tán làm đám người Vương Liệt biến sắc mặt.
Chương 2149: Trùng kích ngũ trọng thiên (Thượng)
Tuyệt học cao đẳng: Hư Không Tịch Diệt Kiếm!
Uy lực của chiêu này cực kỳ mạnh, thế lực đẳng cấp như Lưu Sa bang, Luyện Hỏa môn vốn không có tuyệt học chứ đừng nói làm sao ngăn cản.
Thiên Trảm kiếm với ánh sáng bạc cô đọng chém kiếm xuống.
Trong khoảnh khắc một luồng kiếm quang màu bạc dài hơn trăm thước như sợi tơ nối liền trời và nước lặng lẽ cắt đứt không gian, nhanh đến tột độ giết hướng đám người Vương Liệt.
Tu vi của Vương Liệt cao sâu, Luyện Hỏa môn có hai trưởng lão Niết Bàn thất trọng thiên, thực lực không yếu. Bọn họ cảm giác nguy hiểm lớn liền né tránh ngay, một số Niết Bàn cảnh khác thì không trốn kiếm.
Hiệu quả của đường kiếm này uy năng mạnh hơn với Lưu Sa bang, vì chất chứa lửa giận của Sở Mộ.
Vương Liệt và đại trưởng lão tránh thoát nên bình yên, sợ đến toát mồ hôi lạnh. Nhị trưởng lão bị chém đứt một cánh tay, tam trưởng lão, tứ trưởng lão bị chặt đứt người, đã chết. Còn mấy Niết Bàn cảnh trung giai, đê giai chết cùng bọn họ.
Đường kiếm này là Sở Mộ đánh hết sức, một kiếm ẩn chứa kiếm lực thất cấp, Phá Hư lực tràng tăng phúc và ức chế đối phương nên uy lực khủng bố vô cùng.
Tu luyện giả của Luyện Hỏa môn chỉ là tu luyện giả bình thường, không có nhiều thiên tài, không có nhiều thủ đoạn nên đương nhiên không cách nào ngăn cản.
Đám người Vương Liệt hoảng hồn. Vân Phong, Vân Hà thi triển kiếm chiêu kiếm pháp địa cấp cường đại công kích. Mười đệ tử hạch tâm giết vào Luyện Hỏa môn, bọn họ hợp sức với nhau thực lực kinh người.
Với Sở Mộ dẫn đầu, chỉ một kiếm đã giết đến người Luyện Hỏa môn không có chút đấu chí, thực lực chỉ có thể phát huy ra bảy mươi phần trăm.
Sở Mộ lại giơ Thiên Trảm kiếm lên, ánh sáng bạc tụ tập lại thi triển Hư Không Tịch Diệt Kiếm.
Không chút nương tình.
Vương Liệt hét to:
– Dừng tay… Mau dừng tay…!
Vương Liệt sợ, hối hận, nếu sớm biết thế này thì gã tuyệt đối không chủ động công kích người của Chân kiếm tông.
Nhưng lần này Sở Mộ không nương tay, giết giết giết!
Sở Mộ không ra lệnh, hai vị trưởng lão Vân Phong, Vân Hà và mười đệ tử hạch tâm không nương tay, dốc hết sức ra chém giết.
Cường giả Niết Bàn cảnh của Luyện Hỏa môn cộng lại chỉ có hai mươi mấy người, trong phút chốc bị Sở Mộ giết một phần ba. Kiếm thứ hai Hư Không Tịch Diệt chém xuống lại giết năm, sáu người, hai bên cách biệt xa, Luyện Hỏa môn bị diệt.
Nhìn theo mười mấy người Chân kiếm tông rời đi, gia chủ Dương gia mắt tràn đầy âm trầm.
Một trưởng lão đi tới:
– Gia chủ…
Dương gia chủ trầm giọng nói:
– Đừng nói nhiều, địch mạnh ta yếu, tạm thời khuất phục chờ khi nào cao tổ của Dương gia ta xuất quan rồi mới tính sổ món nợ này với Chân kiếm tông!
Lưu Sa bang mất một ít cường giả Niết Bàn sau đó đó trả giá đăt, Luyện Hỏa môn bị diệt môn, Dương gia biết điều hơn, tuy cũng trả giá lớn nhưng không chết một người nào.
***
Lần xuất động này có kết quả khiến người vừa lòng.
Đi thì mười ba người ngoài sáng, một người trong tối, về thì vẫn là mười ba người ngoài sáng, một người trong tối, không mất ai.
Hai trưởng lão Vân Phong, Vân Hà một trái một phải theo bên cạnh Sở Mộ, vẻ mặt lạnh nhạt. Mười đệ tử hạch tâm thì ai nấy biểu tình kích động.
Bắt đầu từ Lưu Sa bang đến gia tộc Dương thị chấm dứt, một đường đánh tới. Lưu Sa bang sính uy, Luyện Hỏa môn liệt chiến, gia tộc Dương thị khuất phục. Mọi thứ làm bọn họ có cảm giác như nằm mơ, tuy trước kia Chân kiếm tông mạnh nhưng chưa từng mạnh mẽ đến vậy.
Mười đệ tử hạch tâm tận mắt thấy sự cường đại của Sở Mộ, tận đáy lòng khâm phục vị tông chủ tu vi không cao bằng bọn họ, thậm chí sinh ra một chút tâm lý tôn sùng.
Công nhận lần này xuất động có thu hoạch rất lớn.
Tuy Lưu Sa bang không bằng Chân kiếm tông nhưng dù gì là thế lực qua trăm năm, trong bang cất chứa nhiều thứ. Bị lấy đi bảy mươi phần trăm làm tài lực, vật lực của Lưu Sa bang giảm mạnh. Chân kiếm tông thì tăng lên nhiều.
Luyện Hỏa môn hơn Lưu Sa bang một chút, sau khi bị diệt môn mọi thứ của Luyện Hỏa môn thuộc quyền sở hữu của Chân kiếm tông. Gia tộc Dương thị giống Lưu Sa bang, bảy mươi phần trăm tài lực, vật lực không thua kém gì Lưu Sa bang.
Vân Phong trưởng lão nói:
– Thu hoạch lần này đủ để mở Linh Trì của bản tông một lần nữa.
Vân Hà trưởng lão đồng ý:
– Ừm! Tu vi của tông chủ còn thấp, nên mở Linh Trì ra để tông chủ vào tu luyện, cố gắng tăng cao tu vi.
Bọn họ chính mắt thấy thực lực của Sở Mộ cực kỳ cường đại, so sánh với họ cũng không kém hơn chút nào, thậm chí còn mạnh hơn nữa. Nhưng tu vi của tông chủ mới chỉ là Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ.
Nếu tông chủ có tu vi ngũ trọng thiên, lục trọng thiên thậm chí là thất trọng thiên thì có thể càn quét Niết Bàn cảnh.
Chân kiếm tông cần một tông chủ mạnh mẽ mà trí tuệ, cũng cần tông chủ thực lực cường đại.
Linh Trì là một thánh đại tu luyện của Chân kiếm tông, mỗi lần mở ra sẽ hao phí năng lượng rất lớn. Vì Chân kiếm tông xuống dốc nên mấy chục năm rồi không mở ra.
Không phải không thể mở mà vì mở nó ra tiêu hao năng lượng rất lớn, làm kiếm tông teo tóp một nửa. Bây giờ khác rồi, có những bồi thường từ Lưu Sa bang, Luyện Hỏa môn, Dương gia đủ mở Linh Trì ra một lần và còn dư lại.
Đoàn người bình yên trở về Chân kiếm tông, khi các đệ tử biết thì rất phấn khởi suýt tổ chức tiệc mừng.
Tông môn trở thành hùng mạnh là điều đệ tử nào cũng hướng về.
Sau khi trở lại tông môn, hai vị trưởng lão Vân Phong, Vân Hà đề nghị, Sở Mộ đồng ý mở Linh Trì ra.
Linh Trì là trọng bảo Chân kiếm tông để lại, bình thường giấu đi chỉ có tông chủ mới có quyền mở ra. Lúc vắng tông chủ thì phó tông chủ và các vị trưởng lão có thể quyết định việc mở Linh Trì.
Linh Trì to cỡ bàn tay tỏa dao động yếu ớt.
Sở Mộ dùng ấn pháp đối ứng, dao động kiếm nguyên vàng kim bắn hướng Linh Trì. Linh Trì bay lên chớp mắt biến to ra, dao động hơi thở càng mãnh liệt.
Vân Phong, Vân Hà trưởng lão vội lấy đống bồi thường từ Lưu Sa bang, Luyện Hỏa môn, gia tộc Dương thị ra bỏ vào Linh Trì. Tài vật chìm vào Linh Trì, nhanh chóng bị hòa tan khiến nước trong veo thấy đáy dần nhuộm sắc trắng tràn ra, dao động lực lượng đậm đặc khuếch tán.
Khi nước Linh Trì hoàn toàn biến thành màu trắng ngà thì Vân Phong, Vân Hà trưởng lão ngừng bỏ đồ.
Vân Phong trưởng lão nói:
– Có thể vào rồi tông chủ.
Sở Mộ nói:
– Nhờ vào hai vị trưởng lão.
Sở Mộ lắc người vào toprng Linh Trì.
Linh Trì đặt ở hậu điện tông môn, mở ra các loại phong cấm tránh cho bị người xâm nhập. Vân Phong trưởng lão rời đi giải quyết công việc, Vân Hà trưởng lão ở lại.
***
Chương 2150: Trùng kích ngũ trọng thiên (Hạ)
Trong Linh Trì, Sở Mộ ngâm mình trong nước trắng ngàn, ao nước không ngập đến cổ.
Các làn khói trắng bốc hơi lên trên, xoay tròn xung quanh khiến Linh Trì mông lung tựa cảnh tiên.
Không cần chủ động hấp thu linh lực của Linh Trì đã chui vào cơ thể Sở Mộ.
Loại lực lượng này khác với nguyên khí thiên địa nhưng về bản chất thì giống nhau, chẳng qua nguyên khí thiên địa chủ yếu dùng kiếm nguyên hoặc năng lượng cùng loại để tu luyện. Linh lực thì rộng khắp hơn, không chỉ có thể tu luyện kiếm nguyên này nọ còn có thể tu luyện khí lực.
Sở Mộ vận chuyển công pháp Thần Hoang kiếm quyết, Tinh Thần Kiếp, cùng tu khí thể tăng tốc độ hấp thu linh lực Linh Trì.
Tiếng ùng ục vang lên trong Linh Trì, các bọt nước nổi lên, bể ra, tỏa dao động linh lực kinh người.
Tự mình tu luyện còn là cùng tu luyện khí, luyện thể, thiên phú đạo tu luyện của Sở Mộ khá bình thường, tốc độ tu luyện bình thường càng chậm.
Từ Niết Bàn tứ trọng thiên đến Niết Bàn ngũ trọng thiên Sở Mộ mất nhiều năm mới đột phá được.
Hiện giờ có Linh Trì thì khác.
Trong thời gian ngắn tu luyện sẽ lại tăng một trọng thiên.
Linh lực tinh thuần không ngừng tuôn vào cơ thể, một phần bị Thần Hoang kiếm nguyên vận chuyển hấp thu, lớn mạnh nó. Một phần bị cơ bắp khí lực hấp thu, rèn luyện từng phần cơ thể.
Vân Hà trưởng lão biểu tình nghiêm túc đứng bên cạnh canh giữ, thật ra gã không cần ở lại vì có một thái thượng trưởng lão âm thầm trông chừng, là tam thái thượng trưởng lão.
Sau khi thấy thực lực mạnh mẽ, tư thái cứng rắn, thủ đoạn dứt khoát của Sở Mộ thì tam thái thượng trưởng lão cực kỳ vừa lòng với tông chủ mới trẻ tuổi của Chân kiếm tông.
Tông chủ ưu tú như vậy tuyệt đối không thể để hắn xảy ra nguy hiểm.
Khi cần thiết tam thái thượng trưởng lão thậm chí nguyện ý trả giá mạng sống của mình để bảo đảm an toàn cho tông chủ.
Cơ thể Sở Mộ như miếng bọt biển to lớn không ngừng hấp thu linh lực chuyển hóa thành lực lượng khí lực, Thần Hoang kiếm nguyên, tu vi sơ kỳ nhanh chóng tăng lên.
Hơi thở càng lúc càng mạnh mẽ phát ra từ trong người Sở Mộ.
Cùng với tu vi tăng lên, tốc độ hấp thu luyện hóa linh lực vững bước tăng tiến, hiệu suất càng cao.
Tam thái thượng trưởng lão âm thầm trông chừng bị bất ngờ:
– Kiếm nguyên của tông chủ tinh thuần đến đáng sợ!
Tam thái thượng trưởng lão cảm giác Sở Mộ phát ra hơi thở kiếm nguyên vốn không phải kiếm tu Niết Bàn tứ trọng thiên bình thường có được.
Tứ trọng thiên sơ kỳ lên đến trung kỳ, không ngừng đi hướng tứ trọng thiên hậu kỳ.
Linh lực Linh Trì bị hấp thu không ngừng, linh lực khổng lồ tràn ngập toàn thân, dao động càng lúc càng mạnh mẽ.
Cảm giác linh lực khổng lồ tinh thuần tràn ngập toàn thân quá sung sướng.
Nếu là người khí lực không đủ mạnh thì không chịu nổi, nhưng khí lực của Sở Mộ cực kỳ mạnh mẽ nên chịu đựng trở thành hưởng thụ.
Cảm nhận tu vi của mình nhanh chóng tăng cao, Sở Mộ muốn mãi mãi chìm đắm trong đó.
Sở Mộ đang cố gắng tăng cao tu vi tu luyện, các đệ tử Chân kiếm tông thì hưng phấn thảo luận việc lần này. Mười đệ tử hạch tâm chính miệng nói ra, tin đồn truyền khắp Chân kiếm tông.
Oách quá! tông chủ thành thần tượng các đệ tử sùng bái.
Các đệ tử Chân kiếm tông càng có động lực hơn, tu luyện cần mẫn hơn. Nguyên Chân kiếm tông trong không khí tốt đẹp, đi đâu cũng thấy người cố gắng tu luyện, rất là hăng hái.
Sở Mộ tu luyện một ngày một đêm rồi ngừng, vì đã đến Niết Bàn đỉnh tứ trọng thiên. Năng lượng trong người bị bão hòa, không thể hấp thu tiếp.
Linh lực trong Linh Trì chỉ còn lại một phần nhỏ.
Sở Mộ thầm nghĩ:
– Đã đến lúc niết bàn lần thứ năm.
Sở Mộ lấy ra một đống khí Niết Bàn.
Chân kiếm tông vốn chứa nhiều khí Niết Bàn, đi Lưu Sa bang, Luyện Hỏa môn, Dương gia cũng được một mớ, đủ cho Sở Mộ niết bàn lần thứ năm, sáu, bảy.
Tam thái thượng trưởng lão thấy thế vội kêu hai thái thượng trưởng lão khác tới.
Ngũ thái thượng trưởng lão nói:
– Sắp đột phá sao?
Thất thái thượng trưởng lão tò mò hỏi:
– Niết Bàn ngũ trọng thiên, với thiên phú của tông chủ không biết động tĩnh lớn cỡ nào đây?
Tam thái thượng trưởng lão bảo:Nguồn truyện audio
– Ta đoán với thiên phú của tông chủ chúng ta thì mây nguyên khí ước chừng đến chín dặm.
Khi ba vị thái thượng trưởng lão thảo luận thì Sở Mộ đã bắt đầu Niết Bàn.
Khí Niết Bàn trùng kích máu thịt tan nát, ngay sau đó tất cả khí Niết Bàn hung dũng ập đến như trăm sông đổ về một biển đánh vào đan điền của Sở Mộ, xé rách đan điền, xé nát ra như từng thớ thịt.
Thất thái thượng trưởng lão kinh ngạc nói:
– Khí lực của tông chủ quá mạnh, một lần niết bàn cần khí Niết Bàn nhiều hơn người bình thường gấp mấy lần.
Ngũ thái thượng trưởng lão nói:
– Cái này nói lên thiên tư của tông chủ hơn xa tu luyện giả bình thường.
Tam thái thượng trưởng lão khẳng định:
– Đương nhiên rồi.
– Chân kiếm tông có tông chủ như thế cũng là may mắn.
Trong khi mọi người bàn tán thì máu thịt, đan điền của Sở Mộ bị khí Niết Bàn xé vụn, bị trùng kích liên tục, nhiều lần rèn luyện. Đặc biệt phần đan điền là rèn luyện rõ ràng nhất, vì nhất trọng thiên đến tam trọng thiên đã rèn luyện khí lực, máu thịt xong.
Tứ trọng thiên đến lục trọng thiên chủ yếu là rèn luyện đan điền.
Rèn luyện bắt đầu, nguyên khí thiên địa từ bốn phương tám hướng tụ lại.
Tiếng rít vang lên, các đệ tử Chân kiếm tông phát hiện động tĩnh, bọn họ ngước nhìn bầu trời. Trời xanh vạn dặm không mây từ khi nào dâng lên từng dòng khí trắng, mỗi dòng khí trắng toát ra dao động nguyên khí kinh người.
Đệ tử hạch tâm nhìn rõ ràng nhất, bọn họ suy đoán.
– Chuyện gì vậy?
– Là hướng đại điện của tông chủ.
– Không lẽ tông chủ đột phá tu vi đang niết bàn?
Các đệ tử hạch tâm lúc trước đi theo Sở Mộ càng kích động nói:
– Tông chủ sắp đột phá, Niết Bàn ngũ trọng thiên thì thực lực chẳng phải là…!
Một câu kinh thán nói ra tiếng lòng của các đệ tử:
– Mây nguyên khí lớn quá!
Đệ tử nguyên Chân kiếm tông đều ngước nhìn bầu trời, xoe tròn mắt kinh thán nhìn mây nguyên khí đầu tiên ngưng tụ.
Các đệ tử ký danh dưới Cổ Thú sơn cảm giác được, bọn họ ngước lên nhìn, trong mắt đầy giật mình, khát khao. Bọn họ đoán có lẽ là vị sư huynh, sư tỷ nào đang đột phá, không biết rằng thật ra là tông chủ của Chân kiếm tông đột phá.
Đệ tử ký danh chỉ biết trong Chân kiếm tông có thêm một vị tông chủ, không rõ đó là tông chủ thế nào.
Có người kinh kêu:
– Chín dặm, mây nguyên khí đến chín dặm!
Mây nguyên khí chín dặm, đến nay hai mươi mấy đệ tử hạch tâm trong toàn Chân kiếm tông chưa ai có được, dù trước lúc phản loạn có nhiều đệ tử hạch tâm hơn cũng không ai làm được mây nguyên khí chín dặm.
Chương 2151: Hoàn toàn tâm phục
– Tông chủ của chúng ta có thiên phú cao thật.
Kinh thán kiểu này mới chỉ bắt đầu.
Mây nguyên khí chín dặm vẫn đang không ngừng mở rộng.
– Chín dặm chín!
Ngơ ngẩn, sững sờ, thẫn thờ như người gỗ.
Ba người tam thái thượng trưởng lão ngây ngốc:
– Không ngờ… mây nguyên khí đến chín dặm chín!
Chín dặm chín là cực hạn của mây nguyên khí, từ xưa đến nay hiếm hoi có người đạt được, thậm chí chỉ có trong truyền thuyết.
Hiện nay bọn họ thấy, xem tận mắt truyền thuyết đó.
Ngũ thái thượng trưởng lão siêu kích động lắp bắp:
– Tốt tốt tốt…
Mây nguyên khí thứ nhất ngưng tụ thành công, nguyên khí thiên địa vẫn không ngừng tụ tập lại cuốn động phong vân. Bầu trời Cổ Thú sơn bốc lên nguyên khí màu trắng như dòng sông chảy.
Mây nguyên khí thứ hai bắt đầu ngưng tụ.
Lại gây ra tiếng kinh kêu:
– Là chín dặm chín nữa!
Nghe nói một số tu luyện giả khi niết bàn mây nguyên khí thứ nhất thường lớn nhất, đến mây nguyên khí thứ hai chưa chắc bằng cái thứ nhất, rất có thể nhỏ hơn một chút.
Mây nguyên khí thứ hai ngưng tụ xong, ngay sau đó mây nguyên khí thứ ba cũng bắt đầu ngưng tụ.
– Vẫn là chín dặm chín!
Mây nguyên khí thứ bốn ngưng tụ xong.
– Chín dặm chín nữa!
Giật mình đến chết lặng.
Mây nguyên khí thứ năm, vẫn chín dặm chín như bốn áng mây trước.
Năm mây nguyên khí đều đến chín dặm chín ngưng tụ trên bầu trời đại điện tông môn Cổ Thú sơn, xếp hàng năm hướng, tỏa ra uy áp khổng lồ. Dao động nguyên khí thiên địa cực kỳ đậm đặc phát tán từ mây nguyên khí, tám phương giật mình.
Bên ngoài Cổ Thú sơn, Lưu Sa bang, gia tộc Dương thị đều thấy năm mây nguyên khí to lớn, cực kỳ giật mình.
– Ai đang đột phá?
Hứa Sa nói:
– Năm mây nguyên khí thì chắc đột phá Niết Bàn ngũ trọng thiên, mỗi mây nguyên khí đều đến chín dặm chín…
Trong giọng nói của Hứa Sa chất chứa rung động, trong lòng bất giác hiện lên một bóng hình, cái người đáng sợ một kiếm diệt gọn năm cao thủ Niết Bàn cảnh.
Bọn họ đã biết chuyện Luyện Hỏa môn bị diệt môn.
Đại trưởng lão mặt không biểu tình nay cũng lộ vẻ giật mình, giọng khô khốc nói:
– Mây nguyên khí chín dặm chín, yêu nghiệt như vậy…
Hứa Sa quyết định trước khi tin tưởng trăm phần trăm tuyệt đối không thể chọc vào Chân kiếm tông nữa.
Sở Mộ không hay biết hắn đột phá gây uy hiếp lớn với Lưu Sa bang, có hiệu quả còn hơn hắn tự tay chém gọn năm Niết Bàn cảnh.
Tam thái thượng trưởng lão truyền âm:
– Lão ngũ, lão thất, chú ý tuyệt đối đừng để ai quấy nhiễu tông chủ đột phá.
Nếu đang đột phá bị quấy rầy rất có thể sẽ bị đánh gãy, khi đó hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Nhẹ thì bị thương nặng, nếu nặng rất có thể sẽ mất mạng.
Dù may mắn không chết, không bị thương cũng sẽ ảnh hưởng đến tiềm lực, lần sau muốn đột phá sẽ tăng độ khó gấp mười lần.
Đừng nói Sở Mộ là tông chủ của Chân kiếm tông, dù hắn chỉ là một đệ tử, có thiên tư như vậy đáng để thái thượng trưởng lão hết lòng hết dạ vì hắn.
Sợ lực lượng không đủ nên tam thái thượng trưởng lão kêu bốn vị khác đang bế quan đi ra luôn.
Bốn thái thượng trưởng lão vừa đi ra cảm nhận nguyên khí thiên địa dao động vô cùng mãnh liệt, giật nảy mình.
– Mây nguyên khí chín dặm chín.
– Năm mây!
– Tông chủ đang đột phá!
– Niết bàn lần thứ năm!
– Không ngờ thiên phú của tông chủ cao như thế, mây nguyên khí cực hạn, Chân kiếm tông chúng ta sắp nổi lên rồi!
Bảy thái thượng trưởng lão thầm hành động, một người ở trong đại điện tông môn, sáu người tản ra bốn phía Cổ Thú sơn. Một mặt là cố gắng ức chế dao động, mặt khác là phòng ngừa xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Chân kiếm tông bây giờ cần bình lặng phát triển, gây chuyện nhỏ thì được, nó không cho phép xuất hiện biến cố to lớn.
Bảy thái thượng trưởng lão hoàn toàn xuất động, cố gắng phong tỏa dao động. Năm mây nguyên khí xoay tròn như muốn hóa thành sông nguyên khí đổ xuống, bọn họ thở phào nhẹ nhõm. Không ngờ biến dị xảy ra.
Ban ngày sáng choang mà bỗng lấp lánh vô số ánh sao trên bầu trời xanh thẳm, cực kỳ quái dị.
Dị tượng như thế khiến bảy thái thượng trưởng lão giật nảy mình, các Chân kiếm tông hoang mang kinh kêu.
Bảy thái thượng trưởng lão dao động thần hồn nói chuyện, rất là rung động:
– Dị tượng thiên địa…!
– Không lẽ là tông chủ dẫn phát?
– Ban ngày sao hiện…
– Hình như không chỉ như thế, còn có ánh sao triều tịch!
Quả nhiên sau ba ngày hiện sao, các lũ ánh sao như từ trên trời bay vút qua tụ thành dòng chảy muôn vàn từ bốn phương tám hướng ập đến.
Ánh sao rậm rạp lấp lánh tia sáng xinh đẹp, như biến thành biển sao.
Ban ngày hiện sao là một loại dị tượng, ánh sao triều tịch là dị tượng càng lớn hơn nữa.
Bảy thái thượng trưởng lão phát hiện dù họ có dốc hết sức cũng chỉ ức chế được một chút dao động to lớn này, vẫn cực kỳ rầm rộ.
Bọn họ thầm khủng hoảng, sợ vời đến cường giả không thể chống lại nhìn ngó.
Quả nhiên bên ngoài Cổ Thú sơn, mấy cường giả Thánh cấp cảm nhận dao động rầm rộ tò mò tìm đến. Sáu thái thượng trưởng lão phát ra lực lượng thần hồn mạnh mẽ cảnh cáo mấy cường giả Thánh cấp đến gần.
Sau khi đắn đo, mấy cường giả Thánh cấp biết không đấu lại nên rút đi. Không lâu sau một lực lượng thần hồn siêu mạnh như có thể càn quét thiên địa đã hùng dũng ập đến, dù là bảy thái thượng trưởng lão cũng không địch lại nổi.
Bảy thái thượng trưởng lão biến sắc mặt, chuyện bọn họ sợ nhất cuối cùng vẫn xảy ra.
Lực lượng thần hồn mạnh mẽ này với tư thái không thể đánh lại càn quét tất cả, bẻ gãy nghiền nát tràn vào trong đại điện tông môn, vươn hướng Sở Mộ như muốn thăm dò hiểu thấu.
Lực lượng thần hồn cực kỳ mạnh mẽ xoay quanh Sở Mộ một vòng, không làm hành động ác ý gì, tò mò xem một lúc rồi nhanh chóng rút đi.
Bảy thái thượng trưởng lão cảm giác lực lượng thần hồn mạnh mẽ rời đi thì thở phào, trán ướt mồ hôi lạnh.
Nếu mới rồi lực lượng thần hồn kia ra tay thì bọn họ không thể ngăn cản được, Sở Mộ sẽ bị hủy. May, thật là may.
Công nhận Sở Mộ rất may mắn, đã lướt qua quỷ môn quang. Sở Mộ cứ ngỡ đột phá trong Chân kiếm tông là rất an toàn, một vì Cổ Thú sơn không phồn hoa, ít cường giả, trong Chân kiếm tông có thái thượng trưởng lão tọa trấn không cần lo, ai ngờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Lực lượng thần hồn mạnh mẽ vừa rồi là một cường giả đi ngang qua, trông thấy dị tượng thiên địa nên mới thả ra lực lượng thần hồn điều tra.
Thật ra cường giả kia may mắn vì không có ác ý, nếu có ác ý và tấn công Sở Mộ thì Bạch Linh trong Kiếm Tông Linh Ấn sẽ không tha cho. Sở Mộ không biết điều đó, hắn đang hết sức tập trung đột phá, chuẩn bị tái tạo lại đan điền, thân thể.
Chương 2152: Đạo chia hai cực (Thượng)
Với lực lượng thần niệm mạnh mẽ bắt đầu tạo lại đan điền.
Trên bầu trời tụ tập vô số ánh sao đánh nát năm mây nguyên khí thiên địa, hỗn hợp thành một biến ra vòng xoáy tinh vân to lớn hơn trăm dặm.
– To quá đi!
– Khủng khiếp thật!
Lần đầu tiên biết được kiểu dị tượng đột phá thế này, mỗi người đều bị giật mình thảng thốt.
Vòng xoáy tinh vân to lớn, nguyên khí thiên địa hỗn hợp lực lượng ánh sao triều tịch rót xuống như cây cột nối trời xoay tròn.
Lực lượng tinh thuần mạnh mẽ chui vào máu thịt đan điền nát bấy của Sở Mộ, đan điền nhanh chóng tái tạo.
Căn nguyên mộc chi tướng hấp thu lực lượng nguyên khí ánh sao, không ngừng lớn mạnh và tuyền về từng đợt lực lượng sự sống mạnh mẽ rót vào đan điền đang được tạo, tăng mạnh sức sống đan điền. Dù sau này đan điền bị thương cũng sẽ nhanh chóng tự lành.
Không lâu sau một đan điền mạnh mẽ hơn, tràn ngập sức sống hơn được tái tạo xong, tiếp theo sẽ là tạo nội tạng, từng bước một từ trong ra ngoài tạo lại thân thể.
Đây là quá trình cần sự cẩn thận, không thể sốt ruột. Niết bàn lần thứ năm Sở Mộ đã rất quen tay.
Một thân thể càng mạnh hơn dần được tái tạo trong lực lượng thần niệm của Sở Mộ.
Vòng xoáy tinh vân phạm vi trăm dặm nhanh chóng rút nhỏ, cuối cùng biến mất không dấu vết, bầu trời vẫn xanh thẳm, như thể mọi thứ lúc trước chỉ là ảo giác.
Nhưng mọi người biết đó không phải ảo giác, ai nấy còn chìm đắm trong giật mình sững sờ. Hình tượng tông chủ Sở Mộ càng in sâu trong lòng người, bất giác mỗi người tôn kính hắn cao hơn nữa.
Tất cả là do Sở Mộ đột phá trong tông môn mang đến ảnh hưởng, hắn không biết.
Tạo lại thân thể xong Sở Mộ không rời khỏi Linh Trì, tiếp tục tu luyện bên trong ao.
Nước Linh Trì còn nhiều linh lực, vừa lúc dùng để củng cố tu vi sau khi đột phá của hắn, trợ giúp tiến bộ một chút.
Hai ngày sau linh lực trong nước Linh Trì bị Sở Mộ hút sạch, hắn không chỉ củng cố tu vi sau khi đột phá còn tăng tu vi khí thể lên Niết Bàn ngũ trọng thiên trung kỳ.
Một lần đột phá tính luôn thời gian củng cố tu vi tổng cộng mất bảy ngày. Tu vi của Sở Mộ đột phá bước lớn, từ Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới ngũ trọng thiên trung kỳ, thực lực càng mạnh mẽ hơn.
Hiệu quả kèm theo là toàn bộ Chân kiếm tông khâm phục tông chủ mới nhậm từ tận đáy lòng. Sở Mộ rất bất ngờ.
Tu vi đột phá lớn khiến Sở Mộ thấy tác dụng lớn của Linh Trì, tiếc rằng mỗi lần sử dụng nó tiêu hao năng lượng rất nhiều. Tuy Sở Mộ là tông chủ nhưng không thể tùy ý sử dụng tài nguyên của tông môn thỏa mãn nhu cầu của mình, hắn nên suy nghĩ cho tông môn.
Sở Mộ cất đi Linh Trì, tuần tra tông môn một vòng rồi đi hướng Chú Kiếm cốc, nhìn xem đúc kiếm như thế nào. Sau đó Sở Mộ chỉ cho đệ tử rèn kiếm một số kỹ xảo, khiến bọn họ cực kỳ giật mình.
– Lợi hại quá!
– Thì ra tông chủ của chúng ta không chỉ có thiên phú hơn người, thực lực cường đại còn có tạo nghệ đúc kiếm cao sâu như thế.
Đệ tử Chú Kiếm cốc từ khâm phục Sở Mộ chuyển thành kính ngưỡng như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt, như núi cao chót vót.
Đệ tử Chú Kiếm cốc giỏi nhất là đúc kiếm, tự hào nhất là thuật đúc kiếm. Tu vi cao sâu, thực lực cường đại có thể được sự tôn kính của họ nhưng không thể có được lòng kính ngưỡng. Chuyện này cũng bình thường, khi nào mạnh hơn sở trường mà đối phương tự hào thì mới làm bọn họ sùng bái kính ngưỡng.
Sở Mộ vô tình làm lại nhận được hiệu quả bất ngờ.
Sở Mộ động ý niệm rời khỏi Chú Kiếm cốc đi Bảo Đan các.
Đầu tiên xem các đệ tử luyện đan thế nào, phát hiện tạo nghệ luyện đan của bọn họ khá bình thường, thậm chí thô ráp. Sở Mộ lên tiếng chỉ điểm, tự mình làm thử trước mặt các đệ tử Bảo Đan các. Sở Mộ luyện chế một lò đan dược, vừa luyện đan vừa ung dung giảng dạy, truyền dạy kỹ xảo luyện đan vân vân.
Sau khi rời khỏi Bảo Đan các, hình tượng của Sở Mộ vô cùng cao lớn trong lòng đệ tử Bảo Đan các.
Rất nhanh các đệ tử Chân kiếm tông đều biết tông chủ của họ không chỉ có thiên phú, thực lực mạnh mẽ kinh người còn tinh thông đúc kiếm, luyện đan, tài hoa ngút trời, tài tình kinh thế. Các đệ tử lén đặt biệt danh ‘Vô Song Thần Tông’, đại biểu địa vị đặc biệt duy nhất của Sở Mộ trong lòng các đệ tử.
Sở Mộ tuần tra một vòng rồi đi mật thất chuyên dành cho tông chủ tu luyện, hắn lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra, lại đi vào trong.
Kiếm khách áo trắng người thử thách cửa một vẫn ở đó, lại chiến đấu.
So với lúc trước thì tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ tiến bộ một chút, càng mạnh mẽ hơn. Sở Mộ đối chiến kịch liệt với kiếm khách áo trắng, kiếm pháp của y vẫn nhẹ nhàng phiêu dật, mỗi đường kiếm nhẹ hẫng nhưng vô cùng mạnh mẽ khiến Sở Mộ không dám cứng rắn đỡ.
Xoẹt!truyện Linh Dị
Kiếm quang tuyệt thế, Sở Mộ lại thất bại.
Tuy thất bại nhưng Sở Mộ không nản, vì mỗi lần hắn đều tiến bộ hơn.
Thua thì hồi ngộ, điều chỉnh sau đó tái chiến.
Hôm nay Sở Mộ chiến hơn mười lần.
Năm ngày, chiến đấu gần trăm lần, Sở Mộ nhận ra mình gặp bình cảnh, dù đánh thêm mấy lần cũng không thể tiến bộ. Sở Mộ xuất quan, tuần tra một phen, đi hướng Chú Kiếm cốc.
Mấy ngày trước được Sở Mộ hướng dẫn, vài đệ tử hơi tiến bộ tạo nghệ đúc kiếm.
Sở Mộ đi qua Bảo Đan các rồi vào núi ngắm phong cảnh.
Gió thổi lá đung đưa, mây cuốn mây tan, Sở Mộ thả lỏng thể xác và tinh thần, quên các loại tu luyện.
Từ khi nào ngực hướng về, lòng hướng về, Sở Mộ bỗng phất tay, một cành cây mềm dẻo bay vào tay hắn. Sở Mộ lắc cổ tay, cành thẳng băng, mơ hồ lóe tia sắc bén.
Cành như kiếm bay múa trong tay Sở Mộ.
Hoặc đâm hoặc chém hoặc quét, cành mềm giống như tinh cương, một kiếm một thức uy lực kinh người, tiếng xé gió vù vù.
Sở Mộ không sử dụng kiếm lực, hắn không rót các loại lực lượng như kiếm nguyên vào, chỉ đơn thuần thi triển kiếm pháp.
Cành mềm như không có chút sức nặng, rất nhẹ. Nhưng kiếm chém ra thì tiếng sấm nổ, tiếng gió rít gào uy thế kinh người.
Bất giác Sở Mộ như trở lại lúc quyết đấu với kiếm khách áo trắng.
Rắc!
Cành mềm không chịu nổi vỡ nát, Sở Mộ ngừng lại.
Các cảnh tượng hồi ngộ thoáng hiện, Sở Mộ mơ hồ bắt giữ một luồng linh quang chợt lóe.
Sở Mộ tĩnh tâm ngưng thần, không nóng nảy. Gió núi thổi nhẹ, thời gian trôi, bất giác Sở Mộ đứng yên tại chỗ nửa ngày.
Mắt Sở Mộ bắn ra hai tia sáng sắc bén như kiếm rạch phá không trung, để lại phong mang kinh người trong không khí. Cảm giác triệt ngộ dâng lên trong lòng Sở Mộ, vẫn còn bồi hồi.