Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 431 [Chương 2153 đến 2157]
❮ prevnext ❯Chương 2153: Đạo chia hai cực (Hạ)
Sở Mộ thì thào, ngữ điệu hưng phấn và kích động:
– Ta hiểu rồi, đạo chia hai cực, cực hạn của nhẹ nhàng là nặng nề.
Một lúc ngộ đạo, Sở Mộ nhanh chóng rời đi lại vào mật thất bế quan, đi vào Kiếm Tông Linh Ấn.
– Kiếm đến!
Sở Mộ co tay lại, một thanh kiếm hẹn ra. Kiếm chém một nhát nhẹ nhàng như lá liễu lay cành trong gió, dường như ẩn chứa ý vị đặc biệt, trước kia không có điều này.
Kiếm khách áo trắng chém kiếm tới, vẫn nhẹ nhàng phiêu dật.
Bốp!
Kiếm nhẹ nhàng như lá liễu trong gió va chạm với kiếm của kiếm khách áo trắng lại bộc phát ra uy năng khó tưởng tượng, như thể đó không phải thanh kiếm nhẹ nhàng mà là cái cây to cực kỳ nặng nề.
Lần đầu tiên hai kiếm trực tiếp va chạm nhưng Sở Mộ không bị yếu thế, đây là điểm khởi đầu tốt.
Sở Mộ lại chém nhát kiếm.
Sở Mộ hiểu ra đạo chia hai cực khiến tạo nghệ kiếm pháp lại tiến bộ, từ người kiếm hợp nhất đại thành lên đến viên mãn.
Sở Mộ chiến đấu kịch liệt với kiếm khách áo trắng không chia trên dưới, lực lượng ngang ngửa.
Không còn bị ức chế, Sở Mộ có thể phân tâm nghiên cứu kiếm pháp của đối phương, suy nghĩ đối sách.
Kiếm vạch từng vòng tròn lan tới trước, như một cái vòng không có đầu cũng không có cuối. trong kiếm thế nhẹ nhàng ẩn chứa lực lượng cực kỳ nặng nề đặt kiếm của kiếm khách áo trắng vào trong đó, không thể phát huy uy lực.
Kiếm quang chợt lóe rút ra khỏi vòng tròn như rút kiếm khỏi vỏ, phong mang tuyệt thế đáng sợ, sắc bén vô song, một kiếm diễn biến đến mức tận cùng, như điện quang.
Phập!
Kiếm khách áo trắng không kịp né bị một kiếm kinh người của Sở Mộ đâm thủng cổ họng, chết.
Kiếm khách áo trắng biến mất, trong trắng xoá phong cảnh thay đổi, phía trước xuất hiện một ngai vàng. Trên ngai có một thân hình cao lớn ngồi, long bào tím vàng, uy nghiêm bá đạo, khí thế như đế vương chúa tể thương sinh, ánh mắt lạnh băng cao cao tại thượng nhìn xuống như xem con kiến.
Người áo tím vàng nói:
– Không tệ, có thể xông qua cửa thứ hai, nhưng đây sẽ là điểm cuối của ngươi.
Giọng nói chất chứa uy nhiếp khiến Sở Mộ cảm giác như con dân.
Đế vương rút Tử Kim đại kiếm bên cạnh ngai vàng lên, đứng dậy, khí thế hùng hồn bá đạo tràn ra, không chiến đã khuất phục người.
Đế vương đi xuống từng bước, khí thế không ngừng ngưng tụ tăng vọt, khi đến gần Sở Mộ thì giơ Tử Kim đại kiếm lên chém xuống.
Khác với kiếm khách áo trắng nhẹ nhàng, kiếm này trực tiếp mà đơn giản nhưng ẩn chứa sự bá đạo của đế vương, cực độ kiên cường, như muốn bốn bể thần phục trước nhát kiếm này.
Sở Mộ mắt lóe tia sáng, hắn không né tránh, kiếm hoá thành luồng sáng tước ra.
Đế vương cầm Tử Kim đại kiếm vận dụng kiếm pháp, trong thiên hạ đều là vương thổ, suất thổ chi tân mạc phi vương thần, đại thế bàng bạc hùng hồn, kiếm pháp cực kỳ bá đạo, ai không thần phục thì chết.
Kiếm của Sở Mộ là nhảy ra ngoài nhân thế, không bị lễ pháp trói buộc, tự do không ràng buộc, nhiều lần né tránh, nhiều đợt va chạm. Tử Kim đại kiếm của đế vương cực kỳ bá đạo, từng chiêu từng thức đơn giản nhưng ẩn chứa khí thế làm người ta khó mà chống lại.
Đổi lại Kiếm Giả không bằng Sở Mộ khi đối diện một Tử Kim đế vương thì không cần rút kiếm, chỉ thế của đế vương đủ trấn áp đối phương.
Tạo nghệ kiếm pháp tiến bộ, Sở Mộ và Tử Kim đế vương đại chiến ngang sức.
Đánh mãi không thắng, Tử Kim đế vương gầm lên, dường như bị chọc giận, khí thế tăng vọt, nguy nga hùng hồn chém nhát kiếm.
Đế vương giận dữ trăm vạn xác la liệt, kiếm chiêu này là tinh túy kiếm pháp suốt đời của Tử Kim đế vương, là diễn dịch áo nghĩa kiếm pháp. Sở Mộ giật nảy mình, hắn nhận ra không thể né thoát nhát kiếm này vì xung quanh đều nằm trong kiếm pháp, như vương thổ vương thần đều phải nhận đế vương thẩm phán.
Cứng rắn đỡ.
Ầm!
Thân kiếm rung bần bật, không thể ngăn được, kiếm bị bật ra, uy lực không giảm chém xuống.
Rắc!
Trước mắt Sở Mộ tối sầm, đau nhức lan tràn toàn thân, hắn biết mình bị giết.
Nhát kiếm cuối cùng của Tử Kim đế vương quá mạnh mẽ, không cách nào ngăn cản.
Sở Mộ không hề buồn rầu, giống như trước kia vậy cuối cùng hắn sẽ đánh bại Tử Kim đế vương như đã từng hạ gục kiếm khách áo trắng. Tuy Sở Mộ đã đánh bại kiếm khách áo trắng nhưng kiếm pháp của y có chỗ đáng để học tập, hắn hồi ngộ, rồi hồi ngộ cuộc chiến với Tử Kim đế vương.
Hồi ngộ xong Sở Mộ tu luyện kiếm pháp, quả nhiên cảnh giới kiếm pháp lại tiến bộ.
Sở Mộ luyện kiếm pháp mấy đợt lại vào Kiếm Tông Linh Ấn, đánh nhau với Tử Kim đế vương.
Cuối cùng Tử Kim đế vương chém nhát kiếm, Sở Mộ lại bị giết.
Sở Mộ biết nếu không phá được nhát kiếm cuối cùng của Tử Kim đế vương thì có đi vào đánh bao nhiêu lần cũng vô ích.
Sở Mộ xuất quan, trong Chân kiếm tông không xảy ra chuyện gì lớn. Các đệ tử dốc sức tu luyện, hừng hực khí thế khiến người rất vui vẻ.
Sở Mộ nghĩ có nên tổ chức đại tái tông môn không, để kéo nhiệt tình tu luyện của các đệ tử lên, khiến tu luyện có mục tiêu, có ý nghĩa hơn.
Sở Mộ ngẫm nghĩ cảm thấy ý này hay, hắn triệu Vân Phong trưởng lão, Vân Hà trưởng lão đến, kể lại ý tưởng của mình. Vân Phong, Vân Hà suy tư.
Vân Phong nói:
– Nhắc tới thì đã nhiều năm kiếm tông chúng ta chưa tổ chức đại tái tông môn, trong tình huống hiện tại có thể tổ chức một lần.
Vân Hà ngẫm nghĩ, khẳng định nói:
– Ý tưởng của tông chủ ổn.
Đã thấy làm được thì ba người bàn bạc sâu hơn, khi nào tổ chức, sắp xếp thế nào, thưởng các thứ hạng vân vân.
Sở Mộ và Vân Phong, Vân Hà trưởng lão họp sơ, đặt khung hoàn chỉnh cho đại tái tông môn. Sau đó Sở Mộ khoanh tay ngồi nhìn, giao việc chi tiết cho Vân Phong, Vân Hà trưởng lão giải quyết.
Sở Mộ lo tập trung tham ngộ kiếm pháp, cố gắng phá giải một kiếm tuyệt sát của Tử Kim đế vương. Khi nào phá giải một kiếm kia mới có thể đối kháng thậm chí đánh bại Tử Kim đế vương.
Trong khi tu luyện lúc rảnh Sở Mộ sắp xếp lại kho cất chứa của mình, định lấy ít báu vật ra làm phần thưởng đại tái tông môn. Lúc sửa sang lại Sở Mộ lần nữa thấy người ngọc trong quan tài thủy tinh, nàng vẫn ngủ say. Sở Mộ không biết nàng còn sống không, hắn không mở nắp quan tài ra được.
Sở Mộ lấy một tờ giấy ra, là bí tịch thiếu trang mà hắn từng thắng được, chỉ có một thức tên là Hằng Kiếm Thế.
Sở Mộ từng tham ngộ Hằng Kiếm Thế nhưng không được gì, vì rất cao thâm khó dò, hoặc do không tìm đúng hướng đi.
Bây giờ xem lại, Sở Mộ không trông chờ vào tham ngộ được gì. Ai ngờ xem xong Sở Mộ có cảm giác kỳ lạ như thể xem hiểu được một chút, phát hiện này làm hắn rất mừng, lo tập trung xem kỹ hơn.
Chương 2154: Cửa thứ ba quỷ dị
Xem đi xem lại, tham ngộ nhiều lần, dần dần trong lòng Sở Mộ có sự hiểu ra, dường như đã hiểu điều gì, nhưng còn kém một chút. Như cách lớp giấy mỏng, đâm thủng nó là sẽ thấy mặt thật.
Sở Mộ có cảm giác sắp tham ngộ ra nhưng mãi không cách nào tham ngộ, Sở Mộ đành tạm thời từ bỏ, nhưng hắn lờ mờ hiểu tăng cao cảnh giới kiếm pháp có giúp ích trực tiếp cho việc tham ngộ Hằng Kiếm Thế.
Hiện giờ cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ là người kiếm hợp nhất viên mãn, nhưng chỉ mới vào. Cảnh giới kiếm pháp tăng một tiểu cảnh giới, hiểu biết nắm giữ kiếm pháp các loại tiến bộ nhiều. Nếu có thể đột phá người kiếm hợp nhất đến cảnh giới tiếp theo của kiếm pháp không chừng sẽ tham ngộ ra tinh diệu của Hằng Kiếm Thế.
Tu luyện, tham ngộ, luyện kiếm là hạng mục mỗi ngày của Sở Mộ. Hai vị trưởng lão Vân Phong, Vân Hà bàn bạc đi ra kết luận, bẩm báo cho Sở Mộ, hắn xem xong quyết định.
Đại tái tông môn tổ chức vào tháng sau, tin tức tuyên bố ra ngoài ngay. Các đệ tử Chân kiếm tông biết đầu tiên là sửng sốt sau đó mừng như điên. Đại tái tông môn đợt trước đã qua nhiều năm.
Có cạnh tranh mới có áp lực, có động lực hơn. Các đệ tử vốn hừng hực tu luyện càng liều mạng tu luyện, không khí lôi kéo mỗi đệ tử tràn đầy động lực.
Vân Phong vẫn thu thập tình báo, không có tin mới gì về mười tám viên thần châu. Có một ít tin tức mặt ngoài, có lẽ vì đẳng cấp của Chân kiếm tông không đủ cao, ngũ thái thượng trưởng lão không nhớ ra tin gì hữu dụng hơn làm Sở Mộ rất bất đắc dĩ.
Nhưng không có là không có, không thể nào từ không sinh ra có. Sở Mộ đành chịu, hiện tại đành tạm gác bí mật của Chân kiếm tông qua một bên, chú trọng vào việc tăng cao thực lực của mình. Khi nào có đủ thực lực mới dễ tìm kiếm bí mật hơn, không thì dù biết cũng khó giữ được.
Sở Mộ biết người chú ý mười tám viên thần châu không chỉ có một mình hắn, chắc chắn có người mạnh hơn hắn.
Phá giải bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn, nâng cao tu vi và thực lực của mình phát triển Chân kiếm tông, đây là nhiệm vụ chủ yếu của hắn trong giai đoạn này.
Một tháng nay không chỉ có các đệ tử Chân kiếm tông liều mạng tu luyện, Sở Mộ cũng không rảnh rỗi, hắn cố gắng không ít hơn đệ tử nào.
Sở Mộ lại vào Kiếm Tông Linh Ấn đánh nhau với Tử Kim đế vương nhiều lần, tuy mỗi lần đều thất bại nhưng hắn càng lúc càng chống đỡ lâu hơn. Bình thường Sở Mộ sẽ lấy Hằng Kiếm Thế ra tham ngộ, tuy không thể phá giải huyền bí trong đó nhưng cảnh giới kiếm pháp đang tăng từ từ.
Sở Mộ chợt hiểu ra, nếu hắn đủ mạnh thì mặc cho đối phương có thủ đoạn như thế nào cuối cùng sẽ bị hắn phá giải.
Hiểu ra điều này Sở Mộ càng có ý thức tăng tiến cảnh giới kiếm pháp của mình hơn, chứ không phải vắt óc phá giải sát chiêu kiếm pháp của Tử Kim đế vương.
Thế này mới là vương đạo.
Đạo chia hai cực, cực độ của nhẹ nhàng là nặng nề, Sở Mộ đã lĩnh ngộ và hiểu biết sâu sắc hơn. Phong cách kiếm pháp cực kỳ nhẹ nhàng của kiếm khách áo trắng đã bị Sở Mộ hấp thu, nhưng hắn khác với kiếm khách áo trắng nên kiếm pháp kiểu đó in dấu phong cách cá nhân của hắn.
Cảnh giới người kiếm hợp nhất viên mãn không ngừng củng cố, sau đó tăng tiến.
Trong Kiếm Tông Linh Ấn, Sở Mộ lại đối mặt với Tử Kim đế vương.
Tử Kim đế vương một lần nữa rút Tử Kim đại kiếm bước nhanh đi xuống vương tọa, thanh thế kinh người, uy đế vương động trời.
Tử Kim đế vương chém ra nhát kiếm uy thế đế vương lẫm liệt, tứ hải thần phục, bát phương kính hiến.
Sở Mộ đánh nhau nhiều lần đã quen thuộc kiếm pháp của Tử Kim đế vương, bắt tay vào ứng đối ngay, hai bên lại đánh mãi không hạ được đối phương. Sau cùng Tử Kim đế vương sử dụng Đế Vương Sát Kiếm đáng sợ kia.
Sở Mộ nhiều lần chết dưới kiếm này nên cảm nhận cực kỳ sâu sắc. Tử Kim đế vương giơ kiếm lên là Sở Mộ cảnh giác ngay, hắn đã có cách ứng đối nhưng chỉ lý luận suông, chưa biết có thể được không. Nhưng ít ra có thể thử một lần, chết rồi còn có thể lặp lại khiêu chiến, đây là ưu thế lớn nhất của Sở Mộ.
Sở Mộ nhạy bén bắt giữ được Tử Kim đế vương giơ kiếm lên. Khi Tử Kim đế vương sắp thi triển Đế Vương chi kiếm sẽ có một khoảng cách thời gian, cực kỳ ngắn ngủi và nhỏ bé, đó là thời gian tích lũy lực lượng và khí thế. Cảnh giới kiếm pháp của Tử Kim đế vương đủ để dùng năng lực che giấu sơ hở nhỏ bé này, huống chi trong cuộc chiến sống chết được mấy người nắm bắt được khoảnh đó?
Sở Mộ làm được, là lần này.
Kiếm vạch trước mặt một vòng tròn ẩn chứa huyền diệu kinh người, nhẹ nhàng và nặng nề đan vào khiến nhát kiếm rất quái dị. Lực lượng bùng nổ từng tầng đẩy tới.
Kiếm nhẹ nhàng mà nặng nề bỗng nhiên hóa thành cực quang.
Nhanh tột độ, khiến người rợn tóc gáy.
Kiếm quang xuyên qua hư không, xuyên thấu thời gian và không gian nghênh hướng Đế Vương Sát Kiếm.
Kiếm quang ngưng tụ cực độ nhẹ nhàng không mất sức, trong đó ẩn chứa lực lượng cực kỳ nặng đan xen nhau, trở nên hùng hồn mà bá đạo, diễn sinh ra một chút uy năng của Đế Vương Sát Kiếm.
Trăm vạn xác chết nằm la liệt, thương sinh đều là con kiến.
Đánh trúng!
Kiếm của Sở Mộ xuyên qua kiếm quang tím vàng to lớn, đâm thủng giữa trán Tử Kim đế vương. Nửa phần kiếm quang tím vàng chém vào Sở Mộ, giết hắn.
Kết cục này có thể nói là đồng quy vu tận.
Sở Mộ lại vào trong Kiếm Tông Linh Ấn, ngai vua và Tử Kim đế vương đều biến mất chỉ còn lại một mảnh trắng xoá.
Sở Mộ rất bất ngờ:
– Không lẽ ta vượt qua cửa thứ hai?
Lúc này sắc trắng có sự thay đổi. Các tia màu đen như từ hư vô khuếch tán ra, tràn ngập như bình mực vỡ bắn tung tóe giọt mực, rất nhanh nhuộm bốn phía trắng xóa thành tối tăm.
Một mảnh tối đen tĩnh lặng không tiếng động, Sở Mộ có cảm giác cô đơn tận xương, cực kỳ quái dị, không khí kỳ dị lan tràn khiến hắn cảnh giác.
Sở Mộ suy đoán:
– Không lẽ là ải thứ ba?
Bỗng nhiên tim Sở Mộ đập nhanh, trong bóng tối như có một kiếm quang đen ngòm hòa vào bóng tối, không thể nhìn thấy, không cảm nhận được. Sở Mộ mới cảm ứng thì cảm giác tim, đau nhói, trước mắt nhanh chóng chìm trong bóng tối.
Đã chết.truyện Kiếm Hiệp
Trong mật thất tu luyện, Sở Mộ cười khổ.
– Quả nhiên là cửa thứ ba, nhưng mới một chốc đã chết thì quá…
Không thấy bóng người, một kiếm diệt gọn, so với hai ải trước chênh lệch quá lớn.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, hoàn toàn không nhận được kinh nghiệm gì. Sở Mộ không tin tà, hắn lại đi vào Kiếm Tông Linh Ấn.
Lần này Sở Mộ trực tiếp xuất hiện trong bóng tối, cô đơn âm thầm không thấy đường, hắn nâng cao cảnh giác hết sức phòng ngừa bị đánh lén.
Chương 2155: Dương cao tổ biến thành dê con (Thượng)
Quả nhiên khi Sở Mộ hết sức cảnh giác thì cảm nhận được chút xíu dao động, quỷ dị mà sắc bén từ sau lưng đâm vào trái tim hắn. Sở Mộ làm phản ứng muốn né nhưng vẫn chậm một chút, bị đâm thủng sau lưng, trái tim nát, hắn lại chết.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, lại đi vào, vẫn bị giết ngay.
Sau mấy lần ngoan cố thì Sở Mộ đành tạm bỏ cuộc, chìm trong suy nghĩ.
***
Gia tộc Dương thị đã phát triển mấy trăm năm, xem như có nội tình nhất định.
Nhưng từ lần trước bị Chân kiếm tông trấn lột bảy mươi phần trăm tài sản cất chứa thì nội tình giảm mạnh. Đây là đả kích to lớn cho gia tộc Dương thị, một đoạn thời gian sau các tử đệ không còn tinh thần phấn khởi như xưa, điều này làm cao tầng Dương gia hận Chân kiếm tông thấu xương.
Không chỉ cướp giật tài phú Dương gia khó khăn chắt chiu để dành, còn đả kích niềm tin của tử đệ Dương gia. Hơn nữa tài phú bị teo tóp nhiều khiến việc bồi dưỡng tử đệ Dương gia chậm lại, kéo dài sự phát triển của Dương gia.
Tóm lại ở trong mắt của người Dương gia thì Chân kiếm tông cực kỳ đáng giận.
Nhưng tình thế mạnh hơn người, khi ấy nếu họ không đồng ý thì Dương gia sẽ gặp đại nạn, đành tạm thỏa hiệp.
Dương gia vẫn luôn chờ cơ hội, đó là cao tổ duy nhất của Dương gia. Tính theo bối phận thì cao tổ là tổ phụ của tổ phụ của gia chủ Dương gia, hơn năm trăm tuổi, lão tổ duy nhất còn sống của Dương gia. Mấy năm trước cao tổ bế quan trùng kích Vạn Cổ cảnh, Dương gia luôn đợi cao tổ trở về.
Nếu Dương cao tổ không thể đột phá thì Dương gia đành nén giận, nếu Dương cao tổ thành công thăng cấp lên Vạn Cổ, trở thành cường giả Thánh cấp thì đó là lúc tính sổ với Chân kiếm tông. Khi ấy thứ bị mất phải đòi lại gấp hai, gấp ba, thậm chí gấp mười lần.
Hiện giờ cao tầng Dương gia rất vui vẻ, rất phấn chấn vì Dương cao tổ thành công đột phá, thành tựu Vạn Cổ, trở thành cường giả Thánh cấp. Dương gia đã có trụ cột, nội tình càng mạnh hơn nhiều.
Có Dương cao tổ ra tay đi Chân kiếm tông, người Chân kiếm tông sẽ phải trả giá đắt vì sự cuồng vọng lúc trước của mình.
Khí thế cường đại tràn ngập chân trời, một bóng người bay vọt lên trời từ nhà tổ của Dương gia hóa thành luồng sáng như tia chớp, sấm sét xuyên suốt vũ trụ, tựa như tia chớp màu tím nháy mắt lao đi xa.
Khí thế mạnh mẽ còn đọng lại trên bầu trời Dương gia như tuyên bố đó là cường giả, cường giả mạnh nhất của Dương gia, thần thủ hộ của Dương gia.
Gia chủ và các trưởng lão của Dương gia rất kích động.
– Vạn Cổ cảnh Thánh cấp quả nhiên mạnh quá!
– Đúng vậy! Chỉ hơi thở này đã làm ta nghẹt thở!
Các tử đệ Dương gia xì xào phấn khởi.
– Đó là cao tổ của Dương gia chúng ta!
– Lợi hại quá, không biết khi nào chúng ta mới đến đẳng cấp như vậy được!
– Đấy là Vạn Cổ cảnh, Thánh cấp vô cùng cường đại, cho ngươi một ngàn năm cũng không đạt được.
– Cao tổ ra tay thì Chân kiếm tông hết sống yên rồi.
– Thì đó, ỷ vào mạnh hơn Dương gia chúng ta mà cướp giật, bây giờ cao tổ xuất quan thì ngày tàn của Chân kiếm tông đã đến.
– Rất muốn đi xem uy phong của cao tổ.
***
Dương cao tổ hóa thành tia chớp rong ruổi chân trời.
Dương cao tổ xuất quan vốn là việc siêu tốt đáng để chúc mừng, không ngờ vừa xuất quan nghe nói Chân kiếm tông tới cửa trấn lột làm gã rất giận. Dương cao tổ nóng máu lên tự mình hành động đi Chân kiếm tông, cho Chân kiếm tông bài học nhớ đời.
Nếu Chân kiếm tông không biết điều thì Dương cao tổ không ngại lấy uy nghiêm của Thánh Giả tiêu diệt Chân kiếm tông.
Cường giả Thánh cấp tốc độ nhanh đến khó tin, kỳ tài ngút trời như Sở Mộ bùng nổ hết sức cũng chỉ bằng hai phần mười của Dương cao tổ, cách biệt quá lớn.
Dương cao tổ tựa như tia chớp thật sự bay vút qua không trung, rời xa Dương gia lao nhanh lên Cổ Thú sơn, đến gần Chân kiếm tông.
Như cố ý bày ra uy nghiêm Thánh Giả, Dương cao tổ không giấu hơi thở mà cố ý thả ra dao động. Người chưa đến hơi thở đáng sợ của cường giả Thánh cấp đã ập tới, kinh động các đệ tử Chân kiếm tông.
– Hơi thở đáng sợ quá!
– Có chuyện gì vậy?
– Hơi thở này mạnh còn hơn các trưởng lão!
Nguyên Chân kiếm tông bị kinh động.
Vân Phong, Vân Hà biến sắc mặt, trong Chân kiếm tông trừ thái thượng trưởng lão ra tu vi của hai người cao nhất, cảm nhận rõ ràng nhất.
Trong mật thất tu luyện, Sở Mộ không cảm nhận được dao động hơi thở vì mật thất tu luyện có công năng ngăn cách hơi thở. Nhưng hai vị Vân Phong, Vân Hà chạy tới kêu Sở Mộ ra.
Sở Mộ vừa ra mật thất tu luyện liền cảm nhận dao động hơi thở mạnh mẽ không kiêng nể gì ập đến.
Sở Mộ đã tiếp xúc với nhiều cường giả Thánh cấp nên biết rõ đây là dao động của Thánh cấp, nhưng trong cảm giác cách biệt lớn với các thái thượng trưởng lão.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Kẻ đến có ý đồ xấu, lần này làm phiền thái thượng trưởng lão ra tay.
Sở Mộ cảm nhận địch ý từ trong hơi thở này.
Dường như người đến không biết trong Chân kiếm tông có cường giả Thánh cấp tọa trấn.
Sở Mộ mang theo Vân Phong, Vân Hà trưởng lão ra ngoài, mệnh lệnh các đệ tử ở yên tại chỗ đừng chạy lung tung, hắn bay lên trời.
Một tia chớp tím nhanh chóng bay tới gần, hơi thở càng mãnh liệt hơn.
Sở Mộ hỏi:
– Các hạ là ai?
Vân Phong, Vân Hà trưởng lão không chịu nổi áp lực hơi thở từ cường giả Thánh cấp, cố hết sức chống cự miễn cưỡng ổn định, không có sức nói chuyện. Tông chủ tu vi không bằng bọn họ dường như không có điểm gì khác lạ, Vân Hà, Vân Phong rất giật mình.
Thanh âm như sấm sét nổ vang ầm ầm, sấm gầm rống khiến người kinh hoàng:
– Cao tổ của Dương gia hôm nay đến đây lấy lại công bằng!
Sở Mộ và các trưởng lão giật nảy mình, không ngờ Dương gia nho nhỏ mà có cường giả Thánh cấp. Sở Mộ thì suy nghĩ nhiều hơn, tư duy chuyển động nhanh đoán ra vài sự thật.
Lúc đi Dương gia không gặp sự chống cự, bọn họ rất phối hợp, khi đó cường giả Thánh cấp Dương cao tổ này có lẽ không ở trong Dương gia. Hoặc có thể nói khi đó Dương cao tổ chưa phải cường giả Thánh cấp, Dương gia hụt hơi nên đành nghe lời.
Hiện tại Dương cao tổ thành công đột phá đến Vạn Cổ cảnh, trở thành cường giả Thánh cấp thế là bắt đầu đánh trả.
Sở Mộ không biết rằng từ khi vào Kiếm Tông Linh Ấn chiến đấu nhiều lần, cảnh giới kiếm pháp tiến bộ khiến năng lực tư duy và tốc độ xoay chuyển tăng lên nhiều.
Sở Mộ mỉm cười nói:
– Thì ra là Dương tiền bối giá lâm, khiến bản tông rực rỡ hẳn lên. Mời tiền bối vào.
Dương cao tổ cao cao tại thượng
Chương 2156: Dương cao tổ biến thành dê con (Hạ)
– Được.
Dương cao tổ có tài thì gan lớn, không vội tính sổ, ra vẻ chờ xem đối phương muốn làm.
Cường giả Thánh cấp và Niết Bàn cảnh cách biệt quá lớn, dù có âm mưu quỷ kế gì thì Dương cao tổ không sợ. Dương cao tổ không biết chờ đợi gã không phải âm mưu quỷ kế mà là lực lượng tuyệt đối.
Dương cao tổ mới vào đại điện liền đắc ý quên hình ngồi xuống ghế của tông chủ, trên cao nhìn xuống.
Dương cao tổ ngồi xong còn bình phẩm:
– Không tệ, ghế này đi.
Vân Phong, Vân Hà biến sắc mặt rút kiếm chỉ vào:
– Xuống dưới!
– Đây là vị trí của tông chủ bản tông, không đến lượt ngươi ngồi!
Dương cao tổ lạnh lùng cười:
– Niết Bàn ngũ trọng thiên bình thường mà có thể làm tông chủ, Chân kiếm tông các ngươi đúng là không còn ai.
Dương cao tổ không hề sợ đe dọa, ở trong mắt gã thì Vân Phong, Vân Hà tu vi Niết Bàn thất trọng thiên chỉ là hai con kiến hơi to, búng tay một cái liền nghiền nát.
Sở Mộ không phật lòng, lạnh nhạt nói:
– Dương tiền bối đến bản tông có chuyện gì hãy nói thẳng ra đi.
Ngữ điệu Dương cao tổ lạnh lùng chất chứa tức giận nói:
– Không việc gì lớn, nhưng nghe nói dạo gần đây tông chủ mang theo đệ tử Chân kiếm tông đi Dương gia, cướp nhiều tài phú của Dương gia. Dương gia ta chỉ là gia tộc nhỏ, không bằng vật khổng lồ như Chân kiếm tông, những tài phú này là tích lũy mấy trăm năm của Dương gia!
Sở Mộ mỉm cười hỏi:
– Vậy theo tiền bối thấy nên làm sao?
Dương cao tổ mặt không biểu tình nói:
– Ta rất công bằng, ngươi lấy bảy phần tài phú của Dương gia vậy thì bây giờ đưa ra tám phần tài phú của Chân kiếm tông ra đi. Trả lại bảy phần, một phần bồi thường, vậy thì Dương gia và Chân kiếm tông sẽ bình an vô sự.
Dương cao tổ biến sắc mặt nhanh hơn lật sách.
Vân Phong, Vân Hà nghe xong càng giận, nhưng Sở Mộ vung tay khiến bọn họ không nên kích động.
Nói đến thì nếu Chân kiếm tông chỉ có bấy nhiêu thực lực vậy mục đích của Dương cao tổ hơn phân nửa là thành công. Chân kiếm tông thỏa hiệp thì kết cuộc sẽ là dần thành phụ thuộc của Dương gia.
Ý đồ của Dương cao tổ đáng tru.
Sở Mộ nói với hư không:
– Thái thượng trưởng lão, lần này đành để các vị ra tay.
Tim Dương cao tổ rớt cái bịch, linh cảm không may dâng lên.
Tuy Dương cao tổ ỷ vào thực lực hơn xa nhóm Sở Mộ nhưng gã không ngốc, vừa cảm thấy không ổn, dù không rõ lý do nhưng gã lập tức lắc người hóa thành tia chớp thoát khỏi ghế tông chủ lao lên nóc, định phá nóc bay khỏi đại điện.
Mắt Sở Mộ lộ tia mỉa mai.
Khi Dương cao tổ sắp vọt lên nóc nhà đại điện tông môn thì hơi thở cực kỳ mạnh mẽ bay ra tỏa định gã.
Hơi thở cực kỳ sắc bén như thần kiếm ra khỏi vỏ, chém giết thần ma, uy thế vô song.
Dương cao tổ cứng người lại, biến sắc mặt, mắt bắn ra tia sáng kinh hoàng.
Mạnh, mạnh quá, so với gã thì hơi thở sắc bén này mạnh hơn vô số lần.
Thanh âm già nua mà ồm ồm vang lên:
– Vạn Cổ nhất trọng thiên mới đột phá cũng dám đến Chân kiếm tông giương oai, thật là không biết sống chết!
Mũi nhọn giấu trong câu nói làm tim Dương cao tổ đập nhanh.
– Tiền… Tiền…truyện huyền huyễn audio
Trái tim Dương cao tổ đập nhanh, thần hồn run rẩy. Khác quá, khác xa quá.
Trong hơi thở này mọi sự chống cự của Dương cao tổ không có tác dụng, mất hết.
Người ra tay là tam thái thượng trưởng lão, tu vi Vạn Cổ tứ trọng thiên, hơn Vạn Cổ nhất trọng thiên rất nhiều, huống chi Dương cao tổ mới chỉ đột phá.
Chênh lệch giữa Vạn Cổ cảnh hơn xa cách biệt trong Niết Bàn cảnh, khác biệt mỗi trọng thiên có khi là gấp trăm lần.
Một bóng người bay vào trong đại điện:
– Tông chủ định giải quyết hắn thế nào?
Dương cao tổ kinh hoàng tuyệt vọng.
Dương cao tổ không bao giờ ngờ trong Chân kiếm tông có cường giả như thế ẩn núp, cường giả Thánh cấp mạnh hơn gã rất nhiều. Dương cao tổ cảm giác một ngón tay của đối phương có thể đâm chết gã.
Hối hận, Dương cao tổ hối hận thắt ruột, đang yên lành lo đột phá Thánh cấp rồi bế quan cho rồi, cứ đến Chân kiếm tông gây sự làm gì. Bây giờ vui rồi, bị phiền phức tìm đến, còn là phiền phức to đùng.
Muốn khóc cũng không được.
– Giết…
Sở Mộ mới nói một chữ tim Dương cao tổ rớt cái bịch, sợ teo tim, không ai muốn chết như vậy.
Sở Mộ nói câu tiếp theo khiến Dương cao tổ thở phào nhẹ nhõm:
– Thì hơi tiếc.
Sở Mộ lại bảo:
– Không giết thì thả về rất rắc rối.
Dương cao tổ muốn nói thả cho gã về nhà, thề tuyệt đối không dám đến khiêu khích nữa, sẽ nghiêm lệnh người Dương gia không được chọc vào Chân kiếm tông. Tiếc rằng Dương cao tổ không cách nào mở miệng trong khí thế của tam thái thượng trưởng lão.
Sở Mộ hỏi:
– Không biết tam thái thượng trưởng lão có cách gì khống chế người này không? Để hữu dụng với Chân kiếm tông chúng ta?
Sở Mộ đứng trên góc độ tông chủ suy xét, bảy thái thượng trưởng lão không thích hợp công khai xuất hiện, tránh cho bị cường địch quá khứ biết. Nhưng Chân kiếm tông không đủ lực lượng cấp cao, tuy Dương cao tổ không bằng thái thượng trưởng lão nhưng dù gì là Thánh cấp, mạnh hơn Niết Bàn cảnh.
Nếu Dương cao tổ hữu dụng với Chân kiếm tông, thật lòng hiệu lực cho Chân kiếm tông thì có thể tăng lên chút thực lực của Chân kiếm tông, có vài chuyện không cần các thái thượng trưởng lão ra tay.
Tam thái thượng trưởng lão nói:
– Cái này thì ta không rành, nhưng ta có thể hỏi lão ngũ.
Dương cao tổ càng có linh cảm xấu, nhưng không có sức chống cự.
Ngũ thái thượng trưởng lão là người bác học nhất trong bảy thái thượng trưởng lão, nếu ngũ thái thượng trưởng lão không biết thì những người khác hơn phân nửa cũng không rõ.
Ngũ thái thượng trưởng lão không làm Sở Mộ thất vọng, nói có cách có thể khống chế Dương cao tổ. Cách này tên là nô ấn, gieo dấu ấn tinh thần vào trong tinh thần của đối phương, khống chế đối phương.
Dương cao tổ thề thốt:
– Ta nguyện ý tuyên thề hiệu trung với Chân kiếm tông!
Không có uy nhiếp của thái thượng trưởng lão trấn áp khiến Dương cao tổ nói chuyện được, nhưng thái thượng trưởng lão ở ngay bên cạnh, có tới hai người nên gã không dám rục rịch.
– Ta không tin.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Ngươi chỉ có hai lựa chọn, một là thả lỏng tinh thần khiến ta gieo nô ấn, hai là chết tại đây, sau đó sẽ là ngày tận thế của Dương gia.
Chọn một trong hai, lựa chọn đơn giản mà khó khăn.
Dương cao tổ lặng im, lòng thầm giãy dụa.
Một lúc lâu sau Dương cao tổ ủ rũ nói, lòng đầy cay đắng:
– Ta chọn cách một.
Nói đến thì lúc trước Dương cao tổ tu vi Niết Bàn thất trọng thiên đột phá đến Vạn Cổ cảnh phần lớn nhờ may mắn, nên gã rất hớn hở, cảm thấy có thể tung hoành thỏa thích, kéo Dương gia hưng thịnh lên.
Chương 2157: Sắc bén kinh thế
Khi biết Dương gia bị Chân kiếm tông chèn ép thì Dương cao tổ định lấy lại mặt mũi, hàng phục Chân kiếm tông làm phụ thuộc của Dương gia, mở ra con đường cho Dương gia nổi lên. Nhưng tất cả khác với trong tưởng tượng của gã.
Tình thế mạnh hơn người, Dương cao tổ đành khuất phục. Dương cao tổ hùng hổ xông tới chớp mắt từ sói dữ thành dê con, loại chuyển biến này khiến người thổn thức.
Dương cao tổ đã làm ra lựa chọn, hai thái thượng trưởng lão nhìn chăm chú tạo áp lực khiến gã không dám giở trò, ngoan ngoãn mở ra tinh thần.
Sở Mộ cô đọng một hạt giống tinh thần, cái này gọi là nô ấn chi pháp mới rồi ngũ thái thượng trưởng lão dạy cho. Với ngộ tính siêu mạnh của Sở Mộ chỉ một chốc liền hiểu và học được rất quen tay.
Sở Mộ điều khiển hạt giống tinh thần tiến vào Dương cao tổ đã hoàn toàn thả lỏng tinh thần, dễ dàng gieo nô ấn.
Nô ấn hình thành, Sở Mộ và Dương cao tổ có một chút liên kết, mối liên kết chủ tử.
Dương cao tổ không được có bụng dạ khác nếu không sẽ dẫn động hạt giống tinh thần, chịu đựng đau đớn. Sở Mộ phát hiện có thể trực tiếp kích phát hạt giống tinh thần, phá hủy tinh thần của Dương cao tổ.
Tinh thần không phải linh hồn nhưng nó có mối liên quan với linh hồn, nếu tinh thần bị phá hủy thì kết cục là cái chết.
Thái thượng trưởng lão muốn Dương cao tổ thành kiếm phó của Sở Mộ, tuy hắn có kỳ tài ngút trời nhưng bây giờ đẳng cấp quá thấp, có cường giả Thánh cấp theo cùng sẽ bảo đảm an toàn.
Nếu có ngày Sở Mộ đột phá đến Vạn Cổ cảnh thì Dương cao tổ vô dụng với hắn, khi đó lại có sắp xếp khác.
Dương cao tổ bị nô ấn rồi cũng mất hết đấu chí, như lão nhân tuổi xế chiều chờ xuống mồ.
Sở Mộ nói với Dương cao tổ:
– Ngươi rất biết điều, ta nói thẳng cho ngươi biết, chờ khi ta thăng cấp Vạn Cổ cảnh sẽ giải nô ấn cho ngươi, thả ngươi tự do.
Một vì khi Sở Mộ đến Vạn Cổ cảnh, Dương cao tổ thành con kiến trong mắt hắn. Cộng thêm trạng thái lúc này của Dương cao tổ không tốt, không có ý chí chiến đấu, từ từ già đi, tuy không có lòng phản loạn nhưng cũng trở nên vô dụng. Nên Sở Mộ mới cho Dương cao tổ hy vọng.
Quả nhiên Dương cao tổ nghe xong đôi mắt tối tăm thoáng chốc rực sáng.
Tuổi thọ của Vạn Cổ cảnh rất dài, gã nhìn ra được tông chủ mới có tu vi Niết Bàn ngũ trọng thiên này không tầm thường, Niết Bàn cảnh bình thường không thể so sánh, đó là nhân vật đẳng cấp thiên tài tuyệt thế, thăng cấp Vạn Cổ cảnh đối với thiên tài tuyệt thế không khó khăn gì.
Có lẽ chỉ cần trăm năm, thậm chí vài chục năm là gã sẽ lấy lại tự do.
Có hy vọng khiến Dương cao tổ không còn vẻ suy sụp.
Sở Mộ nói:
– Ngươi tạm làm một trưởng lão khách khanh của Chân kiếm tông đi.
Dương cao tổ rất nhanh nhập vai:
– Tuân lệnh tông chủ!
Tam và ngũ thái thượng trưởng lão cười khẽ, nhanh chóng rời đi.
Chuyển biến lớn làm Vân Phong, Vân Hà ngẩn ngơ, qua thật lâu mới phản ứng lại. Sở Mộ kêu hai người lan tin cường giả Thánh cấp Dương cao tổ trở thành trưởng lão khách khanh của Chân kiếm tông, nói cho các đệ tử biết.
Một vì xóa đi nỗi lo âu trong lòng bọn họ, hai là tăng mạnh cảm giác trung thành. Vì Chân kiếm tông càng mạnh thì cảm giác vinh diệu của bọn họ càng mãnh liệt, càng trung thành hướng về tông môn hơn.
Khi các đệ tử Chân kiếm tông biết cường giả Thánh cấp mới rồi còn hùng hổ mang ý xấu đến bỗng chốc thành trưởng lão khách khanh của Chân kiếm tông, đầu tiên là không tin nổi sau đó mừng như điên. Điều này nghĩa là Chân kiếm tông có cường giả Thánh cấp tọa trấn, càng mạnh hơn nữa.
Đệ tử hạch tâm biết nhiều hơn, mơ hồ cảm thấy là thái thượng trưởng lão ra tay hàng phục cường giả Thánh cấp đến tấn công.
Tóm lại đây là việc tốt.
Buông xuống lo lắng trong lòng, các đệ tử cố gắng cho đại tái tông môn sắp đến.
Sở Mộ thả tin ra, ba hàng đầu đại tái tông môn lần này sẽ được phần thưởng đặc biệt, tông chủ tự mình ban thưởng. Thưởng cái gì thì tạm không công bố, dù vậy cũng khiến các đệ tử có động lực hơn.
Sở Mộ lại vào mật thất tu luyện tiềm tu, kêu Dương cao tổ quay về Dương gia dàn xếp xong rồi đến Chân kiếm tông tọa trấn.
Sở Mộ lại vào Kiếm Tông Linh Ấn, lại bị một kích diệt gọn, khiến Sở Mộ buồn bực chìm trong suy nghĩ.
Nếu nói thử thách của Kiếm Tông Linh Ấn khó khăn như vậy thì hèn gì nhiều năm rồi chưa ai gỡ bỏ được bí mật. Nhưng ngẫm lại độ khó thử thách cửa một, hai là như thế, tại sao độ khó cử thứ ba tăng gấp trăm lần? Điều này không hợp lý.
Khó khăn tăng lên vì không để người phá giải bí mật trong đó, nếu không phải nữa tức là Sở Mộ bỏ sót khâu nào đó dẫn đến một kích tất sát.
Sở Mộ trầm tư suy nghĩ, chợt có điều ngộ. Sở Mộ cảm thấy mình bị một kích tất sát là vì phản ứng không đủ nhanh. Trong bóng tối ảnh hưởng lục cảm, đối thủ như thích khách thì xuất quỷ nhập thần, kiếm pháp nổi tiếng quỷ dị tuyệt luân.
Nếu không có thống nhất tinh khí thần cao độ có lẽ sẽ đánh lại được, thậm chí qua thử thách.
Sở Mộ không vội vàng đi vào, hắn điều chỉnh lại, cố gắng khiến tinh khí thần đều đến đỉnh rồi mới thống nhất, ngưng tụ duy nhất.
Tinh khí thần thống nhất, óc Sở Mộ lóe tia sáng, phúc đến tâm linh, dùng kiếm ý đỉnh giai Thần cấp thống ngự.
Sở Mộ vào Kiếm Tông Linh Ấn, đặt mình trong bóng tối, lục cảm đều bị ảnh hưởng trở nên chậm chạp. May mà tinh khí thần lên đỉnh rồi thống nhất cao độ, lòng máy động dùng kiếm ý đỉnh giai Thần cấp thống ngự, với trạng thái cao nhất chưa từng có. Ý thức lên đỉnh khiến Sở Mộ lâng lâng, hồn bay khỏi xác, siêu nhiên hết thảy.
Quả nhiên Sở Mộ trong trạng thái này phát hiện ngay đòn tấn công đột ngột, phản ứng nhanh chóng.
Sở Mộ né tránh, chém nhát kiếm. Kiếm quang trắng tinh như sấm sét nở rộ trong bóng tối.
Một kiếm hất công kích cực kỳ quỷ dị ra, đâm kiếm nhưng hụt, người thử thách đột nhiên biến mất.
Sở Mộ đành kiên nhẫn chờ đợi.
Nhiều đợt giao phong, Sở Mộ sâu sắc cảm nhận kiếm pháp của người thử thách cửa ba quỷ dị đa biến khó lường. Có thể nói người thử thách cửa thứ ba là một tông sư kiếm pháp quỷ dị.
Với kiếm ý thống ngự, Sở Mộ nhanh chóng làm ra phản ứng, né tránh, đón đỡ, đánh trả, hấp thu tinh túy kiếm pháp của đối phương. Sở Mộ chém kiếm càng đa biến hơn.
Đánh nhau nhiều lần, đã biết rõ phong cách kiếm pháp của đối phương thì Sở Mộ ứng đối dễ dàng hơn, ngược lại đối phương không tiến bộ kiếm pháp.
Sở Mộ đâm kiếm ra, cổ tay nhẹ xoay kéo theo kiếm đối phương đâm tới, lực lượng đặc quánh khiến đối phương không thể kịp lúc rút ra. Trong phút chốc kiếm trong tay Sở Mộ hóa thành luồng sáng đâm thủng bóng tối bắn tới.