Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 429 [Chương 2143 đến 2147]
❮ sautiếp ❯Chương 2143: Cường địch của tông môn (Thượng)
Tại đây trừ kiếm pháp ra không thể sử dụng lực lượng khác, đối phương cũng vậy.
Có thể nói đây là chiến đấu kiếm pháp thuần túy, chiến đấu sinh tử.
Kiếm pháp của người áo trắng nhẹ nhàng phiêu dật đến mức tận cùng, tinh diệu đến không thể tưởng tượng. Sở Mộ cầm song kiếm thuật dốc hết sức ra mà không thể chiếm ưu thế.
Người áo trắng bỗng đâm một kiếm, Sở Mộ hết sức né tránh, kiếm quang chợt lóe biến mất trước mắt, hắn cảm giác cổ đau nhói, đã bị kiếm đâm thủng.
Trước mắt nhanh chóng tối tăm.
***
Sở Mộ giật nảy mình tỉnh lại, toát mồ hôi lạnh ướt đẫm. Sở Mộ cảm giác mình nằm mơ, mơ thấy mình chiến đấu với người áo trắng có kiếm pháp cao siêu đến không cách nào hình dung, hắn đã thi triển song kiếm thuật đánh nhau kịch liệt sau đó bị đối phương một kiếm giết.
Cảm giác bị kiếm đâm thủng còn đọng lại rõ ràng.
Kiếm Tông Linh Ấn vẫn tỏa ánh sáng trắng ngà nhưng là mức độ bình thường, Sở Mộ nhìn kỹ rồi cất nó vào tiểu không gian tùy thân. Sở Mộ nhắm mắt nhớ lại mọi thứ đã xảy ra.
Như mơ mà không phải mơ, nó thật sự xảy ra.
Tức là Sở Mộ tiếp xúc bí mật to lớn ẩn chứa trong Kiếm Tông Linh Ấn, bí mật đó là gì thì trước mắt chưa rõ ràng vì hắn chưa vượt qua thử thách.
Sau khi qua thử thách mới biết bí mật to lớn ẩn chứa trong Kiếm Tông Linh Ấn.
Nhưng không biết có bao nhiêu cửa thử thách?
Giờ nghĩ mấy chuyện này hơi sớm, hiện tại ngay cả cửa thứ nhất Sở Mộ còn không qua được.
Nghĩ đến đây cảm xúc của Sở Mộ rất phức tạp, có buồn bã, có phấn chấn, kích động.
Buồn bã vì hắn gặp một đối thủ kiếm pháp không kém hơn hắn, thậm chí mạnh hơn rất nhiều. Phấn chấn và kích động vì có người sở hữu kiếm pháp giỏi hơn hắn rất nhiều, tức là cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ còn tiếp tục tăng lên được.
Không có gì khiến Sở Mộ hưng phấn hơn điều này, vì đó là điều hắn theo đuổi, suốt đời theo đuổi.
Sở Mộ vào trong Kiếm Tông Linh Ấn không phải bằng cơ thể mà là thần niệm ảo, chỉ có thể thi triển kiếm pháp, thử thách cũng là kiếm pháp. Sở Mộ rất muốn lại vào trong thử xem.
Sở Mộ cố dằn lòng xuống vì hắn cần chút thời gian tiêu hóa thu hoạch được từ giao chiến kiếm pháp với người áo trắng kia.
Qua một thời gian Sở Mộ thành công hấp thu những gì có được chuyển hóa thành của mình, ở trình độ nhất định tăng lên tạo nghệ kiếm pháp.
Sở Mộ lại lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra, giống như lúc trước, hắn vào trong Kiếm Tông Linh Ấn, trực tiếp mở thử thách ra.
Trong căn phòng tông chủ, Sở Mộ ngồi trên ghế, sống lưng thẳng như kiếm, mắt nhắm chặt, từng tầng dao động hơi thở khuếch tán quanh thân như sóng triều.
Sở Mộ rùng mình, hơi thở dao động tán loạn, hắn mở mắt ra, trong mắt có chút mệt mỏi và hưng phấn.
Lại thua nữa.
Đến nay Sở Mộ đã vào thế giới bên trong Kiếm Tông Linh Ấn chiến đấu với người thử thách ải một rất nhiều lần, luôn thất bại, đánh trận nào thua trận đó, càng thua càng đánh, quyết không chịu thua.
Trừ lần đầu tiên chiến đấu Sở Mộ thi triển song kiếm thuật ra về sau hắn chỉ dùng một thanh kiếm.
Sở Mộ nghĩ nếu một kiếm mà qua được thử thách thì khi thi triển song kiếm thuật sẽ càng mạnh nữa, nếu dùng song kiếm thuật qua thử thách đổi sang một kiếm thì thực lực sẽ giảm xuống.
Nói đơn giản một kiếm là tiêu chuẩn thực lực cơ bản, song kiếm là kéo dài thực lực.
Sở Mộ không thể nào vứt bỏ tiêu chuẩn cơ bản vì đó là căn cơ.
Người thử thách cửa một dùng kiếm cực kỳ nhẹ nhàng, mỗi kiếm nhẹ hẫng không có chút sức nhưng ẩn chứa uy năng đáng sợ. Chiến đấu một kiếm với đối phương thường Sở Mộ không chống chọi được bao lâu thì bị giết. May mắn là mỗi lần chiến đấu, mỗi lần bị giết Sở Mộ được thêm chút thu hoạch, hấp thu hóa thành của mình rồi lại vào Kiếm Tông Linh Ấn, sẽ chịu đựng được lâu hơn một chút.
Đợt mới đây Sở Mộ đã có thể kịch chiến trăm chiêu với người thử thách cửa một mới thua, tiến bộ rất lớn so với lúc trước.
Sở Mộ cảm giác cảnh giới của mình dường như sắp đột phá.
Người kiếm hợp nhất là đẳng cấp khống chế lực lượng, cũng là một cảnh giới của kiếm pháp.
Nhiều năm trước khi Sở Mộ đến cảnh giới người kiếm hợp nhất, càng chiến đấu, tham ngộ, tiến bộ từng chút một từ người kiếm hợp nhất nhập môn đến tiểu thành, rồi đại thành, nhìn như tiến bộ không lớn nhưng độ khó trong đó chỉ có hắn là rõ ràng.
Cực kỳ khó khăn.
Cảnh giới kiếm pháp người kiếm hợp nhất không biết trói buộc bao nhiêu cường giả, dù là các Kiếm Thánh Vạn Cổ cảnh cũng vẫn kẹt lại ở cảnh giới kiếm pháp người kiếm hợp nhất.
Sở Mộ với tu vi Niết Bàn tứ trọng thiên cảnh giới kiếm pháp đến người kiếm hợp nhất đại thành, từ xưa đến nay là rất hiếm hoi.
Cảnh giới kiếm pháp càng về sau càng khó tăng tiến, Sở Mộ bị kẹt ở người kiếm hợp nhất đại thành đã nhiều năm.
Loại cảnh giới này có thể tự mình cảm nhận, tham ngộ chứ không thể dạy dỗ hay giải thích, nên tiến bộ mới khó khăn.
Lần này phá giải bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn, chiến đấu sống chết bằng kiếm pháp với người áo trắng, nhiều lần Sở Mộ dựa vào ngộ tính yêu nghiệt mới được đến kỳ ngộ như vậy.
Cảnh giới người kiếm hợp nhất đang tiến hướng viên mãn.
Cảnh giới tiếp theo là gì thì Sở Mộ không biết, không rõ mới càng khiến người hướng đến, có nhiều khúc chiết hơn.
Có lẽ trong thời đại chúng thần khá nhiều cường giả đến cảnh giới tiếp theo của người kiếm hợp nhất, nhưng bây giờ thì không được nhiều.
Từ khi có hy vọng phá giải bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn thì Sở Mộ không xuất hiện nữa, hắn hoàn toàn chìm đắm trong đó, lại chiến đấu rồi lại thất bại, hắn trở nên táo bạo.
Tuy Sở Mộ rất dẻo dai, càng thua càng chiến, tuyệt đối không lùi bước. Nhưng thua nhiều lần vẫn khiến người cảm thấy buồn bực, tuy sau mỗi lần thua tham ngộ một phen sẽ có tiến bộ, nhưng đạo tu luyện chú trọng có căng có giãn, lúc căng lúc giãn mới là lẽ phải. Vì vậy Sở Mộ quyết định tạm thời ra ngoài đi dạo giải sầu, nhìn Chân kiếm tông xem, ít nhất đừng thất trách quá.
Hiện Chân kiếm tông không có nhiều đệ tử, bởi vì phản loạn mất mác gần hết, khiến thực lực tổng thể của Chân kiếm tông giảm mạnh.
Còn về bảy Thánh cấp thái thượng trưởng lão bình thường sẽ không ra tay, vì bọn họ là chỗ dựa cuối cùng của Chân kiếm tông, là át chủ bài. Không đến phút nguy cấp của tông môn thì các thái thượng trưởng lão sẽ không ra tay.
Cường giả Thánh cấp hoàn toàn ở trên Niết Bàn cảnh, là tồn tại cường đại siêu thoát tầng lớp sinh mệnh nhân loại. Khi đánh nhau gây ra phá hoại siêu khủng khiếp, rất khủng, đặc biệt Kiếm Thánh nắm giữ kiếm lực khi vận dụng kiếm pháp thì có thể phá sơn hà.
Chương 2144: Cường địch của tông môn (Hạ)
Trừ những lý do kể trên ra còn một nguyên nhân rất quan trọng khác, mấy vị thái thượng trưởng lão lúc trước có nói với Sở Mộ.
Chân kiếm tông xuống dốc thảm như vậy vì có một cường địch, một thế lực đối địch cường đại. Lúc trước sơn môn của Chân kiếm tông không ở Cổ Thú sơn, vị trí sơn môn cũ hơn Cổ Thú sơn rất nhiều.
Cường địch chèn ép làm Chân kiếm tông bị tổn hại nặng, buộc phải rút đi. Lúc ấy bảy thái thượng trưởng lão không mạnh như bây giờ, có vài người chưa đến Thánh cấp. Bọn họ ẩn sau màn, không dám tùy ý ra tay vì kiêng dè, vì không dám chắc nếu bọn họ ra tay có bị đối phương biết không, biết rồi có đuổi tận giết tuyệt không.
Cường giả Thánh cấp ra tay sẽ dẫn đến cường giả Thánh cấp khác. Chiến đấu giữa cường giả không phải trò chơi nhỏ, không ra tay thì thôi, ra tay kinh thiên động địa mỗi người đều biết.
Vì các loại e ngại nên bảy thái thượng trưởng lão thành lực lượng ẩn giấu lớn nhất, Chân kiếm tông hao tổn đệ tử nghiêm trọng thực lực tụt dốc không phanh, rất cần phát triển.
***
Cổ Thú sơn ở trong biên cảnh Thương Lan hoàng triều, cao hơn năm ngàn thước, núi cao cỡ trung thượng đẳng trong biên cảnh hoàng triều.
Cổ Thú sơn liên miên nhìn từ xa như cự thú xa xưa nằm rạp nên mới có cái tên đó.
Trong Cổ Thú sơn có cây cỏ, núi đá lởm chởm, linh thú ẩn hiện, còn có một ít tài nguyên khoáng sán linh dược.
Chân kiếm tông có vườn linh dược của mình, Bảo Đan các cần linh dược thường vào vườn hái là xong. Vào núi hái linh dược thì đệ tử Chân kiếm tông có thể tự đi tìm, sau khi tìm tùy ý sử dụng hoặc giao cho Chân kiếm tông đổi lấy cống hiến tông môn.
Khoáng thạch kim loại Chú Kiếm cốc cần thì không thể tự mình bồi dưỡng, bình thường đều là trời sinh đất nuôi. May mắn Cổ Thú sơn rất lớn, trải qua nhiều năm có kha khá tự nhiên sinh trưởng hình thành mạch khoáng. Nhưng một số mạch khoáng ẩn rất sâu, dù là cường giả Thánh cấp Vạn Cổ chưa chắc thăm dò được, phải là người nghiên cứu mạch khoáng mới tìm được dấu vết từ các loại cực hạn.
Chân kiếm tông có ba tòa mạch khoáng, trong đó hai mạch khoáng nhỏ sản xuất ô thiết thạch, tử đồng thạch. Một mạch khoáng cỡ trung, sản xuất hồng vân tinh cương thạch, đó là mấy năm trước mới phát hiện nên còn ở bước đầu khai thác.
Người phụ trách khai thác khoáng thạch dĩ nhiên là đệ tử ký danh. Đệ tử chính thức có thể xin đào khoáng để kiếm cống hiến tông môn, đệ tử tinh anh, hạch tâm thì một số ít luân lưu tọa trấn mạch khoáng, giải quyết các việc như linh thú đánh lén.
Trừ linh thú đánh lén ra đôi khi có mấy vụ tu luyện giả trộm khoáng.
Ví dụ như bây giờ, nhưng lần đầu tiên kéo tới đông như vậy.
Đệ tử hạch tâm Mã Cảnh Đào chỉ kiếm vào đám người bịt mặt áo đen trước mặt, lạnh lùng nói:
– Có gan đến đây thì cần gì giấu đầu lòi đuôi!
Sau lưng Mã Cảnh Đào là một đám đệ tử tinh anh Thần Ngưng cảnh, tổng cộng ba mươi sáu người, ai nấy chỉ kiếm tới trước, giương cung bạt kiếm, hơi thở phong mang vòng quanh.
Người bịt mặt áo đen càng đông hơn, gần trăm người, đa số tu vi Thần Ngưng cảnh, ba Niết Bàn cảnh.
Số người cách biệt xa, Mã Cảnh Đào đã kêu các đệ tử chính thức nhanh chóng chạy về tông môn cầu viện, điều gã cần làm là cố gắng câu giờ cho đến khi tiếp viện đến. Các đệ tử ký danh đã bị giải tán tránh cho thương vong không cần thiết. Tiếc rằng đối phương không cho cơ hội kéo dài thời gian.
Thủ lĩnh người bịt mặt áo đen phất tay nói một chữ:
– Giết!
Gần trăm người bịt mặt áo đen tản ra, một số rút kiếm xông lên, một số huơ hai tay ngưng kết ấn pháp thi triển thuật pháp.
Mã Cảnh Đào biến sắc mặt vội ra lệnh:
– Kết trận!truyện Kiếm Hiệp
Ba mươi sáu kiếm tu Thần Ngưng cảnh nhanh chóng di chuyển bước chân kết thành một kiếm trận, là kiếm trận cường đại của Chân kiếm tông: Tam Thập Lục Thiên Cương kiếm trận.
Tam Thập Lục Thiên Cương kiếm trận công phòng một thể, ngưng tụ lực lượng của ba mươi sáu kiếm tu thành một, cực kỳ mạnh mẽ. Tu luyện giả Niết Bàn cảnh bình thường không thể đối địch.
Mã Cảnh Đào có tu vi Niết Bàn tứ trọng thiên, tạo nghệ kiếm pháp cao sâu, thực lực rất mạnh nên không e ngại đám người bịt mặt áo đen. Vì người lợi hại nhất phe người bịt mặt áo đen tu vi ngang ngửa Mã Cảnh Đào, hai người khác chỉ là Niết Bàn cảnh tam trọng thiên.
Với sức một mình Mã Cảnh Đào đủ bám giữ ba người này. Ba mươi sáu kiếm tu bày ra Tam Thập Lục Thiên Cương kiếm trận đối kháng gần trăm người áo đen.
Chiến đấu kịch liệt diễn ra.
Lấy một chọi ba, Mã Cảnh Đào dốc hết sức mà bị rơi vào thế yếu. Ba mươi sáu kiếm tu Thần Ngưng cảnh bày ra Thiên Cương kiếm trận đối kháng gần trăm người bịt mặt áo đen vây công trong một chốc không đánh trả được, chỉ có thể phòng ngự.
Tuy Tam Thập Lục Thiên Cương kiếm trận uy năng cường đại nhưng ba mươi sáu kiếm tu không nắm giữ tinh túy của nó, chỉ có thể phát huy ra một phần uy năng.
Mã Cảnh Đào khó khăn đón đỡ nhưng cũng nhận ra thân phận của đối phương, buông lời đe dọa:
– Lưu Sa bang, ta biết là các ngươi! Dám mơ ước mạch khoáng của Chân kiếm tông chúng ta, không sợ bị diệt bang sao?
Người áo đen cười khẩy nói:
– Ha ha ha! Chân kiếm tông bây giờ có thực lực đó không?
Lời của người áo đen đã biến tướng thừa nhận thân phận của họ:
– Đừng chống cự vô vị, thừa dịp còn sớm đầu hàng đi, nếu không chờ khi bọn họ giải quyết người ở hai nơi mạch khoáng khác sẽ là giờ chết của các ngươi.
Mã Cảnh Đào biến sắc mặt.
Cùng lúc đó, hai chỗ mạch khoáng nhỏ của Chân kiếm tông cũng bị hai nhóm người bịt mặt áo đen tấn công.
Chiến đấu diễn ra ở ba nơi.
Chiến đấu hai nơi mạch khoáng nhỏ rất nhanh kết thúc, vì người trấn thủ mạch khoáng thực lực yếu kém, người bịt mặt áo đen thì không yếu chút nào.
Chiến đấu kết thúc rồi hai nhóm người bịt mặt áo đen nhanh chóng lao hướng mạch khoáng cỡ trung.
Đám người Mã Cảnh Đào biến sắc mặt, bị ba phe bao vây lành ít dữ nhiều, cơ hội chạy trốn cũng xa vời.
Khống chế kiếm quang bay lượn trên bầu trời, tùy ý rong chơi không gò bó, thể xác và tinh thần rộng rãi.
Bầu trời xanh thẳm như bảo thạch siêu to với tay có thể chạm vào rồi lại xa xôi không giới hạn.
Bên dưới núi non trập trùng, cây cối xanh tươi dào dạt sự sống.
Hít sâu là có thể ngửi được mùi hương cỏ cây, bầu trời mát lành.
Rộng lớn, xinh đẹp làm bức bối trong lòng Sở Mộ tan biến hết.
Sở Mộ bỗng cau mày, hắn cảm nhận sát khí hỗn loạn phát ra từ Cổ Thú sơn.
Cổ Thú sơn là địa giới của Chân kiếm tông, sát khí hỗn loạn tức là nhiều người tham gia. Vì lòng tò mò, ý thức trách nhiệm của tông chủ nên Sở Mộ chọn đi tới.
Chương 2145: Hùng tư của tông chủ
Sở Mộ tăng tốc độ, kiếm quang như vì sao vào ban ngày xẹt qua bầu trời xanh thẳm bay hướng sát khí hỗn loạn.
***
Khóe môi Mã Cảnh Đào tràn máu, mặt tái nhợt, trường bào trên người rách rưới cháy đen, thân thể bị thương nặng. Đối thủ của Mã Cảnh Đào từ ba người biến thành bảy người, thoáng chốc đánh bại gã.
Tam Thập Lục Thiên Cương kiếm trận bị lực lượng càng mạnh đánh bại, tan rã. Ba mươi sáu đệ tử tinh anh Thần Ngưng cảnh đều bị thương, còn nhiều đệ tử khác bị áp giải đến.
Một người bịt mặt áo đen Niết Bàn cảnh cười gian:
– Một đệ tử hạch tâm, ba mươi sáu đệ tử tinh anh cộng thêm đám người trước là ba đệ tử hạch tâm, sáu mươi đệ tử tinh anh. Không biết Chân kiếm tông sẽ trả cái giá bao lớn đây.
Bọn họ đánh lén nhưng không giết người vì muốn trấn lột Chân kiếm tông.
Thủ lĩnh nói:
– Được rồi, lo thu hồng vân tinh cương thạch trước đi.
Nếu là trước kia bọn họ sẽ giết hết người rồi cướp sạch khoáng thạch đã khai thác, xóa bỏ dấu vết tránh cho bị Chân kiếm tông trả thù. Nhưng bây giờ đánh bị thương người, bắt làm tù binh là vì ép Chân kiếm tông trả giá đắt chuộc người về.
Chân kiếm tông phản loạn dẫn đến thực lực hao tổn, tệ đoan cũng bày ra.
Đám người Mã Cảnh Đào không nói nhưng mắt tràn đầy oán hận. Nếu ánh mắt có thể giết người thì đám người áo đen đã thủng lỗ chỗ.
Chợt một luồng kiếm quang xé gió bay tới, ngừng lại giữa bầu trời, đáp xuống.
Đám người áo đen la lên:
– Lại có người đến.
– Niết Bàn cảnh tứ trọng thiên, xem bộ dạng là người của Chân kiếm tông.
– Tù binh tự đưa lên cửa.
Ba Niết Bàn cảnh nhóm Mã Cảnh Đào thấy người đến thì biến sắc mặt:
– Tông chủ…
Sáu mươi đệ tử tinh anh cũng hoảng hồn la to.
Mã Cảnh Đào hét lên:
– Tông chủ trốn mau!
– Tông chủ?
– Tông chủ của Chân kiếm tông?
– Tin đồn đúng thật, Chân kiếm tông có tông chủ, mà tu vi thấp quá.
– Bắt hắn thì Chân kiếm tông sẽ trả giá lớn để chuộc về!
Người bịt mặt áo đen giật mình sau đó mừng hớn hở.
Bắt mười, thậm chí trăm đệ tử hạch tâm không hữu dụng bằng một tông chủ. Hơn nữa bắt tông chủ là đả kích lớn cho Chân kiếm tông, đặc biệt sau khi trải qua một lần phản loạn, tông môn đang chờ gầy dựng lại, đả kích này đến từ tinh thần.
Tính toán rất hay tiếc rằng bọn họ chọn lầm người.
Sở Mộ không nói chuyện, ánh mắt lạnh băng. Đám người bịt mặt áo đen giấu đầu lòi đuôi dám xuống tay với đệ tử Chân kiếm tông, còn tuyên bố bắt hắn ngay trước mặt hắn, hành vi này đã chọc giận Sở Mộ.
Đám đệ tử Mã Cảnh Đào lộ vẻ mặt tuyệt vọng.
Tu vi của tông chủ mới chỉ là Niết Bàn tứ trọng thiên, dù thiên phú hơn người, thực lực mạnh mấy cũng không thể đánh lại nhiều người như vậy.
Nhưng tiếp theo bọn họ sẽ biết chọc giận Sở Mộ thì đáng sợ cỡ nào.
Ánh sáng vàng trong phút chốc bắn ra từ người Sở Mộ thành từng vòng cung xẹt qua, bao trùm mấy trăm người bịt mặt áo đen.
– Kim chi lực tràng!
– Còn muốn chống cự?
Sở Mộ phát ra kim chi lực tràng, người bịt mặt áo đen kinh kêu nhanh chóng phản ứng lại cũng phát ra lực tràng, định trấn áp lực tràng của hắn.
Sở Mộ cầm Thiên Trảm kiếm, kiếm quang màu vàng rực rỡ, chém kiếm ra.
Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm, kiếm quang vàng dài mấy chục thước nháy mắt chém rách không trung giết hướng người bịt mặt áo đen.
Phong mang khủng bố không gì không thể phá khiến cả đám biến sắc mặt. Người bịt mặt áo đen phát ra lực tràng bị chém đứt, thi triển thuật pháp cũng khó thể ngăn cản. Một nhát kiếm, kiếm quang vàng vụt qua giết một người áo đen Niết Bàn cảnh đê giai, mấy chục Thần Ngưng cảnh.
Người bịt mặt áo đen Niết Bàn cảnh khác con ngươi co rút, cực kỳ giật mình hét to:
– Dốc hết sức đánh chết đi!
Ngay lúc này lực tràng màu vàng biến thành lam, có hơi ẩm lan tỏa, là thủy chi lực tràng.
Bất Diệt kiếm xuất hiện trong tay Sở Mộ từ bao giờ, một mảnh xanh thẳm chém ra.
Ngũ Hành Lưu Thủy Kiếm!
Kim sinh thủy, uy năng của Ngũ Hành Lưu Thủy Kiếm tăng lên vài phần.
Kiếm quang xanh thẳm cực kỳ xinh đẹp lung linh, như nước chảy róc rách, lực lượng liên miên không dứt ập đến, lại một lực tràng bị cắt ra, không thể ngăn cản. Một người áo đen Niết Bàn cảnh đê giai bị kiếm quang xanh thẳm chém qua, người nát vụn, mấy chục Thần Ngưng cảnh không còn mẩu xương.
Hai kiếm, chỉ hai nhát kiếm đã giết hai tu luyện giả Niết Bàn cảnh đê giai, hơn nửa trăm tu luyện giả Thần Ngưng cảnh.
Đây mới chỉ là bắt đầu.
Kiếm khí xé gió, thuật pháp rực rỡ nhiều màu đánh tới, muốn nhấn chìm Sở Mộ, phá hủy hắn.
Lực tràng xanh thẳm biến mất, các tia bạcn khuếch tán từ người Sở Mộ, dao động hơi thở đáng sợ xé rách hư không khiến người kinh hoàng run rẩy lan tràn.
Phá Hư lực tràng!
Từ khi đến Thâm Lam thế giới lần đầu tiên Sở Mộ thi triển Phá Hư lực tràng nhưng không có nghĩa là hắn không tu luyện nó, Phá Hư lực tràng bây giờ mạnh hơn lúc khiêu chiến so tài Tôn Tọa.
Với Phá Hư lực tràng, tất cả thuật pháp kiếm khí ập đến đều bị Phá Hư lực tràng đáng sợ xé nát, biến mất. Người bịt mặt áo đen Thần Ngưng cảnh không có chút sức chống cự, còn lại năm người áo đen Niết Bàn cảnh mắt tràn đầy kinh sợ.
Phá Hư lực tràng mạnh mẽ, hơn kim chi, thủy chi lực tràng gấp vô số lần, trực tiếp trấn áp khiến lực lượng quy tắc mà bọn họ nắm giữ bị suy yếu ít nhất năm mươi phần trăm, thậm chí bảy mươi, tám mươi.
Uy năng của thuật pháp liên quan chặt chẽ đến lực lượng quy tắc, bị suy yếu nhiều như vậy làm uy lực của thuật pháp giảm mạnh.
Kinh khủng, đám người áo đen vô cùng kinh hoàng. Bọn họ không ngờ cho rằng bắt người dễ như chơi lại là tồn tại khủng bố đến thế.
Đám người này so với bốn đệ tử hạch tâm của Hỏa Thần tông lúc trước đã truy sát Sở Mộ hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Loại tu luyện giả Niết Bàn bát trọng thiên như Hà Tử Kiện xếp hạng cao trong đệ tử hạch tâm Hỏa Thần tông, ba đệ tử hạch tâm Niết Bàn cảnh thất trọng thiên khác thực lực cũng hơn hẳn tu luyện giả Niết Bàn cảnh thất trọng thiên bình thường.
Bất cứ người nào đều có thực lực mạnh mẽ diệt gọn đám người áo đen này, Sở Mộ có thể đối kháng lại bốn người thì càng khỏi phải nói.
Một ý nghĩ, tất cả người áo đen Thần Ngưng cảnh đều bị cắt nát ra, như có lưỡi dao bén vô hình khủng bố cắt vụn, trực tiếp chết thảm. Cảnh tượng này làm năm người áo đen Niết Bàn cảnh run cầm cập.
Đáng sợ, quá đáng sợ, thủ đoạn này không cách nào tưởng tượng, đây thật sự là thực lực của Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ sao?
Sở Mộ chỉ kiếm vào người áo đen Niết Bàn cảnh, thân kiếm lấp lóe tia bạc bắn ra.
Chương 2146: Cái giá của việc làm sai (Thượng)
Xung Hư kiếm khí!
Xung Hư kiếm khí kèm lực lượng phá hư, đáng sợ đến mức tận cùng bay đi.
Phá Hư lực tràng bao phủ năm người áo đen Niết Bàn cảnh làm họ không thể trốn, không đối kháng lại được, khoảnh khắc bị đâm thủng trán.
Phá Hư lực tràng rút về, năm người áo đen Niết Bàn cảnh ngã ra sau, giữa trán đều bị xuyên thủng, không có máu ứa ra vì đã bốc hơi trong Xung Hư kiếm khí.
Thực lực khủng bố của yêu nghiệt tuyệt thế, vô địch cùng đẳng cấp.
Đám đệ tử Chân kiếm tông Mã Cảnh Đào xoe tròn mắt, đầu óc ù đặc hoàn toàn không phản ứng lại, thẫn thờ nhìn Sở Mộ.
Một tiếng quát chứa đầy sát khí truyền đến:
– Là ai dám can đảm xâm phạm mạch khoáng của Chân kiếm tông chúng ta!?
Giây sau các hơi thở mạnh mẽ bắn tới đánh thức đám người Mã Cảnh Đào.
Sở Mộ nói:
– Xử lý tốt, quay về tông môn.
Sở Mộ hóa thành kiếm quang chớp mắt phá không rời đi.
Một đệ tử tinh anh thì thào:
– Tông chủ… mạnh quá…
Tập thể lao nhao đồng ý.
– Đây là tông chủ của chúng ta!
Mã Cảnh Đào siết chặt nắm tay:
– Niết Bàn tứ trọng thiên mà mạnh khủng khiếp!
Các bóng người bay nhanh đến, là các đệ tử hạch tâm của Chân kiếm tông. Bọn họ mang theo sát khí ngút trời lao tới, nhìn xác người áo đen nằm la liệt thì sát ý khựng lại, rất là bất ngờ.
Đệ tử hạch tâm mở miệng hỏi:
– Có chuyện gì?
Mã Cảnh Đào trả lời:
– Trước khi các người đến thì tông chủ đã tới và ra tay.
***truyện ma
Chân kiếm tông, trong đại điện tông chủ.
Tông chủ Sở Mộ ngồi cao trên tông tọa nhìn xuống.
Bên dưới là Vân Phong trưởng lão trưởng lão Phong Tín đường.
– Khởi bẩm tông chủ, đã điều tra rõ, những người áo đen xâm chiếm đến từ Lưu Sa bang, Luyện Hỏa môn, gia tộc Dương thị.
Vân Phong trưởng lão nói:
– Lưu Sa bang, Luyện Hỏa môn, gia tộc Dương thị nằm dưới chân Cổ Thú sơn.
Vân Phong trưởng lão kể rõ tình huống của Lưu Sa bang, Luyện Hỏa môn, gia tộc Dương thị cho Sở Mộ nghe.
Ba thế lực, mỗi thế lực không thể đối kháng lại Chân kiếm tông lúc trước, dù bây giờ Chân kiếm tông bị tổn hại thì một chọi một đủ đè bẹp một thế lực. Nhưng ba thế lực bắt tay nhau, nếu thái thượng trưởng lão Chân kiếm tông không ra tay thì không thể chống lại bọn họ.
Có lẽ vì Chân kiếm tông trải qua một lần phản loạn, thực lực hao tổn nghiêm trọng nên ba thế lực mới dám liên hợp lại ra tay với Chân kiếm tông, vuốt râu hùm. Mặc áo đen che mặt vì không muốn lộ thân phận, thò tay vào mạch khoáng là thăm dò trước.
Nhưng làm như vậy phải trả giá đắt.
Vù vù vù vù vù!
Các bóng người xé gió bắn lên từ bầu trời Chân kiếm tông, lao xuống chân núi.
Tổng cộng mười ba người.
Sở Mộ dẫn đầu, bên cạnh là trưởng lão Vân Phong trưởng lão, Vân Hà, và mười đệ tử hạch tâm Chân kiếm tông. MKỗi người tu vi đều đến Niết Bàn cảnh trung giai.
Thật ra phải nói là mười bốn người vì tam thái thượng trưởng lão âm thầm đi theo.
Mặt ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng bất đắc dĩ.
Mục đích chuyến đị của Sở Mộ là muốn tính sổ với ba thế lực Lưu Sa bang, bình thường không cần tông chủ như hắn tự mình hành động, cũng không cần dùng đến trưởng lão Vân Phong trưởng lão, Vân Hà. Bất đắc dĩ hiện nay Chân kiếm tông thiếu người.
Một tông môn hoàn chỉnh cần mỗi bộ môn, trong đó có một bộ môn phụ trách chinh chiến bên ngoài, ví dụ xử lý việc này. Nhưng Chân kiếm tông chưa có bộ môn đó.
Trong tình huống này khiến Sở Mộ buộc phải tự mình mang hai trưởng lão còn lại và đệ tử hạch tâm lợi hại nhất xuất phát. Còn để tam thái thượng trưởng lão âm thầm đi theo chỉ vì phòng ngừa. Bình thường tam thái thượng trưởng lão sẽ không ra mặt, không ra tay, y chỉ là vũ khí bí mật.
Vân Phong trưởng lão Phong Tín đường đã nói cho Sở Mộ biết thực lực của Lưu Sa bang.
Bang chủ Lưu Sa bang là Hứa Sa, tu vi Niết Bàn thất trọng thiên, trong bang có một Niết Bàn thất trọng thiên, ba trưởng lão Niết Bàn cảnh lục trọng thiên khác. Có khoảng mười cao thủ Niết Bàn cảnh ngũ trọng thiên, tứ trọng thiên. Tổng hợp thực lực của Lưu Sa bang khá mạnh.
Luyện Hỏa môn, gia tộc Dương thị thực lực ngang ngửa Lưu Sa bang, ba thế lực liên hợp mới dám xuống tay với Chân kiếm tông sau khi bị hao tổn thực lực nhiều.
Giờ là lúc bọn họ phải trả nợ.
Mười ba bóng người như sao băng xé gió bay đến.
– Ai đó!?
– Dừng lại!
Vừa đến gần Lưu Sa bang liền bị phát hiện, quát ngăn lại.
Sở Mộ mắt lóe tia sáng, không thấy động tác của hắn nhưng hai người từ dưới đất vọt lên cao chặn đường đã bị chém ngang eo.
Hai Thần Ngưng cảnh bình thường như con kiến trước mặt Sở Mộ.
Hai Thần Ngưng cảnh chết kinh động người Lưu Sa bang, có Niết Bàn cảnh tu luyện giả phóng lên cao.
– Các ngươi là ai? Dám giết người của Lưu Sa bang ta, quá ngông cuồng!
Sở Mộ không nói, Từ Minh một trong đệ tử hạch tâm lạnh lùng nói:
– Chân kiếm tông.
Đối phương biến sắc mặt, con ngươi co rút, giây sau trở lại như thường:
– Tại sao Chân kiếm tông đến Lưu Sa bang nho nhỏ của chúng ta làm gì?
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Kêu Hứa Sa đi ra.
Niết Bàn cảnh tu luyện giả nói:
– Bang chủ của chúng ta không có đây.
Sở Mộ lạnh lùng nói:
– Không ra thì diệt Lưu Sa bang.
Thẳng thắn như đang trình bày một sự thật lại khiến năm đệ tử hạch tâm kích động.
Tông chủ như vậy, mạnh mẽ như vậy mới là điều bọn họ hướng về.
Phó tông chủ cũ tính cách ôn hòa không đủ cứng rắn, làm việc không dứt khoát.
Sở Mộ dứt lời, mọi người bùng nổ hơi thở khủng bố, phong mang tuyệt thế. Người Lưu Sa bang biến sắc mặt.
Trưởng lão Vân Hà rống to:
– Hứa Sa, lăn ra đây!
Tiếng gầm vang vọng thiên địa như sấm cuộn.
Các bóng người bay lên cao xuất hiện trước mặt mọi người.
Người dẫn đầu là nam nhân trung niên da ngăm đen, phát ra dao động hơi thở là Niết Bàn thất trọng thiên. Bên cạnh gã có một lão nhân mặt không biểu tình cũng toát ra dao động hơi thở Niết Bàn thất trọng thiên. Hai người này một là Hứa Sa bang chủ Lưu Sa bang, hai là đại trưởng lão của bang.
Đằng sau là ba vị trưởng lão Niết Bàn lục trọng thiên, mười mấy cao tầng đê giai, trung giai.
Nam nhân trung niên da đen Hứa Sa như không có chuyện gì xảy ra, kinh ngạc nói:
– Thì ra là hai vị trưởng lão Vân Phong, Vân Hà và các cao đồ Chân kiếm tông, đại giá quang lâm khiến nhà rực rỡ hẳn lên.
Hứa Sa hớn hở chắp tay cười nói:
– Nào, mời các vị vào trong.
– Ngươi có hai lựa chọn.
Sở Mộ bình tĩnh nói:
– Thứ nhất, diệt bang, thứ hai, trả giá đắt.
Hứa Sa tức giận.
Một trưởng lão Lưu Sa bang châm chọc:
– Các hạ là ai? Vừa mở miệng đã đòi diệt bang chúng ta, quá cuồng vọng.
Chương 2147: Cái giá của việc làm sai (Hạ)
Trưởng lão Vân Hà lạnh lùng cười:
– Đây là tông chủ của chúng ta.
– Tông chủ!
– Tông chủ mới của Chân kiếm tông!
Đám người Hứa Sa mí mắt co giật.
Hứa Sa cười xòa:
– Thì ra các hạ là tông chủ mới của Chân kiếm tông, đúng là nhân tài ngời ngời.
Bốn chữ nhân tài ngời ngời nghe thật buồn cười.
– Tông chủ mới giá lâm là vinh hạnh của bản bang, mời mời mời, Lưu Sa bang chúng ta nhất định sẽ hết sức chiêu đãi tông chủ và các vị trưởng lão, cao đồ.
Vân Phong cười tủm tỉm chậm rãi nói:
– Hứa Sa, đừng dời đề tài. Tông chủ cho các ngươi hai lựa chọn, chọn một trong hai đi.
Hứa Sa cố giãi bảy:
– Đây rốt cuộc là chuyện gì? Phải chăng tông chủ hiểu lầm gì về Lưu Sa bang chúng ta?
– Nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm.
Vân Phong cười nói:
– Sau Lưu Sa bang tiếp theo sẽ là Luyện Hỏa môn, cuối cùng là Dương gia.
Đám người Hứa Sa nghe xong con ngươi co rút, xem ra vụ việc đã bị lộ.
– Nghe nói mới gần đây Chân kiếm tông trải qua một cuộc náo động, tổn thất rất nhiều, thực lực giảm mạnh.
Đã bị biết thì Hứa Sa không cãi chày cãi cối, cố gắng che giấu gì nữa, gã đe dọa:
– Lưu Sa bang chúng ta chỉ là tiểu bang tiểu phái, nhưng cũng không dễ đối phó.
Thật ra nếu Lưu Sa bang biết Chân kiếm tông có bảy thái thượng trưởng lão đẳng cấp tông chủ tọa trấn thì tuyệt đối không vuốt râu hùm. Nhưng đã nhiều năm bảy vị thái thượng trưởng lão không xuất hiện công khai, đừng nói người ngoài tông môn như Lưu Sa bang, dù là đệ tử chính thức, tinh anh của Chân kiếm tông cũng không biết sự tồn tại của bảy vị thái thượng trưởng lão. Chỉ đẳng cấp đệ tử hạch tâm mới có tư cách biết.
Sở Mộ lạnh lùng hỏi:
– Nói vậy là các ngươi chọn cái thứ nhất.
Mắt Sở Mộ lóe tia sáng bạc, không hiểu sao Hứa Sa thấy lạnh lẽo.
Đúng là buồn cười, gã đường đường là tu luyện giả Niết Bàn cảnh thất trọng thiên vậy mà cảm giác uy hiếp đến từ tu luyện giả Niết Bàn cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ cỏn con. Nên biết đây là chênh lệch ba trọng thiên!
Hứa Sa không biết tu vi của Sở Mộ tuy là Niết Bàn tứ trọng thiên nhưng uy năng kiếm nguyên không thua gì đa số Niết Bàn ngũ trọng thiên, còn có khí lực đáng sợ, đồ sát Niết Bàn cảnh trung giai bình thường như giết heo giết chó. Tuy Niết Bàn cảnh thất trọng thiên lợi hại nhưng miễn không phải thiên tài tuyệt thế thì Sở Mộ dư sức đối kháng thậm chí chém giết.
Sở Mộ cất tiếng nói, mười đệ tử hạch tâm mắt bắn ra tia sáng lạnh, hơi thở phong mang tăng vọt như các thanh kiếm rút khỏi vỏ lộ mũi nhọn.
Hứa Sa tức giận mặt dữ tợn quát:
– So về thực lực thì các ngươi bây giờ ngang ngửa Lưu Sa bang chúng ta, nếu đánh nhau Lưu Sa bang bị tổn thất nghiêm trọng, các ngươi cũng tuyệt đối không được lợi gì!
Có thể làm đứng đầu một bang cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, Hứa Sa có năng lực và sự quyết đoán.
Lời Hứa Sa nói là sự thật.
So sánh nhân số hiện tại ngang ngửa nhau, lại so tu vi cũng sàn sàn như nhau.
Sở Mộ trực tiếp ra lệnh:
– Diệt bang!
– Tuân lệnh!
Vân Phong trưởng lão, Vân Hà trưởng lão, mười đệ tử hạch tâm đều lộ vẻ mặt kích động, bộc phát kiếm nguyên, dao động hơi thở mạnh mẽ khuếch tán. Bọn họ rút kiếm ra, phong mang bốn phía, kiếm quang chói mắt chém hướng đám người Hứa Sa.
Đòn công kích của Chân kiếm tông quá nhanh, vượt dự đoán của đám người Hứa Sa, bọn họ cứ tưởng Chân kiếm tông sẽ tiếp tục cãi cọ một phen, cuối cùng khi thực lực ngang ngửa nhau không có hiệu quả thì buông lời uy hiếp rồi bỏ đi. Nhưng sự thật nằm ngoài dự đoán.
Đám người Hứa Sa nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng phản kích:
– Giết!
Các sợi bạc khuếch tán từ người Sở Mộ, hắn lập tức thi triển Phá Hư lực tràng bao trùm phạm vi một ngàn thước, bao phủ toàn bộ cường giả Lưu Sa bang.
Ngay sau đó Sở Mộ giơ cao thanh kiếm, trên Thiên Trảm kiếm lấp lánh tia sáng bạc, Thiên Trảm kiếm rung nhẹ, không gian rìa kiếm phong có các vết rạn li ti.
Dao động lực lượng không gian đáng sợ khuếch tán khiến tim người đập nhanh.
Tuyệt học cao đẳng: Hư Không Tịch Diệt Kiếm!
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ thi triển Hư Không Tịch Diệt Kiếm đối địch, uy lực mạnh mẽ bày ra lần đầu.
Một kiếm chém ra.
Trong phút chốc kiếm quang màu bạc như một đường nối trời và biển lặng lẽ cắt hư không ra. Đám người Hứa Sa biến sắc mặt, kiếm quang màu bạc tỏa ra hơi thở tịch diệt khiến bọn họ run rẩy.
Hứa Sa rống to:
– Trốn mau!
Hứa Sa hết sức né tránh, đại trưởng lão Lưu Sa bang biểu tình kinh hoàng trốn. Niết Bàn cảnh khác thì chậm một đường.
Chỉ một đường đã là khoảng cách của sống và chết.
Kiếm quang bạc nối trời và nước lặng lẽ cắt hư không để lại một vệt đen, cắt qua thân thể một trưởng lão Niết Bàn lục trọng thiên, cắt qua cơ thể tu luyện giả Niết Bàn ngũ trọng thiên, cắt qua người hai tu luyện giả Niết Bàn tứ trọng thiên.
Một nhát kiếm diệt năm người.
Hứa Sa hét to, giọng the thé tràn ngập khủng hoảng:
– Dừng tay!
Sai, hoàn toàn tính toán sai lầm, không thể ngờ tông chủ mới của Chân kiếm tông tu vi chỉ là Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ mà khủng bố như vậy. Một kiếm, vẻn vẹn là một kiếm đã khiến bọn họ cảm giác nguy hiểm chết chóc, diệt gọn năm vị cường giả Lưu Sa bang.
Năm cường giả bị giết, cường giả Lưu Sa bang và cường giả Chân kiếm tông giằng co bị kéo giãn khoảng cách, nếu bùng nổ đại chiến thì Chân kiếm tông không trả giá đắt bao nhiêu đã có thể hủy diệt Lưu Sa bang.
Nếu tông chủ yêu nghiệt đáng sợ kia chém thêm nhát kiếm như vậy không chừng Chân kiếm tông chẳng cần trả giá gì cũng tiêu diệt Lưu Sa bang được.
Trong Phá Hư lực tràng, Sở Mộ giơ cao Thiên Trảm kiếm lấp lánh ánh sáng bạc, hư không bên rìa mũi kiếm nứt ra các khe hở li ti, rậm rạp khiến tim người đập nhanh.
Quả nhiên hắn có thể chém ra nhát kiếm thứ hai.
Đám người Hứa Sa đều lộ biểu tình kinh hoàng.
Đáng sợ, quá đáng sợ.
Ngược lại Vân Phong, Vân Hà trưởng lão, mười đệ tử hạch tâm Chân kiếm tông thì biểu tình rung động, mừng như điên.
Đây là tông chủ của họ, mạnh mẽ vô cùng, yêu nghiệt đáng sợ Niết Bàn tứ trọng thiên mà ngang ngửa Niết Bàn thất trọng thiên.
Trong Phá Hư lực tràng, mọi người đều bị ức chế, hiện Sở Mộ chưa đủ trình độ đặc biệt nhằm riêng vào ai.
Sở Mộ không chém nhát kiếm thứ hai nhưng lực lượng phá hư và tịch diệt hội tụ trên thân kiếm uy hiếp cường giả Lưu Sa bang.
Hứa Sa chua xót nói:Dị Thế Tà Quân Audio Podcast
– Chúng ta chọn cái thứ hai.
Hứa Sa hơi hối hận, nếu chọn sớm thì tránh cho chết mất năm cường giả.